1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tu La Cuồng Phi: Phế Vật Thất Tiểu Thư- Bình Phiêu Dật (Chương 2.2) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Đây là lần đầu mình edit nên nếu có sai sót xin mọi người tay thôi ạ m(_._)m
      Tác giả: Bình Phiêu Dật
      Editor: Ta Là Sắc Nữ
      Thể loại: Xuyên , huyền huyễn, nữ cường.
      [​IMG]
      Giới thiệu:Nàng ở thế kỷ 21 là sát thủ giới Long đầu, bị chính người mình hãm hại, giết chết.Nàng ở Ngạo Tuyết quốc là phế vật, thứ xuất – Thất tiểu thư của tướng quân phủ, bị chính mẫu thân và tỷ tỷ hãm hại, giết chết.
      Khi tỉnh lại, nàng phải là nàng, cặp mắt tao nhã tràn ngập sát phạt quả quyết, sắc bén dị thường.
      Cái gì? Phụ thân tính kế, mẫu thân hãm hại, đa số tỷ tỷ khi dễ?
      Nàng còn là thất tiểu thư yếu đuối trước kia, dám tính kế nàng, hãm hại nàng, khi dễ nàng, nàng làm cho bọn họ phải trả cái giá đắt.
      Phế vật? Thân thể xuyên qua mang theo thần thú,là phế vật sao, nàng nghịch thiên mà !!!!​

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1.1: Trùng sinh dị giới

      Đau, là cảm giác lúc này của Diệp Tử! Đương nhiên, đây phải là cảm giác duy nhất! Loại cảm giác bị thứ gì đó nhìn chằm chằm, cùng với cảm giác cơ thể như bị xé toạc ra cùng đau đớn đồng thời tồn tại !

      Nhưng là, nàng phải là chết sao? Bị chính người nam nhân mà mình nhất lừa trộm cái gì mà Long châu, sau đó, bom nổ?Chẳng lẽ, bị bom nổ qua, lại có cảm giác như thế này? Sao lại có chết?Diệp Tử mới tin tưởng! Nhưng là, lúc này cảm giác chân làm cho Diệp Tử biết nàng còn chưa có chết!

      Nếu ông trời cho nàng hậu đãi như thế, như vậy, nàng cũng nhất định sống tốt, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là, muốn tìm tên nam nhân lừa gạt nàng kia để báo thù, lần nữa quay trở lại danh hiệu kia- sát thủ lãnh khốc, vô tình, Diệp Tử!

      Diệp Tử giãy dụa mở ra hai mắt, đôi mắt trong veo lạnh lùng mà sắc bén. Mặc kệ là ở đâu,làm sát thủ vĩ đại, luôn làm sáng tỏ hoàn cành xung quanh. Vì thế, Diệp Tử bắt đầu đánh giá chung quanh, tìm hiểu địa phương mình đứng vào lúc này.

      Nhưng là, nàng nhìn thấy gì? Diệp tử có chút khó tin, giống nhau, tại thời điểm mình mười tuổi năm ấy, cùng sói chém giết!

      Đúng vậy, ở xung quanh nàng, thế nhưng vây quanh gần trăm con sói, là sói, nhưng là, lại là có chút bất đồng, bởi vì, ở chính giữa trán của những con sói, thế nhưng lại có con mắt!

      Quái dị, bất quá, thời gian căn bản là đủ cho nàng suy nghĩ thêm, bởi vì bầy sói xung quanh nàng bắt đầu rục rịch đứng lên!

      Cả người giống như bị xe tải cán lên, Diệp Tử nhìn nhiều như vậy tưởng là biến dị sói, trong lòng có chút bồn chồn, nhưng là ở trong từ điển của nàng có chỗ tồn tại cho hai chữ này!

      Có lẽ, hôm nay chết, nhưng là, cho dù chết, nàng cũng muốn lôi kéo đám sói này làm đệm lưng cho mình!Mâu quang trở nên lạnh lẽo mà thị huyết, tầm mắt nàng nhìn gắt gao đàn sói, phát huy thính giác đến cực hạn, chú ý sâu sắc đến động tĩnh xung quanh!

      Bầy sói, rốt cục động, đương nhiên, là ở dưới chỉ huy của con đầu đàn, có ba con thử tiến tới Diệp Tử tấn công!Dựa vào, mẹ ngươi! Diệp Tử thấp giọng rủa, lập tức đưa tay sờ sờ người của mình!

      Bom, có; Thương, có; Chủy thủ, có!
      Vì thế, Diệp Tử lại lần nữa mắng chửi người, bất quá, nhưng cũng bởi vì phen sờ xoạng này, làm cho nàng chấn kinh rồi!
      Đây là cái tình huống gì? Chẳng lẽ bom nổ tung người, còn có thể đem người biến lại sao? Vì sao cánh tay cánh chân trở nên như vậy … ?

      Hơn nữa, đây cũng phải là cách hành của nàng, tuy rằng nàng được xưng là đệ nhất sát thủ, nhưng là, nàng đều cẩn thận, chưa từng có ltinhf huỗng như vậy, đối mặt với nguy hiểm mà chuẩn bị!

      Được rồi, cứ việc chuẩn bị, dưới lại của cơ thể mình, nàng cũng tuyệt đối cho đám súc sinh này chiếm tiện nghi của nàng. Cho dù chúng nó muốn đem nàng nuốt xuống bụng, như vậy, nàng cũng nhân tiện nhổ mấy cái răng của chúng nó nha!

      Chẳng quan tâm đau đớn thân thể, Diệp Tử bắt đầu tập trung cao độ, làm chính mình bên trái, bên phải, trước sau đều là sói, mày nhướng lên! Cái gì, đúng là lưu đường sống cho người ta a!

      Bất quá, các ngươi lưu đương sông cho ta ta đây liền chính mình tạo ra đường sống!

      Thân mình nho đột nhiên bay lên , nhảy lên, tránh thoát tập kích của ba con sói, tiếp theo, lộn cái, rơi xuông đất, nhìn xung quanh chút, nàng phát ở chính diện có cây đại thụ ít nhất cũng trăm tuổi.

      Diệp tử mâu quang hiên lên tia tinh quang, lập tức rất nhanh hướng tới cây đại thụ kia mà chạy tới! Bầy sói làm sao có thể buông tha cho con mồi dâng tới miệng này được, vì thế, rất nhanh đuổi kịp tốc độ của Diệp Tử.

      Phi thân lên, động tác của Diệp Tử thần tốc trèo lên đại thụ bẻ nhánh cây to cũng , sau đó đem những nhánh cây vướng víu bẻ , nhìn về phía chính diện, rất nhanh nàng đem nhánh cây làm như vũ khí, hương tới đôi mắt của con sói mà đâm !

      Mặc kệ là người hay là động vật, mắt vẫn là chỗ yếu nhất. Động tác của Diệp Tử rất nhanh, cho dù cảm nhận được nhưng con sói vẫn thể nào điều khiển được cơ thể để tránh , vì thế:
      “Ngao…”

      tiếng sói tru lên thảm thiết làm cho người nghe được đều run lên.
      Mà nhìn đến đồng bọn của mình bị thương do Diệp Tử, những con sói còn lại nhất thời ánh mắt hung quang lên, nhìn Diệp Tử, trong mắt là hận ý cùng mãnh liệt phẫn nộ!

      Nha nha, đây cũng quá nhân tính hóa chứ? Giờ phút này Diệp Tử nào biết rằng nàng chọc phải phải là chó sói bình thường, chúng là Tam Nhãn Thiên Lang,là tứ giai ma thú, chỉ số thông minh của chúng nó tương đương với đứa trẻ nhân loại mười tuổi!

      Diệp Tử xem xét xung quanh, quan sát vị trí có lợi cho mình. Quay về phía đàn sói khổng lồ, mà nàng giờ phút này có vũ khí thuận tay, cơ thể laị bị teo lại, Diệp Tử biết nàng thể tham chiến, nếu chính mình tuyệt đối có khả năng sống sót!

      Diệp Tử mâu quang khỏi trở nên lạnh lẽo, nghĩ đến phản bội của người mình nhất, tại lại bị đàn sói này vây xung quanh, nếu như tình trạng cơ thể cho phép nàng nhất định đem toàn bộ đàn sói này chém giết!

      Nhưng là, giờ phút này, điều kiện bản thân cho phép, cho nên, Diệp Tử sau khi làm bị thương nặng con sói, lợi dụng ngu ngơ của các con còn lại, nàng rất nhanh phi thân lên cây!

      Tìm nhánh cây chắc chắn, ổn định lại thân thể, sau đó, nàng hướng ánh mắt lạnh lẽo mà lại tràn đầy thị huyết nhìn xuống phía đàn sói ở dưới.

      Sói, trèo lên cây được, cho nên giờ phút này, Diệp Tử cứ như vậy mà giằng co với đàn sói. Nàng nhìn xuống phía đàn sói, trong bầy sói xuất con sói đặc biệt to lớn hơn những con còn lại, hẳn là thủ lĩnh của bầy sói.
      NgoUngAndrena thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1.2: Trọng Sinh Dị Giới
      Nàng nhìn thoáng qua thủ lĩnh của bầy sói, ánh mắt rất nhanh lóe lên, nàng biết, thân thể của mình thể kéo dài! Bầy sói ở phía dưới rất nhanh lên nghi hoặc.
      Dù sao, với chỉ số thông minh của đứa trẻ 10 tuổi, thấy Diệp Tử bất động, con thủ lĩnh rất nhanh tru lên tiếng, tiếp theo,nó liền đem bầy sói vây quanh cây đại thụ rồi ra lệnh tất cả ngồi mặt đất!

      Ánh mắt Diệp Tử nhìn giống như có chuyện gì, nhưng kỳ , vẫn chú ý đến động tĩnh ở phía dưới. Vừa rồi, con thủ lĩnh được bầy sói bao bọc, nàng còn tưởng rất khó để có thể tiếp cận, nhưng mà tại, bởi vì bầy sói vây xung quanh cây đại thụ, nên khoảng cách giữa nàng và nó bây giờ lại rất gần!

      Chính là tại!

      Diệp Tử nắm chặt thời gian, rất nhanh liền phi thân hướng tới con thủ lĩnh mà đánh tới___

      Động tác của Diệp Tử, thể nghi ngờ, làm cho bầy sói trở tay kịp. Nhất là con thủ lĩnh, tại thời điểm Diệp Tử đánh tới, ngắn ngủi, nó lấy lại tinh thần!
      Nhìn tới thân thể bé kia, ánh mắt nó mị mị, nhất là con mắt thứ ba, rất nhanh liền lên thị huyết cùng tuyệt sát!

      cái nhân loại bé, tia huyền lực, thế nhưng lại cuồng vọng giết nó, quả thực là muốn chết! Ngươi muốn tìm tới cái chết, như vậy, ta toại nguyện cho ngươi!

      Con thủ lĩnh rất nhanh lắc mình về phía bên trái, sau đó, từ con mắt thứ ba phát ra đạo ánh sáng màu xanh, hướng tới Diệp Tử mà công kích!

      Dựa vào, con bà nó, đây là quái vật gì vậy? Làm sao mà nó có thể tấn công như thế? Tại thời điểm này, Diệp Tử còn biết, nàng xuyên qua, hơn nữa, còn xuyên tới làm cái nổi danh phế vật, thất tiểu thư của quốc hộ quốc đại tướng quân phủ của Ngạo Tuyết đế quốc!

      Y theo bản năng, Diệp Tử nhảy qua tránh né kích màu xanh kia, tiếp theo, nhánh cây trong tay rất nhanh rất tàn nhẫn mà đâm tới con ngươi trán của thủ lĩnh Tam Nhãn Thiên Lang.

      Động tác của Diệp Tử rất nhanh, nếu nàng đối phó với nhị giai ma thú còn có khả năng chiến thắng, tam giai ma thú cũng có thể, nhưng là, ở trong mắt của ngũ giai ma thú Tam Nhãn Thiên Lang, cùng với bầy tứ giai ma thú, nên liền có chút lực bất tòng tâm!

      Công kích của Diệp Tử ở trong mắt của con Tam Nhãn Thiên Lang kia, lực sát thương nhất thời giảm rất nhiều. Ngay tại thời điểm nhánh cây sắp đâm tới, con thủ lĩnh nhảy tránh , sau đó, đem Diệp Tử quật ngã xuống đất.

      Giờ phút này, trong mắt của con thủ lĩnh, lên đắc ý cùng với khinh bỉ chút che dấu ! Hừ, cái bé oa nhi mà biết tự lượng sức mình, thế nhưng lại muốn liệp sát cái ngũ giai ma thú như nó, quả thực chính là si vong mộng tưởng !

      Trong nháy mắt, Diệp Tử quyết đoán đem nhánh cây bẻ gẫy, sau đó, tại thời điểm con Thiên Lang đem nàng quật xuống, dưới đắc ý của nó, nàng hung hăng đem nhánh cây đâm vào bụng của nó.

      trận đau đớn truyền tới, làm cho thân hình con thủ lĩnh co lại chút, vẻ mặt dám tin nhìn chằm chằm vào Diệp Tử, theo nó, là tiểu oa nhi còn khả năng công kích.

      Tiếp theo, ánh mắt nó bắt đầu trở nên dữ tợn, công kích hia đủ mạnh để có thể lấy mạng của nó nhưng lại hoàn toàn chọc giận nó !

      “Ngao…”

      Rống lên tiếng, móng vuốt sắc bén của nó hướng tới người của Diệp Tử mà chụp xuống!

      Mà đàn sói ở xung quanh được sử đồng ý của con thủ lĩnh lại thể hành động. Nhưng chúng nó tin tưởng con thủ lĩnh nhất định làm thịt nhân loại bé kia !

      Diệp Tử nhìn móng vuốt chuẩn bị chụp xuống người mình, nàng muốn né tránh, nhưng lại có khả năng, cho nên, chính là cắn răng, ánh mắt trở nên lạnh lẽo đem nhánh cây cầm trong tay dùng hết sức lực mà đâm vào bụng con thủ lĩnh.
      Giờ phút này, trong đầu nàng chỉ còn ý niệm duy nhất : Cho dù phải chết cũng phải kéo thêm cái đệm lưng cho mình!

      Đau đớn từ bụng kéo đến làm cho con thủ lĩnh sắc mặt càng trở nên khủng bố hơn! Móng vuốt sắc bén, chút lưu tình hướng về Diệp Tử mà trảo xuống , xoạt tiếng, y phục người Diệp Tử bị vạch lỗ hổng lớn.

      Đau đớn truyền vào đầu Diệp Tử, cái loại cảm giác bị vật sắc bén cắt qua da, làm cho thân thể vốn đau đớn lại càng thể nào chịu đựng được!
      Diệp Tử nhẫn lại, lực tay lại có dừng lại! Mà may mắn thay, con sói này lại rất kiêu ngạo, nên có kêu bầy sói đến giúp, nếu nàng còn đường mà sống sót!

      Tam Nhãn Thiên Lang thân thể ngừng co giật, nhưng là, nó mặc kệ tất cả, nó muốn đem nhân loại nhoi này ra mà cắn xé thành nhiều mảnh, nếu cái ngũ giai ma thú lại thể nào đánh bại cái nhân loại mà ngay cả tia huyền lực cũng là chức thủ lĩnh này nó cũng phải nhường lại thôi!

      Cho nên nó cho thuộc hạ giúp đỡ, dùng hết sức mình mà cố gắng !

      Cảm giác đau đớn ngừng truyền từ bụng tới, cũng đem nó chọc giận hoàn toàn, chỉ thấy trán con mắt thứ ba bỗng dưng sáng lên cách quỷ dị, tiếp theo, cứ như vậy mà hướng tới bản thân Diệp Tử mà bắn tới!

      Chẳng lẽ chính mình thể nào tránh thoát được khỏi cái chết sao? Ngay tại thời điểm lâu trước kia nàng còn cảm tạ ông trời để cho nàng sống sót, có cơ hội để trả thù, nhưng là , trong giây lát, ông trời lại thu hồi lại rồi. Có lẽ nàng có thể sống lại chỉ là sai lầm thôi.

      Nhưng lực đạo tay của Diệp Tử lại có buông lỏng, nàng chỉ biết là, cho dù ông trời muốn thu hồi lại mạng sống của nàng nàng cũng phải kéo theo cái đệm lưng, chết mình phải là tác phong của nàng!

      Ngay khi đạo ánh sáng màu xanh sắp bắn tới người Diệp Tử, chuyện tình quỷ dị xảy ra___

      đạo ánh sáng màu vàng kim từ người Diệp Tử bắn ra, hào quang vạn trượng, đem Diệp Tử bao quanh toàn bộ, mà con thủ lĩnh người Diệp Tử cũng bị đánh bay ra ngoài cách đó xa mà hấp hối.

      --- ------ -----lời với người xa lạ---- --------
      NgoUng thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 2.2: Khế ước cùng thần thú?

      Kim quang bao bọc thân thể Diệp Tử lấy tốc độ mà mắt thường có thể nhận ra ngừng bay lên, thẳng đến đỉnh cây đại thụ. Sau khi Diệp Tử vững vàng dựa vào nhánh cây vững chắc kim quang, chậm rãi, biến mất vào trong thân thể của nàng. Tiếp theo, Tiểu Kim Long cách nàng chỉ ba mươi thước, xuất trong phạm vi bầy sói.

      Nghi hoặc nhìn màn này, cái cảm giác này, thế giới này, là thế giới huyền huyễn, nếu , nàng làm sao có thể nhìn thấy thứ chỉ xuất trong tivi__Long !

      Hơn nữa lại là con Kim Long, là vương giả trong loài a!

      Ánh mắt Diệp Tử gắt gao, theo Tiểu Kim Long di chuyển, khi mà nhìn nó mở miệng ra trong đầu Diệp Tử lên hình ảnh cái đài hình con rồng phun nước ở thế kỷ 21!

      Nhưng là, nàng nhìn thấy gì? Vì sao tivi cùng với tình trạng bây giờ của nàng sao mà khác nhau trời vực vậy trời ! Này, trong miệng Tiểu Kim Long quả phun ra này nọ,nhưng là, phải là nước, thậm chí cũng dính dáng tới nước, bởi vì, nó phun ra lại là lửa ! Rừng rực lửa lớn!

      Hỏa hoạn nhanh chóng mà lan ra khắp nơi, hướng tới đám Tam Nhãn Thiên Lang mà , nhất thời, bầy sói trận hỗn loạn!

      Vốn là, sau khi nhìn thấy màn Tiểu Kim Long xuất , khủng hoảng liền trong mắt con thủ lĩnh Thiên Lang, rồng a, đây chính là thần thú a, chúng nó thể nào có thể so sánh được, mà bây giờ, sau khi thấy Tiểu Kim Long hướng về chúng nó mà phun lửa, liền càng thêm loạn.

      Vì né tránh công kích, bầy Tam Nhãn Thiên Lang chỉ có thể tản ra mà chạy trốn, trong chốc lát, trừ bỏ những con chết, tất cả đều biến mất dấu tích!

      Diệp Tử vẻ mặt dám tin, nhìn Tiểu Kim Long, hướng nàng mà bay tới, ánh mắt có phần dại ra! Nhưng là, Manh Manh, đáng !

      “ Chủ nhân,ta là Tiểu Kim!”

      Diệp Tử nhìn bộ dáng ngốc nghếch mà đáng của Tiểu Kim Long hướng về nàng mà nhào tới kia.

      Oanh ____
      Diệp Tử nghe được Tiểu Kim Long thế nhưng có thể mở miệng ra mà chuyện thần kinh nhất thời hoàn toàn hỏng mất !

      Này, này, rốt cục là xảy ra chuyện gì? Rồng cũng có thể chuyện sao? Sao mà giống thần thoại vậy nè trời? Hơn nữa, Tiểu Kim Long lợi hại như vậy mà lại gọi nàng là chủ nhân?

      Nàng phát sốt? Diệp Tử đưa tay làm động tác thập phần ngốc nghếch, đương nhiên, nếu là lúc trước Diệp Tử chắc chắn chuyện này thể nào xảy ra, nhưng sau khi chứng kiến chuyện vừa rồi nàng chút khó mà lý giải!

      “Ngươi, bảo ta, chủ nhân?”

      Diệp Tử mở miệng hỏi, mới phát ra rất là gian nan.

      “Đúng, chúng ta ký huyết ước, đương nhiên, ngài chính là chủ nhân của Tiểu Kim!”

      Tiểu Kim Long vẫn như cũ mà trả lời, bất quá, nhìn đến biểu tình thể nào tin của chủ nhân nó có chút thất bại ____

      phải đâu, chủ nhân của nó sao có cảm giác ngu ngơ nhỉ? Nhưng vừa rồi rất là uy vũ mà? Nhưng là nó nhớ , chủ nhân của nó rất là lợi hại nha! Tiểu Kim Long vẻ mặt băn khoăn, nó lại làm sao mà biết được, chủ nhân của nó nếu phải có trái tim cường đại, sau tất cả mọi chuyện có lẽ trực tiếp té xỉu rồi !

      Huyết ước? đó? Diệp Tử vẫn hoang mang như cũ, bỗng nhiên, đầu nàng rất là đau, cái cảm giác như muốn nổ tung, làm cho nàng đưa tay lên ôm đầu .

      Mà Tiểu Kim Long trong nháy mắt, phát chủ nhân của mình có vấn đề, lập tức, miệng rồng mở ra, đoàn ánh sáng màu vàng lập tức đem nàng bao quanh ổn định lại, làm cho Diệp Tử bớt cảm giác thống khổ hơn.

      Mà giờ phút này, Diệp Tử còn sức đâu mà quan tâm này nọ, nàng chính là ngừng ôm đầu óc của mình, sau đó, liên tiếp tin tức tràn vào trí óc của nàng bắt buộc nàng phải ghi nhớ, tiêu hóa nó.

      Hóa ra, nàng chết, mà bây giờ nàng phải bị bom nổ tung mà hóa lại, chính là mượn thi hoàn hồn, xuyên qua đến Ngạo Thiên Đại Lục, làm Thất Tiểu Thư phế vật của Ngạo Tuyết đế quốc, cùng tên với nàng !

      Mà Ngạo Thiên Đại Lục là nơi cường giả vi tôn, dùng huyền lực chuyện, mà cao thủ huyền lực thể nghi ngờ là được mọi người kính nể, cùng tôn kính.

      Nhưng là, có cần thiết phải cho nàng cái thân thể yếu ớt này vậy? Thân thể này dĩ nhiên lại tia huyền lực nào bảo nàng làm sao trở thanh cao thủ đứng đầu đại lục đây? Chẳng trách lại bị người khác khi dễ tận 13 năm!

      Diệp Tử bây giờ, 13 tuổi, mà bởi vì là thứ xuất , lại nhất, mẫu thân lại có thế lực cường đại chống lưng nên trong phủ tướng quân bị các tỷ muội khác gây khó dễ.

      Đương nhiên, vì nàng có diện mạo rất là nghiệt nên ban đầu được tướng quân phụ thân kia che chở, nhưng là, sau khi năm tuổi làm thí nghiệm kiểm tra huyền lực, phát nàng tia huyền lực nào vận mệnh của nàng bắt đầu trôi qua cách đầy biến hóa, cuộc sống của nàng càng trở nên thê thảm.

      Mẫu thân thậm chí điên rồi, đến năm thời gian, bị chính tướng quân phụ thân giết chết! mà nàng, bởi vì khuôn mặt xinh đẹp, cho nên, dù tia huyền lực, nàng vẫn có thể sống sót tới tận bây giờ.

      Nhưng là, Diệp Tử lại càng bị các tỷ muội khác gây khó dễ, thường xuyên bị đánh, đương nhiên, các nàng đều bị tướng quân phụ thân cảnh cáo, cho phép động đến khuôn mặt của nàng!

      Nguyên lai, giá trị của nàng chỉ là khuôn mặt xinh đẹp này sao!

      Mà làm cho Diệp Tử buồn cười chính là phụ thân của nàng , Ngạo Tuyết Đại tướng quân, thế nhưng chỉ có bảy nữ nhi, có nhi tử, mà vì theo đuổi đỉnh cao của huyền lực lại đem phân chia huyền lực đặt làm mệnh danh của các nàng, phân biệt là, Diệp Hồng, Diệp Bạch , Diệp Hoàng, Diệp Lục, Diệp Thanh, Diệp Lục, Diệp Tử.

      Mà ở Ngạo Thiên Đại Lục, huyền lực được chia thành mười hai cấp, phân biệt là, huyền lực Xích Huyền, Chanh Huyền, Hoàng Huyền, Lục Huyền, Thanh Huyền, Lam Huyền, Tử Huyền sau đó là Hắc Huyền, tiếp theo là cấp bậc Huyền Hoàng, Huyền Thánh, Huyền Tôn cùng Huyền Thần, mà mỗi cấp bậc lại phân chia thành ba cấp độ sơ cấp, trung cấp cùng cao cấp, giống như trong Xích Huyền được chia làm ba cấp độ là Xích Huyền sơ cấp, Xích Huyền trung cấp, Xích Huyền cao cấp. Mà sắc màu của huyền lực phân biệt là màu đỏ, màu cam, màu vàng, màu xanh lá, màu xanh trời,màu xanh thẫm, màu tím, màu xám, màu vàng nhạt, màu trắng, màu bạc, màu đen cũng là từ nhạt đến đậm dần.

      Đối với tên của mình, Diệp Tử vẫn là hết sức hài lòng, nàng cũng rất là may mắn, xuyên qua cũng được trở thành nữ nhi của Diệp gia, nếu , xuyên qua thành Tam Tiểu Thư, đây phải gọi là Diệp Thất Bại sao?

      Diệp Hoàng? Lá cây khô? Khóe miệng Diệp Tử run rẩy chút, đương nhiên, nàng tin tưởng, nếu như tướng quân phụ thân của nàng còn có nữ nhi tiếp theo tên gọi phải kêu là Diệp Hắc, Diệp Thánh, Diệp Tôn cùng Diệp Thần! Nghĩ đến đây nàng thấy buồn cười cực kỳ.

      Vị trí của nàng vào lúc này, đương nhiên phải Tướng Quân Phủ , mà là ở cái địa điểm hết sức đặc thù : Ngạo Tuyết Lâm!

      Rừng ở Ngạo Tuyết được thành ba cấp độ, lấy màu sắc của đất đai làm chuẩn, cho nên bên ngoài là đất màu đen, trung gian là màu vàng, mà chỗ sâu nhất là màu đỏ, nhờ đó nó cũng có tên gọi rất là tràn đầy huyết tinh – Huyết Sắc Thâm Lâm.

      Trong này tồn tại vô số ma thú, căn cứ theo màu sắc thổ địa,ma thú cũng được phân chia cấp bậc bất đồng, bên trong đất màu đen, ma thú cơ bản là dưới ngũ giai, mà lãnh vực hoàng kim, ma thú tồn tại ngũ giai và dưới cửu giai. Tại Huyết Sắc Thâm Lâm, thập giai ma thú cùng với những ma thú có thể mở miệng chuyện,đương nhiên là trừ bỏ ma thú còn có linh thú, huyễn thú, thần thú cùng với thiên thú, bất quá, trong tình hình chung, rất khó mới gặp được chúng.

      Tại Ngạo Thiên Đại Lục, muốn đề cao nhanh cấp bậc của mình hay rèn luyện kỹ năng đều hướng tới Ngạo Tuyết Lâm, nhưng là, cùng lắm là ở lãnh vực hoàng kim, về phần Huyết Sắc Thâm Lâm, nghe thấy tên, liền đủ để dọa chết người rồi!
      NgoUngDạ Thiên Y thích bài này.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :