Trò Chơi Vương Quyền 2A: Hậu duệ của Sư tử vàng - George R. R. Martin[Best Seller]

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Trò Chơi Vương Quyền 2A: Hậu duệ của Sư tử vàng - George R. R. Martin[Best Seller]
      [​IMG]
      Tên : Trò Chơi Vương Quyền 2A Hậu duệ của Sư tử vàng
      Tên Tiếng : A Song of Ice and Fire hay Games Of Thrones
      Tác Giả: George R. R. Martin
      Thể Loại: Giả Tưởng, Tiểu Thuyết
      Dịch Giả: kites.vn
      Nguồn: kites.vn


      Ebook Trò Chơi Vương Quyền 2A: Hậu duệ của Sư tử vàng full prc pdf epub

      Trò chơi vương quyền Game of Thrones (được biết đến với tên gọi A Song of Ice and Fire hay Game of Thrones) là bộ tiểu thuyết sử thi hùng tráng của nhà biên kịch, nhà văn Mỹ nổi tiếng George R. R. Martin. Martin bắt tay vào viết bộ tiểu thuyết này năm 1991 và xuất bản tập đầu tiên, A Game of Thrones, vào năm 1996. Sau đó, ông dần mở rộng kế hoạch 3 tập đầu tiên thành 4, 6 và cuối cùng là 7 tập. Tập 5 – A Dance with Dragons hoàn thành sau hơn 5 năm và được xuất bản vào năm 2011. Cuốn thứ 6 – The Winds of Winter vẫn được ông thực . Bộ tiểu thuyết được bán bản quyền 40 nước. Tại Mỹ, tập thứ tư và thứ năm liên tục đứng ở vị trí số trong Danh sách bán chạy nhất tại nhiều bảng xếp hạng uy tín như New York times, Amazon… Về số lượng, series này bán được hơn 7 triệu bản tại Mỹ và hơn 22 bản toàn thế giới. Kênh truyền hình HBO chuyển thể bộ tiểu thuyết này sang series phim truyền hình chất lượng cao, đậm chất Hollywood khiến danh tiếng của bộ sách cũng như tên tuổi của tác giả ngày càng vang xa. Bộ sách cũng được chuyển thể thành game phục vụ độc giả thích.
      Trò chơi vương quyền Game of Thrones viết về cuộc chiến tranh giành quyền lực của bảy lãnh chúa vùng đất Weterlos và Essos, gồm những khu vực do các dòng họ lớn cai trị, trong bối cảnh nhiều thế lực đen tối có sức mạnh siêu nhiên như người Ngoại nhân, quỷ bóng trắng...luôn đe dọa xâm chiếm Weterlos. Bộ sách được HBO chuyển thể thành phim truyền hình và làm mưa làm gió hàng chục quốc gia thế giới trong đó có Việt Nam.​


      Bộ Sách gồm 7 Quyển:

      1. A Game of Thrones (1996)

      2. A Clash of Kings (1999)

      3. A Storm of Swords (2000)
      4. A Feast for Crows (2005)

      5. A Dance with Dragons (2011)

      6. The Winds of Winter ( thực )
      7. A Dream of Spring ( thực )​

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG MỞ ĐẦU

      Đuôi sao chổi xoẹt qua bầu trời buổi bình minh, giống như vết thương trời tím sẫm, vết kiếm rạch đỏ chói lên các vách núi của đảo Dragonstone.

      Viên học sỹ đứng lặng người ngoài ban công phòng ngủ trong tiếng gió thét gào. Nơi đây là điểm dừng chân của những con quạ sau quãng đường bay dài. Phân của chúng lốm đốm những bức tượng quỷ hai bên sườn cao 12 feet, bên là tượng khuyển ngục (hellhound), bên là rồng bay (wyvern), hai trong hàng ngàn con được tạo hình bức tường thành cổ xưa. Khi ông lần đầu tiên đến đảo Dragonstone,đội quân tượng đá kỳ cục này khiến ông cảm thấy bất , nhưng năm tháng qua và ông dần quen với sư có mặt của chúng. Giờ ông nghĩ chúng như những người bạn cũ và 3 người bọn họ cùng sóng vai nhìn bầu trời với tâm trạng lo sợ.

      Viên học sỹ vốn tin vào điềm báo. Nhưng…sống đến từng này tuổi, Cressen chưa bao giờ nhìn thấy đuôi sao chổi nào sáng như thế, hay có màu như thế, cái màu khủng khiếp, màu của máu tươi, lửa cháy và mặt trời lặn. Ông tự hỏi liệu những bức tượng quỷ - bạn của ông- cũng từng chứng kiến cảnh này hay chưa, dù sao chúng cũng có mặt ở đây trước ông, và còn ở đây lâu nữa sau khi ông rời . Nếu đá có thể chuyện….

      hoang đường. Ông dựa người mặt thành, gió biển vẫn tiếp tục thét gào bên dưới, mặt đá đen lạo xạo dưới những ngón tay. chuyện về các bức tượng quỷ và những dấu hiệu bầu trời ư? Mình đúng trở thành lão già rồi, lại phù phiếm như đứa trẻ. Chả nhẽ nửa đời khôn ngoan và từng trải của mình trôi qua sao? Ông là học sỹ, được huấn luyện tại nhà Citadel vĩ đại của Oldtown, lại mê tín như đầu óc của nông dân còn làm được cái gì?

      Chính là…chính là….ngay cả ban ngày cũng thấy đuôi sao chổi cháy rực, trong khi hơi nước xám xịt ngừng bốc lên từ lỗ thông hơi của mạch suối Dragon phía sau lâu đài, và ngay trong sáng qua con quạ trăng mang tin tức từ Citadel đến, tin tức này ông từ lâu vừa mong đợi vừa sợ hãi: Mùa hè kết thúc. Cả những dấu hiệu điềm báo cũng cho thấy điều đó. Có quá nhiều dấu hiệu khiến ông thể phủ nhận. Nhưng hết thảy những điềm báo này tột cùng có nghĩa là gì? Ông quả thực muốn khóc.

      “Học sỹ Cressen, chúng ta có khách” Pylos giọng như thể muốn quấy rầy khoảng khắctrầm tư của Cressen. Giá biết được những gì diễn ra trong đầu ông, chắc chắn khóc thét “Côngchúa muốn thăm con quạ trắng đó” Vì cha bé xưng vương nên Pylos sửa cách gọi bé là công chúa. Dù chỉ là vua của hòn đảo đá nằm chơ vơ giữa mặt biển mênh mông nhưng dù sao cũng là vua “Tên cận thần ngu ngốc cũng đến cùng ấy”

      Lão học sỹ xoay người khỏi ban công, tay vẫn vịn vào con rồng đá “Đỡ ta ngồi xuống, sau đó mời họ vào”

      Cầm tay ông, Pylos dẫn ông vào trong phòng. Thời trẻ Cressen vốn là người nhanh nhẹn, nhưng giờ ông gần 80 tuổi, hai chân trở nên yếu ớt. Hai năm trước ông bị vỡ bên hông do ngã và vết thương đó bao giờ phục hồi hoàn toàn. Năm trước khi ông ngã bệnh, nhà Citadel gửi Pylos từ Oldtown đến đây vừa vặn vài ngày trước khi Lãnh chúa Stannis ra lệnh phong tỏa đảo….để giúp ông xử lý vụ, đấy là người ta thế, nhưng Cressen biết thâm ý đằng sau. Pylos đến thay vai trò của ông khi ông qua đời. Ông cũng để ý đến điều này. Trước sau gì cũng phải có ai đó thay vị trí của ông, nhưng ông nghĩ nó sớm thế này.

      Ông để cho chàng trẻ tuổi dắt mình đến bàn, bàn đầy giấy và sách “Mời ấy vào, đừng để tiểu thư đợi quá lâu” ông vẫy tay vô lực ra hiệu thể chờ đợi tiếp. Bàn tay da nhăn nheo từ tờ giấy nhàu nát, bên dưới nhìn những mạch máu khô. Nhìn bàn tay run rẩy ấy, ai có thể tưởng tượng có lúc chúng linh hoạt, vững vàng cỡ nào….

      Pylos quay lại cùng , vẫn e lệ như mọi khi. Phía sau là viên tùy tùng lê bước nhìn ngó nghiêng, đầu đội cái thùng sắt cũ giả mũ, đỉnh là 2 cái sừng hươu, cái chuông cho bòđeo mũ. Theo mỗi bước chân cái chuông kêu vang những thanh khác nhau clang-a-dang bong-dong ring-a- ling clong clong clong

      “Pylos ai đến thăm chúng ta sớm vây?” Cressen

      “Là tôi và Patches, thưa học sỹ” Đôi mắt lam khờ dại liếc nhìn ông. Chao ôi, nàng phải là người có khuôn mặt đẹp. Đứa trẻ này thừa hưởng chiếc cằm góc cạnh của cha và cái tai bất hạnh của mẹ, dài thòng, thêm nữa hồi còn bị bệnh suýt chết, tuy tránh được tai kiếp nhưng di chứng đáng sợ của nó vẫn còn lưu người, nửa khuôn mặt từ má đến cổ đông cứng lại như xác chết, làn da khô nứt, bong từng mảng, những lớp vằn đen lấm tấm bụi mỗi khi sờ vào “Pylos chung tôi có thể thăm con quạ trắng đó”

      “Tất nhiên là có thể” Cressen trả lời như thể ông nhẫn tâm cự tuyệt. Bé quá thường xuyên bị cự tuyệt trong đời. Tên bé là Shireen, sắp tròn 10 tuổi trong vài ngày tới và là đứa trẻ trông buonf bã nhất mà học sỹ Cressen từng gặp. Nỗi buồn của bé chính là xấu hổ của ta, viên học sỹ nghĩ, dấu hiệu khác của thất trách “Học sỹ Pylos,làm phiền cậu mang con chim từ tổ quạ xuông cho tiểu thư Shireen xem”

      “Vinh hạnh của tôi” Pylos là thanh niên lịch , chưa quá 25 tuổi nhưng lúc nào cũng nghiêm túc như ông già 60. Giá có thêm chút hài hước và sức sống hơn tốt, nơi đây thiếu điều này. Những nơi tối tăm cần ánh sáng chứ cần long trọng và chắc chắn đảo Dragonstone là thành quách tịch, xung quanh bao phủ bởi bão và nước mặn, sau lưng luôn có những ngọn núi xì khói trầm. học sỹ phải đến nơi ta được ra lệnh, vì vậy Cressen đến đây cùng với lãnh chúa của ông hơn 20 năm trước và ông tận tâm cống hiến, tận trung công tác nhưng ông chưa bao giờ Dragonstone, chưa bao giờ thực cảm thấy nơi đây là nhà. Gầy đây, ông thường mơ thấy người phụ nữ mặc áo đỏ làm phiền khí ông giật mình thức giấc, hoảng sợ biết mình ở đâu

      Tên hề quay đầu nhìn Pylos bước lên bậc thang sắt dẫn đến tổ quả. Chiếc chuông vang lên theo mỗi hành động của “Dưới biển, đám chim kia so lông” , clang-a-langing “ta biết, ta biết, ồ, ồ, ồ”

      Lấy tiêu chuẩn thằng hề mà ,Patchface là vai diễn thất bại. Có lẽ lâu trước kia dễ dàng khơi gợi mọi người cười to, nhưng biển cướp năng lực này của , đồng thời cũng lấy nửa thần trí và trí nhớ. Thân thể bây giờ béo phì và mềm nhũn, đôi khi còn run rẩy, đôi khi lời. bé này là người duy nhất còn cười với và là người duy nhất quan tâm sống hay chết.

      bé xấu xí và thằng hề ngu ngốc, thêm lão học sỹ là thành ba…giờ đúng là có câu chuyện khiến người ta muốn khóc. “Đến ngồi với ta nào, bé con” Cressen ngoắc tay ra hiệu bé đến gần “Mới sáng sớm, đứa trẻ nên ngủ ngoan giường, sao cháu lại đến tìm ta?”

      “Cháu mơ thấy ác mộng” Shireen “về những con rồng. Chúng đến ăn thịt cháu” . Theo như học sỹ Cressen nhớ đứa trẻ này thường xuyên gặp ác mộng “Chúng ta về chuyện này trước đây rồi” ông nhàng “những con rồng còn tồn tại. Chúng đều hóa thạch. lâu trước kia, đảo của chúng ta chính là tiền trạm phía tây của vương quốc Valyria (Freehold). Chính những người Valyria xây lên thành Citadel này và chính họ để lại cho chúng ta hình dạng tòa thành hiên nay. Để phòng thủ, lâu đài phải có những tháp canh mỗi 2 tường thành tạo thành tam giác. Những người Valyria cũng thiết kế những tòa tháp hình con rồng để tăng thêm sợ hãi cho đối thủ, chính họ cũng thiết kế hàng nghìn lỗ châu mai đơn giản thành những tượng ác quỷ” Ông vươn mình nắm lấy đôi bàn tay bé và khẽ bóp “vì vậy cháu thấy đấy, chẳng có gì sợ cả”

      Shireen vẫn tin “Vậy còn cái thứ bầu trời sao ạ? Dalla và Matrice về chúng bên bờ giếng. Dalla rằng chị ấy nghe thấy người đàn bà mặc váy đỏ với mẹ chị ấy rằng đó là hơi thở của những con rồng. Nếu những con rồng thở chẳng phải chúng sống lại hay sao?”

      Lại là người phụ nữ mặc váy đỏ, học sỹ Cressen cay đắng nghĩ, chả nhẽ suốt ngày nhồi nhét ý nghĩ bé bị điên với mẹ còn chưa đủ, giờ còn đầu độc cả các giấc mơ?Ông nhất định phải có vài lời cứng rắn với Dalla, cảnh cáo ta lan truyền những chuyện giật gân như vậy nữa “bé con, thứ ở trời là sao chổi, ngôi sao với cái đuôi dài, biến mất trung. Nó nhanh chóng biến mất thôi, và cháu bao giờ gặp lại nó nữa. Cháu cứ chờ mà xem”

      Shireen lấy lại chút dũng cảm gật đầu “Mẹ con quạ trắng kia có nghĩa là mùa hè qua”

      “Đúng là vậy đó, tiểu thư.Những con quạ trắng chỉ bay từ Citadel” những ngón tay Cressen khẽ vuốt vòng cổ, mỗi hạt của nó được làm từ kim loại khác nhau, biểu tượng cho việc đạt được những thành tựu trong các lĩnh vực khác nhau;vòng đeo cổ của viên học sỹ chính là dấu hiệu của tổ chức. Trong những năm tuổi trẻ, ông cảm thấy rất hãnh diện khi đeo chiếc vòng này, nhưng giờ nó quá nặng, lớp thép lạnh kề sát làn da “Chúng lớn hơn so với các con cùng loại,cũng thông minh hơn và có thể được huấn luyện để chuyển các thông điệp quan trọng. Con quạ trắng này đưa đến cho chúng ta tin về cuộc họp kín của hội đồng để xem xét các báo cáo và các đánh giá của các học sỹ về toàn bộ tình hình đế quốc, bố cáo việc mùa hè cuối cùng kết thúc. Mùa hè này dài 10 năm, 2 tháng và 16 ngày, mùa hè dài nhất trong lịch sử”

      “Thời tiết sớm chuyển sang lạnh ạ?” Shireen là đứa trẻ được sinh ra trong mùa hè, chưa bao giờ biết đến cái lạnh thực

      “Sớm muộn gì cũng thế” Cressen trả lời “Nếu các chư thần từ bi, họ cho chúng ta mùa thu ấm áp và các vụ mùa bội thu, nhờ đó chúng ta có thể chuẩn bị tốt khi mùa đông đến”. Dân gian rằng mùa hè dài cũng kéo theo mùa đông dài hơn, nhưng viên học sỹ kể chuyện này để hù dọa bé nữa.

      Patchface rung rinh cái chuông “Dưới đáy biển luôn có mùa hè” ngân nga “các mỹ nhân ngư đeo tảo biển mái tóc, mặc áo choàng rong màu bạc, ta biết, ta biết, ồ, ồ, ồ” Shireen cười khanh khách “ta cũng muốn có chiếc áo choàng rong màu bạc”

      “Tuyết dừng mặt biển” tên hề “và nước mưa khô như xươnng, ta biết, ta biết, ồ, ồ, ồ”

      thực có tuyết ạ?” bé hỏi

      “Có đấy” Cressen , tuy là ta mong phải vài năm sau tuyết mới rơi và kéo dài lâu “À, Pylos và con chim đến đây rồi”

      Shireen kêu lên vì vui mừng. Ngay cả Cressen cũng phải thừ nhận con chim này hiếm có, trắng như tuyết và lớn hơn cả chim ưng, đôi mắt đen to tròn chứng minh nó chính là hàng giá , mang đúng huyết thống của quạ trắng thành Citadel “Lại đây nào” ông gọi, con quạ trấng dang cánh, bay qua phòng rồi đậu ầm ỹ xuống cái bàn cạnh ông.

      “Tôi giúp ngài chuẩn bị bữa sáng” Pylos thông báo và Cressen gật đầu đồng ý “Đây là tiểu thư Shireen” ông giới thiệu với con quạ. Con chim cử động đầu gật lên xuống như thể nó hành lễ “Tiểu thư” nó kêu vang “Tiểu thư”

      Miệng bé mở to ngạc nhiên “Nó chuyện kìa”

      vài từ, như ta , những con qua này rất thông minh”

      “Con chim thông minh, người đàn ông thông minh, tên hề thông minh thông minh” Patchface om xòm “ồ, tên hề thông minh thông minh thông minh” bắt đầu hát “Các hình bóng đến khiêu vũ, lãnh chúa của tôi, hãy khiêu vũ lãnh chúa của toi, hãy khiêu vũ lãnh chúa của tôi” , nhảy nhót từ chân này sang chân kia “các hình bóng đến ở đây, lãnh chúa của tôi, xin hãy ở lại đây, lãnh chúa của tôi, xin hãy ở lại lãnh chúa của tôi” đầu lúc lắc theo mỗi lời bài hát, chiếc chuông ngừng kêu leng keng.

      Con quạ trắng hét lên, cuống cuồng bay đến thanh sắt bậc dẫn đến tổ quạ. Shireen trông càn bé hơn “ Chú ấy lúc nào cũng hát bài này. Cháu ra lệnh cho chú ngừng hát, nhưng chú ấy nghe lời. Cháu rất sợ. Ông hãy bảo chú ấy ngừng

      hatoan Tại 18-6-2012 17:10:18

      Ta làm thế nào cho dừng đây? vị lão nhân thầm hỏi. Ta từng có cơ hội khiến im lặng mãi mãi, nhưng giờ ….

      Patchface đến với họ khi còn là cậu nhóc. Lãnh chúa Steffon vẫn còn ký ức ngọt ngào khi tìm thấy tại Volantis, khi vượt qua Biển Hẹp. Đức vua- Cố đế vương, Aerys II Targaryen, khi đó còn chưa phát điên, cử con tàu tìm dâu cho Hoàng tử Rhaegar, người có chị em nào để lên vợ lên chồng “Chúng tôi tìm được tên hề tuyệt vời” ông viết cho Cressen hai tuần trước khi quay về nhà “chỉ là cậu bé thôi, nhưng nhanh nhẹn như khỉ và thông minh hơn cả đống cận thần. chỉ làm các trò ảo thuật, đưa ra câu đố và đùa giỡn với ma thuật, mà còn hát bằng 4 ngôn ngữ khác nhau.Chúng ta mua tự do cho và hy vọng mang được về nhà cùng. Robert rất vui và có lẽ chỉ thời gian nữa thôi cũng biết cách chọc Stannis cười”

      buồn là Cressen vẫn còn nhớ nội dung của lá thư này. ai từng chọc Stannis cười cả, ngay cả thằng Patchface cũng có cơ hội. Cơn bão bất ngờ ập đến, gào thét và Vịnh Phá Thuyền (Shipbreaker Bay) chứng minh tên của nó phải ngẫu nhiên. Viên lãnh chúa cùng với 2 học sỹ ngồi chiếc thuyền Ngạo Phong (Windproud) bị sóng đánh tan trước mắt hai người con cả tường thành chỉ biết trơ mắt nhìn chiếc chuyền của cha vỡ tan khi va đập vào vách đá, sau đó biến mất dưới mặt nước. Hàng trăm thủy thủ và chèo thuyền ra cùng với Lãnh chúa Steffon. Baratheon và vợ ông cũng táng thân dưới đáy biển, thi hài của họ dạt vào bãi cát và được tìm thấy vài ngày sau khi cơn bão kết thúc.

      Thằng bé này được tìm thấy vào ngày thứ 3. Học sỹ Cressen lúc đó dọc bờ biển cùng vài ngươi khác để nhận diện người chết. Họ tìm thấy thằng hề thân thể trần chuồng, làn da tái nhợt dính đầy cát ẩm. Cressen tưởng cũng chỉ là thi thể, nhưng khi Jorrnmy cầm mắt cá chân chuẩn bị kéo lên xe ngựa thằng bé sặc nước và ngồi dậy. Cho đến khi lâm chung, Jornmy vẫn quả quyết rằng da thịt Patchface lúc đó lạnh như người chết.

      ai có thể giải thích lý do thằng hề mất tích biển 2 ngày trước sao giờ “sống lại” được. Ngư dân lan truyền câu chuyện kể về nàng tiên cá dậy cách thở dưới nước để đổi lấy hạt giống của . Patchface hề hé lời về chuyện này. Nhưng thằng hề thông minh dí dỏm mà lãnh chúa Steffon miêu tả trong thư chưa bao giờ xuất tại Storm’s End; thằng bes mà họ tìm thấy là người hoàn toàn khác, bị thương cả thân thể và tâm hồn, hầu như thể chuyện và chả có tý trí tuệ nào. Nhưng nhìn khuôn mặt hề của nó ái có thể nghi ngờ thân phận này, vì theo phong tục của Thành Phố Tự Do tại Volantis người ta xăm hình vuông chéo màu đỏ và xanh lên khuôn mặt của nô lệ và người hầu, từ da đầu xuống cổ.

      “Đứa trẻ bất hạnh này điên rồi, còn bị thương nữa, chả có ích gì cho mọi người, kể cả chính bản thân ” Ser Harbert, cựu htahf chủ Storm’s End năm đó đưa ra ý kiến “Điều tốt nhất mà cậu làm lúc này chính là cho liều nhựa thuốc phiện để giấc ngủ đau đớn và kết thúc cuộc đời yên ả. Nếu nó còn biết suy nghĩ chắc chắn cảm kích cậu” Nhưng Cressen kiên quyết phản đối và cuối cùng ý kiến của ông cũng được lắng nghe. Về phần Patchface bất kể có vui mừng với quyết định này cũng thể bày tỏ, cho đến tận bây giờ, dù nhiều năm trôi qua.

      “Những cái bóng đến khiêu vũ, lãnh chúa của tôi, xin hãy khiêu vũ lãnh chúa của tôi, xin hãy khiêu vũ” tên hề vẫn tiếp tục hát, lắc lư cái đầu khiến chiếc chuông đầu kêu leng keng

      “Lãnh chúa” con quạ trắng hét lên ing tai “lãnh chúa, lãnh chúa, lãnh chúa”

      tên hề hát những gì muốn” viên học sỹ trấn an công chúa kinh hoàng “cháu đừng để trong lòng. Có thể ngày mai nhớ ra bài hát khác và cháu bao giờ phải nghe lại bài này nữa” có thể hát bằng 4 ngôn ngữ khác nhau, lãnh chúa Steffon viết trong thư như thế…

      Pylos bước vội vào trong phòng “Học sỹ, xin phép quấy rầy”

      “Cậu quên cháo yến mạch” Cressen vô cùng kinh ngạc, điều này giống với Pylos thường khi “Học sỹ, Ser Davos quay lại đây tối qua. Mọi người về việc này dưới bếp. Tôi nghĩ phải cho ông biết tin này ngay tức

      “Davos…tối qua, cậu tối qua phải ? Giờ ông ta ở đâu?”

      “Ở cùng với Đức vua. Họ chuyện gần suốt đêm”

      Nếu là ngày trước, mỗi khi có chuyện Lãnh chúa Stannis nhất định đánh thức ông để bàn bạc, bất kể ngày hay đêm “Ta đáng nhẽ phải được mời đến” Cressen ai oán “đáng nhẽ phải đánh thức ta chứ” ông rút tay ra khỏi bàn tay Shireen “Xin lỗi tiểu thư, nhưng ta phải chuyện với cha người. Pylos, giúp ta tay nào. Lâu đài này có nhiều bậc thang và có cảm giác mỗi đêm lại nhiều bậc hơn, đúng là phiền mà”

      Shireen và Patche theo họ ra ngoài, nhưng bé sớm cảm thấy kiên nhẫn với những bước chân chậm gì của viên học sỹ già nên bước nhanh lên phía trước, thằng hề chạy cà thọt sau kèm theo tiếng chuông khiến người ta phát điên. Các lâu đài đúng là phải nơi thích hợp dành cho kẻ yếu đuối, Cressen cảm giác sâu sắc chuyện này khi lần từng bước lên Tháp Sea Dragon Tower. Lãnh chúa Stannis giờ này chắc Phòng Painted Table (Chú thích: Phòng Painted Table- Chamber of the Painted Table là phòng họp chính trong lâu đài đảo Dragonstone. Nó có tên này vì cái bàn phòng chiếm phần lớn diện tích phòng họp, mặt bàn khắc bản đồ Westeros đánh dấu những thành phố và vùng đất lớn) đỉnh tháp Stone Drum, tháp trung tâm của đảo Dragonstone. Tháp này có tên là Drum (Tháp Trống) chính bởi vì mỗi khi có bão, sóng lớn đập vào các bức tường cổ xưa vang dội. Để đến được đó, đoàn người phải qua qua hành lang dài hai bên đặt những tượng quỷ bảo vệ và cách cổng sắt màu đen. Đối với ông già có bên hông bị vỡ quả là khổ hình, nhưng lãnh chúa Stannis muốn đến với ông ông đành phải tiến đến chỗ lãnh chúa. , Lãnh chúa cử Pylos đến giúp ông và ông cần cảm kích về điều đó.

      Bọn họ chậm rãi dọc hành lang, vượt qua những cách cửa sổ vòm cao có tầm nhìn vượt ra khỏi lâu đài, thu gọn làng chài vào tầm mắt. Trong sân tập, những chung thủ luyện tập theo hiệu lệnh “Cầm tên, nạp cung, bắn”Sau hiệu lệnh phóng tên, những mũi tên bay vút xé tan khí. Vệ binh sải bước tuần tra tường thành, giữa các bức tượng quỷ hướng đến các lều trại đóng bên ngoài. Khói bếp lượn lờ trong khí buổi sáng, khi 3000 lính ngồi ăn sáng dưới ngọn cờ in gia huy của lãnh chúa mình.Qua dãy doanh trại là cảng biển đậu rất nhiều chiến thuyền. Trong suốt nửa năm nay tàu nào đến Dragon mà lại được phép rời . Đội thuyền mang tên Cơn giận dữ của Lãnh chúa Stannis (Lord Stannis’s Fury) gồm 300 thuyền chiến, đa số đều là thuyền và vài chiếc thuyền lớn 3 tầng có lắp bánh răng xung quanh.

      Vệ binh bên ngoài Stone Drum đều quen mặt viên học sỹ và dễ dàng để họ qua “Cậu đợi ở đây” Cressen với Pylos “tốt nhất là tôi nên gặp riêng ông ấy”

      “Học sỹ, còn đoạn đường dài nữa”

      Cressen mỉm cười “Cậu nghĩ ta quên sao? Ta quen thuộc những bậc thang này còn hơn tên của mọi người ở đây”

      Nhưng mới được nửa đường ông sớm hối hận về quyết định của mình. Khi dừng lại để thở và để vết thương nơi hông đỡ đau, ông nghe thấy tiếng bước chân và rất nhanh đối mặt với Ser Davos Seaworth.

      Davos là người đàn ông gầy gò, tướng mạo bình thường xuất thân từ tầng lớp bình dân. mặc chiếc áo choang xanh sớm bị bạc bởi gió bụi và ánh mặt trời. Bên dưới là chiếc áo chẽn và quần hơp với màu mắt và tóc. cổ đeo chiếc túi da thuộc có dây da, dưới đó là bộ râu xám, đeo găng tay da ở bàn tay trái. dừng lại khi nhìn thấy Cressen.

      “Ser Davos” viên học sỹ hỏi “cậu quay về lúc nào thế?”

      “Mới sáng sớm nay, thời khắc tôi thích nhất” nghe ai điều khiển thuyền ban đêm giỏi như “Ngón Ngắn” Davos. Trước khi được Lãnh chúa Stannis phong tước hiệp sỹ, là kẻ buôn lậu khét tiếng 7 đế quốc

      “Và?”

      Đối phương lắc đầu “Tình hình giống như ông cảnh báo. Học sỹ, họ đưa quân đến, cử binh . Họ quý gì cả”

      Chắc chắn là rồi. Cressen nghĩ. Họ chắc chắn nguyện ý. mạnh mẽ, có khả năng, chỉ là…quá chính trực, nhưng điều đó là đủ. Chưa bao giờ đủ “Cậu là tất cả bọn họ?”

      “Tất cả bọn họ? . Chỉ những người tôi gặp. Những nhà quý tộc đó cũng chẳng ưa gì tôi. Đối với họ, tôi luôn chỉ là Hiệp sỹ củ hành” Tay trái nắm chặt, ngón tay độc nhất hướng vào phía trong như thể xiết nắm đấm; Stannis chặt 4 ngón tay của , chỉ chừa lại ngón tay cái “Tôi ăn bánh mỳ cùng Gulian Swann và lão già Penrose, và tổ chức cuộc họp bí mật với gia tộc Tarth. Còn những người khác, à , Beric Dondarrion đến, nghe chết, và lãnh chúa Caron ở cùng Renly. Bryce, trở thành vệ binh màu cam trong thành viên đội Vệ binh Cầu vồng

      “Vệ Binh cầu vồng?” (Chú thích: The Rainbow Guard: trong cuộc chiến tranh giữa 5 đế quốc, Renly Baratheon tự mình xương vương, sau cái chết của trai là đức vua Robert, theo đó ông ta cũng thành lập đội ngự lâm quân lấy tên là Rainbow Guard, bản sao của ngự lâm quân, gồm 7 người. Mỗi vệ binh trong đội đại diện cho 1 màu cầu vồng, các thành viên của Đội vệ binh Cầu vồng bao gồm: Ser Loras Tyrell, đội trưởng; Brienne của gia tộc Tarth, Màu xanh nước biển; Ser Bryce Caron, Màu cam; Ser Emmon Cuy, màu vàng; Ser Guyard Morrigen, màu xanh lá cây; Ser Parmen Crane, Màu tím; Ser Robar Royce, màu đỏ)

      “Đội Ngự lâm quân của Renley” tên buôn lậu thời giải thích “nhưng 7 người này mặc màu trắng mà mặc theo màu của cầu vòng mà họ đại diện. Loras Tyrell là Đội trưởng”

      Đúng là kiểu phong cách của Renley Baratheon; quân đoàn hiệp sỹ sặc sỡ, với trang phục chói mắt. Ngay từ khi còn là cậu bé, Renly thích những bộ quân áo và bộ đồ chơi có màu sắc chói mắt “Hãy nhìn ta” thằng quát lên khi cười to và chạy dọc các hành lang của Storm’s End “Hãy nhìn ta, ta chính là con rồng” hoặc “Hãy nhìn ta, ta chính là phù thủy” hoặc “Hãy nhìn ta, ta chính là thần mưa”

      Cressen buồn rầu nghĩ: Cậu bé với máu tóc đen và ánh mắt cười đó giờ trưởng thành thành người đàn ông 21 tuổi và chơi trò của mình. Hãy nhìn ta, ta là Đức vua. Ôi, Renly, Renly, đứa bé ngọt ngào, cậu có biết mình làm gì ? Mà cho dù biết cậu có quan tâm? Ngoài ta ra liệu có ai còn quan tâm cậu?

      “Các quý tộc có đưa ra lý do vì sao họ cự tuyệt ?” ông hỏi Ser Davos

      “À, tùy theo tình hình, có người nhàng, có người cứng rắn, có người xin lỗi, có người hứa hẹn, có người dối” nhún vai “Tóm lại là lời gió bay”

      “Cậu thể mang về chút hy vọng nào sao?”

      “Chỉ là lời dối, và tôi muốn làm điều đó” Davos “Ông ấy cần tôi

      Học sỹ Cressen nhớ đến ngày Davos được phong hiệp sỹ, sau thời kỳ bị vây hãm của Storm’s End. Lãnh chúa Stannis và đơn vị đồn trú phòng thủ lâu đài gần năm chống lại liên quân của Lãnh chúa Tyrell và Redwyne. Thời điểm đó ngay cả đường biển cũng bị phong tỏa, bị đội quân của Redwyne canh giữ ngày và đêm. Bên trong Storm’s End, ngựa cũng bị thịt để ăn từ lâu, kể cả chó và mèo cũng thoát vàđội phòng thủ chỉ còn biết đào củ và bắt chuột để ăn. Trong đêm đen, mây che dày đặc, Davos, tên buôn lậu, mạo hiểm đột phá xuyên qua đội quân bảo vệ của Redwyve cùng dải đá ngầm vịnh Shipbreaker. Con thuyền của được sơn tất cả màu đen: từ thành thuyền, chèo thuyền đến buồm, thuyền chất đầy củ hành và cá biển (comment: đây chính là lý do Davos có biệt danh Hiệp sỹ củ hành – Onion Knight ). Tuy ít ỏi nhưng đống lương thực đó giúp đội quân phòng thủ sống sót kịp chờ Eddard Stark đến Storm’s End và phá vòng vây liên quân.

      Lãnh chúa Stannis ban cho Davos mảnh đất ở Cape Wrath, trang trại và cho hưởng thân phận hiệp sỹ…nhưng cũng phải trả giá cho những năm buôn lậu bằng hình phạt chặt các ngón tay bàn tay trái. Davos chấp nhận với điều kiện Stannis phải đích thân động thủ vì cho rằng những người khác đủ tư cách. Viên lãnh chúa tự mình cầm dao chặt các ngón tay rất sạch và gọn gàng. Sau đó Davos chọn cái tên Seaworth cho gia tộc mới do dựng lên, chọn gia huy là chiếc thuyền đen lướt biển xám – với củ hành đính cánh buồm. Tên buôn lậu thời này còn xin Lãnh chúa Stannis ơn huệ là cho phép giữ lại 4 ngón tay và trang trí chúng.

      , Cressen nghĩ, người đàn ông như vật đưa đến hy vọng dối trá, cũng che dấu dù nó tàn khốc “Ser Davos, có thể trở thành liều thuốc đắng, ngay cả đối với người như Lãnh chúa Stannis. Ông ấy chỉ muốn quay lại King’s landing với đầy đủ quyền lực của mình, hạ bệ kẻ thù và lấy lại những gì đáng ra là của ông ấy. Nhưng tại….”

      “Nếu ông ấy định mang đội quân yếu ớt ấy về King’s landing chỉ có chết. Ông ấy có đủ binh lực, tôi với ông ấy nhiều lần rồi, nhưng ông cũng biết lòng tự hào của ông ấy rồi đấy” Davos giơ bàn tay đeo găng lên “Nếu ông ấy biết tiến biết lùi các ngón tay tôi trở về”

      Lão học sỹ thở dài “Cậu làm tất cả những gì có thể. Giờ tôi phải thử tác động thêm” rồi ông yếu ớt bước tiếp.

      Phòng của lãnh chúa Stannis Baratheon là căn phòng hình tròn khổng lồ được bao quanh bởi nhũng bức tường làm bằng đá đen trơn nhẵn cùng 4 cửa sổ hẹp ở cao, từ đây có thể nhìn ra 4 hướng đông tây nam bắc. Trung tâm của căn phòng là chiếc bàn lớn mà căn phòng lấy theo tên nó: Painted Table, chiếc bàn được khắc từ tấm gỗ lớn theo lệnh của Aegon Targaryen vài ngày trước cuộc tiến công. Painted Table dài hơn 50 feet, Nơi rộng nhất gần bằng nửa chiều dài, nơi hẹp nhất ít hơn 4 feet. Những thợ của Aegon làm nó theo hình dạng vương quốc Westeros, có đủ cả các vingj và bán đảo khiến cả bàn có chỗ nào bằng phẳng. Bề mặt bàn trở nên đen bóng sau gần 300 năm đánh véc ni, đó miêu tả chi tiết 7 vương quốc trong thời đại Aegon: Sông, núi,các lâu đài và thành phố, hồ, rừng…

      Cả phòng chỉ có duy nhất 1 chiếc ghế, nó cũng được thiết kế đặc biệt tỉ mỉ đặt ở phía bờ biển Westeros, nhô cao hơn để người ngồi có thể nhìn được toàn cảnh bản đồ khắc bàn. Lúc này đây, người ngồi ghế là môt người đàn ông mặc áo da bó sát, làn da dám nắng. Khi học sỹ Cressen bước vào phòng, ông ta ngước nhìn lên “Lão học sỹ, ta biết ông đến, dù có được gọi hay ” Giọng chút cảm tình như xưa nay vẫn thế.

      Stannis Baratheon, Lãnh chúa đảo Dragonstone và là người thừa kế hợp pháp Ngôi Sắt, vị trí thống trị 7 vương quốc trong Westeros, là người có bả vai rộng, thân thể cường tráng và khuôn mặt khắc nghiệt, làn da sậm lại do phơi nắng thường xuyên khiến người tiếp xúc có cảm giác nó cứng như thép. “Kiên nghị” là từ thường được những người tiếp xúc với Stannis dùng đến khi miêu tả ông và chính xác ông là thế. Dù chưa đến 35 tuổi nhưng mái tóc đen chỉ còn nhúm đầu tựa như chiếc vương miện vòng qua tai. trai ông, Vua Robert, có râu trong những năm cuối đời. Dù hoc sỹ Cressen chưa bao giờ thấy nhưng nghe kể đsó là chòm râu thô và dày. Như thể để trả lời điều đó, Stannis cũng để râu rậm và ngắn. Bộ râu có màu xanh đen mọc từ quai hàm đến hai gò má xương. Dưới đôi mày rậm, đôi mắt tựa như hai miệng há ra của vết thương, đôi mắt màu xanh sẫm như biển cả về đêm. Khuôn miệng lúc nào cũng mím lại bất chấp các trò đùa của những tên hề. Khuôn miệng đó chỉ mở ra khi giận dữ hay đưa ra những mệnh lệnh nghiêm khắc, đôi môi tái nhợt và luôn mím lại, dường như quên cách mỉm cười và càng biết cách cười phá ra. Có đôi khi trong đêm yên lặng đến rợn người, học sỹ Cressen ảo tưởng có thể nghe tiếng lãnh chúa Stannis nghiến răng từ cách đó nửa lâu đài.

      “Nếu là trước đây, ngài nhất định đánh thức tôi dậy” lão học sỹ

      “Đó là khi ông còn trẻ. giờ ông già, bệnh tật và cần ngủ” Stanis vĩnh viễn bao giờ biết lời dễ nghe, che dấu hay nịnh nọt. Ông ta thẳng những gì nghĩ trong đầu và cần quan tâm đến cảm thụ của người khác. “Dù sao ta biết sớm muộn gì ông cũng buộc Davos đưa tin cho mình. Ông luôn như vậy, phải sao?”

      “Nếu làm như vậy tôi sao có thể trợ giúp ngài?” Cressen “Tôi gặp Davos ở cầu thang”

      “Ta đoán là ta tất cả thông tin mình biết, phải ? Đáng nhẽ ngày xưa ta phải cắt lưỡi cùng với những ngón tay”

      “Lần này phải là đặc sứ tốt”

      chẳng bao giờ là đặc sứ tốt cả. Các chư hầu của Storm cử binh giúp ta, có vẻ bọn họ thích ta và lý do ta đòi lại công lý cũng có nghĩa gì với họ.Đó là những kẻ nhát gan muốn ngồi sau bức tường thành của mình, ngắm xem gió xoay chiều nào che chiều ấy. Chỉ có người duy nhất tuyên bố ủng hộ Renly. Vì Renly!”Ông ta phẫn hận phun ra tên này giống như ngậm phải thuốc độc

      “Em trai ngài là Lãnh chúa của Storm’s End suốt 30 năm qua. Những chư hầu này về lý phải tuyên thệ trung thành với ngài ấy….”

      “Nó ư” Stannis cắt ngan “theo đúng luật bọn họ phải trung thành với ta. Ta chưa bao giờ cầu đảo Dragonstone. Ta chưa bao giờ muốn nó. Ta đến đây là vì những kẻ thù của Robert ở đây và ấy cầu ta đến bình định bọn họ. Vì ấy ta xây dựng hạm đội, đánh bại địch nhân, hoàn thành bổn phận của em trai với mình, đó là cái Renly đáng lẽ phải làm với ta. Và Robert cảm ơn thế nào? ấy phong ta là Lãnh chúa đảo Dragonstone và mang Storm’s End đến cho Renly. Storm’s End thuộc về gia tộc Baratheon suốt 300 năm nay, theo lý Robert phải trao nó cho ta khi ấy lên Ngôi Sắt.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chuyện bất bình cũ năm xưa quả khiến ông ta tổn thương sâu sắc, và giờ trở nên cay đắng hơn bao giờ hết. Đây chính là điểm yếu trong trái tim vị lãnh chúa của ông; Đảo Dragonstone tuy rằng có lịch sử lâu đời, phòng thủ kiên cố nhưng kỳ lạ là nó cần rất ít chư hầu quý tộc, bọn họ quản những đảo xung quanh cũng rất ít người ở, địa hình gập gềnh, căn bản cung cấp đủ nhân lực cho quân đội của Stannis. Ngay cả khi nhờ có tự do mậu dịch, ông ta có thuê lính đánh thuê từ các Thành Phố Tự Do Myr và Lys bên kia Biển Hẹp quân số ngoài kia cũng quá nho soi với binh lực của gia tộc Lannister.

      hatoan Tại 18-6-2012 17:12:10

      “Robert đối xử bất công với ngài” Học sỹ Cressen thận trọng trả lời “nhưng ràng ông ấy có lý do để thông cảm. Dragonstone là căn cứ địa của gia tộc Targaryen. Ông ấy cần người mạnh mẽ đến thống trị ở đây và Renly khi đó chỉ là đứa trẻ”

      “Giờ nó vẫn là đứa trẻ” Stannis phẫn nộ hét lên, thanh giân dữ vang khắp gian phòng trống “ thằng nhóc trộm cắp muốn mượn gió bẻ măng. Renly làm được cái gì mà cũng đòi vương vị? Nó ngồi trong triều, chỉ biết vẫy ngón tay út đùa giỡn, rồi tới đại hội luận võ, nó lại mặc bộ áp giáp đẹp và bị người võ nghệ cao cường hơn đánh bại, ngã ngựa. Đó chính là bản tổng kết của em trai ta, Renly, người nghĩ có thể lên ngôi vua. Ta hỏi ông, tại sao các chư thần lại cay nghiệt buộc ta phải gắn đời mình với các em như thế?”

      “Tôi thể trả lời thay các chư thần”

      “Theo ta thấy những ngày này ông chẳng mấy khi trả lời được các câu hỏi. Những học sỹ phụ tá cho Renly là ai? Có khi ta nên tìm đến và xin lời khuyên từ tốt hơn. Ông nghĩ viên học sỹ này gì khi em trai ta quyết trộm chiếc vương miệng từ ta? Thử đoán xem đồng học của ông đưa ra lời khuyên gì cho em trai ta?”

      “Bệ hạ, việc lãnh chúa Renly nghe lời tư vấn khiến ta rất ngạc nhiên” NGười con út của lãnh cháu Steffon lớn lên và trở thành gã đàn ông hữu dũng vô mưu, luôn làm việc theo cảm tính hơn là tính toán trước sau

      Xét về mặt này, cũng như nhiều mặt khác, Renly giống với trai Robert, và trái ngược hẳn với Stannis.

      “Bạ hạ ư” Stannis cay đắng đáp lại “ông lấy cách xưng hô của quốc vương để móc máy ta đấy à, ông xem ta là vua của ai? Của đảo Dragonstone và mấy hòn đá Biển Hẹp, đó chính là vương quốc cả ta”. Ông ta bước xuống ghế và đứng trước bàn, chiếc bóng dài đổ miệng Vịnh Hắc Thủy và khu rừng của King’s Landing. Ông ta đứng đó trầm tư, nhìn chằm chằm vào vương quốc khắc dưới bàn. ràng gần trong ngang tấc nhưng lại thể với tới “Đêm nay ta mở tiệc chiêu đãi các chư hầu, tuy rằng số lượng ít ỏi: Celtigar, Velaryon, Bar Emmon. Dù vừa trải qua vụ mùa thất bát, nếu thực đúng như họ , nhưng họ vẫn là những người mà trai ta để lại cho ta. Tên cướp biển người Lysene là Sallladhor cũng có mặt với số hàng hóa mà ta cầu, và Moroh – người Myrman báo trước cho ta về thủy triều và các cơn bão vào mùa thu, trong khi chư thần Sunglass thầm tên của 7 vị chư thần cầu phù hộ. Celtigar muốn biết có chư thần nào của Storm gia nhập cùng chúng ta. Velaryon uy hiếp buộc chúng ta phải nhả quân đội của ông về nhà, trừ khi chúng ta chính thức hành quân chiến đấu. Ta gì với họ đây? Ta phải làm gì bây giờ?”

      “Ngài nên với họ rằng kẻ thù chính là gia tộc Lannister” Học sỹ Cressen trả lời “Nếu ngài và em trai ngài muốn kê vai chiến đấu…”

      “Ta thỏa hiệp với Renly” Stannis kiên quyết, giọng điêu gì lay chuyển nổi “ trong khi nó vẫn tự coi mình là vua”

      “Vậy cần Renly nữa” viên học sỹ nhượng bộ. Lãnh chúa của ông là người cứng đầu và đầy tự trọng, mỗi khi ông ta quyết định cái nhất quyết thay đổi. “Những người khác cũng có thể giúp ngài tay: con trai của Eddard Stark tự phong vương ở phía Bắc, với trợ giúp của Winterfell và Riverrun phía sau”

      “Nó chỉ là đứa trẻ” Stannis “ và là vị vua sai lầm khác. Chả nhẽ ta phải chấp nhận việc vương quốc chia năm xẻ bảy?”

      “Chắc chắn có nửa vương quốc còn hơn là có gì” Cressen “và nếu ngài giúp cậu bé đó trả thù kẻ giết cha nó….”

      “Tại sao ta phải trả thù cho Eddard Stark? Ông ta chẳng là gì với ta. Ồ, Robert ông ta, chắc chắn rồi. giữa bọn họ tình như thủ túc,đó có phải đó là điều ta thường nghe nhỉ? Ta chính là em trai Robert, phải Ned Stark, nhưng ông bao giờ biết được Robert đối xử với ta như thế nào đâu. Ta canh giữ Storm’s End cho ấy, trơ mắt nhìn những quân mình chết đói khi Mace Tyrell và Paxter Redwyne phong quang tỏa cảng. Nhưng Robert có cảm ơn ta ? . ấy cảm ơn Stark, cảm ơn ông ta phá vòng vây liên quân trong khi chúng ta chấp nhận bắt chuột và đào rễ củ để ăn. Ta xây dựng đội thuyền theo cầu của Robert, đặt Dragonstone dưới quyền cai trị của ấy, nhưng ấy có thèm nắm tay ta và : Làm tốt lắm, em trai, ta có thể làm được gì nếu có em?. ấy buộc tội ta vì để Willem Darry cứu thoát Viserys và con bécon, như thể ta có thể ngăn cản được họ ấy. Ta ngồi trong triều của ấy suốt 15 năm, giúp Jon Arryn cai quản vương quốc của ấy trong khi Robert chè chén say sưa, nhưng khi Jon chết, ấy có phong ta làm Cánh Tay Phải của Nhà Vua? , ấy tìm đến bạn thân nhất là Ned Stark, và trao cho ông ta vinh dự này. Và cả hai người đều có kết quả tốt đấy nhỉ”

      “ Đại nhân, xin hãy bình bĩnh”học sỹ Cressen ôn hòa “Trong quá khứ ngài bị đổi xử rất bất công, nhưng đó là chuyện qua. Nhưng giờ đây nếu ngài hợp tác với gia tộc Starks tương lai mới chắc thắng. Còn có những người khác mà ngài có thể kêu gọi giúp đỡ. Phu nhân Arryn sao? Nếu hoàng hậu giết chết chồng bà ấy chắc chắn bà ấy muốn đòi lại công lý. Bà ấy có đứa con trai , người thừa kế của Jon Arryn. Nếu ngài gả Shireen cho cậu nhóc đó…”

      “Thằng bé đó yết ớt và bệnh tật” Lãnh chúa Stannis gạt phăng “ngay cả cha nó cũng nhìn thấy điều ấy nên mới cầu ta nhận nó làm con nuôi và đưa đến Dragonstone. Cứ tưởng rằng nuôi nó vài năm mang lại lợi ích, ngờ con đàn bà khốn khiếp nhà Lannister lại đầu độc lãnh chúa Arryn trước khi kế hoạch được thực và giờ Lysa dấu tiệt thằng nhóc ở Eyrie. Ta có thể đảm bảo ta bao giờ rời khỏi thằng bé”

      “Vậy ngài phải đưa Shireen đến Eyrie” viên học sỹ nài nỉ “ Đối với đứa trẻ, Dragonstone là ngôi nhà buồn tẻ. Hãy để tên hề cùng tiểu thư, như vậy bên cạnh ấy vẫn có khuôn mặt quen thuộc”

      “Quen thuộc và gớm ghiếc” Stannis nhíu mày suy tư “ Tuy nhiên..có lẽ đáng để thử”

      “Thân là người thừa kế ngôi vua hợp pháp của 7 vương quốc, chẳng lẽ giờ phải quỳ xuống cầu xin giúp đỡ từ quả phụ và kẻ tiếm quyền sao”Giọng người phụ nữ vang lên, bén nhọn và sắc lạnh.

      Học sỹ Cressen quay người và cúi đầu hành lễ “Chào phu nhân” miệng vậy nhưng lòng bực bội vì nghe tiếng bước chân bà ta tiến vào

      Lãnh chúa Stannis nhướng mày “Ta cầu xin, từ bất cứ ai, ta muốn làm chuyện đó, nữ nhân”

      “Ta rất mừng khi nghe thấy điều đó, đại nhân” Phu nhân Selyse cũng cao như chồng bà ta, cơ thể gầy, khuôn mặt dài với đôi ta nhô lên, cái mũi cao và có râu ria mép. Ngày nào bà ta cũng phải nhổ ria và thường xuyên nguyền rủa nó, nhưng nó chưa bao giờ ngừng làm phiền. Bà ta có đôi mắt xám, khuôn miệng lạnh lùng, thanh lúc nào cũng như roi quất lên. Lúc này bà ta lớn tiếng “Phu nhân Arryn phải trao trung thành cho ông, như gia tộc Stark, em trai Renly của ông và tất cả mọi người khác. Ông chính là Đức vua duy nhất của họ. Vì vậy nếu ông tìm đến họ cầu giúp đỡ chẳng phải mất tôn nghiêm mà chúa ban cho mình hay sao”

      Chúa, bà ta chúa, chứ phải chư thần. Người đàn bà áo đỏ thu phục được bà ta, cả trái tim và linh hồn, tách bà ta ra khỏi các chư thần của 7 vương quốc, cả cựu chư thần và tân chư thần, để thờ phụng duy nhất vị mà họ gọi là Thần Ánh Sáng “Chúa của bà để bà thờ ” Lãnh chúa Stannis . Ông ràng là chia sẻ đạo mới với vợ mình “Ta cần quân đội chứ phải những lời chúc phúc. Bà có đội quân bí mất nào ở đâu đó mà chưa với ta chưa?” giọng có chút cảm tình nào. Stannis trước nay có thiện cảm với phụ nữ, ngay cả vợ mình cũng vậy. Thời gian ông ta ở King’sLanding để xử lý việc triều đình cho Robert, ông luôn để Selyse ở Dragonstone với con . Những lá thư thăm hỏi rất ít, những chuyến thăm nhà còn ít hơn, mỗi năm chỉ hoặc hai lần thực nghĩa vụ hôn nhân, nhưng cũng chẳng vui vẻ gì và vì vậy đứa con trai mà ông ta mơ ước chắc chẳng bao giờ có.

      “Các em của em, các chú bác và cháu đều có quân đội” bà ta trả lời “Gia tộc Florent luôn đứng về phía ông”

      “Gia tộc Florent có nhiều nhất 2000 quân” nghe Stannis biết thực binh của mỗi gia tộc trong 7 vương quốc “thêm vào đó bà có chắc họ hoàn toàn tin tưởng vào ta . Đất đai của gia tộc Florent quá gần Highgarden để mạo hiểm khiến Mace Tyrell bực bội”

      “Có cách khác” Phu nhân Selyse tiến đến “Đại nhân, ngài hãy nhìn ra cửa sổ, ở đó có những dấu hiệu mà ngài trông đợi, màu đỏ tươi trời. Màu đỏ, đúng vậy, màu đỏ của lửa, màu đỏ của trái tim nhiệt tình của chúa trời đích thực. Đó cũng chính là màu cờ hiệu của ngài. Ngài hãy xem cách nó tung bay bầu trời giống như hơi thở nóng bỏng của rồng và ngài là lãnh chúa Dragonstone (đảo rồng). Thưa bệ hạ, điều đó có nghĩa là thời của ngài tới. gì chắc chắn hơn điều này. Ngài hãy ra lệnh điều quân từ đây, giống như Aegon Kẻ chinh phục làm, quét sạch tất cả kẻ thù như ông ấy làm. Chỉ cần ngài câu, tất cả quyền lực của Thần Ánh Sáng thuộc về ngài”

      “How many swords will the Lord of Light put into my hand?” Stannis demanded again.

      “All you need,” his wife promised, “The swords of Storm’s End and Highgarden for a start, and all their lords bannermen.”

      “Davos would tell you different,” Stannis said. “Those swords are sworn to Renly. They love my charming young brother, as they once loved Robert... and as they have never loved me.” “Yes,” she answered, “but if Renly should die...”

      Stannis looked at his lady with narrowed eyes, until Cressen could not hold his tongue. “it is not to be thought. Your Grace, whatever follies Renly has committed-”

      “Thần ánh sáng đặt vào tay ta bao nhiêu đội quân?” Stannis lại nêu ra cầu

      “Tất cả những gì ngài cần” vợ ông hứa hẹn “Đội quân của Storm’s End và Highgarden chỉ là khởi đầu, và cả quân đội của các chư hầu liên quan nữa”

      “Davos mang đến tin khác đấy” Stannis “Những đội quân đó thề trung thành với Renly rồi. Họ phóng khoáng của em trai ta cũng như Robert…và cũng như họ chẳng bao giờ thích ta”

      “Đúng vậy” bà ta trả lời “nhưng nếu Renly chết ….”

      Stannis nheo mắt nhìn phu nhân của mình, đến lúc Cressen thể im lặng hơn được nữa “Xin đừng làm vậy, bệ hạ, bất cứ hành động nào chống lại Renly đều rất điên rồ”

      “Điên rồi? Ta gọi chúng là bội tín” Stannis quay người đối mặt với vợ “Em trai ta trẻ khỏe, nắm giữ đại quân và luôn có đám hiệp sỹ vây quanh”

      “Melisandre thông qua ánh lửa đoán được chết “

      Cressen hoảng loạn “Mưu hại em trai….đại nhân, đây là tội ác của quỷ khiến người người căm giận…xin ngài, xin hãy nghe tôi”

      Phu nhân Selyse nhìn ông đánh giá “vậy ông định khuyên ông ấy điều gì, học sỹ? Làm cách nào ông ấy có thể lấy được nửa vương quốc nếu quỳ gối trước gia tộc Stark và bán con mình cho Lysa Arryn?”

      “Cressen, ta lắng nghe lời khuyên của ông” lãnh chúa Stannis lên tiếng “giờ ta lắng nghe đề nghị của bà ấy. Ông có thể được rồi” Học sỹ Cressen khó khăn cử đông các đốt xương cứng nhắc. ông có thể cảm thấy đôi mắt phu nhân Selyse dõi theo mỗi bước khi ông chậm rãi bước ngang qua phòng. vất vả lê từng bước chân, ông cảm thấy mình sắp thể chịu đựng được “Hãy giúp ta” ông với Pylos

      Khi yên vị trong phòng mình, Cressen bèn ra lệnh cho trợ thủ trẻ ra ngoài và bước ra ban công lần nữa, vẫn đứng giữa hai tượng mặt quỷ và nhìm chăm chăm ra biển. trong những con tàu thuộc đội thuyền của Salladhor Saan qua lâu đài, những mái chèo vẽ hoa văn sặc sỡ rẽ mặt biển xanh ngắt vững vàng tiến tới. Ông nhìn cho đến khi nó khuất sau mũi đất. Liệu nỗi lo sợ trong lòng ôngcũng dễ dàng biển mất như vậy ? Liệu ông có còn sống để chờ đến lúc đó?

      Khi hiến mình cho nghiệp học sỹ, ông đặt chuyện vợ con sang bên, nhưng Cressen luôn cảm thấy mình chính là người cha. Robert, Stannis, Renly… ba đứa con trai mà ông nuôi dạy khi cơn bão cướp mất sinh mạng lãnh chúa Steffon. Chả nhẽ ông kém cỏi đến mức phải chứng kiến đứa này giết đứa kia? Ông cho phép điều đó, thể cho phép.

      hatoan Tại 18-6-2012 17:14:24

      Người đàn bà đó chính là nguồn cơn của vấn đề. phải Phu nhân Selyse, mà là người khác. Người phụ nữ mặc váy đỏ, những người hầu gọi bà ta như thế, vì sợ gọi thẳng tên “Ta gọi thẳng tên bà ta” Cressen với tượng khuyển ngục “Melisandre. Đó chính là tên bà ta” Melisandre đến từ Asshai, thuật sỹ,người kết nối với dương và là nữ tế của vua R’hllor, Thần Ánh Sáng, Thần Hỏa,Chúa của Lửa và bóng tối. Melisandre, điên cuồng của bà ta được phép tán rộng quá đảo Dragonstone.

      Dưới ánh sáng buổi sớm, căn phòng ông lúc này trở nên hôn ám và trầm. Lão học sỹ già run rẩy vươn tay châm nến và mang đến phòng làm việc dưới bậc thang dẫn lên tổ quạ, nơi các loại thuốc mỡ, thuốc nước và dược liệu để đầy giá. Cúi xuống tầng giá cuối cùng, giữa đống chai lọ, ông vươn tay lấy cái bình kính màu chàm, lớn hơn ngón tay út. Ông thổi đám bụi bám đầy quanh bình và mang đến bàn làm việc. Sau khi ngồi xuống ghế, ông mở bình và lấy vật trong đó ra. Bên trong là cát hạt thủy tinh bé xíu, to hơn các hạt mầm, được cuốn trong tấm da dê. Ông mở tấm da dê ra, dưới ánh sáng của ngọn nến, chúng lấp lánh giống như đồ trang sức, tỏa ra ánh tím khiến cho lão học sỹ tự thấy mình chưa bao giờ thực nhìn thấy màu sắc này trước đây.

      Hơi thở của ông mỗi lúc trở nên nặng nề. Dùng ngón tay út, ông sờ vào trong những hạt thủy tinh. Vật bé như thế này có thể nắm giữ sức mạnh sinh tử. Nó là kết tinh của loại cây chỉ sinh trưởng quẩn đảo Hải Ngọc (Jade Sea), bên kia thế giới. Khi những phiến lá đủ tuổi, được ngâm với nước vôi, rồi nước đường và đồ gia vị cực hiếm lấy từ Quần đảo Mùa Hè. Sau đó phiến lá có thể bỏ , nhưng dung dịch phải được đặc với tro và để kết tinh lại. Quá trình thực rất chậm và gian nan, nhưng kết quả rất đáng giá và trân quý, hiếm có khó tìm. Chỉ có các nhà giả kimcủa Lys là biết cách, có thể thêm các Vô diện nhân của Braavos nữa….và các học sỹ trong tổ chức của ông cũng biết, nhưng thứ này thể bàn luận rộng rãi ngoài thành Citadel. Tất cả mọi người đều biết rằng học sỹ có được hạt kim loại mỗi khi học xong phương pháp chữa bệnh- nhưng lại quên mất rằng người nếu biết cách chữa bệnh cũng biết cách giết người. Cressen còn nhớ tên của loại lá cây mà Asshaii gọi hay tên loại chất độc trong hạt thủy tinh này. Trong thành Citadel nó đơn giản được gọi tên là “Kẻ bóp chết người” . Pha nó với rượu và cơ thể người uống nó co chặt lại, khiến cho khí quản tắc ngẽn, ngạt thở. Người ta khuôn mặt nạn nhân khi chết chuyển sang màu tím giống như màu hạt thủy tinh này, rất giống người nghẹn thức ăn.

      Và đêm nay, khi lãnh chúa Stannis mở tiệc chúc mừng các chư hầu cùng các phu nhân….và người phụ nữ mặc váy đỏ, Melisandre đến từ Asshai.

      Mình trước hết phải nghỉ , học sỹ Cressen tự với mình.Khi trời tối mình phải lấy lại toàn bộ sức lực. Bàn tay được run rẩy, dũng khí được suy yếu. Đây là việc bất đắc dĩ phải làm, và phải được hoàn thành. Nếu các chư thần có họ chắc chắn tha thứ cho ta. Gần đây ông ngủ rất kém và giấc ngủ trưa chắc chắn giúp ông phục hồi thể lực để đối mặt với đau khổ xảy ra. Run rẩy bước đến bên giường, nhưng trước khi nhắm mắt lại ông vẫn nhìn thấy ánh sáng của sao chổi, đỏ tươi, sống động lóe lên trong giấc mơ của mình. ý thức mơ hồ đến với ông: Có lẽ đây chính là sao chổi của mình; điềm báo có máu chảy, cuộc mưu sát…đúng vậy…

      Khi ổng tỉnh lại trời tối, phòng ngủ tối om. Đầu ông đau ê ẩm, các đốt xương đau nhức nhưng Cressen vẫn buộc mình ngồi dậy. Bắt lấy cây gậy, ông run rẩy đứng lên. trễ thế này rồi, ông nghĩ.Bọn họ cũng đánh thức ta.Trước đây ông luôn được mời đến dự tiệc, sắp xếp ghế ngồi gần lãnh chúa Stannis. Khuôn mặt của lãnh chúa lên trong óc, người đàn ông tại còn là cậu bé mà ông quen, đứng mình trong bóng tối lạnh lẽo nhìn trai mình được mặt trời chiếu rọi. Bất kể định làm gì, Robert đều trước bước và làm tốt hơn. Cậu bé đáng thương…số phận luôn phải nhanh tay hành động.

      Viên học sỹ tìm thấy các hạt thủy tinh bàn và đem gói chúng vào tấm da dê. Cressen dấu chúng trong nhẫn, như những nhà độc dược của Lys thích, mà cất những “Kẻ bóp chết người” vào trong những túi lớn túi nằm trong ống tay áo rộng thùng thình, sau đó mở cửa và gọi “Pylos, cậu đâu rồi?” nghe thấy tiếng trả lời, ông liền gọi lại, giọng to hơn “Pylos, ta cần cậu giúp” Vẫn có tiếng trả lời. Quái lại, viên học sỹ trẻ có phòng ngủ ngay phía bên kia cầu thang, nhất định phải nghe được tiếng gọi của ông chứ

      Cuối cùng Cressen đành phải gọi đám người hầu “Nhanh lên” ông ra lệnh “ta ngủ quá lâu rồi. bữa tiệc bắt đầu….có lẽ uống rượu rồi… đáng nhẽ phải đánh thức ta chứ” Điều gì xảy ra cho học sỹ Pylos? Ông thực hiểu.

      lần nữa ông phải xuyên qua hành lang dài dằng dặc, cơn gió đêm thầm qua các cánh cửa sổ lớn, mang theo hơi thở mặn chát của biển.Những ngon đuốc treo tường thành Dragonstone lay động, thêm vào ánh lửa hừng hực đốt ngoài doanh trại như những ánh sao rơi xuống phàm trần. trời, sao chổivẫn khoe cái đuôi đỏ rực rỡ và ác độc. Viên học sỹ tự an tủi: Mình quá già và quá hiểu biết để sợ những thứ như thế này.

      Cánh cửa dẫn đến Sảnh chính có hình con rồng đá há mồm ra. Ông với người hầu đứng bên ngoài và tự mình bước vào trong, ông thể xuất với vẻ yếu đuối. Nỗ lực hết sức, Cressen trèo lên những bậc cuối cùng và bước vào long khẩu. Hai bảo vệ mở cánh cửa màu đỏ nặng nề trươc mặt ông, để Cressen tự do bước vào.

      Trong tiếng dao nĩa va chạm, cùng những lời bàn luận thào, ông nghe thấy Patchface hát “…xin hãy khiêu vũ, lãnh chúa của tôi, xin hãy khiêu vũ lãnh chúa của tôi…” cùng tiếng chuông kêu leng keng. Đây đúng là bài ca mà hắt hát buổi sáng nay “Những bóng hình đến để ở lại, lãnh chúa của tôi, xin hãy ở lại lãnh chúa của tôi….” Xung quanh những chiếc bàn kê thấp hơn đầy nhóc các hiệp sỹ, cung thủ và đội trưởng các đội lính đánh thuê,bọn họ xé những chiếc bánh mỳ đen khổng lồ rồi chấm vào món cá hầm. Nơi đây cso tiếng cười to, ồn ào như những bữa tiệc khác, vì lãnh chúa Stannis cho phép những hành vi này xuất .

      Cressen hướng ghế ngồi kế cao, nơi các chư hầu ngồi với đức vua. Ông phải bước vòng qua Patchface. Tên hề khiêu vũ, chiếc chuông reo vang nhưng chẳng ai buồn nhìn hay xem . Khi nhảy nhót đổi chân bất ngờ vướng phải tay Cressen, kéo cả 2 người ngã xuống va phải thành bàn và ghế, trận cười vang lên xung quanh. nghi ngờ gì, cảnh này trở thành màn hài.

      Patchface lồm cồm bò lên người ông, mặt hề ghé sát mặt, chiếc sừng hươu mũ đội đầu biến mất “Dưới đáy biển ông té ngã” tuyên bố “tôi biết, tôi biết, ồ, ồ, ồ” cười khanh khách, tên hề đứng dậy, nhảy lên và tiếp tục màn khiêu vũ của .

      Tỏ vẻ phong độ, lão học sỹ mỉm cười yếu ớt và cố gắng đứng dậy, nhưng bên hông của ông bất chợt đau nhói và ông sợ rằng nó lại vỡ nát. Ông cảm thấy đôi tay mạnh mẽ xốc dưới nách giúp ông đứng thẳng lên. “Cảm ơn hiệp sỹ” ông thầm, quay người xem người hiệp sỹ nào giúp….

      “Học sỹ” Phu nhân Melisandre cất lời, thanh thấp trầm theo đúng khẩu ở Hải Ngọc “Ông nên cẩn thận”. Như thường khi, nàngmặc màu đỏ từ đầu đến chân, chiếc váy lụa dài như màu lửa, tay áo dài và cổ xẻ sâu để lộ áo trong màu đỏ sâu hun hút đầy đen tối. cổ nàng cũng đeo dây chuyền vàng màu đỏ có gắn hồng ngọc.

      Mái tóc nàng phải màu cam hay màu nho như thông thường mà mang màu đỏ đồng sẫm màu, dưới ánh sáng trông như ngọn đuốc. Ngay cả màu mắt cũng đỏ…nhưng làn da nàng vô cùng mềm mại và trắng tỳ vết, nhợt nhạt như kem (Sao mình có cảm giác như miêu tả ma cà rồng thế nhỉ? ) Thân hình thon thả, tao nhã, cao hơn hầu hết hiệp sỹ, bộ ngực đầy đặn, eo và khuôn mặt hình trái tim. Mỗi ánh mắt nhìn đến nàng đều thể rời , viên học sỹ cũng ngoại lệ. Rất nhiều người khen nàng đẹp. , bà ta đẹp, bà ta màu đỏ và đáng sợ, và màu đỏ.

      “Tôi…cảm ơn, phu nhân”

      “Ở tuổi ngài, đường phải cẩn thận” Melisandre cung kính “Đêm tối và đầy hiểm ác”

      Ông biết thành ngữ này, đó là câu trong giáo lý của bà ta. quan trọng, mình có giáo lý của mình

      “Chỉ có đứa trẻ mới sợ đêm tối” ông , bên kia Patchface vẫn tiếp tục ca “Và những bóng hình đến khiêu vũ, lãnh chúa của tôi, xin hãy khiêu vũ lãnh chúa của tôi….”

      “Ở đây kỳ lạ” Melisandre tên hề thông minh và trí giả ngu ngốc”, nàng cúi người xuống nhặt chiếc mũ của Patchface ở chỗ nó rơi và và đặt nó lên đầu Cressen.Tiếng chuông reo lên đâm nhói vào lỗ tai ông “Chiếc vương miện này rất xứng đáng với ngài, học sỹ đại nhân” nàng thông báo. Mọi người xung quanh cười phá lên.

      Cressen mím môi, nén lửa giận. Bà ta nghĩ ông sức cùng lực kiệt, nhưng qua đêm nay bà ta phải xem lại.Ông có già nhưng vẫn là học sỹ của thành Citadel “Ta cần vương miện là cần ” ông đáp lại, nhấc chiếc mũ của tên hề ra khỏi đầu

      “Có những trong thế giới được dạy ở Oldtown” Melisandre như cơn lốc màu đỏ quay người bước trở lại bàn ăn cao, nơi đức vua Stannis và hoàng hậu ngồi. Cressen cầm mũ trả lại cho Patchfacerồi bước theo. Học sỹ Pylos ngồi ở chỗ của ông

      Viên học sỹ già chỉ biết dừng lại nhìn chằm chằm “Học sỹ Pylos” cuối cùng ông cất tiếc “cậu…cậu đánh thức tôi dậy”

      “Bệ hạ cầu tôi để cho ngài nghỉ ngơi” Pylos ít nhất còn biết đỏ mặt “Ông ấy với tôi rằng ngài còn cần thiết ở đây nữa”

      Cressen liếc nhìn các hiệp sỹ, đội trưởng và chư thần ngồi lặng ngắt. Lãnh chúa Celtigar, lớn tuổi và cáu kỉnh, mặc chiếc áo choàng dài thêu con cua màu hồng thạch lựu. Lãnh chúa Velaryon đẹp trai chọn áo lụa màu xanh nước biển đeo dây chuyền hình ngựa biển bằng vàng trắng cổ hợp với mái tóc dài mềm mại. Lãnh chúa Bar Emmon,cậu bé mập mạp mới 14 tuổi, mặc bộ đồ nhung màu tím thêu huy hiệu thiên nga màu trắng. Hiệp sỹ Axell Florent dù ăn mặc trải chuốt vẫn thể tôn thêm dung mạo vốn bình thường, lãnh chúa Sunglass sùng đạo đeo vòng cổ, vòng tay và nhẫn đá mặt trăng;thuyển trưởng Salladhor Saan từ Lysene mặc bộ đồ sa tanh đỏ sẫm, khắp người đeo trang sức vàng và châu báu. Chỉ có Hiệp sỹ Davos ăn mặc đơn giản, áo chẽn nâu và áo choàng da dê và chỉ Ser Davos đáp lại cái nhìn của ông, trong mắt lóe lên tia thương tiếc.

      “Lão học sỹ, ông quá ốm yếu và còn hữu dụng với tôi” thanh nghe như giọng của lãnh chúa Stannis vang tới nhưng sao lại có thể thế “Từ nay về sau, Pylos phụ tá tôi. ta biết cách quản lý những con quạ từ ngày ông còn đủ sức leo lên tổ nó. Ta để ông vong mạng vì làm việc cho ta”

      Học sỹ Cressen nhấp nháy mắt. Stannis, lãnh chúa của tôi, đứa trẻ lúc nào cũng buồn rầu, đứa con mà tôi chưa bao giờ có, ngài thể làm như vậy, ngài biết ta chăm sóc ngài như thế nào, sống vì ngài, ngài bất chấp những điều ngài làm? Phải, ngài thậm chí còn nhiều hơn cả Robert, hay Renly, bởi vì ngài là người thiếu tình , là người cần tình của tôi nhất. Nhưng tất cả những lời ông thốt ra chỉ là “Tuân mệnh, thưa đại nhân, nhưng…nhưng tôi đói. Liệu ngài có thể sắp xếp cho tôi chỗ bàn ngài?” Ở bên ngài, tôi luôn bên ngài….

      Ser Davos đứng lên đằng hẫng “Bệ hạ, thần rất vinh dự nếu học sỹ ngồi đây bên cạnh”

      “Làm theo lời cậu ” Lãnh chúa Stannis quay người gì đó với Melisandre, người ngồi ngay bên phải, vị trí khách quý được coi trọng nhất. Phu nhân Selyse ngồi bên trái, nở nụ cười chói mắt nhưng nhợt nhạt như trang sức bà ta đeo.

      Quá xa, Cressen đờ đẫn, nhìn vào nơi Ser Davos ngồi. Từ bàn của đám buon lậu với chiếc bàn cao kia phải qua bàn dành cho các chư hầu. Mình phải tiếp cận bà ta gần hơn nếu muốn bỏ “Kẻ bóp chết người” vào trong ly, nhưng bằng cách nào?

      Khi lão học sỹ chậm rãi vòng qua chiếc bàn của Davos Seaworth Patchface tiến lại đầy vui sướng “Chúng ta ăn cá ở đây” tên hề hạnh phúc tuyên bố, cầm trượng khoa lên “Dưới biển cá ăn chúng ta. Tôi biết, tôi biết, ồ, ồ, ồ”

      Ser Davos ngồi dịch bên tạo khoảng trống chiếc ghế dài “Đáng lẽ đêm nay tất cả chúng ta nên mặc trong phục hài kịch” trầm trọng cất lời khi Cressen ngồi xuống ghế “vì tất cả chúng ta làm điều mà chỉ những tên ngốc mới làm. Người đàn bà màu đỏ nhìn thấy chiến thắng qua ánh lửa, vì vậy Stannis lập tức ra lệnh xuất binh mà cần tính toán binh lực. Trước khi bà ta làm xong chuyện chắc chúng ta thấy những gì Patchface nhìn thấy. Tôi sợ tất cả chúng ta ở dưới đáy biển”

      Cressen đút tay vào ống tay áo như thể tránh lạnh, những ngón tay lần mò đến những hạt thủy tinh được gói trong tấm da dê “Lãnh chúa Stannis”

      Stannis chuyện với người phụ nữ đỏ lền quay lại, nhưng phu nhân Selyse cướp lời “Đức vua Stannis. Học sỹ, ông đúng mực”

      “Ông ấy gì, trí óc còn minh mẫn” đức vua cộc cằn “Chuyện gì vậy Cressen? Ông cứ ra suy nghĩ của mình”

      “Nếu ngài quyết định xuất chinh, ngài cần viện đến lý do tương tự như Lãnh chúa Stark và phu nhân Arryn…”

      “Ta cần chung lý do với bất kỳ ai” Stannis Baratheon

      “Ánh sáng cần chung lý do với bóng tối” phu nhân Selyse cầm tay chồng

      Stannis gật đầu “Gia tộc Stark tìm cách ăn cắp nửa vương quốc của ta, trong khi gia tộc Lannister ăn cắp vương miện và giết chết trai ta, họ đại nghịch bất đạo lấy quân đội và quyền lợi đáng nhẽ phải thuộc về ta. Tất cả bọn chúng là kẻ tiếm ngôi và là kẻ thù của ta”

      Mình mất rồi, Cressen đau đớn nghĩ. Nếu có bất cứ cách nào tiếp cận với Melisadre…chỉ cần tiếp xúc với chén rượu của bà ta thôi “Ngài hoàn toàn có quyền hợp pháp thừa kế ngôi vị của trai, Robert, vị vua đích thực của 7 vương quốc và vua của người Andals, Rhoynar và Tiên nhân” ông tuyệt vọng “nhưng ngay cả như thế, ngài thể có hy vọng thắng nếu có đồng minh”

      “Ông ấy có đồng minh” phu nhân Selyse “Whllor, Thần Ánh Sáng, trái tim của lửa, Thần lửa và bóng tối”

      “Các chư thần chính là đồng mình đáng tin nhất” viên học sỹ già vẫn kiên trì “và vị thần đó có quyền lực ở đây”

      “Ông sao?” viên hồng ngọc cổ Melisandre phát sáng khi nàng quay đầu,ánh sáng của nó y hệt ánh sáng của ngôi sao chổi “Học sỹ, nếu ngài còn năng bậy bạ thế này, ngài nên đội cái vương miện vừa nãy lần nữa”

      “Đúng vậy” phu nhân Selyse đồng ý “Cái mũ của Patche, nó rất hợp với ông, lão học sỹ già. Ta ra lệnh ông đội nó lên lần nữa”

      “Dưới đáy biển, ai đội mũ” Patchface “tôi biết, tôi biết, ồ, ồ, ồ”

      Đôi mắt của lãnh chúa Stannis tối sầm dấu dưới hàng lông mày rậm, miệng ông ta mím chặt, quai hàm động đậy. Ông ta luôn nghiến răng mỗi khi tức giận “Ngu ngốc” cuối cùng cũng rít lên “các người nghe thấy lệnh của phu nhân ta. Hãy đưa cái mũ cho Cressen”

      , viên học sỹ già nghĩ, đây phải là ngài, phải tác phong của ngài, ngài luôn công bằng, nghiêm khắc nhưng tàn nhẫn, chưa bao giờ tàn nhẫn, ngài cũng biết cách đùa cợt, hơn nữa chưa bao giờ biêt cách cười vui.

      Patchface nhảy nhót đến gần, chiếc chuông của rung lên clang-a-lang, ding-ding, clink-clank-clink-clank. Viên học sỹ lặng người khi tên hề đội cái mũ sừng hươu của lên đầu ông. Cressen cúi đầu vì sức nặng của nó, tiếng chuông sừng hươu rung lên “Lần sau có lẽ ông ta nên hát những lời khuyên của mình nếu muốn phát biểu ý kiến” phu nhân Selyse .

      “Bà quá xa rồi đấy” lãnh chúa Stannis “ông ấy gì và phục vụ ta rất tốt”và ta phục vụ ngài đến hơi thở cuối cùng, lãnh chúa đáng của ta, con trai đơn đáng thương của ta, Cressen nghĩ, đột nhiên nghĩ ra cách. Cốc rượu của Ser Davos ở trước mặt ông, vẫn còn 1 nửa. Ông lần lấy hạt thủy tinh trong ống tay áo, nắm chặt nó bằng ngón trỏ và ngón cái, rồi cầm lấy chén rượu. Ông cầu nguyện động tác của mình tự nhiên, nhanh nhẹn, tuyệt đốt được thất thố. Và chúa công bằng. Trong nháy mắt, vật trong tay ông biến mất. Những ngón tay ông vững vàng, nhanh nhẹn như vậy trong nhiều năm. Ông chắc chắn ngoại trừ Davos ai nhìn thấy.Cầm cốc trong tay, ông đứng dậy “Có lẽ tôi trở thành tên hề rồi, thưa phu nhân Melisandre, vậy bà có thể uống với tôi cốc rượu ? cốc rượu vì chúa của bà, Thần Ánh Sáng của bà? Vì sức mạnh của ông ấy?”

      Người phụ nữ đỏ nghiên cứu ông lúc “Nếu ông muốn thế”

      Ông có thể cảm thấy tất cả mọi người quan sát. Davos giật tay áo ông khi ông rời ghế, tránh ánh mắt của lãnh chúa Stannis, hỏi “Ông làm gì thế?” thầm

      “Làm việc phải làm” học sỹ Cressen trả lời “vì tương lai vương quốc và linh hồn của lãnh chúa chúng ta” ông giật tay ra khỏi Davos, giọt rượu rơi ra

      Nàng thu hút mọi ánh nhìn khi rời khỏi bàn ăn cao xuống phía ông. Cressen chỉ nhìn thấy nàng, váy đỏ mắt đỏ, viên hồng ngọc đỏ cổ, môi đỏ mỉm cười thản nhiên khi nàng cầm lấy cốc rượu của ông. Làn da nàng nóng, giống như phát sốt “học sỹ, vẫn chưa quá muộn để từ chối ly rượu này”

      ” ông kiên quyết thào “

      “Như ý ông” Melisandre đến từ Asshai cầm cốc rượu từ tay ông uống hết nửa, sau đó đưa cốc lại cho ông “Giờ đến lượt ông”

      Bàn tay run rẩy nhưng ông buộc mình phải mạnh mẽ. học sỹ của lâu đài Citadel được phép sợ hãi. Chất rượu chua ngắt đầu lưỡi, Cốc rượu rỗng tuột khỏi tay rơi xuống sàn nhà

      “Đại nhân, ngài nhất định có quyền lực ở đây” người đàn bà “và ngọn lửa tẩy rửa tất cả” từ cổ của nàng, viên học ngọc ánh lên đỏ chói

      Cressen cố gắng trả lời, nhưng từ ngẹn ứ trong cổ. Tiếng ho của ông trở nên khủng khiếp khi ông cố gắng hít khí. Những ngón tay cứng như sắt xiết chặt quanh cổ và ông đổ sụp xuống, trong khi vẫn lắc đầu, phủ nhận nàng, phủ nhận quyền lực của nàng, phủ nhận phép thuật của nàng, phủ nhận thần linh của nàng. Chiếc chuông đeo ở sừng hươu vẫn tiếp tục rung lên, hát bài ngu ngốc, ngu ngốc, ngu ngốc trong khi người phụ nữ đo cúi xuống nhìn ông đầy thương hại. Ánh nến nhảy nhót trong đôi mắt đỏ rực của nàng.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 1: ARYA

      Tại Winterfell mọi người gọi bé là “Arya mặt ngựa” và bé nghĩ cũng chẳng có gì tồi tệ cả, nhưng đó là trước khi thằng bé mồ côi Lommy Greenhands gọi bé là “Đầu chốc”. Bé đúng là giống như người bị bệnh chốc đầu. Khi Yoren kéo bé vào ngõ , bé vẫn nghĩ ông ấy muốn giết mình, nhưng người đàn ông cáu kỉnh đó lại chỉ ôm bé chặt rồi dùng chủy thủ cắt mái tóc rối của bé. Bé nhớ làn gió thổi bay mớ tóc bẩn thỉu của mình mặt đá, tới thánh đường nơi cha tử nạn “Ta chỉ mang đàn ông và các cậu bé ra khỏi thành phố. Yoren gầm gừ khi lưỡi kiếm sắc lạnh lướt qua đầu bé “Giờ đứng yên nào, cậu bé” Cho đến khi ông ấy kết thúc công việc đầu bé chỉ còn có nhúm tóc rối mù.

      Sau đó ông ấy với bé rằng đường về Winterfell, bé tên là Arry, thằng bé mồ côi “Ra khỏi cổng thành khó,vấn đề là ở đường. Cháu phải trải qua hành trình dài trong đoàn tốt đẹp gì. Lần này ta dẫn 30 người , cả đàn ông và các cậu bé, tất cả họ đều đến trấn thủ Tường Thành, và đừng nghĩ họ giống như ông cùng cha khác mẹ của cháu” ông lắc vai bé “Lãnh chúa Eddard cứu takhỏi ngục tối và ta cũng định tìm các quý tộc thiếu gia ngoài kia. Nhóm người này, nửa họ tìm cách bắt cháu về nộp cho hoàng hậu để đổi lấy ơn đặc xá và có thể thêm mấy đồng tiền. Nửa còn lại cũng làm như thế, nhưng trước đó họ cưỡng hiếp cháu. Vì vậy hãy giữ mình và đừng có tiểu trong rừng, mình. Đó là điều phiền toái nhất, cái chim, vì vậy đừng có uống nước quá nhiều”

      Đúng như ông ấy ,rời khỏi King’s Landing rất dễ dàng. Đội bảo vệ gia tộc Lannister đứng canh tại cổng thành bắt mọi người dừng lại kiểm tra, nhưng Yoren đưa ra cái tên và chúng dễ dàng vẫy tay cho xe và hàng hóa qua. ai buồn liếc đến Arya, họ tìm bé quý tộc, con Cánh tay phải của nhà vua, chứ phải là thằng bé gày gò với mái tóc lởm chởm. Arya bao giờ nhìn lại. Bé mong có cơn đại hồng thủy xuất cuốn theo cả thành phố ra ngoài khơi, cả Flea Bottom và Red Keep,cả Thánh Đường Lớn và mọi thứ, mọ người, đặc biệt là hoàng tử Joffrey và mẹ của . Nhưng bé biết điều này là thể và dù sao Sansa cũng ở trong thành phố, nếu xảy ra chuyện đó chị ấy cũng bị cuốn . Nhớ ra điều này, Arya quyết định chuyên tâm tìm đường về Winterfell. (Chú thích: Flea Bottom là nơi đông đúc với những người nông dân nghèo lăn lộn để tồn tại. Kiểu như xóm nhà lá; Red Keep là lâu đài dành cho vị vua của 7 vương quốc)

      Nhưng Yoren sai về vụ cái chim. Dẫu sao đó cũng phải phần khó khăn nhất. Lommy Greenhands và Hop Pie mới là phần khó khăn nhất. Những thằng bé mồ côi. Yoren tuyển vài đứa từ đường phố với lời hứa hẹn cung cấp thức ăn cho cái bụng kẹp lép và giày cho đôi chân trần của chúng. Số còn lại ông tuyển từ lao tù. “Đội tuần cần những người có năng lực” ông với chúng khi họ bắt đầu xuất phát “nhưng nếu các ngươi chỉ có khả năng thế này cũng đành chấp nhận” Yoren cũng lớn lên với “thành tích” ngồi tù, trộm cắp và cưỡng gian. Ba trongsố những người trong đội lần này lấy từ nhà tù tăm tối nhất, những người mà ngay cả ông cũng phải sợ, vì vậy ông nhốt chúng vào cũi sắt đường đến Tường Thành: người có mũi, chỉ có miệng mặt dùng để ăn uống; người có cái đầu trọc sáng bóng và hàm răng sắc nhọn; và người có vết thương mưng mủ má có đôi mắt giống con người.

      Họ mang tổng cộng 5 xe hàng ra khỏi King’s Landing, chất lên đó mọi nhu yếu phẩm cho Tường Thành: Da thú, vải vóc, những thanh sắt, cái chuồng cho lũ quạ, sách, giấy và mực, kiện rau chua, dầu ăn, dược phẩm và gia vị. đội phụ trách điều khiển ngựa kéo các xe hàng, Yoren mua thêm 2 chiến mã và 6 con lừa cho các cậu bé. Arya muốn có con ngựa hơn nhưng dù sao ngồi lừa cũng còn tốt hơn là ngồi xe hàng.

      Những người đàn ông để ý gì đến bé, nhưng bé cũng quá may mắn với các cậu bé. Bé chính là trong 2 đứa mồ côi nhất đội, kể còn và gầy hơn đứa còn lại, vì vậy Lommy và Hot Pie nghĩ im lặng của bé chính là do sợ hãi, hoặc ngu ngốc hoặc điếc “Hãy nhìn thanh kiếm của Đầu Chốc kia kìa” Lommy trong buổi sáng khi họ đangđi xuyên qua những vường cây ăn quả và những cánh đồng bột mỳ. từng học việc về thợ nhuộm trước khi bị bắt về tội trộm cắp, hai cánh tay vẫn còn dính màu xanh lét đến tận khuỷu, mỗi khi cười trông giống hệt con lừa cưỡi “Chốc Đầu, cậu lấy cắp ở đâu được thanh kiếm đó?”

      Arya tức giận cắn chặt môi. Bé có thể nhìn thấy lưng áo choàng của Yoren ngồi xe chở hàng phía trước, nhưng quyết tâm chạy đến khóc lóc cầu xin ông giúp đỡ

      “Có lẽ nó là đứa hầu” Hot Pie xen vào “Vài quý tộc thích có tiểu hầu”.Mẹ thợ làm bánh mỳ trước khi bà chết. Ngày xưa cả ngày đẩy xe bánh mỳ của bà dọc phố, hét to “Bánh mỳ nóng đây! Bánh mỳ nóng đây!” (Chú thích: Bánh mỳ nóng- Hot Pie)

      “Nó phải làm tiểu hầu, nhìn nó xem. Tao cược đó thậm chí phải thanh kiếm , mà chỉ là đồ chơi làm từ thiếc”

      Arya ghét bọn chúng cười nhạo về Kim “Nó được làm từ thép tinh cương, đồ ngu” bé xoay người nhìn bọn chúng đầy căm tức “và chúng mày tốt hơn nên im mồm lại”

      Hai thằng bé mồ côi hét lên. Hot Pie tò mò “Mày lấy lưỡi kiếm này ở đâu, Mặt Chốc?”

      “Đầu chốc” Lommy sửa lại “nó có khi lấy cắp nó”

      “Tao ăn cắp” bé gào lên. Jon Snow cho bé thanh Kim này. Bé có thể để bọn chúng gọi bé là Đầu Chốc, nhưng bé cho phép bọn chúng gọi Jon là kẻ cắp.

      “Nếu nó ăn cắp nó, chúng ta có thể cướp lại” Hot Pie “Dù sao thanh kiếm cũng phải của nó. Tao có thể lấy tên tao đặt cho thanh kiếm này”

      Lommy giúi đầu “Làm , đến mà cướp. Ta thách mày đấy”

      Hot Pie thúc con lừa đến gần hơn “Này, Mặt Chốc. Đưa tao thanh kiếm” Tóc của có màu rơm, khuông mặt béo núc bị phơi nắng khiến cho da bị lột “dù sao mày cũng biết sử dụng ” Có, tao biết dùng, Arya định thế. Tao giết thằng nhóc, thằng béo giống mày. Tao đâm kiếm vào bụng nó và nó chết. Và tao cũng giết mày nếu mày để tao yên. Nhưng bé dám điều mình nghĩ. Yoren biết chuyện về thằng bé chăn ngựa, nhưng bé sợ những gì ông ây làm nếu ông ấy biết chuyện. Arya khá chắc chắn rằng vài người đàn ông trong đoàn cũng là những kẻ sát nhân, ba người nhốt trong cũi là chắc chắn nhất, nhưng hoàng hậu tìm họ, nên tình thế của họ giống với bé.

      “Nhìn nó kìa” Lommy Greenhands cất giọng the thé “Tao cược nó sắp khóc bây giờ đấy. Đầu Chốc, mày muốn khóc ?”

      Lúc ngủ tối qua bé quả thực khóc khi mơ thấy cha. Buổi sáng tỉnh lại, mắt bé sưng đỏ và khô, nhưng tại bé thể thêm bất chợt giọt nước mắt nào nữa dù tính mạng có chỉ mành treo chuông.

      “Nó sắp đái ra quần rồi” Hot Piephán đoán

      “Để nó yên” thằng bé có mái tóc đen bờm xờm cưỡi lừa bên cạnh chúng lên tiếng. Lommy gọi thằng bé này là Bull, vì lúc nào cũng cầm theo cái mũ có 2 sừng hươu đầu, nhưng lại đội. Lomy dám chọc đến Bull vì trông già và thân hình cao lớn hơn tuổi , với vòm ngực rộng và hai tay rắn chắc.

      “Mày tốt hơn nên đưa thanh kiếm cho Hot Pie, Arry” Lommy “Nếu Hot Pie muốn, nó từng đánh thằng nhóc đến chết. Và tao cá nó làm điều đó với mày đấy”

      “Tao vật nó xuống và đá như quả bóng, và tao vẫn tiếp tục đánh đập nó cho đến chết” Hot Pie khoe khoang “Tao đánh nó nhừ tử. Hai quả bi của nó vỡ ra và máu chảy lênh láng. Tốt hơn là mày dâng thanh kiếm ra đây”

      Arya rút từ cạp quần ra thanh kiếm luyện tập “Mày có thể lấy cái này” bé với Hot Pie, muốn đánh nhau

      “Đó chỉ là thanh gỗ” thúc lừa đến gần hơn và cố gắng bắt lấy chuôi thanh Kim

      Arya huýt sáo khi đánh roi vào mông con lừa của . Con vật kêu tiếng, lồng lên và đột ngột tăng tốc, hất Hot Pie ngã xuống đất. Bé do dự ổn định con lừa của mình rồi thọc cú vào bụng khi cố gắng đứng dậy khiến kêu tiếng đau đớn, lần nữa ngã ngồi đất. Sau đó bé đánh mạnh vào mặt và mũi phát ra tiếng vang như tiếng gãy. Máu chảy ròng ròng.Khi Hot Pie bắt đầu gào khóc, Arya xoay người tiến đến Lommy Greenhands há hốc miệng con lừa của “Mày cũng muốn thanh kiếm phải ?” bé la lên nhưng trả lời, cuống quít giơ hay tay xanh lè trước mặt thét chói tai bảo bé cút ngay.

      Bull quát lên “Phía sau cậu” và Arya vội vàng xoay người. Hot Pie đứng lên, tay nắm chặt cục đá lớn. Bé chờ ném nó, nghiên đầu tránh rồi phóng đến. nhắc tay lên và bé đánh vào tay đó, sau đó là hai má và rồi khuỷu chân. muốn chụp bé nhưng bé nhảy tránh sang bên cạnh và giơ thanh kiếm gỗ đập vào đầu . Hot Pie khuỵu xuống rồi lại lảo đảo đứng lên truy kích. Khuôn mặt đỏ au dính đầy máu và bụi, Arye bày ra tư thế của vũ công dưới nước và chờ đợi. Khi đến đủ gần, bé hét lên, đánh vào điểm ngay giữa hai chân , cú đánh mạnh đến nếu đây là thanh kiếm có thể xẻ đôi người lên đến tận mắt.

      Lúc Yoren kéo bé ra khỏi , Hot Pie quỳ rạp mặt đất, nước đái đầy người vừa bẩn vừa thối, khóc lóc trong khi Arya vẫn tiếp tục đánh, rồi lại đánh, rồi lại đánh “Đủ rồi” người áo đen hét lên, cướp thanh kiếm gỗ từ tay bé “Cháu muốn giết thằng hề này à?” Khi Lommy và vài tên khác bắt đầu cáo trạng, lão nhân quay về phía bọn họ “Câm miệng lại, ta cho ăn đòn cả lũ bây giờ.Nếu ai còn gây chuyện, ta cột chúng mày vào sau xe hàng đến tận Trường Thành” ông hít hơi “và nhất là cháu, Arry. Cháu lại đây với ta, nhanh lên”

      Tất cả mọi người nhìn bé, ngay cả 3 người nhốt trong cũi sắt sau xe hàng. Người đàn ông béo nghiến răng phát ra tiếng thanh nhưng Arya để ý

      Lão nhân kéo bé rời khỏi đường mòn vào trong rừng, vừa mắng mỏ vừa thào “Nếu biết trước những chuyện này ta mang cháu rời khỏi King’s Landing. Cháu có nghe ta , cậu bé?” Mỗi lần ông phát ra chữ “cậu bé” thanh như muốn rống lên để bé chắc chắn nghe thấy “cởi quần ra. Nhanh lên, nơi này có ngừoi. Làm

      Ủ rũ, Arya làm theo lời ông “đến kia, dựa vào cây sồi, đúng vậy, như thế” Bé lấy tay vòng qua thân cây, mặt úp vào lớp vỏ cây thô ráp “Bây giờ cháu phải hét to. Hét to vào”

      Cháu hét đâu, Arya quật cường, nhưng khi Yoren đánh cây rôi vào đùi, bé nhịn được cất tiếng hét chói tai“Biết đau rồi chứ?” ông “thử cái này ” cây kiếm gỗ vụt tới và Arya lại hét lên, bám chặt cây cho khỏi ngã “ cái nữa” bénắm chặt, cắn môi, rụt người khi nghe thấy tiếng rít. Lần này nó đau đến mức bé nhảy bật người tru lên. Mình khóc, bé nghĩ, mình bao giờ khóc. Mình là người nhà Stark chủ thành Winterfell, gia huy của nhà mình là sói vương, soi vương bao giờ khóc. Bé có thể cảm giác được dòng máu chảy xuông chân trái, cả đùi và má đều đau muốn chết “Giờ cháu chú ý lời ta chưa” Yoren “lần tới nếu cháu còn độnggậy gộc với trong những em của mình, cháu bị phạt gấp đôi. Có nghe ? Giờ mặcquần lên”

      Họ phải là em của mình. Arya nghĩ khi kéo quần lên, nhưng bé biết tốt hơn nên điều đó ra ngoài miệng. Tay bé bối rối lật tới lật lui thắt lưng

      Yoren nhìn bé “vẫn còn đau à?”

      Hãy bình tĩnh như mặt nước, bé tự nhủ, đó là cách Syrio Forel dạy bé “có chút”

      Yoren hít hơi “Thằng bé kia còn đau hơn. Nó phải đứa giết cha cháu, bé, kể cả thằng ăn cắp Lommy cũng phải. Cháu có đánh chúng cũng mang ông ấy trở lại được”

      “Cháu biết”, Arya rầu rĩ thào.

      “Có vài thứ ở đây mà cháu biết. Mọi chuyện diễn ra như nó vốn thế.Ta có kế hoạch rời , các xe hàng chất đầy và người đàn ông đến mang cho ta cậu bé, cùng túi tiền và thông điệp, ông ấy muốn ta đừng hỏi lai lịch thằng bé. Sau đó Lanh chúa Stark mặc hắc ý với ta rằng hãy đợi, ông ấy cùng cháu. Cháu nghĩ tại sao ta lại ở đó? ngờ chuyện lại rẽ sang hướng khác”

      “Là Joffrey” Arya thào “nhất định phải chết”

      có người làm việc đó, nhưng phải ta, cũng phải cháu” Yoren mang thanh kiếm gỗ trả lại cho bé “lấy ít rau chua ở phía sau xe” ông khi họ quay lại đường mòn “Ăn vài cây rau , nó giúp cháu giảm đau”

      Nó quả giúp giảm đau chút ít, nhưng vị ghê tởm, khiến nước bọt của bé có màu như máu. Dù vậy bé vẫn bộ suốt thơi gian còn lại trong ngày và ngày tiếp theo, và ngày tiếp theo nữa, mông đau rát đến mức thể ngồi lên lừa được. Hot Pie còn thảm hại hơn. Yoren chuyển vài thùng để thằng bé có thể nằm sau xe ngựa gần mấy bao lúa mạch, rên rỉ bất cứ khi nào xe vào chỗ xóc. Lommy Greenhands bị thương gì nhưng cố gắng tránh càng xa Arya càng tốt “Bất cứ khi nào em nhìn nó là nó lại giúm người lại” Bull với bé khi bé bộ cạnh lừa của ta. Bé trả lời. Tốt hơn là chuyện với bất cứ ai.

      Đêm đó bé nằm lên tấm chăm mỏng dải xuống nền đất khô cằn, nhìn lên ngôi sao chổi khổng lồ đỏ rực nơi chân trời. Ngôi sao chổi này đẹp nhưng cũng sợ. “Hồng Kiếm” Bull gọi nó như thế, ấy bảo nó giống như thanh kiếm, lưỡi kiếm đỏ như mấy lấy từ lò rèn ra. Khi Arya nghiêng đầu về phía phải, bé cũng thấy nó giống thanh kiếm, chỉ là phải thanh kiếm mới. Nó giống Băng, thanh kiếm khổng lồ của cha, được làm bằng thép của người Valyria, và mầu đỏ là máu của lãnh chúa Eddard vẩy lưỡi kiếm sau khi Ser Ilyn chặt đầu ông theo lệnh Đức vua. Khi chuyện xảy ra, Yoren mang bé xa nhưng bé nghĩ thanh Băng của cha sau này cũng giống như sao chổi này.

      Cuối cùng bé cũng chìm vào giấc ngủ, mơ về nhà. Con đường vua uốn lượn qua Winterfell đường đến Tường Thành, và Yoren hứa để bé tại đó mà cho ai biết thân phận thực của bé. Bé lại được gặp mẹ, Robb, Bran và Rickon…nhưng bé muốn gặp Jon Snow nhất. Bé mong bằng cách nào đó họ đến Tường Thành trước khi đến Winterfell, để Jon có thể xoa tóc và goi bé là “em ”. Bé với “Em nhớ ” và cũng vậy, như cái cách mà họ luôn chuyện với nhau. Bé thích điều đó. Bé thích điều đó hơn bất cứ thứ gì


      CHƯƠNG 2: SANSA

      Buổi sáng dưới vương triều vua Joffrey đầy ánh sáng và gió, với cái đuôi dài của ngôi sao chổi khổng lồ xyên qua những đám mây, trông rất ràng. Sansa theo dõi nó từ cửa sổ tháp của mình Ser Arys Oakheart bước vào thông báo hộ tống nàng đến võ trường “Ông cảm thấy nó có nghĩ là gì?” nàng hỏi

      “Vinh quang cho vị hôn phu của tiểu thư” Ser Arys trả lời tức “Hãy xem cách ngọn lửa của nó xuyên ngang bầu trời hôm nay, trùng ngày bệ hạ lên ngôi, như thể các chư thần cũng tông sùng gia huy của người. Dân chúng đặt tên nó là Ngôi sao chổi của vua Joffrey”

      nghi ngờ gì đó là những lời họ với Joffrey, nhưng Sansa dám chắc “Ta vừa nghe những người hầu gọi nó là Đuôi Rồng”

      “Vua Joffrey ngồi ở nơi mà Aegon- Rồng từng ngồi, trong lâu đại được con ông ấy xây lên” Ser Arys “Ngài chính là người thừa kế của những con rồng, và là màu đỏ sẫm cờ gia huy của nhà Lannister, đây cũng là dấu hiệu khác. Thần nghi ngờ gì khi cho rằng sao chổi này được gửi tới để báo trước điện hạ Joffrey lên ngôi. Nó cũng có nghĩa rằng ngài đánh bại mọi kẻ thù”

      vậy sao? Nàng tự hỏi.Chả nhẽ các chư thần lại tàn nhẫn thế? Mẹ nàng giờ cũng là trong những kẻ thù của Joffrey, trai nàng Robb cũng là kẻ thù khác. Cha nàng bị giết bởi lệnh của đức vua. Phải chăng Robb và mẹ nàng là người kế tiếp? Sao chổi có màu đỏ, nhưng Joffrey kết hợp dòng màu của gia tộc Baratheon và gia tộc Lannister, và gia huy của họ là con hươu đen cánh đồng vàng. Nếu vậy các chư thần phải gửi cho Joff ngôi sao chổi màu vàng chứ? Sansa chậm chạp đóng cửa sổ xoay người rời “Tiểu thư, hôm nay trông rất đẹp” Ser Arys

      “Cảm ơn ngài, hiệp sỹ”Sansa biết Joffrey muốn nàng đến xem cuộc đấu võ vì danh dự , vì vậy nàng chuẩn bị tốt và mặc đẹp. Nàng mặc bộ lễ phục màu tím nhạt, đội chụp tóc làm bằng đá mặt trăng do Joffrey tặng. Tay áo của bộ lễ phục rất dài che dấu những vết thương tay nàng, đây cũng là “quà” của Joffrey. Khi nghe Robb tự mình xưng vương ở Phương Bắc, tức giận đến phát cuồng và phái Ser Boros đến đánh nàng.

      “Chúng ta được rồi chứ ạ?” Ser Arys đưa tay và nàng theo ra khỏi phòng. Nếu bắt buộc phải tuyển ngự lâm quân bảo vệ cho mình, Sansa muốn tuyển .Ser Boros nóng tính, Ser Meryn lạnh lùng và đôi mắt người chết kỳ dị của Ser Mandon khiến nàng thoải mái, trong khi Ser Preston đối xử với nàng như đứa trẻ thiểu năng. ArysOakheart nho nhã lễ độ và chuyện với nàng rất chân thành. Khi Joffrey ra lệnh cho đánh nàng, từ chối. Tuy là cuối cùng vẫn đánh nàng nhưng nặng như Ser Meryn hay Ser Boros, và ít nhất là cũng cãi lệnh. Những người khác tuyệt đối phục tùng…ngoại trừ Chó Săn, nhưng Joff chưa bao giờ cầu Chó Săn hành hạ nàng. để 5 tên khác làm việc đó.

      Ser Arys có mái tóc màu nâu sáng và khuôn mặt cũng khó coi. Hôm nay diện bộ đồ khá bảnh bao, với chiếc áo choàng bằng lụa trắng có kim lá cây bằng vàng ở hai bên cầu vai, và cây sồi tỏa bóng cũng làm bằng vàng ở trước ngực sáng lấp lánh. “ đoán hôm nay ai thắng trong ngày trọng đại này?” Sansa hỏi khi họ xuống cầu thang.

      “Tôi thắng’ Ser Arys mỉm cười trả lời “ Nhưng tôi sợ chiến thắng này được nhắc đến, đây là đấu trường và ít người. quá 40 người tham gia, bao gồm cả người hầu và kỵ sỹ tự do. Đánh ngã ngựa những đứa trẻ ranh vinh quang gì lắm”

      Sansa nghĩ, nó hoàn toàn khác với cuộc đấu ngựa gần đây nhất. Vua Robert tổ chức nó vì cha nàng, tất cả các quý tộc cùng hùng võ sĩ khắp nơi vương quốc kéo đến tham dự và cả thành phố kéo tới xem. Nàng vẫn nhớ quang cảnh hào hùng khi đó: Những chiếc lều bạt mọc lên khắp nơi dọc bờ sông, mỗi chiếc đều treo cờ hiệu gia huy của các hiệp sỹ, mỗi dãy dài cờ hiệu bằng lụa phất phơ trong gió, lưỡi đao kiếm lóe lên dưới ánh mặt trời. thanh của kèn trumpet và vó ngựa vang suốt ban ngày, tiếng hát và tiệc tùng ầm ỹ suốt đêm. Đó là những ngày vui nhất trong cuộc đời nàng, nhưng giờ ký ức đó như cách xa vạn dặm. Robert Baratheon chết và cha nàng cũng thế, bị chém đầu vì tội phản tặc tại Thánh Đường Lớn của Baelor. Giờ vương quốc này có những 3 ông vua và chiến tranh lan đến Trident, trong thành phố đầy những người tuyệt vọng. Khó trách họ phải tổ chức cuộc đấu ngựa của Joff bên trong bức tường thành dày cộp của Red Keep.

      có nghĩ thái hậu tham dự ?” Sansa luôn cảm thấy an toàn hơn mỗi khi Cersei có mặt ở đó để kìm cương thằng con trai bà ta

      “Tôi sợ là , thưa tiểu thư. Nhóm trọng thần nhóm họp, có vài việc gấp cần bàn bạc” Ser Arys hạ giọng “Lãnh chúa Tywin dẫn binh đến Harrenhal thay vì đưa quân đến thành phố theo lệnh của thái hậu. Thái hậu rất tức giận” ta bất chợt yên lặng khi đoàn vệ binh nhà Lannister qua,áo choàng đỏ thẫm, mũ bờm sư tử. Ser Arys chỉ tán gẫu khi chắc chắn ai nghe thấy.

      Những thợ mộc tạo khuôn viên thể thao và khán đài bên ngoài tòa thành. Chỉ có điều quy mô bé đến đáng thương và đám người đến xem còn thưa thớt, chỉ chiếm nửa số ghế ngồi. Hầu hết khán giả là những vệ binh trong áo choàng màu vàng thuộc Đội tuần tra thành phố (City Watch) hoặc áo choàng màu đỏ sậm thuộc gia tộc Lannister; các nhà quý tộc và phu nhân cũng có mặt, nhưng số lượng vô cùng ít ỏi,nhúm còn lại là mấy người trong lâu đài. Lãnh chúa Gyles Rosby sắc mặt như tro tàn lấy cái khăn lụa hồng che cơn ho. Phu nhân Tanda bị kẹp giữa 2 đứa con : Lollys- trì độn nhưng bình tĩnh và Falyse-ác khẩu. Jalabhar Xho da đen như gỗ mun là tên bị lưu đày nơi nương náu, Tiểu thư Ermesande vẫn là đứa trẻ ngồi trong lòng nhũ mẫu. Nghe sớm kết hôn với trong những đứa cháu của thái hậu, nhờ đó gia tộc Lannister thu về đất phong thuộc về bé.

      Nhà vua ngồi dưới màn trướng màu đỏ thẫm, chân tùy tiện gác lên tay vịn ghế ngồi. Công chúa Myrcella và hoàng tử Tommen ngồi phía sau. Phía sau khu vực hoàng gia có Sandor Clegane đứng bảo vệ, tay ấn chuôi kiếm đeo ở sườn. Chiếc áo choàng trắng của ngự lâm quân phất phới đôi vai rộng. màu trắng như tuyết của chiếc áo khoác đối lập cách bất thường với chiếc áo dài màu nâu và chiếc áo chẽn màu gỗ.

      “Tiểu thư Sansa đến” Chó Săn ngắn gọn thông báo khi nhìn thấy nàng. Giọng thô như cưa gỗ. Vết sẹo cháy mặt và cổ khiến miệng vặn vẹo mỗi khi cất tiếng

      Công chúa Mercella gật đầu ngượng ngùng chào nàng khi nghe thấy tên Sansa, nhưng hoàng tử mập mạp Tommen nhảy lên háo hức “Sansa, chị nghe thấy gì chưa? Em thi đấu hôm nay. Mẹ em có thể tham gia” Tommen mới 8 tuổi, cậu gợi cho nàng nhớ về em trai bé , Bran. Chúng cùng độ tuổi. Bran ở lại Winterfell, bán thân bất toại, nhưng an toàn.

      Sansa sẵn sàng đánh đổi tất cả để ở cùng em trai bây giờ “Ta lo lắng cho tính mạng của đối thủ ngài đấy” nàng trang trọng với Tommen.

      “Đối thủ của nó là bù nhìn” Joff rồi đứng dậy. Đức vua hôm nay mặc áo giáp nạm vàng, trước ngực khắc con sư tử hống, như thể mong chiến trah lan đến chỗ họ ngay lúc này. Hôm nay 13 tuổi, và cao như đúng tuổi , vơi đôi mắt xanh và mái tóc vàng đặc trưng của gia tộc Lannister.

      “Bệ hạ” nàng , nhún người hành lễ

      Ser Arys cúi người “Bệ hạ, tha lỗi cho thần, thần phải chuẩn bị cho trận đấu”

      Joffrey phất tay ra hiệu cho lui trong khi mắt nghiên cứu Sansa từ đầu đến chân”Ta rất vui thấy nàng đeo chiếc vòng ta tặng”

      Vậy là hôm nay đức vua chơi trò ga lăng, Sansa nhàng thở phào “Cảm tạ bệ hạ ưu ái…và cảm ơn lời khen của ngài. Bệ hạ, thần chúc ngài có ngày vinh danh may mắn”

      “Ngồi ” Joff ra lệnh, chỉ cái ghế trống bên cạnh “Nàng có nghe tin ? Khất cái vương chết”

      “Ai cơ?” trong lúc Sansa sợ ám chỉ Robb

      “Viserys. Đứa con trai cuối cùng của Vua Điên Aerys. lưu lạc ở Các Thành Phố Tự Do trước khi ta sinh ra, tự xưng vua. À, mẹ người Dothraki cuối cùng cũng đồng ý giúp lên ngôi, dùng hoàng kim nóng chảy” cười lớn “ hài hước, nàng nghĩ thế sao? Gia huy của bọn chúng là Rồng, tin này cũng tốt gần như là sói giết tên trai phản bội của nàng. Có lẽ ta lấy làm thức ăn cho sói khi ta bắt được . Ta với nàng chưa, ta gửi lời thách đấu tay đôi đến ?”

      “Bệ hạ, thần rất mong được nhìn thấy trận đấu đó” Hơn cả ngươi mong ước, Sansa giữ giọng bình tĩnh là lịch , nhưng đôi mắt Joffrey nheo lại cố gắng phán đoán liệu nàng có móc họng hay “Hôm nay ngài có tham gia thi đấu ?” Sansa vội vàng hỏi

      Nhà vua nhíu mày “Mẹ ta điều đó phù hợp, vì cuộc đấu này được tổ chức vì ta. Mặt khác, nếu ta đấu ta chắc chắn vô địch. Ngươi phải , chó?”

      Chó Săn khóe miệng run rẩy “Chống lại cả đội này ư? Tại sao ?”

      vô địch trong cuộc thi đấu ngựa của cha nàng. Sansa vẫn nhớ điều đó “đại nhân, hôm nay ngài có tham gia ?” nàng hỏi

      Giọng Clegane tràn ngập khinh thường “Bọn họ xứng. Đây là cuộc đấu của bọn ruồi muỗi”

      Nhà vua cười lớn “Con chó của ta chuyện rất dọa người. Có lẽ ta nên ra lệnh cho đấu với người nào vô địch hôm nay. Đấu cho đến chết” Joffrey rất thích khiến người ta đấu nhau chí tử

      “Vậy ngài có ít hiêp sỹ” Chó Săn chưa bao giờ tuyên lời thề của hiệp sỹ. trai hiệp sỹ và ghét trai

      Tiếng kèn trumpet vang lên. Nhà vua ngồi trở lại ghế và cầm tay Sansa. Nếu là trước đây, hành động này khiến trái tim nàng đập loạn, nhưng đó là trước khi đáp trả lời cầu xin của nàng bằng việc đưa tới cho nàng cái đầu của cha.Giờ sờ soạng củ chỉ khiến nàng căm hận, nhưng nàng biết tốt hơn nên tỏ thái độ đó. Nàng cố gắng trấn định ngồi yên.

      “Hiệp sỹ Meryn Tran thuộc đội ngự lâm quân”người điều khiển trận đấu hô lớn

      Ser Meryn bước vào từ phía tây bãi đấu,mặc bộ màu tráng sáng và vàng, cưỡi con ngựa xám phủ vải trắng sữa. Chiếc áo chòng phất phơ phía sau như cánh đồng tuyết. cầm cây giáo dài 12 feet (1 feet= 30.48cm)

      “Ser Hobber của gia tộc Redwyne, đảo Arbor” người điều khiển trận đấu hô lên. Ser Arbor tiến vào từ phía đông, cưỡi con ngưa đen trùm vải đỏ và xanh. Cây giáo của cũng được sơn cùng màu và tấm khiên khoan trùm nho, gia huy của gia tộc. Cặp sinh đôi Redwyne là khách mời của thái hậu, giống như Sansa. Nàng tự hỏiai đưa ra chủ ý cho họ tham gia vào cuộc đấu ngựa của Joffrey. Chắc chắn họ tự nguyện, nàng chắc thế.

      Viên học sỹ điều khiển trận đấy ra hiệu, hai đối thủ cẩm giáo, thúc ngựa phi vọt lên. Những vệ sỹ đứng xem cùng các quý tộc và phu nhân khán đài hét to,hai hiệp sỹ ở trung tâm sân đấu giao thủ, gỗ vụ ra và tiếng sắt thép va chạm vang lên. đến giây sau, cây giáo màu trắng và đối thủ vỡ thành từng mảnh . Hobber Redwyne bị chấn động mạnh liệt nhưng bằng cách nào đó vẫn ngồi ngựa. Bọn họ tự động điều khiển ngựa quay lại cuối sân, đưa những cây giáo gãy cho người hầu và chấp nhận thanh giáo thay thế. Ser Horas Redwyne, em sinh đôi của Ser Hobber, gào lên cổ vũ. Nhưng chỉ 2 giây sau, Ser Meryn đâm thẳng ngực của Ser Hobber, khiến rớt mạnh xuống đất. Ser Horasvội vàng chạy tới giúp huynh đệ của đứng dậy.

      “Đánh chán ” Vua Joffrey tuyên bố

      “Hiệp sỹ Balon Swann, đến từ Stonehelm thuộc Đội tuần đỏ” người chủ trì xướng to.Ser Balon xuất đội mũ lớn có hai cánh trắng rộng thùng thình, tấm khiên khắc đôi thiên nga đen và trắng “Morros của gia tộc Slynt, người thừa kế của lãnh chúa Janos tại Harrenhal”

      “Nhìn cái thằng bụng ỏng đít eo kìa” Joff kêu lớn đủ để nửa đấu trường nghe thấy. Morros chỉ là hộ vệ và còn là hậu vệ mới, vẫn còn điều khiển thanh giáo và khiên rất khó khăn. Sansa biết thanh giáo chính là vũ khí của hiệp sỹ, và người nhà Slynt xuất thân thấp hèn. Lãnh chúa Janos có địa vị cao hơn chỉ huy Đội tuần thành phố trước khi Joffrey cất nhắc ông ta lên làm thủ lĩnh Hanrenhal và trọng thần trong triều.

      Mình hy vọng ngã ngựa và mất mặt trước mọi người, nàng cay đắng nhủ thầm. Mình hy vọng Ser Balon giết . Khi Joffrey phán tội chết cho cha, Janos Slynt chính là người phụ trách chặt đầu Lãnh chúa Eddark và dâng nó lên cao biểu thị quyền lực của đức vua, trong khi Sansa chỉ biết quỳ xuống nức nở.

      Morros mặc chiếc áo choàng màu đen và đỏ chiếc áo giáp màu đen khắc hình trang trí cuộn vàng. chiếc khiên vẽ hình huyêt rơi được cha chọn là gia huy mới của gia tộc. Nhưng có vẻ biết làm gì với chiếc khiên trong khi vẫn mù quáng thúc ngựa tiến về phía trước. Ser Balon tấn công vào tấm huy hiệu, Morros ném chiếc thương, cố gắng giữ thăng bằng nhưng thất bại. Gã ngã xuống trong khi chân vẫn mắc vào bàn đạp và bị ngựa kéo về tận cuối sân, đầu bị kéo lê dưới đất. Joff huýt chế nhạo, Sansa quá sợ hãi, tự hỏi phải chăng các chư thần lắng nghe lời cầu nguyện báo thù của nàng. Nhưng khi họ gỡ Morros Slynt ra khỏi con ngựa, máu chảy dầm dề nhưng vẫn sống. “Tommen, chúng ta chọn sai đối thủ cho cậu” Đức vua với em trai “Bù nhìn còn đấu tốt hơn tên này”

      Trận đấu tiếp theo là Ser Horas Redwyne. đấu tốt hơn người em sinh đôi và đánh bại lão hiệp sỹ. Người hiệp sỹ này mặc áo choàng màu bạc thêu quái vật sư tử đầu chim, cầm khiên màu xanh và trắng. Lão hiệp sỹ trông thực khí thế, nhưng thực lực lại vô cùng tương xứng. Joffrey cất tiếng “Đây đúng là buổi trình diễn kém chất lượng”

      “Tôi với ngài rồi” Chó Săn trả lời “toàn ruồi muỗi”

      Nhà vua bắt đầu thấy nhàm chán, điều đó khiến Sansa lo lắng. Nàng cụp mắt và quyết tâm bất kể phát sinh chuyện gì cũng phải bảo trì im lặng. Khi Joffrey Baratheon tâm tình đen tối bất cứ lời nào cũng khơi dậy cơn giận dữ trong .

      “Lothor Brune, kỵ sỹ tự do phục vụ cho lãnh chúa Baelish” người chủ trì hô to “Ser Dontos, đội Tuần tra màu đỏ, thuộc gia tộc Hollard”

      Viên kỵ sỹ tự do, người đàn ông thó mặc bộ áo giáp sứt mẻ, có trang sức gì, xuất nghèo nàn từ phía tây sân đấu, nhưng đối thủ của chẳng thấy bóng dáng đâu. Đợi lúc thấy con tuấn mã phủ vải đỏ sậm và tím chạy đến, nhưng Ser Dontos thấy đâu. Viên hiệp sỹ mới lảo đảo đuổi tới, vừa mắng vừa đuổi theo chiến mã. người ngoại trừ tấm bảo vệ ngực và mũ còn trần như nhộng. Đôi chân trần trắng nhởn, gầy nhẳng bước thấp bước cao đuổi sau con ngựa. Những khán giả quanh sân la hét chế diễu. Ser Dontos cố gắng trèo lên ngựa nhưng con ngựa đứng yên và viên hiệp sỹ quá say đến mức đôi chân trần của bước hụt bàn đạp.

      Lúc này đám đông người nghiêng ngả….tất cả ngoại trừ nhà vua. Joffrey có ánh mắt đúng như Sansa từng nhớ, giống ánh mắt tuyên án tử hình cho lãnh chúa Eddard Stark tại Thánh Đường lớn Baelor. Cuối cùng Ser Dentos của Đội tuần tra đỏ cũng quyết định bỏ cuộc, ngồi xuống đất và cởi mũ “Tôi thua” kêu lên”mang rượu đến đây”

      Nhà vua đứng lên “Mang thùng đến đây. Ta muốn uống đến chết” Sansa thở hổn hển “, ngài thể”

      Joffrey quay đầu “nàng gì?”

      Sansa thể tin là ra. Nàng điên chắc? Sao lại công khai chống đối trước bao người?

      Nàng định gì, chỉ là…Ser Dontos say mèm và vô dụng, nhưng cũng vô hại.

      “Nàng là ta thể, phải ?”

      “Xin ngài” Sansa “Ý thần chỉ là….nó mang lại may mắn. Bệ hạ…giết…giết người trong ngày sinh nhật ngài may mắn”

      “Nàng dối” Joffrey “Nàng để ý như thế có thể cùng uống đến chết”

      “Thần quan tâm đến , bệ hạ” những câu chữ cứ tự nhiên trào ra “Ngài muốn chặt đầu hay dìm chết đều được, chỉ là…hãy giết vào ngày mai, đừng giết vào hôm nay, phải là trong ngày sinh nhật ngài. Thần thể chịu được việc ngài gặp may mắn….vận rủi, cho dù là đứcvua, cũng tránh được, tất cả mọi bài ca đều vậy….”

      Joffrey nhíu mày. biết nàng dối, nàng cũng biết thế, và muốn nàng phải trả giá

      đúng” Chó Săn xen vào “Nếu người reo mầm vào ngày sinh nhật, trả giá cả năm” giọng bình thản như thể quan tâm việc đức vua có tin hay

      Chả nhẽ chuyện này là đúng sao? Sansa biết. Đó là chuyện nàng bịa ra để tránh trừng phạt thôi.

      hài lòng, Joffrey quay lại ghế ngồi và chỉ tay vào Ser Dontos “Mang . Ta giết vào ngày mai, thằng hề”

      đúng là thế” Sansa thằng hề. Ngài thông minh khi nhìn ra điều đó. tốt hơn nên là thằng hề hơn là hiệp sỹ, phải sao? Ngài nên cho mặc bộ đồ sặc sỡ và phong làm thằng hề cho ngài. xứng có cái chết gọn gàng như thế”

      Đức vua nghiên cứu nàng lát “Có lẽ nàng ngu ngốc như mẹ nhận xét” cao giọng “Ngươi nghe vợ ta rồi đấy, Dontos? Từ hôm nay trở , ngươi là thằng hề mới của ta. Nguwoi có thể ngủ với Moon Boy và mặc quần sao sặc sỡ”

      Ser Dontos, như vừa từ cửa địa ngục trở về, tỉnh rượu hoàn toàn, vội quỳ gối “Cảm ơn bệ hạ, và cảm ơn tiểu thư”

      Hai gã trong đội bảo vệ của gia tộc Lannister đến dẫn , viên học sỹ tiến vào “Thưa bệ hạ, thần triệu đối thủ mới cho Brune, hay gọi tiếp đấu sỹ trong danh sách?”

      cần nữa. Toàn lũ ruồi bọ, chẳng có hiệp sỹ nào. Ta đáng nhẽ phải xử tất cả chúng tội chết, nhưng hôm nay lại là ngày sinh nhật của ta. Cuộc đấu ngựa kết thúc. Kéo bọn chúng khuất mắt ta”

      Viên học sỹ cúi người hành lễ, nhưng hoàng tử Tommen đồng ý “Em muốn cưỡi ngựa đánh nhau vào bù nhìn”

      phải hôm nay”

      “Nhưng em muốn cưỡi ngựa”

      “Ta quan tâm em muốn gì”

      “Mẹ em có thể cưỡi ngựa”

      “Mẹ có thế” Công chúa Myrcella đồng ý

      “Mẹ ” nhà vua bắt chước “đừng có trẻ con thế”

      “Bọn em là trẻ con” Myrcella tuyên bố hợp lý “vì vậy tất nhiên chúng em phải có tính trẻ con”

      Joffrey chịu thua “Tốt lắm. dù sao em trai ta cũng thể đấu tồi hơn những người khác. Học sỹ, đen thứ đó ra đây, Tommen muốn trở thành ruồi muỗi lắm rồi”

      Tommen hét lên vui mừng và chạy biến chuẩn bị, đôi chân mập mạp của nó guồng nhanh “Chúc may mắn” Sansa với

      Họ lập thân hình bù nhìn ở cuối sân đấu, trong khi con ngựa của hoàng tử được đóng yên. Đối thủ của Tommen là chiến binh mặc áo da thuộc cao bằng đứa trẻ bên trong nhồi rơm rạ, đứng cái cột xoay tròn, tay giữ khiên tay cầm gậy. Có người còn làm giả đôi sừng hươu đầu “hiệp sỹ”. Bố của Joffrey, Vua Robert, luôn đội mũ có sừng huwou, Sansa nhớ ra…., nhưng giờ chú là lãnh chúa Renly, em trai Robert cũng vậy. Ông ấy cũng phản bội và tự xưng vương.

      Hai người hầu giúp hoàng tử mặc áo giáo màu bạc và đỏ sậm, chóp mũ còn có chòm lông màu hồng vàtrên tấm khiên có khắc hình con sư tử, gia huy của dòng họ Lannister cùng con hươu đội vương miệng, gia huy của nhà Baratheon. Những người hầu cũng giúp hoàng tử ngồi lên ngựa và Ser Aron Santagar,đội trưởng bảo vệ Red Keep, bước tới, giao cho Tommen cây kiếm dài chuôi màu bạc, lưỡi hình lá cây, vừa vặn vào tay đứa trẻ 8 tuổi

      Tommen giơ thanh kiếm lên cao “Casterly Rock!” giọng non nớt hô lớn, hai chân kẹp bụng ngựa thúc chạy đến thằng bù nhìn. Phu nhân Tanda và lãnh chúa Gyles vỗ tay cổ vũ, Sansa cũng góp giọng với họ. Đức vua im lặng hờn dỗi.

      Tommen thúc cong ngựa chạy nước kiệu đến thằng bù nhìn, vung kiếm chém đầy sôi nổi và dơ khiên của hiệp sỹ đánh vào bù nhìn khi ngựa chạy qua. Bù nhìn xoay vòng rồi lại, cái gậy tay đập trúng vào ót của hoàng tử. Tommen theo đà ngã khỏi lưng ngựa, ngã xuất đất, áo giáp mới rách tơi tả như túi rách. Thanh kiếm văng , con ngựa chạy mạch về cuối sân, tiếng cười từ 4 hướng nổi lên giòn dã, trong đó vua Joffrey cười to và lâu nhất.

      “Ối” công chúa Myrcella kêu lên, hấp tấp chạy ra khỏi khu hoàng gia đến chỗ em trai bé

      Sansa phát ra mình dũng khí cổ quái “Ngài nên cùng với công chúa” nàng với đức vua “Em trai ngài có thể bị thương”

      Joffrey nhún vai “Thế sao?”

      “Ngài nên đỡ cậu ấy dậy và với cậu ấy rằng cậu ấy cưỡi ngựa rất tốt” Sansa thể kìm được mình dừng

      “Nó bị hất khỏi ngựa và ngã xuống đất bẩn” nhà vua chỉ ra “điều đó chứng tỏ nó cưỡi ngựa tốt”

      “Nhìn kìa” Chó Săn cắt ngang “Cậu bé rất dũng cảm. cậu ấy cố gắng lần nữa”

      Những người hầu giúp hoàng tử Tommen trèo lên con ngựa . Nếu Tommen là cả thay vì Joffrey, Sansa nghĩ, mình ngại phải cưới Tommen.

      Cửa chuồng ngựa bỗng truyền đến tiếng vang khiến mọi người giật mình. Tiếng xích sắt rung động, của lớn mở ra kẽo kẹt “Ai cho phép họ mở cửa ra?” Joff hỏi. Vì những rắc rối trong thành phố, cổng Red Keep đóng trong nhiều ngày nay.

      hatoan Tại 20-6-2012 09:36:56

      Tiếng vó ngựa vang lên, đội kỵ sỹ cưỡi ngựa qua cổng. Clegane bước gần lại nhà vua, tay sờ lên chuôi kiếm. Những người mới tới tuy lộ vẻ mệt mỏi phong trần và bẩn thỉu nhưng vẫn giữ đúng phong thái của nhà Lannister, sư tử vàng khắc chiếc khiên màu đỏ sậm. vài người mặc áo choàng đỏ và đồng phục lính đặc biệt của nhà Lannister, nhưng đa số là kỵ sỹ tự do và lính đánh thuê, áo giáp khác nhau, tay cầm kiếm sắc…ngoài ra còn có những nam nhân dữ tợn như trong các câu chuyện cổ của Vú già, dạng người mà Bran rất thích. Bọn họ mặc áo da thú và da thuộc, với mái tóc dài và chòm râu dữ tợn. Vài người vẫn còn băng vải các vết thương ở trán hay cánh tay, và vài người thậm chí bị chột, mất tai hoặc ngón tay.

      giữa nhóm người là người cưỡi hồng mã cao lớn được lót yên ngựa cao đến lạ lùng lót trước lót sau, đó chính là ông em trai quái dị của thái hậu, Tyrion Lannister, biệt danh Tiểu Quỷ.Râu tóc lởm chởm, thô tục như sợi kim loại. Tay trái nắm dây cương và dây đeo lụa trắng ở tay phải, trừ những đặc điểm đó ra, trông vẫn như những gì Sansa nhớ khi đến thăm Winterfell: Trán nhô ra, mắt lớn mắt , vẫn là người xấu xí nhất mà nàng từng gặp.

      Trước tình thế này Tommen vẫn quặp chân thúc con ngựa chạy quay sân tập gào lên vui mừng. gã thân hình cao lớn, bước vững vàng, chòm râu cơ hồ che gần hế khuôn mặt tiến đến ôm cậu bé ra khỏi lưng ngựa, cùng yên và tất cả mọi thứ lưng ngựa xuống đất bên cạnh ông cậu. Dù vậy Tommen vẫn cười khanh khách vang vọng khắp bức tường thành khi Tyrion vỗ vào chiếc áo giáp của nó và Sansa kinh ngạc phát ra hai cậu cháu cao bằng nhau. Myrcella chạy đến sau em trai, và người lùn ôm bé xoay vòng, khiến bé kêu ré lên. Khi người đàn ông bé thả công chúa xuống đất, hôn lên trán bé rồi xuyên qua đấu trường tiến đến trước mặt Joffrey.

      Hai người đàn ông theo phía sau. lính đánh thuê có mái tóc và đôi mắt màu đen di chuyển giống như mèo truy đuổi con mồi và thanh niên tiều tụy bị chột mắt. Tommen và Myrcella theo phía sau họ.

      Người lùn quỳ chân hành lễ với nhà vua “Bệ hạ”

      “Là cậu” Joffrey trả lời

      “Đúng là tôi” Tiểu Quỷ đồng ý “dù là lễ quân thần nhưng chuyện với trưởng bối cũng nên lễ phép”

      “Nghe ngài tử nạn” Chó Săn

      Người đàn ông bé liếc mắt nhìn người đàn ông cao to. mắt màu xanh, mắt ki màu đen và cả hai đều sắc lạnh “Ta chuyện với đức vua, chuyện với chó”

      “Cháu vui vì chú chết” Công chúa Myrcella

      “Chúng ta đều nhất trí điều đó, bé con” Tyrion quay người với Sansa “Tiểu thư, tôi rất tiếc vì những mất mát của . Các chư thần thực tàn khốc”

      Sansa biết nên gì. Sao có thể tiếc về những mất mát của nàng? móc máy nàng à? phải các chư thần tàn ác mà chính là Joffrey

      “Ta cũng rất tiếc vì những mất mát của cháu, Joffrey” người lùn

      “Mất mát nào?”

      “Phụ hoàng của cháu. Ngườn đàn ông cao lớn có bộ râu đen; nếu cháu cố suy nghĩ chút nhớ; ông ấy là đức vua trước cháu”

      “Ồ, ông ấy hả. Đúng vậy ,chuyện là buồn, ông ấy bị con lợn rừng giết chết”

      “Có phải đó là điều họ , bệ hạ?”

      Joffrey nhíu mày. Sansa cảm thấy nàng nên gì đó. Đó có phải là những gì mà nữ tu sỹ Mordane thường với nàng? Áo giáp của các tiểu thư chính là nhã nhặn. Phải, chính là câu này. Vì vậy nàng mặc áo giáp và “đại nhân, tôi rất xin lỗi vì mẹ tôi bắt giữ trai ngài”

      “Rất nhiều người tiếc nuối vì điều đó” Tyrion trả lời “và nếu biết trước chuyện này chúng ta làm…tuy nhiên, cảm ơn tiểu thư quan tâm. Joffrey, ta có thể tìm mẹ cháu ở đâu?”

      “Bà ấy họp cùng với các đại thần” nhà vua trả lời “ trai chú Jaime vẫn bại trận” tức giận nhìn Sansa như thể đó là lỗi của nàng “Ông ấy bị nhà Stark bắt giữ và chúng ta mất Riverrun và giờ thằng trai ngu ngốc của ta tự mình xưng vương”

      Người lùn mỉm cười quanh co “Những ngày này tất cả những ai có chút quyền lực đều có thể tự xưng vương”

      Joff biết trả lời thế nào, nhưng trông thập phần nghi ngờ vô căn cứ “Phải. À, ta cũng mừng vì cậu chết. vậy cậu mang gì đến trong ngày sinh nhật ta?”

      “Có quà. Đó chính là trí thông minh của ta”

      “Ta thích cái đầu của Robb Stark hơn” Joff liếc nhìn Sansa sắc lạnh “Tommen, Myrcella, thôi”

      trong những người lính phương bắc của tiểu thư đánh tôi trong trận chiến ở Green Fork. Tôi tránh được bằng cách ngã ngựa”Giọng trở nên ôn hòa khi nhìn mặt nàng “Có phải chuyện xảy ra với phụ thân tiểu thư khiến nàng buồn đến vậy?”

      “Cha tôi là kẻ phản đồ” Sansa lập tức trả lời “và tôi cùng mẹ tôi cũng là phản đồ” nàng trả lời như phản xạ có điều kiện “còn tôi trung thành với tình của tôi, Joffrey”

      nghi ngờ gì. trung thành như con nai giữa bầy sói”

      “Bầy sư tử” nàng thầm thốt ra suy nghĩ, xong liền liếc nhìn xung quanh lo lắng, nhưng có ai gần đó nghe thấy.

      Lannister tiến đến, nhàng cầm tay nàng vỗ vỗ “Ta chỉ là con sư tử thôi, bé con, và ta cam đoan ác ý với cháu”

      Rồi cúi người thi lễ “nhưng giờ xin tha lỗi cho ta, ta có chuyện gấp cần bàn với thái hậu và đám trọng thần”

      Sansa nhìn bước , thân hình nặng nề, giống như con quái vật. năng lịch hơn Joffrey, nàng nghĩ, nhưng thái hậu cũng chuyện với nàng nhàng như thế. vẫn là người Lannister, em trai bà ta và cậu của Joffrey, và phải là bạn. Nàng từng Joffrey với tất cả trái tim, cũng quý và hết lòng tin tưởng mẹ , thái hậu. Nhưng họ đáp lại tình tin tưởng của nàng bằng thủ cấp của cha. Sansa bao giờ mắc lại sai lầm đó.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 3: TYRION

      Trong bộ y phục màu trắng lạnh của ngự lâm quân, Ser Mandon Moore trông giống như tử thi bọc vải niệm “Thái hậu có lệnh: Tronglúc diễn ra hội nghị với trọng thần được làm phiền”

      “Ta chỉ làm phiền nho thôi, hiệp sỹ” Tyrion lấy từ tay áo ra tấm da dê “Ta có trách nhiệm chuyển lá thư từ cha ta, lãnh chúa Tywin Lannister, cánh tay phải của nhà vua. Đây là con dấu của ông ấy”

      “Thái hậu muốn bị làm phiền” Ser Mandon chậm rãi lặp lại, như thể Tyrion là kẻ ngu hiểu vừa gì.

      Jaime từng với Tyrion rằng ngoại trừ ấy Moore là kẻ nguy hiểm nhất trong đội ngự lâm quân, luôn luôn là thế, vì khuôn mặt luôn lạnh tanh bất kể trong đầu nghĩ làm gì tiếp theo. Tyrion rất muốn từ khuôn mặt lạnh của lúc này nhìn ra manh mối. Nếu Bronn và Timett cùng tiến công lúc này, viên hiệp sỹ chắc chắn phải là đối thủ, nhưng làm thế ích gì khi mà mới bắt đầu trở thành trong những hộ vệ của Joffrey. Nhưng nếu phải rời vì tên này quyền uy của để đâu? Tyrion buộc mình phải mỉm cười “Hiệp sỹ Mandon, chưa gặp những người bạn của ta. Đây là Timett, con trai của Timett, hồng thủ của Hỏa Nhân. Và đây là Bronn, hẳn còn nhớ Hiệp sỹ Vardis Egen, đội trưởng đội bảo vệ của lãnh chúa Arryn?”

      (Chú thích: Hỏa Nhân- Burned Men: Là bộ lạc sống ở Dãy núi mặt trăng, do Timett lãnh đạo)

      “Tôi biết người đàn ông đó” ánh mắt của Ser Mandon dại ra, hề có sinh khí “ biết” Bronn sửa lại, cười nhạt

      Ser Mandon tỏ thái độ mắt điếc tai ngơ

      tóm lại” Tyrion nhàng “ta thực phải gặp chị ta để trình bức thư này, hiệp sỹ ạ. Vậy có thể mở cửa giúp ?”

      Viên hiệp sỹ áo trắng phản ứng. Tyrion thể nhịn được nữa, định xông vào Ser Mandon bất ngờ đứng tránh sang bên “Ngài có thể vào, họ

      chiến thắng nhoi, nghĩ, nhưng ngọt ngào. Vây là vượt qua lần trắc nghiệm thứ nhất. Tyrion Lannister đẩy cửa bước vào, cảm giác mình cao lớn. Năm vị trọng thần bàn bạc đột nhiên dừng lại “Là cậu” chị Cersei cất giọng như thể tin nổi, nhưng đồng thời thể thái độ ghét bỏ

      “Em cuối cùng cũng hiểu thái độ lịch của học được từ đâu” Tyrion dừng lại trước cặp tượng người Valyria canh cửa, toát ra thần thái tự tin. Cersei như con chó đánh hơi thấy sợ hãi, cảm thấy mình yếu thế.

      “Cậu làm gì ở đây?” Đôi mắt xanh xinh đẹp của bà chị nghiên cứu , ít nhất nét mặt thể thái độ gì

      “Chuyển thư cho cha” lắc người tới bàn, đặt tấm da dê cuộn tròn để giữa họ

      Viên thái giám Varys đưa bàn tay nhắn, thanh tú đến lấy bức thư “Lãnh chúa Tywin chu đáo. Ngay cả sáp đều làm bằng vàng” Varys kiểm tra dấu niêm phong “Xét tất cả các mặt đây đúng là bức thư của ngài ấy”

      “Tất nhiên là thư của ông ấy” Cersei đoạt lấy cuôn da dê từ tay , phá vỡ dấu niêm phong và mở bức da dê

      Tyrion theo dõi ta đọc thư. Chị của giờ phút này thoải mái ngồi vào ghế dành cho đức vua- theo phỏng đoán hẳn Joffrey cũng giống như Robert, chẳng mấy khi tham gia các hội nghị với những trọng thần như thế này- vì vậy Tyrion cũng thoải mái ngồi vào ghế dành cho Cánh tay phải của nhà vua, như là điều hiển nhiên phải thế.

      buồn cười” cuối cùng thái hậu cất lời “Cha ta đề cử em trai ta ngồi vào vị trí của ông ấy trong hội đồng. Ông ấy đề nghị chúng ta chấp nhận Tyrion làm Cánh tay phải của nhà vua, cho đến khi ông ấy có thể tự mình đến đây để làm việc đó”

      Đại học sỹ Pycelle vuốt chòm râu bạc suy nghĩ và gật đầu đồng ý “Nếu như vậy chúng ta có ý kiến gì”

      “Chắc chắn rồi” Janos Slynt có chiếc đầu trọc và cằm chẻ đôi thoạt trông rất giống như con ếch, con ếch đắc thế tự cho mình siêu phàm “Đại nhân, chúng tôi rất cần ngài. Quân phản loạn nổi lên khắp nơi, hung tượng xuất trời, bạo động diễn ra khắp các phố….”

      “Và ai là người chịu trách nhiệm cho điều đó, Janos đại nhân?” Cersei lạnh lùng “những chiếc áo choàng vàng của ngài chính là những người chịu trách nhiệm duy trì trật tự. Còn về phần cậu, Tyrion, cậu phục vụ chúng tôi tốt ơn ở chiến trường”

      bật cười “Khong, tôi xong việc ở chiến trường rồi. cảm ơn. Tôi giỏi ngồi ghế hơn lưng ngựa và tôi thích cầm ly rượu hơn cái rìu. Mọi người phải chiến trường tiếng trống như sấm dậy, áo giáp sáng lóa dưới ánh mặt trời và ngựa chiến rền vang sao? À, tiếng trống khiến tôi đau đầu, áo giáp sáng lóa dưới ánh mặt trời khiến ta giống như con ngỗng bị thịt mừng ngày thu hoạch và ngựa chiến rền vang ị khắp nơi. phải ta than phiền gì đâu, nhưng so tiếng trống, phân ngựa và ruồi bậu ta thích được ở trong thung lũng Arryn hơn

      Litterfinger cười lớn” à, cho cùng, Lannister, ngài lòng ta”

      Tyrion mỉm cười với ông ta, nhớ tới chuôi dao từ xương rồng và lưỡi dao làm từ thép của người Valyria. Chúng ta chắc chắn chuyện về việc đó, và sớm thôi. tự hỏi liệu đến lúc đó lãnh chúa Petyr còn thấy thú vị nữa . “Xin các vị hãy để tôi cống hiến sức lực theo cách thức bé của mình”

      Cersei đọc lá thư lần nữa “Cậu mang theo bao nhiêu người?”

      “Vài trăm, hơn phân nửa là quân của chính tôi. Cha nhất định điều người của ông ấy, cho cùng ông ấy cũng tham gia cuộc chiến”

      “Mấy trăm người này có lợi gì nếu Renly tấn công thành phố hoặc Stannis đánh đến từ đảo Dragonstone? Ta cầu quân đội và cha gửi đến thằng lùn. Cánh tay phải là do đức vua chọn lựa, với đồng ý của hội đồng trọng thần. Joffrey tiến cử cha chúng ta”

      “Và cha chúng ta tiến cử tôi”

      “Ông ấy thể làm thế. thể nếu thiếu đồng ý của Joff”

      “Lãnh chúa Tywin ở Harrenhal tại thái ấp của ông ấy, nếu chị muốn chất vấn” Tyrion lịch “chư vị đại nhân, liệu có thể để tôi vài câu riêng tư với chị mình?”

      Varys trơn tuột đứng lên, cười kiểu nịnh hót “Hóa ra ngài nhớ giọng ngọt ngào của chị mình đến thế. Các vị đại nhân, chúng ta nên để hai người đoàn tụ lát. Chuyện quốc có thể dời lại lúc cũng sao”

      Janos Slynt ngập ngừng đứng dậy, Đại học sỹ Pycelle chậm chạp làm theo. Litterfinger là người cuối cùng “Liệu tôi có thể với tổng quản chuẩn bị phòng cho ngài ở Maegor’s Holdfast?

      “Cảm ơn rất nhiều, Petyr đại nhân, nhưng tôi dùng phòng của lãnh chúa Stark trong tháp dành cho Cánh tay phải của nhà vua”

      Litterfinger cười lớn “Cậu dũng cảm hơn tôi, Lannister. Cậu biết kết cục của 2 Cánh tay phải của nhà vua chứ?”

      “Hai người? Nếu muốn dọa tôi, sao đề cập đến kết cục của 4 người gần đây nhất?”

      “4 người ư?” Litterfinger nhướng mày “ý ngài là hai vị cánh tay phải của nhà vua trước lãnh chúa Arryn cũng gặp bất trắc và chết trong tháp? Tôi sợ là khi đó tôi còn quá trẻ nên lưu ý”

      “Cánh tay phải cuối cùng của Aerys Targaryen bị giết trong trận tấn công vào thành King’s Landing, dù ta nghi ngờ ông ta thực ở trong tháp đó, vì ông ta làm Cánh tay phải của nhà vua có 2 tuần. Còn người đảm nhiệm vị trí đó trước ông ta bị thiêu chết. Vị tiền nhiệm trước đó nữa còn bị tước đoạt lãnh địa và danh hiệu, chết đường lưu đày. Ta tin cha ta chính là Cánh tay phải cuối cùng rời King’s landing mà được toàn thây cùng tước vị và của cải.

      “Câu chuyện rất hay” Litterfinger “càng nghe tôi càng thấy ngủ trong ngục an toàn hơn”

      Có lẽ ông được như ý, Tyrion nghĩ, nhưng ngoài miệng lại “Tôi nghe dũng cảm và ngu xuẩn cách nhau chỉ sợi chỉ mong manh. Bất kể có lời nguyền nào Tháp dành cho Cánh tay phải của nhà vua, tôi mong hình dáng bé của mình đủ thoát lời nguyền đó”

      Janos Slynt bật cười, Litterfinger cũng mỉm cười và đại học sỹ Pycelle sắc mặt ngưng trọng gật đầu

      “Ta hy vọng cha gửi cậu tới để tuyên truyền những bài học lịch sử” chị cất lời khi chỉ còn hai người trong phòng.

      “Chị biết tôi nhớ thanh ngọt ngào của chị đến thế nào sao” thở dài

      “Cậu biết ta muốn dùng kìm nóng rút lưỡi tên hoạn quan kie thế nào sao” Cersei trả lời

      “Sao cha có thể hành động thế này? Hay là cậu làm giả bức thư?” ta đọc lại nó lần nữa, càng xem càng buồn bực “Sao ông ấy lại cột cậu cho ta? Ta muốn chính ông ấy đến đây” ta vò nát bức thư của lãnh chúa Tywin “Ta chính là thái hậu nhiếp chính của Joffrey, và ta gửi tới ông ấy lệnh của hoàng gia”

      “Và ông ấy phớt lờ chị” Tyrion chỉ thẳng ra “ông ấy có đội quân khá lớn, và có thể làm điều đó mà cần sợ hãi. Hay ông ấy phải là người đầu tiên làm thế?”

      Cersei mím chặt môi, mặt lộ vẻ giận dữ “Nếu ta bức thư này là giả và cho người ném cậu vào ngục, ta cam đoan ai dám bỏ qua lệnh này”

      Tyrion biết giờ phút này bước lớp băng mỏng, chỉ sai lầm bước là chìm trong nước liền.

      “Chính xác” hoàn toàn đồng ý “ít nhất là cha chúng ta, người nắm đại quân. Nhưng tại sao chị lại muốn ném ta vào ngục, chị thân , khi mà ta đoạn đường dài đến đây để giúp chị?”

      “Ta cần cậu giúp. Ta cần diện của cha như ta cầu”

      “Phải nhàng “người chị muốn chính là Jaime”

      Chị luôn tự cho là mình khôn khéo thông minh, nhưng lớn lên cùng chị. có thể đọc nét mặt chị như đọc những cuốn sách thích và những gì đọc được lúc này là phẫn nộ, sợ hãi và tuyệt vọng “Jaime…”

      “….là trai của ta cũng như của chị” Tyrion cắt ngang “hãy để ta giúp và ta hứa với chị, chúng ta giải thoát cho Jaime, đưa ấy trở lại an toàn”

      “Bằng cách nào?” Cersei hỏi “Thằng bé nhà Stark và mẹ của chắc chắn thể quên cách chúng ta đối xử với lãnh chúa Eddard”

      “Đúng” Tyrion đồng ý “nhưng chị vẫn giữ những đứa con nhà Stark, phải ? Ta nhìn thấy đứa lớn ngoài sân đấu cùng với Joffrey”

      “Sansa” thái hậu “Ta tuyên bố với bên ngoài là ta có trong tay cả em nó, nhưng thực phải thế. Ta cử Meryn Trant đến bắt nó khi Robert chết, nhưng bị viên học sỹ dạy nhảy của con bé đó xen vào và con bé trốn thoát. Kể từ đó ai nhìn thấy nó nữa. Như thể nó chết vậy. Ngày đó rất nhiều người chết”

      Tyrion đặt hy vọng vào cả 2 đứa con nhà Stark để trao đổi, nhưng giờ chỉ có “Hãy kể cho ta nghe về các bạn bè của chúng ta trong đám trọng thần”

      Chị liếc mắt nhìn ra ngoài cửa sổ “Bọn họ sao?”

      “Cha có vẻ thích họ. Khi ta rời khỏi nhà, ông ấy xem xét chuyện treo những cái đầu của họ tường thành cạnh nhà Stark trông ra sao”

      quay người hướng người ngồi đối diện bên kia bàn “Chị có chắc chắn về lòng trung thành của họ? chị có tin họ ?”

      Ta chả tin tưởng ai cả” Cersei cáu kỉnh “nhưng ta cần họ. Chả nhẽ cha tin rằng họ chơi chúng ta?”

      “thà nghi có còn hơn là

      “Tại sao? Ông ấy biết những gì?”

      Tyrion nhún vai “ông ấy biết rằng triều đại ngắn ngủ của con trai chị mới duy trì được vài ngày nhưng đầy rẫy những điều điên rồ và tai họa. Vì vậy phải có kẻ nào đó đưa ra những lời tư vấn rất tồi cho Joffrey”

      Cersei nhìn đầy cân nhắc “Joff thiếu những lời tư vấn tốt, nhưng nó luôn rất cố chấp. Giờ nó là vua và nó tin có thể làm những gì mình muốn, cần người khác nắm dây”

      “Vương miện khiến trong đầu người ta nảy ra những ý tưởng lạ lùng” Tyrion đồng ý “việc với Eddard Stark….là do Joffrey làm?”

      Thái hậu đau đớn “Ta dặn là hãy tha thứ cho Stark, để ông ta mặc hắc y. Người đàn ông đó mãi mãi ra khỏi tầm mắt của chúng ta, va chúng ta có thể nghị hòa với con trai ông ta, nhưng Joff lại muốn tạo trò hay hơn cho mọi người xem. Ta có thể làm gì? chém đầu lãnh chúa Eddard trước chứng kiến của nửa số dân cư thành pố và Janos Slynt và hiệp sỹ Ilyn mừng làm theo lệnh chặt đầu người đàn ông đó mà thèm hỏi ta đến tiếng” ta năm chặt tay “Giáo chủ mắng chúng ta xúc phạm Thánh đường Baelor bằng máu, sau khi dối gạt ông ta về mục đích thực của chúng ta”

      “Có vẻ như ông ấy có lý” Tyrion “vậy lãnh chúa Slynt này chính là phần của trò chơi, phải ? Hãy với tôi, ai là người đưa ra chủ ý này để tôi đề cử tên đến Harrenhal và cho tên vào hội đồng trọng thần?”

      “Litterfinger là người an bài. Chúng ta cần đội quân áo choàng vàng của Slynt. Eddard Stark lúc đó cấu kết với Renly và bí mật viết thư cho lãnh chúa Stannis, muốn dâng ngài vàng cho . Chúng ta có thể mất tất cả. Mọi chuyện gần như kết thúc nếu như Sansa đến và với ta về kế hoạch của cha nó…” Tyrion ngạc nhiên “ ? Con ông ta?: Sansa luôn có vẻ là đứa bé ôn nhu, dễ thương và nghe lời.

      “Đứa con đó chìm đắm trong tình . Nó làm mọi thứ vì Joffrey, cho đến khi thằng bé chém đầu cha nó và còn là hạ thủ lưu tình. Điều đó đặt dấu chấm hết cho tất cả”

      “Đức vua đúng là có cách thức độc đáo để chiếm được trái tim kính của người dân” Tyrion nhếch miệng cười “ vậy việc Ser Barristan Selmy bị cách chức khỏi ngự lâm quân cũng là lệnh của Joffrey?”

      Cersei thở dài “Joff muốn đổ lỗi cho ai đó về cái chết của Robert. Varys đề cử Hiệp sỹ Barristan. Tại sao ? Cùng lúc có thể đưa Jaime vào chỉ huy đội ngự lâm quân, ngồi vào vị trí trọng thần, và Joff ném khúc xương cho chó. Nó rất thích Sandor Clegane. Chúng tôi tính toán thưởng cho Selmy mảnh đất phong và trang trại, nhiều hơn là đãi ngộ dành cho tên hề già vô dụng”

      “Tôi nghe tên hề già vô dụng đó là hạ được 2 lính áo choàng vàng của Slynt khi chúng cố bắt ông a ở cổng Mud Gate”

      Chị có vẻ vui “Janos nhẽ phải cử nhiều lính hơn. Năng lực làm việc của đúng là như mong muốn”

      “Ser Barristan là Đội trưởng ngự lâm quân của Robert Baratheon” Tyrion nhắc nhở ta “ và Jaime là 2 kẻ sống sót duy nhất trong đội vệ sỹ 7 người của Aerys Targaryen. Dân chúng kể về cũng giống như cách họ về Serwyn của Mirror Shield và hoàng tử Aemon Hiệp sỹ rồng. Các người xem dân chúng nghĩ gì khi thấy Barristan- Vô Lo cưỡi ngựa bên cạnh Robb Stark hay Stannis Baratheon?”

      Cersei nhìn ra xa “Ta chưa bao giờ nghĩ đến chuyện đó”

      “Nhưng cha tính đến khả năng này rồi” Tyrion “đó là lý do tại sao ông ấy gửi tôi đến đây. Để đặt dấu chấm hết cho những trò khôi hài này và khiến cho thằng con trai của chị ngoan ngoãn nghe lời”

      “Joff nghe lời cậu hơn ta đâu”

      “Nó phải làm thế”

      “Tại sao nó phải nghe lời cậu?”

      “Vì nó biết chị bao giờ làm đau nó”

      Cersei nheo mắt lại “Nếu cậu tin ta để cậu thương tổn đến con trai ta, cậu ốm còn thuốc chữa”

      Tyrion thở dài, vẫn như thường khi, ta toàn bỏ qua trọng điểm vấn đề “Joffrey luôn an toàn với tôi cũng như nó ở bên cạnh chị” cam đoan “nhưng nếu khiến nó có cảm giác bị uy hiếp, nó dễ nghe lời hơn” cầm tay thái hậu “Tôi là em trai chị, chị biết điều đó, chị cần tôi, bất kể chị có thừa nhận điều đó hay . Con trai chị cũng cần tôi nếu còn muốn tiếp tục ngồi cái ghế sắt xấu xí kia” Chị có vẻ sốc khi chạm vào ta “Cậu luôn rất thông minh”

      “Chỉ là thông minh chút thôi” cười

      “Cũng đáng để thử…nhưng Tyrion, tuyệt đối được mắc sai lầm. Nếu tôi chấp nhận cậu, danh nghĩa cậu là Cánh tay phải của nhà vua, nhưng quyền lực thực tế là của tôi. Cậu phải chia sẻ với tôi mọi kế hoạch cũng như dự định của mình trước khi hành động và cậu được tự ý làm gì mà nhận được đồng ý của tôi. Cậu hiểu ?”

      “Ồ, hoàn toàn hiểu”

      “Vậy cậu có đồng ý ?”

      “Chắc chắn rồi” cam đoan “Tôi là của chị, chị ” đến khi nào cần phải thế “Vậy giờ chúng ta cùng có mục tiêu. còn bí mật nào giữa chúng ta nữa. Chị Joffrey giết lãnh chúa Eddark, Varys đuổi Ser Barristan, va Litterfinger tặng chúng ta lãnh chúa Slynt. Vậy ai giết lãnh chúa Arryn?”

      Cersei phòng thủ “Làm sao tôi biết được?”

      “Vị góa phụ đau buồn ở thành Eyrie nghĩ là tôi hạ thủ. Tôi tự hỏi, bà ta lấy tin tức đó ở đâu?”

      “Ta thực biết. Tên Eddard Stark ngu xuẩn cũng đổ lỗi cho ta tội đó. Lão ám chỉ rằng lãnh chúa Arryn hoài nghi ta…à, còn là tin chắc

      ” Rằng chị ngủ với Jaime ngọt ngào của chúng ta?” ta cho cái tát

      “Chị nghĩ tôi cũng mù như cha hả?” Tyrion xoa má “Chị ngủ với ai phải việc của tôi…dù hay lắm chuyện chị thò chân cho trai còn chân cho người khác”

      ta lại tát

      “Dễ thương hơn , Cersei, tôi chỉ giỡn với chị thôi. Nhưng nếu chuyện đó là , tôi cũng nên sớm có nàng điếm xinh đẹp. Tôi bao giờ hiểu Jaime nhìn thấy gì hay ho ở chị, ngoại trừ hình ảnh phản chiếu của ấy trong gương” ta lại tát tiếp

      Hai má đỏ bừng, nhưng vẫn mỉm cười “Nếu chị tiếp tục làm thế, tôi giận đấy” ta quả thực dừng tay “Tai sao ta phải quan tâm chuyện cậu làm?”

      “Tôi có vài người bạn” Tyrion thú nhận “Chị thích bọn họ đâu. Mà chị giết Robert như thế nào?”

      “Lão tự tìm cách. Tất cả những gì chúng ta làm chỉ là giúp đẩy nhanh quá trình thôi. Khi Lancel nhìn thấy Robert đuổi theo con lợn, cho lão uống rượu mạnh. Lão thích uông rượu chua đỏ, nhưng quá độ, uống gấp 3 lần bình thường, và lão ngu ngốc thích điều đó. Thực ra lão có thể dừng chè chén bất cứ khi nào lão muốn, nhưng , lão uống hết hũ này lại đòi Lancel mang đến hũ khác. Và con lợn giúp chúng ta làm nốt phần còn lại. Cậu nên tham dự bữa tiệc tối đó, Tyrion. Ta chưa khi nào ăn thịt lợn nào ngon như thế. Họ nấu chúng với nấm và táo, hương vị quả là tuyệt vời”

      “Chắc chắn rồi, chị , chị sinh ra để làm góa phụ mà” Tyrion thực ra rất thích Robert Baratheon, ông đúng là chàng lỗ mãng…chưa lần nghi ngờ chị ra rất hận ông “Giờ, nếu chi đánh tôi xong tôi phải cáo từ đây” vặn hai chân đứng xuống ghế.

      Cersei nhíu mày “Ta chưa cho phép cậu rời được. Ta muốn biến cậu định giải thoát Jaime thế nào”

      “Tôi với chị khi tìm ra cách. Mưu kế cũng giống như hoa quả, cần có thời gian để thực hóa. Bây giờ tôi muốn cưỡi ngựa dạo quanh thành phố và đánh giá tình hình” Tyrion đặt tay vào đầu con nhân sư cạnh cửa chính “Tôi có cầu. Hãy đảm bản có bất cứ chuyện gì bất trắc xảy ra với Sansa Stark. Nếu để mất cả 2 đứa con thực phiền toái đấy”

      hatoan Tại 24-6-2012 11:38:32

      Bên ngoài phòng họp hội đồng, Tyrion gật đầu chào Ser Mandon và xuyên qua đại sảnh dài. Bronn cạnh . Timett, con trai của Timett thấy bóng dáng đâu “Hồng thủ của chúng ta ở nơi nào vậy?” Tyrion hỏi

      muốn thăm thú xung quanh. Người trong bộ tộc họ thích chờ trong đại sảnh”

      “Ta hy vọng giết người nào quan trọng” Tên dân tộc này là do Tyrion đưa từ Dãy núi mặt trăng về, thề chung thành với đến chết, tuy nhiên, bọn họ rất cao ngạo và nóng nảy, sẵn sàng trả đũa bằng vũ khí nếu có người năng lỗ mãng với bọn , dù vô tình hay cố ý. “Cố tìm . Và nhân thể xem chỗ ăn ở của mọi người luôn. Ta muốn họ đóng quân ngay dưới tháp dành cho cánh tay phải của nhà vua, nhưng đừng để tên tổng quản xếp chỗ những người Stone Crow cạnh Moon Brothers, với người Hỏa Nhân phải có doanh trại riêng”

      “Ngài đâu vậy?”

      (Chú thích: Stone Crows là trong những bộ lạc sống ở Dãy núi mặt trăng, do Shagga lãnh đạo. Họ có vũ khí nhưng gì có thể so sánh với những Hiệp sỹ của thung lũng. Họ gia nhập vào do Tyrion Lannister lãnh đạo và giúp ra khỏi thung lũng để đổi lại tiền và vũ khí để chiến tranh dành Thung Lũng-Vale cho riêng mình; Moon Brothers: Cũng là bộ lạc sống ở dãy núi mặt trăng)

      “Ta cưỡi ngựa quay lại Broken Anvil” (Chú thích: Broken Anvil là tên nhà trọ ở King’s Landing)

      Bronn cười kiêng kị gì “Có cần phải hộ tống ? Nghe người ta đường phố giờ rất nguy hiểm”

      “Ta gọi đội trưởng đội bảo vệ hoàng cung của chị ta, và nhắc nhở ta cũng đặc biệt kém người chị mang họ Lannister. có lẽ quên lòng trung thành phải dành cho Casterly Rock, chứ phải Cersei hay Joffrey”

      giờ sau, Tyrion cưỡi ngựa rời Red Keep cùng với 12 cận vệ nhà Lannister trong áo choàng đỏ sẫm và đầu đội bán mũ hình sư tử. Khi họ vươt qua khung lưới sắt, chú ý thấy những cái đầu lố nhố thành cúi xuống xem. Chiếc đầu đen tuy được tẩm nhựa đường nhưng cũng mức hôi thối thể nhận ra “đội trưởng Vylarr” gọi “ta muốn ngày mai hạ tất cả chúng xuống. Hãy cho người đến yên lặng rửa tường thành

      Dù đem thủ cấp ghép với thân là việc khó khăn, nhưng vẫn là việc nên làm. Ngay cả trong thời kỳ chiến tranh vẫn phải có những quy củ cần tuân thủ

      Vylarr do dự “Bệ hạ muốn đem đầu tên phản đồ treo thành cho đến khi thu thập đủ ba cái đầu mới thôi”

      “để ta đoán những cái đầu cần thu thập là Robb Stark, lãnh chúa Stannis và lãnh chúa Renly, phải ?”

      “Vâng, thưa đại nhân”

      “Cháu ta mới tròn 13 tuổi hôm nay, Vylarr. Hãy cố mà nhớ điều đó. Ta muốn những cái đầu phải hạ xuống trong ngày mai, trong những chỗ trống kia được cái đầu khác bù vào, hiểu ý ta chưa, đội trưởng?”

      “Vâng, đại nhân, tôi tự mình giám sát họ”

      “Tốt” Tyrion lấy hai chân kẹp ngựa thúc chạy về phía trước, những chiếc áo choàng đỏ cưỡi ngựa đuổi nhanh theo sau

      với Cersei là muốn nắm tình hình trong thành phố, đó hoàn toàn là lời dối. Tyrion Lannister thích lắm về những gì vừa nhìn thấy. Những đường phố trong King’s Landing vốn luôn rất đông vui, ồn ào và sôi sục, nhưng giờ phút này lại tràn ngập nguy hiểm. Bên lề đường phố Looms, thân thể trần truồng nằm bên cống, bị đám chó hoang cắn xé, nhưng chẳng ai buồn để ý. Đội tuần tra ràng có thấy điều này, nên lính tuần từng đôi khi phải tuần tra các phố, mặc áo choàng vàng và áo chẽn đen, dùi cui dám rời tay. Chợ tràn đầy những người quần áo rách nát bán mọi đồ đạc trong nhà với bất cứ giá nào….và dễ thấy là chẳng có nông dân bán thức ăn. Số ít đồ ăn được bày bán giá cao gấp 3 lần so với giá năm ngoái, thậm chí còn có người bán rong thịt chuột nướng “Chuột tươi đây” rao lớn “chuột tươi đây”, nghi ngờ gì thịt chuột tươi được ưa thích hơn thịt chuột hư thối. Nhưng điều đáng kinh hãi là những con chuột này nhìn ngon miệng hơn hầu hết những kẻ bán chúng Phó Flour. Tyrion cũng thấy ở cửa của các cửa hàng đều có bảo vệ, và ràng ngay cả thợ bánh mỳ cũng thấy mạng người giờ còn rẻ hơn bánh mỳ.

      có lương thực vận chuyển vào thành sao?” với Vylarr

      “Ít lắm” viên đội trưởng thừa nhận”Do chiến tranh ở các vùng đất dọc bờ sống và lãnh chúa Renly nổi loạn ở Highgarden nên các con đường về phía Nam và Tây đều bị cắt đứt”

      “Và bà chị ta có đối sách gì?”

      “Bà ấy từng bước khôi phục lại trị an trong thành” Vylarr cam đoan “đại nhân Slynt tăng gấp 3 quân số Đội tuần trong thành phố và thái hậu 1000 thợ thủ công tu sửa hệ thống phòng thủ. Các thợ đá gia cố tường thành, thợ mộc chế tạo hàng trăm cung nỏ và xe ném đá, thợ rèn làm kiếm và các nhà giả kim nguyện ý đóng góp 10 ngàn lọ gây lửa”

      Tyrion thoải mái xoay người yên ngựa. mừng vì Cersei ngồi yên, nhưng những chất gây cháy là đồ nguy hiểm, và 10 ngàn lọ gây lửa đủ để đốt trụi King’s Landing “Chị ta lấy tiền ở đâu để trả cho tất cả chi phí này?” chuyện vua Robert sau khi chết để lại đống nợ nần phải là chuyện bí mật và các nhà giả kim phải là những người vì nghĩa quên thân.

      “Thưa, đại nhân Littefinger luôn tìm ra cách.Ông ấy đề nghị thu thuế bất kỳ ai muốn vào thành”

      “Phải, điều đó phát huy tác dụng” Tyrion , nghĩ thông minh. Thông minh và độc ác. Hàng vạn người muốn tránh chiến đều muốn đên King’s Landing tá túc. nhìn thấy họ kingsroad, những người mẹ mang theo con, những người cha mặt đầy lo lắng chăm sóc xe hàng và ngựa trước những con mắt đầy thèm muốn. nghi ngờ gì, khi đến thành phố họ nhất định trả hết những gì mình có để đổi lấy tường thành che chắn giữa họ và chiến tranh….dù có thể họ phải nghĩ lại nếu biết về đống chất gây cháy ở trong thành.

      Nhà trọ mang tên Broken Anvil nằm ngay phạm vi của các bức tường thành, gần Cổng Của Các Chư Thần nơi họ vào buổi sáng. Khi họ cưỡi ngựa đến cổng, có cậu bé chạy đến giúp Tyrion xuống ngựa “Mang người của ngươi về lâu đài với Vylarr “Ta nghỉ đêm ở đây”

      Viên đội trưởng trông do dự “Đại nhân, nơi này có an toàn ?”

      “À, thế này nhé, đội trưởng, buổi sáng nay khi ta rời nhà trọ, bên trong đầy người Black Ears. Nếu Chella con của Cheyk ở đây ai là tuyệt đối an toàn” Tyrion lạch bạch tiến đến cửa, để mặc Vylarr đứng đó đầu óc mờ mịt

      Khi bước vào sảnh, trận cười vui vang lên chào đón. nhận ra đó là giọng cười to của Chella cùng tiếng cười khẽ của Shae. đó ngồi bên lò sưởi, uống rượu nho bàn gỗ với 3 người Black Ears mà lưu lại để bảo vệ người đàn ông mập mạp đứng sau. Chủ nhà trọ, tưởng thế….cho đến khi Shae gọi Tyrion bằng tên và đứng dậy giới thiệu

      “Đại nhân, tôi rất vui khi thấy ngài” viên thái giám cố mỉm cười khuôn mặt nhợt nhạt

      Tyrion suýt ngã “Đại nhân Varys, tôi ngờ ngài lại ở đây” Bố khỉ, sao lão có thể tìm được bọn họ nhanh thế?

      “Xin thứ lỗi cho tôi nếu làm phiền ngài” Varys “tôi đột nhiên rất muốn đến gặp vị tiểu thư trẻ của ngài”

      “Tiểu thư trẻ” Shae lặp lại, nghiền ngẫm “ngài chỉ đúng nửa, đại nhân, tôi trẻ”

      18 tuổi, Tyrion nghĩ, 18 tuổi, và là kỹ nữ, nhưng thông minh, linh hoạt như con mèo giường, với đôi mắt đen to tròn và mái tóc đen dày, cái miệng mềm mại, ngọt ngào luôn khiến người ta đói khát…và là của ta!

      Khốn khiếp ngươi, tên thái giám “Tôi sợ tôi mới là người làm phiền, đại nhân Varys ạ” cố gắp ép mình vào lễ tiết “Khi ta bước vào, ta thấy ngài rất vui vẻ”

      “Đại nhân Varys khen lỗ tai của Chella và ấy nhất định phải giết rất nhiều người mới có được chuỗi hạt đẹp như vậy” Shae giải thích. Nghe nàng gọi Varys là “đại nhân” khiến buồn bực, bởi đó là ngữ khí của nàng gọi giường “và Chella với ông ấy việc giết người chỉ dành cho những kẻ nhu nhược”

      “Những người dũng cảm để địch thủ sống, cho cơ hội rửa sạch nỗi sỉ nhục bằng cách cắt tai ” Chella, người đàn bà đen thó, cổ đeo chiếc vòng cổ xâu dưới 46 lỗ tai khô đầy khủng bố, lên tiếng giải thích. Tyrion từng đếm số lỗ tai này “Chỉ có như vậy mới chúng minh cậu sợ các kẻ thù của mình”

      Shea cười nhé “sau đó đại nhân nếu ông ấy là Black Ear, ông ấy bao giờ có thể ngủ nổi, vì trong mơ toàn mơ thấy những người tai”

      vấn đề ta bao giờ phải đối mặt” Tyrion “ta rất sợ kẻ thù của mình, vì vậy ta giết sạch họ”

      Varys cười khúc khích “Đại nhân, ngài muốn uống vài ly với tôi ?”

      “Ta uống chút” Tyrion ngồi cạnh Shae. hiểu chuyện gì diễn ra ở đây, đáng tiếc Chella và . Varys chuyển tin đến cho . Khi lão , tôi đột nhiên rất muốn đến gặp vị tiểu thư trẻ của ngài, có nghĩa rằng, ngài cố dấu ấy, nhưng tôi biết ấy ở đâu và ấy là ai, và giờ tôi ở đây. tự hỏi ai phản bội: Chủ nhà trọ, thằng bé chăn ngựa, bảo vệ ở cổng….hay thủ hạ của chính ?

      “Tôi luôn thích quay lại thành phố qua Cổng của các chư thần- Gate of the Gods” Varys với Shae khi rót đầy các cốc rượu “Các chi tiết khắc cánh cổng đẹp, chúng khiến tôi mỗi lần nhìn thấy đều muốn khóc. Ánh mắt…. sống động, phải ? Chúng như thể theo dõi mỗi bước chân mỗi khi bước qua cửa”

      “Tôi chưa bao giờ để ý đên điều đó, đại nhân” Shae trả lời “Nếu ngài vậy sáng mai tôi qua xem chúng thế nào”

      Đừng lo, bé con, Tyrion nghĩ khi xoay xoay cốc rượu. thèm quan tâm đến mấy cái hình điêu khắc chó má kia, mà quan tâm đến đôi mắt của lão già nhìn đây này. Lời của lão có ý ràng là lão theo dõi mọi người, biết chúng ta ngay khi chúng ta vượt qua cổng thành.

      “Cẩn thận đấy bé con” Varys “King’s Landing phải là nơi tuyệt đối an toàn trong những ngày này. Tôi biết mỗi con phố ở đây rất , nhưng hôm nay vẫn sợ phải bước ra phố mình và tay tấc sắt. A, trong thời khắc đen tối này, những người theo luật rừng xuất khắp nơi, trong tay nắm đao kiếm băng lạnh và tâm địa vô tình” Lời này lão có ý tứ rằng nếu ta đâu đó mình và tay tấc sắt, những người khác thủ kiếm đến tìm ngay.

      Shae chỉ cười lớn “Nếu chúng cố làm phiền tôi, chúng chỉ còn 1 tai vì Chella xử chúng” Varys cười khúc khích như thể đây là điều hài hước nhất ông ta từng nghe, nhưng khi lão quay người đối mặt với Tyrion, trong mắt hề có ý cười “Tiểu thư trẻ tuổi của ngài hòa ái dễ gần. Nếu tôi là ngài, tôi chiếu cố nàng rất cẩn thận”

      “Ta cũng có ý đó. Nếu ai cố hãm hại ấy…à, ta quá để làm người Black Ear, và ta cũng dũng cảm” Thấy ? Ta cũng đúng giọng điệu lão dùng, lão thái giám. Nếu ông tổn thương nàng, ta lấy đầu ông.

      “tôi quấy rầy ngài nữa” Varys đứng dậy “Tôi biết ngài nhất định mệt rồi, đại nhân, tôi chỉ muốn đến chào ngài câu và bày tỏ rằng tôi rất vui mừng thấy ngài trở về. Chúng tôi rất cần ngài trong hội đồng trọng thần. À, mà ngài nhìn thấy sao chổi chưa?”

      “Ta lùn chứ mù” Tyrion . đường kingsroad, nhìn thấy ngôi sao đó chiếm đến nửa bầu trời, cha khuất hoàn toàn ánh trăng.

      các phố, người ta gọi nó là Người đưa tin đỏ” Varys “họ nó điềm báo tân vương xuất , kèm theo đó là máu và lửa” Viên thái giám phấn khích chà sát hai tay “Đại nhân Tyrion, tôi để lại cho ngài câu đố nhé?” rồi đợi câu trả lời, ông ta luôn “Có 3 vị ngồi trong phòng: 1 quốc vương, tăng lữ và phú ông. Đứng ở giữa là lính đánh thuê, người này xuất thân bình thường, cũng có tài năng gì lớn.Mỗi vị lớn trong phòng đều đứng lên ra lệnh cho tên lính đánh thuê giết 2 người còn lại. Quốc vương ‘Ta là người đề ra luật lệ, ta ra lệnh cho ngươi giết bọn họ’. Vị tăng lữ ‘Là đại diện của các chư thần, ta ra lệnh cho ngươi giết bọn họ’ Viên phú ông ‘Nếu ngươi giết họ, tất cả vàng bạc châu báu là của ngươi’ Vậy ngài thử đoán xem ai là người sống và ai chết?”

      Cúi người hành lễ, viên thái giám sải đôi dép lê bước nhanh ra khỏi sảnh

      Khi lão vừa rời , Chella hừ mũi và Shae nhíu mày khuôn mặt xinh đẹp “Phú ông là người sống sót, phải ?”

      Tyrion bỏ cốc rượu xuống, suy nghĩ “Có lẽ thế. Hoặc . Ta nghĩ điều đó phụ thuộc vào tay lính đánh thuê. nào, chúng ta lên lầu”

      Bọn họ cùng bước lên lầu, nhưng lên đến đỉnh cầu thang, nàng phải đứng lại chờ vì nàng có đôi chân dài và nhanh nhẹn trong khi sở hữu đôi chân ngắn ngủn, còi cọc và đau đớn. Tuy nhiên khi lên đến nơi, nàng cười chế nhạo “Chàng có nhớ em ?” vừa vừa cầm tay .

      “Nhớ đến phát điên” Tyrion thừa nhận. Shae chỉ cao khoảng 5 feet, nhưng vẫn phải ngửa đầu lên….tuy nhiên nếu là nàng ngại, bởi vì mỗi khi nhìn từ dưới lên nàng đáng

      “Ngài nhớ em suốt thời gian ngài ở Red Keep” nàng vừa vừa dẫn vào phòng mình “nhất là khi ngài mình đơn ngủ chiếc giường lạnh trong tháp dành cho Cánh tay phải của nhà vua”

      “Quá đúng” Tyrion mong có thể để nàng cùng, nhưng cha cấm tiệt điều đó. Cấm con được mang kỹ nữ vao cung, lãnh chúa Tywwin ra lệnh. Đưa nàng vào thành phố là điều to gan nhất của rồi. Tất cả quyền lực của đều do cha ban cho, này phải biết điều đó “Em ở quá xa ta” hứa “em ngôi nhà với lính canh và kẻ hầu người hạ và ta thường xuyên đến thăm em ngay khi có thể”

      Shea lấy chân đá cánh cửa. Qua khe cánh thủy tinh của chiếc cửa sổ hẹp, có thể thấy Thánh đường lớn Baelor đồi Visenya nhưng Tyrion lại bị hấp dẫn bởi cảnh tượng khác. Khom người, Shae bắt lấy làn váy áo khoác, dần kéo nó ra khỏi đầu và vứt nó sang bên. Bên trong nàng hề mặc nội y “Ngài được nghỉ ngơi đâu” nàng khi đứng trước mặt , tay chống mông, hồng hào, trần truồng và đáng “Ngài nhớ tới em bất cứ lúc nào ngài lên giường, sau đó ‘thằng ’ của ngài ngạnh cứng lại và chẳng ai giúp ngài giải quyết, rồi ngài thể ngủ được, trừ phi….” Nàng tà ác nhếch miệng cười giống hệt Tyrion “đó là lý do họ gọi Tháp dành cho Cánh tay phải của nhà vua là Tháp thủ dâm, phải đại nhân?”

      “Im miệng và hôn ta” ra lệnh

      có thể nếm được vị rượu môi nàng và cảm thấy hai bầu ngực của nàng ấp vào khi những ngón tay của nàng di động dây lưng “Sư tử của em” nàng thầm khi rời khỏi nụ hôn để cởi quần áo “đại nhân , người Lannister khổng lồ của em” Tyrion đẩy nàng xuống giường

      Khi tiến vào cơ thể nàng, nàng hét to đủ để đánh thức toàn bộ các vị thánh dưới hầm mộ ở Baelor, móng tay nàng cào vào lưng đến mức để lại vết sẹo, nhưng cảm thấy đau đớn chưa thấm bằng nửa so với sung sướng lúc này.

      Ngu ngốc, nghĩ sau khi cơn hưng phấn qua , khi hai người nằm bẹp giường, chia sẻ với nhau chiếc chăn. Chả nhẽ mày học được gì sao, thằng lùn? ta là con điếm, khốn khiếp mày, ta mày vì tiền, chứ phải con người mày. Nhớ Tysha ? Nhưng khi ngón tay lướt qua đầu vú nàng, nó lập tức cứng lại và có thể cảm thấy tình cảm mãnh liệt của mình khi ghi dấu ấn ngực nàng.

      “Đại nhân, giờ ngài là Cánh tay phải của nhà vua, ngài có tính toán gì ?” Shae hỏi khi áp thân hình nóng bỏng ngọt ngào vào

      “Vài chuyện mà Cersei bao giờ lường hết được” Tyrion thầm chiếc cổ trắng ngần của nàng “Ta ….chủ trì chính nghĩa”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :