1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tiểu Tuyết Chi Lương - M Mạn (2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Tiểu Tuyết Chi Lương

      Tác giả: M Mạn
      Editor: Shyn
      Conventer: ngocquynh520
      Số chương: 62
      Lịch post: 2 ngày 1 chương​


      bình thường 25 tuổi sau khi sốt cao được trọng sinh về 20 năm trước.

      Sau khi trọng sinh, nhận ra người bạn thanh mai trúc mã quá cố của mình rất thông minh, nếu ông trời cho cơ hội trọng sinh trở lại, sao thay đổi vận mệnh của cậu ấy?

      Lời tác giả:
      Kính xin các vị các khán giả nên khinh thường. Đánh phân ~ đánh phân ~

      PS: muốn ăn gạch a ~

      Tác phẩm này cần được quan tâm~ cầu xin nuôi nhốt ~ cầu xin nuôi nhốt ~


      Rất nhiều người Tiểu Tuyết rất kém so với những trọng sinh khác.

      Ta chỉ là muốn , trước khi trọng sinh, trừ thất tình ra Tiểu Tuyết chưa từng có đả kích nào quá lớn, chỉ là người bình thường, ngoại hình và cuộc sống hoàn toàn bình thường. trở thành thiên tài IQ 200, có nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành, chẳng qua kiếp này có thể xác định được thứ mình cần.

      Vạn Tiểu Tuyết chẳng qua chỉ là người thường, tài năng được sâu trong người, trước mắt ta có ý định thể ra, sống lại như thế này đối với là chuyện tốt, cho nên từ đó mới ngừng vươn lên biến thành nữ hiệp siêu cấp vô địch, phải… phải…

      Suy nghĩ lại, nếu như người tốt nghiệp trung học 10 năm, trải qua sống bình thường, nếu để cho họ quay lại làm bài thi cấp tốc, căn bản chính là bức tử ( ta là sinh viên khoa sinh, khi nhớ lại những thứ TAN, COS, SIN, trong đầu lên cảm giác mông lung, ta lại bắt đầu hoài nghi những thứ đó có phải là nằm mơ, được rồi, trí nhớ ta rất kém cỏi, ta nhận.).

      PS: sao ~ có phải muốn chê ta phiền ?...

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 1: Quay về 5 tuổi:

      Vạn Tiểu Tuyết ngờ rằng sau khi sốt cao lại bị quay về 20 năm trước, trở về thời điểm lúc 5 tuổi. Tiểu Tuyết bi thống nằm ở giường, trán dán cái băng lớn.

      sai, lúc 5 tuổi từng bị sốt, nhớ mang máng mẹ vẫn thường kể kể lại chuyện nằng nặc đòi hồ bơi, ngày hôm đó mưa to, sau khi bơi về bị sốt cao, nằm viện 5 ngày. Sau bao nhiêu năm nhớ lại mẹ vẫn còn tức giận chưa dứt.

      Vạn Tiểu Tuyết biết tình huống tại của là trọng sinh, nhưng nếu ông trời muốn cho sống lại nhất định được lãng phí vô ích, ít nhất là phải sửa chữa sai lầm của , bi kịch chỉ trải qua lần là đủ, miên man suy nghĩ, sau đó Tiểu Tuyết mơ mơ màng màng ngủ thiếp .

      Lần thứ hai tỉnh lại do bị giọng đánh thức, hoặc là do ngủ đủ rồi, đại não Tiểu Tuyết nhanh chóng hoạt động trở lại, nhưng mở mắt, chỉ im lặng nghe ngóng.

      Hai giọng nữ, giọng quen thuộc sau 20 năm vẫn thay đổi, chính là giọng của mẹ, cho dù ở trong mơ cũng có thể nhận ra, lúc này giọng bà có mấy phần tang thương, bà là phụ nữ chưa tới 30 tuổi. Giọng đè nén vô cùng dịu dàng:

      "Nhiệt độ buổi trưa đo được rất bình thường, nhưng cơ thể còn hơi mệt mỏi."

      người phụ nữ khác : "Thân thể Tiểu Tuyết rất tốt, có việc gì." Dừng chút, bà tiếp "Con nít rất dễ ngã bệnh, nhưng bệnh đến nhanh mà cũng nhanh, đừng quá lo lắng."

      Mẹ của Tiểu Tuyết nghe như thế cũng khỏi thở dài, nhàng, lại làm cho Tiểu Tuyết nhớ lại hai mươi năm sau, lúc đó mẹ còn trẻ mà già nua, nước mắt cứ thế chảy dài khuôn mặt nhắn.

      đạo thanh truyền đến: "A, Tiểu Tuyết."

      Trần Chi Lương năm tuổi theo mẹ đến thăm bệnh hàng xóm Tiểu Tuyết, bình thường nhìn thấy mẹ của cậu cùng với mẹ của Tiểu Tuyết quan hệ rất tốt, Chi Lương đơn thuần nghĩ quan hệ giữa cậu và Tiểu Tuyết cũng tốt như vậy. Nhưng tính tình Tiểu Tuyết hiếu động bá đạo khiến cậu chán ghét, nhưng hôm nay nhìn thâý nằm giường thoi thóp, dáng vẻ đáng thương. Người bạn Chi Lương thuần khiết lần đầu tiên sinh ra loại cảm giác trai muốn bảo vệ em .

      Giọng ràng như vậy, Tiểu Tuyết giả bộ được nữa, dứt khoát mở mắt ra, đập vào mắt đầu tiên chính là con ngươi thuần khiết hề vẩn đục của Chi Lương lộ ra vui mừng.

      Mẹ nghe được thanh, vội vàng bước đến bên giường Tiểu Tuyết, vừa sờ trán, vừa sửa chăn, quan sát từ xuống dưới, rốt cục xác định Tiểu Tuyết sao mới yên tâm.

      Còn người phụ nữ kia nãy giờ lên tiếng, chỉ yên lặng đứng sau lưng mẹ, lúc này bước đến sờ sờ cái trán còn nóng của Tiểu Tuyết, vẻ mặt vui mừng khó tả.

      Tiểu Tuyết nhất thời nhớ ra bà là ai, nhưng mà Chi Lương nhớ ràng, vì vậy cần đoán nữa, người này chính là mẹ Chi Lương, Trần —— là người phụ nữ có gia đình vẹn toàn, nhưng sau này con trai tự sát, bà vì quá sốc nên phát điên. Mà đứa nhóc tự sát kia, lúc này đứng phía sau bà, len lén nhìn bà, mang mặt tư vị ngây thơ, xấu hổ cười.

      Tiểu Tuyết kiềm được nước mắt, dứt khoát chui vào lòng mẹ oà khóc, càng khóc càng thể ngưng lại. Mẹ khuyên thế nào cũng được, chỉ có thể để Tiểu Tuyết khóc, sau khi khóc đến mệt, Tiểu Tuyết vừa nấc cục vừa chìm vào giấc ngủ.

      Trong mộng, Tiểu Tuyết nhìn thấy mình quay trở lại 20 năm sau, nhìn thấy bạn trai của chung sống 2 năm lại đột nhiên muốn chia tay, vài ngày sau đột nhiên tuyên bố đính hôn, nghe tin sốc đến độ sốt cao, Tiểu Tuyết nghĩ có phải người đại ngày càng mê muội ? Cho đến khi nào mới nhận thức được cuộc sống?

      Buổi tối, mẹ của Tiểu Tuyết dọn cơm chiều, ba ba làm về nhà, bàn ăn ba ba vừa kể chuyện cười vừa làm trò hề, Tiểu Tuyết cười ngừng, mẹ ngồi bên nhìn, thỉnh thoảng lại gắp đồ ăn cho chồng và con , bữa cơm kéo dài hơn tiếng đồng hồ.

      Sau bữa cơm chiều, Tiểu Tuyết theo mẹ mở TV xem chương trình thiếu nhi, đến tám giờ rưỡi, Tiểu Tuyết bị mẹ và ba ba liên hiệp dụ dỗ lên giường ngủ. Bất quá Tiểu Tuyết ban ngày ngủ nhiều, cho nên ngủ được, vì vậy ba ba cầm quyển sách đến bên giường Tiểu Tuyết kể chuyện cổ tích, muốn phụ lòng ba ba, nhịn cười hơn nửa tiếng đồng hồ, sau đó giả vờ ngủ thiếp .

      Nằm giường thoải mái, Tiểu Tuyết nhớ lại hình ảnh mẹ hiền hậu, mặc dù sau 20 năm bà vẫn thương , nhưng bà bộc lộ ra ngoài nữa. Nhớ đến hình ảnh ba ba hài hước trong buổi cơm chiều, 20 năm sau lại biến thành người nghiêm nghị, đều là do hoàn cảnh đưa đẩy.

      Tiểu Tuyết lại nghĩ đến bi kịch của nhà Chi Lương, cậu và từ là hàng xóm, cùng nhau học nhà trẻ, tiểu học cho đến trung học, sau đó ba Chi Lương do tham ô nên bị bắt, ông ta còn ngoại tình với Tư Sinh Tử.

      Chi Lương vốn suy sụp, cộng thêm chuyện này làm cho cậu thể tiếp tục học, vì vậy cậu tự động trốn trong nhà, muốn ra khỏi nhà nửa bước, cuối cùng tự sát, mẹ của Chi Lương sau khi nghe tin con trai tự tử liền hóa điên.

      Tiểu Tuyết nhớ lại mẹ Chi Lương năm mươi tuổi, nhớ lại cửa phòng Chi Lương luôn luôn đóng chặt, nhớ lại nhà Chi Lương từ xanh vàng rực rỡ đến tan hoang bốn phía đổ nát, chim chóc từ khắp nơi về làm tổ như trẩy hội...

      Ngày thứ hai, Tiểu Tuyết thức dậy đúng giờ, còn nhớ lúc luôn luôn là người thức dậy đầu tiên, sau đó mới chạy đập cửa ba mẹ. Nhưng còn mười năm sau, ba mẹ luôn luôn phải gọi thức dậy, bất giác mỉm cười.

      Đến lúc nhìn thấy hai mắt mình trong gương hồng lên như mắt thỏ thể cười nổi nữa, hình như tối hôm qua khóc rất lâu, cuối cùng tạo ra đôi mắt như thế này.

      Thừa dịp ba mẹ vẫn chưa thức dậy, Tiểu Tuyết vội vàng dùng khăn chườm nóng mắt, chiếm đoạt WC hơn cả ba mươi phút, xóa sạch dấu vết khóc lóc đêm qua. Trẻ con khôi phục sức khỏe tốt.

      Ăn sáng xong, mẹ giúp Tiểu Tuyết chãi đầu, vốn còn muốn xin mẹ kẹp cho cái nơ, nhưng mà tóc quá ngắn, kẹp lên rất khó coi, Tiểu Tuyết thầm hạ quyết tâm nhất định phải nuôi tóc dài, đền bù cho kiếp trước, khi bé trong đầu luôn có ý niệm làm con trai. nắm tay thành quyền, nhất định phải kẹp cái nơ ở đuôi tóc, nhất định phải là nơ con bướm! Hạ quyết tâm!

      Mẹ buồn cười nhìn tinh thần sáng láng của con , đem màu vẽ bỏ vào túi, sau đó giúp con đeo lên lưng. Người bạn Tiểu Tuyết sau khi trọng sinh lại bị mẹ làm cho cảm động. Vì để che giấu lúng túng, Tiểu Tuyết nhanh chóng bước ra khỏi nhà.

      Vừa ra khỏi cửa phòng, liền nhìn thấy người bạn Chi Lương, Tiểu Tuyết lễ phép cười ngọt ngào, người bạn Chi Lương khẽ cười xấu hổ tiếng, sau đó trốn ra sau lưng mẹ. Tiểu Tuyết nhiệt tình lên tiếng chào Trần (mẹ Chi Lương), chiếm được phần sủng ái.

      Bởi vì phải đưa Tiểu Tuyết nhà trẻ, cho nên mẹ luôn ra khỏi nhà sớm hơn nửa tiếng, vì vậy có thể thường xuyên gặp Trần, thế nên cả hai cùng hứa sau này cùng nhau đưa hai đứa nhóc nhà trẻ, sau đó cùng làm. ( a, đúng rồi, mẹ Tiểu Tuyết và mẹ Chi Lương mẹ chỉ là bạn thân, còn là đồng nghiệp. )

      đường nhà trẻ, Tiểu Tuyết phát trò chơi rất thú vị, nếu như chạy đến bên này, người bạn Chi Lương chạy sang bên kia, đuổi theo, Chi Lương lại chạy đến bên nọ. Hai người mẹ ở chính giữa, Tiểu Tuyết đứng ở bên cạnh mẹ của , còn Chi Lương đứng cạnh mẹ của cậu, khi Tiểu Tuyết đến gần Trần, Chi Lương lại chạy qua chỗ mẹ của đứng...

      Dọc theo đường cứ như vậy né tránh, Tiểu Tuyết cảm thấy rất thú vị, khi đến nhà trẻ, Tiểu Tuyết thầm quyết định ngày mai phải lặp lại trò chơi này, nhưng ngày mai là lễ Bái Thiên, thôi để ngày kia vậy.

      Sau khi tạm biệt mẹ, Tiểu Tuyết cường ngạnh đến dắt tay Chi Lương, Chi Lương đường cậu tớ truy đuổi, phút cũng hề buông lỏng cảnh giác, dễ dàng thoát khỏi ma trảo của Tiểu Tuyết, mà Tiểu Tuyết lại ngừng cố gắng ném cho Chi Lương ánh mắt cho phép chống cự. Vì vậy, tay bé Tiểu Tuyết dắt tay bé Chi Lương nghênh ngang vào vườn trẻ, hoàn toàn để ý đến khuôn mặt nhắn của cậu.

      Chương 2: Vườn trẻ

      Edit: Shyn

      Vạn tiểu Tuyết thể nhớ nổi chuyện ở nhà trẻ trong kiếp trước của , cảm thấy nhà trẻ căn bản chỉ là nhà trẻ, chính là nơi giúp đỡ các bậc cha mẹ trông nom con cái. Bất quá nhà trẻ cũng chỉ là nhà trẻ, con nít ở đây ngoài chơi ra cũng học gì cả. Ít nhất là như vậy .

      Tiết thứ nhất vẽ tranh, Tiểu Tuyết vẽ chuồn chuồn lớn được giáo khen ngợi, được tất cả các bạn vỗ tay tán tưởng và dán bức tranh lên tường lớp học. Trái tim Tiểu Tuyết thầm kêu gào, ràng là vẽ ong mật có được hay .

      Tiểu Tuyết nhìn Chi Lương ngồi bên cạnh, thấy mặt giấy trắng tinh của cậu chỉ có vài điểm đen, nếu như nhìn kỹ thấy, mặt của Chi Lương như đưa đám, nhìn “đại tác phẩm” của Tiểu Tuyết chút, lại nhìn mấy điểm đen của mình chút, lại nhìn các bức tranh xinh đẹp của các bạn khác chút, cuối cùng cậu đỏ bừng mặt. Lặng lẽ dùng cánh tay che bức tranh của cậu lại.
      Tiểu Tuyết nhìn Chi Lương, khỏi bị manh lật. kéo tay bé của Chi Lương ra, đoạt lấy tờ giấy, cường ngạnh đem các điểm đen nối lại, tạo thành đóa hoa xấu xí, Tiểu Tuyết nhìn chút, cũng cảm thấy rất đẹp mắt, vì vậy dùng màu hồng, xanh dương,… đại khái là bảy màu sắc tô lên cánh hoa, sau đó vẽ khuôn mặt cười ở nhị hoa.

      Chi Lương nhìn bức tranh được vẽ “rất rất đẹp”, trong tâm linh bé dâng lên cỗ xúc động, chẳng qua là Chi Lương chỉ lộ ra vẻ thẹn thùng, lâý hết dũng khí với Tiểu Tuyết câu “cám ơn”. Nhưng lúc này Tiểu Tuyết trò chuyện với nữ sinh bên cạnh nên nghe thấy.

      Trong lòng nho của Chi Lương cảm thấy hôm nay Tiểu Tuyết khác xa trước kia.

      Bình thường đường học đuổi bắt cậu như vậy, càng thể dắt tay cậu , hơn nữa chủ động ngồi chung với cậu. Nhưng vấn đề của vườn trẻ là Chi Lương rất sầu lo chuyện đại , bởi vì hơn 2 tuổi cậu mới có thể chuyện, tất cả người lớn, thậm chí cả cha mẹ cậu đều cảm thấy cậu được bình thường, mặc dù ra, nhưng Chi Lương cũng cảm giác được hành động của cậu giống với các bạn khác, hơn nữa cậu biết khác người như thế là tốt, ít nhất trong nhà trẻ có ai muốn tự nguyện đến gần cậu. Chi nên Tiểu Tuyết vinh quang được trở thành người đầu tiên ngồi cạnh Chi Lương.

      Lớp thứ hai - tự do hoạt động.

      Bởi vì Tiểu Tuyết học lớp lớn nhất của nhà trẻ nên giáo viên quấy rầy thời gian tự học của các bạn, cả vườn trẻ đều là gian riêng, Tiểu Tuyết chơi cầu trượt lúc mới nhớ ra tuy chỉ mới 5 tuổi, nhưng mà bên trong linh hồn 25 tuổi, cho nên quyết định trở lại phòng học nặn đất sét.

      Phòng học trống rỗng chỉ có mình Chi Lương, cậu cầm bút máy viết viết vẽ vẽ, nhớ tới mấy chấm đen , Tiểu Tuyết quyết định len lén vòng qua sau lưng Chi Lương xem cậu làm gì. ra Tiểu Tuyết cần phải len lén, bởi vì lúc này Chi Luơng rất tập trung. Tiểu Tuyết tới, thấy Chi Lương phải là vẽ, mà là cầm quyển sách luyện tập toán, Tiểu Tuyết có chút kinh ngạc, đây là bảng cửu chương nha, dám cam đoan, năm lớp 6 cũng thể nhân chia nhàng như vậy được, bài toán biến hóa thành 5 con số. Huống chi Chi Lương làm nhanh như vậy, huống chi Chi Lương chỉ tính nhẩm viết nháp, huống chi Chi Lương chỉ có 5 tuổi.

      đột nhiên nhớ đến sau khi Chi Lương tự sát, có hôm phụ mẹ dọn dẹp giúp cậu đồ đạc, phát giá sách của cậu có rất nhiều sách vật lí học, mỗi quyển sách rậm rạp những ghi chú. Sau đó còn phát đống máy vi tính xách tay, thể tránh khỏi làm cho người khác nghi ngờ, nhưng lúc đó ai có tâm tình nghiên cứu những thứ này, chỉ đem di vật của cậu đốt sạch.

      Chi Lương hoàn thành xong bài tập, chuẩn bị nhét vào cặp, xoay người lại nhìn thấy Tiểu Tuyết đứng sau lưng cậu trợn mắt há mồm. Chi Lượng bị doạ sợ giật mình, rất nhanh sau đó, Chi Lương làm ra vẻ bình thường, nhanh chóng trấn định lại, Vạn Tiểu Tuyết cũng hồi hồn.

      Hình tượng Chi Lương trong mắt Tiểu Tuyết nhất thời tỏa sáng, dứt khoát đặt mông ngồi cạnh Chi Lương, chỉ chỉ vào cuốn sách: "Cái này là mẹ mua cho cậu sao?"

      Tiểu Tuyết ngạc nhiên, chẳng lẽ cha mẹ cậu phát ra Chi Lương là thiên tài, muốn nuôi dường từ từ?

      "Ba." Chi Lương trả lời, ý là ba mua, phải mẹ mua.

      Ba Chi Lương là người đàn ông rất hoàn hảo, tuy nhiên sinh Chi Lương ra hơn 2 tuổi mới có thể chuyện. Tiểu Tuyết biết cha Chi Lương là tên khốn, bởi vì cảm thấy Chi Lương ổn nên mới tìm người sinh con riêng. Ông ta làm sao có thể như vậy? Theo lời của mẹ với , từ Chi Lương bị cha ghẻ lạnh, quyển sách này có phải là do ông ta thuận tay mua hay ?

      Để chắc chắn, Tiểu Tuyết tiếp tục hỏi: "Ba cậu muốn cậu luyện tập sao?"

      Chi Lương gật đầu cái.

      "Ông ấy kiểm tra cậu à?"

      Chi Lương lắc đầu cái.

      Tiểu Tuyết căn bản hiểu, tên khốn kia chỉ tiện tay mua cho cậu, sau đó dĩ nhiên quên béng chuyện này. Tiểu Tuyết nhìn giá tiền cuốn sách: hai nghìn tư, có thể chắc chắn suy đoán của mình .

      xác định đây chính là thiên tài, Newton là thá cái gì? Einstein là cái quỷ gì? Bọn họ lúc năm tuổi có thể làm toán nhân chia sao?

      Sau khi ăn cơm trưa ở vườn trẻ, các bạn đều bị dụ lên giường ngủ, Tiểu Tuyết nằm giường, lần nữa nhịn được mà cảm thán, cuộc sống của đứa con nít tốt, ăn xong rồi ngủ, ngủ dậy chơi, chơi mệt ăn, sau đó lại ngủ, Tiểu Tuyết chỉ sợ đời này hưởng an nhàn thành thói quen, sau đó lại nghĩ đến công việc giáo dục người bạn Chi Lương, sau khi lập ra kế hoạch, Tiểu Tuyết an tâm nhắm mắt tiến vào mộng đẹp.

      ——— ——————— ngủ trưa ——— ————————

      Đồng hồ sinh học của trẻ con luôn rất đúng, hai giờ chiều, Tiểu Tuyết thức dậy. Sau đó mặc quần áo, xếp hàng vệ sinh. Bắt đầu tiết học buổi chiều – nhạc. giáo đánh đàn Piano dạy bài hát, nhưng Tiểu Tuyết đối với bài hát hề có ấn tượng, nhớ lại kiếp trước hình như được học, bất quá các bạn đều biết chữ.

      Vì vậy Tiểu Tuyết trở thành người duy nhất có thể hát xong bài hát thiếu nhi, bị giáo cầu đơn ca lần thứ nhất, giọng của con nít tuy cao nhưng nghe vô cùng cảm động, huống chi Tiểu Tuyết ngũ đầy đủ, vì vậy giáo tiếp tục cầu đơn ca lần thứ 2, thứ 3. . . . . .

      Sau đó là tiết hoạt động ngoại khóa, Tiểu Tuyết biết điều thèm ra khỏi lớp, tuy nhiên bị đám bạn nữ vây xung quanh, suy nghĩ của trẻ con rất phong phú, cũng biết là mình nên cái gì, Tiểu Tuyết cảm thấy rất đau đầu, đột nhiên cảm thấy người bạn Chi Lương im lặng như vậy là rất ngoan, vì vậy tìm Chi Lương chơi. Các bạn nữ chỉ có “ngu ngốc” mới chơi cùng Chi Lương, đưa ra vô vàn những lí do bất mãn, ví dụ như "mẹ thể chơi chung với cậu ta." Hoặc là "mẹ chơi cùng Chi Lương ngu đần." hoặc có thể trực tiếp hơn "Tớ thích chơi với cậu ta." Thế nên đợi đám bạn nữ vẫy khăn mất thế giới mới có thể yên tĩnh.

      Tiểu Tuyết cảm thấy những lời vừa rồi rất quá đáng, mặc ai cũng có quyền được vô tâm, nhưng đây là vô tâm làm tổn thương người khác, nhớ lại kiếp trước cũng giống như những bạn kia, nội tâm đột nhiên trở nên rối rắm. Lấy ra đồ chơi xếp hình mẹ mang theo cho , muốn chơi đùa với Chi Lương, người bạn này vẫn ít như cũ, đồng ý cũng chẳng thèm cự tuyệt.
      Tiểu Tuyết đảo lộn tất cả các mảnh ghép hình gà trống lớn, biết cho dù có đơn giản thế nào, đối với đứa trẻ cũng là chuyện khó khăn, vì vậy giả bộ thể giải được. Chi Lương nhìn thấy Tiểu Tuyết xếp mãi cũng ra, cũng lao vào liều mạng cùng lắp ráp, chốc lát sau, con gà lớn xuất . Trong lúc lắp ghép, Tiểu Tuyết phát Chi Lương phải thông minh bình thường, tốc độ của cậu gần bằng với tốc độ trưởng thành của , trừ chuyện tay chân được linh hoạt, chắc chắn Chi Lương chính là thiên tài.

      Ai đó cho biết, đứa trẻ thông minh như thế này tại sao lại ai phát ?

      Hai người cùng nhau hợp lực, ghép thành gà trống lớn, nhà cửa, chim cánh cụt, chuột túi. . . . . . Tiểu Tuyết cảm thấy việc giáo dục người bạn Chi Lương nhanh chóng có tiến triển tốt.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :