Thiên Hạ Vô Song - Nhâm Oán (1168C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 55: Ba lô cách tân (1)



      Chương 55: Ba lô cách tân (1)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      >




      Là do Brendon thiếu gia cam lòng. Vừa vặn lại nghe trong sa mạc xuất bảo tàng của vương triều Lưu Kim. Lãnh địa của lãnh chúa phế vật này lại nằm ở ngay bên cạnh, cho nên mới động tâm bảo bọn họ truy tìm kho báu để mình chiếm lợi ích.


      Ban đầu vốn tưởng rằng ma pháp phế vật, quý tộc thất thế như vậy, bọn họ chỉ cần dẫn theo mấy người uy hiếp chút là có thể dễ dàng làm cho đối phương vào khuôn phép. Nhưng ngờ được, lần này bọn họ lại đá vào cánh cửa sắt.


      Brendon thiếu gia bị thương, đây còn phải là chuyện quan trọng. Quan trọng chính là, người được gọi là ma pháp phế vật kia lại có thể thoải mái phát ra ma pháp. Như vậy có nghĩa là quan hệ mà Evan lão gia vất vả bỏ ra thời gian mấy năm cùng hơn ngàn kim tệ mới tạo dựng lên, bởi vì hành động hữu hảo vừa rồi bị phá hủy sạch .


      Nghĩ đến điểm này, Garfield quả thực khóc ra nước mắt. Tại sao đầu óc của mình lại bị nước vào, tới mức cho rằng Brendon thiếu gia sau này là người thừa kế gia tộc, nên hồ đồ mà chạy theo tới nơi này chứ? Kể từ lúc này, tiền đồ của mình đáng lo ngại.


      - Người trẻ tuổi, nghe gió tưởng là mưa. Ngươi ở trong nhà của mình an an ổn ổn làm ăn. Từ lúc nào gia tộc Smith biến thành gia tộc truy tìm kho báu vậy?


      Mạnh Hàn giống như có tiềm năng giáo dục người khác, vẫn ngừng:


      - biết đến làm ăn đàng hoàng giữ khuôn phép mới là vương đạo sao? Cho dù hiểu những điều này, lẽ nào còn biết, nợ tiền mới là đại gia sao?


      - Ôi!


      Mạnh Hàn cũng có ấn tượng gì tốt đối với theo quản gia Garfield cùng Brendon tới gây , trực tiếp cảnh tỉnh tên kia:


      - Đưa thiếu gia này và những kẻ quấy rối . Mặt khác chuyển lời cho Evan tiên sinh, có chuyện buôn bán kiếm được lợi ích lớn, hỏi có hứng thú hay ? Có hứng thú tìm người có thể làm chủ tới đây chuyện!


      Quản gia Garfield vốn cho rằng mọi chuyện tuyệt vọng. Nhưng sau khi nghe được câu sau của Mạnh Hàn, đột nhiên trong lòng lại xuất hi vọng. Lãnh chúa đại nhân hề tới cái chết, mà có ý hợp tác làm ăn với gia tộc. Quan hệ vốn có cũng hề bị cắt đứt hoàn toàn.


      Nghĩ đến điểm này, thân thể quản gia Garfield có chút mập biết lấy được sức lực từ nơi nào, cả người đều chấn phấn. mình chạy trước chạy sau, đưa Brendon thiếu gia và mấy tên võ sĩ bị sét đánh lên chiếc xe ngựa ở cửa nhà trọ, sau đó mới bắt đầu tìm cách liên lạc với vài lính đánh thuê chỗ này, chấp nhận bỏ ra lợi ích lớn, để những người lính đánh thuê này dẫn theo bọn họ rời khỏi đây.


      Grace và hai tiểu thị nữ nhìn thấy cảnh tượng như vậy quả thực có chút ngẩn người. ai trong số bọn họ từng nghĩ tới, cuối cùng kết cục như vậy. Đặc biệt là cuối cùng lãnh chúa đại nhân còn đại phát thần uy, muốn động thủ kìm chế kẻ ác kia. Hơn nữa người còn dùng ngôn từ chính nghĩa giáo dục những người kia. Cảnh tượng như vậy càng làm cho ánh mắt của ba nàng phát sáng.


      - là uy phong, đại nhân!


      Grace là người hồi phục tinh thần lại trước. Nàng lập tức tán thưởng câu. đợi Mạnh Hàn đắc ý, Grace liền nhanh chóng hỏi câu:


      - Đại nhân, nợ tiền chính là đại gia là có ý gì?


      - Chính là nàng thiếu nợ tiền của người khác, chủ nợ đến cầu xin nàng trả tiền lại, cho nên nàng mới là đại gia. Chủ nợ là cháu chắt. Mạnh Hàn tim phổi giải thích, truyền lại quan niệm bất chính của mình.


      - Ồ, ta hiểu, đại nhân, chính là muốn có tôn tử, sau đó kiên quyết muốn cho người khác mượn tiền, đúng ?


      Đầu óc của Grace hết sức linh hoạt. Nàng lập tức hiểu ra được ý tứ của Mạnh Hàn, thuật lại.


      - Thời điểm nên ượn đương nhiên phải ượn. Bằng chạy đâu kiếm được khoản lợi tức kếch xù đây?


      Sau đó Mạnh Hàn lại đáp câu, hồn nhiên trả lời đáp án hoàn toàn chịu trách nhiệm với lời trước đó.


      - Vậy thời điểm chúng ta thúc người trả tiền lại, phải nên tỏ vẻ đáng thương sao?


      Grace hiểu được logic của lãnh chúa đại nhân, lông mày của nàng lập tức nhíu lại.


      - Nàng ngốc. Đó là thời điểm nàng thiếu tiền người ta, người nợ tiền chính là đại gia.


      Mạnh Hàn vừa quay đầu, liền nhìn về phía Grace câu:


      - Thời điểm người khác nợ tiền nàng, tất nhiên nàng chính là đại gia, người nợ chính là cháu. Đạo lý đơn giản như vậy cũng ! có tiền đồ!


      Mạnh Hàn lắc đầu, cảm thán câu, trong lòng cố nén cảm giác muốn phì ý. quay người lại, chắp tay sau lưng chậm rãi rời khỏi đó.


      Sau khi ra ngoài đoạn, Mạnh Hàn cũng còn cách nào nhịn cười được nữa. bắt đầu cười ha hả cách điên cuồng.


      Vừa nghe tiếng cười vui vẻ như vậy, người ta liền biết hẳn là có chuyện gì cao hứng vừa phát sinh. Nhưng Grace nghe thấy nụ cười của Mạnh Hàn lại càng thêm mơ hồ. Nàng đứng ở tại chỗ, cau mày chăm chú suy nghĩ.


      Mạnh Hàn vốn cũng hề nghĩ tới mình lại đối xử với chủ nợ của mình như vậy. Nhưng Brendon thiếu gia kia vênh mặt hất hàm sai khiến như vậy khiến Mạnh Hàn cảm thấy thực thoải mái.


      Bởi vì bọn họ muống động thủ trước, Mạnh Hàn dựa vào đó mà khống chế đám mây bầu trời đánh tia sét xuống chỗ bọn họ.


      Như vậy vừa chế ngự đối thủ, đồng thời cũng kiểm tra xem đám mây kia có là sủng vật của mình hay ? Hơn nữa, trước đây lâu sét từng đánh vào đoàn xe của bá tước kia.


      Tuy nhiên, dù vậy Mạnh Hàn vẫn thể cân nhắc tới chuyện duy trì chút quan hệ tốt đẹp với gia tộc Smith.


      Thứ nhất, bọn họ là chủ nợ. Thứ hai, ở thế giới này Mạnh Hàn có thể hề có căn cơ. Đối mặt với thế gia kinh thương với lịch sử lâu đời, hơn nữa rất có khả năng có chút quan hệ buôn bán với đại quý tộc, nếu có thể đắc tội đắc tội vẫn tốt hơn. Cuối cùng hợp tác cũng bởi vì nguyên nhân này.


      - tử tế!


      Trong lòng Mạnh Hàn thầm cảm thán câu về cách làm của mình lần này. Nhưng nhớ tới vẻ mặt kia của Brendon thiếu gia, liền thoải mái. Làm làm rồi, cũng có gì hối hận.


      Tuy nhiên, dường như việc khống chế đám mây kia tạo ra sét đánh hết sức tiêu hao tinh thần lực. tại Mạnh Hàn cảm giác được đầu mình có chút choáng váng.


      may, hai tiểu thị nữ luôn ở sát bên cạnh . Mạnh Hàn lập tức phân phó các nàng đỡ mình trở về lãnh chúa phủ. Sau đó, bắt đầu điên cuồng ngủ nghỉ ngơi.


      - Sau đó thể thường xuyên dùng chiêu sét đánh này được.


      Sau khi ngủ giấc, Mạnh Hàn xoa cái đầu của mình vẫn còn cảm thấy có chút mệt mỏi, cảm thán câu.


      Bất kể thế nào, cuộc sống vẫn phải tiếp tục. Để có thể mua được nhiều sách ma pháp, và các loại ma tinh thạch, ma hạch của ma thú trợ giúp cho việc tu luyện ma pháp, Mạnh Hàn thể nghĩ biện pháp kiếm tiền.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 56: Ba lô cách tân (2)





      Chương 56: Ba lô cách tân (2)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      >




      Tuy rằng trước đó ma pháp sư Wright đưa tới số ma tinh thạch cấp thấp nhất, nhưng đây chỉ có thể dùng để tự mình suy ngẫm hồi phục. Hơn nữa dùng gần hết. Nếu lại muốn có nữa, thứ nhất Mạnh Hàn thể mở miệng đòi hỏi. thứ hai người ta cũng có ý đó.


      - Chỗ chúng ta còn có cái gì?


      Mạnh Hàn ngồi ở cửa lãnh chúa phủ, nhìn đám người lui tới trước mặt, trong lòng nghĩ làm sao có thể lấy được kim tệ từ trong túi của bọn họ bỏ vào trong túi của mình. Trong lúc nhất thời cảm thấy buồn phiền.


      Lại đẩy ra vài món ăn nữa sao? có ý nghĩa. Dù sao nữa mặc kệ ăn cái gì, bọn họ đều ăn ở chỗ này. Người cũng tăng thêm. Làm trăm loại món ăn, bỗng nhiên tăng thêm chi phí nhân lực, lại nhiều kiếm được bao nhiêu tiền.


      - Nơi này có rất nhiều lính đánh thuê và người mạo hiểm!


      Diana thấy dáng vẻ của lãnh chúa đại nhân dường như có chút ủ dột buồn bã, trong miệng lẩm bẩm nơi này có cái gì, vì thế nàng rụt rè tới phía trước, dùng tay ra hiệu cho Mạnh Hàn biết.


      Nàng dùng tay ra hiệu rất sinh động. Ngoại trừ ra hiệu cho biết trong tay những người kia cầm vũ khí tấm khiên ra, eo hoặc vai còn mang theo cái túi.


      Túi!


      Con mắt Mạnh Hàn lập tức sáng ngời. chăm chú nhìn vào những cái túi lưng của đám người qua lại trước mắt. Thế giới này, từ trước đến nay cũng chưa có nghe qua có cái gì là chiếc nhẫn trữ vật hay vòng tay trữ vật, càng có vật phẩm gian siêu cấp. Muốn mang theo vật gì, bọn họ chỉ có thể đàng hoàng mang theo.


      Cho nên, những lính đánh thuê và những người mạo hiểm này, túi người quả thực rất xộc xệch. Đơn giản chính là miếng da thú lớn, cuốn lại thành cái túi đựng, buộc thêm cái dây thừng để mang cho thuận tiện.


      Những thứ phức tạp cũng được dùng da thú bọc lại. Thứ gì cũng có thể ném vào, sau đó dùng cái dây lưng quân người. Ngoại trừ những thứ có thể trang điểm ra, vừa có mỹ quan, càng có được tác dụng thuận tiện khi chiến đấu hoặc là mang theo. Còn có thể phân loại vài vật dụng chuyên dùng, vậy càng đừng mơ tới nữa.


      Vải ở thế giới này đều là vải bông. Nếu bàn về chắc chắn, vẫn sánh được với da thú được xử lý qua. Cái này cũng là nguyên nhân khiến những lính đánh thuê này và những người mạo hiểm chọn để chứa vật dụng của mình. Mạnh Hàn nhìn những gia hỏa từ phía xa tới lui, đặc biệt là chiếc túi đơn sơ người bọn họ, con mắt híp lại thành đường, dần ra từng hào quang kim tệ.


      Xem ra, đây cũng là con đường phát tài. Trong đầu Mạnh Hàn nhanh chóng ra chiếc ba lô đầy mũ quan, tinh xảo của thế kỷ hai mươi mốt kiếp trước, hơn nữa còn phù hợp với thân thể.


      Mạnh Hàn thuận miệng câu:


      - Demi, gọi Grace tới đây!


      Mạnh Hàn câu này, giống như biến thành tiêu chí. Mỗi khi Mạnh Hàn gọi như vậy, Demi và Diana biết, lãnh chúa đại nhân nhất định có ý kiến gì hay. Đồng thời, lãnh chúa đại nhân gọi như thế, cũng tương đương với thu nhập của mọi người lại nhiều thêm chút.


      Demi nhanh chóng chạy tìm Grace. Vẻ mặt của Diana lại sùng bái nhìn lãnh chúa đại nhân. Mạnh Hàn nhìn thấy vẻ mặt si mê của tiểu nữ hài Diana này, nhịn được lại đưa tay ra, khẽ bấm lên khuôn mặt nhắn của nàng:


      - Vẫn phải cảm ơn nàng. Diana, nàng nhắc nhở ta. Công lao lần này có phần của nàng.


      Tiểu nữ hài vô cùng hài lòng đối với lời biểu dương này của . mặt nàng cười quả thực muốn nở hoa. Mạnh Hàn nhìn khuôn mặt nhắn mỹ lệ với hình vẽ Lục Mang Tinh, nhưng trong lòng thầm nghĩ, nếu như xóa Lục Mang Tinh , bức tranh mỹ lệ tới mức nào.


      - Đại nhân!


      tại trong lãnh địa ít chuyện. Rất nhiều chuyện đều cần quản gia nội bộ là Grace đến phối hợp. Tuy nhiên, Grace nhìn Demi tỏ ra rất vui mừng gọi nàng, nàng biết chuyện gì xảy ra, liền vội vội vàng vàng chạy tới bên phía Mạnh Hàn.


      - Grace, ta muốn biết, trong lãnh địa chúng ta có thợ may và thợ giày hay ?


      Mạnh Hàn cũng những lời vô nghĩa. gọn gàng dứt khoát hỏi Grace về vấn đề chính.


      - Thợ may sao?


      Grace suy nghĩ chút:


      - Có mấy người miễn cưỡng có thể làm được. Thợ giày có. Trước đây chỗ của chúng ta làm gì có da!


      - có da? Cũng được, mua.


      Mạnh Hàn ngẩn ra, sau đó lập tức trở nên thoải mái:


      - Ta có ý tưởng mới, nàng xem thế nào?


      Tại Hoàng Sa Trấn, kiến thức của Grace cũng được coi như là số số hai. Nhưng sau khi nghe xong suy nghĩ của Mạnh Hàn, nàng vẫn dám khẳng định. Cuối cùng nàng vẫn suy nghĩ chút:


      - Gọi cả tỷ tỷ tới nghe chút !


      Elyse đến. Nàng cũng giống như Grace.


      Trong cảm giác của các nàng, bảo những người mạo hiểm này mua cái ba lô hoàn toàn mới, điều này thực mạo hiểm quá lớn. Bọn họ lại phải có ba lô để dùng.


      - Nhìn tốt sao?


      Mạnh Hàn thể tưởng tượng được kết cục như vậy. Tuy nhiên lập tức bừng tỉnh. Chưa có ai nhìn thấy vật thực. Chỉ dựa vào mấy câu của , hai quản gia còn thể tưởng tượng ra được.


      - Như vậy . Nàng tập hợp mấy người có thể may lại. Elyse mua ít da về đây. Nhớ kỹ, nhất định phải là loại da chắc chắn và bền.


      Mạnh Hàn nhanh chóng phân phó:


      - Trước tiên làm ra trước, xem hiệu quả thế nào .


      Lãnh chúa đại nhân muốn làm cái ba lô da, đây còn là chuyện câu . Elyse và Grace nhanh chóng sắp xếp. người sắp xếp nhân thủ. người chọn mua vật phẩm.


      Mạnh Hàn lại bắt đầu lựa chọn các mẫu túi trong đầu của mình.


      ổn. Nếu túi quá lớn, tuy rằng dễ dàng mang lưng, lại dễ dàng chiến đấu. Thời điểm chiến đấu có thể ném túi , nhưng có vài thứ quan trọng hơn lại thể tùy tiện vứt bỏ. Hơn nữa, đeo túi da lưng những phải vướng víu còn tương đương với tăng thêm hai lớp áo giáp da. Loại túi này nhất định phải thiết kế phù hợp với thân thể.


      Loại túi ngủ và lều vải này có thể tháo dỡ, hoặc là có thể dễ dàng ném. cái túi hơn để chứa chút nước và vật quan trọng hơn, lại nhất định phải chắc chắn và thuận tiện. Như vậy, mới có thể chứa được tất cả các trang bị tiến vào sa mạc.


      Mạnh Hàn nhanh chóng tìm ra được mẫu mà mình muốn từ trong đầu, sau đó lẳng lặng chờ đợi các nàng Grace sắp xếp người cùng vật liệu đến đầy đủ.


      Trong lúc chờ đợi, cũng nhàn rỗi, vẽ mấy quyển sách mặt phẳng chiếu. Tiếp theo sau đó bắt đầu suy ngẫm. Từ khi phát mình có thể có trở thành ma pháp sư, Mạnh Hàn càng phấn chấn, hăng hái luyện hơn so với bất kỳ thời gian nào trước đó.


      Sống trong xã hội tại, Mạnh Hàn biết muốn bảo vệ mình, trừ phi khiến mình có vốn liếng hùng hậu ra, có biện pháp nào khác.


      Có thể dựa vào quyền quý, nhưng với tình huống của tại, gia tộc nào muốn cho dựa vào chứ? Đến trình độ này, Mạnh Hàn cũng hiểu , người chỉ có thể dựa vào chính mình. nên hy vọng vào bất kỳ người nào khác.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 57: Trang phục của lính đánh thuê (1)



      Chương 57: Trang phục của lính đánh thuê (1)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      Lúc này da và mọi người đến đông đủ. Hàng da là dựa theo cầu của Mạnh Hàn, lựa chọn loại da dầy chắc chắn và bền. Mạnh Hàn cầu phải là những mảnh quá lớn. Mảnh da rẻ hơn. nguồn (.)


      Sau khi vật liệu và mọi người tập trung lại, Mạnh Hàn liền phất tay bảo Grace và Elyse nên làm gì vứ việc làm. Dù sao nữa Grace cũng , tay nghề may củ bọn họ chỉ miễn cưỡng chấp nhận. Ít nhất phải để bọn họ rèn luyện mới có thể lấy ra được.


      thể phủ nhận chính là, tuy rằng những cặp sinh đôi tại Hoàng Sa Trấn trước đây sinh sống nghèo khó, nhưng đều phải là người ngu. Chỉ dựa theo cầu của Mạnh Hàn luyện tập mấy ngày, bọn họ tạo ra hình ra dạng. Sau đó, Mạnh Hàn vẽ ra thứ mình mình nghĩ tới, sau đó đồng thời thương lượng với mấy người bọn họ xem nên chế tạo như thế nào.


      Đối với nghề may, Mạnh Hàn có tư cách để gì. Điều duy nhất có thể làm chính là đưa ra cầu, vẽ ra kiểu dáng. Còn làm thế nào, vẫn phải để những người này tự mình động thủ tìm tòi. có khóa nhựa, Mạnh Hàn tìm huynh đệ Edwin và Edward. Trước tiên tạo ra mấy miếng kim loại có thể móc lại với nhau, dùng miếng thiếc mỏng có chút dẻo dai là có thể đạt được cầu của Mạnh Hàn.


      Cứ như vậy, khóa cố định ba lô được hoàn thành trước tiên khi ba lô ra đời.


      có khóa kéo, Mạnh Hàn lấy thiết kế của loại khóa bình thường. Ba lô có thêm cái miệng, cũng coi như là loại hình chính thống. Dựa theo tác dụng của những thứ gửi vào trong, Mạnh Hàn tạo ra mấy ngăn rời ra, dùng để cất tiền và trang phục và những thứ khác.


      Hoàn thành đồng thời với chiếc ba lô, còn có lều vải được chế tạo đơn giản bằng vải bông ba lớp dành ột người, và túi ngủ. Túi ngủ và lều vải đặt ở trong ba lô lớn, có thể nối liền cùng với cái ba lô kia, nhưng chỉ dùng cái khoá để cố định ở phía trước ngực.


      khi có việc, chỉ cần đưa tay ấn cái, là có thể thoải mái bỏ ba lô lớn thoải mái bỏ rơi. Dù sao nữa bên trong chỉ là lều vải và túi ngủ mà thôi, chung quy thể đáng giá bằng tính mạng. đọc truyện mới nhất tại .


      Bên ngoài ba lô, Mạnh Hàn nhớ kỹ khái niệm về tên tuổi, nên cũng chế tạo dấu hiệu tương tự dán lên. Vì dấu hiệu này Mạnh Hàn vẫn buồn phiền hồi. Tuy nhiên, nhanh chóng nghĩ tới ý kiến hay. Nhãn hiệu KAPPA phải là hình hai người đưa lưng về phía nhau sau? Vẽ hai người giống nhau như đúc, sau đó dùng miếng da nhuộm màu tương tự, dùng chỉ may vào ngay sát nắp của ba lô. Dấu hiệu ba lô song sinh vô cùng bắt mắt.


      Phong cách bên ngoài, chọn dùng loại thiết kế ngay ngắn chỉnh tề. Chỗ chứa đồ vẫn đủ để cân nhắc đến tính thuận tiện tin cậy. Thêm hai cái đai an toàn và cái túi cố định ở bụng, khóa kim loại vô cùng thuận tiện để mở.


      Cho dù là bản thân Mạnh Hàn, liếc mắt cái nhìn thấy cái ba lô, lều vải và túi ngủ cũng khỏi cảm thán. Người của thế giới này thông minh khéo léo. Cái ba lô này cũng mấy khác so với cái ba lô mà mình nhìn thấy trong thế giới trước đây?


      - Rất tốt. Elyse, tìm người lính đánh thuê tin cậy, để thử xem, cái ba lô này có tác dụng hay ?


      Mạnh Hàn cầm bộ ba lô này, nhanh chóng gọi Elyse tới.


      - Đây là vật gì vậy?


      Nhìn cái ba lô chia thành hai phần khác nhau nhưng lại vô cùng phù hợp với phong cách của người lính đánh thuê, người lính đánh thuê được Elyse tìm đến nhìn qua vẫn . Chẳng lẽ là ba lô? Ba lô phải phức tạp như vậy sao?


      Trong mắt của người thế giới này, hai cái ba lô có chút phức tạp. Chỉ có điều có hai quai đeo, hơn nữa mặt còn có khóa điều chỉnh độ dài và dải rút có thể khóa lại. Liếc mắt nhìn qua cái, nhận ra cũng là chuyện rất bình thường.


      - Nào, đeo lên lưng thử xem!


      Mạnh Hàn cầm ba lô lên, sau đó bắt đầu chuyển những đồ của người lính đánh thuê kia vào trong ba lô.


      có kim tệ ngân tệ, chỉ dùng đồng tệ để thay thế, nhét vào trong cái ô . Phía ngoài còn có nắp đậy, rơi ra. Sau đó, vài quần áo được gấp gọn đặt vào. bên mang theo túi nước, bên đặt cái bánh mì dài. Tất cả trọng lượng cao thấp, chừng khoảng 10 kg. Đối với thân thể của người lính đánh thuê thực đáng tới.


      Mạnh Hàn tự mình chỉ đạo, người lính đánh thuê đeo cái ba lô kia lưng. Sau khi điều chỉnh hai dây đeo rút dây đóng nắp.


      - Thử xem có gây trở ngại khi hành động hay !


      Mạnh Hàn ra lệnh cho người lính đánh thuê kia. Tuy rằng từng tự mình thử qua, nhưng phải là người động thủ với người khác, hiểu được khi động thủ có thể gây trở ngại hay . Chí ít bản thân Mạnh Hàn cũng cảm thấy.


      Người lính đánh thuê có chút kinh ngạc thử cái ba lô chút. Sau khi vặn vẹo xung quanh vặn vẹo hồi, ba lô nằm lưng vẫn dao động.


      Sau đó, lính đánh thuê cầm lấy kiếm và khiên của mình ra, bắt đầu vung vẩy. Sau khi múa mấy lần, cũng cảm giác được đặc biệt của cái ba lô này.


      - hề trở ngại chút nào!


      Người lính đánh thuê vui mừng, bất ngờ trả lời. Đây chính là niềm vui ngoài ý muốn. Thứ này có thể còn tốt hơn nhiều so với cái túi da mà vẫn phải cầm tay. Mọi thứ sắp xếp gọn dàng cần lo lắng bị rơi ra, còn gây trở ngại khi hành động, trở ngại khi động thủ. Đây quả thực chính là công cụ chuẩn bị cho những người thường xa, và những kẻ giết người liều mạng muốn có.


      - Lại thử cái này xem!


      Mạnh Hàn cầm ba lô đựng lều vải và túi ngủ tới. Thứ này hoàn toàn chính là cái khiến đau đầu. Trọng lượng cũng nhiều.


      Mạnh Hàn chỉ điểm cho người lính đánh thuê, cố định chúng với cái ba lô vào nhau, ra hiệu cho hành động. Người lính đánh thuê biết trong này chứa cái gì. Nhưng thời điểm Mạnh Hàn muốn chạy , cảm nhận vật này gây trở ngại, cũng có độ khó gì. Đối với , tác dụng của thứ này xem ra vẫn hơn chút.


      Hành động đương nhiên gây trở ngại. Hơn nữa khi gặp phải chuyện gì cũng có thể dễ dàng vứt bỏ. Mạnh Hàn khen ngợi người khéo léo thiết kế ra cái này.


      Sau đó, Mạnh Hàn bắt đầu giải thích cho lính đánh thuê hiểu trong này là vật gì. cũng bắt đầu lấy ra lều vải và túi ngủ.


      Nhìn Mạnh Hàn lấy từ trong ba lô kia ra cái lều vải loại có thể gấp lại, còn có cái túi ngủ ra được tên nhưng vừa nhìn biết là rất ấm áp, lính đánh thuê và hai nữ quản gia ở đây quả thực dám tin vào hai mắt của mình.


      Các nữ quản gia có ấn tượng qua sâu sắc. Các nàng chỉ cảm thấy cái này nhìn có vẻ rất thuận tiện. Nhưng lính đánh thuê lại thường xuyên qua lại trong sa mạc, hơn nữa trước đây thiếu lần phải nghỉ ngơi ở bên ngoài, tự nhiên biết công hiệu của cái lều vải và túi ngủ này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 58: Trang phục của lính đánh thuê (2)



      Chương 58: Trang phục của lính đánh thuê (2) nguồn


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      Có hai thứ này, chuyện nghỉ ngơi ở những nơi hoang vắng còn khổ sở như trước kia nữa, quả thực có thể xem là hưởng thụ.


      - Thứ này bao nhiêu tiền, ta muốn!


      đợi Elyse và Grace phản ứng lại, người lính đánh thuê vui mừng, bất ngờ đan xen thể chờ đợi được nữa liền đưa ra cầu muốn có chiếc ba lô này. thậm chí còn muốn cởi từ vai xuống.


      cầu này nằm ngoài dự kiến của Elyse và Grace. Trước đó, hai nàng vẫn tưởng rằng có người lính đánh thuê nào mua cái ba lô này. Nhưng tại người đầu tiên dùng thử thể chờ đợi được nữa liền muốn mua nó, thậm chí ngay cả giá cả cũng hỏi. Điều này chỉ có thể điểm, lãnh chúa đại nhân minh, lần này lại nghĩ tới trước hai người.


      - Xin người. Huynh đệ này, thứ này chỉ có bộ như thế. Ngươi tốt xấu cũng phải cho ta chút thời gian để dựa vào đó làm thêm mấy bộ chứ!


      Vẻ mặt Mạnh Hàn thân thiết, chuyện cũng ôn hòa, khiến lính đánh thuê có chút ngượng ngùng.


      chậm rãi cởi bỏ ba lô xuống. tại người lính đánh thuê thành thạo với thao tác của mình, nhưng vẫn lưu luyến rời, căn dặn Mạnh Hàn :


      - Nếu như làm ra, ngàn vạn lần cũng phải bán cho ta bộ trước tiên!


      - thành vấn đề. Cho dù ai có, ngươi cũng có.


      Mạnh Hàn đáp trả vô cùng trượng nghĩa. nhìn như tùy ý lại hỏi câu:


      - Người em, nếu quả muốn mua, ngươi cảm thấy bao nhiêu tiền ngươi mua lại mà chút do dự?


      - Thứ thuận tiện như thế, có thể mang được nhiều thứ như vậy, còn có cái lều vải và cái này...


      Người lính đánh thuê chỉ vào túi ngủ, đột nhiên biết nên gọi là gì. Mạnh Hàn vội vàng :


      - Túi ngủ.


      - Đúng, túi ngủ. Đồ tốt như thế, nếu như bộ bán khoảng hai mươi ngân tệ, ta kiên quyết mua bộ.


      Người lính đánh thuê đáp trả chút do dự. Người chưa từng vào sa mạc, biết trong sa mạc khổ. tại thời tiết sắp vào mùa đông. Có cái lều vải và túi ngủ này, tuyệt đối ấm áp hơn nhiều so với ngủ ngoài trời ở trong sa mạc. Sa mạc đáng chết, ngay cả việc tìm chút củi đốt lửa cũng dễ dàng, nhóm lửa lại càng thể.


      - Được, huynh đệ, trước tiên ngươi cứ về nhà trọ nghỉ ngơi. Sau khi xong, ta tìm người đưa tới. Yên tâm , chắc chắn dành cho ngươi bộ.


      Mạnh Hàn vỗ vai người lính đánh thuê, hài lòng cười.


      - Thứ này ngay cả hai mươi ngân tệ cũng có người muốn mua sao?


      Nhìn thấy tất cả những điều vừa phát sinh, Elyse giống như vẫn thể tin được. Miếng da chưa tới hai ngân tệ và thêm vào chút vải bông, liền biến thành bộ dạng như vậy, lại bán được hai mươi ngân tệ sao? Kết quả này quả thực khiến nàng khiếp sợ:


      - Trước đây, mọi người chúng ta làm việc cả ngày, mệt đến chết cũng kiếm chưa tới mười ngân tệ.


      Grace đứng bên cạnh, vẻ mặt cũng thể tin được.


      thể tự chủ được, Elyse và Grace đều cảm thấy kinh sợ. Để may những thứ này, ra đều là những người già yếu trước đây có sức lực, thể làm để sinh sống. tại bọn họ chỉ cần mấy người làm trong mấy ngày, có thể kiếm được hai mươi ngân tệ. Điều này lật đổ tất cả nhận thức của các nàng trước đây.


      Hai mươi ngân tệ? Đây là thứ đắt nhất mà Hoàng Sa Trấn bán được. Thậm chí còn đắt hơn so với quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu và những vật phẩm ma pháp mà trang lãnh chúa đại nhân làm ra lúc trước. Những thứ đó bán đắt còn là có hiệu quả ma pháp. Nhưng thứ này chỉ là đống vải da và vải bông kết hợp chút liền biến thành hai mươi ngân tệ. Các nàng biết được chân tướng, sao có thể phát cuồng được?


      - Đại nhân, những thứ này tên là gì?


      Elyse bắt đầu nghiêm túc chuyện với đại nhân về những thứ này. Nàng hỏi cũng rất nghiêm túc.


      - Tên sao?


      Đầu óc của Mạnh Hàn xoay chuyển cái liền nghĩ ra được:


      - Bộ đồ song sinh của lính đánh thuê. Gồm hai ba lô, lều vải, túi ngủ!


      Liên tục có mấy lính đánh thuê dùng thử, đều ngừng lên tiếng khen ngợi. Bộ đồ lính đánh thuê song sinh này còn chưa ra thị trường, được mấy người lính đánh thuê dùng thử miêu tả rất sống động. ít người lính đánh thuê cũng chờ mong. Bọn họ chờ xem bộ đồ lính đánh thuê này rốt cuộc là cái thứ gì, có đáng giá như mấy người kia hay .


      - Elyse, tới chợ mua lại toàn bộ số da thích hợp cho ta!


      Trong lòng Mạnh Hàn quả thực hồi hộp. Ở đây có tới hơn vạn người lính đánh thuê và người mạo hiểm. người bộ, oa, vậy là hai mươi vạn ngân tệ, hai ngàn kim tệ! Muốn phát tài cũng khó! Nghĩ đến lại càng hưng phấn. Thời điểm Mạnh Hàn phân phó Elyse, khẩu khí cũng lớn hơn rất nhiều:


      - Nếu như chợ đủ da, bảo ông chủ kia chỗ khác mua. Cứ mua trước hai mười kim tệ da về!


      tại trong túi có chút tiền, chuyện cũng có niềm tin hơn.


      - Vâng, đại nhân!


      Sau khi chứng kiến bản lĩnh của lãnh chúa đại nhân biến thứ tầm thường thành thần kỳ, quản gia đối ngoại là Elyse quả thực sùng bái lãnh chúa đại nhân tới cực điểm, nhanh chóng đáp ứng.


      Khi đến phiên Grace, nàng lại bị lãnh chúa đại nhân làm kinh hãi lần nữa. Khi nàng biết được, tại mấy người may thông thạo, mỗi người chỉ cần có đầy đủ nguyên liệu, ngày có thể làm được hai cái ba lô như vậy, hoặc là làm lều vải, hoặc là hai cái túi ngủ, nàng vẫn cảm thấy khiếp sợ trước hiệu suất này.


      Ban đầu nàng vốn tưởng rằng thứ có thể bán ra đắt như vậy chí ít cần mấy người làm trong thời gian mấy ngày. tại bình quân hai người ngày có thể làm bộ như thế, lại có thể bán được hai mươi ngân tệ, Grace hoàn toàn thể gì. Ngoại trừ khâm phục lãnh chúa đại nhân ra, nàng còn những suy nghĩ gì khác.


      Sau mấy ngày chuẩn bị, cửa hàng tạp hóa đầu tiên tại Hoàng Sa Trấn khai trương. Trong cửa hàng chủ yếu là bán bộ đồ lính đánh thuê này cùng với vài loại như ấm nước dây lưng.


      cần tuyên truyền quá nhiều, chỉ có Mạnh Hàn hắng giọng đứng ra thét to tiếng:


      - Nơi này có bán bộ đồ lính đánh thuê song sinh, hai mươi ngân tệ bộ!


      Sau đó, những người lính đánh thuê lập tức chen chúc mà tới khiến Grace và Elyse được chứng kiến cái gì gọi là nhân khí lớn.


      Trong thời gian mấy ngày, số lượng bộ đồ lính đánh thuê chuẩn bị được trong cửa hàng cũng có nhiều, chỉ khoảng bốn mươi bộ. Nhưng gần như chưa tới năm phút bị người tới cướp sạch. Mấy người tới trước đều là những người thử dùng qua. Bọn họ vẫn chờ ở nơi này, còn chưa tiến vào sa mạc.


      Bốn mươi bộ khác cùng với tất cả những người lính đánh thuê lập tức xuất ở trong trấn. Nhóm người đeo trang bị lính đánh thuê này đều vênh váo tự đắc, thong thả ung dung sắp xếp mọi thứ vào trong ba lô ngay trước mặt đám lính đánh thuê cướp được. Bọn họ mở lều vải và túi ngủ ra cẩn thận kiểm tra hồi sau đó lại gấp lại gọn gàng nhét trở lại.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 59: Trang phục của lính đánh thuê (3)



      Chương 59: Trang phục của lính đánh thuê (3)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      Sau khi sắp xếp gọn mọi thứ, bọn họ lại đắc ý điều chỉnh đai an toàn vai. Dù sao nữa, bọn họ làm tất cả mọi điều khiến những người có được phải ước ao.


      Đám người lính đánh thuê chen chúc nhau xông tới mua bộ đồ song sinh, khiến cho hai huynh đệ sinh đôi trông coi cửa tiệm tạp hóa này thiếu chút nữa bị doạ. Sau đó vẫn là lãnh chúa đại nhân Mạnh Hàn ra tay, tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục mà giải thích sản lượng có hạn, ọi người đăng ký lấy hàng, thu lấy nửa tiền đặt cọc, hứa hẹn ngày chí ít sản xuất ra mười bộ, mới có thể dập tắt được nóng lòng của mọi người.


      Sau này, Grace lại an bài thêm mấy người gia nhập vào cái nghề này. Mọi người đều do mấy ông già dẫn dắt, điên cuồng làm việc.


      Sau khi trải qua mấy ngày làm quen tay, sản lượng rốt cuộc có thể tăng lên gấp bội. Mỗi ngày có thể sản xuất được ba mươi bộ đồ lính đánh thuê song sinh.


      Trong thời gian tháng ngắn ngủi, trong nhà xưởng sản xuất bộ đồ lính đánh thuê song sinh gần như có hơn nghìn bộ. Tất cả đều bị những người thấy được lợi ích của bộ đồ này quét sạch một lần. Dù vậy, vẫn có người cầu đặt hàng. Nhà xưởng vẫn toàn lực sản xuất.


      Tuy rằng biết vì sao lãnh chúa đại nhân lại thêm vào hai tiếng song sinh cho bộ đồ này. Nhưng bộ đồ lính đánh thuê song tử vẫn trào lưu thời thượng cho đám lính đánh thuê ở Hoàng Sa Trấn.


      tại bộ trang bị như thế, những người lính đánh thuê quả thực rất ngại phải tiến vào sa mạc. Cho dù tiến vào, mùa đông trong sa mạc chính là địa ngục khiến người ta cách nào nhịn được. lạnh lẽo trong sa mạc, buổi tối lại có lửa trại, chỉ dựa vào thân thể cường hãn của những người lính đánh thuê và chút thảm giữ ấm chút chuyên nghiệp, so với túi ngủ thể ngang hàng.


      Dưới thời tiết này, càng ngày càng có nhiều người vẫn thể ngừng ở lại Hoàng Sa Trấn. Bảo tàng quan trọng, nhưng sinh mạng càng quan trọng hơn. Mọi người liều mạng sống tìm bảo tàng là vì cái gì? Còn phải là để cuộc sống có thể hưởng thụ thêm chút sao?


      Ban đầu Mạnh Hàn thiết kế giường sưởi và tường ấm, rốt cuộc có đất dụng võ.


      Thời khắc trận tuyết lớn đầu tiên của mùa đông đến, lửa được đốt lên hừng hực, mang lại dòng khí ấm cho tường ấm và giường sưởi, khiến những người tiến vào nhà trọ quả thực đều muốn rời khỏi đó. Nơi nào thoải mái, có thể có ấm áp thoải mái bằng trong chăn ?


      Huống gì, trong mùa đông loại lẩu song sinh này càng giống như cá gặp nước.


      Lửa nóng đốt lên, nước trong nồi sôi sục. Miếng thịt thái mỏng, nước tương ngon. Quả thực đây chính là món ăn khiến người ta có thể nuốt ngay cả đầu lưỡi cùng món ăn vào miệng.


      Trong lúc ăn miếng thịt nóng hổi, đồng thời lại uống hớp rượu ngon, cuộc sống này quả thực chính là ở trong thiên đường.


      Điều duy nhất khiến những người đầu đao liếm máu này cảm thấy bất mãn, chính là Hoàng Sa Trấn có nữ nhân. Hoặc là chuẩn xác, có kỹ nữ. Điều này khiến những gia hỏa có kinh nghiệm dồi dào này có cách nào giải được dục vọng tăng vọt.


      Cư dân của bản địa ra có nữ nhân. Nhưng giữa nguyền rủa của các cặp sinh đôi và thỏa mãn lần, bất kỳ ai cũng lựa chọn vế sau.


      Ngoại trừ oán giận vài câu ra, những thứ khác ở nơi này vẫn rất tốt. Bọn họ có thể từ từ ở lại.


      Ở lại chờ đợi bộ đồ song sinh liền trở thành thời điểm cho các lính đánh thuê hưởng lạc. Bọn họ dự trữ nhiều năm như vậy rốt cuộc con đường để phát tiết. Nơi này tất cả hưởng thụ đều quá đắt, đều làm đúng chỗ như vậy. Nhất thời bọn họ để ý, hưởng thụ thêm mấy ngày, cảm giác được hầu bao tràn đầy xẹp xuống. Chí ít Mạnh Hàn biết đồng thời cũng nhìn thấy, có khoảng hơn trăm người tiếp tục tiến vào sa mạc, mà rời khỏi Hoàng Sa Trấn tiến về hướng khác. Chắc hẳn bọn họ lại tiếp tục cuộc sống của lính đánh thuê, bắt đầu tích góp tiền.


      Theo nhóm người này rời khỏi, người bọn họ cũng mang theo bộ đồ lính đánh thuê song sinh.


      Rất nhanh loại bộ đồ lính đánh thuê được chế tạo tinh xảo, đẹp mắt lại thực dụng nhanh chóng được tán thành. Các nơi bắt đầu xuất những sản phẩm giả mạo. Mọi người dường như đều ước định cái tên của núa, bộ đồ lính đánh thuê song sinh.


      Bộ đồ lính đánh thuê trở nên thịnh hành, cũng làm cho ít thương nhân bắt đầu chú ý tới nơi nguyền rủa vốn hoang vu này. nồi lẩu song sinh, bộ đồ lính đánh thuê thường xuyên có mặt trong những lúc tiểu thương nhân chuyện phiếm có chuyện gì làm. Đề tài lại chính là nơi nguyền rủa lại có vật gì tốt. Danh tiếng của các cặp sinh đôi hình như cũng theo mấy thứ này mà truyền , cũng còn khiến người ta sợ hãi nữa.


      Trong khoảng thời gian ngắn, bộ đồ lính đánh thuê mang đến cho Mạnh Hàn và cư dân trong lãnh địa số của cải , gần trăm kim tệ.


      Tuy nhiên, đối mặt với đống lớn những ngân tệ và đồng tệ vẫn đổi thành kim tệ, Mạnh Hàn vẫn cảm thấy buồn phiền. Đối với ma pháp sư mà , chút của cải ấy vẫn quá ít.


      - Đại nhân!


      Tiểu thị nữ Demi vào dùng tay ra hiệu, hình như muốn cho Mạnh Hàn biết điều gì.


      - Có người tìm ta sao?


      Mạnh Hàn rất dễ dàng hiểu ý tứ của tiểu thị nữ, sau đó ra ngoài:


      - Người nào tìm ta đây?


      tại Mạnh Hàn hoàn toàn có cái gọi là phong độ quý tộc. vẫn ở trong nơi gọi là lãnh chúa phủ, vẫn có phòng tốt như trong nhà trọ nay. mặc chính là trang phục bình thường giống như dân chúng của mình. Điểm duy nhất có chút khác biệt chính là tay có thêm cái gọi là cây gậy ma pháp trượng. ra ngoài, nếu phải tất cả những người dân sinh đôi đều xông về phía thi lễ, người khác cũng biết là lãnh chúa.


      - Lãnh chúa đại nhân!


      Mạnh Hàn cảm thấy kỳ quái người nào tìm mình, lại nghe được giọng dường như rất quen thuộc trong ký ức của mình. Mạnh hàn xoay người nhìn lại. liền thấy được ông lão mặc trang phục hoa lệ.


      - Evan tiên sinh.


      Trong đầu Mạnh Hàn lập tức liền dần ra thân phận của ông lão này. Trong nháy mắt mặt nở nụ cười:


      - Sao ngài lại có thời gian rảnh rỗi mà tới nơi hoang vu này vậy?


      - Đại nhân, lần này ta chạy tới đây, là cố ý xin lỗi đại nhân về chuyện của Brendon lần trước. Tên nghịch tử kia hiểu chuyện, làm phiền đại nhân, hi vọng đại nhân trách.


      Ông lão Evan này hổ danh là cao nhân lăn lộn lâu trong thương trường. vừa tới đề cập tới chuyện buôn bán lớn mà Mạnh Hàn lần trước, mà thẳng là rất ân hận, thái độ thành khẩn, khiến người ta nhìn ra được vấn đề.


      - Lời này như thế nào? Brendon thiếu gia có gì đúng sao? Mọi người đùa mà thôi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :