1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ đồng chí xấu xa - Mạn Nam Hoàn - Đã Có eBook

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Vợ đồng chí xấu xa
      [​IMG]


      Tác giả: Mạn Nam
      Editor: Búnn
      Converter: Ngocquynh520 aka Quỳnh súc vật
      Nguồn edit: Sưu Tầm
      Nguồn eBook: cungquanghang.com
      Type pic: Nhóm Type Cung Quảng Hằng


      Giới thiệu:


      Cho dù bên cạnh có rất nhiều đàn ông tốt, nhưng Trang Nhã Khinh lại thấy người đàn ông này nhất định là đồ ăn của ! Nếu phải bản thân còn có hôn ước... Mẹ nó, hôn ước gì gì đó của mau cút , cút

      Cái gì? Mình chưa từng gặp mặt người đó, bởi vì muốn hóa giải lời nguyền mà quyết định người đó là vị hôn phu sao? Vậy là trời cũng giúp , vì nhìn thấy thể nắm trong lòng bàn tay.

      Khi hôn ước được thực , được như ý nguyện gả cho vương giả trong giới quân nhân.

      Ngày đầu tiên lên làm quân tẩu:

      Trang Nhã Khinh nghe thấy bên cạnh có tiếng động rất , biết Cố Triệt phải thức dậy rồi. Lúc Cố Triệt muốn đứng dậy, Trang Nhã Khinh ngồi dậy, ôm lấy Cố Triệt từ phía sau.

      kịch liệt đêm hôm qua cơ thể hai người. Hoàn toàn cơ thể, người Trang Nhã Khinh được bao phủ bởi những vết hôn màu hồng tím, có thể thấy được đêm tân hôn của hai người có bao nhiêu...hòa hợp.

      Ngực chạm vào tấm lưng kiên cố của Cố Triệt, thanh mềm mại như nước của Trang Nhã Khinh. "Triệt, hôm nay là ngày tân hôn thứ hai của chúng ta... cần phải trở về doanh trại đâu..."

      Ngày thứ hai lên làm quân tẩu:

      Trái lại hôm nay Trang Nhã Khinh lại để cho Cố Triệt , lúc Cố Triệt rời giường Trang Nhã Khinh cũng rời theo, còn rửa mặt xong trước cả Cố Triệt.

      Lúc Cố Triệt ra ngoài, Trang Nhã Khinh cũng đuổi theo.

      "Em theo tôi làm cái gì?" Cố Triệt xoa xoa chân mày, tại sao trước kia phát ra Nhã Nhã có tố chất bức phát điên?

      Trang Nhã Khinh trả lời hợp tình hợp lý. "Điều tra."

      Ngày thứ ba lên làm quân tẩu:

      "Triệt, muốn đánh giặc sao?" Trang Nhã Khinh vừa hỏi vừa xoa bả vai cho Cố Triệt.

      Cố Triệt nhắm mắt lại hưởng thụ. "Ừ, bọn họ khinh người quá đáng, ngang nhiên muốn xâm chiếm lãnh thổ quốc gia của chúng ta, coi thường chúng ta sao?"

      "Em có thể cùng ?"

      "Em làm gì? được." Việc này phụ nữ tuyệt đối thể tham dư. Người nào đó vẫn có chủ nghĩa đàn ông to lớn.

      Haiz, mặc dù từng đánh nhau với Cố Triệt, tuy về võ công kém Cố Triệt chút, nhưng người có Huyết Nhan. Lúc đánh nhau với Cố Triệt vì nỡ làm đàn ông nhà mình bị thương mới dùng đến, tại sao lại tin vào sức mạnh của chứ? " , tự mình cẩn thận là được."

      Thừa dịp Cố Triệt tắm Trang Nhã Khinh gọi điện thoai. "Tiêu Dật Phàm, đặt cho tôi tấm vé máy bay nước R vào ngày mai."

      Xem ra Trang Nhã Khinh này là quân tẩu có lương tâm...

      *****
      Truyện này có hài hước dí dỏm, nữ chính mạnh mẽ, tính cách ổn định, đối với mỗi người khác nhau có tính cách khác nhau. Nam chính có nghị lực, ngay thẳng, có phong cách Vương Giả. Mạnh mạnh kết hợp với nhau, ai dám đối đầu?

      Cả thể xác và tinh thần của nam chính nữ chính đều sạch , có thói quen xấu nghiêm trọng, thói quen xấu nhất chính là dứt khoát hung hăng dẫm nát kẻ thù dưới chân, yên tâm bước qua....

      Các file đính kèm:

      Last edited by a moderator: 15/2/16
      thuytlinhdiep17 thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1: Tiểu tam trong truyền thuyết.

      Bởi vì bất ngờ gặp phải Hải Khiếu, cho nên Trang Nhã Khinh thể về sớm. Trang Nhã Khinh có ý định tạo bất ngờ cho chồng , trước đây lúc muốn du lịch ômg xã còn có chút nỡ, thấy về sớm ấy vui mừng chứ?

      Sau khi kết hôn, Trang Nhã Khinh hoàn toàn triệt để ở nhà làm bà nội trợ, tất cả mọi chuyện của công ty toàn bộ đều giao cho chồng mình là Mạnh Thiệu Phong. Thấy mỗi ngày chồng mình về nhà đều mệt mỏi như vậy, Trang Nhã Khinh đều cảm thấy đau lòng. Cũng có suy nghĩ muốn trở về công ty giúp đỡ Mạnh Thiệu Phong, giảm bớt gánh nặng, nhưng Mạnh Thiệu Phong từ chối, lấy lý do là thấy mệt đau lòng, Trang Nhã Khinh đành phải bỏ ý nghĩ đó . Lần này ra ngoài du lịch cùng với Thiển Thiển, cũng định quá lâu.

      " ra ngoài chơi với mình đau khổ như vậy sao? Nhìn lúc gần về đến nhà miệng cậu toét tới tận mang tai." Mạc Thiển liếc mắt xem thường nhìn Trang Nhã Khinh. bây giờ Nhã Khinh càng lớn càng trẻ ra, chỉ có điều chính là thể tách khỏi chồng. Vẫn là do mình dùng nhiều nước miếng mới có thể thuyết phục Nhã Khinh ra ngoài du lịch với mình, kết quả vận may tốt nên đành phải trở về. Haizz, có chồng đúng là chỗ nào cũng tốt hơn người đơn như .

      "Cậu biết mình có ý đó mà." Trang Nhã Khinh oán trách tiếng, đúng là càng sống càng trẻ lại, tính tình càng lúc càng giống trẻ con, có chỗ nào giống với thương nhân oai phong lạnh lùng trước kia.

      "Vâng, cậu bị chồng quản lý ngiêm khắc, mình đại nhân đại lượng (người làm to rộng lượng), thèm so đó với cậu."

      Máy bay hạ cánh, sau khi chia tay Mạc Thiển lập tức bắt taxi về nhà. Bởi vì lập tức muốn nhìn thấy ông xã thân của mình, dọc đường Trang Nhã Khinh đều nở nụ cười hạnh phúc. Ngay cả tài xế cũng bị Trang Nhã Khinh lây cảm xúc cho.

      " gặp người trong lòng đúng ?" Vì còn khoảng thời gian nữa mới đến biệt thự nên tài xế bắt đầu tán gẫu với Trang Nhã Khinh.

      Tâm trạng của Trang Nhã Khinh rất tốt, bình thường thích chuyện với người lạ nhưng hôm nay lại trả lời vài câu. "Đúng rồi, có điều phải người trong lòng tôi, là chồng tôi."

      Tài xế những xấu hổ mà còn cười cười. "Hóa ra kết hôn rồi à? Hoàn toàn nhìn ra, nhìn giống trẻ xinh đẹp vừa mới tốt nghiệp đại học hơn."

      "Haha, cám ơn." mới tốt nghiệp đại học được năm năm thôi. Làm gì có ai thích nghe người khác khen mình xinh đẹp chứ, Trang Nhã Khinh biết những điều này càng là người đàn ông thành đạt bên người càng có nhiều phụ nữ vây quanh. Cho nên mặc dù Trang Nhã Khinh chỉ ở nhà làm nội trợ nhưng vẫn rất chú ý chăm sóc làn da cùng dáng người. Trang Nhã Khinh là dựa vào những điều này mới có thể duy trì cuộc sống hôn nhân đầm ấm, bằng cả ngày đối mặt với thiếu phụ luống tuổi có chồng (phụ nữ lớn tuổi có chồng), đàn ông trật đường ray đều trật cả rồi.

      Từ xa nhìn thấy trong phòng ngủ có ánh đèn, Trang Nhã Khinh nghĩ Thiệu Phong bây giờ làm gì nhỉ? Xuống xe, lúc trả tiền Trang Nhã Khinh mới phát hóa ra mình cầm túi xách. Chắc là rơi ở chỗ Thiển Thiển rồi. Có lẽ do mình vội vã quay về, hóa ra cũng có lúc mơ màng như vậy.

      " xin lỗi, tôi mang túi xách người. Phiền ở đây chờ tôi lúc, tôi lập tức chạy lên lấy tiền rồi mang xuống trả cho ." Trang Nhã Khinh có chút xấu hổ khi lần đầu tiên gặp phải tình huống khó xử như vậy.

      tài xế này có ấn tượng tệ với Trang Nhã Khinh nên gật đầu đồng ý.

      Cũng may khóa cửa đều thuộc lại nhận diện dấu vân tay nên phải sử dụng chìa khóa, nếu Trang Nhã Khinh lại có thêm phiền phức, dù sao người cũng có điện thoại, phòng ngủ có người người nhưng cửa sổ lại đóng, hiệu quả cách tốt như vậy nên cũng thể nghe thấy. Lúc trước vì muốn tự mình lo liệu việc vặt trong nhà nên thuê người giúp việc.

      Đúng là mơ màng cho nên Trang Nhã Khinh quên bấm chuông cửa.

      Trang Nhã Khinh vừa mới vào nhà, mơ hồ nghe thấy lầu có thanh rên rỉ nhịp nhàng của phụ nữ. Mẹ nó, lúc trước trang trí nhà cửa ai hiệu quả cách rất tốt? Có điều là thanh này hình như thích hợp cho lắm.

      Trang Nhã Khinh cũng là người kết hôn vài năm rồi, tự nhiên thể quen thuộc hơn với thanh ái muội lúc trầm lúc bổng này. có người nào dám làm chuyện xúc phạm như vậy ở nhà mình, chỉ có thể là?? Trang Nhã Khinh muốn nghĩ đến cái khả năng duy nhất này.

      Dường như lầu càng ngày càng kịch liêt, giống như sắp đạt tới cao triều, Trang Nhã Khinh hoàn toàn quên chuyện còn có người ở bên ngoài chờ trả thù lao, nhàng bước lên tầng. Trước cửa phòng ngủ, Trang Nhã Khinh cố gắng hít sâu thêm vài lần, cuối cùng nghe đến lúc người phụ nữ ở trong "ưm...ưm...", dùng lực đẩy cửa ra.

      Có lẽ lúc ở dưới tầng bản thân vẫn còn muốn tin tưởng, lúc bước bước chân đầu tiên lên bậc thang bản thân còn có chút từ bỏ, nhưng bây giờ Trang Nhã Khinh tự bình ổn tâm tình của bản thân.

      Cửa phòng bị lực mạnh mở ra, mặt sau va vào tường, tạo ra tiếng vang rất lớn. Trong phòng hoàn toàn yên tĩnh trở lại. Ga giường màu đỏ hòa quyện vào nhau.Nam nữ đồng thời khỏa thân nhìn về phía người phụ nữ làm phiền tính phúc của bọn họ là . Lúc đầu người phụ nữ xấu hổ, về sau lại bình thường, cuối cùng biến thành đắc chí. Lúc đầu người đàn ông tức giận (bởi vì vừa vặn lúc thanh cánh cửa va chạm vang lên rất có lực rung động, cho nên, thanh đó khiến cho ta bị ra sớm), sau đó mới là xấu hổ, cuối cùng ràng là vò mẻ lại sứt.

      (破罐破摔: Vò mẻ lại sứt là từ câu ngạn ngữ 破罐子破摔 [子 thường đọc giọng]: vò mẻ rồi chính là cái vò mẻ, cần phải giữ cẩn thận nữa. Nghĩa bóng là vô trách nhiệm, cầu tiến.)

      Vẻ mặt Trang Nhã Khinh có biểu tình gì nhìn chồng mình, dùng ngón tay chỉ vào người phụ nữ kia. "Xin hỏi, ra vị này là tiểu tam trong truyền thuyết sao?" Trang Nhã Khinh vừa vừa cầm bộ quần áo kiểu dành cho phụ nữ từ trong đống quần áo lộn xộn dưới mặt đất lên. "Mặc quần áo kém chất lượng như vậy, chẳng lẽ cầu của tiểu tam này thất bại sao? Thiệu Phong đủ tiền mua quần áo cho sao? Hay là phải tự đến đây mà bởi vì Thiệu Phong quá đơn nên cho nên mới đưa tới đây, danh hiệu của là gì nhỉ?"

      "...Tôi là bạn của Thiêu Phong, xin hỏi là??" Bây giờ người phụ nữ kia hoàn dùng thái độ nữ chủ nhân của nơi này chuyện với Trang Nhã Khinh.

      "À...Tôi quên chưa tự giới thiệu rồi. Tôi tên là Trang Nhã Khinh, là người phụ nữ ô phối ngẫu trong hộ khẩu của Mạnh Thiệu Phong." Trước kia nghĩ đến điều này cảm thấy tràn đầy hạnh phúc, bây giờ cũng chỉ còn châm chọc sâu sắc thôi. Trang Nhã Khinh dùng hết sức xem cảm xúc mãnh liệt nhất trong tình huống này, cảm xúc đó chính là đau lòng.

      "Hừ, rất nhanh thôi tên đó bị xóa, sau đó đổi thành tên của tôi." Người phụ nữ đó tính trước mọi việc.

      "Nhưng ít ra phải bây giờ." Trang Nhã Khinh chậm rãi đến bên giường, từ góc độ này nhìn hai người ở giường, ràng có loại cảm giác từ cao nhìn xuống. "Nơi này là của tôi, nhà cửa của tôi, phòng ngủ cùng với giường của tôi, đàn ông của tôi, ít nhất tại tất cả những thứ này đều là của tôi, cho nên, , ngay từ đầu có tư cách chuyện trước mặt tôi. Tôi để cho mặc gì lăn ra khỏi cửa có nghĩ là tôi vô cùng khoan dung với rồi, hiểu ? Tiểu Tam người người khinh bỉ?"

      Có lẽ bị khí thế của Trang Nhã Khinh hù dọa, người phụ nữ hung hãn nữa, lại có chút khổ sở đáng thương trốn vào lòng Mạnh Thiệu Phong. ràng động tác này thực có hiệu quả. Điều Tiểu Tam am hiểu nhất chính là tranh thủ đồng tình của đàn ông.

      Mạnh Thiệu Phong có chút vui. "Nhã Khinh, chú ý cách dùng từ của em."

      "Chẳng lẽ tôi gì sai sao?" Trang Nhã Khinh làm dáng vẻ nghi ngờ. "Bây giờ, mời trả lời vấn đề của em, ông xã thân của em." Trang Nhã Khinh dừng lại chút, bình tĩnh thoải mái lúc đối phó với Tiểu Tam còn nữa, chỉ cảm thấy có thứ gì đó chặn ngang cổ họng mình, có phần ra lời. "Hai người....Bắt đầu từ khi nào?"

      Trang Nhã Khinh biết nhất định có khả năng người phụ nữ này là tiểu thư (kiểu gọi nhé :v để tiểu thư cho nó đỡ thô), biết Mạnh Thiệu Phong có chút thích sạch , loại phụ nữ tùy tiện trả tiền là có thể với tay tới này chắc chắn ta thèm.

      "Trước khi chúng ta ở với nhau." Nếu như bị bắt gặp rồi Mạnh Thiệu Phong cũng muốn giấu diếm nữa.

      Bây giờ Trang Nhã Khinh biết gì nữa rồi. Nếu bọn họ ở với nhau sau khi kết hôn với , còn có thể là mệt mỏi với con người rồi. Nhưng lại ở cùng với ta trước, vậy có ngốc Trang Nhã Khinh cũng hiểu ta cưới là có mục đích riêng.

      " ở bên tôi vì cái gì?"

      " là đường tắt giúp tôi đến với thành công nhanh nhất."

      Mạnh Thiệu Phong có năng lực, nhưng lại có gia thế tốt. Mạnh Thiệu Phong sinh ra ở nông thôn, cha mẹ đều là người làm nông, ta và Lê Phương là hai người duy nhất trong thôn thi đỗ đại học danh tiếng, đáng tiếc trong nhà lại đủ tiền để trả học phí. Là Lệ Phương từ bỏ cơ hội tiếp tục học, hơn nữa lại còn đoạn tuyệt quan hệ với người trong nhà, liên tục làm công bên ngoài kiếm tiền cho ta nộp học phí. Về sau, Mạnh Thiệu Phong vào Tập đoàn Trang Thị, nhưng chỉ là nhân viên . Mạnh Thiệu Phong muốn cho Lệ Phương cuộc sống tốt, cũng muốn sống cuộc sống của người có tiền, bởi vì lúc học ở Thành phố lớn này ta chịu đủ xem thường của người khác rồi. Đáng tiếc, cho dù ta có cố gắng như thế nào cũng ai thèm nhìn đến. Vì thế ngay lập tức Mạnh Thiệu Phong chuyển mục tiêu lên người Trang Nhã Khinh, thiên kim tiểu thư của nhà họ Trang mới du học từ nước Mỹ về.

      Lúc đầu Trang Nhã Khinh để ý tới Mạnh Thiệu Phong, đàn ông ra vẻ nịnh bợ như vậy Trang Nhã Khinh thấy ít, có số vì gia thế của , có số vì vẻ ngoài của .

      Nhưng, ngày xem thường, hai ngày quan tâm, ba ngày phiền lòng, bốn ngày, năm ngày, kiên trì trong vòng hai năm. Mà trong hai năm này Trang Nhã Khinh cũng phát ra năng lực của Mạnh Thiệu Phong, Mạnh Thiệu Phong ngồi ở vị trí quản lý rồi.

      Trang Nhã Khinh bị chân tình của Mạnh Thiệu Phong làm cảm động, bắt đầu gặp gỡ với Mạnh Thiệu Phong. Trong lúc nhau Mạnh Thiệu Phong vô cùng che chở cho Trang Nhã Khinh. Sau khi kết hôn, Trang Nhã Khinh hoàn toàn tách khỏi công việc, hoàn toàn đồng ý ở nhà làm vợ . Đương nhiên, Mạnh Thiệu Phong đối xử với vẫn trước sau như , cưng chiều bằng mọi giá.

      Nhưng có ai có thể tới cho tại sao cuối cùng lại thành thế này? Chồng mình cưới mình thực ra là vì muốn thành công nhanh hơn? Haha, đây là chuyện buồn cười nhất mà Trang Nhã Khinh từng nghe. "Chuyện xưa của hai người rất cảm động. người vì tiếc vứt bỏ cơ hội học tập của mình làm công kiếm tiền, người vì muốn cho đối phương cuộc sống tốt đẹp, ngại lừa gạt tình cảm của người phụ nữ khác, tôi nên hiểu Mạnh Hiểu Phong biết tri ân đồ báo* hay là lòng dạ đủ sâu đây?" Thảo nào nhìn Tiểu Tam này..., có lẽ trước mặt ta Trang Nhã Khinh mới là Tiểu Tam thực . Thảo nào nhìn người phụ nữ tên Lệ Phương này, vẻ ngoài cũng tốt lắm, hóa ra là có khoảng thời gian như vậy.

      *đại khái là nhận ơn phải trả

      " về rồi lập tức ngả bài ." Sau khi xong bỗng nhiên Mạnh Thiệu Phong cảm thấy được mình có chút muốn thẳng thắn với Trang Nhã Khinh, ra, phải cuộc sống hôn nhân hai năm trước cũng rất đầm ấm hạnh phúc sao? Nếu phải Lệ Phương vẫn ầm ĩ muốn ta ly hôn, ta hy vọng mọi chuyện cứ tiếp tục như vậy, cứ tiếp tục che giấu . Haizzz, ta là người ích kỷ nhất thế giới này.

      "Có ý định muốn thẳng thắn rồi hả? Là vì công ty của tôi bị cho tàu bay giấy, hoàn toàn biến công ty thành cái xác rồi?" Trang Nhã Khinh cười lạnh. Lúc trước bị mù rồi mới có thể con sói mắt trắng* này.

      *Đại loại có câu chuyện kể về con sói bị mù được người ta nhận nuôi, sau đó nó ăn hết gia cầm trong nhà. Cho nên người ta dùng câu này để chỉ người vong ân phụ nghĩa, ăn cháo đá bát.

      Mạnh Thiệu Phong có chút nóng này. "Tôi có."

      " có?" Trang Nhã Khinh tin, Mạnh Thiệu Phong hao tổn tâm sức như vậy mới có thể đạt được tín nhiệm của mình, mới đạt được công ty lại có thể trả lại cho mình dễ dàng như vậy? Từ cuộc sống giản đơn bước vào cuộc sống xa xỉ dễ dàng, từ cuộc sống xa xỉ mà vào cuộc sống tiết kiệm khó.

      "Tôi chỉ, đổi thành viên cốt cán của công ty thành người của mình thôi." Mạnh Thiệu Phong cảm thấy thiếu tự tin.

      "Bọn họ dễ dàng từ bỏ như vậy?" đám người bảo thủ, lúc trước trở về quảy lý công ty đúng là hao tổn lượng lớn tinh thần mới có thể đè ép bọn họ.

      "Có dùng chút thủ đoạn ."

      "À....Định bao giờ ly hôn?" Trang Nhã Khinh liếc mắt nhìn Mạnh Thiệu Phong và người phụ nữ kia gọi là Lệ Phương kia cái, đến bây giờ hai người vẫn ở trần trước mặt , cảm thấy xấu hổ chút nào.

      phải Trang Nhã Khinh cố ý nghĩ lệch sang chuyện khác, mà là học phí của trường Mạnh Thiệu Phong học cũng phải là thấp, hơn nữa chi phí sinh hoạt ở thành phố cũng rất cao. Dựa vào người phụ nữ vừa mới tốt nghiệp trung học như Lệ Phương có thể tìm được công việc gì có thể kiếm được nhiều tiền như thế? Nhìn ta hề có thái độ tự nhiên, vừa vặn có người gọi, nhất định từ tiếp cận với dạy bảo chuyên nghiệp.
      Last edited: 19/5/15
      honglak, thuytlinhdiep17 thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 2: đào mắng người

      Editor: Búnn



      Trong lòng Mạnh Thiệu Phong bị ngưng trệ, giống như có cái gì đó chắn ngang ngực, ngột ngạt, thể thở nổi.

      “Ngày mai đến cục dân chính.” Người trả lời Trang Nhã Khinh phải là Mạnh Thiệu Phong mà là Lệ Phương.

      là lúc nào phải lúc đấy sao? Chẳng qua tôi chỉ tùy tiện đặt câu hỏi thôi, tôi cũng có ý định ly hôn.” Hy sinh bản thân mình để thành toàn cho người khác sao? xin lỗi, Trang Nhã Khinh làm được. Các người muốn tôi ly hôn sớm chút để có thể quang minh chính đại ở bên nhau đúng ? Tôi đây lập tức khiến cho các người quang minh chính đại nổi.

      biết vì sao, lúc Mạnh Thiệu Phong nghe thấy Trang Nhã Khinh muốn ly hôn lại cảm thấy thở phào nhõm. Mãi đến lúc Lệ Phương bấm thắt lưng ta ta mới hồi phục tinh thần, vừa rồi tại sao mình lại cảm thấy may mắn? Cũng đúng thôi, bàn về sắc đẹp, Nhã Khinh đẹp hơn Lệ Phương nhiều, bàn về phong cách, hai người hoàn toàn cùng đẳng cấp. Cũng đừng mấy năm nay Trang Nhã Khinh rất tốt với ta, hơn nữa lúc Nhã Khinh ở với ta vẫn còn là xử nữ, mà Lệ Phương phải từ sớm rồi. ta biết Lệ Phương dựa vào nghề gì để kiếm tiền cho ta nộp học phí, mặc dù có chút thoải mái nhưng ta thể từ chối Lệ Phương. cho cùng, làm gì có người đàn ông nào hy vọng lần đầu tiên của người phụ nữ dành cho mình và những lần sau đó đều là của mình??

      còn thất thần ra đấy làm gì? câu .” Lệ Phương nóng nảy. Nếu người phụ nữ họ Trang này muốn ly hôn phải làm sao bây giờ.

      “Ly hôn hay ly hôn cũng phải do mình quyết định.” Mạnh Thiệu Phong bỗng nhiên cảm thấy có chút mệt mỏi khi nhìn Lệ Phương.

      Có thể đây là lần đầu tiên Mạnh Lệ Phong chuyện với Lệ Phương như vậy nên ta bị hù dọa rồi.

      “Các người cứ tiếp tục, tôi xong vấn đề của tôi rồi. Tuy nhiên đây là phòng cảu tôi, tôi cực kỳ muốn ở cùng chỗ với các người. Nhưng căn phòng này có mùi vị tôi chịu nỗi, sau khi các người xong việc nhớ phải làm khí trong lành chút.” xong, Trang Nhã Khinh ra ngoài. Lúc bước ra khỏi cửa phòng ngủ, cuối cùng Trang Nhã Khinh cũng nhịn được nữa, mặc kệ nước mắt giàn giụa gương mặt xinh đẹp.

      Điều Trang Nhã Khinh ngờ đến chính là người tài xế kia vẫn còn ở đó. Chờ trong khoảng thời gian dài như vậy hẳn phải là muốn chút tiền đó , nếu rời sớm cũng có thể kiếm được nhiều tiền hơn rồi.

      Có lẽ tài xế khá quen thuộc với tình huống này rồi, cũng tự cảm thấy rất quen thuộc với Trang Nhã Khinh ra, mặt còn rưng rưng nước mắt, biết suy đoán của mình thành thực. ta hơi đau lòng vì mới quen này. “Em , em sao chứ?”

      “À… xin lỗi, lúc chạy ra tôi hơi gấp nên quên lấy túi tiền rồi. chờ lát, tôi lên lấy cho .” Trang Nhã Khinh nhanh chóng lau nước mắt. Trước mặt người ngoài, Trang Nhã Khinh để lộ ra dáng vẻ yếu ớt của bản thân, cho dù ông này có vẻ rất thà.

      sao, em muốn đâu? đưa em , lấy tiền, coi như hôm nay nhận em làm em .”

      , cần, tôi lên lấy cho , nhất định phải ở đây, chờ chút, thấy tình trạng lúc này cũng thể gọi xe khác, vậy lúc nữa tôi còn phải xe của .”

      Trang Nhã Khinh quay lại, mở cửa ra rồi vào, cũng them nhìn Mạnh Thiệu Phong và Lê Phương lần nào, cầm tiền xong lập tức chạy lấy người. Cho nên, Trang Nhã Khinh bỏ lỡ cảnh Lệ Phương cúi đầu có vẻ khóc cùng với dáng vẻ u ám hút thuốc của Mạnh Thiệu Phong. Chẳng qua là nếu thấy sao?

      Lúc ngồi xe TRang Nhã Khinh suy nghĩ chút, đúng là có nơi nào để đến, đành phải xin viện trợ từ bạn thân Thiển Thiển rồi. địa chỉ của Thiển Thiển, tài xế biết lúc này Trang Nhã Khinh cần yên tĩnh mình lát nên chuyện, chuyên tâm lái xe.

      trai, trong xe có đĩa nhạc ? Bật bài nghe .”

      “Có phải tìm lúc, em muốn nghe bài gì?”

      “Bài Năm xưa của Vương Phi .”

      Lập tức trong xe vang lên bài hát Nam xưa của Vương Phi. Giọng của Vương cực kỳ độc đáo, vì bên trong xe yên tĩnh nên càng thêm du dương. ra phải Trang Nhã Khinh rất thích Vương Phi, nhưng cũng biết tại sao, lúc tài xế hỏi muốn nghe bài gì lại lập tức nhớ đến “Năm xưa”.

      thiên sứ đầy khuyết điểm

      Dùng loại ngôn ngữ ma quỷ

      Thượng Đế trong những đám mây chỉ chớp chớp mắt

      Cuối cùng lại cau mày cái.

      người để giải trí

      Dùng thời gian chờ hoa nở

      Bạn ở bên cạnh chỉ để đối diện với tôi

      Tình tồn tại qua từng tháng năm

      Lúc còn sống đôi bên hận thù cuối cùng cũng tránh khỏi

      Những điều trong tầm tay bỗng nhiên lại vươn ra rồi biến mất.

      Về sau hiểu chuyện trước khi động tình cũng chỉ mất ngày

      Thời gian trôi qua thể giữ lại được

      Gặp chương trình bắn pháo hoa

      Dùng luân hôi của thời gian

      Ngôi sao trôi quá muộn để tạm biệt

      cách xa tôi năm ánh sáng

      Lúc còn sống đôi bên hận thù cuối cùng cũng tránh khỏi

      Những điều trong tầm tay bỗng nhiên lại vươn xa ra rồi biến mất

      Về sau hiểu chuyện trước khi động tình cũng chỉ mất ngày

      Thời gian trôi qua thể giữ lại được

      Lúc còn sống đôi bên hận thù cuối cùng cũng tránh khỏi

      Những điều trong tầm tay bỗng nhiên lại vươn ra rồi biến mất

      Về sau hiểu chuyện trước khi động tình cũng chỉ mất ngày

      năm kia khiến cả cuộc đời thay đổi.
      Last edited by a moderator: 15/5/15
      thuytlinhdiep17 thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Đến dưới nhà của Thiển Thiển, Trang Nhã Khinh dùng toàn bộ số tiền lấy lúc quay lại kia đưa cho tài xế, cũng để ý đến những lời thuyết phục của ra, vào trong.

      Trang Nhã Khinh rất hiểu Mạc Thiển, ngay cả đến chìa khóa phòng của Mạc Thiển ở đâu cũng biết. còn với Mạc Thiển chỉ lần rằng làm như vậy rất an toàn, nhưng đáp án của Mạc Thiển lại là dù sao vẫn hơn việc mỗi khi quên mang theo chìa khóa lại phải gọi thợ sửa xóa đến. Nghĩ đến trí nhớ của Mạc Thiển, Trang Nhã Khinh đành phải coi như gì.

      Vào đến nhà, Thiển Thiển vẫn tắm, Trang Nhã Khinh tự mình bật tivi xem.

      “Ôi, sao cậu lại sang đây thế? Túi xách cậu quên cầm. Vừa mới định đưa cho cậu xong, kết quả quay người lại lại quên mất.”

      Mạc Thiển vừa lau tóc vừa về phía Trang Nhã Khinh. “Mình… , lúc này phải cậu nên cùng Thiệu Phong nhà cậu thân thiết với nhau, tại sao lại chạy đến nhà mình thế này… Nhã Khinh, cậu làm sao thế? Sao cậu lại khóc? Làm sao thế? Là tên Mạnh Thiệu Phong khốn kiếp kia bắt nạt cậu sao?” Khó khăn lắm Thiển Thiển mới khuyên được Trang Nhã Khinh đừng kích động, Thiển Thiển vừa ôm Trang Nhã Khinh vừa ngừng. “Xem , mình Mạnh Thiệu Phong phải là người tốt, bảo cậu suy xét cho kỹ, đừng kết hôn nhanh như vậy cậu nghe, bây giờ người chịu thiệt thòi phải là cậu sao??”

      “Là ai thấy Mạnh Thiệu Phong đối xử tốt với mình tốt như vậy khiến bọn cậu ghen tị? Là ai sau khi thử tài nấu nướng của Mạnh Thiệu Phong cảm thán rằng đây là do mình chọn được người chồng tốt?”

      “Mình vậy bởi vì thấy cậu thích ta. Lúc trước mình bảo cậu đừng giao toàn quyền quản lý của công ty cho ta, tại sao cậu nghe lời của mình?”

      “Người nào còn về sau Mạnh Thiệu Phong là nhân tài, vừa vặn có thể quản lý công ty cách ngăn nắp, kém cỏi hơn mình bao nhiêu?”

      “Được rồi, mình lại cậu, mình ngủ đây.” Lúc này rất trễ rồi, Trang Nhã Khinh nhìn đồng hồ, mười hai giờ rồi. Trước kia vào lúc này mình cũng chưa ngủ, Mạnh Thiệu Phong cho ngủ sớm như vậy.

      Ngủ sao, đừng nghĩ đến nữa.

      Sáng sớm hôm sau, cũng còn sớm nữa, mười giờ rồi. Trang Nhã Khinh nhận được điện thoại từ số lạ.

      “Cùng uống ly cà phê được ?” Là Lệ Phương. Trang Nhã Khinh nghe câu có thể đoán ra được ngay.

      “Tôi biết tôi và có giao tình sâu sắc đến mức có thể uống cà phê với nhau đấy. Hơn nữa, uống cà phê tốt cho da, xem dáng vẻ thiếu phụ luống tuổi có chồng của .”

      …”

      “Hóa ra còn có chứng thể tiếp nhận ngôn ngữ nha. xin lỗi, tôi biết.”

      “Chúng ta có thể ra ngoài chuyện ?” Đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, chuyện qua điện thoại tức đến mức thể tiếp được nữa mà vẫn còn muốn gặp mặt chuyện, đây phải là tư mình chịu khổ sao.

      “Tôi biết giữa chúng ta còn gì để . Muốn bảo tôi ly hôn sao? có khả năng. Tôi muốn làm Tiểu Tam giống như làm con chuột chạy qua đường bị người người kêu đánh, làm cho vĩnh viễn chỉ có thể lén lút, làm cho vĩnh viễn có khả năng trở thành bà Mạnh.” Trang Nhã Khinh lúc thấy hơi khát nước, vửa mới chuẩn bị rót nước uống thấy Mạc Thiển cầm nước ấm đến. Vẻ mặt ngưỡng mộ nhìn Trang Nhã Khinh.

      cũng biết chuyện của tôi với Mạnh Thiệu Phong rồi đấy, chúng tôi lòng nhau, tác thành cho chúng tôi .” Giọng của Lệ Phương mềm xuống, khổ sở cầu xin.

      “À… Vì các người lòng nhau nên có thể tùy ý lừa gạt tôi sao? Vậy bảo Mạnh Thiệu Phong trả lại công ty cho tôi, trả lại tuổi thanh xuân cho tôi, trả lại mấy năm nay cho tôi. Tác thành cho các người? ra những câu kiểu này mà biết xấu hổ à?” càng càng tức, Trang Nhã Khinh hung hăng uống ngụm nước. “ cần gọi đến đây lần nữa, nếu tôi kiện tội quấy rối, đến lúc đó tôi khiến mất hết danh dự… À, , cũng cần làm chuyện đó, cũng làm gì có danh dự, con người đến mặt mũi còn cần còn cần danh dự sao? Haha. Muốn tôi ly hôn sao? Để buổi tối lúc ngủ mang ra mà đặt dưới gối.”

      “Tại sao?” Lệ Phương dường như bị Trang Nhã Khinh đến trợn tròn mắt, nhưng dáng vẻ này lại thích hợp với ta.

      “Để có giấc mơ tốt.”

      , , , đào này.”

      đào mắng ai?”

      đào mắng…” Nhìn , ngu ngốc như vậy lập tức bị Trang Nhã Khinh đưa vào bẫy rồi. biết làm sao ta có thể ở cùng chỗ với Mạnh Thiệu Phong trong thời gian dài như thế mà chưa từng bị phát .

      “Biết rồi, đào mắng tôi.”

      đào.”

      đào mắng ai?”

      đào mắng…”

      “Biết rồi, đào mắng tôi rồi. Được rồi, chuyện với nữa, tôi còn bận nhiều việc.” Trang Nhã Khinh cúp điện thoại.

      Mạc Thiển đến gần. “Chỉ có cậu thôi, lợi hại đó. Mình nghĩ mấy năm nay cậu sớm quên những lời độc ác như thế nào rồi cơ.” Lúc trước Trang Nhã Khinh đúng là cay độc có đối thủ trong trường đại học.

      “Nhìn thấy người phụ nữa kia, , nghe thấy giọng của người phụ nữ kia khiến cho mình có loại kích thích muốn mắng người.” Các người cho rằng dùng tình cảm làm tổn thương người khác là đúng, lừa gạt tình cảm của người khác rất vẻ vang sao??
      Last edited by a moderator: 16/5/15
      thuytlinhdiep17 thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 3: Hóa ra hai số phận cũng có thể hòa hợp:
      Editor: Búnn


      Chuyện này rất nhanh bị Trang Nhã Khinh quăng ra sau đầu. Ngày của Trang Nhã Khinh vẫn trôi qua bình thường, thất tình chẳng có gì ghê gớm, chỉ là ô phối ngẫu trong sổ hộ khẩu có thêm tên người, về sau tên người kia cũng còn nữa. Sau đó lại bị mang thêm cái danh ly dị thôi. Huống chi, Trang Nhã Khinh có ý định ly hôn.

      Cứ như vậy lại qua vài ngày, Trang Nhã Khinh phát có điều gì đó thích hợp. Dì cả của luôn chuẩn, nhưng lần này muộn tuần rồi. Trang Nhã Khinh mơ hồ cảm thấy hợp lý, tiện thể đến bệnh viện kiểm tra với Mạc Thiển.

      "Chúc mừng , sắp làm mẹ rồi." Bác sĩ như vậy.

      Lúc ra từ bệnh viện vẻ mặt Trang Nhã Khinh hơi hoảng hốt, tinh thần của Thiển Thiển vẫn đặt người Trang Nhã Khinh, cho nên phát ra lúc ở trong bệnh viện bên ngoài cửa có bóng dáng lén lút. Mà chính điều này lại khiến cho số phận của mọi người đều thay đổi.

      Lê Phương tới kiểm ra cơ thể, gần đây luôn cảm thấy bộ phận kia vừa ngứa vừa đau, khí hư cũng biến thành giống bã đậu, nhưng lại có bã đậu nào trắng như thế, có ít màu đen mờ mờ, có mùi khó chịu. Lệ Phương lo lắng có phải mình bị bệnh gì hay . Mặc dù mấy năm gần đây, sau khi Mạnh Thiệu Phong bắt đầu làm việc ta lập tức làm tiểu thư (kiểu làm ấy) nữa, nhưng ta vẫn vô cùng lo lắng. phải vẫn có số bệnh trong thời kỳ ủ bệnh sao.

      Nhưng vừa mới vào bệnh viện lại thấy Trang Nhã Khinh đăng ký đằng trước. Lệ Phương lặng lẽ theo sauTrang Nhã Khinh kiểm tra, nghe được tin tức Trang Nhã Khinh mang thai.

      Người phụ nữ này mang thai, nếu người phụ nữ này cho Thiệu Phong chuyện này, Thiệu Phong có thể càng muốn ly hôn ? được, ta thể để chuyện này xảy ra được. Nhất đinh phải ngăn cản chuyện này xảy ra, nhất định phải như vậy.

      "Cậu có cần đứa này ?" Mạc Thiển nghiêm túc hỏi, có chút đành lòng nhưng đây là vấn đề mà Trang Nhã Khinh nhất định phải đối mặt.

      Trang Nhã Khinh vuốt trán, tùy tiện ngồi xuống cái ghế ở ven đường. "Mình cũng biết nên làm gì bây giờ."

      "Cậu phải nghĩ cho ràng."

      "Tại sao đứa lại tới vào lúc này chứ? Mình lại muốn sinh đứa này nhưng lại sợ nếu vậy vẫn phải dây dưa với Mạnh Thiệu Phong." ly hôn cũng chỉ là mà thôi, đối với việc vẫn giữ liên quan đến Mạnh Thiệu Phong và danh hiệu vợ ta mà , sợ đến ngày nào đó lại cảm thấy ghê tởm. Nhưng Trang Nhã Khinh vẫn cho rằng phá thai là chuyện hung ác nhất. Trước kia lúc xem ti vi, thấy những tin này Trang Nhã Khinh đều cười nhạt, nếu muốn sinh có thể tự làm biện pháp phòng tránh cho tốt, hoặc nếu có phải sinh đứa ra. Trang Nhã Khinh cực kỳ bác bỏ chuyện phá thai.Những đứa kia mặc dù chưa được sinh ra nhưng dù sao cũng là con mình. Trang Nhã Khinh mình trong đám đông, rất nhanh, giống như muốn trốn người nào đó.

      sai, đúng là muốn trốn người, hơn nữa người đó còn là tên sát thủ. Lúc Trang Nhã Khinh vừa mới tới trường mẫu giáo để dạo thấy tên sát thủ kia, lúc ấy ta chuẩn bị lấy súng ra. Trang Nhã Khinh nhanh nhẹn trốn vào đoàn người trước khi đối phương nổ súng. Là do trước kia từng bị bắt cóc, sau đó cha lo lắng an toàn của nên đưa học các loại võ phòng thân. từ làm việc gì cũng cố gằng hoàn thành cách xuất sắc. Đối với võ thuật cũng như vậy. Cho nên, Trang Nhã Khinh từng lấy được đai đen Taewondo trong thời gian ngắn nhất, Judo, Kudan...

      Trang Nhã Khinh vẫn quan sát tên sát thủ sau lưng , thời gian càng lâu, Trang Nhã Khinh càng lo lắng. Tên sát thủ có khí thế bức người như vậy, việc Trang Nhã Khinh chống lại hoàn toàn có khả năng thắng.

      Mồ hôi lạnh ngừng chảy từ trán xuống. Trang Nhã Khinh nhịn được mà đưa tay che bụng mình. mới biết được mình có con, nhưng bây giờ lại phải cùng con đến Hoàng Tuyền sao?

      , muốn.

      Nhưng, thể theo đến đây rồi.

      Cuối cùng Trang Nhã Khinh vẫn bị tên sát thủ kia đuổi kịp. Tên sát thủ đó rất lạnh lùng, có lẽ do quá tự tin, nên cũng vội vã nổ súng.

      "Tôi có thể biết ai muốn giết tôi ?" Nếu phải chết, cũng để làm con quỷ hiểu mọi chuyện .

      "Tôi chỉ biết đối phương họ Mạnh." ra, ta cũng biết người kia họ gì, dù sao cũng là giết người trả tiền, ta cũng hỏi tới. Có điều là lúc chuyển tiền, phía tên chủ tài khoản là họ Mạnh.

      "Cảm ơn ." Trang Nhã Khinh muốn cười lạnh, Mạnh Thiệu Phong, phải làm đến tận cùng như thế sao? Trang Nhã Khinh chăm chú nhìn nhất cử nhất động của tên sát thủ, rồi sau đó chờ cơ hội để hành động, dự định đá bay khẩu súng trong tay ta. Cho dù có cơ hội, cho dù bản thân biết tỷ lệ thành công của hành động kia cũng chỉ có ' phẩy mấy mấy phần trăm'. Nhưng với tính cách của Trang Nhã Khinh, đứng yên ngoan ngoãn chờ chết.

      Đúng là Trang Nhã Khinh đánh giá sai năng lực của tên sát thủ kia.Trang Nhã Khinh vừa cử động, trước ngực lập tức nở ra bông hoa bằng máu. Trang Nhã Khinh nhìn máu tươi tràn ra từ ngực, nụ cười lúc đó rất kỳ quái. Mạnh Thiệu Phong, nếu cho tôi cơ hội sống lại lần, tôi nhất định nghiền xương thành tro.

      Tên sát thủ kia ngồi xổm bên người Trang Nhã Khinh, chậm rãi . "Tôi là Phá Thương." Ngoại trừ sư thúc đây là người phụ nữ duy nhất ta khâm phục. thể lý do nhưng người phụ nữ này rất đúng với sở thích của ta, đáng tiếc là chết rồi.

      Phá Thương sao? Tính mệnh của Trang Nhã Khinh dần biến mất.

      Trong lúc để ý, tay của Phá Thương xẹt qua cổ tay của Trang Nhã Khinh. Bàn tay, trong nháy mắt cứng đờ. Hóa ra người phụ nữ này có đứa rồi. Tuy rằng mạch đập của đứa rất yếu ớt, yếu đến mức gần như thể tìm được, nhưng Phá Thương vẫn phát ra. Phá Thương vẫn để tay cổ tay của Trang Nhã Khinh, cảm nhận đứa giãy giụa lần cuối cùng trong bụng Trang Nhã Khinh. Cảm nhận được sinh mệnh đứa trong bụng Trang Nhã Khinh từ từ biến mất.

      Ôm lấy Trang Nhã Khinh, Phá Thương nhanh chóng rời khỏi chỗ này, người ở đây chạy hết từ lâu rồi, vẫn còn duy nhất người có lá gan hơi lớn chút trốn ở góc nhìn trường vụ giết người.

      Coi như vận mệnh của ta tốt, Phá Thương là người trừ nhiệm vụ ra giết người ngoài, trừ khi đối phương muốn ngăn cản.Cho nên, những người này phải rất may mắn mới có thể tránh được kiếp. Nếu gặp phải tên giết người khác, rất có khả năng ta lập tức mất tính mạng chỉ vì lòng hiểu kỳ của mình.

      Cùng thời gian đó, tại vùng rừng sâu núi thẳm. Có người thân mặc áo giáp, thân dưới mặc quần đùi bãi biển, mặt người đàn ông ăn mặc kỳ lạ còn treo loại kèn tubas cực lớn, ông đứng chung chỗ với người phụ nữ xinh đẹp mặc bộ đồng phục văn phòng phổ biến nhất nay, hai người cùng nhìn đám con nít đọ sức với nhau.

      Lúc này đám trẻ con vây quay chỗ, cầm cành cây làm vũ khí mà trực tiếp sử dụng hai tay của mình, thậm chí còn có đứa dùng miệng cắn. Lúc này hoàn toàn giống đám trẻ con mà càng giống như đám sói đói bụng, thấy người lập tức nhào lên bắt lấy mà cắn xé.

      có hơn mười đứa bé nằm mặt đất, về cơ bản chỉ còn chút sức lực thôi. Còn dư lại số đứa bé còn có thể di chuyển vẫn túm lấy nhau mà cắn xe.

      " cứu những đứa bé này à?" Người phụ nữ xinh đẹp . Đường cong cơ thể của ấy có thể là hoàn mỹ, được bao bọc bên trong bộ đồng phục, nếu như bị đàn ông nhìn thất, khẳng định rằng máu nóng sôi sục đến mức thể khống chế được. Người phụ nữ này, mặc dù di chuyển nhưng vẫn tạo cho bạn loại cảm giác vô cùng hấp dẫn, dường như hơi giống mị thuật (nghệ thuật quyến rũ) trong truyền thuyết. Ách, người đàn ông bên cạnh này giống như đàn ông bình thường cho nên bỏ qua.

      " là vô dụng." Miệng người đàn ông mắng, nhưng vẫn nghiêng mình chạy đến giữa hai đứa bé, tay nhấc cả hai đứa lên, rất nhanh nhấc mấy đứa bé lên nhét vào chiếc xe đẩy. " trước ném những đứa bé này cho Thấm Tuyết , em ở chỗ này tiếp tục nhìn bọn chúng."

      "Lại vứt đám con nít này cho em sao. biết em rất dễ mềm lòng à, thể nhìn thấy chúng nó đánh nhau quyệt liệt như vậy đâu." Người phụ nữ này vừa mới dứt lời, thấy bóng dáng người đàn ông đó ở đâu. " là, lại là tình huống này." Oán giận hai tiếng, người phụ nữ lại hứng thú nhìn về phía bọn trẻ. Nhưng ánh mắt vẫn chú ý hai người. bé, ràng mệt lử nhưng vẫn kiên trì. Còn cậu bé khác, dốc hết toàn bộ sức lực bảo vệ bé này.

      Nhưng nhìn xem, hình như tất cả những đứa khác bắt nạt hai đứa bé đó, tất cả bọn chúng đều đánh về phía cậu bé. Cuối cùng cậu bé đó cũng còn sức lực nữa, nằm ở bên cạnh bé kia, thở hổn hển.

      bé đó giống như chết. chết??? Người phụ nữ mở to hai mắt nhìn. coi bé này là người thừa kế, tiến vào vòng thứ ba cũng chỉ có , quyết định truyền dạy cho bé này tất cả những gì mình biết. Người phụ nữ vội vàng tiến lên xem thử. Thăm dò hơi thở, chết rồi sao.

      Cậu kia kia cũng đoán được xảy ra chuyện gì, chăm chú nhìn bé. "Á Tử*...Cậu làm sao thể?? phải muốn rời khỏi tớ chứ?? Á Tử"

      *Á Tử: người câm (ở đây có thể hiểu là bé câm.)

      Trong lúc kia thất thần, bé đó bỗng nhiên mở mắt ra, ánh mắt còn lợi hại hơn trước đó nữa, làm cho người ta dám nhìn thẳng.
      Last edited by a moderator: 7/12/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :