1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trùm lầu ba - Kim Huyên (10 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Trùm Lầu Ba

      [​IMG]
      [​IMG]
      Tác giả : Kim Huyên

      Nguồn convert: Tàng Thư Viện [Nàng Meoconlunar]

      Edit: Gia Lăng Tần

      Tình trạng : Hoàn

      Thể loại: đại

      Độ dài: 10 chương

      Nguồn: www.datichlau.wordpress.com/truyện-hoan/hien-dai-vong-du/mục-lục-trum-lầu-ba/
      [​IMG]

      Giới Thiệu:

      Người phụ nữ này hành động khỏi tốt quá,

      Cứ việc vẻ mặt vô tội thành khẩn,

      Nhưng tin tưởng tiếp cận là có rắp tâm khác,

      Tuy rằng những lý do dùng mười phần khó mà tin được,

      Vẫn khiến nhịn được làm cho lần nữa xâm nhập vào cuộc sống của .

      Lần đầu tiên uống say chạy sai phòng,

      Tiếp theo lại đáng thương hề hề hướng khất thực,

      Càng khoa trương là lần chạy tới mượn WC,

      này ràng ngụ ở lầu của phải sao?

      Sau lại đến tìm nhóm phụ nữ ở tám lầu nhà trọ,

      mới biết này bản mơ hồ làm cho người ta cười ngất,

      Khó trách có thể làm cho mất bình tĩnh.

      Lặp lặp lại nhiều lần khiến phát hỏa muốn bóp chết ……

      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 12/9/14

    2. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Phần Dẫn

      “Tần Chấn?”

      “Là tôi. là?”

      “ Viên Diệp.”

      “ Viên Diệp?” Tần Chấn tạm dừng năm giây, “ Cậu là Viên Diệp?!”

      “ Phải, lâu thấy.” Viên Diệp cười .

      lâu thấy.”

      Tần Chấn trong thanh tràn ngập kinh hỉ,“ Cậu như thế nào lại biết số điện thoại của tôi? Chúng ta sau khi tốt nghiệp còn liên lạc, cậu tại ở nơi nào? Tôi nghe cậu kế thừa nghiệp của lão ba cậu ở Mỹ trở thành trùm ngành du thuyền. Cậu có suy nghĩ, ràng chính là thế gia có tiền, trước kia khi còn ở trường học lại giả nghèo với tôi,cậu…”

      “ Tần Chấn, tôi có chuyện muốn nhờ cậu hỗ trợ.” Viên Diệp ngắt lời .

      “ Cái gì? Lâu như vậy liên lạc, giờ mới điện thoại cho tôi thế nhưng còn có việc muốn nhờ tôi hỗ trợ, cậu đúng là ‘vô bất đăng tam bảo điện’* nha!” (* tức là có chuyện đến tìm ) Tần Chấn cười ha ha vài tiếng, “ Bất quá tôi tha thứ cho cậu, ai bảo trước kia khi ở trường học, công khóa của tôi đều là dựa vào tài năng của cậu mới thuận lợi tốt nghiệp, cậu có chuyện gì cần tôi hỗ trợ?” (công khóa là ngành học phải )

      “Tìm chỗ cho tôi ở nhờ thời gian.”

      “ Sao?”

    3. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 1.1

      “Chị !”

      Nghe thấy em sốt ruột lớn tiếng kêu gọi, Tỉnh Vu Hiểu dừng lại cước bộ quay đầu nhìn xung quanh, chỉ thấy Tỉnh Vu Hi hướng bước nhanh tới.

      “Làm sao vậy?” trong nháy mắt hỏi, “Em phải quên chuyện gì muốn đòi công đạo với chị đấy chứ ?”

      “Chị muốn đâu?” Tỉnh Vu Hi thở hổn hển trừng mắt hỏi .

      “Về nhà nha.” đương nhiên trả lời em .

      phút đồng hồ trước, còn ở trong quán của chị Khúc Thiến , vốn là muốn ăn bữa tối, sau đó thuận tiện hỗ trợ, nghĩ tới lại bị phát bị sốt nên bắt phải chạy về nhà nghỉ ngơi.

      “Về nhà là hướng bên kia.” Tỉnh Vu Hi chỉ về hướng cùng với hướng chếch góc 90độ, lớn tiếng giận dữ .

      Tỉnh Vu Hiểu ngây ngốc sửng sốt giây, mới xấu hổ cười, đưa tay gãi gãi mái tóc ngắn “Chị giống như nhầm nha, hẳn là bên kia mới đúng.”

      Tỉnh Vu Hi bất đắc dĩ than hơi, đưa tay sờ trán ,vẻ mặt lo lắng nhìn .

      “ Chị, chị có khỏe ? Bằng chị quay lại quán chờ em chút đóng cửa xong em đưa chị trở về.”

      cần, phải em vừa mới đáp ứng Gia Quân muốn qua đó với ấy sao?” Tỉnh Vu Hiểu vẫy tay lắc đầu .

      Gia Quân là bạn đồng học trung học của Tỉnh Vu Hi, hai người cảm tình vẫn tốt lắm, cũng có bởi vì tốt nghiệp, tiến vào xã hội hoặc kết giao bạn trai mà xa cách,các vẫn bảo trì chặt chẽ liên lạc.

      Gần đây Gia Quân ngoài ý muốn bắt gặp bạn trai bắt cá hai tay, chuyện này đối với ấy tạo thành đả kích rất lớn, cho nên tâm tình vẫn thực ổn định. Thân là bằng hữu tốt nhất của Gia Quân, Vu Hi luôn dùng hết khả năng bồi ở bên người ấy, để tránh ấy nhất thời hồ đồ mà làm ra cái việc gì ngốc nghếch.

      “Nhưng mà chị phát sốt……” Tỉnh Vu Hi lo lắng nhìn chị .

      quan hệ, đợi chị qua tiệm thuốc mua thuốc hạ sốt uống xong sao,” Tỉnh Vu Hiểu cự tuyệt hảo ý của em , “ Chị mỗi lần chỉ cần xong bản thảo, cả người đột nhiên thấy mệt mỏi, cùng với bị cảm mạo, cho nên em cần lo lắng cho chị đâu.”

      người phiên dịch sách báo ngoại văn, làm việc này cũng lâu tuy rằng thu nhập cũng phải thực ổn định, nhưng cũng lo chết đói, hơn nữa so với bất luận kẻ nào cũng đều được đọc trước sách mình thích, cho nên chọn công việc này.

      “ Chị ngay phương hướng về nhà cũng nhầm, bảo em có thể nào lo lắng?” Tỉnh Vu Hi nhíu mày .

      “ Ai, em biết chuyện này với việc chị phát sốt quan hệ, chị chỉ là cảm giác về phương hướng kém chút mà thôi.”

      “ Nếu chỉ là cảm giác về phương hướng kém, em phải lo lắng như vậy.” Tỉnh Vu Hi thở dài nhìn .

      Tỉnh Vu Hiểu nghe vậy lộ ra chút xấu hổ lại nghịch ngợm tươi cười. ràng mới là chị , kết quả từ sau khi ba mẹ đột nhiên tai nạn xe cộ qua đời, người lo lắng hậu cùng chịu trách nhiệm mọi việc cũng là em kém tuổi ba tháng, lại tiếp, làm chị là thực vô dụng.

      “ Vu Hi, em có cảm thấy chị thực phiền toái hay , giống như luôn ở phía sau em, gia tăng gánh nặng của em?” thình lình hỏi.

      “ Đừng có ngốc nghếch, tuy rằng chị có điểm mơ hồ, thần kinh lại yếu đuối, thái độ sống có chút trì trệ, làm cho người ta thể lo lắng, nhưng là nếu muốn trở thành gánh nặng của em, vẫn còn chưa đủ đâu!” Tỉnh Vu Hi nghiêm trang nhìn .

      “ Em làm phê phán hay an ủi chị đây?” Tỉnh Vu Hiểu có chút dở khóc dở cười.

      “ Đại khái đều có .” Tỉnh Vu Hi nhún nhún vai, “ Tóm lại, chị trước theo em quay lại quán, lát nữa em đưa chị trở về.”

      Tỉnh Vu Hiểu nhìn em lắc lắc đầu, có chút đăm chiêu : “Vu Hi, em có hay nghĩ tới, có lẽ chính là em cùng ba mẹ mất đối với chị chiếu cố quá mức chu đáo, mới có thể làm cho chị hai mươi sáu tuổi, lại vẫn thể sống độc lập được?”

      Tỉnh Vu Hi kinh ngạc nhìn chị , suy tư về vấn đề chưa từng nghĩ tới này.

      Đối với , chiếu cố người chị mơ hồ này tựa như hô hấp tự nhiên giống nhau, từ lúc còn theo cha mẹ làm như vậy, cho nên chưa bao giờ nghĩ tới như vậy có thể là sai, thẳng đến giờ phút này mới đột nhiên có cảm giác cảnh tỉnh.

      cùng ba mẹ trong quá khứ là làm sai sao? Nếu bọn họ quá độ bảo hộ chị trong mọi chuyện, tại chị có thể mình đảm đương được mọi việc hay ? đột nhiên đối diện với chuyện này sinh ra hoài nghi.

      “ Chi, chị cảm thấy như vậy sao?” Tỉnh Vu Hi còn hỏi.

      “ Chị cũng biết, chính là cảm thấy chị đối với mọi việc còn mơ hồ như vậy, tựa hồ tốt lắm, dù sao chị cũng hai mươi sáu tuổi, hẳn là phải tự học chiếu cố chính mình mới đúng.” Tỉnh Vu Hiểu hổ thẹn cúi cúi mặt.

      , nghe thấy chị có ý nghĩ như vậy em cảm thấy thực vui mừng.”

      vậy chăng? Chị hiểu được cũng thực vui mừng nha.” Tỉnh Vu Hiểu hai mắt sáng ngời, lập tức cao hứng nhếch miệng cười.

      Tỉnh Vu Hi nhịn được có chút xem thường. “ Mới khen ngợi chị câu, chị liền lộ nguyên hình?”

      Tỉnh Vu Hiểu có chút ngượng ngùng di di tóc, sau đó lấy biểu tình nhìn em .

      “ Vu Hi, từ giờ trở em cần quá quan tâm tới chị được ? Để cho chị thử tự chiếu cố chính mình, chị muốn trói buộc em cả đời.”

      “Chị là chị của em, phải là trói buộc.” Tỉnh Vu Hi lời lẽ chính nghĩa sửa lại cho đúng, “ Huống hồ chị cũng phải biết tự chiếu cố mình như chị , ít nhất kinh tế của chị độc lập, chưa bao giờ hỏi mượn tiền em, phải sao? Ngược lại, chị còn thường hỏi em thiếu hay thiếu tiền dùng, nếu thiếu chị lại cho em, phải sao?”

      “Chị thấy chị cả đời này đại khái chỉ có điểm này có thể miễn cưỡng được coi là ưu điểm.” Tỉnh Vu Hiểu thở dài.

      “ Chị, chị cần như vậy được ? Chị kỳ có rất nhiều ưu điểm.”

      “ Tỷ như cái gì?” Tỉnh Vu Hiểu nhịn được ngắt lời hỏi, “ Chị biết làm việc nhà, biết nấu cơm, phản ứng trì độn, làm chuyện gì luôn vứt bừa bãi, thậm chí ra ngoài mua đồ ở ngay ngoài ngõ cũng lạc đường,tìm thấy đường về nhà ?”

      “Đó là bởi vì chúng ta vừa mới vừa chuyển đến nhà trọ tám lầu này lâu, cho nên…”

      “ Vấn đề là em và chị cùng nhau chuyển tới đó, nhưng em lại hoàn toàn có chuyện lạc đường, mà chị sau khi chuyển tới đó ở tháng rồi vẫn tìm thấy đường về nhà.” (Chị mắc chứng mù hướng rồi :)))

      “ Đó là bởi vì…”

      “ Ai ! Quên , Vu Hi, chị tự biết khuyết điểm của chính mình, cho nên em cần tìm lý do hoặc lấy cớ đến an ủi chị.” Tỉnh Vu Hiểu trái lại an ủi vẻ mặt lo lắng của em , “ Chị tại chỉ hy vọng chính mình có thể độc lập chút, cho nên em cứ quay lại quán làm việc của em , buổi tối yên tâm bồi Gia Quân, cần phải thay chị lo lắng được ? Chị tại lạc đường, đấy.”

      Nhìn chị biểu tình , cùng với trong mắt lóe lên hy vọng được tín nhiệm, Tỉnh Vu Hi rốt cục đối với nhàng mà gật đầu.

      “ Được rồi! Vậy chị cẩn thận chút, nhớ về nhà xong phải khóa cửa, còn có, ở đường đừng quên tới hiệu thuốc mua thuốc uống, biết ?”

      biết.” Tỉnh Vu Hiểu thuận theo đáp lại “Chị về nhà đây!”

      “ Cẩn thận chút.”

      Tỉnh Vu Hiểu gật gật đầu, sau đó mỉm cười vẫy vẫy tay, xoay người bước đường về nhà.

    4. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 1.2

      Kỳ quái, đầu như thế nào càng lúc càng choáng váng? Vừa mới kia ở hiệu thuốc dược sĩ cho uống rốt cuộc là cái loại thuốc gì đặc biệt ? Bên trong thành phần hình như có cồn ? Nếu như thế nào cảm giác lại giống như uống rượu vậy? chỉ cần uống ngụm cũng say a!

      Tỉnh Vu Hiểu tay bám vào tường ngoài nhà trọ, tay chống càng lúc đầu óc càng choáng váng , đầy đầu đều là hai chữ “nguy rồi”.

      Trời ạ, nên ngất như vậy chứ? Vừa mới mở miệng hướng Vu Hi cam đoan có thể chiếu cố chính mình, nghĩ tới quay người lại liền phát sinh loại tình này, có phải trời sinh nhất định muốn làm cho người ta lo lắng, thể độc lập tự chủ được hay ?

      được, chính là cái gọi là “nhân có thất thủ, mã có loạn đề” (Tương tự ta ‘Sông có khúc,người có lúc’ ), tình huống này xảy ra lần có nghĩa là phát sinh vĩnh viễn. Cho nên, chuyện này tuyệt đối thể để Vu Hi biết, nếu Vu Hi vĩnh viễn cũng tin tưởng có thể tự chiếu cố chính mình.

      Nghĩ như vậy, lập tức mở túi lấy ra di động, ấn nhanh số điện thoại di động của em , thừa dịp thời điểm mình hoàn toàn thanh tỉnh cho Vu Hi biết, mình an toàn về nhà, nếu cồn ở trong cơ thể tác loạn như thế này, làm cho say rượu như người điên là xong rồi.

      Điện thoại vang ba tiếng sau khi kết nối được, hai lời, lập tức đem những lời muốn chuẩn bị tốt từ trước phun ra, “Uy, Vu Hi, chị về nhà. Dược sĩ ở hiệu thuốc muốn chị nghỉ ngơi nhiều, chị chuẩn bị tắm rửa rồi ngủ, như vậy , em công tác , bye bye!”

      Nghe thấy Tỉnh Vu Hi đầu bên kia truyền đến hai tiếng bye bye, Tỉnh Vu Hiểu rốt cục thở dài nhõm hơi, ngồi xuống bên đường.

      Nhưng mà biết nếu mình ngồi ở đây, đêm nay đại khái chỉ có cách ngủ dưới đất cho nên cố gắng mở mí mắt nặng sụp, liều mình làm cho chính mình bị men rượu trong cơ thể đánh bại, từng bước chậm chạp lên cửa chính của nhà trọ tám lầu.

      Dùng chìa khóa mở cửa đẩy cửa mà vào, sau đó phịch tiếng đóng cửa lại, suy yếu đến trước thang máy, ấn phím, cửa thang máy lập tức liền mở ra, cơ hồ là dựa vào tường lăn người tiến vào trong thang máy.

      Cồn liên tục ở trong cơ thể tàn sát bừa bãi, cảm thấy chính mình cả người choáng váng choáng váng nặng nề, ngay cả đứng cũng yên.

      Trời ạ, cái cảm giác hỗn loạn choáng váng này, giống như là ngồi thuyền bị say sóng vậy , là……

      “ Hi!” kỳ cũng rất thoải mái. cả người ngồi tựa vào trong thang máy cười khẽ ra tiếng.

      Cửa thang máy lẳng lặng đóng lại, mình ở trong thang máy cười lúc, hồi lâu sau, mới đưa tay ấn cái nút điều khiển.

      Lầu 8,lầu 8,lầu 8…… Ở nơi nào nha? Ân, cái cùng kia khẳng định sai, cùng…… cùng……

      Vô ý thức ấn cái nút cùng xuống, nhắm mắt lại hưởng thụ cảm giác choáng váng vui sướng, thẳng đến khi cửa thang máy đinh tiếng mở ra, mới lắc lắc lắc lắc đứng dậy ra khỏi thang máy, tựa vào tường lấy chìa khóa ra mở cửa.

      Khách khách, Khách khách……

      Viên Diệp ngồi ở phòng khách xem tivi, bỗng nhiên lại nghe thấy thanh tựa hồ có người ở ngoài dùng chìa khóa mở cửa nhà , hoài nghi theo sô pha đứng lên, thong thả đến trước cửa chính.

      Khách khách, Khách khách……

      Ngoài cửa thanh vẫn liên tục.

      nhịn được nhíu mày, hơi do dự chút, liền xoay ổ khóa,đem cửa chính mở ra.

      theo động tác mở cửa, nháy mắt ngã vào lòng .

      kinh ngạc mở to hai mắt, hoàn toàn biết bay tới diễm phúc này là tốt hay là xấu. Còn có, này là ai vậy?

      trong lòng thong thả ngẩng đầu lên, làm cho có thể thấy ràng diện mạo của .

      có khuôn mặt nhắn, mắt hạnh tròn tròn, sống mũi thẳng, miệng hồng nhuận khéo léo, chỉnh thể xem ra rất đẹp; khí chất của tươi mát thanh nhã, ôn nhu uyển chuyển hàm xúc, làm cho có loại cảm giác kinh diễm.

      Liếc thấy , đầu tiên là trừng mắt nhìn, mặt có chút biểu tình ngốc nghếch, tiếp theo hé mở đôi môi đỏ mọng đối mỉm cười : “ Hi.”

      “ Hi.” Viên Diệp bất tri bất giác cũng trả lời tiếng hi, sau đó đột nhiên đưa tay đẩy ra, thực tự nhiên tiêu sái bước vào nhà, giống như say rượu lắc lắc lắc lắc hướng phòng đến.

      Viên Diệp ngây ra như phỗng sững sờ tại chỗ lúc lâu, sau mới đột nhiên bừng tỉnh bước đuổi theo .

      “ Này , xin hỏi đến đến nơi này có chuyện gì sao?” vội vàng ngăn trở đường của .

      “ Tôi về nhà nha.” chỉ vào chính mình đối nhếch miệng cười.

      “ Về nhà?”

      “ Đúng, về nhà, ngủ, đừng chặn đường.” cười đẩy ra, sau đó mở cửa phòng vào, tiếp theo phịch tiếng đóng cửa lại.

      Viên Diệp lại sững sờ tại chỗ, mặt biểu tình mảnh mờ mịt.

      Về nhà, ngủ, đừng chặn đường. Xem như là điều đương nhiên vậy, nhầm nhà hay ? Nơi này như thế nào lại là nhà của ? này rốt cuộc là từ đâu đến?

      nhăn mày, bước đến trước cửa phòng, giơ tay định gõ cửa muốn trong phòng kia ra ràng hết thảy mọi chuyện, lại đột nhiên linh quang chợt lóe nhớ tới những lời Tần Chấn từng với .

      Tần Chấn :

      Gian nhà trọ này là tôi thuê, bởi vì thích ở tại khách sạn, lại thường công tác ở Đài Bắc nên mới thuê gian phòng này để ở. Bất quá thời gian tôi ở cũng nhiều,so ra em tôi ở nhiều hơn.

      Đương nhiên, nếu tôi đáp ứng đem phòng ở cho cậu mượn, tự nhiên dặn em đừng tới đó nữa. Tôi với nó hết hạn thuê,mà tôi tiếp tục ký hợp đồng, cho nên cậu cứ việc yên tâm ở, tuyệt đối có người tới quấy rầy cậu.

      Khá lắm,tuyệt đối có người đến quấy rầy , tên Tần Chấn kia khẳng định là quên cho em của biết chuyện!

      Viên Diệp chậm rãi thu hồi cánh tay ở giữa trung chuẩn bị gõ cửa, sau đó thở dài mạnh.

      Tuy rằng Tần Chấn đem phòng này cho mượn ở, nhưng nó đúng là vẫn còn thuộc về Tần Chấn cùng người Tần gia, là khách thể giọng khách át giọng chủ đem chủ nhân đuổi ra khỏi cửa được ?

      Bất quá lại, căn hộ này có ba phòng, phòng nào chọn,sao lại chọn đúng cái phòng mà em của Tần Chấn kia quen dùng để ngủ chứ? Tất cả mọi thứ của đều để trong đó,bao gồm cả quần áo,đồ dùng cá nhân,giờ phải làm sao để cầm lại mấy thứ kia ?

      Lắc lắc đầu, cảm thấy tại điều duy nhất đáng được ăn mừng, chính là trong hai gian phòng trống khác đều có đầy đủ hết đệm chăn, nếu trời biết phải làm như thế nào để vượt qua đêm nay giữa trời lạnh giá tháng mười hai ?

      Nhìn thoáng qua cửa phòng đóng chặt, khẽ thở dài hơi, xoay người lo lắng xem đêm nay ngủ ở gian phòng nào.

      Mất tuần, vất vả mới quen thuộc phòng cùng giường lại bị người khác chiếm , Viên Diệp ở chiếc giường xa lạ lăn qua lộn lại sau lúc lâu, mới chậm rãi chìm vào mộng đẹp.

    5. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 1.3

      Nửa đêm, cửa phòng đột nhiên lẳng lặng mở ra rồi lại đóng lại, bóng người mảnh khảnh sờ soạng trèo lên giường , sau đó xốc chăn lên,nằm xuống bên cạnh mà ngủ.

      Rất ấm áp, mùa đông buổi tối quả nhiên hai người ngủ cùng nhau rất ấm áp.

      Tỉnh Vu Hiểu nửa tỉnh nửa mê mỉm cười, đem thân thể càng thêm xích vào gần, cọ xát nương tựa . cảm thấy đêm nay ôm Vu Hi đặc biệt tốt, ấm áp, làn da trơn nhẵn sờ vào cũng rất tốt, Vu Hi có phải hay dùng sữa tắm gì mới, nếu da thịt xúc cảm như thế nào lại giống bình thường? Trừ bỏ xúc cảm ở ngoài thay đổi, ngay cả mùi hương giống như cũng thay đổi.

      đem mũi dán da thịt , dọc theo đường cong thân thể hướng lên ngửi.

      Đột nhiên trong lúc đó,tựa như trâu vần,toàn bộ giường rung mạnh mở hai mắt, chỉ thấy hé ra khuôn mặt xa lạ nam tính treo ngay trước mặt , gương mặt cương nghị,cá tính, đôi mắt to mà thâm thúy, có thần sáng ngời nhìn chằm chằm .

      Soái ca! Đây vẫn là lần đầu trong đời mơ thấy đàn ông, nhưng lại là đại soái ca, này là rất thần kỳ nha!

      cần hoài nghi, đây đương nhiên là giấc mộng xuân, nếu nửa đêm tỉnh lại phát chính mình bị người đàn ông xa lạ,nửa thân để trần đặt ở bên dưới chẳng phải là muốn hù chết ? Cho nên đây đương nhiên là giấc mộng, nhất định là mộng, sai.

      Nếu là giấc mộng, ở trong mộng thỏa mãn chút hẳn là quan hệ gì ?

      mỉm cười với soái ca, sau đó thong thả vươn hai tay vòng trụ cổ , sau đó ngẩng đầu lên nhàng ở bạc môi của đặt nụ hôn.

      Ân, ngọt ngọt, mềm, ấm áp, nguyên lai hôn môi chính là loại tư vị này nha, so với trong tưởng tượng có phần giống, là có điểm thất vọng . Bất quá nếu dùng tới đầu lưỡi, cảm giác hẳn là khác ?

      Nhìn bạc môi mím chặt trước mắt, tự chủ được vươn đầu lưỡi khẽ liếm cánh môi chính mình chút, do dự biết nên bắt đầu từ đâu.

      chưa từng cùng người khác hôn môi qua, vừa mới kia chút là hoàn toàn cần kinh nghiệm, bởi vì kia chính là miệng cùng miệng trong lúc đó tiếp xúc mà thôi, ngay cả trẻ ba tuổi cũng biết. Nhưng mà nếu muốn dùng đến đầu lưỡi lại là cách hôn của người lớn, nên làm như thế nào đây? Hơn nữa miệng của vẫn mím chặt, chuyện này đúng là khó khăn.

      Sau lúc lâu do dự, quyết định trực tiếp tiến đến. Dù sao đây cũng chỉ là giấc mộng thôi, cho dù làm đúng cũng có ai biết, phải sao? Đây là giấc mộng xuân của , cho dù tỉnh lại có còn nhớ hết thảy mọi việc trong mộng, cũng tuyệt đối cho bất luận kẻ nào bao gồm cả Vu Hi.

      Cho nên tiến tới !

      lại lần nữa ngẩng đầu dựa vào , vươn cái lưỡi đinh hương của trước hôn cánh môi của , sau đó liền bỗng nhiên tiến vào trong miệng đụng tới cả răng nanh của .

      có đụng tới răng nanh của sao? Tỉnh Vu Hiểu bỗng nhiên trở nên xác định, bởi vì đầu lưỡi của mới duỗi ra tiến vào miệng , cả người tựa như đột nhiên bị cuốn đến giữa cơn lốc xoáy nóng cháy mà kịch liệt làm cho nháy mắt mất mọi cảm giác.

      Đàn ông đều là cảm quan động vật, cho dù biết thể, nhưng nếu phụ nữ cứ lần, lần khiêu khích dưới thân vẫn là thuận theo dục vọng mà hành động.

      Viên Diệp bị bên cạnh đánh thức, hoàn toàn biết leo lên giường lúc nào.

      Khi tỉnh lại, theo phản ứng trực giác ấn xuống bên dưới cho tới khi xác định được thân phận người kia, trừ bỏ kinh ngạc cùng hoài nghi, cũng có cảm giác muốn được kích tình, thẳng đến khi đột nhiên lấy phương thức ngốc nghếch ngoài ý muốn hôn ,khiêu khích , làm cho bất thình lình trong nháy mắt bị dụ hoặc chế trụ mà hoàn toàn khống chế được.

      thực ra, luôn luôn thích loại phụ nữ tự dâng lên miệng mình thế này, bởi vì những người phụ nữ này đối với đều có mục đích, phải bởi thể trạng, dáng người, vẻ ngoài , chính là bởi gia sản của . Cho nên khi đụng tới loại tình này, luôn lạnh lùng cự tuyệt đối phương,tuyệt lưu tình.

      Nhưng người con này nửa đêm lại vụng trộm lên giường , lại đem lại cảm giác kỳ lạ khiến quên hết thảy.

      Hương vị ngọt của , toàn thân da thịt tựa như em bé bóng loáng nhẵn nhụi, làm cho người ta thích buông tay. nhớ tóc của ngắn, ngắn đến thậm chí kịp vuốt, nhưng khi đưa tay chạm vào tóc ,lại có cảm giác mềm mại như tơ. nhất định phải bảo mà nuôi tóc dài.

      hôn môi , mặt , sau đó dần dần trượt xuống cổ,xương quai xanh cùng bộ ngực sữa của .Khi hôn lên bộ ngực mềm mại mà no đủ của , cảm giác được mãnh liệt thở gấp, cả người vì vui thích mà nhịn được run rẩy, than tiếng.

      Trời ạ, phản ứng của làm sao có thể như thế nhanh chóng mà ngọt ngào, như thế thuần túy mà trực tiếp? người phụ nữ làm cho đàn ông tha thiết mong muốn như vậy,bảo như thế nào cự tuyệt được đây?

      Mang theo mỉm cười, bắt đầu khiêu khích mãnh liệt, nhiệt tình, mà phản ứng của cũng giống như suy nghĩ vậy trực tiếp, nhiệt liệt, hơn nữa mị hoặc cơ hồ làm cho khống chế được.

      Hô hấp của trở nên rất nhanh mà đứt quãng, liền cùng . rốt cục chịu nổi vuốt ve khiêu khích của nữa, hai tay của bắt đầu cấp tốc ở lưng chạy loạn, thân hình mềm mại ở dưới thân lại càng ngừng mấp máy, còn ngừng phát ra tiếng rên rỉ thống khổ.

      Phản ứng của giống như xử nữ chưa hiểu chuyện,nếu Viên Diệp còn có tia lý trí tồn tại, mà bị nhiệt tình cùng dục vọng tràn ngập phát đến điểm này.

      Đáng tiếc giờ này khắc này căn bản là tinh trùng hướng não, trừ bỏ muốn , muốn chính mình chôn sâu ở trong cơ thể , cảm thụ toàn bộ , đầu rốt cuộc nghĩ ra chuyện thứ hai.

      Viên Diệp đem đặt ở dưới thân, bỏ trói buộc giữa hai người, đem chính mình đặt mình vào trong duỗi thân mà mở ra hai chân , sau đó dùng sức tiến vào cơ thể .

      “ A!” thình lình xảy ra đau đớn làm cho Tỉnh Vu Hiểu nhịn được kêu ra tiếng sợ hãi, mười ngón nháy mắt bấu chặt vào bả vai .

      đau đến trợn to hai mắt, giãy dụa muốn đẩy ra, mới làm cho kinh ngạc tìm về ít lý trí, phát kinh người đúng là xử nữ.

      Tại sao có thể như vậy? dám nửa đêm bò lên giường đàn ông, thậm chí còn gần gũi sờ loạn , phụ nữ lớn mật lại nhiệt tình như vậy, làm sao có thể là xử nữ được?

      Nhưng nghĩ lại phản ứng của cùng với động tác trúc trắc của , đúng vậy, biểu của đích thực là xử nữ.

      Ông trời, rốt cuộc là ma quỷ dẫn dắt hay là làm sao vậy? Sao lại để chuyện hoang đường này phát sinh, rốt cuộc là làm sao vậy? Mà người phụ nữ này lại là vì cái gì mà tiếp cận ?

      nheo mắt, nhìn chằm chằm khuôn mặt nhắn đầy lệ ẩm ướt trước mắt này, đột nhiên cảm giác được tức giận thình lình xảy ra. ta là có kế hoạch, có mục đích nên bò lên giường sao?

      Tức giận ở trong nháy mắt bao trùm dục vọng, lui về phía sau rời khỏi cơ thể , lại đột nhiên ưm tiếng, hai chân thon dài nâng lên bám vào bên hông đưa hung hăng kéo trở lại.

      Chợt va chạm làm cho hai người đều nhịn được rên rỉ ra tiếng, cũng làm cho Viên Diệp dục vọng lại lần nữa dâng lên tràn ra khó có thể quay đầu.

      trong mắt đầy dục hỏa, hai tay đột nhiên chế trụ thắt lưng mảnh khảnh của , sau đó bắt đầu ở trong cơ thể kịch liệt rong ruổi, thẳng đến khi hai người đều bị thứ tình cảm mãnh liệt khiến người ta sợ hãi này hoàn toàn cắn nuốt mới thôi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :