1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trời giáng mẫu thân: Yêu nghiệt bảo bảo là rắn yêu - Yêu Tinh Khiêu Vũ (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Trời giáng mẫu thân:
      nghiệt bảo bảo là rắn


      Tác giả: Tinh Khiêu Vũ
      Thể loại: Xuyên , huyền huyễn, ngôn tình
      Nguồn: Sưu tầm
      Converter: ngocquynh520
      Editor: Kyonguyen92​

      Nội dung giới thiệu:

      Tại sao vậy? Chỉ vì nàng kêu to “Ai tới phá nào”? Liền bị nổ tan xương nát thịt sao? Trước khi chết nàng vẫn còn là xử nữ, ông trời cũng quá tàn nhẫn rồi.

      Nàng thế nhưng sống lại? Khi xuyên qua, nàng chưa từng thưởng qua tư vị nam nhân thế nhưng biến thành “Nương” rồi ! Được rồi, nhìn con trai của mình là tiểu chính thái trắng nõn, xinh đẹp, nàng liền thử làm người mẹ tốt xem sao. Chỉ là, tại sao nàng càng xem càng thấy con trai của mình phải là người tầm thường vậy!

      Con trai, nếu con khát nước, nương rót nước cho con, nhưng con thể hướng đến miệng nương, còn duỗi đầu lưỡi vào! Nhớ kỹ, con chỉ là đứa bé 5 tuổi, phải là ông chú háo sắc 25 tuổi!

      Nương con trai à, nếu con đói bụng, có thể hay đừng lấy miệng của con cọ tới cọ lui ngực của nương được ? Con là hài tử 5 tuổi, phải là đứa bé mới sinh a! Này con trai, chúng ta thương lượng chút, có thể hay đừng chui vào trong chăn khi nương vừa mới tắm xong! Nương cái gì cũng chưa mặc đó.

      Đoạn ngắn: Mẫu thân lộ vẻ háo sắc

      “Hắc, Soái ca, ta xem ngươi so với Phan An còn đẹp hơn. Quan trọng nhất là ta xem ngươi rất quen, có hứng thú hay cùng mỹ nữ như ta làm vài vận động kích thích?” NND, nàng nhịn được nữa rồi. Kiếp trước nàng vẫn còn là xử nữ, kiếp này chưa có ăn nam nhân mà trở thành nương rồi, mặc kệ than trời thở đất, trước tìm nam nhân giải quyết nhu cầu sinh lý trước .

      Trước mắt mỹ nam vửa ngầu vừa đẹp, mắt còn mê người, tay kéo vào gian phòng. Nam nữ dưới hay nữ nam dưới, quả quyết lựa chọn vế sau, nhanh chóng lột y phục, lật người “lên ngựa”.

      “A” nên xuất đau đớn mà nữ nhân hay có chứ. ND, là ai phải là xử nữ OOXX đau? Nàng là nữ nhân sinh con, tại sao còn chảy máu chứ? Lại , soái ca, tại sao ta càng xem càng thấy ngươi giống con trai của ta vậy!.
      Last edited by a moderator: 10/11/16
      windlove_9693, Billy Nguyễn, fujjko7 others thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 1: Xuyên Qua Thời , Chết Nhắm Mắt

      “Linh linh” tiếng chuông gió dễ nghe vang lên, làm tất cả tiếng động huyên náo ở quầy rượu bờ cát lập tức yên lặng như tờ. Đứng ở bên cửa, có đôi mắt thâm thúy mà mê ly nhìn lướt qua thân thể nửa người trần trụi của bọn đàn ông ở bên trong quầy rượu, cùng với chiếc lưỡi mềm mại như chú mèo liếm qua đôi môi màu đỏ mà căng mọng.

      Vào cửa là nữ nhân diện mạo xinh đẹp, vóc người đầy đặn muốn có ngực có ngực muốn có mông có mông, mới vừa trêu đùa cách mập mờ như vậy tuyệt đối đủ để làm cho đàn ông phun máu mũi. Chỉ tiếc, những tên đàn ông ở đây khi thấy như vậy chỉ cảm thấy run lên, chứ đừng đến gần, muốn nhìn lâu chút cũng dám.

      Phải biết rằng người tới phải tốt lành gì, là thủ lính của Đông Bình, người nổi tiếng trong giới quân đoàn Cuồng Sư - Mộc Tâm. Đừng xem dáng dấp mị, tên cũng hấp dẫn mà lầm, người rất máu lạnh, vô tình đến nỗi đàn ông như bọn họ cũng muốn nhượng bộ lui binh. Nếu , phụ nữ làm sao có thể lãnh đạo đội ngũ Đông Binh hơn trăm người chứ?

      Cứ tưởng rằng khi mình ra sân cũng đủ làm ám hiệu rồi, Mộc Tâm chờ cả buổi cũng trông thấy có người nào động tĩnh cả, vậy đừng oán thể nặng tay rồi!

      Tay ngọc giương , cởi ra chiếc áo khoác ngoài, Mộc Tâm hài lòng khi nhìn thấy mắt của bọn đàn ông lớn như trứng gà. Xem ra chính mình có phí công khi mặc bộ đồ thiếu vải đến nỗi giống như bikini. Vứt bỏ áo khoác, Mộc Tâm phơi bày bộ ngực đầy đặn của thường ngày bị dấu dưới bộ đồ rằn rì, tay bé chống nạnh, tận tình lộ ra vòng eo nhắn.

      Môi đỏ mọng khẽ nhếch, ánh mắt tiếp tục mê ly, đây là kinh nghiệm quý báu học được từ bộ phim A nổi tiếng, nghe đây là vũ khí để phụ nữ quyến rũ những tên đàn ông ngốc. Nhưng vô luận Mộc Tâm có làm dãng, õng ẹo, vễnh lên cái mông đầy đặn như thế nào cũng có người đàn ông nào dám đến gần .

      “Này!” Mộc Tâm thể chịu đựng được nữa, *** Những người này mở to mắt của mình ra sao? thấy đại mỹ nữ như mình chờ người ta tán tỉnh sao? bình thường chút nào, thường ngày bọn khi thấy mỹ nữ như ruồi thấy mật, hôm nay sao thành như thế?

      “Có thuộc hạ!” Mộc Tâm vừa phát nộ, mọi người đồng loạt đứng lên, đều đồng loạt hô lớn.

      “Cậu, tới đây!” chỉ tay người gần đứng gần mình nhất- Tom, mặt Mộc Tâm nghiêm lại, sợ sát ý của bắn tán loạn.

      “Lão…Lão Đại!” nuốt nước bọt, Tom chút tình nguyện đến trước mặt Mộc Tâm. Pằng, bàn tay lạnh lẽo chạm đến trước ngực khi đến gần , nữ nhân lập tức làm tây thi ôm ngực, gió thổi trở thành Lâm muội muội tựa vào ngực , mắt to nhanh chóng chớp động: “Tom, ngươi tới phá nơi đó ~”

      “Lão…lão đại, tôi…tôi là gay” cố đè xuống dục vọng, Tom chút do dự sửa lại giới tính của mình. Có lầm hay ? Muốn lên giường cùng lão đại? Này đơn thuần là nhổ lông đầu lão hổ, ngộ nhớ giường lại bị lão đại “rắc rắc”, vậy chẳng phải thành mẫu đan hoa hạ chết sao, chỉ là còn chưa muốn thành quỷ phong lưu.

      “Gay?” trợn mắt xem thường nhìn Tom cái, Mộc Tâm lấy tay đẩy ra, tiếp tục chống nạnh, chân điều chỉnh chút, la lớn: “Ai tới phá nào?” phải biết rằng 28 tuổi rồi, còn chưa biết mùi vị của đàn ông, nếu lại tìm đàn ông, đời này sống phải uổng phí quá sao?

      lúc vì câu kinh hãi của Mộc Tâm làm cho đám đàn ông ở đây chóng mặt, chỉ ghe tiếng “Bùm” vang lớn, ánh lửa ngất trời, huyết nhục văng tung tóe, căn cứ của quân đoàn Cuồng Sư trong nháy mắt biến thành biển lửa. có bất kỳ cái quốc gia nào hi vọng thấy tổ chức Đông Bình có thể cường hãn hơn nữa để uy hiếp địa vị của mình ở quốc gia mình, cho nên bọn họ nhất định phải bị hủy diệt .

      Cảm nhận linh hồn mình rời khỏi thân thể, Mộc Tâm cảm thấy uất ức, ông trời làm gì vậy, có lầm hay , cho dù muốn chết cũng phải chờ bị phá nơi đó a.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 2: Mở Mắt Liền Trở Thành Mẫu Thân

      “A” tại khách sạn bên trong gian phòng có chữ Thiên truyền đến thanh quỷ mị mê ly, ở giường phía trong chiếc rèm hình màu lam loáng thoáng lên hai cỗ bóng dáng. đôi mắt mị, hẹp dài sáng tựa như ngọc bích, con ngươi chuyên chú chuyển động mà nhìn chằm chằm vào mỹ nhân ngất ở phía dưới, đầu ngón tay trắng bệch xẹt qua da thịt nhẵn nhụi của nàng, thân thể nàng ấm áp, mềm mại tản phát ra linh túy thuần túy làm Tộc si mê.

      Mấy ngày trước đây bị Ngưu Tị Tử lão đạo trưởng đuổi giết, thừa dịp 100 năm lần lột da bị suy yếu mà tìm tới cửa, đánh trọng thương . Nếu có công lực cao, vận khí tốt mới chạy trốn được, càng may mắn lại bắt được đệ tử của phái Lao Sơn vừa mới học thành tài xuống núi, hút lấy linh khí của nàng mà chữa trị nội thương. Nếu , Mặc Tử Khanh khó tránh khỏi kiếp nạn này!

      Dùng hết hơi sức cuối cùng, Mặc Tử Khanh bày ra kết giới kiên cố. hạt châu to như trứng bồ câu phát ra ánh sáng màu xanh lục ở bên môi của , theo nó xoay tròn, khuôn mặt đỏ thắm càng ngày càng trở nên tái nhợt, da thậm chí xuất nếp nhăn, có thể dùng mắt thường để thấy được tốc độ biến hóa nhanh chóng khô quắt, nửa chung trà qua, nữ nhân này hóa thành tro bụi.

      Cảm nhận được nội đan trong người mình ngừng hút lấy tinh lực thuần túy, khuôn mặt trắng bệch của Mặc Tử Khanh bắt đầu khôi phục lại thần thái. đôi mắt diêm dúa, lẳng lơ thích ý chậm rãi khép mắt lại. Chỉ cần tia linh khí cuối cùng của nữ nhân này bị hút lấy, liền có thể ra ngoài tìm kiếm con mồi có linh lực cao hơn.

      Khoảng mấy ngày sau, toàn bộ chỗ bị thương khôi phục lại. Đến lúc đó, hảo hảo “báo đáp” những người làm trọng thương !

      Bởi vì tập trung dưỡng thương, Mặc Tử Khanh có phát tay của nữ nhân thoi thóp phía dưới bắt đầu cử động, đôi mắt ảm đạm mở ra trong nháy mắt giống như ngôi sao rực rỡ!

      Đều , người chết xuống Hoàng Tuyền, qua cầu Nai Hà, uống canh Mạnh Bà. Nhưng Mộc Tâm chỉ cảm thấy thân thể mình như bị đưa vào hầm băng, cái loại băng hàn lạnh đến thấu xương, có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của mình bị thứ gì đó từng chút từng chút cướp . Còn tưởng rằng người chết phải qua quá trình như thế này, lại phát tay mình cứng ngắc nhưng lại có thể cử động được, lấy toàn bộ sức lực Mộc Tâm cố gắng mở mắt ra. Mà hạt châu bên miệng tản phát ra nhiệt độ ấm nóng liền bị theo bản năng nuốt vào trong bụng.

      Khốn khiếp! trong nháy mắt khi Mộc Tâm tỉnh lại, Mặc Tử Khanh phát ra, vẫn trong trạng thái nghi ngờ người chết tại sao đột nhiên tỉnh lại, nội đan của lại bị nuốt xuống bụng! tốt! Nội đan bị đoạt, Mặc Tử Khanh tựa như bong bóng xì hơi nhanh chóng bị thu lại, trong nháy mắt, cả người bị chôn trong đống quần áo.

      3000 năm lực a, 3000 năm lực của thế nhưng bị nữ nhân này nuốt! Muốn chạy trốn, thế nhưng bất đắc dĩ tay nhân ngắn, bộ dáng hoàn toàn biến thành tiểu oa nhi, giờ phút này Mặc Tử Khanh chỉ muốn đụng đầu vô tường mà chết.

      Nuốt nhầm nội đan của Mặc Tử Khanh, Mộc Tâm vốn giống như xác ướp trong khoảng khắc khôi phục lại sức sống. Sắc mặt đỏ thắm như hoa đào tháng ba, da thịt trắng mịt mê người. Căn bản có ý thức được mình vừa mới chạy qua vòng Quỷ Môn quan, Mộc Tâm giờ phút này con mắt mở to, kinh ngạc nhìn tình hình xung quanh.

      Chiếc giường hẹp cổ xưa, đàn hương được đốt trong lư hương, cửa sổ hình vuông như thời xưa… Nàng, đây là ở đâu vậy? Nắm lấy tóc mình, vốn là mái tóc xoăn dài màu đỏ, giờ phút này trở thành mái tóc đen dài bóng mượt, mềm mại.

      đợi Mộc Tâm tỉnh táo lại trong cơn khiếp sợ, ở dưới chân nàng chiếc đầu ngọa nguậy. Ánh mắt chợt lóe, Mộc Tâm cánh tay chợt duỗi cái, đem vật thể ngọa nguậy đến trước mặt mình. Phấn trắng nõn nà, khuôn mặt nhắn ở trước mặt nàng giống như trong tranh đứa bé ôm cá chép chúc tết.

      “Ngươi, ngươi, ngươi!”

      Nhìn bộ dáng hoảng sợ của Mộc Tâm, Mặc Tử Khanh chuẩn bị cùng nàng đồng quy vụ tận. coi như chỉ còn lại 500 năm lực, để nữ nhân này bắt sống để chịu hết khuất nhục mà chết! tộc mặc dù bị Tu Tiên Giả đuổi giết, là bởi vì bọn họ tự xưng mình là danh môn chính phái, lấy cớ là trừ hàng ma, hai chính là tu luyện tinh linh thân pháp bảo, vô luật là máu hay da thịt, cũng có thể bị Tu Tiên Giả lợi dụng để luyện đan hoặc luyện khí. Giống như Mặc Tử Khanh là lão quái tu luyện qua 3500 năm, bình thường Tu Tiên Giả dám xuống tay với , nhưng biết tại sao thời kỳ lột da của lại bị tiết lộ ra ngoài, cho nên mới bị đuổi giết đến gần mất mạng như thế này.

      Hoàn toàn biết ý định đồng quy vụ tận của Mặc Tử Khanh, miệng Mộc Tâm há lớn đến có thể nhét vào quả dưa hấu. Bình thường xem qua nhiều tiểu thuyết trọng sinh, xuyên , nghĩ tới mình cũng như vậy xuyên qua. phải chứ, nàng may mắn như vậy trúng độc đắc trực tiếp xuyên qua trở thành mẹ của tiểu oa nhi chứ?
      windlove_9693nhoxbina thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 3: Trời Giáng Mẫu Thân

      “Con trai?” xách theo Mặc Tử Khanh, Mộc Tâm cẩn thận từng li từng tí thử dò xét .

      “Hả?” nghe lời của Mộc Tâm, Mặc Tử Khanh thầm ngưng tự lực trong lòng bàn tay trong nháy mắt liền tiêu tán. liếc mắt xem thường, rất muốn câu: “Này nương, ngươi khôi hài?”

      Quan sát cẩn kỹ khuôn mặt trắng nộn của tiểu oa nhi, nhìn bộ dáng đứa bé trợn mắt. trong đầu Mộc Tâm bắt đầu YY. quả phụ bị gia đình hành hạ, bị đuổi khỏi nhà phải mang theo đứa con đáng ra , kết quả quả phụ bị bệnh nặng mà đời nhà ma, đáng thương đứa con trai đau lòng muốn mẫu thân qua đời, thế nhưng lại sống lại! Cho nên làm cho sợ hãi đến được, chỉ biết trợn trắng mắt.

      Vừa nghĩ tới đó, nàng nhìn đến đứa bé mới có khoảng 5, 6 tuổi, đầu bắt đầu đau. Nàng, Mộc Tâm chưa biết mùi vi của đàn ông, thế nhưng phải làm mẹ người ta rồi. Chuyện này, nàng làm! Thừa dịp đứa bé còn chưa có phản ứng kịp thời, nàng tốt hơn hết là trốn .

      36 kết chạy là thượng sách, Mộc Tâm ý định chạy trốn. tay ném Mặc Tử Khanh sang bên, nàng liền hứa cửa phòng mà chạy tới. Chuyện này, tiểu tử ngươi cũng đứng trách ta lòng dạ độc ác, ra ta phải mẹ ngươi.

      Mộc Tâm nhếch nhác chạy trốn tựa như thấy quỷ, làm Mặc Tử Khanh hiểu ra sao. tập kích nữ nhân này ở phía sau lưng, cho nên nàng thấy tướng mạo của . Nhưng mà, nàng thế nhưng phát thế nhưng là phài người sao? Còn gọi là con trai? Chẳng lẽ lực của đột nhiên bị yếu , nàng mới phát được? Hay là bởi vì nội đan của mình bị nàng lấy, lực của mình cùng nàng hòa làm thể, cho nên nàng mới phát ?

      Mặc kệ nữ nhân này tại sao đem trong lúc suy yếu nhất mà đánh chết, trước hết phải đem nội đan của đoạt lại! con mắt Mặc Tử Khanh xẹt qua tia hung ác, Mặc Tử Khanh từ giường nhảy xuống, đuổi theo Mộc tâm.

      chuẩn bị tốt để vứt bỏ Mặc Tử Khanh, nhưng trong đầu nàng lại tự chủ được lên những thứ viết trong tiểu thuyết xuyên , đứa bé thê thảm cỡ nào khi có mẫu thân, cảnh tượng đứa bé bị khi dễ. Thôi, nếu nàng ly kỳ xuyên , xui xẻo thành mẹ của người ta, như vậy con trai của Mộc Tâm nàng phải trôi qua cuộc sống tốt nhất! Ít nhất, nàng thể để con trai mình bị khi dễ!

      Nghĩ được như vậy, Mộc Tâm đột nhiên xoay người, Mặc Tử Khanh vội vàng chạy tới hướng nàng chạy như điên chuẩn bị kịp bị đụng cái vào ngực của nàng. Cái mũi lập tức đau xót, nước mắt kịp khống chế liền trào ra hốc mắt.

      Vừa thấy Mặc Tử Khanh điềm đạm đáng , bộ dáng khóc của , nội tâm lạnh lẽo của Mộc Tâm lập tức mềm nhũn. “Con trai ngoan đừng khóc, mẫu thân , nữa!” xong dùng sức ôm chặt , ngừng đau lòng xoa đầu . Ngươi xem chút, cỗ thân thể này trước kia nhất định là người mẹ vô dụng, con trai mình như vậy mà để cho mặc quần áo người lớn, như vậu tiểu chính thái trắng nõn nà thế nhưng có quần áo phù hợp với .

      mặt cảm thán nguyên chủ vô dụng, mặt khác Mộc Tâm quyết định phải đối tốt với Mặc Tử Khanh, đứa con trai mới lượm được.

      Bị Mộc Tâm ôm, Mặc Tử Khanh chỉ có thể bất động mà liếc mắt nàng, trong lòng mắng ta, ND, cái tinh sống 3500 năm, thế nhưng ông trời đột nhiên biến ra mẫu thân! Ông trời đưa xuống mẫu thân còn chưa tính, nàng con là con người ngu ngốc! Càng thêm là người Tu Tiên Giả chống đối với Tộc! Trời ạ, Lão nhân gia ngươi muốn đọan tuyệt con đường lui của Mặc Tử Khanh sao?
      windlove_9693nhoxbina thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 4: Bán Con Trai Kiếm Tiền

      “Con trai ngoan, trước tiên cho nương biết, nương trước tên là gì?” đem Mặc Tử Khanh ôm vào trong ngực, Mộc Tâm cố gắng làm ra bộ dáng người mẫu thân, cười hì hì hỏi thăm. Dù thế nào nàng cũng muốn tìm hiểu tình hình về cái địa phương quỷ cái này, tối thiểu phải hiểu nguyên chủ là ai, cũng tiết kiệm được sau này nếu mình thấy người quen, có bị đối phương phát cũng cho là quái mà đem thiêu.

      Hết sức nhẫn nại dục vọng muốn mắng người, Mặc Tử Khanh khó khăn nặn ra hai chữ: “Hoa Quế”

      “…” Mộc Tâm chỉ cảm thấy đầu nàng như có bày quạ bay ngang đầu kêu. Hoa Quế, tên mạng nhiều hơi thở quê cha đất mẹ a. NND, nàng cũng phài là Quế Hoa Cao, tên gì Hoa Quế! “Cái đó, con trai, nương thương lượng với ngươi việc, về sau cần gọi nương là hoa quế, gọi nương là Mộc Tâm, theo nương, Mộc…Tâm”
      Mộc Tâm? Nữ nhân này là ngu ngốc sao? có đọc qua trí nhớ của nàng, Hoa quế cũng là cái tên thuận miệng ra mà thôi, nhìn bộ dáng của nàng, nàng nghĩ mình tên là Hoa Quế sao. Mặc Tử Khanh đối với Mộc Tâm càng ngày càng cổ quái, đầy bụng nghi ngờ. Chỉ là tại dám xuống tay với nàng, phải vạn bất đắc dĩ, mới muốn làm cho nội đan mình bị tổn thương. Còn nữa, nữ nhân điên này coi mình là con trai cũng dám như là giả, chỉ cần có thể bình an ở bên cạnh nàng, thuận lợi có cơ hội thu hồi lại nội đan!

      “Mộc…Tâm” học giọng điệu của Mộc tâm, Mặc Tử Khanh lại tên của nàng.

      “Ai ui, con trai ngươi thông mình!” nữ nhân làm mẹ đều giống như nhau, Mộc Tâm hưng phấn ôm Mặc Tử Khanh, chụt chụt ở mặt mấy cái. Hãy chờ xem, Mộc Tâm nàng đem tiểu chính thái này bồi dưỡng thành nghiệt, gieo họa cho nhân gian, nháy mắt cái giết đại chúng, nam nữ đều xơi, đúng, an sạch cả nam lẫn nữ, cũng đúng, dù sao tất cả đều ăn, trở thành nghiệt đại mỹ nam!

      nhịn, tinh trong vương giả, là đại quái sống 3500 năm, là loại máu lạnh vô tình, chỉ cần tên ra đều làm cho đất trời phải sợ, Mặc Tử Khanh! Ai có thể ngờ tới, cũng ngày như thế này? Bi kịch chỉ có được 500 năm lực, bi kịch chỉ có thể lấy hình dáng đứa bé, bi kịch hơn nữa là biết từ đâu ra cái nữ nhân bị thần kinh hôn tới hôn lui gọi con trai!

      Nữ nhân kia, Mặc Tử Khanh ta thề, ngươi nếu còn dám hôn ta nữa, ta liền…

      “Moaaa, con trai ngoan, miệng của ngươi mềm nha” chút nào biết rằng mình ị đưa vào danh sách đen của của mang thù nhất thế giới- Lãnh Huyết Xà Mặc Tử Khanh. Mộc Tâm hôn khuôn mặt mềm mại của thêm lần nữa, liền trực tiếp hôn lên cái miệng nhắn như thạch hoa quả của Mặc Tử Khanh.

      Pằng! trong nháy mắt, Mặc Tử Khành cảm giác như trong cơ thể mình như có vật gì đó phát ra tiếng vang thanh thúy. Con mắt ngây ngốc trợn to, con mắt màu lam như ngọc xuất khuôn mặt ngập tràn sức sống thanh xuân, ánh mắt nàng cười như trăng khuyết, giống như con mèo giải hoạt vừa trộm được cá rán.

      Chỉ là con trai của mình mà thôi, phải cười tới như thế sao, cười đến lém lỉnh như vậy sao? Mặc Tử Khanh đột nhiên cảm thấy cả người mình sợ hãi, giống như có cơn gió lạnh thổi sau gáy . Nữ nhân này, đến tận cùng muốn giở trò gì đây?

      Mặc Tử Khanh 5 tuổi con trai của Hoa Quế, bây giờ là con trai của Mộc Tâm nàng. Theo , chồng của nào sớm ợ ra rắm rồi. Mặc dù có chút đáng tiếc, xuyên qua thành quả phụ, đáng tiếc hơn nữa là thể xem được dáng vẻ nam nhân có thể sinh ra con trai nghiệt, chỉ là có đại mỹ nhân nhưng có tiểu mỹ nam để cho nàng giày xéo cũng tồi.

      đem gian phòng lật tới lên trời, trừ người nàng có ngọc bội, thứ đáng giá cũng có. muốn đem ngọc bội đem bán, nhưng nghĩ lại đây là di vật duy nhất “Mẹ ruột” của Mặc Tử Khanh để lại, Mộc Tâm do dự nữa ngày cuối cùng cẩn thận đem cất kỹ.

      “Con trai ngoan, chúng ta thôi!”

      đâu?”

      “Kiếm tiền!”

      “Ngươi kiếm tiền?”

      “Hắc hắc, bán con trai!”
      windlove_9693nhoxbina thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :