Vệ sĩ của Thiên Vũ Tác giả : Bánh bao trạch nữ Số chương : 40 chương + 2 Ngoại truyện Thể loại : đại, siêu sủng , siêu sắc , HE Văn Án Ngày trước – Thiên Vũ , vì tham vọng nên gây ra bi kịch của chính mình , tiểu tư danh giá , sinh ra trong gia đình giàu có thượng lưu , có gia đình thương chiều chuộng , nhưng lại quá tham vọng cảm giác thành công , cảm giác nắm giữ trong tay tất cả, cảm giác muốn độc lập mà từ thủ đoạn nên gặp họa diệt thân . mình chết cũng thôi lại làm luyên lụy tới người đàn ông đó – người đàn ông vì mà tiếc dùng sinh mạng trả giá , người phụ nữ tham lam như cách điên cuồng nhưng lại dùng lạnh lùng che dấu hết thảy , chỉ luôn bên cạnh che chở bảo vệ mà cầu đáp lại – Vệ sĩ của Độc Nhiên . chỉ biết cho đến khi bị dồn vào cùng đường , vẫn cố tìm cho lối thoát cuối cùng và rồi tránh cho 1 phát đạn , cho đến khi chết , vẫn nhắm mắt , vẫn mở mắt nhìn , trong mắt chứa thứ tình cảm dường như khó hiểu mà cũng rất ràng- thâm tình say đắm . Có lẽ trời cao có mắt , cho 1 cơ hội sống lại , kiếp này , muốn thoát khỏi cám dỗ của tham vọng , sống cuộc sống là tiểu thư đúng nghĩa , bon chen , thủ đoạn , sống thành thành bên cạnh những người mà thương . phát ra tình cảm của nhưng lại tò mò biết thứ tình cảm đó bắt đầu từ đâu . Kiếp này tò mò muốn biết và muốn đáp lại tình cảm của . Nhưng …đợi , mặc dù nhưng có vấn đề khiến ngạc nhiên vô cùng , rằng là 1 người đàn ông giống vẻ bề ngoài mà còn thêm phần nhiệt tình cuồng dã đến biến thái đối với thân thể . Nhưng biết sao được , nên chấp nhận được “ “ cuồng dã . ^-^ P/S : Đây là truyện tự lần đầu mình sáng tác ( có tham khảo chun chút ấy mà , vì mình đọc rất nhiều rất nhiều chuyện , nên bị ảnh hưởng mong các bạn có thể thông cảm ) nên các bạn đừng ném đá . Mình chỉ viết để thỏa cái sở thích viết lách thôi , nên nội dung chuyện chỉ là nền , chủ yếu H nhiều . Lúc viết chuyện mình rất bối rối nên mong các bạn có thấy lỗi gì hãy nhàng" khuyên bảo " , đừng ném đá này nọ mình sợ lắm hic .
Chương 1 : Sống lại tuổi 17 Tác giả : Bánh bao trạch nữ “Tiểu thư, tất cả mọi người trong tổ chức chúng ta bị vây bắt và sát hại ,chúng ta cũng bị vây trong tòa nhà này .” Thanh Nhiên cúi đầu cung kính mà đầy lo lắng hướng về phía giọng . Xung quanh căn phòng hoang tối mảng yên lặng giống như có người tồn tại, mười mấy thuộc hạ đứng im bên như tượng khắc, cử động cũng dám. Thiên Vũ nghe thuộc hạ xong những lời đó toàn thân vô lực ngồi ở ghế dựa, khóe miệng nở nụ cười như có như . Ngày này cuối cùng vẫn đến, giúp đỡ người bạn thân từ mồ côi lớn lên đến bây giờ cánh chim cứng cáp, rốt cuộc cũng bắt tay với người khác tính toán với gia tộc rồi. Lúc này làm gì còn con đường nào để chạy, đáng nhẽ phải nên sớm phát bạn thân đối với địa vị của nổi lên ghen tị cùng sát tâm , lợi dụng tham vọng thành công của để tính kế . Nhưng vì nhiều năm tình bạn che mờ hai mắt, đến khi phát ra tất cả đều muộn. Lợi thế còn, việc có thể làm chỉ là chờ chết. Cứ như vậy bi ai nghĩ, từ xa rất nhanh truyền đến tiếng bước chân trầm ổn mà chắc nịch . “Tôi đến đưa tiểu thư trốn khỏi đây “ Người vừa vào là Độc Nhiên , được an bài làm vệ sĩ bên người , cung kính thấp giọng : Thiên Vũ kinh ngạc thôi, giống như đây là lần đầu tiên mới biết , có phải là Độc Nhiên bình thường . mạo hiểm tính mạng của mình để giữ lại sinh mạng của tiểu thư bị cài bẫy sao. Từ trước tới giờ ở trong mắt Thiên Vũ , Độc Nhiên là vệ sĩ vui buồn lên mặt, cho dù là nụ cười cũng luôn lạnh buốt, chuyện luôn phát ra thanh lạnh nhạt. Thiên Vũ nhìn xử trí đối thủ bị bắt luôn tâm ngoan thủ loạt nét mặt lạnh như băng cảm thấy thập phần đáng sợ. Cho nên dù những năm này luôn trung thành làm việc cho , nhưng chưa bao giờ cùng thân cận. Vốn tưởng rằng lần này chết chắc, vậy mà dám ngang nhiên trong lúc nguy hiểm chạy thoát từ căn cứ bị sát hại ai sống sót của để dẫn trốn thoát khỏi dãy nhà hoang này . “Thanh Nhiên mau chóng giúp tiểu thư thay quần áo cải trang , sau đó cửa sau của tòa nhà , có thể trốn lúc nào liền trốn.” Nghe Độc Nhiên dùng ngữ khí lạnh nhạt phân phó nữ thuộc hạ, Thiên Vũ nhíu nhíu mi mở miệng hỏi: “Độc Nhiên , vì sao lại muốn cứu tôi ?” Độc Nhiên ngây người, ngẩng đầu nhìn nhanh cái liền cúi đầu : “Vì Tiểu thư có thể hi sinh thân mình là nghĩa vụ của tôi , Thanh Nhiên và bọn thuộc hạ khác cũng thế , chỉ cần tiểu thư có thể bình an, bọn thuộc hạ như thế nào cũng sao.” Thiên Vũ nhìn ánh mắt thấy chết sờn của thuộc hạ liền im lặng thay quần áo cải trang , theo Độc Nhiên từ cửa sau của ngôi nhà hoang . chuẩn bị rất tốt, dọc theo đường chưa từng gặp tên cản trở nào . “tiểu thư , ở bên ngoài cửa phía Tây thuộc hạ chuẩn bị xe cùng chút tiền mặt, người dùng vé máy bay này ra khỏi đây đến biệt thự bên Ma Cao mà thuộc hạ chuẩn bị tạm lánh thời gian, sau khi sóng gió qua liền an toàn rồi.” Độc Nhiên bước nhanh ở phía trước, thỉnh thoảng quay lại thấp giọng với Thiên Vũ ở phía sau. Thiên Vũ sau nhìn thấp thoáng sườn mặt của , góc áo tây trang màu đen cùng với phong cảnh mùa thu tạo cho nét đẹp dụ hoặc. cảm thấy những năm gần đây nhìn kĩ , dù sao cũng chỉ là thuộc hạ , mà nay còn cơ hội nhìn nữa. rất ràng nếu có thể thoát ra, phía trước chờ chỉ có chữ chết. “ đội qua bên này điều tra, còn lại ra cửa sau cho ta". tiếng thét ra lệnh ràng truyền đến, Độc Nhiên vội quay nhanh lại kéo Thiên Vũ vào sau đống đá đổ nát gần đó . “ nghĩ tới nhanh như vậy bị phát , thuộc hạ dụ bọn họ sang hướng khác, nơi này cách xe chuẩn bị cho tiểu thư xa , nơi đó thuộc hạ chuẩn bị ổn thỏa, chờ thuộc hạ ra tiểu thư hãy nhân cơ hội chạy nhanh qua đó.” Độc Nhiên vội vàng xong liền rời . Thiên Vũchưa kịp gì, mà cũng biết nên gì với . Đến tận bây giờ vẫn vì cái gì mà cứu , thậm chí cam tâm tình nguyện buông tha cho sinh mệnh. Bên ngoài tiếng vang dần, Thiên Vũ khẽ cắn môi cúi đầu ra khỏi đống đá về phía chiếc xe . Mắt nhìn thấy màu đen bóng của chiếc xe trước mặt đằng sau bọn người truy đuổi cũng vừa chạy tới. Sinh tử chỉ cách đường chỉ, nên đến vẫn là đến, chính là đáng tiếc phen khổ tâm của Độc Nhiên , như cũ vẫn tránh được. Thiên Vũ có giãy dụa tùy ý để mình bị áp giải trở về phía ngôi nhà hoang , mặt chút thay đổi. Có lẽ nên chết, như vậy thuộc hạ trung thành theo bị uổng mạng. Nhiều năm như vậy, ra cũng rất mệt mỏi. qua ngã rẽ, Thiên Vũ ngẩn ra. nhìn thấy ở tảng đá bên kia Độc Nhiên thân hình cao lớn rắn rỏi mặc tây trang đen đầu chảy đầy vết máu, bên cạnh gần chục tên mặc đồ đen cầm theo những khẩu súng đại , sắc lạnh . “Khoan , để tôi cùng vài câu." Quay sang nhìn tên áp giải mình , Thiên Vũ hít sâu hơi lạnh nhạt . Dù sao cũng là tiểu thư danh gia đầy thủ đoạn nhiều năm , mấy tên áo đen cũng bị khí thế của trấn giữ, dám ngăn trở, đứng ở bên cạnh. Thiên Vũ ngồi xổm xuống. Hơi nghiêng thân mình để nhìn mặt Độc Nhiên . đến cũng buồn cười, có lẽ đây là lần đầu tiên Thiên Vũ nhìn ràng khuôn mặt . Từ trước tới nay lâu như vậy ở trong ấn tượng của , bóng dáng của Độc Nhiên luôn là bộ dạng cúi đầu. Hình như là bởi vì từng thích nét mặt của , quanh năm đổi thần sắc luôn u rét lạnh, có lẽ vì muốn vui, nên từ đó còn ngẩng đầu nhìn thẳng vào . Mặc dù ngẫu nhiên thỉnh thoảng lúc tình hình đặc biệt cũng ngẩng đầu nhưng rất nhanh liền cúi xuống. từng nghĩ là thuộc hạ nghe lời, là chuyện mà thuộc hạ như nên làm, nhưng nay lại thấy có ý tứ khác. Độc Nhiên còn chưa chết nhưng cũng chẳng thể cầm cự được lâu nữa, thấy Thiên Vũ hơi hé mi mắt rồi liền mở to. nằm giữa vũng máu, mặt bị gió lạnh thổi qua hơi trắng bệch cố gắng ngẩng đầu nhìn , miệng hơi mấp máy. Thiên Vũ phải ghé sát tai vào miệng mới nghe được những lời đứt quãng “Thuộc hạ vô dụng , thể cứu được tiểu thư , kiếp này thể ở bên người tiểu thư bảo vệ người nữa , kiếp sau thuộc hạ nhất định tiếp tục làm thuộc hạ bên cạnh tiểu thư “ xong bình tĩnh nhìn thẳng , đây là lần đầu tiên lớn mật như vậy nhìn . Thiên Vũ cùng đối diện, trong mắt có chút gợn sóng, sau đó Độc Nhiên liền mỉm cười ra . Khóe miệng vẫn còn lưu lại chút ý cười cứng ngắt. Thiên Vũ liền cảm thấy nội tâm có trận chấn động. Ánh mắt Độc Nhiên cũng có nhắm lại, ở trong đó Thiên Vũ thấy được bóng dáng của chính mình, bầu trời u ám cùng với cặp mắt mảng đục ngầu kia. Thiên Vũ đứng lên, thân hình đơn bạc theo dọc tường dần xa. Phía sau thi thể Độc Nhiên bị hai tên áo đen kéo . Ngày 9 tháng 9 năm 201X , Tiểu thư Thiên Vũ của Thiên Gia chết do lao xuống vực khi điều khiển xe hỏng phanh .
Chương 1 ( Tiếp theo ) Tác giả : Bánh bao trạch nữ “Vũ Nhi , con tỉnh rồi, giờ vẫn còn sớm, con có muốn nằm thêm lát ?” Thiên Vũ ở giường xoay người mở mắt, chợt nghe tiếng của mẹ lo lắng đứng bên giường giọng hỏi. Thiên Vũ nhìn quanh bốn phía chút, đây là phòng của . Nhưng ràng bị cho uống thuốc mê và đặt xe hỏng phanh lao xuống vực , đáng lẽ ra phải chết nhưng sao lại thế này? “Vũ nhi ?” Thấy Thiên Vũ hồi lâu lên tiếng Thiên mẹ vừa nghi ngờ vừa hốt hoảng hỏi thêm câu. “Mẹ ơi , hôm nay là ngày mấy ạ ? “ Thiên Vũ ngồi dậy vuốt hai cánh tay mình tận lực làm cho giọng của mình nghe như bình thường . Chết mà sống lại, tình huống này chỉ có thể ở dân gian nghe qua, nhưng khi chính mình tự trải nghiệm, vẫn cảm thấy thể hoảng sợ. “Hôm này ngày 9 tháng 9 năm 20XX , con sao con lại hỏi thế ? “ Thiên mẹ giọng hỏi han . “Đầu con có chút đau, lắm ngay cả tại là ngày tháng nào còn có ràng". Thiên Vũ chống tay vào thái dương giống như bình thường . Thiên mẹ lập tức trả lời: ". Vũ nhi , con có cần mẹ gọi bác sĩ Khắc tới xem chút?” “ cần ạ , con nằm xuống nghỉ ngơi chút, hôm nay nếu Uyển Linh đến tìm con rủ con chơi , mẹ hãy bảo ấy là con bị ốm , cùng với ấy được ." Thiên Vũ vừa bàn tay vừa dùng sức nắm chặt lại thần sắc có chút hoảng hốt. Đây thời điểm vừa tròn mười bảy tuổi , kết bạn với Uyển Linh mồ côi cũng được mời năm . thế nhưng quay trở lại mười năm trước, chẳng lẽ ông trời có mắt cho quay lại lần nữa sao. Thiên Vũ nỗi lòng rối rắm để Thiên mẹ nhàng đỡ nằm xuống, nhắm mắt muốn bình ổn lại chút tâm tình, nhưng vừa nhắm mắt trong đầu liền ra đôi mắt đục ngầu, đó là ánh mắt của Độc Nhiên trước khi chết. Độc Nhiên . . . . Thiên Vũ bỗng run lên khẽ mở miệng “Mẹ , mẹ giúp con gọi Độc Nhiên vào đây được , con có việc cần hỏi ta chút “ lúc này mới chỉ mười bảy tuổi , chưa tự gây dựng nghiệp gì , tại chỉ là tiểu thư được nuông chiều , ba mẹ sợ người xấu tiếp cận nên từ năm mười năm tuổi thuê vệ sĩ cho , đây cũng là trào lưu quen thuộc trong giới nhà giàu lúc bấy giờ , vì họ muốn giữ an toàn tuyệt đối cho con cái của mình .Độc Nhiên được ba Thiên an bài cho ở căn phòng cuối tầng hai , cùng dãy với để tiện theo bảo vệ .Mới sáng sớm muốn gặp , việc này hình như được ổn cho lắm, nhưng Thiên Vũ giờ phút này phi thường muốn tận mắt nhìn thấy , nhìn thấy còn sống sót. Bởi vậy để ý sắc mặt của mẹ Thiên kinh ngạc, Thiên Vũ lại : “Mẹ , mẹ giúp con gọi ta được ” ngước đôi mắt to tròn điềm đạm đáng nhìn mẹ Thiên , vốn xinh đẹp lại đáng như thiên thần , nay lại dùng cặp mắt long lanh như cún nhờ vả mẹ Thiên cưng chiều con . Ngay lập tức mẹ Thiên ngã gục trước ánh mắt này “Được được , mẹ ngay đây ,” Còn phải chỉ gọi Độc Nhiên thôi sao , lại nhìn bà như vậy làm người mẹ như bà lại nhớ tới hồi còn hay làm nũng đòi bà mua kem khi trời lạnh . . Người tìm rất nhanh liền tới, Thiên Vũ thần sắc có chút khác thường, dựa vào đệm lưng nhàng, lẳng lặng nhìn người đứng trước mặt mình - Độc Nhiên . “Tiểu thư tìm tôi có việc gì sao ? “ Thanh của vẫn vậy, vẫn lạnh lùng làm người khác thoải mái. Ở trong ngôi nhà giàu có thượng lưu trong xã hội này , mỗi người làm , thuộc hạ đều phải học cười, miệng cười mà mặt cũng phải cười bằng làm chủ nhân vui. Độc Nhiên cố tình ngược lại, ngay cả cười cũng làm cho người ta có cảm giác lạnh lẽo u. “Tiến lên phía trước." Thiên Vũ gõ vào mạn giường. Độc Nhiên đứng bất động , khẽ khựng lại chút rồi tiến lên, làm ra tiếng vang nào, khi đến gần liền cúi thấp đầu. cẩn thận ngay cả đầu cũng nâng lên. mặc sơ mi đen cùng quần tây đen làm nhớ đến dáng vẻ mặc tây trang đen nằm trong vũng máu của trước khi chết . Thiên Vũ bỗng vươn người, cánh tay trắng nõn tinh tế nâng mặt Độc Nhiên lên.
Chương 3 : Tác giả : Bánh bao trạch nữ tại Thiên Vũ tận hưởng kỳ nghỉ hè của mình trước khi bước chân vào cánh cổng trường đại học rộng lớn . Nếu trước đây việc chọn đại học nào là kiện vô cùng quan trọng trong cuộc đời , vì đối với thành công trong nghiệp là hứng thú duy nhất tại Thiên Vũ coi việc này hơn thảy . còn chấp niệm quá nhiều với tham vọng và hận thù ở kiếp trước nên trong tháng mùa hè này quyết định bỏ qua hết quá khứ , sống cuộc sống an nhàn của đại tiểu thư . chọn trường đại học ở ngoại thành dành cho học sinh quý tộc . Ba mẹ khi biết chuyện chọn trường ngoài việc phàn nàn “ Bảo bối , nơi đó xa nhà ,con sống xa nhà ba mẹ rất nhớ bảo bối phải làm sao ?” , hề cho rằng trường đó phải trường điểm xứng với con . Vì đối với cha mẹ , là con để cưnng chiều chứ muốn con quá vất vả vì nghiệp . Họ cũng phải lo nổi cho . Trước ngày nhập học ngày , được ba mẹ đưa tới ngôi biệt thự của nhà ở gần trường đại học chọn để tiện cho việc học của . cùng đến ở nơi này gồm Dì Chương giúp việc nấu ăn và dọn dẹp còn có vệ sĩ của Độc Nhiên . tới Độc Nhiên , sau buổi sáng hôm đó , ngoại trừ hơi ngạc nhiên trước hành dộng của mọi thứ lại trở về như lúc bình thường , buổi sáng hôm đó xảy ra chỉ như bản nhạc dạo nhưng với nó lại có ý nghĩa , đó là lần đầu tiên gặp lại sau khi sống lại . Vì muốn an toàn ngay cả ở trong trường học nên ba cũng giúp Độc Nhiên làm hồ sơ học cùng lớp với mặc dù hơn những ba tuổi . Hai người bắt đầu cuộc sống sinh viên an nhàn tại ngoại thành của thủ đô . Hôm nay là sinh nhật của lớp trưởng ,lớp trưởng hào phóng mời cả lớp đến KTV để mừng sinh nhật . chọn cho mình bộ váy vàng nhạt trễ vai vô cùng ngọt ngào và dễ thương dự tiệc . Khi thay xong váy bước ra khỏi phòng , Độc Nhiên đứng sẵn ngoài phòng chờ , khi ngẩng đầu lên thấy kinh diễm lên ở đáy mắt . đắc ý hỏi “ Thế nào trông tôi ổn chứ ? “, rồi mím môi cười ngọt ngào . Độc Nhiên rất nhanh lấy lại bình tĩnh “ Đẹp “ . Kể từ khi chỉ còn hai người sống cùng ngôi biệt thự này , lại thêm hàng ngày học cùng , ăn cùng , cùng với việc gần gũi với hơn , Độc Nhiên dường như còn luôn tôn sợ như trước nữa vì biết hề ghét và biết cho cơ hội để gần hơn , nhưng khi ánh mắt lướt qua bờ vai trần trắng nõn của lộ ra ngoài đáy mắt thoáng trầm xuống xuống . Thiên Vũ hề nhận ra điều này vì đắc ý bởi lời khen đẹp của . Hai người mỗi người tâm tư cùng nhau ra gara lấy xe , khi ngồi lên vững vàng nhấn ga cho xe chạy với tốc độ kinh khủng , giật mình quay sang nhìn “ làm sao vậy ? Sao lại lái xe nhanh như vậy ? “ Vì nhạy cảm nhận ra hình như giận Độc Nhiên mím môi , trả lời cách cứng nhắc :” Xin lỗi tiểu thư , là lỗi của tôi “ Xe thoáng chậm lại , buồn bực nhìn ra ngoài cửa , giận và tỏ ra cung kính làm cảm thấy khó chịu . Độc Nhiên thoáng nhìn nhưng gì nữa . Vừa vào đến phòng KTV , mọi người đều đồng loạt quay lại nhìn và , trai tài sắc ,người đàn ông mặc chiếc áo sơ mi màu đen cùng với chiếc quần tây đen khiến cho càng trở nên cao lớn , gương mặt lạnh lùng góc cạnh như được thượng đế gọt dũa cẩn thận, đứng cạnh là mặc chiếc váy vàng trễ vai, dáng người nhắn, gương mặt thiên thần đáng mà kém phần gợi cảm . Ánh mắt các bạn nam dừng lại người đều bị bức cho thu lại . Mọi người đều biết là vệ sĩ của nên dù rất muốn thân cận nhưng đều dám lại gần . Bầu khí nhanh chóng được khuấy động trở lại bởi tiết mục song ca của đôi nam nữ . Thiên Vũ ngồi cùng nhóm bạn nữ , trong đó có bạn tên An Nhiên xán lại gần giọng “ Vũ Vũ , vệ sĩ của bạn đẹp trai , nếu bạn thích có thể giới thiệu cho tụi mình ? “ xong ánh mắt lại như có như nhìn lướt qua người đàn ông lạnh lùng cầm ly rượu trong góc mắt nhìn thẳng tắp về phía tiểu thư nhà mình như con hổ ngồi canh giữ vật báu quý giá của mình . Thiên Vũ nghe vậy cười , trả lời nhưng nội tâm nổi lên trận khó chịu khốn khiếp , đồ họa thủy , đâu cũng giỏi câu dẫn phụ nữ , hừ cầm ly rượu trái cây uống cách quyến rũ như thể tập luyện vô số lần , hết ly này đến ly khác . Nhưng trời mới biết thực ra là tay mơ , chịu nổi chút cồn này , rất nhanh say đến mơ màng . Nhìn uống , Độc Nhiên rất muốn cản lại nhưng chỉ là vệ sĩ , chỉ có nhiệm vụ bảo vệ mà có quyền can thiệp hay cấm cản điều gì . Thiên Vũ uống say cảm thấy khó chịu , mở cửa phòng ra ngoài đúng lúc phục vụ qua bưng theo 1 cốc nước nhìn như nước cam , vươn tay lấy trước khi người phục vụ kịp ngăn cản “ tiểu thư , thể uống ly nước này “ , rồi hơi uống hết sạch . Độc Nhiên theo sau cũng chưa kịp ngăn cản , tiến lên đỡ , nhíu mày nhìn người phục vụ ý muốn ta giải thích , người phục vụ trước ánh mắt và khí thế của nhanh chóng khai “ Đây là ly nước Triệu tiểu thư chuẩn bị cho chồng sắp cưới của ấy , chồng ấy hơi khó ...nên trong ly nước có thuốc kích..kích …” . đến đây , Độc Nhiên hiểu vấn đề thiên hạ trong ngực cũng rất phối hợp cọ cọ , đôi môi đỏ bừng bật ra tiếng nức nở “ Nóng …nóng quá …huhu “
Chương 4 : ( H ) tác giả : Bánh bao trạch nữ Độc Nhiên bên ôm lấy nhanh chóng chạy như bay về hướng chỗ để xe , bên ôm nữ nhân ngừng mấp máy giống như rắn trong tay, làm cho hận thể lập tức hóa thân thành sói. Xuân dược dường như hoàn toàn phát huy tác dụng, hạ thân tê ngứa, làm cho hận thể lập tức tìm người đàn ông để giải quyết , cánh tay trắng noãn nà mềm mại giãy ra khỏi lớp trói buộc, quấn quanh cổ , theo sát bên cạnh là chiếc môi mềm mại thơm nức, chiếc lưỡi thơm ngọt, vừa liếm vừa cắn lên chiếc cổ màu mật ong của , đặc biệt còn cố mút mát yết hầu quyến rũ nhô ra dưới cổ . Mạnh mẽ thở hốc vì kinh ngạc, Độc Nhiên càng thêm vội vàng ổn định tinh thần. Cố gắng đè ép mình trấn tỉnh trước dụ hoặc, đày đọa ngọt ngào của tiểu thư thân mình. Đem đặt vào ghế phụ , cài dây an toàn cẩn thận trước kháng nghị đầy uất ức của , bắp thịt toàn thân bởi vì gắng đè nén cơn dục vọng sôi trào mà căng cứng hẳn lên, mồ hôi toàn thân rơi như mưa, còn ngồi vào ghế lái muốn đèo tới bệnh viện . đường ngừng liếc nhìn tình hình của , nhìn khó chịu mà tự an ủi nhưng rồi lại cũng chỉ biết kẹp chặt hai chân ma sát vào nhau mà biết làm gì , khó chịu , uất ức giương mắt cún con nhìn “ Độc Nhiên , nóng quá …hu …ngứa nữa …..” cố ngoảnh mặt làm ngơ, giọng khàn khàn “ Sắp tới bệnh viện rồi , tiểu thư cố gắng thêm hút nữa “ ,rồi lái xe nhanh để đưa tới bệnh viện. Nhưng chỉ vừa xong câu đó nghe khóc nấc “ Huhu , Độc Nhiên trứng thối , Độc Nhiên xấu xa , nóng lắm …huhu …cứu tôi …huhu “ , mếu xong tháo dây an toàn nhào vào lòng . khiến giật thót , vội vàng đỗ xe vào lề đường lúc này vô cùng vắng vì đêm muộn . Càng làm khó xử , chỉ vì nữ nhân ôm trong tay , hai chân bò lên eo , bắp đùi mềm mại nhàng cọ sát vào nam căn thô to của . Mà tiểu tinh này lại vô tình lay động ma sát, thiếu chút nữa đạt đến mức tận cùng. “Độc Nhiên , ” Nữ nhân bất mãn thầm , đồng thời đôi tay tự lôi kéo y phục của mình, còn ngừng vặn vẹo thân thể, khiến cho nam căn cứng ngắc của nam nhân, cách lớp quần áo vừa lúc đâm nhè vào tiểu huyệt nóng ẩm của mình , “Hừm…” Độc Nhiên khẽ rên thành tiếng,hơi thở gấp gáp suy nghĩ muốn áp chế dục hỏa, nhưng gần như là thể, nam căn của thậm chí có thể cảm giác được hơi nóng hừng hực toát ra từ tiểu huyệt, và mời mọc tiến vào. Tập hợp lại chút nghị lực cuối cùng còn sót lại, đôi tay của run run đẩy ra thân thể nữ nhân bám dính vào , ngờ rằng, tình cảnh trước mắt làm cho tia lí trí cuối cùng của cũng bay biến mất, Chiếc váy trễ ngực màu vàng nay bị kéo xuống thấp vô cùng , lộ ra bộ ngực sữa đầy đặn, căng tròn, thân thể trắng ngần, mảnh mai yếu đuối, phía dưới chiếc váy bị vén lên cao , dưới chiếc bụng bằng phẳng bóng loáng là hàng lông đen rậm rạp mềm mại lấp ló sau chiếc quần lót ren màu trắng . Oanh ──, nhiệt huyết toàn thân đều tập trung về chỗ nào đó dưới hạ thể, làm cho nam căn của càng lúc càng căng cứng chả trách có thể cảm nhận được hơi nóng ẩm từ miệng tiểu huyệt của nàng, bởi vì dưới lớp váy của tiểu thư là chiếc quần lót ren mỏng như cánh ve . cách khác, cùng chỉ cách nhau có lớp quần áo mỏng manh. “ Tôi muốn… , Độc Nhiên ” Cánh tay tuyết trắng lại bò lên cổ lần nữa, hôn loạn xạ lên cằm, lên cổ của , bàn tay nghịch ngợm càng kéo mở vạt áo , xoa xoa bộ ngực của . .”Độc Nhiên , tôi khó chịu ──, hức…” Thiên Vũ phát hạ thể hai người đối chọi ma sát nhau, vì muốn làm giảm bớt tê ngứa khó chịu đó, càng dùng lực kẹp chặt eo , khiến cho Độc Nhiên kiềm chế được