1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vương phủ sủng thiếp - Giả Diện Đích Thịnh Yến (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lan linh linh

      lan linh linh Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      1,736
      Vương phủ sủng thiếp- Gỉa Dịch Đích Thịnh Yến
      [​IMG]

      Tác giả: Giả Diện Đích Thịnh Yến
      Thể loại: cổ đai , sủng, trạch đấu, cung đấu
      Độ dài: 227 chương
      Editor: Lan linh linh
      Cố vấn: Hằng Lê
      Nguồn convert: TTV
      Thông tin editor: http://www.facebook.com/phan.lieu.180
      Văn án:
      Kiếp trước Dao Nương là ái thiếp của Tấn Vương, được sủng chưa được mấy ngày mạng về Tây Thiên. Sống lại đời nữa, nàng quyết định bảo vệ mạng của mình, làm tốt công việc của nhũ nương tiêu chuẩn, bao giờ đến gần gũi với người có quyền có thế nữa. Nhưng nàng tuyệt đối nghĩ tới là Tấn Vương đời trước đối với nàng chỉ ‘ làm’ lại tự xông tới.

      Thế nhân đề biết Tấn An Đế có ái thiếp, ngay từ lúc che giấu rất sủng ái, sau khi vào hậu cung danh tiếng có ai, sủng quan lục cung. Trong dân gian có lới đồn rằng: ái thiếp này trước khi váo Vương phủ là quả phụ, có người còn nàng còn mang theo cả nhi tử.

      Tấn an đế nội chính kỷ cương, chăm lo việc nước, chính là thế hệ minh quân, chỉ có chuyện liên quan tới sủng thiếp này lại hồ đồ, làm thế nhân chỉ trích rất nhiều. Mà chuyện hoang đường nhất từng làm chính là đem nhi tử trước của sủng thiếp kia nhận dưới danh nghĩa chính mình.

      Đối với việc này, Tấn An Đế tự mình đứng ra bác bỏ tin đồn “ Thằng bé là con ruột của ta”.

      Mục Lục
      Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5
      Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14.1 + 14.2 Chương 15
      Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20
      Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25.1 + 25.2 Chương 26 Chương 27.1 Chương 27.2 Chương 28
      Chương 29.1 + 29.2 Chương 30.1 + 30.2 Chương 31.1 + 31.2 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35


      Last edited by a moderator: 27/4/18

    2. lan linh linh

      lan linh linh Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      1,736
      Chương 1:

      giữa tháng ba của mùa xuân, thời tiết ở Tấn Châu ấm dần nhưng vẫn còn se lạnh.

      Hôm kia mới vừa hạ trận mưa, tí tách tí tách mưa suốt hai ngày, vẫn chưa thấy dấu hiệu ngừng lại.

      Trời lại lạnh hơn, nơi nơi đều là ướt dầm dề, gió thổi cái, hàn ý liền theo khe hở xiêm y chui vào trong người, làm cả người chịu nổi mà rùng mình.

      Tấn Vương hôm kia đến biên thành, cũng ở trong phủ. Dao Nương liền nhờ người chuyển lời cho tỷ tỷ và tỷ phu, nhờ bọn họ ôm Tiểu Bảo tới cho mình nhìn chút.

      Từ khi vào Tấn Vương phủ này, nàng hơn năm gặp được Tiểu Bảo. Dao Nương ở trong Vương phủ được sủng ái, Vương phi lại phá lệ cho chút thể diện này, cho nên Dao Nương tìm người ra ngoài chuyển lời, đa số đều có người nguyện ý làm việc vặt vãnh này. Tới ngày đó, tỷ phu Diêu Thành cùng tỷ tỷ Huệ Nương ngồi chiếc xe la màn trướng màu xanh, vào cửa sau Vương phủ, mà trong lòng vội vã mà lại lo lắng cho Dao Nương nên sớm ở chỗ này chờ.

      “ Phu nhân vẫn là dẫn thái thái vào trong phủ thôi, đứng ở chỗ này nhiều tốt.” Nha hoàn Điệp Nhi .

      Nghe xong lời này, Dao Nương cũng ý thức được nơi này người đến người , chuyện có nhiều bất tiện, mà nàng cũng muốn ôm ôm hôn hôn Tiểu Bảo, liền dẫn Huệ Nương ôm Tiểu Bảo vào trong. Còn Diêu Thành, lại là ngoại nam, thích hợp tiến vào nội trạch, tự nhiên có người mời trà nóng cơm nóng.

      Dọc theo đường , Dao Nương mắt nỡ dời mà nhìn chằm chằm Tiểu Bảo.

      Đây là con trai của nàng, là nhi tử nàng ngậm đắng nuốt cay mới vừa sinh hạ, lại bởi vì rất nhiều nguyên nhân thể lưu lại bên cạnh mình. Năm đó lúc nàng rời khỏi Tiểu Bảo mới chỉ là hài tử còn trong tã lót, mà giờ lại lớn như vậy.

      Tựa hồ giữa mẫu tử có loại liên hệ tự nhiên bằng huyết mạch, Tiểu Bảo lúc mới đầu nhìn thấy Dao Nương còn mang vẻ mặt xa lạ, nhưng nhìn chằm chằm di di ( dì ) xinh đẹp này chút, nó đột nhiên liền nở nụ cười, cũng vươn bàn tay bé mập mạp để Dao Nương ôm.

      Dao Nương tức khắc đỏ mắt, đem Tiểu Bảo ôm tới, ôm siết vào trong lòng ngực.

      Muốn khóc, rồi lại sợ dọa hài tử, chỉ có thể liều mạng chịu đựng.

      vất vả chờ nàng bình phục tâm tình, đoàn người tiếp tục vào trong.

      Huệ Nương cẩn thận mà theo bên cạnh muội muội, thường thường thấp thỏm mà nhìn trụ cột chạm trổ bốn phía, tất thảy cảnh tượng hết sức xa hoa. Thậm chí ngay cả nha hoàn trong phủ này, đều thoạt nhìn như tài trí hơn người phần. Nhìn đồ người, đeo tóc, dù Diêu gia cũng coi như là nhà khá giả, nhưng Huệ Nương vẫn chưa được mặc trang phục hay được đeo trang sức như vậy

      “Dao Dao, muội kêu tỷ và tỷ phu muội ôm Tiểu Bảo tới Vương gia có biết ? Có thể gây phiền toái gì cho muội hay ?” Tới tiểu viện Dao Nương ở, Điệp Nhi xuống, Huệ Nương lúc này mới có chút lo lắng mà lôi kéo muội muội hỏi.

      Nàng nhìn muội muội trước mắt trổ mã càng thêm kiều diễm động lòng người. Dao Nương hôm nay xuyên thân áo bối tử màu hồng đào thêu nhành hoa mẫu đơn phối với váy lụa màu đỏ nhạt, chải búi tóc nghiêng (着斜髻), bên cây ttrâm bằng vàng có khắc thêm hồ diệp bằng bào thạch đỏ có thể lay động.

      Cây trâm này được làm cực kỳ tinh xảo, rũ xuống mấy chỉ tiểu hồ điệp như có như hơi hơi rung động cánh bướm, phảng phất như còn sống. Chỗ điệp khẩu ( miệng bướm) có nạm bảo thạch màu đỏ, đỉnh bào thạch đỏ lớn, nhưng màu ánh sáng cực kỳ rực rỡ, làm lòng người run rẩy.

      Muội muội thường thường vươn cánh tay bé trắng như ngọc để đỡ cây trâm kia, trang sức vàng pha đỏ cực diễm lệ, da trắng tóc đen, mắt ong lanh môi đỏ, bức mỹ nhân đồ.

      Huệ Nương phải nam nhân mà khi thấy tâm cũng muốn tan chảy.

      Lại nhìn xem bố trí cùng bài trí trong phòng này, Huệ Nương biết cuộc sống của muội muội bây giờ rất tốt. Đại khái trong phủ cũng có vài phần thể diện, bằng hôm nay bọn họ cũng vào nơi này.

      Nhưng Huệ Nương biết muội muội khác hẳn với những người khác, chính là phải tấm thân trong trắng hầu hạ Vương gia. Tuy Vương gia lúc này cũng có biểu ra vẻ để ý, nhưng ai biết ngày sau có thể để ý hay ; Hoặc là biết việc này trong lòng có ý kiến khiến muội muội bởi vậy mà bị vắng vẻ, như thế ổn.

      Dao Nương hình như suy xét nhiều như vậy, nàng chỉ là quá nhớ thương Tiểu Bảo.

      Nàng có biện pháp ra phủ, cũng chỉ có thể đem Tiểu Bảo tới trong phủ. Vì việc này, nàng nhiều ngày trước liền bắt đầu chuẩn bị. Nàng tuy được sủng, nhưng ở trong phủ này lời lại có phân lượng, hết thảy chỉ có thể nhìn ánh mắt Vương phi. Vì để Vương phi đồng ý cho mình gặp nhi tử, từ khi Tấn Vương từ ngoài thành hồi phủ, nàng liền dùng ra tất cả thủ đoạn quấn lấy buông, nhiều lần ở Tư Ý Viện làm Hồ trắc phi mất mặt, Vương phi mới đồng ý việc này.

      Lúc này nghe tỷ tỷ như vậy, tâm Dao Nương khỏi có chút thấp thỏm.

      Nhưng nghĩ lại, nàng được sủng ái vốn là phải chịu đựng cảm giác nơm nớp lo sợ, nếu là Tấn Vương mặt lạnh kia cách chính mình xa chút cũng tốt, cũng miễn cho nàng ăn bữa nay lo bữa mai, sợ ngày nào ngại Vương phi mắt, cũng bị nàng ta đối phó như vậy.

      Kỳ còn có việc mà Dao Nương dám nghĩ nhiều nhất đó chính là Tấn Vương là quá cường tráng, cũng có thể có thể là ở biên thành nhịn đói quá lâu nên sau khi trở về liền phá lệ ham muốn. khi hồi phủ liền bắt lấy nàng làm bậy bất kể ngày đêm, mà lời đồn nàng được sủng ái cũng là bởi vậy mà truyền ra.

      thực tế Tấn Vương tìm nàng trừ làm chuyện đó, vốn cũng cùng nàng qua mấy câu.

      Dao Nương vốn là nữ nhi được cưng chiều, cha là tú tài, nàng cũng nhận biết mấy chữ, so nữ tử tầm thường hiểu được ít đạo lý, biết biểu Tấn Vương như vậy kỳ chính là xem nàng như trò tiêu khiển. Vừa vặn ở dưới mái hiên thể cúi đầu, từ khi nàng vào Tấn Vương phủ này, liền tất cả tình toàn phải do mình quyết định.

      Nhưng những điều này nàng chắc chắn cho tỷ tỷ, sợ khiến tỷ lo lắng, chỉ có thể cười với nàng ấy sao.

      có chuyện gì sao?

      Huệ Nương ra miệng, trong lòng lại nặng trĩu, vẫn cảm thấy muội muội vẫn là sửa được ngây thơ trước kia.

      Bên này Huệ Nương miên man suy nghĩ, bên kia Dao Nương lại bế Tiểu Bảo lên mà dỗ dành.

      Tiểu oa nhi hơn tuổi đúng là thời điểm thích chơi đùa, chuyện bập bẹ, nghe thấy thanh non nớt này liền đủ để cho tâm người khác liền tan chảy.

      Lúc này, Điệp Nhi từ bên ngoài vào, là Vương phi triệu Dao Nương qua chuyện, bế luôn Tiểu Bảo theo.

      Tỷ muội hai người đối mặt nhìn nhau, Dao Nương đè xuống bất an trong lòng, ôm Tiểu Bảo rồi kéo tỷ tỷ liền ra cửa phòng. đường vừa trấn an Huệ Nương thấp thỏm, vừa an ủi nàng Vương phi là người hiền lành.

      Vương phi cũng xác là người hiền lành, tuy bộ dáng thoạt nhìn có chút thanh lãnh, nhưng đối xử với Tiểu Bảo và Huệ Nương có vài phần khác biệt.

      chỉ thưởng Huệ Nương cái vòng tay vàng, còn thưởng Tiểu Bảo cái vòng cổ vàng nạm bảo thạch. Đại để cũng là vì cho Dao Nương mặt mũi, Vương phi còn tự mình đem vòng cổ đeo lên cho Tiểu Bảo.

      Từ đó, Dao Nương bỏ qua bất an trong lòng, mà là hoàn toàn biến thành cảm động đến rơi nước mắt.

      Nàng nghĩ ngợi rất nhiều, nghĩ nếu Tiểu Bảo có thể được Vương phi thích, về sau mình gặp nhi tử có phải càng dễ dàng hay ? Đương nhiên chắc chắn trả cái giá , vì thế nàng thậm chí liên tưởng đến lúc chờ Tấn Vương từ ngoài thành trở về, nàng dùng loại thủ đoạn nào đem lưu lại trong phòng mình.

      Nhớ ràng rằng thập phần thích ở thư phòng, nàng luôn ngượng ngùng mà từ chối, còn từng khiến cho vui, thời gian dài đến tìm nàng. Mà mấy ngày kia Vương phi đối với nàng cũng là bộ mặt lạnh, thẳng đến Tấn Vương lại tới tìm nàng, mới cho nàng vài phần sắc mặt tốt.

      Bằng , liền thử xem cái này?

      Vương phi lưu mấy người Dao Nương ở lâu, là cho tỷ muội các nàng có thới gian ở bên nhau trò chuyện nhiều hơn, khiến cho các nàng lui xuống.

      Tới giữa trưa, Vương phi thưởng đồ ăn, tỷ muội hai người tính cả Tiểu Bảo tâm tình thập phần vui sướng mà dùng bữa cơm.

      Thời điểm còn sớm, Dao Nương cho lui Điệp Nhi, cùng Huệ Nương ngồi giường đất ở sát cửa sổ mà chuyện, tiện thể dỗ Tiểu Bảo ngủ.

      Tiểu Bảo dựa vào trong ngực nương, ngủ ngon lạ thường.

      “ Muội cho tỷ nghe, phải là đến Vương phủ làm nhũ nương sao, sao lại trở thành người hầu hạ Vương gia? Vương gia đối đãi với muội có được ?” Đại khái cũng là Vương phi hiền lành làm Huệ Nương rút bất an trong lòng, cho nên mới dám hỏi muội muội mấy chuyện riêng tư này.

      Dao Nương lúc đầu còn nghĩ nên giải thích cho tỷ tỷ như thế nào, lại nghe được câu ‘ được ’ kia, tức khắc đỏ mặt.

      ‘ Được ’ này rốt cuộc là cái gì mới được? Từ người ngoài nhìn vô, có sủng chính là tôt`, cho nên xem như đối nàng tốt phải ?

      Nhìn thấy muội muội như vậy, Huệ Nương còn có cái gì đâu? Có chút cảm thán mà thở dài, : “Nếu Vương gia đối xử với muội tốt, muội nên dùng tâm hầu hạ , cũng sợ về sau có chỗ dựa. Tiểu Bảo muôi đừng nhọc lòng, có tỷ và tỷ phu muội chăm, như thế nào cũng bạc đãi đứa này.”

      Vừa nghe lời này, Dao Nương nhịn được cúi đầu nhìn Tiểu Bảo trong lòng ngực cái, có chút nỡ mà xoa xoa đầu của .

      “Tỷ……”

      “ Muội cũng coi như là rốt cuộc có hi vọng, tỷ cũng cần cả ngày nghĩ đến muội liền lo lắng thôi. Muội nên thông minh chút, nên tranh tranh, nên tranh tuyệt đối đừng tranh…… Vương phi đối với muội tốt, muội nên thành nghe lời, người ta là chính thất, muội chỉ là thiếp, tuyệt đối đừng nảy sinh những ý định nên có……”

      Kỳ Huệ Nương cũng hiểu được đạo lý đối nhân xử thế ở loại đại trạch như Vương phủ này, nàng chỉ có thể tận lực đem ít đạo lý mình hiểu được cho muội muội, mà Dao Nương cũng nghe rất nghiêm túc, vừa nghe vừa gật đầu.

      Mà thời gian bất tri bất giác mà liền qua.

      Điệp Nhi từ bên ngoài vào thông báo: “Phu nhân, thời điểm còn sớm.”

      Dao Nương tức khắc cảm giác được loại xé rách đau đớn trong lòng, muốn giữ chặt tỷ tỷ cùng Tiểu Bảo cho bọn họ , mặt lại là cố gắng gượng cười đứng lên phòng ngủ thu thập đồ vật. Vào phòng, nàng lại trộm lau nước mắt chút, mới lau mặt rồi ôm bao đồ vật ra.

      Trong này có xiêm y mấy tháng này nàng làm cho Tiểu Bảo, trong ngoài vài bộ, tất cả đều là vật liệu tốt Vương phi thưởng cho nàng, còn có xiêm y làm cho tỷ tỷ tỷ phu. Ngoài ra còn có chút ngân lượng, do nàng tích cóp vài tháng tiền tiêu vặt, xem như tiền thức ăn Tiểu Bảo gởi nuôi ở trong nhà tỷ tỷ.

      Nàng lưu luyến rời mà đem Huệ Nương cùng Tiểu Bảo đưa đến cửa sau. Tiểu Bảo lúc này tỉnh, có chút nghi hoặc mà nhìn nhìn người lớn, Huệ Nương thở dài, an ủi muội muội kêu nàng đừng khổ sở, chờ về sau có cơ hội lại mang Tiểu Bảo tới thăm nàng là được.

      Diêu Thành chờ ở xe la, Huệ Nương ôm Tiểu Bảo lên xe.

      Dao Nương dám nhìn tiếp hình ảnh này, quay người cúi đầu cắn môi dưới, trong lòng hạ quyết tâm phải lấy lòng Vương phi, về sau đón Tiểu Bảo cùng tỷ tỷ tới trong phủ mấy lần nữa.

      Nghĩ như vậy, cảm giác khó chịu trong lòng cuối cùng phai nhạt chút, nàng mới mang theo Điệp Nhi lại trở về tiểu viện.

      Vì có được hôm nay, nàng bận rộn nhiều ngày, mỗi lần Tấn Vương rồi, nàng phải nghỉ ngơi nhiều ngày mới có thể hồi phục. Hai ngày này vì đón Tiểu Bảo tới gặp mặt, ngay cả là liền nghỉ ngơi đều muốn. Lúc này người rồi, lo âu trong lòng cũng tan, tức khắc thấy buồn ngủ và mệt cực kỳ.

      “Điệp Nhi, bữa tối đừng gọi ta, ta muốn ngủ trong chốc lát.” Nàng vừa dặn dò vừa bước vào phòng ngủ.

      Điệp Nhi ở phía sau nàng, có chút đố kỵ mà nhìn bóng dáng thướt tha như liễu đón gió của đối phương ở trong lòng lại mắng câu: Hồ ly tinh!

      Toàn bộ Tấn Vương phủ ai biết Dao phu nhân này chính là dựa thủ đoạn câu dẫn chủ tử mà thượng vị, suốt ngày chẳng biết xấu hổ mà cố gắng lôi kéo Vương gia tới trong phòng nàng ta. Điệp Nhi hầu hạ ở bên người Dao Nương, tránh khỏi gặp được các loại trường hợp ‘ nên gặp người’. Nghĩ đến ngày ấy ả cách bức màn, thấy bên trong có bóng dáng uyển chuyển nằm ở mặt kia phập phồng ngừng, ả nhịn được đồng thời đỏ mặt, lại ở trong lòng mắng ngụm.

      Ả bĩu môi, theo vào tính toán hầu hạ Dao Nương thay quần áo, sau khi vào cửa bỗng phát ra tiếng chói tai thét chói tai.

      Chỉ thấy Dao Nương nằm sấp mặt đất, hoàn toàn có tiếng động, khóe miệng chảy xuống vệt máu đen nhánh.

    3. lan linh linh

      lan linh linh Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      1,736
      Chương 2:

      Dao Nương nắm chặt tay của Tiểu Bảo, chỉ có như thế này nàng mới có thể cảm giác được ràng rằng mình sống lại .

      Gian ngoài, Tô Huệ Nương cùng bà bà Lý Thị chuyện.

      Hai người đại khái là cho rằng Dao Nương ngủ, thanh tuy là ép tới cực thấp,nhưng có chút nào cố kỵ. Tiếng hai người cãi vã thuận theo khe cửa liền chui vào trong lòngDao Nương.

      Dao Nương liên tục cười khổ.

      Nàng chết quá nhanh, chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạngđaunhư bị lửa đốt, người mất tri giác. Chờ tỉnh lại lần nữa, lại quay trở về lúc nàng mới vừa sinh hạ Tiểu Bảo lâu.

      Lúc mới vừa tỉnh lại, nàng cho là mình nằm mơ, cho đến khi chuyện lại chuyện phát sinh liên tiếp nhưtrong mộng, nàng mới rốt cục tỉnh táo lại, nàng cũng phải là nằm mơ, mà là thực trở lại lúc trước.

      Chỉ là vì cái gì lão thiên gia lại buông tha nàng, vì sao cho nàng trùng sinh ở thời điểm trước khi chưa xảy ra chuyện gì, lại hết lần này tới lần khác là ở thời điểm này!

      Đứa bé trong lòng động cái, cắt đứt suy nghĩ của Dao Nương, nàng nhàng vỗ vỗ đứa bé hai cái, Tiểu Bảo lại ngủ say lần nữa.

      Đứa bé hai thàng tuổi đúng là thời điểm mới vừa nảy nở. Ngũ quan đều ràng lên, làm nổi bật lên tướng mạo của đứa bé:hình dáng mắthẹp dài,lông mi dài, sống mũi cao thẳng, cánh môi hồng hào, là khiến người thấy người thích.

      Nếu là người biết chuyện thấy hài tử này, chỉ sợ cũng tán thưởng câu ‘ phụ thân của đứa bé khẳng định rất tuấn tú’

      Có khả năng cha của đứa bé…

      Đại khái là chết lần, lại sống lại, Dao Nương ngược lại có canh cánhtrong lòng việc nàynhưkiếp trước.

      Nếu là trùng sinh ở thời điểm mọi chuyện còn chưa xảy ra, phải là có Tiểu Bảo sao?

      Làm nương hai đời, mặc dù đứa bé này là được chúc phúc, thậm chí mang đến cho nàng rất nhiều đau khổ, nhưng Dao Nương vẫn là đem thương đứa bé đến tận trong tâm khảm. Đây là đứa con nàng nhọc nhằn khổ sở mười tháng hoài thai, liều mạng ngay cả danh tiếng cũng cần, liều đến tính mạng cũng cần mới sinh hạ được, nàng tại sao có thể thương tiếc?

      Cho nên số mệnh định nàng phải sinh hạ Tiểu Bảo, số mệnh định phát sinh tất cả những chuyện bất kham này.

      Đều là số mệnh định!

      Suy nghĩ như vậy, Dao Nương ngừng quyết tâm, cuối cùngbìnhtĩnh trở lại.

      Cũng bởi vì nghĩ như thế làm nàng dù lần nữa nghe thấy những lời làm nhục nàng bên ngoài kia, bản thân nàng ngược lại có phẫn nộ như vậy như trong tưởng tượng.

      Ở gian ngoài, Huệ Nương dám tin mà nhìn Lý Thị, vô pháp tiếp nhận lời ác độc như vậyđúng là từ trong miệng bà phát ra.

      Đối với bà bà (mẹ chồng), nàng sớm biết rằng bà phải là người dễ sống chung. Ai cũng có thể ra vài lời như thế nhưng duy chỉ có bà khơng có tư cách đó.

      Dao Dao tại sao lại gặp này hết thảy? Tại sao lại chưa cưới sinh con? Đều là vì nữ nhi tốt của bà, tiểu (em chồng) tốt của nàng. Muội muội hiền lành của nàng bất quá là lại đây làm bạn nàng mấy ngày thôi, lại gặp phải tình bất kham như thế này.

      Danh tiết mất, trong sạch quan trọng nhất của nữ nhi còn.

      Cha suốt ngày nếu phải là tiếng buồn bã thở dài chính là giận dữ thôi;nương cả ngày lấy nước mắt rửa mặt. Vốn định tìm người quá khổ cực đem muội muội gả , chỉ cần người ta chê thân thể muội ấy có trong sạch, có ai nghĩ được muội muội thế nhưng lỡ lầm mang thai.

      Cũng là người trong nhà sơ sẩy , đại tẩu suốt ngày làm ầm ĩ ngừng, huyên náo toàn gia được an bình. Dao Dao gặp phải tai nạn này, tâm thần hoảng hốt, chờ phát mang thai hài tử, thai nhi tháng quá lớn, là tuyệt đối thể phá.

      Trừ phi là cần tính mạng.

      Trong nhà có biện pháp đợi tiếp nữa, trùng hợp nàng có thai, liền đem muội muội đón đến bên người chờ sinh. Có chính mình làm che lấp, chờ muội muội sinh hài tử, lại đưa hài tử ra ngoài, như thế nào cũng có thể đem chuyện này lừa gạt qua .

      Mọi chuyện đều tính tốt, duy chỉ có bỏ sót qua tình thương của người mẹ, muội muội thế nhưng nỡ đem Tiểu Bảo cho người.

      Đều là làm mẹ, Huệ Nương có thể minh bạch tâm trạng muội muội.

      Đó là hài tử chính mình mang thai mười tháng, cước bước vào quỷ môn quan mới sinh hạ được, là hài tử mỗi ngày ôm ở trong ngực nhìn thế nào đều xem đủ, như thế nào nhẫn tâm đưa người.

      Lúc đầu, bà bà ngại ngùng do chột dạ, vẫn là hoà nhã tương đối, trong nhà có cái thức ăn gì bổ thân thể, nàng có phần,DaoDao liền có phần. Nhưng cũng bất quá chỉ là đến nửa năm, bà bà liền trở mặt, ngày nào cũng ở trước mặt nàng vài lời châm chọc.

      Nàng ngại muội muội cùng cháu ngoại trai thời ở tại nhà chồng, tất cả đều là nhịn, lại tuyệt đối nghĩ tới bộ dáng bà bà càng ngày càng kì cục, lại làm trò trước mặt Dao Dao chỉ cây dâu mà mắng cây hòe . Thậm chí thừa dịp nàng cùng Dao Dao sơ sẩy, thiếu chút nữa lén đem Tiểu Bảo đem ra ngoài cho người. Nếu phải trượng phu đúng lúc trở về ngăn cản này mọi việc, Huệ Nương quả thực dám tưởng tượng tiếp đến phát sinh cái gì.

      Dao Dao xem Tiểu Bảo như mệnh, có mệnh, muội muội nàng còn có thể sống sao?

      Cho nên Huệ Nương phá lệ phẫn nộ, nàng xưa nay cùng bà bà cãi nhau nhưng hôm nay lần đầu tiên cùng Lý Thị nháo lớn.

      "Ta như thế làm chỗ nào đúng ? Nàng nương gia trong sạch, nếu phải là mình tự kiềm chế, như thế nào phát sinh này loại chuyện mất mặt! Lại chưa thấy qua hoa cúc khuê nữ nhà nàobộ dáng lớn lên như nàng. Trước ngực căng phồng, cái mông vừa tròn vừa lớn, vừa ba bước lại đong đưa, người nam nhân nào chịu được nàng như vậy? Lão nương ta sống nhiều tuổi như thế liền chưa thấy qua loại hoa cúc khuê nữnày, còn phải là cùng người lén lút cẩu thả, che giấu được, còn muốn lấy Yến tỷ nhi của ta làm bè!"

      Khuôn mặt Lý Thị dài, mắt mí, bởi vì lớn tuổi , làn da lỏng lẻo, hơn nữa người lạigầy, tầng da già đều kéo xuống, tướng mạo cả người nhìn ra thập phần cay nghiệt.

      Cũng vì là như thế, nguyên bên trong hẻm người nào biết Diêu gia có phụ nhân lợi hại, đem nam nhân của mình quản được ngoan ngoãn;nam nhân chết, quản lí tất cả trong nhà, nhi tử cùng tức phụ ở trước mặt nàng liền dám thở mạnh tiếng.

      Phụ nhân này cũng là người đanh đá , ai dám xuôi tai, bà ấy liền dám đứng ở trước cửa nhà người đó mắng ba ngày. Đặc biệt là Diêu gia có nhi tử làm bộ khoái, nên người khác lại dám chọc bà. thể trêu vào tránh né, dần dà ràng là ở cùng cái ngõ hẻm, lại có người nguyện ý bước vào cửa Diêu gia.

      "Tô Huệ Nương, ta lại cho ngươi lần nữa, ít đổ thừaYến tỷ nhi của ta ,chuyện này cùng Yến tỷ nhi quan hệ, Yến tỷ nhi nương gia, như thế nào có thể nghĩ đến đem muội muội kia của ngươi lừa đến hẻm hoa liễu_ cái loại địa phương đó. Yến tỷ nhi của ta còn phải lập gia đình. Lần sau lại để cho ta nghe thấy lời như thế này, ta kêu Thành nhi bỏ ngươi!" Lý Thị chống nạnh mắng.

      Huệ Nương bị bà bà vô sỉ kinh sợ , bá cái đứng lên: " cần nhà bà hưu ta, ta tự chính mình !"

      Lý Thị ha ha cười lạnh: " Mau , để Hồng ca nhi lại cho ta. Ta lại muốn nhìn chút người cha nghèo kiết hủ lậu kia của ngươi còn có thể nuôi sống đám người, còn có thể nuôi sống hai người nữ nhi tuân theo nữ tắc các ngươi. Đúng, còn có dã chủng lai lịch kia!"

      Huệ Nương tức giận đến toàn thân thẳng run lên, nhưng giáo dưỡng từ lại khiến nàng làm ra được loại việc cãi nhau hay đánh nhau với người khác, huống chi đây chính là bà bà nàng, là mẫu thân của trượng phu nàng.

      Nàng lau nước mắt cái, quay người liền thu dọn đồ đạc hòm xiểng bên trong, dự định mang muội muội, Tiểu Bảo cùng Hồng ca nhi về nhà mẹ đẻ. Nếu lần này trượng phu lại đến thỉnh cầu nàng, nàng tuyệt đối trở về , nàng cũng tin nàng mang theo muội muội sống được.

      Đúng lúc này, mộtgiọng nam vang dội đột nhiên vang lên ở ngoài cửa.

      " Có chuyện gì vậy? Nương, người làm gì đó ?"

      Là Diêu Thành_ trượng phu của Huệ Nương trở về .

      Diêu Thành là bộ khoái nha môn Lâm Vân huyện dưới quản lý cuả Tấn châu, Lâm gia mấy đời làm phục dịch, vị trí bộ khoái này là Diêu lão cha truyền cho . Tuy là thân phận có chút thấp, nhưng là cái làm công ăn lương, bộ khoái từ trước thu nhập ngầm lại nhiều, cho nên gia cảnh Diêu gia coi như tệ, nếu năm đó Tô tú tài cũngsẽ đem đại nữ nhi gả đến Diêu gia.

      Tô gia tuy có tú tài, nhưng gia cảnh tốt, Tô tú tài làm trợ lý dạy học ở trườngtư thục, mỗi tháng chỉ có hai lượng bạc, còn phải nuôi hơn mười miệng ăn trong nhà. Trước kia trong nhà nhân khẩu ít, ngày ngày tiết kiệm chút, cũng có thể sống được.

      Nhưng từ lúcca ca Tô Huệ Nương_Tô Ngọc Thành thành thân, lại sinh liền ba đứa bé, Tô gia càng ngày lại càng nghèo khó.

      Năm đó Tô Huệ Nươngsở dĩ phải gả đến Diêu gia, cũng là bởi vì Diêu gia cấp sính lễ nhiều nhất trong đám cầu hôn, chút ít sính lễ này vừa đủ cho Tô Ngọc Thành xử lý hôn . Tô Huệ Nương vốn là muốn gả đến Diêu gia, nhưng chịu nổi cha mẹ mặt mày ủ rũ, đại ca xấp tuổi còn thành thân. Hơn nữa lúc xem mắt Diêu Thành, cảm thấy này nam nhân coi như tệ, liền gả lại đây.

      Sau khi thành thân, Diêu Thành ngưỡng mộ thê tử, tính tình săn sóc, vợ chồng son ân ân ái ái, cuộc sống cũng là hạnh phúc. Duy chỉ có chuyện vừa lòng người, đó chính là nương của Diêu Thành_ Lý Thị là người dễ sống chung .

      Bất quá mọi việc đều có Diêu Thành che chở trước nên Tô Huệ Nương mỗi ngày trôi qua cũng là hài lòng. Hơn nữa cái bụng còn chịu thua kém, năm đógả lại đâyliền sinh Diêu gia đại tôn tử, năm ngoái lại mang thai lần nữa, sinh ra nhi tử nữa, ở Diêu gia địa vị càng thêm vững chắc.

      Lý Thị ngẫu nhiên làm chuyện gì, xem phân thượng là nhi tử cùng tôn tử, cũng đều nhịn chút.

      Đồng thời Tô gia bên kia, từ lúc đại tẩu Chu thị vào cửa, liền suốt ngày ởtrên người em chồng Tô Dao Nương động tâm tư. Luân phiên nháo hai hai trận, càng lúc càng kì cục, Huệ Nương lại đau lòng muội muội, vừa thấy nhà mẹ đẻ dư dả, liền đem muội muội đón đến bên cạnh.

      Lấy cớ là hỗ trợ muội muội củng chăm sóc cháu ngoại trai, dù sao lấy gia cảnh Diêu gia, nhiều thêm miệng ăn cũng tính cái gì.

      Đối với chuyện này, Lý Thị vui vẻ chấp nhận.

      Bà trước giờ là người lười biếng, lại nuông chiều nữ nhi, nghĩ thầm có người đến giúp tức phụ con trai làm việc cũng tốt. Từ lúc Diêu Thành lên làm bộ đầu , Lý Thị lại thể dáng vẻ quan phu nhân, nhưng chống lại nổi thói quen keo kiệt, nỡ bỏ tiền mua nha đầu, thời có nha đầu hầu hạ cần tiền, phải là tốt nhất sao.

      Mà Dao Nương đến Diêu gia, tính tình chịu khó, bên trong bên ngoài cũng có thể giúp tay, quả thực giúp Huệ Nương san sẻ ít việc nhà.

      Theo lý thuyết, đây là chuyện tốt vẹn toàn đôi bên, hết lần này tới lần khácnha đầu Yến tỷ nhi này làm chuyện xấu.

      Yến tỷ nhi chính làấu nữ của Lý Thị, xưa nay được sủng ái, nha đầu mười bốn mười lăm tuổi suốt ngày làm gì cả, tính tình còn thập phần điêu ngoa tùy hứng. Diêu Thành thăng lên bộ đầu, tránh được có thủ hạ bởi vì công đến trong nhà tìm , trong đó có bộ khoái tên là Trần An, lớn lên thanh tú nhã nhặn, tuấn tú lịch , nếu gã là bộ khoái, người khác còn chỉ nghĩ gã là người đọc sách.

      Trấn An này mới đến hai lần, Yến tỷ nhi liền len lén vừa ý .

      Có ai nghĩ được thiếp cố ý, lang vô tình. Trần An sở dĩ nhiều lần muốn đến Diêu gia, hoàn toàn là khi ở Diêu gia nhìn thấy Dao Nương, sinh lòng ái mộ ý với nàng, mới mượn cớ đến đây.

      Mà chuyện này biết như thế nào bị Yến tỷ nhi biết.

      Yến tỷ nhi tuy còn nhưng tâm địa độc ác, từ tiếp xúc chính là những chuyệnmột nhómbộ khoái này, đủ hạng người phức tạp bên trong, ả đều ràng. Liền nghĩ ra kế,lừa Dao Nương là nữ tử đàng hoàng đến hẻm hoa liễu, muốn mượn cơ hội làmhư danh dự Dao Nương.

      Bi kịch bởi vậy mà phát sinh, Dao Nương bị tên hư hỏng nào đó phá hư thân thể, mới phát sinh mọi chuyện sau đó.

      Mà người Diêu gia sở dĩ ràng ngọn nguồn trong đó là dosau khi Dao Nương xảy ra chuyện, Diêu Thành ép hỏi Yến tỷ nhi, chính miệng ả ra.

      Bất quá ả mực chắc chắn chỉ là chọc ghẹo Dao Nương, cũng phải là có chủ tâm muốn hại nàng.

      Nhưng vấn đề là ai tin tưởng đâu?

      Yến tỷ nhi có thân nương Lý Thị làm chỗ dựa vững chắc, bất quá là lần lượt vài bữa mắng chửi chuyện này liền qua . Huệ Nương lại tức giận, cũng thể đem em chồng ăn tươi nuốt sống. Nàng cũng là tức giậnchạy về nhà mẹ đẻ, bởi vì Diêu Thành lần nữa đến thỉnh cầu, Minh ca nhi lại suốt ngày khóc đòi nương nên Huệ Nương cắn răng trở về .

      Bởi vì đối muội muội áy náy, hơn nữa đại tẩu lại ở trong nhà làm ầm ĩ cả ngày cả đêm, nàng dốc hết sức kiên trì đem Dao Nương đón đến bên cạnh. Nhưng có chi64 nào thanh tịnh yên ổn, Tô gia ở được, Diêu gianày cũng phải là cái gì địa phương tốt.

      Vốn là Lý Thị còn ngại do chột dạ, chịu đựng Dao Nương ở lại trong nhà, nhưng cũng biết là Yến tỷ nhi xúi giục cái gì ở trong đó, bà càng ngày càng muốn cho Dao Nương ở, luôn trong nhà có người như vậy làm hư nề nếp gia đìnhDiêu gia.

      Nhưng vấn đề là, Diêu gia còn có nề nếp gia đình sao?

      Dao Nương ở trong phòng, nghe bên ngoài tiếng cãi vã, mặt thay đổi như thế nghĩ như vậy.​

    4. huynhphuc9494

      huynhphuc9494 Active Member

      Bài viết:
      149
      Được thích:
      188
      Ủng hộ bạn nè hihi, truyện cũng khá mựot đóo

    5. lan linh linh

      lan linh linh Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      1,736
      Cám ơn bạn. Mình lần đầu edit có gì các bạn nhớ chỉ bảo thêm nha. ^^

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :