VŨ NƯƠNG THẬP PHU
Tác giả: Phong Gian Danh Hương
Thể loại: Xuyên
, NP
Converter: Ngocquynh520
Editor:
- Từ chương 1 [Q1] - 7[Q2]:
https://noline412.wordpress.com
- Từ chương 8 [Q2] về sau: Juvia Evans
Giới thiệu:
Mị đêm- thành phố Tiêu Kim rực rỡ nhất là vào ban đêm. Đủ mọi màu sắc, hoàng hôn mị hoặc dưới ánh đèn, nam nhân cùng nữ nhân kiêu ngạo ,tiêu xài, tiền tài,cùng dục vọng, đẹp xấu cùng cá tính đủ cả.
luồng ánh sáng đột nhiên
lên,
nhạc trong nháy mắt ngừng, vừa giận phát vang lên, chỉ thấy Lâm Tiểu Tuyết chậm rãi bước lên đứng độc lập ở
sân khấu của quán bar.
Nàng dáng điệu tuyệt mĩ, là
tiểu
tinh mê hoặc lòng người. Lụa đào quanh ngực nàng tinh tế khiêu gợi , dáng thon thả, váy ngắn thướt tha. Đôi chân thon dài thẳng tắp. Xuôi theo vòng eo thon
mị là mái tóc dài theo từng động tác
mị mà mê luyến đám nam nhân bên dưới nhiệt huyết sôi trào điên cuồng.
Lâm Tiểu Tuyết, hai mươi mốt tuổi, sinh viên suất sắc của học viện nghệ thuật,từ
say mê ca múa , thân thể dẻo dai
ai bằng. Vốn là nàng muốn
du học ở nước ngoài để bồi dưỡng tài năng nhưng quả nhiên trời
chiều ý người. Cha mẹ nàng bị tai nạn , từ đó gánh nặng các khoản chi tiêu kinh tế nàng đều phải tự mình mưu sinh kiếm sống.
Nàng
tại là
vũ nữ chuyên nghiệp, lúc bắt đầu cũng rất sợ hãi nhưng về sau nhờ khéo léo đưa đẩy cũng dần lão luyện. Lâm Tiểu Tuyết ở làm việc tại nơi này cũng
được nửa năm, trong nửa năm này,nàng mang đến rất nhiều danh tiếng cùng lợi ích kinh tế cho quán bar, ông chủ đối với nàng cũng có vài phần kính trọng, danh tiếng của nàng cũng càng lúc càng lớn, phần đông người thần tượng muốn xem nàng biểu diễn đều là con nhà giàu.
Nàng là vũ nữ múa thoát y ở quán bar, giữ mình trong sạch nhưng lạt mềm lạt buộc chặt trong trò chơi
khi xuyên qua, biến thành người cổ đại đợi bị sơn dương làm thịt. Chê cười! Nàng là ai! Làm sao có thể mặc người chém giết? Hẳn nàng là người làm thịt mới đúng chứ sao. Phải tự mình đòi quyền sống cho mình, tự mình viết lên truyện cho riêng bản thân, vũ nữ ư,
lầu xanh ư, chẳng phải đều là người, đều có quyền
thương sao