1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thuận theo Quỷ Vương cởi áo bào - Nhất Mai Đông Tiễn(c3) DROP

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Tên truyện: Thuận theo Quỷ Vương cởi áo bào

      扑倒鬼王解衣袍

      Tác giả: Nhất Mai Đồng Tiễn – 一枚铜钱

      Dịch: Sắc Nữ Bang (Tix, Bu, Ka)

      Thể loại: Huyền huyễn, Hài, Sủng, HE

      Tình trạng sáng tác: 64 chương: 62C chính văn – 2 PN

      Tình trạng Dịch: Chưa hoàn

      Giới thiệu:

      Nam chính rất cường đại, nhưng luôn bị nữ nhân ngu ngốc bẩm sinh chống đối thuận theo.

      ngày nào đó, Phong đại nhân cầu hôn.

      Manh Manh: “Tại sao muốn thành thân?”

      “Vì muốn danh chính ngôn thuận thiên trường địa cửu”

      Manh Manh suy nghĩ, sắc mặt đặc biệt nghiêm túc : “Vậy thời điểm thành thân mang theo gà, vịt, ngỗng . Ta muốn có thịt ăn cả đời”

      ” … ” có thể ném nàng ra ngoài cọ rửa trăm lần chứ!

      LƯU Ý:
      Sana, Elise Tuyenkoko thích bài này.

    2. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Cho mh 1 cho hong tr nay nha ^^

    3. Sana

      Sana Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      45
      Lót dép ngồi hóng :)

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 1

      Mộc Hoa thượng tiên gần đây rất buồn phiền, bởi vì cháu duy nhất của bị Quỷ vương bắt .

      Chúng tiên tranh nhau vỗ vai an ủi:

      “Yên tâm , thượng tiên, Manh Manh lớn lên bộ dạng khó coi, Quỷ vương đem nàng nhét thêm vào hậu cung của mình .”

      “Manh Manh vẫn còn như vậy, Quỷ vương ham muốn ăn cỏ non .”

      “Manh Manh đầu óc thông minh, mồm miệng lanh lợi, cũng bị lưu lại làm phụ tá a.”

      “Hơn nữa pháp lực của nàng quá kém, Quỷ vương bởi vì lo lắng mà uy hiếp nàng.”

      Mộc Hoa thượng tiên nghe đống lời “an ủi” này , thể nhịn được nữa, hất bàn: “Vậy các ngươi đem Manh Manh nhà ta bắt làm cái gì!”

      Mọi người đau khổ suy nghĩ, lâu sau có kết luận, người nhu nhược : “Có thể hay là bởi vì… Manh Manh cẩn thận tiến vào nhà bếp của Quỷ vương, đem đồ ăn của ăn sạch, cho nên bị lưu lại làm tạp vụ trả nợ…”

      Mọi người vẻ mặt giật mình, thậm chí Mộc Hoa thượng tiên cũng ngộ đạo , đồng loạt than thở: “Tham ăn màng tổn thất…”
      fujjko thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG 2
      Manh Manh sau khi ăn uống no đủ liền thỏa mãn mà đánh ợ cái. Thấy nam tử chậm rãi tới, dưới gót chân giống như sinh ra bạch liên, mỗi bước tội ác,mỗi bước đóa Liên Hoa, khuôn mặt trông rất đẹp. Chẳng qua là nàng vừa mới ăn no xong,vì thế khi nhìn thấy , hiểu vì sao lại muốn nôn ra.
      Nam tử khẽ cười: “Ăn no rồi sao?”
      “No rồi.” Manh Manh giọng .
      “Cái gì cơ?”.
      “Giờ ta dùng toàn bộ khí lực để rút kiếm cho ngươi.”
      Nam tử chậm rãi trả lời: “Bây giờ tạm thời cần đến, ngươi về sau còn nhiều thời gian.”
      Manh Manh chớp chớp mắt: “Ta muốn trở về tiên giới.”
      Nam tử lại gần nàng, ngồi xuống, đôi mắt thanh đạm nhìn nàng, chậm rãi mà từng chữ : “ Tên của ta là Phong Dạ, vậy nên ngươi hẳn cũng biết, việc ta quyết định làm, tiên giới muốn quản cũng được.”
      Manh Manh phen cân nhắc kĩ lưỡng, nghiêm trang : “Ta phải trở về.”
      Khóe miệng Phong Dạ khẽ nhếch lên. khí chết chóc, xơ xác tiêu điều vừa nổi lên kéo đến đâu vậy!

      Hàn Ly đứng ở bên cạnh, kiên nhẫn nhắc nhở: “ Là Phong Dạ đại nhân, Phong Dạ đại nhân nga.”
      Manh Manh nhìn : “ Phong Dạ, ta muốn trở về tiên giới, nếu Nhiên gia gia rất lo lắng.”
      Hàn Ly thâm trầm hít thở hơi,bàn tay nắm lấy chuôi đao, thể cùng tiểu nương so đo, đánh nữ nhân, đánh nữ nhân! Cho nên bình thường vẫn là đạo trực tiếp làm...
      Tỳ nữ sớm dọn dẹp, đem toàn bộ cơm rượu dư thừa xuống bếp, dâng lên hai cốc trà. Phong Dạ chậm rãi nhấp ngụm: “ Nhà ngươi hôm qua xâm nhập vào Tâm Điện, làm cho ta bị thương, làm Quỷ Vương bị thương, cũng là khiến cho hai giới hòa hợp. Ngươi chẳng phải là nên ở lại mà bồi thường hay sao?”
      Manh Manh ngừng lại đôi chút : “ Ngươi là Quỷ Vương?”
      Hàn Ly: Đại nhân,bình tĩnh! nên cùng tiên nữ thiếu hiểu biết mà tranh chấp!
      Phong Dạ điềm tĩnh trả lời: “ Ở tại Vô Gian các này, có thể mở được Tâm Điện, lại có được Kiếm Tam Giới,khiến tất cả Quỷ hộ vệ đều phải cung kính, còn có, tên ta là Phong Dạ. Ta đây là Quỷ Vương, chưa đủ ràng sao?”
      Manh Manh kinh sợ. Nàng là ác ý mà tổn thương Quỷ Vương, khiến cho hai giới hòa hợp, tội danh này nàng chống đỡ nổi: “...Ta, ta trở về nhất định học thêm ‘Tam Giới Trụ Cột Tri Thức Bách Khoa Toàn Thư’! Cuối cùng nàng còn thêm: “ Đều do bọn họ gọi ngươi là Quỷ Vương, lại gọi ngươi là đại nhân.”
      Nếu gọi Quỷ Vương, nàng nhất định sớm đoán được a.
      Hàn Ly ho khan hai tiếng: "Bởi vì trước kia Thần Quỷ đại chiến, Quỷ Tổ Tông bị thương, phải đến nhân gian náu. Thuộc hạ mỗi lần báo cáo đều kêu tiếng ‘Báo cáo Quỷ Vương đại nhân’. Cuối cùng, Quỷ Tổ Tông bị chết tay của tên đạo sĩ ở nhân gian,khụ... Sau này, vương tộc lập tổ huấn, bỏ hai chữ Quỷ Vương, tất cả giống nhau, đều kêu ‘Đại nhân’". nhìn trời mà than: "Đó mới chính là bi thương của chuyện xưa."
      “...” Nàng vì sao lại hoàn toàn chút cảm khái “ ra là thế”......
      Phong Dạ sờ đầu nàng, cười đến thất thanh: “ Ngươi có thể đưa truyền thạch cho gia gia ngươi, vậy nên cần phải băn khoăn.”
      Manh Manh gật đầu,nàng cảm thấy Phong Dạ đáng thương, tại nên lưu lại chiếu cố , như thế mới là phải đạo a.
      Phong Dạ chợt nhớ tới chuyện, liền hỏi: “ Nhà ngươi tên gì?”
      “Manh Manh.”
      --- ----
      Tiên giới, bên bờ Kính Hồ, chúng tiên người người thả câu.
      Mộc Hoa thượng tiên bỗng xuất , chuyện gì lại bị quần chúng vây quanh.
      “Thượng tiên, ta nghe mật thám , Manh Manh nhà ngươi vào Quỷ Vực vẫn chưa trở ra, bị Quỷ Vương bắt cóc, tin tức này có phải là chăng?”
      “Nghe tên Quỷ Vương đương nhiệm này, bộ dạng vô cùng tiêu sái trang nghiêm, cử chỉ sảng khoái thẳng thắn, chẳng lẽ Manh Manh sắc tâm nổi lên, chịu rời ?”
      “Kỳ ta vẫn cảm thấy là Manh Manh nhìn trúng đồ ăn của bọn làm cũng tương đối ngon miệng…”
      Mộc Hoa thượng tiên nghiêm mặt, chậm rãi phất ống tay áo: “ Kinh thiên động địa mười tám…”
      Chúng tiên vội vã cùng nhau lui về phía sau như thủy triều thối lui, trong nháy mắt rời kỏi phạm vi mười dặm. Mộc Hoa thương tiên hừ tiếng, khoan thai ngồi xuống, treo mồi câu lên, ném vào trong hồ.
      Mọi người trong lòng vẫn chưa thỏa mãn, nhưng vì ngại thượng tiên thủ đoạn tàn bạo, đều dám hỏi thêm.
      tên hoàng y tiểu đồng từ mặt hồ thở phì phì chạy qua, từng gợn sóng nổi lên, từng vòng từng vòng lăn tăn.
      Mộc Hoa thượng tiên thấy hướng về phía mình mà chạy, mặt cứng đờ, phất tay áo: “ Kinh thiên động địa mười tám chưởng!”
      Tên hoàng y tiểu đồng liền hóa thành chấm tròn màu vàng, từ từ biến mất về cuối trời, từ Cửu Trọng Thiên vang lên tiếng thê lương:
      “Mộc Hoa thượng tiên! Cháu người gửi thư!”
      “Phốc…” ngụm máu bắn ra tung tóe.
      Thượng tiên phen luống cuống tay chân, cuối cùng phải dùng ngựa kéo xe kẹo tới mới dụ dỗ được hoàng y tiểu đồng quay lại, thuận lợi nhận lấy truyền thạch. Dùng linh lực mở ra, chỉ thấy mỗi khuôn mặt mượt mà của Manh Manh cười khẽ xuất .
      Mộc Hoa thượng tiên khóc ròng : “Manh Manh, ngươi gầy rồi.”
      Mọi người xung quanh phẫn nộ : “ Làm sao gầy! Hơn nữa nàng cũng mới được có hai ngày !"
      “Gia Gia” Manh Manh ngồi ngay ngắn, nghiêm mặt : “ Ta làm ngộ thương Phong Dạ rồi. Vậy nên ta muốn lưu lại đây chiếu cố cho , đến khi hoàn toàn bình phục. Người cần phải lo lắng cho ta. Trong nhà phải nhớ làm uy với thỏ con, quần áo phải sạch , được dùng chút nước rửa trôi cho xong việc, bát đũa cũng được chất thành núi rồi mới rửa, còn có cái bô…”
      “Bốp.” Mộc Hoa thượng tiên bình tĩnh thu hồi lại truyền thạch, quét mắt nhìn mọi người, ngượng ngùng cười: “ Đây là chuyện trong nhà, thể để người ngoài biết được.”
      lâu sau, rốt cuộc cũng có người nắm bắt được trọng điểm: “ Đợi chút, Manh Manh có câu là… Nàng làm cho Phong Dạ bị thương? Làm Quỷ Vương bị thương?”
      Chúng tiên nhếch mày, lâu sau đồng loạt thở dài : “ Đứa này cũng là vì nỗ lực sống…”
      --- ------ -------

      Hắt xì.

      Manh Manh sờ sờ cái mũi, phủi phủi quần áo, kỳ , chỉ cần quá thân cận Phong Dạ, nàng vẫn thấy lạnh, cũng bởi quỷ khí thân người quá nặng !

      Phong Dạ muốn nàng chiếu cố , thế nhưng vì sao lại đem chuôi kiếm kì quái này ném cho nàng , còn "ban tặng" nàng chức vị hầu kiếm tỳ nữ.

      Manh Manh chà lau thân kiếm trước sau, cũng cảm thấy thanh kiếm này có cái gì đúng. Rút kiếm ra, gõ thân kiếm, là sắt,lại còn là khối sắt tốt, chỉ có điều được sáng bóng cho mấy.

      Chà lau hồi, tay đều mỏi nhừ, càng ngày càng có khí lực . Nàng ngáp cái, đưa thanh kiếm hồi lại vào vỏ kiếm. Thả người chiếc giường làm từ gỗ tử đàn, nằm trong chăn mềm mại, sụt sịt mà vào giấc ngủ. Phòng này thoạt nhìn cũng tệ lắm, chỉ là quá to lớn , trừ bỏ giường , chỉ còn lại có ba chiếc ghế cùng cái cái bàn, bàn ly trà cũng có. Trong phòng đừng có bồn hoa gì đó , toàn bộ đều có lấy cây.

      Bất quá còn có giường vô cùng tốt này, vẫn là cái giường cực kỳ mềm mại.

      Hôm sau, Hàn Ly nghiêng ngả lảo đảo chạy vào trong sân , quỳ bên ngoài Vô Gian các bẩm báo: "Đại nhân, Manh Manh nương nàng..."

      Bên trong truyền ra thanh lười biếng: "Nếu nàng dám chạy trốn, liền đưa tới Hàn Băng trì cọ rửa trăm lần."

      "... phải, nàng bị bệnh."

      Trong giây lát, tường kia ra cánh cửa, nam tử mặc áo bào trắng,chậm rãi ra, nhíu mày : " Nàng ăn như vậy mà vẫn có thể sinh bệnh ư?"

      Hàn Ly yên lặng nhìn con kiến chuyển động nền nhà, làm sao có người giống như ngài, vạn năm đều bị cảm cúm,như vậy biến thái a...

      Phong Dạ vào bên trong lầu các đầy sương mù, liền thấy vật thể cuộn tròn nằm giường, nhúc nhích. ngồi xuống, lắc lắc thân hình kia, khẽ gọi : "Manh Manh."

      "Đừng ... Rung ta."
      Phong Dạ vừa muốn rút tay về, liền thấy trong chăn thò ra cái đầu tròn, nắm lấy quần áo liền... Nôn lên = =!

      "..."

      Manh Manh sau khi phun xong,cảm thấy thoải mái hơn chút, nửa u oán nửa xanh xao, nhìn nam tử : "Ta , đừng lay ta."

      Phong Dạ nổi giận: "Ta có lay ngươi lần thứ hai sao!"

      Hình như có... Bất quá cái gì cần phun đều phun ra cả rồi ...

      "Chờ ta lấy lại sức lực liền giặt quần áo cho ngươi."

      Phong Dạ nghiêm mặt cứng ngắc, cởi áo bào trắng của mình ra, phất tay theo phía cửa sổ ném ra ngoài.

      Manh Manh nhìn , may thay vẫn còn chiếc áo trong, bằng lại nhìn thấy trần trụi . Nàng ghé vào đùi , còn chút khí lức nào, nàng tại mới biết được cái gì gọi là "nhu nhược" . Xương cốt nàng tại rất mềm, rất mềm,rất giống kẹo đường a.

      Phong Dạ nắm cổ tay nàng, chỉ chốc lát liền : "Quả là đồ tiên nữ tham ăn, đến ngày bị quỷ khí xâm nhập vào cốt tủy ."

      Manh Manh yếu ớt kháng nghị: " trăm ba mươi năm, ta có trăm ba mươi năm tu vi!" Nàng cuối cùng thử hỏi, "Ngươi bao nhiêu năm?"

      Phong Dạ hé miệng, phải cố ý muốn đánh vào nỗi đau của nàng: " vạn ba ngàn bốn trăm năm."

      Manh Manh , người ta số lẻ tu vi cũng hơn ngươi bây giờ, ngươi còn biết xấu hổ mà chuyện sao = =!

      Phong Dạ cúi đầu xem nàng, lấy tay nắm mặt nàng, hình dáng kỳ rất , nhưng xét việc nàng có thể mình quét sạch phần ăn cho ba người, ăn nhiều chút cũng có thể tốt ra. Đôi mắt rất sáng, đáy mắt dường như dấu vòng Nguyệt Non, đặc biệt sáng tỏ. Cái mũi khéo léo tinh xảo, màu da cũng rất trắng trẻo. Lại nhìn đôi môi kia, điểm mà hồng, tổng thể mà cũng có thể tiếp nhận.

      Sau đó, cúi người hôn xuống.

      Manh Manh ngạc nhiên, cỗ khí lạnh lẽo cuồn cuộn ngừng theo miệng mà phiêu tán nhập vào trong thân thể nàng, vào mỗi cái xương cốt , khiến cho khí lực thấm hồi, càng ngày càng thư thái. Chỉ là giống như có cái gì kỳ quái,hồ đồ mà vào được...

      Phong Dạ buông tay, lay nàng: "Thở, ngươi muốn nghẹn chết chính mình sao?"

      Manh Manh vừa rồi cả kinh ngừng thở, lúc này buông ra, mới há mồm thở dốc.

      Phong Dạ thấy nàng thần sắc cực kỳ phức tạp nhìn mình, chớp mắt : "Chim non thể nghi ngờ."

      Manh Manh sợ hãi : "Ta vừa rồi nôn ra còn có súc miệng."

      ... Quỷ Vương đại nhân cuộc đời này đều có bóng đen , rốt cuộc nên đụng vào nữ nhân...

      Tâm tình lại có vẻ lo lắng (┬_┬)

      Manh Manh vỗ vỗ sắc mặt đen của , nghiêm túc : "Gia gia , nương thể tùy tiện để cho nam nhân đụng, đụng vào phải phụ trách."

      Phong Dạ hoàn hồn, đợi súc trăm lần miệng rồi mới trả lời: "Phụ trách?" nhịn cười, "Ngươi muốn ta đối với ngươi phụ trách sao?"

      Manh Manh lắc đầu: "Là ta đối với ngươi phụ trách."

      Phong Dạ cơ mặt co rút, gọi người bên ngoài, "Hàn Ly, đến đây hôn nàng , dời trách nhiệm."

      "..."

      Phong Dạ đứng lên, đem nàng nhét lại vào trong ổ chăn: "Ngoan ngoãn ngủ giấc có việc ."

      Manh Manh nắm chặt chăn, nhìn thấy nam tử thần sắc nhàng, cúi đầu đáp ứng tiếng: "Được."

      Trong giấc mơ, nàng nửa mê nửa tỉnh muốn , kỳ ngươi bị tiên giới thành đại ma đầu Quỷ vương, là sai thôi , chứ tuyệt đáng sợ a.
      koko thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :