1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

TIỂU THỊT TƯƠI CỦA NỮ VƯƠNG - TỤ TRẮC(96(3)/133)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      TIỂU THỊT TƯƠI CỦA NỮ VƯƠNG
      [​IMG]
      Tác Giả : Tụ Trắc
      Số chương : 133
      Thể loại : đại, tỷ đệ luyến, HE.
      Editor : Michellevn

      Văn án : (condadieu.wordpress.com)
      Văn án thứ nhất

      mạng , phụ nữ ba mươi như sói bốn mươi như hổ, còn đàn ông qua ba mươi nhìn chung là xuống dốc
      Vậy nên nữ lớn nam , kết hợp đúng chuẩn.
      Quách Trí, nữ,28 tuổi, có xe có nhà
      Alex, nam,20 tuổi, vẫn lông bông có chỗ cố định.
      Và nỗi trăn trở của Alex là, làm cách nào để cả đời luôn bên cạnh Quách Trí.

      Văn án thứ hai:
      Quách Trí: Mẹ nó. Xem mặt có khỉ gì hay! Còn bằng trở lại trường quay ngắm cơ bụng tiểu thịt tươi.
      Alex: Hửm? Ánh mắt của chị này khi nhìn tôi có chút…Thèm?
      Quách Trí: Đổi người đại diện, đổi hạng mục, đổi nhiếp ảnh gia!
      Alex: Nghe lời chị, tất cả nghe theo chị!
      Quách Trí: Ôi ôi, hôm nay mệt mỏi quá.
      Alex: Chị nằm yên hưởng thụ là được.
      Last edited: 16/8/20
      AELITA, Tôm Thỏ, linhdiep173 others thích bài này.

    2. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      Những bài cũ mất rồi à edit

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      Chương 1
      Edit : Michellevn

      " Mức lương hàng tháng của giờ là bao nhiêu ?"

      " Ừm, tạm được."

      " Có thể hơn vạn ?"

      " Tầm đó ."

      " Xe của là thanh toán lần hay là vay mua ?"

      " Thanh toán lần ."

      " Nhà ở thế nào ?"

      " Sao cơ ?"

      " Nhà ở là thanh toán lần, hay là vay mua ?"

      " Vay ."

      " Ò ....."

      ".........."

      " Nhà ở là ba mẹ đứng tên hay đứng tên ?"

      " Tự tôi mua, dĩ nhiên lá đứng tên tôi."

      " Ò, vậy ....."

      " Tôi ăn đủ rồi, thanh toán ." Quách Trí ngước mặt lên khỏi đống đồ ăn và cất tiếng gọi :" Phục vụ, thanh toán !"

      " Đừng vội chứ, tán gẫu thêm chút .... " Người đàn ông .

      Tán gẫu em !

      " Sáng mai tôi có việc, phải ngủ sớm chút. Phục vụ, nhanh lên !" Quách Trí từ chối thẳng thừng .

      Nhân viên phục vụ nhanh chóng đưa ra tờ hóa đơn , Quách Trí liếc mắt nhìn, bữa cơm hai người, tổng cộng hai trăm hai mươi tệ. Ồ, là đủ nhị mà !( Nhị còn có nghĩa là ngốc nghếch !"

      lấy ví tiền ra, đập lên bàn trăm mười tệ.

      " cần mời đâu, chúng ta AA . Tôi vội, trước đây ." Quách Trí xách túi lên, khẽ hất cằm nở nụ cười duyên dáng.

      rồi xoay người bước . Bờ lưng thẳng tắp, bước chân rộn ràng, khí chất đẹp trai như người đàn ông.

      Kéo cửa xe ra ngồi vào trong, Quách Trí thở ra hơi dài nhẫn nhịn, rút điện thoại di động ra gọi cú điện thoại.

      Bên kia nhanh chóng nhận máy :" Quách Trí hả ?"

      " Thanh Hạ !" Quách Trí rống vào trong điện thoại ," Ông đây muốn chửi người !Cái tiên sư nhà nó !"

      " ...........Lại xem mắt à ?"

      " , là tự tớ mang thịt ra chợ cân rồi lại cân !Người ta nhìn cân rồi trả giá với tớ !" Quách Trí nghiến răng.

      " Calmdown ." Bên kia .

      " Tớ phải bình tĩnh bình tĩnh ! Tớ bình tĩnh bình tĩnh !" Quách Trí nhắm mắt lại lẩm bẩm .

      " Lần này lại là chuyện gì thế ?" Bên kia hỏi," Lại hỏi thăm thu nhập tiền lương hả ?"

      " Chết tiệt ! Tớ cậu nghe, trước đó á, chỉ là hỏi thăm, hỏi thăm mà thôi ! Còn cái tên ngày hôm nay, quả thực là thẩm tra tớ luôn! Cả buổi tối đều xét hỏi về thu nhập của tớ !" chửi toáng lên, " ta nghĩ ta là ai vậy ! Mang theo bộ mặt đức hạnh để bố thí cho người xem mặt à !"

      " Bình tĩnh, bình tĩnh nào. Lần này lại là ai giới thiệu vậy ?"

      " Con của thông gia của người bạn của đồng nghiệp bạn học của mẹ tớ ."

      " Phụt !" Đầu dây điện thoại bên kia rất phúc hậu mà phì cười.

      " Cố !Thanh !Hạ !" Quách Trí nghiến răng nghiến lợi.

      Cố Thanh Hạ cười bảo :" OK, cười, cười. Loại người này cần để ý là được rồi. Nếu ta gọi điện thoại cho cậu từ chối thẳng luôn."

      ", tớ từ chối." Quách Trí ," Mà căn bản là tớ nghe máy ."

      " Thanh Hạ à,........... Tại sao trước giờ dì thúc giục cậu vậy ?" Quách Trí chống cái trán lên tay lái, bằng giọng chán chường." ràng là cậu và tớ lớn như nhau mà ! Tại sao mẹ tớ giống như nhất định ép tớ chết hay sao đó , đây là người thứ ba trong tháng này rồi! Xin cậu đó, chúng ta đổi mẹ nha !"

      " Thôi mà . Đừng buồn phiền nữa . Dự án chụp ảnh cho Tam Tần ngày mai vấn đề gì chứ ?" Cố Thanh Hạ lái câu chuyện sang hướng công việc .

      Nhắc tới chuyện công việc, Quách Trí quét hết buồn bực vừa rồi, ngẩng phắt đầu lên, phấn chấn tinh thần :" vấn đề, hôm nay tớ xác nhận rồi, nhân viên đều có thể thích hợp."

      " Vậy . Đừng để loại chuyện này làm phiền lòng, còn bằng ngày mai thỏa thích mà nhìn ngắm tám khối cơ bụng của các bé tiểu thịt tươi ." Cố Thanh Hạ cười bảo.

      Chuyện công việc giống như khiến cho Quách Trí đầy máu mà hồi sinh trở lại.

      " Đúng ! sai ! "

      ***

      Alex đợi cả nửa ngày, cuối cùng phòng tắm hết người rồi, cậu lao vọt vào tắm cái. Ngày mai cậu có công việc, nhất định phải mát mẻ sảng khoái mới được.

      Thanh niên tắm rửa mau lẹ, mười phút là ra ngoài, quấn khăn tắm, vắt khăn mặt vai, mái tóc ướt sũng ra rồi. Chân dài, vóc người cao lớn, vai rộng eo hẹp, thân trần trụi, người vẫn còn đọng lại những bọt nước, chảy dọc theo các đường cong cơ bắp.

      Hai làm thêm mới trở về mặt đỏ hồng len lén nhìn . Cậu ngang qua họ rồi thẳng về phòng mình.

      Nghe tiếng các ở sau lưng :" Wow...... là giống người mẫu....."

      Vô nghĩa ! Khóe miệng Alex co rút, gì mà gọi là giống chứ, cậu vốn dĩ chính là người mẫu !

      Về đến phòng, người ở giường phía với cậu :" Nãy giờ điện thoại mày kêu suốt ."

      Alex moi điện thoại ra, ngồi xuống giường. Thời gian lần tắm, ông ba cậu gọi bốn cuộc điện thoại. Cậu gọi lại.

      " Alex, ba? Gọi con hả ?"

      " Mày làm gì mà mãi nghe máy thế hả ?" Giọng ôn bố kiên nhẫn.

      " tắm ." Alex

      " Lúc trước phải là mua cho em mày cái máy tính mới hay sao, chừng nào mua đây ?"

      Alex nghĩ chút rồi :" Chờ chút nữa , con có món tiền vẫn chưa lấy được."

      " Em mày chịu được rồi. Nửa tháng nữa là được nghỉ hè rồi, nó sốt ruột chơi game nữa. Cái cũ kia của nó chơi được, thẻ game cũ. Nó rất bực tức. Mày nhanh chút được ?"

      Alex yên lặng chốc lát rồi bảo:" Con tìm cách...."

      " Vậy mày nhanh chút . Mày cứ mua luôn mạng là được, kêu giao hàng đến nhà . Mà nhớ là cái mà chúng ta xem rồi ấy. Là cái loại ...."

      Tắt điện thoại, Alex lên mạng tra tìm, loại đó tồi, được xưng là chơi game cực đỉnh. Dĩ nhiên, giá cả cũng tệ, năm chữ số .

      Cậu nhẩm tính số tiền trong thẻ của mình, và cả số tiền trong ví. Sau lúc yên lặng đứng lên, bám lấy thanh chắn giường về và hỏi :" Đại Vĩ, có thể cho em mượn ít tiền được ?"

      Đại Vĩ nghiêng đầu liếc cậu :" Lại hỏi tiền mày à ?"

      " Em trai em nóng lòng muốn đổi cái máy tính mới.... " Alex có chút bất bất lực.

      "Em trai cái rắm ! Mày thực coi nó là em sao ? Mày ngốc à ?" Đại Vĩ mắng cậu." hiểu mày nghĩ thế nào nữa !"

      " Lấy được tiền từ nhà K bên kia, em trả liền." Alex nghiêm túc bảo.

      Đại Vĩ bó tay nhìn cậu :" Muốn nhiêu ?"

      " Năm ngàn ." (~15 triệu VND)

      Đại Vĩ thở dài, lấy điện thoại ra chuyển cho cậu năm ngàn.

      " Cảm ơn ." Alex xác nhận tiền vào.

      Đại Vĩ chợt nhớ ra :" Mày chưa lấy tiền nhà K sao ? Món nào vậy ?"

      " Cái món hồi tháng tư."

      " Có chuyện gì à ?"

      " Em cũng biết ."

      " Biên tập là ai ?"

      " Lưu Thiền Nguyệt ."

      "..........."

      "Sao vậy ?" Alex nhận ra bất thường.

      " Chậc, cái bà đó ....." Đại Vĩ chép chép miệng," Có thể là cố ý kìm mày rồi."

      " Em đắc tội ta mà?" Alex có hơi mờ mịt," thể nào ?"

      Đại Vĩ cười nhạo, nhô người ra khỏi giường:" Đồ đần ! phải là đắc tội, có thể là ta muốn đè mày?"

      " Hả ?"

      " Tao mày này, cái bà đó..... Hơn ba mươi rồi, ly dị, độc thân, còn sắc nữa ." ta cười, " Bân Tử, Tiểu Hoa, Trương Phong ...... Trương phong cậu còn nhớ ?Tuần trước nữa tụi mình cùng chơi Banana, đóa hoa sen lưng kia ..... Ba tên đó, đều ngủ với họ Lưu kia rồi."

      " Em fuck ............" Alex cũng cười," phải chứ ....."

      " Tao cho mày biết, bà đó chắc chắn là nhăm nhemày rồi!" Đại Vĩ xong đánh giá Alex. Đều là người mẫu, dáng dấp mọi người đều có, nhưng khuôn mặt vẫn khác biệt rất nhiều.

      Diện mạo Alex rất đẹp. đường, vì cậu mà cả đám con cứ quay đầu lại liên tục. Gương mặt này là của thế giới đó !

      " Này , này !" Đại Vĩ nhíu mày, " Giờ mày tính thế nào, Lưu Thiền Nguyệt ấy ?"

      " Ngủ ngủ thôi ." Alex thay đổi sắc mặt." Đàn ông chúng ta cũng chẳng mất mát gì ."

      " ...... Đệt, mày vậy mà có chút ... khẩu vị nặng nha ." Đại Vĩ khen ngợi .

      Lưu Thiền Nguyệt tuổi lớn là chuyện, quan trọng là ta còn hơi béo ! Tuy rằng cũng phải là béo lắm, nhưng cách quần áo vẫn có thể nhìn ra, là cái kiểu nhéo cái lưng có thể nhéo ra vốc thịt.

      Phụ nữ qua tuổi ba mươi, nếu mà gầy, vẫn có thể nhìn được. Chứ mà béo, lập tức tăng liền năm sáu tuổi. Chỉ nhìn mặt, Alex có thể quan tâm mà gọi ta là dì.

      Quay về giường mình, Alex mở điện thoại di động lên, từ mạng mua bộ máy tính mà trong nhà chỉ định, ghi luôn địa chỉở nhà. Mua xong rồi gửi tin nhắn cho bố cậu, là cậu mua xong rồi, kêu ông ta chú ý nhận hàng. Bố cậu chỉ nhắn trả lời chữ " Được." Đến câu cảm ơn cũng có.

      Alex quăng điện thoại lên gối, xoa xoa mặt.

      Đại Vĩ hiểu cậu nghĩ thế nào. Cậu cũng muốn giải thích.

      Họ đòi tiền cậu, nếu cậu cho, lần sau về nhà, có thể ngay cả cửa cũng mở cho cậu. Như lần cậu tốt nghiệp cấp ba, từ ký túc xá trở về nhà, người đàn bà đó mở cửa cho cậu.

      Cậu ràng nghe thấy giọng bố cậu ở bên trong, nhưng người đàn bà đó lại bố cậu ở nhà, kêu cậu đến nhà mẹ cậu. Còn " có lòng " mà nhét qua khe cửa năm mươi đồng, kêu cậu " nhanh chút " . Bố cậu trốn trong nhà lặng lặng hé răng.

      Vì cái nhà này có em trai cậu rồi. Thằng nhóc con vợ trước là cậu đây, tồn tại là tất yếu.

      Mà nhà mẹ của cậu, cũng vừa sinh em . Còn thêm thằng con riêng của ông chồng giờ nữa. Nào có chỗ cho cậu đặt chân chứ ?

      Cậu nhóc mười tám tuổi, đứng trước cánh cửa đóng kín của nhà mình, nước mắt lưng tròng. Cậu rất muốn có khí phách mà lấy năm mươi đồng kia, thế nhưng người cậu lại chẳng có tiền.

      Cuối cùng cậu vẫn cầm năm mươi đồng đó, xe bus đến chỗ bạn học. Tá túc hôm, hôm sau thức dậy liền phát rầu sau này nên làm thế nào, nghĩ rồi ra cửa, ra ngoài chút, tìm xem có chỗ nào tuyển người .

      Cha mẹ của bạn học rất tốt, biết chuyện nhà cậu đều thổn thức ngừng, hỏi cậu sau này có tính toán gì . Cậu nào có tính toán gì, chỉ nghĩ nhanh chóng ra đường tìm công việc, cho dù là bưng bê chén bát cũng được, cứ đói chết là được!

      Nào ngờ mẹ của bạn học sau khi nghe xong liền tỉ mỉ quan sát đánh giá cậu, đột nhiên lấy tay huých huých ông chồng nhà mình và :" Này, ông xem, dáng dấp thằng bé này nhìn rất được, ông giới thiệu cho thằng cháu bên ngoại nhà tôi thế nào ?"

      họ của bạn học là diễn viên, giờ phiêu bạt ở phía Bắc Đế Đô. Mẹ của bạn học cảm thấy, diện mạo thằng bé tốt như vậy, thay vì bưng bê chén đĩa hoặc bán sức lao động tốt hơn là đến thành phố lớn như cháu bên ngoại của bà ấy. Thằng bé này trông còn đẹp hơn thằng cháu ngoại của bà rất nhiều, biết đâu có thể thành ngôi sao lớn sao ?

      Khi Alex mông lung mờ mịt, sáng kiến của bố mẹ bạn học giống như chỉ ra cho cậu phương hướng.

      Cậu tìm mẹ mình, mẹ cậu sau khi nghe xong, thở dài rồi cho cậu hai ngàn đồng.

      Cậu đến cơ quan của bố cậu, ba cậu hết cách, cho cậu ngàn đồng.

      Trước khi , cha mẹ của bạn học cứng rắn nhét cho cậu năm trăm đồng.

      Chàng trai mười tám tuổi cất ba ngàn năm trăm đồng, nắm trong tay cách thức liên lạc với họ của bạn học, đỏ mắt bước lên tàu hỏa về phương bắc.

      Tàu hỏa về phía bắc, phương hướng ràng chính xác.

      Cuộc đời của Alex, lại mênh mông mịt mù.
      Last edited: 16/8/20
      linhdiep17, Hale205, 19008 others thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      @A fang Ừ, chẳng thấy đâu nữa, giờ phải đăng lại từ đầu :'(
      linhdiep17, Chris_LuuA fang thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      Chương 2
      Edit : Michellevn

      Alex đến Đế Đô , tìm được họ của bạn học. Lúc đầu theo ta làm diễn viên quần chúng, ngày có thể được tám mươi đến trăm đồng, kiếm được miếng cơm ăn.

      Dáng dấp diện mạo của cậu tốt, miệng lưỡi cũng ngọt ngào, lại biết luồn cúi và hòa đồng với mọi người.

      có người với cậu:" Cậu có kỹ năng diễn xuất, chưa hề trải qua đào tạo gì, có lăn lộn thế nào cũng chẳng tìm được lối ra. Nhìn dáng người cậu tệ, chi bằng làm người mẫu tốt hơn." Rồi cho cậu số điện thoại của người đại diện, cậu gọi điện thoại tới, phỏng vấn lúc. Cũng chưa có hợp đồng chính thức, chỉ là thỏa thuận qua loa, liền xem như có người đại diện của mình.

      Chỉ là người đại diện này cũng mấy tin cậy, lúc làm lúc , cứ lăn lộn như vậy, vẫn có thể gắng gượng mà sống sót ở Đế Đô.

      thực tế, cậu có ngoại hình tốt, qua lại còn có phần hơn cảĐại Vĩ. Đại Vĩ dáng người cũng tệ, nhưng vẻ đẹp đủ .

      Vào mùa xuân, cậu và Đại Vĩ cùng catwAlexk. Thời tiết xuân hàn ở Đế Đô se lạnh, luồng khí lạnh thổi tới, mới thay cái áo mỏng vào phải trùm cái áo khoác lên ngay. Họ trình diễn đồ lót, còn chờở phòng ngoài. Trời rất lạnh, đám soái ca cơ bắp, chỉ mặc cái quần , tới lui sàn chữ T. Trình diễn xong lạnh cóng đến nước mũi cũng chảy ra.

      Vội vã ra phía sau mặc quần áo vào, biết tên đần nào lấy áo khoác của Đại Vĩ rồi, đểĐại Vĩ đông lạnh luôn, Alex banh áo khoác ra, với cậu ta :" Qua đây chen chúc nè ."

      Đại Vĩ cũng bỏ qua luôn ngượng ngùng, hai chàng trai bán khỏa thân, làn da dán làn da, quấn trong cái áo khoác, chờ đợt trình diễn tiếp theo.

      Mối quan hệ bạn bè cứ như vậy mà được gắn kết.

      Vào thời điểm đó, Alex vẫn còn kiếm được kha khá, trong tay cũng có chút tiền, còn cùng người khác thuê chung căn hộ ba phòng ngủ.

      Vấn đề chính là, sau khi cậu lăn lộn ở Đế Đô hơn năm, cậu về nhà hai lần. Hai lần về này, lúc trở lại, cậu rơi vào tình trạng lưu lạc tìm tới Đại Vĩ cùng sống ở tầng hầm.

      Tiền đều bịở nhà giữ lại hết.

      Alex nhắm mắt lại.

      Đại Vĩ thể hiểu được cậu, nởi vì cậu có gia đình phải trở về.

      Nhưng ba cậu và người đàn bà kia, chịu để cậu vào nhà, chịu để cậu sống trong nhà, chỉ là vì cậu mang theo túi lớn túi mua từ Đế Đô xách về nhà. Bởi vì cậu để lại tiền cho họ. Nhiều năm như vậy, lần đầu tiền người đàn bà kia mỉm cười khen cậu, khen rằng cậu có tiến bộ rồi.

      Cái giá của " tiến bộ", chính là cha cậu đích thân ra mặt, về cơ bản lấy hết số tiền trong tay cậu.

      Họ quan tâm cậu hết tiền rồi lúc trở lại Đế Đô sinh sống thế nào, họ cho rằng kiểu gì cậu vẫn có thể kiếm được.

      Cậu thể gánh nổi tiền thuê nhà chung của căn hộ ba phòng nữa, nhớ ra Đại Vĩ quen hồi Tết là sống ở tầng hầm, nghe là rất rẻ. Cậu lập tức gọi điện thoại cho ta, đúng lúc chỗ của cậu ta còn giường tầng trống. Cậu liền xách ba lô đến sống cùng. Nguyên dãy tầng hầm này, chỉ có nhà vệ sinh, gian tắm vòi sen. Lúc tắm rửa mọi người phải xếp hàng, đặt chậu ở cửa, xếp thay cho người. Thường xuyên vẫn có người lén đổi ví trí chậu, cãi nhau đánh nhau là chuyện thường thấy.

      u lạnh lẽo và ẩm ướt . Chỉ được mỗi cái là giá rẻ.

      Đại Vĩ hỏi cậu sao lại rơi vào nghèo túng. Cậu bèn kể chuyện trong nhà, Đại Vĩ tức giận đến nỗi lấy tay chọt đầu cậu.

      " như vậy rồi còn về làm mẹ gì ?" ta chỉ tức rèn sắt thành thép.

      [1] Gốc là 恨铁不成钢 : có kỳ vọng với người, mong người đó trở nên tốt hơn nhưng thành.

      Alex chỉ yên lặng hút thuốc.

      Đại Vĩ hiểu, bởi vì nơi đó có thể là chốn cho cậu quay về.

      Nếu cậu đưa tiền cho họ, đến cửa họ cũng chẳng thèm mở cho cậu, ngay cả chốn về cậu cũng chẳng còn nữa.

      người trôi dạt bên ngoài, nếu đến cả nơi để quay về cũng có, trong lòng hoảng loạn.

      Đêm khuya, Đại Vĩ dậy vệ sinh, lúc về trông thấy Alex cởi trần ngủ lay cậu dậy.

      " Dậy, dậy ! Mặc áo vào ! mày bao nhiêu lần rồi, sống ở tầng hầm là được cởi trần ngủ, mấy tháng thôi là mày đau nhức bả vai và thắt lưng liền !" Đại Vĩ ," Mày biết ghê gớm thế nào đâu !"

      Alex mơ màng bò dậy, tròng lên người cái áo thun bó sát, rồi lại nằm xuống, nhưng lại buồn ngủ nữa. Đại Vĩ cũng vậy.

      Hai người liền chuyện trò qua lại.

      " Ngày mai có hoạt động à ?"

      " Ờ."

      " Nhà ai vậy ?"

      " Vẫn là nhà K."

      " Vẫn Lưu Thiền Nguyệt hả ?"

      " , biên tập khác. Có thể là gặp rồi, nàng tomboy. Họ gì nhỉ, họ Cố hay họ Cung gì đó ?"

      Đại Vĩ suy nghĩ chút rồi bảo :" Phải họ Quách ?"

      " Ò, họ Quách ! Đúng rồi, hình như thấy gọi là Quách Trí." Alex , " ta thế nào ? Có ghê gớm ?"

      " Ghê gớm hay ..... thế nào nhỉ ....." Đại Vĩ ,"Mày làm tốt sao. ta đối với công việc vô cùng tích cực. Mày đừng có mà dùng mánh lới lười biếng, cũng được đến muộn, sáng mai sớm chút, ta rất ghét người đúng giờ. Mày mà đến muộn ta chửi liền. ta chửi người cũng ghê gớm lắm ! Lần trước Michael lau dầu người mẫu, bị ta chỉ mũi chửi cho trận."

      " Ghê dữ vậy à ?" Alex có hơi lo lắng. Michael là nhiếp ảnh gia có chút nổi tiếng trong ngành, cũng có chút cà vị(*)

      (*) Cà vị (咖位): danh từ của ngành giải trí, là vị trí trong ngành giải trí. Cà vị càng cao, mức độảnh hưởng càng lớn, mức lương càng cao.

      " Nhưng sao đâu, mày chỉ cần làm việc nghiêm túc là được rồi. ta tốt hơn Lưu Thiền Nguyệt rất nhiều. ta bao giờ kéo dài việc thanh toán, miễn là vượt qua đánh giá, ta ký phiếu kết toán liền, lập tức có thể sang bên tài vụ lấy tiền ngay, bao giờ trì hoãn."

      " Vậy còn được đó ."

      " Nhưng nhất thiết mày được cười đùa cợt nhả với ta trong lúc làm việc, mày nhớ kỹ đấy. Lúc nghỉ ngơi sao cả. Nếu ta hô " bắt đầu công việc ", mày phải lập tức tiến vào trạng thái tốt nhất. Mày mà làm tốt mọi chuyện đều tốt, chứ mày làm tốt cứ chờ mà ăn quả đắng ."

      " Ò ........." Alex trong bóng tối," Hiểu rồi ..."

      Con người Alex, ngoài cao to đẹp trai ra, còn có ưu điểm lớn nhất, chính là nghe người khác khuyên bảo.

      Đại Vĩ bảo cậu được đến muộn, cậu liền thức dậy sớm chút, rồi vội vã tới đó sớm. Lúc tới Studio, phát cậu vẫn chưa phải là người sớm nhất, Quách Trí tới đó rồi.

      Mái tóc dài được cột thành hai chùm phía sau đầu, áo ngắn tay lỡ, tay áo còn săn đến khuỷu tay . Trông như cậu bé đẹp trai. Làn da rất mịn màng, cũng nhìn ra được bao nhiêu tuổi. Nhưng có thể là biên tập từng trải, còn quá trẻ nữa.

      Alex liền vô cùng lễ phép mà cất tiếng chào giống như học sinh tiểu học :" Em chào chị Quách ."

      Quách Trí ngẩng lên, hơi có vẻ ngạc nhiên.

      Cậu trai trông rất đẹp, đường nét khuôn mặt sắc nét, lông mày dày dặn, nhưng lại quá thô, khuôn mặt thanh tú, nhưng có dáng dấp cao to, các đường cơ bắp có thể nhìn thấy qua chiếc áo thun bó sát người, mất khí chất của cậu trai.

      Chỉ là khí chất có chút sa sút, rạng rỡ lắm. Nhưng dường như lại có hương vị khác.

      " Chào !" Quách Trí trả lời cách hắng hái. Cúi đầu lật lật tài liệu trong tay, xác nhận chút rồi :" Alex phải ? Đến sớm đấy !"

      " Ăn sáng chưa ? Kia có đồ ăn sáng kìa !" chỉ chỉ .

      Quả là Alex vẫn chưa ăn sáng. Cậu sợ đến trễ, bị mắng. giờ cậu gánh nợ, vô cùng thiếu tiền, nhất định phải chăm chỉ làm việc.

      Cậu nhìn theo tay chỉ, thấy túi lớn bàn, có đến cả chục tô cháo đóng nắp, còn có cả ụ trứng trà gì gì đó. Lúc này có ai khác, chỉ có thể là Quách Trí mua. đúng như những gì Đại Vĩ , là người rất tốt bụng.

      Cậu cảm ơn rồi ngồi xuống ăn.

      Quách Trí lật tài liệu trong tay, lại liếc nhìn cậu trai yên lặng ăn sáng ở bên kia.

      Người đại diện quỷ gì thế này, gửi cái loại ảnh gì trong tài liệu vậy ? Nếu lúc đó mà trông thấy người tuyệt đối chọn cậu làm phông nền.Lần này là chụp chân dung nhóm, nhân vật chính là nam nữ, phía sau là mấy chàng trai làm cảnh nền . Alex chính là trong mấy người làm cảnh nền.

      Nhân vật chính Quách Trí đích thân chọn lúc phỏng vấn.Mấy người làm cảnh nền chỉ chọn thông qua hình ảnh. Nào biết được trong cảnh nền lại có vẻ đẹp làm người ta kinh ngạc như vậy. giờQuách Trí có chút lo lắng , chút nữa liệu chàng trai này có thể chiếm hết spotlight hay .

      Đồng thời lại nghĩ tới người đại diện kia của cậu đúng là quái lạ, người đại diện nhà người ta đều chọn ra những bức ảnh đẹp nhất của con nhà mình rồi mới gửi , còn người đại diện này của cậu lại lấy đại tấm hình quỷ như vậy! Là thợ chụp sao ? Nghiệp dư à ?

      Cũng chẳng có nhiều thời gian để nghĩ linh tinh nữa, người trong tổ dự án lục tục tới. Về cơ bản các người mẫu đều từng hợp tác, đều biết tính tình của Quách Trí, ai dám đến muộn. Người đến muộn nhất vừa đặt chân bước vào phòng chụp ảnh, còn len lén quệt mồ hôi lạnh.

      Thế là liền bắt đầu.

      Trang điểm, thay quần áo, bố trí ánh sáng, mọi người đều nhanh chóng tiến vào trạng thái công việc. Nhiếp ảnh gia chụp mấy kiểu, rồi ngoắc ngoắc tay với Quách Trí. Quách Trí qua, ta đưa máy ảnh cho xem. Quả nhiên đúng nhưQuách Trí lo lắng, Alex chiếm hết spotlight rồi.

      Nếu chụp đơn lẻ mấy nhưng nếu là cả nhóm, cậu cùng mấy người nền đứng phía sau nam nữ chính, giá trị nhan sắc liền vượt trội hẳn. Toàn bộ hình ảnh đều mất cảm giác cân bằng.

      Quách Trí và nhiếp ảnh thầm thảo luận với nhau. Lúc này, mọi người đều biết điều mà gây ra tiếng động, chỉ có thể nghe thấy tiếng rì rầm của hai người này, nhưng lại họ gì .

      Hai người được mấy câu, cùng ngước lên nhìn nhìn Alex, rồi lại cúi xuống thầm tiếp.

      Alex rất căng thẳng, sợ là vừa rồi mình pose đúng, boss hài lòng. Cậu mang nợ, lại sắp phải trả tiền thuê phòng, lúc này công việc thể xảy ra sai sót được.

      Hai người kia cuối cùng cũng thảo luận xong, Quách Trí ngẩng lên gọi :" Alex, cậu lại đây chút."

      Alex hết sức căng thẳng mà bước qua, khuôn mặt khôi ngô thể lo lắng.

      Quách Trí lại bảo stylit:" Đưa cậu ta thay quần áo." lại dặn lượt.

      Alex mơ hồ theo stylit thay quần áo, lúc trở lại, Quách Trí liền đưa cậu từ trong đám phông nền lên phía trước. Nhân vật chính phối hợp nam nữ biến thành hai nam nữ. Alex cũng hỏi nhiều, rất ngoan ngoãn, nhiếp ảnh bảo cậu làm thế nào cậu làm thế đó, vô cùng nghe lời.

      Quách Trí thích kiểu giai biết nghe lời thế này.

      Chụp mấy kiểu sau đó, nhiếp ảnh cũng thấy rất hài lòng, đưa qua cho Quách Trí xem.

      Trong bức ảnh, phía sau đều là giai đẹp, xuất sắc nhất chính là hai cậu giai đứng hai bên nữ chính. Người mẫu nữở chính giữa mỉm cười tự tin nhìn vào máy chụp ảnh, tay chống dưới cằm. Sản phẩm được đeo cổ tay mảnh khảnh của ấy, hết sức nổi bật, hiệu quả tốt hơn mong đợi.

      Chỉ cần phải cậu làm sai là tốt rồi, Alex nhõm thở hơi dài.

      Chụp đến giữa trưa, kế hoạch là buổi chiều chụp tiếp với tổ, ngày mai có tổ ngoài trời. Buổi trưa dùng bữa ăn công việc ngay tại studio này, gọi cơm hộp bên ngoài.

      Alex ăn xong cơm hộp, nhai thanh kẹo cao su, nghe ngóng chút rồi vội vàng đến phòng khác trong studio để tìm Lâm Thiền Nguyệt.

      Cậu gọi điện cho tài vụ nhà K, hỏi món tiền kia của cậu chừng nào thanh toán, tài vụ tìm kiếm hồi, rồi trả lời bằng giọng rất kiên nhẫn :" Cậu tìm biên tập , phiếu thanh toán vẫn chưa đến tài vụ đâu, tôi sao mà thanh toán cho cậu được chứ ?"

      Đại Vĩ sai mà, thực bị giữ lại ở chỗLâm Thiền Nguyệt !
      Hale205, 1900, nhoxbina8 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :