1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tuyệt sắc vương phi đấu trời cao - Tiếu Hàn Yên(c17) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      [​IMG]
      Tuyệt sắc vương phi đấu trời cao

      Nguyên danh : Tuyệt sắc thú phi đấu trời cao

      Tác giả: Tiếu Hàn Yên

      Thể loại: Nữ cường, huyễn huyền, xuyên

      Độ dài: 394 chương

      Word Count: 894.196 từ

      Converter: Roseila

      Edit+Beta: Roseila

      Lịch post: chưa


      Giới thiệu vắn tắt:

      Lãnh Như Phong, Ngũ tiểu thư phế vật của Lãnh gia , bị chôn cất , dị tượng trời thay đổi, chết rồi sống lại,nữ sát thủ Lãnh Như Phong của thế kỷ hai mươi mốt sống lại ở dị giới, từ nay về sau phế vật qua, thiên tài sống lại, xinh đẹp như nàng, giảo hoạt như nàng, phúc hắc như nàng, tàn nhẫn như nàng, mà xem ma nữ Lãnh Như Phong như vậy làm sao đấu trời cao với tiếu ngạo thiên hạ dị giới.

      P/s: Hô hô, đê là bộ ta edit lần thứ [...] , có thể các nàng quen gặp ta ở những cuốn truyện NP, nhưng bộ này tuyệt có, chỉ 1 vs 1 thui, nhưng vẫn là nữ cường nhé, ta chịu ko nổi "nữ thụ", tác giả truyện này cùng truyện "Độc y ngốc phi" đấy, mong các nàng nhảy hố hết ngay từ khi đọc cái giới thiệu nhé, ta đê hứng hết, sót nàng nào​

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 1: thiên tài


      Lúc chạng vạng tối…



      Bên cạnh đường cái rộng lớn, gốc cây cao lớn , toàn thân hai người mặc trang phục màu đen, khuôn mặt xinh đẹp của nữ tử, vững vàng đứng thẳng ở nhánh cây.



      Nhưng thấy tay hai người khiêng thanh loại súng máy hạng IQX-230, ngang hông phân ra dao găm và súng bạc , vai khiêng loạt viên đạn, điệu bộ hai người này, vừa thấy cũng biết là người đường.



      Lam Thấm Tâm lườm cái chiếc xe hề ngang qua đường cái, đợi chừng canh giờ, đôi mày thanh tú bất giác chau lại, nhìn về phía Lãnh Như Phong, “Như Phong,cậu xác định xe vận tải đồ cổ từ nơi này ngang qua sao?”



      “Đây là tin tức của A Hành, tin tức của tuyệt đối có sai.” Ánh mắt Lãnh Như Phong lợi hại, nhìn chằm chằm ở đường cái, cũng hề nháy cái.



      A Hành là người đứng đầu trong tổ chức tình báo tổ của các , cũng là em tốt cùng với các cùng nhau từ đến lớn, các mỗi lần làm nhiệm vụ tình báo cũng là do lấy, chưa bao giờ xảy ra sai sót.



      Lam Thấm Tâm, Lảnh Như Phong, thiên tài, mười tuổi tốt nghiệp đại học, mười hai tuổi đứng ở trong đội ngũ bác sĩ, đồng thời, hoàn thành tổ chức sở hữu huấn luyện cho các .



      Mười ba tuổi năm ấy, các bắt đầu trở thành giới sát thủ, mười lăm tuổi năm ấy, các vang danh toàn cầu hắc đạo, trở thành giới sát thủ bảng xếp hạng nhân vật nổi danh.



      Những thứ chính trị quan to kia, đại ca hắc đạo, nghe danh các là mất hồn mất vía, mao cốt tổn hại.



      Có người, thể học tập nhiều loại kỹ năng, bằng , học nhiều mà tinh thông, nhưng Lãnh Như Phong và Lam Thấm Tâm mọi thứ về học tập đều tinh thông.



      thân Lãnh Như Phong là cổ võ, cảnh giới quả thực tới xuất thần nhập hóa, đặc biệt thủ pháp điểm huyệt của , vừa nhanh vừa mạnh vừa chuẩn, làm cho người ta nghe ngóng run sợ.



      Lãnh Như Phong nếu muốn giết người, canh ba ( từ 4h->6h) chết, người kia tuyệt đối sống tới canh năm (8h -> 10h).



      Lãnh Như Phong, Lam Thấm Tâm, tuổi còn tung hoành ở giới sát thủ, ngồi vững vàng ở bậc thứ nhất, đứng thứ hai.



      Mà Lam Thấm Tâm trừ bỏ thuật bắn súng cao nhất , cùng thân cổ võ bên ngoài cao thâm khó lường, vẫn còn nhiều hơn Lãnh Như Phong môn kỹ năng, chính là y thuật, y thuật của , mà ngay cả Diêm La vương thấy , cũng phải làm cho lý lẽ.



      lần, người thủ lĩnh của các bị mười hai vũ khí làm tổn thương, quả đạn bắn vào trong trái tim , thiếu chút nữa phát súng lấy mạng, rất là nguy hiểm.



      Mắt thấy viên đạn tái lấy mất mạng , Lam Thấm Tâm quyết định nhanh, trực tiếp tại chiến trường, vừa lái súng vừa dùng chủy thủ vì lấy viên đạn ra, mới bảo vệ mạng người đứng đầu.



      Lúc kiện này, làm cho Lam Thấm Tâm ở đường, đêm nổi danh.



      Hôm nay, là nhà bảo tàng nước A mở, lãnh đạo quốc gia mời nhân sĩ các quốc gia quan trọng đến thăm, còn có vài tên đứng đầu chuyên gia giám định cổ đông quốc tế đến.



      Nhà bảo tàng của nước A, lúc này đây đối với người lãnh đạo quốc tế mở ra, còn oanh động như vậy, là bởi vì nhà bảo tàng ngoài ý muốn chiếm được món bảo bối Vô Thượng.



      Bảo bối này, chính là đôi vòng tay Huyết Tinh Thạch mà Lãnh Như Phong và Lam Thấm tâm mơ ước lâu.



      Đối với vòng tay Huyết Tinh Thạch này, là các trong lúc vô ý thấy bộ sách đồ cổ, lúc ấy hai người bị bề ngoài xinh đẹp của đôi vòng tay Huyết Tinh Thạch kia, làm cho mê hoặc .



      Từ ngày sau đó, Lãnh Như Phong và Lam Thấm Tâm hỏi thăm tung tích xung quanh vòng tay Huyết Tinh Thạch, còn cố ý làm cho A Hành vì các chú ý nhiều tin tức này.



      Nửa năm qua , vòng tay Huyết Tinh Thạch hề có tin tức, ngờ tới, hôm kia A Hành lại đột nhiên cho biết, báo cho Lãnh Như Phong, vòng tay Huyết Tinh Thạch xuất .



      Hơn nữa, A Hành còn nghe được, nước A của người lãnh đạo sớm có vòng tay Huyết Tinh Thạch, tin tức là đưa cho nước Z làm lễ vật.


      Chương 2: Vòng tay Huyết Tinh Thạch

      Khoảng cách nước A với nước Z rất gần, lộ trình lái xe cũng lại mười giờ, phi cơ trực thăng hai giờ đến.

      Nước A của người lãnh đạo rất thông minh, sớm chuẩn bị hai cái đạn mù, người trong đó là phi cơ chuyên chở hành khách, người là phi cơ chuyên lái trực thăng.

      Mà thực ra, vòng tay Huyết Tinh Thạch chân chính là bị chiếc xe đò chỡ , thời gian vận chuyển ngay tại chạng vạng hôm nay, cũng phải qua con đường này

      “Xe đến đây…”

      Ánh mắt của Lãnh Như Phong chợt co rụt lại, chăm chú nhìn chiếc kia từ xa đến gần xe lửa, cầm lấy kính viễn vọng, nhìn tên bảng số chút, rồi sau đó hướng Lam Thấm Tâm gật đầu.

      Lam Thấm Tâm nhếch môi tà mị cười, giơ lên súng máy hạng , nhắm ngay chiếc xe ở xa tới.

      Chiếc xe tổng cộng có hai chiếc, hai chiếc đều là xe vận tải, Lam Thấm Tâm và Lãnh Như Phong hai người rất ăn ý người giơ súng nhắm ngay chiếc xe.

      Xe mau đến trước mắt hai người các chậm mà xảy ra nhanh, chỉ nghe hai tiếng súng vang, tiếp theo truyền đến hai tiếng xe đột nhiên thay đổi cùng thanh thắng gấp.

      Lốp bánh xe của hai chiếc xe vận tải, đồng thời bị súng bắn bể, mà xe vận tải hướng đối diện trượt, đụng phải cây lớn bên đường.

      Lãnh Như Phong giơ súng, nhắm súng vào ngay tài xế của chiếc xe, cửa kính xe là kính chống đạn, súng cũng hề bắn xuyên qua nó, Lãnh Như Phong cũng gấp, lại liên tục nổ hai phát súng.

      Ba súng, ba viên đạn, đều đánh vào cái đốt, kính chống đạn chợt bể tan tành, cuối cùng viên đạn kia, xuyên qua thủy tinh, bắn vào đầu của người lái xe

      Trong buồng xe của hai chiếc xe vận tải, đột nhiên lao tới hơn mười người mặc áo chống đạn, các tay bọn họ cầm súng tự động, hướng tới nơi Lãnh Như Phong và Lam Thấm Tâm, bắn phá trận lung tung.

      Sau khi bọn họ bắn phá trận ,thấy ngọn cây kia có động tĩnh chút nào, cũng cẩn thận qua xem xét.

      Đột nhiên, nhưng thấy hai bóng dáng màu đen, đứng ở phía sau bọn họ, hai người giơ súng máy hạng lên, điên cuồng bắn phá trận, mục tiêu các nàng bắn phá, là đầu của những người đó, phát súng lấy mạng.

      Mấy chục người, nhưng mà thời gian cái nháy mắt, trong khoảnh khắc, bị Lãnh Như Phong và Lam Thấm Tâm giết hết sạch.

      Lúc người cuối cùng ngã xuống rồi, Lãnh Như Phong và Lam Thấm Tâm cười tiếng, nghĩ đến muốn thấy vòng tay Huyết Tinh Thạch, hai người nhanh chóng xoay người vào mặt sau của chiếc xe vận tải.

      Bên trong có mấy tủ sắt lớn, Lãnh Như Phong và Lam Thấm Tâm phân công nhau vừa mở ra tủ sắt, bên trong đều là hạng đồ cổ, nhưng mà, có vòng tay Huyết Tinh Thạch các muốn tìm.

      Lãnh Như Phong và Lam Thấm Tâm vừa muốn xuống xe mặt khác chiếc xe tìm kiếm, đột nhiên, lãnh Như Phong dừng chân lại, ánh mắt lợi hại nhìn hướng toàn bộ thùng xe.

      “Thấm Tâm, cậu có cảm thấy được chiều dài của buồng xe này ngắn thước hay ” Lãnh Như Phong đem buồng xe cẩn thận tra xét cái, gật đầu xác định, “ sai, đúng là ngắn thước.”

      Lam Thấm Tâm tà tà cười, vung tay lên, “, qua xem chút.”

      Hai người xuống xe, tới phòng điều khiển, quả nhiên, hai người ở phòng điều khiển dựa vào địa phương sau của khoang xe, thấy được cái khóa mật mã.

      Lãnh Như Phong áp vào, đưa tay chuyển động mật mã khóa, hai tai rung động, nghe thanh của mật mã khóa chuyển động, đến phút đồng hồ, chỉ nghe thanh của mật mã khóa biến đổi, tay lạnh như phong vặn vẹo, mật mã khóa bị mở ra.

      Cửa ngầm cùng nhau tự động văng ra, hai mắt Lãnh Như Phong và Lam Thấm Tâm sáng ngời, nhưng thấy bên trong có tủ sắt cao nhất, thấy cấp độ, phẩm chất của tủ sắt,các chỉ biết, bên trong nhất định chính là vòng tay Huyết Tinh Thạch

      Lập tức liền gặp được vòng tay Huyết Tinh Thạch mơ ước lâu, Lãnh Như Phong và Lam Thấm Tâm cũng cao hứng nhếch môi cười.

      Lãnh Như Phong đưa tay, sau ba phút, cuối cùng đem tủ sắt mở ra.

      Bên trong giấu tinh xảo hộp gỗ lỗi thời, Lãnh Như Phong giống như thổi phồng bảo bối nâng nó lên, Lam Thấm Tâm đưa tay mở hộp báu ra, nhưng thấy đôi vòng tay khảm đầy đá quý màu đỏ máu, lẳng lặng nằm tại mặt .

      Lam Thấm Tâm giơ vòng tay lên, cho mình đeo cái, cho Lãnh Như Phong đeo cái, tay của hai người đặt chung chỗ, vòng tay đeo đối thủ tại cổ tay trắng mịn của các , tản ra hào quang nhàn nhạt mê người, xinh đẹp lóa mắt, đoạt tâm phách người.

      “Ha hả, hỗ là vòng tay Huyết Tinh Thạch, so với ở sách nhìn thấy còn xinh đẹp hơn.” Lãnh Như Phong mê muội nhìn nó, nhịn được tán thưởng.

      “Tốt lắm, chúng ta mau chóng rời nơi này , chuyến này đến đây, xem như uổng công.” Lam Thấm Tâm cười nhạt tiếng, thu tay về, dẫn đầu nhảy xuống phòng điều khiển.

      Đột nhiên, dừng chân lại, ánh mắt trầm nhìn chằm chằm phía trước.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 3 : linh hồn bị cắn nuốt


      Lãnh Như Phong theo sau nhảy xuống, thấy thần sắc của đúng, theo ánh mắt của xem qua, sắc mặt đồng dạng trầm xuống, trong ánh mắt có tư thế nổi lên cổ gió mưa.



      “A Hành, ý cậu đây là gì?” Lãnh Như Phong trầm giọng hỏi.



      Đối diện các , đứng đội người, toàn bộ đầy đủ đều là võ trang, từ đầu đến chân toàn bộ làm chống đạn phòng hộ, nhất định có điểm sơ hở.



      Mà dẫn đầu người, chính là A Hành người báo cho các biết tin tức, huynh đệ cùng các từ cùng nhau lớn lên.



      “Lãnh Như Phong, Lam Thấm Tâm, hôm nay là cơ hội tốt nhất để cho các biến mất thế giới này, vì có được cơ hội này, tôi lao lực tâm tư cho tới đây chỉ vì vòng tay Huyết Tinh Thạch, mới có thể đem các dẫn tới nơi này.”



      “Đây là cái bẫy cậu sớm thầm bố trí?” Lam Thấm Tâm khinh thường cười lạnh, đối mặt mấy chục cây súng tự động cao đoan, 1 chút cũng kinh sợ, hoảng hốt vội.



      A Hành cười hiểm, hình tượng từng tao nhã , hôm nay của , trở nên đặc biệt giống với lúc trước, lạnh rên tiếng , , “ tồi, đây là vòng tay Huyết Tinh Thạch, là món quà tự tay tôi lúc trước cho A nước, cũng là tôi đề nghị người lãnh đạo của A quốc, cầm nó để làm lễ vật đưa cho Z quốc, kế sách vận chuyển đồ cổ này, cũng là tôi cố ý làm cho hai vị nghĩ tới, trước đó lâu, hai khung máy bay kia, bị người hữu tâm làm cho nổ, hai vị, hôm nay, các chạy thoát.”



      “Ha hả, Thấm Tâm, mỗi ngày chúng ta giết hại sói, nghĩ tới, con sói tại bên người, chúng ta thế nhưng phát , kết quả là, cho nên làm cho sói phản bội cắn hơi.” Lãnh Như Phong cười lạnh, lời vô cùng châm chọc.



      Đột nhiên biết được huynh đệ tốt cùng nhau lớn lên với mình từ phản bội, tư vị này, hẳn là chịu khổ sở.



      Lãnh Như Phong , A Hành cũng cần, dù sao, tiếp nữa lâu nữa hai người chính là người chết, bị người chết châm chọc vài câu, coi như là các trước khi chết bất mãn mà phát ra câu oán hận.



      A Hành vung tay lên, bên cạnh hơn mười người đầy đủ võ trang, giơ trận súng cuồng quét đối với hai người Lãnh Như Phong và Lam Thấm Tâm.



      Lòng hai người Lãnh Như Phong và Lam Thấm Tâm vốn thông minh sắc sảo, bóng dáng chợt lóe, vọt đến phía sau hàng xe.



      Nha , người ta đầy đủ võ trang, cũng đánh chết người sắt, khiến các cùng người máy đánh nhau, cuộc chiến này còn đánh như thế nào?



      Nhưng mà, giữa người máy, có người là ngoại lệ.



      Sau khi Lãnh Như phong và Lam Thấm Tâm nhìn nhau, người cùng nhau bay lên trần xe xe vận tải, giơ trận súng cuồng quét hướng bóng dáng của A Hành,.



      A Hành trăm triệu nghĩ tới, thế nhưng các sợ chết dám đứng ở bên trong phản kích rừng súng mưa đạn của , dư quang trong ánh mắt của nhìn lướt qua đồng hồ điện tử cổ tay , đồng hồ điện tử biểu còn có năm giây.



      A Hành cười hiểm, lui về sau , phần đông người máy cũng cùng nhau đứng ở phía trước A Hành ,vì mà đỡ đạn, đồng thời, giơ súng lên sớm bắn đối với Lãnh Như Phong và Lam Thấm Tâm.



      Lãnh Như Phong khinh thường nhếch môi cười, cầm lấy cây súng lục sau thắt lưng áo, xuyên qua đám người, tiếng súng oành, chỉ nghe thấy trong đám người, A Hành kêu thảm tiếng, viên đạn, bắn vào chỗ mi tâm của .



      Cùng lúc, chỉ nghe thấy phía dưới xe vận tải, tiếng rung trời nổ, hàng mui xe của Lãnh Như Phong và Lam Thấm Tâm, hai người tìm cái, thân mình bị lực mạnh nổ to lớn, chấn lên trời cao.



      Vòng tay Huyết Tinh Thạch tay của hai người, đồng thời phát ra đạo ánh sáng màu đỏ, đem hai thân thể của con người bao bọc chặt, linh hồn hai người, dần dần bị hút tách thân thể, rất nhanh bị vòng tay Huyết Tinh Thạch nuốt chửng lấy.



      Linh hồn của các còn tới kịp liếc mắt xem thế giới này cái, bị vòng tay Huyết Tinh Thạch mang , trát mắt thấy, biến mất còn tăm tích.



      ~Phân chia Đẳng cấp với địa giới ( độc giả nhất định xem )~



      Cấp bậc đấu khí: Đấu Giả, Đấu Sư, Đại Đấu Sư, Đấu Linh, Đấu Vương, Đấu Hoàng, Đấu Tông, Đấu Tôn, Đấu Thánh, Đấu Thần, mỗi cái cấp bậc lại được phân chia để có sao đến cấp bậc cửu tinh, có lẽ phía Đấu Thần vẫn còn, nhưng đến phần này, trước hết Yên Yên giới thiệu đến nơi này mà thôi.



      Đẳng cấp võ giả: võ sĩ sơ cấp, trung cấp võ sĩ, võ sĩ cấp cao, Vũ Thánh, Vũ Thần, giữa mỗi cái cấp bậc lại phân là sơ cấp, trung cấp, cao cấp, ba cái cấp bậc.



      Cấp bậc Kiếm sĩ: sơ cấp kiếm sĩ, trung cấp kiếm sĩ, cao cấp Kiếm Sĩ, Kiếm Thánh, Kiếm Thần, giữa mỗi cái cấp bậc lại phân là sơ cấp, trung cấp, cao cấp, ba cái cấp bậc.



      Cấp bậc Luyện dược sư: cả mười phẩm luyện dược sư.



      Các loại cấp Đan dược: cả mười phẩm đan dược.



      Cấp độ của Luyện dược sư và đan dược,phẩm chất bằng nhau, tỷ như: 4 phẩm luyện dược sư, chỉ có thể luyện chế ra đan dược 4 phẩm trở xuống, nếu như luyện chế ra 5 phẩm đan dược, tăng lên cấp bậc luyện dược sư của chính mình.



      Cấp bậc Luyện khí sư: sơ cấp, trung cấp, cao cấp, luyện khí đại sư, Đại Thánh, Đại Thần, cấp bậc luyện khí sư càng cao, luyện chế ra tới cấp bậc vũ khí cũng càng cao.



      Luyện khí sư Cao cấp có thể luyện chế ra vũ khí cấp thấp, luyện khí sư cấp thấp, luyện chế ra vũ khí cao cấp. ( khụ khục… Có điểm nhiều lời. )



      Cấp bậc Ma thú: ma thú bình thường vừa đến thập giai, ma thú tu luyện đến thập giai, là có thể tiến hóa thành vi linh thú, tiếp tục tu luyện.



      Linh thú, thánh thú, thần thú, các cấp là sơ cấp, trung cấp, cao cấp, ba cái cấp bậc, mặt khác, còn có Siêu Thần Thú, đế vương thú, cấp bậc thần thú siêu cường này đó, cũng là sơ cấp, trung cấp, cao cấp, có lẽ còn có rất cao , Yên Yên đây cũng giới thiệu từng cái.



      Đại Lục Đấu Khí, nhân tộc ở địa giới, chia làm bốn đại quốc, đông Nhạc quốc, tây Phượng quốc, Nam Triều quốc, bắc chấn quốc.



      Mỗi quốc gia đều chiếm cứ khối thuộc địa bàn của mình, quốc gia chỗ ở của nữ chủ là Nam Triều quốc, thành thủ đô Nam Triều — An Dương thành, cái thành thị từ xưa đều mang theo danh tiếng.



      Trừ bỏ 4 quốc gia này, còn có Thú nhân tộc, Ma tộc, Ải nhân tộc, Tinh linh tộc, tộc.



      Nhân tộc ở của địa giới, ở Đại Lục Đấu Khí bên phía nam, liền nhau với Tinh linh tộc, Ma tộc.



      Nhân tính Thú nhân tộc rất tàn bạo, trời sanh tính dễ giết, bọn họ ở phía cực bắc tại Đấu Khí Đại Lục, địa phương rét lạnh nhất , bởi vì ngoại hình Thú nhân tộc đặc biệt nhục nhã, hơn nữa thích giết tộc, loại người khác cũng vui cùng bọn họ lui tới.



      Ma tộc ở tại phía tây của Đại Lục Đấu Khí, là chủng tộc thần bí nhất, về ngoại hình người của ma tộc và nhân tộc cơ bản giống nhau, nhìn đoán ra, nhưng người của ma tộc có đặc điểm, đó là có thể nhìn tối trong ban đêm, ở thế giới của Ma tộc, đêm tối giống như ban ngày, qua lại tự nhiên.



      Nhân tộc, Ma tộc, Thú nhân tộc, ba cái chủng tộc này là chủng tộc lớn nhất của Đại Lục Đấu Khí, cái Tinh linh tộc khác, tộc, Ải nhân tộc đều là chủng tộc , bọn họ ở phía đông của Đại Lục Đấu Khí.



      Rừng rậm ma thú, là cả Thiên đường rèn luyện của tu luyện giả Đại Lục Đấu Khí, nó băng ngang qua ở giữa Đại Lục Đấu Khí, vượt qua mỗi địa bàn của chủng tộc, gọi là tòa rừng sâu lớn nhất trong số của thế giới.



      Trong rừng rậm ma thú, chứa đựng đỉnh Địa ngục, vực sâu Minh vực, đại dương hắc thú . .. Vân vân.







      Tốt lắm, về phần Đại Lục Đấu Khí, Yên Yên giới thiệu đến đây thôi, kể lại muốn biết thêm hơn nữa, xin hãy xem tiếp…

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Edit: Lãnh Mị Nguyệt
      Beta:Roseila
      Chương 4: Chết mà sống lại.


      Đại lục Đấu Khí, Nam Triều quốc, An Dương Thành . .

      Lúc này buổi chiều, giữa nghĩa trang Lãnh gia, tám táng công ra sức đào hố mộ, cách bọn họ năm thước,đặt quan tài màu đen.[táng công: người làm mái táng]

      Rất nhanh, cái hố mộ được đào xong, táng công chung sức đem quan tài chậm rãi đưa xuống dưới cái hố mộ, sau khi để thận trọng, táng công cũng lên, cầm lấy công cụ, chuẩn bị chôn cất quan tài, đột nhiên . . .

      Vốn là bầu trời trong xanh, đột nhiên trận mây đen giăng đầy, cuồng phong gào thét.

      Gió lớn khiến các táng công cách nào tiếp tục nữa, họ vội vàng buông công cụ, từng đấu khí phóng ra ngoài, tạo thành áo giáp đấu khí, ngăn chặn cuồng phong.

      Bầu trời dần dần tối, giống như ban đêm mảnh đen nhánh.

      Đột nhiên, tai mọi người chỉ nghe bên cạnh tiếng vang lớn, vang xé trời, tiếng vang qua, cuồng phong bỗng nhiên dừng, bầu trời dần dần biến sáng.

      Các táng công vô cùng kinh ngạc quỷ thiên khí này, mọi người thu hồi áo giáp đấu khí, cầm lên công cụ, muốn phải nhanh lên chút hoàn thành công việc, được về sớm chút.

      Đột nhiên, họ đồng thời ngừng động tác, ánh mắt nhìn về phía quan tài, thân hình chợt cứng ngắc, mắt trợn lên, trong ánh mắt tràn đầy hoảng sợ, ngây ngốc đứng tại chỗ nhúc nhích, đờ người ra.

      Hố mộ phía dưới, quan tài, thiếu nữ đứng thẳng, thiếu nữ tướng mạo xinh đẹp, thân bạch y, tóc dài mềm mại, quần áo lay động, mở to đôi mắt liếc về phía họ.

      Hai tròng mắt sắc sảo của Lãnh Như Phong gì sánh được, lạnh lùng nhìn phía kia nhóm người ăn mặc kỳ lạ, trong mắt sát khí chợt lóe lên rồi biến mất, chết tiệt, bọn họ là ai, đây là địa phương nào?

      và Lam Thấm Tâm ràng lúc cướp vòng tay Huyết Tinh Thạch, bị bom làm cho nổ tung lên trời, làm sao trong nháy mắt, lại tới đây?

      Vòng tay Huyết Tinh Thạch, đúng rồi, vòng tay Huyết Tinh Thạch của .

      Lãnh Như Phong liền giơ tay lên, hướng cổ tay nhìn, trông thấy vòng tay Huyết Tinh Thạch vẫn còn ở cổ tay , thở phào nhõm, chợt, sắc mắt của cứng đờ, chớt cút đầu xuống nhìn về phía thân thể của mình, sắc mặt trong nháy mắt biến thành màu đen.

      Ách, thân thể này làm sao như vậy, đây phải là thân thể của a?

      Trời ạ, là ma rồi, huyền ảo, cái này . . . . . . phải là xuyên qua chứ?

      đúng a, là linh hồn xuyên qua, vòng tay Huyết Tinh Thạch này tại sao ở tay ?

      Chẳng lẽ, là nó mang đến nơi này?

      Cái này đâm kích, khiến nội tâm Lãnh Như Phong trận đảo lộn, cuồng phong bão táp, cuồng phong trôi qua rất nhanh, tỉnh táo lại, mắt sáng như đuốc, nhìn chằm chằm mấy người phía .

      Cho đến lúc này mấy người táng công này mới hồi phục lại tinh thần, bọn họ nhìn về phía Lãnh Như Phong ánh mắt tràn đầy sợ hãi, ánh mắt kia giống như thấy được quỷ vậy.

      Mấy người táng công toàn thân run rẩy, rốt cuộc, người táng công cuối cùng nhịn được thánh thanh hô to, ánh mắt tràn đầy sợ hãi.

      “Quỷ a . . .”

      “A . . . Có quỷ a, nha đầu Lãnh gia biến thành lệ quỷ a . . .”

      “Quỷ . . . Quỷ a . . .”

      Mấy người táng công cực kỳ hoảng sợ, sợ đến nổi cùng nhau kêu gào, trong nháy mắt trốn chạy khắp nơi.

      “Câm miệng, ta chết mà sống lại, đây chính là số trời, quỷ từ đâu tới.”

      Lãnh Như Phong quả quyết nghiêm túc quát tiếng, ánh mắt ngoan lệ, mặt sát khí lóe lên, chỉ cần các táng công còn dám mở miệng, nhất định đem bọn họ tiêu diệt. [ngoan lệ: hung ác tàn bạo]

      Lãnh Như Phong khí thế cường đại, trong nhát mắt đem mấy người táng công chấn trụ, để cho bọn họ im như thóc, dám lên tiếng, nhìn chằm chằm ánh mắt của lại tràn đầy khủng hoảng vẻ sợ hãi, dám tin điều bản thân thấy.

      Thiếu nữ trước mắt, tuy rằng đứng so với bọn thấp hơn, nhưng nàng thân khí thế, quân tâm thiên hạ, bễ nghễ vạn vật, nàng tựa như chúa tể cái thể giới này, kiêu căng đem bất luận kẻ nào nhìn ở trong mắt.

      [bễ nghễ vạn vật: đến mức liếc nhìn vạn vật]

      _______________________

      (* Lãnh Mị Nguyệt: Trong chương có khác nàng khúc . vì xưng vì Phong tỷ mới xuyên về còn tư tưởng đại, nàng vì những người ở đây mang tư tưởng xưa, sau này khi Phong tỷ hòa vào cuộc sống ở đây đổi sang xưng nàng.


      Chương 5: Thế giới huyền ảo


      Đường đường là tên rác rưởi nhất Lãnh gia, khi nào bực đến mức cũng có khí thế cường đại , ánh mắt kia của , dường như đem bọn họ thành những con kiến, thèm để họ vào trong mắt.
      Chẳng lẽ, theo Diêm La vương chạy lòng vòng ở đâu đó, khí thế trong người có thay đổi sao?
      Đột nhiên, vài cái táng công bất chấp chết rồi sống lại của Lãnh Như Phong, sợ tới mức co cẳng chạy.
      Lãnh Như Phong, ánh nhìn khinh bỉ lướt qua mấy người … bóng lưng táng công kia, rên tiếng khinh thường lạnh lẽo, hướng mặt nhún người nhảy…
      Úc… Chết tiệt…
      Cả thân thể Lãnh Như Phong vừa nhảy lên cao nửa thước, đột nhiên, cả người vô lực, nháy mắt thân hình đánh ngã , cũng may đúng lúc ổn định thân thể của mình, lần nữa rơi vào trong quan tài.
      Sắc mặt Lãnh Như Phong có thể là rất tối a, là dọa người a a a a! ! ! !
      Đường đường sát thủ quốc tế nổi danh bảng xếp hạng , thậm chí ngay cả cao hơn thước cũng nhảy lên, ra đúng là dọa Lãnh Như Phong .
      Lúc sau khinh bỉ chính mình phen , chậm rãi vận khí, đột nhiên, sắc mặt trận ảo não, mới phản ứng được, cổ thân thể này phải là của , trong cơ thể chút nội lực đều có.
      Lãnh Như Phong xem hướng lên phía , sắc mặt rùng mình, lại lần nữa nhún người nhảy, hai tay rất nhanh chống đỡ mặt đất, thân thể lộn vòng, đậu ở mặt đất.
      Lãnh Như Phong nhìn về phía chổ có người ở này, khắp nơi đều là mộ bia, bia mộ của dòng họ thế nhưng cùng dòng họ của giống nhau, đều là họ Lãnh.
      Lãnh Như Phong nhớ tới, táng công này , nha đầu của Lãnh gia , chẳng lẽ, chủ nhân thân thể này của , cũng là họ Lãnh?
      đưa mắt nhìn về phương xa, nhóm táng công này sớm mất bóng dáng, hoảng hốt vội, theo phương hướng bọn họ rời , bước nhanh.
      Phương hướng bọn họ chạy trốn ,là quê hương của chủ nhân thân thể này, theo nhóm , đúng vậy.
      Lãnh Như Phong hơn mười phút sau, đột nhiên, bụng của truyền đến thanh , cảm giác đói bụng nháy mắt làm cho cảm giác bụng muốn dán sát vào lưng.
      Chết tiệt, thân thể này cũng biết chết mấy ngày, nhất định là lâu có ăn cái gì.
      Lãnh Như Phong đưa mắt nhìn xung quanh, đột nhiên, mắt sáng lên, bên phải . nơi xa, có đám lớn rừng rậm, rừng rậm rất lớn, thể nhìn thấy phần cuối.
      Ha hả, là trời triệt đường sống của Lãnh Như Phong , nơi rừng rậm nhất định có động vật, chỉ cần có động vật, thức ăn của liền có rồi.
      Lãnh Như Phong chịu đựng đói khát, nhanh hơn hướng rừng rậm phía trước tới.
      Rừng rậm nhìn rất gần, nhưng khi lại rất xa, Lãnh Như Phong hơn nửa canh giờ rồi, khoảng cách vùng rừng rậm kia còn có mảng đường lớn .
      Đột nhiên, bầu trời truyền đến vài tiếng kêu to lớn, vài vật thể nhìn bay qua khoảng đỉnh đầu của .
      Lãnh Như Phong ngước mắt nhìn lại, nhất thời, miệng của mở lớn thành hình chữ O, trong mắt tràn đầy tò mò.
      Trời ạ, đó là vật gì, khổng lồ như vậy, là điểu sao?
      đúng, điểu làm sao có thể lớn như vậy, so với điểu gặp ở giữa rừng rậm nguyên thủy , còn lớn hơn mười lần, thứ kia nhìn sao cũng phải là điểu, mà là…
      Là cái gì? Lãnh Như Phong sững sờ, đột nhiên, linh quang trong đầu chợt lóe.
      Biến dị điểu, tồi, chính là biến dị điểu.
      Ha hả, xem ra, thế giới này căn bản cũng phải là cổ đại, mà là trong lịch sử vô căn cứ của dị giới, trong lúc vô tình thế nhưng nhầm vào dị giới huyền ảo .
      Ha hả, thú vị, thú vị.
      Xem ra, thế giới này so với thế kỷ hai mươi mốt chơi tốt hơn nhiều.
      Nhưng mà, nếu vòng tay Huyết Tinh Thạch có thể mang tới nơi này, vậy Thấm Tâm, cậu ấy cũng bị nó mang tới nơi này sao?

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 6 :Ký ức dung hợp.


      Lãnh Như Phong bên trầm tư suy nghĩ, bên tăng nhanh cước bộ, xem những đại điểu kia chẳng qua là trong nháy mắt, liền bay đến rìa rừng rậm, trong lòng xem kia là ước ao đố kỵ oán hận a a a a ! ! !

      Hừ, bao lâu, cũng nhất định có đại điểu, đến lúc đó, Lãnh Như Phong muốn đâu liền đó, chơi đùa khắp cái dị thế này, quả là mãm nguyện.

      Lãnh Như Phong nhấc chân phải tiếp tục về phía trước, bất thình lình, đầu của đau, rất nhiều hình ảnh, thuận tiện mà đến, mãnh liệt cứng rắn tiến vào trong đầu .

      Lãnh Như Phong đau ngồi xổm xuống, hai tay ôm đầu, bởi vì đầu quá đau, để cho thân thể nàng nhịn được có chút run rẩy, nhưng ô ô cắn răng chịu đựng, hề hừ ra tiếng.

      lúc lâu sau cơn đau đầu, Lãnh Như Phong hoàn toàn dung hợp ký ức của thân thể này, hợp hai làm .

      ra, đây là nơi gọi là dị thế huyền huyễn của đại lục Đấu Khí.

      Nơi này tôn sùng đấu khí, sùng bái cường giả, kính trọng cường giả, ngoại trừ đấu khí ra, còn có võ giả và kiếm sĩ, bất kể ngươi tu luyện cái gì, tất cả lấy thực lực chuyện.[cường giả: người mạnh]

      Ở nơi này lấy người mạnh làm vua thế giới, mặc kệ người là ai, lão tử Thiên Vương cũng tốt, khuất cái đường phố cũng tốt, chỉ cần ngươi là cường giả, liền được người khác tôn sùng.

      chủ nhân của cái thân thể này, lại là phế vật khóc sụt sùi, linh cơ người ít thấy thương, năm nay 15 tuổi, vẫn chỉ là dừng lại ở sao phương diện đấu giả.

      Chủ nhân thân thể này cùng trùng tên Lãnh Như Phong, là con cháu Lãnh gia đừng đầu tam đại gia tộc ở An Dương Thành.

      Lãnh gia tám đời đồng đường, gia tộc lớn, gia tộc có rất nhiều người, có thể tưởng tượng được.[đồng đường: ở cùng chỗ]

      Hậu duệ Lãnh gia khuông, mỗi thế hệ con cháu đều xuất thiên tài đấu khí cao cấp, nhân tài đông đúc, đó là lí do mà nhiều năm qua vẫn thủy chung chiếm giữ vị trí đừng đầu tam đại gia tộc.

      Mà Lãnh Như Phong, còn lại là loại khác của Lãnh gia, phế vật duy nhất giữa đông đảo nhân tài của Lãnh gia.

      Khi Lãnh Như Phong năm tuổi, bị người nghiệm chứng ra người khả năng tu luyện đấu khí là rất ít, cho dù tu luyện đấu khí, cũng nhiều nhất là tu luyện tới cấp bậc đấu giả đỉnh cao, thực lực cũng tăng lên nữa.

      Thực lực đấu giả đỉnh cao, người đời căn bản nhìn ở trong mắt, ngay cả hạ nhân cũng có thực lực cấp đấu sư, cho nên người Lãnh Như Phong ít ỏi linh cơ kia, có có giống nhau hay , phế vật.

      Giữa đông đảo thiên tài Lãnh gia, bỗng xuất phế vật, giống như giữa giỏ táo vừa đỏ vừa lớn, lẫn trái táo thối rữa vậy, ánh mắt khác thường của mọi người đều rơi vào cái giỏ táo đều như phía kia, cảm giác đáng tiếc.

      Lãnh Như Phong là điều sỉ nhục của Lãnh gia, cho nên bề của Lãnh gia, cũng chính là ông nội Lãnh Như Phong, bao giờ cũng đối đãi với rất hà khắc.

      Lãnh Như Phong là con cháu dòng chính của Lãnh gia, đứng hàng Hành lão ngũ, năm nay mười lăm tuổi, tất cả mọi người gọi nàng là Ngũ tiểu thư, coi thường người của nàng trực tiếp gọi nàng phế vật tiểu thư.

      Mà Lãnh Thanh Vân trước khi lấy mẹ của Lãnh Như Phong Dạ Quân Chi, cưới hai phòng vợ, sinh hai trai hai , cũng chính là ca ca và tỷ tỷ của Lãnh Như Phong.

      Dạ Quân Chi là Lãnh Thanh Vân lần lịch luyện quay về mang về, lai lịch, cho nên ở Lãnh gia, địa vị của Dạ Quân Chi bằng người có bối cảnh Đại phu nhân và Nhị phu nhân.

      Chỉ có điều được cái, Lãnh Thanh Vân đối với hai mẹ con Dạ Quân Chi và Lãnh Như Phong tình sâu nghĩa nặng, chút cũng để bụng tên phế vật của Lãnh Như Phong, đối với nàng cưng chiều có thừa.

      Ở Lãnh gia, chính là dựa vào thực lực chuyện, thực lực của người nào càng mạnh, cho dù người nào đều có phân lượng, mà Lãnh gia mỗi đời gia chủ, đều là do các trưởng lão trong gia tộc bầu ra.


      Edit: Nguyệt Vũ
      Beta: Roseila

      Chương 7:Rừng rậm ma thú


      Lãnh Thanh Vân thân là đứa con cả của Lãnh Triển Bằng , thân cũng là thiên tài đấu khí, bốn mươi tuổi đạt tới cấp bậc cửu tinh của Đấu Tông.

      Vào tuổi của , thuộc tiền lệ ở An Dương thành, hai cái đại gia tộc khác cùng loại tuổi người này với , vẫn chỉ là dừng lại ở cấp bậc của Đấu Hoàng.
      Cho nên, địa vị Lãnh Thanh Vân ở trong gia tộc rất cao, cũng được con trưởng Lãnh Thanh Vân cực kì sủng ái mẹ con Dạ Quân chi, để tránh mẹ con các nàng bị ngoại nhân xem thường, Dạ Quân chi cùng Lãnh Như Phong cả ngày đều ở trong viện tại của chính mình, dễ dàng ra ngoài.
      Bởi vì thương của Lãnh Thanh Vân, làm cho những người khác đều đỏ mắt ghen ghét hết sức, nhưng cũng dám động mẹ con các nàng dễ dàng .
      Phế vật sao, ha hả…
      Lãnh Như Phong cười khinh thường, phế vật chết, thiên tài sống lại,người thân của Lãnh gia , tôi Lãnh Như Phong cho các ngươi biết, đến tột cùng ai mới là phế vật.
      Ánh mắt của Lãnh Như Phong lạnh nhạt , hướng rừng rậm trước mặt nhìn lại, tuy rằng cổ thân thể này chưa từng bao giờ tới nơi này, nhưng biết, nơi này chính là rừng rậm ma thú mà nhóm ca ca tỷ tỷ của thường nhắc tới.
      Rừng rậm ma thú, là Đại Lục Đấu Khí tòa rừng rậm nổi danh nhất từ xưa, bên trong ma thú vô số, nguy hiểm rất nhiều, là nơi Thiên đường tăng cao thực lực .
      Bên trong chẳng những có ma thú, cũng nhiều của cải thiên tài địa bảo, ma tinh thạch của ma thú có thể đem ra luyện chế đan dược, cũng có thể đem ra luyện chế vũ khí.
      Mà bên trong của thiên tài địa bảo, cỏ linh chi, nhân sâm, đông trùng hạ thảo trăm năm, này đó nhưng mà tiểu nhi khoa, khắp nơi đều có, ở Đại Lục Đấu Khí , căn bản giá trị tới mấy kim tệ.
      Bảo vật chân chính, ở tận cùng bên trong của rừng rậm ma thú, bảo bối bên trong , thứ có thể bán hơn mấy vạn kim tệ, thậm chí mấy trăm ngàn cái kim tệ, làm cho người ta lâm vào điên cuồng.
      Nếu ngươi may mắn, gặp được thứ, mà bị ma thú trông coi nó ăn , ngươi có thể đêm làm giàu, trở thành vạn nguyên hộ.


      Cho nên, người đến rừng rậm ma thú lịch luyện , nửa là vì đề cao thực lực mà đến, nửa là vì phát tài mà tới.


      Ánh mắt của Lãnh Như Phong nhìn về phía rừng rậm ma thú, có chút hướng tới, ảm đạm cười, chút do dự hướng nó đến.
      Sau ba mươi phút, Lãnh Như Phong rốt cục tới chỗ bên cạnh của rừng rậm ma thú, xem hướng rừng rậm bên cạnh của cổ thụ già nua, cây cối khỏa khỏa cao hơn trăm mét, có thể thấy được khu rừng rậm này của niên đại xa xưa.


      Chủ nhân thân thể này, trước kia là nhất định là tên vô dụng chưa bao giờ bước vào khu rừng rậm này, đối với nguy hiểm của phương diện này, hoàn toàn biết gì cả.
      Nhưng mà, kia là trước kia, bây giờ Lãnh Như Phong, nữ sát thủ thiên tài của thế kỷ hai mươi mốt sống lại, hai chữ phế vật, từ nay về sau bỏ .
      Lãnh Như Phong chút do dự, tiến vào rừng rậm ma thú, mẫn tuệ-sâu sắc của hơn người phát , khu rừng rậm này, cùng với rừng rậm nguyên thủy ở thế kỷ hai mươi mốt của chơi đùa chút cũng giống.
      Cây cối của rừng rậm dày đặc, xanh um tươi tốt, vạn cây tranh quang vinh.
      Cổ thụ che trời đem ánh mặt trời phía ngoài che cái thất thất bát bát, mặt đất tầng cành khô lá cây dày, bởi vì nhiều năm thấy được ánh mặt trời, tản mát ra từng đợt hương vị của thối rữa.
      Lãnh Như Phong xa, liền gặp được phía trước có con dã chim trĩ cùng cỡ gì đó, vừa thấy được bóng dáng , quay đầu chạy.
      Lãnh Như Phong sững sờ, động vật kia, chưa từng thấy qua, như là con Ma Tước to lớn
      Đôi mi thanh tú của Lãnh Như Phong hơi hơi nhăn lại, trong đầu cất chứa tư liệu của dị giới này, đúng là ít đến thương cảm, tự nhiên phải đối đầu với hoang vu ma thú mà biết chút nào về nó.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :