1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trôi nổi trong lãnh cung: Khuynh quốc khí hậu - Hoa Vô Tâm (Full Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Trôi nổi trong lãnh cung: Khuynh quốc khí hậu
      [​IMG]


      Tác giả: Hoa Vô Tâm


      Thể loại: Xuyên , HE


      Số chương: 225 chương (chương ngắn)


      Editor: thuyvu115257


      Nguồn edit: Sưu Tầm

      Nguồn eBook: cungquanghang.com


      Giới thiệu:



      buổi sáng nàng xuyên qua, biến thành Hoàng hậu Tây Cung, dung nhan nghiêng nước nghiêng thành nhưng lại bị vị Hoàng đế trẻ tuổi vô tình vứt bỏ.

      , thiên tử trẻ tuổi, lạnh lùng vô tình, luôn luôn đối nghịch với nàng nhưng lại đánh mất trái tim cho nàng.

      , Chiến thần Mạc Bắc, tâm cao khí ngất, vậy mà lại vừa gặp nàng.

      , bạo quân địch quốc, tính tình ngạo mạn, tàn bạo khát máu, biết đấu tranh vì lợi ích nhân dân, ngược lại bị vướng vào tình cảm trai với nàng.

      Sau nhiều lần bị người phản bội, nàng : "Ta tất cả mỹ nam trong thiên hạ này, ta đa tình, nhưng cũng vô tình. . .

      === ====== ====== =========​

      Các file đính kèm:

      Last edited by a moderator: 27/3/16
      meomeongungay, do trang, tart_trung6 others thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 1: đường xuống Hoàng Tuyền
      Editor: thuyvu115257


      Xuyên chuyện nghe ra rất nực cười, bởi nó chỉ thường xuất ti vi, hoặc xảy ra trong tiểu thuyết. Nhưng chuyện gây cười như vậy lại phát sinh người ta giống như ăn bữa cơm hằng ngày.

      Ai nha! ra cũng thể là bình thường, nếu như phải là tuổi thọ ta chưa hết. . . Nếu như phải là quỷ sai bắt nhầm người. . . Nếu như phải là vốn liếng của ta thể sử dụng. . . Nếu như phải là tên Minh vương kia. . . Ngươi xem nhiều như thế mà gom lại, dĩ nhiên là phải chuyện bình thường rồi, cái gì gọi là trời sinh voi sinh cỏ, ta coi như du lịch lần ở cổ đại vậy, huống chi. . . Nhìn xem lòng bàn tay có cái ấn kí màu đỏ, nó có thể che chở cho ta nha!

      ****
      Theo truyền thuyết… con đường Hoàng Tuyền thông đến Địa phủ của Minh vương, có hoa Bỉ Ngạn nở đỏ như máu, nó là bông hoa linh hồn chỉ dẫn con đường thông giữa trần gian và Địa phủ. Hoa Bỉ Ngạn nở bờ đối diện cũng mở ra, hoa Bỉ Ngạn nở ngàn năm, hoa cũng rụng ngàn năm, hoa lá gặp nhau, lúc nào cũng lỡ hẹn. Tương truyền nó còn có biệt danh gọi là ‘Mạn Châu Sa Hoa’!
      Màu đỏ như máu của Bỉ Ngạn Hoa dọc theo hai bên đường Hoàng Tuyền, quỷ sai dẫn theo những vong hồn tuổi thọ hết, hoặc chết ngoài ý muốn vào cửa đại điện Minh vương, trong đám vong hồn kia có kẻ khóc, có kẻ náo loạn, cũng có kẻ chỉ yên lặng bước . Nhưng duy chỉ có cái đầu an phận lắc lư, khiến cho người ta hoàn toàn cảm giác được hơi thở chết chóc, hai mắt Mộc Ly sạch sáng bóng, thưởng thức từng đóa hoa Bỉ Ngạn kiều diễm ướt át, mắt to thỉnh thoảng chớp chớp, hoàn toàn có vẻ bi thương của ‘người chết’!

      Hết nhìn đông rồi lại ngó tây, cái miệng nhắn khẽ bĩu lại, trong lòng Mộc Ly sinh ra bất mãn. Hóa ra Địa phủ chẳng có trò gì hay để chơi, hại nàng khi còn sống vẫn tưởng rằng Địa phủ rất đáng sợ nữa chứ, cùng lắm chỉ có như thế.

      Ai! Ở trong lòng khẽ thở dài hơi, Mộc Ly nhớ lại nguyên nhân cái chết của mình, có thể mình là người xui xẻo mà, uống nước mà vẫn có thể sặc chết. nghĩ tới đường đường là Hình Cảnh Quốc Tế, bắt người, giết người, cho dù họng súng có hướng về phía mình cũng chết, càng nghĩ đến mình chết chỉ vì cái hắt hơi, ngươi xem đây phải là trò cười lớn nhất trong thiên hạ sao?

      Làm Hình Cảnh Quốc Tế, là có thể vì quốc gia hy sinh bất cứ lúc nào. Mặc dù Mộc Ly sợ chết, nhưng thế nào cũng thể chết uất ức như vậy được. Nếu chết vì cái nhảy mũi, nghĩ thôi cảm thấy buồn cười rồi, trong lúc Mộc Ly mang tâm trạng bất bình quỷ sai dẫn tới đại điện của Minh vương, từng hàng người màu da khác nhau, tóc khác nhau, đứng ngay ngắn theo thứ tự chờ đợi Minh vương thẩm án, Mộc Ly cũng ngoại lệ, đứng đó chờ Minh vương triệu hồi mình
      cô gái bạch dươngNữ Lâm thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 2: Minh vương lấy lòng
      Editor
      : thuyvu115257


      Nhìn đội ngũ phía trước đứng thành hàng dài, trong lòng biết tạm thời vẫn chưa tới lượt mình, ánh mắt Mộc Ly nhàm chán ngắm loạn xung quanh, chút ý tứ quan sát bài biện đại điện. Đây là căn phòng rộng chừng 100 mét vuông, ánh sáng trong điện phù hợp với cảnh vật xung quanh của ‘ phủ’, có phần u, phía đại điện là mảnh đen tối vô cùng tận khiến cho cho người ta phẫn nộ. Nhìn kĩ, từng vòng xoáy màu đen kia dường như có thể hút con người vào trong đó. Mộc Ly càng nhìn càng cảm thấy trầm luân trong màu đen đáy ấy, nó giống như có thể cắn nuốt tâm trí của con người khiến cho Mộc Ly trầm xuống, làn gió thổi qua, Mộc Ly tự dưng rùng mình cái, lập tức trong người tỉnh táo ít, vội vàng dời ánh mắt ổn định lại tâm trạng, dám nhìn loạn nữa.

      ra Địa phủ nhìn vào phải kinh khủng giống như vẻ bề ngoài, vẫn còn che giấu huyền cơ nha!

      Nửa ly trà trôi qua, người phía trước cũng vừa bị xét hỏi xong, quỷ sai ra hiệu cho Mộc Ly lập tức vào trong đại điện, sau đó tâm cam tình nguyện quỳ xuống trước Minh vương lật xem sổ sinh tử.

      Minh vương ngồi đại điện, tay lật sổ sinh tử của người phàm, tay cầm bút thần thỉnh thoảng đánh dấu ‘X’ lên, nhưng khi nhìn thấy dấu ‘√’ bên cạnh tên Mộc Ly, chốc chốc lại cau mày, Điện hạ Mộc Ly quỳ gối có phần tức giận, thế nào? Để cho người khác quỳ vui lắm sao?

      Lúc Mộc Ly định bụng tìm Minh vương trách móc, Minh vương lại đột nhiên ngẩng đầu lên, vẫy tay ra hiệu cho lui mọi người trong đại điện, vuốt vuốt bộ râu lớn của mình cười “ha ha” với Mộc Ly, miệng Mộc Ly nhếch lên, mũi phát ra tiếng hừ lạnh, hoàn toàn để lão nhân Minh vương vào mắt.

      Minh vương cũng giận, bộ dáng Lão Ngoan Đồng, dứt khoắc rời ghế ngồi, đỡ Mộc Ly đứng lên, nịnh nọt : "Nha đầu, có muốn cổ đại chơi ?"

      Nghe ra có thành phần lấy lòng trong giọng của Minh vương, tâm Mộc Ly chợt lạnh, trợn mắt nhìn Minh vương : " !" Xú lão đầu, chẳng lẽ bắt lộn người? Nên mới lấy lòng như vậy!

      "A a a!!" Minh vương liên tục gào lên mấy tiếng, bĩu môi: "Xú nha đầu, đây là chuyện bao nhiêu người cầu còn được, sao ngươi lại ?" Tức chết , đây là chuyện mà nhiều người muốn còn được, nhưng xú nha đầu này lời liền cự tuyệt, chút thể diện cũng cho lão, dù sao người ta cũng là Minh vương nha!

      "Ông . . . ." Mộc Ly tóm mấy cọng râu mép của Minh vương ngắm nghía ở tay, mắt to trừng long nhãn của ông: "Có phải các ông bắt nhầm người hay ?" Mộc Ly tin cái hắt hơi có thể chết người.

      "Ai! Ai! ! Ai! ! !" Minh vương nhìn mấy cọng râu mép tội nghiệp của mình, than thở ba tiếng, mặt của ông vốn hơi đen, khi đó lần đầu tiên màu đỏ hiếm thấy ra, mở miệng xin Mộc Ly rũ lòng thương: "Ta này nha đầu, ngươi có thể buông râu ra trước được ."
      Last edited by a moderator: 2/10/15
      cô gái bạch dươngNữ Lâm thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 3: Hoành tráng xuyên
      Editor: thuyvu115257 - LQĐ


      Mộc Ly hừ lạnh, tay nghe lời Minh vương bỏ râu ra, thể làm càn được, ở đây dầu gì cũng là địa bàn của người ta.

      Minh vương đau lòng vuốt vuốt râu mép của mình, cho rằng thẳng thắng được khoan hồng nên mở miệng: "Nha đầu, tuổi thọ ngươi chưa hết, nhưng thể sống lại."

      "Tại sao?" Mộc Ly thoáng bình phục tâm tình, tim sợ hãi, thịt nhảy ra miệng hỏi.

      Minh vương tự đắc chợt nhíu mày: "Thiên cơ bất khả lộ."

      "Ông. . . ." Mộc Ly trừng mắt, chỉ biết thần tiên đều chuộng bộ dạng này, nếu tiếp tục hỏi ước chừng cũng hỏi ra được nguyên do: " thể sống lại, chẳng lẽ để cho tôi làm Hồn Dã Quỷ?" Nhớ tới quỷ hồn bay tới bay lui TV, Mộc Ly hết sức ghét bỏ.

      "Sao có thể nhẫn tâm để cho nha đầu ngươi thành quỷ chứ." Minh vương cười hì hì mở miệng: "Cổ đại núi tốt, nước tốt, phong cảnh tốt, thức ăn tốt, người tốt, cơm tốt, món ăn tốt. . . . . . ." Minh vương vẫn còn muốn tiếp tục thao thao bất tuyệt, lại bị Mộc Ly cắt đứt.

      "Ngừng! Ngừng! Ngừng!!!" Mộc Ly chịu nổi cắt ngang lời Minh vương, đôi lông mày nhíu lại: "Có phải ông chuẩn bị đưa tôi cổ đại !" Để cho ông ta xong, phỏng chừng lỗ tai mọc vết chai mất, đoán cũng đoán được tám chín phần, Mộc Ly đâu phải là đứa ngốc.

      Minh vương cười ha hả, giọng lại càng thêm lấy lòng: "Nha đầu thông minh."

      Nhún nhún vai dứt, đoán chừng kẻ ngu cũng có thể nhận ra dụng ý của ông ta, đàu Mộc Ly di chuyển, liếc nhìn gương mặt đen của Minh vương, tinh quang lấp lánh trong mắt, miệng cười càng thêm tà mị, Minh vương bên cạnh nhịn được thoáng rùng mình!

      "Nha. . . Nha đầu ngươi muốn làm gì?" Đôi tay Minh vương che chở bộ râu đáng thương của mình, từng bước từng bước lui về phía sau, Mộc Ly từng bước đến gần, mắt to chợt lóe, lại càng làm cho Minh vương kinh hồn bạt vía. . . . . .

      canh giờ trôi qua.

      ‘Ta hả hê cười, hài lòng cười. . . ’ Miệng ngâm nga điệu hát dân gian, hai chân vắt chéo, tâm tình Mộc Ly rất tốt nhìn thấy Minh vương treo chân ngồi ghế, trong lòng lại càng thêm sung sướng.

      Minh vương bĩu môi, mũi phát ra tiếng hừ lạnh, xoay đầu lại nhìn Mộc Ly, coi như thấy. . . Ai bảo này xú ha đầu này chỉnh lão đến như vậy, vừa nắm râu, vừa uy hiếp, hại lão chút dáng vẻ của Minh vương cũng có.

      "Minh vương ca ca. . ." Miệng Mộc Ly bĩu ra, giọng nũng nịu khiến cho Minh vương xuất mồ hôi lạnh, đợi Mộc Ly mở miệng, Minh vương liền lên tiếng trước cắt đứt lời của : "Nha đầu, đứng qua bên, chớ quấy rầy ta."
      cô gái bạch dươngNữ Lâm thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 4: Ngoạn mục xuyên qua
      Editor
      : thuyvu115257



      "Người ta gần rồi, Minh vương ca ca có lời gì để với người ta sao?" Mộc Ly tiếp tục phát huy vẻ mặt ‘uất ức’ của nàng, nhìn thấy Minh vương vẫn lòng lo lắng nha.

      "Tự chăm sóc tốt cho bản thân, đừng luôn bắt nạt người khác." Minh vương tìm cách nặn ra từ trong răng mấy chữ như vậy, vốn dĩ muốn đừng để bị người khác ức hiếp, nhưng ngẫm lại nha đầu này, trở về thế gian liền có thân võ công tuyệt đỉnh, lại thêm ‘Kim Liên’ bảo vệ, huống chi ngay cả lão là Minh Vương đại nhân nó cũng sợ, vậy nên còn có ai dám ức hiếp nó chứ.

      Mộc Ly bĩu môi, đúng lúc mở miệng: "Người phạm ta, ta phạm người." Nếu người phạm ta, ta đòi lại gấp trăm lần, muốn ức hiếp Mộc Ly , hừ ~ có cửa đâu!

      Minh vương còn muốn điều gì, khi bấm ngón tay tính toán lại phát đến lúc cần phải làm chính , lấy bút Ngự Thần ra vẽ bức tranh mặt đất, bỗng chốc cái vòng xoáy đáy xuất trước mặt Mộc Ly. Mộc Ly hưng phấn nhìn từng vòng chuyển động vô cùng tận kia, đợi Minh vương mở miệng, trực tiếp nhảy vào động đáy.

      "Minh vương ca ca, tạm biệt..., cám ơn đồ của huynh, Mộc Ly tôi luôn nhớ huynh!" Giọng Mộc Ly chân thành giống như nước chảy vọng lại từ chin tầng mây xa xôi, Minh vương nghe mà cảm thấy hổ thẹn, cuối cùng chỉ có thể che miệng tiếp tục áy náy.

      Nhìn động đáy, trong lòng Minh vương cảm thán lúc! Nha đầu à, thể trách ta được, ai bảo ngươi kéo râu của ta, ta chỉ có thể khiến cho ngươi lạc đến thâm cung kia thôi!

      Phượng Lân quốc

      Lúc này đường lớn kinh đô ‘Phượng Đô’ của Phượng Lân quốc người đến người rất náo nhiệt, có thương nhân buôn bán, có những người giàu có tới quan quan sát động tĩnh, còn có hiệp sĩ hành tẩu giang hồ, dọc đường ngươi phát , mặc kệ là quán trà, quán cơm, tiệm trang sức châu báu, hay là kỹ viện, đều ngoại lệ nghị luận kiện, đó chính là chuyện Đương Kim Thiên Tử cưới nữ nhi Nhan Khuynh Thành của Tể Tướng làm Tây Cung Hoàng hậu.

      Lời đồn đại công khai: Chuyện Hoàng thượng cưới nữ nhi Nhan Khuynh Thành của Tể Tướng làm Tây Cung Hoàng hậu được định ra vào tháng trước, hôn lễ cũng cử hành cách đây ngày, nghe dáng dấp Nhan Khuynh Thành giống như tiên nữ hạ phàm, nghiêng nước nghiêng thành, khiến cho người ta vừa thấy liền chịu từ bỏ. Đương Kim Hoàng thượng vốn chỉ gặp mặt lần liền hạ chỉ khanh thể gả!

      Lời đồn đại chính thức: Nghe Hoàng thượng hạ chỉ cưới Nhan Khuynh Thành làm hậu, phải là chủ ý của người, mà do Thái hậu nương nương dùng cái chết uy hiếp Hoàng thượng nhất định phải cưới Nhan Khuynh Thành kia làm hậu. Hoàng thượng vừa mới đăng cơ lâu, mặt muốn chú ý dến phượng thể Thái hậu nương nương, mặt lại kiêng kỵ thế lực của Tể Tướng trong triều, cho nên mới gắng gượng hạ chỉ cưới Nhan Khuynh Thành làm Hoàng hậu Tây Cung.

      Chương 5: Hoàng cung Phượng Lân quốc
      Editor
      : thuyvu115257


      Lời đồn đãi chỉ có thể là lời đồn đãi, bởi vì ai biết được nội tình, cho nên mới gọi là lời đồn đãi, người hiểu chỉ sợ cũng chỉ có những người trong cuộc như vị thiên tử trẻ tuổi ấy mới biết được thôi!

      Trong quán trà nào đó, mấy gã sai vặt chụm lại chỗ uống trà bắt đầu nhiều chuyện.

      "Này!" Giáp bắt đầu vênh váo trước: "Nghe Hoàng thượng thích Hoàng hậu Tây Cung kia (Nhan Khuynh Thành), thậm chí ngay cả mặt cũng muốn nhìn."

      "Vậy Hoàng thượng thích người nào?" Ất vội vàng mở miệng hỏi tiếp.

      "Nghe người Hoàng thượng thích là Tô quý phi nương nương, theo như lời của biểu ca ta làm người hầu ở trong cung . Tô quý phi nọ rất có nhan sắc nha, dung nhan nghiêng nước nghiêng thành, giống như tiên nữ hạ phàm, giọng khiến cho người ta nghe xong xương cốt đều mềm nhũng, khó trách hôm qua là ngày đại hôn của Hoàng thượng và Hoàng hậu Tây Cung mà người vẫn chịu ngủ lại ở Tây Cung!"

      "Tây Cung nương nương đáng thương."

      ". . . . . ."

      Hoàng cung Phượng Lân quốc

      đám cung nữ và thái giám quỳ gối cầu khẩn trong cung Mạt Ương, gương mặt của họ đều chứa loại bi thương giống như cha chết mẹ chết. ra phải vậy, chỉ vì hôm qua Tây Cung Hoàng hậu tự sát ngay trong ngày đại hôn của mình, khiến cho những nô tài như bọn họ cũng phải chôn theo, ngươi có thể thương tâm ư!

      số cung nữ hiểu đầu óc của Hoàng hậu nương nương có phải bị bệnh rồi , thiên hạ này có người nào mà muốn được gả cho Hoàng thượng để làm phi tử, làm Hoàng hậu của người chứ. Huống chi vị thiên tử trẻ tuổi của bọn họ còn là nam tử tuyệt sắc khó gặp đời. Nào ngờ Nhan Khuynh Thành này lại tự sát đúng ngay ngày đại hôn đầu tiên của mình. ngày đó Hoàng thượng vứt bỏ Tây Cung Hoàng hậu là có chút đúng, nhưng có thể được gặp thiên nhan (dung nhan của thiên tử) còn chưa đủ sao! Tại sao phải tự sát chứ?

      Kỳ thực phải vậy, là tự vẫn hay bị người giết, vấn đề này vẫn còn chưa nghiên cứu tới.

      Đồ vật bên trong tẩm cung Mạt Ương liếc mắt lần liền hiểu , chiếc bàn vuông làm bằng gỗ lim được đặt giữa đại điện, bàn bày biện ít thức ăn vặt, bên trái là bàn trang điểm tinh xảo, phía ngoài chiếc gương đồng thượng hạng và cái lược làm từ gỗ đàn hương còn đồ trang sức gì khác, bên phải còn lại là tấm bình phong vẽ cảnh sắc hoa lê, phía sau bình phong là giường lớn chạm trổ hoa văn, mặc dù toàn bộ vật phẩm ở trong cung Mạt Ương đẹp đẽ cao quý, nhưng lại tinh xảo vô cùng!
      Last edited by a moderator: 2/10/15
      Nữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :