1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tuân mệnh, nữ vương bệ hạ 1 - Dịch Lạp Quán (11)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Tuân Mệnh, Nữ Vương Bệ Hạ

      Tác giả: Dịch Lạp Quán

      Thể loại: Oan gia đối đầu, đại, ngược nữ chinh

      Convert & Edit: Ngocgiao240​

      Giới Thiệu:

      Ở nơi đây, "Quang" cùng"Ảnh" giống như nước với lửa, ở nơi đây, hai đại Thiên Vương có ý đồ thống trị hết thảy! Bọn họ kiêu ngạo! Bọn họ cuồng vọng! Bọn họ phóng đãng bất kham! Bọn họ tự cao tự đại! Bọn họ chính là —— tà ác "Quang minh Thiên vương" Y Lưu Xuyên cùng kiệt ngạo "Hắc ám Thiên vương" Y Lưu ! Khi bọn họ gặp thần bí, tánh tình nóng nảy,câu chuyện của vận mệnh nên được viết như thế nào? Khói thuốc súng mù mịt, ngọn lửa chiến tranh mãnh liệt, đây là trận chiến vì chinh phục trái tim nữ vương bệ hạ. . . . . .

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 1: Trận đầu ác mộng, giờ mới bắt đầu ( thượng )

      Edit: Quynhgiao240

      Cánh cổng màu đen bằng sắt được khắc hoa văn cầu kì, tường lớn xây bằng thạch cao bao quanh. . . . .

      Bước qua cánh cổng lớn, đập vào mắt tôi là hai pho tượng lớn, nhìn thế nào cũng thấy chẳng ra làm sao.

      Từ cổng trường nhìn về phía bên phải là bức tượng Ác Ma mang đôi cánh trắng, tay cầm lưỡi hái dài, đôi cánh như muốn bay về phía chân trời.

      Từ cổng trường nhìn về phía bên trái là bức tượng Thiên Thần mang đôi cánh ác quỷ màu đen, đầu đội nửa vầng hào quang, tay cầm cây pháp trượng bằng bạc, tinh tế giơ cao quá đỉnh,ánh mắt nhìn pháp trượng, khuôn mặt điềm tĩnh và tuấn mỹ nhưng lại nở nụ cười tà ác.


      Tượng Thiên Thần và Ác Ma nghiêng người, đứng quay lưng vào nhau, đôi cánh phía sau lưng chạm vào nhau trông như cầu nối. Ánh hào quang vàng rực rỡ người Thiên Thần và Ác Ma, giống như được bao phủ bởi Lưu Ly trong suốt.


      Ngay phía sau đôi cánh đen và trắng là khối đá màu đen, khắc bốn chữ đỏ như máu ”Học Viện Uy Liêm”, nét chữ mạnh mẽ cứng cáp.

      Từ nay về sau, tôi - Mễ Kì có thể nghênh ngang lại tại đây. ai có thể ngăn cản.


      Bởi vì —— tôi chuyển trường !

      Hô to ba tiếng:

      Tôi chuyển trường ! Tôi chuyển trường ! Tôi —— chuyển —— học —— !

      Tôi thề, tại tinh thần của tôi high tới cực điểm! \(*^o^*)/

      Đây chính là học viện quý tộc bậc nhất- những thành viên nổi tiếng của hoàng tộc đều theo học ở đây, học viên ở đây đều có gia cảnh cực kì danh giá cùng số lượng tài sản khổng lồ.
      Toàn bộ ngôi trường đều theo phong cánh Châu u cổ điển .
      Tòa thành Gothic là nơi dạy học, nhà ăn theo phong cách Arab,cánh cửa theo phong cách Russia hết sưc phong tình. . . . . . cây cầu nước chảy, nước hồ xanh soi bóng, đường gấp khúc xung quanh.

      Nhưng mà nghe , trường học này bị hai nam sinh thần bí chia cắt, xưng bá phương. Bởi vậy tất cả học viên khi gia nhập học viện phải lựa chọn phe ——Hắc Ám hoặc Quang Minh.

      Đôi mắt của tôi lập lòe nhìn khung cảnh hùng vĩ sau cánh cổng rồi từ từ trùng xuống.

      Hử? Bạn muốn hỏi tôi vì sao? Nếu cho bạn ngồi cái xe đạp nát chạy giữa đoàn ”BMW” “Ferrari” “Porsche”, bị những người xung quanh xem thường, bạn cảm thấy như thế nào? !

      Chính là phẫn nộ, phẫn nộ, ngọn lửa điên cuồng thiêu đốt tôi chính là phẫn nộ!

      Tôi trừng mắt ếch, vẻ mặt căm giận, bất bình vỗ vỗ vào người ngồi đằng trước xe đạp Lâm Sâm : “Đồ đầu gỗ! Đồ làm biếng, đạp nhanh lên, tới trường học! Ha ha, nhìn đám ngu ngốc kia bị tôi chọc cho bốc hoả kìa!”

      “Vâng, tiểu thư.” Lâm Sâm mồ hôi tuôn như mưa đầu, hai chân đạp ngừng nghỉ .

      Lâm Sâm —— người hầu của tôi. Cậu ta có khuôn mặt tròn tròn, mặt mày thanh tú . Tôi – Mễ Kì ta hướng đông, ta tuyệt đối dám tây.

      Ách. . . . . . Xe đạp rách + người hầu trung thành + tùy tiện đào khối đá xxay tường ở đây là đủ cho bình dân chúng tôi sống nửa năm. . . . . . Tổ hợp này quái dị……. chút.
      Ha ha. . . . . . -_-# Nhưng mà! có tiền phải lỗi của tôi, tạo ra tổ hợp siêu cấp quái dị lại càng phải lỗi của tôi!

      Tiến vào học viện Uy Liêm, ấn tượng đầu tiên của tôi là màu xanh bắt mắt. Đường rất lớn, song có hai chiếc xe chạy, điều kỳ quái chính là- chiếc xe bên trái sơn màu trắng, chiếc bên phải lại có màu đen. Hai bên đường trồng rất nhiều cây trông như những bức tường lớn.

      Phía sau bức tường cây là những cây đại thụ khoảng vài trăm tuổi, cành lá rậm rạp, trồng hai bên đường làm thành cái thông đạo xanh biếc. chỉ cần đứng phía dưới nhìn lên còn ngỡ là trời xanh.
      Đằng trước bức tường cây là dòng suối . Nước trong vắt trông thấy cả đáy, có thể thấy bầy cá bơi tránh những chiếc lá rụng.

      “Oa a! nơi hẹn hò lí tưởng! Ha ha ha ha ha ha. . . . . .” Tôi giật giật khóe miệng, cười vang.

      Tích tích tích tích. . . . . .

      Đột nhiên, chiếc chuông từ đâu vang lên, tiếng ngân vang khắp toàn học viện

      bên cạnh tôi là nhóm xe chậm rì rì, khi nghe thấy tiếng chuông đột nhiên tăng tốc, chưa gì biến mất khỏi tầm mắt của tôi.
      đến hai phút, đường chỉ còn lại xe đạp của tôi

      Cái gì? Chết tiệt, phải học sao?

      “Tích tích tích tích. . . . . .” tiếng chuông vang lên liên tục, tôi nghi hoặc quay đầu, thấy rất nhiều ô tô xếp hàng ở cổng trường.

      Hả? Với tình hình này, chẳng lẽ định học a? !

      Tôi giống như tiểu hòa thượng hiểu, đúng lúc này tiếng chuông dừng lại.

      Từ loa phát thanh vang lên giọng nam trung niên thô lỗ xuyên qua lỗ tai của tôi.

      ”Ê! Cái tên ngu ngốc xe đạp kia, có muốn bị phá xe hả? Nhanh lên , nhanh lên!”

      Phá xe đạp? Nơi này trừ tôi ra còn có ai đó xe đạp nữa sao? nực cười.

      A —— đúng!. . . . . . Hình như là tôi! Dựa vào cái gì!


      P/s: Nếu có bạn nào qua trang bên đó đọc Raw, đừng hỏi mình sao tên tiếng trung khác quá nha, bên đó có nhiều trang đăng truyện này mà mỗi trang tên, mình mới chon đại trang a.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 2: Tiếp theo

      “Chết tiệt! Nghe được mau - “Nhanh nhanh. . . . . .” Tiếng bắt đầu biến thành giận dữ, qua loa thanh có thể thấy thở dốc, “Bảo vệ, mau đem cái tên biết tốt xấu kia ném ra khỏi trường học, mau lên ——”

      Tiếng của ông chú kia vừa dừng, tôi liền thấy ông chú to lớn cùng đoàn người tới chỗ chúng tôi.

      Mắt thấy bọn họ càng đuổi càng gần, tôi kéo áo Lâm Sâm, sốt ruột “Mau mau mau! Đừng để bọn họ bắt được. Oa nha! Đây là cái trường quỷ quái gì? xe đạp cũng bị cấm sao?

      Lâm Sâm nghe thế liền đạp thục mạng, mồ hôi tuôn ra như suối, ướt hết cả áo sơ mi.

      xong! còn kịp rồi. . . . . . Chết tiệt! Thôi bỏ ! Xong rồi xong rồi. . . . . . Xong rồi. . . . . .” Ông chú tuyệt vọng la lên, tiếng có vài phần biến đổi .

      Mặc dù sắp tóm được chúng tôi … nhưng sau khi nghe lệnh đám người đó lập tức rút lui, sau đó cung kính xếp hàng hai bên đường

      Lại làm sao vậy? Tôi kinh ngạc thấy từ xa có hai chiếc xe “Rolls-Royce” lao tới, chiếc màu đen tỏa sáng, chiếc màu trắng phiếm quang.

      Oa! Hai chiếc xe chạy song song, lao như điên đường, hình như sắp lao về phía tôi?

      Tôi sốt ruột lớn tiếng : “Đầu gỗ, đạp nhanh lên, nhanh lên nhanh lên!”

      Lâm Sâm gật đầu, hai chân tiếp tục đạp như sắp bay khỏi mặt đất.

      Tin tin. . . . . . Tin tin. . . . .

      Tin tin. . . . . . Tin tin. . . . . .

      Bởi vì tôi chạy ở giữa đường —— cũng chính là đường hai chiếc xe kia chạy, cho nên cả hai xe đều bấm còi inh ỏi.

      “A a a, chết người! Xe tôi hai bánh xe các người tám! Tại sao tôi phải nhanh như vậy. . . . . .” Tôi bất mãn lẩm bẩm , trong lòng cực kì khó chịu .

      Tôi mệt mỏi với Lâm Sâm, “Quên đầu gỗ, chậm chút, tôi cũng tin bọn họ dám tông chúng ta!”

      Xe đạp chậm nhất có thể, phía sau tiếng còi xe vẫn vang lên inh ỏi khiến tôi suýt thủng màng nhĩ.

      “. . . . . . Muốn chết a, các người. . . . . . ” vì bảo hộ cái lỗ tai, tôi quyết định đầu hàng, ra lệnh Lâm Sâm sang phía bên trái

      Ngay khi xe đạp vừa rẽ sang bên trái chiếc “ Roll-Royce” màu đen phía bên phải lập tức tăng tốc phóng về phía trước mất hút

      Chiếc “Rolls-Royce” màu đen vừa , chiếc “Rolls-Royce” màu trắng liền điên cuồng ấn loa, tư thế kia. . . . . . giống như ngiền tôi thành thịt xay..

      “Ha ha, ha ha ha ha. . . . . . Đồ ngốc nhà ngươi. . . . . .”

      Tôi cười đến nỗi nhìn thấy tổ quốc đâu, từ chiếc “Rolls-Royce” màu trắng, chai nước khoáng “Nông Phu Sơn Tuyền” bay thẳng về phía tôi.

      “A ——"

      Tôi tròn mắt, theo phản xạ tự nhiên lấy hai tay ôm đầu. . . . . .

      Tôi nhắm chặt mắt. Chỉ nghe tiếng “Bốp”. May mà tôi né kịp nên chai nước phi thẳng vào người Lâm Sâm.

      Xe đạp giống như người say rượu, lắc lư hồi rồi ngã nhào ra đất!

      Lâm Sâm đáng thương bị văng ra đoạn khá xa, cuối cùng té trong tư thế hết sức thiếu lễ độ mặt đất.

      Mà tôi, quỳ rạp bãi đất, nhớ lại cái tư thế ngã vừa rồi—— mặt tiếp đất mông hướng lên trời. . . . . .

      Oa a a a!

      Lớn như vậy rôig, lần đầu tiên tôi mang bộ dạng như vầy. . . . . . mất hình tượng mà! ≧^≦

      Tôi bật nhanh dậy chỉnh lại tư thế rồi lại ngồi sụp xuống xoa xoa cái đầu gối bị đau.

      “Ê, sao chứ?” Đột nhiên giọng như gió xuân vang bên tai

      sao! có việc gì? có việc gì cũng đừng tới xem!” Tôi hùng hổ ngẩng đầu, dùng ánh mắt đầy lửa giận nhìn người đó, trông thấy ánh mắt của nam sinh nhìn tôi.

      Đôi mắt đẹp a. . . . . . Tôi cảm thấy đầu mình như nổ tung, thiểm điện lôi minh ( sấm sét vang dội ).(Chăc là tiếng sét ái tình đấy mà)

      Vào giờ khắc này thời gian như ngừng trôi, tôi dường như còn nghe thấy vận mệnh thay đổi liên tục.

      “Răng rắc. . . . . . Răng rắc. . . . . . Răng rắc. . . . . . Răng rắc. . . . . .”

      Cậu con trai này. . . . . . Quá đẹp trai!

      Tôi thề, lấy mạng sống của tôi thề, lấy uy nghiêm của Thượng Đế thề!

      Trước mắt, cậu ta đẹp, nhưng tuyệt đối phải vì thiếu ánh sáng mà là da trắng tì vết như thỏ ngọc, lại còn rất hồng hào, tựa hồ vô cùng mịn màng.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 3

      Càng làm cho tôi kinh ngạc là, dù thị lực của tôi là 5 . 3, hơn nữa còn ở gần như vậy, nhưng hoàn toàn nhìn thấy lỗ chân lông của cậu ta!

      Lông mày lưỡi mác, đôi mắt trong veo như nước hồ thu, đen trắng ràng, giống như có thể . Sóng mũi cao. Môi mỏng lên màu hồng san hô ( Coral ấy), khóe miệng trời sinh hơi nhếch lên, làm cho người ta nghĩ cậu ta cười với mình.

      Mái tóc màu Á Ma (màu sợi đay) của cậu ta tỏa ra ánh sáng lộng lẫy.

      Toàn bộ kiểu tóc của cậu ta đều là dựa vào keo xịt tóc cố định lên, vừa cong vừa vểnh lên, thực có cảm xúc a.

      cái gì đó loè loè sáng đính ở lỗ tai cậu ta như như , bên tai nghe bị gỡ xuống đung đưa trước ngực..

      Bài hát 《Soledad》 của nhóm Westlife, xuyên qua tai nghe truyền đến, tiếng ca trong sáng mà phiêu du.

      Bộ bồ cậu ta mặc tựa như có thể ngửi thấy được mùi thơm ngát, áo trong và áo khoác đều là màu trắng cùng quần bò màu xanh lam nhạt, cộng thêm cái cà - vạt màu đen

      Ở bên ngực trái chiếc áo màu trắng của cậu ta, có cài tiểu ác ma màu đen, mỏ nhọn răng nanh, đôi cánh ác quỷ của tiểu ác ma thêu bốn chữ "Học viện Uy Liêm".

      Vốn là người tuấn mỹ thanh tú,nhưng vì sao quanh người lại tỏa ra bất đồng với bề ngoài dịu dàng của cậu ta, có phải cậu ta dùng vẻ bề ngoài để che dấu dã tâm và cuồng vọng? !

      Cậu ta chỉ vào đầu tôi, mắt liếc nhìn tôi, lúc chuyện vẻ mặt rất hào hứng: " phải bị ngã cho hư não rồi chứ ?"

      Cậu mới bị ngã hư não! Nếu như lúc bình thường, chắc chắn tôi mắng trả, cộng thêm động tay động chân cho cậu ta mấy cái bạt tai trời giáng .

      Nhưng mà. . . . . . Nhưng mà. . . . . . Đối với boy đẹp trai như vậy, tôi quyết định thực kế hoạch thục nữ, tôi vừa giơ bàn tay trắng như ngọc vừa chớp đôi mắt to ngập nước mắt : "Mông đau quá a, đau quá. . . . . ."

      Tôi biết lúc tôi nháy mắt, rất nhiều nam sinh vô tội điên cuồng mà quỳ dưới váy của tôi.

      khoa trương, tuyệt đối khoa trương. Ánh mắt của tôi, được các nam sinh gọi là"Mê hồn đạn", là vũ khí lợi hại nhất để thuần phục bọn họ.

      Khóe miệng cậu ta khẽ cong, cười đến đáng !

      A, ông trời của tôi ơi, Mễ Kì tôi có gì chưa từng thấy qua? Soái ca nào chưa từng thấy qua? tại thấy soái ca này đúng là sinh vật hiếm thấy, còn hơn cả ‘vô cùng hiếm có’!

      Tôi nhịn được nghĩ muốn ngất , tứ chi như nhũn ra, cứ như vậy dùng ánh mắt trông mong nhìn chằm chằm cậu ra, tay giơ ra giữa trung, chờ mong cậu ta cầm .

      nghĩ đến, tôi làm như vậy kết cục chính là —— cậu ta nâng gót chân tôn quý của mình lên, lưu tình chút đá về phía( miệng) tôi!

      Đây là ý gì ——

      Chờ tôi kịp phản ứng, tôi giống như quả bóng lăn đường, chân trái tiến vào dòng suối . . . . . .( Ko biết chị ấy lăn kiểu gì)

      Nước lạnh thấm ướt đôi giày bằng vải của tôi, cũng thấm ướt tâm tư chờ đợi của tôi.

      A a a, nước tháng tư nha, lạnh quá !

      Tôi phát , tôi (Mễ Kì) là ngốc mà! Vẫn là Big Mac lớn như vậy !

      "Tiểu Lôi Ti(?). . . . . . Về sau mặc quần lót, tốt nhất đừng có chọn màu hồng phấn, làm gia ngán biết hả?" Cậu ta khẽ vuốt hai gò má của tôi, ánh mắt tôi bị mê hoặc bởi hàm răng trắng sáng của cậu ta.

      Cậu —— thấy—— rồi —— !

      Tôi run rẩy, chỉ vào cái tên cười đến đáng ghét kia, nộ khí gia tăng khiến khuôn mặt của tôi chuyển thành màu đỏ tíac: "Cậu. . . . . . Cậu. . . . . . Cái tên hỗn đản này, đầu bị đâm vào cột điện à . . . . . ."

      là tà môn(* binh thường) a, tôi vẫn cho là, tôi là vô địch thế giới về mê hoặc nam sinh, hôm nay lại gặp phải cái tên tóc vàng này!

      Đều tại cái tội mê trai, oa oa oa oa ——

      "Ha, ha ha, ha ha ha, ha ha ha ha!"

      Cậu ta như đứa vừa thực được trò đùa dai, cười châm biếm rất tùy tiện. Cậu ta nhét tai nghe vào trong lỗ tai, sau đó xoay người, sải bước vào —— cỗ xe "Rolls-Royce" màu trắng kia !

      A —— Nãy giờ nửa ngày rồi, cậu ta chính là cái tên ném chai nước khoáng về phía tôi ! Lại có thể. . . . . . Tôi lại có thể để cho cái tên tiểu nhân như chiếm tiện nghi! Tôi ngốc mà!

      Đây là lần đầu tiên. . . . . . Lần đầu tiên. . . . . . đứa con trai thờ ơ với cái chớp mắt của tôi ! Cũng là lần đầu tiên. . . . . . Lần đầu tiên. . . . . . Tôi bị đứa con trai trêu đùa thê thảm như thế!

      "Rolls-Royce" màu trắng xoay đuôi xe về phía tôi, phun ra làn khói , nghênh ngang rời .

      cơn gió thổi qua, lá từ cây rơi xuống, trung xoay tròn, nhảy múa, bay lên.

      Ánh dương ấm áp xuyên qua những tán cây, giống như kim tuyến, hai màu đen trắng chiếu lên lá cây bị gió lay động.

      chiếc "Bảo mã(BMW)" màu lam bảo thạch phi nhanh qua người tôi ——

      chiếc"Lincoln" dáng dài màu đen thạch cũng chạy theo ——

      Lại thêm chiếc"Ferrari" màu huyết hồng ngọc trông hết sức nữ tính chạy qua

      Rất nhiều ô tô thương hiệu nổi tiếng làm người ta hoa cả mắt chạy nhanh qua chỗ tôi, khiến cho khói bụi bay đầy trời. . . . . .

      tên là Mễ Kì, ngơ ngác ngồi yên tại chỗ, vẫn nhúc nhích! Lòng tự trọng của tôi bị sỉ nhục ! Lòng tự trọng của tôi bị sỉ nhục nghiêm trọng !

      "Tiểu thư. . . . . . dây xich xe bị đứt rồi. . . . . ." Lâm Sâm ngồi xổm bên, cẩn thận quan sát sắc mặt của tôi.

      Thấy sắc mặt của tôi, Lâm Sâm dám lên tiếng. Cậu ta vớt đôi chân bị rơi xuống nước của tôi lên, sau đó lấy chút nước ở dòng suối, gì, rửa vết thương đầu gối của tôi.

      Cái tên "Rolls-Royce" màu trắng ! Mễ Kì ta với ngươi đội trời chung! Cứ chờ đó! >o<

      Ô a! Cũng bởi vì đứt xích xe đạp, hại tôi sắp gãy chân rồi nè, tôi giống như U Linh lang thang trong cái khuôn viên trương này canh giờ rồi! Cười rồi có phải , cái trường học lớn như vậy, tôi tìm nửa ngày rồi cũng thấy phòng học đâu!

      Tức chết tôi rồi ! Bốn phía ngay cả ma quỷ cũng có, tôi hoài nghi bọn họ bình thường xe hơi tới lớp học.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 4 : Khẩu chiến .

      EDIT: Ngocgiao240

      Tôi chống đỡ nổi, nên nhờ Lâm Sâm tìm phòng học giúp tôi. có biện pháp a, nếu cứ tiếp tục , e rằng tôi hết hơi mà chết.

      Ừm, nhân lúc này, tôi muốn đánh giấc cho thoải mái. . . . . . Trời xanh, mây trắng, cây cầu và dòng nước chảy ra, Đào Hoa dịu dàng đung đưa theo gió, hương thơm hoa cỏ tỏa ra. . . . . . oh, xinh đẹp chiêm bao. . . . . . =^0^=

      Tôi nằm bãi cỏ màu xanh, chớp mắt nhìn bầu trời. Bãi cỏ mềm mại, tỏa ra mùi thơm thoang thoảng. Tôi hít lấy hít để, tốt, mùi thơm thanh mát thấm vào tận ruột gan.

      mãi cỏ có cấy đào cổ thụ, vô cùng tươi tốt, trông về phía xa đó, giống như mặt biển màu hồng phấn ( chắc là to lắm). Gió lớn nổi lên, cánh hoa giống như tuyết màu Hạ, nhiều cánh hoa tung bay theo gió, giống như vương quốc mộng mơ huyền ảo.

      Tôi nhắm mắt lại, hưởng thụ giây phút tốt đẹp này.

      Nhưng chỉ cần nghĩ tới cái tên quái lạ vừa mới đá tôi, tâm tình tốt đẹp biết chạy đâu mất .

      "Đứng lại! Lưu Nhâm, cái tên hỗn đản ! Đứng lại cho tao ——"

      "Đừng chạy! Kêu mày đừng chạy!"

      "A —— các em, đợi bắt được , nên trị tội thế nào? Khẩu khí cũng lớn. . . . . ."

      "Tôi sai, sáng sớm nay, đua xe chính là Ảnh thiếu gia thắng !Các người thua rồi còn phục, cái đồ đáng khinh!"

      "Cái tên chết bầm này! Câm miệng! Mày thấy có con nhà quê xe đạp tới phá lão đại của bọn tao (Y Lưu Xuyên - Quang Minh Vương Tử) sao? ! Còn lung tung nữa tao cắt lưỡi mày. . . . . ."

      Ồn ào xôn xao ——

      Ngô. . . . . . Đây là thể loại giấc mơ gì. . . . . . ồn ào, hỗn loạn. . . . . . Ai nha, đầu sắp nổ tung rồi ! Tôi mê man chậm rãi mở mắt ra. Đột nhiên ——

      chân to lớn từ trung đạp lên mặt tôi ( A, nỡ lòng nào ), chủ nhân của cái chân đó liền vấp té, bổ nhào về phía bên cạnh mặt tôi.

      Giẫm. . . . . . Giẫm lên mặt của tôi ? ! Tên đó dám giẫm lên mặt của bổn tiểu thư ? !

      Ngay lúc tôi mù tịt vì phân biệt đâu là mơ đâu là , từ phía sau có mấy nam sinh chạy lại, đỡ cái tên nằm gục cạnh tôi, cái tên hỗn đản giẫm mặt tôi.

      A! Đúng vậy! Đây phải là mơ!

      Tôi bị người ta giẫm vào mặt, má trái truyền tới cảm giác đau đớn khiến cho tôi tỉnh táo hơn, nhận biết đây đều là .

      Hỗn —— đản!

      Tôi ôm má trái cái nhảy thoắt đến trước mặt bọn họ, nổi trận lôi đình quát: "Mới vừa rồi cái tên vô liêm sỉ nào, giơ cái chân heo lên đạp tôi?"

      Mấy tên ngốc kia giờ mới phát tồn tại của tôi, đầu như máy móc xoay qua nhìn tôi.

      Mấy người đó mặc đồng phục rất giống cái tên xe "Rolls-Royce" màu trắng, bọn họ vây quanh nam sinh mặc đồng phục màu đen.

      " là ai? Từ đâu đến ?" nam sinh có cái đầu tròn giống như dưa hấu chỉ vào mũi tôi hỏi.

      "Rốt cuộc ai chân heo ? ! mau!"

      Điện quang trong mắt tôi hóa đá! Oa a, lửa lớn a.

      Ngày đầu tiên chuyển tới học viện này, chẳng những bị người đá, còn bị giẫm ! Hôm nay dạy dỗ , tên tôi"Mễ Kì" viết ngược!

      Mấy người đó, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, vẻ mặt mờ mịt. Chỉ có nam sinh mặc đồng phục màu đen, chột dạ cúi đầu.

      đợi tôi vung móng vuốt lên, "Đầu dưa hấu" trước mắt sáng ngời, ánh mắt lướt qua tôi, nhìn về phía sau tôi, sau đó quơ cánh tay cao hứng kêu lên: "Lão đại, lão đại, bắt được Lưu Nhâm rồi, nên xử trí thế nào?"

      "Đập nát hàm răng của ."

      xong, người diện mạo tuấn mỹ, khiến hoa nhường nguyệt thẹn ( Đây là miêu tả đàn ông ?:v) tới trước mặt tôi —— lại có thể là cái tên chết tiệt "Rolls-Royce"màu trắng (Y Lưu Xuyên) !

      Ánh mặt trời chiếu lên khuôn mặt tuấn mỹ của , làn da giống như giọt sương đọng hoa hướng dương bị chiếu sáng.

      Ở vai trái của , có chú mèo Ba Tư màu trắng ngồi đó, đôi mắt to màu xanh lam, ánh sáng xinh đẹp, ánh mắt sắc bén cùng chủ nhân của nó giống nhau .

      Theo sau Y Lưu Xuyên, la đám người hầu, tất cả đều mặc đồng phục màu trắng.

      người hầu giống như "bí đao lùn" cầm quạt bằng plastic, tới quạt cho Y Lưu Xuyên. người hầu khác đầu hình tam giác, phi nhanh tới lấy lớp màng bằng plastic từ nách rút ra, trải lên mặt đất, sau đó lấy từ trong túi quần ra cái túi bơm màu đồng, bắt đầu bơm căng lớp màng plastic.

      "Tôi sai rồi, tôi sai rồi. . . . . . Về sau lung tung nữa, đừng bẻ răng của tôi, cầu xin các người tha cho tôi. . . . . ."

      " Đồng phục màu đen " bị chế trụ, vừa giãy dụa vừa đau khổ xin tha, mặt bởi vì sợ hãi mà nhăn như mướp đắng.

      "Nhanh chút, mở miệng ra, nếu muốn miệng của mày bị nát nhừ!" nam sinh giơ nắm tay tên, ngón trỏ của chiếc nhẫn có viên đá hình chóp nhọn phản chiếu dưới ánh mặt trời .

      Má ơi, chiếc nhẫn đó phải làm từ kim cương chứ? quyền này xuống chắc chắn miệng nở hoa. . . . . .

      "Uy uy uy ! Dừng tay! Tôi mấy người dừng tay! Các người dám xem bổn tiểu thư là khí! là đáng giận!"

      Ông trời làm chứng, tôi cũng muốn cứu cái tên " Đồng phục màu đen" kia, mà vì có cừu hận dám giẫm lên mặt tôi.

      Nhưng mà ông trời lại làm chứng, bon họ cũng bởi vì tiếng tôi ngăn cản mà dừng tay, tiếng kêu thảm thiết của " Đồng phục màu đen" vang lên.

      "Rolls-Royce" Màu trắng nghe thấy tiếng kêu của tôi, mới chuyển lực chú ý sang tôi, thần sắc kinh ngạc: "Ồ? Sao lại đụng tới củ hành tây?"

      Tên xấu xa kia, dám xem người xinh đẹp như vậy, còn dám trợn tròn mắt dối —— tôi là hành tây!

      Lửa cháy bùng bùng trong mắt tôi, liều mạng nhịn xuống núi lửa mới bùng nổ: "Ha, hẳn là tôi nên hỏi các người ‘ làm sao lại đụng tới đám cỏ dại ’! Tôi say giấc tại đây, là thủ hạ của cậu quấy rầy đến tôi ! Nhanh chóng xin lỗi chị hai !"

      "Rolls-Royce"màu trắng từ xuống dưới đánh giá tôi, hừ tiếng: "Dám lớn tiếng như vậy, đừng với tôi là, như thế nào nhỉ? Là bạn mới của cái tên Ảnh kia?"

      "Tên đáng chết, mau quên ! Sáng nay cậu , đá tôi cái đó!"

      Chuyện nhục nhã này, Mễ Kỳ tôi cả đời cũng quên !

      "Ha, ha ha, ha ha ha. . . . . . ra là Tiểu Lô Ti a!" Y Lưu Xuyên cười đầy cuồng vọng, xuyên qua khí đâm thẳng vào trái tim tôi!
      ( phải Cupid đâm mũi tên tình đó chứ - _ - : v)

      ". . . . . . Đừng , vẫn còn mặc cái quần lót màu hồng nhạt đó? !"

      Chết tiệt, hỗn đản, dám cười nhạo tôi! >o<

      Hít sâu! Bình tĩnh ! Mễ Kì, cố nhịn nha.

      Tôi tiến lên từng bước, chỉ vào cậu ta cười trào phúng : "Oa ha ha, chỉ nhìn góc quần lót mà có thể khiến cậu hưng phấn thành thế này, cậu có chừng mực nha!"

      Nụ cười của Y Lưu Xuyên nhất thời cứng đờ.

      P/S: Sorry nha mọi người, mình nhầm Ảnh vẫn chưa xuất

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :