1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trở thành vợ của tình địch - Thư Hoài (Chương 85.2)Hoàn chính văn

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Trở thành vợ của tình địch

      [​IMG]

      Tác giả: Thư Hoài.
      Converter: Ngocquynh520 aka Quỳnh súc vật
      Editor: Lin
      Bìa: @Nữ Lâm

      Type 50% pic: Typer Cung Quảng Hằng
      Nguồn edit: Sưu Tầm
      Nguồn eBook: cungquanghang.com

      Giới thiệu

      Trước đây, internet có vấn đề rất nóng bỏng:

      Nếu ngày nào đó, buổi sáng tỉnh lại, bạn phát giới tính của mình thay đổi, phản ứng đầu tiên của bạn là gì?

      người rất nổi tiếng mạng trả lời:

      Trước hết, các em hãy thoải mái chút!

      Tô Giản nhớ kỹ, lúc đọc được dòng bình luận này, cực kỳ kinh ngạc đập bàn ca ngợi: em tốt, rất hay!

      Vậy mà hôm nay, sau khi sống lại từ tai nạn xe cộ, ‘’ lại đối mặt với An Dĩ Trạch, tình địch lâu năm của mình, chỉ có thể cực kỳ tức giận gào thét:

      Ai, đính chính chút, những từ sử dụng sai, bởi vì bạn học Tô Giản đáng thương, có trứng!​

      Các file đính kèm:

      Last edited by a moderator: 26/1/16

    2. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      hớ hơ temmmmmmmmmm. Cai này dammei hay thuần văn thế. cơ mà nghe có vẻ hay hơ :th_63::th_63::th_63:

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1:

      Editor: Lin

      Trước đây, internet có vấn đề rất nóng bỏng:

      Nếu ngày nào đó, buổi sáng tỉnh lại, bạn phát giới tính của mình thay đổi, phản ứng đầu tiên của bạn là gì?

      người rất nổi tiếng mạng trả lời:

      Trước hết, các em hãy thoải mái chút!

      Tô Giản nhớ kỹ, lúc đọc được dòng bình luận này, cực kỳ kinh ngạc đập bàn ca ngợi: em tốt, rất hay!

      Vậy mà hôm nay, sau khi sống lại từ tai nạn xe cộ, ‘’ lại đối mặt với An Dĩ Trạch, tình địch lâu năm của mình, chỉ có thể cực kỳ tức giận gào thét: Mẹ nó! A, chết tiệt! Của đâu rồi!

      Ai, đính chính chút, những từ sử dụng sai, bởi vì bạn học Tô Giản đáng thương, có trứng!



      Tô Giản nhớ, xảy ra tai nạn.

      Tình hình vô cùng thê thảm, Tô Giản chắc chắn mình phải chết.

      Cũng biết qua bao lâu, sau khi cố gắng mở mắt, nhìn thấy trần nhà màu trắng thuần khiết.

      Lúc bắt đầu, Tô Giản còn cho rằng mình thiên đường, trái tim còn yên lặng châm chọc: Thiên đường này nhợt nhạt, giống như trong bệnh viện vậy.

      Chờ cho đôi mắt nhìn kỹ chút, khỏi sửng sốt: Cái gì, nơi này đúng là bệnh viện!

      Tô Giản vui mừng, xem ra phúc lớn mạng lớn, trốn từ Quỷ Môn quan về đây!

      Nhưng chỉ kích động lát, Tô Giản lại nhớ tới chuyện khác. Lần này chết, nhưng tuyệt đối thể trở thành người tàn tật, nếu cũng khác nhau là mấy!

      Vì vậy, lập tức vén chăn lên kiểm tra cơ thể mình, cũng may chân tay đều ổn, mặc dù đùi có quấn băng, nhưng hình như cũng tổn hại nhiều, hơn nữa thử nhúc nhích, có hơi đau, nhưng may mà vẫn còn cảm giác, bị tàn tật, bị gãy xương cũng phải vấn đề gì lớn. Điều duy nhất đủ là chân hơi chút, Tô Giản lo lắng nghĩ: Chẳng lẽ nằm lâu quá bắp thịt bị co lại? lại nhìn chút, đến cả lông chân rậm rịt cũng mất hết rồi…

      Tô Giản thở phào nhõm, nằm lên giường bệnh lần nữa, tây chân thoái mái mở rộng, chỉ cảm thấy trái tim được ánh sáng mặt trời chiếu vào. Lần này gặp nạn lớn, chết cũng tàn phế, tương lai nhất định rất hạnh phúc!

      Tô Giản nhếch môi cười khúc khích, chỉ cảm thấy mặt rất ngứa, ra là tóc dài. Tô Giản cũng để ý lắm, lập tức ném , nhưng nghĩ tới những sợi tóc đó bay , ngược lại kéo chút,da đầu đau giống như có kim châm.

      Tô Giản ngẩn ra, sững sờ đưa tay lại nhìn, quả nhiên nhìn thấy nhúm tóc dài đen bóng, lập tức ngây người. Tóc này là của chính ? Nhưng từ khi nào tóc dài như vậy? Chẳng lẽ hôn mê hai ba năm?

      Cau mày nhìn, Tô Giản đột nhiên run lên. Gì vậy, ngực nhô lên thành hình vòng cung, chuyện gì xảy ra vây? Đợi nào! Chết tiệt, ai tới cho biết tại sao lại có ngực?

      Trái tim run rẩy, Tô Giản đưa tay lên ấn lồng ngực của mình.

      Rất mềm lại rất to…

      Tô Giản bối rối. Mẹ nó! phải đâu! Chẳng lẽ sau khi hôn mê, đây là tác dụng phụ của thuốc sao? vừa nhắm mắt lại ngủ giấc, ngực lớn như vậy? Đối với phụ nữ ngực phẳng, đây là điều hạnh phúc, nhưng đối với , đây là giờ phút đáng sợ nhất!

      Tô Giản vội vàng cởi quấn áo bệnh nhân, chỉ thấy hai vị trí trước ngực rất đầy đặn, rất tròn, vừa trắng nõn vừa mềm mại, chắc chắn là 40C. Trước đây, cũng chỉ xem qua những video của Nhật Bản, xử nam như chỉ mong được chạm qua, giờ đây ước mơ thành thực, nhưng nó lại xuất ngay người

      Tô Giản lật bản, kích động hét lên: Chết tiệt, đây đúng là lừa bịp!

      quan tâm cái khác, Tô Giản lập tức kéo quần áo bệnh nhân ra, bắt đầu kiểm tra kỹ càng. Bộ ngực này chỉ là bắt đầu, ái biết được những nơi khác có thay đổi nào ?

      chứng minh, đúng là ghét trời nào trời trao của ấy.

      Chỉ mới kéo quần áo được nửa, trái tim bé của Tô Giản đóng băng… cái… cái gì… What? Ai có thể tới đây chuyện gì xảy ra được ? Là nhìn lầm sao? Đây nhất định là ảo giác? ra chỉ có mắt bị thương thôi? Vì… vì sao lại thấy cậu em của Tô Giản!

      Tô Giản run rẩy nghĩ, đôi mắt lại cẩn thận nhìn xuống hai chân.

      Trời… sập… rồi!

      Chết… chết tiệt! Cậu em của còn! Đến trứng cũng mất!

      Tô Giản chỉ cẩm thấy như con ngựa gào thét chạy qua thảo nguyên, chà đạp tim phổi

      Điều này lên án thảm khốc của tai nạn xe cộ, sao vẫn có thể đầy đủ như vậy! Tay chân bị thiếu, ra là vì thiếu nơi này! Nhưng tình nguyện để tay chân bị tổn hại, cũng muốn bị thương cái này, là người đàn ông, nhưng lại bị gà bay trứng vỡ, ông trời đùa sao…

      Đợi nào! đúng!

      Đôi tay run rẩy của Tô Giản, từ từ mò về nơi gà bay trứng vỡ.

      Sau giây, tay lập tức rụt trở về, trái tim run rẩy kịch liệt.

      Tô Giản kinh hãi nhìn đôi chân trắng nõn, lại ít, còn có bàn tay với những ngón tay thon dài.

      Chân có lông, mảnh khảnh, tóc dài, ngực lớn, gà bay trứng vỡ, rụt rè nhút nhát…

      Tô Giản cảm thấy, đây nhất định là cơn ác mộng.

      Vì vậy hít hơi sâu, nhắm mắt lại, cố gắng tự nhủ: Đây phải là , đây phải là

      Mở mắt ra, ngực,vẫn tròn như vậy, gà, vẫn có.

      Tô Giản nghĩ, cuộc sống khó khăn thế nào chứ…

      giây tiếp theo, tiếng hết tan nát cõi lòng vang lên:

      “Gương! Gương! Tôi muốn gương!”

      P/s1:Đây chỉ mới là phànđầu của chương 1 thôi,phần còn lại mình cố đăng trong thời gian sớm nhất ^:)^

      P/s2: tại mình còn vài bộ nữa nên thỉnh thoảng mới post truyện này, khi nào hoàn thãnhong truyện truyện này được edit thường xuyên hơn, mong mọi người ủng hộ :thanks:
      vanlactamviem, thư hồ, phuongvutyty3 others thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 1.2:

      Editor: Lin

      Mặc dù tiếng thét rất thảm thiết thô tục, nhưng thanh phát ra lại sắc bén lạ thường.

      Toàn thân Tô Giản run lên, nghĩ nếu như phải thế giới này điên rồi, nhất định là bị điên rồi.

      Nghe được thanh, y tá vội vàng chạy vào.

      Mặc dù cảm thấy kỳ quái với cầu tìm gương của Tô Giản, nhưng y tá vẫn tìm gương cho , cho rằng sợ khuôn mặt của mình bị phá hủy, vì vậy vừa đưa cho vừa dịu dàng an ủi. “Bà An, bà yên tâm, gương mặt bà bị thương, vẫn đẹp như cũ.”

      Tô Giản nhận được lời an ủi của y tá càng muốn khóc.

      Run rẩy cầm chiếc gương lên, sau giây, toàn thân Tô Giản cứng đờ.

      Khách quan mà , gương mặt trong gương vô cùng xinh đẹp, mắt to, lông mi dày, mặt trái xoan, miệng đào, hơn nữa làn da vừa trắng lại vừa mềm, ngay cả lỗ chân lông cũng nhìn thấy, gương mặt của vị mỹ nhân này đúng là khó ai sánh được, hơn nữa tất cả kết hợp lại, gương mặt trong gương vô cùng xinh đẹp lại cực kỳ đáng , vừa đúng là phong cách mà thích. Nếu là lúc bình thường, nhất định giữ lấy quyền chủ động hô to. “Xin chào!”

      Nhưng hôm nay, gương mặt này lại ở mặt

      Chiếc gương trong tay Tô Giản yên lặng rơi xuống.

      y tá thấy hai mắt Tô Giản vô hồn, vô cùng lo lắng: “Bà An, bà sao vậy?”

      Tô Giản chậm rãi nhìn sang , từng câu từng chữ: “Tôi… là ai?”

      Vẻ lo lắng khuôn mặt y tá ngày càng đậm. “Là… bà An, bà xảy ra tai nạn giao thông đùi phải bị gãy, nhưng bà cần lo lắng, bà được phẫu thuật, tiếp theo chỉ cần cố gắng tĩnh dưỡng là có thể hồi phục, có di chứng gì.”

      “Tôi… họ… An?” Nét mặt Tô Giản vẫn mơ màng.

      Y tá ngẩn ra, mặc dù thấy rất kỳ quái nhưng vẫn kiên nhẫn giải thích: “Họ của bà phải là họ An, là chồng bà họ An…”

      Nghe được hai chứ ‘chồng bà’, toàn thân Tô Giản lại run lên.

      “Vậy… tên tôi là gì?”

      Y tá bắt đầu cảm thấy có gì đó đúng. “Bà hộ Tô, tên là Tô Giản… bà An, bà có cảm thấy chỗ nào thoải mái ?”

      thoải mái? Đâu chỉ có thoải mái! Tim ông đây đau thắt lại! Ông đây là người đàn ông khôi ngô cường tráng, con mẹ nó, ‘ông xã’ là loại gì vậy!

      Tô Giản cố gắng kiềm chế, nặn ra nụ cười còn khó coi hơn cả khóc. “Hình như… tôi nhớ bất cứ điều gì cả.”

      Y tá giật mình, sau đó vội . “Bà đừng lo lắng, tôi gọi bác sĩ.”

      Tô Giản đau lòng nghĩ, gọi bác sĩ có ích lợi gì? Bác sĩ có thể chữa cánh tay, chữa chân bị thương, nhưng bác sĩ có thể xử lý được việc sau khi tỉnh lại, bị biến thành thiếu nữ xinh đẹp sao? Chuyện này phải để thượng đế hay phật tổ như lai quan tâm chứ?

      Thấy y tá nhanh chóng chạy ra cửa, Tô Giản yên lặng ôm chăn. Chuyện này quá đáng sợ, phải tiêu hóa chút…

      “Sao vậy?”

      Ngoài cửa đột nhiên vang lên giọng của người đàn ông.

      “A, An tiên sinh, ngài tới rồi! Vừa rồi, bà An , hình như bà ấy nhớ bất kỳ chuyện gì cả.” Y tá giải thích.

      An tiên sinh? Tô Giản hoảng hốt, ngẩng đầu lên, vừa rồi, y tá có , ‘chồng’ họ An, vậy người vừa tới này phải là ‘ông xã’ của sao?

      Người tới vào cửa, nghe thấy lời của y tá, mày hơi nhíu lại, giương mắt nhìn Tô Giản, đúng lúc chạm vào ánh mắt của .

      Trong chốc lát, hai mắt Tô Giản trợn to, hít sâu hơi!

      Chỉ tính vẻ bề ngoài, người đàn ông này tuyệt đối thuộc dạng đàn ông thu lệ phí nhìn theo từng giây. Dù là người đẹp trai, mỗi lần Tô Giản nhìn thấy người đàn ông như vậy đều cảm thấy mình như bị bắt nạt, nhưng đây tuyệt đối phải điều khiến tức giận, nhầm, sửa lại, là khiến khiếp sợ đến mức toàn thân đều đau.

      Cặp mắt của Tô Giản trừng lớn như hai quả long nhãn, nội tâm ngừng gào thét, đây là con mẹ nó, khiếp sợ, tức giận và tuyệt vọng vô hạn ngừng gào thét trong trái tim !

      Chết tiệt! Ai có thể cho biết đây chỉ là giấc mơ! Tỉnh dậy biến thành phụ nữ vô cùng đáng sợ rồi, tại sao, chông của này lại còn là kẻ thù, tình địch vạn năm của , An Dĩ Trạch!


      Chương 2.1:

      Editor: Lin

      An Dĩ Trạch, nam. Thuộc tính: Con nhà giàu đẹp trai. Thuộc tính chi tiết: Tô Giản căm hận con nhà giàu đẹp trai.

      Tô Giản luôn căm hận An Dĩ Trạch từ hồi học đại học.

      Là sinh viên của trường đại học danh tiếng đứng thứ ba cả nước, thể nghi ngờ sinh viên đại học S là ngưỡng vọng của tất cả mọi người, nhưng là sinh viên khoa khoa công nghệ của trường học danh tiếng đứng thứ ba cả nước, đại học S khiến các sinh viên nam vô cùng buồn bực; là thành viên trong hội độc thân đông đảo tại ngôi trường nổi danh này, cuộc đời Tô Giản khá là bi kịch.

      Bốn năm đại học, Tô Giản thích tổng cộng ba hái.

      Trong đó có hai người bày tỏ những điều làm cho mình như trời mưa đưa ô, dù tuyết rơi dày vẫn đưa bữa sáng…, những hành động đó của khiến họ rất cảm động, sau đó cự tuyệt .

      “Xin lỗi, em có người mình thích.”

      “A, đúng đúng…”

      Mà người đầu tiên có đồng ý với ‘có thể hẹn hò xem chút’, nhưng chưa tới hai tháng, cũng đề nghị chia tay với .

      “Xin lỗi, chúng ta chia tay , em cảm thấy hai ta thích hợp.”

      “Đâu có, thấy hai ta rất thích hợp, nếu …”

      “Xin lỗi, em thích người khác…”

      “…”

      Sau đó Tô Giản mới biết, đối tượng của hai chưa tới tay ‘ có người trong lòng’ và nàng đề nghị chia tay vì ‘ thích người khác’ là kẻ thù truyền kiếp của , là tên công tử bột đó giành bạn của , tên khốn khiếp đó tên là An Dĩ Trạch.

      ra cũng phải Tô Giản chưa từng nghe qua cái tên An Dĩ Trạch này.

      Mặc dù hai người cùng khoa, nhưng Tô Giản cũng từng nghe ở khoa toán có người tên là An Dĩ Trạch rất lợi hại.

      Nghe gia thế của tên nhóc này rất tốt, Nhưng lớn lên có gương mặt chuyên lừa các , thành tích học tập cũng khá tốt, hình như còn nhận được giải thưởng lớn nào đó, vì vậy được thầy giáo rất nổi tiếng trong trường coi trọng.

      Còn nghe , trong buổi dạ tiệc ở trường, cậu ta còn thể tài nghệ của mình, dụ dỗ được loạt em thiếu não vây quanh, mang theo thân phận chủ tịch hội học sinh, người này nổi tiếng quá khó khăn – đối lập với khoa công nghệ luôn thiếu hụt con , tên này chỉ mê hoặc trái tim của những thiếu nữ trong trường, còn quyến rũ các ngoài trường, khiến họ trao tình cho mình. kẻ như vậy, luôn cướp chị em của bao tên đàn ông, tất nhiên trở thành kẻ địch của nam sinh toàn trường!

      Ngày trước, Tô Giản chỉ mới nghe qua tên của người này chứ chưa bao giờ chân chính tiếp xúc, mà bây giờ… đương nhiên vẫn thực tiếp xúc, nhưng chính kẻ địch mà ta còn chưa kịp chạm vào bị kẻ đó đánh bại, đó là loại nhục nhã! Vì vậy, từ đó, Tô Giản cũng bắt đầu nguyền rủa An Dĩ Trạch cũng những nam sinh khác trong hội độc thân: Chúc ta và tất cả ta quen trở thành em, thành em, em đó!



      Sau khi tốt nghiệp đại học, Tô Giản vinh quang được gia nhập vào đội ngũ IT của công ty lớn, làm công việc viết chương trình lập trình. Về phần An Dĩ Trạch, trừ lúc vô tình biết ta nước ngoài du học, Tô Giản biết gì khác về ta.

      Hai người nên vĩnh viễn liên quan đến nhau, nhưng nghĩ đến, sau N năm tốt nghiệp đại học, lại có thể gặp nhau cách máu chó như vậy, lâm ly như vậy.

      Tô Giản chỉ có thể ngẩng mặt lên trời than: Số mệnh, vì sao người có thể làm ra việc trọng đại, kỳ lạ thế này!



      Người đàn ông vững vàng tới.

      Tô Giản nhìn ta chằm chằm, khi đối mặt với khắc tinh cảm thấy kinh hãi và phẫn nộ tột cùng.

      “Có chuyện gì vậy?” Kẻ thù lâu năm nhìn , ánh mắt thâm thúy, giọng lạnh nhạt nhưng dịu dàng khiến là đàn ông mà thể thừa nhận.

      Tô Giản bi phẫn nghĩ: Người này nhất định dùng ánh mắt thâm thúy này để quyến rũ các em ! có thể đấm ta cái để trả mối hận thù bao năm nay ?

      Thấy lời nào, An Dĩ Trạch khẽ nhăn mày. “Giản Giản?”

      Tô Giản run rẩy, Giản Giản? Đây là cái tên mà lúc mẹ hay gọi! Chỉ câu này của ta khiến toàn thân nổi da gà, từ củi chỏ đến ngón chân đều kêu gào phản đối là thế nào? Cái tên được mẹ hay gọi này lại phát ra từ miệng của tình địch khiến toàn thân rợn tóc gáy là thế nào!

      Tô Giản giận dữ nhìn lên. “Tôi phải Giản Giản nhà !”

      “Vậy em là ai?”

      “Tôi…”

      định hét to lên ‘tôi là Tô Giản khác’, nhưng trong nháy mắt lời vừa ra khỏi miệng, Tô Giản kịp thời nhớ tới tình cảnh mình giờ. Mẹ nó, thiếu chút quên, bây giờ còn là đàn ông, bây giờ ngực lớn tóc dài da trắng rồi! Mặc dù chuyện bị tai nạn, sống lại biến thành phụ nữ là , nhưng chuyện này làm sao có thể ra miệng, chủ nghĩa Mac Lenin, tư tưởng Mao Trạc Đông, lý luận Đặng Tiểu Bình, ba quan điểm khoa học tiến bộ, thế giới liên tục phát triển dưới ánh hào quang, thế kỷ hai mươi mốt luôn đặt khoa học lên hàng đầu làm sao có thể tin vào chuyện mê tín dị đoan này.

      Loại chuyện như vậy chỉ có thể xuất trong những chuyện cổ tích ngày trước, là ảo tưởng trong tiểu thuyết của các em , ra mấy ai tin? Hơn nữa dù có người tin, nếu như biết chết sống lại, từ đàn ông biến thành phụ nữ, vậy người khác nhìn như thế nào? Khả năng lớn nhất là có thể có người coi là động vật, mang lồng tre đến bắt để mọi người được dịp tham quan, hoặc bị những nhà nghiên cứu khoa học đưa lên bàn mổ trong phòng thí nghiệm, bị người ta săm soi, nghiên cứu! chừng còn được lên tin tức: Tỉnh lại sau tai nạn xe cộ, phát mình cải tử hoàn sinh, nhưng điều càng khiến người khác khiếp sợ hơn là, vốn là đàn ông lại đột nhiên biến thành phụ nữ, đây rốt cuộc là chuyện thần kì như thế nào? Chúng tôi vì mọi người tìm ra đáp án – ra, hai mươi chín năm trước, người mà mẹ Tô sinh ra vốn là !

      Xem ra chỉ có thể mình bị ‘mất trí nhớ’.

      Tô Giản hừ lạnh. “Tôi biết.”

      Lịch post: 1 chương/ 1 tuần, thêm sau khi mình hoàn thành được truyện, cảm ơn ủng hộ của mọi người :)
      hanh dau, vanlactamviem, thư hồ4 others thích bài này.

    5. DangThuy

      DangThuy Active Member

      Bài viết:
      85
      Được thích:
      115
      Êm xin tem ạ :)

      Theo chuẩn đoán của êm là Giản có tiền sử của bệnh ghen tị chỉ xuất ở nữ giới. :058: Thành , chỉ có mình đem An thành kẻ thù thôi, chứ người ta nào có biết gì về :p

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :