Tên gốc : 重生之花好月圆 [Trùng sinh hoa hảo nguyệt viên]
Tác giả: Nhược Nhan
Thể loại : Điền văn , Trùng sinh ,…
Độ dài: 245 c + 4 PN
Converter: ngocquynh520
Editor: Kiều Thiên + Q ( làm giới thiệu và văn án)
Nguồn: ***************.com
Nguồn edit: amduongcung.wordpress.com
Đôi lời: Truyện được edit để mừng sinh nhật sắp tới của ba đứa nhà Dương Cung, nên hơi lâu vì còn bộ CSNTNR nữa
Giới thiệu:
Thủy U Hàn ở thời khác trọng sinh vào trùng họ trùng tên với mình, bị người ta hãm hại nên bị đuổi ra khỏi nhà, lâu sau lại phát mình có thai.
Nàng cho rằng mình có khả năng uy hiếp đối với bất kỳ kẻ nào, có thể quên quá khứ, bắt đầu lại cuộc sống thanh nhàn thoải mái. Nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, lần lại lần bị khiêu khích, đến tận khi nàng thể trốn tránh được nữa, cũng nhẫn nại được.
khi như vậy, nàng đem tất cả mọi thứ vốn là của nàng đoạt lại.
Giới thiệu
Thủy U Hàn dựa đầu gối, tuy rằng tiểu viện nằm sâu trong góc khuất Sở phủ, nhưng vẫn có thể tinh tường nghe được tiếng pháo nổ ở bên ngoài, tiếng chiêng tiếng trống, loa kèn thổi lên xướng khúc mừng việc vui. Trong phòng ngoại trừ nàng vẫn còn có hai người đứng, người là phu nhân trung niên tuổi gần bốn mươi, khuôn mặt mang vẻ u sầu, đem bình nước ấm đổ nước vào trong chén . Người còn lại là thiếu nữ tuổi chừng mười bảy, mười tám , khuôn mặt nhắn , xinh đẹp, vóc người thon thả, tựa hồ có chút bất an, cẩn thận liếc mắt dò xét sắc mặt của Thủy U Hàn , sau đó lại cúi đầu xuống, chẳng biết suy nghĩ gì.
“Tiểu thư, mau uống chút canh cho nhuận nhuận cổ họng , người cũng tỉnh lại vài ngày rồi, cũng phải điều dưỡng lại cho tốt, mấy ngày này trong phủ rất là bận rộn, ai để ý chúng ta ở đây đâu, nhũ mẫu vô dụng chỉ lấy được chút canh gà cho tiểu thư .”
Thủy U Hàn nhận lấy chén canh , hóa ra chỉ có nửa chén canh gà, nhũ mẫu bèn bỏ thêm chén nước nóng rồi khuấy đều lên, là canh gà nhưng tí thịt gà thậm chí là xương gà cũng có miếng. Nhớ lại mấy ngày lạnh giá này chỉ được ăn cháo thô, rau quả bị héo, nghĩ đến nửa chén canh gà này có được là do hôm nay trong phủ tổ chức tiệc mừng cho đại thiếu gia, biết nhũ mẫu làm sao mà có thể xin được người ta chén canh này cho nàng dùng à.
“Tiểu thư, để Thanh nhi giúp ngài uống.”
Tiểu nương xinh xắn kia ân cần bước đến gần.
Thủy U Hàn khoát tay áo, “Ta tự mình làm là được rồi. Thanh nhi, em và nhũ mẫu về nghỉ ngơi , ta tạm thời cần hai người hầu hạ đâu .”
“Như vậy sao được, ” Nhũ mẫu vội vàng , “Tiểu thư, ngài bề ngoài tuy biểu gì, nhưng nhũ mẫu biết trong lòng ngài rất là khổ sở, thỉnh thoảng ở bên cạnh ngài, nhũ mẫu rất là lo lắng, tiểu thư ngài nghìn vạn lần đừng làm lại cái chuyện điên rồ!” đến đây, nước mắt nhịn được chảy ra.
“Nhũ mẫu đúng đó “Thanh nhi đứng ở bên cạnh cũng chen lời , “Tiểu thư, lần này tiểu thư gây ra nhiều sai lầm như vậy, thế nhưng … , tiểu thư, ngài nên suy nghĩ cho kỹ, ngài cũng biết, hôm nay là ngày gia thú bình thê*, chính là tam tiểu thư con vợ cả Giang gia đồng thời là thanh mai trúc mã của gia. Tiểu thư nhìn xem cái bộ dáng của mình tại xem, sau này làm sao mà sống tiếp được. gia bao giờ … để ý đến tiểu thư nữa, tiểu thư về sau làm sao đây.” xong, nàng ấy che mặt lại khóc thút thít .
Nhũ mẫu ngăn được nước mắt, nhưng vẫn cố khuyên nhủ,”Tiểu thư, nhũ mẫu cũng cho tiểu thư biết rồi, người nào trong đại gia tộc mà ba vợ bốn nàng hầu, tiểu thư xin tiểu thư hảo hảo điều dưỡng lại thân thể , ngày còn dài mà” Lại quay đầu sang quát Thanh nhi , “Thanh nhi, nha đầu nhà ngươi nên lung tung được , ngươi xem tiểu Hồng sài phòng đến giờ còn chưa trở lại kìa.” xong liền kéo thanh nhi ra ngoài, cũng quên quay đầu lại nhìn Thủy U Hàn dịu dàng : “Tiểu thư, ngài cũng mệt mỏi rồi nên ngủ chút , nhũ mẫu đứng ở ngoài giữ cửa, nếu có chuyện gì cứ gọi tiếng.” Dứt lời,liền khép cửa phòng lại, cũng có đóng chặt mà còn chừa ra khe hở .
Thủy U Hàn nhìn thấy hai người này như vậy, trong lòng khỏi thở dài. Nghĩ đến cảnh ngộ mấy ngày qua gặp được, đồng thời cảm thán thay tạo hóa thần kỳ, cũng vì tương lai của mình mà bi ai. Lại càng nhớ nhung máy vi tính, TV, đủ lạnh, máy điều hòa và bồn cầu tự hoại kia.