1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vợ tướng quân không thể khi dễ - Mạch Thượng Vô Song(c4) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      VỢ TƯỚNG QUÂN THỂ KHI DỄ

      Tác giả: Mạch Thượng Vô Song
      Edit: yuki.hana88
      Nàng là đích nữ của tướng phủ, nhưng lại bị kế mẫu áp chế, phụ thân lạnh nhạt.
      tướng môn hổ tử, lại bị ngoại giới tương truyền ra trận giết người như ma, đối với người vợ mất nhớ mãi quên.
      Nàng thay muội muội xuất giá, gả làm thê của tướng quân, lên làm mẹ kế.
      Ngay đêm đại hôn liền bị bỏ lại mình ở tân phòng, trục lí đều xuất thân tướng môn, khó có thể ở chung.
      Trượng phu thể gặp, khó có thể lấy lòng.
      Tướng môn dưới như thế nào tìm được người của chính mình sinh quỹ tích?
      Nội dung nhãn: Cung đình hầu tước
      Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Liễu Tư Tình ┃ phối hợp diễn: Tiêu Mặc, Liễu Tư Ngưng


      Nữ chính là con chính thất, nhưng thân mẫu qua đời, thân phụ phù thiếp làm thê. Kế mẫu cũng tâm ngoan, muội muội (con kế mẫu) cũng phải hiền lương gì, sau gả làm thế tử phi nhưng vớ phải lão công hoa tâm, khổ sở rồi chạy về nuơng gia "ăn vạ". Đại ca cũng là con kế mẫu lại có lòng tương tư nữ chính, lấy vợ là tiểu thư bị hồi hôn, tính tình cũng dịu dàng mà có "mắt hồ ly", chanh chua!

      Nữ chính vì đạo thánh chỉ mà thành hôn, nam chính là tướng quân vô địch, trước vì ân mà thú nữ tử tên Lan nhi, sinh con. Nàng ta sinh con rồi tử, khiến nam chính đau lòng áy náy sinh ra khó tính. Tình cảm của nam - nữ chính dần dần được bồi đắp. Có 2 cái tiểu tam nhưng đều nhanh chóng rước lấy kết cục hay. Trong đó có 1 là biểu muội của nhị phu nhân (nhị tẩu của nam chính), về sau gả địch quốc, chết, phụ thân nàng ta vì tư cừu mà thông đồng địch quốc hại chết nam chính. Nhưng nam chính đề phòng, trá tử hồi sinh, trở về đoàn tụ. Sau gia đình 5 người ra vùng ngoại ô sống cuộc sống điền viên.​

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 1:


      “Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết, ban thưởng cho con Liễu quốc công cùng con trai trưởng của Tiêu tướng quân là Tiêu Mặc kết làm phu thê, trăm năm hòa hợp.” Thái giám dùng thanh the thé, .
      Liễu quốc công tâm trạng run rẩy tiếp nhận thánh chỉ, dập đầu tạ ơn,“Tạ chủ long ân.”
      Sau cơn mưa, trong hoa viên, trong khí tràn ngập hương thảo hương, tự nhiên làm cho người ta thả lỏng cảm giác. Thời tiết này tốt làm người ta cảm thấy nhàng khoan khoái, góc hoa viên nổ tung vì những lời bàn tán.
      ở vài góc tường vài nha hoàn tập trung lại thành nhóm, giọng thảo luận điều gì đó.
      nha hoàn vừa cắn hạt dưa vừa “Hoàng Thượng tứ hôn, muốn đem nhị tiểu thư gả cho vị tướng quân nổi tiếng kia, là tốt.” cái khác nha hoàn nát ngụm, “Phi! Tốt cái gì, ngươi hiểu biết, Tiêu Mặc tướng quân kia mặc dù chiến công hiển hách, lại giết người như ma, người lạnh lùng lãnh huyết như vậy đối với nhị tiểu thư sao có thể thương, huống hồ Tiêu Mặc tướng quân kia từng cưới vợ , chẳng qua thê tử của khó sinh nên vong mạng, bây giờ Tiêu Mặc tướng quân đối với người vợ mất vẫn là nhớ mãi quên đâu.”

      “sao?” Nha hoàn kinh ngạc “vậy nhị tiểu thư chẳng phải là làm mẹ kế sao? Phu nhân làm mẹ kế, nhị tiểu thư cũng vậy, là....chậc chậc.” biểu tình của nha hoàn kia ràng có khinh thường còn có ghen tị.
      Chỉ thấy nha hoàn lập tức ném hạt dưa trong tay xuống , cúi đầu thấp ,“thỉnh an phu nhân.” Vài nha hoàn lập tức xoay người, cúi đầu, giờ phút này muốn nhanh chạy trốn.
      Chỉ thấy Liễu phu nhân vẻ mặt xanh mét, lời mới rồi nàng nhất định nghe thấy ràng, đây chính là ngang nhiên bàn tán chuyện của chủ nhân.
      Vốn ánh mắt Liễu phu nhân vốn dài hẹp, nay mặt tức giận đến xanh mét, quả thực giống với hồ ly.

      “Lá gan của các người to, làm việc còn dám ở trong này giải lao, còn dám chuyện của chủ tử! Phạt các ngươi tháng tiền tiêu hàng tháng!” Liễu phu nhân thanh nghiêm túc, sắc mặt lại khó coi, như là tất cả mọi người bình thường đều thiếu tiền của nàng vậy.
      Phía sau bà tử trách mắng “Còn ! Tại đây thất thần làm cái gì.” Kia vài nha hoàn nhanh chóng tán , chỉ để lại đám vỏ hạt dưa lăn lăn mặt đất.
      đến thư phòng của lão gia .”
      Liễu quốc công ngồi ở thư phòng, nhìn thánh chỉ lại biết như thế nào cho phải, tướng quân phủ đương nhiên là tốt, nhưng lại là gả cho nam nhân vẫn cứ luyến tiếc người vợ cũ.
      “Lão gia.” Vừa vào cửa Liễu phu nhân liền khóc sướt mướt hoa lê đái vũ, kỳ lúc này Liễu quốc công sao có thể biết ý đồ của nàng.

      “Phu nhân, việc này tự ta nghĩ biện pháp xử lý.” Liễu quốc công điển hình của nam nhân sợ vợ, nhất là Liễu phu nhân người này có khả năng nắm tâm tình của ông , bằng cũng từ thong phòng leo lên thành chính thất.
      “Nghĩ như thế nào, thánh chỉ hạ xuống, Ngưng nhi còn phải đến tướng quân phủ kia bị khinh bỉ? con đáng thương của ta.” Liễu phu nhân bên nức nở bên dùng khăn lụa sát nước mắt.
      Liễu quốc công vẻ mặt u sầu, ở thư phòng qua lại. Liễu phu nhân tiếp “Lão gia người ra có thể có biện pháp thay đổi !”
      Liễu quốc công trừ bỏ thở dài là cái gì cũng nghĩ đến, Liễu phu nhân lau khô nước mắt vòng vo đảo mắt tình, ra vẻ trong óc lại muốn ra cái chủ ý quái quỷ gì đó ,“Thánh chỉ phải gả con dòng chính của Liễu quốc công sao?”

      “Ta cùng với phu nhân chỉ có Ngưng nhi là nữ nhi, đích nữ đương nhiên chỉ là nàng.” Liễu phu nhân nhắc nhở “Lão gia quên ngươi còn có đích nữ, là con của người và tiên nhân kia .”

      Liễu quốc công ngẩn ra, nhanh chóng nhớ tới “Tư Tình!”
      Người vợ nguyên phối của Liễu quốc công là do cha mẹ nhờ người mai mối tới đích nữ của gia đình quan gia , bất quá gia đình quan gia kia suy tàn, nguyên phối thê tử bị bệnh mà mất, chỉ để lại nữ nhi ba tuổi, chính mình liền lập tức cưới người phụ nữ trước mặt làm chính thê. Từ nay về sau trưởng nữ ba tuổi liền biến thành người được chiếu cố, cũng còn là con trưởng của Liễu gia.
      Liễu quốc công râu chính mình, chậm rãi gật đầu, “Biện pháp này cũng phải là làm được .”
      Sắc mặt Liễu phu nhân lập tức thay đổi, vui rạo rực “Ta đây gặp Tư Tình, trực tiếp cho nàng việc vui mừng ngày hôm nay, đây chính là phúc mà nàng có được.”
      Liễu quốc công trong lòng mặc thở dài hơi, cái này làm sao có thể là may mắn.

      Kiến trúc của Quốc công phủ vô cùng tinh xảo, thanh nhã mộc mạc, khắp nơi đình đài lầu các đều là phong cảnh khó có. Chỉ có điều là Tư Tình lại ở tại chỗ tối tăm hẻo lánh dưới mái hiên lý.
      Nội tâm Tư Tình chính là đạm mạc im lặng , lúc trước liền theo lời bàn của phu nhân, chuyển tới nơi này, kì là để tránh né mẹ kế làm khó dễ, lại có gian thanh tịnh.
      Mái hiên lý vô cùng đơn giản, mộc mạc thanh tịnh, mặc dù cũ nát chút nhưng cũng thập phần sạch .
      Rớt nước sơn cửa sổ, giũa phòng cũng chỉ có chiếc bàn thiếu chân, những mà Tư Tình sớm luyện thành thói quen.
      “Tiểu thư, nghe Hoàng Thượng tứ hôn cho Nhị tiểu thư.” Đinh Lan nhìn tiểu thư nhà mình , có chút đau lòng, cảm thấy tức giận vì những chuyện tốt lại hề tới lượt tiểu thư của mình .
      Tư Tình cười “Đây là chuyện tốt.” Tư Tình thân mình tranh đoạt, hoàng ân mênh mông cuồn cuộn đối nàng mà cho ai đều giống nhau.

      Đinh Lan hề lên tiếng nữa, nàng hiểu tính tình của tiểu thư , nhiều lời vô ích.
      Ngoài cửa truyền đến thanh của bà tử theo hầu Liễu phu nhân , quát to “Tiểu thư, phu nhân đến xem ngươi .” Tư Tình đương nhiên biết Liễu phu nhân là vợ kế của phụ than, phải mẫu than của nàng, chính là cảm thấy kì quái, vì nàng cũng hề gây khó chịu với Liễu phu nhân, như thế nào liền bỗng nhiên tìm tới cửa.
      Tư Tình mang theo Đinh Lan xuất môn nghênh đón,“Mẫu thân.”
      Liễu phu nhân ý cười trong suốt,“Tư Tình, ở trong này được .” xuất của ngươi làm khó dễ đương nhiên là được, Tư Tình tự nhiên trắng ra như thế ,“Hảo, cảm tạ mẫu thân quan tâm.”
      Liễu phu nhân lôi kéo Tư Tình vào nhà, Tư Tình nhớ kỹ, đó là thủ đoạn lôi kéo phụ thân dần dần rời xa mẫu thân và nàng, khiến cho tiếp xúc đến da thịt có chút trở nên mẫn cảm đứng lên.
      “Hôm nay tới là với ngươi việc hôn nhân của ngươi.” Liễu phu nhân ngồi ở khắc hoa chiếc ghế thượng trực tiếp thẳng vào vấn đề, nghĩ lãng phí thời gian ở lại lâu trong mái hiên cũ nát này.
      Ánh mặt trời theo cửa sổ bắn vào, đánh vào biểu tình mặt Tư Tình, ánh mắt nàng chậm rãi lộ ra nghi hoặc vẻ mặt, “Mẫu thân, những lời người là thế nào? Chỉ nghe muội muội phải lập gia đình, lại biết Tư Tình cũng vậy.”

      Liễu phu nhân cười “Phụ thân ngươi lo lắng chung thân đại của ngươi , huống hồ ngươi là trưởng nữ trong nhà, tự nhiên là phải thành hôn trước.” Tư Tình nghĩ rằng nếu là lo lắng, đem chính mình ở trong này chẳng quan tâm nhiều năm như vậy , cũng biết chính mình cũng có quá tốt như vậy.
      Tư Tình cười “Vậy con phải để phụ thân mẫu thân làm chủ thôi.” Chính mình sớm nghĩ rời cái nơi hề giống như gia đình này, gả sớm cũng là gả, gả trễ cũng là gả, bằng sớm để cáo biệt vị Liễu phu nhân này suốt ngày gương ra khuôn mặt vừa ý.
      Liễu phu nhân vừa lòng biểu của Tư Tình , mấy năm nay nếu phải xem Tư Tình thành sớm nghĩ cho nàng chút nếm mùi đau khổ .
      “Phụ thân ngươi quyết định đem ngươi gả nhập tướng quân phủ, đây chính là ân điển to lớn của Hoàng Thượng , Tiêu Mặc tướng quân kia chiến công hiển hách, nay lại là khải hoàn mà về, có thể gả cho là ngươi phúc khí.” Liễu phu nhân bên cười bên , kia khóe miệng cứng ngắc muốn khiến cho người ta ghét bỏ.


      Tư Tình nhất thời hiểu được, Tiêu Mặc tướng quân chiến công hiển hách lại giết người như ma, đối với người vợ mất nhớ mãi quên, là người si tình cũng lại là người vô tình, Liễu phu nhân tất nhiên đem nữ nhi thương của bà ta gả , vậy nay chính mình thành “Người chịu tội thay”, nhưng ra là đúng với từ vọng từ trước đến giờ của nàng, gả , nước hay.
      Gặp Tư Tình lời nào, thanh Liễu phu nhân hờn giận đứng lên “Như thế nào lời nào? Chẳng lẽ ngươi vừa lòng hôn này?” Liễu phu nhân vừa định trách cứ, ngờ Tư Tình “Tư Tình nguyện ý gả, Tiêu lão tướng quân là danh tướng của Hoàng thượng, Tư Tình sớm hướng tới Tiêu gia, có thể gả vào cửa là vận khí của Tư Tình .”
      Liễu phu nhân sắc mặt hơi dễ chịu, khẽ cười “Vậy là tốt rồi, mấy ngày nay ngươi an tâm đợi gả, cái gì cũng cần quan tâm.” Dứt lời, đứng lên, vỗ vỗ váy người, coi như dính cái gì bẩn thỉu bình thường.
      tiễn mẫu thân .”


      Liễu phu nhân giống như trận gió bình thường rời , xem ra trong lòng tảng đá hạ xuống, tâm trạng của bà ta cũng nhàng ít.
      ngoài dự liệu của Tư Tình, rồi cái, còn có thể đến cái.
      Liễu quốc công mang đến rất nhiều thư đặt ở bàn thiếu chân kia, hai tay ngừng xoa xoa, biết nên đối mặt với nữ nhi này của mình như thế nào .
      “Phụ thân đem những thứ này cầm thôi, nữ nhi ở trong này cũng cần, chớ chọc mẫu thân mất hứng.” Nhắc tới Liễu phu nhân Liễu quốc công lập tức mặt đỏ lên, lúng túng “Nàng ta chỉ là nữ nhân, làm sao dám quản người đứng đầu gia phủ là ta.”
      Tư Tình lắc đầu, nếu thực phải bà ta quản ngươi, ngươi cũng lâu như vậy cũng chưa đến mái hiên xem qua ta.

      “Tư Tình, quyết định này cũng là bất đắc dĩ , thánh chỉ Hoàng Thượng hạ.” Liễu quốc công cười ha ha giải thích , thiệt tình muốn nữ nhi của mình lại ghi hận mình, tuy rằng quan hệ phụ tử này sớm bị loại bỏ ở trong long Tư Tình .
      “Nữ nhi chính là nghĩ tới, ra còn có người nhớ nữ nhi là trưởng nữ. Mẫu thân gả tiến tướng môn là phúc khí, nữ nhi cũng như vậy cho rằng, phụ thân, “Ái nữ chi tâm” Nữ nhi hiểu được.” Bốn chữ ái nữ chi tâm làm cho Liễu quốc công nửa câu đều được, ràng bị mất mặt ở nơi nào.
      Liễu quốc công có chút buồn bực, lại biết phản bác cái gì “Vậy ngươi hảo hảo chuẩn bị , phụ thân trước .”
      “Nếu là phụ thân là vì nữ nhi mà lo nghĩ cũng làm cho nữ nhi kêu thiếp thất tiếng mẹ cả, vứt bỏ nữ nhi ở trong này mặc kệ, lại càng có chuyện cho tới bây giờ mới hối cải mà tới đây, Tư Tình cảm kích, phụ thân cũng cần áy náy, nếu là mỗi ngày áy náy, phụ thân chẳng phải là yếu sinh bệnh .”
      Liễu quốc công đứng ở tại chỗ, thân thủ chỉ chỉ Tư Tình, ngón tay ngừng run run, lại thẳng ra câu “Ngươi...” Liền phẩy tay áo bỏ .

      Tư Tình đứng ở tại chỗ nhìn bóng dáng phụ thân rời , cười cười, sớm có loại tình cảm phụ tử với nàng, làm gì phải giả dạng làm như vậy, ngược lại làm tăng phiền não cho cả hai, lúc trước ngươi buông tha cho ta, nay ta thiếu ân tình của ngươi, xem như công bình.
      Nam nhân, phải đều có mới nới cũ sao, Tư Tình tin tưởng, ngày nào đó cũng xuất người thay thế Liễu phu nhân.
      Bầu trời đêm đầy sao tựa hồ đều ở hướng Tư Tình nháy mắt, biển bầu trời đêm chỉ có thể làm cho người ta cảm thấy càng thêm độc bất lực, Tư Tình thản nhiên nhìn trời cao cất tiếng hỏi “Mẫu thân, nữ nhi gả như vậy , là đúng hay sai?”
      Mấy năm nay tranh thưởng, bất quá là vì ngày sớm rời khỏi gia phủ, nay phải rời khỏi ngược lại có chút hoang mang , đúng sai ngay cả chính mình cũng ràng lắm, dù sao biết đúng sai như vậy mới đáng .
      Tư Tình nhàng quan sát sơn son cửa sổ , để nguyên y phục nằm xuống giường, đêm dài miên man.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 2:
      Thánh chỉ hạ, Liễu phủ có phản đối , chỉ chờ Tiêu Mặc theo biên quan gấp gáp trở về, Tư Tình liền có thể gả tới đó.
      Có thể Tư Tình đợi ngày gả thực có chút nhàn nhã thanh tịnh , kế mẫu đến làm phiền, muội muội đến quấy rầy. như vậy cuộc sống quả tự tại.
      Còn nhớ thời điểm mười tuổi , Tư Ngưng nhìn trúng khối khăn tay bé nàng cầm, Tư Tình căn bản cần vật ngoài thân, nhưng đây là khăn tay do chính mẹ đẻ của nàng tự tay thêu cho nàng , có thể nào trao nó vào tayngười khác.
      Chính là Tư Ngưng phải dạng người có thể từ bỏ ý đồ của mình, liên tiếp gây khó dễ, khí thế kia giống muốn chiếm lấy đồ của nàng làm vật bên mình, hai người tranh đoạt hồi lâu chỉ nghe tiếng vải xé, khăn tay kia bị xé tung , Tư Ngưng dùng sức quá nhiều bị ngã dập mông vế phía sau, lập tức oa oa khóc lớn lên.



      Liễu quốc công cùng Liễu phu nhân tới cũng là lúc nàng sớm khóc đến mức mắt mũi đầy nước, ánh mắt tội nghiệp khiến cho người ta đau lòng, mà Tư Tình đứng ở tại chỗ, cầm tay chiếc khăn tay bị xé tan mà sững sờ.
      “Ngươi như thế nào khi dễ muội muội a? Lão gia, ngươi xem hảo nữ nhi của ngươi !” Liễu phu nhân tức giận trừng mắt Tư Tình, bên đối Liễu quốc công tố khổ, Liễu quốc công nhìn Tư Tình, hung hăng trách mắng “làm tỷ tỷ nhường nhịn muội của ngươi chút được sao? tuổi còn vì sao ác độc như thế ? thực làm thất vọng mẫu thân chết của ngươi?”
      ra phụ thân còn nhớ mẫu thân của mình mất, chính là khi đó Tư Tình biết cách giải thích, lại càng hiểu được phải phản kháng thế nào, chỉ có nước mắt che phủ đứng ở tại chỗ, giọng “Đây là mẫu thân tự tay đưa cho Tư Tình .”
      Liễu quốc công như là có nghe đến, tự bản thân ôm lấy Tư Ngưng, nhàng dỗ “Ngưng nhi khóc, muốn cái gì phụ thân cấp.” Tư Ngưng lộ ra đáng tươi cười, ở phụ thân trong lòng làm nũng, sau đó đôi mắt thần đắc ý nhìn Tư Tình, làm nũng “Phụ thân tốt nhất.” Tư Ngưng như vậy liền hiểu được ngụy trang tâm trạng của mình, quả nhiên là trời sinh di truyền, mọi đều nắm .


      Liễu quốc công cười ôm bảo bối nữ nhi ra khỏi phòng của Tư Tình , Liễu phu nhân hung hăng liếc mắt cái, “ngươi với tiện phụ kia giống nhau! Chọc người tức chết.”
      Tư Tình nắm khăn tay, sau đó nhàng ngồi sụp xuống, nước mắt ngừng tuôn rơi , dùng hai cánh tay bé nâng thân thể của chính mình đứng lên, dáng vẻ độc,“Tiểu thư, đừng khóc.”
      Có người ở phía sau Tư Tình chụp lấy vai nàng, Tư Tình ngẩng đầu, nhìn Đinh Lan đưa qua khăn tay, từ nay về sau Tư Tình biết, trong phủ này chó huyết thống cũng phải là người thân của nàng, mà thân nhân chính mình sợ là chỉ có mình Đinh Lan
      Đối Tư Tình mà , thơ ấu thể nghi ngờ là thoải mái , nhưng là từ lâu quen với loại cảm giác thoải mái này. Quan trọng là tại xuất giá liệu có phải là giải thoạt hay , từ nay về sau gả ra ngoài , Tư Tình lại càng hy vọng thấu hiểu long người, tựa như những năm gần đây giống nhau, tranh thưởng gây khó dễ, nhưng là khắp nơi cùng kế mẫu đấu tranh, rốt cuộc vẫn luôn thầm phân cao thấp .



      Bầu trời sáng sủa, vạn dặm mây, tướng quân phủ rất lớn, khắp nơi đều lộ ra khí phách quân nhân, giống quan văn phủ đệ như vậy tinh tế tùy ý tản ra hơi thở như lưu thủy Giang Nam , nhưng cũng là đình thai lầu các, điểu ngữ mùi hoa.
      Chỉ thấy phu nhân mặc trang phục hoa văn mỹ miều xinh đẹp bước chậm ở hành lang
      “Đại tẩu, Hướng nhi này võ công là càng ngày càng tốt, lâu về sau cũng có thể ra trận giết địch.” Tiêu nhị phu nhân che miệng cười , Tiêu đại phu nhân thở dài “Hướng nhi còn , tóm lại có chút lo lắng.” Tiêu nhị phu nhân tiếp “Nếu giống Tam đệ như vậy, Hướng nhi rất có tiền đồ .” Tiêu Mặc là thừa kế tước hiệu chức vụ của Tiêu lão tướng quân đời sau, Tiêu tướng quân đời thứ hai chiến công hiển hách , Tiêu nhị phu nhân lời này có chút vui vẻ gì.
      Tiêu đại phu nhân có chút mất hứng, Hướng nhi còn khiến cho người khinh thường, liền đến chỗ đau của người bên cạnh “Tam đệ theo biên quan nhanh chóng trở về chỉ sợ là muốn cùng Liễu quốc công đích nữ thành hôn , đến lúc đó Lan muội muội phải làm sao bây giờ, tình cảm thanh mai trúc mã từ của hai người muốn bỏ nơi nào?”
      Tiêu nhị phu nhân biến sắc, Lan muội muội này là biểu muội của Tiêu nhị phu nhân, tên là Trình Cẩm Lan, ngày thường dung mạo xinh đẹp hoàn hảo, khi Tiêu nhị phu nhân gả tiến Tiêu gia liền thường xuyên đến Tiêu phủ, tiếp xúc nhiều liền nảy sinh tình cảm với Tiêu Mặc, Tiêu nhị phu nhân vốn là cố ý tác hợp, cũng ngờ tới là Hoàng Thượng tứ hôn, cái này làm cho biểu muội của mình đâu khổ thể .
      “ Liễu quốc công phủ này tuy là cùng tướng quân phủ môn đương hộ đối, nhưng thê tử của Tiêu gia đều là xuất than trong gia đình tướng lĩnh, nàng là tiểu thư con nhà quan văn thích ứng với quy củ của tướng phủ ra sao chứ? trong phủ bây giờ nam nhân người nào kêu đánh kêu giết, nữ nhân trong nhà người nào thánh thục đọc binh thư, hiểu được bài binh bày trận, còn có Tam đệ chiến công cao như vậy, làm sao có thể để ý đến vị tiểu thư yếu đuối đó kia chứ.” Tiêu nhị phu nhân .
      Tiêu đại phu nhân cười “ha, ta cảm thấy đệ muội như vậy giống như lan muội muội phải tiểu thư yếu ớt , hơn nữa Tam đệ này là vẫn quên người vợ mất, người đệ ấy thể quên là mẫu than của Niệm nhi, chứ phải là lan muội muội.”


      Tiêu nhị phu nhân mặt đỏ lên, trong lòng thầm mắng song ngoài miệng vẫn là cười cười “Đây đều là do duyên phận , sợ là hai người hữu duyên vô phận, huống hồ ở chung nhiều như vậy năm, Niệm nhi sớm đem biểu muội coi mẫu than của , tin tưởng Tam đệ trong lòng cũng có chút tính cảm.”
      “Kia lan muội muội nếu vào cửa chẳng phải là phải làm thiếp? Hoàng Thượng ban hôn cho tiểu thưu Liễu phủ là chính thê nha.” Tiêu đại phu nhân câu đem hy vọng của Tiêu nhị phu nhân kéo trở về, Tiêu nhị phu nhân thập phần sượng mặt.
      “Đại tẩu, thôi chuyện đó nữa , chúng ta trở về , ngươi cũng phải trở về hỗ trợ chiếu cố Niệm nhi phải sao?” xong trong lòng lạnh lùng hừ, liền rời .
      Chạng vạng, Tiêu nhị phu nhân trong phòng đèn sáng, chúc quang chợt lóe lên hiểm , ngồi ở Tiêu nhị phu nhân trước mặt là mỹ nhân khóc hoa lê đái vũ, cầm khăn tay chút chấm chấm nước mắt.
      “Muội muội cố gắng nhiều năm thế này , chờ đợi nhiều năm thế này , nhưng vẫn là do nữ nhân khác đoạt được vinh dự.” Lời , thanh như xuân phong thấm vào ruột gan, gương mặt trái xoan nõn nà, ngập tràn nước mắt , cái miệng đào nhắn, là mỹ nhân như hoa như ngọc khó có được, vậy mà lại cứ cố tình chấp nhất mong muốn trở thành vợ của tướng quân lãnh huyết vô tình...

      “Biểu muội, cố gắng của ngươi Tam đệ phải biết, nàng kia cho dù vào cửa, Tam đệ tất nhiên thích, còn nữa, biểu tỷ ngươi ở trong này, biểu tỷ nhất định giúp ngươi .” Tiêu nhị phu nhân an ủi , nàng kia ngẩng đầu, mắt to lóe lệ quang, trong nháy mắt,“ sao? Mặc ca ca thích sao?”
      Tiêu nhị phu nhân cười ! mỹ nhân như ngươi ở tại nơi này, như thế nào thích người khác, huống chi Tam đệ rất để ý Niệm nhi, Niệm nhi mấy năm nay mặc dù đối với ngươi thái độ tốt, nhưng là là so với người bình thường thân thiện hơn rất nhiều, ngươi còn sợ cái gì, biểu muội ngươi là chiếm thiên thời địa lợi nhân hoà.”
      Trình Cẩm Lan nín khóc mà cười,“Biểu tỷ, vậy ngươi nhất định phải che chở bào hộ muội muội .” Tiêu nhị phu nhân vỗ đầu Trình Cẩm Lan , cười “Đó là đương nhiên.”
      Trình Cẩm Lan gợi lên khóe miệng, kiều mỵ cười. Trong lòng tảng đá lớn cũng buông xuống.

      Tư Tình ngồi ở trong phòng thêu túi gấm, đường may tinh tế, hình ảnh uyên ương rất .
      “Tiểu thư, việc này sao lại do tự tay người làm?, trong phủ phải có tú nương sao?” Đinh Lan bên châm ngọn đèn, bên .
      “Ta lo lắng tú nương.” Trong phủ Tư Tình vì có ai bảo vệ mình nên cật lực cẩn thận , ai biết kế mẫu kia làm ra cái gì, việc hôn nhân của nàng cũng đều có khả năng bị hủy, nếu đến lúc đó bị lui hôn, danh tiếng đời này của Tư Tình bị phá hủy.
      “Tiểu thư hôm nay ngươi dặn dò nô tỳ hỏi thăm chuyện, nô tỳ hỏi thăm được .” Đinh Lan vẻ mặt vui vẻ , Tư Tình buông châm tuyến trong tay , chậm rãi nghe Đinh Lan lại, có số việc cần hỏi thăm, lại càng cần Tư Tình tự mình , chỉ cần nghe nha hoàn bà tử thường tụ tập ở góc sáng sủa nhất tàng cái gì cũng đều có thể biết, ai!!! cũng bởi vì các nàng quá nhàm chán nên thời điểm nghỉ giải lao chuyện gì cũng có thể !
      “Có người Tiêu Mặc tướng quân bộ dạng hung thần ác sát, mặt còn có đạo đao ba. Có người Tiêu Mặc tướng quân, giết người như ma, quả có phong cách của công tử. Tiêu Mặc tướng quân là đứa con mà Tiêu gia tự hào , ở có hai huynh trưởng, có tỷ muội, trước kia thê tử của Tiêu Mặc tướng quân khi sinh người trưởng tử khó sinh mà chết, lưu lại trưởng tử Tiêu Niệm, nghe thê tử trước đây của Tiêu tướng quân là nữ tử khi tướng quân thắng trận đưa về, lúc ấy Tiêu lão tướng quân đồng ý cho lấy nữ tử thôn dã, nhưng Tiêu Mặc tướng quân kiên trì, cuối cùng cũng thể phản đối, tưởng là nàng kia cùng Tiêu Mặc tướng quân ở biên cương đồng cam cộng khổ, cho nên cảm tình thâm hậu. Tiêu Niệm là con Tiêu Mặc tướng quân , năm nay bốn tuổi, thông minh lanh lợi được người Tiêu gia phủ thương, Tiêu Mặc tướng quân cũng rất để ý. hai người chị dâu của Tiêu Mặc tướng quân đều xuất thân tướng môn, còn có cái nữ tử tên Trình Cẩm Lan là biểu muội Tiêu nhị phu nhân , xem như cùng Tiêu Mặc tướng quân thanh mai trúc mã lớn lên, dĩ nhêin mọi người đều nghĩ người Tiêu Mặc tướng quân thành hôn là nàng ta, kết quả biến thành tiểu thư.”


      Đinh Lan trong lời tựa hồ có chút bất đắc dĩ, này Tiêu Mặc tướng quân nếu là nam tử khô khan, tiểu thư gả qua làm sao có hạnh phúc.
      Tư Tình cười cười “Xem ra bọn hạ nhân thiếu kẻ đàm luận việc hôn nhân lần này .”
      Đinh Lan “Đều vì tiểu thư tổn thương bởi bất công đâu, tiểu thư bình thường với người ngoài hòa ái, chút giá trị nào, nay phu nhân muốn gả nữ nhi của chính mình nên mới hướng cấp tiểu thư làm mai, mấy năm nay sao thấy nàng quan tâm tiểu thư, nhưng ra vì nữ nhi của chính mình , vội vàng tạo cơ hội cho nhị tiểu thư cùng tiểu vương gia tiếp xúc.”
      Tư Tình biết tiểu vương gia là ai, đương kim hoàng đế ngự đệ, Liễu phu nhân này thực thể nghi ngờ là muốn nữ nhi bay lên chi đầu làm phượng hoàng, lại biết , phượng hoàng phải dễ làm như vậy, tiểu vương gia cũng phải là dễ dàng để người trèo lên cổ.
      “Tùy nàng thôi, biết Tư Ngưng có hay cái kia phúc khí. Những lời này chúng ta nghe chút liền bỏ ngoài tai, cần phải bạn luận, đỡ phải gặp phải phiền toái, tự mình chiếu cố mình là tốt rồi.”
      Tư Tình phân phó , Đinh Lan gật gật đầu,“Tiểu thư, chúng ta ngay cả sáp thắp đèn cũng lại đủ dùng.”
      lĩnh sao?” Tư Tình hỏi,“ lĩnh người ta cũng chẳng cấp.” Đinh Lan vẻ mặt tức giận, Liễu phu nhân này là càng ngày càng hà khắc, dầu thắp cho nay ngay cả sáp cũng muốn chặt đứt.
      “Tự nhiên có , nếu là túi gấm thêu tốt, đến ngày cưới mà kịp, đây chính là mặt mũi quốc công phủ , nàng mặc dù hà khắc, cũng có những cái thể ngu xuẩn, bất quá là ra oai phủ đầu với chúng ta.” Tư Tình đối Liễu phu nhân là thập phần hiểu biết, cáo mượn oai hùm, ỷ thế hiếp người chính là tính tình của Liễu phu nhân .
      “Hôm nay sớm ngủ .” Tư Tình đổi hảo quần áo, thổi tắt chút sáp cự còn lại

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 3: Có trò hay để nhìn.
      Biên cương hàng năm chiến tranh khói lửa, dày đặc mùi thuốc súng, nếu phải có Tiêu Mặc ở đó trấn giữ, chỉ sợ biên cương sớm bị kẻ thù bên ngoài xâm nhập.
      Tiêu Mặc dũng thiện chiến, mưu tính sâu xa, có Tiêu Mặc dẫn dắt binh lính tướng sĩ, tin chiến thắng quân đội liên tiếp báo về, kẻ địch lien tiếp bị bại lui, tin tức tốt ngừng đưa về kinh thành, cách ngày Tiêu Mặc hồi kinh cũng xa .

      Ba tháng về sau, Tiêu Mặc tướng quân khải hoàn trở về, nhất thời Tiêu gia tràn ngập vui mừng.
      Cửa thành ở kinh thành xếp hai hàng kỵ binh , cẩn thận đánh giá liền biết đó là long liễn, có thể thấy được Tiêu Mặc có được long ân mênh mông cuồn cuộn, nếu Hoàng Thượng cũng hạ chỉ tứ hôn.

      Rất xa liền gặp binh lính của Tiêu gia , như là hắc long, màu đỏ quân kỳ Tiêu gia như là hắc long , mà kia chút màu bạc như là ánh mắt hắc long .
      Ở cửa thành các đại thần chờ đợi đều cảm thán, chỉ có quân đội Tiêu gia mới có khí thế bức người như vậy, trách được địch nhân đều chạy trối chết.

      Quân sĩ Tiêu gia được huấn luyện có tổ chức, khi tiến tới cửa thành, tất cả binh sĩ thu hồi toàn bộ binh khí để tránh bị mang tội bất kính, Tiêu Mặc thân màu bạc khôi giáp lưng ngựa nhảy xuống, chậm rãi lên đầu tiên, giao ngân thương cầm trong tay cho vị đại thần đứng bên cạnh, đại thần kia mặc dù mặt cười, trong lòng lại bị khí thế của Tiêu Mặc làm cho kinh sợ.

      Tiêu Mặc quỳ gối xuống ,“Thần Tiêu Mặc thỉnh an Hoàng Thượng , Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.” Tiêu Mặc vung tay lên, phía sau Tiêu gia quân đều nhịp quỳ mặt đất, hô to Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế, thể , Tiêu gia quân chỉ nghe theo mệnh lệnh của Tiêu gia đại tướng quân, mặc dù Hoàng Thượng có lòng kiêng kị, nhưng nếu là gây khó dễ cho Tiêu gia tướng quân, như vậy liền mất tướng lĩnh trung thành cường đại nhất quân đội, dù sao Tiêu gia nhiều thế hệ nay cũng là trung thần.
      “Mau bình thân, mau bình thân.” Thấy Tiêu Mặc cùng Tiêu gia quân khải hoàn mà trở về , hoàng đế mặt lộ ra tươi cười.

      Tiêu Mặc đứng lên, Hoàng Thượng vừa định cùng Tiêu Mặc ngang hàng bước vào thành lại bị Tiêu Mặc cự tuyệt,“Hoàng Thượng đứng đầu toàn thiên hạ, tự nhiên phải ở phía trước, thần bất quá là thẩn tử của người, thể làm rối loạn nghi lễ quân thần, huống hồ thần còn muốn dẫn dắt các huynh đệ vào sinh ra tử, thỉnh Hoàng Thượng khoan dung.”
      Hoàng Thượng trong lòng tán thưởng, người nhà Tiêu gia này quả nhiên nhiều thế hệ trung lương, trọng tình trọng nghĩa, thần tử như vậy mới là thần tử mình mong muốn.

      “tùy ái khanh .” xong Hoàng Thượng lên long liễn, Tiêu Mặc cầm lại binh khí, xoay người lên ngựa, trở về dẫn dắt các huynh đệ của chính mình vào thành, nhận lấy kính ngưỡng của dân chúng .

      Cũng vì lý do như vậy nên chúng tướng sĩ nguyện ý vì Tiêu Mặc vào sinh ra tử , cho dù là tướng quân cũng cùng các tướng sĩ có phúc cùng hưởng, phàm là Tiêu Mặc có phần gì đó, chúng tướng sĩ cũng thiếu.
      Nghe Tiêu Mặc khải hoàn mà về, Tiêu phủ khẩn cấp thu xếp yến hội.
      Tiêu đại phu nhân mang cho Tiêu Niệm bốn tuổi bộ quần áo , Tiêu Niệm này nhưng là bảo bối Tiêu gia , tuy mẹ đẻ bất quá là hương tiêu ngọc vẫn nhưng Tiêu Niệm ở trong phủ cũng ai dám khi dễ bảo bối này.

      Tiêu đại phu nhân bên mặc quần áo cho Tiêu Niệm , bên nghe cái miệng nhắn của Tiêu Niệm ngừng “Đại thẩm thẩm, phụ thân về đến đây ?”
      “Cha ngươi là phải vào cung trước tiên , phục mệnh Hoàng thượng rồi mới có thể trở về gặp gỡ Niệm nhi, Niệm nhi cần quá lo lắng.” Tiêu đại phu nhân cười , tuy chính mình cũng sinh hai đứa cháu cho Tiêu gia, nhưng cha của là Tiêu Mặc hàng năm chinh chiến bên ngoài, Tiêu Niệm vẫn là do chính mình nuôi nấng, đúng là thiệt tình thích Tiêu Niệm, tình cảm với thậm chí so với con của mình còn tốt hơn nửa phần.
      “Niệm nhi biết, Niệm nhi hiểu phụ thân nhất . Niệm nhi cũng rất nhớ phụ thân.” Tiêu Niệm loạng choạng lắc lắc đầu, bàn tay bé còn khua khua trong trung .
      “Niệm nhi, ngoan.”

      Tiêu Mặc đứng ở đại điện, trong lòng có tư vị gì, kinh thành này phồn hoa như thế , ca múa mừng cảnh thái bình, mà biên cương dân chúng chịu khổ lầm than, tướng sĩ vào sinh ra tử thậm chí có khi còn bị triều đình khất nợ quân lương, mà tòa cung điện này tính ra cũng đủ cung cấp lương thực cho dân chúng cùng các tướng sĩ trong nhiều năm .

      Tiêu Mặc trong lòng có chút tức giận, nhưng là chỗ phát tác, đành phải nhẫn nhịn xuống.
      “Ái khanh, trẫm làm chủ ban thưởng cho ngươi mối hôn nhân môn đăng hộ đối, nữ tử là trưởng nữ của phủ Liễu quốc công .” Hoàng Thượng cười meo meo , trong ánh mắt lại lộ ra tia khôn khéo . Thanh lâu quanh quẩn ở phía đại điện , nhưng Tiêu Mặc thủy chung có trả lời.

      lâu mới câu “Tạ Hoàng Thượng, phụ thân viết thư nhà khi từng cho thần, nhưng thần nghĩ cưới vợ.” Tiêu Mặc thẳng tắp đứng nhìn lên người ngồi đại điện, lúc này biểu tình của Hoàng Thượng còn là cười cười lấy lòng, nháy mắt biến thành băng sơn.

      “Thánh chỉ hạ, chẳng lẽ làm cho trẫm thu hồi mệnh lệnh ban ra? Nàng kia dòng dõi thư hương , tiểu thư khuê các làm sao xứng với ngươi?”
      “Thỉnh Hoàng Thượng thu hồi mệnh lệnh ban ra.” Tiêu Mặc như trước chỉ câu, Hoàng Thượng nheo lại ánh mắt, ánh mắt phát ra cảnh cáo sắc bén ,“ cần lần nữa khiêu chiến giới hạn nhẫn nại của trẫm, để ý chính ngươi, cũng phải nghĩ đến các tướng sĩ cùng người vào sinh ra tử, cùng thân nhân trong nhà .”
      Tiêu Mặc ngẩn ra, nhưng lại lấy điểm yếu của mình để ý uy hiếp chính mình, quả nhiên là ti bỉ, nếu phải đời đời trung với hoàng gia, chính mình như thế nào vào sinh ra tử cống hiếncho người như thế này.
      Tiêu Mặc cho Hoàng Thượng cái bậc thang hạ,“Thần chỉ là sợ Niệm nhi thích ứng.”

      có chuyện đó , ái khanh ngươi yên tâm .” Hoàng Thượng khôi phục vẻ vừa lòng tươi cười,“Ái khanh trở về cùng người nhà gặp nhau .”
      “ thần cáo lui.”

      trước cửa Tiêu phủ sớm đầy đủ Tiêu gia già trẻ đứng chờ đợi, tất cả mọi người chờ mong hùng trở về, Tiêu Mặc cưỡi ngựa đến trước cửa Tiêu phủ , xoay người xuống, đến trước mặt phụ thân lớn tuổi của mình ,“Con bất hiếu, xin phụ thân tha thứ.” Tiêu lão tướng quân là tướng quân từ thời tiên đế, như thế nào lại biết từ xưa trung hiếu thể hoàn hảo, nhìn con kế thừa ngũ quan giống hệt mình, thế nào còn có thể trách tội, Tiêu lão tướng quân năm đó bên ngoài chinh chiến, người bị thương vô số, thân thể còn tốt được như trước, tiến lên con nâng“Đứng dậy , thể trách tội ngươi được.”

      Vừa muốn cùng nhau hướng vào bên trong phủ, tiểu tử mặc áo xinh xắn lắc lắc lắc lắc chạy tiến lên đây,“Phụ thân, Niệm nhi nhớ ngươi.”
      Tiểu tử bảo bối khóc sướt mướt ôm lấy chân Tiêu Mặc , Tiêu Mặc tay ôm lấy Tiêu Niệm ,“để phụ thân nhìn xem, Niệm nhi trưởng thành ?”

      Tiêu Mặc này hai năm nhiều bên ngoài chinh chiến lúc nào cũng tưởng niệm con chính mình , đây là điểm yếu của , bỏ xuống được nỗi nhớ của bản thân, tại nhìn lớn như vậy , là cảm khái ngàn vạn, gặp Tiêu Niệm nước mắt lã chã, “Nam nhi có lệ cũng được khóc.” Chung quy là dạy dỗ cũng quá mức yếu ớt .
      Tiêu Niệm khụt khịt, vuốt mặt Tiêu Mặc “Phụ thân nên tức giận, Niệm nhi khóc.”

      Tiêu đại phu nhân “Tam đệ mau vào phủ đón gió tẩy trần .” xong liền mang theo mọi người ôm lấy Tiêu Mặc cùng nhau vào Tiêu phủ.
      Tiêu Mặc đổi chiến giáp chính mình , thay thân áo xanh, như vậy thập phần khí, chút có nghe đồn nam nhân như vậy sát khí tận trời.
      Yến hội chỉ có người trong nhà , Tiêu gia là tướng môn cũng có nhiều con trai con , Tiêu lão tướng quân ngồi ở tối mặt , phía dưới hai sắp xếp ngồi những người khác.

      Tiêu Mặc giơ ly rượu lên “ ly rượu này Tiêu Mặc kính đại tẩu, cám ơn đại tẩu đem Niệm nhi chiếu cố tốt như vậy.” Tiêu Mặc uống hơi cạn sạch, Tiêu đại phu nhân xuất thân tướng môn, cũng hình như có chút hình ảnh tiểu thư khuê các nhăn nhó,“Tam đệ cần phải cám ơn, đều là người trong nhà.”

      Tiêu nhị phu nhân cười “Ta phải kính Tam đệ ly, Tam đệ việc vui đến gần, chúc Tam đệ cùng tân đệ muội trăm năm hảo hợp.” Lời này tuy rằng cho cùng nghe, nhưng tất cả mọi người biết, Tiêu nhị phu nhân này thể nghi ngờ là kích thích, Tiêu Mặc cũng biết người nhà Tiêu gia cũng biết đến tin tức về hôn này, huống chi tình cảm của Trình Cẩm Lan ai biết .

      Tiêu Mặc “Tạ nhị tẩu, còn thỉnh nhị tẩu về sau nhiều hơn dạy bảo người đệ muội chưa vào cửa.” Tiêu Mặc như thế nào biết, nhưng chuyện cùng mọi hòa hợp vào Tiêu gia, tùy nàng thôi.
      Tiêu nhị phu nhân vui mừng đáp ứng rồi xuống dưới, trong lòng lại mắng , nếu có Liễu tiểu thư này, đó là Trình Cẩm Lan vào cửa .

      Yến hội sau khi kết thúc Tiêu Mặc liền trở về phòng, tiến thư phòng liền gặp Trình Cẩm Lan đứng ở nơi đó, “Ngươi như thế nào vào được? Chẳng lẽ gia giáo của nhà ngươi có dạy ngươi điều này?”

      “Ngươi có thể hay mỗi lần đều đối xử với ta như vậy?” Trình Cẩm Lan vốn là đến lấy lòng, nghĩ tới bộ dáng Tiêu Mặc như vậy, nhưng ra đến đây cũng đúng là nàng có gia phong.

      “Ngươi trở về , cũng muộn, nam quả nữ ở cùng chỗ ra thế thống gì.”

      Trình Cẩm Lan cắn môi, xoay người rời , tiểu đầu theo cửa tham tiến “Phụ thân.”

      “Niệm nhi tiến vào, đến bên phụ thân.” Tiêu Niệm nghe xong lời của phụ thân lập tức tiêu sái tiến vào, thèm để ý Trình Cẩm Lan liếc mắt nhìn mình cái, Tiêu Niệm thích Trình Cẩm Lan.

      Trình Cẩm Lan đứng ở cửa nhìn bộ dáng Tiêu Mặc ôm Tiêu Niệm, miệng giọng thầm nhủ “ ngày nào đó ta là thê tử của ngươi, là kế mẫu của Niệm nhi!”

      Tư Tình dựa vào nhuyễn điếm thei ánh nến để đọc sách, Đinh Lan chê cười “Tiểu thư còn coi trọng Tôn Tử binh pháp, là chuẩn bị tốt để gả rồi.”

      Tư Tình buông thư, nhu nhu ánh mắt “Gả làm phu nhân tướng quân những thứ cần học tập rất nhiều.” Tư Tình nghe Tiêu Mặc khải hoàn hồi kinh, trong lòng càng đối với Tiêu Mặc tò mò, rốt cuộc là cái dạng nam nhân gì.

      “Tiêu Mặc tướng quân hồi kinh nghĩ cũng chuẩn bị hôn sắp tới, chính là về sau khổ cho tiểu thư, gả cho nam nhân cả ngày lưng quần mang theo binh khí bên người, còn có chiếu cố nhà già trẻ cho , hơn nữa còn có tiểu tử nhà .” Đinh Lan , mỗi câu lại vì Tư Tình suy nghĩ.

      Những điều này Tư Tình đều nghĩ đến, nếu là có hảo tâm để ý chuẩn bị, về sau sợ là khổ sở, “Hết thảy đều mặc cho số phận .” Có số việc là thiên định, có số việc cũng là chính mình, điểm ấy Tư Tình vẫn rất tin hề nghi ngờ.

      “Tiểu thư, Đinh Lan là lo lắng cho tiểu thư.” Đinh Lan nắm Tư Tình thủ thỉ, Tư Tình ngưng đàn, an ủi Đinh Lan, đây là thân nhân duy nhất của mình từ đến giờ, về sau nếu là Tiêu Mặc đối đãi tốt với mình mình lại có nhiều thân nhân, nếu là Tiêu Mặc gây khó xử cho mình, chính mình cũng nén giận, tư tưởng của Tư Tình sớm nghĩ thoáng, chính là mình gả qua làm chính thê, ít nhất có nhiều người dám gây khó cho mình, nhưng là Đinh Lan làm hồi môn nha đầu liền có biện pháp thay nàng lo lắng, “Chân chính lo lắng cho bản thân ngươi .”

      Đinh Lan gật gật đầu, “Tiểu thư chúng ta nghỉ , cũng sớm. Đừng làm bản thân mình mệt muốn chết, ngủ quá muộn cũng sợ đến lúc đó phải làm tân nương xấu xí.”

      là nha đầu ba hoa, có biện pháp với ngươi.” Tư Tình chọc chọc đầu Đinh Lan, cười
      Last edited by a moderator: 13/12/14

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 4:

      Tuy là Hoàng Thượng tứ hôn, nhưng là sính lễ cùng đồ cưới là tự mình chuẩn bị , Tiêu gia sính lễ dày, nhưng thể làm cho Liễu phu nhân vui vẻ, đồ cưới thành vấn đề khó giải quyết.

      Ít khó coi lại rất mất mặt,nhiều hơn lại luyến tiếc.
      “Lão gia, chuyện đồ cưới này còn thỉnh lão gia làm chủ .” Liễu phu nhân , trong lòng hận thể phân tiền cũng lấy ra nữa.
      “Liền chiếu theo sính lễ mà đưa nửa .” Liễu quốc công , Liễu phu nhân chút liền đứng lên,“Lão gia, toàn quý phủ này cao thấp còn cần ăn uống sinh hoạt, sính lễ là cho cũng quá nhiều .”

      Liễu quốc công nhìn Liễu phu nhân, nhíu mày, như vậy thập phần rối rắm,“cái kia cũng thể đánh mất mặt mũi Liễu quốc công phủ , huống hồ mấy năm nay cũng thiếu sót Tư Tình nhiều lắm.”

      “Làm sao lại thấy có lỗi với nàng, ăn ngon mặc tốt , chẳng lẽ ta là kế mẫu ngược đãi nàng ? Lão gia ngươi cũng thể oan uổng ta a.” Liễu phu nhân nhất thời kích động đứng lên, mọi người đều biết, đồ cưới này về sau là tự chính mình chưởng quản , Liễu phu nhân cũng nghĩ cấp cho Tư Tình nhiều như vậy.

      Liễu quốc công có chút kiên nhẫn “Mấy năm nay ta đối với ngươi mở con mắt nhắm con mắt là có thể , chuyện đồ cưới này liền như vậy định rồi.” xong phẩy tay áo bỏ . Chỉ còn lại có Liễu phu nhân ở tại chỗ sững sờ. Sau đó cắn cắn môi, hừ tiếng ly khai.


      Tư Tình thời điểm nghe việc này có vẻ rất là cao hứng, cũng phải bởi vì phụ thân lương tri thức tỉnh, mà là bởi vì Liễu phu nhân bị uất ức. Đối với việc xuất giá Tư Tình kỳ có chờ mong, cũng có lo lắng, bởi vì nàng biết, “Liễu phu nhân” ở bên người, còn có thể có trăm ngàn cái “Liễu phu nhân” vẫn còn ở đầu.

      Hôn kỳ gần đến, Tiêu Mặc lại như người có việc gì , hoàn toàn bình thản, mỗi ngày ở thư phòng xem binh thư, dạy Tiêu Niệm đọc sách học chữ, mỗi ngày cuộc sống thập phần thảnh thơi. Tiêu phủ trừ bỏ Tiêu nhị phu nhân nhìn tình hình này có chút lo lắng. Hơn nữa lại phải gả vào làm Tam phu nhân.

      Tiêu Mặc tướng quân cưới vợ, kinh thành tất cả mọi người thập phần chú ý, sớm trở thành chủ đề trong các cuộc trà tửu, nay ngày đại hôn đến đây, mọi người tự nhiên đều sớm vây quanh ở ngã tư đường dài dài.

      Tư Tình ngồi trước gương đồng , mặc cho nhân bài bố, mọi người đều nữ tử vào ngày đại hôn là xinh đẹp nhất , nhưng là Tư Tình thể biết mình xinh đẹp, bất quá là vẽ loạn son bột nước, mặc mũ phượng khăn quàng vai.

      Nhìn thân hồng y của mình, Tư Tình bỗng nhiên nghĩ đến mẫu than chính mình , tuy rằng muốn nhớ bộ dáng mẫu thân , mẫu thân xuất giá ngày ấy có thực hạnh phúc.
      “Tiểu thư, nay là ngày vui, cười cái.” Bà tử .


      Tư Tình gương khóe miệng, cười cười, trong lòngcó chút khẩn trương, nay gả cho người chưa từng gặp mặt , quả khẩn trương. Tư Tình chính là lần lần lại cho chính mình binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, có gì phải khẩn trương .
      Bà tử liên miên cằn nhằn đem quy củ dạy dỗ lại Tư Tình lần, Tư Tình nhất nhất ghi nhớ. Sau đó đứng lên, đối với gương đồng nhìn nhìn chính mình, xác thực rất đẹp, chính là nét đẹp rất chân .

      Tư Tình khăn voan mềm mại, được bà tử giúp đỡ dắt tay lên kiệu hoa, sau đó cảm thụ kiệu hoa nâng lên , giờ khắc này nàng còn là người nhà Liễu gia , về sau chính là con dâu của Tiêu gia.

      đội ngũ trống kèn khí thế phi phàm, đội ngũ phía sau cũng coi như thượng là mười dặm trang sức màu đỏ, ngã tư đường người xem náo nhiệt nhiều đếm xuể, đều muốn nhìn xem Tiêu tướng quân dũng mãnh thiện chiến nay cưới dạng nữ tử gì , có người cực kỳ hâm mộ, có người đố kỵ, chỉ có Tư Tình cảm giác. Hoàng hôn ánh nắng chiều chiếu vào lụa thượng hạng màu đỏ, nên được cảm giác.
      Xem lễ tân khách sớm đứng ở cửa chờ đợi tân nương đến, chính là nhân vật chính lại chậm chạp có xuất .

      Tiêu đại phu nhân vội la lên “Tam đệ đâu? Hôm nay là chú rể lại ở nơi nào?” Tiêu nhị phu nhân cười “Tam đệ ở đâu, ta làm sao biết được.” Trong lòng hiểu vì sao có chút vui sướng.

      Vừa dứt lời, liền gặp Tiêu Mặc thân thân đỏ thẫm hỉ y, hướng cửa tới, nhìn Tiêu Mặc khí mười phần, mày kiếm cân xứng mắt phượng quả nhiên là mỹ nam tử, giống như ngoại giới tung tin vịt đáng sợ.

      “Đại tẩu, nhị tẩu.” Tiêu nhị phu nhân có chút khó chịu, Tiêu đại phu nhân cười “Tam đệ mau mau đến đây, tân nương cũng đến rồi . Ngươi ở chỗ này chờ , ta tiếp đón tân khách.”
      Tiêu Mặc gật gật đầu.


      Xa xa truyền đến thanh của đội ngũ gõ thổi , ánh mắt mọi người đều bị hấp dẫn, bên trong có tò mò, có vui sướng, chỉ là trong mắt Tiêu Mặc thản nhiên cái gì cũng có, hoặc là che dấu quá thâm, cái gì cũng nhìn ra.

      Cỗ kiệu vững vàng rơi mặt đất, tâm Tư Tình cũng trầm xuống theo, Tư Tình có thể nghe thấy thanh của người ngoài kiệu, bỗng nhiên trận vui mừng, Tư Tình chỉ cảm thấy cỗ kiệu hung hăng chấn động chút, quả nhiên Tiêu Mặc này là tướng quân, đợi vào cửa trước hết cho mình màn để thi uy, cái này gọi là tiên hạ thủ vi cường sao?



      Cỗ kiệu mành bị xốc lên, bàn tay đưa đến Tư Tình dưới khăn voan , Tư Tình vươn tay, đặt tay mình ở trong lòng bàn tay kia, trong lòng bàn tay có vết sẹo sâu. Sau đó bước xuống dưới kiệu đứng cạnh người nọ, từng bước về phía trước .
      Chậu than càng ngày càng gần, Tư Tình cảm nhận được độ ấm, nhưng là Tiêu Mặc có chút nhắc nhở, tay cứng ngắc cầm lấy tay Tư Tình.

      Tư Tình tự giễu, nếu nghĩ làm ta có thể xấu mặt như vậy, ta đây liền theo ngươi, ràng biết chậu than gần ngay trước mắt, Tư Tình như cũ có dừng bước, mà là bình thường tiêu sái, mắt thấy Tư Tình đá đổ chậu than, tất cả mọi người hít sâu hơi, Tiêu Mặc nhéo Tư Tình chút, Tư Tình nhàng nâng chân bước , nhàng qua, hiển nhiên là sớm có chuẩn bị. Tất cả mọi người thở ra hơi, đá ngã chậu than là điềm xấu.

      Tiêu Mặc thản nhiên “Ngươi phải làm cẩn thận chút.” thanh kia tia cảm tình, Tư Tình thầm than người này đúng như nghe đồn. lạnh lùng vô tình như vậy.

      Hữu kinh vô hiểm tiêu sái tiến đến chính đường, Tiêu Mặc lôi kéo Tư Tình đứng ở chính đường, chỉ nghe chủ lễ “Nhất bái thiên địa .” Tư Tình thi lễ, “Nhị bái cao đường” cái cúi đầu này hẳn là bái Tiêu lão tướng quân, Tiêu lão tướng quân cười gật gật đầu,“Phu thê giao bái.”
      Tuyết Liên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :