Thiên Hạ Vô Song - Nhâm Oán (1168C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 376: Xử lý vụ (2)



      Chương 376: Xử lý vụ (2)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      Bọn họ biết bao nhiêu lần ảo tưởng được ở trong căn phòng xinh đẹp kia. tại rốt cuộc chờ được tới ngày đó.


      Cho dù trong tay vẫn còn dư dật, nhưng nếu như khởi động mấy hạng mục này, vẫn thiếu tiền. Kiếp trước nghiệp kiếm tiền nhiều nhất, nếu như xem buôn bán súng đạn là đứng đầu, vậy còn có cái khác, quả thực khiến người ta phari ước ao trong lòng đến chết. Đó chính là ngân hàng. đường từ thành bảo cự thạch trở lại, Mạnh Hàn vô cùng bất mãn đối với phương thức tiêu phí của thế giới này. triệu hai trăm ngàn kim tệ, sáu mươi tấn, kim tệ nặng như vậy muốn thanh toán, quả thực là quá bất tiện.


      Nếu như thế giới này có ngân hàng, đây chẳng phải là đơn giản hơn rất nhiều sao. Nhưng đáng tiếc chính là thế giới này lại có. Đồng thời, Mạnh Hàn xem qua ít tiểu thuyết, tất cả mọi người có các loại như nhẫn gian, vòng tay gian. Nhưng đáng tiếc, ở thế giới này, ma pháp gian lại tồn tại. Tất cả kim tệ đều phải đưa tay giơ vai tới trường, mới có thể thực được cuộc trao đổi tiền trao cháo múc này.


      Tuy nhiên, điều này cho Mạnh Hàn suy nghĩ khác. Tiền thân của ngân hàng kiếp trước, chính là hiệu đổi tiền. Công năng rất đơn giản. căn bản chính là đổi tiền nơi đất khách, sau đó thu lấy phí thủ tục theo tỉ lệ nhất định. Thông qua hiệu đổi tiền, Thanh triều Sơn Tây xuất nhóm phú hào. Đương nhiên, còn có phương thức phát tài khủng bố khác, chính là phát hành ngân phiếu. Đó cũng chính là tiền giấy. Thủ đoạn kiếm tiền như vậy còn nhanh hơn cả cướp tiền. Nếu như Mạnh Hàn có thể thực được chức năng của hiệu đổi tiền, cho dù cần phát hành tiền vẫn có thể trực tiếp khiến Mạnh Hàn trở thành thủ phủ thế giới.


      Đương nhiên, lấy thực lực của Mạnh Hàn bây giờ, muốn những thứ này vẫn còn hơi sớm. Suy nghĩ này, chỉ có thể chờ đợi sau khi Mạnh Hàn có đầy đủ thế lực phân bố khắp nơi, mới có thể tiến hành. Đây là mục tiêu xa. Trước tiên muốn nhanh chóng thực kế hoạch cung cấp tài chính ình, chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.


      - tại chuyện buôn bán tơ lụa thế nào? Tơ lụa của hầu tước đại nhân bọn họ bắt đầu tiêu thụ rồi đúng ? Tơ lụa với nhiều mầu sắc được sản xuất thế nào?


      Grace ở ngay sát bên cạnh, Mạnh Hàn đương nhiên muốn cố gắng quan tâm chút đến việc làm ăn của mình. Tuy nhiên, cách thức quan tâm có chút hương diễm. Grace và Elyse toàn tâm toàn ý hầu hạ, Mạnh Hàn vô cùng thích ý. Nằm ở cái ghế sớm để người ta cải tạo tốt. người phía trước là Grace. người phía sau là Elyse. Thỉnh thoảng lại mở miệng cắn hoa quả từ trong tay hai nàng. Hai tay hưởng thụ hết phong lưu. Chắc hẳn ngay cả bệ hạ Đại Công cũng được hưởng thụ như vậy.


      - Sau khi chia nửa tơ nhện cho phía bên hầu tước đại nhân, tiêu thụ của phía chúng ta tạm thời chịu chút ảnh hưởng nho .


      Grace nằm ở trong lòng Mạnh Hàn, giọng báo cáo:


      - Chủ yếu là sau khi số lượng giảm bớt, những lính đánh thuê kia xếp hàng rất nhiều, thời gian cũng dài hơn. Lão Tom và ta chuyện lần, nhưng tạm thời có cách nào giải quyết.


      - Cái này có vấn đề gì. Chỉ là tượng bình thường.


      Mạnh Hàn sớm có tâm tư chuẩn bị đối với điều này. Thời điểm tới tiêu thụ tơ lụa, Mạnh Hàn đột nhiên nghĩ tới thương hội Ám Ảnh của Công quốc Đô Linh và nữ tử xinh đẹp thần bí kia. Lúc này thuận miệng hỏi:


      - Có phải thương hội Ám Ảnh kia rời khỏi đây ? Còn nữa, điều tra ràng thân phận của nữ nhân ngày đó chưa?


      - Lần này thương hội Ám Ảnh có hơn bốn trăm người đến đây, chính là đội buôn lớn nhất.


      Trước đó Mạnh Hàn vẫn chìm đắm trong việc tu luyện đấu khí cuồng triều, căn bản có tâm trạng để quan tâm những điều này, nên Grace chưa báo cáo:


      - Ban đầu chúng ta cho là bọn họ nổi trận lôi đình, sau đó ra tay đánh nhau. Nhưng ngờ bọn họ lại đàng hoàng rời khỏi, cũng đến nữa. Còn nữ tử kia là thương hội khác. Nàng mang theo ít tơ lụa rời , có gì đặc biệt.


      - Phí bên hầu tước đại nhân thế nào?


      Mạnh Hàn tỏ ý kiến. Thương hội Ám Ảnh cũng vậy, cái kia xinh đẹp nữ tử cũng thế, đều chỉ là chuyện . Chắc hẳn sau này gặp nhau, căn bản đáng để quan tâm quá nhiều:


      - Có phải bọn họ bắt đầu tiêu thụ hay ? Giá cả thế nào?


      - Hai mươi ngày trước, tơ lụa trong nhà xưởng của hầu tước đại nhân bắt đầu tiêu thụ. Giá tiền của bọn họ gấp đôi của chúng ta.


      Với tin tức bên ngoài, Elyse có phần nhanh nhạy hơn chút. Lần này là Elyse báo cáo:


      - Chuyện làm ăn rất tốt, cung đủ cầu. Bọn họ tiêu thụ cho giới thượng lưu, lợi nhuận kiếm được lại gấp đôi chúng ta.


      - Chúng ta làm ra ít hàng mẫu tơ lụa màu, tuy nhiên còn chưa bắt đầu tiêu thụ.


      Grace tiếp nhận câu chuyện, lấy ra mấy mấy mảnh tơ lụa nhuộm màu, đưa đến trước mặt Mạnh Hàn, tiếp tục báo cáo xin chỉ thị:


      - Chờ đại nhân quyết định, giá cả nên quyết định là bao nhiêu?


      - Xem ra hiệu quả rất tốt.


      Mạnh Hàn cầm lấy mấy loại tơ lụa màu. Sau khi xem xét cẩn thận hồi, đưa ra kết luận:


      - Giá cả tăng gấp bốn lần. Sản lượng lại giảm hai lần. Bắt đầu từ ngày mai, tiêu thụ tơ lụa màu trắng nữa. Tất cả chuyển thành tơ lụa màu. Chúng ta chỉ bán loại tốt nhất. Tiết kiệm tơ nhện. Ta còn có việc phải dùng.


      - Vâng, đại nhân!


      Grace giọng đáp ứng. Cứ như vậy, tuy rằng lượng tiêu thụ giảm ít, nhưng sau khi giá cả tăng cao, lợi nhuận vẫn tương đồng thậm chí vượt qua cả trước đây. Đối với Hoàng Sa Thành mà , cũng hề có tổn thất gì.


      - Ngày mai hẹn lão Tom chút, để thương lượng với chút về chuyện tiêu thụ tơ lụa.


      Mạnh Hàn lại phân phó :


      - Cũng thể mỗi lần đều để các lính đánh thuê xếp hàng như vậy được. Đây phải là biện pháp tốt. Muốn kiếm tiền, vẫn còn có rất nhiều phương pháp.


      - Vâng, đại nhân!


      Mạnh Hàn như vậy, nhất định lại có chủ ý gì mới sắp được đưa ra sân khấu. Elyse vô cùng phấn khởi đáp ứng.


      - Từ lúc ta rời khỏi thành bảo cự thạch, từng ủy thác hầu tước đại nhân giúp ta chọn mua vài thứ. Những thứ này được đưa tới chưa?


      tại riêng gì kim tệ có khả năng bị thiếu, ngay cả vật tư cũng thiếu. Tất nhiên Mạnh Hàn lại càng quan tâm đến những thứ chọn mua tại thành bảo cự thạch.


      - lần lượt được đưa tới.


      Elyse nhanh chóng trả lời:


      - Vừa nãy, mới có người đưa tin tức tới, lần này đội ngũ rất lớn muốn qua đây.


      - Đội ngũ lớn?


      Mạnh Hàn có chút kỳ quái:


      - Phí chuyên chở quá cao, ta nhận.


      - Đại nhân, là đầy tớ.


      Elyse bổ sung câu:


      - Hơn năm ngàn nô lệ, đường đưa tới.


      - Thành chủ Hoàng Sa Thành mua rất nhiều hàng hóa?


      Trong lúc Mạnh Hàn lòng thảo luận việc quản lý tiểu thành của mình, tại nơi cách Hoàng Sa Thành xa, nhóm người lén lén lút lút thương lượng.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 378: Nguy cơ từ Ám Ảnh



      Chương 378: Nguy cơ từ Ám Ảnh


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      Nơi này là thị trấn chỉ cách Hoàng Sa Thành có bốn ngày đường. Nếu quả có thể là vẫn nằm trong phạm vi thống trị của Bạo Phong Thành. Tuy nhiên, bất kể là Hoàng Sa Thành tiêu thụ hay mua từ bên ngoài, đều qua chỗ này. Giống như Hoàng Sa Trấn trước đây, nơi này là nơi tương đối hoang vu. có bao nhiêu người chú ý. Chỉ có điều nơi này vẫn là thị trấn , sinh hoạt tương đối kham khổ mà thôi.


      có ai chú ý tới thôn trấn xa xôi này. Tuy nhiên, tại trấn này bị đội ngũ chừng bốn trăm, năm trăm người khống chế. Tất cả người trong thị trấn này bị tàn sát sạch. đám giả hỏa vừa nhìn thấy đều là chiến sĩ. Bọn họ mặc những bộ quần áo của dân chúng thể vừa người giả vờ làm việc chân tay trong thôn trấn. Mấy người đầu lĩnh ở trong gian nhà tốt nhất của trưởng trấn, ngồi quây quần thảo luận.


      - Vâng, ban đầu, người của chúng ta tại hội lính đánh thuê và nghiệp đoàn ngầm phát ra nhiệm vụ thu mua rất nhiều quả Ma Trản Hoa với giá rất cao. Địa phương giao nhiệm vụ này chính là Hoàng Sa Thành. Trong Hoàng Sa Thành, ngoại trừ thành chủ đấu giá tơ lụa kia, bất kỳ ai cũng có được tài lực như vậy.


      Gia hỏa vừa chính là người thám tử. phân tích tỉ mỉ với thủ lĩnh ngồi phía đối diện.


      Nếu như trước đây Mạnh Hàn từng tiếp đón những người này, nhất định nhận ra, những người này chính là các gia hoả thương hội Ám Ảnh bị trục xuất khỏi Hoàng Sa Thành. Sau khi ép mua ép bán bị Mạnh Hàn trục xuất ra khỏi Hoàng Sa Trấn, những người này danh nghĩa rời khỏi Hoàng Sa Thành, nhưng chỉ sau khi qua qua phạm vi vòng lớn của Bạo Phong Thành, tìm được thị trấn xa xôi này, bọn họ thân, ở lại đánh chủ ý vào Mạnh Hàn.


      - Bọn họ có nhiều người. Thành vệ quân chỉ có một ngàn người, hơn nữa còn phân tán ở các nơi, lại thêm vào việc cắt người luân phiên. Chỉ cần chúng ta di chuyển với tốc độ nhanh, tuyệt đối có thể lưới bắt hết bọn họ.


      Tính tình của thám tử thám báo xem ra tương đối nóng nảy. thực hiểu tại sao đầu lĩnh lại mình tại thị trấn này mấy chục ngày hề làm gì, nhìn đám người Hoàng Sa Thành ra vẻ ta đây:


      - Rốt cuộc tới lúc nào chúng ta mới động thủ? Bọn họ càng tiêu càng ít kim tệ.


      - Kim tệ có ích lợi gì? Chúng ta còn thiếu kim tệ sao?


      Tên đầu lĩnh vẫn giữ được bình tĩnh, ngăn người thủ hạ nóng tính của mình lại:


      - Chúng ta tới nơi này là vì cái gì? Tơ lụa! Chúng ta nên dâng cho Chân Thần đại nhân loại tơ lụa tốt nhất. Đồ còn chưa tới tay, chúng ta làm sao trở lại?


      - Chúng ta giết chết tất cả đội quân của thành chủ kia, cướp hết tơ lụa của thành chủ ra, còn sợ đủ sao?


      gia hoả khác ở bên cạnh lỗ mãng mở miệng :


      - Chờ đợi chư thế, phải đợi tới khi nào?


      - Giết chết đội quân của thành chủ? Ngươi có đầu óc sao? Ngươi nhìn thấy thành chủ của chỗ này có địa vị gì sao?


      Tên đầu lĩnh vô cùng khinh thường phản bác :


      - Chỉ cần chúng ta vừa động thủ, chắc chắn phải đối nghịch với toàn Hoàng Sa Thành. Chúng ta có năm trăm người, có thể đối kháng với thành thị mười vạn người sao? Nghe bọn họ giảm sản lượng tơ lụa, mới ra loại tơ lụa có màu sắc sặc sỡ. Điều này là sao?


      - Vâng, thưa đầu lĩnh.


      Thám báo lập tức báo cáo:


      - Loại tơ lụa này so với tơ lụa màu trắng trước đây đắt hơn gấp bốn lần. Nhưng tất cả mọi người đều đổ xô tới mua. Đây là tơ lụa tốt nhất, tin tưởng Chân Thần đại nhân nhất định thích.


      - Như vậy, những tơ lụa bớt này đâu?


      Thủ lĩnh càng thêm quan tâm đối với điều này, lập tức tỏ ra hứng thú hỏi.


      - biết. Chưa từng thấy có tình hình tơ lụa được đưa ra ngoài. Ta đoán chắc là bị thành chủ kia nuốt cho riêng mình.


      Thám báo quan sát rất tỉ mỉ, cũng nhìn thấy Mạnh Hàn chuyển hàng ra khỏi Hoàng Sa Thành, cho nên đương nhiên cho là như vậy. Đây là chuyện thường tình của con người. Đồ tốt do mình sản xuất ra, đương nhiên là muốn mình hưởng thụ đầu tiên. Tơ lụa với màu sắc rực rỡ kia cũng tương tự. Mạnh Hàn làm như vậy, có gì đáng trách.


      Tuy nhiên, như vậy hiển nhiên cho thương hội Ám Ảnh cơ hội. Sau khi nghe thấy tin tức kia, phản ứng đầu tiên của mấy tên đầu lĩnh chính là nhảy lên:


      - sao? tốt quá! Chúng ta có thể nhanh chóng mang theo lễ vật cho Chân Thần đại nhân trở về nhà!


      Sản lượng tơ lụa màu của Hoàng Sa Thành mấy ngày nay đủ để thỏa mãn khẩu vị của những gia hoả khổ sở chờ đợi trong thời gian lâu như vậy. Trong lúc nhất thời, các gia hoả thương hội Ám Ảnh phân bố tại tất cả thị trấn này, mỗi người đều bắt đầu xoa xoa đôi tay của mình. Những gia hỏa này thờ phụng thần linh hắc ám, vốn phương diện khác chính là muốn thích làm gì làm. Loại hành vi ép mua được quay lại trộm, quá bình thường.


      Mạnh Hàn hoàn toàn biết có người vẫn trốn ở trong góc tối lẳng lặng chờ đợi cắn cái lợi hại. vẫn sống bình thường giống như người liên quan. Elyse hẹn lão Tom. tại lão Tom mực cung kính đứng ở trước mặt Mạnh Hàn.


      Tuy rằng mới bắt đầu kinh doanh tơ lụa, tại lão Tom cũng là phú ông trong nhà có ít nhất mấy ngàn kim tệ. Nhưng ở trước mặt Mạnh Hàn, vẫn duy trì dáng vẻ tôn kính như lần đầu tiên nhìn thấy lãnh chúa đại nhân. vẫn cho rằng, có lãnh chúa đại nhân có mình bây giờ.


      - Lão Tom, ngồi !


      Mạnh Hàn thoải mái mời lão Tom ngồi xuống. Sau khi Lão Tom rất nghiêm túc cảm ơn hồi, mới ngồi xuống đối diện Mạnh Hàn, vẻ mặt cung kính giống như người hầu chờ đại nhân phát biểu.


      - Lão có hứng thú làm đại lý tiêu thụ tơ lụa cho ta hay ? Đúng, đại lý toàn quyền!


      Mạnh Hàn vừa mở miệng liền thẳng vào chủ đề, đưa ra đề tài khiến lão Tom cực kỳ khiếp sợ. Cho dù tại lão Tom nhìn thấy rất nhiều kim tệ, nhưng vẫn bị câu của thành chủ đại nhân làm giật mình.


      - Đại lý toàn quyền?


      Cho dù đoán được điều gì, nhưng lão Tom vẫn cẩn thận nhắc lại từng chữ.


      - Đúng! Tơ lụa của ta dựa theo giá cố định bán cho lão. Sau đó, lão là đại lý chính đồng thời phải dựa theo giá cố định bán cho người khác.


      Mạnh Hàn gật đầu. Mình sản xuất còn phải phụ trách tiêu thụ. Đối với giai đoạn nay mà , cần thiết nữa. Mạnh Hàn cần bồi dưỡng mấy thế lực của riêng mình:


      - Nếu như mình lão ăn nổi, lão có thể tìm mấy đối tác khác, cùng nhau thành lập thương hội. Có hứng thú hay ?


      - Có!


      Thời điểm mỗi ngày đều có mấy trăm kim tệ đặt ở trước mắt mình, có hứng thú chắc chắn là kẻ ngu si. Cho dù lão Tom biết thực lực của mình còn chưa đủ ăn tất cả tơ lụa của lãnh chúa đại nhân, nhưng nếu lãnh chúa đại nhân cho cơ hội như vậy, nắm chắc lấy.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 379: Thịnh hành thức ăn nhanh



      Chương 379: Thịnh hành thức ăn nhanh


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm: nguồn


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      lăn lộn ở trong đám lính đánh thuê tại tầng dưới chót của thế giới lâu như vậy, biết cơ hội vô cùng quan trọng.


      - Nếu là đại lý, như vậy ta có cầu. Giá cả thương hội các ngươi bán ra thể thay đổi. Ta cho các ngươi giá cả với lợi nhuận ổn định, nhưng các ngươi thể tăng giá. Còn sau đó người khác mua được bán với giá bao nhiêu, đây phải là chuyện của các ngươi.


      Mạnh Hàn thoáng gật đầu. Kết quả này vốn nằm trong dự kiến của .


      Mạnh Hàn sớm biết, mình thể kết phường được. ít quý có thực lực tộc bắt đầu thử tiếp xúc vứi lão Tom, tại muốn lão Tom tham gia vào liên minh kia. Lão Tom tạm thời vẫn có quyết định. Nhưng tin tưởng chẳng mấy chốc chịu được áp lực. Mạnh Hàn cho phép và mấy người kết phường, chính là cho cơ hội này. Đương nhiên, mục đích chủ yếu vẫn là muốn gián tiếp lôi kéo mấy quý tộc có thực lực, quấn vào chiến xa của mình.


      - Đương nhiên, đại nhân, chúng ta chưa từng nâng giá cả.


      Lão Tom trải qua thời gian tiêu thụ tơ lụa lâu như vậy, đương nhiên hiểu ý tứ của Mạnh Hàn. Chính bởi vì lưu lại cho người khác đầy đủ lợi nhuận, cho nên mới bị đám người liên minh tiêu thụ tơ lụa kia chèn ép điên cuồng tới mức bị tiêu diệt. thực tế, cầu của Mạnh Hàn cho thêm tấm bùa bảo toàn tính mạng.


      - Mặt khác, tại những người xếp hàng mua quyền tiêu thụ tơ lụa kia, ta nghĩ bọn họ có thể dừng lại.


      Ngoại trừ xác định đại lý ra, Mạnh Hàn chính là muốn quét sạch tình trạng ép mua ép bán quyền tiêu thụ tơ lụa tại vô cùng lộn xộn kia. Nếu , mỗi ngày có người bởi vì chuyện này mà đánh nhau trong Hoàng Sa Thành. Thậm chí có ít gia hỏa có động tác. Hoàng Sa Thành là địa bàn của mình. Sau đó còn phải thiết lập thành căn cứ thương nghiệp. Tất nhiên thể để xuất tình hình như vậy được.


      - Nhưng, đại nhân, nếu như có phần thu nhập này, cuộc sống của bọn họ rất khó khăn.


      Lão Tom cũng thuộc về lính đánh thuê năm đó vì lòng tham bị bảo đồ kho tàng dụ dỗ đến đây. Chỉ có điều có vận may tốt hơn. Nhưng tại nếu như Mạnh Hàn muốn loại bỏ tình hình tiêu thụ này, như vậy nhóm rất đông người có cách nào nhận được thu nhập bình thường. Tuy rằng xếp hàng mua quyền tiêu thụ tơ lụa cũng thể phát tài, nhưng tóm lại có thể bảo đảm cuộc sống cho rất nhiều người.


      - Ta có vài chủ ý. Chỉ cần những người này có chút tiền vốn , có thể mở vài buôn bán . Tóm lại người đói bụng chết.


      Tuy rằng là thành chủ, nhưng Mạnh Hàn cảm thấy, mình cần phải nuôi sống tất cả những người đến địa bàn của mình kiếm sống. Những cặp sinh đôi là dân bản địa tại đây, là người trong phủ lãnh chúa của mình. Nuôi sống bọn họ là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Nhưng thể nào lại muốn chịu trách nhiệm về tất cả mọi người.


      Nhưng Mạnh Hàn đơn thuần từ bỏ bọn họ, mà chỉ cho bọn họ con đường. Chuyện này đối với Mạnh Hàn mà chỉ là việc rất dễ dàng. Dù sao nữa tìm mấy thứ thú vị từ trong đầu , chỉ cần mọi người kinh doanh vẫn có thể thu lợi rất dễ dàng.


      - Nếu như bọn họ nguyện ý, cũng có thể tập hợp tiền thành lập thương hội, chuyên môn kinh doanh những thứ này.


      Mạnh Hàn nhìn thấy lão Tom vẫn còn có chút do dự, lại bỏ thêm chút lợi thế:


      - Vài thứ nhặt rất đơn giản, thương hội có thể biến thành cơ cấu dạng mắt xích. Tạm thời mà , nhất định có thể phát tài lớn, nhưng phát tài hẳn vẫn có thể. Ngươi hỏi bọn họ chút, xem bọn họ có hứng thú hay ?


      - Đa tạ đại nhân!


      Lão Tom đương nhiên biết Mạnh Hàn những lời này là có ý gì. Ngay lập tức vô cùng phấn khởi nhìn Mạnh Hàn cám ơn. Từ khi vừa mới bắt đầu, chứng kiến những kỳ tích của Mạnh Hàn. Tuy rằng còn biết cái gì là mắt xích, nhưng chắc hẳn quy mô . Thứ nhặt trong miệng của đại nhân cũng có thể biến thành cơ cấu mắt xích, vậy cũng phải là buôn bán gì.


      Sáng sớm ngày hôm sau, Hoàng Sa Thành liền xuất quán cơm rất đặc biệt. Sở dĩ đặc biệt bởi vì tên quán cơm này gọi là cửa hàng thức ăn nhanh. Từ thức ăn nhanh này, mọi người còn chưa ai nghe tới. Bọn họ cũng ai biết đây là gì. Tuy nhiên, vẫn có rất nhiều người chen chúc tới, vào để mở mang kiến thức chút, cái gì gọi là thức ăn nhanh.


      Lý do chỉ có . Cửa hàng thức ăn nhanh này là do thành chủ đại nhân mở ra. Người khác còn biết, nhưng chí ít nhóm lính đánh thuê ban đầu đến sa mạc truy tìm bảo vật biết được, thành chủ đại nhân có đôi tay hoá đá thành vàng, tùy tiện sử dụng ít đồ, có thể kiếm tiền nhiều đến mức khiến người ta đỏ mắt chảy nước miếng.


      Thức ăn nhanh rất đơn giản. Chính là ít Hamburger thêm vào ít đồ uống. Loại Hamburger này Mạnh Hàn tại kiếp trước vẫn mấy thích thậm chí còn gọi là thực phẩm rác rưởi. Nhưng ở thế giới này vẫn được xem là loại thực phẩm hiếm có. Chỉ là hai mảnh bánh mì kèm theo chút rau xanh và bánh thịt, thêm vào chút hương liệu có mùi vị đặc biệt, lập tức khiến mọi người sau lần thử nghiệm đầu tiên ánh mắt sáng ngời.


      chỉ có như vậy, bánh thịt còn có mấy loại và có khẩu vị giống nhau. Hơn nữa có thể linh hoạt cầu thêm vào hai miếng bánh thịt bất cứ lúc nào. Nhân mã trong Hoàng Sa Thành vừa biết, thành chủ đại nhân đưa ra loại thực phẩm mới ăn rất ngon. Tin tưởng chẳng mấy chốc giống như lẩu Song Tử, trở nên thịnh hành.


      - Lão Tom, mùi vị Hamburger thế nào?


      Mạnh Hàn và lão Tom đứng ở phía sau cửa hàng thức ăn nhanh. Nhìn lão Tom ăn xong hai cái Hamburger, bộ dạng vẫn chưa hết thòm thèm, Mạnh Hàn cười hỏi.


      - Đại nhân, ta chưa từng có ăn món nào ngon như vậy.


      tại, lão Tom cũng được xem là người từng va chạm xã hội. Nhưng loại thức ăn mới mẻ này, vẫn chỉ mới ăn lần đầu tiên. Dường như thời điểm đứng ở trước mặt thành chủ đại nhân, vĩnh viễn cảm giác kiến thức của mình quá mức nông cạn. Bất kể là ăn mặc ngủ nghỉ, bất kể ở phương diện nào cũng đều như vậy.


      - Ta dự định mở chuỗi thức ăn nhanh. Đầu tư cũng phải quá lớn. biết những người lão quan tâm có hứng thú gia nhập hay ?


      Mạnh Hàn có phần thờ ơ, dường như đây là chuyện thực đáng chú ý vậy. thực tế, với xuất thân của Mạnh Hàn tại, điều này chuyện đáng chú ý.


      - Đương nhiên nguyện ý, đại nhân!


      Lão Tom thể chờ đợi được nữa, lập tức trả lời. rất sợ nếu mình trả lời chậm, Mạnh Hàn thay đổi chủ ý:


      - Đại nhân, ta thay bọn họ cảm ơn ngài!


      - cần cảm ơn sớm như vậy.


      Mạnh Hàn cười cười, nhìn lão Tom chút:


      - Nếu là chuỗi mắt xích, vậy cần thiết phải thu lấy chút phí gia nhập liên minh. Những người kia trước tiên cần phải trả tiền, sau đó mới có thể hưởng thụ quyền tham gia chuỗi dây xích này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 380: Thịnh hành thức ăn nhanh(2)



      Chương 380: Thịnh hành thức ăn nhanh(2)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      - Mong đại nhân cứ !


      Dường như từ trước đến nay Thành chủ đại nhân làm ăn chưa từng lỗ vốn. Về điểm này, cho dù là đến thành bảo cự thạch, mọi người cũng phải thừa nhận. Nếu như đại nhân đưa ra loại phúc lợi miễn phí ọi người, vậy nhất định là đầu óc đại nhân bị nước vào hoặc là bị cửa kẹp. Thu phí mới là bình thường. Hơn nữa từ chuyện kinh doanh phòng vệ sinh, hay chuyện buôn bán tơ lụa đều tốt. Đại nhân rất thích ý và mọi người đều thắng.


      - Đầu tiên, chúng ta cần danh hiệu kêu!


      Mạnh Hàn cũng nhiều lời. Trước mặt lão Tom, đến mức phải chuyện giữ lại ba phần:


      - Ta thấy, trước hết tạm thời gọi là MacDonald ! Sau này tất cả cửa hàng thức ăn nhanh gia nhập liên minh chúng ta, đều gọi là MacDonald.


      Cái tên MacDonald này rất êm tai sao? Hay nó còn có ý nghĩa gì khác? Lão Tom biết. Tuy nhiên, nếu đại nhân là gọi như thế, vậy cứ gọi như thế, hai lời.


      - Tiếp theo, mọi người đều phải được tiếp nhận huấn luyện nghiêm ngặt, học làm thế nào để tạo ra những cái Hamburger này. Mọi người phải học cách làm thịt và hương liệu tương tự, cũng như phương pháp tạo bánh mì. chung, tất cả các quán ăn nhanh bán MacDonald phải làm được cùng loại Hamburger, đều phải là mùi vị tương tự. Đương nhiên, rượu cũng phải như thế.


      Đây ra chính là biện pháp quản lý chuỗi thức ăn nhanh kiếp trước. Chỉ có điều bị Mạnh Hàn đơn giản hoá chút mà thôi. tại Mạnh Hàn cũng có thủ đoạn phân phối hóa thứ này ra toàn cầu. Điều có thể làm được chính là tất cả nguyên liệu hoàn toàn do mình cung cấp.


      Sở dĩ có thể đại khái bảo đảm điểm này, hoàn toàn nằm ở vài hương liệu do Mạnh Hàn bảo vài lão nhân sinh đôi điều phối rất lâu trước đây. Loại hương vị đặc biệt này sau khi trải qua chí ít mấy chục loại hương liệu giống nhau, phối hợp với nhau. Chỉ có thể mua được từ chỗ của Mạnh Hàn loại hương liệu có mùi vị như vậy. Cho dù những nơi khác có bắt chước, cũng có khả năng có được mùi vị như vậy.


      - Tuy rằng công nghệ làm hamburger rất đơn giản, nhưng ta muốn mọi người đến ăn, hamburger liền nhớ tới MacDonald. Chỉ có ăn ở nơi này mới là chính tông nhất. Những nơi khác đều là hàng nhái, đều là giả.


      Lúc Mạnh Hàn chuyện hoàn toàn tự tin. Dù sao nữa là nhìn quả bầu vẽ ra chiếc gáo. Hơn nữa Mạnh Hàn chắc chắn lỗ vốn. Nếu như những người kia để tâm kinh doanh, lỗ vốn chính là bọn họ. Tin tưởng bọn họ chắc chắn nhìn kim tệ của mình đổ xuống sông xuống biển.


      - Chờ đến thời điểm MacDonald hoàn thiện, chúng ta lại chuyển sang Pizza Hut. Tin tưởng ngươi thích loại bánh này.


      lại câu khiến lão Tom tìm được manh mối. Tiếp đó Mạnh Hàn kết thúc cuộc chuyện lần này.


      Tơ lụa màu xuất , ngoài dự đoán của Mạnh Hàn, lại dâng lên trận cuồng triều tiêu dùng. Lão Tom dựa theo cầu của Mạnh Hàn, thành lập thương hội tơ lụa, đại lý toàn quyền tơ lụa được sản xuất từ Hoàng Sa Thành. Thương hội này vô cùng đơn giản. Đơn giản đến mức chỉ cần đem tơ lụa mới ra sản xuất ra từ kho hàng của thành chủ đại nhân chuyển tới kho hàng của thương hội. Ngay cả cửa cũng cần ra, có thể ngồi đợi kim tệ ngừng cuồn cuộn chảy vào hầu bao của mình.


      đường trước cửa các đội buôn, quả thực có đội khổ sở chờ đợi tơ lụa màu xuất . Tuy nhiên, tại còn cảnh tượng lính đánh thuê xếp hàng như trước đây nữa. tượng bán lẻ hoàn toàn tuyệt tích. Tất cả đều biến thành chuyện buôn bán giữa thương hội và đội buôn. Hoàng Sa Thành bây giờ là nơi mua bán sỉ tơ lụa màu, mà phải là nơi bán lẻ.


      Những lính đánh thuê vốn dựa vào xếp hàng kiếm tiền dựa theo đề nghị của lão Tom gia nhập vào liên minh chuỗi dây xích MacDonald mà đại nhân mới mở. Sau mấy ngày, bọn họ được hướng dẫn, học được tay nghề, với lòng hưng phấn, bắt đầu lao tới các nơi.


      Rất nhanh, bên trong thành thị Công quốc liền xuất loại thực phẩm thức ăn nhanh kiểu mới gọi là Hamburger. Tất cả cửa hàng thức ăn nhanh đều được gọi là MacDonald. Khẩu hiệu tuyên truyền hết sức đơn giản. Hoàng Sa Thành sản xuất thức ăn ngon kiểu mới. vật ngon giá rẻ, già trẻ đều thích, mua nhanh mua nhanh.


      Hương vị đặc biệt và cách làm mới mẻ, phối hợp với điều chế hương liệu phù hợp với khẩu vị của mọi người, trong vòng tháng ngắn ngủi, hamburger trở nên thịnh hành trong tất cả Công quốc. Thậm chí nó còn được lưu hành trong cả vương quốc. Những gia hoả nóng tính này, gần như cố gắng chiếm trước địa bàn càng nhanh càng tốt. Bên trong vương quốc nhanh chóng xuất mấy trăm cửa hàng. Tất cả các cửa hàng đều gọi là MacDonald. Giã điểm thành thị phồn hoa, đường cái gần như đều có thể ngửi thấy được hương vị đặc biệt hương này.


      Nhưng dân chúng bình thường chỉ biết có loại thực phẩm mới xuất , cũng biết quá nhiều. Nhưng người có tâm thầm thống kê chút. Mấy trăm cửa hàng ăn nhanh này gần như trong thời gian tháng, chỉ bỏ phí gia nhập liên minh khiến Mạnh Hàn chí ít kiếm được hơn nghìn kim tệ. Thời gian tháng cách lúc Hoàng Sa Thành gần đây Bạo Phong Thành mở ra hai MacDonald, khiến các chủ cửa hàng chí ít kinh doanh kiếm được lợi nhuận bằng mười lần kim tệ bỏ ra.


      Nếu như trước đây Mạnh Hàn đưa ra món lẩu Song Tử, đưa ra ba lô cho lính đánh thuê, mở ra phòng vệ sinh, mở ra tơ lụa, tất cả mọi người cho rằng chỉ là may mắn. Như vậy, MacDonald vừa được hưng thịnh, lập tức khiến tất cả mọi người đều hiểu đồng thời xác định, vị tước đại nhân thần kỳ Tử này có bản lĩnh hóa đá thành vàng. Người có tâm bắt đầu cân nhắc, mưu đoạt tài sản của Mạnh Hàn so với hợp tác làm ăn với Mạnh Hàn, cái nào có lợi hơn.


      Đặc biệt là những quý tộc hợp tác với lão Tom biết được nội tình kia. Bọn họ hiểu rất ràng, MacDonald chỉ là thủ đoạn của Mạnh Hàn. làm như vậy vì lão Tom muốn chiếu cố những lính đánh thuê này xếp hàng mua tơ lụa kia. Nhưng thủ đoạn này lại có tốc độ kiếm tiền kinh người.


      Nếu như tất cả các cửa hàng đều được mở ra giống như nhà, trong tháng đều có thể kiếm được mấy ngàn kim tệ, dường như so với buôn bán tơ lụa cũng kém hơn chút nào. Nếu như phát triển chuyện buôn bán này rộng khắp trong ngoài vương quốc, chắc hẳn điều duy nhất khiến mọi người lo lắng chính là làm sao bảo vệ được nhiều kim tệ như vậy.


      Bất kể là quý tộc thế gia hay là các thương nhân đều cảm thấy chấn động. Bọn họ ngừng hâm mộ khi thấy Tử tước đại nhân thần kỳ này tùy tiện cũng có thể làm ra chuyện kinh doanh vô cùng bạo tay như vậy. Chí ít mấy quý tộc thế gia hợp tác với lão Tom biết, Mạnh Hàn còn có loại gọi là Pizza Hut ăn còn ngon hơn loại thức ăn này vẫn còn có đưa ra. Tin tưởng kinh doanh món ăn đó cũng khiến người ta có cách nào từ chối.


      Thế giới này, có ai thù oán với kim tệ? Các quý tộc khôn khéo đều tin tưởng đạo lý, có kẻ địch vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 381: Nàng Công Chúa Ngây Thơ



      Thiên Hạ Vô Song


      Tác giả: Nhâm Oán


      Chương 381: Nàng Công Chúa Ngây Thơ


      Thời điểm có đầy đủ lợi ích, cho dù là kẻ thù giết cha, mọi người cũng có thể hòa khí ngồi xuống hợp tác. Đây chính là chính trị.


      Các đại quý tộc thế gia bắt đầu đều phái người đưa tin cố gắng thiết lập quan hệ với Tử tước đại nhân Antonio, thể thiện ý của gia tộc. Trong khoảng thời gian này, chỉ riêng đón tiếp những người này, để Elyse bận đến luống cuống tay chân.


      Ngay khi tất cả mọi người đều bận rộn quay xung quanh kim tệ rối ren, Mạnh Hàn lại đón tiếp vị khách hết sức đặc biệt. Đương nhiên là tại phòng tiếp khách của thành bảo. Phủ lãnh chúa biến thành bình địa từ lâu, tại quy hoạch xây dựng lại.


      - Công chúa Catherine, xin hỏi công chúa hạ mình đến Hoàng Sa Thành, có dặn dò gì ?


      Đối mặt với Mạnh Hàn, là con duy nhất của bệ hạ Đại Công, Catherine. Cho dù con của Đại Công vẫn chưa thể gọi là công chúa, nhưng Mạnh Hàn vẫn tình nguyện gọi như thế.


      Thần sắc Catherine có chút phức tạp nhìn trước mắt nam nhân trẻ tuổi này. Nhưng trong lòng nghĩ đến cha và hai vị ca ca của mình gần đây quá mức bối rối. Dường như, tất cả mọi chuyện phát sinh đều liên quan đến Tử tước đại nhân đứng trước mắt này.


      - Tử tước Antonio!


      Mắt Catherine nhìn chằm chằm vào hai mắt của Mạnh Hàn, khẽ hé đôi môi đỏ mộng:


      - Ta tin tưởng Tử tước đại nhân nhất định là người nước, đúng ? nguồn


      - Đương nhiên!


      Mạnh Hàn chút do dự trả lời. Loại vấn đề này, là quý tộc, có ai dám ở trước mặt vị công chúa lại đưa ra câu trả lời phủ định được?


      - Tử tước đại nhân tôn kính, quốc gia của chúng ta cần giúp đỡ của đại nhân!


      - Quốc gia cần giúp đỡ của ta?


      Mạnh Hàn thấy công chúa Catherine trước mắt mình nhìn mình vô cùng nghiêm túc lại có chút bộ dạng giống như xem kịch. tâm mà , công chúa Catherine chắc chắn là mỹ nữ. Khuôn mặt tinh tế, đôi mắt phượng lộ vẻ uy nghiêm, vừa nhìn biết chính là người có quyền có thế. Liếc mắt nhướng mày nhìn người cái, cũng có thể khiến người ta mơ hồ cảm thấy áp lực.


      Tuy nhiên, loại áp lực này đối với Mạnh Hàn mà , căn bản tồn tại. Khi đối diện với nữ hoàng Tinh Linh, vẫn có thể chậm rãi chuyện. tại đối mặt với công chúa Công quốc, nàng có chút uy nghiêm là rất nể tình.


      Vóc người công chúa Catherine rất tốt. Công chúa mặc váy, nhưng có cách nào che khuất được những đường cong thân thể. Chỗ nên lớn lớn, chỗ nên . Cho dù quần dài cũng che được tỉ lệ hoàng kim chân dài eo của nàng. Hơn nữa khuôn mặt thanh xuân của nàng rất có thể khiến người ta tự chủ được mà bị hấp dẫn.


      - Công chúa điện hạ, phải công chúa nghĩ nhầm rồi chứ?


      Mạnh Hàn từ xuống dưới dùng loại ánh mắt thưởng thức nhìn thời gian rất lâu, lúc này mới mỉm cười hỏi:


      - Ta chỉ là Tử tước nho . Nghiêm khác mà , chỉ là trưởng trấn Hoàng Sa Trấn mà thôi. Ta có thể giúp quốc gia được chuyện gì?


      - Ồ, đúng rồi!


      giống như công chúa Catherine, Mạnh Hàn lại trực tiếp đoạt mất lời thoại của nàng:


      - Ta nghĩ ta vẫn có thể giúp được chuyện. Ta chỉ cần cố gắng xây dựng lãnh địa của ta, nộp thuế lên Công quốc, làm tốt công tác của mình, chính là cống hiến lớn nhất đối với Công quốc, đúng ? Công chúa Catherine điện hạ? Ta vì ủng hộ Công quốc chúng ta, lần tính ra nộp ra nộp thuế mười năm. Tin tưởng tất cả quý tộc trong Công quốc đều tích cực chủ động như ta chứ?


      tại Công quốc có thể coi trọng Mạnh Hàn vì cái gì? Kim tệ và có lẽ là cao thủ. Tuy nhiên, rất ràng khả năng những cao thủ kia là của Mạnh Hàn quá . Mọi người tình nguyện tin tưởng đó là vũ trang bí mật của hầu tước đại nhân, mà phải là của Mạnh Hàn. Thời gian Mạnh Hàn quật khởi quá ngắn, ngắn đến mức phần lớn mọi người tin tưởng có thời gian để chào mời loại cao thủ như vậy. Còn lại, dường như chỉ có kim tệ. Hoặc là , bản lĩnh kiếm kim tệ của Tử tước đại nhân Antonio.


      Ban đầu công chúa Catherine mới ra được câu, sau đó toàn bộ là Mạnh Hàn đại lãnh chúa xử lý. Lời ra, khiến công chúa Catherine dở khóc dở cười. Đồng thời, nàng cũng có khả năng phản bác được điều gì. Những lời đều là thực.


      - Tình hình Công quốc tại rất lạc quan!


      mặt công chúa Catherine ra loại thần sắc đau thương.


      - thể nào!


      Hai tay Mạnh Hàn mở ra, sau đó thân thể xoay cái, chỉ tay ra phía ngoài:


      - Nhân dân sống rất hạnh phúc, an cư lạc nghiệp, quốc thái dân an. Có chỗ nào lạc quan đâu? Công chúa điện hạ, phải công chúa vậy có phải là đánh tiếng đe dọa hay ?


      phải Mạnh Hàn phối hợp. Dù thế nào, Catherine cũng là con của bệ hạ Đại Công. Mạnh Hàn cảm thấy với tình trạng như bây giờ, mình còn có thể giảng hòa được với bệ hạ Đại Công. Cho dù Mạnh Hàn nghĩ tới, chắc hẳn cũng bị bệ hạ Đại Công chút do dự cho rằng dê béo cần giết, tuyệt đối thể có lối thoát khác.


      - phải là đánh tiêng đe dọa.


      Công chúa Catherine lắc đầu, nhìn Mạnh Hàn rất chăm chú :


      - Loạn trong giặc ngoài, có chỗ nào có thể khiến người ta an tâm. Điều ngươi nhìn thấy, chỉ là phồn vinh giả tạo.


      - Nhưng phồn vinh giả tạo lại mang đến cho ta rất nhiều kim tệ!


      khuôn mặt Mạnh Hàn vẫn là nụ cười bình tĩnh kia, hoàn toàn có bầu khí giương cung bạt kiếm. Nhưng trong giọng của lại hoàn toàn đồng ý đối với cách của công chúa:


      - Nếu quả phồn vinh thực vừa vặn ngược với điều này, ta tình nguyện muốn loại phồn vinh giả tạo hơn. Đương nhiên, công chúa điện hạ, từ trước đến nay ta cho rằng đây là phồn vinh giả tạo. Đây chẳng qua là cách công chúa mà thôi.


      - Bởi vì xuất tơ lụa của ngươi, khiến Công quốc trở thành kẻ địch chung của toàn Công quốc.


      Rốt cuộc công chúa Catherine ra nguyên nhân thực :


      - Tơ lụa mang đến chấn động. Và giá trị của nó khiến rất nhiều thế lực xung quanh Công quốc đều nhìn chằm chằm vào. Xung quanh Công quốc chúng ta chính là đám sói đói, chỉ chờ chúng ta hơi lộ ra chút sơ hở, bọn họ lập tức cắn lên người chúng ta cái.


      - Vậy lộ ra sơ hở là được rồi.


      Giọng lười biếng của Mạnh Hàn khiến người ta rất muốn đánh cho trận. Công chúa Catherine ngồi đối diện thực có cảm giác như vậy. Tuy nhiên, công chúa Catherine vẫn hít sâu mấy cái, đè nén cảm giác này xuống.


      - Nhưng ngươi khiến phụ thân ta và hầu tước đại nhân nảy sinh mâu thuẫn.


      Mang theo giọng điệu hỏi tội, công chúa Catherine ra câu này:


      - Nếu như phải vì ngươi, hầu tước đại nhân kiên quyết giở mặt với phụ thân như vậy. Nếu như phải vì ngươi bán đấu giá, Công quốc tổn thất mấy trăm ngàn kim tệ, còn có hàng hóa giá trị mấy trăm ngàn kim tệ. Nếu như phải vì ngươi, các thế lực xung quanh Công quốc thèm khát của cải Công quốc. Nếu như phải vì ngươi...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :