1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tiếu Y Khuynh Thành - Dạ Nhược Ly (5) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Tiếu Y Khuynh Thành

      Tác giả: Dạ Nhược Ly

      Thể loại: Xuyên , giang hồ, 1x2 , nữ cường vs nam cường.

      Nguồn: Sáng tác

      Số chương:

      Lịch poss: Tuỳ thời gian.

      Nhân vật: Bạch Nhã Nhi tự Y Y. Long Ngạo Thiên. Hiên Viên Tuyệt.​


      Giới thiệu.

      Dược Môn, có thể môn phái y thuật danh chấn giang hồ. Nghe là do là do Môn chủ Trịnh Huy Nam sáng lập 10 năm trước. Bệnh tật hoặc người sắp chết chỉ cần môn chủ ra tay đều hảo. Chỉ cần ngươi đủ điều kiện để Dược Môn ra tay.

      Sao? Ngươi chữa bệnh cũng cần điều kiện à? phải là chỉ cần đến Dược Môn cầu Y thôi sao? Đương nhien đơn giản như vậy, quy định của Dược Môn.

      : người giàu có giá của người giàu, có người bệnh đó chỉ cần tốn lượng tiền thuốc nhưng lại có người phải trả cả vạn lượng. Vì sao? Nghèo giàu khác nhau.

      Hai: ba loại người trị. Đê tiện, xảo trá, thâm độc. Vì sao ư? Đơn giản bởi vì ta ghét.

      Ba: ta thích ta trị, ta muốn có đem tượng bằng vàng đến ta cũng trị. Đúng vậy tuỳ tâm trạng ta. Các ngươi muốn hỏi ta là ai? Trịnh Huy Nam Môn chủ sao? Đương nhiên phải, bởi vì ta là sư phụ .

      Ngươi hỏi ta bao nhiêu tuổi sao? Nếu tính tuổi thân thể này ta vừa tròn 16. Vì sao là thân thể này ư? Bởi vì ta chỉ là tá thi hoàn hồn thôi. Ta vốn là thánh nhân của giới tu chân ta dùng đan nhập đạo chỉ mất thời gian 300 năm.

      Trong 300 năm ta tu luyện lập nên Dược Cung là trong 3 thế lực lớn nhất tu chân giới với tính cách của ta đắc tội vô số người, nhưng ai dám làm gì ta? Ta là đan vũ song tu dưới thánh cấp ta là vô địch. Nhưng ta chỉ dùng 300 năm thời gian nhập thánh làm mọi người ghen tị.

      Nhất là các thánh nhân khác họ dùng vạn năm có người còn đến mười vạn năm mới nhập thánh đương nhiên nhìn ta vừa mắt. Nhưng vậy sao? Liên quan gì đến ta, ai biểu họ vô dụng cố gắng còn oán trách người khác ta khinh. Và ta khinh , có lần có 3 vị thánh nhân chướng mắt ta đến gây chuyện sau đó ta nổi giận phát đập cho bọn họ thành đầu heo bò lê ra Dược Cung.

      Chuyện đó chấn động giới tu chân, ta thánh nhân vừa nhập thánh vs ba mà còn đánh bọn họ thành đầu heo. Thế là các thánh nhân khác kéo tới oánh hội đồng. Đê tiện, ta ghét nhất cho nên đến giờ ta ghét nhất loại đe tiện này.

      Ta xuống giọng van xin sao? Chết cười . Ta đương nhiên gặp đánh gặp hai đánh luôn đôi. Thế rồi cả đám đánh lại ta, đám thánh nhân xảo trá hiểm thâm độc kia hợp lại ra sát lệnh ta là công địch của toàn giới tu chân.

      Hừ! đám đáng ghét muốn giết ta sao? Đâu dễ dàng như vậy! Ta là ai chứ. trận đồ sát diễn ra, người hứng chịu nhiều nhất chính là hàng vạn đệ tử Dược Cung. Có người đầu hàng có người bỏ trốn vì sợ hãi. Nhưng đến phúc cuối cùng hai vij đệ tử thân truyền vì bảo vệ ta mà đều bỏ mình, ta cả đời chỉ chìm trong đạo mà hề quan tâm bọn , có lẽ ta nợ họ.

      Ta dùng tinh thần lực bảo trụ linh hồn bọn họ mở ra thời chi môn đưa họ đến thế giới khác. Ta thêu đốt năng lượng đồ sát tất cả người tu chân giới ta nhìn thấy, đến lúc cuối cùng ta bạo thể để giết chết bọn đê tiện kia. Rồi dùng linh hồn còn sót lại vượt qua thời chi môn đến nơi có linh hồn của họ. Lúc mở mắt ra vào thân xát khất cái vì đói mà mới qua đời.

      Lay lất vài năm sau đó nhận người đệ tử đầu tiên ở thế giới này chính là Trịnh Huy Nam. Nhưng thân thể này cần thời gian để điều dưỡng và tu luyện. tại thời gian vừa khớp, với võ công tại của nàng lại gian hồ chỉ là chuyện giỡn chơi thôi. Vậy thôi, tìm hai đồ đệ quý của nàng.

      Câu chuyện chính thức bắt đầu, nhân vật chính của chúng ta quẩy tưng giang hồ, xáo trộn hậu cung, trừ gian diệt ác với dung mạo thiên tiên võ công xuất chúng đem đến biết bao nhiêu phiền toái, liệu nàng có tìm được người nàng muốn tìm hay ? Và thân phận hai vị đệ tử này là gì? Mời các bạn tìm câu trả lời trong bộ truyện nhé!

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 1

      Trịnh Huy Nam nhìn bức thư trong tay mà ngẩn người, sư phụ muốn hành tẩu giang hồ liền để lại bức thư câu mới đúng. , đừng tìm! . Tiểu sư phụ của vừa dễ thương lại xinh đẹp như vậy lỡ gặp phải sắc lang biết làm sao? Dù sao người đáng như vậy mà.

      Trịnh môn chủ lo lắng đứng ngồi yên nhưng dám cho người tìm nên càng ngày càng phiền muộn mà ngồi trong thư phòng tự kỷ. Nhưng Trịnh môn chủ quên mất sư phụ của y là người đáng sợ thế nào, y chỉnh người thôi làm sao bị người khác làm hại chứ.

      Người mà Trịnh môn chủ lo lắng đến phát sốt ung dung mà nhàn nhã bộ quan đạo. rời Dược Môn được nửa tháng nàng vẫn vội vã cũng có mục tiêu muốn đến nên cứ chậm rãi mà từ từ lên đường thôi.

      tiểu nương dung mạo xinh xắn mình nên cũng gặp chút phiền toái đáng kể, đối với nàng đúng là đến đáng kể. Ví dụ như mấy ngày trước . đường gặp phải sơn tặc, đầu lĩnh sơn tặc gặp nương xinh đẹp như vậy tất nhiên bỏ qua.

      Bắt nàng về sơn trại muốn nàng làm áp trại phu nhân, nàng rất là ngoan ngoản theo về sơn trại, cũng rất là ngoan ngoản nghe lời thuận tiện bỏ chút thuốc sổ cực mạnh làm cả sơn trại trăm mấy chục người tranh nhau 4 cái nhà xí mà phải đánh trận người sống ta chết.

      Rốt cuộc 3 ngày sau ngay cả ngón tay chúng cũng nhấc nỗi, đành phải tự chuộc thân giao ra hết tất cả của cải tài sản cướp đuợc cho nàng. Nhưng mà bi thảm nhất là sau đó đám quan binh ập đến bắt trọn ổ bọn sơn tặc.

      Nàng lại nhàn nhã ở bên kiểm kê, còn nhàng " bên giao tiền bên giao người" quan tri phủ tưởng rằng khi hốt được phát tài trận ai dè cả cọng lông cũng thấy chứ đừng kho tàng, đành ngậm ngùi móc tiền túi trả tiền thưởng cho nàng.

      Nàng tiền đen trắng hai bên đều ăn, nàng phúc hậu, vấn đề chẳng phải giàu nhất chính là quốc khố sao? Nàng chỉ là nhận tiền thưởng bắt người đâu có bao nhiêu chứ, là công sức của nàng bỏ ra ah.

      Bọn sơn tặc khóc ra nước mắt hỏi nàng, Còn tiền bất lương sao ? nàng thay trời hành đạo. Nhưng ra bọn ta toàn cướp của người giàu cùng người nghèo có quan hệ gì nhau chứ? Dù sao các ngươi bị bắt tiền xung công quỷ hoặc vào túi bọn tham ô mà thôi, ta lấy là tích phúc cho các ngươi nếu các ngươi chết ta đốt giấy tiền xuống cho các ngươi lúc đó chẳng phải các ngươi lại giàu to rồi sao?

      Nàng bộ dạng ta là người tốt làm bọn sơn tặc chịu nổi trợn trắng mắt, nàng đây là trắng trợn cướp của mà. Mắt bị mù rồi tổ tông 3 đời nhà thất đức mới gặp được nàng ah. Nếu sau này còn sống tuyệt đối bao giờ trêu chọc tiểu nương. Quá đáng sợ mà.

      Cho nên mới đối với nàng là chuyện đáng nhắc đến. Chẳng phải chỉ tiện tay dọn dẹp ổ sơn tặc thôi sao? Với lại thuận tay kiếm chút tiền thưởng làm lộ phí thôi mà. Nên nàng hề để ý đến chỉ thoải mái tiếp tục cuộc hành trình thôi.

      Y Y nhìn nhìn sắc trời thấy sắp tối xem ra tối nay phải ở ngoài trời rồi. Nhưng cũng vội, dù sao đối với nàng ở đâu cũng như nhau thôi. Nàng để ý lắm. thêm chút đến bên dòng suối mới dừng lại nghỉ ngơi qua đêm.

      Tìm ít củi đốt lửa sau đó lấy tấm thảm lông trải kế bên, rồi lại lấy ít trái cây ra ăn thay bữa tối. Mới ăn được chút có tiếng bước chân truyền đến, với võ công của nàng phát từ nãy nhưng vẫn bất động xem như biết. Đến lúc bọn họ xuất nàng vẫn bình tĩnh như thường mà quét mắt nhìn người mới đến.


      Hiên Viên Tuyệt cũng thầm quan sát tiểu nương bình tĩnh đối diện, chỉ thấy vẻ trấn định tự nhiên hợp tuổi tác, hề kinh ngạc khi thấy bọn họ đến, chỉ nhàn nhạt nhìn rồi tiếp tục ăn trái cây.

      Y Y chỉ liếc nhìn người mới đến rồi dời mắt để ý đến. Bọn họ có 4 người y phục tầm thường tuy đều tối màu nhưng chất liệu là thượng đẳng, khí chất cũng đặc biệt lúc nãy họ là dùng khinh công mà đến võ công cũng tệ, nhưng liên quan đến nàng.

      "Thứ cho bọn tại hạ mạo phạm quấy rầy nương, chỉ là có việc gấp lỡ đường nhìn thấy có lửa mới tiến đến, xin lượng thứ" Hiên Viên Tuyệt lễ độ cuối người hành lễ với nương trước mắt, tuổi còn lại có khí chất gặp nguy bất loạn hẳn là phải người tầm thường.

      " sao" Y Y nhàn nhạt trả lời.

      "Vậy có thể cho bọn tại hạ xin náo lại, sáng sớm mai ly khai"

      "Tự nhiên" Y Y sao cả trả lời rồi nằm xuống nhắm mắt nghỉ ngơi. Nàng sợ họ làm gì nàng, nàng làm gì bọn họ may mắn rồi. Tốt nhất đừng có mang phiền phức đến cho nàng, nếu nàng lầm người bọn họ có mùi máu.

      Hiên Viên Tuyệt quan sát tiểu nương kia, giống những nương từng gặp trước đây, lén lút nhìn hay thẹn thùn muốn nhìn nhưng dám nhìn, hoặc là kiểu người mạnh mẽ mà theo đuổi , chỉ lạnh nhạt, hoàn toàn để vào mắt, đúng vậy là để vào mắt. biết vì sao làm điều này lại làm trong lòng thấy khó chịu.

      Quả nhiên ngoài dự đoán chưa đến canh giờ sau có người lại đuổi đến. Y Y khó chịu cau mày, Nhưng vẫn mở mắt. Để xem thử bọn họ làm sao, đén lúc đó ra tay cũng muộn.

      "Bọn họ đến rồi!" Lẫm Minh đứng dậy

      "Tránh cũng thoát, tới tiếp vậy" Viễn Kiệt cũng đứng dậy

      Hiên Viên Tuyệt nhìn thoáng qua tiểu nương phía sau lần này làm liên luỵ nàng rồi, bảo vệ nàng an toàn

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 2

      "Hiên Viên Tuyệt! hôm nay là ngày chết của ngươi. Mấy ngày trước để ngươi chạy thoát lần này đơn giản như vậy nữa"

      "Ngươi là do bà ta phái tới?" Hiên Viên Tuyệt cười lạnh

      "Người sắp chết nên biết quá nhiều"

      "Vậy sao? Hôm nay để xem ai chết trước" Triệu Tể Phong rút kiếm tiến lên phía trước.

      "Giết chết Hiên Vên Tuyệt!! Lên!"

      Hắc y nhân tới gồm 12 người nhiều hơn lần trước 5 người xem ra dễ dàng như vậy. Hắc y nhân đấu với Hiên Viên Tuyệt phát bảo hộ người sau lưng, vội vàng ra hiệu cho người bên cạnh liền huy kiếm muốn đâm tới Y Y

      Hiên Viên Tuyệt nhìn thấy vội đỡ kiếm bất chấp kiếm khí rạch đường sau lưng phóng tới chưởng đánh bay hắc y nhân kia. Y Y dù nhắm mắt nhưng vẫn biết những chuyện diễn ra, ngờ cư nhiên bất chấp nguy hiểm bảo hộ người xa lạ như nàng. Đáng để nàng ra tay rồi.

      Đôi mắt vốn nhấm giờ mở ra, nhìn bóng lưng có vết kiếm còn chảy máu nhíu mày, nàng thích mùi máu ah, làm tâm trạng nàng tốt, đều đáng chết. Bàn tay vẫy đám người sinh long hoạt hổ điều ngã xuống kể cả người đấu cùng Hiên Viên Tuyệt cũng giật giật rồi ngã xuống.

      Lúc này bốn người đều giật mình nhìn lại tiểu nương vốn nằm ngủ kia, biết từ khi nào tỉnh dậy vẫn như lúc trước bình tĩnh hề có vẻ mới tỉnh ngủ. đây chỉ có bốn người họ cung nàng, bốn người họ có bản lĩnh này chỉ có thể là nàng ta ah, nghĩ nghĩ bốn người đều rùng mình

      Có thể vô thanh vô thức giết chết đám người võ công cao cường, cũng may bọn họ lúc nãy rất khách khí chưa đắc tội nàng . Bốn người có cùng suy nghĩ may mắn mà thở phào.

      "Đa tạ nương ra tay tương trợ, tại hạ Hiên Viên Tuyệt, nếu sau này nương cần, tại hạ tuyệt đối từ nang." Hiên Viên Tuyệt lần nữa hành lễ, ba người kia cũng cuối người .

      "Các người muốn đâu?" Y Y mở lời hỏi, giọng vẫn nhàng như trước

      "Tại hạ dự định đến Lâm An nhưng gặp phải phục kích, mới đường vòng nên làm liên luỵ nương vẫn xin nương lượng thứ, nếu nương vẫn chưa có nơi muốn đến bằng trước đến Lâm An, tuy gia trang sơ sài nhưng tại hạ tận tình làm tròn bổn phận gia chủ, mong nương có thể suy nghĩ"

      "Cứ vậy . Thoa vào vết thương " Y Y ném lọ thuốc cho Hiên Viên Tuyệt. do dự tiếp nhận cũng chần chừ để Viễn Kiệt thoa cho mình. Nếu muốn giết cần phải ra tay giúp đỡ. Thuốc mỡ vừa thoa vào cảm giác mát lạnh dùng mắt thường có thể nhận thấy vết thương khép miệng.

      Bọn Viễn Kiệt nhìn màng này mà trợn mắt há hốc mồm. thần kỳ mà, chỉ lọ thuốc này thôi nếu bán giá trị tuyệt đối thể tưởng tượng. Xem ra càng phải xem xét lại thân phận tiểu nương này.

      "Mọi chuyện thu dọn xong tại có thể lên đường, vẫn chưa thỉnh giáo quý danh nương?"

      "Y Y"

      "Y Y nương , xin lỗi vì bắt nương phải bôn ba vào đêm khuya thế này"

      "Ta buồn ngủ, sáng mai ta muốn ngủ ngày" bực mình, nàng chán ghét thức đêm ah, từ lúc đến thế giới này đều nàng thích nhất chính là ngủ ah.

      Ách, cầu gì đây? Nhưng nhìn vẻ mặt vẫn lạnh nhạt kia có dũng khí để hỏi ah, ai biểu người ta có thể giết mình bất cứ lúc nào chứ? Nhưng nếu nương này cùng , thủ hạ bà ta phái đến có lẽ đến mà về. Lần này cũng biết ai để lộ tin tức, suý nữa gây nguy hiểm cho thiếu chủ. Đừng để tìm ra....nếu .......

      Nhưng Y Y hề vận dụng võ công chỉ như bộ vẫn là nhàn nhã làm cho bọn họ lại trố mắt tự hỏi có phải là nương này mới vừ rồi vô thanh vô thức giết đám người kia ? Nếu là cao nhân vì sao ngay cả khinh công cũng biết chứ? rối loạn mà. Nhưng mà vẫn có ai dám hỏi ah.

      Nếu Y Y biết bọn họ nghĩ gì liếc mắt xem thường, ta muốn dùng chứ phải biết, với lại ai bộ phải cao nhân, cao nhân có cách tu luyện của cao nhân, dù nàng ngủ đứng hoặc ăn đều là luyện công chỉ là bọn thường nhân các người ngu ngốc mà thôi , nhưng Y Y lại biết nên tránh cho bọn Hiên Viên Tuyệt trận kích ah.

      Thế là bộ suốt gần đêm mới đến thành trấn . Hiên Viên Tuyệt tại khách điếm lớn nhất thuê 5 gian phòng thượng hạng. Tiện thể lưu lại ngày chuẩn bị xe ngựa để lên đường. Y Y ngủ thẳng giấc đến sáng ngày hôm sau, nếu phải Hiên Viên Tuyệt gõ cửa đánh thức nàng có lẽ vẫn có thể ngủ tiếp ah.

      "Tại hạ chuẩn bị xe ngựa tuy đựợc thoả đáng lắm, nhưng uỷ khuất nương chịu đựng, đến thành trấn lớn lập tức đổi lại xe ngựa khác. Y Y nương cũng cần mệt mỏi bôn ba nữa, nương xem còn thiếu thứ gì ? "

      "Ta đói bụng" Y Y vẫn vô cảm câu làm Hiên Viên Tuyệt đứng hình. Những nương khác chỉ cần hạ giọng lập tức cảm động nước mắt lưng trồng rồi. Chẳng lẽ nàng biết là ai? thể nào giang hồ lẫn triều đình ai biết họ Hiên Viên chứ? Người giàu nhất thiên hạ đó.

      lại là thiếu chủ nhà họ Hiên Viên sao lại có người biết chứ? Dù cho nghĩ nát óc vẫn nguyên nhân nhưng Hiên Viên Tuyệt vẻ mặt vẫn như thường chut bối rối. Phân phó người mang đồ ăn đến.

      " ngại quá, tại hạ lại sơ xuất quên mất nương chưa dùng cơm, ở đây chỉ có mấy món đơn giản mong nương lượng thứ, đến Lâm An tại hạ bù đắp lại những uỷ khuất này của nương thoả đáng" Hiên Viên Tuyệt lại mang bộ mặt quân tử, nhưng lời nhà giàu kiêu căng, giọng đầy mùi tiền bạc làm Y Y nhíu mày nghĩ có lẽ nàng cứu nhầm người chăng?

      "Ngươi nhiều" bỏ lại câu Y Y ngồi xuống bàn bắt đầu dùng bữa bõ lại Hiên Viên Tuyệt hoá đá, lần đầu tiên trong đời lấy lòng nương lại bị chê lắm lời, phải những nương khác chỉ cần bồi thường mỉm cười hài lòng sao? Từ trong hào môn thế gia lớn lên luôn sử dụng tiền tài làm thế mạnh, hỏi ai thích tiền chứ, chỉ là giá nào mới khiến người đó hài lòng mà thôi.

      Nhưng lúc nãy giọng vẻ mặt đó là khinh miệt, đúng vậy là khinh miệt lớn như vậy chư từng có ai dùng giọng điệu đó chuyện với , người ngoài lấy lòng nịnh nọt. Các nương mơ ước bước vào Hiên Viên gia được làm phượng hoang má dùng mọi thủ đoạn khiến chú ý, lần đầu tiên nương lần đầu xem tồn tại lần sau lại khinh miệt nhìn .

      Đây là vì sao? Hay nàng chơi trò lạc mềm buộc chặt muốn gây chú ý? Đúng là vậy, chỉ có vậy mới giải thích được mà thôi. Có lẽ nàng biết trước đến đó nên cố ý đợi nếu sao mình nàng ở giữa rừng mình làm gì? Rồi đến lúc nguy cấp xuất ra bản lĩnh của mình cứu để nợ ân nàng.

      Rồi giả vờ để ý để thu hút chú ý của . Chỉ có như vậy mới giải thích được hành động của nàng. Nhưng biết được suy nghĩ của ngay từ đầu sai.

      Bởi vì từ sống trong cuộc sống mưu lợi ích mà lớn lên, nên bất kỳ việc nào đều suy nghĩ xem làm như vậy đạt được cái gì. Luôn lấy lợi ích tiền bạc ra làm mục tiêu của mọi người xung quanh mình. người đa nghi, hề tin tưởng bất kỳ ai.

      Với suy nghĩ như vậy Hiên Viên Tuyệt càng nhiệt tình hơn đối với Y Y, muốn biết lòng nàng tham đến đâu? Có phải nhắm vào vị trí chủ mẫu Hiên Viên gia? Nếu nàng có năng lực này cũng ngại bên mình có thêm trợ thủ. Đối với tình cảm gì đó là dựa lợi ích mà thôi. Nếu nàng có khả năng bảo vệ cưới nàng như mua về lá bùa bảo mạng đáng giá tuyệt đối đáng giá.

      Y Y mấy ngày nay chỉ ở xe ngựa ngủ rồi ăn, sau đó tiếp tục ngủ. Chỉ những lúc cấp bách mới xuống xe, bởi vì nhìn gương mặt lấy lòng giả tạo của ai đó nàng lại có suy nghĩ muốn giết người trong đầu. Nếu phải nàng muốn lập tức kết liễu gương mặt đáng khinh kia. Mỗi lần nhìn thấy nàng lại buồn bực tại sao lúc đó lại ra tay cứu người này?

      Còn hai ngày nữa đến Lâm An, hôm nay dừng lại nghỉ đêm sáng mai lên đường nghỉ thẳng tới Lâm An. Thanh Hà ở gần Lâm An nên vô cùng nhộn nhịp. Y Y cũng muốn dạo chút để thư giản nhưng ra ngoài lại có đám đuôi theo khiến nàng vô cùng buồn bực.

      "Ta có thể mình"

      "Nhưng để cho nương ra ngoài buổi tối an toàn"

      "Nhưng bọn họ theo ngươi"

      "Họ chỉ là bảo vệ an toàn của tại hạ nên mới theo" nàng đây là muốn mình có cơ hội cùng sao? Nhưng vẫn chưa hoàn toàn chưa biết mục đích sao có thể đơn thân độc mã cùng nàng. (Ảnh vẫn hoan tưởng, viết mấy chương này sao cứ như mình là mẹ ghẻ dùi dập nam chính ta?)

      "Ngươi có biết....." Dừng chút Y Y lại tiếp

      "Ngươi rất phiền ! Tốt nhất đừng làm ta giết ngươi" đáy mắt lạnh vài phần nhìn thẳng Hiên Viên Tuyệt làm giật mình bất giác lùi lại hai bước.

      Nàng hề che dấu sát ý, nàng muốn giết nếu như bước thêm bước. Đây là cảm giác của Hiên Viên Tuyệt lúc này, lòng bàn tay đầy mồ hôi chứng tỏ căng thẳng của chủ nhân nó.

      Y Y cũng quan tâm nghĩ gì, xoay người bước tiến nhập vào dòng người bỏ lại bốn người Hiên Viên Tuyệt thất thần sợ hãi. Ba người sau Hiên Viên Tuyệt cũng cảm nhận sát khí đáng sợ nàng vừa phát ra. Lòng bàn chân run lên muốn lập tức thối lui về phía sau nhưng ngay sau đó áp lực biến mất bọn họ mới dám thở hơi.

      đáng sợ, nếu nương ấy muốn giết thiếu chủ cho dù bốn người họ cũng tuyệt đối chết tay nàng, đây là suy nghĩ của cả bốn người cùng lúc này. Quá đáng sợ ! biết nàng rốt cuộc là ai ?

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 3

      Y Y chỉ dạo vòng nhưng lúc mới thấy dòng người phia trước càng ngày càng đông, hình như đổ xô về quản trường. Nàng cũng vội chỉ từ từ tới. Loán thoáng nghe được hình như hôm nay là ngày đấu nô mỗi tháng.

      Cái gọi là đấu nô chính là những người có tiền có thế mua nô lệ về huấn luyện đến ngày này mỗi tháng đấu lần, người chiến thắng cuối cùng lấy trọn số tiền cược của các bên. Còn nô lệ chiến thắng 3 trận liên tiếp được tự do đây là hiệp ước.

      Nhưng chưa đến nơi nàng ngửi được mùi máu nồng đậm. Bất giác nhíu mày tiếp tục tới. Nhìn đấu tràn Y Y hơi giật mình, đây chính xác chính là dùng mạng người làm thú vui sao? Trong tràn có rất nhiều nô lệ dùng vũ khí mà dùng chính cơ thể mình làm vũ khí cắn xé đối phương, mùi máu nồng đậm cảnh tượng trong tràn như những con dã thú vì sinh tồn mà bất chấp tất cả muốn giết đối phương.

      Xung quanh hò reo cổ vũ còn ít tiếng chửi rủa khi nô lệ nào đó bọn họ cược bị xé xác. đài có hàng ghế của mấy tên công tử ăn mặc hoa lệ ngừng cười đùa vô tư nhìn tràn cảnh kia. Đúng là cầm thú cũng bằng, lấy mạng người ra để thoả mãn chính mình, đám đê tiện súc sinh. Toàn súc sinh.

      Y Y hít hơi ngăn chính mình ra tay giết hết đám súc sinh này. Nàng biết mình thể làm như vậy, đây là luật của thế giới này giai cấp tôn ti. Còn bọn người xung quanh chỉ là người dân thường có giết hẳn nên giết bọn súc sinh xem mạng người như cỏ rác kia. Ánh mắt nàng lạnh lẽo mà nhìn lượt những gương mặt ngồi khán đài.

      Dời mắt nhìn về tràn đấu . Lúc này chỉ còn 3 người. thiếu niên ốm yếu gầy đến chỉ còn bộ xương nhưng đôi mắt lại sáng rực ý chí kia.... Hai đại hán cao to như dã nhân, dữ tợn người đầy máu me.

      "Nếu trận này dã nhân chiến thắng được phóng thích. Nhưng tên nô kia cũng dữ tợn, lúc nãy cắn cổ tên kia còn uống máu nữa chứ, rất hung tàn. biết lần này Phương công tử thắng hay Lễ công tử thắng đây?"

      "Chắc là Lễ công tử . Ta đặt cược hết gia tài vào đó rồi, ngươi có dặt ?"

      "Ta hôm nay có tiền, nếu cũng đặt cho dã nhân kia" hai người kế bên Y Y thầm.

      Y Y lại nhìn về trong tràn, nhìn thiếu niên kia, ánh mắt đó là thứ nàng xem trọng, kiên cường bất khuất, hề chịu thua. Ánh mắt loé sáng.

      "Vậy người thiếu niên kia là của công tử nào?" Y Y quay sang hỏi hai người mới vừa chuyện

      "Tiểu nương hứng thú với ta sao? Ta khuyên nương tốt nhất nên đặt hai cửa kia , chỉ kích bị giết rồi"

      " cần, chỉ cần cho ta biết là của ai?"

      "Aizz thể khuyên được, là của Lâm công tử, người mặc áo màu xanh đen kia" hướng người ngồi khán đài chỉ. Vừa chỉ xong phát tiểu nương kia thấy nữa, làm tưởng mình mới vừa ảo giác, kỳ quái.

      Y Y tiếng động xuất khán đài. Đến trước mặt tên công tử kia.

      "Bao nhiêu?" Y Y lạnh giọng hỏi

      "Cái gì? Ở đâu xuất tiểu nương vậy?" giật mình hỏi lại, nhưng tuỳ tùng bên người đều lắc đầu, những công tử khác cũng nhìn sang.

      "Người ta có lẽ để ý Lâm huynh nên mới đến , sao huynh lại ngạc nhiên như vậy chứ? " người trong đó ngã ngớn , xong đám điều phá lên cười ha hả

      "Nếu tiểu nương ái mộ, Tại hạ sao có thể từ chối, đến ngồi với ta" vừa vừa đưa tay muốn kéo Y Y . Nhưng động chút cũng được làm hoảng sợ. Biết gặp phải người nên chọc rồi lập tức hạ giọng

      "Hiểu lầm, hiểu lầm thôi, nương muốn gì xin cứ nếu làm được tại hạ từ chối"

      " ! Bao nhiêu tiền" Y Y chỉ vào thiếu niên dưới tràn đấu.

      " nương là muốn mua lại sao? " lòng vui đến nở hoa rồi, nhìn tình thế trước mắt cầm chắc phải thua, giờ có người muốn mua, có thể lấy lại vốn còn có thể lời thêm món ah.

      " nương cũng biết Lâm mỗ tốn số tiền lớn mua về còn phải rất là tốn kém huấn luyện , cái này cũng phải rẽ ...."

      "Giá" Y Y vẫn lạnh lùng phung chữ.

      "Hảo, nếu nương có hứng thú. Lâm mỗ sao lại khướt từ 5 vạn lượng" nghe báo giá mấy tên công tử bị thua kế bên tức muốn nổ phổi, 5 vạn cái rắm, hai vạn còn chưa đến lại hét cái giá cao như vậy, ngươi tưởng người ta ngu sao?

      Nhưng chưa nghĩ xong thấy nương kia mày cũng nhíu lấy ra sắp ngân phiếu quăng vào tên họ Lâm kia làm bọn ghen tị đỏ mắt. **** chứ! Tại sao lúc nãy bọn họ sắp thua nàng đến ah, tên họ Lâm này trúng vận ****** gì chứ? muốn lật bàn mà.

      Y Y tiếng động giải huyệt cho , rồi nhìn cũng nhìn mà bước đến nhìn tràn đấu phía dưới vẫn chưa bắt đầu. Vung tay thanh chuỷ thủ rơi vào tay thiếu niên kia, đợi ngẩn đầu lên nàng mở miệng

      "Giết bọn họ ngươi được tự do. " vừa lòng nhận thấy đôi mắt kia loé lên khác vọng chiến thắng. được tự do, phải ngày ngày sống trong thân phận này. vẫn còn có chuyện muốn làm. thể thua được tuyệt đối thể thua.

      Hiên Viên Tuyệt nhìn bóng dáng khán đài nghi hoặc thôi, nàng muốn làm gì? Tên nô lệ kia thể chiến thắng được tại sao pahir bỏ ra số tiền lớn như vậy đặt cược khi biết mình thua? thể hiểu nổi suy nghĩ của nàng. Là ngốc nghếch hay ngây thơ tin rằng có kỳ tích?

      Nhưng làm người ta thể tin nổi. Thiếu niên kia thắng, thắng. ngã xuống nhưng vẫn quật cường đứng dậy. Người toàn là máu là máu của bản thân , hiểu nổi vì sao lại có thể đứng dậy mà hạ hết hai người kia. Sau đó lê từng bước đến trước mặt Y Y. Rồi mới ngất .

      Mặt tên Lâm công tử kia hết trắng lại xanh. thể nào! Lúc nãy còn vui mừng vì bỏ được củ khoai lan bỏng tay này nhưng chỉ mấy khắc sau kết quả lại làm thể chấp nhận được. Sao có thể, sao có thể như vậy.

      Y Y cũng vội, thu lại số tiền cược kia. Rồi kêu Hiên Viên Tuyệt mang người về. Nàng thấy Hiên Viên Tuyệt từ đầu, lúc này sai bảo đợi đến khi nào?

      Thẳng đến sáng hôm sau thiếu niên kia mới tỉnh dậy. nhìn trần nhà xa hoa lạ lẫm mới nhớ đến ngày hôm qua y chiến thắng, còn nương kia, là chủ nhân, hẳn đưa về đây . Trong lúc suy nghĩ cửa kẹt tiếng mở ra. Y Y bưng chén thuốc bước vào.

      "Uống " do dự hơi liền uống hết. Lại nhìn chầm chầm Y Y, tối qua lúc đưa về nàng phát cổ họng bị tổn thương, bị đổ thuỷ ngân lỏng nên giờ chuyện được.

      "Ngươi có tên ?" Y Y hỏi . Nhạn được cái lắc đầu của , nàng lại tiếp

      "Thừa Trí. Tên của ngươi là Thừ Trí. Thế nào có thích ?"

      Thiếu niên kia, ah là Thừa Trí vui vẻ gật gật đầu, đôi mắt cũng mang nét cừời làm nàng cảm thấy xót xa. xem kỹ tuổi chỉ 13 14 mà thôi còn hơn thân thể này của nàng mấy tuổi. người chằn chịt vết thương lớn . Nhìn mà ghê người. biết làm sao có thể chịu đựng được !

      "Muốn với ta ? Ta chữa lành cho ngươi, lâu nữa ngươi được tên mình" Y Y hiền từ cười còn khẽ xoa đầu , nó biết người này cứu nó còn cho nó thân phận, nó có tên ! Là Thừa Trí, nó còn là nô lệ nữa. Kích động mà gật đầu, từ khi mẫu thân mất đây là người đầu tiên đối xử ôn nhu như vậy với nó. Người còn cho nó được.

      "Ngươi muốn làm đồ đệ của ta ? " nàng nhìn ra căng cơ xương cốt là kỳ tài luyện võ nhưng bị tổn thương, sao, nàng có thể từ từ chữa trị cho nó, nàng thích ánh mắt đứa trẻ này, ánh mắt của cường giả, quật cường bất khuất.

      Thừa Trí kích động từ giường bò xuống đất hướng Y Y lạy 9 cái, ngay cả trán cũng đỏ lên, Y Y nhìn mà lòng càng xót, đưa tay chạm vào trán , trán nóng lên lên ấn ký màu đỏ tựa như hoả diễm làm cho dung mạo thêm phần tuấn tú.

      "Từ hôm nay ngươi là nhị đệ tử thân truyền của ta, ấn ký này ta dùng tinh thần lực khắc lên có thể làm ngộ tính ngươi tăng cao, xem như quà gặp mặt sư phụ tặng ngươi. trước ngươi còn đệ tử khác sau này ta dẫn ngươi về gặp y, đứng lên "

      Thừa Trí vui vẻ đứng dậy, lại im lặng nhìn Y Y ngây ngô cười. Y Y lại xoa xoa đầu sau đó lấy cái bình ngọc ra đưa .

      "Sư phụ tên Y Y, cái trong bình mỗi ngày uống viên, đó điều trị thân thể bị tổn thương của ngươi, sư phụ còn thiếu vài vị thuốc mới chế thuốc trị cổ họng cho ngươi đợi đến Lâm An tìm được dược ngươi có thể lại chuyện"

      Thừa Trí tay cầm bình thuốc mà run rẩy, sắp được đây là sư phui ban tặng, cuộc đời này cho dù chết cũng bảo hộ người. Thừa Trí thầm thề trong lòng.

      "Trước xuống ăn sáng, sư phụ dẫn ngươi mua y phục" Thừa Trí ngoan ngoản theo sau Y Y xuống sảnh. Hiên Viên Tuyệt ngồi sẵn đợi họ xuống. Y Y ngồi xuống nhưng Thừa Trí vẫn chỉ đứng sau lưng nàng mà chịu ngồi xuống.

      "Ngồi xuống, cùng ăn" Y Y ra lệnh.

      Thừa Trí bối rối nhưng vẫn nghe lời ngồi xuống bàn, nhưng dám cầm đũa. Y Y nhìn cái tuy nhưng biết nàng nhắc nhở . Nhưng lâu lắm cầm đũa nên quen, lây hoay mãi vẫn cầm được đành ngượng ngùng nhìn Y Y cầu cứu. Y Y nhìn cái rồi đưa nguyên con gà cho .

      "Ăn , no ta gọi thêm" Thừa Trí nhìn Y Y rồi cuối đầu ăn gà, cầm nguyên con mà cắn chỉ chóc lát chén sạch con gà hai cân kia. Y Y lại đẩy đùi dê nướng qua. tiếp tục ăn, lát sau hầu như cả bàn chỉ vào bụng Thừa Trí. Hiên Viên Tuyệt nhìn đến mức quên ăn, với lại cũng có thói quen ăn với người khác như vậy.

      "No?" Y Y hỏi, vẫn ngoan ngoãn gật đầu vỗ vỗ cái bụng hơi nhô ra vì ăn nhiều quá.

      " thôi, mang ngươi mua y phục" rồi bước ra cửa ở phía sau Thừa Trí như cái đuôi Y Y bước bước cũng bước bước, trông rất buồn cười. Y phục là lấy của Triệu Tể Phong nên rất rộng so với .

      Hiên Viên Tuyệt biết nghĩ gì cũng bước theo. Đương nhiên 3 người kia cũng theo sau, sau khi mua vài bộ y phục lại mang cắt tóc, cắt mái tóc rối bời kia, lộ ra gương mặt rất suất, khác biệt với bộ dáng hôm qua, nhìn như bệnh công tử hơi ốm yếu.

      "Nhìn rất được, có muốn mua thứ gì nữa sư phụ mua cho ngươi?" Y Y hài lòng xoa đầu hỏi. suy nghĩ rồi nhìn Y Y sau đó bước trước dẫn đường. Đến nơi bán nô lệ mới dừng lại nhìn Y Y. Bộ dạng khó sử bồn chồn chỉ Hiên Viên Tuyệt lại chỉ mình rồi chỉ vào trong. Nhìn hồi Y Y mới hiểu phải chỉ Hiên Viên Tuyệt mà là chỉ ngọc bội bên hông .

      "Bên trong có ngọc bội của ngươi? Ngươi muốn lấy lại?" Thừa Trí vui mừng gật đầu. Đó là vật duy nhất chứng minh thân phận của . Là tính vật định tình của mẹ và người đó. Lúc này có tên sai vặt chạy ra tươi cười hướng bọn họ

      "Các vị quý nhân có muốn tham quan vòng ? Người mua cũng sao, chổ tiểu nhân mới nhập lô hàng mới có đủ loại, chỉ tham quan lần sau có muốn mua xin đến bổn đường "

      "Dẫn đường ." Hiếm khi Hiên Viên Tuyệt lại mở miệng trước, Y Y nhìn cái rồi bước vào. Hàng mà vừa chính là những cái lồng trùm kín vải đen.

      "Mau giở ra cho các khách nhân xem hàng" vỗ tay cái rồi lớn giọng . Vải đen được mở ra, trong lồng là những đứa trẻ 7- 8 tuổi người có vết roi, cũng có vết thương nhưng gương mặt hề có tì vết.

      "Đây là hàng mới đến, vẫn chưa biết nghe lời được nên phải dùng chút vũ lực để dạy dỗ lại bọn nó" vừa vừa giới thiệu đủ loại 'mặt hàng'. Y Y chỉ im lặng , nhưng bọn Hiên Viên Tuyệt biết nàng nổi giận.

      "Gọi chủ các người đến ta có vụ sinh ý muốn bàn " Hiên Viên Tuyệt đứng ra giải quyết, móc sắp ngân phiếu nhét vào tay tên mập. nhìn sắp ngân phiếu vui sướng mở cờ trong bụng. Hôm nay gặp khách sộp rồi. Liền vội vàng chạy mời chủ ra. quên mời bọn họ vào phòng dâng trà nước.

      "Vị này hẳn là tìm tại hạ, tại hạ họ Hứa là chủ ở đây biết các vị tìm tại hạ có chuyện gì?"

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 4


      "Cũng có gì,chắc hẳn Hứa quản còn nhớ người này." Hiên Viên Tuyệt hướng Thừa Trí

      "Dạ dạ, vẫn nhớ, đây là người Lâm công tử mua trước đây. Nghe hôm qua còn là người thắng đấu trường. Chuyện hôm qua quả công tử sáng suốt, mới nhìn chọn ngay. chúc mừng!"

      "Ta cũng nhiều lời, lúc trước đến đây có mang miếng ngọc bội. Ra giá !" Hiên Viên Tuyệt cũng vòng vo thẳng mục đích, vẻ mặt mập mạp của Hứa quản hơi động rồi tỏ ra bối rối.

      "Việc này, việc này phải tại hạ muốn vật quy nguyên chủ nhưng quả việc này Hứa mỗ giúp được"

      "Ngươi muốn giao ra?" Y Y giọng nguy hiểm lạnh lùng liếc nhìn Hứa quản làm run rẩy lùi lại vài bước, mồ hôi tuôn ra. Hảo đáng sợ, gặp vô số người nhưng khí thế đáng sợ như vậy lại phát ra từ tiểu nương như vậy quả là lần đầu tiên.

      "Xin nương vạn lần đừng hiểu lầm. Chuyện này! Thú là ngọc bội còn trong tay Hứa mỗ, mấy hôm trước Phương công tử đến vô tình để ý miếng ngọc kia, nên mang ."

      "Chính là người đấu trường hôm qua?" Hiên Viên Tuyệt hỏi.

      "Dạ dạ! Chính là Phương công tử. Ai ui mới nhắc người, người liền đến Phương công tử ngọn gió nào đưa ngài đến chỗ tồi tàn của Hứa mỗ. là rồng đến nhà tôm kịp tiếp đãi lượng thứ lượng thứ!" Hứa quản kia xoay chuyển còn tỏ ra niềm nở hơn bọn người Y Y nhiều. Hiên Viên Tuyệt nhìn là biết chỉ đối xử có lệ với mình nhíu mày. là lần đầu bị người ta xem thường trong lòng khó chịu.


      "Hừm tưởng là ai? Hoá ra là vị tiểu nương và tên nô hôm qua, hôm qua mới thắng lớn trận hôm nay định vứt bỏ tên vô vụng này rồi sao, hay là vầy tiểu nương muốn ta ra cái giá để mua có được ? Hay là cũng về với bổn thiếu gia . Chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời, Bổn thiếu gia hảo hảo đối đãi với nụ hoa xinh đẹp như tiểu nương đây ha ha ha "

      Phương công tử cừơi cợt nhã ánh mắt dâm tà nhìn Y Y chớp. Hảo cực phẩm ah, nhìn xem làn da mịm màng hơn em bé sờ vào chắc hẳn sản khoái vô cùng, còn sản khoái hơn nếu dùng roi để lại từng vết lên đó, nghĩ thôi cũng làm ngứa ngáy khó chịu. Còn xem gương mặt đó chậc chậc! Khóc lóc cầu xin là tư vị gì ah. chờ nỗi.

      Vốn muốn trút giận nhưng giờ xem ra nên đổi cách rồi, phải hảo hảo mà hưởng dụng mới được. cục tức hôm qua nuốt trôi. Vốn ngày hôm qua nắm chắc thắng. Ai ngờ giữa đường nhảy ra Trình Giảo Kim làm thua thê thảm. Về nhà càng nghĩ càng tức giận liền phái người tra lai lịch bọn họ.

      Sáng nay vốn muốn đến gây nhưng ăn no ngủ kỹ liền mặt trời đến mông mới thức sao có thể tìm ra bọn Y Y ở khách điếm được, liền đuổi theo đến tận đây gây hấn. Nhưng nhìn kỹ Y Y mắt càng sáng, chỉ thiếu có chảy nước miếng mà thôi.

      Y Y căn bản nhìn đến , bẩn mắt! Với lại nàng có hứng thú nhìn xác chết. Đúng vậy! trong mắt nàng là người chết. Vốn cũng cần thiết nhìn. Hiên Viên Tuyệt nghe mà có ý định muốn giết người trong lòng.

      "Miệng chó mọc được ngà voi" Viễn Kiệt ghét bỏ phun ra câu.

      "Ngươi sai rồi phải là miệng chó sao có thể sủa ra tiếng người" Lẫm Minh tiếp câu.

      "Đúng là đồ có mắt tròng. Ngươi dám mắng bổn thiếu gia? Ngươi có biết bổn thiếu gia là ai ? "

      "Ta có ngươi sao? ngờ ngươi lại tự nhận đúng là rất biết thân phận mình" Viễn Kiệt cười to .

      "Ngươi.. Ngươi... Được lắm đợi đến lúc rơi vào tay ta ta cho các ngươi biết thế nào là sống bằng chết"

      "Ta sợ, rất sợ nha đại gia ngài tha cho ta ! Ta hảo sợ !!"

      "A ha ha ha ha"Lẫm Minh học giọng điệu sợ hãi xong cả bọn dều cười lớn Hiên Viên Tuyệt cũng là nhếch khoé môi lên.

      "Ích lời thừa . Miếng ngọc ở chỗ ngươi vốn là của , ra giá !" Hiên Viên Tuyệt cắt ngang lời định . Nghĩ chút mới biết là mảnh tử ngọc mấy hôm trước mình lấy của Hứa quản , ngờ của tên tạp chủng này. A ha muốn cầu ta trả lại sao? Để xem ta chỉnh chết các ngươi phải họ Phương.

      "Ý ngươi là cái này sao?" Phương Bân lấy bên hông miếng ngọc bội màu tím cực kỳ đẹp. Chỉ cần nhìn miếng ngọc cùng màu phẩm chất thượng hạng khẳng định giá trị . Là vật trân quý vô cùng.

      "Năm nay sinh thần Phương quý phi, ta đau đầu tìm lễ vật ngờ thấy được nó. rất thích màu tím vật này hẳn là hợp tâm ý người" cố ý khoe khoang chính là Phương quý phi để xem bọn họ khi biết là hoàng thân còn run sợ van xin sao? Nhưng ngoài ý muốn sáu người vẫn bình tĩnh như thường hề tỏ ra hoang mang lo sợ như nghĩ.

      "Lắm lời! Ra giá !" Y Y bực mình, cứ lãi nhãi làm nàng phiền. Nàng hết kiên nhẫn rồi.

      "Ái chà tính tình ah, nhưng gia rất thích. Như vậy , nàng hầu hạ bổn thiếu gia hảo hảo thoải mái, giọng lại ngọt như vậy, biết lúc nàng dưới thân hầu hạ gia tiêu hồn đến mức nào ah. Nghĩ thôi làm gia chịu nổi, chỉ cần nàng làm gia đêm bổn thiếu gia ngại tặng vật này cho nàng!"

      Hiên Viên Tuyệt nghiến răng, có xúc động muốn ngay lập tức giết chết tên khốn kiếp này, dám! Tên mắt chó này. Tuy sợ Phương quý phi nhưng giờ tình thế căng thẳng, nếu gây ra chút sai lầm để người ta nắm thóp, bà ta lập tức cắn chặt buông. Chết tiệt! Phương Thế Liêm sao? Cả Phương gia ta tuyệt đối bỏ qua cho các ngươi !.

      Y Y vốn dịch dung, dung mạo tại chỉ là giống phần của gương mặt . Vốn muốn nhưng Trịnh Huy Nam cứ lải nhãi mãi, ở Dược Môn cũng cho nàng lộ mặt. Bắt nàng nếu gặp người phải dịch dung . Từ 2 năm trước nàng dịch dung thành gương mặt bây giờ. ngờ vẫn đưa tới lũ háo sắc đê tiện. Vốn là người chết nhưng xem ra là muốn chết nhanh hơn rồi.

      " vạn lượng" Y Y lấy trong người sấp ngân phiếu, lại giọng vốn mọi người nghĩ tên Phương công tử kia từ chối nhưng lại ngoan ngoãn nhận lấy sao đó trả lại tử ngọc. Hứa quản cũng ngạc nhiên. Khi nào Phương công tử dễ chuyện như vậy? Hình như có điều đúng ah. Mặc cho nghi hoặc, Y Y lấy miếng ngọc rồi thuận tay trả về cho Thừa Trí sau đó thanh nhã đứng dậy ly khai.









      Chương 5


      Thừa Trí cười vui vẻ chạy theo, Hiên Viên Tuyệt cũng ngơ ngác theo, đến ngoài phố lúc bọn họ mới hồi thần. Nhưng thần sắc lại vô cùng rối rắm. Lúc nãy Bọn họ cư nhiên chút ý thức cũng có, giống như mới ngủ giấc tỉnh lại vậy. Họ chỉ nhớ Y Y ngàn lượng sau đó vô thức theo nàng ta.

      Bọn họ thế nhưng bị thôi miên! Chỉ câu nhàng lại thôi miên cả bọn 4 người lẫn gã họ Phương kia. Càng tiếp xúc với tiểu nương này tâm bọn họ càng loạn. Đây là nghiệt gì ah? nhẽ từ trong bụng mẹ tu luyện? Niên kỉ còn rất nhưng thủ đoạn lại kinh khủng nhường này, thảo nào trưởng bối ở nhà cho phép nàng ta ra giang hồ mình. Với thân bản lĩnh này cho dù có gặp địch thủ như thế nào cũng khiến cho người ta sợ hãi.

      Ý định giữ người của Hiên Viên Tuyệt càng kiên định. Người này nhất định phải ở bên người . Dù là khách quý bằng hữu hay nữ nhân của đều được, có tấm bùa hộ mạng lợi hại như vậy, lo lắng cuộc sống sau này rồi, khoé miệng chầm chậm nâng lên tạo thành nụ cười sáng lạng. Nhưng phát trong mắt hay gương mặt đều có nét cưng chiều mềm mại khi nghĩ tới Nàng. chỉ là mưu tính sao?

      Về đến khách điếm, Hiên Viên Tuyệt đề nghị lên đường ngay hôm đó, vốn vì chuyện của Thừa Trí kéo dài hết ngày nên Y Y cũng đồng Ý. Thừa Trí là cái máy ăn. Nên trước khi YY gọi người chuẩn bị rất nhiều thức ăn mang theo. Hiên Viên Tuyệt cùng bọn Lẫm Minh, Viễn Kiệt cưỡi ngựa Y Y và Thừa Trí ngồi trong xe ngựa để giết thời gian YY viết tên của Thừa Trí lên giấy rồi bảo tập viết theo

      Thừa Trí hưng trí bừng bừng muốn viết tên mình nhưng xe ngựa xốc nảy làm vẽ thành mấy con giun làm Y Y nhịn cười muốn đau bụng. Nhưng tuy lúc đầu Thừa Trí vẽ ra con giun nhưng khoảng hai canh giờ sau có thể cầm bút viết chữ tuy xiêu vẹo nhưng tổng thể cũng đọc được. Nhìn cách cầm bút hẳn trước kia được dạy qua chỉ là quá lâu nên quên .

      Ngọc bội kia phải vật tầm thường thêm nữa Thừa Trí biết đọc biết viết hẳn là từng học qua chỉ là bị quên mà thôi. Giờ tiếp xúc lại tuy có lạ lẫm nhưng chỉ sau hai canh giờ nắm bắt được. Hẳn là con cháu danh gia nhưng sau phải lưu lạc đến mức này?

      sắp đến Lâm An, chắc là có vị thuốc kia . Nàng muốn mau chống chữa khỏi cho Thừa Trí, để lấy lại giọng lúc đó thuận tiện hỏi chút xem ai dám hiếp đáp đồ dệ của nàng. người cũng tha! Ánh mắt Y Y léo lên ánh sáng lạnh lẽo làm Thừa Trí cấm đầu viết chữ cũng rùng mình hoảng sợ ngẩn đầu nhìn YY

      " liên quan đến con. Cứ tiếp tục viết " Y Y thấy hoảng sợ liền thu lại khí tức người. Ôn hoà . Thừa Trí thở phào gật gật đàu tiếp tục hăng say luyện chữ. Ở bên ngoài bọn Hiên Viên Tuyệt khi khí tức lạnh lẽo tràn ra đều giật mình đề cao cảnh giác rút vũ khí giống như lâm đại địch. trách bọn họ khí tức kia quá nguy hiểm làm bọn họ cảm giác tính mạng mình bị uy hiếp.

      Nhưng rất nhanh khí tức đó liền biến mất, bọn Lẫm Minh thở phào hơi nặng nề như mới thoát kiếp nạn. Hiên Viên Tuyệt là người ở gần xe ngựa nên phát khí tức khủng bố kia là từ trong xe phát ra, là nàng! Cường giả chân chính. ngờ ra ngoài chuyến này lại may mắn gặp được nàng nếu e là.....ánh mắt loé sáng Nhìn về phía xe ngựa . Nhất định bằng mọi cách phải tìm cách giữ nàng lại.

      Y Y chưa từng để ý đến thái độ của Hiên Viên Tuyệt, theo nàng nghĩ chỉ là việc đáng nhắc đến, nàng ra tay giúp vì thái độ xả thân cứu giúp của ngoài ra còn gì khác. Tất nhiên đến Lâm An nàng rời . Những người đó vốn nàng để vào mắt chỉ tiện tay mà thôi, còn họ muốn có tâm tư khác... nàng ngại giải quyết thêm vài người.

      Đến Lâm An Hiên Viên Tuyệt an bài cho Y Y riêng tiểu lâu, Y Y vốn định rời tìm chỗ để phối dược và chữa trị cho Thừa Trí, nhưng tạm thời vẫn chưa có chỗ thích hợp. Ở khách điếm ồn ào và rất phức tạp rồng rắn hỗn loạn. phải nơi thích hợp để trị bệnh, đành ở lại gia trang của Hiên Viên Tuyệt.

      Cơ nghiệp của Hiên Viên Tuyệt 3 phần đặt ở Lâm An nên trong trang viên là người thân tính hoặc người của gia gia , quản gia là người nhìn Hiên Viên Tuyệt lớn lên, hôm nay rất là kinh hỷ khi Hiên Viên Tuyệt đưa nương về nhà. Thái độ lại rất ôn nhu, hẳn gia thế của nương đó xứng với thiếu chủ. Thái độ của ông càng nhiệt tình thêm mấy phần. Đây có thể là thiếu chủ phu nhân ah! Sao có thể thất lễ được chứ.

      Y Y muốn yên tĩnh, Hiên Viên Tuyệt lập tức ra lệnh cấm hạ nhân đến gần tiểu viện có việc chỉ đứng ngoài xin chỉ thị. Còn đặt biệt phái đầu bếp chính trong phủ làm những món ngon đủ loại đa dạng đưa đến Lâm Uyển Viện mỗi ngày, có thể sủng tận mây, nha hoàn trong phủ nhìn mà ghen tị đỏ mắt, còn chưa xác định thân phận được sủng ái như vậy, nếu Thiếu gia nhìn đến mình chắc cũng như vậy, nên tất cả ăn diện xinh đẹp dạo tới trước mặt Hiên Viên Tuyệt đều bị đá đá bay.

      Hiên Viên Tuyệt thập phần tức giận muốn nàng nghĩ xấu về . Ấn tượng để lại lại bị mấy nô tỳ có mắt phá hỏng sao bực bội chứ. Kể từ lúc phát muốn giữ nàng lại bên cạnh trong mắt chỉ có mỗi nàng, cái cau mày cái liếc mắt đều thập phần cẩn thận để ý mới biết hoá ra biết từ lúc nào nàng vào tâm , muốn sủng nàng nhưng nàng cường thế như vậy có cách gì đâu? Lại nếu vì Thừa Trí hẳn nàng rời .

      Hiên Viên Tuyệt càng nôn nóng muốn lấy lòng lại biết làm sao. Cơ hội lại xuất . Vốn Y Y muốn tìm dược cho Thừa Trí nhưng loại dược đó tính trân quý nhưng hết sức khó tìm nàng vào mấy y quán dược đường đều tìm thấy bắt đắc dĩ mới nhờ Hiên Viên Tuyệt ra tay, nàng muốn nợ ân tình nhưng lại thể nợ. Vị dược đó về đến Dược Môn bảo Trịnh Huy Nam tìm hẳn có nhưng nàng muốn cứ vậy về ah.

      Hiên Viên Tuyệt vận dụng thế lực trong tay quá 3 ngày tìm được dược mang đến Lâm Uyển. Y Y nhận lấy sau đó đóng của miễn khách, Hoeen Viên Tuyệt hí hửng yểu xìu trở về. Vốn nghĩ được trò chuyện chóc lát ai ngờ Y Y chỉ nhận vật nhìn người, nhận xong liền tiếng đa tạ rồi đóng cửa bỏ ở ngoài.

      Hiên Viên Tuyệt lớn như vậy lần đầu tiên ăn bế môn canh cảm giác rất thoải mái nhưng nhìn nàng vui vử như vậy cũng rất vui ah, quyết định rồi chỉ cần nàng muón tận lực thoải mãn nàng, như vậy chắc Y Y vui vẻ .

      Tên Thừa Trí kia lại nhìn được nàng lâu như vậy chỉ được nhìn tới chung trà. thể thừa nhận ghen tị, chỉ là hơi khó chịu thôi, ukm đứng vậy. Tự tìm lý do biện hộ cho mình xong tâm trạng thoáng cái tốt trở lại, hôm nay được nhìn nàng phải sao? Ha ha Y Y mặc Tử y là đẹp nhất ah, về sai người làm mấy bộ nữa mang đến cho nàng.

      Y Y phối dược xong Thừa Trí uống vào, nàng với có lễ rất đau nhưng cố gắng chịu đựng lúc qua. Vốn thuỷ ngân kết dính lên cuốn họng nên còn được. lần dược đầu tiên là làm thuỷ ngân bong ra nên rất đau, Thừa Trí uống xong khoảng khắc sau mồ hôi tuông ra, nàng biết nén đau. Y Y vội châm vài châm làm giảm bớt đau đớn cho .

      Nhìn canh giờ sai biệt lắm. Nàng vận nội công tống số thuỷ ngân đó ra ngoài, Thừa Trí phun ra ngụm máu pha lẫn thuỷ ngân kiệt sức ngất xỉu. Vì cuống họng lần nữa bị phá nên liền sốt cao hôn mê. Y Y cũng muốn ngủ để bị đau đớn nên kê thuốc có phần thuốc ngủ. Vừa điều trị thân thể bị tổn thương vừa diều trị cổ họng nên thuốc cứ luôn phiên. Đến nữa tháng sau nàng mới cho thanh tĩnh. Lúc này còn sốt cuống họng cũng còn bị đau đến xé rách như vậy nữa.

      "Khoảng tháng nữa con chuyện được, đùng lo lắng giờ bên trong vết thương lành lại nên ngứa ngáy khó chịu nhưng vấn đề gì chịu qua là được." Y Y mở miệng giải thích cho Thừa Trí. Nhìn mắt sáng rực vui mừng hướng nàng dập đầu nàng lại cho đỡ dậy tiếp.

      " giờ sư phụ song song điều trị thân thể hư nhược của ngươi. Mấy hôm trước dùng ít thuốc nhưng tại phải dùng thuốc ngâm. Phải ngâm liên tiếp tháng ngươi mới có thể luyện nội công được. Trước chỉ có thể uống chút sữa và nước cháo loãng đợi vài ngày nữa ngươi khỏi sư phụ lại kêu người làm đồ ăn ngon cho ngươi" Y Y bưng ly sữa nguội đến.

      Thừa Trí cảm thấy hốc mắt mình nóng lên. Người này chỉ lớn hơn vài tuổi nhưng lại lợi hại như vậy. Có lẽ ông trời bù đắp cho nên mới may mắn gặp được người. Mạng Thừa Trí là sư phụ ban cho dù sao này có phải chết Thừa Trí cũng nguyện vì người. Cả đời thay đổi thủ hộ và bảo vệ người bằng cả tính mạng này.

      Nhưng mà mình còn quá yếu, tại chỉ có thể vướng tay vướng chân người để người phải bảo hộ mình. Mình nhất định phải mạnh mẽ lên. Mạnh mẽ đến mức ai dám xúc phạm người. còn chưa quên Phương công tử kia đâu, lại dám nhục mạ sư phụ, ngày nào đó phải bắt những người khi dễ người phải trả giá. Y Y biết đệ tử nàng vô tình nhặc được này lại quyết tâm bằng mọi giá phải bảo vệ nàng bất kỳ ai dám nhục mạ nàng tương lai chết cách cựa kỳ thê thảm. Được mọi người gọi là huyết ma! thiên tài người người nghe tên mà kinh sợ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :