1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc đào hoa xin cẩn thận: Con dâu xã hội đen nuôi từ bé - Tiền Tiểu Bạch (282C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Tổng giám đốc đào hoa xin cẩn thận: Con dâu xã hội đen nuôi từ bé
      [​IMG]
      Tác giả: Tiền Tiểu Bạch
      Edit: Hân Nghi + beti0609 + tieuphuchac + tuilakonrua
      Số chương: 282C
      Thể loại: đại, sắc
      Nguồn: http://***************.com

      Giới thiệu vắn tắt:
      bóp cổ : “ cút tôi ném ra ngoài”. cười rất quyến rũ: “Trước khi cút, em ăn thịt trước”! năm sau, dâu nghỉ ngơi trong phòng có chút kinh ngạc nhìn : tới làm gì? Mộc Trạch Khải nhào qua: “Muốn em lại ăn thịt tôi lần nữa thôi mà”.
      Last edited: 15/1/15
      rina93Gấu's thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1 : Ôm chặt em


      "Khải, ôm chặt em. . . . . ." thanh nũng nịu vang lên.


      "Bảo bối, em đẹp". Mộc Trạch Khải ôm trong ngực, giọng ngày càng đầy dục vọng, giống như sắp đem hòa tan trong biển tình dục của .


      "Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!" Bỗng vang lên tràng tiếng gõ cửa. bé khoảng mười sáu mười bảy tuổi khuôn mặt bé thanh thuần, má lúm đồng tiền ở bên ngoài gõ cửa.


      Mộc Trạch Khải vẫn bao trùm lên thân thể , nhiệt tình ôm hôn, như nghe thấy gì.


      “Mộc Trạch Khải, em với đấy! dám mở cửa ra, em tự mở”. bé cười hắc hắc, nụ cười giảo hoạt và bỉ ổi hợp với tuổi, đùa giỡn giường, mong đợi!


      Mộc Trạch Khải từ người kia lật xuống, nằm thở hổn hển nổi giận gầm lên tiếng: “Kim Tiểu Ốc, được vào. Cút cho tôi”.


      “Được, em cút”. Nhưng là cút vào trong phòng, phát đá văng cánh cửa, sau đó ngồi xổm xuống lăn đến mép giường.


      “Kim Tiểu Ốc, em lại đá hỏng cửa phòng tôi”. Đáng thương cho cái cửa, tháng này là lần thứ ba thay khóa. Lần đầu tiên bị phá là lúc tắm, vào rình xem. Lần này bị phá lúc mang phụ nữ về, Kim Tiểu Ốc biết chọn thời gian.


      bé nhún nhún vai vẻ vô tội: “Em tới giúp quét dọn phòng mà thôi”.


      “Vậy em chờ lát được à…”? Mộc Trạch Khải tin bé bất cẩn, vừa vừa ôm lấy giường, che chắn.


      “Nhưng mà em muốn luyện Judo”.


      “Vậy giao cho người giúp việc là được, trong nhà toàn bộ người giúp việc hết hết rồi à”? Mộc Trạch Khải luôn tươi cười như ánh mặt trời thể nhịn được nữa rống to.


      " biết, liên quan gì tới em. chị cứ tiếp tục , đừng để ý đến em, em quét dọn xong ngay đây”. xong, bình thản cầm chổi quét dọn.


      Hai người ôm nhau giường 囧囧, bạn Mộc Trạch Khải bị bộ dạng bình tĩnh của Tiểu Ốc làm cho lòng có chút động, Mộc Trạch Khải là Mộc đại thiếu gia sao lại sợ bé này? bé kia là ai, hai người bọn họ nằm giường như mẫu vật cho bé thưởng thức, dùng tay đẩy Mộc Trạch Khải cái: “Khải, bé này là ai vây? Sao bé cứ nhìn em như vậy làm em thấy được tự nhiên”.

      Chương 2 : Bắt kẻ thông dâm


      “Khải, bé này là ai vây? Sao bé cứ nhìn em như vậy làm em thấy được tự nhiên”.


      “Tôi là vợ của ấy”. quét sân thản nhiên .


      “A! Khải, thích Vị Thành Niên à? Ngực bé chỉ như sân bay thôi, nhẽ lại thích kiểu này”. Bạn cười châm biếm.


      Mộc Trạch Khải trợn mắt nhìn cái: “Kim Tiểu Ốc, em lại hồ đồ rồi”.


      quét dọn tên là Kim Tiểu Ốc. được ba mẹ nuôi dưỡng từ . Từ , làm cho người ta đau đầu, mà lại có cách nào khắc chế bé…


      sợ , le lưỡi cái: “Em bậy, em ở nhà nhiều năm như vậy, nếu là ngày xưa em chính là con dâu nuôi từ bé”.


      dối, lúc bé, thân thể Mộc Trạch Khải tốt, có cao nhân giang hồ với cha mẹ Mộc Trạch Khải rằng, muốn nuôi được đứa bé này nhất định phải tìm con dâu nuôi từ bé để giải trừ tà khí, còn phải đặt nhũ danh con cho .


      Nhưng giờ là thời đại văn minh cho phép tảo hôn, cho nên cha mẹ Mộc Trạch Khải chỉ có thể nhận con nuôi, nhưng thực chất chính là con dâu xung hỉ.


      Đời này, Mộc Trạch Khải hận nhất chính là bốn chữ con dâu xung hỉ, vừa quê mùa vừa phong kiến.


      Khi còn bé, thường bị chế giễu vì chuyện này, cho nên sắc mặt cứng đờ: “Kim Tiểu Ốc, câm miệng lại cho tôi”.


      Tiểu Ốc sợ , bé dùng cây chổi quét tất cả quần áo rơi đất lẫn với rác rưởi, bụi bậm, trong đó có cả quần áo của Mộc Trạch Khải và bạn .


      Bạn nghe thấy giọng của Mộc Trạch Khải biết ngay là rất ghét bé này, mà bé chỉ là con nuôi, cho nên gan bỗng lớn lên, kéo chăn ngồi dậy quát Tiểu Ốc: “Này, bộ quần áo kia của tôi rất đắt tiền, quét tôi mặc cái gì bây giờ”?


      Tiểu Ốc : “Bẩn, ném”.


      “Đồ bệnh hoạn! Mộc Trạch Khải, em bệnh nặng rồi”.


      Mộc Trạch Khải động đậy, chỉ giật giật ngón tay, này mới quen có mấy ngày, còn chưa kịp chơi đùa, đáng tiếc ngu ngốc đắc tội Kim Tiểu Ốc, chỉ sợ gãy xương cũng chết dở sống dở.


      Tiểu Ốc quét dọn xong, kia tưởng rằng ra ngoài luôn, thình lình bé quay người lại, nhanh như cắt gạt phắt cái chăn giường quăng ra ngoài cửa sổ.
      rina93Gấu's thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 3 : Bẩn ném


      Nhanh như cắt gạt phắt cái chăn giường quăng ra ngoài cửa sổ, trước đây Tiểu Ốc có luyện qua môn đẩy tạ, nên lúc ném dùng sức quá mạnh làm cái chăn bị ném qua sân ra đường lớn, đúng lúc chiếc xe hơi xui xẻo qua may bị cái chăn bao phủ che cả tầm mắt vội vàng phanh gấp nhưng kịp, do vậy cùng với chiếc xe ngược chiều KISS rất thân mật.


      Việc này quan trọng, quan trọng là có chăn che, tại hai người giường trở nên trơ trụi.


      kia lộ thân thể trần truồng trước mặt Tiểu Ốc sợ hãi kêu to: “Ngươi làm gì đấy!”.


      Tiểu Ốc: “Bẩn vất ! đó có mùi hôi nách, là do tắm sạch”.


      Mộc Trạch Khải biết xảy ra chuyện. Loại chuyện này Tiểu Ốc làm mấy lần, thở dài đứng dậy đến ngăn kéo tìm quần áo mặc, lúc này, mấy người bảo vệ ở dưới lầu nghe thấy tiếng kêu kéo nhau chạy lên đến cửa phòng, Kim Tiểu Ốc có mưu từ trước nên đóng cửa.


      kịp mặc áo, lại có chăn che, giờ bị bọn thuộc hạ nhìn thấy thân thể trần truồng thanh danh của bị hủy toàn bộ trong chốc lát…


      Bỗng có đôi tay nhanh chóng ôm chặt hông , đẩy ngược vào phòng tắm.


      Mộc Trạch Khải liếc mắt nhìn Kim Tiểu Ốc ôm mình thầm nghĩ, nhóc con này vẫn còn thuốc chữa, ít nhất cũng biết bảo vệ danh dự của , nào biết Tiểu Ốc chính là nghĩ, người đàn ông của ta chỉ mình ta nhìn, những người khác đừng có mà mơ tưởng!


      Mộc Trạch Khải được bảo vệ nhưng có người may mắn như thế.


      Mấy bảo vệ kia vừa xông vào phòng nhìn thấy hình ảnh tươi đẹp khiến máu mũi xung động muốn chảy ra, mĩ nhân trần truồng!


      “A! Các đừng nhìn tôi, ra mau”. xấu hổ hét to.


      Chỉ là bọn bảo vệ nghe lời , bởi vì trong phòng còn có tiểu thư cùng thiếu gia.


      Tiểu Ốc đẩy Mộc Trạch Khải vào phòng tắm mặc quần áo, sau đó xoay người lại dịu dàng cười với bọn họ: “Còn đứng đấy làm gì? nhìn thấy trong nhà có vật bẩn sao? Ném cho ta”.


      Hộ vệ giáp hỏi: “ biết tiểu thư muốn ném cái gì”?


      “Cái vật sống đó”. Tiểu Ốc vừa vừa xé mảnh ga giường ném lên người kia: “Khoác vào”.

      Chương 4 : Con dâu nuôi từ bé


      Tiểu Ốc vừa vừa xé mảnh ga giường ném lên người kia: “Khoác vào”.


      cần giả vờ tốt bụng”. khóc rống, từ nay về sau còn làm người thế nào? Kể cả có bọc thảm chăng nữa cũng bị người ta chỉ chỉ chỏ chỏ.


      Tốt bụng?


      Mình có sao?


      Tiểu Ốc suy nghĩ chút tự nhận là có: “Lòng tôi chỉ có đen tối, thối, hư. cho rằng tôi đồng tình với à? Cái ga này bẩn rồi, sớm muộn cũng bị ném , ném cùng thôi”.


      xong bé vỗ tay ra hiệu cho bảo vệ, nghiêm chỉnh hướng dẫn bọn họ đem ngay giường cùng ga giường ném ra ngoài.


      Mộc Trạch Khải tắm rửa xong, mặc quần áo ra, chỉ thấy phá giường, vừa cài khuy áo vừa buồn cười : “Đến cái giường cũng muốn ném , em dứt khoát thế ném cả tôi luôn cùng được”.


      be xung quanh vòng nghiêm túc : “Tắm xong còn bẩn nữa”.


      Mộc Trạch Khải cũng có lúc bị bé làm cho điên lên, nghĩ phải làm cho bé hiểu: “Tôi phải em, mà em ngày nào đó gả ra ngoài”.


      “Kiều Kiều, là của em”. gọi trai mà gọi nhũ danh của , cha mẹ vì muốn tốt cho nên lấy tên con đặt cho , Kiều Kiều. Tiểu Ốc vốn phải tên là Tiểu Ốc, bé có tên rất hay là Mộc Nhược Khê, có nghĩa là nước suối dịu dàng, thanh thuần, đáng tiếc như mong muốn, gia đình Xã Hội Đen làm sao dạy ra được thục nữ.


      Quả , bé đại biểu là trò giỏi hơn thầy, cha nuôi là đại ca xã hội đen vẫn thường khen bé như vậy, bởi vì bé so với lưu manh còn lưu manh hơn.


      Tiểu Ốc từ rất thích con trai của cha nuôi - Mộc Trạch Khải, lúc chín tuổi, lần đầu tiên nhìn thấy sách giáo khoa có câu thành ngữ Kim Ốc Tàng Kiều (nhà vàng giấu người đẹp), bé liền đổi tên mình Kim Tiểu Ốc, bé muốn giấu Mộc Trạch Khải “Kiều Kiều”.


      Vừa nghe thấy bé gọi nhũ danh của mình, Mộc Trạch Khải bắt đầu nhức đầu: “ được gọi tôi là Kiều Kiều, gọi nữa tôi đánh mông em đấy”.


      “Vốn tên là Kiều Kiều phải sao!”. Tiểu Ốc cảm giác mình rất vô tội, cái tên này là cha mẹ đặt chứ.


      “Ba mẹ chỉ gọi khi tôi còn bé là A Kiều”. , ít nhất phải là Kiều Kiều, hai chữ này đứng cạnh nhau ghê tởm.


      “Vậy hi vọng em đổi tên là Trần Quán Hi”? Hai năm trước khi ảnh khiêu dâm của Trần Quán Hi bị tung ra, mới biết Hồng Kông có nữ nhân tên gọi là A Kiều, rất hối hận biết trước để đổi tên là Trần Quán Hi, như vậy cùng Mộc Trạch Khải – A Kiều trùng tên trùng họ.
      rina93Gấu's thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 5 : Bình tĩnh như thường


      Như vậy cùng Mộc Trạch Khải – A Kiều trùng tên trùng họ.


      Mộc Trạch Khải thua trận: “Em thể gọi tôi tiếng trai sao”?


      Có thể, Tiểu Ốc thoáng nghĩ đến, sau đó thâm tình hét lên với Mộc Trạch Khải xuống lầu: “Oh ba, tắc nhiên hoàn du”! (phiên dịch: tiếng Hàn: , em ).


      Mộc Trạch Khải bị làm cho sợ tới mức suýt chút nữa ngã cầu thang, may mắn kịp bám vào thanh vịn, nghiêm túc : “Về sau khi tôi xuống cầu thang em nên câm miệng lại”.


      “A, vậy sau này chờ xuống hết cầu thang em mới nhé”.


      Mộc Trạch Khải đau khổ, tại sao trong nhà lại có tiểu ác ma chứ: “ phải em muốn luyện Judo sao? Còn ?”


      “A, em ngay đây”.


      “Chờ , tại sao đột nhiên em lại muốn học Judo”? ra giờ là thiên kim của Mộc gia, chỉ cần chơi mà cần làm cũng chẳng ai dám câu, cũng luôn có cơm ăn, gạo Mộc gia thừa nuôi thành sâu gạo.


      “Để bảo vệ ”. Chính xác là bảo vệ trong sạch của , bởi vì Mộc Trạch Khải mang tiếng là công tử đào hoa nhưng ra vẫn còn là xử nam.


      “Tôi mà cần em bảo vệ toàn bộ bảo vệ có thể giải tán về nhà”. chỉ là yếu đối có hành động cậy mạnh. Mộc Trạch Khải cho là đùa, mặc dù chỉ là thư sinh nhưng chưa chắc khỏe bằng.


      “Hai năm, chỉ cần cho em thêm hai năm bọn họ có thể về nhà mình mà ăn”.


      “Cho em hai năm để em lật tung cái nhà này lên à”. cười lạnh tiếng tới ngồi xuống ghế sô pha, bây giờ là 8 giờ tối, tối nay ba mẹ xã giao bên ngoài phải qua đêm ở khách sạn, vốn cho rằng cuối cùng tối nay có thể phá bỏ danh xử nam, đáng tiếc bị phá, do vậy dứt khoát ngồi xem tin tức.


      Lúc Tiểu Ốc định luyện Judo bảo vệ A Hổ chạy vào báo cáo với Mộc Trạch Khải: “Thiếu gia, mới vừa rồi tiểu thư ném cái chăn bị rơi xe người ta làm xe tông vào đuôi xe khác, bây giờ người kia tụ tập rất nhiều người trước của nhà chúng ta đòi bồi thường, giờ nên làm gì ạ”?


      Mộc Trạch Khải bình tĩnh như thường tắt ti vi, nghiêng đầu hỏi: “có ai bị thương ?”

      Chương 6 : Đụng phải tên lường gạt


      Mộc Trạch Khải bình tĩnh như thường tắt ti vi, nghiêng đầu hỏi: “Có ai bị thương ?


      có ai bị thương, nhưng hai chủ xe kia rất quý xe của họ, xe bị rơi khung bảo vệ đuôi xe, xe đầu bị biến dạng, A Trung đem số tiền hậu hĩnh ra bồi thường, ặc, khung bảo vệ xe Thiên Ngữ bồi thường 150, đầu xe Volvo 8 vạn. Nhưng bọn họ nhận, là chúng ta ở biệt thự nhất định rất giàu, đưa ra vài chục vạn ”.


      Mộc Trạch Khải là thương nhân nghiêm chỉnh, điềm đạm: “Mỗi người tăng gấp đôi coi như là phí an ủi, nếu còn báo cảnh sát”.


      “Chờ ”. Tiểu Ốc ở bên cạnh qua bật ti vi lên rồi với Mộc Trạch Khải: “Em biết nhà chúng ta có nhiều tiền nhưng phải để tiêu thế này, cứ xem ti vi , chuyện này em xử lí”.


      Nhóc con này là có dáng dấp của thiên kim xã hội đen, nhưng Mộc Trạch Khải chưa bao giờ cảm thấy đây là việc tốt: “Em xử lí tôi mới lo”.


      lo bọn họ bắt nạt em”?


      “Tôi lo em bắt nạt người ta ấy”. Quả có khí chất cao quý, do được ba mẹ vô cùng cưng chiều, các dì các chú gặp lúc mới ba tuổi thế, làm cho ba mẹ càng thêm chiều chuộng , có bắt nạt người bên ngoài ba mẹ cũng chỉ vỗ tay trầm trồ khen ngợi.


      Tiểu Ốc cùng nữa, quay sang hỏi A Hổ: “Này, hai cái xe đó xe nào là xe đắt tiền?”


      “Đầu xe này hơn ba mươi vạn, khung bảo vệ của xe kia tám vạn”.


      Tiểu Ốc gật đầu, trong lòng có ý định, sau đó ra cổng: “Mở cửa”.


      “Tiểu thư, bọn họ người đông thế mạnh, hay là chờ lão gia về xử lí”? Mặc dù bọn họ biết tiểu thư dũng cảm nhưng tiểu thư dù sao cũng còn bé.


      “Đưa tôi thanh đao Hổ Tử”. Tiểu Ốc xòe tay ra.


      "Dạ"! A Hổ chưa cần thúc giục thấy thanh đao được đưa đến.


      Tiểu Ốc cầm đao suy nghĩ chút, khẽ cười với A Trung: “Mở cửa”.


      "Dạ"! Mắt thấy những người người cửa vẫn la hét, nếu tối nay đuổi được mang tới phiền phức lớn. Ngày mai ông bà chủ trở về bọ nhất định bị phạt vì bảo vệ tiểu thư tốt.


      Cửa sắt từ từ được kéo sang hai bên, đám người ngoài cửa la hét nhìn thấy bé mảnh khảnh khỏi buồn cười, mặc dù nghe mấy năm nay Mộc gia thu tay giang hồ, có thể là do thực lực suy yếu, nhưng lại nghĩ tới Mộc gia phái bé chân yếu tay mềm ra mặt.
      rina93Gấu's thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 7 : Tao chờ


      gã có hàm răng vàng khè, miệng ngậm điếu thuốc, đứng đầu đám người quậy phá: “Nhóc con, gọi ông bà chủ ra đây, tao chuyện với trẻ con”.


      Tiểu Ốc có tí khiếp đảm hay lùi bước mà thẳng đến trước mặt gã, giống như sinh ra để giải quyết chuyện này: “Ngươi là khung xe hay đầu xe?”


      “Cái gì? Dám gọi tao là khung xe à? Tao là chủ cái xe bị hỏng khung xe”. Gã răng vàng cụt hứng.


      Từ trước đến giờ Tiểu Ốc luôn ăn ngay thẳng, vì vậy thẳng thừng: “Ông muốn bao nhiêu?”


      “Xe tao mới mua năm ngoái, khung xe vẫn còn mới. vạn là ít”. Gã nghĩ trẻ con dễ lừa, vừa mới đòi 5000 giờ nâng lên vạn.


      “Vẫn còn mới”? Tiểu Ốc nhìn khung xe bị hỏng thấy tróc sơn.


      “Chín phần mười”.


      à”? Tiểu Ốc nhíu nhíu mày.


      “Năm phần mười”.


      Năm phần? Lừa người, A Hổ sợ tiểu thư nhà mình bị lừa, vội vàng chạy đến : "Tiểu thư, xe của cũ rồi, đáng vạn, tiểu thư đừng tin , khung xeg nhiều nhất chỉ 150".


      Tiểu Ốc với gã răng vàng: "Ông vạn đúng ? Ông mới xe còn năm phần, như vậy trừ nửa có phải hay ?"


      Chủ xe nghĩ thầm có 5000 tồi : "5000 liền 5000".


      Tiểu Ốc thầy gã hợp tác rất hài lòng, tới bên cạnh xe, thân thể khom xuống, rất dịu dàng hỏi gã, cái kia là khung xe?


      Gã răng vàng nghĩ thầm là khung xe cũng biết, ta làm thịt ngươi thịt ai đây, nên chỉ chỉ lệch sang cái khung xe biến dạng sắp rơi ra : "Cái này".


      "À". Tiểu Ốc vung đao đập xuống, khung xe rơi xuống đất, nhặt lên với A Hổ: “ lái xe mua cái mới giống như cái này cho ông ta”.


      "Vâng". A Hổ lập tức lái xe mua.


      Gã răng vàng đau lòng nhìn xe, khung xe này gã mới mua nên chỉ cần sửa lại là có thể dùng được: “ định làm gì”?


      Tiểu Ốc ngây thơ nhìn gã: “Chú à, tôi thấy cái này hỏng rồi nên cho người mua cái mới về thay được sao”?


      đừng tưởng bồi thường tiền cho tao”.


      “Tiền là phải bồi thường rồi”. cười cực kỳ thân thiết, nhưng là ai bồi thường ai.


      Đối phương bồi thường tiền, lại còn mua khung xe mới nên gã răng vàng làm khó được nữa, nếu bị mang tiếng bắt nạt trẻ con. Gã đến bậc thang ngồi xuống: “Vậy cũng được! Tao chờ”.

      Chương 8 : Đứa trẻ ngang ngược


      đến bậc thang ngồi xuống: “Vậy cũng được! Tao chờ”.


      Tiểu Ốc quay đầu về phía vị chủ xe khác, người này so với gã răng vàng thông minh hơn chút, ngoài ra xung quanh bỗng nhiên có thêm rất nhiều người do gọi tới.


      Vị chủ xe này khoảng gần ba mươi tuổi, bụng phệ, đáng tiếc có bụng độ lượng, ỷ vào người đông thế mạnh với Tiểu Ốc: " bé, nhìn cho , cứ việc gọi cảnh sát giao thông tới xử lí, xe tôi vừa mới mua xong, vừa lái từ 4S tới, hóa đơn mua xe vẫn còn đây, tất cả thủ tục mua bán và đăng kí là hơn 33 vạn, đầu xe là bộ phận quan trọng nhất, tôi rao giá trời đâu, chỉ cần ồi thường 20 vạn là được rồi, ở thành phố này tôi cũng có chút tiếng tăm cho nên thêm 10 vạn phí tinh thần nữa””.


      Nửa buổi mới nghe xong mà chỉ hiểu có câu: “Ông cảm thấy cái chăn rơi xuống chỉ đáng giá mười vạn phí tổn thất tinh thần”.


      “Thế nào, đồng ý?” Chủ xe bụng phệ gọi tới hai người đàn ông lực lưỡng tới trước mặt uy hiếp.


      “Dĩ nhiên là đồng ý rồi”. Điều kiện tiên quyết là tinh thần của gã có tổn thất, hơn nữa tổn thất tinh thần đúng là phải mười vạn, lỡ như gã dọa thành bệnh tinh thần hay tê liệt sao!


      "Vậy đưa tiền !"


      "Chờ tôi lúc, người tôi có nhiều tiền mặt như vậy, tôi cho người lấy". Tiểu Ốc vừa vừa gội A Trung đến bênh cạnh vào tai mấy câu.


      Chỉ thấy A Trung vào trong nhà rồi nhanh chóng cầm túi ra, lái xe rời .


      Trong nhà có bốn hộ vệ, Tiểu Ốc cử hai người rồi, còn lại hai người gác cửa, thể để cho đám người kia vào trong nhà quấy rầy Mộc Trạch Khải xem ti vi được.


      Khoảng 5, 6 phút sau A Hổ mua khung xe trở về, đưa khung xe giao cho gã răng vàng: “Cho ”.


      Gã răng vàng nhìn chút, khung xe mới tinh, còn có hóa đơn, liền ném vào chỗ ngồi phía sau xe, sau đó xòe tay về phí Tiểu Ốc: "Đưa tiền đây là tao ngay".


      Ai ngờ Tiểu Ốc cùng lúc cũg đưa tay ra: "Đưa tiền cho tôi!"


      "Có ý gì?" Gã răng vàng rống lên tiếng.


      "Ông năm phần mới, bồi thường 5000, đúng "?


      "Đúng vậy!" sai !


      "Nhưng tôi vừa mới mua cái khung xe mới hoàn toàn, vậy nó trị giá vạn, nhưng cái của ông chỉ còn năm phần mới, cho nên ông phải trả cho tôi 5000." Tiểu Ốc rất tự nhiên, phải như vậy sao?
      rina93Gấu's thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :