1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trò chơi chinh phục: Ông xã kiêu ngạo quá nguy hiểm - Nam Quan Yêu Yêu

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      TRÒ CHƠI CHINH PHỤC: ÔNG XÃ KIÊU NGẠO QUÁ NGUY HIỂM

      [​IMG]

      Tác giả: Nam Quan

      Editor: Mèo Hoang + Tuladen

      Thể loại: Ngôn tình, đại độ thị, 3s ... He.

      Tình trạng: 284 Chương

      Nguồn edit: SƯU TẦM


      [​IMG]

      Tần Lạc mang thai rồi. Đối phương: Diện mạo ; tuổi ; thân phận biết.

      Mười tháng hoài thai, ngày đó đứa sinh ra, bị người cha thần bí của đứa ôm , từ đây mẹ con chia lìa.

      ...

      Vài năm sau.

      đường Tần Lạc cẩn thận nhặt được người bạn Hoả Tinh, đến ngày thứ hai, người đàn ông nguy hiểm lại cường thế, dẫn đám người áo đen như hung thần ác sát xông vào nhà .

      "Tần tiểu thư, chúng tôi hoài nghi có liên quan tới án bắt cóc Hoắc thiếu gia, mời theo chúng tôi chuyến, hiệp trợ chúng tôi điều tra."

      Mẹ nó!

      Tiểu thiếu gia nhà họ Hoắc sao?

      Cái người bạn Hoả Tinh này, lại có thể là con trai của nam thần Hoắc Kỷ Thành cấm dục tiếng tăm lừng lẫy ở thành phố D? Nhưng mà, vì sao mặt mày lại giống bộ dạng bản thân như vậy?!

      Đoạn ngắn:

      Tần Lạc giãy dụa: "Tổng giám đốc, đây là văn phòng!"

      Hoắc Kỷ Thành thờ ơ: "Văn phòng thế nào? Làm thư ký, ở lại văn phòng tôi phút chẳng lẽ còn có người dám chuyện linh tinh?"

      Tần Lạc xấu hổ: "Vậy để tôi xuống!"

      Hoắc Kỷ Thành tà tứ nhếch môi: "Ngoan, cứ ở bàn."

      Tần Lạc: "..."​
      saoxoay, Hale205Dion thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1: Sinh ra đứa


      Nước S.


      thị trấn gần ven biển có duy nhất tòa biệt thự.


      Đêm, đúng hẹn tới.


      bóng dáng người đàn ông nhàng vào phòng của , cởi trói buộc người, môi lạnh như băng phủ lên đôi môi đào hồng hào của ...


      ngủ say bị bất ngờ bị xâm nhập biến thành có chút khó chịu, chìa tay chuẩn bị bật đèn, lại bị người đàn ông ngăn lại.


      " được bật đèn."


      giọng hùng hậu bá đạo trầm thấp, mang theo ngôn giọng điệu phách vương giả.


      "Tiếng sóng biển bên ngoài quá lớn, tôi sợ..." <DĐLQĐ.com>Giọng mềm yếu, nghe thấy liền làm cho người ta thương tiếc.


      Giọng người đàn ông lạnh lùng, "Sợ cứ ôm chặt tôi."


      chỉ có thể nghe lời vòng tay ôm cái eo to lớn của ta, tùy ý ta dẫn mình run rẩy cao nhất...


      Đây là buổi tối ngày thứ ba.


      Bốn tháng sau.


      kéo rèm cửa sổ dầy ngăn cản ánh sáng, ánh mặt trời ấm áp màu vàng kim xuyên thấu qua khe cửa sổ chui vào, mặt đất tỏa ra thứ ánh sáng sặc sỡ.


      Ánh mắt si mê ánh mặt trời tưng bừng bãi biển, ngón tay dần dần vuốt ve tấm kính trong suốt, cho dù đánh vỡ tấm kính thế nào, bên ngoài còn có tầng song sắt.


      Đột nhiên, hình như hạ quyết tâm xoay người ra phía ngoài, vừa đến cửa liền bị hai nữ giúp việc ngăn cản lại, "Tiểu thư, muốn đâu?"


      cắn môi, "Tôi muốn ra ngoài dạo, mỗi ngày đứng ở trong căn phòng này tôi sắp ngột ngạt tới chết!"


      Nữ giúp việc nhìn thoáng qua bụng hơi nhô lên của , cung kính : "Tiểu thư, bây giờ là phụ nữ có thai, tiên sinh phân phó, chỉ có thể hoạt động ở trong biệt thự này."


      tức giận : "Tôi muốn thấy tiên sinh các người! ta giam cầm phi pháp! Còn có đứa trẻ này, tôi muốn!"


      Nữ giúp việc nhìn cái, "Tiểu thư, ý nghĩ như vậy nên có, có thể thai đứa con của tiên sinh đó là vinh hạnh của !"


      Vinh hạnh mẹ nó! Đến bây giờ cũng có thấy ràng cái người gọi <DĐLQĐ.com>"Tiên sinh" kia lớn lên trông thế nào, ngộ nhỡ ta là ông già làm sao bây giờ?


      Mặc dù trong lòng nghĩ như thế, nhưng biết hẳn phải, trong cảnh tối lửa tắt đèn buổi tối, dựa vào cảm giác, vẫn có thể cảm giác được đường cong da thịt rắn chắc của ...


      Nghĩ tới đây, hai gò má nhiễm lên đỏ ửng.


      "Ta xuống vườn hoa chút!"


      "A Bình, cùng tiểu thư , nhất định phải bảo vệ tiểu thư an toàn tốt."


      "Vâng!" giúp việc gọi là A Bình vội vàng lên tiếng theo.


      giọng lầu bầu : Còn bảo vệ an toàn tôi sao? phải là muốn giám thị tôi sợ tôi chạy trốn sao? là đáng giận!


      Tới nơi này hơn bốn tháng, còn có biết đây là địa phương nào, mỗi ngày chỉ có thể đứng ở bên trong biệt thự này, nơi nào cũng thể , bên ngoài hành lang và lầu dưới vườn hvườn hoa lầu dưới đều trang bị camera 360 độ góc chết, lại bàn về số lượng người giúp việc và bảo vệ bên trong biệt thự.


      Tường đồng vách sắt, muốn chạy trốn cũng trốn thoát.


      từng hỏi người đàn ông kia: Vì sao là mình?


      Có thể người đàn ông kia chỉ biết niêm phong miệng mình, làm cho ngoan ngoãn thừa nhận làm cho cuồng phong bão táp...


      Cảnh trí trong vườn hoa cảnh rất đẹp, đủ loại kiểu dáng hoa tranh khoe sắc, có thể lại có tâm tình thưởng thức chúng nó, bây giờ thân thể hoàn toàn có tự do, giống như con khổng tước bị nhốt ở trong lồng tơ vàng.

      "Tiểu thư, bác sĩ phải bảo trì tâm tình vui vẻ, như vậy đối với cục cưng trong bụng cũng tốt." A Bình ra.


      "Đúng vậy! Sinh đứa bé ra có lẽ có tự do!" im lặng thở dài , bàn tay khéo léo nhàng phủ lên sinh mệnh trong bụng, tâm tình rất phức tạp.

      Chương 2: Người bạn tới?


      Sau khi liên tục nộp đơn nhiều công ty lớn, Tần Lạc chỉ cảm thấy thể xác và tinh thần mệt mỏi, đường lái xe về nhà trọ của mình, muốn trở về nghỉ ngơi tốt.


      Đột nhiên, đường phía trước hề báo trước xuất đứa bé trai, hù dọa vội vã phanh xe, f*ck! Hôm nay ra cửa xem hoàng lịch hay sao?


      Dừng hẳn xe, vội vàng mở cửa xe đến bên cạnh đứa bé trai, "Người bạn , thoải mái ở đâu sao? Chị đưa em bệnh viện được ?"


      Đứa bé trai ngẩng đầu nhìn cái, bi bô : "Em cũng bị đụng vào."


      Lúc này Tần Lạc mới quan sát đứa bé trai trước mắt, đôi mắt đen to sáng ngời long lanh, lông mi dài giống như hàng quạt , khuôn mặt nhắn trắng nõn giống như bấm cái có thể nhéo ra nước, muốn xoa bóp...~


      "... Người bạn , em tên là gì?" Tần Lạc cười tủm tỉm dịu dàng hỏi, bất kể như thế nào, thể chọc phải phiền toái.


      "Em tên Hoắc*... Tinh." ( cha qua thể tùy tiện cho người xa lạ tên mình. )


      "Cái gì??"


      Tần Lạc ôm lấy cậu nhóc, vò vò mái tóc quăn đầu của cậu nhóc thành lộn xộn, tươi cười rực , "Oa! ra tên người bạn là Hỏa* Tinh! <dđlqđ.com> trách được đột nhiên rớt xuống xe chị!"


      (*) 霍Hoắc: huo 火Hỏa: hủo , trong trường hợp này Tần Lạc nghe từ Hoắc nhầm thành từ Hỏa nên trêu bạn Tinh là người sao Hỏa.


      Đại khái là chị trước mắt có bộ dạng tươi cười quá chói mắt, hay là vì nguyên nhân khác, cậu nhóc vốn muốn mở miệng giải thích gần đến miệng sửa lại, cái miệng nhắn lẩm bẩm, chỉ chỉ chân mình, "Chỗ này của em hình như có chút thoải mái."


      Tần Lạc vừa nghe giọng mềm dẻo của cậu nhóc liền cảm thấy lòng mềm nhũn, "Bây giờ chị dẫn em tới bệnh viện."


      Hoắc Gia Tinh cong lên khóe môi, "Được."


      ...


      Còn chưa tới bệnh viện, Tần Lạc liền liên tục ngừng gọi điện thoại cho khuê mật(*) Bùi Tử Ninh làm bác sĩ, <dđlqđ.com> "Bác sĩ khoa nhi tốt nhất bệnh viện ở phòng số mấy vậy, mình trực tiếp thang máy qua."


      (*) Khuê mật: Bạn thân khuê phòng


      Bùi Tử Ninh ngây người mấy giây, "Có vài ý tứ? Cậu có đứa từ đâu vậy?"


      Tần Lạc cảm thấy nhất thời cũng thể nới ràng với Tử Ninh, chỉ có thể pha trò, "Gặp mặt lại tỉ mỉ! Mình lái xe, cúp máy nhé ."


      Cũng may đường đến bệnh viện phải rất xa, chừng mười phút đồng hồ liền tới, sau khi dừng xe lại, Tần Lạc xuống xe trước, sau đó mở cửa bên, dùng giọng điệu trưng cầu hỏi: "Người bạn , chân em thoải mái, chị ôm em lên được hay ?"


      Hoắc Gia Tinh luôn luôn chán ghét con xa lạ thế nhưng có cự tuyệt đề nghị của , "Được."


      Lần đầu bị xa lạ ôm, Hoắc Gia Tinh có cảm thấy chán ghét, ngược lại rất thích sống chung chỗ với , có lẽ là làm bộ! giống những bên cạnh cha kia, lúc nào cũng ngừng lấy lòng mình, phiền chết !


      vài bước, Tần Lạc đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, "Người bạn , mình ra ngoài lâu như thế ba mẹ của con lo lắng cho con chứ? Có muốn gọi điện thoại về nhà hay ?"


      mắt đen bóng của Hoắc Gia Tinh chợt ảm đạm, " cần! Cha bận rộn nhiều việc, mỗi ngày ông ấy đều ném mình em ở nhà, em muốn để ý tới ông ấy!"


      Tần Lạc có chút hàm xúc"Oh" tiếng, có hỏi lại, mặc dù cảm thấy đứa bé trai này đáng , nhưng cũng có hứng thú thám thính việc riêng tư nhà người ta.

      Chương 3: đụng vào sao?


      Bên cạnh nhà họ Hoắc, từ trong ra ngoài đều gấp như kiến bò chảo nóng, cháu trai mà ông cụ bên nhà thương nhất tiểu thiếu gia Tinh Tinh lại thấy đâu nữa!


      Quản gia Phúc Bá liền vội vàng kêu toàn bộ người hầu hôm nay chăm sóc tiểu thiếu gia vào cẩn thận tra hỏi.


      "Tiểu thiếu gia mình ở nhà quá nhàm chán, muốn ra ngoài dạo, kết quả sau khi rời khỏi đây viện cớ thoát khỏi tất cả chúng tôi..."


      " đám phế vật! Chỉ là đứa con nít cũng có thể làm mất! Tìm thấy tiểu thiếu gia đều được trở về !"


      Ông cụ Hoắc tức giận đến dựng râu trừng mắt, bây giờ danh tiếng nhà họ Hoắc nổi danh chính thịnh, bao nhiêu người nhìn chăm chú thèm thuồng vào, nếu Tiểu Tinh Tinh bị đối thủ bắt , chỉ sợ hậu quả thể tưởng tượng nổi.


      Phúc Bá chỉ có thể gọi điện thoại cho tứ thiếu gia, cũng gửi địa điểm tiểu thiếu gia mất tích cho .


      Hoắc Kỷ Thành công tác ở Hong Kong nghe được tin tức này sắc mặt lập tức ngưng tầng sương, mới hai ngày người giúp việc liền lạc mất Tiểu Tinh!


      lấy điện thoại di động ra gọi cho trợ lý Trình Sâm, "Tiểu Tinh thấy nữa, tôi gửi địa điểm nó cho cậu, cậu liên lạc phía bên cảnh sát bắt đầu điều tra camera xung quanh, cần phải mau chóng tìm được. Có bất kỳ tình huống báo tôi biết trước."


      Trình Sâm hiểu gật đầu, "BOSS yên tâm, nhất định tôi tìm được tiểu thiếu gia."


      ta biết tiểu thiếu gia có tầm quan trọng đối với BOSS, trong lúc mấu chốt này lại mất tích, đúng là khiến người ta đổ mồ hôi hột.


      về tiểu thiếu gia, ngoài mặt xem ra ngoan ngoãn đáng , thực tế phúc hắc làm cho người khác thể đoán được kỳ nó chỉ là đứa trẻ tới năm tuổi, IQ cao đúng là di truyền cái gien tốt đẹp của BOSS!


      Còn những mặt khác, hẳn là nó di truyền... từ mẹ ruột sinh ra.


      ****

      Bệnh viện.


      hành lang phía xa bên ngoài văn phòng bác sĩ trưởng Lâm khoa nhi.


      Bùi Tử Ninh kéo khuê mật Tần Lạc qua bên giọng hỏi: "Thành thực khai báo, đứa bé trai là gì của cậu?"


      Tần Lạc biết làm sao trợn trừng mắt, " phải là cho cậu cẩn thận đụng vào sao?"


      Bùi Tử Ninh dám tin, "Vậy sao nó có khuôn mặt giống cậu như vậy? Cậu nhìn mũi này, lông mày này đều rất giống cậu, còn có..."


      "Ngừng!"


      Tần Lạc liên tục ngừng cắt đứt lời của bạn tốt, mắt phượng xinh đẹp khép hờ " phải cậu hoài nghi nó là con riêng của mình chứ?"


      Bùi Tử Ninh hừ hừ mũi, "Ai biết được?"


      Tần Lạc đủ loại phong tình gẩy gẩy gợn tóc quăn gơn sóng nhuộm màu nâu của mình, môi đỏ mọng hơi vểnh, "Mình lại hy vọng chính mình có thể có đứa con riêng như vậy, cũng đỡ phải tìm người kết hôn ."


      Bùi Tử Ninh vừa nghe lời này liền biết mình đoán sai, và Lạc Lạc biết nhau từ nhà trẻ, trong lúc đó hai người tuyệt đối hồn nhiên tín nhiệm tình nghĩa, đối phương nháy mắt mấy cái cũng có thể hiểu được là có ý gì...


      "Nhưng mình vẫn cảm thấy..."


      Lời còn chưa hết, bác sĩ Lâm và Hoắc Gia Tinh ra.


      "Kết quả kiểm tra có bất cứ vấn đề gì, có khả năng đùi phải cọ đến thân xe, có có vết thương và dấu hiệu máu bầm, cứ bôi thuốc hai ngày là có thể khỏi."


      "Cảm ơn bác sĩ Lâm."


      "Làm cha mẹ, lúc trẻ con qua đường phải chú ý chút, lần này vấn đề lớn, nhưng lần sau chính xác ."


      Hiển nhiên, bác sĩ Lâm coi Tần Lạc trở thành mẹ của Hoắc Gia Tinh, Tần Lạc vừa mới chuẩn bị giải thích, Bùi Tử Ninh liền tiếp: " biết, cảm ơn a! Vậy chúng tôi trước!"

      Đôi mắt đen to như viên ngọc của Hoắc Gia Tinh liếc chuyển, kỳ , nếu để cho chị làm mẹ của mình, tồi!


      Tần Lạc vốn cho rằng mang người bạn Hỏa Tinh này tới bệnh viện kiểm tra có việc gì có thể đưa cậu trở về, kết quả nó muốn về nhà, muốn ở tạm nhà vài ngày.


      Khi đó liền nghi ngờ ...


      đứa trẻ này bị đụng vào ?

      . .

      Chương 4: Vào ở nhà


      Tần Lạc ở tiểu khu Hoa Uyển thành Nam, có phòng ở thuộc về mình, là tài sài mà mẹ để lại cho , tại nhà cũ họ Tần và công ty đều bị cha và mẹ con Lý Thúy Như chiếm cứ, đến phòng này vẫn là chính mình tìm luật sư tranh lại.


      Ngẫm lại, đều cảm thấy trái tim nguội lạnh...


      Quét thẻ, mở cửa vào nhà, Tần Lạc tìm giúp bạn Hỏa Tinh đôi dép , "Bình thường nhà chị rất ít người tới, em chịu khó chút."


      Hoắc Gia Tinh quan sát vòng phòng , giọng mềm dẻo đáng , "Chị , chị ở mình sao?"


      Tần Lạc gật đầu, "Ừ."


      Đôi mắt đen to trong suốt của Hoắc Gia Tinh lướt qua chút ánh sáng, "Vậy chị có bạn trai rồi?"


      Tần Lạc ngồi xếp bằng ở ghế sofa, lột quả nho bỏ vào trong miệng, "Sai, chị đây có bạn trai."


      , điên thoại di động của có tiếng tin nhắn vang lên .


      ( Lạc Lạc, đêm nay kịp trở lại với em, vài ngày nay có hội nghị quan trọng, bận rộn nhiều việc. Trở về đến bù tổn thất thất tốt cho em. )


      Nhìn thấy cái tin nhắn này, trong lòng Tần Lạc có chút mất mát, và Hoắc Cẩm Dương lui tới hơn năm, hai người đều rất bận, chung đụng ít mà xa cách nhiều, vốn cũng phải là cái bạn dính người, chỉ là hơn tuần gần đây liền chạy nhiều công ty phỏng vấn, hơi mệt chút, hy vọng bạn trai có thể ở bên cạnh mình, quan tâm chính mình...


      Ngón tay ấn qua ấn lại, đơn giản chữ: Vâng.


      Để điện thoại di động xuống, liền cầm quả cam, vừa mới chuẩn bị bóc, liền nghe thấy giọng người bạn Hỏa Tinh đáng thương ra: "Chị , em đói ."


      Hơn nữa, cậu nhóc còn mang đôi mắt to ướt nhẹp tha thiết mong chờ, là... Khiến người ta đành lòng.


      vì duy trì dáng người mà thành thói quen buổi tối ăn trái cây, có thể tình huống đêm nay giống nhau, trong nhà còn có người bạn !


      Nghĩ tới đây, chỉ có thể nhận mệnh tới nhà bếp, đến gạo cũng hạt. Kéo tủ lạnh ra, gần như tất cả bên trong đều là sữa chua, sữa, nước khoáng, nước soda, vi-ta-min và đồ uống khỏe mạnh...


      Mà bên trong tủ đá, rất may mắn còn có bánh sủi cảo và bánh bao mùi sữa đông lạnh mua từ trước đó.


      xoay người hỏi: "Ăn bánh sủi cảo hay là bánh bao ?"


      Hoắc Gia Tinh cũng nhìn thấy nhà có gì cả, chỉ có thể mím môi, "Bánh bao , còn có canh trứng!"


      Nó nhìn thấy có trứng gà.


      Tần Lạc nâng trán, vẫn là đứa trẻ có chủ ý!


      ...


      Mười lăm phút sau.


      Hoắc Gia Tinh nhìn canh trứng trước mắt có vẻ ngoài, bất đắc dĩ uống hai ngụm, trong lòng bình luận tài nấu nướng của Tần Lạc vô cùng kém, haizz! Sớm biết vậy nên về nhà uống canh của thím Mễ.


      Sau khi ăn xong, Hoắc Gia Tinh chiếm lấy tivi xem thế giới động vật, Tần Lạc liền ở bên luyện yoga, lớn tán gẫu câu được câu .


      "Người bạn Hỏa Tinh, muộn như thế em cần gọi điện thoại cho cha mẹ sao?"


      " cần! Cha rất ít khi ở nhà, trở về cũng lại buồn bực chuyện với em, còn hung dữ với em, em muốn nhìn thấy ông ấy!"


      Hoắc Gia Tinh mím miệng oán hận , ở trong ký ức của cậu nhóc, mỗi ngày cha đều bận rộn nhiều việc, tháng thấy được ông mấy lần, hơn nữa lần trước hỏi mẹ nó đâu ông còn hung dữ với mình!


      Hừ! muốn gặp ông ấy!


      Tần Lạc nhìn thoáng qua khuôn mặt nhắn của Hỏa Tinh đầy bụng ủy khuất, khỏi sinh lòng đồng tình với nó, có người cha như vậy thực đáng thương ...
      Phong nguyet, PhongVyHale205 thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 5: Sáng sớm có người tới nhà cướp bóc?

      Giờ phút này, ông cụ nhà họ Hoắc sớm mây đen áp thành muốn vỡ rồi, tìm được tiểu thiếu gia, trái tim nhóm người giúp việc như bị treo lên, tứ thiếu gia Hoắc Kỷ Thành lại cả đêm từ Hong Kong chạy về, bên cạnh đó cảnh sát liên tục có tin tức xác thực, đoạn băng theo dõi đường cũng bị hỏng, nhận được rất nhiều rắc rối.

      Kể từ sau khi biết con trai mất tích, sắc mặt Hoắc Kỷ Thành giống như khối băng, ai gặp đều cảm thấy lạnh.

      Trình Sâm phong tỏa tất cả con đường giao thông, cho dù đối phương lợi hại hơn nữa, cũng bay ra được con ruồi.

      Chỉ là, có tin tức gì như cũ.

      Nếu như là bắt cóc, tại sao bọn cướp còn chưa điện thoại tới đây?

      ...

      Đối lập với nhà họ Hoắc đêm bình tĩnh, ngược lại bên Tần Lạc lại chung đụng hòa hợp, chỉ là buổi tối lúc ngủ xảy ra chút tình huống , vừa mới thoa hết kem dưỡng chuẩn bị ngủ, kết quả ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa.

      Mở cửa, nhìn thấy người bạn Hỏa Tinh ôm gối đầu chớp mắt to ướt nhẹp đứng ở cửa, giọng mềm dẻo đáng , "Chị , em sợ."

      biết như thế nào, nhất thời Tần Lạc phát ra tình thương của mẹ, khả năng là chính mình từ cũng có mẹ, nhất thời xúng động liền bật thốt ra, "Ngoan ngoãn, có chị ở đây, sợ."

      Hoắc Gia Tinh được như ý nguyện bổ nhào vào trong lòng Tần Lạc, giống như trong tưởng tượng của cậu nhóc, có hương vị của mẹ...

      Nếu như chị là mẹ nó tốt...

      Luôn luôn có thói quen ngủ mình, nhưng Tần Lạc có phản cảm khi bị Hoắc Gia Tinh ôm, còn khác thường ngủ vô cùng ngon.

      *****

      Buổi sáng hôm sau.

      Tần Lạc bị tiếng động ngoài cửa đánh thức, vội vã mặc quần áo tử tế ra ngoài, kết quả nhìn thấy đám đàn ông mặc quần áo đen xông vào.

      trợn mắt há hốc mồm nhìn bọn họ, f*ck! Sáng sớm có có người vào nhà cướp bóc?

      Sau đó, liền nhìn thấy người đàn ông và vài cảnh sát đến, lời gì liền tiến vào lục xoát, sau khi tìm được Hoắc Gia Tinh ở trong phòng ngủ, ràng đám người kia thở phào nhõm.

      Người đàn ông cầm đầu đến bên giường ôm lấy Hoắc Gia Tinh ra ngoài, Hoắc Gia Tinh vẫn ngủ mơ màng còn có hiểu bị ôm ra ngoài.

      tới cửa, ta chợt xoay người : "Lâm Đội, tại chứng cớ vô cùng xác thực, giải quyết theo luật pháp !"

      Người gọi là "Lâm Đội" vội cung kính gật đầu, "Trợ lý Trình yên tâm."

      Trình Sâm ý tứ sâu xa nhìn thoáng qua Tần Lạc rồi ôm Hoắc Gia Tinh trong lòng vẫn chưa hoàn toàn tỉnh ngủ rời .

      Tần Lạc hoàn toàn biết ra sao, lập tức vui chất vấn: "Mấy người là ai? Tại sao cưỡng chế xông vào nhà tôi? Loại hành vi này là phạm pháp!"

      Lâm Đội lạnh giọng, "Lá gan Tần tiểu thư là lớn! Lại dám bắt cóc con trai của Hoắc tiên sinh, với tôi tới cục cảnh sát lấy khẩu cung!"

      Vẻ mặt Tần Lạc mờ mịt, " ai bắt cóc? Tôi có ý tốt thu nhận đứa con nít kia! Còn có, Hoắc tiên sinh là ai? Có phải các người nhầm lẫn hay ?"

      Lâm Đội mỉa mai lên tiếng, "Lẽ nào trước khi bắt cóc Tần tiểu thư có hỏi thăm ràng? Dù cho có giả câm vờ điếc với tôi cũng có dùng được!"

      xong, hai người cảnh sát bên cạnh ta liền còng lấy tay Tần Lạc, cưỡng chế mang ra ngoài, Tần Lạc chỉ cảm thấy đầu óc mơ màng, Hoắc tiên sinh? Hình như cái xưng hô này nghe qua ở đâu...

      Bỗng dưng, nghĩ đến nhà họ Hoắc tiếng tăm lừng lẫy ở thành phố D, thuộc ba giới quân - chính trị và thương nghiệp, ai cũng thể trêu vào...

      Lẽ nào Hỏa Tinh ra là Hoắc Tinh?
      Chương 6: Bị bắt tới cục cảnh sát

      Mới vừa xuống dưới lầu, Tần Lạc liền trông thấy hàng xe màu đen có rèm che dừng ở ven đường, bên cạnh mỗi chiếc xe còn có hai người áo đen tráng kiện khôi ngô.

      Quả thực giống như xã hội đen đến ...

      Lâm Đội đột nhiên chạy đến bên cạnh chiếc xe đầu tiên, sau đó cửa sổ xe chỗ ngồi phía sau chậm rãi hạ xuống, cũng phải là hoàn toàn hạ, mà chỉ để lại nửa.

      Bởi vì cách có chút xa, Tần Lạc thấy người đàn ông trong xe lớn lên thế nào, chỉ nhìn thấy gò má mơ hồ.

      Lại nghe Lâm Đội và ta những thứ gì, chỉ nhìn ra được vẻ mặt Lâm Đội vô cùng cung kính, giống như bẩm báo với nhân vật lớn nào đó...

      "Tứ thiếu gia, có muốn tôi mang kia tới ?"

      " cần, làm theo luật pháp là được."

      "Vâng vâng vâng!"
      ...
      Sau đó, vài người đàn ông vạm vỡ lên xe, sáu chiếc xe màu đen theo thứ tự rời .

      Ngay lúc này, trong tiểu khu ít người dân làm, thấy màn như vậy ào ào suy đoán có phải Tần Lạc đắc tội nhân vật lớn nào hay , nếu tại sao lại tạo ra chiến trường này?

      Còn có người lấy điện thoại di động ra chụp màn này đăng lên blog ...

      ****

      Cục cảnh sát.

      cảnh sát mặc cảnh phục lấy khẩu cung của Tần Lạc, bên ghi chép còn nhìn , giống như kỳ lạ làm sao như vậy lại bắt cóc trẻ em...

      "Họ tên."

      "Tần Lạc."

      "Địa chỉ gia đình."

      "Nhà số 16 tiểu khu Hoa Uyển..."

      "Mục đích bắt cóc tiểu thiếu gia nhà họ Hoắc làm gì?"

      "Đồng chí cảnh sát, tôi tôi có bắt cóc tiểu thiếu gia nhà họ Hoắc, tôi chỉ là cẩn thận đụng vào cậu bé, sau đó dẫn nó bệnh viện kiểm tra, xác nhận có việc gì chuẩn bị đưa nó trở về kết quả nó muốn về nhà mà muốn ở lại nhà tôi, lúc đó tôi mềm lòng đồng ý, mấy người tin có thể kêu người bạn Hỏa Tinh ra hỏi."

      "Tôi nghĩ có đứa con nít nào lại chủ động cầu đến ở nhà người lạ."

      "... Mấy ngươi có thể điều tra máy giám sát ở bệnh viện và tiểu khu, tôi nghĩ có thể thu được vài hình ảnh."

      " tại nhiều người buôn bán trẻ em đều rất cao minh, vẫn hy vọng Tần tiểu thư có thể phối hợp chúng tôi điều tra."

      "..."

      Tần Lạc hoàn toàn hôn mê, đây là gặp phải kiếp nạn đời người sao?

      Chỉ là nhất thời mềm lòng mà thôi, thế nhưng lại bị người ta chụp cho tôi danh bắt cóc, đời có thể có người lấy oán trả ơn như thế sao?

      trách được Hỏa Tinh cha nó hung dữ muốn trở về, ra chính là người đàn ông băng sơn có tình người lại rất khó chung đụng!

      ...

      "Căn cứ vào ( bộ luật hình ) điều thứ 239 ( tội bắt cóc ), bắt cóc nhằm mục địch tống tiền, hoặc là bắt cóc người khác làm con tin, bị cầm tù mười năm hoặc là ở tù chung thân, cũng phạt tiền hoặc là tịch thu tài sản; tình tiết khá , Có thể ngồi năm tới mười năm tù hoặc phạt tiền."

      Lâm đội ngưng giây sau đó tiếp: "Có thể thấy được, tạm giữ 24 tiếng đồng hồ là Hoắc tiên sinh tha thứ rất lớn cho Tần tiểu thư."

      Nghe được giọng ban ân của đối phương, Tần Lạc chợt cảm thấy say ! Lại có thể chuyển ra bộ hình , còn tạm giữ 24 tiếng đồng hồ là ban ân đối với ?

      Lúc này hận thể đem chén nước trước mắt đổ lên đầu đối phương, có ý tốt thu lưu con trai của Hoắc tiên sinh, kết quả lại bị hãm hại tạm giữ 24 tiếng đồng hồ...

      Còn có thiên lý sao?

      Cũng bởi vì đối phương có quyền thế, chính mình lại bị bắt nạt?

      Nghĩ đến tư liệu mình từng biết: Tứ thiếu gia nhà họ Hoắc, Hoắc Kỷ Thành, khiêm nhường thần bí từ trước đến giờ lộ diện, còn được đám fan lớm phong là nam thần cấm dục.

      Vô nghĩa! Con lớn như thế!

      Trước kia còn rất sùng bái ta, dù sao cũng là nam thần cao cao tại thượng.

      Bây giờ, đen cả đời !
      Chương 7: Thành người có tiền án


      tới thời gian ngày, tin tức Tần Lạc hao tổn tâm sức muốn bắt cóc tiểu thiếu gia nhà họ Hoắc liền leo lên trang đầu các trang web lớn và trang blog.


      Đám bạn mạng mắng xối xả, biết xấu hổ, hoàn toàn có khí tiết có thể , vì muốn là mẹ ghẻ mà có thể từ thủ đoạn nào, xuống tay đối với đứa bé. . . . . .


      Là thời đại Internet ngôn luận nên cách nào ngăn cản, còn nhanh hơn so với nước chảy, cái tin tức này lập tức đứng đầu từ khóa trang tìm kiếm, Tần Lạc chút thu hút bị dân thành phố đưa lên đầu sóng ngọn gió.


      Cho tới mấy công ty trước đó phỏng vấn toàn bộ cự tuyệt , công ty bọn họ thể tuyển người có tiền án. . . . . .


      Từ cục cảnh sát ra, bạn tốt Bùi Tử Ninh đến đón , bất bình thay bạn tốt : " là quá đáng! Cứ coi như cậu cẩn thận đụng vào con trai ta, con trai ta cũng có bị bất kỳ vết thương gì! Trong tay mình còn có giấy xác nhận kiểm tra của bệnh viện đấy! có gặp qua loại người lấy ơn báo oán!"

      Tần Lạc day day trán, 24 tiếng đồng hồ có chợp mắt chỉ muốn trở về ngủ bù, "Vốn là có hi vọng tiến vào tập đoàn Cố thị, lần này cái gì cũng bị ngâm nước, mình lại có thể biến thành người có tiền án."

      Bùi Tử Ninh cũng vì bạn tốt cảm thấy đáng giá, "Lạc Lạc, nếu mình giải sầu, chờ qua đợt này tìm việc lần nữa? Mình tin tưởng lấy năng lực của cậu nhất định có thể tìm được công việc tốt, dù sao bằng cấp và kinh nghiệm làm việc trước của cậu đều bày kia, là vàng chỗ nào cũng phát quang."

      Tần Lạc tiếp nhận ý của bạn tốt, "Tử Ninh, năm nay cậu mới vừa thi được bằng cấp bác sĩ, đúng là thời điểm bận rộn, chờ tới lúc cậu nghỉ đông chúng ta lại hẹn nhau, buổi tối trở về mình phải quẳng mấy phần sơ yếu lý lịch. nếu được mình hỏi vài công ty ."

      Bùi Tử Ninh gật đầu, "Ừm."

      *****

      Từ siêu thị mua chút lương thực dự trữ, Tần Lạc chuẩn bị trong khoảng thời gian này ở nhà ra khỏi cửa, kết quả vừa cùng Tử Ninh vào tiểu khu liền nhìn thấy vài người qua chỉ chỉ trỏ trỏ vào .

      Còn có người mẹ mang theo đứa trẻ dặn dò đứa trẻ cách xa , là kẻ bắt cóc ...

      sợ sệt, còn có đứa bé trai nhặt hòn đá ném về phía , "Người phụ nữ xấu bắt cóc trẻ con! Đánh chết !"

      Mặc dù sức của đứa trẻ có lớn, nhưng vẫn nện vào chân Tần Lạc, đau đến nỗi thiếu chút nữa lảo đảo, ngay cả đứng cũng đứng vững.

      Bùi Tử Ninh vội vàng vịn lấy bạn tốt, giúp bạn tốt biện minh, " ấy phải người phụ nữ xấu, chuyện này là có hiểu lầm!"

      Đứa tré quay ra làm mặt quỷ với , "Chính là người phụ nữ xấu! web đều !"

      Bùi Tử Ninh còn chuẩn bị cái gì đó lại bị bạn tốt giữ chặt, "Quên , Tử Ninh, so đo với đứa trẻ làm cái gì."

      Hai người còn chưa được mấy bước, liền bị đám phóng viên xông vào vây quanh.

      "Tần tiểu thư, xin hỏi từ đâu biết được hành tung của thiểu thiếu gia nhà họ Hoắc?"

      "Tần tiểu thư, dùng biện pháp gì lừa gạt tiểu thiếu gia nhà họ Hoắc về nhà với ? có cái thuốc đầu độc trẻ con sao?"

      "Tần tiểu thư, mục đích bắt cóc tiểu thiếu gia nhà họ Hoắc là vì muốn làm mẹ kế sao?"
      ...
      loạt vấn đề bén nhọn chặn Tần Lạc á khẩu trả lời được, từ trước đến giờ chưa từng thấy qua cảnh tượng như vậy, đèn flash chói mắt khiến thể mở mắt ra được.

      "Tôi có bắt cóc tiểu thiếu gia nhà họ Hoắc!"

      chỉ có thể máy móc lại câu này, nhưng sao nhóm phóng viên có thể buông tha cho , tiếp tục thay nhau chèn ép , cho đến khi thể lực của chống đỡ hết nổi hôn mê bất tỉnh...
      Phong nguyet, PhongVyHale205 thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 8: Đây phải là muốn phá hủy sao?

      biết mình ngủ bao lâu, Tần Lạc mở mắt ra liền nhìn thấy trần nhà trắng bóng, cùng với hoàn cảnh xa lạ, chống tay chuẩn bị ngồi dậy, lại phát mình bị truyền nước.

      Hoảng hốt, Bùi Tử Ninh đẩy cửa vào .

      "Lạc Lạc, cậu tỉnh rồi!"

      "Mình ngủ bao lâu?"

      "Những gì cậu nhớ đều là truyện của ngày hôm qua."

      "Hả... Lâu như thế sao?"

      Bùi Tử Ninh rửa cho quả táo, "Trước lót bụng , đợi tí nữa mình xuống căn tin mua cháo cho cậu."

      Tần Lạc ngồi dậy, "Tử Ninh, ngày hôm qua đám phóng viên kia..."

      Vẻ mặt Bùi Tử Ninh tức giận, "Nghĩ tới đám phóng viên kia đều cảm thấy tức, quả thực chính là vu oan giá họa! Lạc Lạc, vài ngày này cậu cứ ở nhà mình ."

      Tần Lạc lắc đầu, " có việc gì, quấy rầy chú dì cũng tốt, hơn nữa năm nay em trai cậu thi vào trường cao đẳng, cần môi trường yên tĩnh

      Bùi Tử Ninh thở dài, "Lạc Lạc cậu chỉ biết sợ phiền đến người khác, phải là ba mẹ mình biết cậu."

      Tần Lạc vô ý thức kéo chăn đơn, "Mẹ mình còn phòng , mình có thể rời qua ở."

      Bùi Tử Ninh giữ chặt , "Chuyển cái lông! Cậu quên phòng ở bây giờ của cậu làm sao có ư? Nếu phải là học trưởng giúp chúng ta đánh thắng vụ kiện, mẹ kế kia ước gì cậu lưu lạc đầu đường."

      Tần Lạc mím môi gì, suy nghĩ dần dần bay xa, năm ấy mười lăm tuổi sau khi mẹ bị tai nạn xe cộ ngoài ý muốn qua đời, ba liền mang về phụ nữ và hơn mình bốn tuổi, còn là mẹ mới cùng với em .

      Ha ha!

      Ông ta lại có thể bỏ mẹ ở ngoài vụng trộm nuôi phụ nữ và đứa trẻ, đây chính là điều mình cho rằng hạnh phúc gia đình sao? ra sớm bị phá thành từng mảnh!

      Kể từ sau khi mẹ mới vào cửa, từ công chúa biến thành đầy tớ.

      Mấy năm qua này, công ty ông ngoại để lại cho mẹ cũng bị người cha ở rể nuốt toàn bộ, nếu phải mẹ sớm sang tên căn phòng cho mình, chỉ sợ cái gì cũng chiếm được.

      Chiếc xe Jazz mà dùng giờ vẫn còn phải trả góp, ràng là thiên kim tiểu thư, cuộc sống rôi qua lạ vừa bình dân khó khăn...

      "Trong khoảng thời gian này mình hôn mê có người gọi điện thoại cho mình ?"

      " có."

      Nhìn thấy bạn tốt lắc đầu, Tần Lạc liền biết hy vọng mình tìm được việc là rất mong manh, chưa từ bỏ ý định cầm lấy di động tiến vào hòm thư, ngay cả các công ty trước kia chủ động tìm cũng gửi thư cự tuyệt ...

      Trong lúc nhất thời, tất cả ủy khuất tuôn về phía , rốt cuộc làm sai điều gì mà bị tất cả mọi người ghét bỏ? ràng trước còn có rất nhiều công ty tranh nhau muốn thuê làm phiên dịch viên, cũng đúng lúc làm việc ở công ty cũ được đầy ba năm chuẩn bị đổi sang công ty lớn hơn, kết quả trong đêm thành chuột chạy qua đường...

      Bùi Tử Ninh cũng vì bạn tốt mà cảm thấy khổ sở, vài năm nay Lạc Lạc chăm chỉ liều mạng đều nhìn trong mắt, ngay từ năm đầu ấy nhận tất cả học bổng, còn ở bên ngoài làm chút phiên dịch, sau khi tốt nghiệp thuận lợi tìm được công việc, năng lực và thành tích của ở công ty đều đứng số số hai, vất vả tồn mấy vạn đồng để mua góp chiếc xe jazz.

      Lúc này, đúng là thời điểm nghiệp của lên cao, lại bị gắn cho tội danh "Bắt cóc đứa trẻ", đây phải là muốn phá hủy sao?

      Tần Lạc chôn đầu vào giữa hai cánh tay, khóe mắt còn có chất lỏng ấm nóng lướt qua, cho dù lúc bị ba và mẹ kế duổi ra khỏi nhà, cũng có bất lực như vậy...

      Ít nhất, khi đó có thể dựa vào chính mình để nuôi sống mình, nhưng còn bây giờ sao?
      Chương 9: Càng chán ghét kia

      Biệt thự nhà họ Hoắc.

      Kể từ sau khi Hoắc Gia Tinh trở lại vẫn cáu kỉnh với cha, muốn để ý tới , là quá đáng! Sáng sớm lại cho nó và chị chào hỏi mang mình về nhà.

      Sau đó mấy ngày nay trong nhà liền có gấp đôi người giúp việc, nó là phạm nhân sao?!

      Bên trong thư phòng.

      bóng lưng lạnh lùng tịch to lớn đứng hướng mặt ra ngoài sửa sổ, đốt điếu thuốc cho mình, mặc cho làn khói lượn lờ ngay trước mắt, vẻ mặt u ám khó hiểu.

      Trợ lý Trình gõ cửa vào, "Boss, có báo cáo kiểm tra sức khỏe của tiểu thiếu gia, có bất kỳ thuốc gì xâm hại, thân thể rất khỏe mạnh, chận bị xe làm chầy da cũng chỉ là vết thương ngoài ."

      Trong mắt Hoắc Kỷ Thành lướt qua vẻ nghi ngờ, ngón tay gảy tàn thuốc, "Tiểu Tinh đâu? Vẫn còn cáu kỉnh?"

      Trình Sâm gật đầu, "Tiểu thiếu gia khóa mình trong phòng chịu ra ngoài."

      Hoắc Kỷ Thành dụi điếu thuốc, sải bước ra ngoài cửa, Trình Sâm theo sát phía sau.
      . . . . . .

      Cửa gian phòng Hoắc Gia Tinh, Hoắc Kỷ Thành gõ cửa, giọng nhàng chậm chạp, "Tiểu Tinh, mở cửa!"

      có trả lời.

      "Nếu mở cửa, cha tìm người cạy khóa cửa đấy."

      Vẫn có đáp lại.

      Ấn đường Hoắc Kỷ Thành nhăn lại, Tiểu Tinh lớn như vậy vẫn là lần đầu tiên nóng nảy làm lớn với mình như vậy, rốt cuộc kia chuyền cho Tiểu Tinh cái tư tưởng gì? <***************.com> Để cho nó nghe ta như vậy?

      "Cha, chị là người rất tốt, chị ấy có bắt cóc con, là con chủ động cầu tới nhà chị ấy."

      "Cha, cha dẫn con tìm chị lần có được hay ? Buổi sáng hôm đó vội vàng rời như vậy cũng lời từ biệt với chị ấy."

      "Cha, từ cha dạy con đứa bé phải hiểu lễ phép, nhưng cha lại hướng dẫn con làm đứa trẻ hư có lễ phép! Con thích cha!"

      . . . . . .

      Lời tức giận trẻ con của con trai vẫn quanh quẩn bên tai như cũ, tròng mắt đen của Hoắc Kỷ Thành dần dần híp lại, càng thêm chán ghét đối với kia.

      Chẳng lẽ ta nhớ ra cái gì đó?

      Rốt cuộc ta đến gần Tiểu Tinh có mục đích gì?

      Đáy mắt Hoắc Kỷ Thành nhanh chóng tràn đầy u tàn bạo, trầm giọng phân phó người giúp việc, "Trông chừng tiểu thiếu gia, giờ cơm tối ra cạy khóa cửa."

      Người giúp việc vội vàng gật đầu, "Dạ, tiên sinh."

      Sau khi nghe được bước chân của rời , Hoắc Gia Tinh bên trong căn phòng thở phì phì cong môi thầm nghĩ: nhất định nó phải nghĩ biện pháp gặp lại chị !

      *****

      đường tới công ty, Hoắc Kỷ Thành vuốt ấn đường, "Tìm được bảo mẫu thích hợp chưa?"

      Trình Sâm lắc đầu, "Còn chưa có."

      Hoắc Kỷ Thành chợt cảm thấy nhức đầu, từ đầu đến cuối Tiểu Tinh đổi hơn năm mươi người bảo mẫu rồi, dài nhất ở bên cạnh nó ngây người tới tháng, ngắn nhất mới nửa giờ khóc rời . . . . . .

      Ở phương diện chăm sóc đứa trẻ, đúng là có kinh nghiệm gì, ra cũng rất muốn gần con trai, nhưng luôn lực bất tòng tâm, ở phương diện khác Tiểu Tinh cùng rất giống bản thân, hơn nữa phương diện tính tình cực kì bướng bỉnh, thích chưa bao giờ chịu thỏa hiệp.

      Mấy năm này công việc của bận rộn, sớm từng bước từng bước thầm nắm trong tay tập đoàn Đế An, khó tránh khỏi có ít quan tâm tới Tiểu Tinh. Dần dà, càng biết chung sống cùng con trai thế nào.

      "Tiếp tục tìm."

      "Vâng"
      Chương 10: Tìm tính sổ

      Cao ốc tập đoàn Đế An cao vút tầng mây, là trong những tòa nhà cắm mốc tại thành phố D, cũng là tập đoàn lớn khiến bao nhiêu người tha thiết ước mơ chen vào làm.

      Tần Lạc cũng có ít loại hy vọng xa vời này, nhưng cũng biết ngưỡng cửa "tập đoàn Đế An" vô cùng cao, lấy trình độ trước mắt của dám hy vọng nộp sơ yếu lý lịch.

      Chỉ là, hôm nay tới đây cũng phải là vì công việc, mà là đòi ý kiến, tại sao vu hãm mình phạm tội bắt cóc?

      Tứ thiếu nhà họ Hoắc rất giỏi! Chỉ câu đầu tiên của mà phá hủy cuộc sống của mình, khiến cho trở thành chuột chạy qua đường người người kêu đánh, mà chính lại yên tâm thoải mái sống cuộc sống của mình?

      Mặc dù chạy tới với cái mục tiêu này, nhưng cũng biết tập đoàn Đế An phải muốn vào là có thể tiến vào, còn phải cần chút biện pháp khéo mới được.

      " trai bảo vệ, bạn trai tôi làm ở chỗ này, ấy hẹn tôi buổi trưa tới đây ăn cơm, tạm cho tôi vào chút được ?"

      "Bạn trai ở ngành nào tầng nào?"

      "À? Còn cần báo những thứ này sao? ấy với tôi trai bảo vệ là ngươi rất tốt, nhìn thấy yếu ớt như tôi cũng ngăn trở!" Tần Lạc khéo .

      Nhưng bảo vệ cũng có bị lời khéo léo của đầu độc, vẫn kiên trì nguyên tắc như cũ để cho ghi danh tên họ và ngành tầng bạn trai mình.

      Trong lòng Tần Lạc ngừng kêu khổ, bảo vệ của công ty tập đoàn lớn cũng đâu ra đấy như vậy.

      Chợt, nhìn thấy bên trong có người qua, lập tức sinh lòng tính kế, hô về phía trong: "Lâm An, em ở chỗ này!"

      xong, liền muốn xông vào bên trong.

      Bảo vệ nhanh tay nhanh mắt muốn ngăn cản , lại bởi vì xông tới quá mạnh nên bị đẩy bật ra ngoài.

      Tần Lạc bị đẩy ra phải lui về phía sau vài bước, vừa đúng lúc đụng vào khuôn ngực rắn chắc, vội vã vịn cánh tay của đối phương đứng lên, nhân cơ hội kéo giọng mà : "Làm ơn, giúp tôi việc."

      nhìn thấy tay người đàn ông cầm phần văn kiện, đột nhiên bìa tài liệu có logo của " Tập đoàn Đế An", chắc hẳn ta cũng làm ở trong tòa nhà này.

      "Thân ái, tới quá kịp thời, mới vừa rồi em còn nhận lầm người chứ! Em vừa với trai bảo vệ là có hẹn ăn cơm với , nhưng ta lại cho em vào." Tần Lạc cười híp mắt tự bào chữa.

      biết, ánh mắt bảo vệ nhìn thẳng. . . . . .

      Trời! này lại là bạn tổng giám đốc?

      Tần Lạc cũng chú ý tới ánh mắt bảo vệ có chút giống, nhưng cũng có nghĩ quá nhiều, chỉ cho là bảo vệ giật mình bạn trai của xuất .

      Hoắc Kỷ Thành biết được trai tới công ty, liền kêu Trình Sâm tới chỗ khác làm chuyện thay mình, còn cầm tài liệu về công ty trước, ngờ vừa tới cửa té trong ngực .

      Sau khi nhìn mặt của , hận thể lập tức hất ra, nhưng lại kéo cánh tay của mình còn muốn mình giúp tay, sau khi nghe tới mình là bạn trai , <***************.com> càng cảm thấy chán ghét hơn, nhất định là nhớ ra cái gì rồi, nếu tại sao lại đột nhiên đến gần Tiểu Tinh và mình?

      "Buông tay!"

      Giọng Hoắc Kỷ Thành trầm thấp lạnh lùng tia chút nhiệt độ nào, tròng mắt đen u lạnh lẽo.

      Lúc này Tần Lạc mới nhìn cái, mặt của , so với những nam người mẫu tạp chí còn hoàn mỹ kiệu ngao thể soi mói. ràng ngũ quan hợp với biểu tình lạnh nhạt, tự phụ xa cách.

      biết vì sao, trong nháy mắt thậm chí Tần Lạc có cảm giác quen thuộc, nhưng ngay sau đó lại bác bỏ ý tưởng hoang đường này.
      Chương 11: Đầu sỏ gây nên

      Tần Lạc khỏi nhìn về phía Hoắc Kỷ Thành, phải mới vừa nhờ cậy ta giúp chuyện sao? ta cũng có cự tuyệt!

      Lúc này, bảo vệ cung kính kêu: "Tổng giám đốc!"

      Oanh --

      Tần Lạc dám tin trợn tròn mắt, khó trách người ta tản mát ra loại khí thế uy hiếp nghiêm nghị to lớn, còn tưởng rằng ta là nhân viên chủ quản linh tinh. . . . . .

      ra ta chính là người hại mình ở lại cục cảnh sát 24 giờ, đầu xỏ khiến đám bạn mạng mắng xối xả, người đứng trong tốp thành đạt!

      Chợt rút tay của mình về, lạnh lùng nhìn chằm chằm người đàn ông trước mắt, cắn răng nghiến lợi phun ra hai chữ, "Khốn kiếp!"

      Hoắc Kỷ Thành nhướng đuôi lông mày, đáy mắt tràn đầy u và tàn bạo, nhấc chân vào bên trong.

      Tất nhiên Tần Lạc để cho ta cứ rời như vậy, tiến lên bước kéo tay ta, " đứng lại đó cho tôi! phá hủy cuộc sống của tôi liền muốn thẳng mạch như vậy sao?"

      Đáy mắt Hoắc Kỷ Thành lướt qua chút kiên nhẫn, lạnh giọng phân phó bảo vệ, "Đuổi !"

      Ngay sau đó bảo vệ sáng tỏ kéoTần Lạc , lại bị hất tay ra, "Đuổi tôi có thể! Trước đó khôi phục thanh danh cho tôi! Tôi tốt bụng chứa chấp con trai của đêm, lại có thể vong ân phụ nghĩa gắn cho tôi cái tội danh‘ bắt cóc đứa trẻ , tôi trêu chọc sao? Editor: Mèo Hoang Cũng bởi vì là tứ thiếu gia có địa vị cao tại nhà họ Hoắc là có thể phân tốt xấu vu oan người khác sao?"

      Hoắc Kỷ Thành lạnh lùng liếc cái, hai mắt trong suốt trong trẻo, có loại xinh đẹp và tinh khiết đan vào hề làm bộ.

      Hơn năm năm thấy, càng thêm quyến rũ động lòng người. . . . . .

      Chỉ là, ký thuật diễn cũng càng ngày càng tốt lắm!

      phải Tiểu Tinh, cho cơ hội tiếp cận lần thứ hai!

      "Đuổi !"

      tiếng này còn muốn lạnh hơn vừa nãy, còn chút vô tình. Sau đó để lại cho Tần Lạc bóng lưng trong trẻo lạnh lùng.

      Nhìn càng lúc càng xa, Tần Lạc gấp đến độ giơ chân, nhưng bảo vệ lại ngăn cho vào, còn tố cáo cố ý gây chuyện.

      Hết cách rồi, Tần Lạc chỉ đành về trước, lần được, chỉ sợ còn có cơ hội lần thứ hai rồi.

      *****

      Buổi tối.

      Trong quán thịt nướng con phố ăn vặt đường Thanh Hòe, Tần Lạc và Bùi Tử Ninh ngồi đối mặt, bàn để mâm thịt nướng và bia.

      Tần Lạc uống xong chai đặt ở dưới bàn, vừa mới chuẩn bị rót rượu lại bị Bùi Tử Ninh ngăn cản, "Lạc Lạc, cậu tạm thời uống chậm chút."

      Tần Lạc tự rót đầy cho mình, "Tử Ninh, trong lòng mình kìm nén đến khó chịu, cậu làm sao mình lại xui xẻo như vậy? Tốt bụng rước lấy tai họa tưởng tượng được, hôm nay mình nhìn thấy người đàn ông kia rồi, <***************.com>lạnh giống như khối băng, căn bản cũng nghe mình giải thích, so với Tu La địa ngục còn làm người ta ghét!"

      Bùi Tử Ninh thở dài, những ngày qua ngày ngày vô ở cùng với bạn tốt, cảm động lây nỗi khổ sở của , vì bất bình nhưng có biện pháp gì.

      Thời đại Internet ngôn luận quá đáng sợ, hơn nữa Lạc Lạc chọc phải người tầm thường, mà là có nhà họ Hoắc có quyền thế.

      Haizz. . . . . .

      Chợt, nghĩ đến cái gì đó : "Lạc Lạc, bạn trai cậu? Sao lúc này ta đứng ra ngoài giúp cậu, vẫn còn là đàn ông sao?"

      Tần Lạc lại uống hớp, " ấy ra nước ngoài rồi, mấy ngày nay liên lạc được với ấy."

      Bùi Tử Ninh bĩu môi, "Mỗi lần đều thần thần bí bí, lúc mấu chốt luôn như xe bị tuột xích."

      Giữa hai lông mày Tần Lạc lướt qua chút đơn, đúng vậy! hy vọng giờ phút này Cẩm Dương có thể ở bên cạnh mình, coi như giúp được mình, ít nhất cũng cho mình dựa vào.
      Hale205 thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 12: Tiểu thiếu gia muốn tuyệt thực

      Vào đêm.

      Tần 59 cao ốc tập đoàn Đế An, bên trong phòng làm việc của tổng giám đốc.

      Hoắc Kỷ Thành đứng ở trước cửa sổ thủy tinh xát đất ngắm nhìn thành phố trưng đèn rực rỡ, gần đây cả thường xuyên xuất ở công ty, phải là muốn lôi kéo vài người cấp cao ủng hộ ông ta chứ? Còn phái đưa con trai ông ta quý nhất Washington tham gia cái Phong hội gì đó.

      Chỉ tiếc, ông ta tính toán lầm rồi.

      Về phần hai, ngoài mặt ta cũng có làm gì, lại vụng trộm thăm bao nhiêu nhà coi mình như gương sáng. . . . . .

      Nếu bọn họ thích dày dò, như vậy tùy bọn họ !

      Trợ lý Trình Sâm gõ cửa vào, "Boss, Chu quản gia gọi điện thoại tiểu thiếu gia chịu ăn cơm, ầm ĩ. . . . . . Tuyệt thực."

      Hoắc Kỷ Thành bỗng dưng xoay người, "Tuyệt thực?"

      Trình Sâm gật đầu, "Đúng, giữa trưa đưa đồ ăn vào tiểu thiếu gia cũng có đụng lấy, buổi tối cũng chịu ăn, tiểu thiếu gia còn . . . . . ."

      Tròng mắt đen bén nhọn của Hoắc Kỷ Thành quét mắt nhìn ta cái, " gì?"

      Trình Sâm dừng chút, ". . . . . . để cho nó thấy chị , liền tuyệt thực."

      Hoắc Kỷ Thành từ từ kìm chặt nắm đấm, lông mày ngừng nhảy lên, đáng chết! Rốt cuộc cho Tiểu Tinh thứ thuốc gì?

      "Trở về!"

      "Dạ, tôi kêu Đại Vệ chuẩn bị xe."

      Sau khi Trình Sâm rời khỏi đây, mặt Hoắc Kỷ Thành vẫn còn bao tầng sương lạnh, từ con trai cực kì bướng bỉnh, điểm này giống .

      *****

      Biệt thự nhà họ Hoắc.

      ghế sa lon bằng da , lớn đối mặt mà ngồi, gian như đông cứng lại.

      Người giúp việc đứng chung quanh trầm ngâm nín thở, thở cũng dám thở mạnh, tiên sinh trở lại liền mặt lạnh sách tiểu thiếu gia từ trong phòng xách ra ngoài, nhưng tiểu thiếu gia cũng rất kiên cường, cầu xin tha thứ chút nào.

      Nay hai người giằng co lên. . . . . .

      "Tiểu Tinh, cha qua bao nhiêu lần, kia là người xấu có ý đồ đầu độc con, con bị ta lừa gạt."

      Sau khi im lặng Hoắc Kỷ Thành tận lực thả chậm giọng , cố gắng thuyết phục con trai.

      Hoắc Gia Tinh nghiêm mặt, nghiêm túc : "Chị phải xấu! Ít nhất so đám bạn trước của cha còn tốt hơn nhiều, họ ngày ngày chỉ biết lấy lòng con, lại còn sờ tới sờ lui ở mặt con rồi phun nước bọt, đáng ghét chết !"

      Hoắc Kỷ Thành nâng trán, mấy năm này ông cụ luôn tạo áp lực, thử cùng mấy thiên kim nhà danh tiếng xem mắt, đụng phải gia cảnh thích hợp, chỉ cần mang tới trước mặt con trai, tất cả nó đều thích.

      Dần dà, liền có phần tâm tư này, phụ nữ với , có cũng được mà có cũng sao!

      nghĩ tới, ngờ con trai lại cứ bảo vệ kia, hoàn toàn ra ngoài dự đoán của !

      "Rốt cuộc kia với con cái gì?" Hoắc Kỷ Thành nhẫn tức giận.

      "Chị gì với con, nhưng con rất thích chị ấy."

      ". . . . . ."

      Trình Sâm ứng ở phía sau kìm lòng được run lên, cũng chỉ có tiểu thiếu gia dám dùng loại giọng điệu này chuyện với boss, nếu là những người khác, chỉ sợ chết rất thảm!

      Đàm phán thất bại.

      Hoắc Kỷ Thành càng có ấn tượng kém hơn đối với Tần Lạc, ngờ thủ đoạn đầu độc đứa trẻ lợi vậy!

      . . . . . .

      Mãi cho đến 10 giờ tối, Hoắc Gia Tinh dính chỉ hạt gạo, <***************.com> đến nước cũng uống, gấp đến độ người làm trong phòng biết làm như thế nào cho tốt.

      Hoắc Kỷ Thành ngồi ở trong thư phòng đốt điếu lại điếu thuốc, Editor: Mèo Hoang cái gạt tàn thuốc trước mắt gần như chất đầy, mỗi lần người làm báo cáo cũng níu chặt lấy tim của .

      "Tiên sinh, tiểu thiếu gia ngay cả nước canh cũng uống."

      "Tiên sinh, sắc mặt tiểu thiếu gia càng ngày càng trắng rồi."

      "Tiên sinh, tiểu thiếu gia ai dám ép mình ăn bao giờ tha thứ. . . . . . Ngài."

      . . . . . .

      Gân xanh tay Hoắc Kỷ Thành nổi lên, đứng phắt dậy ra ngoài, "Trình Sâm, kêu Đại Vệ chuẩn bị xe."
      Chương 13: Nôn toàn thân

      Tối nay Tần Lạc có lái xe ra cửa, liền kiêng nể uống ít, Bùi Tử Ninh vốn yên lòng để cho trở về mình, nhưng tạm thời bệnh viện gọi điện thoại kêu tới, chỉ giúp bạn tốt chặn chiếc xe taxi, sau đó vội vã trở về bệnh viện.

      Tài xế xe taxi đưa Tần Lặc đến tòa nhà số 16 chung cư Hoa Uyển, sau khi xuống xe Tần Lạc quên gửi tin nhắn cho bạn tốt Tử Ninh: thân ái, mình về đến nhà!

      Kết quả, giây kế tiếp --

      liền bị người ta mạnh mẽ nhét vào chiếc đen phiên bản giới hạn, đợi hiểu là chuyện gì xảy ra, xe chuyển động.

      Mẹ nó! Tình huống này là sao?

      Vừa quay đầu, liền thấy người đàn ông khối băng ngồi ở bên cạnh mình, Tần Lạc chút suy nghĩ vung đấm tới, coi như đây là trong mộng, cũng muốn hung hăng đánh trận.

      Khốn kiếp!

      Hoắc Kỷ Thành nhanh tay nhanh mắt giữ chặt cổ tay của , lạnh giọng, " , tự đâm đầu vào chỗ chết!"

      Bị giữ chặt cổ tay Tần Lạc đau đến nước mắt cũng sắp rơi ra, "Buông tay! bóp tôi bị thương rồi!"

      Hoắc Kỷ Thành liếc cái, người toàn mùi rượu, nếu phải là lo lắng thân thể Tiểu Tinh chịu được, tới đưa này trở về.

      "Mở cửa sổ ra!"

      "Vâng"

      Đại Vệ cung kính đáp, ta biết tiên sinh thích sạch , có thể chịu được việc ngồi bên cạnh khắp người mùi rượu là kỳ tích.

      Lấy được tự do Tần Lạc cũng có buông tha công kích lần nữa, vừa vặn lúc này xe đến khúc quanh, có ngồi vững liền đổ ập lên người Hoắc Kỷ Thành. . . . . .

      Hoắc Kỷ Thành vui quay đầu, lại đúng dịp "Hôn" lên miệng của .

      Trong nháy mắt, ánh mắt của hai người đột nhiên trợn to, cũng bị việc ngoài ý muốn làm cho kinh sợ.

      Mùi rượu nồng nặc chui vào lỗ mũi Hoắc Kỷ Thành, trong nháy mắt mặt của bị bao phủ tầng sương lạnh, nhanh chóng đẩy Tần Lạc ra.

      Tần Lạc vốn có chút say xe bị người ta đẩy ra, lập tức nhịn được, thân thể nghiêng về phía trước, há mồm ói ra ngoài. . . . . .

      Chết tử tế xong lại còn ói ở áo sơ mi giá trị xa xỉ của Hoắc Kỷ Thành --

      Còn là vị trí trước ngực. . . . . .

      Đại Vệ lái xe dưới chân lảo đảo cái, thiếu chút nữa coi thắng xe làm chân ga mà đạp. . . . . .

      Mà Trình Sâm ngồi chỗ ngồi kế bên tài xế, nhẫn nhịn cực kỳ khổ cực, ta để lại dấu vết mà đưa tay khẽ bịt lỗ mũi, có chút đồng tình cho boss rồi.

      Tần tiểu thư xuất , đúng là mang đến làn sóng chấn động cho cuộc sống của boss. . . . . .

      Sắc mặt Hoắc Kỷ Thành tối tăm giống như có thể chảy ra nước, đáng chết! ta coi mình là cái gì? Thùng rác sao?

      Lại có thể ói toàn bộ lên người ?!

      Say rượu nôn ra những thứ cực kỳ khó ngửi, hơn nữa còn là đống gần trong gang tấc, mùi thối xông vào mũi hun đến mặt mũi Hoắc Kỷ Thành tái nhợt. . . . . .

      Lúc đó, áo sơ mi bị thấm vào hoàn toàn dính sát ngực . . . . . .

      Cái loại cảm giác ghê tởm làm người ta nổi da gà, Hoắc Kỷ Thành cảm thấy cả đời cũng ghi nhớ!

      Quả đấm của vang lên răng rắc, tròng mắt đen đến mức, phút chốc biến thành băng.

      Mà Tần Lạc hoàn toàn có chú ý tới sắc mặt của tốt đến cỡ nào, chỉ biết bây giờ mình rất khó chịu, còn muốn ói. . . . . .

      Ọe --

      Đại Vệ mãi định dừng xe, kết quả ngay lúc đậu xe, Tần Lạc lại vinh quang cống hiến bãi **.

      Lần này, bởi vì Hoắc Kỷ Thành muốn đẩy ra, kết quả cũng bị hất tay ít, còn có phần bắn lên quần . . . . .
      Chương 14: Vẻ mặt của ta giống như muốn giết chị

      Sau khi xuống xe, chuyện đầu tiên Hoắc Kỷ Thành làm là nhanh chóng cởi áo sơ mi ném vào trong thùng rác, sau đó bước nhanh vào trong biệt thự.

      Trình Sâm hít hơi sâu khí mới mẻ, nội tâm ngừng xúc động: boss có giết Tần tiểu thư đúng là xưa nay chưa thấy!

      Khụ. . . . . .

      Bên trong phòng khách, Hoắc Gia Tinh nghe được tiếng xe vội vàng buông cái ipad chơi trong tay, duỗi đầu ra ngó ngoài cửa, sau đó liền nhìn thấy mặt cha đen lại, bên cởi trần tới, bước chân nhanh giống như phía sau có con cọp truy đuổi. . . . . .

      Hơn nữa, vị trí qua, hình như có chút mùi thối.

      (⊙o⊙). . .

      Tình huống này là sao?

      Sau đó, có vài người giúp việc đỡ thân thể Tần Lạc như nhũn ra tiến vào, cũng có dừng lại ở phòng khách, mà chạy thẳng tới phòng tắm.

      "Chị , chị. . . . . ."

      đợi Hoắc Gia Tinh hỏi ra tiếng, người làm nữ mang Tần Lạc , Trình Sâm theo sát phía sau tiến vào giải mối nghi ngờ cho cậu nhóc.

      "Tiểu thiếu gia, Tần tiểu thư uống say, nôn cả người boss."

      "Ha ha ha ha. . . . . ."

      Hoắc Gia Tinh lập tức cười té ở ghế sa lon, edit mèo hoang Trình Sâm ở bên đầu đầy hắc tuyến, tiểu thiếu gia là con ruột boss sao?

      "Chú Trình, chú mau kể hết cho con, vừa rồi mới xảy ra chuyện thú vị gì hả?"

      ". . . . . ."

      Từ khi bắt đầu biết chuyện, trong mắt Hoắc Gia Tinh cha vĩnh viễn đều như gió quanh năm luôn cẩn thận tỉ mỉ, vững vàng nắm đại cuộc trong tay, hốt hoảng.

      Nó cũng là lần đầu tiên nhìn thấy cha chật vật như vậy, tương đương với việc Tần Lạc khiến nó sinh ra nhận thức mới đối với cha.

      *****

      Sau khi Tần Lạc nôn xong cảm giác tốt hơn nhiều, mơ màng bị người giúp việc đặt vào trong bồn tắm tắm rửa sạch , sau khi mặc quần áo tử tế bị dẫn tới gian phòng ăn lạ lùng.

      Đèn treo xa hoa trong này cũng có thể mua được cả căn phòng của đấy chứ?

      Ngoài ý muốn hơn là --

      "Người bạn Hoả Tinh?"

      "Chào chị , chúng ta lại gặp mặt!" Thân thể Hoắc Gia Tinh nho ngồi ngay ngắn ở ghế làm theo tiêu chuẩn của mình, trong mắt đen to linh lợi lóng lánh vẻ hưng phấn.

      Cậu nhóc biết nhất định cha thỏa hiệp!

      Bây giờ tâm tình Tần Lạc rất phức tạp, dù sao tất cả khổ nạn mình gặp phải đều do đứa bé trước mắt này tạo lên, nhưng nó đáng như thế, làm sao mình nhẫn tâm trách nó?

      Hơn nữa, là người cha lãnh huyết của nó chứ phải do nó.

      Nghĩ đến người đàn ông kia, liền nhớ lại tình cảnh mới vừa rồi mình ở xe ói khắp người ta, mặc dù lúc ấy chóng mặt, nhưng cảm nhận được quanh mình ta tản mát ra lạnh lẽo kinh người. . . . . .

      Chỉ là, tương đối hả giận!

      Đáng đời!

      "Lần trước gấp, cũng lời từ biệt với chị . Chị trách Tiểu Tinh chứ?" Hoắc Gia Tinh chớp mắt, vẻ mặt làm bộ đáng thương.

      "Dĩ nhiên !" Tần Lạc mỉm cười trả lời, quên uống hớp nước mật ong, bây giờ trong dạ dày trống .

      Làm sao lại trách người bạn ? Dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra nhất định là người cha lãnh huyết của nó để cho nó và mình lời từ biệt.

      Trong nháy mắt Hoắc Gia Tinh vui mừng dứt, non nớt : "Chị , bây giờ cha có chút hiểu lầm đối với chị, nhưng chị cần phải sợ, em đứng ở bên chị."

      Tuy lời của trẻ con có kiêng dè, nhưng Tần Lạc vẫn cảm nhận được chút ấm áp, người đàn ông máu lạnh vô tình như vậy có đưa con trai ấm áp đáng , biết là đời trước tu luyện bao nhiêu may mắn.

      "Nhưng vừa rồi chị mới cẩn thận nôn lên cả người cha em, vẻ mặt của ta giống như muốn giết chị."
      Phong nguyet, PhongVyHale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :