Thiên Hạ Vô Song - Nhâm Oán (1168C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 351: Lời Hay Dối



      Thiên Hạ Vô Song


      Tác giả: Nhâm Oán


      Chương 351: Lời Hay Dối


      - Bởi vì ta vẫn có thể hỗ trợ các ngươi giải quyết vẫn đề người trong tộc các ngươi bị loài người bắt . nguồn


      Mạnh Hàn lấy ra con bài tẩy cuối cùng của mình, sau đó lẳng lặng chờ đợi phản ứng của nữ hoàng.


      - Người của tộc chúng ta được cứu về, còn có thể có vấn đề gì nữa?


      Nữ hoàng cười lạnh tiếng, căn bản để ý đối với đề nghị của Mạnh Hàn.


      - phải thỉnh thoảng bọn họ vẫn vài trạng thái bình thường sao? Có đôi khi bọn họ ngủ được còn nằm mơ thấy ác mộng?


      Mạnh Hàn đánh bạo . Nếu nô lệ Tinh Linh Tộc bị tàn phá thành dáng vẻ như vậy, bọn họ có vài vấn đề tâm lý cũng là chuyện rất bình thường. Kiến thức của Mạnh Hàn cho biết về điểm này. tại Mạnh Hàn cần tăng cường gấp địa vị của mình trong Tinh Linh Tộc. Louisa và Louise càng lợi hại, tác dụng của lại càng lớn. tại, Mạnh Hàn cần ình địa vị càng thêm bảo hiểm.


      - Ngươi có thể giải quyết sao?


      Nữ hoàng bệ hạ chợt kinh ngạc giật nảy người. Chuyện đó căn bản chưa hề phát sinh. Ngược lại, nữ hoàng vô cùng bình tĩnh hỏi vấn đề này. Nàng có chút bất ngờ, nhưng ít ra có thể những Tinh Linh này nhất định có vấn đề.


      - thể khẳng định, nhưng có vài biện pháp.


      Mạnh Hàn khẳng định. Kiếp trước học chuyên khoa tâm lý. Huống hồ, vấn đề tâm lý cũng chưa từng nghe biện pháp nào có thể giải quyết được trăm phần trăm.


      - Nếu như ngươi có cơ hội, biến tất cả trưởng lão Tinh Linh Tộc của ta và tất cả thành viên khác thành nô lệ, vậy ngươi làm thế nào?


      Hoàn toàn bất ngờ, trong lúc nhất thời nữ hoàng Tinh Linh lại hỏi về vấn đề như thế. Lời vừa ra khỏi miệng, thậm chí mấy người bên cạnh vẫn cúi đầu nghe đều khe khẽ kêu lên tiếng sợ hãi.


      - Bệ hạ muốn nghe hay là lời dối?


      Trái tim Mạnh Hàn co thắt lại. Vào lúc này nữ hoàng bệ hạ hỏi như vậy là có ý gì? Nàng còn muốn thăm dò sao? Trong đầu điên cuồng vận chuyển. Đồng thời, Mạnh Hàn cũng giả vờ bình tĩnh hỏi câu này.


      - .


      Nữ hoàng bệ hạ nhắm hai mắt lại, chờ Mạnh Hàn trả lời.


      Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Mạnh Hàn còn thời gian đẻ tiếp tục cân nhắc. cắn răng cái. Chết chết! Mạnh Hàn mở miệng :


      - Ta chút do dự biến các ngươi thành đầy tớ của ta!


      Thời điểm nữ hoàng Tinh Linh hỏi về vấn đề này, mọi người ở đây dự cảm tốt. Tinh Linh bị loài người dùng sức mạnh bắt làm nô lệ, luôn luôn là đề tài cấm kỵ của Tinh Linh Tộc. Chỉ cần người nào dám ở bên trong Tinh Linh Tộc nhắc tới điều này, có Tinh Linh nào nghiến răng nghiến lợi.


      tại nữ hoàng Tinh Linh lại ở trước mặt Mạnh Hàn ra vấn đề này. Hơn nữa nữ hoàng còn khiến người ta phải kinh ngạc, khi nàng lấy trưởng lão Tinh Linh Tộc ra làm thí dụ. Nàng làm như vậy, bảo sao tất cả những sinh vật có thể thở được tại đây kinh hãi đến mức biến sắc đây?


      Trong đầu Mạnh Hàn sớm ầm ầm nổ vang. ra trước đây lâu Mạnh Hàn từng nhắc qua trước mặt sáu lão đại Tinh Linh Tộc và tiểu ma nữ Jessyca.


      Tuy rằng lúc đó chỉ là lời đùa, nhưng kết quả chính là Mạnh Hàn bị sáu lão đại liên tục sử dụng trận pháp tinh thần lực cường đại để tìm kiếm trong ký ức. Do ký ức hỗn loạn tìm được, bọn họ lập tức phong ấn ký ức của Mạnh Hàn trong thời gian kia. Sau đó Pháp Thần các hạ tự mình ra tay, khiến ký ức bị phong ấn nhiễu loạn, giúp Mạnh Hàn chiếm tiện nghi, có được ít lực lượng tinh thần.


      tại nữ hoàng Tinh Linh đột nhiên hỏi về vấn đề này. Rốt cuộc nàng có ý gì? Nàng thăm dò thái độ của Mạnh Hàn? Hay nhìn thấu cho tới nay vẫn giả vờ mất trí nhớ? Thiếu một chút Mạnh Hàn có ý định bỏ chạy.


      Tuy nhiên, Mạnh Hàn vẫn đứng vững. Vào lúc này, tinh thần lực tinh khiết cường đại phát huy tác dụng tới cực điểm. Cho dù trong lòng thiếu chút rối tung lên, nhưng bề ngoài chẳng qua cũng chỉ có chút khiếp sợ. Đây là biểu bình thường. Bất kể là ai, cho dù là bệ hạ giáo hoàng, Quang Minh giáo hội, tin tưởng rằng vào thời điểm nữ hoàng Tinh Linh đứng đối diện hỏi ra câu này, kẻ đó cũng phải vô cùng khiếp sợ.


      Trả lời thế nào? . sao có thể dám mạo phạm? Nếu quá yếu đuối cũng phù hợp với biểu của mình từ trước tới nay. Chí ít nữ hoàng bệ hạ biết mình từng có ý nghĩ như vậy. khi biểu trước sau đồng nhất, vậy có nghĩa là mình gặp nguy hiểm.


      Từ trước tới nay Tinh Linh tộc đều ra tay đối phó với Mạnh Hàn, còn phối hợp với Mạnh Hàn trong nhiều chuyện như vậy, chỉ có thể điểm, các nàng phát mình còn nhớ những chuyện kia.


      Nhưng khi mình trả lời dối trá, làm nữ hoàng Tinh Linh nhìn ra điểm này. Đến lúc đó, Mạnh Hàn tin tưởng, mình tuyệt đối có kết quả tử tế. Nhưng nếu như chỉ là nguyện ý, có khi nào nữ hoàng Tinh Linh mình muốn bắt nàng làm nô lệ? Đây phải là người điên, cũng chính là kẻ ngu si.


      Mạnh Hàn phải là người điên, cũng phải là người ngu. Ngược lại, được rèn luyện trong khoảng thời gian lâu như vậy, tương đối thông minh. ra và láo, dường hồ đều có kết quả tốt lành gì. Nếu như vậy, Mạnh Hàn cũng thẳng thắn, đơn giản ăn ngay . Đến lúc đó muốn xem thử nữ hoàng Tinh Linh rốt cuộc muốn làm gì.


      Tiếp đó cắn răng ra câu kia. Lời này khiến mọi người ở đây đều hồn phi phách tán. Ngược lại Mạnh Hàn còn vẻ khẩn trương trước đó nữa. Tất cả đều thả lỏng. tại muốn xem thử nữ hoàng Tinh Linh lựa chọn thế nào.


      Gần như ngay sau khi Mạnh Hàn vừa dứt lời, Mạnh Hàn cũng cảm giác được sát khí phóng về phía mình. cần suy nghĩ nhiều, miệng Mạnh Hàn lập tức quát vài tiếng:


      - Thuẫn! Thuẫn! Thuẫn!


      Trong phút chốc, vài đạo pháp thuật thuẫn xuất ở trước mặt của .


      Mạnh Hàn vừa phóng thích ma pháp thuẫn, liền cảm giác có điểm khác biệt.


      Trước đây khi phóng thích ma pháp thuẫn, tuy rằng có thể thoải mái khống chế mức độ lớn lên nhưng cũng có mức độ. Sau khi biến thành lớn cỡ mặt bàn, căn bản có cách nào mở rộng được nữa. Nhưng tại sau cuộc hành trình trong sa mạc đây là lần đầu tiên Mạnh Hàn phóng thích ra ma pháp thuẫn. ngờ ma pháp thuẫn trực tiếp bao phủ khắp toàn thân .


      Ma pháp thuẫn có hình dạng như vỏ trứng lại phát sinh biến hóa. Nó biến thành vòng tròn. Mạnh Hàn đứng bên trong ma pháp thuẫn hình tròn này. Bất kỳ chỗ nào mặt ma pháp thuẫn hình tròn này đều có độ dày tương đương nhau. Hơn nữa khi phóng thích ra lại có cảm giác cực kỳ tự nhiên, hề gượng ép. Ngay cả Mạnh Hàn cũng có cảm giác được có chỗ nào trôi chảy.


      Kinh ngạc kinh ngạc, nhưng Mạnh Hàn lại dám dừng lại. Trong miệng liên tiếp đọc ra những câu thần chú. Ma pháp thuẫn nhanh chóng phóng ra. Cỗ sát khí vừa nãy phải là giả.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 352 Mạo hiểm qua cửa ải



      Chương 352 Mạo hiểm qua cửa ải


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      Đing đinh .


      Những thanh nối đuôi nhau vang lên. Trong nháy mắt ma pháp thuẫn phía trước người


      Mạnh Hàn bị thủng lỗ chỗ. may Mạnh Hàn sớm chuẩn bị. ngây thơ tới mức cho rằng, dựa vào ma pháp thuẫn có chút thay đổi hình dạng của mình, có thể ngăn cản được cao thủ cường đại của Tinh Linh Tộc. Những tiếng đọc ma pháp trong miệng cũng chưa từng ngừng lại:


      - Thuẫn! Thuẫn! Thuẫn!


      Theo những thanh liên tiếp kia, ma pháp thuẫn này nối tiếp theo ma pháp thuẫn kia xuất , miễn cưỡng che lấp những vết thủng mới xuất .


      Cho dù là trong hoàn cảnh sống chết ngàn tấn treo sợi tóc, tâm thần của Mạnh Hàn vẫn có chấn động quá lớn. Có lẽ sau khi nữ hoàng Tinh Linh ra những lời kia, vài áp lực đọng lại được phóng thích. Hoặc là có thể ung dung đối mặt với kết quả còn đáng sợ hơn cả cái chết. Dưới trợ giúp cường đại của t tinh thần lực, vẻ mặt Mạnh Hàn thậm chí hề có chút sợ hãi nào.


      - Dừng lại!


      Nữ hoàng Tinh Linh nhìn thấy Mạnh Hàn liên tiếp đưa ra những động tác như vậy, nàng đột nhiên kêu lên tiếng.


      Sau đó, Mạnh Hàn lập tức cảm giác được, ̃ sát khí tập trung vào mình biến mất.


      Phù!


      Thở dài cái, trong lòng Mạnh Hàn rốt cuộc trở nên yên ổn. Nữ hoàng Tinh Linh chịu kêu dừng lại, vậy tình cảnh của tại còn chưa tới mức ngàn cân treo sợi tóc.


      - Đại nhân, sao đại nhân có thể như vậy?


      Tinh thần Mạnh Hàn mới vừa hồi phục, chợt nghe thấy Louisa oán giận :


      - Đại nhân còn mau nhận lỗi với nữ hoàng bệ hạ.


      Mặc dù trong giọng của Louisa oán giận Mạnh Hàn, nhưng ràng lại có che chở khác thường.


      Trong lần tập kích đột ngột vừa rồi, phía Joey và Juli căn bản có phản ứng. Cho tới bây giờ bọn họ mới phát có điểm đúng. Hai nữ tử đều có chút ràng nhìn Mạnh Hàn. Nhưng trong ánh mắt bọn họ nhìn Mạnh Hàn lại mang theo kiêu ngạo nồng đậm và có phần khó có thể tin được. phải người nào cũng dám những lời như vậy ở trước mặt nữ hoàng Tinh Linh.


      - Lá gan của ngươi !


      Giọng nữ hoàng Tinh Linh vang lên rất bình tĩnh. Cũng ai biết được rốt cuộc là nàng vui hay dang phẫn nộ.


      - Đó là bởi vì bệ hạ muốn nghe lời .


      Mạnh Hàn cũng bình tĩnh đáp lại. Nhưng phía sau lưng , mồ hôi lạnh tuôn chảy khắp người:


      - Ta tin tưởng, nếu như bệ hạ muốn nghe lời , trong vạn người tuyệt đối có 9999 người có thể ra điều đó.


      - Lời ngươi chính là lời sao? Như vậy rất tốt.


      Nữ hoàng Tinh Linh thoáng nở nụ cười:


      - Ngươi có thể nỗ lực. Ta rất chờ mong ngày đó đến!


      Mạnh Hàn nhìn thấy vẻ mặt những hộ vệ của nữ hoàng Tinh Linh giấu ở trong rừng rậm. Nhưng mặt mấy người trước mắt này lại có biểu vô cùng đặc sắc lại vô cùng ràng. Thậm chí Louisa và Louise cũng thể tin được, nữ hoàng Tinh Linh lại như thế.


      Rất chờ mong ngày đó đến? Vậy phải là sáu trưởng lão Tinh Linh Tộc trở thành nô lệ của Mạnh Hàn sao? pải đầu óc của nữ hoàng Tinh Linh bị nước vào hỏng rồi chứ?


      để ý tới vẻ mặt trợn mắt há hốc mồm của đám người đứng xung quanh, Mạnh Hàn nghe thấy câu này lại cảm thấy hoàn toàn yên lòng. Tâm tình lập tức được thả lỏng. Cảm giác thần kinh căng thẳng cũng dần trở nên thoải mái hơn. Sau đó, bản thân Mạnh Hàn cảm giác được trong chớp mắt ngắn ngủi này, thân thể mình thấm đầy mồ hôi lạnh.


      Tình hình khác thường này tất nhiên lọt vào trong tầm mắt của nữ hoàng Tinh Linh. Ý cười mặt nàng dường như lại tăng thêm chút.


      Tuy nhiên, nữ hoàng Tinh Linh cũng có tâm tư trêu ghẹo Mạnh Hàn. Nàng chỉ thản nhiên câu:


      - Ma pháp thuẫn của ngươi tồi. Thiên phú của ngươi cũng rất tốt.


      Nếu như là trước đây, chừng Mạnh Hàn tiếp câu:


      “Vậy nữ hoàng bệ hạ có hứng thú thu nhận đồ đệ hay


      Nhưng giờ này phút này, Mạnh Hàn có tâm tình như vậy nữa. Nữ hoàng bệ hạ chỉ cần câu, có thể khiến tất cả mọi người thay đổi nhanh chóng. Đúng là gần vua như gần cọp. Mạnh Hàn vẫn cảm thấy nên tiếp xúc quá sâu với nữ hoàng bệ hạ tốt hơn.


      - Nếu như ngươi có thể giải quyết được vấn đề bất hạnh của tộc nhân chúng ta, vậy năm mươi : năm mươi!


      Lần này, nữ hoàng Tinh Linh rốt cuộc đến đề tài chính.


      - Ta có cách nào bảo đảm.


      Mạnh Hàn cũng chỉ có thể sao chép lại những lời thô tục lúc trước. Hơn nữa có cách nào bảo đảm. chỉ là nắm lấy cái này làm lý do để đàm phán mà thôi. đánh cược, đánh cược nữ hoàng Tinh Linh rất coi trọng đối với những người kia.


      - Nếu như thể giải quyết, cho ngươi ba phần mười...


      tại nữ hoàng bệ hạ bàn đến chuyện làm ăn, cũng chịu chút thiệt thòi nào. Nàng lập tức liền giảm xuống hai phần. Với diện tích của khu vực sa mạc này, giảm xuống hai phần, chính là gần 200 ngàn km2.


      - Thành giao!


      Mạnh Hàn nhanh chóng đáp ứng. Loại lợi ích há mồm chờ sung rụng này, mặc kệ bao nhiêu, chỉ có kẻ ngu si mới cần. Huống hồ ít nhất còn có ba phần mười khu đất, chính là mấy trăm ngàn km2.


      Mạnh Hàn tốt cuộc nhận được kết quả như mong muốn. Nữ hoàng Tinh Linh căn bản dường như có ý tứ muốn mời Mạnh Hàn đến xem các khu đất sinh hoạt của Tinh Linh, nhưng nàng vẫn khai ân, để Louisa và Louise đưa Mạnh Hàn . Đương nhiên, làm vậy cũng cần có điều kiện. Chí ít Mạnh Hàn nhất định phải tìm địa điểm thích hợp, để hai người các nàng phóng thích nguyền rủa lực được tích lũy trong thời gian lâu như vậy.


      Có Louisa ở bên cạnh, trong rừng rậm Tinh Linh lập tức trở thành con đường bằng phẳng. Rất nhanh, trong thời gian chưa đầy hai ngày, nhóm người Mạnh Hàn chạy tới biên giới của rừng rậm. Nếu tiếp tục ra ra bên ngoài, chính là địa bàn của Hoàng Sa Thành.


      - Đại nhân, sau này những lời như vậy tuyệt đối nên lung tung.


      Joey Juli, Gavin và tỷ muội Louisa và Louise cởi trang phục do Mạnh Hàn cố ý chế tạo ra, hoàn toàn phóng ra nguyền rủa lực. Tiếp đó Louisa có chút lo lắng căn dặn Mạnh Hàn.


      - Đó là nữ hoàng bệ hạ hỏi trước, phải ta muốn .


      Mạnh Hàn cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ. Điều này vốn phải là ý nguyện của .


      Lúc đó, Louisa cũng có mặt. Đương nhiên nàng hiểu nếu như Mạnh Hàn dám , có thể nữ hoàng nghi ngờ Mạnh Hàn. Nhưng tại nàng chỉ lo lắng cho Mạnh Hàn. Mạnh Hàn đương nhiên có thể nghe ra được ý tứ của Louisa. Nhưng, cũng có cách nào. Hơn nữa mơ hồ co thể cảm giác được thái độ của nữ hoàng Tinh Linh đối với từ từ phát sinh biến hóa. Nhưng biến hóa này là tốt hay xấu, tại còn khó có thể được .


      Sau khi tiễn tỷ muội Louisa, Louise, Mạnh Hàn đuổi theo Joey và Juli và Gavin chờ phía trước. Khi tới trước mặt những người của mình, Mạnh Hàn cần tiếp tục che giấu nữa.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 353: thanh của dân gian



      Chương 353: thanh của dân gian


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      càn rỡ cười cách điên cuồng :


      - Phát tài rồi! Chúng ta nhanh chóng có rất nhiều thổ địa. Thành bảo cự thạch tính là gì. Chỉ cần chúng ta vui vẻ, chúng ta có thể xây dựng mấy chục cái thành bảo cự thạch!


      Mấy người cứ thế tiến về phía Hoàng Sa Thành.


      - Hoàng Sa Thành, Mạnh Hàn ta trở về!


      Lần trước, cùng đoàn xe ngựa cuồn cuộn tiến vào, Mạnh Hàn cũng chưa kịp xem cái gì. Lần này, bên cạnh chỉ có Joey và Chu Tương. Ngay cả Gavin cũng bị phái trở lại báo tin. Dọc đường chậm rãi tới, phát ra biến hóa của Hoàng Sa Thành.


      Đầu tiên chính là số người. tại Hoàng Sa Thành còn là thị trấn nho lúc trước nữa. Số người dân trong thành cũng chỉ còn là một ngàn người. Lần trước trong lúc vội vã nên xây dựng thành trì bằng gỗ.


      Sau đó cũng bởi vì thời gian đầy đủ lại thêm vào nhân thủ sung túc, thuận lợi từ từ thay từng đoạn thành trì thành đá. Hơn nữa quy mô ít nhất cũng phải lớn gấp đôi so với trước kia.


      Về phương diện người dân trong thành, nếu như tính luôn cá đám lính đánh thuê thường trú trong thành và đội buôn thường lui tới đây điều tra được trăm ngàn người.


      So với thế giới này, Hoàng Sa Thành được xem như thành thị trung đẳng.


      Ảnh hưởng của cấm chú trong sa mạc được giảm tới mức thấp nhất. Mạnh Hàn kinh ngạc phát , cho dù trong khoảng thời gian này có ở Hoàng Sa Thành, nơi này dường như còn thời tiết khô ráo như trước kia. Khắp nơi đều là cỏ xanh mọc lên như đệm, cảnh tượng bừng bừng sức sống.


      Rất ràng, trong khoảng thời gian này ít mưa rơi xuống. Bằng quang cảnh biến hóa như thế. Đồng thời, điều này cũng mang ý nghĩa Mạnh Hàn cần bận tâm về vấn đề nguồn nước của nơi này nữa. Dưới ảnh hưởng của rừng rậm Tinh Linh bên cạnh, khí hậu nơi này có chuyển biến tốt.


      Nhìn thấy tình hình như vậy, Mạnh Hàn lại cảm thây may mắn vì mình giành trước bước, đạt được hiệp nghị với Tinh Linh Tộc. Nếu , chờ tới khi những Công quốc quanh sa mạc phát ra điểm này, sợ là ý nghĩ muốn sát nhập sa mạc này của chắc chắn gặp phải càng nhiều phiền phức hơn.


      Ở trong sa mạc mấy chục ngày, tại bộ y phục người Mạnh Hàn còn màu sắc vốn có nữa. Kể cả Joey và Juli cũng vậy. Bọn họ đều có bộ dạng đầu xám mặt tro. Khi đường, bất kỳ ai cũng nhìn ra được người dẫn theo hai gia hỏa hộ vệ này lại chính là chủ nhân chân chính của Hoàng Sa Thành.


      Cũng chính vì như thế, cho nên Mạnh Hàn đường, cũng hề bị người khác nhận ra. Rất nhiều lính đánh thuê ra vào trong sa mạc. Mỗi ngày phải có tới hàng trăm hàng ngàn người. Bởi vậy bọn họ mặc trang phục như vậy, có điểm nào đáng chú ý. Ngược lại có ít người tửu quán và nhà trọ nhiều lần níu kéo bọn họ mời dừng chân nghỉ ngơi uống rượu. Tất cả đều trực tiếp coi bọn họ là linh đánh thuê vừa mới từ trong sa mạc vào thành.


      Trong chớp mắt, Mạnh Hàn rất muốn tự mình cảm nhận chút về cuộc sống sinh hoạt bên trong Hoàng Sa Thành. Bình thường có cần may mắn hưởng thụ điều này vì Elyse luon hầu hạ vô cùng chu đáo, luôn để sống trong cuộc sống áo đến đưa tay, cơm đến há mồm. Mà tại lại muốn giống như người lính đánh thuê bình thường, cảm nhận chút về cuộc sống của người bình thường trong Hoàng Sa Thành.


      Trước mắt chính là cơ hội rất tốt. Mạnh Hàn ý tưởng của mình cho Joey và Chu Tương nghe. Tất nhiên hai nữ tử này có điều gì đặc biệt để phản đối. Đại nhân thích làm cái gì, là chuyện của đại nhân. Nơi này vốn chính là địa bàn của đại nhân. Bất kỳ ai cũng thể hạn chế.


      Tuy nhiên, Joey vẫn rất thông minh ra hiệu Juli chuẩn bị chút. Cho dù nơi này là lãnh địa của Mạnh Hàn, nhưng nếu như lãnh địa của mình còn để đại nhân chịu thiệt, vậy hai kỵ sĩ đặc biệt như các nàng chính là làm tròn chức trách của mình. Tuy rằng đại nhân muốn để những người khác quấy rầy hứng thú của , nhưng điều này cũng gây trở ngại cho việc Joey thầm sắp xếp nhóm người.


      Trong suốt thời gian dài luôn tham dự vào những đấu tranh cao tầng, Mạnh Hàn rất lâu quan tâm tới cuộc sống sinh hoạt của người bình thường. Lần này Mạnh Hàn bỏ kiêu căng xuống, vào sản nghiệp phải là của để uống rượu nghỉ ngơi.


      Đây là gian tửu quán bình thường, biết do thương nhân từ nơi nào đến mở. tại trong Hoàng Sa Thành có nhiều người như vậy, những tửu quán do Mạnh Hàn kinh doanh lúc trước, căn bản đủ để đáp ứng nhu cầu của nhiều người như vậy. Điều này khiến ột vài thương nhân ở bên ngoài tới chiếm ít tiện nghi. Có thể nhìn thấy nơi đây có rất nhiều thương điếm với đủ loại, mọc lên như nấm.


      Bây giờ là ban ngày, phải là lúc ăn cơm. Bên trong quán rượu cũng có nhiều người. Thời điểm Mạnh Hàn vào tửu quán, bên trong chỉ có người ngồi ở gần cửa sổ. Những chỗ ngồi khác đều trống. Thoáng nhìn chút, Mạnh Hàn liền tới chiếc bàn đặt cạnh bên cửa sổ khác, ngồi xuống.


      Chịu ảnh hưởng từ những tửu quán do Mạnh Hàn mở ra, tửu quán nơi này giống có phần tương tự, cũng có bố trí ghế dài và phòng khách. Tuy nhiên, chỗ Mạnh Hàn chọn chỉ sát đường mà thôi, cũng hề có gì đặc biệt.


      - Nào cho hai cốc bia! Tùy tiện mang vài món ăn tới đây!


      Mạnh Hàn quát to tiếng, lớn giọng hào sảng giống như những người lính đánh thuê khác.


      - Lập tức đến liền!


      Sau quầy của tửu quán lập tức truyền đến tiếng hét lớn của nam tử. thú vị.


      Mạnh Hàn nghe thanh xa lạ này, tâm tình khỏi cảm thấy tốt hơn rất nhiều. nhìn thấy Joey vẫn đứng ở bên cạnh, liền nhịn được kéo nàng chút, để nàng ngồi ở bên cạnh mình. Nếu như vẫn có người đứng, phù hợp với hoàn cảnh nơi này.


      Rất nhanh, hai cốc bia giống như thùng liền đông tiếng nện lên phía mặt bàn. Cho dù mùi vị ra sao, nhưng đây chính là cảm giác mà Mạnh Hàn muốn có. có những lễ tiết quy định rườm rà của quý tộc, muốn uống thế nào uống như thế, tự do tự tại.


      Nhưng món ăn đưa lên thực khiến Mạnh Hàn cảm thấy bất ngờ. ngờ lại có thể là thịt nướng.


      Mạnh Hàn uống hớp bia, sau đó lấy miếng thịt nướng lên ném vào trong miệng mình. Cảm giác này giống như kiếp trước uống bia ăn thịt nướng, phía trước có lò than ở trước mặt. Sau khi từ trong sa mạc ra, tuy phải ăn những đồ đắng nghét, cháy đen nhưng cũng có mùi vị yên tĩnh ngồi ăn thế này. Ăn uống hứng khởi, Mạnh Hàn nhịn được gác chân lên ghế, vừa chạm cốc với Joey, vừa trò chuyện với nàng về vài chuyện mạo hiểm mà Joey từng trải qua trước đây. Tâm tình có phần rất thích thú.


      - Người em, nhìn các ngươi uống vui vẻ như vậy, ngại cùng tâm chút chứ!

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 354: thanh của dân gian(2)



      Chương 354: thanh của dân gian(2)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      Khi Mạnh Hàn tán gẫu vui vẻ với Joey, bên cạnh chợt có giọng chen vào. Joey sớm hữu ý vô ý chạm vào chuôi kiếm. Nàng tỏ ra nghi ngờ nhìn chăm chú vào người vừa chuyện.


      Người này bưng cốc bia cỡ lớn đứng ở bên cạnh Mạnh Hàn. cũng chính là gia hỏa ngồi người uống rượu.


      Mạnh Hàn dường như nhìn thấy biểu của Joey, gật đầu cười :


      - Ngồi ! Ngồi ! Ra ngoài tất cả đều là bằng hữu. Ngồi xuống tâm cũng tốt!


      xong, dùng tay khác thò xuống dưới bàn chạm vào bàn tay nắm chuôi kiếm của Joey. dùng tay khẽ ra hiệu cho nàng cần phải khẩn trương.


      Dường như Joey cũng cảm thấy gia hoả này có gì nguy hiểm gì. Nàng chậm rãi buông lỏng bàn tay nắm chuôi kiếm ra. Ngay sau đó bàn tay nàng bị bàn tay ra hiệu của Mạnh Hàn nắm lấy.


      Hai người dường như cũng ngờ được có biến hóa như thế. Mạnh Hàn thoáng chững lại chút, sau đó lập tức buông lỏng tay ra.


      Joey lại mặt đỏ tới mang tai chậm rãi rút tay trở về, giả vờ cầm chén rượu lên. Nhìn động tác của nàng dường như vô cùng tự nhiên. Nhưng khuôn mặt nàng lại thoáng đỏ ửng bán đứng tâm tình của nàng. Người bên ngoài chỉ xem Joey là nam tử lính đánh thuê, nhưng ngờ được dứoi vẻ mặt phong trần mệt mỏi kia lại nữ kỵ sĩ mỹ lệ.


      - Tiến vào sa mạc thử vận may sao?


      Người đến cũng hề tỏ ra luống cuống, dường như khá quen với tình cảnh như vậy. Thậm chí chờ Mạnh Hàn trả lời, tự mình :


      - Người em, tại ngươi làm vậy là lạc hậu rồi. Bây giờ còn ai còn tiến vào sa mạc thử vận may nữa đâu. Nếu phải là đội buôn phải qua sa mạc, bất kỳ ai cũng có chuyện gì mà vào trong đó chịu tội đâu! Ta với ngươi, bằng ngươi qua bên kia xếp hàng. Chỉ cần chờ trước một, hai tháng, luôn có thể nắm được cơ hội. Như vậy cũng có lợi hơn nhiều so với việc ngươi tiến vào sa mạc.


      - Xếp hàng có thể có được lợi ích gì?


      Mạnh Hàn có chút nghi ngờ hỏi.


      biết xếp hàng là hoạt động thế nào, nhưng nghe giọng điệu của gia hoả này, giống như xếp hàng bên kia cũng tệ lắm.


      - Dĩ nhiên, ngươi mới tới đây phải ?


      Thấy đối phương ngẩn ra, người kia lập tức cười hỏi:


      - Hiệp hội tơ lụa kia là do thành chủ đại nhân tự mình thành lập. Hơn nữa người quản lý vốn là lão tiền bối lính đánh thuê như chúng ta. Người đó vô cùng công bằng. Chỉ cần ngươi xếp hàng, đều có thể đến lượt.


      - Nhưng ta có kim tệ, cho dù có xếp hàng cũng mua được!


      Mạnh Hàn tiếp tục nghi ngờ hỏi. Từ từ chuyện phiếm với gia hỏa lai lịch này, cũng có thể biết được ít tin tức mà trước đây biết.


      - Ngươi ngốc à!


      Đối phương cầm chén rượu lớn lên đột nhiên uống hớp lớn. Sau đó cũng khách khí lấy miếng thịt nướng bàn của Mạnh Hàn ném vào trong miệng:


      - Mỗi người chỉ được phép mua hai kim tệ tơ lụa. Cho dù chuyển ra ngoài bán, chuyến phải mất bao nhiêu thời gian mới có thể nhìn thấy tiền lời? tại có thương nhân lớn thu mua những tư cách buôn bán tơ lụa này. Chỉ cần ngươi đến xếp hàng, sau đó đưa ra chút giá bán lại cho những người kia là được. Tuy rằng thể kiếm nhiều so với tự minh buôn chuyến, nhưng lại thắng ở chỗ an ổn.


      Nghe gia hoả này như vậy, dường như chuyện xếp hàng này làm rất tốt. Dùng tư cách công bằng này để thu mua được ít tâm của lính đánh thuê. Trong lòng Mạnh Hàn cảm thấy rất hài lòng. Nhưng vẫn muốn tìm hiểu thêm về ít thông tin khác.


      - Ngươi tới nơi này được mấy ngày rồi sao?


      Mạnh Hàn hỏi câu. Sau khi nhìn thấy đối phương gật đầu, Mạnh Hàn lại cười hỏi:


      - Ngươi nghĩ thế nào lại tới chỗ này. Nơi này đến chim cũng đẻ trứng có gì hay?


      - Chim đẻ trứng?


      Đối phương nghe thấy cách Mạnh Hàn hình dung về nơi này như vậy, sắc mặt biến ảo mấy lần, trong vô cùng đặc sắc. lúc sau mới gật đầu :


      - Đúng là nơi chim cũng đẻ trứng. Tuy nhiên, nơi này cũng kỳ quái. Trước đây chim cũng muốn đẻ trứng. Nhưng tại, lại là nơi đẻ trứng vàng!


      Sau khi cảm thán xong, lại uống hớp bia, lúc này mới tiếp:


      - Ngươi biết. Trước đây thời điểm ta mới đến chỗ này, nó căn bản chỉ là cái làng rách nát. Thậm chí ngay cả làng cũng bằng. Phải rằng, vị lãnh chúa đại nhân kia có bản lĩnh.


      Tiếp đó, chính là một đống những lời kính trọngcủa đối với lãnh chúa đại nhân trấn giữ nơi này. Mạnh Hàn có thể nghe ra, đối với mình là tôn sùng xuất phát từ nội tâm.


      Nghe tới đây, Mạnh Hàn nhịn được trao đổi ánh mắt với Joey ngồi bên cạnh chút. Bất kỳ ai cũng thích nghe thấy những lời êm tai, đặc biệt là từ trong miệng của người biết mình ra.


      Joey dường như cũng nhìn thấu được đắc ý trong mắtcủa Mạnh Hàn. Nàng nhịn được lườm cái, nhưng lại hề gì.


      Trong lúc bọn họ tán gẫu vui vẻ, cửa tửu quán đột nhiên bị cước đá văng. Sau đó, có tới mười mấy đại hán ồ ạt xông vào trong tửu quán.


      Trong tửu quán chỉ có bàn của bọn họ là có người, vô cùng dễ thấy. Những người kia nhìn thấy gia hỏa ngồi uống rượu đối diện với Mạnh Hàn, ánh mắt lập tức sáng lên. Ngay lập tức, bọn họ liền tiến tới vây quanh.


      - Dã Ngưu, giao quyền buôn bán tơ lụa tay ngươi ra đây!


      đại hán đầu lĩnh thèm liếc mắt nhìn Mạnh Hàn cái, trực tiếp quay về phía gia hỏa ngồi sát bên cạnh Mạnh Hàn hô lớn.


      Mấy người đại hán vừa xuất , Joey mẫn cảm bắt thấy thanh kiếm...


      Tuy nhiên, mười mấy đại hán đứng xung quanh đều nhìn thấy ràng động tác của nàng. Ngay lập tức liền có người lạnh lùng uy hiếp :


      - Tiểu tử, nếu như ngươi dám động thủ, ta bảo đảm ngươi sống qua được ngày hôm nay.


      Joey giận dữ. Tại Hoàng Sa Thành, người dám chuyện với nàng như vậy, ngoại trừ Mạnh Hàn ra, cũng chỉ có số ít người. Cho dù là những người trong đội thân vệ của Mạnh Hàn, thời điểm nhìn thấy đội trưởng nàng, tất cả đều run rẩy ngoan ngoãn nghe lời. Làm sao có thể kiêu ngạo giống như mấy tên gia hoả có mắt tròng từ đâu tới này được.


      Nàng muốn giáo huấn ấy tên gia hoả này bài học, ngờ tay của Mạnh Hàn đột nhiên từ bên kia bàn đưa qua, nắm lấy bàn tay cầm chuôi kiếm của nàng, khe khẽ lắc đầu.


      Cơ hội tốt như vậy, Mạnh Hàn sao có thể bỏ qua. đến chuyện này có liên quan với tơ lụa, cho dù thuần túy chỉ là xem cuộc vui, Mạnh Hàn cũng bỏ qua. Từ sau khi trở thành lãnh chúa đại nhân, cơ hội được xem kịch vui như vậy quá ít.


      Đại nhân phân phó, Joey đương nhiên vâng theo. Nàng lập tức nghe lời buông bàn tay đặt chuôi kiếm xuống. Tuy nhiên Mạnh Hàn dường như vẫn yên tâm. vẫn lôi kéo tay của nàng, khiến trong lòng Joey càng có chút thấp thỏm bất an. Tâm tư nàng căn bản đặt ở những chuyện nhặt trước mắt này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 355: Theo Quy Củ Sao?



      Thiên Hạ Vô Song


      Tác giả: Nhâm Oán


      Chương 355: Theo Quy Củ Sao?


      Gia hỏa bị gọi là Dã Ngưu cũng phải là người dễ bị ức hiếp. ngồiở tại chỗ, liếc mắt nhìn Mạnh Hàn cái. Sau đó lại nhìn xung quanh lượt. Vẻ mặt chút hoang mang cầm lấy chén rượu giơ lên, uống hớp bia. Tiếp đó mới lười biếng thả chén rượu xuống, đồng ý hỏi:


      - Tại sao ta phải giao cho các ngươi?


      - Dã Ngưu, được người ta ặt mũi nên biết xấu hổ như vậy!


      Sắc mặt đại hán lúc trước dễ coi. Dường như cảm giác mình ra tay mà tên Dã Ngưu lại ình mặt mũi. Bởi vậy rất tức giận.


      - Việc tiêu thụ tơ lụa luôn tuân theo quy chủ của thành chủ đại nhân định ra. Các ngươi làm như vậy, sợ phá hỏng quy củ sao? truyện copy từ


      Dã Ngưu căn bản để ý tới thái độ của đối phương. chỉ chậm rãi cầm lấy chén rượu uống hớp, tiếp đó mới lại bắt đầu đặt câu hỏi.


      - Chúng ta phải là cướp. Chúng ta dùng tiền mua lại mà thôi. Dù sao nữa ngươi cầm trong tay cũng để bán. Bán cho ai chẳng như nhau, đều kim tệ sáng chói. Chuyện này làm sao có thể phá hỏng quy củ của thành chủ đại nhân được?


      Tên đầu lĩnh lại tiếp nhận cái mũ chụp do Dã Ngưu ném qua, rất thẳng thắn phản bác trở lại.


      Nghe đến đó, Mạnh Hàn hiểu được chút. Chắc hẳn trong tay của gia hỏa Dã Ngưu này có ít số lượng quyền tiêu thụ tơ lụa. Vì thế, bị vài người theo dõi, muốn ép bán ra quyền tiêu thụ tơ lụa đó. Về điểm này rất dễ hiểu. Tơ lụa tại có tiền cũng mua được. Đặc biệt là tại Hoàng Sa Thành này, đúng là cung đủ cầu. Trong tay Dã Ngưu có ít quyền tiêu thụ tơ lụa khiến người ta nhìn chằm chằm cũng là chuyện rất bình thường.


      - Theo quy củ sao? Tốt!


      Dã Ngưu vẫn vội vàng nóng nảy, uống hớp rượu. Tiếp đó lại liếc mắt nhìn Mạnh Hàn cái, mỉm cười dường như muốn bảo yên tâm, sau đó mới :


      - Nếu theo quy củ mà , bán!


      Những tiếng rút binh khí rào rào vang lên. Đối phương dùng động tác hết sức ràng, biểu lộ thái độ của bọn họ đối với câu trả lời của Dã Ngưu.


      - Này, hai người các ngươi, nếu như các ngươi phải cùng nhóm với Dã Ngưu nhanh chóng cút cho ta!


      Đại hán đầu lĩnh kiếm cầm đao trong tay chỉ tới trước mặt Mạnh Hàn, câu thể uy hiếp đối với Mạnh Hàn. Sắc mặt Mạnh Hàn liền trầm xuống.


      Nếu như bọn họ chỉ đàm phán đàng hoàng, Mạnh Hàn cũng để ý tới. Làm ăn, có cạnh tranh, có va chạm chính là chuyện bình thường. Đặc biệt là những người dám làm ăn tại Hoàng San Thành, dũng mãnh chút cũng có gì quá đáng.


      Nhưng gia hỏa này lại muốn động thủ. Đây phải là làm ăn nữa. Đây chính là giặc cướp. Nếu gặp phải, Mạnh Hàn tuyệt có lý nào lại khoanh tay đứng nhìn.


      - Hai người bọn họ mới từ trong sa mạc ra. Chuyện này liên quan gì đến bọn họ.


      Giọng của Dã Ngưu lập tức truyền tới. giải thích như vậy khiến thiện cảm của Mạnh Hàn đối với Dã Ngưu lại tăng thêm chút. Điều khiến Mạnh Hàn có chút kinh ngạc kỳ quái chính là cho tới bây giờ, Dã Ngưu vẫn buông cốc bia trong tay ra. ràng là dáng vẻ yên tâm vì có chỗ dựa vững chắc.


      Nhìn thấy Dã Ngưu có biểu như vậy, Mạnh Hàn định lập tức ra mặt. muốn xem thử, rốt cuộc là ai lại dám ngang nhiên phá hoại quy củ của như vậy. Người như vậy tại Hoàng Sa Thành, phải là tượng tốt lành gì. Mạnh Hàn muốn phát triển thương nghiệp của Hoàng Sa Thành, nhất quyết thể để tượng như vậy tiếp tục tồn tại.


      - Cầm binh khí ra sao? Làm gì vậy? Muốn bán sao? Nhưng ta buôn bán binh khí.


      Giọng của Dã Ngưu thực khiến rất nhiều người bao vây xung quanh cảm thấy căm tức. Lập tức có người bắt đầu hùng hùng hổ hổ định xông lên.


      - Dã Ngưu, ta cảnh cáo ngươi lần nữa, giao tư cách buôn bán tơ lụa trong tay ngươi ra đây!


      Đối với gia hoả Dã Ngưu này, các đại hán vây quanh thể nhịn được nữa, rốt cuộc chuẩn bị động thủ.


      Ầm!


      Lời còn chưa hết, gia hỏa vừa mở miệng bay ra ngoài. Nhìn thân thể Dã Ngưu dường như cao lớn, nhưng có chút chậm chạm nào. Thừa dịp mấy gia hỏa chen chút chỗ gây ảnh hưởng lẫn nhau, trong chớp mắt, bắt đầu phản kích. Chỉ quyền, đánh bay gia hỏa vừa mở miệng ra ngoài. Sau đó trong lúc mọi người còn chưa có tình thế gì xảy ra, nhảy dựng lên. thanh kiếm xuất tay .


      Ngay trước mắt Mạnh Hàn, gia hoả Dã Ngưu bắt đầu hỗn chiến với mười mấy đại hán. Có thể nhìn ra được, Dã Ngưu cũng chỉ có cái miệng lợi hại. Với thanh kiếm tay, cũng có mấy phần thực lực. người kiếm, ngờ và những gia hoả kia lại có lực lượng ngang nhau. Thỉnh thoảng còn có thể ra chiêu lợi hại. Mỗi lần như vậy đều khiến cho đám đại hán kia phải có người bay ra khỏi vòng chiến. Tuy rằng lấy mạng của người đó, nhưng trong thời gian ngắn tuyệt đối thể đứng lên nổi.


      Mạnh Hàn vẫn chưa đứng dậy. thờ ơ ngồi nhìn bọn họ hỗn chiến. Chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi trở về, trong Hoàng Sa Thành lại vì chuyện tơ lụa mà bắt đầu dùng binh khí đánh nhau. Đây là điều khiến Mạnh Hàn cảm thấy bất ngờ. Cũng biết thương gia nào là người đầu tiên khởi xuống chuyện này. Tuy nhiên nếu Mạnh Hàn gặp phải, vậy nhóm người động thủ hôm nay cũng thực may.


      Dã Ngưu quả nhiên lợi hại. cũng có vốn để cuồng ngạo. Chưa tới năm phút đồng hồ, mười mấy đại hán bao vây xung quanh Dã Ngưu chỉ còn lại bốn người. Cho là là bốn người còn lại nàycũng luống cuống tay chân. Mười mấy người đều đối phó được với mình Dã Ngưu. tại chỉ dựa vào bốn người bọn họ, muốn đối phó được với thực là nằm mơ mộng.


      - Hừ


      tiếng hừ lạnh vô cùng bất mãn đột nhiên vọng tới. thanh này còn có tan biến, bóng người vọt vào giữa trận tranh đấu. Thân ảnh này vô cùng mau lẹ, thậm chí còn mang theo khí tức quỷ dị. Chỉ xét về tốc độ di chuyển qua lại nhanh tới mức dị thường.


      Lấy nhãn lực của Mạnh Hàn cũng chỉ nhìn thấy bóng người kia đưa tay ra, Dã Ngưu phía đối diện bay lên trung đoạn xa, sau đó nhàng ngã ầm ầm mặt đất.


      Sau khi Dã Ngưu ngã xuống đất, còn muốn cậy mạnh đứng lên. Chỉ có điều, khi giẫy giụa vừa mới ngồi dậy, lại cảm giác trong lồng ngực đau buốt. Sau đó, trong miệng chợt cảm thấy vị ngọt tanh. ngụm máu tươi phun ra ngoài. Thương thế của dường như còn nặng hơn các đại hán kia nhiều.


      - Cho mặt muốn. Đúng là gia hỏa biết phân biệt nặng !


      Thân ảnh lay động đứng tại chỗ, lộ ra hình dáng. Đó là người trung niên, vẻ mặt trầm. Sau khi mắng Dã Ngưu xong, người trung niên lập tức quay mặt sang mặt khác, nhìn đám đại hán nằm lăn lóc dưới đất mắng tiếp:


      - đám phế vật. Chỉ là tên phế vật như vậy cũng có cách nào giải quyết. Nuôi các ngươi có ích lợi gì?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :