1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh nghịch chuyển tiên đồ - Vụ Thỉ Dực

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      TRỌNG SINH NGHỊCH CHUYỂN TIÊN ĐỒ

      Tác giả: Vụ Thỉ Dực

      Corvert: Tamquay -TTV

      Nguồn raw: http://m.jjwxc.com/book2/1902746?origin ... &n=1902746

      Editor: Zio

      Giới thiệu
      Đây là câu truyện với đủ các thể loại chạm mạch, ngốc ngốc.

      Nhân vật chính mỗi khi khẫn trương quen thói giả vờ mặt than.

      Bàn tay vàng lớn nhất là đại ca, ngoài ra còn có hai đứa ngốc thích làm nũng, ham ăn;

      Phải chống lại Marry Sue luôn thích chiếm hết nam nhân tốt trong thiên hạ, đạt đến trình độ chơi xỏ nàng cả đời.

      P/S:

      1/Đây là nữ quỷ may mắn xuyên qua thành nam nhân của Mary Sue hắc ám. Sau đó là câu chuyện với đủ các kiểu chạy trốn nữ chủ, phòng ngừa nữ phụ, rồi dưới chỉ đạo của tên quỷ khác mà cố gắng khôi phục thân thể thực .

      2/Truyện này bắt đầu là nữ xuyên nam, cuối cùng khôi phục thân con !

      3/ Tu tiên thăng cấp.

      Nữ chủ Mary Sue hắc ám: Người của ta, vật của ta, những người khác đừng mơ tưởng chạm vào! Dám có tâm bất thường, ắt phải chết!

      Nữ phụ trọng sinh, bàn tay vàng : Đồ vật, nam chủ này nọ chính là công cụ hỗ trợ cho nữ chủ, cướp được ắt phải tiêu diệt!

      Thân là nam chủ thoát được: Tuyệt đối thể trở thành nam nhân trong hậu cung của Mary Sue hắc ám, ta vẫn nên cố gắng tu tiên .

      Nhân vật chính: Tư Lăng ┃ phối hợp diễn: Tư Hàn, Nguyệt Thiên Dạ, Tô Hồng Phi, Liễu Thành Phong, ...┃ cái khác: Mary Sue xuyên việt hắc ám, nữ trùng sinh bàn tay vàng

      *Mary Sue: Nhân vật nữ cực kỳ hoàn hảo, xinh đẹp, tài giỏi và được thích bởi nhiều chàng trai dù ta có làm bất cứ điều gì sai trái. Có thể tham khảo thêm về hình tượng này ở : https://gacsach.com/diendan/threads/mar ... tion.4529/
      Last edited by a moderator: 4/10/16
      Dion thích bài này.

    2. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      ☆, chương 1

      Đại lục Thương Vũ , biên giới phía Tây, thành Chiêu An.

      Ở trước cổng Tư gia, thiếu nữ bạo dạn giằng co cùng Ngũ trưởng lão của Tư gia.

      Lúc này, sắc mặt của hai người đều cực kỳ khó coi, ánh mắt nhìn chằm chằm của song phương đều trầm giống như có đại thù sống chết gì đó.

      Cách đó xa, vài kẻ lắm mồm nhìn xa xa, lén lút chỉ trỏ, thầm bội phục thiếu nữ kia, thế nhưng dám can đảm gây ầm ỹ với Tư gia. Ai mà biết Tư gia này là trong ba Đại thế gia tu tiên của thành Chiêu An, trong tộc có Kim Đan lão tổ trấn thủ. Những tu sĩ bình thường gặp phải Tư gia đều lễ ngộ vài phần, tuyệt đối dám chống đối Tư gia.
      Lại nhìn kia, bộ dáng xinh đẹp rực rỡ, tuy rằng biết người tu tiên có linh khí dưỡng thân thể, được trời cao ưu ái; bộ dạng, khí chất đều là cao cấp, nhưng dung nhan thiếu nữ này phải diễm lệ hơn vài phần so với những nữ tu sĩ tầm thường, khí chất cũng hết sức cao quý, nhìn xa xa, tiên tư phiêu dật, đúng là khó được. Lại nhìn tu vi, càng làm người chấn động, nhìn linh cốt bất quá chỉ 17 tuổi, thế nhưng là luyện khí kỳ tầng mười. Nếu ngoài ý muốn, phỏng chừng trước hai mươi tuổi, nàng ta tuyệt đối có thể thành công đến Trúc Cơ, trở thành trong những Trúc Cơ tu sĩ trẻ tuổi của Tây Cảnh này.

      Tại nơi Tây Cảnh với linh khí mỏng manh này, tu sĩ Trúc Cơ mà hai mươi tuổi tuyệt đối có thể được xưng là thế hệ kinh tài tuyệt diễm rồi. Rất nhanh, lại có người nhận ra thiếu nữ này chính là đệ tử của Nguyệt gia, cũng chính là ba Đại thế gia tu tiên còn lại của Thành Chiêu An, tên là Nguyệt Thiên Dạ.
      đến Nguyệt Thiên Dạ này cũng là truyền kỳ. Nghe trước năm 16 tuổi, nàng ta chỉ là kẻ ngũ linh căn hỗn tạp, dù tu luyện đến 16 tuổi nhưng vẫn chỉ là luyện khí kỳ tầng hai - tu vi mạt đẳng. Cái linh căn này nếu có công pháp cao cấp cùng với rất nhiều linh đan thượng phẩm, dù có cố gắng tu luyện nữa cũng chỉ có thể dừng lại ở Kim Đan kỳ, hơn nữa tiến độ vô cùng chậm chạp.
      Ai biết vào thời điểm khi Nguyệt Thiên Dạ 16 tuổi, lúc tu luyện nàng ta bị xá khí (khí bị rẽ sang hướng khác), thiếu chút nữa về chầu trời, bất quá may mắn, cuối cùng chỉ là trận sợ bóng sợ gió. Sau đó lâu, Nguyệt Thiên Dạ dường như đột nhiên chiếm được cái cơ duyên trời cho gì đó, tu vi giống như được đập tiên đan vậy, tăng lên vùng vụt. Chỉ trong năm, giúp cho nàng ta kiên cường tu luyện đến luyện khí kỳ tầng mười, trở thành thiên tài thể bỏ qua.

      Bất quá, tuy rằng Nguyệt Thiên Dạ có vẻ là nhân vật thiên tài, nhưng ở thành Chiêu An, ai mà biết Thiên tài chân chính phải tới là Song Tử của Tư gia. Đây mới thực là nhân vật thiên tài. 15 tuổi là tu sĩ Trúc Cơ, cho dù là ở đại lục Trung Ương cũng ít gặp, kể cả ở trong những đại tông môn kia, cũng có thể gọi là con cưng của trời.

      Thế mà ở Tư gia lại xuất hai thiên tài đồng lứa. người tên Tư Hàn, là biến dị trời sinh - Băng linh căn, 15 tuổi là Trúc Cơ; năm nay hai mươi tuổi, là tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ. người khác tên Tư Lăng, là đơn linh căn hệ hoả, cũng 15 tuổi đạt Trúc Cơ; năm nay vừa tròn 18 tuổi, là tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh cao.

      Nhưng mà, làm người ta đáng tiếc chính là; vào tháng trước, khi Tiểu Thánh Cảnh của Tây Cảnh mở ra, Tư Lăng dẫn dắt đệ tử của gia tộc, cùng với các đệ tử khác của Tam Đại thế gia Thành Chiêu Dương An, cùng nhau tiến vào Tiểu Thánh Cảnh lịch lãm. Theo người ta kể , ở Tiểu Thánh Cảnh gặp phải con thú cấp 6, vì cứu tên đệ tử của Nguyệt gia, bị trọng thương, tu vi cũng hạ xuống tới Trúc Cơ sơ kỳ.
      Cái này còn chưa tính, chuyện xui còn ở phía sau kia. Mà ngay mới vừa rồi, Nguyệt Thiên Dạ đến Tư gia cầu kiến Tư Lăng, ai ngờ lại gây xung đột với thị vệ giữ cửa của Tư gia. Nàng ta muốn xông vào Tư gia, lại khéo đánh nhau với Ngũ trưởng lão của Tư gia - Tư Danh - vừa về đến nhà.

      Tư Danh này năm nay 150 tuổi, là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, nào phải là người mà kẻ hậu bối luyện khí kỳ tầng mười có thể khiêu khích chứ? Chỉ là Nguyệt Thiên Dạ cũng ngông nghênh trời sinh, tuy rằng tu vi thấp, nhưng lại sợ tu sĩ Trúc Cơ, khí thế bức người, chịu lui về sau, tuyên bố muốn xông vào Tư gia. tên tiểu bối cũng dám làm ầm ĩ với , Tư Danh tự nhiên khách khí, vốn là muốn trực tiếp chém giết -- tại thế giới Tu Tiên, tu sĩ cấp thấp biết tự lượng sức, chọc phải tu sĩ cấp cao, bị giết cũng ai đồng tình -- nhưng ngay thời điểm khi xuất thủ, Tư Lăng biết làm thế nào lại xuất , gắng gượng thay Nguyệt Thiên Dạ nhận sát chiêu của .

      Tư Danh là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ thành danh lâu, có được loại Khí bổn mạng của mình, coi như chỉ dùng tám phần linh lực để đánh ra Khí Ngũ tuyệt, cũng đâu phải kẻ bị trọng thương như Tư Lăng có thể thừa nhận chứ? tình phát sinh quá đột ngột, ai có thể dự liệu rằng Tư Lăng - thiên tài của Tư gia - lại vì cứu thiếu nữ liên quan mà liều mạng đến có khả năng bị phế toàn bộ linh căn. Kết cục có thể tưởng tượng này khiến bao nhiêu người than thở thôi. Mắt thấy Tư Lăng bị choáng ngay tại chỗ, mọi người ở chỗ này đều có thể cảm thấy khí tức của Tư Lăng yếu dần .
      "Ông -- ông lại làm bị thương như thế!!" Đôi mắt đẹp của Nguyệt Thiên Dạ chớp chớp phẫn nộ, oán độc nhìn chằm chằm Tư Danh.

      Lúc này Tư Danh cũng đại loạn trong lòng, vội vàng chỉ huy người Tư gia chuyển Tư Lăng hôn mê về Tư gia. Lúc này cũng đầy bụng hỏa đối với Nguyệt Thiên Dạ, thậm chí sát ý càng lớn. tình này tới lui, vẫn là do Nguyệt Thiên Dạ biết tự lượng sức xông vào Tư gia mới biến thành tình cảnh như vậy.
      Tư Danh lo lắng thương thế của Tư Lăng, đâu còn bình tĩnh quan tâm nàng ta, lập tức phất tay áo cái, quát tiếng: "Cút!"

      Sóng kéo dài, giống như có hình có dạng, khiến cho toàn thân Nguyệt Thiên Dạ bị đánh bay ra ngoài. Nguyệt Thiên Dạ quỳ rạp mặt đất, bị uy áp[1] của tu sĩ Trúc Cơ dè nén khiến cho cách nào nhổm dậy, trong lòng tràn đầy khuất nhục xấu hổ. Càng làm cho nàng khó chịu là, Tư Lăng vì nàng mà nhiều lần bị thương nặng. Nam nhân tình sâu nghĩa nặng như thế, sao khiến lòng nàng rung động, cảm động triền miên được chứ? Cả hai đời cộng lại, đây là nam tử duy nhất nguyện ý vì nàng mà hi sinh tính mạng .

      [1]Uy áp: Áp lực của uy phong.

      Nhưng mà...

      Tư Lăng, vì sao chàng lại ngốc như vậy?

      ai quan tâm tới thiếu nữ bị ngã xuống đất này, dù sao trong mắt người bình thường, Nguyệt Thiên Dạ là kẻ biết tự lượng sức. ràng là tu sĩ cấp thấp, lại là kẻ tự biết thân, dám sinh ở cửa lớn Tư gia còn chưa tính, lại dám khiêu khích Ngũ trưởng lão Tư gia. Nếu phải đúng lúc đó thiên tài Tư gia xảy ra chuyện, người Tư gia sớm nhân cơ hội chém chết nàng ta ngay trước cửa để cảnh cáo rồi. Tin chắc người ở Nguyệt gia cũng hiểu được nguyên do, vì tên đệ tử lượng sức mà chống lại Tư gia.

      Tư gia náo động cả lên, cả tộc trưởng cũng hoảng sợ mà xuất quan thăm hỏi. Đợi khi biết được Tư Lăng gặp chuyện may, tộc trưởng Tư gia cắn hàm răng ngà đến phát ra tiếng két két.
      "Nhị trưởng lão, Lăng Nhi thế nào?"

      Trong phòng Tư Lăng, tộc trưởng Tư gia quan tâm hỏi, dò xét nhìn vào phía bên trong. Lúc này Tư Lăng vẫn chưa tỉnh, khuôn mặt tuấn mĩ tái nhợt đến doạ người, tuy rằng như thế nhưng vẫn mất vẻ mỹ mạo của . Có thể , Tư Lăng sinh ra dung nhan tuyệt thế như vậy, còn xinh đẹp hơn nhiều so với nữ nhân, nữ nhân, dù là nam nhân nhìn thấy tim cũng phải đập nhanh hơn vài phần.
      Tim của tộc trưởng Tư gia đập mạnh, rất nhanh liền dời tầm mắt.

      Nhị trưởng lão là tu sĩ có tu vi cao nhất Tư gia, chỉ sau Đại trưởng lão, là Trúc Cơ hậu kỳ đỉnh cao, chỉ kém chút liền có thể Kết Đan. Hơn nữa còn là Luyện đan sư tứ phẩm - đây là chỗ mà người Tư gia kính trọng nhất. Tại địa phương có linh khí mỏng manh như Tây Cảnh này, luyện đan sư cực ít, cao nhất chính là Đan sư lục phẩm. Đó là tại những Đại tông môn mới bồi dưỡng ra được. gia tộc tu tiên có được Đan sư tứ phẩm như vậy, khiến cho nội uẩn (cất chứa bên trong) cái gia tộc đó cao hơn những gia tộc khác rồi.

      "Rất tốt." Nhị trưởng lão thu hồi thần thức tra xét, chân mày nhíu chặt, sau lúc, than thở tiếng, : "Nay tu vi của Lăng nhi hoàn toàn phế bỏ, hơn nữa nghiêm trọng nhất là, hỏa linh căn của ... hủy ."

      Đây chỉ là sét đánh giữa trời quang.

      Linh căn hủy, cả đời này cũng chỉ có thể làm người bình thường.

      Nguyên bản là thiên tài tu tiên, nay biến thành phế phẩm, ai có thể tiếp nhận. Rất nhanh, toàn bộ người Tư gia đều biết, linh căn của thiên tài Tư Lăng bị hủy, trong nháy mắt, từ con cưng của trời biến thành phế nhân.
      Từ nay về sau, còn danh xưng Song Tử Tư gia nữa.

      Thời điểm Tư Lăng tỉnh lại, chỉ cảm thấy toàn thân nặng nề giống như bị quỷ áp giường (bóng đè). Loại cảm giác này hơn trăm năm chưa từng thể nghiệm qua, làm cho nàng có chút thích ứng được. Hơn nữa, ngực liên tục đau rát, giống như bị tảng đá lớn đạp cho nội thương vậy, động chút muốn ho khan thành tiếng.

      "Đừng nhúc nhích!" thanh lạnh lùng như băng .

      Tư Lăng rất nghe lời động đậy nữa. Cũng phải là nàng nghe lời như thế, mà là loại đau đớn kia làm cho nàng muốn động, đỡ phải chịu đựng loại đau khổ như thế nữa. Sau lúc, Tư Lăng chịu đựng trận đau nhứt, mở to mắt. Khi tầm mắt soi tới cảnh vật xa lạ xung quanh khiến cho nàng ngẩn ra.

      "Hừ, vì nữ nhân ti tiện, đáng giá sao?"

      Tư Lăng lên tiếng, chỉ là ngước mắt nhìn nam nhân trước giường. Khuôn mặt tuấn lãng phi phàm, chỉ là quanh thân quấn quýt luồng hàn khí nhàn nhạt, thần sắc lạnh nhạt có vẻ ''bất cận nhân tình''[2], chỉ có trong đôi mắt lạnh lẽo kia lóe lên tia lo lắng, làm phá hủy hình tượng rét lạnh kia.

      [2] quan tâm đến quan hệ tình cảm.

      Đây là trong Song Tử của Tư gia, đại ca cùng mẹ khác cha của Tư Lăng, thiên tài khác của Tư gia, Tư Hàn.

      "Đại ca..." Tư Lăng ấp úng kêu tiếng.

      Ánh mắt Tư Hàn khẽ lay động. đôi mắt đen như mực giống như ngưng tụ tầng băng giá, đây là kết quả khi tu tập "Huyền Băng Quyết". Vốn là băng linh căn - biến dị trời sinh, từ dễ dàng động thất tình lục dục, cả biểu cảm cũng ít, duy nhất có thể khiến cho có chút biểu tình, chính là vị đệ đệ cùng mẹ khác cha này.

      Tư Lăng rũ mắt xuống, trước lúc chưa làm tình huống, dám gì.

      May mắn, Tư Hàn cũng muốn nghe cái gì, ngồi hồi, thản nhiên : "Hôm nay tộc trưởng quyết định xử phạt, phạt đệ đến cấm địa suy ngẫm 10 năm, có dị nghị gì ?"

      Đầu óc Tư Lăng nhanh chóng vận hành, chắt lọc ký ức niêm phong cất giấu trong kho não của "Tư Lăng" kia. Được rồi, cái hình phạt này tồn tại là bởi vì lúc trước tại Tiểu Thánh Cảnh, "Tư Lăng" vì tự tiện chủ trương cứu giúp Nguyệt Thiên Dạ - kẻ chọc phải thú cấp 6, khiến cho Tư gia tổn thất hơn mười đệ tử của gia tộc. Tộc trưởng tức giận, còn chưa kịp ra quyết định xử trí với "Tư Lăng", lại xảy ra kiện Nguyệt Thiên Dạ tới cửa khiêu khích. "Tư Lăng" lại lần nữa vì cứu nàng ta mà bị Ngũ Tuyệt khí của Ngũ trưởng lão Ngũ đánh đến huỷ mất linh căn, biến thành phế vật.

      Tuy rằng thành phế vật, nhưng hình phạt lại thể chịu. Cho nên dù cho "Tư Lăng" là người thường, linh căn mất hết, vẫn phải tiếp nhận trừng phạt.

      " có dị nghị!" Tư Lăng chậm rãi , vừa ngực liền đau.

      Tư Hàn yên lặng nhìn nàng vài giây, sau đó : "Đệ bảo trọng, ba ngày sau cấm địa." Quay người rời .

      Tư Lăng đưa mắt nhìn rời , tận đến khi cửa phòng đóng lại, mới nặng nề mà thở ra hơi, sau đó che lấy ngực đau đớn dứt mà cười khổ.

      "Nàng", nữ nhân, thế nhưng lại xuyên qua thành tên nam nhân, hơn nữa lại xui xẻo xuyên thành tên nam nhân hủy hết tu vi. Có gì bi đát hơn so với việc này sao?
      Dion thích bài này.

    3. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      ☆, Chương 2: Thiện quỷ

      Tư Lăng là thiện quỷ tu hành trăm năm.

      Hơn nữa còn là nữ quỷ tu hành trăm năm.

      Mặc dù là thiện quỷ, thường xuyên bị Ác quỷ ức hiếp, Lệ quỷ luôn muốn cắn nuốt nàng để đề cao tu vi, nhưng nàng vẫn sống rất dễ chịu. Đặc biệt là ở xã hội đại rất tuyệt vời kia, thiện quỷ có thể nhiều nơi lắm, du lịch cũng hoàn toàn miễn phí. Nó sớm dưỡng cho khẩu vị của nàng trở nên kén chọn, hết sức hài lòng với Quỷ sinh[1] của mình.

      [1] Thay vì là nhân sinh, Tư Lăng là quỷ nên gọi là Quỷ sinh.

      Cũng nghĩ tới trong lần tu luyện, vì lệ quỷ muốn đến thôn phệ (cắn nuốt) nàng, làm hại nàng hoảng loạn đến chọn đường, chui vào cái bình ngọc. Cũng ngờ trong bình lại có cái gì đó. luồng ánh sáng trắng tập kích đầu nàng, sau đó cái ót đau nhói lên, rồi liền bất tỉnh nhân .

      Sau khi tỉnh lại, từ thân nữ nhi biến thành nam nhân, hơn nữa còn là tên nam nhân thê thảm, vừa bị hủy linh căn.

      Sau khi tỉnh lại, từ thân nữ nhi biến thành nam nhân, hơn nữa còn là tên nam nhân thê thảm, vừa bị hủy linh căn.

      Khổ quá ! Tại thế giới tu tiên cá lớn nuốt cá bé này, linh căn hủy hết quả thực chính là đồ phế vật, chỉ có thọ mệnh trăm năm ngắn ngủi, mà còn là đối tượng mà bất kỳ người có chút tu vi nào, cũng đều có thể tùy tiện khi dễ.

      Trong lòng Tư Lăng có chút buồn bực, hồi tưởng lại ký ức của tên "Tư Lăng" kia, quả thực chỉ hận ''rèn sắt thành thép'' [2].

      [2]Ví với việc cầu nghiêm khắc đối với người khác, mong muốn họ được tốt hơn.

      tại Tư gia, là con cưng của trời, bộ dạng mỹ lệ như hoa, biết bao nhiêu nữ tu sĩ xinh đẹp còn được xếp hàng đợi song tu với , lại cố tình tự chuốc lấy mà coi trọng kiêu ngạo thanh cao. Tuy rằng biết nữ nhân kia đúng là có chút bản lĩnh, nhưng lại cao ngạo giới hạn, tính tình cũng có chút cổ quái. Ba lần bốn lượt có chuyện, vội vội vàng vàng chạy đến cứu người, kẻ chịu khổ là , được ích lợi là nàng ta, cảm thấy áy náy sao?

      Trong trí nhớ của "Tư Lăng", "Tư Lăng" và Nguyệt Thiên Dạ là quen biết nhau ở trước buổi đấu giá của thành Chiêu An vào năm trước. Khi đó Nguyệt Thiên Dạ bị thủ vệ của Hội đấu giá làm khó dễ, mà Nguyệt Thiên Dạ chỉ tức giận, ngược lại còn làm chút tiểu kế chọc ghẹo người thủ vệ kia. Bộ dáng đó xác thực là hoạt bát khả ái, khiến ''Tư Lăng'' nhất thời thấy thú vị, quyết định lấy danh của tu sĩ Trúc Cơ mang nàng ta vào Hội đấu giá. Hai người kết bạn từ đó. Sau đó lại ba phen bốn bận vô tình gặp gỡ tại Thành Chiêu An, hai người dần dần quen thuộc. Mãi đến khi lịch lãm ở Tiểu Thánh Cảnh tình cảm của hai người đột nhiên tăng trưởng mãnh liệt. Vì ''Tư Lăng'' nguyện ý cứu Nguyệt Thiên Dạ mà thậm chí thèm để ý đến an nguy của chính mình, gầy dựng được nền móng cho thâm tình của hai người.

      Chỉ tiếc, ''Tư Lăng'' là đủ thâm tình, nhưng Nguyệt Thiên Dạ đối với vẫn có tâm phòng bị. Trong Tiểu Thánh Cảnh, nếu phải Nguyệt Thiên Dạ tự mình cầm thứ gì đó ở chỗ của thú cấp 6, thú kia cũng giết nàng, cuối cùng liên lụy ''Tư Lăng'' cùng với tính mạng của hơn mười người đệ tử của Tư gia.

      Tư Lăng trực giác thấy Nguyệt Thiên Dạ này có vấn đề, về phần có vấn đề gì, chuyện có liên quan đến Nguyệt Thiên Dạ ở trong trí nhớ của "Tư Lăng" quá ít, còn chưa thể tổng kết được. Bất quá, Tư Lăng quyết định, sau này nhất định phải cách xa cái Nguyệt Thiên Dạ này, bằng xui xẻo tuyệt đối là chính mình -- "Tư Lăng" bị hủy hết linh căn là cái ví dụ.

      Đó cũng là lý do khiến cho kẻ may mắn như nàng xuyên tới cái vỏ bọc như vậy. "Nàng" biến thành "", trong lúc nhất thời quen.

      Tuy rằng quen, nhưng về sau cũng chỉ có thể gánh vác cái vỏ bọc như vậy mà sống.

      (Về sau xưng hô Tư Lăng thành "".)

      Trải qua ngày nghỉ ngơi, Tư Lăng sắp xếp gần như hoàn thiện các ký ức trong đầu, sau đó lại lần nữa vì ngu ngốc của "Tư Lăng" mà than thở tiếng, cũng vì vận mệnh của "Tư Lăng" mà thầm than tiếng.

      Nếu có chuyện ngoài ý muốn này, hai tháng sau, Tư Lăng được Tư gia đưa đến Tây Kính Thiên Tông phái để bái nhập sơn môn. Dựa vào Tư Lăng với chỉ Hỏa linh căn, lại là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, tất nhiên được Thiên Tông phái thu làm đệ tử nội môn, tiền đồ tương lai giới hạn, thậm chí có khả năng tu luyện tới Đại thành, ngày sau phi thăng Thượng Giới.

      Nhưng mà, tại toàn bộ đều thành trò cười.

      Ngày hôm sau, Tư Lăng vẫn ở giường dưỡng thương. Từ lúc ra khỏi Tiểu Thánh Cảnh thân thể này bị thương cực nặng, lại chịu đựng Ngũ tuyệt khí của Ngũ trưởng lão làm phế linh căn, thân thể bị thương càng nghiêm trọng. Cũng biết có phải tộc trưởng Tư gia quá mức thất vọng đối với hành vi của Tư Lăng hay , sau khi biết Tư Lăng bị hủy linh căn, thế nhưng hề phái người nào lại đây thăm hỏi, thậm chí ngay cả linh đan chữa thương cũng ban cho viên.

      Ngay khi Tư Lăng yên lặng phân tích tình huống của cái thế giới tu tiên này, rốt cuộc có người tới cửa.

      Người tới là người hầu của Tư gia, là người hầu hạ bên cạnh Tư Hàn, tên là Tư Nam, tu vi chỉ có luyện khí tầng ba.

      Mặc dù là luyện khí tầng ba, nhưng so Tư Lăng, cái tên bị phế linh căn này vẫn tốt hơn nhiều. Nguyên bản là Con cưng của trời bỗng biến thành người thường, đủ để cho Tư Nam có thể khinh thường .

      "Nhị thiếu gia." Tư Nam kêu tiếng.

      Ánh mắt Tư Lăng khẽ nhúc nhích, ung dung thản nhiên nhìn Tư Nam. Ngày trước, khi đệ tử kỳ luyện khí của Tư gia nhìn thấy "Tư Lăng", nhất thiết phải cung kính gọi tiếng ''Lăng sư thúc''. tại thế nào, nếu phải e ngại với Tư Hàn, tin tưởng Tư Nam gọi tiếng "Nhị thiếu gia" này. May mắn, mặc dù Tư Lăng bây giờ là người bình thường, nhưng bởi vì Tư Hàn, người của Tư gia cũng dám quá mức vô lễ đối với .

      Thấy Tư Lăng chỉ lạnh lùng nhìn mình mà lời nào, Tư Nam cũng để bụng, chỉ cần ngày Tư Hàn còn tại Tư gia, dù cho Tư Lăng chỉ là kẻ bình thường, muốn khi dễ cũng phải suy nghĩ chút. mặt Tư Hàn nhìn có vẻ ''bất cận nhân tình'', nhưng đối với người đệ đệ này vẫn rất bảo vệ; xem phân phó mình đến nơi này liền biết .

      "Nhị thiếu gia, Hàn sư thúc bảo ta đến đây đưa cho ngài đan dược chữa thương, hơn nữa dặn dò ngài nên dưỡng thương tốt." Tư Nam xong, lấy ra cái bình ngọc từ trong túi trữ vật (túi đựng đồ), đặt xuống bàn thấp trước giường, nghĩ nghĩ, lại thêm: "Hàn sư thúc , ngài cứ an tâm mà cấm địa suy ngẫm, cũng quá lâu, ngài liền có thể ra ngoài."

      Tư Lăng lúc này chỉ có thọ mệnh trăm năm của phàm nhân. Nếu như ngây ngô tại cấm địa 10 năm, sau khi ra ngoài còn biết gặp phải tình huống gì đâu.

      Tư Lăng lạnh lùng nhìn , vẫn có tiếp lời.

      Tư Nam bị cặp mắt quá mức mĩ lệ kia nhìn chằm chằm, nhịp tim tăng mạnh, nhanh chóng thu hồi tầm mắt. Tuy rằng linh căn của Tư Lăng hủy, nhưng lại thể phủ nhận, dù là trong hàng loạt đệ tử môn nội kia, cũng rất ít có ai có thể so được với vẻ ngoài của . Kẻ có tu vi cao dễ dàng bị bề ngoài của mê hoặc.

      Đợi sau khi Tư Nam rời , Tư Lăng cầm lấy bình ngọc gần đó, mở ra nhìn. mùi dược làm người ta sảng khoái tinh thần đập vào mặt. Bên trong có hai viên đan dược, là dưỡng linh đan tứ phẩm. Phàm nhân ăn viên có thể bệnh đau sống đến già, là Thánh phẩm chữa thương. Xem ra là Tư Hàn lấy được từ chỗ Nhị trưởng lão, sau đó tiêu pha cho .

      Tư Lăng đổ ra hạt, ăn vào, rất nhanh, dòng nhiệt lượng tuần hoàn khắp trong thân thể. Ngực vốn khó chịu đau nhứt bỗng biến mất, thân thể nặng nề cũng cảm giác nhàng hơn nhiều, dường như tất cả tật cũ đều bị loại trừ vậy. Quả nhiên là linh đan tứ phẩm, phải những thứ linh đan cấp thấp hạng hai ba kia có thể sánh bằng.

      Lại tu dưỡng ngày, Tư Lăng chỉ cảm thấy tinh thần chưa bao giờ tốt hơn.

      Bất quá, khiến Tư Lăng 囧 chính là, cái bụng thế nhưng đói rồi!

      Lúc Tư Lăng kịp phản ứng lại mới phát giác, mình hai ngày chưa ăn cái gì. Mà có vẻ người ở Tư gia cũng quên mất là cần ăn gì đó. Kỳ , tu vi phải đến Kim Đan kỳ mới có thể Tích Cốc, khi đó ăn thức ăn chỉ là vì thỏa mãn ham muốn ăn uống mà thôi. Dưới Kim Đan kỳ, vẫn là cách nào thoát ly thân thể máu thịt. Bất quá đến Trúc Cơ kỳ, mười ngày nửa tháng ăn gì cũng có chuyện; chỉ là, vẫn nên ăn vài thứ cho chắc bụng. Song đại đa số tu sĩ Trúc Cơ vì để tu hành, đa phần là ăn Tích Cốc đan.

      Người ở Tư gia có vẻ vẫn thể tiếp nhận chuyện Tư Lăng biến thành người thường, cho nên quên mất Tư Lăng phải ăn thức ăn. Mà Tư Lăng đời trước làm nữ quỷ cả trăm năm, chính mình cũng quên rằng phải ăn gì đó. tại, tư vị đói khát này đúng là làm cho có loại cảm giác lâu gặp.

      Bất quá, đợi Tư Lăng kịp tìm gì đó để lấp đầy bụng, Chấp Pháp đường của Tư gia phái người lại đây thông báo, Tư Lăng nên cấm địa để chịu xử phạt.

      Dưới mái hiên nhà người khác, phải đối diện với thực mà cúi đầu.

      Tư Lăng chỉ đành bất đắc dĩ cùng với người của Chấp Pháp đường Tư gia đến cấm địa. Cùng với là hai đệ tử luyện khí kỳ của Chấp Pháp đường. Hẵn là cảm thấy Tư Lăng người bình thường, cần thiết phải phái tu sĩ Trúc Cơ kỳ đến áp giải.

      Cấm địa Tư gia ở sau núi. Chỗ đó bị bao phủ bởi đại trận pháp, phải Trưởng lão trong tộc thể tiến vào. Hơn nữa nghe bên trong là nơi hung hiểm, chuyên môn dùng để giam giữ những người phạm sai lầm trong tộc.

      tới phía sau núi, đệ tử của Chấp Pháp đường ném tấm ngọc phù trong tay ra. Ngọc phù dừng lại ở giữa trung. Lấy ngọc phù làm trung tâm, xung quanh lên tầng tầng gợn sóng; sau đó, ở địa phương vốn trống rỗng bỗng xuất cánh cửa; từ cửa này vào, chính là cấm địa Tư gia.

      "Tư Lăng, vào thôi." Đệ tử Chấp Pháp đường kêu tiếng.

      Tư Lăng thu hồi ánh mắt đánh giá, sau đó chắp tay hướng về vị đệ tử Chấp Pháp đường kia, đầu cũng quay lại mà thẳng vào cánh cửa kia.

      Đệ tử Chấp Pháp đường nhìn theo Tư Lăng biến mất ở sau cửa, sau đó vẫy tay cái, lấy cái ngọc phù kia xuống, cánh cửa cũng theo đó mà biến mất.

      Lúc này, đệ tử khác của Chấp Pháp đường lại gần, : "Phụng sư huynh, Tư Lăng này bị hủy linh căn, là người bình thường, có thể sống tại cấm địa trong 10 năm sao?"

      Tư Phụng nhìn cái, thản nhiên : "Đệ xem , chỉ cần ngày Tư gia có Tư Hàn, Tư Lăng tuyệt đối sống rất tốt."

      Đệ tử kia nghe xong, kinh ngạc : " phải Hàn sư thúc là băng nhân, xưa nay để ý tới chuyện trong tộc sao?"

      "Coi như là băng nhân, cũng cắt bỏ tình thủ túc mà. Hàn sư thúc làm việc luôn luôn ngoài dự đoán của mọi người, ai đoán được trong lòng suy nghĩ cái gì chứ?" Tư Phụng nhìn về phía sau núi, khóe môi nhếch lên nụ cười, "Hơn nữa, đệ cho rằng Tư Lăng cứ kết thúc như vậy sao? Đệ xem , rất nhanh Tư Lăng có thể ra ngoài."

      "Hả?"

      Gặp bộ dáng hiểu gì của sư đệ, Tư Phụng cũng nhiều.

      Tư Phụng mặc dù là người của Chấp Pháp đường, nhưng vẫn là người của phía Nhị trưởng lão, đương nhiên hiểu được ít nội tình trong đó. nữ tu của Nguyệt gia kia chính là kẻ cuồng ngạo, Tư Lăng vì nàng ta mà làm được đến trình độ này, lấy tính tình của nàng ta, tuyệt đối lại tìm tới cửa.
      Dion thích bài này.

    4. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      ☆, Chương 3: Hồn lực

      Tư Lăng quan sát non xanh nước biếc trước mắt, nhìn có vẻ có gì khác biệt với bên ngoài. Chẳng qua Tư Lăng rất nhanh xoá bỏ cái ý nghĩ này. Bởi vì nơi này ngoại trừ ra, hề có chút sinh khí, cảm giác gian và thời gian tựa như bị dừng lại vậy. hề lưu chuyển chút nào.

      Tư Lăng ôm dạ dày, vậy biết ăn cái gì đây? Liệu có đói chết hay ? A... đến , sớm chết rồi, cũng làm quỷ cả trăm năm, vậy mà cách trăm năm sau lại có thể cảm giác được mùi vị đói khát này. biết nếu mình cứ mặc cho thân thể này đói chết, có thể lần nữa biến thành quỷ hay đây.

      Tư Lăng chỉ cân nhắc trong chốc lát, rồi lập tức vứt bỏ vấn đề này . Vạn vật thế gian này đều có nhân quả định số của nó. Trời cao nếu bảo "Nàng" xuyên tới nơi này, chắc hẳn cũng có số của nó, cứ thuận theo tự nhiên vậy.

      Cấm địa rất lớn, xa xa là núi non trùng điệp, dường như mắt nhìn thấy bờ. Chỉ là quá yên tĩnh, tiếng côn trùng kêu, tiếng chim hót, dường như cả thế giới chỉ còn lại mình mình, toàn bộ thế giới đều diệt vong. Bất quá, lại phải là có nguy hiểm. Sau khi Tư Lăng lỡ bước đạp phải tảng đá để rồi bị điện giật xoăn cả tóc, rốt cuộc hiểu trong cấm địa này có thiết lập rất nhiều trận pháp cạm bẫy. Cảm giác bị điện giật cả người là quá ngất ngây.

      Bị điện giật mất hồn hơn mười lần, Tư Lăng có được mái tóc xoăn tít như mì ăn liền, song cũng rốt cuộc tìm được cái sơn động. Bên trong sơn động có cả giường đá, bàn đá, ghế đá kiểu đơn giản. Đoán chừng là động phủ do vị tiền bối nào đó trước đây mở trong lúc bị phạt đến cấm địa cấm túc. Tư Lăng thu thập qua loa chút, sau đó ngồi giường đá được quét sạch , bắt đầu suy xét về tương lai của . Kết quả tất nhiên là có chút ý tưởng nào. Sau đó Tư Lăng quyết định sắp xếp lại mấy thứ người của , nên lấy túi trữ vật vốn thuộc về nguyên chủ bên hông xuống.

      Bởi vì linh căn của Tư Lăng hủy, thần thức ấn ở túi trữ vật cũng tiêu tán theo. Túi trữ vật biến thành vật chủ, nên tùy tiện người nào cũng đều cũng có thể mở ra -- đương nhiên, điều kiện tiên quyết là chỉ tu sĩ mới có thể mở ra, phàm nhân lại thể mở túi này ra được. Lúc phát mở được túi trữ vật trong lòng Tư Lăng rất buồn bực. chống hai má sững sờ nhìn cảnh vật có chút sinh khí ngoài sơn động. Chẳng lẽ mình khổ sở đến như vậy, sau khi xuyên tới đây, sống còn bằng lúc làm quỷ?

      Tốt xấu gì kiếp trước "nàng" cũng tu luyện được trăm năm, còn là thiện quỷ hiếm có. Tuy rằng vẫn rất yếu ớt, nhưng hồn lực ngưng (ngưng tụ thành thực thể) rất tốt, nếu là liều mạng, chưa chắc thể chiến trận với Lệ quỷ cấp thấp. Chẳng qua là khi đó rất tiếc mệnh, muốn liều mạng ''Lưỡng bại câu thương" mà thôi. Đột nhiên, tinh thần Tư Lăng phấn chấn bừng bừng, đứng thẳng người, đầu ngón tay bắn ra, điểm sáng màu trắng lên đầu ngón tay -- đây là, hồn lực trắng.

      Trong nháy mắt đó, Tư Lăng vừa mừng vừa sợ. Quả thực thể tin rằng mình may mắn như vậy. Đây chính là hồn lực mà đời trước "nàng'' tu luyện trăm năm, so với thứ linh lực cách gì dẫn khí vào cơ thể kia còn bảo đảm hơn nhiều. Dù sao đây là thứ tạo ra từ trong linh hồn, trừ phi "nàng" hồn phi phách tán, bằng chỉ cần cố gắng tu luyện, hồn lực này vẫn tồn tại trong linh hồn, mãi mãi tăng trưởng. Hồn lực là thứ chỉ quỷ mới có thể tu luyện thành, đây là cách duy nhất để mọi loại quỷ lưu lại giữa nhân thế.

      Đời trước, sau khi biến thành quỷ, lại tiến hành đánh giá nhiều phương diện, "Nàng" liền quyết định phải làm thiện quỷ ngay từ đầu. Tuy rằng ban đầu thiện quỷ rất yếu ớt, hơn nữa phần lớn đều bị đồng loại và ác quỷ thôn phệ (cắn nuốt), thế nhưng trời cao lại hết sức chiếu cố thiện quỷ. Chỉ cần tu luyện tới trình độ nhất định, thiện quỷ được trời xanh chấp nhận, đến gian khác, đạt được bất tử. Bất quá, làm thiện quỷ nhất định phải chịu đựng được cám dỗ và tịch mịch, cố gắng tu luyện hồn lực. Hồn lực lớn mạnh mới là thứ có thể bảo vệ tính mệnh cho thiện quỷ, mà hồn lực cũng chỉ có quỷ mới có thể có được.

      Trong lúc vui mừng, Tư Lăng thử đưa hồn lực vào trong túi trữ vật, sau đó phát mình cũng có thể mở được túi trữ vật này. Thí nghiệm vài lần, Tư Lăng phát , mình phải liên tục vận hành hồn lực khắp người, mới có thể sử dụng những thứ mà tu sĩ có thể sử dụng. Có vẻ hồn lực thay thế cho linh lực của tu sĩ. Chẳng lẽ hồn lực mà tu luyện ở kiếp trước và linh lực của tu sĩ là cùng dòng họ gì đó sao? Sau khi suy nghĩ lúc lâu mà được gì, Tư Lăng liền để trong lòng, bắt đầu sắp xếp đồ vật trong túi đựng đồ.

      Đầu tiên là Linh thạch:
      + linh thạch trung phẩm: 10 khối.
      + linh thạch hạ phẩm : 20000 khối.

      Sau đó là pháp bảo:
      + hai thanh kiếm Tiểu Linh màu xanh biếc, là trung phẩm pháp khí;
      + cái roi Hồng Lăng dài thuộc tính hỏa;

      Còn có mấy cái pháp khí trung phẩm có tính công kích, cái lô đỉnh để luyện đan.

      Lại tính tới đan dược, kiểm tra hết, đều là chút ít đan dược tứ phẩm trở xuống. Thứ duy nhất làm cho Tư Lăng cảm thấy hứng thú chính là, bên trong có lọ Tích Cốc đan. Mấy cái khác có hứng thú nên ném qua bên.

      Cuối cùng là mấy thứ tạp nham gì đó, có da lông cùng máu thú, còn có chút công cụ chế phù (bùa) -- Xem ra tiền thân (ý chỉ Tư Lăng nam) học chế phù. Lại lật lật, quả nhiên có mấy tấm phù cấp , hai và mấy bộ ngọc giản [1] công pháp. Cuối cùng, là viên trân châu màu xanh to bằng nắm tay.

      [1] theo ta hiểu đây là miếng ngọc có khắc chữ hoặc chứa dựng thông tin tương tự như sách.

      Tư Lăng giơ viên trân châu kia lên trước mặt nhìn chăm chú lát, gãi gãi đầu, nhìn ra viên trân châu này rốt cuộc là thứ gì. Từ trong trí nhớ của "Tư Lăng" biết được, hạt trân châu này có được ở trong sơn động vào lần Tiểu Thánh Cảnh lịch lãm trước đó. Lúc ấy sơn động kia có con Thiên Túc Ngô Công (con rết ngàn chân) cấp 4, sau khi Tư Lăng giết chết nó phát viên trân châu này ở ngay bên cạnh.

      Nó có thể chịu được đòn tấn công toàn lực của tu sĩ Trúc Cơ mà hề có chuyện gì, có thể thấy được tính chất rất cứng rắn, vì thế liền bị "Tư Lăng" tùy tiện thu lấy. Sau khi nhìn ra là thứ gì, Tư Lăng cũng lại thu nó vào, sau đó cầm hạt Tích Cốc đan ăn vào. hạt Tích Cốc đan có thể no bụng mười ngày. Trong bình Tích Cốc đan này chứa hai mươi hạt, cũng chỉ có thể giúp cho sinh tồn trong tầm bảy tháng
      [​IMG]
      Dion thích bài này.

    5. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      ☆, Chương 4: Mary sue hắc ám

      Tư Lăng ngây ngốc tại cấm địa ba tháng. Thời gian ba tháng cũng giúp Tư Lăng thích ứng với thân thể đàn ông tại của mình. Chuyện duy nhất có chút 囧 là, thời điểm tu luyện linh hồn cẩn thận thoát khỏi vỏ bọc để chạy ra ngoài. Bất quá, đây cũng là chuyện có biện pháp nào, linh hồn của "Nàng" là hồn phách tu luyện trăm năm, linh hồn quá mức ngưng ( đọng), thần thức cũng hết sức mạnh mẽ; Khối thân thể biến thành phàm nhân này căn bản có cách nào phù hợp với linh hồn ''nàng''.

      Tình huống này giống như người mặc vào bộ quần áo vừa người vậy, thế nào cũng đều có chút được tự nhiên. Chẳng qua, tuy cẩn thận linh hồn chạy ra, nhưng chỉ có thể rời khỏi thân thể này quá ba trượng. Nếu vượt quá khoảng cách ba trượng bị sợi dây vô hình trói chặt, khiến cho căn bản có biện pháp vứt bỏ cái thân xác này mà khôi phục thân quỷ để rời .

      Quả nhiên Thiên Đạo (lẽ trời, đạo trời) đều có nhân quả, bắt "nàng" nhập thân vào "", tự nhiên có quy tắc trói buộc. Tư Lăng cảm thấy, nhất quyết phải giải quyết chuyện linh hồn ăn khớp với thân xác này, chỉ có khiến thân xác tu luyện trở nên mạnh như linh hồn mới được. Nhưng làm cho buồn bực là, linh căn của cái thân xác này đều phế , muốn tu luyện đúng là có biện pháp nào.

      Tình trạng tuy rằng khá khó xử, nhưng mỗi tối Tư Lăng vẫn kiên trì ngồi thiền tu luyện hồn lực, sau đó ban ngày thám hiểm cấm địa. Từ lúc tìm được chỗ sơn cốc đó tháng trước, Tư Lăng vẫn luôn muốn vào bên trong để nhìn xem có thứ nguy hiểm hay . Chỉ là tại tu vi của quá yếu, mỗi lần đến trước sơn cốc, đều bị loại dự cảm nguy hiểm làm sợ tới mức da đầu run lên, lông tơ toàn thân đều dựng đứng, cuối cùng chỉ có thể nhanh chóng từ bỏ. Xem ra người Tư gia cho rằng cấm địa này rất nguy hiểm cũng có phóng đại. Bên trong cấm địa quả tồn tại nguy hiểm, cũng biết cái nguy hiểm "Tồn tại" đó là thứ gì.

      Hơn nữa, loại cảm giác nguy hiểm kia quá mãnh liệt, Tư Lăng đoán chừng, có lẽ đa số những người muốn tra xét cái "Tồn tại" kia đều chôn vùi tính mạng ở bên trong, thế nên mới đưa đến cái hung danh của cấm địa. Tư Lăng rất tự biết mình, biết bây giờ mình còn đủ hùng mạnh, nên cho dù có tò mò muốn chết, cũng chịu chết cách vô ích. Kiềm chế lòng hiếu kỳ của mình lại, Tư Lăng tiếp tục chuyên tâm tu luyện. Bốn tháng sau, vào buổi tối, Tư Lăng tu luyện, đột nhiên toàn bộ sơn động đều lay động, mặt đất rung núi chuyển tựa như xảy ra động đất vậy.

      Bất quá rất nhanh, Tư Lăng phát phải sơn động rung chuyển, mà là đại trận cả cấm địa lay động, dường như có người dùng pháp lực cường đại công kích cái đại trận này vậy. Dưới loại tình huống này, Tư Lăng cách nào tiếp tục chuyên tâm tu luyện được, bèn chạy ra ngoài sơn động nhìn lên bầu trời. Bầu trời đêm vốn như tấm lụa đen, luôn luôn trầm tĩnh mà yên bình, hề tô điểm mấy ánh sao như bình thường nữa, bầu trời nay trở nên vặn vẹo, những ngôi sao liên tục sụp đổ và biến mất.

      Đây là có người phá trận. Nghĩ tới tình huống này, Tư Lăng hơi nhíu chân mày, trực giác cho thấy đây phải là chuyện tốt. Trực giác của Tư Lăng thực chuẩn, rất nhanh, bầu trời bị xé toạt ra vết nứt. bóng dáng xinh đẹp mặc bộ vũ y[1] La Thường[2] màu xanh nhạt từ trong vết nứt thướt tha nhàng hạ xuống đất, tay áo bồng bềnh, làn váy bay lững lờ, tiên tư tú dật[3] nên lời, mỹ lệ phi phàm. Lúc kia ngẩng đầu nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp lộ ra biểu tình vừa mừng vừa sợ, đôi mắt ngấn lệ rưng rưng, chạy tới chỗ , ôm .

      [1] Vũ y: áo lông vũ

      [2]La Thường: áo tơ, áo the. Thường là xiêm áo. La là loại vải tơ dệt mỏng và trong, dùng may áo khoác ngoài. Vũ y La Thường có nghĩa là bộ y phục lông vũ với áo khoác mỏng, trong.

      [3]Tiên tư: dung nhan như thần tiên. Tú dật: thanh tú xuất sắc hơn người.

      Vẻ mặt Tư Lăng thẩn thờ mặc cho đối phương ôm lấy. phải muốn né tránh, mà do người thiếu nữ này là tu sĩ Trúc Cơ, tốc độ nhanh nhẹn làm có cách nào tránh né được. Người thiếu nữ này chính là kẻ làm hại "Tư Lăng" rơi vào kết cục này - Nguyệt Thiên Dạ.

      "Tư Lăng, ta tới đón chàng!" Nguyệt Thiên Dạ ôn nhu . Tư Lăng vẫn tiếp tục đờ đẫn, trong lòng co giật bất lực, gào thét đủ thứ: rất muốn rời khỏi nơi này, sai, nhưng hề hy vọng kẻ thúc đẩy tạo cơ hội để rời là nữ nhân này!

      Dựa vào trí nhớ "Tư Lăng" liền có thể hiểu , nữ nhân này có khả năng chuốc thù hận nhiều cỡ nào, chỉ cần ở nơi mà nàng ta xuất , đa phần cố phát sinh. Chính xác là cái thể chất gây hoạ mà! Đại khái là thấy phản ứng đúng, Nguyệt Thiên Dạ ngẩng đầu nhìn , nhàng hỏi: "Tư Lăng, chàng làm
      [​IMG]
      Dion thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :