1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ Phúc Hắc Của Đế Vương Hắc Đạo - Thiên Thượng Lam Cẩn (110C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Vợ Phúc Hắc Của Đế Vương Hắc Đạo

      [​IMG]

      Tác giả: Thiên Thượng Lam Cẩn.
      Converter: ngocquynh520
      Editor: Quỳnh .
      Thể loại: đại, Hắc Bang, nam nữ chính đều sạch, kiên cường sống chết cùng nhau, 1vs 1.
      Độ dài: tầm 110 chương.
      Nguồn: ***************.com

      Giới thiệu:
      là con nhà họ Lam giàu sang quyền thế, đảm nhiệm chức vụ chủ nhân của gia tộc, tung hoành hắc bạch, tài hoa vô hạn. là Đế Vương Chí Tôn trong đêm tối, vô cùng tôn quý, Lãnh Ngạo* độc nhất vô nhị. trò chơi, cuộc tranh chấp giữa quyền lợi và tình cảm. Lần lượt trải nghiệm thử thách giữ sống và cái chết, lần lượt nắm tay đương đầu với địch, mỗi lần đều là sống chết thổ lộ tình cảm. đem sau lưng của mình giao cho , mà cũng đem lấy sau lưng của mình giao cho ! ! !
      <Đối thủ>
      lần đầu tiên cầm lấy súng chỉ vào đối phương, giữa khí súng đạn lên nòng, làm cho những người chung quanh hồi xao động. "Đây là trò chơi sinh tử, tôi tuyệt đối thể nào thối lui, có thể thử xem, giữa tôi và , rốt cuộc cuối cùng ai mới là người thắng!" Người phụ nữ cầm súng lục, mặt thoáng qua nụ cười nhàn nhạt! "Tôi rất muốn biết!" Người đàn ông vẻ mặt lạnh lùng, đáy mắt lộ ra ám khí chết chóc tàn độc! Bọn họ thi nhau chỉ vào đối phương, biết đây phải là lần cuối cùng ..……. gặp nạn biển, gắng gượng mang thai tám tháng, bất chấp nguy hiểm, dẫn người cứu ra. Chín phần chết, phần sống sinh con biển. tức giận mắng: "Xen vào việc của người khác, tại sao nghe lời, ngoan ngoãn ở trong nhà?" lại cười : "Em muốn con chưa ra đời mất cha! Em càng muốn trẻ tuổi như vậy mà làm quả phụ! Để đứa bé tìm cha ghẻ, vẫn có chút phiền toái!" Gương mặt tuấn tú trong giây lát trầm lại, gầm : "Ai dám? Em là người phụ nữ của !" Ba đứa con nít mặt búng ra sữa, giống nhau như đúc, rón rén nhàng chạy vào trong gian phòng. Vừa , vừa quên giọng thầm: "Cha xấu nhất rồi, đều cho mẹ ở cùng chúng ta!" "Vậy là sao, cha lớn như vậy, còn mỗi ngày ôm mẹ!" "Chúng ta tối nay len lén vào, chúng ta phải kháng nghị, tối hôm nay nhất định phải cùng mẹ ngủ! ! !" Mà lúc này trong phòng khí thế sục sôi, thẳng tiến đến phía trước, luôn luôn hừng hực như vậy, hình ảnh cấm trẻ ! Ba đứa con nít đứng cách giường lớn xa, ngồi tấm thảm lông lá xù xì, nghi ngờ lẫn nhau, thảo luận với thanh : "Tại sao cha muốn đè ép mẹ? phải rất nặng sao?" "Cha tại sao mặc quần áo? Mẹ tại sao cũng có mặc quần áo?" " TV rồi, đây là . . . . . . Ưmh, đúng rồi, đây là giao phối. . . . . ." giường, hai người trong nháy mắt cứng đờ. . . . . . Chỉ chốc lát sau, trong phòng ba vật thể bị ném ra. . . . . . .
      Gấu'slinhdiep17 thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1: Lần Đầu Tiên Gặp Mặt



      Ánh đèn rực rỡ vừa lên, trong nháy mắt, thủ đô Luân Đôn phồn hoa của nước lại càng thêm nổi bật khi màn đêm vừa buông xuống, màn diễm lệ được phơi bày!


      Hôm nay là tiệc sinh nhật tròn hai mươi tuổi của thiên kim nhà Bá tước William, những nhân vật tiếng tăm ở khắp nơi thế giới, căn bản đều tới đầy đủ!


      Lấy thân phận là Bá tước, để mời được những người đó, căn bản là thể nào. Tuy nhiên, gia tộc William còn có danh phận khác, đó chính là trong năm thế lực Hắc Đạo nổi tiếng thế giới – Gia tộc William!


      Như từ trước, gia tộc William là trong trong năm thế lực hắc đạo lớn nhất. Bốn thế lực còn lại theo thứ tự là: nắm giữ địa bàng nước Mĩ – nhà họ Lam, Canada – nhà họ Lăng, nước Ý – Mafia, Ai Cập – gia tộc Raymond! Năm thế lực lớn này tuyệt đối nắm giữ những vị trí quan trọng thế giới!


      Bình thường sợ rằng rất ít người có thể thấy thủ lĩnh của năm thế lực lớn này hội tụ cùng nhau, nhưng mà lần này bởi vì trong năm người bọn họ - chủ nhân gia tộc William, bá tước William thể thành ý muốn mời. Đây là lần đầu tiên, cả năm thủ lĩnh lớn này sắp sửa tề tụ chỗ!


      Mặc kệ là còn có những nguyên nhân nào khác, tối nay, trong căn biệt thự xa hoa ở Luân Đôn, trình diễn màn kịch như thế nào?


      Mang theo biểu tượng của nhà họ Lam, chiếc Rolls-Royce màu đen xuất trước các loại xe nổi tiếng khác, vẫn như cũ, đèn pha tựa như đôi mắt sáng rực!


      Chiếc Rolls-Royce màu đen dừng lại ngay ngưỡng cửa, lập tức khiến cho những người xung quanh nhốn nháo phen!


      người đàn ông tuấn, mặt mũi nhã nhặn, bước xuống từ ghế phụ phía trước, vòng qua thân xe, đến trước cửa xe sau, mở ra, lấy tay che chắn mui xe!


      Chủ nhân tại của nhà họ Lam là gần hai mươi ba tuổi, tên là Lam Duê.


      Nếu lấy lý do vì là phụ nữ mà xem thường lời của , ….hành vi này đúng là đâm đầu vào chỗ chết rồi! Lam Duê từ khi mười bảy tuổi ngồi lên cương vị chủ nhân nhà họ Lam, tính đến nay là sáu năm. Thế lực của nhà họ Lam chỉ có tăng chứ giảm, từ đó cũng hiểu được, có bao nhiêu thủ đoạn khiến lòng người run sợ rồi!


      Rolls-Royce màu đen, trong lúc mọi người nín thở chờ đợi, đôi chân ngọc thon dài chậm rãi từ trong xe vươn ra!


      Khoác lên mình bộ sườn xám màu xanh dương trang nhã, vóc người mảnh mai xinh đẹp của ra chút nghi ngờ! Mái tóc đen tuyền chỉ dùng cây trâm ngọc dài búi lại. Dung nhan kiều diễm thoát tục, khiến những người từng ngắm qua rất nhiều phụ nữ xinh đẹp cũng khỏi trầm trồ tán thưởng!


      sớm nghe chủ nhân đương nhiệm nhà họ Lam rất ưa thích mặc sườn xám, ra lời đồn đại này là ! Đại khái có thể hiểu được nguyên nhân là do nguồn gốc của là người Trung Quốc!


      Bất quá, có thể đem sườn xám khoác lên người xinh đẹp như vậy, Lam Duê là người đầu tiên!


      "Hoan nghênh hoan nghênh, Lam đương gia đích thân đến, làm cho lão già như tôi đây là nở mày nở mặt!" Được thuộc hạ thông báo, Bá tước William tự mình ra đón, cười to, phun ra tràng tiếng lưu loát!


      “Được Bá tước William quý mến, Lam Duê đương nhiên muốn tới!” Lam Duê ưu nhã gật đầu cái, vươn tay, những người bên cạnh lập tức đem túi quà được bọc lại tinh xảo, đưa tới! "Sinh nhật thiên kim tiểu thư nhà Bá tước William, tôi cũng có gì để tặng, đây chỉ là món quà nho nho, xin vui lòng nhận lấy!”


      “Lam đương gia đồng ý đến đây là cho lão già này bao nhiêu mặt mũi rồi, còn mang quà tặng làm gì! Nhanh, mời vào bên trong!" Tuy là như vậy, nhưng ông ta vẫn để cho thuộc hạ mang quà tặng vào cho con ! Gia tộc bọn họ lớn mạnh như vậy, có món đồ vật gì mà chưa từng thấy qua? Còn có thể để ý món quà tặng vậy ư!


      Lam Duê cười cười, cảm giác này ngược lại làm cho cảm thấy như mình là con nhà bên cạnh, khiến người ta nhịn được muốn gần gũi!


      Nhà họ Lam đến trước, người của gia tộc Raymond tới, tại chỉ còn thiếu Mafia của nước Ý cùng với nhà họ Lăng ở Canada mà thôi!


      " ra Lam chủ cần đến tham gia bữa tiệc lần này!" người đàn ông khí chất ôn hòa theo sau lưng Lam Duê !


      "Biết đâu lại có thu hoạch ngoài ý muốn, cũng chừng!" Lam Duê đảo mắt qua toàn hội trường, sau đó ưu nhã ngồi xuống ở góc ghế sa lon. Nhận lấy ly rượu đỏ mà người đàn ông đưa tới, đôi môi đỏ hồng hơi nhấp miếng!


      Góc này vừa làm người khác chú ý, vừa lại có thể quan sát được toàn hội trường, chính là điều Lam Duê muốn!


      Dựa theo thanh xao động ngay cửa, khóe miệng còn đọng vài giọt rượu của Lam Duê chợt lên nụ cười nhàn nhạt, chỉ thoáng qua trong chớp mắt!


      Lăng Ngạo, là chủ nhân đương nhiệm nhà họ Lăng, so với Lam Duê chỉ lớn hơn có ba tuổi!


      Trận chiến giữa nhà họ Lăng và họ Lam, từ đó đến nay chưa bao giờ suy giảm, có thể ví mối quan hệ giữa Lam Duê và Lăng Ngạo, tựa như nước với lửa!


      Trong cuộc tranh đấu sống mái với nhau, có thể là, giữa bọn họ phân thắng bại!


      "Lam chủ, thủ lĩnh nhà họ Lăng đến rồi!" Người đàn ông giọng ra!


      "Vân Trạch, William rốt cuộc lấy cái gì dẫn dụ ta đến đây?" Quơ quơ trong tay ly rượu đỏ tươi, đáy mắt sắc bén của Lam Duê khẽ động, nụ cười hề trượt ra khỏi miệng!


      "Vân Trạch biết!" Vân Trạch lắc đầu cái, đồng thời cũng cẩn thận, bí mật quan sát hoàn cảnh chung quanh, đề phòng xảy ra biến cố!


      Lam Duê lên tiếng nữa, chỉ là nhíu mày nhìn từ xuống dưới Lãnh Ngạo* đứng cách đó xa, mặt mũi như được điêu khắc mang theo khí sắc bén nhọn! Nếu phải chung quanh có quá nhiều ám khí lạnh lẽo, nhất định là có vô số thiên kim danh giá muốn đến gần ta!


      *Lãnh Ngạo: họ Lăng, nhưng nhiều lúc tác giả dùng Lãnh Ngạo để chỉ vô tình, “Lãnh” là lạnh lùng, lạnh lẽo.


      Ánh mắt dò xét chợt đón lấy đôi con ngươi đen nhánh, toát lên vẻ tàn nhẫn, trừng trừng chống lại!


      Nhìn người bị phát rồi, Lam Duê cũng lập tức dời tầm mắt nới khác, mà giơ ly rượu đỏ trong tay lên, hướng tới tỏ ý!


      "Quà tặng đưa đến rồi, những gì muốn nhìn cũng đều chứng kiến, chúng ta thôi!" Đem ly rượu cầm trong tay uống hơi cạn sạch, Lam Duê đứng lên !


      Gương mặt tuấn tú, nguội lạnh của Lăng Ngạo trước sau hề thay đổi, cho dù là nhìn thấy đối thủ Lam Duê này, mặt vẫn lạnh tanh như cũ, chút biến hóa!


      "Đem mấy thứ cho ta, chúng ta !"


      Chẳng qua vừa xuất , hai vị thủ lĩnh chỉ cần dậm chân cái cũng làm cục diện thế giới biến động mấy phần, khi tới cứ như vậy, khi lặng yên tiếng động!


      Casino ở Las Vegas, Nước Mỹ.


      Lam Duê nhìn những ánh đèn sáng choang các bảng hiệu Casino, tay phải chống lên cằm nhìn ra hết thảy bên ngoài!


      "Vân Trạch, , những người này rốt cuộc ngày định bụng đưa lên bao nhiêu tiền?"


      "Las Vegas là thuộc về địa bàn nhà họ Lam!" Vân Trạch ngồi ở vị trí kế bên tài xế, ôn hòa !


      "A, cũng phải! Đưa bao nhiêu tiền cũng quan trọng!" Quay đầu lại, Lam Duê nhắm mắt, nhàn nhạt : " thôi, tối nay bay giữa hai bên , Mỹ, có chút mệt mỏi!"


      Vân Trạch gật đầu, chiếc xe vững vàng hướng về phía biệt thự Las Vegas chạy !


      "Huh? Uhm, tôi hiểu, ừ, biết rồi!" Trong giọng của Vân Trạch đều là tiết đơn, trả lời đôi câu, sau đó liền cúp điện thoại!


      "Lam chủ, Vân Vũ , lô hàng vũ khí lần trước của chúng ta nằm trong tay Dã Điền Hùng ở Nhật Bản!" Vân Trạch quay đầu nhìn về phía !


      Trước đó, lô hàng vũ khí này được mang đến nước Nga, thế nhưng lại xảy ra chuyện may. Điều làm người ta kinh ngạc chính là, lô hàng này biến mất hoàn toàn, để lại bất kỳ đầu mối nào! Nhưng mà cũng bởi vì làm rất sạch , Lam Duê hiểu, nhất định là qua tay mấy người kia, xảy ra chuyện bất ngờ! Khiến Vân Vũ điều tra, quả nhiên ngoài dự đoán!


      "Nhà họ Dã Điền ở Nhật Bản? Điều tra được ở nơi nào ?" Chỉ là tên cỏn con, bây giờ lại cố tình gây chú ý, đánh lên đầu của , là lá gan dài quá rồi!


      "Lô vũ khí kia, Vân Vũ còn chưa điều tra được!" Đây mới là phiền phức, nếu như đến thời hạn mà bọn họ còn chưa giao hàng như , nhà họ Lam phải gánh chịu tổn thất như thế nào đây?


      "A, vậy trước tiên nhìn xem, ta rốt cuộc có thể mang đến biến cố gì!"


      Chú thích:


      - Để chỉ gần gũi của Lam Duê và những người bên cạnh, mình cho họ gọi chị ấy là “Lam chủ.”


      - Để về cách xưng hô giữa 5 thế lực hắc đạo, mình vẫn giữ “đương gia.”


      - Về phía Lăng Ngạo phải dùng đến “thủ lĩnh.”


      *Đương gia: chủ nhân đương nhiệm, đứng đầu quản lý toàn bộ gia tộc.
      Gấu's thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 2: Đại Bản Doanh Nhà Họ Lam



      Sáng sớm ở nhà họ Lam, mặc dù rất bề bộn nhưng lại có trật tự!


      Vốn là cũng có gì, chẳng qua hôm nay chủ nhân đương nhiệm của nhà họ Lam – Lam Duê muốn trở về, cho nên dưới gia tộc nhà họ Lam dường như có chút bận rộn!


      "Ông nội, lần này chị Lam Duê là muốn trở về?" Đứa trẻ nhất tính đến thời điểm này của nhà họ Lam – Lam Kiệt, gần mười lăm tuổi, so với Lam Duê hơn tám tuổi. Lúc này lười biếng dựa vào cây cột, tràn đầy hoài nghi hỏi!


      "Dĩ nhiên, chẳng lẽ ông cũng lừa cháu hay sao? Còn có, chút nữa các người phải nhớ kỹ. Con bé là chủ nhân đương nhiệm của nhà họ Lam, mặc dù các người có thân thích chăng nữa, đến thời điểm con bé đưa ra mệnh lệnh, tuyệt đối thể có bất kì dị nghị nào!”


      Lam Kính, nhà họ Lam chính là do người như vậy sáng lập!


      Trải qua nhiều năm, ai là cảm thấy run sợ khi nghe đến tên của ông. Nhưng cũng chính vì là người như vậy, để có thể kế nhiệm ông, phải là bất kì ai cũng có thể làm được. vất vả mới có đứa cháu , thừa hưởng tất cả mọi tố chất của mình, thậm chí thủ đoạn còn nhanh hơn ông bậc, làm thế nào ông lại vui mừng cơ chứ!


      Chỉ là, Lam Kính đối với phép tắc dưới của nhà họ Lam, luôn luôn cực kỳ nghiêm khắc! Cho dù ngày thường nhìn ông rất dễ tính, gần gũi, tuy nhiên nó cũng thể thay đổi được tính cách vốn có của ông!


      "Cha, Lam Duê. . . . . . Hôm nay trở lại sao?"


      Mọi người trong nhà họ Lam tập trung chờ đợi bên cạnh, người phụ nữ từ tốn hỏi!


      "Chẳng lẽ chuyện này còn có giả?"


      Ho tiếng, Lam Kính thể thừa nhận, có lẽ là già rồi, hay thích trêu chọc con cháu, lừa gạt có hơi quá. tại, chủ nhân sắp trở về rồi, ngược lại ai chịu tin!


      Lần gần nhất Lam Duê trở về Đại bản doanh của nhà họ Lam, là chuyện của năm trước rồi, cũng khó trách mọi người kích động như vậy!


      "Được rồi! Cha lúc nào cũng thích đem chuyện này ra giỡn!” Con trai thứ tư của Lam Kính, Lam Thành bĩu môi. Từ khi cha mình lui về phía sau, có lẽ là do quá rảnh rỗi, lúc nào cũng thích giỡn như vậy!


      Nhưng điều đáng tiếc chính là lần nào ông ấy cũng thành công, bởi vì bọn họ căn bản rất quan tâm đến cháu này!


      “Vừa giỡn chuyện gì?”


      Phía cửa truyền đến giọng nam trong trẻo, khiến cho tất cả mọi người đều vui mừng!


      Lam Triệt – trai của Lam Duê, miễn là mỗi lần Lam Duê trở về, người này tuyệt đối là người xuất đầu tiên! Đôi khi tất cả mọi người cũng cảm thấy ghen tỵ, ai bảo đây là người duy nhất khiến Lam Duê đối đãi đặc biệt!


      "Tiểu Triệt trở lại? Xem ra lần này ông nội có lừa gạt chúng ta rồi!”


      "Hừ, chẳng lẽ ta đáng tin vậy sao?" Ông lão có chút thẹn quá thành giận!


      "Có đáng tin hay , trong lòng ông nội rất ràng!" Lam Kiệt hé ra hàm răng trắng, châm chọc !


      "Tên tiểu tử thối nhà ngươi. . . . . . ."


      Giữa vùng đất bằng phẳng, chiếc máy bay trực thăng chậm rãi hạ xuống!


      "Lam chủ, tất cả mọi người trở lại!"


      Vân Lãng, trong bốn vị hộ pháp bên cạnh Lam Duê, là người lạnh lùng ít , nhưng khả năng sát thương lại kinh người!


      "Ai, đây là ông nội muốn náo loạn như thế nào? Mỗi lần đề dùng chiêu thức này!"


      Lam Duê nâng trán, bất đắc dĩ giọng ra! , hai năm trở về đại bản doanh chuyến. Lần nào ông nội cũng huy động lực lượng như vậy, làm có chút chịu nổi, đành phải tiếp nhận!


      "Tất cả mọi người rất muốn Lam chủ!" Vân Trạch cười đem chiếc áo khoác màu vàng nhạt mặc vào cho . Sau đó bọn họ liền ngồi vào trong chiếc xe chờ sẵn, trực tiếp về hướng Đông – khu biệt thự cao cấp của nhà họ Lam!


      "Ưmh, đại khái vậy!"


      tại thế giới nhà họ Lam giữ vị trí rất cao, cũng giống như nhà họ Lăng, vượt lên rất xa so với các thế lực khác!


      Những ai dấn thân vào con đường này đều biết , nhà họ Lam có Lam Duê, nhà họ Lăng có Lăng Ngạo! Hai người này đại biểu cho vương giả tuyệt đối, cao quý hơn tất cả!


      Mặc dù thế giới có năm thế lực, nhưng lòng mà , để có thể vững bước lên cũng chỉ có: chiếm cứ nước Mĩ – nhà họ Lam, chiếm cứ Canada – nhà họ Lăng, cùng với Italy – Gia tộc Andrew! Mặt khác, quan hệ giữa những Gia tộc này mấy năm nay trước sau còn có thể duy trì cũng là rất tốt!


      Từ khi nhà họ Lam - Lam Duê, nhà họ Lăng - Lăng Ngạo tiếp nhận cương vị đứng đầu Gia tộc, bố cục hữu của thế giới này ngay lập tức bị xáo trộn!


      Lam Duê trở lại, làm dưới nhà họ Lam cảm thấy hưng phấn khác thường!


      Nhất là Lão Thái Gia nhà họ Lam, càng thêm vui mừng khép miệng được, đây là đứa cháu hợp ý ông nhất, trò sớm giỏi hơn thầy rồi!


      "Ông nội, ba mẹ, bác cả, bác cả , chú hai thím hai, chú ba thím ba!"


      Vừa vào đến cửa chính, Lam Duê liền gật đầu tỏ ý với mấy vị bề ! Thuận tay cởi áo khoác người xuống, sườn xám màu đen bên trong liền ra trong tầm mắt của mọi người!


      "Nguyệt trở lại!"


      "Mọi người trước hết chớ vội vàng, con có chuyện muốn trao đổi với ông nội!" Giơ tay lên ý bảo bọn họ cần tìm , Lam Duê trực tiếp tới trước mặt Lam Kính, !


      Lam Kính nhíu mày, chống gậy đứng lên, dẫn đầu về phía lầu hai!


      Cháu xem ra là có chuyện gì gấp gáp, bằng khó mà vội vã tới gặp ông như vậy! Căn bản ông nghĩ tới, làm sao mà vô duyên vô cớ Lam Duê có thể bỏ xuống trọng trách bên mình, trở về đại bản doanh, bây giờ ngẫm lại trong lòng dự đoán đúng rồi!


      Mọi người trơ mắt nhìn Lão Thái Gia cùng bóng dáng xinh đẹp tao nhã rời , còn có Vân Trạch cả ngày theo bên người , biến mất ở khúc quanh lầu hai!


      "Ai, xem ra vừa rồi là chúng ta tự mình đa tình, tiểu Nguyệt Nhi căn bản cũng phải là về thăm chúng ta!" Người con út của Lão Thái Gia, lão nhà họ Lam - Lam Minh, giương gương mặt tuấn tú phàn nàn, uất ức !


      "Tiểu Triệt, gặp lại con chú còn tưởng rằng. . . . . ."


      " nhìn qua chút? Xem thử chuyện gì mà khiến Nguyệt cũng gặp khó khăn như vậy!" Có người bắt đầu đưa ra chủ ý cùi bắp rồi, nhưng lại lấy được phần lớn đồng ý của mọi người.


      Dĩ nhiên trong đó phải loại trừ người bên cạnh Lam Duê – Vân Lãng, bất quá thể ngăn cản mấy người này, đơn giản là nhìn thôi! Dù sao Lam chủ tin tưởng bọn họ!


      "Có chuyện gì khó giải quyết sao?" Lam Kính ngồi ghế sofa trong thư phòng, nhìn chằm chằm gương mặt mỉm cười của Lam Duê!


      Lam Duê cũng trả lời ngay lập tức, chỉ nhìn về phía Vân Trạch ở bên cạnh!


      "Ông nội cũng đừng vội, trước tiên xem qua cái này chút rồi hãy !”


      Vân Trạch tiến lên mở máy vi tính ra, ngón tay thuần thục nhanh chóng gõ lên bàn phím, nhất thời trong thư phòng chỉ có thể nghe được tiếng đánh máy lạch cạch!


      "Lão Thái Gia mời xem!"


      Lam Kính liếc nhìn Lam Duê ngồi ở phía đối diện, nở nụ cười khiến người ta phát run, sau đó nhìn về phía máy vi tính!


      "Đây là. . . . . . ."


      "Đây là người mà ông nội từng đảm bảo với con – Dã Điền Hùng! Ông nội còn nhớ thời điểm ban đầu người hướng tới con cam đoan như thế nào ? Người coi như bất luận là kẻ nào dám phản bội người, nhà Dã Điền ! Nhưng bây giờ, ông nội, người có thể cho Lam Duê biết, đây là xảy ra chuyện gì hay ?”


      Thời điểm ra điều này, trước sau Lam Duê vẫn giữ nụ cười cực kỳ ưu nhã mê người! Đầu ngón tay nhịp nhàng gõ lên mặt bàn thủy tinh, động tác này vô tình còn mang theo tia áp lực, làm người ta khó có thể kháng cự!


      Sắc mặt Lam Kính cũng có chút khó coi, là bở vì nhà Dã Điền đánh mất tín nhiệm của ông, hai là trước mặt chính cháu bảo bối của mình bị phen bẽ mặt!


      "Kỳ đối với cái đống hàng này, con ngược lại có gì để ý, nhưng mà nhà họ Lam chính là nhà làm ăn buôn bán như vậy. Nếu thể giao hàng vào tay đối phương đúng hẹn, ông nội có biết việc này làm cho nhà chúng ta bị ảnh hưởng như thế nào hay ?”


      Lam Duê những lời này có chút trầm thấp, nắm giữ cương vị này nhiều năm, cũng có ranh giới cuối cùng! bởi vì đối phương là ông nội của mình, mà cân nhắc đối đãi! nguyên tắc cơ bản, có chủ kiến riêng của mình!


      "Nên làm cái gì, con liền làm thế ấy ! ra chuyện này con căn bản cần hỏi ý kiến của ta, dù sao nhà họ Lam đối với bọn họ hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi!"


      "Con hiểu, con dùng chính phương thức của mình giải quyết tất cả! Ông nội yên tâm!"


      Lam Duê đứng lên, vẻ mặt tươi cười !


      " trở lại, ông nội cũng để ý Lam Duê ở nhà cùng bữa cơm chứ!
      Gấu's thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 3: Tiết Mục Xen Giữa Bữa Cơm



      Nhà họ Lam bởi vì Lam Duê trở lại, có vẻ cực kỳ náo nhiệt!


      "Tiểu Kiệt, em vây quanh chị làm cái gì?" Ưu nhã ngồi ở ghế sofa, liếc nhìn Vân Trạch đưa tài liệu ình, lại phát em trai nhất trong nhà – Lam Kiệt, đôi mắt ngừng láo liên, đảo quanh người !


      "Chị Lam Duê lần này dừng lại ở nhà bao lâu?" Lam Kiệt mong đợi hỏi, trong Gia tộc, người cậu bé sùng bái nhất chính là chủ nhân đương nhiệm của nhà họ Lam – Lam Duê, nhưng lần nào cũng vậy, bẵng thời gian dài mới nhìn thấy mặt chị mình, khó tránh khỏi có chút thất vọng!


      Đem tài liệu cầm trong tay để sang bên, vén vén vài lọn tóc rơi xuống, trầm tư lát : "Điều này cũng phải xem tình huống mà quyết định ra , nếu có gì xảy ra ngoài ý muốn, có lẽ là ngày!"


      "À? Chỉ có ngần ấy thời gian sao?" Lam Kiệt nhăn mặt, hình như đối với đáp án này rất hài lòng!


      Lam Duê buồn cười nhìn Lam Kiệt, cậu bé mới mười lăm tuổi. Trước kia chính là mười bảy tuổi tiếp nhận lấy nhà họ Lam, so với tuổi của em trai chỉ lớn hai tuổi mà thôi. Bây giờ suy nghĩ chút, sinh hoạt của cậu nhóc này ngược lại rất thoải mái!


      Nhà họ Lam ngoại trừ buôn bán vũ khí, ra cũng có chen chân vào lĩnh vực khai thác dầu mỏ và kim cương, nhưng so sánh tương đối mà , quân hỏa* vẫn là dòng chính!


      *Quân hỏa: súng ống đạn dược.


      Việc kinh doanh trong giới bạch đạo ngược lại cũng thiếu, nhưng mà rất ít giao thiệp. Chỉ đến khi cần đưa ra quyết định quan trọng, thỉnh thoảng mới có thể tham dự chút!


      Nhà họ Lam bây giờ phát triển rất tốt!


      "Nguyệt, gần đây như thế nào?" vị thanh niên tuấn tú, mặc quân phục, gương mặt tươi cười tới bên cạnh !


      Lam Duê dưới quét mắt lần, nhíu mày : " có phải quên thân phận của em hay ? Cả người mặc quân phục như vậy, còn ở bên cạnh em lắc lư. Chẳng lẽ muốn cho em biết, trong nhà họ Lam xuất người đối nghịch với em?”


      "Đúng vậy, nhưng điều đáng tiếc chính là, Lam chủ nhân sắp xếp quan hệ rất tốt với mấy vị cảnh sát quốc tế kia, dù là đối lập, cũng muốn đối lập đứng lên!" Lam Triệt vô tư hướng về phía Lam Duê vừa tựa vào ghế sofa đối diện, vẻ mặt tùy tiện!


      “Được như vậy chính là do khích lệ!”


      "Đương gia, cậu năm, cậu út, xin mời đến phòng ăn!" Người giúp việc cúi người xuống, !


      " đến giờ dùng dữa trưa? Thời gian trôi qua nhanh !”


      xong, Lam Triệt liền đứng lên, nhìn về phía Lam Kiệt bên cạnh Lam Duê, đôi chân mày rậm nhíu lại: "Tiểu Kiệt định cứ ở bên cạnh em như vậy?"


      Thằng bé này đúng là dính lấy Lam Duê!


      Lam Duê cười cười đứng lên, hướng về phía phòng ăn tới!


      Vân Trạch tiến lên, đem vị trí bên tay trái Lão Thái Gia - Lam Kính nhàng kéo ra, Lam Duê động tác tùy ý, nhưng lại lộ ra ưu nhã ngồi xuống!


      Mọi người giương mắt nhìn, cũng chỉ có Lam Duê mới dám tiếng nào, lẳng lặng ngồi xuống! Chỉ có điều tại so với Lão Thái Gia năm đó còn mạnh hơn!


      "Như thế nào? Mọi người tại sao lại ngồi?" Lam Duê khó hiểu !


      "Đúng là, ngồi xuống, trừng trừng con mắt làm cái gì? là chán!"


      Nguyên căn là ở trước mặt Lam Duê bị bẽ mặt, tại Lam Kính bụng khó chịu. Nhìn mấy người trong nhà tụ tập chỗ, lập tức lớn tiếng quát lên!


      Mọi người trong nhà họ Lam rất uất ức, người vừa để cho chúng ta ngồi, tại ngược lại là chúng ta đúng!


      Lúc mới bắt đầu bữa cơm, mọi người cũng ai mở lời, nhưng mà rất nhanh, bọn họ liền ngại mở miệng hỏi thăm Lam Duê! Lão Thái Gia nhà họ Lam, lần nữa nếm phải cái tư vị bị người ta xem !


      "Lam Duê, công ty bác cả có số chiến lược kinh doanh, con có thể giúp bác đưa ra vài ý kiến để tham khảo hay ?” Bác cả nhà họ Lam nịnh hót hỏi!


      "Ừhm, được!" Lam Duê gật đầu!


      "Lam Duê, con đồng ý tiệc thường niên của bác hai, năm nay tiệc sinh nhật của bác bao gồm hoạt động có mục đích!” Bác hai cũng là cao hứng nhắc nhở!


      Lam Duê tay cầm dao nĩa dừng lại, nhíu mày canh chừng bác hai của , sau đó nghiêng đầu nhìn về phía Vân Trạch bên cạnh!


      Vân Trạch thấy thế, thoáng suy nghĩ chút, sau đó gật đầu, cúi người ở bên tai của : "Xác thực có chuyện này, nhưng mà khi đó Lam chủ chỉ là qua loa!"


      Qua loa? Khóe miệng Lam Duê rụt rụt, qua loa giúp đỡ ở đây, trong mắt cũng gần như là hết miễn cưỡng nổi rồi! Nhưng nhìn bọn họ cũng dừng việc dùng bữa lại, có chút bất đắc dĩ gật đầu: "Được rồi, đến lúc đó nhớ cho con biết là được!"


      "Lam Duê. . . . . ."


      "Lam. . . . . . ."


      Lam Duê mặt đổi sắc cùng mọi người trò chuyện với nhau, Vân Trạch đứng bên cạnh mỉm cười, ngay lúc này, tiếng chuông điện thoại vang lên!


      Vân Trạch ra ngoài nhận điện thoại, thoáng che giấu nụ cười mặt. Trở lại đứng cạnh bên người Lam Duê, vừa lúc thả dao nĩa trong tay ra, liền tiến lên phía trước :


      "Vân Vũ , đám quân hỏa ở trong tay Dã Điền Hùng bây giờ còn nữa, mất tích!"


      Lam Duê dùng khăn ăn lau khóe miệng, nghe vậy đôi lông mày lá liễu hơi nhíu lại, liếc về hướng Vân Trạch, hình như là hỏi những lời này có độ tin cậy hay ! Chỉ thấy Vân Trạch nhàng gật đầu cái, xác nhận điều mình phải là giả!


      Mọi người nhà họ Lam đều có chút hiểu, nhìn động tác qua lại giữa hai người. Nhưng bọn họ hiểu ra đạo lý sâu sắc, đó chính là, Lam Duê vĩnh viễn thể nào có thời gian ở trong nhà rồi!


      " xin lỗi, nhóm hàng hóa trong tay xảy ra chút vấn đề, sợ rằng thể ở lại nữa rồi! Ông nội, ba mẹ, các các bác các chú, Lam Duê trước!"


      xong liền đứng lên, Vân Trạch tiến đến cầm lấy áo khoác mặc vào cho , hai người nhanh chóng biến mất giữa tầm mắt của mọi người nhà họ Lam!


      Toàn bộ việc ràng, Lam Kính cũng mất hứng thú dùng bữa, đẩy thức ăn trong tay ra, đứng lên lời, rời khỏi phòng ăn!


      Theo lời của Lam Duê chỉ là vấn đề , nhưng mà chuyện nhà Dã Điền này! Ai, tại, cuối cùng thiên hạ là của người trẻ rồi!


      màn kịch đồng bộ, khiến mấy người còn lại của nhà họ Lam hiểu ra sao! Cái ông cụ này cùng Lam Duê làm cái chuyện bí hiểm gì?


      "Con ăn no rồi, ngủ giấc, buổi chiều trở về doanh trại!"


      Lam Triệt mặt đổi sắc đứng lên, !


      Mấy người nhà họ Lam im lặng tuyệt đối, đằng này cũng cùng với đằng ấy sao?


      Ngồi xe, Lam Duê chống cằm nhìn phong cảnh bên ngoài lao vun vút về phía sau!


      "Phái người điều tra, tôi hy vọng lô hàng kia xảy ra chuyện gì may!”


      "Dạ, tra xét! Bây giờ là Nhật Bản sao?" Vân Trạch gõ bàn phím, giọng hỏi!


      "Ừm!"


      Tầm mắt Lam Duê cố định ở bên ngoài chợt quay lại, nhìn ngón tay Vân Trạch lướt bàn phím, cười : "Có dã tâm tất nhiên là tốt, cho cùng khi vị trí cao hơn người khác, ít nhiều gì cũng có dã tâm! Dù sao vẫn là muốn bò lên! Chỉ là có lúc, thấy tình thế, ngược lại là loại tôm tép nhãi nhép đáng xấu hổ!"


      "Toàn bộ chuyện này nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta, nếu như Lam chủ cho bọn chúng cơ hội, ai có thể động vào bất cứ thứ gì trong tay người! Chỉ là, đôi khi Lam chủ vẫn cần trước bước, dù sao nữa, việc đời khó đoán!”


      Vân Trạch khép máy tính xách tay lại, xoay người nhìn Lam Duê bên cạnh, mỉm cười nhưng lại rất nghiêm túc!


      "Đúng vậy!" Lần nữa đưa tầm mắt hướng ra bên ngoài, Lam Duê hơi nheo mắt lại gật đầu : "Ấm nước luộc ếch sôi hút lên, thời điểm khi nó phát giác ra được, sớm trốn thoát rồi! Nếu tôi đưa ra quyết định này, tự nhiên cũng có chuẩn bị trước! Nhưng điều đáng tiếc chính là, giống như lời vừa , việc đời khó đoán. Chung quy chuyện này vẫn là tôi dự đoán sai lầm! ngờ sau lưng còn có người!"


      "Vô luận là người nào, ở con đường này, đều lấy lợi ích cá nhân làm trọng. khi mất giá trị lợi dụng, vậy đáng giá nhắc tới nữa! Việc này Dã Điền Hùng tính toán sai rồi; đó chính là, từ trước đến nay, ít nhất có ai dám liều lĩnh chống đối nhà họ Lam trực tiếp như vậy! Đây cũng là trong những nguyên nhân khiến thất bại, chỉ thấy lợi ích trước mắt, lại suy tính tương lai!"


      Lam Duê nghe lời của , bỗng nhiên cười lên, con ngươi xoay vòng, mở miệng lần nữa: "Vân Trạch, thể ở bên cạnh tôi lâu nhất, cũng là người hiểu tôi nhất! Tốt lắm, chờ sau khi chuyện này chấm dứt, giúp tôi xử lý chuyện!"


      "Dạ!"
      Gấu's thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 4: Xử Lý Phản Đồ



      Nhật Bản, Tổng bộ nhà Dã Điền!


      Khi biết Lam Duê đích thân đến đây, Vân Vũ cũng kinh động Dã Điền Hùng, chỉ là thầm theo dõi sát sao động tĩnh nhà Dã Điền!


      Tiếng gầm rú của máy bay trực thăng, chậm rãi hạ xuống ở bãi đất rộng lớn.


      Vẫn là thân sườn xám như cũ, chỉ có điều lần này là bộ sườn xám màu đen được thêu tơ vàng, tỏ cao quý của người khoác lên nó!


      "Người đâu?" Nhìn thấy Vân Vũ, Lam Duê nhíu mày hỏi!


      "Dã Điền Hùng biết Lam chủ tới, mở tiệc liên hoan phía sau nhà!” Vân Vũ , sau đó đem những thứ điều tra được đưa cho Lam Duê! Nhưng mà Lam Duê chẳng qua chỉ phất tay cái, cũng nhận lấy!


      " cần, đưa tôi là được!" Chứng cớ cái gì, căn bản cũng cần thiết, cái muốn chỉ là kết quả! Nếu Dã Điền Hùng dám phản bội, vậy thể trách được!


      "Dạ!" Thu hồi vật đó lại, Vân Vũ đầu dẫn đường!


      Mười mấy người theo phía sau, liền bị Vân Lãng giữ lại! Thân là trong những cánh tay đắc lực bên cạnh Lam chủ đương nhiệm, rất nhiều chuyện cần Lam Duê mở miệng, ta liền trước bước, chuẩn bị sẵn sàng!


      "Các người chuẩn bị quân hạm và máy bay, ở lại sợ rằng cần dùng đến!"


      "Hiểu!"


      Dã Điền Hùng cùng đồng bọn của ăn mừng ở phía sau nhà. Lần này đám quân hỏa đến tay trót lọt như vậy, nếu đem bán , phải bọn chúng phát đạt sao?


      "Dã Điền quân vương, ngài dám động đến đồ của nhà họ Lam, chẳng lẽ sợ Lam đương gia tới tìm sao?" người bên cạnh vừa ợ, vừa cười cợt hỏi!


      Dã Điền Hùng là người đàn ông ngoài ba mươi tuổi, ỷ vào uy tín lâu dài đối với nhà họ Lam, ở Nhật Bản hoành hành, bây giờ bắt đầu phát tướng!


      Nghe lời vừa rồi, đôi gò má đầy đặn của Dã Điền Hùng nâng lên, cười gian trá: "Ha ha ha, Lam đương gia, người phụ nữ đó ỷ vào thân phận của mình, luôn chèn ép bố mày, ta đây sớm muốn làm ả! Hơn nữ lại , ả ta căn bản cũng thể biết được đám quân hỏa này là do ta làm! Mà cho dù có biết nữa, đến khi đó đám quân hỏa đến chỗ kia! Ả ta còn có thể làm gì bố mày chứ?”


      "A ha ha ha, Dã Điền quân là rất sảng khoái, mấy em này từ nay về sau phải ỷ vào ngài!"


      " hay lắm. . . . . ."


      Lam Duê cùng Vân Vũ, Vân Trạch đứng ở ngưỡng cửa, đem cuộc đối thoại bên trong nghe vào trong tai sót chữ! Khóe miệng hơi nhếch lên đường cong ôn hòa, tay khẽ phất: ", đem đến gian phòng khác cho tôi!"


      Vốn là mấy người theo phía sau, toàn bộ đều núp trong bóng tối!


      Phòng ốc của nhà Dã Điền nếu đem so sánh với những căn nhà khác ở Nhật Bản xa hoa phung phí hơn rất nhiều! Sau khi Lam Duê bước vào, làm như chưa từng thấy những chuyện vừa rồi, ngồi quỳ xuống bên, bắt đầu chuyên tâm pha trà!


      Dã Điền Hùng vốn là vẫn còn ở bên trong hả hê, dương dương tự đắc, đột nhiên bị Vân Trạch xông vào làm giật mình! Lúc nghe thấy Lam đương gia muốn gặp , gương mặt phì nộn trong nháy mắt trắng bệch, run run rẩy rẩy đứng lên, dám có bất kỳ lời nào, khúm núm theo phía sau!


      Dã Điền Hùng vừa bước vào phòng, liền chứng kiến màn như vậy!


      "Đương gia, người tới tại sao cũng thông báo tiếng?" Run rẩy liếc mắt nhìn trộm cái, thấy dáng vẻ ung dung trước sau như của , trong lòng khỏi có chút lo lắng!


      "Ngồi! Lần này tới là có chuyện muốn tìm ông giúp tay, khéo vừa lúc gặp phải ông có khách! Thử nhìn tôi pha trà chút, chỉ sợ là bằng người Nhật Bản các ông đâu!" Đôi tay với động tác thành thạo ưu nhã, nâng chén trà lên, Lam Duê mỉm cười nhìn !


      Dã Điền Hùng trong lòng run sợ, nhận lấy chén trà, uống hơi cạn sạch, lại quên mất việc thưởng thức từ từ!


      "Dã Điền chủ cảm thấy mùi vị như thế nào?" Tự mình rót chén, nhàn nhạt nếm nếm, hỏi!


      "Éc. . . . . . Rất tốt rất tốt!" biết Lam Duê tới lần này rốt cuộc là tính toán làm cái gì, nếu vẫn chưa , có cách nào yên lòng!


      Lam Duê nhàng để cái chén trong tay xuống, rốt cuộc giương mắt nhìn , đáy mắt mang theo tia lạnh lùng: "Nếu trà uống xong rồi, tại cũng nên chút chính !"


      Còn có chính ? Dã Điền cảm thấy cả người mình run lên, mồ hôi lạnh người sớm thấm ướt cả quần áo. Mồ hôi rịn ra trán làm ướt đẫm cả gương mặt béo phì ục ịch!


      "Khoảng thời gian trước, nhà họ Lam chuẩn bị giao cho nước Nga lô quân hỏa trị giá 250 triệu Đô-la, giờ lại thấy đâu. Dã Điền chủ có thể cho tôi chút đầu mối ?" Lam Duê nhìn thẳng , nụ cười môi như chưa hề phai , tròng mắt đen lại giống như ngôi sao tắt, tối tăm lạnh lẽo!


      "Đương gia, tôi. . . . . . lô quân hỏa này tôi biết, chẳng qua nó chỉ ngang qua chỗ của tôi mà thôi, chưa từng dừng lại nửa giây!" tại xem như Dã Điền hối hận đến xanh ruột rồi. vốn dĩ còn suy nghĩ, tuyệt đối thể nào phát ra , mà nếu có tra ra được, cũng cần ít thời gian; nhưng ngờ lô quân hỏa mới vừa lên đường trong vòng ngày, tới rồi!


      " biết sao?" Khóe môi nhếch lên, búng tay cái, Vân Trạch liền đem chiếc máy tính bảng đặt ở trước mặt của !" biết chừng, sau khi nhìn thấy cái này, Dã Điền chủ lại nhớ ra gì đó cũng nên!”


      Trong máy tính phát ra cảnh tượng cùng với những người khác mưu đồ bí mật, đối thoại chuyện gì đều nghe rất ràng! Có điều bọn chúng quá cẩn thận, cho nên đoạn đối thoại phía sau, về người mua lô quân hỏa, thanh rất , vì vậy Lam Duê mới hỏi !


      "Đương gia, đương gia, tôi chỉ là . . . . . Chỉ là nhất thờ bị ma quỷ ám ảnh, đương gia, người tha cho tôi , lần sau tôi tuyệt đối tái phạm nữa! Đương gia. . . . . ." Cơ thể đột nhiên ngã về phía sau, Dã Điền giương đôi mắt sợ hãi nhìn lên, ngừng run rẩy! Qùy mặt đất rối rít cầu xin tha thứ!


      biết quy tắc của nhà họ Lam, kẻ phản bội, hậu quả chỉ có , đó chính là cái chết! Những ngày tháng an nhàn, sung sướng còn chưa trải nghiệm hết, muốn cứ chết như vậy!


      "Quân hỏa đâu?" Chậm rãi đứng lên, Lam Duê hỏi!


      "Cu. . . . . . Cuba! Những người đó dùng năm tỷ Đô-la mua đứt lô quân hỏa kia! Tôi...tôi bố trí bằng đường thủy, đợi. . . . . . Những người đó tự nhiên tới tiếp ứng!" Cơ thể Dã Điền run lên, trắng ra toàn bộ , "Đương…Đương gia, tôi hết ra rồi, người,…người tha cho tôi ! Đương gia. . . . . ."


      Lấy được tin tức muốn có, Lam Duê hề chần chừ, thẳng ra khỏi phòng!


      "Xử lý!" thanh lạnh lùng vang lên giữa trung, hề mang theo bất kỳ chút tình cảm nào. Lam Duê nhìn bóng chiều ở Yokohama, Nhật Bản, "Đuổi theo!"


      "Tôi hiểu!" Vân Trạch phân phó công việc cho những người mai phục ở chung quanh, xử lý hết thảy đám người bên trong sạch , cuối cùng đem nơi này nổ tung thành bột vụn!


      Thời điểm Lam Duê và đám người chạy tới bờ biển, ba chiếc quân hạm được trang bị đầy đủ mọi thứ sẵn sàng. Trước đó, Vân Lãng sắp xếp ổn thỏa quân biển với Nhật Bản rồi!


      "Lam chủ, bố trí xong xuôi!" Vân Lãng xuống quân hạm, !


      "Ừ, lập tức lên đường!" Nhanh chóng lên trung tâm của quân hạm, Lam Duê ra lệnh!


      Ba chiếc quân hạm được xếp vào loại tân tiến nhất nay, thời điểm này xuôi thèo dòng chảy từ Yokohama Nhật Bản hướng về phía Thái Bình Dương!
      Gấu's thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :