Chương 2:
Dao Nương nắm chặt tay của Tiểu Bảo, chỉ có như thế này nàng mới có thể cảm giác được ràng rằng mình sống lại .
Gian ngoài, Tô Huệ Nương cùng bà bà Lý Thị chuyện.
Hai người đại khái là cho rằng Dao Nương ngủ, thanh tuy là ép tới cực thấp,nhưng có chút nào cố kỵ. Tiếng hai người cãi vã thuận theo khe cửa liền chui vào trong lòngDao Nương.
Dao Nương liên tục cười khổ.
Nàng chết quá nhanh, chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạngđaunhư bị lửa đốt, người mất tri giác. Chờ tỉnh lại lần nữa, lại quay trở về lúc nàng mới vừa sinh hạ Tiểu Bảo lâu.
Lúc mới vừa tỉnh lại, nàng cho là mình nằm mơ, cho đến khi chuyện lại chuyện phát sinh liên tiếp nhưtrong mộng, nàng mới rốt cục tỉnh táo lại, nàng cũng phải là nằm mơ, mà là thực trở lại lúc trước.
Chỉ là vì cái gì lão thiên gia lại buông tha nàng, vì sao cho nàng trùng sinh ở thời điểm trước khi chưa xảy ra chuyện gì, lại hết lần này tới lần khác là ở thời điểm này!
Đứa bé trong lòng động cái, cắt đứt suy nghĩ của Dao Nương, nàng nhàng vỗ vỗ đứa bé hai cái, Tiểu Bảo lại ngủ say lần nữa.
Đứa bé hai thàng tuổi đúng là thời điểm mới vừa nảy nở. Ngũ quan đều ràng lên, làm nổi bật lên tướng mạo của đứa bé:hình dáng mắthẹp dài,lông mi dài, sống mũi cao thẳng, cánh môi hồng hào, là khiến người thấy người thích.
Nếu là người biết chuyện thấy hài tử này, chỉ sợ cũng tán thưởng câu ‘ phụ thân của đứa bé khẳng định rất tuấn tú’
Có khả năng cha của đứa bé…
Đại khái là chết lần, lại sống lại, Dao Nương ngược lại có canh cánhtrong lòng việc nàynhưkiếp trước.
Nếu là trùng sinh ở thời điểm mọi chuyện còn chưa xảy ra, phải là có Tiểu Bảo sao?
Làm nương hai đời, mặc dù đứa bé này là được chúc phúc, thậm chí mang đến cho nàng rất nhiều đau khổ, nhưng Dao Nương vẫn là đem thương đứa bé đến tận trong tâm khảm. Đây là đứa con nàng nhọc nhằn khổ sở mười tháng hoài thai, liều mạng ngay cả danh tiếng cũng cần, liều đến tính mạng cũng cần mới sinh hạ được, nàng tại sao có thể thương tiếc?
Cho nên số mệnh định nàng phải sinh hạ Tiểu Bảo, số mệnh định phát sinh tất cả những chuyện bất kham này.
Đều là số mệnh định!
Suy nghĩ như vậy, Dao Nương ngừng quyết tâm, cuối cùngbìnhtĩnh trở lại.
Cũng bởi vì nghĩ như thế làm nàng dù lần nữa nghe thấy những lời làm nhục nàng bên ngoài kia, bản thân nàng ngược lại có phẫn nộ như vậy như trong tưởng tượng.
Ở gian ngoài, Huệ Nương dám tin mà nhìn Lý Thị, vô pháp tiếp nhận lời ác độc như vậyđúng là từ trong miệng bà phát ra.
Đối với bà bà (mẹ chồng), nàng sớm biết rằng bà phải là người dễ sống chung. Ai cũng có thể ra vài lời như thế nhưng duy chỉ có bà khơng có tư cách đó.
Dao Dao tại sao lại gặp này hết thảy? Tại sao lại chưa cưới sinh con? Đều là vì nữ nhi tốt của bà, tiểu (em chồng) tốt của nàng. Muội muội hiền lành của nàng bất quá là lại đây làm bạn nàng mấy ngày thôi, lại gặp phải tình bất kham như thế này.
Danh tiết mất, trong sạch quan trọng nhất của nữ nhi còn.
Cha suốt ngày nếu phải là tiếng buồn bã thở dài chính là giận dữ thôi;nương cả ngày lấy nước mắt rửa mặt. Vốn định tìm người quá khổ cực đem muội muội gả , chỉ cần người ta chê thân thể muội ấy có trong sạch, có ai nghĩ được muội muội thế nhưng lỡ lầm mang thai.
Cũng là người trong nhà sơ sẩy , đại tẩu suốt ngày làm ầm ĩ ngừng, huyên náo toàn gia được an bình. Dao Dao gặp phải tai nạn này, tâm thần hoảng hốt, chờ phát mang thai hài tử, thai nhi tháng quá lớn, là tuyệt đối thể phá.
Trừ phi là cần tính mạng.
Trong nhà có biện pháp đợi tiếp nữa, trùng hợp nàng có thai, liền đem muội muội đón đến bên người chờ sinh. Có chính mình làm che lấp, chờ muội muội sinh hài tử, lại đưa hài tử ra ngoài, như thế nào cũng có thể đem chuyện này lừa gạt qua .
Mọi chuyện đều tính tốt, duy chỉ có bỏ sót qua tình thương của người mẹ, muội muội thế nhưng nỡ đem Tiểu Bảo cho người.
Đều là làm mẹ, Huệ Nương có thể minh bạch tâm trạng muội muội.
Đó là hài tử chính mình mang thai mười tháng, cước bước vào quỷ môn quan mới sinh hạ được, là hài tử mỗi ngày ôm ở trong ngực nhìn thế nào đều xem đủ, như thế nào nhẫn tâm đưa người.
Lúc đầu, bà bà ngại ngùng do chột dạ, vẫn là hoà nhã tương đối, trong nhà có cái thức ăn gì bổ thân thể, nàng có phần,DaoDao liền có phần. Nhưng cũng bất quá chỉ là đến nửa năm, bà bà liền trở mặt, ngày nào cũng ở trước mặt nàng vài lời châm chọc.
Nàng ngại muội muội cùng cháu ngoại trai thời ở tại nhà chồng, tất cả đều là nhịn, lại tuyệt đối nghĩ tới bộ dáng bà bà càng ngày càng kì cục, lại làm trò trước mặt Dao Dao chỉ cây dâu mà mắng cây hòe . Thậm chí thừa dịp nàng cùng Dao Dao sơ sẩy, thiếu chút nữa lén đem Tiểu Bảo đem ra ngoài cho người. Nếu phải trượng phu đúng lúc trở về ngăn cản này mọi việc, Huệ Nương quả thực dám tưởng tượng tiếp đến phát sinh cái gì.
Dao Dao xem Tiểu Bảo như mệnh, có mệnh, muội muội nàng còn có thể sống sao?
Cho nên Huệ Nương phá lệ phẫn nộ, nàng xưa nay cùng bà bà cãi nhau nhưng hôm nay lần đầu tiên cùng Lý Thị nháo lớn.
"Ta như thế làm chỗ nào đúng ? Nàng nương gia trong sạch, nếu phải là mình tự kiềm chế, như thế nào phát sinh này loại chuyện mất mặt! Lại chưa thấy qua hoa cúc khuê nữ nhà nàobộ dáng lớn lên như nàng. Trước ngực căng phồng, cái mông vừa tròn vừa lớn, vừa ba bước lại đong đưa, người nam nhân nào chịu được nàng như vậy? Lão nương ta sống nhiều tuổi như thế liền chưa thấy qua loại hoa cúc khuê nữnày, còn phải là cùng người lén lút cẩu thả, che giấu được, còn muốn lấy Yến tỷ nhi của ta làm bè!"
Khuôn mặt Lý Thị dài, mắt mí, bởi vì lớn tuổi , làn da lỏng lẻo, hơn nữa người lạigầy, tầng da già đều kéo xuống, tướng mạo cả người nhìn ra thập phần cay nghiệt.
Cũng vì là như thế, nguyên bên trong hẻm người nào biết Diêu gia có phụ nhân lợi hại, đem nam nhân của mình quản được ngoan ngoãn;nam nhân chết, quản lí tất cả trong nhà, nhi tử cùng tức phụ ở trước mặt nàng liền dám thở mạnh tiếng.
Phụ nhân này cũng là người đanh đá , ai dám gì xuôi tai, bà ấy liền dám đứng ở trước cửa nhà người đó mắng ba ngày. Đặc biệt là Diêu gia có nhi tử làm bộ khoái, nên người khác lại dám chọc bà. thể trêu vào tránh né, dần dà ràng là ở cùng cái ngõ hẻm, lại có người nguyện ý bước vào cửa Diêu gia.
"Tô Huệ Nương, ta lại cho ngươi lần nữa, ít đổ thừaYến tỷ nhi của ta ,chuyện này cùng Yến tỷ nhi quan hệ, Yến tỷ nhi nương gia, như thế nào có thể nghĩ đến đem muội muội kia của ngươi lừa đến hẻm hoa liễu_ cái loại địa phương đó. Yến tỷ nhi của ta còn phải lập gia đình. Lần sau lại để cho ta nghe thấy lời như thế này, ta kêu Thành nhi bỏ ngươi!" Lý Thị chống nạnh mắng.
Huệ Nương bị bà bà vô sỉ kinh sợ , bá cái đứng lên: " cần nhà bà hưu ta, ta tự chính mình !"
Lý Thị ha ha cười lạnh: " Mau , để Hồng ca nhi lại cho ta. Ta lại muốn nhìn chút người cha nghèo kiết hủ lậu kia của ngươi còn có thể nuôi sống đám người, còn có thể nuôi sống hai người nữ nhi tuân theo nữ tắc các ngươi. Đúng, còn có dã chủng lai lịch kia!"
Huệ Nương tức giận đến toàn thân thẳng run lên, nhưng giáo dưỡng từ lại khiến nàng làm ra được loại việc cãi nhau hay đánh nhau với người khác, huống chi đây chính là bà bà nàng, là mẫu thân của trượng phu nàng.
Nàng lau nước mắt cái, quay người liền thu dọn đồ đạc hòm xiểng bên trong, dự định mang muội muội, Tiểu Bảo cùng Hồng ca nhi về nhà mẹ đẻ. Nếu lần này trượng phu lại đến thỉnh cầu nàng, nàng tuyệt đối trở về , nàng cũng tin nàng mang theo muội muội sống được.
Đúng lúc này, mộtgiọng nam vang dội đột nhiên vang lên ở ngoài cửa.
" Có chuyện gì vậy? Nương, người làm gì đó ?"
Là Diêu Thành_ trượng phu của Huệ Nương trở về .
Diêu Thành là bộ khoái nha môn Lâm Vân huyện dưới quản lý cuả Tấn châu, Lâm gia mấy đời làm phục dịch, vị trí bộ khoái này là Diêu lão cha truyền cho . Tuy là thân phận có chút thấp, nhưng là cái làm công ăn lương, bộ khoái từ trước thu nhập ngầm lại nhiều, cho nên gia cảnh Diêu gia coi như tệ, nếu năm đó Tô tú tài cũngsẽ đem đại nữ nhi gả đến Diêu gia.
Tô gia tuy có tú tài, nhưng gia cảnh tốt, Tô tú tài làm trợ lý dạy học ở trườngtư thục, mỗi tháng chỉ có hai lượng bạc, còn phải nuôi hơn mười miệng ăn trong nhà. Trước kia trong nhà nhân khẩu ít, ngày ngày tiết kiệm chút, cũng có thể sống được.
Nhưng từ lúcca ca Tô Huệ Nương_Tô Ngọc Thành thành thân, lại sinh liền ba đứa bé, Tô gia càng ngày lại càng nghèo khó.
Năm đó Tô Huệ Nươngsở dĩ phải gả đến Diêu gia, cũng là bởi vì Diêu gia cấp sính lễ nhiều nhất trong đám cầu hôn, chút ít sính lễ này vừa đủ cho Tô Ngọc Thành xử lý hôn . Tô Huệ Nương vốn là muốn gả đến Diêu gia, nhưng chịu nổi cha mẹ mặt mày ủ rũ, đại ca xấp tuổi còn thành thân. Hơn nữa lúc xem mắt Diêu Thành, cảm thấy này nam nhân coi như tệ, liền gả lại đây.
Sau khi thành thân, Diêu Thành ngưỡng mộ thê tử, tính tình săn sóc, vợ chồng son ân ân ái ái, cuộc sống cũng là hạnh phúc. Duy chỉ có chuyện vừa lòng người, đó chính là nương của Diêu Thành_ Lý Thị là người dễ sống chung .
Bất quá mọi việc đều có Diêu Thành che chở trước nên Tô Huệ Nương mỗi ngày trôi qua cũng là hài lòng. Hơn nữa cái bụng còn chịu thua kém, năm đógả lại đâyliền sinh Diêu gia đại tôn tử, năm ngoái lại mang thai lần nữa, sinh ra nhi tử nữa, ở Diêu gia địa vị càng thêm vững chắc.
Lý Thị ngẫu nhiên làm chuyện gì, xem phân thượng là nhi tử cùng tôn tử, cũng đều nhịn chút.
Đồng thời Tô gia bên kia, từ lúc đại tẩu Chu thị vào cửa, liền suốt ngày ởtrên người em chồng Tô Dao Nương động tâm tư. Luân phiên nháo hai hai trận, càng lúc càng kì cục, Huệ Nương lại đau lòng muội muội, vừa thấy nhà mẹ đẻ dư dả, liền đem muội muội đón đến bên cạnh.
Lấy cớ là hỗ trợ muội muội củng chăm sóc cháu ngoại trai, dù sao lấy gia cảnh Diêu gia, nhiều thêm miệng ăn cũng tính cái gì.
Đối với chuyện này, Lý Thị vui vẻ chấp nhận.
Bà trước giờ là người lười biếng, lại nuông chiều nữ nhi, nghĩ thầm có người đến giúp tức phụ con trai làm việc cũng tốt. Từ lúc Diêu Thành lên làm bộ đầu , Lý Thị lại thể dáng vẻ quan phu nhân, nhưng chống lại nổi thói quen keo kiệt, nỡ bỏ tiền mua nha đầu, thời có nha đầu hầu hạ cần tiền, phải là tốt nhất sao.
Mà Dao Nương đến Diêu gia, tính tình chịu khó, bên trong bên ngoài cũng có thể giúp tay, quả thực giúp Huệ Nương san sẻ ít việc nhà.
Theo lý thuyết, đây là chuyện tốt vẹn toàn đôi bên, hết lần này tới lần khácnha đầu Yến tỷ nhi này làm chuyện xấu.
Yến tỷ nhi chính làấu nữ của Lý Thị, xưa nay được sủng ái, nha đầu mười bốn mười lăm tuổi suốt ngày làm gì cả, tính tình còn thập phần điêu ngoa tùy hứng. Diêu Thành thăng lên bộ đầu, tránh được có thủ hạ bởi vì công đến trong nhà tìm , trong đó có bộ khoái tên là Trần An, lớn lên thanh tú nhã nhặn, tuấn tú lịch , nếu gã là bộ khoái, người khác còn chỉ nghĩ gã là người đọc sách.
Trấn An này mới đến hai lần, Yến tỷ nhi liền len lén vừa ý .
Có ai nghĩ được thiếp cố ý, lang vô tình. Trần An sở dĩ nhiều lần muốn đến Diêu gia, hoàn toàn là khi ở Diêu gia nhìn thấy Dao Nương, sinh lòng ái mộ ý với nàng, mới mượn cớ đến đây.
Mà chuyện này biết như thế nào bị Yến tỷ nhi biết.
Yến tỷ nhi tuy còn nhưng tâm địa độc ác, từ tiếp xúc chính là những chuyệnmột nhómbộ khoái này, đủ hạng người phức tạp bên trong, ả đều ràng. Liền nghĩ ra kế,lừa Dao Nương là nữ tử đàng hoàng đến hẻm hoa liễu, muốn mượn cơ hội làmhư danh dự Dao Nương.
Bi kịch bởi vậy mà phát sinh, Dao Nương bị tên hư hỏng nào đó phá hư thân thể, mới phát sinh mọi chuyện sau đó.
Mà người Diêu gia sở dĩ ràng ngọn nguồn trong đó là dosau khi Dao Nương xảy ra chuyện, Diêu Thành ép hỏi Yến tỷ nhi, chính miệng ả ra.
Bất quá ả mực chắc chắn chỉ là chọc ghẹo Dao Nương, cũng phải là có chủ tâm muốn hại nàng.
Nhưng vấn đề là ai tin tưởng đâu?
Yến tỷ nhi có thân nương Lý Thị làm chỗ dựa vững chắc, bất quá là lần lượt vài bữa mắng chửi chuyện này liền qua . Huệ Nương lại tức giận, cũng thể đem em chồng ăn tươi nuốt sống. Nàng cũng là tức giậnchạy về nhà mẹ đẻ, bởi vì Diêu Thành lần nữa đến thỉnh cầu, Minh ca nhi lại suốt ngày khóc đòi nương nên Huệ Nương cắn răng trở về .
Bởi vì đối muội muội áy náy, hơn nữa đại tẩu lại ở trong nhà làm ầm ĩ cả ngày cả đêm, nàng dốc hết sức kiên trì đem Dao Nương đón đến bên cạnh. Nhưng có chi64 nào thanh tịnh yên ổn, Tô gia ở được, Diêu gianày cũng phải là cái gì địa phương tốt.
Vốn là Lý Thị còn ngại do chột dạ, chịu đựng Dao Nương ở lại trong nhà, nhưng cũng biết là Yến tỷ nhi xúi giục cái gì ở trong đó, bà càng ngày càng muốn cho Dao Nương ở, luôn trong nhà có người như vậy làm hư nề nếp gia đìnhDiêu gia.
Nhưng vấn đề là, Diêu gia còn có nề nếp gia đình sao?
Dao Nương ở trong phòng, nghe bên ngoài tiếng cãi vã, mặt thay đổi như thế nghĩ như vậy.