1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vật hi sinh tu chân ký - Nhu Nạo Khinh Mạn (6.2/110)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954

      VẬT HI SINH TU CHÂN KÝ

      Tác giả: Nhu Nạo Khinh Mạn

      Thể loại: Tận thế, Xuyên , Nữ phụ văn

      Số chương: 110 chương

      Nguồn convert: BTVBlog.Net

      Editor: Thủy Nguyệt Lam

      Lịch post: tuỳ tâm trạng....rảnh post.

      Nội dung: Xuyên tận thế, thời tu chân, tuỳ thân gian
      --- ------ ------ ------ ------ -----

      GIỚI THIỆU​


      Tô Ngưng Mi cảm thấy chính mình quá hay ho
      Nàng chỉ là châm chọc bộ [Tận thế lạt văn nữ chủ tu chân ký] có vật hi sinh nữ phụ trùng tên, trùng họ với nàng chút thôi mà.


      Kết quả vừa ngủ dậy,bi thống nhận ra nàng thế nhưng lại xuyên . Hơn nữa là, nàng lại xuyên vào cái vật hy sinh có số phận chẳng hay ho gì kia.....
      --- ------ ------ ------ --------


      Tác giả chuyên mục cầu bao dưỡng.

      Tác giả có điều muốn :

      Khai bộ mới, hi vọng có thể được nhiều lượt thích cùng bình luận hơn......
      Sửa chữa từ ngữ mẫn cảm.......

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      CHƯƠNG 1

      Chương1.1:
      Editor: Thuỷ Nguyệt Lam

      Tô Ngưng Mi cảm thấy chính mình hay ho. Chỉ là ngày hôm qua nàng nhịn ngày đêm để đọc xong bộ truyện tên là [ Tận thế lạt văn nữ chủ tu chân ký]; lại nhịn được châm chọc cái vật hi sinh trùng tên trùng họ với nàng chút thôi mà......

      Kết quả nàng ngủ ngày đêm, đến khi mở mắt tỉnh dậy mới trợn mắt phát mình thế nhưng lại xuyên vào cái vật hi sinh nữ phụ cùng tên Tô Ngưng Mi kia.

      Tô Ngưng Mi tự ngồi trong phòng, lại ngẩn người ngày đêm nữa mới miễn cưỡng xem như tiếp nhận cái chuyện tàn khốc nàng xuyên ; Tinh thần có chút vui bước ra khỏi phòng tìm đồ ăn lót dạ. Vừa mới bước ra khỏi phòng, chưa kịp bước tới hành lang, liền nghe thấy từ trong căn phòng cách vách truyền ra những thanh ám muội ưư aa....

      Đối với thích xem các loại thịt văn như Tô Ngưng Mi mà , cái thanh ư ư a a kia nàng hiểu rất ràng.

      Nàng quay đầu hướng về phía căn phòng bên cạnh, cánh cửa phòng hé mở nửa. Bên trong, dưới ngọn đèn sáng, Tô Ngưng Mi chỉ liếc mắt cái liền có thể nhìn thấy cảnh tượng kiến người ta nóng mắt. thân hình nam nhân dáng người cao lớn chúi đầu vào cắn cắn người nữ nhân kiều diễm lệ, bên dưới hạ thân cũng có chút nhàn rỗi.

      Chậc chậc, là quá hoả bạo a. Tô Ngưng Mi mặt đổi sắc quay đầu. Hai người trong kia người là thân sinh ba bâ, người là mẹ kế của nàng.

      Ba nàng họ Trần nhưng nàng lại cùng họ mẹ. Tô gia là gia đình phú hào. Năm đó mẹ để của nàng để ý, bất chấp phản đối của Tô giă, dứt khoát mang theo thân tài phú to lớn gả cho Ba của nàng. Vì lấy lòng mẹ nàng mà Ba nàng để cho nàng sinh ra mang họ Tô của mẹ nàng.

      Bốn năm trước mẹ nàng qua đời, và cái chết của bà là do Trần Đức Thanh-ba của nàng cùng Trình Văn Quân-mẹ kế của nàng bày mưu hạ độc hại chết mẹ của nàng, chỉ vì muốn chiếm đoạt cái tài sản khổng lồ của mẹ nàng mang tới.

      Chẳng qua, trong sách nguyên chủ "Tô Ngưng Mi" chân chính cũng biết chuyện này. Nàng ta luôn cho rằng ba nàng cùng mẹ kế là người tốt. Mãi cho tới vài năm sau, nàng ta từ miệng nữ chủ mới biết được ; từ đó tính tình nàng ta đại biến, ác độc vô cùng. Ngay cả việc hãm hại nữ chủ, Trần Đức Thanh cùng Trình Văn Quân, việc gì nàng cũng làm. Kết quả là sau này nàng ta bị nữ chủ ném vào đàn thú biến dị, bị đàn thú gian dâm, sau cùng là bị phân thây.... cái kết cục muôn thuở của dàn diễn viên phụ (đặc biệt là nữ phụ) trong các truyện thể loại thịt văn: TIỀN DÂM HẬU SÁT!!!!

      Chương 1.2

      Mẹ kế Trình Văn Quân của nàng có đứa con riêng tên Trình Dung-nữ chủ trong tác phẩm này. So với "Tô Ngưng Mi" nữ chủ cũng chỉ lớn hơn nàng ta vài tháng. Ở trong mắt nguyên chủ, Nữ chủ Trình Dung luôn luôn là đại tỷ tỷ đối "Tô Ngưng Mi" thân thiết chiếu cố nàng ta. Cho đến sau này biết được cái chết của mẹ nàng cũng có liên quan tới Trình Dung....
      Thời điểm Tô Ngưng Mi xuyên qua cũng rất quen thuộc, là thời điểm mới bắt đầu câu chuyện. Lúc này còn chưa tới tận thế,mà còn cần 7ngày nữa tận thế đến.

      Tô Ngưng Mi lại đứng quan sát khung cảnh xung quanh thêm hồi lâu nữa. Quả nhiên chỉ đọc truyện cùng hình dung so với chính mình quan sát lại có khác biệt rất lớn.

      Mở cửa ra nhìn xuống lầu, phóng tầm mắt chút là có thể dễ dàng nhìn thấy cái đồng hồ quả lắc treo vách tường nay điểm canh 3 nửa đêm, khó trách hai người lầu kia coi ai ra gì, làm chuyện ấy cả khi cửa phòng mở. Tô Ngưng Mi mở tủ lạnh, cầm lấy lon Coca, hơi uống hết phân nửa rồi vào phòng bếp tìm đồ ăn, trong phòng bếp, tủ lạnh, bãi tràn đầy.

      ngày đêm chưa ăn chưa uống, Tô Ngưng Mi với tay lấy chút mì sợi, rửa sạch quả cà chua, lại đánh hai quả trứng gà làm thành bát lớn mì cà chua trứng gà thơm ngào ngạt,cắm cúi ăn xong. Vừa đem bát rửa sạch, liền nghe thấy có tiếng bước chân từ bên ngoài phòng khách truyền tới. Lát sau, thanh của người tỷ tỷ cùng huyết thống-Trình Dung vang lên:
      "Tiểu Mi, cuối cùng ngươi cũng chịu ra khỏi phòng, ta cùng ba mẹ lo cho ngươi muốn chết a, ngươi làm sao mà đem chính mình khoá ở trong phòng hai ngày ăn uống?"

      Tô Ngưng Mi xoay người liền nhìn thấy dung mạo thanh thuần như tiên tử của Trình Dung, khẽ giơ giơ khoé miệng khuôn mặt tâm tình tươi cười:
      "Tỷ tỷ, có việc gì, chỉ là tâm tình được tốt, có điều bây giờ có việc gì"

      Trình Dung tới vỗ vỗ bờ vai Tô Ngưng Mi:
      "Ngươi có việc gì là tốt rồi. Về sau cũng đừng như vậy nữa, bằng ba mẹ phải lo lắng nhiều...."

      "Ân"....Tô Ngưng Mi muốn nhiều lời cùng Trình Dung, muốn xoay người ra ngoài.

      Trình Dung cũng giữ nàng lại phen:
      "Tiểu Mi, ngươi hãy theo ta vào phòng, ta có thứ muốn cho ngươi xem"

      Tô Ngưng Mi yên lặng gật đầu, vì biết kịch tình nên tự nhiên nàng cũng biết thứ Trình Dung muốn cho nàng xem là gì. Bất quá chỉ là ít bái thiếp tận thế sắp đến mà thôi.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 1.3

      Editor: Thuỷ Nguyệt Lam

      đến phòng Trình Dung, Trình Dung quơ quơ chuột vài cái, màn hình máy tính lập tức sáng lên. Trình Dung lại mở ra vài cái link, chỉ tay vào cái đưa cho Tô Ngưng Mi xem: "Tiểu Mi, ngươi xem bái thiếp này viết cái gì a"
      Tô Ngưng Mi tiến đến click chuột vài cái, nhìn qua hồi khỏi bĩu môi "Tỷ tỷ, ngươi cũng tin mấy cái này? Thế giới này làm sao có thể có tận thế? Ngươi cứ yên tâm , tất cả chỉ là tin bịa đặt lung tung, hư cấu thôi"

      Nàng đương nhiên biết tận thế xảy ra, còn biết ngày mai người ba kia nhẫn tâm đem cái vòng cổ phỉ thuý mẹ nàng để lại đem cho Trình Dung làm quà sinh nhật. Hơn nữa, cái vòng phỉ thuý kia còn là gian tuỳ thân,bên trong tiên khí lượn lờ, còn có các loại công pháp tu chân. Về sau tận thế chỉ toàn người thức tỉnh dị năng (dị năng thức tỉnh giả) Trình Dung nhờ vào gian tuỳ thân cùng tu chân công pháp kia mà hô to gọi .

      "Tiểu Mi, ta vẫn cảm thấy được kiên định cho lắm, xem tin tức các nơi cả nước đều xuất các lại chuyện tình cổ quái khiến người ta ngạc nhiên, còn nữa, có cả chuyện người ăn thịt người....
      Nếu , chúng ta mua chút vật tư đề phòng , phòng bị trước khi có chuyện xảy ra mới tốt"

      Tô Ngưng Mi gật đầu: ", tỷ tỷ, ngươi muốn mua gì phải mau "

      Trình Dung khó xử, nhìn nàng:
      "Tiểu Mi, ngươi có thể cho ta mượn chút tiền được hay ? người ta giờ có tiền."

      Từ khi Trình Văn Quân gả cho Trần Đức Thanh, Trần Đức Thanh đối xử với mẹ con các nàng cũng coi như tốt,mỗi tháng đều cho tiền tiêu vặt ngừng, muốn mua cái gì mua cái đó. Chỉ là từ mấy tháng trước hùn vốn với bạn kết phường mở phòng điền sản để sinh ý làm ăn nên Trần Đức Thanh đem tài sản của mẹ Tô Ngưng Mi để lại,đem toàn bộ đều đầu tư vào điền sản, cũng cắt đứt tiền tiêu vặt của Trình Văn Quân và Trình Dung.

      Còn về phần Tô Ngưng Mi, người nàng vẫn còn ngàn mấy vạn, đều là tiền tiêu vặt mẹ nàng cho nàng từ lúc cho tới khi lớn. Trong nội dung tác phẩm, Tô Ngưng Mi đều đem chi phiếu cho Trình Dung, hơn nữa ngày mai cũng sắp mở ra gian tuỳ thân, Trình Dung đem tiền mua vật tư đều thu thập lại để trong gian, chỉ chừa lại bộ phận để trong nhà để làm tượng trưng mà thôi. Tô Ngưng Mi vì quá tin tưởng Trình Dung nên cũng xem lại chi phiếu còn lại bao nhiêu tiền, cũng chẳng mua vật tư,để đến khi tận thế xảy ra, tất cả đều trở thành giấy bỏ.

      Nhìn thoáng qua ánh mắt tha thiết của Trình Dung, Tô Ngưng Mi cười cười: "Tỷ tỷ, bây giờ người ta cũng chẳng còn bao nhiêu tiền, có điều trong phòng ta còn mấy ngàn đồng, ngươi nếu cần lấy mà dùng "

      "Làm sao có thể!" Thanh Trình Dung lại cao lên chút: " phải Ba ba dì để lại ngàn mấy vạn cho ngươi sao?"
      Dường như phát chính mình có chút cấp thiết cùng kích động lộ liễu, Trình Dung lại che dấu : "Ngươi đừng hiểu làm, chỉ là ta lo sợ nếu tận thế đến chúng ta còn gì ăn nên ta mới kích động như vậy. Mà cơ bản là mấy ngàn đồng cũng chẳng đủ mua được cái gì."

      Tô Ngưng Mi cúi đầu, ánh mắt nặng nề. lát sau nàng mới ngẩng đầu lên ngáp cái: "Ngô, Tỷ tỷ, ta hơi mệt nên muốn trở về phòng ngủ trước. Có việc gì để ngày mai rồi sau."
      Dứt lời, Tô Ngưng Mi để ý vẻ sốt ruột mặt Trình Dung mà đứng dậy trở về phòng, lưu lại Trình Dung đằng sau trừng mắt oán hận nhìn nàng.

      Chương 1.4

      Editor: Thuỷ Nguyệt Lam

      Trình Dung có chút mơ hồ. Trước đây Tô Ngưng Mi đối nàng luôn ngoan ngoãn phục tùng nàng, thế nhưng bây giờ lại nghe lời...
      Thời điểm Tô Ngưng Mi trở về phòng vẫn còn nghe thấy thanh ư...ư...a...a...ngô....... Kia vẫn tiếp tục truyền ra ngoài

      Ngủ giấc đến hừng đông, cho tới khi bên ngoài truyền đến tiếng Bảo mẫu Phùng kêu nàng thức dậy ăn cơm Tô Ngưng Mi mới ngáp cái mặc quần áo rời giường.

      Đợi sau khi Tô Ngưng Mi ngồi xuống bàn ăn, Trần Đức Thanh mới nhìn về phía Trình Dung tủm tìm cười. Tay cầm theo hộp trang sức về phía Trình Dung, : "A Dung, hôm nay là sinh nhật ngươi. Đây là vòng cổ phỉ thuý mà dì ngươi để lại. Biết ngươi thích trang sức bằng phỉ thuý nên đem cho ngươi làm quà."
      Trình Dung cười tủm tìm muốn nhận lấy bên cạnh lại đột nhiên xuất bàn tay nhận lấy họp trang sức từ tay Trần Đức Thanh khiến mặt hai người kia đỏ bừng xấu hổ. Sắc mặt Trần Đức Thanh có chút khó coi, khuôn mặt ngày thường ít có nét dịu dàng nay lại càng thêm trầm: "Tiểu Mi, tại sao ngươi lại thiếu lễ phép như vậy? Đây là quà tặng sinh nhật cho tỷ tỷ ngươi, ngươi mau trả lại "

      Tô Ngưng Mi thèm để ý tới , tay mở hộp trang sức ra. Bên trong hộp trang sức là chuỗi vòng cổ phỉ thuý với từng hạt phỉ thuý như những hạt châu óng ánh trong suốt, màu sắc xanh lục thuần khiết là đại biểu cho chất lượng của loại phỉnh thuý tốt nhất.

      Tô Ngưng Mi thầm tặc lưỡi, Trần Đức Thanh này cũng hào phóng . Vòng cổ phỉ thuý này có giá trị ít nhất cũng là tiền triệu, để lấy lòng Trình Dung cũng vất vả tốn nhiều tâm cơ, lại đem đồ duy nhất mẹ nàng lưu lại để đem tặng cho người khác.

      để ý vẻ mặt há hốc mồm của mọi người, Tô Ngưng Mi đem vòng cổ phỉ thuý đeo lên cổ của mình, nhìn mấy người kia : "Ba, đây là trang sức duy nhất mà mẹ còn để lại, ta nghĩ muốn giữ lại làm kỉ vật"

      Trần Đức Thanh nhíu mày: "Hồ nháo, thứ này ta đem tặng cho tỷ tỷ của ngươi, ngươi mau trả lại cho nàng. Muốn cái gì ngày mai ba ba mua cho ngươi là được."

      " được, ba ba, ta giữ nó!" Tô Ngưng Mi quật cường.

      Trình Văn Quân đứng bên vội vàng ra hoà giải: "Được rồi, Đức Thanh, đây là kỷ vật mà mẹ Tiểu Mi lưu lại, vậy để cho Tiểu Mi cất giữ, bảo quản ."

      Nhìn thấy ánh mắt giấu giếm tia cam lòng buông tha của Trình Dung, trong lòng Tô Ngưng Mi cười lạnh, hừ hừ vài tiếng.

      Biết được tính cách quật cường của Tô Ngưng Mi, Trần Đức Thanh chỉ đành từ bỏ, ngồi xuống bàn ăn, đối điện với Trình Dung mà : "A Dung, chờ thời gian nữa tài chính gia đình sinh ý trở lại, ta đưa ngươi ra ngoài mua có được ?"

      " cần đâu, ba ba". Trình Dung miễn cưỡng mỉm cười. Lại nhìn sang vòng phỉ thuý đeo cổ Tô Ngưng Mi, cảm giác như có vật gì vốn thuộc về mình mất .

      Tô Ngưng Mi sờ tay lên vòng cổ, trong lòng thầm cười lạnh. có vật nào có thể so sánh với chuỗi vòng cổ phỉ thuý này . Có lẽ đời tuyệt có cái thứ hai.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      CHƯƠNG 2

      Chương 2.1
      Editor: Thuỷ Nguyệt Lam

      Sau khi ăn xong điểm tâm, Tô Ngưng Mi nhanh chóng quay trở lại phòng, lấy vòng cổ phỉ thuý xuống, lại tìm cái dao gọt hoa quả đặt cánh tay, nhắm mắt quyết đoán cắt xuống đường. Máu chảy ra từ vết thương xuôi theo ngón tay chảy xuống rơi lên vòng phỉ thuý, nháy mắt bị phỉ thuý hút vào trong.

      Tô Ngưng Mi cảm thấy đầu óc mờ mịt, lại nhìn thấy cánh tay máu vẫn chảy ra như trước, tiếp tục xuống, tiếp tục bị phỉ thuý hút vào liền nhịn được muốn chửi bới người. Đột nhiên Tô Ngưng Mi thấy gian bị chuyển hoán, nhìn thoáng qua mọi nơi, nàng biết gian tuỳ thân cuối cùng được mở ra. Vội vàng ra khỏi gian tìm thuốc mỡ bôi lên cánh tay, lại dùng băng gạc bịt lại vết thương, Tô Ngưng Mi mới lắc mình tiến vào gian.
      Quả nhiên vì là nhân vắt chính nên người ta chỉ cần hai giọt máu là có thể mở ra gian; còn vật hi sinh như nàng nếu sai biệt lắm là bị mất cả chén máu!!!
      gian rất rất lớn...nhưng tại nàng chỉ thấy được phần diện tích lớn, chỉ có ba nghìn bình phương trái phải (cái này mình hiểu) ở giữa có gian nhà gỗ , điều khác biệt là xung quanh đó đều mảnh sương mù trắng xoá. Tô Ngưng Mi biết đó là linh khí; linh khí che dấu những cực phẩm tiên thảo, linh thảo, linh tuyền, mạch khoáng cùng các loại pháp khí,.... Chỉ tiếc bây giờ nàng là người thường cơ bản chưa thể thấy mấy thứ kia; chỉ chờ khi nàng đạt Trúc Cơ kỳ mới có thể đẩy linh khí ra lấy những thứ kia. Trong sách tu tiên, cấp bậc được chia thành Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên , Hoá Thần, Luyện Hư, Hợp thể, Đại Thành. Tựa hồ có chút bất đồng so với các tiểu thuyết tu chân nàng từng xem sau Đại Thành còn có Độ kiếp cùng Thực tiên nữa. Còn quyển sách này lại có, có lẽ do tác giả an bài như vậy. Tô Ngưng Mi áp chế tâm tình kích động mà về hướng gian nhà gỗ; bên trong nhà gỗ có thể thay đổi vật hi sinh như nàng chỉ cần có thể tu tiên kịch tình cũng có thể thay đổi, nàng cũng phải làm vật hi sinh khổ sở nữa.

      Chương 2.2
      Editor: Thuỷ Nguyệt Lam

      Bất quá.... Tô Ngưng Mi ngừng bước chân chút, muốn tu tiên phải xem thể chất, phải có linh căn mới có thể tu tiên. Nếu có linh căn nàng cũng chỉ là người bình thường có thêm gian phổ thông thôi.
      Linh căn gồm năm loại linh căn: Kim-Mộc-Thuỷ-Hoả-Thổ. Nếu người có đơn linh căn được cho là Thiên tài, song linh căn tư chất cũng tầm thường, nếu có đồng thời ngũ linh căn coi như phế tài, chỉ tốt hơn người có linh căn chút, ít nhất vẫn có thể tu tiên.

      Đương nhiên còn có biến dị linh căn là lợi hại nhất. Có 3loại biến dị linh căn là Lôi linh căn-Băng linh căn-Phong linh căn. Trong đó có Lôi linh căn là lợi hại hơn cả.

      Lúc trước, theo kịch tình trong sách ở bên trong nhà gỗ,Trình Dung trắc ra Lôi linh căn.

      Tô Ngưng Mi cắn chặt răng, tiếp tục tới nhà gỗ , vừa trong lòng vừa thầm cầu nguyện. Coi như vì nàng là vật hi sinh nên nàng cầu biến dị linh căn, cũng chẳng dám cầu được đơn linh căn, nàng chỉ cầu ít nhất có thể tu tiên, cho nàng ngũ linh căn cũng tốt, chỉ có điều tốc độ tu luyện chậm thôi.

      đến nhà gỗ , Tô Ngưng Mi dễ dàng nhìn thất chiếc bàn gỗ giữa phòng có đặt ống dẫn kì quái, nàng liền biết đây là vật để trắc linh căn, chỉ cần đặt tay lên, linh căn tương ứng xuất với các màu sắc khác nhau.
      Kim linh căn, ánh sáng màu vàng
      Mộc linh căn, ánh sáng màu lục
      Thuỷ linh căn có màu lam
      Hoả linh căn có màu đỏ
      Thổ linh căn là màu nâu

      Về phần biến dị linh căn mà , nếu là lôi linh căn trong ống dẫn có điện quang cùng lôi minh, băng linh căn làm xuất tượng kết băng, còn phong linh căn xuất kiếm phong (phong nhận)

      Do dự nửa ngày cuối cùng Tô Ngưng Mi cuối cùng vẫn quyết định đặt tay lên ống dẫn, sau đó có năm loại ánh sáng phóng ra. Sắc mặt Tô Ngưng Mi trở nên tái nhợt, được rồi, ít nhất là ngữ linh căn, vẫn có thể tu tiên, có điều mạnh như đơn linh căn.

      Biết được mình là ngũ linh căn, Tô Ngưng Mi tuy là cảm thấy hơi thất vọng nhưng như vậy cũng tốt rồi, ai bảo nàng là vật hi sinh chứ....

      Có điều Tô Ngưng Mi lại biết rằng ngũ linh căn thực chất phải là phế tài linh căn. Ở trong những sách tu tiên khác nếu nàng để ý thấy ghi thời kỳ thượng cổ hồng hoang, khi mà linh khí dư thừa người có ngũ linh căn được gọi là hỗn dọn linh căn nếu tu luyện ở nơi linh căn dư thừa sau này vô cùng cường đại, thành tựu sau này tuyệt đối còn cao hơn những người có đơn linh căn., chẳng qua, sau này linh khí ngày càng ít nên trở thành nguyên nhân khiến Ngũ linh căn bị coi là phế tài linh căn. Trong nhà gỗ có xếp loạt nhiều giá sách, mặt bày biện đủ loại sách công pháp, còn có phù triện pháp thuật cùng với luyện chết đan dược công pháp,... Tô Ngưng Mi tinh tết nhìn thoáng qua giá sách lượt, chọn lấy quyển luyện khí công pháp cơ bản nhất. Điều cần nhất bây giờ là nàng phải đạt tới Trúc Cơ kỳ để có thể học thêm các loại công pháp khác. Tô Ngưng Mi cúi đầu, từ đáy mắt phát ra chiếc mộc bài, phía dưới mộc bài có trang giấy úa vàng rơi xuống cạnh chân bàn gỗ.

      Tô Ngưng Mi cầm theo quyển công pháp, bước đến cạnh bàn gỗ cúi người nhặt tờ giấy kia lên. mặt giấy úa màu bám chút bụi, khẽ thổi bụi , Tô Ngưng Mi đọc qua nội dung tờ giấy lần, càng đọc mắt nàng càng trừng lớn, cho tới khi nàng phát ra trận cười to.


      Tô Ngưng Mi nghĩ tới cũng có chuyện như vậy. Trang giấy kia viết là ở ngoài nhà gỗ, cách mười tấc về phía bên trái có trận pháp Lôi linh căn. Trận pháp này có thể biến đổi linh căn của con người sang biến dị lôi linh căn. Nhưng đời chẳng có miếng thịt nào miễn phí, linh căn tuy có thể biến đổi nhưng cả quá trình hết sức thống khổ, nếu người nào kiên trì bước xuống trận pháp có thể có được biến dị lôi linh căn, nhưng nếu người thất bại bị hôi phi yên diệt.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 2.3
      Editor: Thuỷ Nguyệt Lam

      Kinh hỷ qua , Tô Ngưng Mi liền bình tĩnh trở lại. Nếu thất bại bị hôi phi yên diệt a. Nàng cũng muốn chết, cuối cùng nên lựa chọn ra sao đây?

      Suy nghĩ hồi lâu, Tô Ngưng Mi quyết định chưa khởi động trận pháp, đem tờ giấy kia kẹp lại vào trong quyển luyện khí công pháp, dù sao tình hình trước mắt nàng vẫn sống tốt, còn có thể tu tiên, nàng muốn mạo hiểm như vậy. Hơn nữa nàng cũng phải nữ chủ, nếu nàng mà là nữ chủ nàng ngay lập tức khởi động trận pháp chút do dự, mà trong sách cũng có tình tiết này nên nàng dám hành động vội vàng. tại vẫn còn khoảng 7 ngày nữa mới là tận thế, nàng muốn thu thập vật tư trước; trong gian cũng có thể gieo trồng. Nhưng mà nơi linh khí dư thừa như trong gian có ai nghĩ gieo trồng những loại rau dưa phổ thông ở trong đó a? Cùng lắm đợi sau này khi thu thập vật tư mà vẫn có cái ăn mới gieo trồng cũng chưa muộn.

      Tô Ngưng Mi vẫn chưa tu luyện. Nàng muốn ra ngoài mang theo chi phiếu mua vật tư. Dù sao khi tận thế đến tiền bạc cũng thành giấy bỏ, nàng cũng muốn hưởng thụ cảm giác nhà giàu tiêu tiền như nước. Vừa định ra khỏi phòng, lại nhìn thấy vòng phỉnh thuý đeo ở cổ, Tô Ngưng Mi yên lặng niệm tiếng , vòng cổ liền từ từ biến mất, lúc này nàng mới mỹ mãn xuống lầu. Xuống lầu thấy Trình Dung chờ nàng ở bên dưới: "Tiểu Mi, ngươi muốn đâu?" Tô Ngưng Mi quơ quơ cánh tay trong túi: "Ta muốn ra ngoài dạo phố"

      "Ta cùng ngươi" Trình Dung liền đứng dậy muốn cùng nàng ra ngoài, lại thấy cổ Tô Ngưng Mi trống trơn bèn tò mò hỏi: "Tiểu Mi, buổi sáng ta còn thấy cái vòng của dì cổ ngươi, sao giờ lại thấy?"

      Tô Ngưng Mi nhìn nàng ta cái: "Vật trân quý như vậy đương nhiên là phải cất giữ ở trong phòng. Đúng rồi tỷ tỷ, ba ba vừa mới noti muốn tìm ngươi có chút việc, ta thấy ngươi vẫn nên lên lầu xem thử . Để ngày khác ta cùng ngươi dạo".... Trình Dung chỉ đành phải gật đầu, lên lầu.

      Sau khi ra khỏi nhà, đầu tiên Tô Ngưng Mi tìm thuê cái nhà xưởng hẻo lánh trước, nàng muốn mua nhiều vật tư lắm, nàng muốn để trong gian nhưng vì tránh tai mắt mọi người biện pháp tốt nhất vẫn là thuê nhà xưởng. Nhà xưởng cũng được thuê rất nhanh. Tô Ngưng Mi siêu thị Gia Nhạc Phúc tìm quản lý. Viên quản lý béo lùn vừa nghe Tô Ngưng Mi muốn mua nhiều đồ như vậy liền biết là "khách sộp" nên rất vui vẻ theo phía sau Tô Ngưng Mi. Mọi thứ chỉ cần có trong siêu thị, ở trong kho hàng cũng có rất nhiều thứ, tất cả mọi thứ đều bị Tô Ngưng Mi mua về nửa. Tô Ngưng Mi mua 2 cái giường, 100 cái chăn cùng các loại drap giường, khăn lông, vật dụng linh tinh các loại cũng đều bị mua rất nhiều; tóm lại những gì có trong siêu thị đều bị Tô Ngưng Mi mua về.

      "Quản lý, giúp ta đưa mấy thứ kia đến địa chỉ này " Tô Ngưng Mi đem địa chỉ nhà xưởng đưa cho quản lý siêu thị, quản lý vội vàng gật đầu: "Tô tiểu thư cứ yên tâm, trước 5 giờ chiều toàn bộ đồ được đưa đến tận nơi."

      Tô Ngưng Mi theo quản lý ra ngoài, rẽ sang cửa hàng lương thực, cũng mua luôn nửa số lương thực ở đó rồi nhờ ông chủ cửa hàng đưa lương thực nhà xưởng. Cuối cùng nàng dạo sang những cửa hàng quần áo. Xuân hạ thu đông mấy trăm bộ quần áo cũng được đưa nhà xưởng.

      Bận túi bụi hết mấy ngày sau Tô Ngưng Mi mới tới nhà xưởng, bây giờ những đồ nàng mua đều được đưa tới đây, bên trong nhà xưởng tràn bãi đầy.

      Quản lý siêu thị cùng ông chủ cửa hàng lương thực đều tò mò vì sao nàng mua nhiều như vậy, Tô Ngưng Mi cười cười: "Ta thấy mạng tận thế sắp đến nên nhanh chóng mua về, chừng về sau có thể bảo trụ tính mạng được khoảng thời gian."

      Ông chủ cửa hàng lương thực nghe nàng vậy liền cất tiếng dày đặc khẩu lên: "Ai nhă, ra Tô Tiểu thư cũng tin mấy cái này. Đứa con học đại học kia của ta mấy hôm trước cũng gọi điện về dặn ta đừng đem bán hết lương thực , hắc.., ngươi xem, xú tiểu tử này......"

      Quản lý siêu thị vẫn nín cười nãy giờ, nhưng nhìn biểu cảm của như nhạo nàng ngu ngốc.

      Sau khi đuổi bọn họ , Tô Ngưng Mi bao quanh hết đồ trong nhà xưởng lại liền vung tay lên cái, toàn bộ vật tư đều tự động vào gian. Ngồi lại trong nhà xưởng thêm lúc Tô Ngưng Mi mới bật nắp cống lên mà trở về.

      Chương 3
      Editor: Thuỷ Nguyệt Lam

      Sắc trời tối, Tô Ngưng Mi lại lái xe nên đành bộ đoạn đến bãi chờ xe taxi. Nhưng xe Taxi còn chưa tới nàng lại gặp phải mấy tên nam nhân diện mạo đáng khinh.

      ....nàng xui xẻo đến mức đó chứ? Đối với người hay xem các loại thịt văn như nàng mà , loại tình huống này nàng rất là quen thuộc a.

      Nhìn thấy mấy nam nhân kia Tô Ngưng Mi liền biết họ chẳng có ý tốt gì, trong đầu nhanh chửi má nó! Lần nào gặp phải loại chuyện này cũng đều là mấy nam nhân diện mạo xấu xí đến mức khong thể nào xấu xí hơn. Mà bên trong sách cũng có tình huống này. Lúc Tô Ngưng Mi bị phá thân là khi tận thế đến được khoảng thời gian. Đó là lúc còn đồ ăn, nàng bị bắt phải theo Trình Dung ra ngoài tìm đến những căn cứ có người sống sót trước, vì vậy Tô Ngưng Mi mới bị mấy nam nhân diện mạo đáng tởm luân gian (luân phiên + cưỡng gian)

      Sau này nàng ta cũng rất đáng thương, nữ phụ ác độc ngừng bị nam nhân xấu xí luân gian cho tới khi nam chủ xuất .

      Nàng đối với Nam chủ nhất kiến chung tình. Cũng bởi vậy mà nàng kết thù với nữ chủ, sau đó nàng lại bị nam chủ chế nhạo, đả kích đến đáng đồng.....Cuối cùng nữ chủ ném nàng vào trong đàn thú biến dị, rồi lại bị chúng gian dâm và phân thây. Tóm lại nàng là nữ phụ có kết cục đáng thương và thê thảm nhất trong quyển sách kia.

      Lúc trước, vì tên của Tô Ngưng Mi trùng với tên của vị nữ phụ kia, đọc truyện lại thấy nữ phụ bị ngược vô cùng thê thảm khiến nàng mỗi lần đọc truyện là lần tác giả của câu chuyện cẩu huyết kia bị lôi ra mắng té tát. Về phần nữ chủ luôn miệng hô to gọi kia lại toàn được gặp những "soái ca" tài giỏi. Trước khi nam chủ xuất , nữ chủ có cả dàn hậu cung theo đuôi, mà nữ chủ cũng luyến tiếc tất cả chứ chẳng luyến tiếc riêng ai cho đến khi nam chủ oanh oanh liệt liệt xuất , nàng ta liền say đắm nam chủ.

      Sau khi quá trình hồi tưởng kịch tình kết thúc, sắc mặt Tô Ngưng Mi ngày càng đen. Dựa theo định luật nữ phụ, về sau những tình huống như ngày hôm nay xuất ngày càng nhiều. Tuy rằng nàng thích xem thịt văn nhưng có nghĩ nàng thích bị XXOO.

      "Mỹ nữ, sao ngươi lại đứng mình ở đây như vậy? Có cần mấy em ta bồi ngươi ?" tên tra nam khoé mắt đen trông rất ghê tởm cười hì hì . Mắt khác, những tên tra nam khác cũng bắt đầu tới, chúng phóng lên người nàng những ánh mắt dâm uế. tên tra nam bắt đầu cười khả ố vươn bàn tay bẩn thỉu của lên. Mắt thấy bàn tay dơ bẩn kia dụng đến bộ ngực của nàng, Tô Ngưng Mi cắn chặt răng, bàn tay đút trong túi lặng lẽ vào gian lấy ra cái dao và chém nhát lên cánh tay dơ bẩn kia. Mấy tên nam nhân còn lại đương nhiên là lường trước được màn này, chúng nghĩ nữ nhân nhu nhược mang theo cái dao khi ra ngoài.

      Tô Ngưng Mi vung dao trừng trừng quắc mắt nhìn mấy tên tra nam kia: "Còn cút mau, nếu nhanh cẩn thận ta chém các ngươi.Cút mau!!!"

      Thấy mấy nam nhân kia còn do dự, Tô Ngưng Mi độc ác vung dao chém nhát, bên tai lũ tra nam thấy tiếng đồng bọn kêu thảm thiết, Mấy nam nhân kia cuối cùng cũng biết sợ hãi mà đỡ đồng bọn ù té chạy......


      Chương 3.2
      Editor: Thuỷ Nguyệt Lam

      Tô Ngưng Mi phi ngụm nước miếng xuống đất, thu hồi dao xong vừa khéo xe taxi cũng tới, nàng nhanh chóng lên xe trở về nhà họ Tô. Ngôi nhà này là mẹ Tô mua dưới tên của Tô Ngưng Mi vì vậy tại nàng là chủ của ngôi nhà đó.

      Trở lại phòng khách, thấy Tô Ngưng Mi về muộn, đôi lông mày Trần Đức Thanh nhíu chặt lại: " Vì sao muộn như vậy mới trở về? lêu lổng ở nơi nào?"

      Đối với người ba này Tô Ngưng Mi có chút hảo cảm nào, nàng ném túi về phòng khách, lại ngồi xuống ghế ở bàn ăn rồi mới ném cho ánh mắt xem thường: " ra ngoài dạo" rồi lại hớn hở nhìn vú Phùng: "Vú Phùng cho ta bát cơm , lấy nhiều nhiều chút, ta sắp đói chết rồi a".
      Vú Phùng tủm tỉm cười vào phòng bếp.

      "Thái độ của ngươi như vậy sao!"-Trần Đức Thanh tức khí đập bàn đứng dậy: "Có người đối xử với trưởng bối giống như ngươi sao? Còn nữa, ngày hôm qua A Dung hỏi mượn tiền vì sao ngươi lại cho mượn? Tỷ tỷ ngươi chỉ là mượn tiền mua chút vật tư trữ trong nhà thôi, ngươi nhanh đem chi phiếu đưa cho nàng!"

      Trình Văn Quân ở bên nhàng khuyên giải Trần Đức Thanh: "Được rồi, Tiểu Mi cũng cố ý, có thể là mấy hôm nay tâm trạng được tốt. Còn nữa, mấy cái vật tư kia cũng cần; tận thế gì đó chỉ là gạt người. A Dung cũng nên cùng dạo với Tiểu Mi kết giao thêm vài bằng hữu, đừng có ở nhà cả ngày biết ?"

      "Mẹ, ta biết" Đối với mẹ của mình Trình Dung phi thường nghe lời, lúc chưa gặp nam chủ, người mà Trình Dung quan tâm nhất chính là mẹ. Bởi vậy, lúc trước Trình Văn Quân ở cùng với Trần Đức Thanh muốn hạ độc hại mẹ Tô, Trình Dung chỉ rối rắm hồi lâu, rốt cuộc vẫn là giúp đỡ họ. Với Trình Dung, chỉ cần là người nàng ta để ý nàng ta để ai chịu khi dễ; nhưng người nào khi dễ người mà nàng ta quan tâm người khi dễ kết cục vô cùng thê thảm. Còn thê thảm ra sao mời tham khảo cái chết trong sách của "Tô Ngưng Mi"

      "Tiểu Mi, ngày mai ta với ngươi cùng dạo phố " Trình Dung cười cười nhìn Tô Ngưng Mi.

      Tô Ngưng Mi bới thêm bát cơm nữa, cũng ngẩng đầu lên, phồng miệng lên, tiếng cũng được ràng: "Ngày mai ta có hẹn cùng dạo phố với Lục Yên, Lư Lan, có thời gian bồi tỷ tỷ được rồi. Tỷ, ngươi cũng biết họ thích ngươi, ta cũng thể đem ngươi cùng để ngươi phải chịu xem thường của họ."

      Lục Yên cùng Lư Lan là bạn tốt của nàng, hai người đều là con nhà giàu có, tính cách cũng sai; cũng từng với "Tô Ngưng Mi" về chuyện hai mẹ con họ Trình kia cũng phải người tốt gì, nhưng "Tô Ngưng Mi" cũng nghe vào tai. Trong sách, hai người bạn kia là người qua đường, lúc tận thế mới tới, vì trong nhà có tồn vật tư nên phải ra ngoài tìm đồ ăn, cuối cùng bị Zombie phân thực. Trong sách cũng chỉ miêu tả có vậy, có thể thấy họ là nhân vật qua đường đến mức nào.

      Ngày mai Tô Ngưng Mi thực muốn tìm các nàng, chủ yếu vì Tô Ngưng Mi muốn mua máy phát điện năng lượng mặt trời, nàng muốn mua đồ trong nước vì chất lượng ra gì, đây phải phương pháp hữu ích đối với nàng. Ba Lục cùng ba Lư có quan hệ quen biết rộng, chừng có thể giúp nàng. Hơn nữa nàng cũng muốn để cho Lục Yên cùng Lư Lan mua chút vật tư tồn trong nhà; thân là bạn tốt mà nàng lại biết hướng của kịch tình nên nàng thể nhìn hai người họ chết như vậy được.

      Mọi người trong nhà nghe nàng vậy cũng gì nữa. Ăn cơm chiều xong, Tô Ngưng Mi cùng vú Phùng rửa bát, nhìn khuôn mặt hiền lành của vú Phùng, Tô Ngưng Mi cười tủm tỉm đặt tay lên vai bà: "Vú Phùng, ta thấy mấy ngày nay mạng có rất nhiều bái thiếp tận thế, bà mau ra ngoài mua chút vật tư đề phòng , dẫu sao có phòng bị tốt vẫn yên tâm hơn phải ?"

      Vai diễn trong sách của vú Phùng cũng là người qua đường, sau này là bị chết vì đói.
      Vú Phùng rửa sạch bát cất lên tủ, cười : "Cũng sống cả đời, ta cũng tin mấy cái kia, tất cả đều là gạt người. Tiểu thư, ngươi cũng thể đối lão gia như vậy, lúc trước đồ cưới phu nhân để lại cho ngươi đều ở chỗ lão gia. Nếu ngươi nghe lời lão gia ta sợ đồ bị hai mẹ con nhà kia lấy . Tiểu thư phải ta họ xấu nhưng dù sao ngươi vẫn phải để tâm chứ.Ngươi cùng phu nhân đều lương thiện giống nhau."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :