1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh thiên kim thế gia - Tường Vi Nịnh Mông (11/333) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      TRỌNG SINH THIÊN KIM THẾ GIA


      Tác giả: Tường Vi Nịnh Mông

      Thể loại: trọng sinh, ngôn tình

      Convert: ngocquynh520

      Edit: miuhuynh05

      Độ dài: 333 chương

      Tình trạng edit: con rùa bò

      Giới thiệu

      Thiên kim thế gia Liễu Uý Hồng trọng sinh trở về năm 17 tuổi xanh.

      Lúc đó mọi thứ còn khống chế được, tất cả đều còn kịp cứu vãn.

      Bỏ lỡ tình thương của cha, phụ lòng mối thâm tình, làm suy tàn gia tộc...nàng muốn cứu vãn từng cái , sống lại cuộc sống hoàn mỹ cho bản thân!

      Sống phải đơn giản, tuy là sống đơn giản là nền tảng nhưng tuỳ lúc có thể sống xa hoa hoặc mộc mạc.

      Thỉnh thoảng giả heo, nhưng tuỳ thời mà biết giả heo ăn cọp nếu là heo rồi!

      Nếu đối thủ là cọp vậy giả heo ăn ; nếu đối thủ căn bản là heo vậy ???
      Bò đeo nơTử Mặc thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Quyển Thứ Nhất Ngày Xưa Lặp Lại

      Chương 1. Thời gian quay lại

      Liễu Uý Hồng hoàn toàn chút ấn tượng chuyện thời gian bắt đầu quay lại từ khi nào.

      Như bị làm phép, nàng ngồi yên lặng chiếc ghế dựa bị tróc da trong rạp chiếu phim cũ kỹ, toàn thân đều thể động đậy, chăm chú nhìn vô số hình ảnh của mình đời trước được chiếu màn hình sân khấu lướt qua rất nhanh.

      Đây rốt cuộc là thế nào?

      Nàng bất quá là chán muốn chết nên đêm khuya đến xem bộ phim điện ảnh thôi mà, cư nhiên lại gặp phải loại chuyện thần kì như thế này?

      Hôm nay là sinh nhật của nàng nhưng trừ bỏ chính bản thân nàng ra chắc là còn ai nhớ ngày này rồi. Bởi vì người thân của nàng cơ hồ đều còn sống đời này nữa.

      Chấm dứt ngày công tác bận rộn buồn chán, nàng kéo thân xác mệt mỏi ngang qua rạp chiếu phim cũ kỹ này bỗng nhiên biết sao muốn tiến vào xem bộ phim.

      có lý do gì cả đơn giản bởi vì nàng muốn trải qua sinh nhật của mình ở cái phòng thuê như cái chuồng bồ câu đó.

      Nhớ năm đó, sinhnhật 18 tuổi của nàng tổ chức ở căn phòng xa hoa nhất Quốc Tân quán ở kinh thành. Khách tham dự ngày hôm đó đều là những nhân vật nổi tiếng bậc trung lưu trở lên, nàng khi ấy như công chúa mặt trăng được vây quanh bởi rất nhiều vì sao trong vũ trụ.

      Khi đó nàng tinh thần phấn chấn chưa từng nghĩ chính mình nhiều năm sau lại rớt xuống phàm trần, biến thành tiểu trí thức trong vô vàn người, trải qua cuộc sông rất bình thường.

      Như mà nàng còn đỡ hơn em họ ở trong tù và chị em họ phải bán hết nữ trang, châu báu để đổi lấy tiền mặt để chi tiêu trong gia đình. Nàng bây giờ phải tốt hơn họ sao?

      Cầm vé vào phòng nàng mới phát ra cư nhiên trong phòng này chỉ có mình nàng.

      Ha hả... Nàng có thể tự tưởng tượng là chính mình bao hết phòng này ?

      Liễu Uý Hồng tự giễu cười cười, đạp lên mặt đất đầy vỏ hạt dưa và vỏ chai rỗng tiến đến chỗ ngồi, ngồi xuống.

      Thiết bị của rạp chiếu phim này quả thực rất cũ rồi, màn hình dường như có cái gì đó bất hợp lí giống như là có vài chỗ bị hư hại nhưng thấy . thanh bị tạp ảnh hưởng lớn, ong ong ong tiếng của dòng điện nghe còn hơn tiếng của bộ phim.

      Liễu Uý Hồng cũng để ý, đến đây vốn chỉ để giải sầu chứ muốn coi phim.

      Trải qua công tác hồi sáng quả nàng mệt muốn chết, đặt tay lên tay ghế dựa, tay còn lại chống má, suy nghĩ vẩn vơ.

      màn ảnh chiếu cái gì nàng hoàn toàn để ý, ngẫu nhiên liếc vài cái, nội dung phim là về thiên kim tiểu thư vì lấy tiểu tử nghèo chống đối lại gia tộc.

      Thực cũ rích, thực Quỳnh Dao.

      Ha hả, thiên kim tiểu thư? ra trước kia nàng là thiên kim thế gia nhưng giờ...

      Nàng mơ mơ màng màng phát ngốc ra. biết tỉnh lại khi nào, nàng phát ra nội dung bộ phim dướng như có cái gì đó thích hợp -----

      Vì sao mặt mình xuất hiên màn ảnh?

      Nàng trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh quen thuộc màn ảnh kia, toàn thân trừ bỏ ánh mắt còn lại tất cả như mất cảm giác.

      Năm 27 tuổi nàng làm việc cho công ty bị thủ trưởng quấy rối, quẫn bách quá bèn từ chức;

      Năm 23 tuổi, cha mất, trước khi ông vô cùng áy náy nhìn về phía nàng;

      Năm 21 tuổi nam tử nàng tín nhiệm nhất lại tuyệt tình, phản bội nàng;

      Năm 20 tuổi, ông nội bị bệnh tim tái phát qua đời, các trưởng bối trong nhà lần lượt phạm sai lầm con đường chính trị, toàn bộ gia tộc gặp phải "thù trong giặc ngoài" mà bị xuống dốc nghiêm trọng;

      Năm 18 tuổi là ngày sinh nhật long trọng nhất của nàng;

      Còn có . . .

      Còn có . . .

      Đột nhiên mọi thứ trước mắt nàng biến mất.

      Sau đó nàng rơi vào bóng tối vô biên.

      . . . . .

      "Đốc đốc đốc, đốc đốc đốc . . ."

      Có tiếng gõ cửa vang lên đem nàng từ trong giấc ngủ dài tỉnh dậy. Nàng dụi dụi mắt còn chưa hoàn toàn thức dậy, lại nghe có người nhàng gọi.

      " Vi Vi tám giờ rồi nên ăn điểm tâm nga"

      Vi Vi?

      Đây là nhũ danh của nàng mà, rất nhiều năm rồi còn ai kêu nàng như vậy?

      Nàng còn trong mộng, chưa tỉnh ngủ sao?

      Liễu Uý Hồng nhảy dưng lên, đột nhiên phát mình phải ngủ cái giường trong phòng thuê kia.

      Nàng tâm thần chấn động, xốc chăn lên nhảy xuống giường. Tất cả mọi thứ trước mắt làm cho nàng thể suy nghĩ được gì, nơi xa lạ mà quen thuộc này chính là phòng . . .nàng ở mười mấy năm, là khuê phòng của nàng mà.

      "Vi Vi, Vi Vi!"

      thanh ngoài cửa lại vang lên.

      Nàng rốt cuộc cũng nhớ ra, đó là tiếng Dung tẩu - trong số những người phục vụ trong nhà nàng.

      "Ai!"

      Ma xui quỷ khiến, nàng hốt hoảng lên tiếng. Tình huống tại rốt cuộc là sao?

      tiếng đáp lại này làm cho Dung tẩu ngoài cửa cuối cùng cũng im lặng lại. Sau đó tiếng bước chân của nàng (Dung tẩu) dần dần xa, đại khái chắc là còn có việc.

      Liễu Uý Hồng rảnh bận tậm chuyện của Dung tẩu bởi vì ánh mắt nàng như bị đóng đinh tại cái lịch bàn bàn đọc sách.

      Ngày lịch chính là ngày nghỉ hè năm nàng tốt nghiệp trung học. Lúc này, nàng vừa mới thi tốt nghiệp trung học xong, chuẩn bị thi đại học.

      Hơn nữa ngày này vừa vặn còn là ngày sinh nhật 17 tuổi của nàng a!

      Nàng thiếu chút nữa la hoảng lên, ngay lặp tức nàng như nghĩ tới cái gì, tức tốc chạy như gió vào phòng vệ sinh, bổ nhào vào bồn rửa mặt trướ.

      Khi nhìn đến thiếu nữ trong gương có gương mặt xinh đẹp mang theo chút phấn nộn trẻ con nàng mới tin chính mình gặp phải tao ngộ lỳ bí.

      Nàng trở về thời 17 tuổi lần nữa!

      "Vi Vi, con còn chưa khoẻ sao?"

      Dung tẩu lại giọng thúc giục nàng rời giường. Nếu như là bình thường chắc Dung tẩu dong dài như thế nhưng hôm nay là ngày trọng đại.

      Liễu uý hồng như vừa mới tỉnh mộng. Nàng cố nghĩ quá nhiều, nhánh chóng rửa mặt, đem mái tóc rối bù đen nhánh ở sau ót cuộc thành cái đuôi ngựa đơn giản, rồi đến tủ quần áo tuỳ tiện lấy bộ váy màu vàng nhạt mặc vào.

      Nàng mở cửa phòng ra dựa vào trí nhớ quẹo về hướng phòng ăn.

      Mỗi khi từng bước nàng đều cảm thấy rất kích động. Trái tim đập thình thịch dữ dội vừa hưng phấn cũng vừa sợ hãi. Nàng sợ khi mình nháy mắt cái mộng đẹp còn.

      Cho dù là mộng . . . hãy để cho nàng ở nơi này nhiều hơn giây hoặc thời gian ở đây ngưng lại giây cũng đủ rồi.

      Gia tộc của nàng chính là gia tộc hiển hách nhất nước Hoa Hạ, mà ông nội của nàng Liễu lão gia là trong số những vị lão nhân có quyền thế nhất nước Hoa Hạ này. Ông theo thái tổ bình định thiên hạ trải qua nhiều phong ba vẫn như cũ đứng sừng sững ngã. Khi nàng 17 tuổi lúc này lão nhân gia còn đài, nhàng gõ quải trượng (cây gậy á) toàn bộ Hoa hạ quốc liền rung chuyển.

      Nhưng mà sau khi ông nội qua đời đột ngột, con cháu đời thứ hai của Liễu gia con đường chính trị liên tiếp phạm phải sai lầm, phần nguyên nhân từ nội bộ mà phần cũng do các thế lực khác chèn ép từ bên ngoài.

      Sau đó thế gia uy phong hiển, hách giàu, có nhất Hoa Hạ liên tiếp bị đả kích từ đó về sau ngã xuống hoàn toàn. Ba của nàng bị điều từ chức vị vốn có sang chức vị nhàn hơn, sau đó lại bị nhiễm bệnh nặng mà qua đời.

      Mặt khác trong nhà các chú bác, các em họ cũng liên tiếp gặp phải đủ loại cản trở, có vài người thậm chí còn bị vào tù.

      Thế gia danh môn từng hưng thịnh nhất hoàn toàn bị quét ra khỏi bản đồ chính trị Hoa Hạ quốc giống như "hoa vàng ngày mai" (giống như là việc qua).

      Tan đàn xẻ nghé!

      Liễu Uý Hồng tuy là con cháu trong nhà nhưng lại là con nên bị liên luỵ đến sóng gió chính trị bên trong nhưng do ông nội qua đời, ba thất thế nên nàng phải gặp cảnh tình bị phản bội tình cảm. Ngay sau đó bao lâu ba nàng cũng mất.

      Tinh thần cả người nàng như sụp đổ, cơ hồ mất dũng khí tiếp tục sống, Về phần vòng luẩn quẩn giữa các con cháu thế gia nàng có tư cách cũng như nguyện ý tới gần. Sau khi ba mất vài năm nàng như là cái xác hồn, làm rồi tan tầm, sống có lý tưởng, cảm thấy như cuộc sống mất ý nghĩa.

      Nhưng mà tại nàng quay về lúc 17 tuổi, về lúc mà cơn ác mộng còn chưa có bắt đầu!

      Nàng nhàng nắm chặt hai quả đấm, ở trong lòng thầm thề ——

      Ngay lúc này đây, nàng phải nghịch thiên sửa mệnh, đem vận mệnh bi thảm của mình cùng gia tộc sửa lại lần nữa!
      --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------
      linhdiep17 thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 2. Ngày quan trọng

      Sau khi tâm tình bình tĩnh lại đôi chút nàng rất nhanh nhớ lại hôm nay là ngày "quan trọng" gì.

      Bởi vì hôm nay chỉ là sinh nhật nàng mà còn là ngày đại thọ 80 tuổi của ông nội nàng.

      Đúng vậy, Liễu Uý Hồng cùng ngày sinh nhật với ông nội. biết có phải vì duyên cớ này nàng vừa sinh ra lại được ông nội rất thích. Khi nàng được 7 tuổi mẹ bị bệnh nặng qua đời, nàng được ông bà nội đón về Thanh Tùng viên ở cùng, cho nên nàng ở dưới dưới gối ông nội mà lớn lên.

      Ở Liễu gia trong các cháu đời thứ ba đây là chuyện rất vinh quang, là chuyện có hai. Nhưng bởi vì nàng là cháu theo quan niệm truyền thống, có khả năng thừa kế "gia nghiệp" nên các trưởng bối khác trong nhà có di nghị gì.

      Ở trong gia tộc của nàng cái gọi là "gia nghiệp" đương nhiên phải chỉ tài sản trong nhà mà là chỉ về tài sản về chính trị, phải có phụ nữ theo chính trị mà nó qua ít nên thể coi là lẽ thường được.

      Từ nàng ở lại Thanh Tùng viên, tất nhiên đó là ở nơi nổi tiếng nhất Hoa hạ quốc - hoàng gia lâm viên, cũng chính là nơi có nhiều người làm công nhất Hoa Hạ quốc nên bị gọi đùa là " đại nội" cấm địa.

      Rất nhiều năm trước, Liễu lão gia chuyển vào dây cư trú.

      Đây chỉ là tượng trưng cho địa vị, thân phận mà còn cần công tác bảo vệ.

      Những người bình thường chỉ có thể đứng ở xa xa ngoài tường đỏ ngói xanh nhìn lên chỗ thần thánh này vài lần mà Liễu Uý Hồng mỗi ngày lại ra vào sinh hoạt thường ngày.

      Đời sống vật chất khác hẳn người bình thường khiến cho Liễu Uý Hồng đến tận bây giờ vẫn coi thường cái gọi là "xa xỉ", ''xa hoa" của thế gian.

      Sau này khi nàng sống trong kiếp tiểu trí thức nghe các đồng nghiệp khoe khoang chính mình mua sắm cái gì ở Paris, Italy nghỉ phép,. . .nàng cảm thấy đề tài này chẳn có gì đặc biệt.

      Từ nàng theo ông nội ngồi phi cơ riêng mà xa làm thế nào có thể hâm mộ những thứ này, sử dụng hơn nửa năm tiền lương lại phải ngồi chen chúc trong khoang phổ thông, theo đoàn châu Âu cưỡi ngựa xem hoa cái gì đó cảm thấy cao cấp lắm rồi đúng là tầm thường.

      Nhưng cho dù vậy nàng cũng cười nhạo người khác. Người ta dùng là nửa năm tiền mồ hôi nước mắt của chính mình mà nước ngoài chuyến, tâm tình thoả mãn, lại được bọn tỷ muội hâm mộ có cái gì tốt chứ?

      Cho nên chuyện xã giao với đồng nghiệp nữ trong công ty, Liễu Uý Hồng coi như làm cũng tệ lắm. Tất cả mọi người cảm thấy nàng là người hiền hoà, dịu dàng, rất ít cùng người khác so đo, lại càng thích lén cùng người khác chuyện bát quái, cũng rất thích giúp đỡ người khác, mặc dù có chút thanh cao nhưng cũng coi là hoà đồng.

      Chính là các nàng cũng biết , Liễu Uý Hồng mang khuôn mặt bình thản dịu dàng như vậy lại che dấu tâm tư vỡ nát.

      Nhưng giờ phút này mặt Liễu Uý Hồng lại tràn đầy ánh sáng khác thường.

      Nếu ông trời cho nàng cơ hội sống lại từ đầu nàng nhất định phải nên nắm chắc tốt!

      dọc theo phương hướng quen thuộc trong trí nhớ, Liễu Uý Hồng đến phòng ăn.

      Bên cạnh bàn ăn là hai vị lão nhân gia ngồi từ lâu, chậm rãi dùng bữa sáng. Nhìn thấy Liễu Uý Hồng đến, bọn họ liền ngừng ăn đồng thời hướng về phía nàng cười hiền lành.

      Là ông nội và bà nội!

      Liễu Uý Hồng khó có thể ức chế tâm tình kích động của mình bước nhanh về phía trước, vị kia đáng người gầy ôm ấy nàng từ phía sau lưng, đúng là bà nội rồi, tinh thần lẫn sức khoẻ của bà vẫn còn tốt. Nàng nhàng run rẩy lêu tiếng "bà nội".

      "Tiểu nha đầu lại làm sao nữa rồi?"

      Liễu lão gia cười ha hả, mặt uy nghiêm tràn đầy nét hiền hoà. Người bên ngoài rất khó tưởng tượng được vị lãnh đạo nổi tiếng lạnh nhạt, tác phong cứng rắn lại có mặt ôn nhu như vậy. Cũng chỉ với cháu nuôi dưới gối của mình ông cụ mới có thể có hoà khí đó.

      Bà nội trở tay vỗ vào tay Liễu Uý Hồng, mang bộ dạng tất cả: "Tối hôm qua con cùng ba cãi nhau trong điện thoại phải ? Trách được hôm nay cả buổi mới dậy, có phải tối qua ngủ ngon ?"

      " có, cháu rất tốt"

      Liễu Uý Hồng ý thức được mình nên tiếp tục luống cuống như vậy vội hướng ông nội và bà nội ngọt ngào cười cái, rồi đến chỗ ngồi của mình ngồi xuống. Trước mặt nàng đem lên bữa ăn sáng khá đơn giản, là món bánh mì và sữa tươi nàng hay dùng.

      Cuộc sống "đại nội" cao như bên ngoài tưởng tượng, về vật chất cũng khác nhà giàu bên ngoài là mấy.

      Bà nội nàng "cùng ba cãi nhau" cũng phải là có nguyên nhân.

      Đời trước Liễu Uý Hồng cùng ba là Liễu Thành Bang quan hệ tốt lắm.

      Nàng 7 tuổi mẹ mất, ba lại công việc bận bịu, thời gian hai người ở chung vô cùng ít. Về sau ba lấy mẹ kế có thêm em trai hơn nàng 10 tuổi tên Liễu Thế Huy giữa hai cha con nàng càng khó có thể sống chung.

      Chủ yếu là Liễu Uý Hồng tình cảm với mẹ rất sâu nặng, lại thấy sau khi mẹ mất hai năm ba liền lấy mẹ kế có cảm giác là ông ấy tôn trọng mẹ. Sau này khi lớn lên nàng mới hiểu được là ba bất đắc dĩ.

      Con cháu nhà quan phải thừa kế cơ nghiệp của gia tộc cha nàng cũng như vậy nên đến lúc ông 30 tuổi mà vẫn còn độc thân đối với con đường làm quan tốt, xuống. Ở tại quốc gia này quan viên mà độc thân làm cho người ta cảm giác thực tế -- huống hồ thực tế mà ba cũng cần người chiếu cố cuộc sống.

      Kiếp trước, trước khi ba lâm chung mấy tháng, Liễu Uý Hồng mực ở cạnh bên chăm sóc ông nên tình cảm cha con mới có thể chính thức được xây dựng lại. Nhưng khi nàng vừa mới phát là ba thương mình biết bao nhiêu ông lại bệnh bất chợt rồi qua đời.

      Lần này nàng giẫm lên vết xe đổ lần trước, bỏ lỡ phần thương thầm của ba.

      Liễu Thành Bang hôm nay đảm nhận chức thị trưởng Nam Đô tỉnh Nam Phương. Thành phố Nam Đô là thành phố lớn và nổi tiếng nhất vùng duyên hải Nam Phương.

      Dùng bữa sáng xong Liễu lão gia và Liễu lão phu nhân liền đến phòng khách, cùng chờ đợi mọi người hôm nay đến chúc thọ.

      Hôm nay là đại thọ 80 tuổi của lão gia, nhưng cũng chỉ là làm ở trong nhà, là dịp để con cháu tụ họp có thông tri bất luận kẻ nào. Tuy rằng cán bộ lãnh đạo làm thọ tiệc là truyền thống của Đảng nhưng Đảng cùng quốc gia nhất định phải có chút tâm ý.

      Danh vọng của lão gia tử rất cao, trước mắt cũng còn đảm nhiệm chức vụ.

      Chính là lãnh đạo cấp quốc qia!

      Có thể xuất ở ngày sinh nhật của lão gia trừ bỏ con cháu Liễu gia cũng là nhân vật tầm thường.

      Liễu Uý Hồng lại trở về căn phòng của mình, đóng cửa chặt chẽ, tựa vào ván cửa khẽ thở.

      Nàng vẫn còn thích ứng được.

      Nhưng là nàng còn thích ứng được lâu hơn. Đợi lát nữa các nhân vật trung tâm của gia tộc Liễu thị tụ hội trung ở trong phòng khách, nàng lần nữa thấy nhóm thân nhân "xa cách lâu".

      Trong đó có huynh đệ tỷ muội có tình cảm vô cùng tốt với nàng, cũng có thành viên gia tộc nghi ngờ bất mãn nàng nhưng bây giờ nghe bọn họ đến Liễu Uý Hồng chỉ cảm thấy vui mừng cùng cảm ơn.

      Nhưng mà còn có người hôm nay cũng xuất . . . người kia ở thời điểm nàng cần nhất lại hung hướng tim nàng chém đao!

      Nếu nàng có nhớ lầm hôm nay chỉ là đại thọ 80 của ông nội mà còn là trong các bước ngoặt định mệnh của nàng.

      Quả nhiên chân chính là "ngày quan trọng"


      --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------
      linhdiep17 thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 3: Người Liễu gia

      Mặt trời dần dần lên cao đến 9 giờ sáng Thanh Tùng viên bắt đầu náo nhiệt hẳn lên.

      Liễu Uý Hồng lại đánh giá chút gương mặt của mình trong gương xác định dáng vẻ mình có bất cứ vấ đề gì mới mở của phòng ra ngoài.

      "Vi Vi tỷ"

      Nàng vừa mới tới phòng khách chợt nghe mọi tiếng gọi thanh thuý vang lên. có gương mặt bầu bĩnh, mặc bộ váy hoa hướng nàng tời, tuy rằng chỉ có bộ thôi lại làm cho người ta có cảm giác rất nhanh nhẹn.

      tràn ngập sức sống này chính là con của nhị thúc Liễu Định Bang, Liễu Uý Nhiên, năm nay 14 tuổi học năm hai trung học.

      Liễu lão gia có bốn người con, hai trai hai . Cha Liễu Uý Hồng là con cả, ba người con còn lại lần lượt là trưởng nữ Liễu Mỹ Quân, thứ nam Liễu Định Bang, thứ nữ Liễu Thục Quân.

      "Tiểu Nhiên muội đến rồi à? Tiểu Duy đâu?"

      Tiểu Duy chính là song sinh của Liễu Uý Nhiên, Liễu Thế Duy. Lại tình cảm cảu Liễu Uý Hồng với em họ này vô cùng tốt, nhìn thấy nàng đến kìm lòng được lôi kéo tay nàng chuyện phen.

      Liễu Uý Nhiên cười tiếng, khuôn mặt hai cái tiểu đồng tiền nhàn nhạt theo nụ cười của nàng mà lộ ,vừa dí dỏm lại đáng .

      Nàng chỉ ngón tay đến góc khác trong phòng khách, cười : "Ba mẹ cùng Tiểu Duy chuyện cùng ông nội ở đấy."

      Liễu Uý Hồng cũng sớm nhìn thấy vợ chồng Nhị thúc.

      đời trước quan hệ của nàng cùng hai vị trưởng bối này cũng thường thường thôi nhất là thái độ của nhị thẩm Vệ Linh Linh đối với nàng tốt. Chẳng qua là ở trước mặt ông cụ Vệ Linh Linh dám cho Liễu Uý Hồng xem sắc mặt thôi.

      Nguyên nhân chính Liễu Uý Hồng cũng hiểu được. Đồng dạng là cháu nhưng ông cụ cũng chỉ đặc biệt thân thiết với mình nàng, còn đối với hai em Liễu Thế Duy và các cháu ngoại đều là thái độ tương đối nghiêm túc.

      Cho nên nhị thẩm vẫn xem nàng vừa mắt, thỉnh thoảng cấp cho nàng chút khó chịu tranh thủ nàng vài câu. Khi đó nàng tâm cao khí ngạo cũng quản nhị thẩm là trưởng bối đồng dạng cấp lại nàng sắc mặt.

      Thương xuyên như vậy nên quan hệ hai người càng lúc càng kém. May mắn Liễu Uý Nhiên có vì vậy mà cùng nàng sinh trở ngại -- trời sinh Liễu Uý Nhiên rất ngây thơ hoàn toàn có tâm tư "tranh thủ tình cảm" nên làm cho mẹ nàng rất là lo lắng.

      "Nhị thúc nhị thẩm hảo. Tiểu Duy chào em"

      Liễu Uý Hồng lôi kéo tay Liễu Uý Nhiên đến trước mặt vợ chồng Liễu Định Bang để chào hỏi.

      Vệ Linh Linh lộ vẻ kinh ngạc nhìn nàng. Trong tiềm thức cháu này cũng có kính cẩn đối với mình như thế này, tuy rằng cũng có chào hỏi nhưng giọng điệu tuyệt có chân thành như vậy. Đặc biết khi nàng hướng mình vấn an còn hơi hơi khom người biểu mười phần tôn kính. . . . .Hôm nay mặt trời mọc ở hướng tây à?

      A có lẽ ở trước mặt ông cụ giả bộ làm thục nữ . Hừ tiểu nha đầu chính là muốn ông cụ quan tâm.

      Vệ Linh Linh thản nhiên gật đầu thêm gì nhưng Liễu Định Bang còn hỏi Liễu Uý Hồng vài câu chuyện thi đại học biểu rất quan tâm.

      Liễu Uý Hồng biết nhị thẩm nghĩ gì nhưng nếu nàng sống lại lần nữa cùng ngườ trong nhà so đo mấy chuyện này.

      Bất luận như thế nào bọn họ đều là người nhà. Vệ Linh Linh tuy bình thường có thái độ tốt với nàng nhưng là có hại nàng. Sau khi Liễu gia sụp đổ, công việc của Liễu Định Bang ở tổ bộ cũng đứng lên được. Ngược lại Vệ Linh Linh lại rất kiên cường, người vừa làm, vừa chiếu cho chồng con, lại còn đưa được em Liễu Thế Duy, Liễu Uý Nhiên vào học trường đại học điểm.

      Về điểm này Liễu Uý Hồng cũng rất bội phục nhị thẩm. Ngà có lẽ thích mình nhưng nàng lại là người vợ tốt người mẹ hiền.

      Cho nên Liễu Uý Hồng sau vấn an Vệ Linh Linh có lập tức bỏ mà ngồi xuống kế Vệ Linh Linh cùng nàng chuyện.

      "Nhị thẩm con chuẩn bị điền vào phiếu nguyện vọng nên muốn tham khảo chút ý kiến của thẩm."

      "A? Con hỏi ý kiến của ta hả?"

      Vệ Linh Linh lại càng kinh ngạc hơn nữa. Liễu Uý Hồng vây mà chủ động thân cận với mình?

      "Ta phải làm bên công tác giáo dục nên chắc cũng cho con được ý kiến gì." Vệ Linh Linh lắc đầu. Nàng xuất thân cũng chỉ là thứ nữ, làm công tác ở bộ vê sinh trung ương, lời này cũng phải từ chối. Dĩ nhiên nếu đổi là trưởng bối khác trả lời lạnh nhạt như thế.

      Liễu Uý Hồng vẫn tươi cười như cũ, vô cùng thành khẩn mà : "Thẩm là trưởng bối của con, kiến thức tổng quát so với con tốt hơn nhiều. Con cũng biết nên điền cái gì mới tốt, lúng túng đây." Kỳ trong lòng nàng sớm xác định chính mình nên học trường nào mới tốt, như vây chỉ là muốn tìm đề tài cùng nhị thẩm chuyện để xoa dịu quan hệ căng thẳng của hai người thôi.

      trải qua kiếp trắc trở Liễu Uý Hồng mới cảm nhận sâu sắc được người nhà là quan trọng cỡ nào. Nàng nguyện ý cố gắng cùng người môt nhà cải thiện quan hệ.

      "Như vậy a. . . . ."

      Được Liễu Uý Hồng tâng bốc, Vệ Linh Linh trong lòng rất thoải mái, trong mắt cuối cùng cũng có vài phần ý cười thiệt tình.

      "Kia, con trước cho thẩm nghe chút suy nghĩ của con , thẩm thay con phân tích"

      "Tốt! Cám ơn nhị thẩm!"

      Liễu Uý Hồng sợ buồn nôn, hướng Vệ Linh Linh cuối đầu kính trọng. Là người ai cũng dễ mềm lòng hơn nữa bản chất Vệ Linh Linh xấu, chỉ là lòng dạ có chút hẹp hòi, lại cùng Liễu Uý Hồng trò chuyện chút nên khí giữa hai người trở nên rất hài hoài. Liễu Uý Nhiên nhìn thấy cảnh này rất là cao hứng vì quan hệ giữa mẹ và chị họ còn căng thẳng như trước.

      Người nhà đúng là càng hoà thuận càng vui vẻ.

      Khi chuyện hai con Liễu gia cùng nhà các nàng cũng tới Thanh Túng viên.

      Hai hàng lông mày Liễu Uý Hồng chợt nhíu lại rồi dãn ra rất nhanh.

      So với nhị thẩm Vệ Linh Linh nàng lại càng thích nhà kiêu căng của đại .

      Liễu Mỹ Quân năm nay 50 tuổi làm ở uỷ ban trung ương, nhưng mà nàng bảo dưỡng dung nhan rất tốt nên nhìn thấy có vẻ trẻ hơn tuổi thực tế vài tuổi. Nhưng biết làm sao người nàng luôn mang theo cái loại khí chất ngạo mạn cao cao tại thượng, mà đêì này cũng ảnh hưởng đến ba đứa con của nàng.

      Chồng của nàng cũng giống nàng là cán bộ cao cấp nhưng ở trước mặt người vợ cường thế vẫn có chút yếu thế.

      Ba đứa con của họ đều lớn hơn Liễu Uý Hồng, trưởng tử Văn Ứng Khâm năm nay 25 tuổi, trưởng nữ Văn Thơ kì 21 tuổi và thứ nữ Văn Thơ Hân 18 tuổi. Hai con đều rất giống mẹ, trừ bỏ xương gò má cao kia là giống hệt ngoại còn cái tính khí kia cùng tính nịnh bợ có khác gì, quả là cùng khuông đúc ra.

      Nhưng mà các nàng đối với em họ Liễu Uý Hồng rất "thân thiết", thậm chí có điểm nịnh bợ, cả ngày "Vi Vi" dài "Vi Vi" ngắn. Nhưng loại "thân thiết" này là bởi vì Liễu Uý Hồng rất được lòng ông cụ mà thôi.

      Cả nhà đó dối trá!

      Ở đời trước khi Liễu gia sụp đổ cả nhà đại cũng gặp xui xẻo lớn. Văn Ứng Khâm bởi vì gặp phải vấn đề kinh tế mà bị ngồi tù. nhà bọ họ ỷ vào cái danh Liễu gia mà rêu rao bên ngoài sao trách được khi Liễu gia sụp đổ người ta đều xuống tay trả thù nặng.

      Nếu có thể Liễu Uý Hồng cũng muốn trông nom gia nhà đại nhưng với tình hình tại được. Nàng bắt đầu hiểu được cái gì gọi là "Nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn" (cái này đại loại là người quang vinh cả họ quang vinh và ngược lại người bị tổn hại cả họ cũng bị tổn hại).

      Gia nhà đại cho dù nàng muốn mặc kệ cũng phải trông nom, quyết thể để họ cứ như vậy mà gặp xui xẻo. Ai bảo bọn họ là người nhà làm chi? Bọn họ xảy ra chuyện ngược lại ảnh hưởng đến mình cùng tiền đồ của cha mình.

      Cái gì gọi là gia tộc? Người trong gia tộc thể chỉ lo cho thân mình mà phải tự mình quét tuyết trước cửa! (cái này nghĩa là khi người gặp khó khăn bất kể là gì cũng phải ra tay giúp đỡ)

      Về gia đình tiểu Liễu Thục Quân tương phản hoàn toàn với gia đình đại .

      Tiểu , dượng đều công tác ở tại quốc xí, là cán bộ trung tầng. Ở ngoài xem loại "quốc xí" này như đại miếu còn ở gia tộc hiển hách như Liễu gia lên nổi cái mặt bàn.

      Liễu Thục Quân cùng chồng Sở Vận Nam đều là tuýp người hướng nội, con trai độc nhất của họ Sở Tuấn Sinh 16 tuổi lại càng hướng nội hơn, giống như tiểu nương vậy.

      Người Liễu gia vừa tề tụ bao lâu, từng nhóm khách cũng kịp chờ tới cửa chúc thọ rồi.

      Mỗi người có tư cách đến Thanh Tùng viên chúc thọ đều có thể dùng từ "đại nhân vật" để hình dung trọng lượng cấp bậc của họ. Nhưng Liễu Uý Hồng lại chỉ quan tâm đến vị "khách".

      Người kia lập tức đến đây. . . . .

      --- ------ ------ ------ -----

      Tác giả: chương này chủ yếu là giới thiệu người nhà Liễu gia. . . . .Ách, dù sao cũng phải đem quan hệ các nhân vật giới thiệu trước đúng ? Tiểu cao trào đầu tiên rất nhanh xuất để mọi người còn tiếp tục ủng hộ bộ truyện này nga!

      --- ------ ------ ------ -----
      linhdiep17bảo xuyên đào thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 4: vị hôn phu

      Bởi vì cha Liễu Uý Hồng Liễu Thành ở Nam đô thị có nhiệm vụ ngoại giao quan trọng rời được nên thể đến chúc thọ cho cha, vì vậy nhiệm vụ đứng tiếp khách liền do Liễu gia thứ tử Liễu Định Bang cùng các muội muội và muội phu cùng làm.

      Liễu lão gia cùng Liễu lão phu nhân đương nhiên ngồi ở chủ vị để đợi khách đến thăm là tốt rồi.

      Phần lớn đời thứ ba đều là những thiếu niên nên cần theo trưởng bối ra cửa tiếp khách mà Liễu Uý Hồng cũng là thuộc đời thứ ba nên đương nhiên cũng . Lão phu nhân sợ Liễu Uý Hồng đợi bọn họ đến nhàm chán, cười : "Vi Vi, con mang các huynh đệ tỷ muội đến nhà ăn ngồi chút ."

      Bà vừa xong sắc mặt Vệ Linh Linh liền biến đổi tốt lắm. Ai, nha đầu Vi Vi kia thuỷ chung là người được sủng ái nhất trong nhà, cái gì đều là do nàng dẫn đầu!

      Liễu Uý Hồng liền "Ai" tiếng, tiếp đón các thế hệ hướng nhà ăn tới. Nếu ít người chú ý vốn là nàng có thể ngồi trong phòng chút, nhưng có câu này cùng với các huynh muội và vài "đại nhân" ở đây tất nhiên thể thuận lợi.

      Người trẻ tuổi tụ tập ở cùng nơi cười cười ra vẫn rất vui vẻ. Ngay cả Sở Tuấn Sinh xưa nay hướng nội cũng tười cười vài phần.

      Mặc dù Liễu Uý Hồng rất cao hứng khi nàng cùng huynh đệ tỷ muội "cửu biệt trùng phùng" (xa cách lâu gặp lại), nhưng lại có chút yên lòng, thường thường ngẩn đầu lên liếc mắt nhìn đồng hồ báo thức tường. May mà ngồi chung đều phải là người mẫn cảm nên có ai chú ý đến khác thường của nàng.

      Thời điểm 10.30 đến rất nhanh, Dung tẩu vào nhà ăn với Liễu Uý Hồng: "Vi Vi, lão gia cho gọi con ra ngoài lát có khách muốn gặp con."

      Gia đình bọn họ cứ như vậy giống thương nhân người ta gọi cái gì mà "tiểu thư thiếu gia".

      Văn gia tỷ muội đồng thới lộ ra ánh mắt hâm mộ. hổ là theo ông mà lớn lên cơ hội lộ mặt nhiều giống như các nàng . . . . . .

      Liễu Uý Hồng kêu "đến đây", hít hơi sâu rồi mới đứng dậy theo Dung tẩu ra ngoài.

      Rất xa nàng liền thấy được người kia.

      Phương Đông Lâm.

      Phương Đông Lâm 21 tuổi bình thường tuấn tuấn lãng, cười rộ lên như ánh mặt trời. vẫn như cũ như trong trí nhớ của nàng.

      Nàng toàn tâm toàn ý tín nhiệm , cảm thấy rất đáng tin cậy nên có cái gì đều tâm với . luôn cưng chiều sủng nịch nàng, thoả mãn mọi cầu nàng đưa ra.

      Khi đó nàng cảm thấy chính mình rất hạnh phúc. Có được vị hôn phu hoàn mỹ như vậy được vô số nữ sinh cực kỳ hâm mộ thôi . . . . . .

      Mãi đến khi năm kia Liễu gia rơi đài nàng mới nhìn bộ mặt của !

      Nàng cuối đầu xuống để cho người ta nhìn thấy đôi mắt của mình. Nếu đôi mắt có thể phun ra lửa Thanh Tùng viên này sớm trở thành biển lửa rồi!

      "Ha ha, Vi Vi mau tới đây a."

      vị trung niên nam tử mặc tây trang màu sẫm đứng dậy ngoắc nàng.

      Đây là cha của Phương Đông Lâm, là cán bộ cao cấp ở bộ Tuyên Truyền, Phương Như Hải. Phương gia cũng là thế gia cách mạng nhưng cấp độ thấp hơn nhiều.

      Đồng dạng là "thế gia" nhưng bên trong khác nhau rất lớn.

      "Thế gia" đệ nhất dĩ nhiên là Liễu gia, là hào môn đại gia tộc chân chính, nắm giữ quyền lực trung tâm, uy phong hiển hách. Liễu lão gia chỉ cần dậm chân cái trong tứ cửu thành đất rung núi chuyển. Con cháu Liễu gia cùng những người phụ thuộc Liễu gia đủ để tạo thành thế lực khổng lồ, chân chính là quái vật lớn làm người ta dám ngẩng mặt.

      Còn đẳng gia tộc kế được gọi là "tiểu thế gia". Bọn họ cách quyền lực trung tâm gần cũng xa, ưu thế lớn nhất chính là quen thuộc địa phương, mạng lưới quan hệ rộng. số tân lão đại thường xuyên coi trọng các tiểu thế gia, lung lạc bọn họ để tăng thêm lực lượng, rất nhiều chuyện muốn làm phải có phương tiện thuận lợi. Nhất là khi đề cập đến các các bộ và uỷ ban trung ương, khi thời điểm có ít tranh cãi đủ để lên mặt bàn, các thủ trưởng lớn tiện ra mặt thường chính là các cấp dưới cũng là "bọn rắn độc" này ra mặt khai thông, tam hạ lưỡng hạ, đem chuyện giải quyết.

      Ở nơi này ngoài hai phe và trung gian ra còn có cỗ lực lượng mới trỗi dậy và dần bộc lộ tài năng những năm gần đây, đạo nhân. Những người này cũng chỉ là dựa và những biến động quỷ dị của chính trị mà nước cờ Nhất Phi Trùng Thiên để tốn sức mà đạt được quyền lực , cái này gọi là "thời thế tạo hùng".

      Mà Phương gia chính là trong những "tiểu thế gia".

      Trước kia ông lựa chọn đem nàng "gả" cho con trai độc nhất của Phương Như Hải, Phương Đông Lâm là có phen khổ tâm trong đó. Ông sợ nàng gả đến gia tộc cũng hiển hách như gia tộc mình phải chịu gò bó, mà gả cho Phương gia là "gả cho" nên tường lai người của nhà chồng dám chậm trễ nàng.

      Huống hồ khi đó Phương Như Hải cực kỳ cung kính với ông, toàn bộ là Liễu gia làm chủ như thiên lôi sai đâu đánh đó chân chính là "lính hầu". Phương Đông Lâm là sinh viên có tài của đại học thủ đô mọi thứ đều xuất chúng, lại hay lui tới với người ở còn mạnh vì gao bạo vì tiền lừa ông vui vẻ.

      Liễu Uý Hồng làm sao bị lừa đến xoay quanh chứ?

      Kiếp trước, chính là ngay hôm nay Phương Như Hải hướng ông đề nghị cho hai đứa đính hôn mà ông cuối cùng cũng đáp ứng. Trước đó Phương Đông Lâm theo đuổi Liễu Uý Hồng thời gian nên Liễu Uý Hồng cũng có hảo cảm đối với .

      Chờ Liễu Uý Hồng tốt nghiệp trung học, phụ tử Phương gia liền vội vã đám hỏi cùng Liễu gia.

      Trèo lên cây đại thụ che trời Liễu gia này đối với Phương gia chỗ cực tốt mà!

      Khi đó Liễu Uý Hồng nào biết dã tâm bừng bừng của Phương Đông Lâm. chỉ là nhìn trúng bối cảnh hùng hậu của nàng chứ căn bản là tia tình cảm với nàng?

      Sau đó khi Liễu gia vừa mới lộ ra xu hướng suy tàn, cách lúc sụp đổ còn xa Phương gia liền tức tốc cùng Liễu gia giải trừ hôn ước. chỉ như thế phụ tử Phương gia còn giúp đỡ người khác đối phó Liễu gia, mượn việc này mà leo lên gia tôc hào môn khác.

      Phương Đông Lâm từ hôn rối thèm quan tâm đến tình cảm của nàng. Ký ức này đến bây giờ nàng vẫn cón nhớ !

      Khi đó nàng còn ngây thơ bèn chạy đến nhà hỏi bị nhốt ở ngoài cửa. Nàng dùng sức gõ cánh cửa khắc hoa chỉ nghe thấy bên trong cánh cửa truyền đến thanh nam cười đùa ầm ĩ.

      Khi đó nàng mới hiểu được vị hôn phu mà mấy năm qua mình ái mộ chính là cái hạng người vô liêm sỉ này!

      Khi đứng trước mặt nàng lần nữa hướng nàng cởi mở mỉm cười, nàng chỉ cảm thấy ghê tởm.

      Bất quá tại phải thời điểm cảm khái quá khứ.

      Nàng cũng quên chuyện "đính hôn" này —— lúc này nàng cực kỳ muốn ngăn cản ông đồng ý lời cầu hôn của Phương gia!

      --- ------ ------ ------ ---

      Tác giả: Đặt ra bối cảnh cùng phương diện nội dung mà thể trích dẫn chút gì đó có sẵn. Mọi người cũng biết chỉ số thông minh của ta cùng chuyện thương nghiệp. . . . . Khụ khụ. . . . . . Cái kia thấp. . . . . .Phần dưới rốt cuộc cũng chuẩn bị tiến vào sắc thái cá nhân dồi dào của Tường Vi chỉ thích hợp với với các nàng biết xem xét tình hình thực tế. Tung hoa! (~\(≧▽≦)/~)

      --- ------ ------ ------ ---

      Miu: edit chương này mà ta đuối muốn chết. Về cái tình hình và nội tình trong chính trị và các gia đình lớn ta rành lắm nên biết có edit đúng nữa. Mong mọi người góp ý, chỉ bảo thêm.
      linhdiep17bảo xuyên đào thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :