1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

TUYỆT THẾ MỊ PHU NHÂN - SỞ SỞ

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      [​IMG]


      Tác giả: Sở Sở

      Thể loại: lãng mạn, cổ trang

      Người dịch: Vân Phiêu

      Nguồn: Blog Vân Phiêu.

      Tình trạng: hoàn thành (1 ngày tớ post 3 chap) Rating: lứa tuổi thích hợp đọc nhất là 16+, thậm chí có 1 số cảnh H (mình bôi trắng ko đọc cũng ko sao). Warning: 13+ miễn cưỡng đọc cũng dc, nhưng có chuyện gì tớ chịu trách nhiệm... Có hơi nhiều cảnh hot. Bạn nào thích vui lòng đứng đọc truyện


      Giới thiệu:

      Nàng xuyên qua đến cái thời xa lạ .

      Mấy muội muội thay nhau khi dễ nàng , đại ca vì cái gì nhìn nàng bằng ánh mắt ái muội . Nàng lại phát lão mẹ coi nàng như tồn tại , cũng tốt , chỉ cần làm cho nàng chết đói là được . Lão cha vì lợi đem nàng gả cho cái nam nhân chân đạp hai thuyền . Có khả năng sao ? cần lo lắng , nàng trực tiếp cuốn gói bỏ nhà trốn .

      chứng minh , cổ đại cuộc sống chẳng thích thú gì , mới vừa xuất môn bị người ta ngó tới ngó lui , đổi cái nam trang , xem còn ai dám mơ tưởng đến sắc đẹp của nàng .

      Oa , là bất lợi a , nàng như thế nào toát ra vẻ mê chứ ? Kìa cái ánh mắt tựa như ác lang đó tuỳ thời có thể đem nàng làm điểm tâm . Vì bảo trụ trong sạch nàng mau chóng chạy

      Bỏ chạy , bỏ chạy . đáng tiếc nàng lại tiến vào sai phòng . Tận mắt thấy cái sống sắc sinh hương mỹ nam tắm , tròng mắt suýt chút nữa là rớt xuống.

      nhận ra , nhưng vẫn phải có trách nhiệm với người ta . Nếu nàng giờ thân nam trang , vậy kết nghĩa em , dù sao đánh chết nàng cũng nhận mình đánh mất bạc, dự định ăn uống của người ta .

      Vì cái gì nghĩa huynh của nàng ánh mắt ngày càng ám muội , chẳng lẽ biến thái sao ? mặc kệ nàng là nam hay nữ , lợi dụng nàng say rượu trước đẩy ngã , sau đó bất kể nam nữ đều ăn sạch ...

      Nàng chạy trốn ....
      ly sắc, thuytMeoconkissu2 thích bài này.

    2. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      QUYỂN 1 - CHƯƠNG 1 - CHUYỆN XƯA BẮT ĐẦU

      Thế kỷ 21 thường xuyên lưu hành cái gì ? Đương nhiên là xuyên qua thời a .

      Trong tiểu thuyết đều nữ chủ xuyên qua thời đều có vận khí tốt đến có thiên lý , ở cổ đại hoành hành ngang ngược , muốn gió được gió , muốn mưa có mưa . Còn có thể gặp nhiều cái mỹ nam rất mực ôn nhu , hay cái loại hoàng đế mỹ nhân giang sơn , chính là cái loại nam nhân tốt này đều tuyệt chủng hết trơn .

      Thế kỷ 21 gian thương nhiều , chỉ cần có thể kiếm tiền chủ ý nào cũng có thể nghĩ ra được . Cho nên cái công ty xuyên thời long trọng khai trương .

      "Mặc tử cương dĩ" chính là xuyên qua thời công ty khai trương nửa năm nhưng đến nay chút sinh ý cũng có , nguyên nhân rất đơn giản , chính vì mọi người biết cái công ty này tồn tại .

      Xuyên qua thời chính là làm nhiễu loạn lịch sử, vì thế quốc gia nghiêm cấm kinh doanh dịch vụ này . "Mặc tử cương dĩ" trước mắt chính là địa hạ tổ chức , cái công ty làm ăn phi pháp . Bởi vì dịch vụ có vẻ đặc thù nên dám quảng cáo cũng dám phát truyền đơn , ngay cả việc mở cửa kinh doanh cũng dám . từng tìm ít người làm thí nghiệm, nhưng cho dù là miễn phí cũng có người nào dám thử . Bọn họ là duy nhất thế giới công ty xuyên qua thời , trước nay vốn có kinh nghiệm, cũng chưa từng thành công lần nào , vậy nên ai dám bảo đảm xảy ra chuyện .

      Giả dụ như xuyên đến cái chiến tranh niên đại , lại đúng lúc chiến trường , lúc đó có khi còn kịp nhìn tình huống xung quanh trực tiếp bị tống đến địa phủ . Cũng có người muốn xuyên đến người mỹ nữ nhưng lại bị tống đến thân của mẫu trư , xem xong chính mình dung mạo cũng đủ ghê tởm đến chết . Cũng có khả năng xuyên đến người vị thái giám , hay ông lão ngoài tám mươi , nọ vừa xuyên qua tiến thẳng đến quan tài , ba năm sau còn bị trộm mộ đem thi thể đào lên , thôi đủ loại nguyên nhân ...Chính vì như thế đến nay cũng có người nào xuyên qua .

      Công ty khai trương suốt nửa năm, đến nay rốt cuộc cũng tìm được người khách, hay chính xác chính là người thí nghiệm .

      Vân Thanh Thanh , nữ , 20 tuổi , phụ thân , mẫu thân mất , trước mắt là nhi , tài sản ba vạn nhân dân tệ (số ) .

      đến Vân Thanh Thanh tiểu thư nguyện vọng lớn nhất chính là vào được hệ tiếng Trung của trường đại học . Từ 18 tuổi khảo đến 20 tuổi , nàng vẫn kiên trì theo đuổi lý tưởng thi vào đại học của mình .

      Lại lần đến lấy giấy báo điểm, cũng vẫn như lần trước thất bại . Vân Thanh Thanh tiểu thư tức giận, cũng thèm để ý hình tượng mà đứng giữa đường mắng to . Thậm chí còn tuyên bố nếu ông trời đem sét đánh chết nàng , nàng xuyên đến cổ đại làm thước trùng ( hình như ý muốn chỉ việc được ăn ngon mặc đẹp phải ) . "Mặc tử cương dĩ" nhân viên nghe được của nàng tiếng mắng liền liên tục lừa gạt đem nàng làm vật thí nghiệm đầu tiên .

      "Được đó ? Khi nào mới có thể tìm cho ta cái linh hồn thích hợp" , Vân Thanh Thanh ngồi trong gian phòng mà mặc tử chế tạo cắn hạt dưa , sớm có vẻ kiên nhẫn .

      Xuyên qua thời chia làm hai loại, là thân thể cùng linh hồn đồng thời xuyên , hai là chỉ có linh hồn xuyên qua .

      Mà Vân Thanh Thanh nguyện vọng lớn nhất chính là xuyên thủng cổ đại làm cái thước trùng , đương nhiên lựa chọn phương án thứ hai chính là linh hồn xuyên qua . Tốt nhất chính là đem nàng xuyên đến thân thể của đại tiểu thư hay công chúa gì gì đó , cả đời lo thiếu ăn .

      Linh hồn xuyên qua có vẻ như rất phiền toái , phải để học giả linh hồn dùng phương pháp đặc thù tìm cái linh hồn sắp thoát xác hay cái linh hồn lòng muốn chết sau đó mới có thể tiến hành trao đổi .

      "Tìm được rồi" , đúng lúc Vân Thanh Thanh nhàm chán đến mức phát điên lên nhân viên tìm kiếm nãy giờ kia hưng phấn kêu rống lên .

      "Phải ?" , Vân Thanh Thanh vội bỏ hạt dưa trong tay lại , nịnh nọt chạy đến học giả linh hồn bên người , "Đại thúc a , cái gì thân phận vậy ? có tiền ? có đẹp ?"

      "Vân Băng Tâm , mười tám tuổi , Thiên Diệp vương triều , Lưu Thuỷ sơn trang đại tiểu thư , được xưng võ lâm đệ tứ mỹ nhân" , nhân viên công tác vừa mới mấy câu khiến cho Vân Thanh Thanh miệng chảy nước miếng .

      "Mới 18 ? hảo a . Lưu Thuỷ sơn trang đại tiểu thư , Vân Thanh Thanh giống như nhìn thấy đống vàng lớn toả sáng ở trước mắt . Võ lâm đệ tứ mỹ nhân , biết cùng Tây Thi kém bao nhiêu ?" , nàng đại tư sắc bình thường , có thể xuyên đến cái võ lâm đệ tứ mỹ nhân cầu còn được a .

      "Tiểu thư" nhân viên công tác đề tỉnh Vân Thanh Thanh chảy nước miếng ."Tiểu thư có đồng ý hay thân thể này ?" , hắc hắc , nhân viên công tác trong lòng cười gian , chính là số việc nàng còn có biết .

      Vân Thanh Thanh lau nước miếng , nghiêm mặt "Đương nhiên" .

      "Ngươi phải hiểu , khi tiến vào trong cơ thể Vân Băng Tâm vĩnh viễn cũng thể trở về" Người nào đó biểu tình cực kỳ hiểm , xáo trá đến cực độ .

      Vân Thanh Thanh kiên quyết gật đầu "Chỉ cần có thể làm thước trùng , cái gì cũng tốt".

      "Tốt , bắt đầu xuyên qua".

      Vân Thanh Thanh theo chỉ dẫn của nhân viên công tác tiến vào cái đỉnh lớn , công tác viên lập tức đem phần che kín lại , bắt đầu thao tác . Nhìn đến kim quang loè loè ,người người mặt mày hớn hở .

      Ầm vang tiếng , từng đạo hồng quang léo ra đem công tác viên thao tác doạ nhảy dựng lên , các thao tác khống chế được , thiết bị tổn hại nặng nề .

      "Xảy ra chuyện gì?"

      Xuyên qua học sĩ hơi giật mình đứng tại chỗ , nhìn gian thao tác hoàn toàn bị tổn hại , lâu sau miệng oa lên tiếng khóc "Xong rồi , ta cả đời tâm huyết còn nữa" ,lão nhân lớn đầu như vậy rồi , khóc là khóc, doạ người .

      Nhìn cái đỉnh chút , người có tâm địa thiện lương liền hỏi "thân thể của kia đâu rồi ?"

      Xuyên qua học sĩ mặt tối sầm , hữu khí vô lực " hoá thành tro rồi". xong liền hôn mê, nghe về sau cũng có tỉnh lại .

      Địa phủ

      Diêm Vương ngồi ở cao , thanh thanh cổ họng "Phía dưới là kẻ nào ?"

      Vân Băng Tâm lườm cái "Vô nghĩa , ngươi có mắt à ? Chính mình xem , đương nhiên là nữ nhân rồi"

      Diêm Vương mặt mũi có chút khó chịu "Quỷ hồn lớn mật , dám cả gan gào rít nơi địa phủ , đến đây , ta đánh ngươi xuống 18 tầng địa ngục".

      Vân Băng Tâm hừ lạnh "Ngươi dám bắt ta ? Ngươi muốn chết à ?"

      "Có gì dám?" Nghe khẩu khí của nàng lớn như vậy Diêm Vương có vài phần sợ hãi . ( diêm vương gì mà bị quát có vài câu sợ rồi )

      Vân Băng Tâm môi khẽ nhếch lên , đem hai tay khoanh ở trước ngực , nhàn nhạt "Đem sổ sinh tử của ngươi ra tra xem có hay tên của ta ?"

      Diêm Vương tròng mắt vừa chuyển , vội vàng đem sổ sinh tử ra tra , trước đây vài ngày Ngọc Hoàng có sai vị đến đây , có hay chính là vị này .

      "Ngươi tên gì ?" Tra cả nửa ngày mới sực nhớ là biết tên của quỷ hồn kiêu ngạo này là gì . ( sặc , biết mà tra cái nỗi gì , dốt thấy ớn)

      "Vân Băng Tâm"

      "Vân Băng Tâm ?"

      Diêm Vương tra sổ sinh tử , quả nhiên thấy tên của nàng ( chết chưa ) , tình quả nhiên có điểm đúng . Vốn kinh nghiệm đầy mình Diêm Vương lập tức thay ngay bộ dạng nịnh nọt " biết tiên tử là ai ?" Nếu sổ sinh tử có tên , tự nhiên nàng chính là tiên tử .

      "Bổn nương là Hồng nương" . Vân Băng Tâm lườm cái , "Ngươi cùng lão bà nhân duyên đều do ta se kết , như thế nào lại có thể quên ?"

      "Ngươi là Hồng nương?" Diêm Vương kinh hãi , Hồng nương có khi nào xinh đẹp như vậy đâu .

      Vân Băng Tâm , , là Hồng nương lườm cái , "Đây là bộ dáng khi nương ta đây đầu thai làm người, ta thấy tốt lắm cho nên mới lưu lại".

      Diêm Vương cười tủm tỉm nhìn Hồng nương "Hồng nương , có chuyện gì ?" còn muốn nạp thêm mấy người thiếp , tất cả đều trông cậy vào Hồng nương giật dây , ai cũng có thể đắc tội còn nàng trăm ngàn lần đều thể chọc vào .( thông minh a)

      "Gần đây đều lưu hành xuyên qua thời , ta cùng thời đại thần chung sức ở thiên đình mở ra toà 'giới thiệu hôn nhân xuyên thời ' làm cho cổ đại thần tiên cùng đại thần tiên đàm tình luyến ái . Bởi vì giúp cho Vương Mẫu nương nương hồng hạnh xuất tường bị phát nên Vương Mẫu nương nương phạt ta mau chóng nghiên cứu ra biện pháp an toàn . Nàng ngày sinh nhật còn phải cổ đại tìm tây phương thiên sứ ước hội , nếu ngày đó mà ta còn nghĩ ra biện pháp an toàn , nàng đem ta từ ngũ tinh thần tiên đánh xuống nhất tinh . ( ý bị giảm cấp đó mà ) , cho nên ta đầu thai đến cổ đại , lại ở đại tìm người có từ trường giống ta , chuẩn bị thực nghiệm thực nghiệm . Ta nghĩ nghiên cứu xem làm thế nào chặt đứt liên hệ giữa cổ đại và đại để cho Vương Mẫu có thể an toàn đương vụng trộm , hiệu quả sai , vửa rồi thành công".

      "Thành công?" Diêm Vương ánh mắt toả sáng , "Có thể giúp ta tìm vài đại sao ?"

      Hồng nương lườm cái ," có cửa đâu"

      "Vì sao ?" Diêm Vương lập tức xụ mặt xuống .

      Hồng nương lập tức tuôn ra tràng thoá mạ , "Ta đến thế gian đầu thai , bất quá chỉ mượn ngươi chén nước uống , ngươi cư nhiên cấp cho ta canh Mạnh bà , hại ta 18 năm chịu khổ , mãi đến khi tự mình thắt cổ tự tử mới nhớ lại hết thảy mọi việc . Nếu ta mà thắt cổ chết , mà chết nhớ được tất cả mọi việc , chậm trễ ngày sinh của Vương Mẫu ta khẳng định rất thê thảm".

      " phải...Vì canh Mạnh bà quá khó uống , căn bản thể nào bán được , ngươi là thần tiên , uống canh Mạnh bà căn bản sao , nhưng ngươi lại là muốn đầu thai , ta biết nên mới cho ngươi chén" Địa phủ nhìn quanh chỉ có canh Mạnh bà là có thể uống được thôi , Địa Tàng Vương vừa rồi còn muốn thu cái gì phí ô nhiễm ( xem ra phủ thực là bẩn ) , với Mạnh bà thân mật nhiều năm mới có thể lấy chén đem cho nàng uống , nào biết thiếu chút nữa gây đại hoạ .

      "Con bà nó chứ , khó uống thế mà ngươi còn cho ta uống a?" Hồng nương thường xuyên qua thời để chắp nối nhân duyên , sớm bị lây nhiễm thói hư tật xấu ở đại , cái cổ đại Diêm Vương phải là đối thủ của nàng .

      " phải" Diêm Vương tự biết thể cãi lại nên đành chạy nhanh tới cười làm lành , "Có chuyện gì ngươi cứ sai phái , chỉ cần tìm giúp ta vài đại".

      Hồng nương phen nhéo lỗ tai , " đại có chế độ vợ chồng , ngươi có nhiều tình nhân như vậy , đủ để ngồi tù , thậm chí bắn chết , ngươi còn thoả mãn à ?"

      "Đau a đau a"

      "Ngươi đây là vũ nhục nữ giới chúng ta , ta thay họ giáo huấn ngươi , ngươi dám có tư tâm , ta đem chuyện này tố cáo Vương phi của ngươi" .

      " cần a" Diêm vương so với khóc còn khó coi hơn , Vương phi của nổi danh mạnh mẽ, nếu để nàng biết ...( éc , sợ vợ )

      Hồng nương buông Diêm Vương ra , hừ lạnh tiếng "Bổn nương rảnh với cái nấm nhà ngươi , , thiên đình phục mệnh"

      " thong thả ha" Diêm Vương thở phào cái , cuối cũng cũng tiễn được cái ôn thần kia , vừa quay đầu lại bắt gặp ngay Vương phi đứng ở phía sau , hạnh mâu tràn đầy tức giận . Về Diêm Vương kết cục , mọi người cứ từ từ tưởng tượng .

      Hồng nương cưỡi mây , nhìn cảnh tượng nhân gian , nhìn Vân Thanh Thanh , thở dài tiếng , " nương , phải ta cố ý tuyển ngươi làm vật thí nghiệm mà vì số mạng ngươi nên như vậy . Ta cũng có thể hồi thiên đình phục mệnh , về sau ngươi thay ta đón nhận phiền toái , nhưng Vân Thanh Thanh ngươi tốt xấu gì cũng là trường học nữ bá vương , sợ nhà tiện nhân kia"

      Thanh của Nguyệt lão vang lên phía sau nàng "Chẳng nhẽ ngươi thấy nhân duyên đau khổ của nàng hay sao mà còn tuyển nàng?"

      Hồng nương trợn trắng mắt ,"Ta có biện pháp gì ? Số mệnh của nàng vốn là như vậy , làm người thứ nhất xuyên qua thời cũng nên chịu khổ chút" .

      "Ngươi sai lầm rồi , người thứ nhất xuyên qua thời cũng phải là nàng . Trước nàng còn có nương tên Bạch Mạn Điệp , bị bà ngoại nàng đưa đến cái niên đại kia . Bạch Mạn Điệp nương mới là người thứ nhất xuyên qua . Hắc hắc , ta tra được ở 'giới thiệu hôn nhân xuyên thời ' cho nên cấp cho nàng tơ hồng nhân duyên rồi" Nguyệt lão cười rất gian trá .

      "Nhân duyên của nàng như thế nào ?" , Nàng vẫn nghĩ bại dưới tay Nguyệt lão .

      Nguyệt lão cười hề hề , thần bí "Thiên cơ thể tiếc lộ" .

      "Như vậy tốt lắm , ngươi theo ta hùn vốn vào 'giới thiệu nhân duyên xuyên thời ' , có tiền mọi người cùng kiếm thôi" Dùng thuật đọc tâm , nàng cư nhiên phát ra lão nhân kia se duyên thành công , Bạch Mạn Điệp giờ hạnh phúc muốn chết . Hừ , nhất định phải trộm lấy bí quyết của lão , xem lão rốt cuộc là làm như thế nào ?

      Nguyệt lão tự nhiên lạnh run , nữ nhân này có tật xấu , thèm để ý đến mặt mũi của người khác .

      "Tốt" Hắc hắc , nữ nhân này dù có tật xấu nhưng công trạng siêu hảo , nhân gian hai phần ba nhân duyên đều do nàng giật dây . Hơn nữa Ngọc Đế, Vương Mẫu , Thái Thượng Lão Quân đám đều bị nàng bắt được nhược điểm , cùng nàng hợp tác sợ bị lật thuyền .

      "Hợp tác khoái trá" Nguyệt lão cười gian "Hồng nương , ta và ngươi hợp tác, đem Vân Thanh Thanh giao cho Bạch Mạn Điệp".

      "Tuỳ tiện" kiếm tiền , nhân duyên của Vân Thanh Thanh do chính nàng tìm
      thuyt thích bài này.

    3. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      QUYỂN 1 - CHƯƠNG 2 - GIA ĐÌNH QUÁI DỊ

      Toàn thân đau nhức a , thân thể này có phải hay vừa bị đánh trận ? Hay vừa bị người ta cường bạo ? Có lầm hay , Vân Thanh Thanh nàng đây muốn đến cổ đại làm cái thước trùng , đừng như vậy đối xử với nàng chứ .

      Ánh mặt trời chói chang , Vân Thanh Thanh mặt nhăn lại , hề muốn mở mắt .

      "Nàng như thế nào còn có tỉnh lại?" , thanh vang lên bên tai Vân Thanh Thanh , trong lời hề có ý quan tâm , ngược lại tất cả đều tràn ngập chán ghét .

      Ai vậy ta ? Đừng có là kẻ thù chứ , vừa mới xuyên qua như thế nào lại nằm trong tay của kẻ thù . xui xẻo .

      " phải là chết rồi chứ?"

      Lại là cái giọng nữ dễ nghe , thanh thanh thuý tựa như chim hoàng yến nhưng ngữ khí lại chanh chua , lãng phí cái giọng uyển chuyển hàm xúc của nàng .

      "Này ma ốm , chết là xứng đáng." ngữ khí càng thêm chanh chua .

      "Chính là nếu nàng chết , chúng ta phải có cơ hội gả vào Phương gia hay sao ?"

      Đúng là đầu óc xấu xa , hoặc là xấu xí đến mức thể gả nên lúc nào cũng mơ tưởng đoạt nam nhân của người khác .

      "Đúng vậy , nhưng ma bệnh này sống dai , chỉ sợ chẳng dễ dàng như vậy , ngươi muốn làm Phương thiếu phu nhân , chi bằng dao đâm chết nàng" .

      là độc .

      "Hừ , cha mẹ đều coi nàng tồn tại , Phương gia vì cái gì coi trọng nàng ?".

      Số khổ a , cha mẹ cư nhiên xem nàng tồn tại ? Cái gì Lưu Thuỷ sơn trang đại tiểu thư , cái gì võ lâm đệ tứ mỹ nhân , chả có gì sung sướng cả .

      Nàng hồi tưởng khi ở đại cũng nghe đến việc khổ sở này .

      Quả nhiên là như vậy , Vân Thanh Thanh khóc ra nước mắt .

      Con bà nó , bị cái công ty chết tiệt kia lừa ,nếu nàng có thể quay về đại , nhất định tố cáo cái công ty làm ăn phi pháp kia , làm cho cái đám hỗn đản lừa gạt nàng toàn bộ ăn cơm tù hết .

      "Như Yên , Như Nguyệt , đừng có quá phận". bóng dáng cao lớn vào , thanh rất êm tai , có thể khiến cho người ta ngây ngất .

      "Đại ca , làm sao vậy ?" Tử y mỹ nữ Như Nguyệt giữ chặt Vân Tĩnh , làm nũng .

      Vân Tĩnh lạnh lùng liếc nàng cái "Nàng là tỷ tỷ của các ngươi " , hơn nữa còn là tỷ tỷ cùng mẹ sinh ra .

      Nàng cùng hai nữ nhân kia là tỷ muội ? Chắc phải cùng mẹ mà ra chứ ?

      Hoàng sam mỹ nữ Như Yên hèn mọn liếc nhìn cái kẻ nằm ở giường kia "Hừ, cha , nương thích nàng". Vậy nên các nàng cũng thích .

      Như Nguyệt lập tức phụ hoạ "Chính thế , nàng ta trời sinh thấp hèn".

      "Đúng vậy , ta thấp hèn , vậy sao , hai vị tiểu thư có gì chỉ giáo ?" cái thanh vang lên thành công khiến cho các nàng chú ý .

      Vân Thanh Thanh ngồi ở giường , cười tủm tỉm nhìn tuấn nam mỹ nữ tổ ba người .

      Vốn dĩ tính tiếp tục giả bộ ngủ , trước tiên nghe các nàng chuyện để nắm tình hình , nào biết hai cái nữ nhân kia ngày càng quá đáng , nàng thể 'tỉnh' . Dám mắng Vân Thanh Thanh nàng đây , cho các nàng bài học , nàng phải họ Vân .

      "Băng Tâm , ngươi tỉnh" Vân Tĩnh vui mừng lộ nét mặt , kích động cầm lấy tay nàng .

      Vân Thanh Thanh mỉm cười "Đúng vậy" . Con người này là ai đây , tại sao lại quá quan tâm đến nàng như vậy , nghe bọn họ chuyện từ nãy đến giờ , hình như đây là đại ca của nàng .

      "Còn chưa chết sao?" Vân Như Nguyệt nghiêng thân mình , liếc xéo nàng cái , trong ánh mắt hàm chứa oán hận .

      Vân Thanh Thanh hừ lạnh "Chưa chết được , chẳng nhẽ ngươi phục ?". Hứ , phục ngươi chết .

      cái muội muội như vậy hèn chi Vân Băng Tâm muốn sống tiếp nữa .

      Nàng trong lòng đem cái tên học giả linh hồn kia mắng chứi ngàn lần , vì cái gì chỉ chỗ tốt , còn chỗ xấu giấu tiệt ?

      Vân Băng Tâm từ trước đến giờ bị người ta đánh cũng dám trả đòn , bị mắng cũng dám cãi , còn giờ cư nhiên cãi lại . Như Nguyệt quay người lại , phủ xuống chính là cái tát "Lá gan khôg , đánh ngươi ngươi biết ai là chủ ha ."

      Chủ ? phải là tỷ muội sao ? Các nàng chẳng nhẽ coi nàng như nô lệ ? Đây là cái gia đình kiểu gì vậy ?

      Vân Thanh Thanh bưng mặt , trong lòng thầm tính toán xem nên báo thù như thế nào , dám đánh nàng nàng trả lại gấp bội .

      Vân Tĩnh quay đầu lại , nhìn Vân Như Nguyệt , trừng mắng , hét lên "Cút khỏi nơi này ngay"

      Vân Như Yên kiên nhẫn "Đại ca , làm gì vì cái tiện nhân này mà khiến tổn thương hoà khí" .

      Vân Tĩnh cái tát vào mặt nàng , "Vân Như Yên , nàng phải tiện nhân , Băng Tâm cùng ba người chúng ta là đồng phụ đồng mẫu cốt nhục chí thân".

      Vân Như Yên ôm mặt , oa tiếng khóc lớn lên "Ngươi vì tiện nhân này mà khi dễ ta , ta mách mẫu thân".

      Vân Thanh Thanh lạnh lùng nhìn nàng , "Biến , đừng ở chỗ của ta mà khóc om sòm" , mẹ nó chứ , chỉ có vậy mà cũng khóc toáng lên .

      "Ngươi" Như Yên đưa tay chỉ vào nàng , "Ngươi .. ngươi ... ngươi dám mắng ta ... các người khi dễ ta , ta ... ta mách mẫu thân" . rồi chạy ra ngoài .

      Vân Thanh Thanh ngẩng đầu nhìn Như Nguyệt ,"Hồ ly tinh , ngươi còn đứng ở đây làm gì ? Còn chưa cút ra ngoài , với mẫu thân là ta khi dễ ngươi . Bổn nương ở chỗ này chờ, nếu mẫu thân đến, ta rất vui lòng hướng mẫu thân mọi việc ." Vân Thanh Thanh đối với phụ mẫu mới nhận này độ hảo cảm là số . Nếu là tỷ muội ruột thịt , hà cớ gì lại bạc đãi nàng như vậy ? Loại cha mẹ thất bại như vậy nàng Vân Thanh Thanh cũng phải chưa từng thấy qua .

      "Ngươi , ngươi" , cái đại tỷ yếu đuối vô năng kia sao có thể biến thành lợi hại như vậy , Như Nguyệt oán hận trừng mắt liếc nàng cái , "Ngươi chờ đó".

      Vân Thanh Thanh đưa tay lên , làm mặt quỷ "Con mẹ nó , ngươi còn chưa chịu cút ? Tin hay ta đánh ngươi ?" ,tưởng có thể khi dễ nàng sao? kiếp sau . . Kiếp sau cũng chưa chắc có cái năng lực đó .

      Vân Băng Tâm kỳ thực rất yếu đuối , dù mắng nàng đánh nàng cũng có hoàn thủ , nay lại có thể phản kháng mạnh mẽ như vậy , Vân Tĩnh thực khó có thể tin nổi .

      "Băng Tâm... ngươi có việc gì chứ ?"

      "Kêu Thanh Thanh" Vân Thanh Thanh cười cười , bổ tiếp câu "Nếu cha mẹ coi ta là nữ nhi , ta việc gì phải coi họ là cha mẹ ? Băng Tâm? Cái tên này do họ đặt , ta thích , bảo ta Thanh Thanh , Vân Thanh Thanh".

      "Băng Tâm".

      "Là Thanh Thanh", Vân Thanh Thanh .

      "Được rồi , Thanh Thanh , ngươi sao chứ ?" , cẩn thận nhìn thần sắc của nàng .

      " có việc gì" , Vân Thanh Thanh sang sảng cười , "Chỉ là mặt có điểm đau".

      Vân Tĩnh " Thanh Thanh , nếu sau này Như Yên , Như Nguyệt lại khi dễ ngươi , ngươi nhất định phải phản kháng , giống như bây giờ" . Nàng căn bản là rất yếu đuối , như thế mới bị khi dễ .

      Vân Thanh Thanh cười lạnh "Nếu các nàng còn dám khi dễ ta , đừng trách ta niệm tình tỷ muội".

      Vân Tĩnh nhìn biểu tình lạnh khốc của nàng mà cảm thấy lạnh run , muội muội hôn mê có ngày , sau khi tỉnh lại biến thành mạnh mẽ như vậy ? Có phải đầu óc bị hỏng ở đâu rồi ? Vẫn là biến thành lệ quỷ ?

      "Đại ca, ta làm sao vậy ? Như thế nào lại bị hôn mê , dường như ..." Vân Thanh Thanh ôm cái ót , giả ngốc cười cười "Ta có rất nhiều chuyện nghĩ ra".

      "Ngươi quên rất nhiều chuyện ?' Vân Tĩnh trố mắt .

      "Có lẽ ta là trốn tránh . Có lẽ trước kia ta chịu quá nhiều đau khổ nên khi hôn mê đem toàn bộ những chuyện vui trước kia quên sạch " . Cái cớ này nghe hơi gượng gạo nhưng cũng là lý do tốt để thoái thác .

      Vân Tĩnh gật đầu , "Đúng vậy" , căn bệnh này cũng nghe qua . nhàng vuốt tóc của nàng , thần sắc ôn nhu , "Thanh Thanh , chuyện qua để cho nó qua , sau này đại ca bảo hộ cho ngươi , vĩnh viễn che chở cho ngươi , biết ?".

      Ánh mắt nhìn nàng giống như huynh muội , ngược lại giống tình lữ .

      Vân Thanh Thanh cười ôn hoà , nhưng trong lòng lại có loạt nghi vấn . Vân Băng Tâm và Vân Tĩnh lẽ có cái gì ám muội . Nhưng ... bọn họ là huynh muội mà , phải loạn luân chứ ?

      "Đại ca" , Vân Thanh Thanh bắt đầu làm nũng , "Ta rốt cuộc làm sao ? cho ta biết mà . Ta nghĩ có ra'.

      Vân Tĩnh thờ dài tiếng, "Ngươi đêm hôm trước thắt cổ tự sát , hôn mê cho đến hôm nay".

      "A" , Vân Thanh Thanh ngây cả người , "Vì cái gì?", phải bị người ta ép chết đó chứ ?

      Vân Tĩnh mang theo vài phần bất đắc dĩ "Nha đầu ngươi từ quái gở , yếu đuối , ai mà biết trong lòng ngươi nghĩ gì".

      "Cha mẹ vì cái gì thích ta?" , đây chính là nghi vẫn lớn nhất của nàng .

      "Khi mang thai ngươi , cha mẹ cứ nghĩ là sinh con trai , ai biết ngươi là ..."

      Nga , nguyên lai chính là trọng nam khinh nữ , đúng là lạc hậu .

      Vân Thanh Thanh mặt lộ ra vẻ khinh miệt, " có nữ nhân thế giới này tuyệt chủng?".

      Vân Tĩnh bị sặc nước miếng của chính mình , "Thanh Thanh , ngươi chuyện văn nhã chút , ngươi chính là tiểu thư khuê các" .

      Nàng là thục nữ sao ? Vớ vẩn , bảo nàng làm thục nữ bằng giết chết nàng .

      Thanh Thanh trắng mắt liếc cái " ".

      "Có đói bụng ?" , ngủ lâu như vậy chắc hẳn đói bụng .

      " đói bụng' , Vân Thanh Thanh ngáp dài cái , "Ta thấy mệt , muốn ngủ lúc , huynh ra ngoài ".

      Vân Tĩnh điểm cái mũi của nàng "Ngoan ngoãn" .

      Uy uy , đúng là vô cùng thân thiết ? Người biết nhìn vào còn tưởng bọn họ là cái quan hệ gì chứ ?

      Thanh Thanh nằm ở giường , nhắm mắt lại , đắp chăn lên người , bắt đầu gặp Chu công .

    4. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      QUYỂN 1 - CHƯƠNG 3 - QUYỀN LỢI HỢP PHÁP

      Vân phu nhân là đại mỹ nhân nhu mì diễm lệ , giống như viên dạ minh châu toả sáng , vẻ đẹp bắn ra bốn phía . Mặc dù sắp 50 , nhưng chính là khuôn mặt kia , thoạt nhìn nhiều nhất cũng chỉ hơn 30 tuổi , vẫn còn giữ được vẻ phong nhã . Vân phu nhân năm đó được xưng là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân , cũng khó trách nàng lại có sắc đẹp như vậy .

      Nàng đẩy cửa phòng ngủ ra , ngồi ở bên giường Thanh Thanh , chăm chú nhìn khuôn mặt say ngủ của nữ nhi , trong lòng chợt dâng lên cảm giác áy náy .

      Ngày hôm qua nữ nhi thắt cổ tự sát , nàng cư nhiên bây giờ mới được hay , nàng quả người mẹ vô trách nhiệm . Nếu phải Như Nguyệt , Như Yên cáo trạng , nàng sợ rằng vĩnh viến biết chuyện này . Nàng cũng chán ghét Băng Tâm , nhưng lại có cách nào thương nàng . biết vì cái gì , nàng đối với Băng Tâm vĩnh viễn cũng cảm thấy thân thiết . Lúc mang thai Băng Tâm , bụng nàng rất lớn, mọi người đều tưởng là con trai, ai mà biết lại là con . Vợ chồng bọn họ phải là người trọng nam khinh nữ , lại đối với thấy Băng Tâm làm như thấy . phải cố ý xem nàng , chỉ là trong lúc vô ý quên mất nàng , ít nhất , nàng cũng phải cố ý . Vợ chồng bọn họ có bốn đứa con, phu quân của nàng lại chỉ cưng chiều ba đứa , hơn nữa còn rất chiều chuộng hai đứa con . Nhưng đối với Băng Tâm lại luôn lãnh đạm . Từ khi Băng Tâm sinh ra đời , phu quân chưa từng ôm lấy nàng . Nàng từng hỏi phu quân rất nhiều lân , có phải hay vì Băng Tâm là nữ nhi cho nên thích nàng nhưng phu quân lại nàng đừng nên suy nghĩ quá nhiều . Có lẽ vì phu quân lãnh đạm nên nàng cũng dần dần quên Băng Tâm . ràng nàng biết mình thực có lỗi với nữ nhi nhưng lại có cách nàng quan tâm đến nàng .

      Băng Tâm hàng năm đều ở trong 'Tâm Viên' ra ngoài , mấy năm gần đây lại triền miên nằm giường bệnh . Bên người vợ chồng bọn họ luôn có hai nữ nhi chuyên môn làm nũng , bày đủ trò khiến cho bọn họ cảm thấy vui vẻ , thế nên bọn họ thường xuyên quên tồn tại của nàng , thậm chí có lúc hơn nửa năm đến thăm nàng .

      Rất nhiều lúc , nàng nghĩ tới thăm Băng Tâm nhưng chỉ trong chớp mắt quên mất . Nếu Băng Tâm sức khoẻ tốt , thường xuyên ở trước mặt nàng lại lại , có lẽ nàng thương Băng Tâm nhiều hơn .

      Nàng thực có lỗi với nữ nhi . Lúc Phương gia cầu hôn , nàng cùng phu quân giận nhau hết lần này đến lần khác , dùng tất cả mọi phương pháp cũng vì muốn gả Băng Tâm qua đó .

      Phương Chấn Hiên là con rể khó có được , Băng Tâm có thể gả cho người tốt , coi như là vợ chồng bọn họ bồi thường cho nàng .

      Vân phu nhân cười khổ , ngón tay ngọc khẽ vuốt lên khuôn mặt tinh xảo của Băng Tâm . Trong ba đứa con , hai đứa con đều giống nàng , chỉ có mình con lớn là giống , nhưng nàng lại là đứa xinh đẹp nhất . Da trắng nõn nà , cổ như ấu trùng thiên ngưu , trán cao mày ngài , miệng cười xinh đẹp , đôi mắt long lanh . Hàng năm nằm triền miên giường bệnh nên thân thể nàng có thêm vài phần nhu nhược . đáng tiếc , mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành như nàng , nếu phải sức khoẻ tốt cái danh hiệu võ lâm đệ nhất mỹ nhân đâu có đến phiên Đỗ Thanh Sương .

      Băng Tâm chỉ có dung mạo xinh đẹp mà còn ôn nhu hiền thục , mọi thứ cầm kỳ thi hoạ đều tinh thông , nhưng là thân thể yếu đuối , cũng chưa từng tập võ . So với hai tiểu muội kia nàng mang dáng dấp của hiền thê lương mẫu . đứa con xuất sắc như vậy mà lại bị vợ chồng nàng xem , Vân phu nhân càng nghĩ càng cảm thấy áy náy .

      Ước cừng là vừa xuyên qua đến đây, từ trường bất hoà cho nên nàng cảm thấy vô cùng mệt mỏi . Đầu choáng cáng , người mềm nhũn , nên nàng chỉ muốn ngủ .

      biết bao lâu rồi chưa được ăn thứ gì , trong lúc ngủ mơ mầng , Thanh Thanh cảm giác được bụng mình kêu réo .

      Rất ngứa a , cái gì sờ vào mặt của nàng ?

      "Đáng ghét ." Thanh Thanh dùng tay đánh 'bộp' cái , vừa vặn chụp được tay của Vân phu nhân .

      Vân phu nhân ôn nhu "Băng Tâm , ngươi tỉnh chưa ?"

      Ai chuyện , ồn muốn chết . để ý tới nàng , tiếp tục ngủ .

      Thanh Thanh đột nhiên cười ngây ngô , liếm liếm môi "Chân gà ." cần phải , người này chắc chắn nằm mơ . Mơ thấy chân gà , thực là mộng đẹp .

      Vân phu nhân lấy khăn tay ra giúp nàng lau nước miếng, cười dịu dàng "Đói bụng rồi phải ?"

      Ai cùng nàng chuyện , Thanh Thanh ở trong mộng mơ mơ màng màng đáp lại "Đói bụng ."

      "Muốn ăn cái gì ? Ta bảo nhà bếp làm cho ngươi ?" Vân phu nhân giúp Thanh Thanh kéo lại chăn , hành động của nàng khiến Thanh Thanh bừng tỉnh .

      "A...." Thanh Thanh lập tức bật dậy .

      "Băng Tâm ?" Động tác đột ngột của thanh thanh khiến cho nàng hoảng sợ , nàng ôn nhu vỗ vỗ bả vai của nữ nhi "Làm sao vậy ?"

      Thanh Thanh phát trong phòng tự nhiên có thêm vị đại mỹ nhân ôn nhu , nàng cười hắc hắc "Đại tỷ , ngươi là ai a ?" Vị mỹ nữ này nhiều nhất cũng chỉ hơn ba mươi tuổi , còn nàng 20 , vậy nên kêu nàng ta tiếng đại tỷ là thích hợp nhất .

      "Ngươi bảo ta là gì ?" Vân phu nhân thể tin nổi vội hỏi lại , làm gì có ai kêu mẫu thân của mình là 'đại tỷ' ? Hay là não nàng bị hỏng rồi ?

      Thanh Thanh cười ngây ngô "Đại tỷ ."

      Vân phu nhân kinh ngạc há hốc mồm "Băng Tâm, ta là mẫu thân của ngươi a ."

      "Cái gì ?" Thanh Thanh nhảy dựng lên , có chút tao nhã nào mà đứng ở giường , từ cao nhìn xuống Vân phu nhân "Ngươi có nhầm hay , ngươi mới có bấy nhiêu tuổi mà dám giả mạo là mẹ ta , ngươi sợ giảm thọ sao ? Mẹ ta sớm chết rồi , ngươi là ai ? Muốn có con đến nhi viện nhận nuôi , đừng có ở đây nhận bừa . Muốn nhận nuôi ta ? có cửa đâu . Mẹ ta qua đời từ khi ta còn , ta sống chết cũng mang họ Vân của nàng , muốn ta đổi họ ? Nằm mơ . Đúng rồi , ta 20 tuổi rồi , là người trưởng thành , cần ngươi nuôi ."

      Thanh Thanh loạn thất bát nháo thôi hồi , làm cho Vân phu nhân nghĩ được cái gì . Nàng rốt cuộc cái gì ? nhi viện ? Nhận nuôi ?

      "Băng Tâm..."Vân phu nhân vội vã đứng lên lôi kéo tay nàng "Ngươi ngồi xuống trước ." tiểu thư khuê các mà đứng giường còn ra thể thống gì .

      Băng Tâm ? Nga , đúng rồi, nàng xuyên qua thời , tại là Vân Băng Tâm , phải là Thanh Thanh . như vậy mỹ nữ này chính là mẹ của nàng ? Sao tuổi còn trẻ như vậy ?

      Theo như hai cái muội muội kia mẹ của Vân Băng Tâm coi nàng như ồn tại , có khả năng đối xử dịu dàng với nàng như thế này . Vậy đại mỹ nữ này hẳn là mẹ của Vân Băng Tâm hay gì gì đó rồi . mỹ nữ như vậy mà lại chịu làm thiếp của người khác , sỉ nhục a .

      Nghĩ lại cả nhà đều quan tâm nàng , chỉ có mẹ này là đối xử tốt với nàng , thái độ của Thanh Thanh đối với nàng tự nhiên tốt lên ít "Mẹ , có chuyện gì ?"

      "Mẹ ?" Tròng mắt của Vân phu nhân thiếu chút nữa là rớt xuống , nàng từ khi nàng trở thành mẹ của nàng ta ?

      "Mẹ kế ?" Thanh Thanh nháy mắt mấy cái " đúng , hẳn là di nương ."

      "Ta là mẹ kế của ngươi ? Lại còn di nương ?" Vân phu nhân muốn té xỉu , nữ nhi của nàng có phải đầu óc bị hỏng rồi hay ?

      Thanh Thanh hỏi lại "Chẳng nhẽ ngươi phải là thiếp của cha ta sao ?"

      Vân phu nhân chỉ chỉ vào bản thân , đôi mắt trừng lớn "Ta là thiếp của cha ngươi ?"

      Thanh Thanh thực thà trả lời "Đúng vậy, mẹ ruột của ta coi ta tồn tại , ngươi dịu dàng với ta như vậy , chắc phải là bà ta đâu nhỉ ? ngươi tự xưng là mẹ ta , phải thiếp là cái gì ?"

      Vân phu nhân nghẹn lời, cảm thấy vô cùng xấu hổ "Băng Tâm , phải ta thương ngươi , mà là..."

      "Dừng , Thanh Thanh , ta tên là Vân Thanh Thanh, mời kêu ta là Thanh Thanh ."

      Vân phu nhân nể mặt "Cha mẹ đặt tên cho ngươi , sao có thể sửa loạn ."

      Thanh Thanh trừng mắt nhìn nàng "Xin nhớ cho , cha mẹ ta có bao giờ quan tâm đến ta ? Bọn họ bất nhân , nương ta đương nhiên bất nghĩa . Băng Tâm ? Ai da, khó nghe muốn chết . Hai cái muội muội kia gọi là gì ấy nhỉ ? A , là Như Yên và Như Nguyệt , vì cái gì tên của ta giống như các nàng , ràng là coi trọng ta . Nếu quan tâm ta gọi như thế nào mà chẳng được, bọn họ nhất định để ý . Bọn họ coi ta là nữ nhi ta cần gì coi bọn họ là cha mẹ , ta cũng phải ăn của người khác mà chịu làm việc , đúng rồi , nếu có việc gì làm ta có thể quét nhà xí ."

      Nàng chính là , Vân phu nhân thể nào phản bác , lông mi giật giật , nước mắt chảy ra . Nữ nhi này khi còn yếu đuối nhát gan, chưa bao giờ thấy nàng nhiều lời như vậy , các nàng trong lúc đó giống như người xa lạ . Nàng chưa bao giờ để ý nữ nhi muốn cái gì, cần cái gì . Cho đến ngày hôm nay , nàng mới cảm nhận được bất mãn sâu sắc của Băng Tâm .

      Thanh Thanh khoanh chân ngồi giường , nghi hoặc hỏi "Mỹ nữ, ngươi khóc cái gì ?"

      "Băng Tâm ." Vân phu nhân kích động ôm lấy nàng "Thực xin lỗi , thực xin lỗi , ta phải cố ý . Mỗi lần ta đến thăm ngươi , ngươi luôn lời nào , ngươi , làm sao ta biết ngươi cần cái gì , lại như thế nào biết ngươi bất mãn ." Chính vì nàng lời nào nên hai cái muội muội kia mới dám khi dễ nàng . Cho dù bị khi dễ , nàng cũng lời , vậy nên hai con kia mới kiêng nể gì mà tiép tục bắt nạt nàng .

      "Mỹ nữ , ngươi sao chứ ?" Nàng dùng sức đẩy Vân phu nhân , Vân phu nhân giống như keo dính chặt vào người nàng chịu buông ra .

      "Thực xin lỗi ." Vân phu nhân nghẹn ngào .

      "Mỹ nữ, chú ý vệ sinh , nước mắt nươc mũi của Ngươi ." Thanh Thanh lại đẩy Vân phu nhân ra , kéo lấy quần áo bị nước mắt của nàng làm ướt , tự nhiên run lên vài cái "Mỹ nữ, ngươi điên rồi, khóc cái gì mà khóc ? Quần áo của ta rất đắt tiền , làm hỏng ngươi phải đền đó ."

      "Băng Tâm , ngươi rốt cuộc làm sao vậy ? Ta là mẫu thân của ngươi a ?" Vân phu nhân hai mắt đẫm lệ .

      "Ta biết , mẹ kế, di nương ."

      Vân phu nhân vừa khóc vừa nắm lấy áo của nàng "Ta là mẹ ruột của ngươi , người sinh ra ngươi ." Nữ nhi lại quên mẹ mình , đủ thấy nàng làm mẹ thất bại như thế nào . Báo ứng , thực là báo ứng , nàng thường xuyên quên nữ nhi của mình , đến bây giờ nữ nhi cũng hoàn toàn quên mất nàng .

      "Cái gì ?" Thanh Thanh theo phản xạ có điều kiện giật bắt lên "Ngươi...ngươi... ngươi..chính là bà mẹ trong truyền thuyết của ta ?" Có lầm đây ? Mỹ nữ này giống mẹ của nàng , mà giống tỷ tỷ của nàng hơn .

      "Đúng vậy , ta là mẹ ngươi ."

      "Thực xin lỗi ." Thanh Thanh vỗ về trái tim "Để cho ta bình tĩnh môJt chút ."

      "Băng Tâm ."

      "Mẹ nó , ngươi mà cũng tính là mẫu thân a ." Thanh Thanh mắng to "Ngươi cần ta đừng sinh , có thấy ?" Thanh Thanh chỉ vào hai má , cái tát lúc nãy quá mạnh nên vết tay hầu như biến mất , chỉ còn lại vệt đỏ hồng "Vừa rồi nữ nhân gọi là Như Nguyệt kia đánh ta, còn mắng ta là tiểu tiện nhân , cái gì giáo huấn ta ta biết ai là chủ tử . Ta là đại tỷ của các nàng , phải là nô bộc , các nàng cư nhiên dám đối xử với ta như vậy . Có biết tại sao các nàng dám làm thế với ta ? Bởi vì ngươi cùng phu quân của ngươi cần ta , các nàng hai ngươi coi ta là nữ nhi , nên các nàng cũng xem ta là tỷ tỷ , chỉ coi ta là nô tài , chính là nô tài a . Ta quên rất nhiều thứ , có biết tại sao ta lại quên ? Bởi vì ta trốn tránh . Trải qua bao nhiêu ngày cay đắng , ta thể thừa nhận đả kích cho nên lựa chọn quên . Ngươi là người mẹ vô trách nhiệm , Ngươi xứng làm mẹ ta ."

      Như Yên , Như Nguyệt ràng Băng Tâm khi dễ các nàng , như thế nào đổi lại là các nàng khi dễ nàng ?

      Vân phu nhân cúi đầu , khóc thành tiếng "Thực xin lỗi, thực xin lỗi ." Hai đứa con kia thực khi khi dễ nàng sao ?

      "Xin lỗi sao ? Biết sai mà chịu sửa đổi có ích lợi gì ?" Thanh Thanh cười lạnh .

      "Băng Tâm ."

      "Là Thanh Thanh . Đây chính là đại biểu cho tái sinh của ta , bắt đầu mới ."

      "Thanh Thanh , ngươi muốn ta bồi thường cho ngươi như thế nào ?"

      "Ta muốn ." Thanh Thanh cười "Ngươi hay hỏi Đại ca trước , hỏi xem mấy năm nay Như Yên , Như Nguyệt đối xử với ta như thế nào ? Tính xem trước kia các ngươi thiếu ta bao nhiêu , sau đó hãy nghĩ xem nên bồi thường như thế nào ."

      "Hai đứa nó thường xuyên khi dễ ngươi sao ?"

      Thanh Thanh tức giận "Ta quên hết những gì xảy ra trước đây , làm sao biết được các nàng có thường xuyên khi dễ ta ? Bất quá , nghe các nàng chuyện có lẽ là như thế , ngươi hỏi Đại ca chút chẳng phải biết sao ."

      "Thanh Thanh , ngươi cho ta biết , hai đứa nó khi dễ gươi , tại sao ngươi cho ta ." Hai nha đầu kia ràng rất tốt với Băng Tâm , có cái gì tốt đều tặng cho nàng . Nàng tất nhiên biết hai nữ nhân kia thực ra cố ý diễn trò , trước mặt người ngoài làm bộ đối xử tốt với Băng Tâm , chủ yếu là muốn giành được tiếng thơm , nhưng chỉ trong chớp mắt lập tức biến dạng . Các nàng sở dĩ chủ động cấp cho Băng Tâm những thứ tốt là bởi vì sau đó các nàng nhất định đòi lại , thuận tiện khi dễ nàng luôn . Những lúc các nàng cảm thấy nhàm chán lấy việc bắt nạt nàng làm vui .

      Thanh Thanh châm chọc "Ngươi thừa biết lão già kia rất cưng chiều các nàng như thế nào , ngươi nghĩ tin tưởng lời của đứa con bị bỏ quên như ta sao ?"

      "Ta..." Cho dù có ra nàng cũng nghĩ là Băng Tâm ghen tị . Hai nữ nhi kia quả thực 'rất tốt' . Đối với cha mẹ hiếu thuận , với đại ca , đại tỷ 'tôn kính' , nàng vẫn nghĩ bốn huynh muội bọn họ ở chung rất hoà thuận . Văn Tĩnh từng hai tiểu muội kh dễ Băng Tâm nhưng nàng tin . Hỏi hai nữ nhi kia , chúng ngược lại bảo đại ca bất công . Nàng vẫn để ý , chỉ chớp mắt là quên ngay , chẳng nhẽ , lời Văn Tĩnh ?

      " ra ngoài a , tốt nhất là cho ta cái công đạo . Đúng rồi, ta đói bụng , mời đưa cơm lại đây ." Thanh Thanh lạng lùng nhìn nàng "Phu nhân , nếu lấy lại công bằng cho ta , chỉ sợ ngươi có ý muốn xin lỗi ta ? Phu nhân, đừng làm cho ta hận ngươi ."

      Vừa mới xuyên qua đến đây bị hai cái muội muội khi dễ , làm cho nàng cảm thấy xấu hổ thay cho chủ nhân của cái thân thể này . Nếu nàng muốn sống tốt , trước tiên phải chiếm thế thượng phong . Thừa dịp Vân phu nhân cảm thấy có lỗi với nàng , trước tiên phải củng cố lại địa vị của bản thân trong cái nhà này . , hẳn là nên tranh thủ quyền lợi hợp pháp . Hừ , Thanh Thanh nàng đâu dễ bị bắt nạt .

    5. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      QUYỂN 1 - CHƯƠNG 4 - SẮC LANG XUẤT

      Cho tới bây giờ Thanh Thanh mới có cơ hội quan sát phòng riêng của mình , cái mà cổ đại vẫn gọi là khuê phòng .

      Chiếc giường bằng gỗ có khắc hoa văn , màn che có màu hồng phấn . Đối diện với giường ngủ là bức bình phong , bức bình phong màu trắng có thêu những đoá hoa màu hồng đua nhau khoe sắc . Ở bên cạnh cửa sổ là bàn trang điểm , mặt bàn có cái gương đồng cùng ít trang sức và son phấn vứt lung tung , theo như nàng đoán số trang sức này chỉ là hàng kém chất lượng . Ở góc sáng sủa phía đầu giường có cái giá , chậu rửa mặt ngoan ngoãn nằm ở mặt .

      Xem cách bài trí trong phòng Vân gia cũng có bạc đãi nàng . Vì cái gì mà hai cái muội muội kia lại với nàng là cha mẹ xem nàng tồn tại , việc này còn phải chờ kiểm chứng . Kỳ thực , nàng ước tất cả mọi người đều quên nàng , để cho nàng yên ổn làm cái thước trùng .

      Nàng sửa soạn lại quần áo cho đẹp , đẩy cửa mà ra , bên ngoài là cái sân . Bóng cây trong sân dung đưa , đủ loại liễu rủ , tuy rằng đơn điệu nhưng lại rất hữu tình .

      Sân rất , tuỳ tiện dạo lúc là hết , thế nên nàng ra ngoài . Lúc ra khỏi cái cổng hình vòm , nàng cố ý ngẩng đầu nhìn xem , 'Tâm Viên' , đó là tên của tiểu viện này . Nàng tên là Băng Tâm , nơi này lại là Tâm Viên , có lẽ là dựa theo tên của nàng mà đặt . Bình thường , những tiểu thư nhà giàu đều có đống nha hoàn cùng vú nương chiếu cố , vậy mà nàng ngay cả cái cũng có , có thể thấy được nàng được cưng chiều .

      Vân gia sản nghiệp vô số , gia tài bạc triệu . Lưu Thuỷ sơn trang của Vân gia được kiến tạo hết sức xa hoa . Thanh Thanh chưa bao giờ chân chính nhìn thấy đình viện ở thời cổ đại , nhìn thấy những kiến trúc thời xưa , nàng cảm thấy rất hứng thú , nhất thời mải mê ngắm nhìn , càng lúc càng xa .

      Chờ lúc nàng giật mình nhớ ra ngay cả bản thân nàng cũng biết mình ở đâu , nàng lạc đường . Ngày đầu tiên xuyên qua lạc đường , theo như lời nàng , chính là thực con mẹ nó may mắn .

      Thanh Thanh vòng cũng thấy đường quay về Tâm Viên , nhịn được mắng to "Oa , phải chỉ là chỗ ở thôi sao , xây lớn như vậy làm cái gì . Làm lão nương ta lạc đường , thực con mẹ nó may mắn . Cổ đại đúng là lãng phí a , ngàn năm sau đất đai khan hiếm , xem còn ai dám lãng phí nữa ."

      Thanh Thanh vừa xong liền nghe 'Xì' tiếng , cần phải , nhất định là có kẻ cười .

      Thanh Thanh trợn mắt "Ai cười , có bản lĩnh lăn ra đây cho ta , lén la lén lút còn gì là nam nhân ." Nghe tiếng cười kia , tuyệt đối là nam nhân .

      Nam nhân lại cười " nương , có bản liĩnh nàng tìm ta ."

      Thanh Thanh kiên nhẫn " cái mẹ ngươi , ta rảnh cùng ngươi chơi đùa ."

      "Nàng là nương gia giáo , như thế nào chuyện lại thô lỗ như thế ?"

      " nương ta cứ như thế đấy , làm sao ?" Mẹ nàng dưới tình huống bị cường bạo mà sinh ra nàng , nàng căn bản biết cha mình là ai . Năm ấy , khi nàng 13 tuổi , mẹ cũng qua đời , nàng bị đưa vào nhi viện . Bởi vì có ai quản giáo , tính cách của nàng trở nên thô lỗ giống như lưu manh . May mắn , nàng được người có lòng tốt giúp đỡ nên mới được đọc sách , mới có thể học hết sáu năm trung học . Nàng nên người như vậy là có lỗi với giúp đỡ của bà dì kia . Nếu được bà dì đó giúp đỡ, Thanh Thanh rất có khả năng trở thành bất lương .

      " nương , nàng là ai ? Tên gọi là gì ?" vui a , nghĩ đến Vân gia lại có nương như vậy .

      Thanh Thanh hừ hừ "Ngươi muốn ta ta phải sao , nếu như vậy chẳng phải mất hết thể diện ."

      Nam nhân cảm thấy buồn cười , với nàng "Vậy nếu ta bảo nàng , nàng nhất định phải ?"

      "Dừng , ngươi ở đâu ? Mau lăn ra đây cho ta . Đừng có lén lút như thế , người biết còn tưởng ngươi là trộm ."

      "Được ." vừa mới dứt lời bóng người xuất ở trước mặt Thanh Thanh .

      Thanh Thanh gnhịn được quát to "Oa , ngươi là quỷ hay sao ? Sao vừa xuất là xuất ngay thế ?"

      Nam nhân cười cười "Ta phải là, quỷ, ta chỉ nhảy từ cây xuống thôi ."

      Nam nhân ngẩng đầu , vừa nhìn thấy dung mạo của Thanh Thanh lập tức kinh ngạc . mỹ nhân như nàng , đúng là thế gian ít có . Nhưng khiến cho kinh ngạc phải là nhan sắc của nàng mà là.... nữ tử có dung mạo xinh đẹp như vậy tại sao lời ăn tiếng lại thô lỗ như thế ? Trông nàng rất yếu đuối , đáng lẽ phải là nữ tử dịu dàng mới đúng ,

      say mê ngắm nhìn Thanh Thanh , Thanh Thanh cũng dùng ánh mắt mê trai nhìn . Phong thuỷ ở thời cổ đại là quá tốt , trai đẹp khắp nơi đều có , ngay cả lạc mà cũng có thể gặp được cái nam nhân dễ nhìn như vậy , chính là kẻ đứng trước mặt nàng đây . Thanh Thanh nuốt nước miếng ừng ực , sau đó đột nhiên lấy lại tinh thần , nàng hề hiếu kỳ mà trừng mắt với "Nhìn cái gì vậy ?" đúng là kẻ mê a , nàng biết Vân Thanh Thanh nàng xinh đẹp nhưng cũng đừng nên dùng cái ánh mắt này nhìn nàng chứ. Trước kia nàng chỉ là nữ nhân bình thường , hề nổi bật trước đám đông , cứ nhìn nàng như vậy khiến cho nàng cảm thấy được tự nhiên .

      "Thực xin lỗi ." Nam nhân kia nghe nàng xong lập tức hoàn hồn " nương đẹp như tiên nữ vướng bụi trần , tại hạ kìm lòng được ."

      Thanh Thanh đem ánh mắt nhìn xuống dưới chân mình, sau đó từ từ nhìn lên . Sau khi xem xong , nàng xua xua tay "Ta có đẹp như vậy sao ? Ta thấy mình chẳng có điểm nào giống mỹ nữ cả ."

      " nương khiếm tốn ." Nếu cử chỉ của nàng khéo léo chút tuyệt đối đủ sức nghiêng nước nghiêng thành .

      "Ít ra , ngươi cũng có mắt nhìn a ." Thanh Thanh xong chỉ thẳng vào mặt "Uy , ngươi là ai ? Vì sao lại xuất ở nơi này ?"

      "Tại hạ là Mộ Dung Thiên Lý ." Là bảo chủ mới nhậm chức của Càn Khôn Bảo .

      "A ." Thanh Thanh liếc xéo cái "Nhìn tới nhìn lui ngươi cũng giống trộm , ít nhất trộm cũng đẹp trai như ngươi . Đương nhiên , Sở Lưu hương là ngoại lệ , Bạch Triển Đường cũng ngoại lệ , diễn viên đóng Bạch Triển Đường cũng khá đẹp trai . Đúng rồi , ngươi đến đây làm gì ?" ( mình biết người này, có ai biết nhỉ , phải là Bạch Ngọc Đường đâu nhé , vì ý đâu có làm trộm )

      Sở Lưu Hương ? giang hồ có kẻ trộm nào tên như vậy sao ? đúng , chỉ có sáo ngọc công tử ( chồng Bạch Mạn Điệp tỷ tỷ ) , có Sở Lưu Hương .

      Mộ Dung Thiên Lý nhàn nhã "Ta là khách của Vân gia , ở chỗ này ngắm phong cảnh ."

      Thanh Thanh thuận miệng hỏi luôn "A, ngươi có biết Tâm Viên ở đâu ?"

      Mộ Dung Thiên Lý lắc đầu " biết ." chỉ là người khách , làm sao mà biết được . Vân gia rộng lớn như vậy , cũng phải từng cái sân đều qua .

      Thanh Thanh sờ sờ bụng "Tốt lắm , ta thôi , thèm nghe ngươi nữa ." Nàng đói bụng rồi , thức ăn hẳn được đưa đến Tâm Viên .

      " nương , nàng tên gì ?" Lần này đến Vân gia có ý muốn cầu hôn , biết vị mỹ nhân này là ai . Nếu phải lấy người xa lạ mới chỉ nghe danh mà chưa từng gặp mặt bằng lấy quách tiểu mỹ nhân thú vị này .

      Thanh Thanh kiên nhẫn trả lời "Vân Thanh Thanh ." Đúng là đồ háo sắc , chỉ tình cờ gặp nữ nhân mà hỏi tên của người ta .

      "Thanh Thanh ? Nàng là người nào trong Vân gia ?" Nhà họ Vân chỉ có ba con , nhưng trong đó có ai tên là Thanh Thanh .

      Thanh thanh trợn mắt liếc cái "Ngươi làm sao lại nhiều lời vô nghĩa như thế . Được rồi , thèm nghe ngươi nữa ." tên ngu ngốc , chuyện với chỉ tổ làm lãng phí sức lực của nàng , nàng muốn dùng ấnh mắt rút gân thay cho việc trợn mắt để nhìn .

      "Thanh Thanh nương , nàng cho ta biết ."

      "Mẹ nó , tại sao ngươi lắm quá vậy , nếu ngươi còn tiếp tục nhiều lời ta hô lên cho mọi người biết ngươi phi lễ với ta ." Thanh Thanh rốt cuộc cũng bùng nổ . Mọi người đều những kẻ lúc đói đều rất dễ tức giận , lời này quả thực sai .

      Mộ Dung Thiên Lý mặc dù phải là trong tứ đại mỹ nam nhưng cũng là vị nam tử rất đẹp trai , hơn nữa lại có xuất thân rất tốt , thế nên có vô số các nương muốn được quan tâm . Vậy mà tiểu mỹ nhân này lại hề cảm kích , còn dám dùng những lời lẽ thô lỗ để mắng , quả thực là thú vị .

      " nương , ta có ác ý ."

      Thanh Thanh lại mắng hăn tràng "Ta đói bụng nên phiền muốn chết đây nè , ngươi đừng có ở đó những lời vô nghĩa , ta còn muốn trở về ăn cơm . Cái tên chết tiệt như ngươi vừa mới gặp con nhà người ta lôi kéo chịu buông tha , điển hình là con sói háo sắc , con quỷ mê tình , ngươi chết , đừng có làm phiền ta ." Đàn chị trong trường từng với nàng khi gặp phải kẻ háo sắc trước tiên phải hung dữ, ngàn vạn lần thể tỏ ra yếu đuối . thực tế , miệng của nàng thực rất độc , bất kể thời điểm nào cũng đều được lời dễ nghe .

      Mộ Dung Thiên Lý càng xấu hổ "Ách , nương , biết ta có vinh hạnh được mời nương bữa cơm ?" Nếu nàng đói bụng mời nàng ăn cơm , nhất định phải hỏi được thân thế của nàng . Tiểu mỹ nhân này ngay thẳng như vậy , mẫu thân cùng muội muội của nhất định rất thích nàng .

      phải là người mặt dày , nếu là bình thường bị người khác mắng mỏ thậm tệ như vậy, nhất định quay đầu bước , vĩnh viễn ở lại dây dưa thêm nữa . Nhưng biết vì cái gì , đối với tiểu mỹ nhân này lại cảm thấy phi thường hứng thú , cho dù có mất hết thể diện cũng muốn biết thân phận của nàng .

      "Ăn cơm ?" Thanh Thanh lo lắng . Cùng nam nhân xa lạ ăn cơm chung , như vậy có thoả đáng nhỉ ? Nhưng cũng vẫn thôi , người này thoạt nhìn giống bọn buôn người đem người khác lừa bán .

      "Đúng ."

      " thôi , dẫn đường a ." Dựa vào năng lực của Vân Thanh Thanh nàng , chắc chắn kẻ nào có thể lừa bán nàng . Nhìn mặt mày của cũng giống như người sắp đem nàng bán , trước tiên cứ ăn no chống đói cái . Gia huấn của nhà họ Vân , dạ dày vĩnh viễn là lớn nhất .

      Mặt Mộ Dung Thiên Lý ra nụ cười tươi " nương , mời ."

      "Ta tự biết , cần ngươi lắm miệng ." Ăn cơm quan trọng hơn , bớt những lời vô nghĩa .

      Mộ Dung Thiên lý cười ha ha , lần này đến nhà họ Vân thu hoạch quả rất lớn a . So với Giang Nam song xu , tiểu mỹ nhân này cũng rất thú vị . ( song xu : hai đẹp ).

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :