Thiên Hạ Vô Song - Nhâm Oán (1168C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 356: Thương hội Ám Ảnh



      Chương 356: Thương hội Ám Ảnh


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      Bị người trung niên trừng mắt mắng chửi, kể cả mấy gia hỏa còn đứng được vẻ mặt đều sợ hãi. Mấy gia hỏa nằm có cách nào đứng dậy, toàn thân thậm chí bắt đầu run rẩy.


      - Thứ thương hội Ám Ảnh chúng ta muốn, chưa bao giờ lấy được!


      Xung quanh tửu quán ít người vây quanh xem náo nhiệt. Tuy rằng nơi này xảy ra tranh đấu, nhưng những người đến Hoàng Sa Thành cũng phải là tiểu quỷ nhát gan. Trái lại bọn họ còn chen tới gần bao vây xung quanh, hài lòng nhìn cuộc biểu diễn bên trong. Người trung niên này dường như muốn nhân cơ hội này quảng cáo về bảng hiệu của mình.


      Dã Ngưu cũng là gia hỏa có chút tiếng tăm. Vừa vặn người trung niên kia muốn dùng để lập uy. Ban đầu có mấy người xem ra dường như có quen biết với Dã Ngưu muốn tiến lên hỗ trợ. Nhưng sau khi nghe thấy người trung niên vậy, bước chân của bọn họ cũng có phần ngập ngừng do dự.


      Người trung niên đứng tại chỗ vẫn nhúc nhích. Bốn đại hán tiến lên. Hai người giữ lấy cánh tay của Dã Ngưu. Hai người khác bắt đầu lần tìm người của Dã Ngưu. Chỉ lát sau, bọn họ tìm được thứ từ người của Dã Ngưu. Sau đó bọn họ hứng thú bừng bừng đường chạy đến trước mặt người trung niên kia, cúi đầu khom lưng dâng đồ vật kia cho người trung niên.


      - Thương hội Ám Ảnh này là thế nào vậy?


      Chân mày Mạnh Hàn nhíu lại.


      Thương hội Ám Ảnh hành hung người khác đường, nhưng những người chung quanh lại có ai dám quản. Chẳng lẽ thế lực của thương hội Ám Ảnh lớn đến mức độ này sao?


      Điều này khiến Mạnh Hàn cảm thấy hết sức khó chịu. Tại Hoàng Sa Thành, và mảnh đất lớn trong tương lai, Mạnh Hàn chỉ cho phép tổ chức, thế lực như vậy. Đó chính là đoàn thể lấy mình làm trụ cột. ràng, thương hội Ám Ảnh nằm trong danh sách của Mạnh Hàn.


      - biết!


      Joey vẫn luôn theo Mạnh Hàn ở trong thành bảo cự thạch. Sau khi trở về liền tiến vào sa mạc. Nàng biết được chuyện xảy ra trong Hoàng Sa Thành. tại nàng cũng vô cùng chấn động.


      - Thương hội Ám Ảnh từ linh Công quốc xa xôi chạy tới nơi này, muốn trở thành thương hội buôn bán tơ lụa.


      Joey vừa xong, người giúp nàng, bắt đầu giới thiệu về thương hội Ám Ảnh. thanh đó rất êm tai. Đó là tiếng của nữ tử trẻ tuổi.


      Mạnh Hàn và Joey đồng thời quay đầu lại, nhìn nữ tử vừa đột ngột chen vào này. Ban đầu vốn có rất nhiều người tới nhìn náo nhiệt, cho nên Mạnh Hàn cũng hề chú ý. Nhưng nữ tử này tùy tiện chen vào, khiến thể tò mò.


      - Ta có thể ngồi ở chỗ này ?


      Trước mắt Mạnh Hàn chính là nữ tử nhìn qua có phần trẻ tuổi xinh đẹp. Tại biên giới sa mạc nhiệt độ khá cao, nữ tử toàn thân mặc bộ y phục mỏng manh khiến người ta nghẹt thở. Nàng chớp chớp đôi mắt sáng giống như muốn phóng ra hào quang, mỉm cười nhìn Mạnh Hàn .


      - Đương nhiên, chỗ này có ai. Mời ngồi!


      Mạnh Hàn cũng bị nữ tử với dung nhan mỹ lệ kia làm kinh sợ hồi. Sau đó mới lộ ra nụ cười, duỗi tay chỉ vào vị trí đối diện.


      Nữ tử nghe xong, liền nhìn về phía Mạnh Hàn nhoẻn miệng cười, giống như đột nhiên có ngàn đóa hoa bay đầy trời, thực khiến người ta say mê. Sau đó, nàng di chuyển bước chân chậm rãi đến vị trí đối diện ngồi xuống. Trong lúc nàng di chuyển, vòng eo nhắn dường như vui vẻ nhảy múa. Nhiều người tự chủ được đưa mắt nhìn theo.


      - Hai người bên kia chuyện với Dã Ngưu rất lâu. Chắc hẳn tay bọn họ cũng có số lượng tiêu thụ tơ lụa.


      Bị nụ cười thỏa mãn của người trung niên kích thích, đại hán có mắt lập tức có ý định lấy công chuộc tội, chỉ đầu mâu thẳng về phía Mạnh Hàn ngồi.


      Giọng của đại hán này rất lớn. Đương nhiên Mạnh Hàn cũng nghe thấy rất ràng. Vừa nghe đại hán kia vậy, Mạnh Hàn lập tức giận tái mặt.


      Người trung niên dường như gặp đại địch. trợn trừng đôi mắt giống như dã thú nhìn Joey hồi lâu. Bỗng nhiên vươn tay về phía sau phất vài cái. vừa phất tay, bảy gia hỏa với vẻ mặt tương tự đều cầm vũ khí của mình, chậm rãi từ trong đám người ra. Bọn họ mơ hồ tạo thành hình vòng cung, bao vây vị trí tửu quán nơi Mạnh Hàn ngồi.


      Nhân thủ có thể khiến người trung niên triệu tập như vậy, khẳng định thực lực tuyệt đối kém hơn người trung niên là mấy. Chí ít hẳn bọn họ phải có lực lượng tương đương với . Nhìn thấy sáu bảy người vừa xuất , đám người bên ngoài đều hít vào ngụm khí lạnh. Thời điểm người trung niên kia công kích Dã Ngưu, động tác của vô cùng mau lẹ. Tất cả mọi người đều nhìn thấy ràng. Hiên tại có sáu, bảy gia hỏa tương tự với người trung niên kia, cho dù Joey là cao thủ, hẳn cũng luống cuống tay chân?


      - Mặc kệ ngươi có bao nhiêu tơ lụa, thương hội Ám Ảnh chúng ta đều muốn có tất cả!


      trong số những gia hỏa đứng phía ngoài tửu quán bước tới giữa tửu quán. đứng tại khoảng cách hơi xa chút, nhìn về phía Mạnh Hàn lạnh lùng . Trong giọng của hề che giấu uy hiếp của mình.


      Mặc dù rất khẽ, nhưng giọng của Mạnh Hàn lại ràng cách dị thường. Hầu như tất cả mọi người ở đây đều có thể nghe thấy:


      - Thực ra ta có ít. Tuy nhiên, ta thích những kẻ làm giặc cướp như các ngươi vậy.


      Ầm.


      Mạnh Hàn xong dường như trực tiếp đốt cháy thùng thuốc súng. người trẻ tuổi với dáng vẻ phong trần mệt mỏi, mặt xem ra ngay cả tro bụi cũng chưa rửa sạch . lại mình có ít quyền tiêu thụ tơ lụa. Lẽ nào người trẻ tuổi này và lão Tom lén lút giao dịch với nhau? Nhưng Lão Tom trước nay vẫn được xem là người luôn đối xử bình đẳng. Lẽ nào lại phá hỏng quy củ của mình?


      Có thể thấy thực lực của người trẻ tuổi này cũng ra sao. Ngay cả Dã Ngưu cũng bại trong tay thủ hạ của những người này. Tại sao lại dám những lời như vậy. Lẽ nào nhìn thấy kết cục của Dã Ngưu vừa nãy sao?


      Biết những gia hoả của thương hội Ám Ảnh đến chính là đòi quyền tiêu thụ tơ lụa, lại còn như vậy. Chẳng lẽ là cố ý? Chẳng lẽ căn bản cũng có, chỉ như vậy để khiêu khích những gia hoả này mà thôi?


      Bất kể thế nào, cũng là chuyện khiến người ta rất chờ mong. Tuy nhiên những người đứng xem trò vui, đều là những gia hỏa an phận. Có người đánh nhau, đương nhiên bọn họ cảm thấy thích thú rồi.


      Sắc mặt người trung niên ban đầu vốn trầm, nghe thấy Mạnh Hàn như thế, ánh


      mắt chợt sáng lên, trực tiếp về phía bên này. Tuy nhiên, mới được hai bước, nhìn thấy nữ tử trẻ tuổi ngồi ở vị trí của Dã Ngưu lúc trước, sát bên cạnh Mạnh Hàn, thoáng nhướng mày, tựa hồ có chút nghi hoặc nhìn nàng mấy lần. Dường như dám khẳng định về thân phận của nữ tử kia. Cũng bởi vì cái nguyên nhân này, người trung niên đứng ở tại chỗ, cũng hề sốt ruột tiến lên.


      Người trung niên có biểu thận trọng như vậy nhưng hề ảnh hưởng đến mười mấy đại hán ban đầu.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 357: Thương hội Ám Ảnh (2)



      Chương 357: Thương hội Ám Ảnh (2)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      Bốn gia hỏa còn lại căn bản cũng nhìn thấy vẻ mặt của người trung niên kia. Bọn họ chỉ sốt ruột muốn lấy công chuộc tội, sớm chạy vào tửu quán, bao vây Mạnh Hàn, Joey và cả nữ tử kia ở giữa.


      - Tiểu tử, ngươi ai là giặc cướp?


      ràng câu sau cùng của Mạnh Hàn kích động những người này. Dường như bọn họ rất quan tâm tới hình tượng của mình. Giọng điệu chất vấn của bọn họ vô cùng cứng rắn.


      - Cướp đồ từ trong tay người khác còn trả thù lao, nếu phải là giặc cướp, ngươi còn có thể là cái gì?


      Ngược lại Mạnh Hàn có phần hứng thú. giống như Dã Ngưu vừa nãy, chậm rãi uống từng hớp bia , sau đó mới ngẩng đầu hỏi.


      Vừa rồi, sau khi những người này cướp được đồ trong người Dã Ngưu, có ý định bỏ tiền ra. Cho dù khi mới bắt đầu bọn họ trả tiền, nhưng cũng hề làm theo. Mạnh Hàn như vậy, khiến những người này thực có cách nào phản bác.


      - Nếu như thương hội Ám Ảnh là đám giặc cướp, Hoàng Sa Thành hoan nghênh các ngươi.


      Mạnh Hàn lại uống hớp rượu, sau khi chậm rãi :


      - Ta nghĩ, các ngươi vẫn nên nhanh chóng rời khỏi tốt hơn.


      - Mẹ kiếp, ngươi nhăng quậy gì đó?


      Nếu để cho câu thương hội Ám Ảnh là giặc cướp này truyền , như vậy còn ai làm ăn với thương hội Ám Ảnh? Nếu mang theo tên tuổi của thương hội, lại thể chuyện làm ăn, còn cần thiết để tồn tại nữa hay ? Chỉ riêng về điểm này, ràng có thể thấy được mấy đại hán này cũng phải là kẻ ngu xuẩn. Bọn họ lập tức mở miệng phản bác. Thậm chí hai đại hán cầm vũ khí lên xông về phía Mạnh Hàn.


      - Ta rất ghét khi có người dùng binh khí chĩa vào người ta. Joey!


      Mạnh Hàn nhìn binh khí trước mắt mình, lắc đầu cái. Tiếp đó thoáng quay người lại, nhìn về phía Joey đứng sát bên cạnh câu.


      Joey chờ câu này biết bao lâu. Rốt cuộc nàng chờ được đại nhân cho phép. Trong thời điểm những người khác còn chưa Mạnh Hàn vậy là có ý gì, Joey động.


      Thân thể nàng vẫn duy trì ở tư thế ngồi bên bàn, nhưng tay nàng vung lên cách quỷ dị. Kiếm của Joey vốn dùng tốc độ và góc độ để tăng trưởng. Thêm vào đó, trong khoảng thời gian này nàng sống chung với đám các Kiếm Thánh của Tinh Linh Tộc. Joey ít lần thỉnh giáo và quan sát bọn họ. Giờ phút này nàng vừa động thủ, chính là những chiêu số khiến người ta khó lòng phòng bị.


      Leng keng leng keng.


      Bốn gia hỏa vừa chỉ kiếm về phía Mạnh Hàn, còn chưa có hành động tiếp theo, bọn họ cảm thấy cổ tay đau đớn hồi. Sau đó, kiếm trong tay tự chủ được rớt xuống. Động tác của Joey quá nhanh, tới mức mọi người thậm chí nhìn thấy động tác nàng rút kiếm xuất kiếm thu kiếm thế nào. Mọi người đứng bên ngoài chỉ thấy Mạnh Hàn vừa ra câu, mấy gia hỏa này liền ôm cổ tay bị đứt lìa chảy máu vẻ mặt sợ hãi nhìn Mạnh Hàn.


      công kích quỷ mị như vậy khiến trong lòng tất cả mọi người đều cả kinh. Người trung niên nhìn chằm chằm vào bên này, ánh mắt cũng trở nên căng thẳng. Trong nháy mắt ánh mắt chuyển từ người Mạnh Hàn sang Joey. Thậm chí ngay cả cung hoàn toàn nhìn thấy động tác của Joey. Với đối thủ như vậy, nếu như muốn động thủ, căn bản biết thắng bại thế nào.


      Bất kỳ ai cũng ngờ tại nơi quỷ quái như Hoàng Sa Thành này, lại còn có cao thủ như vậy.


      Trong nháy mắt sau khi nhìn thấy kết quả như vậy các gia hoả dám tiến lên bước. Những người đứng ngoài lại hoan hô ầm ĩ. Đám người trung niên kia luôn kiêu ngạo trắng trợn phá hoại quy củ. Điều đó khiến mọi người đều chấp nhận được. Cho dù những người này nắm chắc có thể chiến thắng được người trung niên kia, nhưng có người có thể ra mặt dạy bọn chúng, mọi người vẫn vô cùng vui vẻ.


      Biểu của Joey khiến nữ tử ngồi bên cạnh Mạnh Hàn có chút kinh ngạc. Dường như nàng tin vào thực này. Nữ tử nhìn có vẻ gầy yếu nho vẻ mặt đầy phong trần lại có thực lực cường hãn như vậy sao? Đồng dạng, nàng càng thêm hiếu kỳ đối với Mạnh Hàn. Lẽ nào Mạnh Hàn sớm biết, những người này cộng thêm cả người trung niên kia nữa, căn bản phải là đối thủ của Joey sao?


      Mạnh Hàn tỏ ra vô cùng chán ghét đối với gia hỏa kiêu ngạo như vậy. quay về phía Joey lại thêm câu:


      - dạy dỗ , cho biết người làm ăn phải chuyện như thế nào! Thuẫn! Địa gai!


      Câu phía trước trực tiếp phân phó Joey. Câu phía sau, Mạnh Hàn liền trực tiếp ném lên người Joey ma pháp thuẫn. Hơn nữa còn là loại ma pháp thuẫn bảo vệ toàn thân. câu cuối cùng của vừa dứt, cây địa gai nhanh chóng từ dưới mặt đất đột ngột bắn ra, đâm thẳng vào gia hỏa kia.


      ai có thể ngờ được người động thủ trước lại chính là Mạnh Hàn. Thời điểm Joey nhảy lên trung xuất kiếm, người trung niên kia căn bản chú ý tới địa gai vừa xuất mặt đất. Đợi tới lúc phát được còn tránh kịp nữa.


      tiếng động vang lên. Địa gai sắc nhọn trực tiếp đâm xuyên qua bàn chân của người trung niên, hướng theo xương đùi lên phía , ghim chặt người trung niên phía đất.


      Tiếng kêu thảm thiết còn chưa thoát ra khỏi yết hầu của , cảm giác yết hầu của mình có cảm giác lạnh lẽo.


      Kiếm của Joey đặt ở cổ họng của . Chỉ cần nàng khẽ nhích tay, có thể biến trở thành tử thi. Người trung niên kia cũng là người thông thạo chiến đấu. Tất nhiên biết vào lúc này mình nên làm gì. Ngoại trừ đứng im nhúc nhích tại chỗ, tốt nhất là đừng làm động tác gì khiến người ta hiểu lầm.


      Sáu, bảy gia hỏa do người trung niên kia gọi ra lại hẹn cùng vọt lên. Joey thoáng động, mọi người làm tốt tinh thần chuẩn bị động thủ. Nhưng bất kỳ ai trong số bọn họ cũng ngờ được, người trung niên kia vừa đối chiến bị khống chế. Cho dù bọn họ muốn cứu cũng cứu kịp.


      Joey dây dưa, cũng cho rằng bọn họ giảng hoà. Nàng cần suy nghĩ cước đá vào ngực của người trung niên kia.


      - A!


      Người trung niên kia điên cuồng hét thảm thiết tiếng. Cả người bắn về phía sau. Địa gai cứng rắn đâm vào xương đùi của bị động tác này trực tiếp bẻ gẫy. Người trung niên đau đớn kịch liệt trực tiếp hôn mê bất tỉnh.


      Joey xông về phía những người khác.


      Vút! Vút!


      Những thanh khe khẽ liên tục vang lên. Sau đó chen lẫn với tiếng lưỡi kiếm sắc bén phá gian khiến người ta dựng tóc gáy. Mọi người còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, nhìn thấy sáu, bảy gia hỏa bên ngoài kia đều đưa tay ôm lấy yết hầu, vẻ mặt thể tin nổi. Trong cổ họng bọn họ phát ra từng tiếng khò khè. Cuối cùng người nào có thể ra lời, tất cả đều chậm rãi mềm nhũn, nằm mặt đất.


      Mãi cho đến khi tất cả đám gia hỏa kia đều ngã xuống đất, đám người đứng ngoài vây xem mới phát . biết lúc nào, thân thể của những gia hoả này bị những mũi tên biết từ đâu tới bắn thủng

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 358: Hoà thuận phát tài



      Chương 358: Hoà thuận phát tài


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      yết hầu bọn họ đều có vết thương nho . Giờ phút này từ trong vết thương nho kia điên cuồng tuôn trào máu tươi. mặt đất cách đó xa, mấy mũi tên bắn sâu vào trong mặt đất, chỉ chừa lại những đuôi mũi tên ọi người biết , vừa nãy rốt cuộc xảy ra chuyện gì.


      Mũi tên bắn ra kinh khủng như vậy, tại Hoàng Sa Trấn này chỉ có chỗ có. Đó chính là đội thân vệ của lãnh chúa đại nhân. Mọi người đều biết về điểm này, cũng đều hiểu , đội thân vệ của lãnh chúa đại nhân đến.


      Ngay lập tức, mọi người hẹn cùng thận trọng lùi về phía sau mấy bước. Bọn họ sợ có hiểu lầm gì xảy ra. Joey lại rút mũi kiếm chỉ vào cổ họng của người trung niên nằm mặt đất. Sau đó nàng lại đá thêm vài cước, trực tiếp đá lên đùi người trung niên kia, đúng nơi bị địa gai đâm xuyên qua.


      Kèm theo tiếng kêu thảm thiết chói tai, Mạnh Hàn chậm rãi trong tửu quán ra ngoài. tới gần người trung niên kia, cúi đầu từ cao nhìn xuống nhìn xuống người trung niên kia, lạnh lùng :


      - Người làm ăn phải có dáng vẻ của người làm ăn. Hoà thuận phát tài, ngươi hiểu sao?


      - Hành vi của ngươi bây giờ khác với ta ở chỗ nào. Còn cái gì hoà thuận phát tài?


      Người trung niên lại tỏ ra vô cùng kiên cường. Vào lúc này ngờ khuất phục, trong miệng còn phát ra những tiếng kêu thảm thiết. Nhưng sau khi chuyện với Mạnh Hàn, lại cứng rắn nhẫn nhịn, chỉ lạnh lùng nhìn Mạnh Hàn. vừa , vừa cười lạnh, dường như cảm thấy tìm được khuyết điểm Mạnh Hàn trước sau giống nhau, vô cùng đắc ý.


      - Thôi . Làm ăn đương nhiên phải hoà thuận phát tài. Nhưng các ngươi là cường đạo. Ta việc gì phải chuyện làm ăn quy củ cùng với các ngươi?


      Mạnh Hàn dở khóc dở cười. Vào thời điểm này còn muốn những lời vớ vẩn như vậy. biết rốt cuộc gia hoả này suy nghĩ gì.


      - Con dân Chân Thần bỏ qua cho ngươi!


      Joey thoáng dùng sức dưới chân, người trung niên liền đau đớn toàn thân co quắp. Nhưng vẫn cố nhẫn nhịn. chỉ có như vậy, còn uy hiếp ngược lại Mạnh Hàn.


      - Ta sợ quá!


      Mạnh Hàn giả vờ vỗ vỗ vào ngực của mình. Sau đó nghiêm sắc mặt:


      - Thần chính là thần. Ngươi còn vẽ rắn thêm chân, phân chi chân thần với giả thần cái gì? Chẳng lẽ mỗi giây mỗi phút ngươi đều lẩm bẩm ngươi là chân thần, nhưng trong lòng còn có thời điểm nghĩ là giả thần? đủ thành kính, huynh đệ!


      Vài câu này của Mạnh Hàn xem ra là lời trêu ghẹo, nhưng lọt vào trong tai người trung niên, giống như sấm sét giữa trời quang. Toàn thân đột nhiên ngây ngẩn. Thậm chí ngay cả thân thể đau khổ run rẩy bỗng chợt dừng lại. Hai mắt dại ra, bộ dạng ràng thể tin được.


      Mạnh Hàn căn bản thèm để ý tới hành động của gia hoả này. chỉ nhìn xung quanh chút. Vào lúc này, các đội viên thân vệ xuất ở xung quanh. Sau khi Juli trở lại báo cáo, Grace và Elyse lập tức phái tất cả các đội viên thân vệ tới. Lúc này nhìn thấy Mạnh Hàn, tất cả mọi người đồng loạt làm quân lễ:


      - Tham kiến đại nhân!


      Lúc này những người xung quanh a mới chợt hiểu ra, người trẻ tuổi có dáng vẻ phong trần mệt mỏi này lại chính là thành chủ đại nhân của thành bảo này. trách được tay ít tiêu thụ quyền tơ lụa. Đâu chỉ là có ít. Căn bản tất cả tiêu thụ quyền tơ lụa đều nằm trong tay . Người của thương hội Ám Ảnh đúng là người mù. Chết tốt chết, lại ở ngay trước mặt thành chủ đại nhân đánh cướp Dã Ngưu. Kết tại cục phải gieo gió gặt bão.


      - Công quốc Đô Linh còn có Chân Thần gì đó xảy ra chuyện gì vậy? Có ai biết ?


      Grace và Elyse xuất ở sát bên cạnh Mạnh Hàn. Mạnh Hàn lập tức liền hỏi.


      - Công quốc Đô Linh cách chỗ của chúng ta rất xa. Hơn nữa cũng phải trong vương quốc Công quốc của chúng ta.


      Elyse vẫn thường xuyên giao thiệp với vài thương nhân bên ngoài. Về phương diện này nàng nắm tương đối ràng. Nàng lập tức trả lời:


      - Về phần Chân Thần của bọn họ hẳn là thần linh tín ngưỡng của bọn họ!


      - Công quốc Đô Linh là trong những giáo hội Hắc Ám dưới quyền quản lý của Công quốc. Chân Thần trong miệng bọn họ chính là thần linh của giáo hội Hắc Ám.


      giọng nữ xa lạ xuất ở bên tai mọi người. Grace và Elyse khỏi xoay người nhìn lại.


      Giọng vừa xuất , Mạnh Hàn liền nghe ra đó là nữ tử vừa mới ngồi xuống bàn của .


      Chuyện Công quốc Đô Linh chính là nàng vừa mới . Có khả năng nàng khá quen thuộc đối với chuyện bên kia. Như vậy, còn tốt hơn so với lời giới thiệu của Elyse.


      - Thần linh của giáo hội Hắc Ám?


      Nghe thấy lời này, Mạnh Hàn nhịn được nhíu mày. Danh tiếng của thương hội Ám Ảnh này ở chỗ này còn chưa biết tới, làm sao lại dính líu tới giáo hội Hắc Ám, còn có thần linh nữa?


      - Tuy nhiên đại nhân rất có lý.


      Giọng của nữ tử này vô cùng dễ nghe, khiến người ta tự chủ được xuất loại thiện cảm muốn kết giao:


      - Thần chính là thần. Sao còn phải phân biệt cái gì là chân thần với giả thần. Nếu như đại nhân ở trong giáo hội Hắc Ám, chỉ dựa vào câu này, chừng cũng có thể trở thành vị chấp áo bào đen.


      Khái niệm giáo hội Hắc Ám lúc trước còn chưa được giải quyết, tại lại nhảy ra khái niệm chấp áo bào đen. Tuy nhiên, từ cách của nữ tử này, dường như nàng vô cùng quen thuộc đối với giáo hội Hắc Ám.


      - Nếu như giáo hội Hắc Ám là tôn giáo, dù thế nào cũng phải dạy người ta giết người phóng hỏa làm cường đạo!


      Mạnh Hàn dường như nhận được từ trong ký ức của Antonio vài khái niệm liên quan đến giáo hội Hắc Ám. Chỉ có điều những khái niệm này thực ràng. Nhưng giáo hội Hắc Ám căn bản có thế lực bên trong vương quốc, khoảng cách lại xa xôi. Mạnh Hàn có thể cần để ý tới. Dù sao nữa nó có quan hệ quá lớn đối với mình. Chỉ có điều nếu như thương hội Ám Ảnh có quan hệ với giáo hội Hắc Ám, Mạnh Hàn thể để ý phòng ngừa cẩn thận. lại : xem tại


      - Thương hội Ám Ảnh làm cường đạo ở chỗ này. Ta tin tưởng đây tuyệt đối phải là do thần của bọn chúng sai khiến. Ngươi có đúng ?


      - Đương nhiên!


      Đôi mắt của nữ tử kia phát ra hào quang lấp lóe, ý cười dịu dàng dường như muốn tuôn trào từ trong vành mắt ra:


      - Đúng như đại nhân từng , bọn họ nhất định xuyên tạc giáo huấn của thần.


      Sau khi nữ tử kia xong những lời này, đôi mắt nàng phát ra tia sáng nhìn chằm chằm vào Mạnh Hàn, dường như muốn xem xử trí thế nào.


      Mạnh Hàn suy nghĩ nhiều, hướng về phía Joey thoáng làm động tác cắt cổ. Kiếm của Joey liền đưa về phía trước cái, dễ như trở bàn tay đâm xuyên qua cổ họng của người trung niên. Sau đó, mũi kiếm mang theo vệt tơ máu, lướt qua cổ họng của năm người cuối cùng mới bay trở về trong vỏ kiếm của Joey.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 359: Giáo Hội Hắc Ám



      Thiên Hạ Vô Song


      Tác giả: Nhâm Oán


      Chương 359: Giáo Hội Hắc Ám


      - Những người này cố gắng công kích ta, đây là tội chết!


      Giọng của Mạnh Hàn đột nhiên cao lên, lớn tiếng tuyên bố tội trạng của người trung niên và những thủ hạ của :


      - Thương hội Ám Ảnh phá hoại quy củ của Hoàng Sa Thành. Tất cả người trong thương hội Ám Ảnh bị trục xuất khỏi Hoàng Sa Thành, từ nay về sau cho bước vào Hoàng Sa Thành nửa bước! Elyse, gọi người tới chỗ thương hội Ám Ảnh lấy lại quyền tiêu thụ tơ lụa trả cho chủ nhân vốn có của nó. Dã Ngưu, cố gắng dưỡng thương. Chờ khi thương thế của ngươi lành, cho ngươi làm ăn!


      Mấy câu của nhanh chóng xử lý xong mọi chuyện trước mắt. Ngày hôm nay tất cả những người động thủ đều chết, tội danh là tập kích Tử tước đại nhân. Thương hội Ám Ảnh bị trục xuất ra khỏi Hoàng Sa Thành.


      Sau khi xử trí xong mọi chuyện, tất cả người ở nơi này đều vui lòng phục tùng. Mấy tên cường thế như thương hội Ám Ảnh bị xử quyết tại chỗ, điều này cách vô cùng ràng về thái độ của thành chủ đại nhân. Đặc biệt còn sai người ta lấy lại những quyền tiêu thụ tơ lụa bị thương hội Ám Ảnh cướp trả lại ọi người. Nhất thời rất nhiều người đều lớn tiếng hoan hô.


      Về phần lính đánh thuê Dã Ngưu, tuy rằng bị thương nặng nhưng còn chưa tới mức trí mạng, vẫn cứng rắn chống cự cho tới lúc này. Vừa nghe thấy câu cuối cùng của Mạnh Hàn, cho dù là lấy tâm tình của kẻ lang bạt nhiều năm như cũng nhịn được bắt đầu trở nên kích động. Thành chủ đại nhân lại cho làm ăn. Đại nhân tổng cộng chỉ làm mấy chuyện làm ăn, phòng vệ sinh, tơ lụa. Nhưng có chuyện làm ăn nào mà phải kiếm ra được rất nhiều tiền. Lão Tom bởi vì dính dáng tới chuyện buôn bán tơ lụa cho đại nhân, tại là đại phú hào xa gần đều nghe danh. tại đại nhân lại bảo có chỗ cho làm ăn. Giờ phút này, Dã Ngưu thậm chí hận thể tự khống chế những vết thương nặng người giảm ít. Đột nhiên nhận được niềm vui bất ngờ như vậy khiến biết nên làm thế nào cho phải.


      Lúc này mọi người xung quanh nhìn lại Dã Ngưu, đầy vẻ hâm mộ, ước gì người đại nhân trò chuyện chính là mình, người bị thương hội Ám Ảnh tổn thương cũng là mình. Vừa nãy những gia hỏa ở trong bóng tối cười nhạo Dã Ngưu biết tự lượng sức mình, đối nghịch với thương hội Ám Ảnh, tại bọn họ lại ước ao thiếu chút nữa muốn chảy cả nước miếng.


      - Vị tiểu thư này, xin hỏi xưng hô như thế nào?


      Vào lúc này, Mạnh Hàn mới có thời gian hỏi nữ tử vừa chuyện. Rốt cuộc nàng có thân phận thế nào. Vào lúc trước, nàng lại dám nhúng tay vào, ngồi ở sát bên cạnh Mạnh Hàn. Hơn nữa sau đó nàng còn tùy tiện xen vào chuyện của người khác. vậy hẳn nàng phải là nhân vật nào.


      - Ta gọi là Angelina, cũng là thương nhân đến từ Công quốc Đô Linh.


      Nét mặt Angelina tươi cười như hoa giới thiệu sơ qua về chính mình chút. Sau đó nàng lập tức bổ sung câu:


      - Tuy nhiên, ta phải là người của thương hội Ám Ảnh.


      - Angelina tiểu thư cũng từ Đô Linh tới đây sao?


      Mạnh Hàn dường như có chút kinh ngạc, đồng thời dường như có vẻ bỗng nhiên tỉnh ngộ:


      - Nàng cũng là tín đồ của giáo hội Hắc Ám sao?


      - Đương nhiên!


      Angelina chút do dự trả lời:


      - riêng gì thương hội Ám Ảnh, tất cả người của Công quốc Đô Linh đều là tín đồ của giáo hội Hắc Ám.


      Mạnh Hàn lục lọi tin tức trong ký ức của Antonio. chỉ biết, thế giới này còn có hai tôn giáo đối địch với nhau. bên là Quang Minh thần giáo. bên khác chính là giáo hội Hắc Ám. bên thờ phụng chính là Quang Minh thần. bên khác lại thờ phụng hắc ám thần.


      Đối với giáo hội Hắc Ám, Mạnh Hàn có quá nhiều mâu thuẫn. Bởi vì biết giáo lí của giáo hội Hắc Ám phải quá tà ác. Chẳng qua giáo lý của hội nghị có ít mâu thuẫn với giáo lí của Quang Minh thần giáo mà thôi. Quang Minh thần giáo muốn mọi người tuân thủ đủ loại thanh quy giới luật, nghiêm khắc với luật kỷ. Trong khi đó giáo hội Hắc Ám chỉ muốn mọi người tuân theo bản năng và dục vọng của mình. Thích làm gì làm, sống thế nào sống, bị ảnh hưởng nhiều như giới luật mà thôi. Xét về bản chất mà , mặc kệ là tôn giáo nào đều muốn con người hướng thiện.


      Dù sao, Mạnh Hàn có phần thích giáo lí của giáo hội Hắc Ám hơn. Tuy nhiên, nơi này phải là địa bàn của Quang Minh thần, đồng thời cũng phải là địa bàn của hắc ám thần,


      Vị trí vương quốc Công quốc, căn bản thuộc về quốc gia trung lập tín ngưỡng Quang Minh, cũng tin ngưỡng Hắc Ám. Đương nhiên, đây cũng là khu vực cả hai đại tôn giáo đều tranh thủ.


      địa bàn của mình xuất tín đồ của giáo hội Hắc Ám, Mạnh Hàn cảm thấy kinh ngạc chút nào. Quang Minh thần cũng được, hắc ám thần cũng tốt, các tín đồ đều cần ăn cơm sinh hoạt. Ngoại trừ về tín ngưỡng tinh thần ra, phương diện vật chất, thứ nên có thể thiếu. Nơi này độc chiếm tơ lụa loại hàng xa xỉ phẩm thế giới này, mặc kệ nơi nào cũng phải cần tới. Có nhu cầu có thị trường, đây là chân lý cung cầu thể phá vỡ.


      Cần gì quan tâm tín ngưỡng tôn giáo của là gì, chỉ cần tại địa bàn của mình làm ăn đàng hoàng, cho dù ở bên ngoài là đầu lĩnh cường đạo chuyên gây ra tội ác tày trời Mạnh Hàn cũng quản. phải là cảnh sát thế giới, phải là kẻ đạo đức mẫu mực, cần thiết giữ gìn hòa bình thế giới. Điều muốn chính là ở bên trong địa bàn của mình, dựa theo mình quy tắc làm ăn đàng hoàng với người khác mà thôi.


      - Angelina tiểu thư cũng là thương nhân, chừng chúng ta có thể có hợp tác vài chuyện làm ăn.


      Mạnh Hàn nhìn về phía Angelina thoáng nở nụ cười, lễ phép thi lễ:


      - Chúc tiểu thư ở lại Hoàng Sa Thành vui vẻ!


      Mỹ nữ Angelina nhanh chóng đáp lễ lại cho Mạnh Hàn. Nàng cũng biết, bây giờ phải là thời điểm chuyện nhiều hơn với Mạnh Hàn. Mạnh Hàn nhất định phải về thu thập phen. Tuy nhiên nếu có quen biết với lãnh chúa đại nhân, sau này còn rất nhiều cơ hội.


      - Đại nhân, ngài chắc chắn thể tin được, chúng ta phát từ những thứ lấy được trong thành bảo cự thạch ra cái gì đâu.


      đường chạy về Thành bảo Lục Mang Tinh, Grace kiềm chế nổi hưng phấn, báo cho Mạnh Hàn tin tức vô cùng đáng kinh ngạc và vui mừng.


      - Ồ? Có vật gì tốt có thể khiến ngươi động tâm như vậy?


      Mạnh Hàn cũng cảm thấy hài lòng. Bất kể là thứ gì, tóm lại đều là của mình, vui đó là giả.


      - Rất nhiều đồ tốt.


      Grace phụ trách kiểm kê những đồ vật kia. Cả đời nàng cũng chưa từng thấy qua nhiều thứ có giá trị như vậy. Nàng liên tục, giọng có pha lẫn chút run rẩy.


      - Từ từ , chúng ta vội.


      tại Mạnh Hàn ngồi xe ngựa của mình, bắt đầu xuất phát tiến về phía thành bảo. Mạnh Hàn kiêng kỵ nhiều như vậy, mỗi tay đưa sang bên, ôm Grace và Elyse.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 360: Khải Văn Tiên Sinh



      Thiên Hạ Vô Song


      Tác giả: Nhâm Oán


      Chương 360: Khải Văn Tiên Sinh


      Bó hoa tươi bình dị


      cũng gì thêm, người hôn, trực tiếp hôn khiến hai nữ tử này thở gấp đến mức phì phò.


      - Đại nhân, ngài như vậy chúng ta thế nào được.


      Elyse ở bên cạnh có chút hờn dỗi , nhưng thân thể lại càng lúc càng chen chút vào trong lòng Mạnh Hàn thêm một chút, hồn nhiên thèm để ý tới mùi vị kỳ quái mấy chục ngày tắm rửa người Mạnh Hàn. Grace cũng rất nhớ Mạnh Hàn, nhưng nàng biểu ràng như Elyse như vậy. So với tỷ tỷ của mình, Grace vẫn nội liễm hơn rất nhiều.


      - Chúng ta tìm thấy trong gia sản của ma pháp sư Cosmo được mấy quyển sách ma pháp.


      Trước tiên Grace cho Mạnh Hàn thứ Mạnh Hàn quan tâm nhất.


      Nghe thấy tin tức kia, Mạnh Hàn nhịn được nữa, trong lòng vô cùng vui vẻ hỏi:


      - Là sách ma pháp thế nào?


      - Khải Văn tiên sinh , thực dễ dàng nhận được sách ma pháp. Nhất định phải là ma đạo sư mới viết quyển sách ma pháp được. Hơn nữa làm vậy tiêu hao rất nhiều tinh thần lực và ma lực của . Viết quyển sách ma pháp sơ cấp nhất cũng khiến ma đạo sư phải mất chí ít thời gian nửa năm mới có thể hồi phục. Ngoại trừ nghiệp đoàn ma pháp sư và vài học viện ra, thông thường có rất ít ma đạo sư nguyện ý viết sách ma pháp.


      Grace nghe Khải Văn tiên sinh giải rất nhiều thứ. Nàng những điều này, thậm chí ngay cả Mạnh Hàn là học viên của học viện ma pháp cũng biết.


      - Có chuyện như vậy sao?


      Cuối cùng Mạnh Hàn hiểu làm sách ma pháp thế nào. quyển sách ma pháp thực rất khó cầu. Cho dù nguyện ý bỏ ra số lượng của cải khổng lồ, cũng có người nào nguyện ý bán sách ma pháp của mình. Đồng thời, Mạnh Hàn cũng hiểu , tại sao nữ hoàng Tinh Linh từng , Mạnh Hàn phải là Tinh Linh, cho nên các Pháp Thần Pháp Thánh của Tinh Linh Tộc đều muốn chỉ điểm cho . Nếu như viết quyển sách ma pháp cần phải trả cái giá lớn như vậy, đúng là ngoại trừ người thân cận ra, rất ít người nguyện ý.


      - Rốt cuộc ở chỗ của Cosmo có sách ma pháp thế nào?


      Điều Mạnh Hàn quan tâm nhất vẫn là cái này. lại hỏi lần nữa.


      - Đều là sách ma pháp sơ cấp nhất.


      Grace biết Mạnh Hàn sốt ruột muốn biết, tiếp tục thừa nước đục thả câu, nhanh chóng ra:


      - Tổng cộng có ba quyển. Khải Văn tiên sinh , quyển là Hỏa cầu thuật hệ hỏa. quyển là trói buộc thuật hệ khí. Còn có quyển là trọng lực thuật hệ thổ. Đều ma pháp cấp .


      - Cosmo thực Đại ma pháp sư tồi, phải sao?


      Trong miệng Mạnh Hàn lập tức kêu lên, trong lòng vô cùng hồi hộp. Tổng cộng có ba quyển sách, lại chính là thuộc tính ma pháp của Mạnh Hàn và hai tiểu thị nữ. Phải rằng vận khí của Mạnh Hàn đúng là tồi. Hơn nữa còn có hai ma pháp là ma pháp mới, chỉ có Hỏa cầu thuật là Demi từng học qua. Nhưng nếu như vận khí tốt, những quyển sách ma pháp này đều giống như quyển địa gai thuật của Pháp Thần Tinh Linh Tộc đưa cho Mạnh Hàn. như thế, chí ít Demi có thể học được quyển sách ma pháp kia. quyển sách mặt phẳng chiếu Mạnh Hàn vẽ ra Hỏa cầu thuật. Nhưng đó là quyển sách Hỏa cầu thuật tứ cấp.


      Nhìn thấy mặt Mạnh Hàn che giấu nổi hài lòng, Grace và Elyse đồng thời cũng cảm thấy vui vẻ hơn. Trước đây các nàng còn phát ra. tại khi trở thành nữ nhân của đại nhân, đặc biệt là sau khi đại nhân rời khỏi mấy tháng các nàng mới phát , hóa ra đại nhân vui sướng, bản thân các nàng cũng vui sướng như vậy.


      - Mặt khác, trong gia sản của Đại ma pháp sư Cosmo còn có ít ma tinh thạch.


      Grace cũng chen vào trong lòng Mạnh Hàn, hưởng thụ cảm giác sung sướng khi tiếp xúc chặt chẽ với đại nhân. Nàng tiếp tục báo cáo:


      - Khải Văn tiên sinh , những ma tinh thạch kia đều là ma tinh thạch tam cấp, chất lượng rất tốt. Tổng cộng có hơn trăm viên. Theo giá thị trường chí ít phải hơn nghìn kim tệ.


      tại hơn nghìn kim tệ còn khiến Mạnh Hàn chú ý tới nữa. Nhưng ma tinh thạch chính là trợ giúp tốt đối với ma pháp sư. Tại thời điểm ma lực đủ, nó càng quan trọng hơn.


      Trước đây Mạnh Hàn chỉ mới tiếp xúc qua ít ma tinh thạch rác rưởi nhất. Đương nhiên lúc đó ma lực của thấp. Những ma tinh thạch rác rưởi này đủ để hồi phục. tại tay có thêm đống ma tinh thạch chất lượng cao, cho dù phải là ma pháp sư, cũng cảm thấy hài lòng.


      - Còn có một vài quyển sách ma pháp nữa. Tuy nhiên Khải Văn tiên sinh , chúng đều do Cosmo tự mình viết. Ngoại trừ mấy quyển sách dùng quyển sách mặt phẳng chiếu của đại nhân chế tạo có chút đáng giá, những quyển khác đều là rác rưởi, tuy nhiên vẫn có thể doạ người được.


      Đương nhiên Grace biết Cosmo làm gì đối với Mạnh Hàn. Cho nên, khi tới lại những lời của Khải Văn tiên sinh, trong giọng điệu của nàng vẫn hề che giấu khinh thường.


      - Rác rưởi cũng quyển sách ma pháp. Giống như Khải Văn tiên sinh , mang ra doạ người cũng tốt!


      Hai tay Mạnh Hàn ôm chặt hai nữ nhân của mình, hài lòng . Cho dù là thứ rác rưởi, chỉ cần là mình, vậy rác rưởi tốt gấp trăm lần so với người khác.


      - Những cái khác cũng có gì khiến người ta bất ngờ. Chỉ là vài vật liệu ma pháp thông thường và chút vật phẩm có giá trị. Tính ra đại khái có thể có có giá trị hai ngàn kim tệ.


      Grace vô cùng khinh thường đối với Cosmo, cho nên khi bình luận lên cũng chút khách khí:


      - là Đại ma pháp sư biết thu gom của cải, cũng thu gom vài vật liệu ma pháp khá hơn chút.


      Đại ma pháp sư nhiều nhất chỉ là Đại ma pháp sư trung cấp, gia sản lại có hai ngàn kim tệ. Cái này còn chưa tính tới những ma tinh thạch và sách ma pháp. Xem ra, sau khi trở thành ma pháp sư, có thể khiến người ta trực tiếp từ địa ngục tiến vào thiên đường.


      - Tuy nhiên, đại nhân, Khải Văn tiên sinh , Cosmo vẫn lưu lại một vài thứ tốt rất thích hợp với đại nhân.


      Sau khi nghe nàng xong những điều này, Mạnh Hàn ngoại trừ có cảm giác vui mừng, bất ngờ đối với sách ma pháp ra, những cái khác lại chẳng có cảm giác gì. Dù sao tại là đại phú hào có tới mấy trăm ngàn kim tệ. Những thứ này có thể sử dụng kim tệ mua được, đương nhiên lọt nổi vào mắt .


      - Ồ? Ngay cả Khải Văn tiên sinh cũng như vậy sao? Là vật tốt gì vậy?


      Tâm tình Mạnh Hàn lại bị bắt đầu động. nhìn Grace đầy vẻ chờ mong, chờ nàng ra.


      - Là ma pháp trượng!


      Elyse trầm mặc đến nửa ngày, vẫn lẳng lặng lắng nghe, lúc này lại đột nhiên mở miệng. Điều này khiến kế hoạch kéo dài thời gian khiến Mạnh Hàn thêm hồi hộp của Grace nhất thời tan thành bọt nước. Bởi vậy chọc đến Grace khiến nàng oán giận hồi. Nhăng Elyse lại đắc ý cười duyên.


      - Ma pháp trượng?


      Sau khi Mạnh Hàn đến thế giới này tới bây giờ, mới chỉ dùng qua hai cái ma pháp trượng. cái là ma pháp trượng rác rưởi do học viện ma pháp phát cho.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :