1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tia nắng ban mai - Cố Tây Tước ( Hoàn - Đoản văn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Tia nắng ban mai.


      Tác giả: Cố Tây Tước

      Edit: heomummim


      1.

      Thường Manh là bác sĩ chính cống, chẳng qua an ủi duy nhất chính là Thường Manh năm đó thực xuất chúng, nhảy lớp thường xuyên, cho nên giờ học tiến sĩ, cũng mới hai bốn tuổi, danh tiếng rất tốt.

      Đáng tiếc, năm này lên tiến sĩ đồng nghĩa với mất hết.

      biết cái quỷ thất đức nào ra được? Thường Manh nguyền rủa người này vạn lần, bởi vì kể từ sau khi thi đậu tiến sĩ đường tình của dọc đường đầy bụi gai! Ngay cả mẹ cũng bắt đầu xem thường , “Con con đọc nhiều sách như vậy làm gì? Con nhà nào cũng phải kết hôn mới là lối thoát đúng đắn."

      Ai u u, Thường Manh Manh đồng chí tâm khô

      Thường Manh có bạn trai a.

      Thường Manh lớn lên xấu xí sao? , , vừa đúng ngược lại, nhưng vì cái gì đến bây giờ ngay cả mối tình đầu cũng có đâu?

      Đề tài này đến là dài, Thường Manh khi còn bé dáng dấp cũng rất "manh" rất khả ái, tiểu nam sinh thích nàng rất nhiều , thậm chí ở tiểu học còn có hai người bạn vì nàng đánh nhau, bạn còn là lớp , đánh nhau thực ra chưa mang đến cho A Manh bao nhiêu tổn thương trong lòng, vấn đề nằm ở chỗ cuối cùng thầy giáo phê bình bổ ra kiện bạo lực sân trường này, nảy ra ngòi nổ nghiêm trọng, cũng chính là Thường Manh đồng chí, tiến hành giáo dục nghiêm khắc. Khi đó Thường Manh cảm thấy tình thứ này a, đả thương người.

      Vì thế A Manh đồng chí mạch Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam lên tới trung học, đại học, thạc sĩ, tiến sĩ.

      Dùng lời Khuê Mật để Thường Manh chính là: phải là người con bình thường.

      Hắc, A Manh vui, phải cảm thấy là tình thứ đồ chơi này tốt nhất là chờ hai bên trưởng thành rồi tiếp. Hợp nhau kết hôn, hợp hữu nghị bái bai, tót êm dịu.

      Tiểu thư Khuê Mật vừa nghe, liếc mắt, "Thường Manh đồng chí, ngươi có thể lại thô tục chút, ngươi có tế bào tình hay , tế bào lãng mạn? Hả?"

      Thường Manh : "Tế bào lãng mạn lại thể làm cơm ăn. Ngươi nguyện ý ăn hoa hồng hay là ăn bánh bao?"

      Khuê Mật rơi lệ, trong đầu vạn lần " có nghe được bánh bao, có nghe được bánh bao..." Sau đó dứt khoát cùng Nhị Hào đẹp trai bên cạnh Khuê Mật, hẹn mà gặp, cùng với hôn nhân duy mĩ và H xúc động lòng người .

      Thường Manh "Thiết" tiếng, : "H có thể làm cơm ăn, ngây thơ."

      Mà Thường Manh Manh nhân vật như vậy, thế nhưng sau Quốc khánh năm kết hôn.

      Thường Manh cùng Thịnh Thần Hi.

      Khi biết được tin tức Thường Manh kết hôn, những người qua đường cũng tỏ vẻ tương đối kinh ngạc, mà lúc biết được đối tượng cùng A Manh kết hôn là Thịnh Thần Hi, những người qua đường rối loạn bạo động!

      Thịnh Thần Hi vốn là lão tổng của công ty Thượng thị, tuổi trẻ tuấn, NND còn giàu có!

      Vì sao đều biết Thịnh Thần Hi là thần thánh phương nào đây? Thành phố của bọn họ mặc dù cũng là thành phố phát triển, nhưng nghiêng về môi trường du lịch, ở đây có công nghiệp thương nghiệp, cho nên trong thành phố công ty thượng thị có mấy nhà, mà Thịnh thị lại là đầu rồng trong đó.... ...

      Được chứ, tại Thịnh Thần Hi kết hôn, đối tượng kết hôn còn là Thường Manh!... .....

      Thường Manh trả lời là: " phải sao, thích hợp ở cùng nhau thôi."

      Thích hợp cái P a!

      Bọn Khuê Mật dở khóc dở cười, : "Đến tột cùng xảy ra chuyện gì a? Làm sao ngươi trói được Thịnh Thần Hi? Chớ hẹp hòi, ra chúng tớ cũng học hỏi kinh nghiệm từ đó cũng tốt!"

      Thường Manh bên kia , bởi vì có người gọi rồi, "Manh Manh giúp lấy áo khoác." Giọng trầm thấp từ tính đánh bại từng mảnh từng mảnh .

      Bọn Khuê Mật có hỏi ra lời, nhưng chính là, như đồng chí Thường Manh thích hợp ở cùng nhau.

      Cụ thể duyên trời bắt đầu ở tại, lần mẹ Thịnh Thần Hi cùng các bà lớn giàu có shopping, tiểu thư được nuông chiều biết phân biệt cùng bà giành món khăn choàng, bà giận đến phát bệnh tim, vừa lúc ngang qua phố đồ ăn nổi tiếng phía trước quảng trường ăn bữa no nê để vượt qua chủ nhật nhàm chán có đàn ông đồng chí Thường Manh rất cẩu huyết cứ như vậy gặp được, sau đó vội lên khẩn cấp xử lý. bác sĩ ngoại khoa nỏi danh lừng lẫy, điểm cấp cứu này dĩ nhiên là hút lòng thành, cho nên Thịnh phu nhân lúc đó liền suôn sẻ tỉnh lại.

      Sau này lúc Thịnh lão phu nhân nằm viện, vừa đúng là bệnh viện chỗ Thường Manh, cũng chính là bệnh viện số thành phố.

      Lúc ấy lão phu nhân vừa nhìn thấy Thường Manh liền lập tức nhận ra, : "ơ kìa, phải là bé lần trước cứu tôi sao! ra đúng là bác sĩ a." Lão phu nhân vừa liền hướng viện trưởng mực cung kính những việc chú ý cùng bà : "Lão Hồ a, về sau liền bé này xem tôi ."

      Thường Manh giải thích được kết quả của Thịnh lão phu nhân với Phó Viện trưởng.

      Tình cảnh lúc ấy, gã đàn ông khôi ngô âu phục, giày da ngồi ghế salông ở phòng bệnh cao cấp cũng liếc mắt người kia cái tiếp, "Nhưng là phu nhân........cháu thuộc khoa giải phẫu thần kinh."

      Thịnh lão phu nhân: "... ......"

      Nhưng mà cho dù như vậy, Thịnh lão phu nhân vẫn cứ chỉ , mà ăn cơm nhà nước nghe cấp làm việc được có ý kiến Thường Manh đồng chí cũng chỉ có thể phụng mệnh cấp chăm sóc.

      Thường Manh dám gì khác, cùng lão nhân chung sống đặc biệt hài hòa...

      Lão phu nhân có lần nghe bác sĩ Thường Manh vẫn còn độc thân, lập tức xúc động : "Ai, đứa con bất hiếu kia của ta cũng là! Các ngươi nhưng người tuổi trẻ này a, biết nghĩ như thế nào, cái cũng vôi kết hôn, là muốn gấp chết những trưởng bối chúng ta mà."

      Sau đó đồng chí Manh Manh : "Phải , nếu cháu cùng ấy kết thành đôi!"

      Thịnh phu nhân là rất thích Thường Manh, dĩ nhiên trừ bỏ rất hài lòng tính cách cùng tướng mạo của ở bên ngoài, cũng loại bỏ lão thái thái đối với trình độ học vấn cũng như gia đình dòn dõi của rất vừa ý.

      lúc Thịnh phu nhân vỗ tay xong, cửa phòng bệnh cao cấp bị gõ ba cái rất có tiết tấu rất có phong độ. Mở cửa tiến vào chính là "đứa con bất hiếu" trong miệng Thịnh phu nhân- Thịnh tổng.

      thân trang phục ngay ngắn, khí chất cao quý, tuấn gì sánh được.

      Quả nhiên là gia đình quý tộc ba đời mới bồi dưỡng ra được tinh .

      Thường Manh đối với ấn tượng đầu tiên lần này là, đẹp trai.( quên mình bị Thịnh lão phu nhân chọn trúng ngày đó, người này an vị ghế salon, còn nhìn bằng hai con mắt.)

      Mà ấn tượng thứ hai của đồng chí Thường Manh với Thịnh Thần Hi là, người có tiền a! NND vĩnh viễn vào nhà hàng cao cấp cũng biết dùng bộ đồ ăn trong phòng như thế nào! Mỗi lần cho tiền boa cũng làm rất đau lòng!

      Ấn tượng thứ ba của đồng chí Thường Manh đối với Thịnh Thần Hi là, thưởng thức cao như vậy.... ....Tại sao lại chọn trúng mình đây?

      Dĩ nhiên A Manh cũng lập tức liền hiểu, mình cũng rất xuất sắc a. Lúc ấy Thường Manh soi gương, nhìn chung quanh, ngươi xem, cái viên mặt mũi này, đó là tiêu chuẩn mặt trái xoan, trong trắng lộ hồng hơn thủy nhuận, còn có vóc người này, nên lồi có lồi nên lõm lõm, biết bao lung linh.

      Cho nên sau này Thường Manh rất tự nhiên, rất hài hào cùng Thịnh Thần Hi bắt đầu hẹn hò.

      Mà Thịnh Thần Hi tại sao ngày hôm ấy lúc đưa Bác sĩ Phó chủ trì của mẹ ra cửa lại câu, "Tôi đối với đề nghị của có ý kiến gì." Cũng thể biết được.

      ra lúc ấy Thường Manh đâu chỉ cũng biết, căn bản nghe hiểu gì? Suy nghĩ lâu mới phản ứng được.

      Vốn là bác sĩ thường muốn : "Ngài hiểu lầm a." Kết quả ra thành.... ......" Nha."

      Người nọ khí thế quá mạnh mẽ.

      Cho nên tóm lại, "tình " của bọn họ bắt đầu từ mỹ nữ cứu.... .....mẹ của hùng, cũng coi như câu chuyện được mọi người ca tụng!

      Mà Thường Manh cùng Thịnh Thần Hi chính thức kết giao tháng sau. Người trước phát , cái người bị ngoại giới thổi phồng là ng]ời đàn ông tuyệt đỉnh này ra rất......"cặn bã".

      Thế nào là cặn bã đây?

      , ngoại giới đưa tin Thịnh Thần Hi nổi tiếng khiêm tốn, tao nhã lễ độ. thực tế là, chẳng muốn theo chân bọn họ nhiều lời. Dùng nguyên lời của chính chủ chính là: "Tôi lấy đâu ra thời gian theo những người này tán gẫu vô dụng, để cho bọn họ cút ." Cắt đứt điện thoại riêng của thư kí, ngẩng đầu nhìn hướng Thường Manh : "Thế nào món ăm ăn ngon sao?"

      A Manh thụ sủng nhược kinh, cộng thêm- người này cẩn thận là hơn!

      Hai, Thịnh Thần Hi rất tuấn tú, mọi người đều biết. Thường Manh coi như đối với phái nam luôn luôn có cảm giác giới hạn cũng cảm thấy dù cho sau này ta phá sản, chỉ dựa vào khuôn mặt kia, vóc người kia, chân dài kia, khí chất kia, như thường ngày vào đấu vàng no problem!

      Mà Thịnh Thần Hi cũng rất tự biết mình, mặc dù rất khiêm tốn, rất rộng rãi, rất tao nhã, rất khinh thường cùng người so đẹp trai, thế nhưng khi thấy bạn mình kết giao lúc hướng theo người nào đó ở tivi cảm thán "Minh tinh này đẹp trai", : "Hừ."

      Ba, Thịnh Thần Hi tuổi còn rất trẻ, bên ngoài đưa tin là 30 tuổi, thẻ căn cước là 26 tuổi. Thực tế là 28 tuổi. Vì sao lại phức tạp như vậy đây?

      Nguyên nhân là, có lần Thường Manh lật tờ báo, lật tới quản lý Thịnh thị nay Thịnh Thần Hi tuổi gần 30, bản lĩnh năng lực làm cho nhiều tiền bối hơi bị khiếp đảm, đem Thịnh thị sau mười năm phát triển cực kì hưng thịnh ra sao cần cũng biết blabla.......

      Lúc ấy Thường Manh yếu ớt hỏi câu: "Gì kia, Thịnh Thần Hi a, 30 tuổi rồi?"

      Bởi vì Thịnh Thần Hi bề bộn nhiều việc, cho nên bọn họ rất nhiều lần "hẹn hò" đều là trong phòng làm việc của .

      Thịnh Thần Hi theo văn kiện trong kẹp nghiêng mắt nhìn cái, hơi nhướng mày hỏi: "Thế nào? Chê già?"

      " có, có, có......" Lời trong lòng Thường Manh là: So với mình lớn hơn sáu tuổi, trong truyền thuyết có sáu cái xung a, được, phải tính coi bói xem. Cùng xung khắc hối hận , mình khẳng định thể đùa giỡn được .

      Thịnh Thần Hi khẽ chớp mắt, hôm sau đem thẻ căn cước ném cho người nào đó, mỗ nào đó sinh năm.... ........26 tuổi?

      phải đâu? Ngẩng đầu nhìn soái ca trước mặt.

      Đối phương đáp: "So với em hơn hai tuổi. Có ý kiến có thể ."

      Nào dám a!

      Về phần sau này Thường Manh biết được, thực ra thẻ căn cước trước đây của Thịnh Thần Hi là 28 tuổi, cũng chính là tuổi , xong câu kia " 30 tuổi a?" mới đem tuổi thẻ căn cước đổi thành "26 tuổi".

      Cho nên , người này.... .........Phải cẩn thận a! ngay cả "Quy định Luật pháp" cũng có thể bất chấp, nếu sau này muốn đem game over bỏ rơi, việc đó cùng xắt thức ăn cũng giống nhau, vẫn hoàn toàn có năng lực cần gánh vác "Trách nhiệm hình ".

      Chỉ có điều Thường Manh đề phòng đến cuối cùng thế nhưng chính là đề phòng tiến tới hôn nhân.

      Mà kết hôn, cũng là ra.

      Tình huống khi đó, Thịnh Thần Hi : "Manh Manh, chúng ta kết giao đến bây giờ, gần nửa năm, cơm ăn qua, phim cũng xem rồi, tay cũng dắt lấy rồi, hôn cũng hôn qua, kế tiếp em làm gì?"

      Thường Manh lúc ấy cắn khoai tây chiên, lật xấp tài liệu y học, : "Kết hôn chứ sao."

      Đối phương hài lòng, gật đầu: "Em khao khát cùng kết hôn như vậy, vậy kết hôn ."

      "Ầm ầm" tiếng khoai tây chiên vỡ vụn.

      "Em có a.... ......."

      "Ừ?"

      "... ...... ......"

      Quay trở về tại, Thịnh Thần Hi cùng Thường Manh kết hôn sau tuần, A Manh cắt đứt điện thoại lần thứ n của mỗ Khuê Mật.

      "Thích hợp" tổng so với "bị nhõm làm xong" còn có mặt mũi! Hãy cũng quả thích hợp a, "Nam tôn nữ ti" nhiều hài hòa.

      Thường Manh "tâm nặng nề" quay đầu lại tiếp tục để ý đồ đạc trong nhà mới. Y phục cũng treo lên. Bây giờ là đống lớn của Thịnh Thần Hi.... ...... .....bộ sách, sưu tầm vật phẩm, các tác phẩm nghệ thuật có giá trị linh tinh.

      Mà Thường Manh lục ra quyển photo album, hăng hái cùng nhau, an vị tấm thảm lật xem.

      Vừa mới lật tới Thịnh Thần Hi lúc học tiểu học, đương tiến vào.

      Đối phương khẽ chau mày, "Như thế nào lại ngồi dưới đất?"

      A Manh: "Thịnh, Thịnh Thần Hi, học tiểu học.... ........cùng trường với em ha?"

      Thịnh Thần Hi thấy quyển photo album tay , sáng tỏ, "Ừhh."

      Đồng chí A Manh đột nhiên nghĩ đến khả năng vô cùng khiếp sợ, "Thế có phải hay .... ........khi còn bé, khi đó, là bé trai trong đó vì em đánh nhau ?!" Nếu làm sao vô duyên vô cớ liền chọn trúng , sau đó liền kết hôn đây?

      Thịnh Thần Hi sửng sốt, "Sách" tiếng cực kì khinh thường, "Ai rảnh rỗi vì em đánh nhau, chỉ là đứng ở bên cạnh xem cuộc vui mà thôi."

      "... ......."

      H sau cưới.

      "Thịnh, Thịnh đại ca, tiểu nữ tử mới đến, ngài nhất định phải hạ thủ lưu tình."

      "Ừhh."

      "... ......."

      "... ......."

      "Tiến vào?"

      "....... có!"

      "Nga.... .....Vậy tiếp tục."

      "... ........"

      "Thịnh tổng, em sai lầm rồi! Ngài , chút."

      "Sách, vừa mới quá chậm, tại lại muốn chút. Thế nào nhiều chuyện như vậy. Vậy em rút cuộc là muốn nhanh chút hay là mạnh chút?"

      "... ........."

      Hôm sau A Manh có xuống giường. ... .......gọi điện cho , Thịnh tổng nhận.

      Bác đạo: Thường Manh, làm sao hôm nay có đến trường học?"

      Thịnh tồng: " ấy bị thương."

      Bác đạo: "Bị cái gì đả thương?"

      Thịnh tổng: "Tai nạn lao động." (Phiên dịch viên: vì chồng chịu thương= =!)

      Bác đạo: "Bị thương vậy để cho ấy nghỉ ngơi hai ngày ! Nhưng mà nếu là tai nạn lao động, phải giám định cùng đơn vị chi trả a."

      Thịnh tổng lật tờ tài liệu công việc, " giám định, có việc gì cúp."

      Đô-

      Bác đạo: "... ........"

      Bác đạo: "Này người nào a? Chảnh như vậy?"

      2.

      Thịnh Thần Hi rất chảnh, rất có tư cách chảnh ( ), nhưng lại chảnh rất có phong cách.

      Giống như sau cưới trăm ngày, Thịnh tổng cùng bà xã mua đồ. Thường Manh lúc ấy nghĩ ra khỏi nhà, gần đây mệt chết được, ban ngày bận rộn việc công, buổi tối bận rộn.... ......."Công" chuyện, tóm lại mỗi ngày mỗi đêm đều bề bộn nhiều việc.

      có mấy lần yếu ớt mà nghĩ, có phải hay Thịnh Thần Hi sống đến từng tuổi này chưa từng có phụ nữ, mới đói khát như vậy?

      Nhưng mà A Manh lập tức liền bình thường trở lại, điều này chứng tỏ mình có sức quyến rũ a! Mặc dù mỗi ngày nghiệm chứng điều này thể lực có điểm hơi mệt.

      Mà Thịnh Thần Hi người khôn khéo như vậy,

      Vì vậy vào ngày ngẩng đầu rất độ lượng, cùng bà xã dạo phố.

      ra dạo phố, đường bước đều . Xe đến giờ, trực tiếp tiến vào chính cao ốc mua sắm sang trọng nhất.

      Nhớ năm đó a, Thường Manh nghĩ, chỗ này tới! Cùng Khuê Mật tới, hai người bình tĩnh vào, bình tĩnh ra. Bình tĩnh lúc đầu là hai người biết giá cả nơi này, vì vậy rất ngu ngốc rất bình tĩnh. Lúc sau bình tĩnh, biết được bên trong bông hoa cài ngực thời trang mùa xuân cũng muốn bốn con số, vặn vẹo bình tĩnh ra ngoài.

      Chỗ này về sau, Manh Manh cho đến bây giờ vẫn chưa đến đây.

      Lần này, đồng chí A Manh bị người bên cạnh nắm cả eo quay trrở về!

      Lúc ấy ánh mắt chợt lóe, hướng Thịnh tổng bên cạnh đưa tay : "Đưa tiền."

      Thịnh Thần Hi rất hài lòng, hé ra đưa cho cái thẻ màu vàng kim.

      Thường Manh cầm thẻ phía trước, nhìn đông nhìn tây. Thịnh tổng theo phía sau, rất nhàn hạ thoải mái.

      Chẳng qua Thường Manh đứa này, coi như có tiền cũng tốn năm con số mua bộ quần áo, chẳng qua chỉ muốn thể nghiệm loại cảm giác nào đó mà thôi- tiêu sái lần!

      Khi qua cửa hàng phía trước, thấy cái khăn tay nam giới đặt ở chỗ trưng bày của cửa hàng, cảm thấy cũng tệ lắm, bèn lên cầm lấy nhìn chút.

      Hai nhân viên quầy bán khăn tay sắc mặt bình thản tới, người : "Cái khăn tay này là chế tác toàn bộ bằng thủ công của Italy, giá ngàn hai trăm tám." Trong giọng có mùi "Tiểu nương mua được sao."

      Manh Manh giọng "A" tiếng, trong lòng , người Italy lười như vậy, toàn bộ thủ công dễ dàng a, hai, khăn tay toàn bộ thủ công? Chẳng lẽ lấy tay để dệt?

      Lúc mà Thường Manh cảm khái như thế, hai bán hàng ở quầy khăn tay xác định người này " có tiền", lắc mông tính toán trở về.

      lúc họ muốn xoay thắt lưng, thấy người đàn ông toàn thân cao thấp lộ ra hơi thở quý tộc vào. Lập tức tiến lên cười dịu dàng hỏi: "Xin hỏi tiên sinh, ngài cần mua chút gì sao?"

      Thịnh tổng khiêm tốn nhìn vòng bốn phía, sau đó nhìn về tấm khăn tay nam giới tay Thường Manh : "Cái này , cho tôi hai mươi cái."

      bán hàng quầy khăn tay cho rằng nghe lầm: "Hai mươi cái? Ngài muốn nhiều như vậy sao?"

      vị tốt bụng : "Ngài muốn hai mươi cái đều giống nhau sao? Có muốn hay xem chút kiểu dáng khăn tay, khăn quàng cổ khác, chỗ chúng tôi có rất nhiều kiều dáng."

      Thịnh tổng ôn nhã : " cần. Mua cho vợ tôi lau bàn, kiều dáng cần quá sặc sỡ."

      "... ....."

      Sau đó Thịnh tổng liền quay đầu đối với Thường Manh : "Manh Manh, còn muốn cái khác sao?"

      Thường Manh khóe mắt co cái, nhân vật a!

      Sau khi dạo vòng Thường Manh mua rất nhiều thứ, đều là hai mắt nhìn lâu, Thịnh tổng xuống trước, sau đó để cho người ta đưa về nhà. Thường Manh trong lòng rất rối rắm a, chẳng qua là đẹp mắt hai mắt nhìn lâu, cần mua a! Nhưng ở bên ngoài cũng có thói quen cùng chồng "tranh luận", lưu lại mặt mũi để cho chồng mình vừa nhìn tài trí hơn người chứ sao.

      Thường Manh về đến nhà, nhìn những nhãn hiệu kia, ngồi ở thảm lông làm nhiệm vụ cắt nhãn, lần cắt lần đau! Cuối cùng rưng rưng nhìn về phía ngồi cuối giường, tay chống phía sau giường, tay hứng thú rã rời bấm điều khiển từ xa xem tivi, Thịnh Thần Hi còn gác cái chân ở đùi , "Này cộng vào cũng có thể ngang bằng năm tiền lương của em."

      "Ừ." Thịnh tổng gật đầu, rất hài lòng thông suốt của .

      Sau đó rất tự nhiên buông điều khiển từ xa trong tay ra, thả ra kéo chân của : "Như vậy, đêm khuya, chúng ta tới tri ân báo đáp chút ."

      Báo cái đầu a! Thường Manh yếu ớt trong lòng: này cả người hoàn toàn đều thương a.

      Sau ngày, Thịnh Thần Hi ở phòng làm việc nhận được điện thoại của người phụ trách Thương Thành cao cấp kia, "Thịnh tổng a, ngày hôm qua ngài đến trung tâm thương mại của tôi mua đồ hả? Lần sau muốn cái gì, trực tiếp để cho tiểu đệ phái người đưa đến trong nhà cho ngài phải xong rồi? Ngài thời gian quý báu, đâu có thể để cho ngài tự mình tới đây mua a.

      Thịnh Thần Hi thanh ấm áp ôn hòa : " có gì, phụ nữ đều thích dạo. Tôi thỉnh thoảng cùng cũng sai." Nghĩ đến đêm qua

      Đối phương cảm thán, "Thịnh tổng là người đàn ông tốt a!"

      ở trong phòng thí nghiệm bệnh viện, tối hôm qua đồng chí Thường Manh Manh thế nào cũng ngủ được lại đánh hai cái hắt hơi.

      Hãy quay về tính chảnh của Thịnh Thần Hi.

      Lần này, là đồng chí Thường Manh được hẹn, địa điểm ở phòng làm việc Thịnh thị. Thường Manh được gọi lúc vừa mới gửi Email bài luận văn, cho nên rảnh rỗi có việc làm liền đến chỗ chồng giết thời gian.

      Thịnh Thần Hi trang bị cho bàn viết ở trong phòng làm việc của mình, phía đồ đủ cả, máy tính, cốc nước, tay dựa nệm mềm ở khuỷu tay vân vân... cái gì cần có đều có, Thường Manh mỗi lần chủ yếu là vọc máy tính, sau đó chờ người nào đấy hết việc tan ca hoạt động.

      Lần này cũng ngoại lệ.

      Nhưng mà lần này Thịnh tổng liên tục bận rộn bên ngoài phòng làm việc. Thường Manh trong lòng là vui vẻ. ai quấy rầy lập tức mở máy tính chơi trò chơi.

      Thịnh tổng họp xong hội nghị, cùng trợ lý cùng thư kí cấp hai vào, đồng chí Thường Manh Manh đánh đến điẻm mấu chốt. Tiếng cửa bị mở ra sợ hết hồn, lập tức quay đầu lại trợn mắt cái.

      Thịnh Thần Hi giương mày, đối với hai trợ lí bên cạnh : "Chúng ta phòng họp ." Rất hào phóng rất săn sóc mà đem gian nhường cho phu nhân.

      đường lúc rời phòng họp, thư kí cấp hai của Thịnh Thần Hi ôn nhu : "Thịnh tổng, bà xã ngài chơi game a?"

      Thịnh Thần Hi nhìn nàng cái, "Ừ" tiếng : "Tôi dạy ấy."

      "... ......"

      Thư kí cấp hai cắn răng, còn : "Nhưng mà, Thịnh tổng, đó là phòng làm việc của ngài." cần nhường lại , cho dù là bà xã, để cho ta chỗ khác giết thời gian phải tốt lắm.

      ( ra A Manh vừa mới đó phải là "Trừng", chỉ là đánh cho đầu óc choáng váng, lúc đó nước mắt mơ hồ, muốn nhìn xem người nào, ánh mắt liền ý thức mở to chút, dùng lời Thịnh tổng mà chính là, hóa thành thú con.)

      Thịnh Thần Hi giọng điệu ôn hòa thay đổi, chậm rãi : "Bà xã tôi, cả Thịnh thị này đều là của ấy cũng có gì."

      Người trợ lí bên cạnh theo Thịnh Thần Hi năm năm Lão Mặc trong lòng lắc đầu liên tục, vì thư kí mới lên chưa tới nửa năm thương tiếc than thở.

      Ngày hôm sau, người thư kí này ngoài ý muốn bị phòng nhân sa thải.

      Lão Mặc ngày đó xuống phân phó chuyện lúc ấy, cùng đồng nghiệp phòng nhân tán gẫu, " xem người này có ngu hay , ý kiến về người nào , lại ý kiến về phu nhân của Thịnh tổng, quả thực là muốn chêt a! Thịnh thị người nào biết Thịnh tổng đối với vợ mình "trăm y ngàn thuận" balabala...."

      Lúc này, chỉ có hai người trong phòng làm việc tổng giám đốc.

      Thịnh Thần Hi gối lên gối đầu nằm ghế salon, lật văn kiện tay, chân gác đùi người nào đó, : "Gõ như vậy, chút cảm giác cũng có."

      Thường Manh thầm: " cầu cao như vậy, sao gọi người chuyên nghiệp tới gõ cho ?"

      " thích người khác chạm vào ." Thịnh Thần Hi tao nhã : "Chờ chút dẫn em làm nhiệm vụ."

      "Thịnh tổng, là người tốt!"

      Thịnh Thần Hi ho khan cái : "Ừ"

      ra bắt đầu từ ý nghĩa mà , Thịnh tổng chảnh cũng là cưng chiều bà xã. Thịnh Thần Hi thậm chí còn có kế hoạch biến thái: muốn đem người nào đó cưng chiều đến trong mắt có người, coi trời bằng vung, trừ ra ai chịu nổi .

      Lại tiếp, Thịnh Thần Hi trừ bỏ lúc học tiểu học khi đó thấy có người vì bé đánh nhau, bắt đầu nhớ người này : "Chuyện này bởi vì tôi dựng lên, mình tôi gánh vác." Phía sau đương , ra gặp lại , cũng phải là ở trong bệnh viện, còn sớm hơn.

      lần được mời đến trường đại học diễn giảng.

      Sau khi vào sân trường tài xế của bởi vì muốn tránh học sinh lại, lái rất chậm, định xuống. ở phía sau ba học sinh nữ, lời líu ríu truyền vào trong lỗ tai.

      "Tôi chuyến vất vả đến trường học của mấy người, mấy người còn mang tôi ăn đại tiệc, còn nghe cái gì tọa đàm a."

      "Ai nha Manh Manh, nghe người nọ nhưng là lão tổng của công ty gì đó trong thành phố của chúng ta đấy, có tiền, còn siêu cấp đẹp trai, cậu coi như đơn thuần xem đẹp trai !"

      "Thiết! Đẹp trai tớ thấy hơn nhiều. Bình thường đàn ông càng đẹp trai càng bất lực."

      "Cái gì bất lực? Người đó bất lực sao?" Đè thấp giọng cười khanh khách.

      Người nào đó trịnh trọng: "Thử nghiệm qua mới biết a!"

      "Manh Manh, học y quả nhiên biến thành xấu."

      Thường Manh Manh ôm bụng : "Tôi đói, chúng ta ăn cơm ? Những thứ khác đều là mây trôi rồi."

      Thịnh Thần Hi sau khi tắm, lên giường, nửa người tựa vào đầu giường, sau đó đưa tay đem người nào đó ngủ ôm lấy ngồi người mình. hôn mặt của . Người nào đó giả bộ ngủ bât cười, : "Em ràng giả bộ rất giống a."

      "Lúc em ngủ thiếp , tư thế có đẹp như vậy." Thịnh tổng đối với vợ từ trước đến nay thế nào "Hàm súc".

      "Thiết, ngủ cũng phải là nằm ngay đơ."

      Thịnh Thần Hi cười hôn miệng , đưa tay tắt đèn, chỉ để lại ngọn đèn rất hữu tình tường. Manh Manh "Ư" tiếng, cảm thấy thoải mái liền để cho .

      Thịnh Thần Hi nâng cao áo ngủ của rồi cởi ra, đầu ngón tay tới thắt lưng, đem quần lót bằng vải bông màu phấn hồng của chậm rãi đẩy xuống. Ngón tay đặt ở khu vực cấm địa của quanh co, Thường Manh "Ngô" tiếng , "Nóng".

      Thịnh tổng khẽ cắn cổ , " chút vậy liền nóng?"

      Thịnh Thần Hi cùng chậm rãi cọ xát lẫn nhau, cuối cùng rút ngón tay ra, thay vào đó là dục vọng sớm dâng cao của chính mình, từng chút xâm nhập. Thường Manh ôm cổ của thở hổn hển, khi toàn bộ tiến vào thân thể mình, cả người ra mồ hôi.

      Thường Manh ngồi dám động, Thịnh Thần Hi cũng giống như hưởng thụ cái loại yên lặng run sợ đó. Hồi lâu sau mới từ từ luật động. Manh Manh cắn răng muốn kêu ra, nhưng những lời rên rỉ rời rạc đó khống chế được tràn ra ngoài.

      Thịnh Thần Hi thích trêu chọc quên hết thảy xung quanh mình, , thích ôm mình cầu hoan.

      Thịnh Thần Hi vô cùng Thường Manh, cũng biết bắt đầu từ lúc nào?

      Hạnh Phúc

      Vợ chồng nhà họ Thịnh bởi vì sau kết hôn sống rất hòa hợp, cho nên kết hôn chưa tới ba tháng, Thịnh thiếu phu nhân liền kiểm tra mới biết mang thai, hơn nữa thai nhi được hơn hai tháng. Khiến cho người nhà Thịnh gia trong trong ngoài ngoài cùng với hai cụ già Thường gia kích động.

      Thường Manh cũng kích động, làm sao lại mang thai? ràng sau khi làm việc đều dùng thi thố a! Sau đó lại nghĩ tới- sau khi làm các biện pháp xong, Thịnh Thần Hi lại dây dưa thêm lần nữa, sau lần đó, Thường Manh mệt mỏi chút khí lực đều có, bao lâu liền ngủ mất. Thịnh Thần Hi cũng cam lòng lại quấy rầy . Cho nên cứ như vậy, liền trúng chiêu rồi!

      A Manh cảm thán, mệt mình còn là bác sĩ đây, thế nhưng hề biết, thậm chí, dưới tình huống có cục cưng, còn thường xuyên làm rất hung, đồng chí Thường Manh Manh xấu hổ a!

      Giận chó đánh mèo mà nhìn về phía đầu sỏ gây nên, ngôn từ chính nghĩa "Thịnh tổng, tiếp sau bảy tháng xin ngài- ho khan- hành quân lặng lẽ trận ."

      Thịnh Thần Hi uống sữa tươi ở phía trước thiếu chút nữa phun ra, nhàn nhạt nhìn cái, sau đó đến đem cốc khác cho : "Xem tình huống ."

      Này còn xem tình huống?!

      Thường Manh dở khóc dở cười, nhớ tới cái gì, : "Đúng rồi Thịnh Thần Hi, ngày mai mẹ bảo chúng ta qua bên họ, có hay ?"

      "Tại sao ?"

      Thường Manh : "Người ta thấy nhiều họ hàng như vậy xấu hổ mà."

      Thịnh Thần Hi hé miệng cười tiếng, rất nghiêm túc : "Yên tâm, địa vị của em bây giờ cao hơn , trừ mẹ cùng bà nội, ai có lá gan làm phiền em."

      Lời này, Manh Manh càng yên lòng.

      Quả nhiên hôm sau, sau khi đến Thịnh gia chủ trạch, thái độ của cả gia tộc dưới đối với Thường Manh, quan tâm đầy đủ đến mức làm cho người trong cuộc cảm thấy mang thai Long loại! Ách, ra cũng khác xa mấy.

      Thịnh gia lão phu nhân và Thịnh phu nhân cùng lúc hỏi han ân cần, cũng rối rít tặng món quà cho . Thường Manh nhận lấy rất happy. thích thu nhập vật , giống như trong tay vừa lấy được hai móc chìa khóa tinh xảo a, thẻ a....

      Đúng lúc Thịnh Thần Hi ngồi ở bên cạnh nhìn cái, cười cười, gì.

      Lúc xe về nhà, Thịnh tổng nhìn Thường Manh nghịch đồ vật : "Thích ?"

      Thường Manh gật đầu, "Tốt vô cùng! Nhưng mà tại sao lại treo chìa khóa ở móc khóa cho em đây? Em có thể treo chìa khóa của mình a?"

      Thịnh tổng lạnh nhạt : "Cái chìa khóa bà nội đưa cho em.......trừ, là biệt thự lớn cạnh bờ hồ, mẹ đưa cho em cái chìa khóa hẳn là du thuyền mới sắm, về phần những thứ kia em còn chưa có mở thẻ ra, là phiếu dùng tiền thay thế châu báu, em có thể tự mình chọn kiểu dáng."

      "... ....." Mỗ Manh lần đầu tiên có cảm giác tiến vào nhà giàu!

      Thịnh Thần Hi lại nhìn cái, có chút hơi lo lắng người bên cạnh có hay để ý "Mẫu bằng tử quý".

      vừa định chút gì, đồng chí Thường Manh dựa sát lại đây ôm lấy cánh tay của công tử nhà giàu, ánh mắt tỏa sáng, "Thân ái, sang năm chúng ta lại sinh đứa !"

      "... ....."

      Lúc bụng Thường Manh được năm tháng, Khuê Mật hẹn dạo phố. Thịnh Thần Hi mới đầu đồng ý, nguyên nhân là an toàn. Thường Manh : "Em cũng phải là ưỡn bụng chém ngân hàng, có cái gì an toàn."

      Thịnh tổng lạnh nhạt : "Cướp ngân hàng cũng còn được, ít nhất ngân hàng ở nơi này cũng là khách hàng lớn, em muốn đòi bao nhiêu cũng có vấn đề gì. lo lắng là nắm giữ được chuyện bên trong kia."

      A Manh: "... .....Thịnh Thượng đế, em chỉ là tùy tiện mua ít đồ, sau đó dọc đường ăn chút đồ ăn vặt thôi mà."

      Thịnh tổng cuối cùng : "Được rồi." Sau đó : " để cho tài xế mang bọn em ."

      "... ......"

      Tình cảnh lúc ấy, Thường Manh cùng Khuê Mật mua ba đồng tiền cây kẹo đường ở hàng quà bánh con phố khác, phía sau theo chiếc xe sang trọng. Làm cho Khuê Mật vừa vui vừa buồn, "Manh Manh a, chồng cậu khí phách cũng quá lộ ra ngoài."

      Thường Manh liếc ấy cái: "Cậu còn chưa có chân chính gặp mặt ấy."

      Khuê Mật cả kinh, lập tức kéo tay Thường Manh : " thế? Mau mau lộ ra để tớ xem chút!"

      Thường Manh làm bộ bổ nhào về phía Khuê Mật, "Cởi quần áo, sau đó cứ như vậy, cứ như vậy."

      Khuê Mật cười điên rồi, nằm ở người Thường Manh, "Tớ đươc, Manh Manh, hình tượng ưu nhã của chồng cậu đều bị cậu phá hư hết rồi."

      Thường Manh vỗ bụng cái : " nếu ưu nhã, trong bụng tớ cũng có đứa !"

      Lúc này, tài xế lái chiếc xe sang trọng tới, nhìn Thường Manh : "Thiếu phu nhân, Thịnh tổng nên cười đàu cãi lộn nơi công cộng, cộng thêm, ho khan cái, được phỉ báng vô tội."

      "... ......."

      Sau đó, tiếp tục bình tĩnh mà dạo, đồng chí Khuê Mật đột nhiên có cảm giác hứng khởi, "Manh Manh, chồng bạn như vậy.... .....loại đẹp trai mà từ ngữ đơn điệu đủ để hình dung, ừ, như vậy.... .... báu vật, bên cạnh hẳn là có rất nhiều người theo đuổi , hoặc là người thầm dòm ngó?"

      "Chưa từng thấy qua." Thường Manh "A" tiếng,"Đúng nga, lẽ ra bên cạnh thể nào có hoa hoa cỏ cỏ a?" Vừa vừa cảm ích vỗ vai Khuê Mật, "Tiểu , đa tạ cậu nhắc nhở, quay trở về tớ thuận tiện kiểm tra phen!"

      Tiểu khoát tay, "Khách sáo làm gì! Đối với phụ nữ chưa lập gia đình mà , phá hoại hạnh phúc của người có gia đình là loại thái độ cuộc sống."

      "... ......."

      Ngày đó, Thường Manh về đến nhà, ăn xong cơm tối, sau khi lên giường, nhớ tới lời của Tiểu , vòng quanh như có như hỏi Thịnh tổng bên cạnh lật tạp chí tài chính, "Thịnh Thần Hi a, hồi có đẹp trai như vậy ?"

      Thịnh tổng liếc cái, "Em muốn cái gì?"

      Ho khan, chiến lược quanh co đươc, chỉ có thể chĩa thẳng súng vào, "Thịnh tổng, từ đến lớn, có người từng theo đuổi ? Hoặc là theo đuổi người khác.......?" Thường Manh càng càng , bởi vì ánh mắt của đối phương ngày càng sắc bén.

      Thịnh tổng nhanh chậm thả tạp chí trong tay xuống, " chưa từng theo đuổi người khác. Nhưng mà, có người theo đuổi ." Vừa vừa nhìn về phía người nào đó, "Cần lặp lại lần nữa sao?"

      Đồng chí Thường Manh Manh đột nhiên run lên cái, nhớ lại hôn lễ của bọn họ ngày đó, người dẫn chương trình hỏi bọn họ "Chuyện tình " Thịnh tổng tao nhã như thế này: " ấy đề cập kết giao, cũng là ấy đề cập kết hôn. Tôi có ý kiến."

      Đông đảo tân khách rối rít bày tỏ: Thịnh thiếu phu nhân chủ động a! Tích cực a! Khẳng định rất Thịnh tổng a!

      Cuộc tình này vừa bắt đầu liền nhất định, người nằm ở chỗ yếu, trọn đời thể thoát thân được, có câu như thế nào nhỉ: "Người nào trước bước đầu, người đó liền thua."

      Thường Manh thua híp mắt ôm lấy cánh tay Thịnh Thần Hi lay động: "Thịnh tổng, em chỉ biết theo em cũng thế, đều là tuyết trắng!

      Thịnh Thần Hi : " trắng, chúng ta có con rồi."

      "... ......"

      Lúc kim tôn của Thịnh gia ra đời, quả thực khắp chốn ăn mừng.

      Tên do Thịnh lão phu nhân đặt, "Thịnh Thế Nguyên" Thường Manh cầm giấy đỏ lão phu nhân tặng cho, yếu ớt nghĩ.... .....đây cũng quá.... .....tầm thường ? Cũng sâu có loại cảm xác xuyên qua đến Trung Hoa Dân quốc. Thường Manh nhìn về phía cha đứa bên cạnh, cha đứa bình tĩnh : "Chờ bọn họ ồn ào xong, đổi."

      "Thịnh tổng!" Thường Manh sùng bái mà ngắm.

      Thịnh Thần Hi ho khan tiếng, "Chuyện riêng tư để về nàh ."

      Thường Manh bật cười.

      Trước khi kết hôn, Thường Manh chẳng qua cảm thấy gả cho xấu. Ít nhất người ta so với mình, so với mình có tiền, so với mình sâu kín. Cũng thừa nhận mình có chút động tâm, mặc dù có thể từ khi sinh ra lần đầu tiên động tâm, nhưng loại động tâm này mãnh liệt đến mức phải là được.

      Hôm nay, Thường Manh trong lòng , có so đo gả cho Thịnh Thần Hi càng khiến cho cảm thấy chuyện hài lòng.

      nhà ba người trở lại nhà mình, Thường Manh cho cục cưng uống sữa mẹ, đứa rất nhanh ngủ thiếp , Thịnh Thần Hi tắm xong ra ngoài liền thấy Manh Manh nằm bên cạnh đứa , đùa tay bé của cục cưng.

      Thịnh tổng qua, đem con ôm lấy đặt trong nôi bên cạnh. Thường Manh ngồi dậy : "Để cho cục cưng ngủ giữa chúng ta , dù sao giường lớn như vậy."

      " được." Thịnh tổng cự tuyệt.

      "Tại sao?"

      " đè vào."

      " phải tướng ngủ của em rất khá sao? sau nếu có khuynh hướng "nguy hiểm", ở bên cạnh cũng chú ý nha."

      "Lúc làm- tình chú ý tới."

      "... .....A?"

      "Làm- tình, tại."

      ".......Thịnh tổng, thể kín đáo chút?" kết hôn, phụ nữ sinh con cũng đỏ mặt.

      Thần Hi nhã nhặn : "Dù sao lại có người khác."

      Vì vậy, hai vợ chồng sau khi cách gần nửa năm H.

      "... ...... Thịnh tổng, em có thể lưu manh hay a?"

      "Em có thể thử nhìn chút."

      "... ......Vậy hay là cần."

      giờ sau.

      Thanh đứt quãng.

      "Thịnh Thần Hi.... ...... nhịn nửa năm.... ..... cần giải quyết ngày a."

      "... ......"

      "... ......Thịnh tỏng, đỏ mặt??"

      "Thường Manh, em câm miệng."

      Đời này, tìm được người muốn hướng về phía TA giở trò lưu manh, cũng làm cho TA hướng về phía người đó giở trò lưu manh, đây cũng là hạnh phúc lớn nhất của cuộc đời này.



      Happy end

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :