Tuyệt sắc y phi của Nhiếp chính vương
Tác giả: Tần Xảo Ly
Editor: Táo
Giới thiệu:
Nàng vốn là đích nữ phủ thừa tướng bị phụ thân ném vào ôn dịch cốc tự sinh tự diệt;
Nàng là bác sĩ ở thế kỷ 21, xuyên đến cổ đại phá án báo thù.
khi xuyên qua, đem nàng trở thành đích nữ tướng phủ - nàng làm mình trở nên cường đại gấp trăm lần!
Mở đầu
Chuyện kể rằng, ngày này chính là sinh nhật hai tuổi của Sở bảo bối.
Nhiếp Chính Vương Sở Vân Mộ đặc biệt bày tiệc rượu tại Vương phủ, mở tiệc chiêu đãi tân khách, vì ái tử Sở bảo bối mở tiệc sinh nhật.
hồi yến hội, Mộc Thất bỏ lại vò rượu, nghiêng thân rót vào ngực Sở Vân Mộ, hoàn toàn uống say.
Sở Vân Mộ sủng nịch nhìn người trong lòng, cởi xuống ngoại bào, ở người nàng, nhàng đem nàng ôm trở về phòng.
tới góc hoa viên, Mộc Thất đột nhiên từ trong ngực nhảy xuống, hai má phiếm hồng áp sát lại gần Sở Vân Mộ, dồn ép tới góc giả sơn, chân đạp thạch bích, hai tay ôm lấy Sở Vân Mộ, nở nụ cười giảo hoạt.
Sở Vân Mộ nhìn thấy Mộc Thất thân váy dài thanh sắc, bày ra dáng điệu thô lỗ, khẽ nhíu mày, phượng mâu hơi nheo lại.
Cũng may bộ dáng của Tiểu Thất cho tới bây giờ chỉ có mình nhìn thấy...
"A Sở!" Mộc Thất mình mang theo mùi rượu nhàn nhạt kêu.
"Uh?"Sở Vân Mộ dựa vào tường, hai tay vòng quanh ngực, tựa tiếu phi tiếu đáp.
"A Sở, chúng ta thành thân bao lâu rôi?" Mộc Thất "Đông" tiếng, lòng bàn tay đánh vào tường, hỏi.
" vạn bảy nghìn sáu trăm hai mươi lăm thời thần, nàng trước tiên xuống dưới, đây là giả sơn do ba ngàn công tượng dùng Nam Hải Lưu Ly kiến tạo nên, đây là vương phủ lệnh, thể đạp chân lên." Sở Vân Mộ thản nhiên .
Núi Lưu Ly quan trọng hay là ta quan trọng hơn? ! Chàng nó hay là ta?" Mộc Thất nhìn chằm chằm Sở mỹ nhân trước mặt, kề sát chóp mũi , hung hăng .
Sở Vân Mộ cảm thấy lúc say rượu Tiểu Thất hào phóng, quả thực rất hợp với khẩu vị của .
"Đương nhiên là..." Sở Vân Mộ chậm rãi mở miệng, lại bị đôi bàn tay mềm mại của Mộc Thất che kín môi.
" được, để cho ta chuẩn bị chút. A Sở, Hôm nay là ngày sinh nhật tiểu bảo bối, chàng đem mấy chữ này tặng ta làm lễ vật, nhớ kỹ, phải nghiêm túc cho ta biết!" Mộc Thất khấy rượu cái, chặn ngang lời của Sở Vân Mộ.
Sở Vân Mộ khóe miệng nhếch lên, trong mắt ánh lên vẻ nhu tình.
Tiểu Thất vì hoài thai 10 tháng, lại cửu tử nhất sinh sinh hạ Lân nhi, lại chỉ vì muốn ra hai chữ " nàng", liền có thể thỏa mãn như vậy.
Bất kể trước đây như thế nào, nàng ở trước mặt là nữ tử kỳ diệu, nàng vĩnh viễn là ái thê của , là trân bảo trong tay .
Sở Vân Mộ ôm chặt người trong lòng, dịu dàng :" Tiểu Thất là người quan trọng nhất trong lòng ta, bất luận là ai cũng thể thay thế vị trí của nàng trong lòng ta. Nàng nghĩ muốn cái gì, làm cái gì, ta đều thỏa mãn nàng."
" sao?" Mắt Mộc Thất sáng lên, lại tiếp tục :"Kia...Kia đêm nay ta muốn, ở, !"
Sở Vân Mộ sắc mặt tối sầm lại, cười giảo hoạt :" Tốt, lúc này vi phu nên đáp ứng nàng."
**
Xuân sa trướng ấm, phòng kiều diễm.
Hai canh giờ sau, đại mỹ nhân giường nhìn Mộc Thất trong lòng mềm như nước, câu môi :"Tiểu Thất, còn có khí lực sao? Còn muốn nghĩ....đến ở ?"
Mộc Thất hoàn toàn còn chút hơi sức, hoảng hốt hướng về phía cuối giường bò :", ta .... có khí lực..."
cánh tay khỏe mạnh đem nàng lần nữa kéo vào trong màn..."