1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trùng sinh - Ngược] Đế hậu trùng phùng - Thăng Ưu

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thạch Lưu Ly

      Thạch Lưu Ly Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      80
      [​IMG]
      Đế hậu trùng phùng.


      Tên khác: Đế hậu tái kiến.

      Tác giả: Thăng Ưu.

      Thể loại: Trùng sinh, sủng, ngọt, gia đấu.

      Số chương: Chưa hoàn.

      Raw: KyanYu.

      Editor - Beta: Bàn Lưu Ly

      Link acebook:

      Văn án

      Chuyện xưa kể rằng:

      Hoàng đế độc sủng duy nhất Hoàng hậu, từ minh quân chỉ vì mỹ nhân có thể trở thành hôn quân trong mắt thiên hạ.

      Hoàng hậu xinh đẹp thoát trần, bao năm qua chưa từng nở nụ cười, nguyên nhân là vì sao?

      Hoàng đế khi nhìn ái thê, lúc nào cũng nở nụ cười chiều, nhưng trong ánh mắt sao lại lên chua xót đau thương?

      "Ta bằng lòng dùng cả đời để xin nàng tha thứ."

      "Dù thiếp mặc phượng bào cao quý, nhưng thân phận kỹ nữ mãi vẫn thể thay đổi."

      ...

      Sau khi sống lại, hoàng đế vẫn tiếp tục con đường theo đuổi thê tử.

      "Ta dùng cả đời để cầu xin nàng tha thứ, dù là kiếp này hoặc kiếp sau ta vẫn tìm nàng."

      Bởi vì là ta nợ nàng...

      Trước đây biết níu giữ, khi hối hận muốn giữ chặt nàng lại cho ta cơ hội...

      Hoa rơi hoa tàn, nước sông chảy ngược về đâu, cõi đời mộng ảo như mơ, ngoảnh mặt lại chỉ thấy sương mù dày chưa tan, hỏi ai đứng đợi, cớ sao vẫn chịu ?


      |Chuyện cũ kể về vị hoàng đế mang chí lớn đó là cầu xin thê tử tha thứ. 1v1 Sau khi nữ chính rau sạch 100%.|

      Nhận xét:
      Truyện chấm được 9,50 điểm, gia đấu thiếu, triều đấu hấp dẫn, quan trọng là nam bị ngược rất .:yoyo43:

      Tóm tắt nội dung thế này:


      Mục lục:

      Chương 1 - Chương 2

      Last edited by a moderator: 3/1/18
      Hòa Yên Linh, TamaP, muyle19 others thích bài này.

    2. Thạch Lưu Ly

      Thạch Lưu Ly Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      80
      Editor: Bàn Lưu Ly.

      Chương 1: Mỹ nhân áo trắng, mắt vô thần như trăng sáng. (1)

      Câu gốc: (Nguyệt lệ vô trần.) Tựa đề lấy từ bài thơ nhà Đường, có tên là lệ rơi trăng sáng cõi lòng ai?

      Ý tác giả muốn là nữ chính rất đẹp, nhưng ánh mắt lại vô thần cười giận, khiến người khác thể hiểu , tựa như trăng sáng, nhìn tuy đẹp nhưng lại ở khoản cách rất xa, chẳng ai có thể bắt lấy.
      ...

      Năm Hi Đế thứ hai, Lý Vương cướp ngôi soán vị của Hi Đế, kiểm soát triều chính, thuận lời trở thành hoàng đế. Tự phong hiệu là Vũ Thành đế.

      Tháng tám, mùng hai lịch.

      Cổ Trạch Thiên ngồi long ỷ, ngón tay cái đeo nhẫn ngọc bạch, nhàng gõ thành ghế.

      Ánh mắt sắc bén nhìn xuống hàng người văn võ bá quan đứng, sắc mặt trầm nhìn ra cảm xúc.

      Văn võ bá quan đồng thời liếc nhìn nhau, vẻ mặt ai nấy cũng đều lo lắng yên.

      Người ngồi ghế rồng kia chính là thiên tử mới của triều đại nhà Thác Mạc Cổ.

      Cổ Thiên Trạch!

      Long bào vàng cao quý, mũ quan đội đầu bằng vàng rồng. Ngũ quan góc cạnh khôi ngô, cặp mắt lạnh lẽo u ám.

      Đến cuối cùng vẫn là Lý tả tướng có can đảm bước ra, cung kính chắp tay:

      "Thưa hoàng thượng, giờ triều chính được sắp xếp ổn thỏa, khẩn xin hoàng thượng lập thánh chỉ tuyển tú, để hoàng thất có người kế thừa."

      "Lý tả tướng rất đúng, khẩn xin hoàng thượng hạ chỉ bố cáo thiên hạ tuyển tú nữ."

      Cổ Thiên Trạch nhíu mày: "Các khanh hình như rất có ý kiến với việc riêng của trẫm? Đến cả việc trẫm muốn lấy ai cũng có ý kiến muốn xen vào?"

      ", ý của thần phải như thế!" Lý tả tướng sốt sắng lắc đầu.

      Cổ Thiên Trạch cắt ngang ngay: "Im miệng!"

      "..." Cả đám đồng thời im lặng, ai dám tiếp lời nào.

      "Nếu còn nhắc lại chuyện này..." Cổ Thiên Trạch kéo dài câu , đôi mắt u tối thoáng xẹt qua vẻ trầm.

      ", , chúng thần nhắc đến nữa."

      Đứng trước uy quyền của người ngồi cao kia, bọn họ dám khiêu khích.

      Thế là chẳng ai dám nhắc đến việc tuyển tú nữa, chỉ tập trung báo cáo những việc lặt vặt khác.

      Cổ Thiên Trạch ngắm nhìn chiếc nhẫn bạch ngọc ngón tay, khóe mắt giật giật, bắt đầu mất kiên nhẫn.

      "Bãi triều."

      Cổ Thiên Trạch phất tay áo, đứng lên khỏi ghế.

      "Hoàng thượng?"

      Lý tả tướng vội kêu: "Chúng thần còn chưa dâng tấu sớ lên, người muốn bãi triều sao?"

      "Có gì dâng lên hãy đợi mai ."

      "..."

      Có vị hoàng đế như vậy sao?!
      ...
      Dọc theo hướng tới Ngọc Bảo Cung, bước chân Cổ Thiên Trạch càng lúc càng nhanh, mấy gả thái giám theo biết từ lúc nào bị bỏ ở phía sau.

      Cổ Thiên Trạch nhìn chăm chú vào tấm bảng của Ngọc Bảo Cung, nhìn đến ngây dại.

      biết giờ nàng làm gì?
      Cổ Thiên Trạch mang theo tâm trạng phức tạp vào trong.

      Cung nữ Chung Xuân vừa nhìn thấy Cổ Thiên Trạch, vội thỉnh an:

      "Tham kiến hoàng thượng."

      Cổ Thiên Trạch nhìn bát sứ đựng thuốc khay mà Chung Xuân cầm, lập tức nhíu mày.

      "Nàng dùng bữa chưa?"

      Chung Xuân thở dài, thưa rằng: "Nương nương có ăn chút cháo trắng, nhưng... chỉ ăn có phân nữa thôi."

      Nghĩ tới dáng vẻ yếu ớt của nàng, Cổ Thiên Trạch khỏi đau lòng.

      Sức khỏe của nàng vốn rất kém, giờ lại ăn uống điều độ, sao mà khỏe nổi đây.
      Nghĩ tới đây là lại tức giận:

      "Bạc Thụ! Đem mấy tên ngự trù kia chém hết cho trẫm!"

      Bạc Thụ - Tổng quản thái giám trong cung. Ông ta cúi người nhận lệnh, lập tức thi hành.

      Chung Xuân quen với cảnh tượng này, nên kinh sợ như những người khác, ngược lại rất bình thản lắng nghe.

      Mỗi lần nương nương ăn món gì vừa miệng, là hoàng thượng tức giận ngay. biết ở ngự thiện phòng có bao nhiêu người bị chém đầu.

      Nàng thầm tính: Cũng hơn mười mấy người chứ ít gì.

      Cầm lấy bát sứ đựng thuốc, Cổ Thiên Trạch bước vào trong tẩm cung phía Nam. Chung Xuân đem khay đưa sang cho cung nữ bên cảnh, bản thân theo sau vào trong.

      Ngọc Bảo Cung được xây theo phòng ốc kiểu đất nước dân chủ nước [1]Phù Sa. Tường nhà đến nền gạch đều làm từ bằng gỗ nâu quý giá.

      Màu sắc bên trong Ngọc Bảo Cung khá tối, chủ yếu là màu nâu và màu vàng nghệ sậm.

      Phòng ngủ nằm ở cuối hành lang, Chung Xuân đẩy cánh cửa ra, lập tức mùi hương của hoa bách hợp xông vào mũi.

      Trong phòng được bày trí gọn gàng đẹp mắt. đến gần thấy tấm nệm trải dài đất, xung quanh tấm nệm được bao bọc bởi màn vải trắng xóa.

      Chung Xuân bước tới quỳ gối xuống gần nệm, nàng vươn tay ra, kéo tấm màn ra rồi dùng sợi dây cột gọn lại.

      Sau khi làm xong, Chung Xuân đứng dậy, nhường chỗ lại cho Cổ Thiên Trạch ngồi.

      "Hoàng thượng, ngài có muốn dùng trà hay ?"

      " cần."

      Cổ Thiên Trạch đặt bát thuốc lên cái bàn bên cạnh. Động tác hết sức nhàng, như sợ làm người con ngủ say kia thức giấc.

      Vươn tay nhàng sờ lên gương mặt nhợt nhạt của Yên Trà, dọc theo bờ má sờ lên cặp lông mày lá liễu nhíu chặt.

      Động tác chợt khựng lại. Cổ Thiên Trạch lo lắng hỏi Chung Xuân:

      "Nàng ấy ngủ bao lâu rồi?"

      Chung Xuân đáp: "Nương nương ngủ cũng được hơn hai canh giờ rồi."

      "Thái y dặn thể để nàng ngủ quá nhiều vào buổi sáng..." Cổ Thiên Trạch sa sầm mặt mày, khiển trách nhìn Chung Xuân:

      "Tụ Y dạy dỗ ngươi chăm sóc nương nương như thế ư?"

      Chung Xuân sợ hãi dập đầu mạnh xuống đất, sợ kinh động đánh thức hoàng hậu nương nương, nên nàng chẳng dám mở miệng.

      Cổ Thiên Trạch vốn có ý định phạt Chung Xuân ở trong tẩm cung của Yên Trà, nhưng cũng có định tha cho Chung Xuân dễ dàng như thế, nên mặc kệ Chung Xuân ngừng dập đầu đến mức chảy máu đầm đìa, Cổ Thiên Trạch cũng chịu kêu dừng lại.

      tại chỉ tập trung nhìn người con ngủ say giấc trước mắt. Thân thể của nàng gầy gò yếu ớt, gương mặt nhắn tái nhợt. Cổ Thiên Trạch nhìn mà thấy đau lòng.

      giờ là mùa thu mát mẻ, trong phòng cũng có lò sưởi ấm đặt ở góc trong phòng, từng lớp chăn nệm cũng được ủ cho nóng, nhưng tay của nàng vẫn lạnh ngắt thấy ấm lên chút nào.

      Cổ Thiên Trạch cầm lấy bàn tay gầy của nàng, nhàng chà sát để nàng bớt lạnh hơn.

      Bên ngoài vang lên tiếng bước chân đều đặn, thanh bước ấy càng ngày càng gần, lát sau cánh cửa gỗ bị ai đó đẩy ra.
      Người bước vào là trẻ tuổi, mặc y phục màu tím làm từ bằng vải lụa mềm mại.
      Nàng có đôi chân nhắn mang đôi hài trắng thêu hoa lan vàng đẹp mắt. Gương mặt thanh tú xinh đẹp, từng cử chỉ động tác đều thể lên khí chất thanh nhã ung dung được dạy dỗ cẩn thận.

      Tụ Y cầm khay đựng vài cái bát sứ ngọc có trái cây ướp lạnh bên trong. Nàng giương mắt lên nhìn thấy cung nữ Chung Xuân quỳ gối dập đầu, từ xa nàng còn nghe thấy tiếng va đập mạnh.

      Tụ Y nhíu mày, lại nhìn sang vị hoàng đế cao quý ngồi nhìn chăm chú hoàng hậu nương nương, nhìn bộ dạng kia ràng là tấc cũng muốn rời .

      Nàng thở dài, cầm khay đặt lên bàn tròn, sau đó bước tới quỳ xuống thỉnh an.

      Cổ Thiên Trạch thấy Tụ Y, nổi lo lắng trong lòng giảm bớt ngay.

      vội gọi Tụ Y tới: "Ngươi tới rất đúng lúc, Yên Trà ngủ rất lâu rồi, ngươi mau tới đánh thức nàng."

      Công việc đánh thức khi hoàng hậu nương nương ngủ, phải ai cũng có thể làm được.

      Trước đây có lần cung nữ tên Hồng Linh thấy hoàng hậu nương nương ngủ rất lâu rồi mà vẫn chưa dậy, lúc đó nhiệm vụ của nàng ta là đút thuốc cho hoàng hậu, nàng ta gấp gáp thôi. Nghĩ: Nương nương chịu dậy sao mình có thể đút thuốc cho người uống đây?

      Thế là nàng ta cả gan bước tới kêu hậu hoàng thức giấc. Lúc Yên Trà nhìn thấy gương mặt kề sát của Hồng Linh, nàng lập tức hét lên, sợ hãi ngừng đẩy Hồng Liên ra.

      Nàng vừa la vừa khóc, sắc mặt trắng bệch, những thế còn ói ra máu. Quả là kinh động khắp trong cung, khiến ai nấy cũng đều hoang mang lo sợ.

      Nhớ khi ấy, thái y viện loạn cả lên, nữa đêm phải chăm sóc, bắt mạch ở trong Ngọc Bảo Cung, có thể là cảnh tượng đáng sợ.

      Khi Cổ Thiên Trạch biết, giận dữ đem cung nữ Hồng Liên ra chém đầu, từ đó chẳng còn ai dám tự ý đánh thức khi hoàng hậu ngủ nữa.

      Nhưng Tụ Y lại khác, nàng thân thiết với Yên Trà, là chỗ dựa dẫm của Yên Trà. Từ những việc sinh hoạt thường ngày của Yên Trà, đều là tay của nàng lo liệu.

      Cho nên địa vị của nàng ở trong cung có thể ai dám đắc tội. Bởi ngay cả hoàng thượng cũng rất xem trọng nàng, thế còn ai dám kiếm chuyện với Tụ Y chứ?

      ...

      Chú thích: Nước Phù Sa. Kiến trúc phòng xây theo kiểu Nhật Bản, Hàn Quốc vào thời vua chúa.
      Last edited: 18/12/17

    3. Kimiko

      Kimiko H là lẽ sống (▰˘◡˘▰) Editor

      Bài viết:
      262
      Được thích:
      4,227
      Ơ thế truyện này có nhiều đoạn về kiếp trước ko nàng? Đọc thấy hấp dẫn mà hận nam 9 kiếp trước ghê

    4. Thạch Lưu Ly

      Thạch Lưu Ly Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      80
      Editor: Lưu Ly.

      Chương 2: Mỹ nhân áo trắng, mắt vô thần như trăng sáng. (2)

      Tụ Y bước đến gần chỗ của Cổ Thiên Trạch ngồi, nàng quỳ xuống, quay sang : "Nương nương thích nhìn thấy máu."

      thanh của nàng khi rất thấp, nhưng đủ để người có mặt ở trong phòng nghe thấy.

      Ánh mắt Tụ Y lạnh nhạt nhìn chăm chú vào Cổ Thiên Trạch, chút lo lắng hay sợ hãi.

      Chung Xuân cảm kích nhìn Tụ Y, nhưng cũng đồng thời sợ sệt.

      Vẻ mặt Cổ Thiên Trạch chợt thay đổi thành lo lắng.

      trầm ngâm nhìn Chung Xuân, cuối cùng ra lệnh:

      "Mau lui ra ."

      Chung Xuân tạ ơn ngay, trước lúc , nàng khỏi nhìn Tụ Y thêm vài lần, đến khi thị vệ bên ngoài thúc giục, nàng mới quay người ra ngoài.

      Tụ Y thấy trong phòng còn ai khác, mới yên tâm. Nàng nhìn Yên Trà, khẽ cất tiếng gọi đánh thức.

      "Nương nương, đến giờ uống thuốc rồi."

      Yên Trà hơi nhăn máy, gương mặt xinh đẹp lên khó chịu vì bị quấy rối, chỉ là cử động , nhưng lại làm hai người kia thể rời mắt.

      Cổ Thiên Trạch nhìn thấy thế, chỉ hận thể ôm nàng vào lòng ngay lập tức, nhưng biết vào lúc nàng thức dậy thích có người khác chạm vào mình, nên chỉ đành phải kìm nén bản thân lại.

      Tụ Y còn định gọi thêm lần nữa Yên Trà mở mắt.

      cặp mắt xinh đẹp còn vướng chút tầng hơi nước mỏng manh, mơ màng nhìn lên tấm màn, rồi nàng khẽ nghiêng đầu nhìn lại, lúc thấy Tụ Y gần trước mặt, nàng nở nụ cười yếu ớt.

      "Tụ Y... khát..."

      Tụ Y còn chưa kịp xoay người để lấy nước, người kế bên nhanh tay hơn, cầm ly nước ấm đem tới.

      quá quen với những hành động khó tin của vị hoàng đế này, nên Tụ Y thấy ngạc nhiên gì nhiều. Nếu phải tiểu thư Yên Trà cho phép, nàng nghĩ có lẽ vị này dọn qua đây ở luôn đấy chứ.

      Yên Trà nâng người dậy, mái tóc cũng vì theo động tác của nàng mà xõa dài trước ngực. Nàng mặc người y phục vải trắng mỏng, phía dướt đắp thêm tấm chăn dày, cả người lạnh ngắt rúc vào trong, nhìn trông bé.

      Nhìn ly nước ấm kề bên miệng, Yên Trà ngước đôi mắt nhìn lên Cổ Thiên Trạch.

      Ánh mắt mơ hồ có chút nghi hoặc.

      Từng ngón tay chạm vào ly nước, Yên Trà vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm vào Cổ Thiên Trạch. Đôi mắt tĩnh lặng chút cảm xúc.

      Cổ Thiên Trạch chỉ cảm thấy lòng mình tràn đầy khẩn trương, đối diện với ánh nhìn rời của nàng, vừa vui vừa sợ.

      Vui vì ít khi nàng nhìn chăm chú như thế, còn sợ là vì lo nàng sợ hãi khi đối diện với .

      Yên Trà nhận lấy ly nước uống từ từ, Tụ Y thấy nàng vẫn nhìn Cổ Thiên Trạch hoài như thế, khỏi thầm cười trong lòng.

      Đợi nàng uống nước xong rồi cầm ly đặt sang bên. Lúc này mới giọng hỏi:

      "Yên Trà, để ta bón thuốc cho nàng được ?"

      Yên Trà nhíu mày, nhưng vẫn trả lời. Cổ Thiên Trạch cũng nóng vội, vẫn kiên nhẫn nhìn nàng.

      Tụ Y cầm bát thuốc đưa cho Cổ Thiên Trạch cầm, rồi dịu dàng với Yên Trà:

      "Nương nương nên uống thuốc."

      Yên Trà nhìn Tụ Y, rồi lại nhìn Cổ Thiên Trạch, gật đầu xem là đồng ý.

      Cổ Thiên Trạch mừng rỡ cầm lấy thìa ngọc múc thuốc rồi thổi cho bớt nóng.

      Yên Trà tuy rằng gì với Cổ Thiên Trạch, nhưng cũng từ chối hành động bón thuốc của . Thìa ngọc kề bên miệng nàng ngoan ngoãn hé miệng uống hết.

      Tụ Y canh lúc Yên Trà mỗi lần uống hết thìa thuốc, đút cho nàng miếng dâu tằm đỏ chín ngọt.

      Mất hết nửa canh giờ để đút thuốc cho Yên Trà, Cổ Thiên Trạch đưa bát cho Tụ Y cầm.

      "Hôm nay trời mát mẻ, nàng có muốn dạo ?"

      Yên Trà đưa mắt trong veo nhìn Cổ Thiên Trạch, lắc đầu cự tuyệt.

      Cổ Thiên Trạch chua xót nhìn nàng, lúc sau cầm lên quyển sách đặt bàn, dịu dàng :

      "Để ta đọc Thụ Lang Chân cho nàng nghe."

      Tụ Y đứng dậy, nàng thấy Yên Trà nhìn về phía nàng, Tụ Y hiểu ý cười :

      "Thời tiết càng ngày càng lạnh, nên cổ họng của em bị đau, thể đọc sách cho nương nương nghe được, hay để hoàng thượng đọc cho người nghe ."

      Yên Trà nhíu mày, gương mặt tái nhợt vùi sâu vào gối bông mềm. Cổ Thiên Trạch sờ lên mái tóc dài của nàng, ánh mắt chứa đầy dịu dàng.

      Tụ Y che miệng nín cười, nhìn hoàng thượng ân cần đắp lại chăn bông cho nương nương, rồi lại nghe thấy tiếng ngài ấy lật từng trang sách. Tụ Y nghe ngài trầm thấp giọng đọc từ từ, ánh mắt hơi thắm nổi buồn.

      Nàng ngồi xuống, cầm lấy khung thêu bắt đầu sỏ kim.

      Đời người có câu rất hay, hí vụ như câu: Sớm nở tối tàn, sáng buồn chiều vui.

      Nương nương là hoa chớm nở nhưng mong muốn tàn , hoàng thượng lại là thân cây lớn muốn níu giữ cành hoa muốn bay .

      ...

      Quyển Thụ Lang Chân kể về vị thư sinh tên là Cao Thụ, chàng và thê tử có tình cảm thắm thiết nhiều năm. Có hôm chàng lên kinh thi, đành phải rời quê nhà vài năm. Thời gian trôi qua rất nhanh, chàng được tiểu thư nhà quan lớn nhìn trúng, nàng thông minh xinh đẹp, tài hoa hơn người. Chàng Cao Thụ biết từ lúc nào cũng mến mộ nàng.

      Chàng kết duyên với vị tiểu thư đó, quên lãng người vợ chờ đợi ở quê nhà hương xa.

      Chỉ tội cho người vợ đáng thương, lòng dạ đợi chồng, đến cuối cùng lại nghe tin chồng thành con rể của nhà giàu ở kinh thành phồn hoa.

      Từ đó nàng nhốt mình trong nhà, chẳng chịu bước ra cửa. Tâm mang đầy ưu sầu phiền muộn, nàng thể kể với ai, đành viết ra giấy trắng.

      Bài thơ Thụ Lang Chân cũng vì thế mà vang truyền khắp nơi.

      Đây là quyển sách Yên Trà thường hay đọc, những lúc buồn tẻ lấy ra ngắm nhìn bìa sách.

      Mấy năm nay mắt của nàng trở nên suy yếu, đọc được chữ trong sách, nên công việc đọc sách từ đó do Tụ Y phụ trách, thế nhưng công việc này nàng mới làm được hai lần bị vị hoàng đế nào đó giành mất.

      Mỗi lần nương nương muốn nàng đọc sách nàng phải lấy ra nhiều lý do để từ chối.

      Nào là mắt bị đau, tay bị trẹo, đầu choáng váng, còn hôm nay là cổ họng bị đau.

      Tụ Y thở dài, nghĩ biết lần sau nàng nên kiếm thêm lý do gì nữa.
      Last edited: 18/12/17

    5. Thạch Lưu Ly

      Thạch Lưu Ly Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      80
      @Kimiko Có nhé, truyện kể tình tiết của kiếp trước rất là chi tiết. Bởi thế mới ngược này te tua.
      chjchj1001Kimiko thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :