1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trò chơi địa ngục - Manh Yêu

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. TiểuPhong2512

      TiểuPhong2512 New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      10
      Tên truyện: Trò chơi địa ngục
      [​IMG]
      Tác giả: Manh
      Số chương: 111
      Tình trạng: hoàn
      Editor: Tiểu Thất
      Phần dịch: mình dịch hay lắm, thuần được 70%
      Văn án
      Oán linh quanh quẩn trong bệnh viện đêm khuya, nàng nhền nhện đẫm máu...

      Thôn Liên Tử có nhiều điều kỳ lạ, trường học ma có nguy cơ khắp nơi...

      Hoan nghênh đến với trò chơi địa ngục.

      Dung vừa mới vào phó bản tân thủ, liền gặp được thanh niên xinh đẹp mà nguy hiểm.

      cầm dao găm lên, vẽ dấu gạch chéo màu máu mặt trái của .

      "Từ giờ trở , chính là con mồi của tôi."

      Về sau ---

      "Đến địa ngục, đều là ác nhân."

      "Bề ngoài càng trông có vẻ nhu nhược vô tội, càng là kinh khủng."

      Ngụy Hiên nhấc đường đao lên, liếc nhìn thiếu nữ nhu nhược lạnh lùng kế bên.

      " cũng cmn đúng ."

      Dung :

      Bạn trai tôi cực kỳ tốt.

      vì tôi mà khiêng đại đao 40m khiêu vũ.

      Thịnh thế mỹ nhan, có IQ.

      Ngụy Hiên:

      Bạn tôi cực kỳ tốt.

      IQ cực cao, người đẹp lạnh lùng.

      Đâm tôi nhát, vết thương đều là hình dáng tôi.

      Last edited: 20/9/20
      levuongHale205 thích bài này.

    2. TiểuPhong2512

      TiểuPhong2512 New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      10
      Phần 1: Bệnh viện khủng bố

      Chương 1: Phòng bệnh

      Trước mắt là trần nhà trắng như tuyết.

      Dung mơ màng chớp mắt, cảm giác môi có chút khô, nâng tay lên muốn xoa cái trán đau, nhưng lại nhìn thấy tay áo có nếp nhăn thẳng đứng xanh trắng thuộc về quần áo của bệnh nhân.

      Đây là bệnh viện?

      từ tầng lầu cao như vậy nhảy xuống, chắc hẳn là tan xương nát thịt, não vỡ tung, giống như là cà chua bùn nhão.

      có khả năng được cứu lại.

      Nghĩ đến đây, Dung ngồi dậy, quan sát nơi mà ở.

      Đây là phòng bệnh nhiều người thông thường, tất cả trang trí chỉ có hai màu trắng xanh, trong khí tràn ngập nhàn nhạt mùi nước khử trùng. Cái giường mà nằm cách cửa xa nhất, kế bên cửa sổ, cửa sổ rất lớn, bên ngoài là bầu trời tối đen như mực nhìn thấy được ánh sáng.

      Dung liếc nhìn đồng hồ tủ đầu giường, bây giờ là nửa đêm 12 giờ.

      Thời gian này...

      Dung như có điều suy nghĩ mà sờ vào trong túi áo của áo bệnh nhân, tìm thấy được tờ giấy được gấp lại, đó viết vài dòng chữ.

      "Người chơi Dung :

      Hoan nghênh đến với trò chơi địa ngục.

      với lý do tội tự sát sa vào trong địa ngục, phải vùng vẫy ở trong khủng bố vô tận. phải trải qua vô số trận trò chơi sinh tử, rửa sạch tội nghiệt, đạt được cơ hội hồi sinh.

      Đừng có hòng coi thường mạng sống lần nữa, tử vong trong trò chơi, bị xóa ký ức, bị bắt đầu lại lần nữa. Kết quả của việc tiêu cực trò chơi này, chính là vô tri vô giác bị quỷ hồn nhiều lần hành hạ đến chết.

      Dừng chân quá ba lần trong phó bản tân thủ, mất tư cách trò chơi, vĩnh viễn bị hành hạ đến chết.

      Mỗi lần sau khi vượt qua trò chơi, có thể chọn lựa cùng người chơi khác tổ đội, người chơi tổ đội cùng nhau trải qua trò chơi, trừ khi là tử vong, nếu thể rời khỏi đội ngũ.

      Xin hãy nỗ lực tìm kiếm manh mối, tìm được cơ hội sống sót.

      Chúc chơi vui vẻ."

      Sau khi đọc xong tất cả nội dung, chữ giấy rất nhanh bị nhăn nhó ngay lập tức.

      Nét chữ màu đen kia giống như là cá, bơi như bị xua đuổi giấy trắng, rất nhanh biến mất bên mép giấy.

      Trò chơi địa ngục.

      Dung gấp giấy lại bỏ vào trong túi áo, mang dép xuống giường.

      Giữa các giường ngủ được dùng cái rèm màu lam nhạt để ngăn cách, kéo rèm giường ra, nhìn thấy giường bên cạnh có thanh niên nằm cũng mặc quần áo bệnh nhân.

      Thanh niên thoạt nhìn khoảng 25 26 tuổi, tướng mạo rất hiền hòa, có chút phong độ của người trí thức, chắc hẳn là sinh viên công việc tới mấy năm.

      nhắm mắt nằm giường, tay trái đặt ở phần bụng truyền nước biển. Sắp truyền xong rồi, cột máu màu đỏ nho bắt đầu dọc theo ống truyền dịch chậm rãi leo lên .

      Dung lên, thăm dò hơi thở của thanh niên.

      Ngay khi đầu ngón tay của cẩn thận đụng vào chóp mũi của đối phương, thanh niên đột nhiên mở mắt ra.

      ngồi dậy, sau khi nhìn thấy tình cảnh xung quanh, ánh mắt chốc lát từ lạc lõng chuyển thành trong sáng, thay vào đó là kinh ngạc ràng: "Đây là đâu, mình phải chết rồi sao?"

      Dung di chuyển nửa bước qua bên cạnh, đúng lúc nhìn thấy phía sau lưng của thanh niên có tờ giấy trang sách lớn thông thường được dùng băng dính trong suốt dán lên, đó là bốn chữ màu đen kiểu chữ in to: Người chơi Xa Hồ.

      Theo bản năng sờ sau lưng, quả nhiên cũng có.

      "Tôi tên Dung , cũng là vừa mới tỉnh lại, giống với tình cảnh của ."

      Dung thả tay xuống, với Xa Hồ vẫn còn mơ màng: "Tôi biết bây giờ rất kinh ngạc, tôi cũng rất khó giải thích với về chuyện trước mắt. có thể nhìn trong túi áo của mình, chắc hẳn có văn tự , còn về tin hay , xem bản thân ."

      Xa Hồ nhíu mày nhìn thiếu nữ trước mắt.

      thể , tướng mạo của Dung rất có tính lừa gạt, tuy 20 tuổi rồi, nhưng vẫn giống như tiểu nương 15 16 tuổi vậy.

      Người nhắn, trắng trẻo non nớt, mắt nho màu đen long lanh, tóc quăn dài màu đen đến eo, giống như búp bê xinh đẹp trong tủ kính.

      Tướng mạo như thế này rất khó khiến người ta đề phòng.

      Xa Hồ nhổ kim tiêm tay, đợi đến khi bàn tay còn chảy giọt máu nào nữa, sờ vào trong túi áo, tìm được trò chơi hướng dẫn thuộc về .

      Xa Hồ ràng biết mình chết rồi.

      uống rượu lái xe, chiếc xe bị đụng bay ra xa mấy mét, bình xăng chảy dầu, dẫn đến nổ rất dữ dội, thậm chí còn mong mình có thể giữ lại toàn thây.

      Có thể tỉnh lại lần nữa vốn dĩ chính là chuyện thể tưởng tượng nổi, dù cho thứ giấy viết kỳ lạ bao nhiêu, cũng có thể chấp nhận được.

      Bởi vì sai lầm mà phạm phải, người hai chiếc xe đều chết rồi.

      Đây là tội danh của .

      "Trò chơi địa ngục..."

      Xa Hồ có chút đau đầu: "Cho nên sau này chúng ta đều phải vùng vẫy trong trò chơi kinh dị này?"

      Dung gật đầu: "Nếu là trò chơi, có cách để vượt ải. Trước mắt còn biết trò chơi lần này là tính chất gì, cũng có bất kỳ manh mối nào, tóm lại, phải rời khỏi nơi này trước."

      Xa Hồ xốc mền lên, mang dép xuống giường, chuẩn bị kéo rèm giường bên cạnh, đột nhiên nghĩ tới cái gì đó.

      nhìn thiếu nữ nhu nhược vô hại bên cạnh, do dự chút: " có ngại cùng tôi trao đổi tội danh , như thế sau này ở chung cũng an tâm hơn."

      Người đến trò chơi địa ngục đều có tội nặng, ai mà biết được bên cạnh là người như thế nào.

      Dung đứng sau lưng Xa Hồ, nghe thấy tiếng lặng lẽ rũ mi mắt xuống. Lông mi của rất dài và dày, được ánh đèn chiếu lên, khuôn mặt trắng nõn phản xạ ra bóng đen màu mực.

      Bầu khí rơi vào trầm mặc quỷ dị, Xa Hồ cũng cảm thấy có chút ngượng ngùng, đúng lúc chuẩn bị kết thúc câu chuyện, nghe thấy tiếng hơi ngọt và lạnh lùng: "Tội tự sát."

      Dung ngẩng đầu lên, mặt có biểu cảm gì: "Nếu tin tôi, chúng ta có thể đường ai nấy ."

      "Tôi chỉ là hỏi thôi, đừng tức giận."

      Xa Hồ đưa tay kép rèm giường: "Tôi cũng có xem qua vài tiểu thuyết kinh dị, cảnh tượng lần này của trò chơi là ở bệnh viện, chắc là có quỷ, chúng ta cùng nhau hành động an toàn hơn. Đúng rồi, tôi tên Xa Hồ, do uống rượu lái xe gây tai nạn mới vào đây, chứ phải là tội phạm giết người hung ác tàn bạo."

      Lời còn chưa dứt, rèm giường bị kéo qua bên, có thứ đỏ tươi chói mắt xông vào tầm nhìn của hai người.

      Tay của Xa Hồ cứng đờ giữa trung, sắc mặt trở nên khó coi.

      giường bệnh có người phụ nữ chết.

      Người phụ nữ ăn mặc quần áo bệnh nhân giống như họ, nằm thẳng tắp giường, cái mền được vén tới bắp đùi.

      Phần bụng của ta bị đâm vài nhát, máu me đầm đìa, con dao sắc bén cắm ở bụng của ta, thân con dao hầu như đều ở trong thân thể của ta.

      loạt dấu chân màu máu đỏ kéo dài từ giường đến cửa, biến mất ở ngay mép cửa.

      Nhân lúc Xa Hồ xoắn xuýt về thi thể, Dung tới cửa phòng bệnh, thử vặn chốt cửa: "Cửa mở được, bị người bên ngoài khóa lại rồi, chúng ta phải tìm được chìa khóa."

      Mở cửa được, liền về phía thi thể.

      Vừa rồi đứng có xa chút, chỉ đại khái nhìn ra đây là phụ nữ, bây giờ ràng nhìn thấy được khuôn mặt vẫn giữ nguyên biểu cảm sợ hãi.

      Bởi vì mất máu, mặt của người phụ nữ trắng bệch dị thường, cái trán bị vũ khí cùn đập, hung khí chắc là đèn bàn lăn dưới đất. Vết thương trán tương đối nghiêm trọng, máu mặt ta, chảy vào trong đôi mắt trợn tròn của ta.
      Dung Nguyễn 1995Hale205 thích bài này.

    3. TiểuPhong2512

      TiểuPhong2512 New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      10
      Phần 1: Bệnh viện khủng bố

      Chương 2: Thi thể

      " ta cũng là người chơi sao?"

      Xa Hồ nhíu mày: "Phải, tôi vừa kiểm tra sau lưng của ta, có giấy viết tên."

      Dung nhìn dấu chân đất, nghiêng đầu: " giẫm lên dấu chân xem sao."

      Xa Hồ làm theo giẫm lên dấu chân nào đó, lớn vừa phù hợp.

      Dung ngồi xổm xuống, nhìn thấy dưới giường này được đặt đôi dép của phụ nữ có kích cỡ lớn giống như .

      "Ba cái giường bên cạnh đều được đặt đôi dép, hai kiểu của đàn ông và phụ nữ, còn kích cỡ, chắc hẳn là kích cỡ thống nhất của bệnh nhân, cái chết của người phụ nữ chắc là do người chơi khác làm, cũng biết tại sao hai chúng ta bị giết."

      Xa Hồ gãi đầu: " cách khác, chúng ta phải cẩn thận người chơi khác?"

      Dung gật đầu, ánh mắt rơi vào môi khép kín của người phụ nữ.

      Hình môi của người phụ nữ rất kỳ lạ, loại hình môi này phải là sợ hãi cũng phải là trạng thái thả lỏng, mím môi chặt như vậy, có chút giống như vỏ trai khép lại.

      "Trong miệng ta hình như có gì đó."

      Xa Hồ quan sát phần bụng của người phụ nữ, suy nghĩ có nên lấy con dao đó để phòng thân hay , nhìn thấy Dung chỉ vào miệng khép chặt của người phụ nữ, yên tĩnh mà nhìn chằm chằm vào .

      Xa Hồ: "..."

      " lui về sau đứng ."

      "Hửm?"

      "Tôi sợ máu bắn lên người ."

      "......"

      Cuối cùng Dung vẫn đứng tại chỗ.

      Xa Hồ dùng sức rút con dao nhọn bụng nữ thi thể, mang theo giọt máu vô số.

      Vài giọt máu bắn lên da thịt trắng nõn của Dung , đối lập giữa đỏ và trắng, xinh đẹp lại kinh hãi. nâng tay lên dùng tay áo nhàng lau qua, trong đôi mắt tối đen là tĩnh lặng như hồ nước vậy.

      Xa Hồ đưa tay nắm cằm của nữ thi thể, mày nhíu lại chặt chẽ.

      Người phụ nữ mới chết lâu, thi thể vẫn còn ấm áp, nhưng miệng lại cứng ngắc lạ thường. hít hơi, kéo miệng khép chặt của người phụ nữ mở ra, nhìn thấy hai hàng hàm răng dính đầy máu.

      Hoảng sợ hoảng sợ, nhưng Xa Hồ muốn thể nhu nhược vô năng như vậy trước mặt tiểu nương thế này. cắn răng, dùng dao cạy hàm răng của thi thể.

      Chính ngay lúc này, tiếng máu thịt xé rách cực kỳ kinh hoàng vang lên.

      Cổ của người phụ nữ cự nhiên lại tự động gãy ra, máu tươi phun ra, đầu người men theo mặt cắt của phần cổ, lộ ra vết cắt tràn đầy máu. Đầu người đó phát ra vài tiếng rên rỉ đau khổ, hai hàm răng bị cạy ra bỗng nhiên khép lại, dùng sức cắn chặt thân con dao!

      thanh đột nhiên vang lên, cực kỳ vang vọng, căn bản phải là thanh kỳ lạ mà con người có thể phát ra.

      Xa Hồ nhìn thấy phần cổ đầy máu của người phụ nữ, bị dọa đến mức buông tay ra, còn chưa bình phục lại từ trong trạng thái kinh hoàng, liền nhìn thấy Dung vốn dĩ đứng bên cạnh lên, nắm lấy cán dao.

      xoay tròn cán dao, dùng thân con dao chống đỡ giữa hai hàng hàm răng của người phụ nữ, kẹp chặt lại, khiến ta thể tiếp tục khép miệng lại nữa, tay khác nắm lấy tóc rối bời của người phụ nữ, nhấc toàn bộ đầu người lên, đặt đầu người lộn ngược giống như là đổ rác vậy.

      Dưới cái nhìn chăm chăm ngây người của Xa Hồ, Dung nhàng vỗ cái ót của đầu người.

      Ting ling ---

      Sàn đất là gạch men sứ màu trắng, kim loại rơi xuống mặt đất, phát ra tiếng kêu dễ nghe.

      Đó là chìa khóa màu bạc xinh xắn, phía dính đầy nước bọt trong suốt và giọt máu màu đỏ, ướt nhầy, thoạt nhìn có chút ghê tởm.

      Dung rút con dao trong miệng của người phụ nữ ra, quăng đầu người trở lại giường, lấy giấy trong túi áo lót lên tay, lau sạch chất nhầy chìa khóa.

      cầm lấy chìa khóa đó, quơ quơ trước mặt ngây người của Xa Hồ.

      "Chúng ta có thể rời rồi."

      Ánh đèn của hành lang bệnh viện là màu sắc rất lạnh, trong màu trắng khẽ lên ít màu vàng, có đèn bị hư, trong hành lang lúc sáng lúc tối, thỉnh thoảng sáng tối ngừng chớp tắt, cực kỳ lạnh lẽo quỷ dị.

      Sau khi khiếp sợ qua , Xa Hồ lần nữa chỉnh đốn lại thân phận đại ca.

      Nhìn thấy Dung chuẩn bị mở cửa, lập tức kéo lại về phía sau, nhìn hai phía hành lang: "Tạm thời rất yên tĩnh."

      Xa Hồ rất cao, Dung trực tiếp chui ra từ dưới cánh tay chống khung cửa của .

      tới thang máy phía bên trái tương đối gần mình, nhìn bản đồ bệnh viện được dán ở tường.

      "Tòa nhà này tổng cộng có năm tầng, bây giờ chúng ta ở tầng bốn, tầng này căn bản đều là phòng bệnh. Chúng ta tới phòng trực của y tá trước, xem thử có thể mở được vi tính , bên trong có lẽ có văn kiện có ích."

      Xa Hồ theo bản năng muốn chụp ảnh, sờ vào trong túi mới nhớ ra là căn bản có điện thoại, chỉ có thể cố gắng ghi nhớ bản đồ: "Tầng lầu của bệnh viện này cao, nhưng diện tích mặt bằng cũng khá lớn, kỳ lạ, tại sao tầng năm có ghi chú là nơi gì?"

      Dung suy nghĩ chút: "Tầng năm chắc là nhà xác."

      "Nguyên tầng chỉ dùng để đặt người chết sao?"

      "Ừm, muốn xem ?"

      "......"

      Xác định mục tiêu rồi, hai người về phía bên phải hành lang.

      Phòng bệnh trong tầng bốn quá nhiều rồi, tìm từng phòng rất lãng phí thời gian.

      Dung cảm thấy manh mối quan trọng xuất trong phòng bệnh. Lúc ngang qua phòng bệnh thành hàng, chỉ liếc nhìn cái giường cái rồi rời , cho đến khi ngang qua trước cửa phòng bệnh khép hờ, mới dừng chân lại.

      Cửa phòng bệnh đó phủ đầy vết dao lộn xộn.

      Vết dao rất sâu, khe rãnh ngang dọc, rải rác toàn bộ cánh cửa, có thể nhìn thấy hoa văn gỗ cửa. Phần chốt cửa bị chặt thành lổ thủng lớn, phần ổ khóa cùng cánh cửa hoàn toàn bị tách rời ra --- Căn phòng này vốn dĩ là bị khóa lại, nhưng lại bị dùng sức phá vỡ rồi.

      Bãi máu vẫn còn thong thả chảy ra từ trong khe hở dưới đáy cửa.

      Dung tự chủ mà nắm chặt cán dao trong tay, đẩy cửa ra và vào trong.

      Lúc đẩy cửa, cảm thấy có gì đó ngăn cản cửa mở ra, cho nên cuối cùng cửa chỉ có thể mở được nửa.

      lách mình vào trong phòng bệnh, nhìn thấy cửa sau kẹp thi thể đàn ông bị chém đến mức máu thịt be bét.

      Xa Hồ theo sau , sau khi nhìn thấy cổ thi thể nam chết thảm kia, hít hơi khí lạnh.

      Ngực của người đàn ông kia đều bị dùng dao đâm nát rồi, ngực và bụng gần như có thể dùng từ bùn lầy để hình dung, các cơ quan nội tạng còn nhìn ra được hình dạng ban đầu là gì, đều biến thành miếng vụn máu me nhầy nhụa rồi.

      Dung liếc nhìn thi thể, tới trước giường bệnh gần nhất.

      Dọc đường đến đây, tất cả phòng bệnh mà nhìn thấy qua, rèm giường giữa ba cái giường đều bị kéo đến hết cỡ, lộ ra vết gấp chỉnh tề, ràng giường chiếu có người. Phòng bệnh này lại khác, ngoại trừ cái giường bên trong nhất, hai cái giường khác đều được lót cái mền, có dấu vết của người nằm qua.

      Chiếc giường chính giữa trở nên tràn ngập máu, người đàn ông chắc là bị chém thương ở giường, ta cùng với thân thể trọng thương có ý định chạy trốn, cuối cùng chết ngay ở cửa.

      --- Thậm chí bởi vì ý đồ muốn chạy trốn chọc giận hung thủ, bị đối phương điên cuồng chém giết.

      Chiếc giường gần nhất cũng bị dính rất nhiều máu, Dung vén góc mền lên, phát cái mền và ra giường đều phủ đầy vết dao, bông vải dính đầy máu bị đổ ra bên ngoài.

      "Tôi thu hồi lại suy đoán trước đó"

      Thi thể nam đó tản ra mùi máu tanh nồng nặc, bị cửa đè ép ở phía sau, trong bụng thi thể nam có thứ gì đó dính đầy máu và nhớt nhớt chảy ra ngoài, bị lôi kéo đến sàn gạch men.

      Xa Hồ kìm nén cảm giác nôn mửa, chống đỡ tường nôn mửa, nghe vậy uể oải : " cái gì?"

      Ánh mắt Dung lướt qua thi thể nam đó, dừng lại lỗ thủng chốt cửa: "Tôi vốn cho rằng, người phụ nữ đó là bị người chơi khác giết."
      Dung Nguyễn 1995Hale205 thích bài này.

    4. TiểuPhong2512

      TiểuPhong2512 New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      10
      Phần 1: Bệnh viện khủng bố

      Chương 3: Thanh niên áo đen

      Xa Hồ vẫn là hiểu: "Có ý gì?"

      Dung rũ mắt xuống, trầm tư : "Tôi vốn dĩ suy đoán, người phụ nữ là bị người chơi khác giết chết. Vì mục đích nào đó, giết chết ta, và khóa cửa lại cho chúng ta ra ngoài. Vì để tăng kích thích cho trò chơi, khiến tất cả người chơi đều tham gia, làm ra chìa khóa, giấu nó . Như thế hai chúng ta mới có thể tìm được chìa khóa ra ngoài, tiếp tục trò chơi."

      "Nhưng thi thể này thay đổi suy nghĩ của tôi, nếu như chỉ là dọn sạch chướng ngại vật, hung thủ cần phải làm tới mức độ này, cho nên chúng ta sắp phải đối mặt là quái vật trong trò chơi."

      "Hơn nữa, trước mắt các phòng bệnh mà chúng ta gặp đều là mở rộng, bị khóa lại chỉ có phòng của chúng ta và phòng này, cách khác, thực ra phòng bệnh của người chơi đều là bị khóa, nhất định phải tìm được chìa khóa mới có thể ra ngoài."

      Xa Hồ nhíu mày: "Đợi , hung thủ đó làm cách nào để vào phòng của chúng ta?"

      "Bây giờ chúng ta chơi trò chơi địa ngục, quái vật trong trò chơi có thể ngẫu nhiên được thả xuống, nếu như địa điểm thả quái vật xuống đúng lúc là phòng của chúng ta sao?"

      "Đáng để ý nhất, chính là tại sao chúng ta còn sống."

      "Chúng ta và người phụ nữ đó có điểm duy nhất giống, chính là chúng ta tỉnh dậy muộn hơn. Tôi nghĩ, có phải lúc đó hai người chúng ta chưa tỉnh dậy, còn chưa chính thức tham gia vào trò chơi, nằm trong trạng thái vô địch được bảo vệ, cho nên con quái vật đó mới có giết chúng ta?"

      "Đợi , để tôi sắp xếp lại suy nghĩ."

      Xa Hồ cảm thấy đầu mình có chút đau, xoa xoa cái trán: "Cửa của chúng ta là bị khóa chặt, quái vật ngẫu nhiên thả xuống nơi này của chúng ta, giết chết người phụ nữ xui xẻo vừa tỉnh dậy, sau đó bị trò chơi đưa ra ngoài. Sau đó, người chơi trong phòng bệnh này tỉnh dậy, quái vật cảm nhận được động tĩnh hoạt động của bọn họ, phá cửa vào, giết chết người đàn ông."

      " sai."

      Bày biện trong phòng bệnh này rất đơn giản, ba chiếc giường, mỗi chiếc giường bên cạnh được đặt cái tủ thấp, bên trang trí cây xanh và giỏ trái cây, mỗi cái tủ bên cạnh được dựng cái giá đặt thùng nước, tường được đặt giá áo dùng để treo áo khoác.

      Cả phòng bệnh hình như gian nào có thể giấu người, Dung cúi người xuống, kiểm tra giường dưới.

      "Phòng bệnh này lúc đó còn chưa bị phá khóa, hai người chơi cũng ở đây, người đàn ông chết rồi, còn người chơi còn lại nếu như phải là trốn trong phòng, chết đường chạy trốn rồi..."

      Nhìn thấy giường dưới trống rỗng, Dung có chút ngây người: "Xa Hồ."

      Xa Hồ khoanh tay dựa vào tường, cúi đầu nhìn thấy khuôn mặt có chút tái nhợt của thiếu nữ.

      " có cảm thấy , thi thể nam này có vẻ mới mẻ có chút quá mức rồi ?"

      Xa Hồ ngẩn ra, sau khi hiểu được ý của , sắc mặt liền trở nên trắng bệch.

      Ngay lúc này, tiếng phụ nữ kêu thảm thiết vô cùng thê lương vang vọng cả hành lang.

      Tiếng kêu này khiến người ta nghĩ tới con thỏ sắp bị treo cổ, bốn cái đùi đầy lông đạp loạn trong trung, cơ thể co giật dữ dội, vặn vẹo đến mức thành tư thế quỷ dị, trong đôi mắt đỏ kia giống như là muốn chảy máu ra ngoài.

      Hoặc là con cá bị người ta quăng vào trong bãi biển, cá liều mạng đạp nước, chỉ đổi lấy kết cục vảy cá tróc ra, thịt bị dính đầy bùn cát, cuối cùng chỉ có thể lật cái bụng, mở miệng to để hô hấp, cho đến khi mang cá vỗ càng ngày càng yếu...

      Vì sinh tồn, vũng vẫy trong đau khổ tiếng động.

      Nếu như bọn chúng có thể phát ra tiếng người, chắc chắn là tiếng kêu thảm thiết.

      Tiếng kêu thảm thiết khàn khàn, mang theo tia máu.

      "Mau chạy, phòng này giấu được người!"

      Xa Hồ nhanh chóng kéo cổ tay của Dung , định xông ra ngoài, nhưng lại bị tránh ra.

      kinh ngạc nhìn khuôn mặt bình tĩnh của thiếu nữ, nghe thấy giọng và nhanh chóng : "Tôi chạy nhanh, chạy chạy nổi rồi, tự , tốt nhất là chạy tới tầng lầu khác."

      Tiếng động là truyền đến từ phương hướng lúc bọn họ tới, kèm theo là tiếng kêu thảm thiết của người phụ nữ, tiếng chói tai từ lưỡi dao cùng gạch men sứ ma sát với nhau cũng đặc biệt ràng.

      Tiếng động đó càng ngày càng lớn, khiến người ta cảm giác lạnh lẽo từ trong xương tủy, Xa Hồ rảnh để suy nghĩ, mình xông ra ngoài.

      Lúc xông ra khỏi cửa phòng, Xa Hồ nhìn thấy thanh niên ra từ bên chỗ rẽ của hành lang.

      Thanh niên mặc áo đen, toàn thân dính đầy máu tươi.

      Tay phải cầm lấy đường đao sắc nhọn, tay trái xách theo người phụ nữ ngất xỉu. Sắc mặt người phụ nữ trắng bệch, hai chân chặt đứt rất chỉnh tề, giống như là con chó chết bị kéo vậy, vết thương ào ạt chảy ra máu, mặt đất vẽ ra hai hàng dấu vết máu đầm đìa.

      Máu, rất nhiều máu, từ góc áo và ống quần của thanh niên, từ đường đao có vẽ hoa văn, từ tóc đen của chảy xuống, tí tách tí tách rơi.

      Thanh niên ngẩng đầu lên, lộ ra đôi mắt màu vàng nhạt sắc bén như sói vậy, ánh mắt mang theo nồng liệt ác ý nhìn thẳng về .

      Quái vật...

      Xa Hồ cảm thấy tim của mình gần như muốn nhảy ra khỏi cổ họng, đầu của cũng quay lại mà điên cuồng chạy trốn, lúc vòng qua chỗ rẽ, đột nhiên nghe thấy phía sau truyền đến tiếng va chạm như nổ tung vậy.

      biết mình nên quay đầu nhìn, nhưng vẫn là quay đầu lại nhìn.

      vật hình cầu đen thui bị hung hăng đập tường trắng, nổ ra thành đóa hoa hồng cực lớn.

      Quả cầu sau vài giây mới lăn xuống, lúc tách khỏi bức tường, phát ra tiếng vang ting ting khiến người ta sởn gai ốc.

      Quả cầu đó lăn, cuối cùng dừng lại trước mặt .

      Dưới mái tóc đen bị gãi loạn xạ, là ngũ quan bị đập đến giống như con người.

      Chân Xa Hồ mềm nhũn, suýt nữa quỳ đất.

      Chết qua lần cũng có khiến gan dạ của trở nên lớn hơn, dục vọng muốn sống và sợ hãi trong lòng ngược lại còn tăng hơn gấp bội, cắn chặt răng, điên cuồng xông về phía trước.

      Thanh niên áo đen đuổi theo , tốc độ nhanh tới mức khiến người ta sợ hãi, dao trong tay thỉnh thoảng chém về phía trước, thậm chí cũng có thể cảm thấy luồng khí do lưỡi dao kéo theo.

      Khoảng cách của bọn họ càng ngày càng gần, trong lúc Xa Hồ lâm vào tuyệt vọng, thang máy phía trước đột nhiên mở ra.

      Giọng nữ máy móc lạnh lẽo vang lên: "Thang máy xuống lầu, cửa sắp đóng rồi."

      Đúng lúc này, mũi dao của thanh niên áo đen xẹt qua sống lưng của Xa Hồ.

      Thực ra mũi dao có thực chạm vào cơ thể của , nhưng áo sau lưng và da thịt của lại bị rách ra tức khắc. Vết thương sâu, nhưng dài tới mười mấy cm, máu trong phút chốc nhiễm đỏ lưng của .

      Xa Hồ đau đến sắc mặt trắng bệch, điên cuồng mà gia tăng tốc độ, xông vào trong.

      Cửa thang máy bắt đầu khép lại.

      Xa Hồ xoay người, lưng dựa sát vào tường thang máy, sắc mặt trắng bệch mà nhìn con quái vật xông về phía .

      Thanh niên áo đen sớm đỏ mắt, vẻ mặt quỷ dị mà điên cuồng, đường đao trong tay trong trung vẽ ra đường đao hoa sắc bén.

      Đừng mà, đừng mà...

      Chỉ cần dao trong tay duỗi về phía trước thêm chút, cửa thang máy mở ra lần nữa!

      Ngay lúc thanh niên vung dao trong tay cao lên, trán của Xa Hồ chảy giọt mồ hôi lạnh.

      Ầm!

      Dao đó hung hăng chém xuống cửa thang máy khép lại, cả thang máy đều rung động.

      Tạ ơn trời đất.

      Xa Hồ thở phào hơi dài, cơ thể mềm nhũn trượt xuống.

      Sau lưng truyền đến cảm giác đau đớn gay gắt, che vết thương sau lưng, đột nhiên nghĩ tới vấn đề.

      Quái vật đó ràng có thể vào thang máy, tại sao lại vào?

      Chẳng lẽ là...

      Thang máy này còn đáng sợ hơn sao?

      Cửa thang máy từ từ mở ra, giọng nữ máy móc lạnh lẽo vang lên: "Đến tầng ba rồi."

      Xa Hồ hoảng sợ nhìn vào cửa thang máy, nhìn thấy trước cửa có người đàn ông đứng.

      Người đàn ông đưa lưng về phía , rất cao rất gầy, gầy đến nỗi quần áo bệnh nhân người đều là trống rỗng, có cảm giác chân gì cả.

      lưng ta, có tên chữ của người chơi.
      Dung Nguyễn 1995Hale205 thích bài này.

    5. TiểuPhong2512

      TiểuPhong2512 New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      10
      Phần 1: Bệnh viện khủng bố

      Chương 4: Hỏa hoạn

      Lối cửa thang máy ở tầng bốn, thanh niên áo đen còn chém điên cuồng.

      Lưỡi dao cùng với cửa thang máy kim loại tiếp xúc lẫn nhau, phát ra tiếng chói tai khiến người ta rợn người.

      biết qua bao lâu, có lẽ là chém mệt rồi, ngồi xếp bằng dưới đất, thu dao vào trong vỏ, ôm vỏ dao và nhắm mắt khôi phục thể lực.

      Mà ở khúc rẽ cách xa, trong phòng trực y tá, Dung ngồi trước máy tính, xem văn kiện trong đó.

      Lúc nãy Dung trốn trong phòng bệnh chết người. Giữa cái tủ bên cạnh chiếc giường bên trong nhất và bức tường có chút gian, ở trong đó co rút lại, dựa vào cái tủ thấp đó để che lại bản thân.

      Nếu như là chơi trốn tìm, vị trí này cũng quá ràng, nhưng đối với lúc đó đủ rồi.

      Nếu như quái vật đó chuyên tâm đuổi theo Xa Hồ, cần trốn, nếu như thuận tiện vào xem chút, cùng lắm cũng giống như nhìn xuống dưới giường, vào tận bên trong.

      Nhân lúc quái vật đó điên cuồng chém thứ gì đó, phát ra tiếng động toàn bộ hành lang cũng đều nghe thấy, liền lặng lẽ vào phòng trực ban của y tá, mở máy tính ra.

      Phòng trực ban y tá này cũng khá rộng rãi, có hai bàn làm việc dựa vào tường, đặt đối diện nhau, Dung chọn cái bàn bên trong nhất.

      Phía sau cách đó xa còn có cái tủ sắt đứng treo quần áo, cái tủ lớn, chỉ có thể treo vài cái áo, bên dưới là đặt những thứ linh tinh. Bên cạnh cái tủ chính là bệ cửa sổ, phía trang trí cây hoa lan, tỏa ra mùi thơm nhàn nhạt.

      Máy tính khởi động rất nhanh, màn hình sáng lên, ánh sáng xanh nhạt chiếu mặt Dung .

      Bàn làm việc ngồi bên cạnh có đặt ly cà phê, cái lịch. nhìn tấm lịch, tấm lịch vốn dĩ bị lật tới trang tháng 7, ngày qua dùng bút gạch .

      Đợi đến khi màn hình máy tính và icon xuất , Dung lại chú ý thời gian dưới góc bên phải.

      Tấm lịch hiển thị là ngày 8 tháng 7, máy tính là ngày 8 tháng 7 của 5 năm sau.

      Ngày tháng giống nhau, là trùng hợp sao?

      Màn hình máy tính là thảo nguyên xanh kinh điển, icon wifi dưới góc bên phải là sáng, chứng tỏ có thể sử dụng mạng. Dung ngay lập tức mở trang web ra, tìm kiếm bản đồ định vị, tra ra được tên bệnh viện ở --- Bệnh viện Thanh Sơn.

      nhấn mở giao diện trang web, nhập tên bệnh viện.

      Sau khi nhấn enter, vô số tin tức xuất trong trang web. Các loại tin tức như "Hỏa hoạn", "Nổ tung", "Thương vong" vân vân thuật ngữ khiến Dung khẽ nhíu mày, tìm thấy tin tức ở hàng đầu tiên nhấn vào đó, nhanh chóng xem qua.

      Bệnh viện này 5 năm trước xảy ra trận hỏa hoạn lớn, thời gian chính là 5 giờ sáng ngày 8 tháng 7. Trong trận hỏa hoạn đó, ba người tử vong, vô số người bị thương, trong trận hỏa hoạn bệnh viện cũng bị đốt thành đống đổ nát.

      Sau này người bản địa định xây lại vài lần, đều xảy ra vài chuyện quái dị, nơi này bị cho là nơi chẳng lành, cũng có người là người chết trong trận hỏa hoạn đó biến thành quỷ. Tóm lại, bệnh viện này dần dần trở nên hoang phế.

      trang web đó còn có kèm theo bức ảnh bệnh viện sau trận hỏa hoạn, trong đó có tấm khiến đặc biệt để ý.

      Bức ảnh chắc là được chụp trong quá trình chữa cháy, ngọn lửa bao quanh cả tòa lầu bệnh viện, khói dày đặc nổi lên tứ phía. Dưới lầu có vô số xe cứu hỏa, xung quanh còn có người đông như kiến, người được cứu ra, người cứu người, và người đến gần xem náo nhiệt từ xa.

      Ánh lửa khiến tất cả bài trí cửa sổ đều trở thành màu đỏ cam, mắt của Dung nhìn lướt qua những cửa sổ này, dừng lại trước cửa sổ nào đó ở tầng năm.

      đó có bóng đen mờ nhạt .

      Dung trượt con chuột lăn, phóng to bức tranh này ra.

      Bức ảnh quá mờ, chỉ có thể nhìn ra đây là con người, trong người ôm cái gì đó.

      Dung định tắt giao diện, trước mắt bỗng nhiên lóe lên, hình dáng trong bức ảnh tự nhiên trở nên ràng. Đứng trước cửa sổ là người phụ nữ mặc quần áo bệnh nhân, trong người ôm con rối búp bê.

      Khí sắc của người phụ nữ tốt lắm, thoạt nhìn có vẻ như là bị bệnh, cả người tỏ ra rất u sầu.

      Búp bê là kiểu mô phỏng con người, khác gì trẻ con, mặc váy , ngũ quan lập thể, tóc vàng mắt xanh, mắt còn có thể chớp động.

      Người phụ nữ bị nhốt ở tầng cao nhất, hy vọng sống sót rất , nhưng hình như ta quan tâm, ta ôm búp bê trong lòng, lộ ra nụ cười ngọt ngào.

      Dung lại nhìn thời gian, bây giờ là ngày 8 tháng 7 0 giờ 45 phút.

      Ngay lúc định tắt giao diện bức ảnh, tìm kiếm tin tức về người chết trong trận hỏa hoạn, bỗng nhiên nghe thấy tiếng bước chân truyền đến trong hành lang.

      Tiếng bước chân tính là nặng, đối phương cũng rất chậm, kèm theo là tiếng thứ gì đó gõ lên tường.

      Quái vật đó đến đây rồi.

      Ổ điện cung cấp điện cho máy tính ở đất, Dung khom người ấn công tác ổ điện, màn hình máy tính lập tức đen lại.

      đứng dậy mở cái tủ đặt quần áo, phía cái tủ treo ổ khóa mở, bên trong treo áo khoác trắng. kéo áo khoác trắng ra bên ngoài, đóng cửa tủ lại, đè ổ khóa lên, khóa chặt cửa tủ lại.

      gian dưới bàn làm việc rất lớn, cái rương lớn được đặt sát bên bàn treo tường bên trái, bên trong đựng vài văn kiện và thứ linh tinh, bên phải là gian dành cho ghế làm việc.

      Dung di chuyển cái rương ra bên ngoài, chui vào giữa cái rương và bàn làm việc treo tường, lại đưa tay nắm chân của ghế làm việc, kéo ghế làm việc vào bên trong nhất.

      Sau khi làm xong việc này, liền hết sức co rút mình lại.

      Tiếng bước chân càng ngày càng gần, đối phương dừng lại ở trước cửa phòng trực ban y tá, sau đó chần chờ gì mà vào.

      Dung ngay cả hô hấp cũng thở chậm lại. nhắm mắt lại, nhúc nhích, phát ra tiếng gì.

      Thanh niên áo đen cầm đường đao đứng ở cửa, tầm mắt nhìn lướt qua bày biện trong phòng, dừng lại bàn làm việc, cuối cùng dừng lại cái tủ sắt đứng đóng chặt.

      nhíu mày, hưng phấn mà nhếch môi.

      Dung nhắm mắt lại, trước mắt là bóng đen vô tận, nghe thấy tiếng gì cả, cảm nhận được xung quanh có loại yên tĩnh quỷ dị.

      Lúc đó, khi mặc quần áo dính đầy máu nhảy từ tầng 20 xuống, cũng cảm nhận được loại yên tĩnh này.

      Sau đó cơ thể càng ngày càng rơi xuống, càng ngày càng rơi xuống.

      Ầm!

      Xung quanh truyền đến tiếng đập chấn động điếc cả tai, ngay sau đó là tiếng ầm ầm của tấm sắt ngừng rung động, tủ sắt đứng đó vậy mà bị quái vật nâng lên, ngã xuống đất nặng nề.

      Dung mở mắt ra, chậm rãi mà nghiêng đầu ra, thông qua khe hở của chân ghế làm việc, nhìn thấy cái chân được vải đen băng bó lại.

      Quái vật đó là hình dáng con người?

      Trong phòng trực ban lúc này yên tĩnh, tủ sắt ngã xuống đất, cửa tủ hướng lên. Thanh niên áo đen cước giẫm lên cửa tủ, hí mắt nhìn góc áo trắng được lộ ra ngoài.

      Màu máu trong mắt càng ngày càng nồng, ngón cái tay trái cầm lấy đường đao đẩy lên cái, thân dao trắng liền trượt ra ngoài.

      cầm dao, chém mạnh vào vị trí của ổ khóa. Ổ khóa cứng chắc dưới lưỡi dao của đường đao có vẻ chịu nổi nhát như vậy, trực tiếp bị chém thành hai phân nửa.

      Thanh niên hưng phấn dùng mũi dao gỡ cửa tủ, chỉ nhìn thấy áo khoác trắng mềm.

      Mấy giây sau, Dung núp ở dưới bàn làm việc, nghe thấy tiếng khẽ cưỡi.
      Hale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :