1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Truyện ngắn ] Thanh xuân là tia nắng - Miêu Du ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ✿ Thanh xuân là tia nắng ✿

      Author: Miêu Du

      Beta: Sâu

      Thể loại: Tản văn, nhật kí, sủng.



      Trong giấc mộng của thiếu nữ.


      Em thường tưởng tượng.



      Tưởng tượng sau này ta nhau.

      Sáng sớm sương lạnh tờ mờ.



      mặc đồ thể thao.

      Chắc là màu đen trắng.

      Có viền sọc.


      Loại tôn chiều cao gần mét tám và body sáu múi của .



      Đứng dưới giàn hoa giấy trước cổng, cười ngớ ngẩn với con Milu, như thói quen trong khi chờ em xuống.

      Em lấm lét mở cổng, dòm ngó xung quanh tồi le te chạy ra với .

      Trong bộ đồ y hệt, chỉ khác, là nó trở nên ngồ ngộ bởi con bé cao gần mét sáu và nặng chưa đến bốn mươi lăm kí lô.

      cằn nhằn em lề mề hay đá đểu cái dáng cò hương của em, để em nổi tính phát xít, dỗi, xong cười hì hì xin lỗi kéo tay em bắt đầu chạy.
      .

      Thứ hai.

      mặc sơ mi trắng.

      Phanh cúc cổ đứng dưới nhà cùng cái bánh mì thơm phức, lại cười ngớ ngẩn với Milu.

      Em tung tăng chạy xuống, leo tót lên xe và vỗ lưng " nhanh lên, em lại trễ học rồi"

      thở dài, kiểu hết thuốc chữa.

      Xong cả đoạn đường, ngừng kháy đểu em.

      Em bẹo eo cái đau.

      Để kêu oai oái, xong đe doạ " Cứ đánh , sau này cưới được rồi đừng có trách"

      Em cười khanh khách. Bảo "Ai thèm lấy ! "
      .

      ngày kì tích nào đó, lăn ra ốm, và đúng hôm bố mẹ công tác.

      Thế là con bé ngố tàu sang nhà dọn dẹp, lụi cụi nấu cháo hay chè gừng gì đó, chuẩn bị sẵn hai viên kẹo ngậm để dỗ đứa trẻ to xác như uống thuốc.

      Trong khi đó, khoanh tròn ôm gối xem FiFa. Miệng ngoan ngoãn giữ chiếc nhiệt kế em vừa kẹp. Sau khi thoả mãn vì đội bóng của thắng đậm. lò dò vào bếp,
      ôm lấy eo em từ phía sau nũng nịu như đứa trẻ.



      Em đánh vào cái tay hư của .

      Chỉ ra bàn ăn và bắt ngồi xuống.

      Bộ dạng như cún con đáng thương, mũi sụt sịt vì cảm.

      Ăn xong cháo.

      ngoan ngoãn uống thuốc dưới con mắt đe doạ của em.

      Em mỉm cười, dỗ ngọt bằng viên kẹo ngậm vị chanh.


      Rồi kéo em ngồi vào sopha.



      Tủm tỉm cười, đểu giả .

      cảm thấy may mắn cho tất cả đàn ông thế giới vì rước hộ họ cục nợ của nhân loại, là em.

      Em thẳng cẳng đá , bay sang Châu Phi càng tốt.

      dỗi.

      Em lăn ra cười, và bò vào cù , đến khi nhếch miệng mới chịu.

      Hai chúng mình nô đến thấm mệt.

      Cùng ngớ ngẩn nằm nhìn trần nhà, lảm nhảm nhiều chuyện. Ví dụ như em tăng thêm 0,01 kí lô, ghét môn văn buồn ngủ. Ví dụ như vì sao hồi xưa em thích , ví dụ như hồi xưa thấy em trẻ trâu kinh khủng...

      Em bắt ngủ trưa. Lặng lẽ hâm nóng cháo trứng muối, canh cho hạ sốt rồi mới an tâm để lại thuốc và giấy nhắn bàn, nhắc phải uống đúng giờ, là ốm thêm em đuổi. Em muốn bị lây đâu!

      Tối. gọi điện cằn nhằn em về mà bảo. Em lăn lộn vòng rồi xỏ dép xuống giường, thấp giọng hỏi đỡ chưa.

      Vừa nghe chất giọng trầm ấm, nghẹt nghẹt vì ốm của , vừa mở cửa kính ban công, mỉm cười, nhìn lên trời sao, theo hướng nhà .

      Thở chung bầu khí, cũng thấy hạnh phúc.

      Chúng mình chuyện đến khuya.

      Tắt điện thoại, em thả bịch người xuống giường, trùm gối lên đầu, nghĩ về , và cười như con dẩm.
      .

      Khỏi ốm. Việc đầu tiên làm là dẫn em ăn.

      phải ăn cho lại sức, mà toàn gắp cho em.

      Em ăn đến no căng.

      dịu dàng lấu khăn quệt vệt còn dính miệng em. Chờ em xuôi dạ.

      Xong hai chúng mình tay nắm tay nhau.


      bộ ngắm đường phố về đêm, lên đèn, náo nhiệt.

      Khi em mệt.
      Em làm nũng.

      thở dài, ngồi xổm người xuống.
      Bảo " Lên, tôi cõng chị"

      Em thích chí leo lên, ôm cổ chặt, thổi phù phù sau tai cho buồn chết, rồi cười khanh khách.

      Chúng mình chầm chậm .


      dừng lại ở quán ven đường.

      Mua đôi vòng bện dây lạ mắt.

      Xỏ tên hai đứa mình.

      Rồi đeo chiếc vòng có tên vào tay em. " được tháo ra, tháo ra là bị đánh đòn"

      Em chỉ cười .

      Nhưng trái tim em muốn thầm " Đồ ngốc, em chẳng ao giờ tháo ra đâu!"
      .

      Mỗi lần em rảnh chợ.


      đều cùng.

      Dù chẳng biết gì cả.


      Rồi vì nhìn hàng thịt đông người xếp hàng xô đẩy.

      bảo em mua rau.

      Còn mình xếp hàng, chen lấn, học cách em trả giá để mua miếng thịt heo.

      Bước được ra ngòai mà mặt đỏ tía tai, mồ hôi ướt đẫm.

      Như vừa đánh trận.

      Em nhìn , rồi nhìn miếng thịt mua. Chắc chắn bị người ta bịp, miếng thịt vừa thiếu cân vừa xác.

      Em vừa xót vừa buồn cười. Hôn chụt lên má , dỗ " iêu là siêu! "

      Mặt càng đỏ!

      xung phong vào bếp.

      Vật vã hai tiếng đồng hồ làm món trứng chiên, thịt luộc.

      Nồi cơm quên bật nút.

      Thành ra ăn trứng , thịt với bánh mì!

      còn vỗ ngực tự hào.

      biết nấu cơm.

      nuôi em.


      Em cười hết nổi.
      .

      làm thêm ở KTV.

      Tiền lương chủ yếu đem nuôi em thành heo.

      Chỉ canh me chiều nào em rảnh.

      Kéo em đến, cho ngồi góc, yên lặng ngắm em làm bài, đọc sách hay chơi game.

      Hễ có người quen bắt gặp bông đùa " Bạn đó hả? "

      chỉ cười, đôi lúc đùa lại "Con heo cảnh còi í! "

      Em ngẩng lên lườm .

      lại cười, càng vui vẻ.

      .

      Có thể sau khi xem bộ phim, tình cảm trào dâng, em hào hứng bảo cho phép nuôi em.


      lại bất đắc dĩ cười nuông chiều.


      Đưa cho em cốc sữa rồi " Ảo vừa thôi bà thím!"

      Em mếu " Đồ xấu xa, hết thương em rồi. "

      " Uống sữa , tôi còn rửa cốc cho chị. "
      .

      Em bên làm bánh mặt nhọ mày nhem, vui vẻ lấy ra túi nịt , để bổn thiếu gia giúp em buộc tóc nào.

      là đứa trẻ to xác, bổn tiểu thư lười để tâm.

      " Quay ra đây nào. " cười xấu xa


      Em vừa quay ra, liền tách cái, chụp bé lọ lem mặt ngố tàu buộc tóc hai ngà, mà là chàng hoàng tử đẹp trai cười toả nắng cầm gậy tự sướng.

      Đáng giận hơn là, dám đem bức ảnh ấy in to ra đóng khung treo đầu giường.

      Em khóc hai nháo ba thắt cổ cũng chịu gỡ xuống. Thế là, chàng hoàng tử đẹp trai dưới bàn tay thần kì của em và bút dạ đen vạn năng, vi diệu biến thành cướp biển mắt chột rất mỹ quan. Hừ.

      .

      Mùa đông.

      Đông lạnh.

      Em học mẹ đan cho chiếc khăn ấm, mặc dù nó thực có giống cái khăn ...

      cao hứng lúc nào cũng đeo, còn đem khoe mọi nơi. Cuối cùng, em suy nghĩ cho con mắt thẩm mỹ của người nhìn, dùng sức chín trâu hai hổ giành lại, chỉ được đeo trước mặt em thôi.

      Vì em hứa năm sau đan áo cho , cuối cùng amh cũng chịu gỡ khăn xuống.

      Mỗi lần ra ngoài, thường nắm tay em chặt, kẹp nách xách , tự kỉ , là lò sưởi vạn năng.

      Em cười ha ha, rúc vào lòng như con mèo .

      Buổi tối, chúng ta ở quán ven đường ăn phá lấu.

      Quán ăn rất đông, nhường cho em góc ngồi tốt nhất, mình chịu va đập chem chúc từ mọi phía.

      Trong tiếng ồn, mùi hơi người trộn lẫn, khói từ nổi lẩu bốc lên, chuyện phải ghé sát vào tai nhau, tiếng trầm trầm cùng hơi thở nam tính quanh quẩn bên tai, em thấy mình hạnh phúc.
      .

      Em bị bỏng, nước sôi bắn tung, cả phòng bếp bó bột, có cảm giác muốn mếu.

      liền đem em thành động vật quý hiếm cần bảo vệ cấp cao.

      , có ở đây, để em đụng vào giọt nước.

      Em băn khoăn nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng lí nhí hỏi " Vậy em thể tắm sao? "

      " ..... "
      .

      Mùa xuân hoa nở, dẫn em leo núi.

      Trèo suốt ba tiếng đồng hồ, chúng ta lên đỉnh núi vừa lúc mặt trời mọc.

      Bình minh đỏ rực, ánh dương như gần hơn, dưới hào quang ánh nắng, đứng đỉnh núi, hét to " em."

      Em mỉm cười, cười đến vui vẻ, đáp lại " Em cũng thế. "

      " Cũng hả? " cười ngây ngô.

      " , em cũng em. " Em nháy mắt.

      " Ngày mai đài truyền hình đưa tin vụ thảm án bạn trai tỏ tình thất bại, đẩy ngã bạn từ đỉnh núi đấy. "

      Em cười tủm tỉm " Đồ ngốc, em cũng . "



      ✿ HOÀN ✿

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :