1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

VŨ NƯƠNG THẬP PHU - Phong Gian Danh Hương (C9 Q2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      VŨ NƯƠNG THẬP PHU
      Tác giả: Phong Gian Danh Hương
      Thể loại: Xuyên , NP
      Converter: Ngocquynh520
      Editor:
      - Từ chương 1 [Q1] - 7[Q2]:https://noline412.wordpress.com
      - Từ chương 8 [Q2] về sau: Juvia Evans

      Giới thiệu:

      Mị đêm- thành phố Tiêu Kim rực rỡ nhất là vào ban đêm. Đủ mọi màu sắc, hoàng hôn mị hoặc dưới ánh đèn, nam nhân cùng nữ nhân kiêu ngạo ,tiêu xài, tiền tài,cùng dục vọng, đẹp xấu cùng cá tính đủ cả. luồng ánh sáng đột nhiên lên, nhạc trong nháy mắt ngừng, vừa giận phát vang lên, chỉ thấy Lâm Tiểu Tuyết chậm rãi bước lên đứng độc lập ở sân khấu của quán bar.

      Nàng dáng điệu tuyệt mĩ, là tiểu tinh mê hoặc lòng người. Lụa đào quanh ngực nàng tinh tế khiêu gợi , dáng thon thả, váy ngắn thướt tha. Đôi chân thon dài thẳng tắp. Xuôi theo vòng eo thon mị là mái tóc dài theo từng động tác mị mà mê luyến đám nam nhân bên dưới nhiệt huyết sôi trào điên cuồng.

      Lâm Tiểu Tuyết, hai mươi mốt tuổi, sinh viên suất sắc của học viện nghệ thuật,từ say mê ca múa , thân thể dẻo dai ai bằng. Vốn là nàng muốn du học ở nước ngoài để bồi dưỡng tài năng nhưng quả nhiên trời chiều ý người. Cha mẹ nàng bị tai nạn , từ đó gánh nặng các khoản chi tiêu kinh tế nàng đều phải tự mình mưu sinh kiếm sống.

      Nàng tại là vũ nữ chuyên nghiệp, lúc bắt đầu cũng rất sợ hãi nhưng về sau nhờ khéo léo đưa đẩy cũng dần lão luyện. Lâm Tiểu Tuyết ở làm việc tại nơi này cũng được nửa năm, trong nửa năm này,nàng mang đến rất nhiều danh tiếng cùng lợi ích kinh tế cho quán bar, ông chủ đối với nàng cũng có vài phần kính trọng, danh tiếng của nàng cũng càng lúc càng lớn, phần đông người thần tượng muốn xem nàng biểu diễn đều là con nhà giàu.

      Nàng là vũ nữ múa thoát y ở quán bar, giữ mình trong sạch nhưng lạt mềm lạt buộc chặt trong trò chơi

      khi xuyên qua, biến thành người cổ đại đợi bị sơn dương làm thịt. Chê cười! Nàng là ai! Làm sao có thể mặc người chém giết? Hẳn nàng là người làm thịt mới đúng chứ sao. Phải tự mình đòi quyền sống cho mình, tự mình viết lên truyện cho riêng bản thân, vũ nữ ư, lầu xanh ư, chẳng phải đều là người, đều có quyền thương sao​
      Nii Oggy thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      QUYỂN 2....
      Do các chương trong quyển hai đều dài từ 20 - 30 trang word nên tớ chia thành các phần nhé, đừng hỏi lịch post bởi khi nào tớ rảnh tớ mới post được.

      Chương 8.1: TINH MỸ NAM...
      Mộ Dung Linh Tuyền khoé miệng giật giật vài cái nhìn dáng vẻ hoặc của Thủy Tiêu Trúc, vội vàng : "Nhị vương tử, miễn lễ". Nhớ lại lúc ở trong hoàng cung gặp , cơ thể Nhị vương tử này còn gầy yếu hơn so với mình, ấy vậy mà lại là đệ nhất cao thủ Tây Phiên, điều này quả thực khiến người ta vô cùng tò mò, hiểu sao với cơ thể như vậy mà lại có thể luyện ra thứ võ công kinh người đến thế.

      Cơ Nhi từ trong lòng Tinh Kim bước xuống, đôi mắt to chớp chớp nhìn Nhị vương tử Thủy Tiêu Trúc trưng ra bộ mặt thống khổ, gương mặt xinh đẹp giống như trăng rằm, hai hàng lông mi cong vút đan vào chỗ, đôi mắt phượng hẹp dài tràn đầu khổ sở, lòng nàng khỏi dấy lên tia chút đồng tình, lập tức quay đầu : "Nhan ca ca, huynh có thể đưa giải dược cho Nhị vương được ?" Lời của nàng khiến cho Thủy Tiêu Trúc chú ý, bốn mắt nhìn nhau, Nhị vương tử miễn cưỡng mỉm cười nhìn Cơ Nhi, Cơ Nhi nhất thời cảm thấy như có nước đổ vào lòng, nam nhân này phong tình vô hạn, chắc chắn là nam nhân xinh đẹp nhất mà nàng từng gặp qua.

      " cho rồi, lát nữa sao nữa." Nhan Nguyệt cố nín cười, nhìn Cơ Nhi .

      "Ha ha, Nhị vương tử yên tâm, thuốc của Nhan ca ca rất linh nghiệm, lần trước khi Cơ Nhi ăn phải thức ăn bẩn khiến Cơ Nhi bị tào tháo rượt cả buổi sáng, vậy mà Nhan ca ca chỉ bốc thang thuốc liền khỏi ngay, bụng cũng tốt lên rất nhiều". [Chị thô tục quá :=D]

      "A." Đôi môi đỏ mọng của Nhị vương tử mở rộng thành hình chữ O, khuôn mặt tuấn tú trở nên phiếm hồng, chốc chốc lại lén quay sang nhìn Cơ Nhi.

      Những người còn lại khóe miệng giật giật, Nhan Nguyệt vừa cười vừa : "Cơ Nhi, muội đừng có dọa Nhị vương tử chứ, thuốc có tốt đến đâu, cũng trị hết bệnh táo bón ngay lập tức. Nhị vương tử, ngài đừng nghe muội ấy nhảm."

      "Nhan đại phu, cám ơn huynh." Thủy Tiêu Trúc nhìn Nhan Nguyệt rồi ôn nhu cười cái, khiến cho Cơ Nhi thoáng rùng mình. [chị í nổi da gà ấy]

      Đoàn người nối nhau vào trong nhã gian của Tây Phiên vương, Hoa Phi ngay lập tức bảo tiểu nhị dọn dẹp sạch , sau đó dâng trà quả và điểm tâm lên cho mọi người.

      "Hả? Vậy ra hôm nay chính là sinh thần của Cơ Nhi nương, bổn vương chưa chuẩn bị lễ vật, là rất xấu hổ." Tây Phiên vương nhìn Cơ Nhi lúng túng .

      "Ha ha a, cần đâu, lễ vật của ngài ta cũng có rồi mà, ngài xem này." Cơ Nhi lập tức lấy vòng cổ Nguyệt Quang Thạch mà Mộ Dung Linh Tuyền tặng cho nàng từ cổ ra cho xem.

      Sắc mặt của Tây Phiên vương nhất thời đại biến, Nhị vương tử Thủy Tiêu Trúc cũng ngạc nhiên trừng đôi mắt phượng của mình ra.

      "Ha ha, đây là do hoàng thượng tặng cho bổn vương, nay bổn vương đem tặng lại cho Cơ Nhi làm lễ vật sinh thần." Cửu vương gia có chút xấu hổ, lòng thầm đem Cơ Nhi ra mà cằn nhằn.

      "Xem ra Cửu vương gia rất xem trọng Cơ Nhi nương, Nguyệt Quang Thạch này vô giá, nó là cống phẩm quý giá nhất trong số các cống phẩm dâng lên hoàng đế, Vương gia ngài quả rất hào phóng." Tây Phiên vương trong lòng buồn bực, nghĩ tới vật quý giá như vậy mà Cửu vương gia lại đem làm lễ vật sinh thần đưa cho tiểu nương như thế này.

      "Ha ha, Tây Phiên vương đừng hiểu lầm, vốn dĩ hoàng thượng muốn tặng thứ này cho Vương phi của bổn vương, nhưng mà ngặt nỗi bổn vương lại chưa có Vương phi, cho nên hôm nay mới đem nó tặng cho Cơ Nhi làm quà sinh thần." Mộ Dung Linh Tuyền xong nhìn Cơ Nhi, trong mắt lộ ra tia cưng chiều làm cho Tây Phiên vương vừa xem liền hiểu ngay, chẳng lẽ Cửu vương gia muốn cưới vị nương này làm Cửu vương phi? Như vậy chuyện đem bảo thạch làm quà tặng của cũng dễ hiểu.

      "Ha ha ha, ra là thế, tiểu nương, phúc khí của ngươi thực raadt tốt nha, chúc mừng, chúc mừng." Tây Phiên vương cười ha ha ra vẻ 'ta hiểu được'.

      "A!" Cơ Nhi muốn phản bác nhưng lại bị bàn chân của Mộ Dung Linh Tuyền đá nàng cái, mắt nháy nháy nhìn nàng. Như hiểu ra tình, Cơ Nhi giả vờ thẹn thùng, khuôn mặt đỏ hồng lên.

      "Nhưng mà vì sao Tây Phiên vương và Nhị vương tử lại tới Dương Châu? Bổn vương cứ nghĩ rằng các ngài ở hoàng cung chứ." Cửu vương gia nhanh chóng chuyển đề tài, miễn cho Cơ Nhi của cảm thấy khó xử. [Cơ Nhi của huynh, khi nào thế????]

      "À, đó đều là do Trúc nhi nghe người ta Dương Châu là nơi ca vũ bậc nhất nên nó muốn đến xem thử, bản thân bổn vương cũng có việc gì làm cho nên cũng theo nó đến đây xem luôn, nghĩ tới đến đây cũng có thể gặp được Cửu vương gia, ha ha, Cửu vương gia tốc độ của ngài cũng thực nhanh." Thời điểm Tây Phiên vương rời khỏi kinh thành Cửu vương gia còn ở trong Cửu vương phủ.

      "Ca vũ ở Dương Châu quả rất hay, Tây Phiên vương và Nhị vương tử đến đây là đúng rồi." Phạm Thu Nham cười , từ nãy đến giờ luôn thầm quan sát Tây Phiên vương và Thủy Tiêu Trúc, hơi thở của Tây Phiên vương rất ổn định chứng tỏ hẳn là cao thủ, còn tên Nhị vương tử yếu đuối giống như là bóp cái có thể đem giết tươi kia, là Nhị vương tử võ công kinh thiên động địa mà người ta thường đồn đãi ?

      "Phạm huynh, huynh có biết đến nơi nào mới có thể xem được đệ nhất ca vũ ?" Đôi mắt phượng ảm đạm của Thủy Tiêu Trúc đột nhiên bừng sáng lên.

      "Ha ha, muốn xem đệ nhất vũ kĩ sao, nếu như vậy hôm nay ngài gặp mai rồi." Tư Đồ Dật lớn.

      "Sao? Ngươi hơn xem?" Tây Phiên vương nhìn Tư Đồ Dật nhanh.

      "Vũ nương đệ nhất Dương Châu ngồi trước mắt ngài đó." Nhan Nguyệt nhếch lên tia cười tà, đôi mi thanh tú của Cơ Nhi khẽ chau lại, cái đám này nam nhân chết tiệt này cư nhiên dám đem nàng mà bán sao?

      "A, huynh... huynh Cơ Nhi nương sao, muội ấy là vũ nương?" Thủy Tiêu Trúc giương mắt nhìn về phía Cơ Nhi đầy kinh ngạc. Cơ Nhi nhếch môi, cười ảm đạm: "Bộ nhìn Cơ Nhi giống vũ nương sao?"

      Tây Phiên vương kinh ngạc nhìn Mộ Dung Linh Tuyền, kỳ nếu Cửu vương gia muốn , Phạm Thu Nham càng muốn , bởi vì biết nếu theo lời của Doãn Nguyệt Trần đêm nay bọn họ Phiêu Vũ viện giết Tây Phiên vương, nghĩ tới nghĩ lui cũng ngờ Tư Đồ Dật lại ra thân phận Cơ Nhi, việc này nằm ngoài tầm tính toán của .

      "Cơ Nhi là vũ nương của Phiêu Vũ viện, bán nghệ chứ bán thân, rất ít khi lên đài biểu diễn." Cửu vương gia nhanh miệng giải thích, cho phép bọn nghĩ Cơ Nhi là hoa nương [kỹ nữ] tầm thường được.

      "Đúng vậy, Cơ Nhi phải là hoa nương của kỹ viện, các ngài đừng hiểu lầm." Tư Đồ Dật ngay lập tức hùa theo giải thích.

      Nhị vương tử hiển nhiên là thèm để ý đến vấn đề này, đôi mắt dán chặt khuôn mặt nhắn cười ảm đạm của Cơ Nhi, giọng : "Tối nay Cơ Nhi nương có lên đài biểu diễn ?"

      "Hắc hắc, đương nhiên rồi. Nhị vương tử ngài chẳng lẽ cũng thích xem Cơ Nhi nhảy múa sao?" Cơ Nhi thoáng giật mình, người luyến vũ[ nhảy múa] trước kia cũng có, nhưng mà bị nàng giết chết rồi. [Quốc cữu ca ca ý, ai xem Q1 chắc biết ha]
      Gương mặt Thủy Tiêu Trúc thoáng chốc đỏ lên, ngượng ngùng ngước nhìn gương mặt kiều mỵ của Cơ Nhi, : "Ta rất thích xem, cũng rất thích nhảy múa, chỉ là có danh sư chỉ dạy cho nên nhảy giỏi cho lắm."

      Cơ Nhi ngây ngẩn cả người, nam nhân này, biểu tình vừa rồi của thực quá gợi cảm, cư nhiên ở giữa thanh thiên bạch nhật mà quyến rũ người ta nha. [sắc nữ đương thời, haizzz]

      "Ngài... ngài biết nhảy sao, ách, nhìn ra đó." Bây giờ Cơ Nhi biết vì sao lại gầy như vậy rồi, bất quá nghĩ đến bộ dáng của khi nhảy múa lại chép chép miệng, nam nhân này thực khá đó nha.

      "A?" Thủy Tiêu Trúc nhìn Cơ Nhi tỏ vẻ hiểu.

      "Hắc hắc, có gì, Nhị vương tử vũ động [nhảy múa] nhất định là rất đẹp, chúng ta bây giờ là đồng môn, có thể cùng nhau vũ luận[bàn luận chuyện nhảy múa] được rồi." Cơ Nhi trong lòng thầm nghĩ, nam nhân này, khi nhảy dáng vẻ rất phong tao, về sau nếu đem lên đài biểu diễn, chắc chắn hại chết biết bao nhiêu là nương nha.

      "Ha ha, tốt." Thủy Tiêu Trúc lập tức nhìn về phía cha của mình, ngầm muốn cầu khẩn cho phép mình cùng nàng vũ luận.

      "Vương gia, ngài cùng Cơ Nhi nương ở chỗ nào thế?" Tây Phiên vương liếc nửa con mắt liền hiểu được tâm tư của ái tử [con trai quý] mình, hỏi người ta như thế có chút phải phép, bất quá vì nhi tử, phải mặt dày truy hỏi người ta mới được.

      "Bổn vương tại ở trong Tuyết viện của Cơ Nhi. Đêm là lần đầu tiên Cơ Nhi thượng đài biểu diễn, Nhị vương tử nếu thích cũng có thể đến xem." Mộ Dung Linh Tuyền trả lời.

      " lần đầu tiên sao, ha ha, tốt quá, phụ vương, bằng chúng ta nơi đó xem được ?" Thủy Tiêu Trúc nhìn phụ vương cầu khẩn.

      "Được, Trúc nhi muốn nhìn, đương nhiên chúng ta , ha ha ha." Tây Phiên vương nhìn gương mặt cầu khẩn của ái liền lập tức đáp ứng.

      "Cám ơn phụ vương." Thủy Tiêu Trúc xong lại ngượng ngùng nhìn Cơ Nhi, khuôn mặt tuấn tú đỏ phừng trông rất đáng , ánh mắt sáng lên làm cho Cơ Nhi toàn thân run bần bật. [Trúc ca hay ngượng thế nhỉ?!!!!]

      . . . . . .

      Buổi chiều, Cơ Nhi ở trong Tuyết viện đánh giấc dài, vừa rồi nàng ăn quả thực rất nhiều, bụng trướng lên nhúc nhích được. Tư Đồ Dật chăm luyện tập đàn tranh, Tinh Kim cùng Vương gia Tây Phiên vương khách bàn luận vài chuyện, Phạm Thu Nham bận việc nên cả buổi chiều đều thấy bóng dáng của .

      Ban đêm, Cơ Nhi lôi kéo Nhan Nguyệt cùng xem vũ đài mà Hồng ma ma bố trí ở Tiền viện, sảnh lớn quả rất to lớn, tận cùng bên trong là vũ đài, vũ đài của Cơ Nhi có hình tròn, bên ngoài bố trí cái chắn dây hình vòng cung, hai bệ hơi lộ ra chừa chỗ cho người đứng, mà Nhan Nguyệt , Tinh Kim cùng người hộ vệ của vương gia chia nhau đứng ở ba mặt của vũ đài, mặt sau là chỗ ngồi của Tư Đồ Dật và Phạm Thu Nham dùng để gảy đàn, hai gã tiểu Nhạc sư ngồi ở trong đệm đàn tranh, bố cục này khiến cho nàng càng thêm gật đầu tán thưởng.

      "Cơ Nhi, thế nào, như vậy có đượ ?" Hồng ma ma cười hỏi.

      "Vâng, rất đúng với ý tưởng của con, ma ma, đèn đâu?" Cơ Nhi mỉm cười, trong lòng thầm căn dặn bản thân mình tối nay phải hết sức cẩn thận mà biểu diễn.

      "Ma ma lập tức sai người đem đến cho con!" Hồng ma ma xoay người rời , sai người tìm mấy cái chụp đèn đem đến [nguyên văn là 'dũng đăng' tức là mấy cái thùng hình chữ nhật có dán giấy dầu dùng để che bớt ánh sáng của nến ấy].

      Cơ Nhi xoay người quay ra thính phòng, Hồng ma ma theo ý nàng từng bước từng bước bố trí, theo hình dạng của vũ đài mà xếp đặt mọi thứ, mỗi bàn đều để sẵn vò rượu của lão Bạch cùng đĩa lạc rang [đậu phộng rang ấy], như thế này khiến cho người xem buồn miệng khi nghe ca vũ, và cũng đương nhiên, mấy món ấy được nha hoàn trong viện thu thêm tiền.

      Phía sau vũ đài là những nhã gian lớn, ở bên trong khách nhân có thể gọi vài nương vào phòng bồi [cùng] xem biểu diễn, đương nhiên nếu thích có thể trực tiếp lên lầu gác thuê phòng, lầu hai của chúng ta là Nhã gian, là nơi quan sát vũ đài tốt nhất, bên trong bố trí đầy hoa quả cùng điểm tâm, thêm vài vò rượu hay trà, phí thu của nhã gian đương nhiên là rất cao. Biện pháp này đều là do Cơ Nhi bắt chước từ các quán bar hay nhà hát ở đại, nhã gian này của nàng nhất định là nơi khiến cho các quý nhân của nàng vừa lòng nhất

      "Cơ Nhi, làm thế nào mà muội có thể nghĩ ra những thứ này?" Nhan Nguyệt nghe xong lời giải thích của Cơ Nhi liền thầm bội phục cái tiểu nữ nhân này, nàng quả phải thông minh bình thương mà là phi thường thông minh.

      "Ha ha a, Nhan ca ca, huynh biết đâu, mấy vị quý nhân thường thích tiêu tiền để thể đẳng cấp của bản thân, muội dựa suy nghĩ này của họ mà bày trí nhã gian, xa hoa tốn kém nhưng lại rất thich hợp cho loại khách thích sĩ diện, việc chúng ta cần làm là đợi họ chui đầu vào cái lưới sĩ diện mà chúng ta giăng ra rồi từ từ vắt kiệt tiền bạc của họ, hắc hắc." Cơ Nhi che miệng cười gian.

      "Cơ Nhi, muội làm sao biết bọn họ nhất định đến đây chứ?" Nhan Nguyệt trong lòng phục, lớn.

      "Chẳng lẽ Nhan ca ca biết câu 'nhân chi sơ, tính bản ác' sao? Còn nữa, nam nhân sao, thực sắc tính dã, nơi này là chỗ thỏa mãn lạc thú số của bọn , ha ha. . . . . ." Cơ Nhi hăng hái . [vãi cả nhân chi sơ, tính bản ác của Cơ tỷ]

      *Nhân chi sơ, tính bản ác: câu này dc tỷ ấy cải biên từ nhân chi sơ, tính bản thiện có nghĩa là con người khi sinh ra đều hiền lành. Nghĩa của câu mà tỷ ấy sửa lại là khi con người mới dc sinh ra, ai cũng ác cả*

      *thực sắc tính dã: nhu cầu sắc dục của con người*

      Khóe miệng Nhan Nguyệt mãnh liệt co giật, đầu đầy hắc tuyến, nhìn dáng người nho nhưng đầy dáng vẻ kiêu ngạo của nàng, bỗng dưng thâm tâm nảy lên ý định muốn nhéo mũi nàng, nữ nhân này, ngoài nàng ra còn có ai có thẻ càn quấy đến thế chứ.
      Nii Oggy, luongnhu96Nữ Lâm thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 8.2: TINH MỸ NAM...

      Hồng ma ma dẫn người bước tới, Cơ Nhi lập tức thu lại nụ cười gian tà lúc nãy, bản thân lại nhanh chóng biến thành bộ dáng dịu dàng thùy mị, Nhan Nguyệt trông thấy màn này chỉ biết lắc đầu, chân mày liền giật mãi thôi.

      "Cơ Nhi, con xem như vậy có được ?" Hồng ma ma gọi người đem lồng đèn lên đặt ở bốn góc, ánh nến vàng nhạt dần dần lan tỏa khắp vũ đài.

      "Vâng, được rồi, bất quá chút nữa chúng ta cho thổi tắt nửa, như vậy hiệu quả tốt hơn."

      "Được, Cơ Nhi, con chuẩn bị biểu diễn mấy bài?" Hồng ma ma hưng phấn la lớn.

      "Ha ha, đương nhiên chỉ có bài thôi, đầu tiên chúng ta cho các nương hát vài bài tiểu khúc [bài hát ngắn], nhảy vài đoạn đơng giản, nửa canh giờ sau [1 canh giờ = 2 giờ] Cơ Nhi mới bắt đầu mới nhảy thoát y vũ, nhưng nếu để khách nhân hưng phấn hơn, Cơ Nhi cũng lên tấu hai bài hát ngắn, dù sao chúng ta cũng có Tư Đồ ca ca và Phạm ca ca đàn đệm, Cơ Nhi khi đó chắc chắn thất bại đâu, hì hì." Đây là món quà mà Cơ Nhi chuẩn bị dành riêng cho Phiên vương. chỉ vậy, nàng còn chuẩn bị thêm bài múa dân tộc, bài này là nàng len lén chuẩn bị, bọn nam nhân kia tất nhiên cũng biết có bài biểu diễn này. Cơ Nhi thầm cười, tối nay hẳn khiến cho bọn phen giật mình đây

      "Được, được, đêm nay Hồng ma ma toàn bộ đều nghe theo lời con." Hồng ma ma nhìn Cơ Nhi đầy dung túng.

      "Vâng, ma ma yên tâm, nếu như việc diễn ra suôn sẻ đêm nay chúng ta có bạc đếm hết. Ha ha." Cơ Nhi tà ác nở nụ cười.

      "Được, à mà đúng rồi, nhã gian của Vương gia ở lầu thứ hai, Cơ Nhi chút nhớ lại cho Vương gia nha. Long Khiếu Thiên cũng đặt 4 gian nhã gian, ngày hôm qua cho người đến chuyện, nhã gian của chúng ta gần như là bị người ta đặt hết rồi, ha ha, Cơ Nhi, con là lợi hại." Ánh mắt của Hồng ma ma lóe lên ánh vàng.

      "Ai? Long Khiếu Thiên?" Khuôn mặt Cơ Nhi nhất thời trầm xuống, cái tên ghê tởm này đến xem biểu diễn sao, là tức chết nàng mà.

      "Ha ha a, Cơ Nhi, con đừng có tức giận, chúng ta mở của là để buôn bán, đương nhiên là thể từ chối khách nhân, tiện đây con cũng nên để cho Long bảo chủ thấy Phiêu Vũ viện của chúng ta, so với Xuân Hương viện của cao hơn bao nhiêu lần, ha ha a. Ma ma muốn nhìn thấy khuôn mặt nhăn nhó vì thua cuộc của ta."

      "Ha ha a, được rồi, chúng ta phải cho nếm thử cái muifthaats bại là như thế nào, xem có còn huênh hoang nữa hay , hừ!" tâm tình Cơ Nhi trở nên kích động, hôm nay cũng thực bán thân, tùy ý mà gạt gẫm chút cũng tốt.
      "Ma ma, hôm nay Cơ Nhi đấu giá đêm đầu tiên, người nào ra giá cao được ta hầu hạ." Cơ Nhi ngay lập tức.

      "Cơ Nhi!" Nhan Nguyệt sợ tới mức kêu to lên.

      "Con cái gì vậy, Cơ Nhi!" Hồng ma ma giật mình thét lớn.

      "Ha ha, mọi người đừng nóng vội, Cơ Nhi phải bán thân thực , chỉ là chút tiểu xảo hút khách mà thôi, dù sao người cuối cùng có được Cơ Nhi là Vương gia mà, bất quá ta cũng có thể chịu thiệt mà cho nắm tay, hôn mặt chút, chỉ có điều phải trả giá cao mới được nha." Cơ Nhi mỉm cười, hướng đôi mắt tinh quái về phía hai kẻ nhíu mày trước mặt mình.

      "Cơ Nhi, thể làm như vậy, Vương gia và Tinh Kim rất đau lòng!" Nhan Nguyệt nghe nàng như vậy trong lòng cũng rất khó chịu, nữ nhân này, kiếm nhiều tiền như thế để làm gì cơ chứ?

      "Muội giải thích với họ sau, chỉ là cái nắm tay thôi mà, thực bình thường, mọi người suy nghĩ nhiều quá rồi." Cơ Nhi phản bác .

      Hồng ma ma xấu hổ cười cười, nhìn qua Nhan Nguyệt, cũng trưng ra vẻ mặt biết gì, Hồng ma ma nàng đương nhiên là muốn Cơ Nhi kiếm giúp nàng nhiều tiền, bất quá nghĩ tới nàng vì Phiêu Vũ viện mà có thể làm tới như vậy, cỗ cảm động từ trong lòng bất chợt trỗi lên.

      Nhan Nguyệt cùng Cơ Nhi trở lại hậu viên của Tuyết viện, Phạm Thu Nham lúc này trở về, cùng Tư Đồ Dật điểm lại vài đoạn nhạc, Cơ Nhi trông thấy màn liên tán thưởng gật đầu, cái miệng phần nộn ríu rít mãi thôi.

      "Ha ha, Phạm ca ca, Tư Đồ ca ca đừng luyện nữa, hai huynh đàn rất tốt, bây giờ các huynh thay quần áo , chúng ta phải khiến cho nha hoàn cùng hộ vệ trong viện phải nhìn thấu, tập cho bọn họ quen dần với phong cách của chúng ta, bằng tối nay muội sợ họ bàn tán tới lui, như thế tốt cho lắm." Cơ Nhi ngẫm nghĩ rồi giọng .

      "A, , cần đâu!" Tư Đồ Dật cùng Phạm Thu Nham lúng túng nhìn về phía Cơ Nhi, nàng muốn bọn họ mặc bộ quần áo kia sao trời?

      "Nhanh lên! Cơ Nhi cũng phải thay xiêm y, à đúng rồi, Tinh Kim và các hộ vệ cũng trở lại rồi đó." Cơ Nhi xong liền vào phòng mình, ba nam nhân liếc thấy bóng dáng nàng phía trước chỉ có lắc đầu, thầm cười khổ.

      Chờ Cơ Nhi vận xong bộ xiêm y huyền sắc bước ra, ba nam nhân cũng thay xong y phục, bọn họ ở bên ngoài đều khoác thêm chiếc trường bào.

      " thôi, để cho bọn họ nhìn xem các nam nhân của ta gợi cảm cuốn hút như thế nào, ha ha." Cơ Nhi phá lên cười ha hả.

      "Huynh nghĩ là chúng ta nên che cái này lên thêm." Phạm Thu Nham luống cuống nhìn Cơ Nhi.

      "Đúng!" Nhan Nguyệt ngay lập tức cũng mặc lên, tối này đố có người nào thấy khuôn mặt của bọn là như thế nào.

      "Ha ha a, các ngươi đừng sợ, quen thôi, về sau chúng ta rời , liền đến phiên bọn họ, Hồng ma ma nhất định tiếp tục cái này nữa cho mà xem." Cơ Nhi che miệng cười gian.

      "Cơ Nhi, muội mặc ngoại bào sao? Mau mặc vào ." Phạm Thu Nham bộ dạng vô cùng quyến rũ của nàng gấp rút , nàng thực biết bộ dáng bây giờ của mình rất dễ gợi lên thú tính của nam nhân sao, bây giờ mới phát rằng bản thân muốn để nam nhân khác nhìn thấy bộ dáng lúc này của nàng, khuôn mặt tuấn tú đột ngột trở nên trầm đến đáng sợ.

      "A, được rồi, đừng đem mọi người dọa ngất là được." Cơ Nhi lập tức chạy vội trở về phòng của mình lấy cái áo khác khoác lên.

      " thôi, dù sao bọn họ cũng biết được các huynh ai là ai, hắc hắc." Cơ Nhi ra nụ cười gian tà, chậc lưỡi.

      "Cơ Nhi, Tư Đồ ca ca muốn mặc như thế này mà ra gặp người khác, ai." Tư Đồ Dật buồn rầu thở dài, muốn ló mặt ra ngoài, bản thân vốn sinh ra trong dòng dõi thư sinh, như thế này đối với là kinh thiên hãi tục.

      "Tư Đồ ca ca, muội cho huynh rút lui đâu! Huynh mà bỏ chạy, Cơ Nhi giết huynh ngay lập tức!" Cơ Nhi trưng ra bộ dáng uy hiếp nhìn Tư Đồ Dật.

      "Tư Đồ huynh, đừng nghĩ trốn thoát, tại phóng lao đành phải theo lao, dù sao đừng để người ngoài thấy mặt chúng ta là được mà!" Phạm Thu Nham thản nhiên tiếp nhận, điều này khiến cho Cơ Nhi thập phần vui vẻ, nam nhân thần tiên này đúng là khác với người thường mà.

      "Ha ha a, cũng phải bảo các huynh nộp mạng mà, khách nhân là đến xem muội diễn, các huynh sửa soạn lại chút , chúng ta thôi!" Cơ Nhi níu lấy cánh tay của Tư Đồ Dật kéo ra ngoài, lúc này, bọn người của Tinh Kim cũng quay trở lại rồi.

      Khuôn mặt nhắn của Cơ Nhi lập tức tràn đấy ý cười: "Tinh Kim, Vương gia, các huynh trở về đúng lúc, Vệ Gia, ngươi cùng Tinh Kim nhanh thay xiêm y , chúng ta phải tranh thủ thời gian mới được!"

      "A!" Tinh Kim nhất thời buồn bực, sớm biết như thế này trở về, nhìn ba nam nhân trước mặt mỗi người trùm chiếc mũ đen, dự cảm tốt trỗi lên dồn dập.

      "A cái gì a, còn mau thay xiêm y , nếu nghe lời buổi tối Cơ Nhi . . . . . ."

      "Cơ Nhi! Ta thay ngay đây!" Tinh Kim sợ tới mức túm chặt người nàng, cái miệng nhắn xinh đẹp này của Cơ Nhi, nếu chặn trước vô phương cứu chữa... [Ý Kim ca là sợ Cơ tỷ lộ ra bí mật ấy]

      "Hắc hắc, nhanh , Vệ Gia, ngươi cũng thay xiêm y nhanh ! Vương gia, ngài muốn hay ở lại đây xem mọi người diễn thử chút?" Cơ Nhi sợ tới mức tâm nhảy loạn cả lên, vỗn dĩ nàng định ‘buổi tối Cơ Nhi thèm ngủ cùng huynh!’ cũng may Tinh Kim hiểu nàng, bằng việc nhất định bại lộ ngay lập tức.

      Mộ Dung Linh Tuyền cười vội: "Vệ Gia, nhanh ! Cơ Nhi, ta trước rửa mặt rồi mới trở lại xem muội."

      "Được rồi." Cơ Nhi lúng túng gật đầu.

      Đợi nhóm người của Cửu vương gia rời , Nhan Nguyệt ngay lập tử bày ra bộ mặt khinh bỉ: "Cơ Nhi, chuyện muội khiến người ta mỏi mệt."

      "Ai, là tại muội nhất thời xúc động thôi mà, lần sau như thế nữa, là sợ muốn chết hà." Cơ Nhi vỗ vvox trái tim nhảy nhót của mình, hổn hển .

      "Cơ Nhi, chuyện của muội và Vương gia xem ra rất phức tạp đấy." Phạm Thu Nham cười đến ôn hòa.

      "Ai, bước nào hay bước đó, tại muội và Tinh Kim muốn thương tổn huynh ấy, bây giờ nên làm gì đây?" Cơ Nhi buồn rầu lắc đầu.

      "Ai bảo muội hoa tâm làm chi!" Nhan Nguyệt trợn mắt .

      "Muội, muội hoa tâm khi nào đâu, ai, Tinh Kim cứu muội, với lại muội là người của huynh ấy nên phải theo huynh ấy thôi, còn nữa huynh ấy đối với muội rất tốt, Cơ Nhi cùng huynh ấy ở chung sớm lâu ngày sinh tình, muội thích huynh ấy, mà bỏ qua chuyện này , còn chuyện giữ muội và Vương gia, chỉ có thể trách lão Thiên gia chỉ cho chúng ta có duyên mà phận thôi." Trong mắt Cơ Nhi tràn đầy ưu thương, buồn bã.

      "Cơ Nhi, muội thích Vương gia đúng ?" Tư Đồ Dật tinh tế , sống cùng Cơ Nhi lâu như vậy, tâm tư của nàng sao lại biết cơ chứ.

      "Ai, đừng nữa." Cơ Nhi nhìn cái, thêm gì nữa, Phạm Thu Nham nhìn bộ dáng của nàng, trong lòng tê rần, tiểu nha đầu này nguyên lai lại thích Cửu vương gia, xem ra Tinh Kim nhặt được cái đauị tiện nghi rồi, nếu lúc ấy là mình tốt, Phạm Thu Nham thầm nghĩ, khuôn mặt tuấn tú khỏi nóng lên, bản thân run rẩy hồi, xem ra đúng là bị nữ nhân kia đầu độc đến nghiện rồi.

      "Cơ Nhi!" Tinh Kim cùng Vệ Gia từ trong phòng bước ra lớn.

      "Ha ha, các huynh nhiều người như vậy sợ nữa, thôi." Cơ Nhi khôi phục bộ dáng hứng phấn của mình, bản thân giống như trưởng nhóm dẫn đầu đoàn người ra khỏi viện, trong lòng thầm tưởng tượng mình chính là ba ba, phía sau là hàng tá những con vịt [nam kỹ á -_-] leo nheo lóc nhóc của mình.
      Nii Oggyluongnhu96 thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 8.3: TINH MỸ NAM…

      Phía trước sân viện, toàn bộ nương, hộ viện, nha hoàn của Phiêu Vũ viện đều được gọi tụ tập đến đây.

      thoáng giật mình giật mình, lại nhìn loạt nam tử che mặt phía sau liền nhing tò mò, bọn họ tính làm cái gì đây?

      Lúc này Hồng ma ma mới mở miệng: "Mọi người chú ý, tối nay là ngày Cơ Nhi lên đài diễn vũ, bởi vì vũ đạo của nàng khá đặc biệt, phục sức cũng rất quái dị, cho nên vì để cho mọi người quen, để đến lúc lên sàn mới để người trông thấy, Cơ Nhi đề nghị cho mọi người xem trước chút để quen dần. Cơ Nhi. ."

      "Mọi người đừng quá kinh ngạc nha, các nam nhân, đem áo khoác của mọi người cởi ra ." Cơ Nhi xong, trước tiên đem áo khoác của mình cởi ra, lộ ra dáng người nóng bỏng quyến rũ.

      "Wow. . . . . ."Toàn bộ người có mặt kêu lên sợ hãi.

      Các nam nhân nhăn nhăn nhó nhó, bất quá dưới khuôn mặt nhắn phẫn nộ của Cơ Nhi, cũng chỉ biết thở dài nhìn nhau, đem áo khoác cởi ra.

      "Wow. . . . . ." Tiếng kêu sợ hãi ngày lớn, sau đó mọi người ngay lập tức đều nghị luận, Cơ Nhi chỉ mỉm cười nhìn quanh mọi người, tiếng nào, chỉ im lặng đứng nghe bọn họ .

      "Trời ạ, mặc y phục này sao dám ló mặt ra ngoài?" nam nhân chậc lưỡi đầy ái ngại .

      "Trời ạ, vóc người của những nam nhân này quá đẹp, Cơ Nhi làm sao tìm được thế?" Nữ tử cất tiếng cười duyên.

      "Tiểu nữ nhân quá gợi cảm, đêm nay khách nhân nhất định điên cuồng cho mà xem." Tất cả các hộ vệ nam đòng loạt lên tiếng.

      "Nhất định rất điên cuồng." Phần lớn người trong viện gật đầu tán thưởng . . . . . . .

      Cơ Nhi nhìn xem cử chỉ của mọi người cũng sai biệt lắm với suy đoán của mình, nam nhân đều xem nàng, nữ nhân ngắm bọn , đây là chuyện dĩ nhiên, môi nàng bắt chợt nâng lên tia cười tà khoái trá.

      "Tốt lắm, quần áo này đều do Cơ Nhi tự mình thiết kế, đêm nay chính là đêm đánh dấu trở lại của Phiêu Vũ viện, phải biết rằng nếu Cơ Nhi thành công, chẳng khác nào khiến cho công việc của các nương suông sẻ hơn, hơn nữa về sau nếu có vũ nương nào muốn cùng Cơ Nhi trao đổi vũ kỹ càng tốt, chúng ta làm cho thoát y vũ của Phiêu Vũ viện danh chấn bốn phương, mọi người tại phải tập cho quen dần, Cơ Nhi muốn đêm nay có bất cứ người nào phạm lỗi! Nếu như thể chịu nổi, lúc đó mọi người chỉ nên chú tâm vào việc làm của mình, nên nhìn đài, biết ?" Thanh của Cơ Nhi vừa vang dội vừa nghiêm khắc, khí thế mười phần, so với Hồng ma ma có vài phần giống.

      "Mọi người có nghe Cơ Nhi ? Nếu ai sai phạm, trừ tháng tiền tiêu vặt." Hồng ma ma hung ác .

      Trong viện nhất thời lặng ngắt như tờ khiễn cho Hồng ma ma cùng Cơ Nhi gật đầu thỏa mãn.

      "Tốt lắm, giải tán , chúng ta dùng bữa nhanh lên, để cho mọi người về , lúc cần hãy gọi!" Hồng ma ma vẫy tay.

      Các nam nhân lập tức đem áo khoác choàng kín vào, nếu để như vậy thể nào cũng khiến các nương tìm cớ qua lại để lếc mắt đưa tình, nhìn bộ dáng dở khóc dở cười này của bọn họ, Cơ Nhi chỉ biết lắc đầu cảm thán.

      "Hiệu quả rất tốt, thôi, chúng ta ăn cơm." Cơ Nhi cao hứng nhìn đám nam nhân đứng trước mặt, phát ra mình là quá lợi hại, cư nhiên có thể làm cho bọn nam nhân cổ đại bảo thủ đều nghe theo.

      Các nam nhân thấy nàng cười đến sáng lạn, khỏi cười theo, đoàn người vừa vừa cười về Tuyết viện.

      "Cơ Nhi, rất kinh hãi." Mộ Dung Linh Tuyền đứng ở cửa xem, nhớ lại thân hình quyến rũ vừa rồi của nàng, tâm liền nghĩ, bất kể là nam nhân hay là nữ nhân đều đều cho xem nàng như thế.

      "Ha ha a, rung động quan hệ, đừng dọa phá hư tốt rồi, ăn cơm, hì hì." Cơ Nhi khoác ở cánh tay của vào, Mộ Dung Linh Tuyền chỉ có thể bất đắc dĩ thêm sủng ái lắc đầu, xem ra lần này Tây Phiên vương muốn sợ hãi. Mộ Dung Linh Tuyền trong lòng vẫn muốn tốt, Cơ Nhi cầu rất cao, mình coi như muốn kết hôn nàng làm Vương Phi, cũng thể nạp sườn phi, ai, kỳ mẫu hậu cùng hoàng thượng kia quan liền quá, nàng là cái vũ nương, chính mình nên làm cái gì bây giờ?

      Liễu Tinh Kim ở phía sau tới, nhìn bộ dáng kiều của Cơ Nhi ở trong lòng Vương gia mà cảm thấy chua xót, đành lòng đứng đó nhìn, quay đầu , biết Cơ Nhi thích Vương gia, nếu phải lần trước cứu nàng, trở thành nam nhân đầu tiên của nàng, có lẽ Cơ Nhi và vĩnh viễn cũng ở cùng chỗ, nghĩ đến đây, tinh mâu đen khẽ ướt, vội vàng xuyên qua tiền viện trở về phòng mình, người khác cho là vội vã thay quần áo, nhưng ra là nhịn được đau lòng.

      Tư Đồ Dật cùng Nhan Nguyệt liếc mắt nhìn nhau, bọn họ nhìn thấy màn này khỏi cúi đầu thương tiếc cho Tinh Kim, tiếc thương vậy thôi nhưng cũng rất nhanh thu liễm tinh thần, Vương gia ở ngay bên cạnh, họ thể sơ xuất mà hại Cơ Nhi được.

      Phạm Thu Nham đen mặt phía sau, nhìn Cơ Nhi và Mộ Dung Linh Tuyền trái phải cười song song trước mặt.

      Kỳ Cơ Nhi nhìn thấy bong dáng của Tinh Kim, khí tức bi thương người cũng có thể cảm giác được, trong long thầm nghĩ thể nào cũng nghĩ ngợi xa xôi cho mà xem.

      Cơ Nhi thầm trách mình đối với Vương gia quá than mật, nhưng mà cách chuyện này của nàng, tập thành thói quen sửa được, đàn ông đại người người đều như soi như hổ nhìn chằm chằm nàng, lúc đó nàng cũng chỉ có thể vậy để đói phó thôi, chủ yếu nàng lúc đó cũng có bạn trai, nhưng nơi này nàng lại có Tinh Kim, thói quen lâu năm bỏ được, cho nên, nàng tại chỉ có thể dỗ cái nam nhân bốc lửa ghen ngùn ngụt kia mà thôi, Cơ Nhi nghĩ đến đây, cái miệng nhắn bẹp bẹo mím lại.

      "Vương gia, Cơ Nhi rửa mặt chải đầu chút rồi mới ra ăn cơm." Cơ Nhi vội vàng chạy vào phòng, sau đó từ phía sau nhảy khỏi cửa sổ, đến bên cạnh cửa sổ của phòng Tinh Kim.

      "Tinh Kim, là muội, mau mở cửa sổ ra !" Cơ Nhi giọng làm cho Tinh Kim ngồi giường thương tâm khẽ sửng sốt, ngay lập tức vội vàng chạy tới mở cửa sổ.

      "Hì hì, tên ngốc huynh có sao ?" Cơ Nhi kích động tiến về phía cửa sổ, ôm chặt lấy cái eo tinh tráng của Tinh Kim.

      "A, Cơ Nhi cái gì?" Tinh Kim khô khốc hỏi.

      "Còn giả vờ cái gì nữa, huynh ghen tị có đúng , nhìn thấy Cơ Nhi đối Vương gia than mật nên tâm tình khó chịu, thoải mái, đúng ?" Cơ Nhi nghiêng đầu nhìn xéo .

      ", có." Tinh Kim chối cãi, cúi đầu nhìn sang chỗ khác

      " sao?" Cơ Nhi cười mờ ám.

      "Ừ."

      "Cơ Nhi phải đối xử với Vương gia tốt mới được, Vương gia rất mong muốn Cơ Nhi thân thiết với ngài ấy mà." Cơ Nhi cố ý .

      "A!" Tinh Kim lập tức ngẩng đầu,khuôn mặt tuấn tú lộ ra tia đen kịt, nhìn khuôn mặt nhắn cười trộm của Cơ Nhi, tức tối đem nàng ôm chặt : " cho phép!"

      "Ha ha a, phải huynh ăn giấm sao?" Cơ Nhi giễu cợt nhìn .

      Khuôn mặt Tinh Kim lại đỏ bừng, đứng lên giọng: "Cơ Nhi, Tinh Kim biết mình xuất sắc như Vương gia, bất quá Cơ Nhi đừng đối xử tốt với Vướng gia tốt như vậy, ta nhất định toàn tâm toàn ý bảo hộ cho nàng."

      "Tinh Kim, Cơ Nhi biết huynh có thể bảo hộ muội cả đời hay , nhưng huynh cũng nên tạo cho mình áp lực lớn như vậy? Cơ Nhi phải nương tốt, hơn nữa có chút thói quen xấu bỏ được, ai, nếu huynh cứ như vậy muội làm sao có thể tiếp khách, làm sao mà kiếm tiền đây." Cơ Nhi đau lòng tựa vào trong lòng ngực của giọng .

      "Cơ Nhi. ." Tinh Kim ôm nàng chặt, biết nên như thế nào, biết mình có chút ích kỷ, Cơ Nhi muốn kiếm tiền biết chứ, nhưng biết sao, chỉ có thể trách chính mình vô dụng.

      "Tinh Kim đừng khổ sở, phu thê cùng lòng, đồng lực đồng tâm phải sao? Hơn nữa huynh phải tin tưởng Cơ Nhi, Cơ Nhi chính là thê tử của huynh." Cơ Nhi buồn bã .

      "Uh, Tinh Kim biết, là ta tốt, quá ích kỷ." Tinh Kim xin lỗi .

      "Huynh đừng buồn bã làm gì, huynh cũng vì muội nên mới ích kỷ, chỉ ngặt nỗi người mà huynh lại là vũ nương thấp hèn, cho nên so với mọi người huynh phải nhẫn nhịn hơn đó nha. Hì hì." Cơ Nhi lại lần nữa đem Tinh Kim dỗ trở lại.

      "Ừm, ta về sau nhất định trở thành người có quyền thế." Tinh Kim thầm thề, chính mình dầu gì cũng là đại công tử của Thừa tướng, đó là danh vị tốt cho nên tuyệt đối để cho Cơ Nhi chụ ủy khuất gì.

      "Cơ Nhi mong huynh trở thanh đại nhân hay người giàu có, mà chỉ mong huynh bình an mà thôi." Cơ Nhi ôn nhu , nếu lựa chọn giữa hai người bọn , nàng đương nhiên phải nghĩ đến trước tiên.

      "Cơ Nhi." Tinh Kim cảm động ôm chặt lấy nàng.

      "Được rồi, muội nếu trở về, bọn họ nhất định tức giận, chúng ta mau ra ăn cơm thôi." Cơ Nhi cười khẽ đẩy ra, sau đó trước ánh mắt thâm tình của Tinh Kim vén váy nhảy ra khỏi cửa sổ.

      Lúc Cơ Nhi tất cả mọi người yên vị ngồi đợi nàng, Cơ Nhi cười mỉm tiếng, : "Hắc hắc, ăn cơm, ăn cơm thôi."

      Mộ Dung Linh Tuyền ngồi ở bên người Cơ Nhi như trước, giúp Cơ Nhi lấy đĩa rau, Cơ Nhi đối với cười cười : "Vương gia, ngài nên ăn nhiều chút, nhìn xem nam nhân nơi này của ta xem, so với họ ngài là gầy yếu nhất đấy." xong đem đồ ăn gắp vào trong bát của .

      "A, ta, ta cường tráng lên chút rồi mà." Mộ Dung Linh Tuyền đỏ mặt , khuôn mặt nhắn phấn nộn hồng nhuận kia đáng cực kỳ, làm cho Cơ Nhi muốn giày vò phen.

      "Ha ha a, so với Tây Phiên Nhị vương tử kia quả có điểm cường tráng hơn, nam nhân như thế nào lại nhu nhược như vậy, hệt như tên tinh hại người."

      "Ha ha, quả thực rất mềm mại." Phạm Thu Nham cười .

      "Phạm ca ca, huynh nếu là nữ nhân, huynh cóbị mê hoặc hay , dáng người của xinh đẹp, phong tao mị hoặc, tuyệt đối là con hồ ly tinh đó nha." Cơ Nhi tà ác nhếch nhếch lông mày.

      "Tiểu nha đầu, muội đùa giỡn Phạm ca ca có đúng ?" Phạm Thu Nham nhất thời dở khóc dở cười.

      "Cơ Nhi đó, nếu là nam nhân, nhất định Cơ Nhi sẽbị làm cho mê chết." Cơ Nhi còn lộ ra bộ dáng rất khẳng định.

      "Cơ Nhi, vốn là nam nhân!" Tư Đồ Dật lắc đầu cười .

      "Nha. Đúng nga, bất quá đem trở thành nam nhân, Cơ Nhi cảm thấy hứng thú cho lắm." Cơ Nhi run run .
      Nii Oggy thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      CHƯƠNG 8.4

      " Ha ha , Cơ Nhi , lời này của ngươi , tốt nhất đừng để Tây Phiên Vương nghe được a, khi sinh ra phải là nam tử xinh đẹp gầy yếu như vậy, hình như là bị trúng độc sau đó mới bắt đầu biến đổi , cũng nhờ vậy mà có võ công cao cường , trở thành đệ nhất cao thủ Tây Phiên."Mộ Dung Linh Tuyền lập tức giải thích.

      " A , trúng độc , là độc gì vậy ?" Nhan Nguyệt hiếu kì hỏi.

      " Độc này bổn vương cũng , nhưng nhị vương tử thích như vậy nên Tây Phiên vương cũng tìm giải dược."

      " Xem ra độc của muốn xâm nhập đến cốt tủy , bằng trở thành như vậy." Nhan nguyệt khẳng định

      " sai, khi nhị vương tử 5 tuổi , liền thích vũ đạo, thường múa đơn, mới bắt đầu Tây Phiên vương vô cùng lo lắng , liền tìm rất nhiều danh y , nhưng thấy nhị vương tử có cảm giác thống khổ , ngược lại thực vui vẻ , nên bỏ quên."

      " Trời ạ , rất thần kì ..." Cơ nhi sợ hãi kêu lên , xem ra nam nhân này cùng bản thân sai biệt là mấy, chính mình 3 tuổi bắt đầu học khiêu vũ , còn là 5 tuổi , đúng là vô cùng trùng hợp.

      " Ha ha , nhị vương tử vốn là theo Tây Phiên sứ giả đến tiến cống, nhưng nghe quốc cửu thích vũ khúc, nên muốn theo đến trao đổi , hoàng hậu nương nương cho quốc cửu đến Dương Châu nên đến nhìn xem. Cơ nhi quốc cửu có đến tim ngươi sao ? " Mộ Dung Linh Tuyền tùy ý hỏi.

      " A, có , có a, bất quá ngày đó hẹn đưa Cơ nhi du hồ, nửa đường có việc rời , kinh thành." Tâm khống chế nhảy loạn nhưng mặt Cơ nhi vẫn cố tỏ vẻ bình tĩnh.

      " Đúng vậy , ngày đó có người đến tìm quốc cửu , liền vội vàng ly khai , bộ dáng vô cùng khẩn cấp muốn hồi kinh." Liễu Kim Tinh lập tức bổ sung.

      " Nga, bổn vương cũng muốn cùng va chạm, như vậy cũng tốt, Cơ nhi bị làm khó xử ?" Mộ Dung Linh Tuyền lo lắng hỏi.

      " A , , có a , mọi người mau dùng bữa , thời gian còn nhiều , ta còn phải lên đài ." Cơ nhi vội vàng chuyển chủ đề.

      " Đúng rồi, vương gia , ngươi cùng Tây Phiên vương xem Cơ nhi diễn sao ?" Phạm Thu Nham bỗng nhiên mỉm cười hỏi Mộ Dung Linh Tuyền.

      " Đó là điều tất nhiên " Mộ Dung Linh Tuyền kì quái nhìn Phạm Thu nham ôn nhuận như ngọc, đối với nam nhân này , có hảo cảm.

      " Ha ha , ta chỉ sợ Tây Phiên vương để ý đến Cơ nhi, lại cùng ngươi đối nghịch thôi." Phạm Thu Nham giải thích

      Vậy là khuôn mặt đáng của Cửu vương gia lên lo lắng , sau đó nhìn về phía Cơ nhi.

      " Khiêu vũ của ta , nhìn hay tùy ." Cơ nhi xem .



      CHƯƠNG 8.5

      " Ha ha , Cơ nhi được Cửu vương gia tặng vòng cổ trân quý như vậy Tây Phiên vương nhất định cho rằng Cơ nhi là Cửu vương phi, nếu như lúc đó nàng thực thoát y vũ , ngươi nghĩ cảm thấy như thế nào ?" Phạm Thu Nham như nước.

      Ngay lập tức Nhan Nguyệt cùng Tư Đồ Dật cùng nhìn về phía Mộ Dung Linh Tuyền.

      " Khụ khụ khụ, vậy bổn vương giải thích cho Tây Phiên vương ." Mộ Dung Linh Tuyền xấu hổ ho khan đứng lên.

      " Có cái gì phải giải thích , ta là vũ nương của kỹ viện , làm Cửu vương phi phải là cho hoàng gia mất mặt sao, Cơ nhi có phúc khí nhận càng có hiếm lạ chúng."Cơ như buồn bực liếc nhìn Mộ Dung Linh Tuyền.

      " Cơ nhi, ngươi" Mộ Dung Linh Tuyền lập tức hốt hoảng buông bát cơm xuống.

      " Ta sai rồi sao, Cơ nhi đối vương gia chỉ là hồng nhan, là tri kỉ ( bạn tốt ta thay = tri kỉ được ta ) , có khả năng tiến thêm 1 bước, miễn cho vương gia chịu khổ, Cơ nhi cũng quá quan trọng.... Ai nha, cái đó vui miễn bàn, hôm nay sinh nhật của bản nương, các ngươi ai có thể trọc ta!" Cơ nhi vô cùng buồn bực mà khuôn mặt tuấn tú của Mộ Dung Linh Tuyền cũng vô cùng khó coi.

      " Ha ha , Cơ nhi nghe ngươi lần này biểu diễn miễn phí nha, vậy ngươi giúp Hồng mama kiếm tiền kiểu gì a?" Tư Đồ Dật mở ra chủ đề mới , Mộ Dung Linh Tuyền chua sót ,Phạm Thu Nham mi tâm hơi nhăn lại.

      Cơ nhi vừa nghe liền quên sạch buồn bực , nhìn bọn họ : " Cơ nhi chuẩn bi bán mình nha "

      " A! " mọi người sợ tới mức rớt đũa chỉ có Nhan Nguyệt nhìn nàng cái khinh bỉ.

      " Hắc hắc , là bán mình nha , tỷ như tay bé này sờ 1 cái 12 lượng bạc, khuôn mặt nhắn này thân thiết 1 chút là 100 lượng, như thế nào ? Nếu là các ngươi có thể hay bỏ tiền ra nha ?" Cơ nhi khẩn trương nhìn bọn .

      " " Cả đám nam nhân trăm miệng lời , hơn nữa thanh vô cùng lớn, mặt mỗi người đều mang nét hờn giận ( kawai~) , nữ nhân này , muốn tiền đến điên rồi.

      " Ách , ta thấy kiếm được khá nhiều nha !" Cơ nhi lập tức mếu máo.

      " Cơ nhi, ngươi, ngươi vì tiền mà lãng phí chính mình, nếu ngươi cần tiền có thể hướng ta đòi a." Mộ Dung Linh Tuyền là người đầu tiên chịu nổi kích thích.

      " A , vương gia , Cơ nhi cũng phải Cửu vương phi của ngươi nha, còn nữa cho dù Cơ nhi là hồng nhan tri kỉ của ngươi ngươi tổng thể nuôi Cơ nhi cả đời a, hơn nữa tục ngữ có câu ăn thịt người phải nhu nhược, bắt người phải thủ đoạn , Cơ nhi muốn chính mình kiếm được tiền, tránh cho việc phải nhìn mặt người khác mà sống, nếu mà như vậy bằng giết ta còn tốt hơn." Cơ nhi thực khẳng định .

      " Nhưng, nhưng Cơ nhi, ngươi như vậy có phải quá mức lỗ mãng hay ?'" Tư Đồ Dật lo lắng nhìn khuôn mặt nhắn xinh xắn của nàng.

      " Cơ nhi vốn là người của kĩ viện , cho dù có thanh cao chăng nữa, ở trong mắt người khác vẫn là người của kĩ viện ngươi có biết ? Nếu các ngươi khinh thường Cơ nhi , Cơ nhi cũng có biện pháp, Cơ nhi muốn theo con đường của chính mình. Ta khẩn cầu các ngươi để mắt tới ta.Nếu các ngươi cảm thấy Cơ nhi làm các ngươi mất mặt, vậy đêm nay sau khi biểu diễn các ngươi tùy ý rời , Cơ nhi tuy là nữ tử nhưng cũng có thể tạo được khoảng trời." Cơ nhi xong đứng lên , lau miệng:" ta hóa trang trước ."

      Nam nhân ngồi tại bàn im lặng , Nhan Nguyệt tức giận đá Tư Đồ Dật cước : " Đều là do ngươi hại, ngươi hỏi vấn đề này làm gì, hại tiểu nữ nhân nổi bão!"

      " Ta.. Ta nào biết a, dù sao nàng cũng là 1 nữ tử" Tư Đồ Dật buồn bực nhìn cửa phòng đóng chặt , trong mắt tràn đầy hối hân.

      " Các ngươi phải biết nàng vô cùng đặc biệt, làm nàng thương tâm, tiểu nữ nhân này vô cùng cao ngạo, các ngươi lại dùng tiền với nàng, kỳ nàng hiếm lạ tiền của các ngươi, nên nàng chính mình kiếm tiền, các ngươi nên bội phục nàng mới đúng." Nhan nguyệt đem toàn bộ những gì nghĩ ra.

      Mộ Dung Linh Tuyền vẻ mặt lúng túng : " Là ta tốt". Trong lòng nhói đau nàng cao ngạo như vậy chẳng lẽ biết sao?


      CHƯƠNG 8.6

      " Tốt lắm, về sau đừng nhắc đến chuyện này nữa, nàng cũng sai, nàng vốn là vũ nương chốn kĩ viện, các ngươi muốn nàng thanh khiết là bất khả thi, chỉ cần tâm nàng thanh khiết đủ, chúng ta nên giúp nàng phải sao,ở chung với nàng lâu như vậy, phải vô cùng vui vẻ sao ? Đến ta cũng quên ý nghĩ báo thù." Nhan Nguyệt chậm rãi .

      " Ta có ý kiến , dù cho Cơ Nhi có thay đổi ra sao nàng vẫn mãi mãi là muội muội của ta , chỉ cần nàng đem ta đuổi việc gì cũng có thể ." Phạm Thu Nham cần, chỉ để ý đến tâm của nàng.

      " Hay để cho ta giải thích? Lần này quả thực là do ta suy nghĩ nông cạn." Tư Đồ Dật nhíu mày .

      " Tư Đồ huynh, ngươi cũng phải suy nghĩ nông cạn, ngươi rất đúng, nữ tử kiếm tiền như vậy luôn làm cho nam nhân thể chấp nhận được, nhưng ngươi nên ngẫm lại, so với các nương khác , chiêu này cả Cơ Nhi đúng là vô cùng cao minh, nâng lên giá trị của nàng, càng làm cho nam nhân khác thể khinh thường" Phạm Thu Nham đem ý nghĩ của mình ra.

      " Nhưng dùng người nữ tử chắc chắn bị trách cứ , nhưng Cơ Nhi bất đồng, nàng vô cùng kiên cường, muốn dựa vào nam nhân, tuy giống quỷ linh tinh, thích chiếm tiện nghi của người khác, nhưng ở vấn đề này nàng vô cùng kiên trì, tỷ như nàng vì tiền mà thành tiểu thiếp." Nhan Nguyệt như có như nhìn về phía Cửu vương gia.

      " Nhan huynh, bổn vương biết ngươi bổn vương, ta là thích Cơ Nhi, nếu ta là vương gia, ta cũng muốn cùng nàng đời kiếp đôi người, nhưng tại mẫu hậu đều ép ta, thực ra bây giờ ta cũng biết phải làm sao. Cho dù ta liều mạng đưa Cơ Nhi lên vị trí Cửu vương phi, chỉ sợ mẫu hậu làm khó dễ, tìm trắc phi ( sườn phi ) cho bổn vương." Mộ Dung Linh Tuyền phiền lòng .


      CHƯƠNG 8.7

      " Ngươi làm được, ta nghĩ ngươi tốt nhất nên cùng Cơ Nhi thân thiết, miễn cho sau này ngươi chính là người chịu tổn thương, với tính cách của Cơ Nhi, nàng tuyệt đối ủy khuất bản thân mình." Nhan Nguyệt lời này cũng là suy nghĩ của KIm Tinh.

      Kim Tinh nhìn Nhan Nguyệt , trong lòng khỏi cảm kích.

      " Ai , ta , ta bỏ xuống được." Mộ Dung Linh Tuyền thẳng thắn , mắt Kim Tinh tối sầm lại, nếu vương gia biết chuyện của cùng Cơ Nhi, nhất định nổi giận.

      Mọi người xem gương mặt đáng của lộ vẻ thương tâm, cũng thể gì hơn.

      Nhan Nguyệt lắc đầu : " Vương gia , nếu Cơ Nhi thích nam nhân khác, ngươi còn có thể chấp nhất như vậy sao ?"

      " Cái gì ? Chuyện này có khả năng !" Mộ Dung Linh Tuyền ngẩng đầu nhìn lo sợ .

      " Ha ha , ta chỉ mới là nếu , ngươi chịu được, vậy từ ngươi suy ra , nếu ngươi có sườn phi, liệu Cơ Nhi có chịu được ?"

      Khuôn mặt tuấn tú của Mộ Dung Linh Tuyền tái nhợt, mắt khẽ liếc nhìn Nhan Nguyệt.

      " Ngươi cùng Cơ Nhi vĩnh viễn thể ở chung chỗ, trừ khi ngươi phải vương gia! Hơn nữa cũng phải nhìn xem Cơ Nhi có thương ngươi ?" Nhan Nguyệt chấm dứt vấn đề.

      Mộ Dung Linh Tuyền vẫn nhúc nhích , trong lòng uể oải đến cực điểm.

      " Tốt lắm tốt lắm, Nhan huynh đừng hù dọa Vương gia, mới đến vài ngày , chúng ta nên quá nhiều, chuyện của cùng Cơ Nhi để giải quyết, chú ý chút là tốt rồi, đừng làm Cơ Nhi tổn thương !" Phạm Thu Nham mỉm cười , trong mắt lên tia sát ý.

      Đúng lúc này, cửa phòng mở ra , Cơ Nhi bước ra ngoài, lập tức làm bọn họ sợ đến ngây người.

      HẾT CHƯƠNG 8

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :