Thiên Hạ Vô Song - Nhâm Oán (1168C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 50: Học đồ trung cấp (2)



      Chương 50: Học đồ trung cấp (2)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      Tuy nhiên, sau đó lại có vấn đề. Tốc độ hồi phục ma lực của mình tăng gấp ba so với ban đầu sao?


      Mạnh Hàn có chút nghi ngờ. Nhưng trước mắt chế tạo được ba quyển sách mặt phẳng chiếu tất cả.


      Chuyện gì thế này?


      Nghi ngờ lúc, Mạnh Hàn ngẩng đầu nhìn Casper đứng cách đó xa vô cùng thông thạo dùng rìu chẻ những khúc gỗ thẳng tắp. Động tác của Casper thoải mái lạ thường. Ngay lập tức, Mạnh Hàn hiểu được phần nào.


      - gì khác, trăm hay bằng tay quen!


      Mạnh Hàn thuận miệng thốt ra câu thành ngữ, nhận định đáp án.


      Cũng giống như Casper làm việc thoải mái như thế, tại Mạnh Hàn đối với chuyện vẽ loại ma pháp trận này giống như cưỡi xe đường quen, trong lòng dự tính được mức độ, cho nên mới có thể vẽ lên dễ dàng và thoải mái như vậy. Quen tay, tất nhiên số lượng ma lực tiêu hao ít , bởi vì giảm bớt rất nhiều tổn thất cần thiết.


      có ba quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu, cũng có nghĩa là Mạnh Hàn có thêm ba ngày nhàn rỗi dùng để làm chút chuyện khác. tại nhân lúc vừa phát , Mạnh Hàn nhanh chóng cầm lấy khối ma tinh thạch, tiến vào trạng thái suy tư.


      Sau giờ, Mạnh Hàn hoàn toàn hồi phục ma lực. Sau đó, trực tiếp dẫn theo hai tiểu thị nữ tới nơi thí nghiệm ma pháp.


      Mạnh Hàn cố ý bảo Grace tìm góc vô cùng hẻo lánh, căn bản cũng có người lui tới. Ngay cả các cặp sinh đôi cũng nhận được nhắc nhở, nên tùy tiện đến chỗ này.


      Để thí nghiệm ma pháp cần có sân bãi. Hơn nữa đôi khi có tiếng vang. may, tại Mạnh Hàn cần lo lắng về vấn đề tiếng vang. Ma pháp học được còn có loại nữa. Đó chính là ma pháp thuẫn, chắc chắn gây ra tiếng động gì có thể làm kinh động người khác.


      Sở dĩ Mạnh Hàn dẫn theo hai tiểu thị nữ, bởi vì có vài thời điểm, khi tinh thần lực của tiêu hao hết có lúc tiến vào trạng thái có ý thức giống như hôn mê. Có hai người các nàng ở bên cạnh, Mạnh Hàn phải chịu cảnh quá thảm. Huống hồ hai người các nàng chuyện. Cho dù thấy cái gì, hai nàng cũng cho người khác biết.


      Sau khi niệm thần chú, Mạnh Hàn lập tức cảm giác được ma lực bắt đầu nhanh chóng tiêu hao. Cho tới khi thần chú được niệm xong, cảm giác được ràng, ma lực của mình khống chế nguyên tố ma pháp ở trước mắt nhanh chóng thành hình, sau đó lặng lẽ tiếng động, ma pháp thuẫn thuộc tính thổ liền xuất ở trước mặt.


      Demi và Diana nhìn thấy, nhưng Mạnh Hàn lại có thể cảm giác được.


      Mạnh Hàn nhanh chóng chỉ vào trước mặt của mình, sau đó ra lệnh:


      - Demi, dùng nắm đấm đánh ta cái ở phía trước!


      Đối với mệnh lệnh của lãnh chúa đại nhân, Demi chấp hành vô điều kiện. Sau khi dùng tay ra hiệu, xác nhận vị trí chút, nàng liền nắm chặt tay, đấm về phía ma pháp thuẫn của Mạnh Hàn.


      Ầm.


      thanh nét phát ra. mặt Demi lộ vẻ rối rắm, giống như quyền kia đấm tới có chút đau đớn.


      Điều khiến Mạnh Hàn cảm thấy vui mừng, bất ngờ chính là, quyền này lại chưa hề đánh tan được ma pháp thuẫn của .


      Nếu là ma pháp thuẫn trước đây, chỉ cần Demi vươn ngón tay chọc cái, lập tức tan biến. tại quyền đánh xuống, vẫn tan . Điều này cũng có nghĩa là tại ma lực của Mạnh Hàn đủ để chống đỡ ma pháp thuẫn đơn giản, còn tệ hại giống như trước kia nữa.


      - Tiếp tục !


      Vui mừng, bất ngờ Mạnh Hàn cũng có quên điều tại mình muốn kiểm tra. Cho nên, Mạnh Hàn lại thúc giục Demi tiếp tục.


      Ở trước mắt Mạnh Hàn, Demi lại dùng lực đánh ra ba quyền ma pháp thuẫn mới tan biến. Bất kể là phương diện thời gian hay là uy lực, ma pháp thuẫn đều có tiến bộ cực lớn.


      Demi hết sức bất mãn xoa nắm đấm có chút đau đớn vì va chạm của mình. Nàng tại sao lãnh chúa đại nhân lại muốn nàng liên tục công kích.


      mặt Mạnh Hàn lộ ra ý cười càng ngày càng nét. Sau khi trải qua lần kiểm tra này, Mạnh Hàn hoàn toàn hiểu , mình tiếp tục là kẻ bị ma pháp ruồng bỏ, thất bại sau khi triệu hoán sủng vật ma pháp kia nữa. Mình hoàn toàn có hi vọng trở thành ma pháp sư chân chính!


      Điều này cũng có nghĩa là sau này lãnh chúa đại nhân Mạnh Hàn còn có hi vọng trở thành thành viên của đám người tôn quý nhất kia, trở thành quý tộc cao quý nhất. Tất cả những điều này khiến Mạnh Hàn vô cùng chờ mong.


      Demi và Diana nhìn bộ dạng lãnh chúa đại nhân cười ngây ngốc, lại biết chuyện gì xảy ra. Tuy nhiên, lần này đại nhân té xỉu lại là việc tốt. Chí ít các nàng cần lo lắng cho thân thể của đại nhân.


      Mỗi lần nhìn thấy Mạnh Hàn luyện tập ma pháp xong té xỉu, đều khiến các nàng lo lắng ngừng. tại, Mạnh Hàn chính là trời đầu các nàng, là thần của các nàng!


      Trước đó Mạnh Hàn cũng hề có cảm xúc như vậy. Nhưng thời điểm Mạnh Hàn vừa phóng thích ma pháp lại cảm giác được sắp xếp của nguyên tố ma pháp. biết đây là do chính mình ảo giác hay là bởi vì mình vô cùng nhạy cảm đối với nguyên tố ma pháp, Mạnh Hàn quyết định thử lại lần nữa, để xác nhận chút. đọc truyện mới nhất tại .


      Để bảo đảm cho hiệu quả, Mạnh Hàn lại cầm khối ma tinh thạch suy tư nửa giờ, sau đó dặn dò hai tiểu thị nữ câu, lại bắt đầu phóng thích ma pháp thuẫn. Lần này, cảm giác càng ràng hơn so với lần trước. Nguyên tố ma pháp sắp xếp vô cùng tự nhiên thành tấm khiên lớn cứng rắn, phân bố ở trước mặt Mạnh Hàn. Đó chính là ma pháp thuẫn cơ bản nhất cũng là đơn giản nhất.


      Trước đó Mạnh Hàn chưa từng có cảm giác như vậy. Mạnh Hàn thậm chí biết xảy ra chuyện gì mới có thể phát sinh tình hình như vậy. Nếu như nhất định phải điểm giống, chỉ có thể ngày hôm nay nhìn thấy những cặp sinh đôi trong lãnh địa tinh thần phấn chấn, đầy tự tin, cho nên bản thân cũng cảm thấy vô cùng hài lòng và thỏa mãn. Lẽ nào là có quan hệ tới điều này?


      Nhưng trước giờ chưa từng nghe ma pháp cũng có giác ngộ. Chuyện gì thế này?


      Mặc kệ thế nào, ma lực của Mạnh Hàn được tăng cường là thực. Hơn nữa, năng lực cảm ứng đối với nguyên tố ma pháp tăng nhiều cũng là thực. Điều khiến Mạnh Hàn hoang mang chính là, tại sao mình có thể cảm giác được sắp xếp của nguyên tố ma pháp bên ngoài cơ thể?


      Tình hình bây giờ hẳn là hồi phục tiêu chuẩn ma pháp học đồ trung cấp. Nhưng Mạnh Hàn từ trong ký ức của Antonio hiểu được, trước đây khi ở trong giai đoạn này, cũng cảm ứng nguyên tố ma pháp ràng như vậy. Đây là vì nguyên nhân gì?


      Nghĩ tới nghĩ lui, Mạnh Hàn chỉ nghĩ được hai khả năng.


      khả năng là tại Mạnh Hàn mỗi ngày đều vẽ ma pháp cơ sở Lục Mang Tinh Trận, hơn nữa trong quá trình này còn cần dùng công cụ thuần túy khống chế nguyên tố ma pháp hình thành hình vẽ, cuối cùng dùng bột phấn ma pháp cố định hình vẽ sau đó rút nguyên tố ma pháp ra.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 51: Chủ nợ tới cửa (1)



      Thiên Hạ Vô Song


      Tác giả: Nhâm Oán đọc truyện mới nhất tại .


      Chương 51: Chủ nợ tới cửa (1)




      Điều này khiến dày công tu luyện đối với việc điều động nguyên tố ma pháp.


      Người xưa quen tay hay việc, vừa khéo có thể thành thần. chiêu thức luyện vạn lần chính là tuyệt chiêu. Nguyên tố ma pháp sử dụng cũng tương tự, cho nên mới phát sinh tượng như vậy.


      Khả năng thứ hai, chính là có quan hệ với đám mây sủng vật thần bí kia.


      Dưới ảnh hưởng của nó, ma lực của Mạnh Hàn bị giảm thấp xuống còn phần sáu so với ban đầu, nhưng tinh thần lực của Mạnh Hàn lại bị giảm xuống. cách khác, dựa theo tốc độ bình thường, tinh thần lực tăng trưởng khống chế ma lực xuống thấp đến phần sáu, tất nhiên ít cảm giác giống nhau.


      Tuy nhiên, Mạnh Hàn cảm thấy loại khả năng thứ hai khả thi. Bởi vì trước đó chưa từng nghe có ma pháp sư nào thi triển ma pháp cấp thấp có thể cảm giác được tình hình như vậy. Cho nên, Mạnh Hàn vẫn quy kết phần lớn vào khả năng thứ nhất.


      Phát thần kỳ này khiến Mạnh Hàn càng có thêm tự tin trở thành ma pháp sư. Tương tự, lòng tin việc xây dựng nơi nguyền rủa tốt hơn cũng càng thêm tăng vọt.


      Ma lực hồi phục, cũng có nghĩa là sau này Mạnh Hàn có thể tu luyện được ma pháp có cấp bậc càng cao hơn. Đáng tiếc chính là tại Mạnh Hàn mất tư cách tới học viện ma pháp. Muốn tu luyện ma pháp chỉ có thể từ con đường khác để mua được sách ma pháp.


      Trong mắt của người bình thường, giá sách ma pháp chính là giá trời. Chỉ có điều Mạnh Hàn ở trong học viện ma pháp ba năm, học phí hàng năm chính là trăm kim tệ, cách khác tương đương với một triệu nhân dân tệ hoặc là năm triệu đài tệ mới. Loại trường học quý tộc này chỉ có thể học được ma pháp thuẫn cơ bản nhất. Vậy có thể tưởng tượng được ra, những sách ma pháp khác có giá như thế nào.


      Vừa nghĩ tới giá sách ma pháp trời, Mạnh Hàn liền buồn phiền. tại thu nhập của lãnh địa còn chưa đủ nhiều. tại Hoàng Sa Trấn người đến người , cuối cùng có nhân khí, có thể khiến cư dân lãnh địa mình đủ ấm no. Nhưng muốn tiến thêm bước nữa, vẫn còn kém rất xa.


      Đơn giản tính toán chút, trừ chi phí cho những nguyên liệu này, tiền lương giao cho các cư dân lao động, mỗi ngày Hoàng Sa Trấn có thể kiếm được khoảng kim tệ. Số kim tệ này xem như vượt quá ít nhất trăm lần so với thu nhập của của toàn lãnh địa trong những năm qua. Nhưng cho dù như vậy, Mạnh Hàn muốn mua được quyển sách ma pháp thích hợp, vẫn còn là hứa hẹn rất xa.


      - Xem ra, cần phải tìm ra vài hạng mục kiếm tiền nữa.


      Mạnh Hàn đau khổ rên rỉ lên:


      - có tiền thực khó chịu. đồng tệ ép ngã hùng hảo hán, đúng là bắt nạt ta mà!


      Lại nghe Mạnh Hàn câu khó hiểu như vậy, Demi và Diana đứng bên cạnh nhìn lãnh chúa đại nhân đột nhiên thở dài thở ngắn lên, cũng biết chuyện gì xảy ra. Bọn họ nhìn nhau, sau đó Demi từ từ tiến lại gần, nhàng chọc chọc vào người lãnh chúa đại nhân. Demi mở to đôi mắt vô tội, dùng tay ra hiệu hỏi Mạnh Hàn:


      - Đại nhân, chuyện gì xảy ra sao?


      - có chuyện gì, chỉ là cảm thấy có tiền mà thôi.


      Mạnh Hàn xoa xoa đỉnh đầu của tiểu thị nữ, khẽ mỉm cười:


      - Những chuyện này ta xử lý. cần lo lắng!


      Demi nhìn về phía Mạnh Hàn gật đầu cái, sau đó giơ ngón tay cái lên, sau đó ra dấu ra hồi ý tứ: Đại nhân giỏi nhất, người nhất định có thể!


      Diana đứng bên cạnh, vẻ mặt cũng tương tự, dường như muốn tiếp xức cho Mạnh Hàn.


      ý niệm đột nhiên xuất trong đầu Mạnh Hàn. Antonio này vốn là quý tộc sa sút, làm sao có được đủ kim tệ để giao nộp học phí đắt đỏ cho học viện ma pháp?


      Ý nghĩ này vừa mới xuất , đoạn ký ức bị phủ đầy bụi liền xuất ở trong đầu.


      - thể nào!


      Mạnh Hàn nhớ lại đoạn ký ức này, nhịn được lại rên rỉ tiếng:


      - Sao có thể? Như vậy còn mượn tiền người khác? Lại còn mượn nhiều như vậy?


      Ký ức trong đầu vô tình cho Mạnh Hàn biết, Antonio chủ nhân ban đầu của thân thể này lại còn nợ tới một ngàn kim tệ ở bên ngoài:


      - Tên khốn kiếp nào tiền nhiều như vậy, nhất định phải cho con mọt sách này mượn chứ!


      Nhớ lại đoạn ký ức này, Mạnh Hàn nhịn được muốn chửi cho kẻ gọi là chủ nợ kia trận. Nhưng nhớ lại nhớ lại, Mạnh Hàn chưa từng có ý định quỵt nợ. Có thể điều này có liên quan đến cuộc sống của bản thân Mạnh Hàn trong thế giới trước kia!


      Suy nghĩ chút cũng biết, tên chủ nợ kia nhất định là xem trọng thân phận ma pháp sư của Mạnh Hàn sau này, cho nên mới phải dốc hết sức lực đầu tư như vậy. Tuy nhiên, có vẻ như ánh mắt của chủ nợ ra sao cả, lại đầu tư vào ma pháp sư thất bại.


      Mạnh Hàn oán thầm biết cái tên gọi là chủ nợ kia đầu tư lung tung làm gì, thấy Grace vội vội vàng vàng chạy tới, vẻ mặt kỳ quái, nhìn thấy Mạnh Hàn. Dường như mặt nàng kinh hãi, tuy nhiên nhìn thấy vẻ mặt Mạnh Hàn, muốn lại thôi.


      - Chuyện gì vậy, Grace!


      hiểu sao Mạnh Hàn đột nhiên nhớ tới chuyện mình thiếu nợ người khác một khoản tiền kếch xù, ngàn kim tệ, trong lòng liền thoải mái. tại vẻ mặt Grace thần bí như vậy, khiến trong lòng Mạnh Hàn có dự cảm tốt:


      - , có đả kích gì ta cũng chịu đựng được.


      Bất kỳ người nào nếu nợ bên ngoài nhiều như vậy, những chuyện khác chỉ là chuyện , giống như phải là vấn đề lớn gì nữa.


      - Đại nhân, bên ngoài mấy người đến muốn tìm đại nhân.


      Grace chạy tới đây, nhất định là có việc. Bằng nàng vội vội vàng vàng chạy lại đây như thế. Nghe thấy Mạnh Hàn vậy, nàng vẫn nhăn nhó hồi mới ra được.


      - Tìm ta sao?


      Mạnh Hàn có chút kinh ngạc. Ai tìm mình vậy? Từ sau khi mình thất bại trong lần thí luyện ma pháp học đồ, dường như đoạn tuyệt quan hệ với bất kỳ quý tộc nào khác. Ai quan tâm tới tên phế vật chứ? Vậy mà tại lại có người còn tìm tới đây. Chẳng lẽ là thương nhân nào đó sao?


      - Loại người thế nào?


      Bất kể như thế nào, dù sao vẫn phải tiếp tục sống, thể thiếu nợ qua nổi. Dù sao nữa Mạnh Hàn nợ bên ngoài khoản kế xù như vậy, con rận quá nhiều người bắt nữa. Mạnh Hàn cũng cảm thấy đáng kể.


      - người dẫn đầu xem ra là người làm ăn. Còn có mấy người cùng xem ra giống như bảo tiêu.


      Grace gặp ít lính đánh thuê và những người thám hiểm. Qua ánh mắt nàng cũng có thể phân biệt được thân phận của họ. Nàng nhanh chóng ra nhận định của mình.


      - Bọn họ có tìm ta có chuyện gì hay ?


      Mạnh Hàn vừa bảo tiểu thị nữ sắp xếp y phục người, vừa thuận miệng hỏi.


      - Bọn họ , đại nhân thiếu kim tệ của bọn họ!


      Sắc mặt Grace lại càng thêm cổ quái. Nàng vừa trả lời xong, Mạnh Hàn liền thiếu chút nữa ngã chổng vó.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 52: Chủ nợ tới cửa (2)



      Chương 52: Chủ nợ tới cửa (2)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      Sợ điều gì gặp điều đó. Mạnh Hàn cũng biết phải hình dung tâm tình của mình bây giờ như thế nào. Chẳng lẽ mình nghĩ chút cũng được sao? Làm sao vừa nghĩ đến chủ nợ, chủ nợ liền xuất vậy?


      Trong đầu lên người chủ nợ, là tộc trưởng của đại gia tộc. Gia tộc Smith là gia tộc buôn bán có lịch sử lâu đời. Tộc trưởng gia tộc Smith là Evan bốn năm trước bắt đầu thanh toán tiền học phí và cuộc sống sinh hoạt đắt đỏ của Antonio tại học viện ma pháp. Cho tới nay số lượng lên tới một ngàn kim tệ.


      Trong đầu Mạnh Hàn chợt lên những số liệu này. Sau đó nhìn Grace có chút hoang mang lo sợ. vẫn lộ ra thái độ gì đặc biệt chỉ nhìn Grace mỉm cười:


      - sao đâu, Grace. Dẫn ta gặp bọn họ....


      Nhìn thấy nụ cười thản nhiên mặt lãnh chúa đại nhân như vậy, Grace cũng an tâm hơn rất nhiều. Nàng sợ nhất chính là cuộc sống ở Hoàng Sa Trấn vừa có chút chuyển biến tốt lại lập tức bị đánh rơi vào trong địa ngục. Những người này vừa nhận được ấm no, thấy được hi vọng, càng quý trọng cuộc sống trước mắt.


      Dọc theo đường , Mạnh Hàn điều chỉnh tâm tình của mình chút, đồng thời trong đầu nhanh chóng nghĩ biện pháp. Chủ nợ tới cửa, nhất định là đến đòi nợ. tại nên làm như thế nào đây.


      Nghĩ tới nghĩ lui, Mạnh Hàn vẫn có được chủ ý nào tốt. Mãi đến tận lúc Mạnh Hàn sắp đến quán trọ Hoàng Sa Trấn, thấy được mấy chiếc xe ngựa đỗ ở trước cửa quán trọ, ánh mắt mới sáng lên. có chủ ý.


      - Nam tước đại nhân tôn kính. Ta là quản gia Garfield của gia tộc Smith.


      Ngoài dự kiến của Mạnh Hàn, người mặt trang phục thương nhân trước mắt tự xưng là quản gia Garfield lại khoongcos vẻ mặt hung thần ác sát mà những người đòi nợ thường có, trái lại lễ nghi vô cùng chu đáo.


      vừa gặp mặt lập tức hướng về phía Mạnh Hàn làm lễ quý tộc, sau đó thăm hỏi.


      - Ta nhớ ra rồi. Ta từng gặp tiên sinh, Garfield tiên sinh.


      Trong đầu Mạnh Hàn, ký ức vốn của Antonio giống như thủy triều vọt tới, nhanh chóng khiến Mạnh Hàn nhớ lại người đứng trước mặt này. Mỗi lần tộc trưởng Evan và Antonio gặp mặt, Garfield này hầu như đều ở bên cạnh.


      - Đại nhân có thể nhớ ta, tốt quá.


      Ý cười trong mắt Garfield càng lúc càng . có thêm phần nắm chắc đối với mục đích chuyến tới đây của mình.


      - Tộc trưởng Evan có khỏe ?


      Xuất phát từ lễ tiết, Mạnh Hàn vẫn cười híp mắt hỏi thăm sức khỏe của tộc trưởng Evan. Vừa thăm hỏi, lại vừa thầm nguyền rủa trong bụng về loại lễ tiết quý tộc đáng ghét này. Hai người hận thể lập tức ý đồ đến đây, lại hết lần này tới lần khác phải đường vòng như vậy.


      - Tộc trưởng người vẫn khỏe.


      Quản gia Garfield vẫn cười híp mắt trả lời, giống như cũng nóng vội ý đồ đến của mình.


      - Mời ngồi!


      thế nào Mạnh Hàn cũng là chủ nhân, thể thất lễ. Sau khi mời quản gia Garfield ngồi xuống, Mạnh Hàn cũng cười híp mắt hỏi câu:


      - Lần này Garfield tiên sinh đến đây, là để lấy lại món nợ trước kia phải ?


      thẳng vào vấn đề, hơn nữa còn là do bản thân người mắc nợ ra, điều này thực khiến quản gia Garfield cảm thấy bất ngờ. Thông thường dưới tình huống như vậy, tính cách của người mắc nợ vô cùng tốt. thế nào cũng tìm mọi cách chống chế, cầu chủ nợ cầm giấy kí tên ra, mới có thể cúi đầu thừa nhận. Tại sao giờ đến nơi đây, đợi chủ nợ mở miệng, vị nam tước đại nhân may mắn này liền chủ động ra như vậy?


      Tuy nhiên như vậy cũng tốt, chí ít bớt mình rất nhiều công sức. Garfield cũng mặc kệ Mạnh Hàn có chủ ý gì, thừa nhận rồi càng tốt hơn:


      - Như vậy, nam tước đại nhân xem thế nào?


      - Tiên sinh Garfield đến đây có ý đồ gì, vẫn nên ! truyện copy từ


      Những mãi tới tận lúc này, Mạnh Hàn vẫn thấy người phát ngôn cho chủ nợ phải đến đòi nợ. Nhất định là đánh dùng danh nghĩa đòi nợ đến Hoàng Sa Trấn với ý đồ khác. Nếu , cho dù bán tất cả Hoàng Sa Trấn chắc hẳn cũng trả nổi số kim tệ mà Mạnh Hàn nợ.


      - Được, Nam tước đại nhân thẳng thắn sảng khoái, ta cũng dài dòng nữa.


      Tuy rằng quản gia Garfield sửng sốt, nhưng lập tức liền nở nụ cười, chút cũng nhìn ra được dáng vẻ hung thần ác sát của người muốn đòi nợ:


      - Đại nhân, kim tệ ngài nợ lão gia Evan, có phải nên trả lại hay ?


      - Ha ha, quản gia tiên sinh, cần phải vòng tròn như vậy đâu.


      Mạnh Hàn cũng cười. Mạnh Hàn bảo Garfield , lại nhất định phải vòng vo như vậy, có vẻ giả tạo:


      - Nếu như chỉ là đòi tiền, ngươi xem Hoàng Sa Trấn trị giá bao nhiêu tiền, coi trọng thứ gì tùy tiện cầm !


      - Đại nhân đùa.


      Garfield có chút lúng túng mỉm cười. Tuy nhiên, vẫn đưa ra bộ dạng của người trong nghề:


      - Thứ duy nhất có chút giá trị trong Hoàng Sa Trấn chính là lẩu song sinh và bố trí trong quán rượu. Tuy nhiên, những thứ này phải là chuyện kinh doanh độc nhất vô nhị. Người bên ngoài rất nhanh có thể học được.


      - Đương nhiên, những thứ này đều đáng tiền, chỉ cần động não chút mà thôi.


      Mạnh Hàn vẫn có chút đắc ý. Những thứ này đều là tác phẩm khiến đắc ý. Có thể khiến quản gia của của thế gia buôn bán coi trọng, vậy cũng phải là thành tích tầm thường.


      - , muốn dùng những thứ này để trả nợ cho số kim tệ của đại nhân, sợ là vẫn còn thiếu rất nhiều.


      Garfield mỉm cười, giống như chờ bản thân Mạnh Hàn nhảy ra cầu xin nghĩ biện pháp hỗ trợ. Nếu như vậy, mục đích của mình mới có thể càng dễ dàng đạt được.


      - Phải, ta biết. Cho nên ta định dùng cái này để gán nợ.


      Mạnh Hàn đương nhiên gật đầu, giống như hoàn toàn buồn phiền trước món nợ kếch xù của mình.


      Garfield thấy vậy, trong lúc nhất thời lại nhìn thấu được rốt cuộc vị lãnh chúa trẻ tuổi này suy nghĩ gì.


      Sau khi trầm ngâm hồi, Garfield cảm thấy dễ mở miệng. Bọn họ là thế gia buôn bán, nhưng cũng phải là xuất thân quý tộc. Tuy rằng thế lực cho Mạnh Hàn nợ rất nhiều, nhưng lưng gánh tội danh thúc ép quý tộc. Bọn họ vẫn muốn.


      Ngược lại là Mạnh Hàn nhìn dáng vẻ của như vậy, có chút hiểu . mỉm cười vô cùng hiểu ý khuyên giải:


      - Garfield tiên sinh, ta sớm , tiên sinh đến đây có mục đích gì vẫn nên ra tốt hơn.


      Garfield thoáng đỏ mặt. Lời này vừa nãy Mạnh Hàn qua lần. Chỉ có điều muốn gây sức ép cho Mạnh Hàn nên mở miệng thẳng vào vấn đề, khiến cho tại lại rơi vào kết cục tốt. may có Mạnh Hàn đưa cho bậc thang lớn để bước xuống, vừa vặn mượn cơ hội xuống đài:


      - Đại nhân, ta biết chỗ này của đại nhân có kim tệ. Tuy nhiên, có chỗ lại có rất nhiều kim tệ. chừng đại nhân ngươi có thể suy nghĩ vài biện pháp.


      - Ồ? Có chỗ tốt như vậy sao?


      Mạnh Hàn có chút bất ngờ:


      - Nơi nào có kim tệ, nghe thử xem. Nếu có thể phát tài mọi người cùng nhau phát tài.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 53: Nợ tiền là đại gia (1)



      Chương 53: Nợ tiền là đại gia (1)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


      - Bên kia, đại nhân, trong sa mạc...


      Garfield nhìn vẻ mặt nóng vội của Mạnh Hàn, khẽ cười, chỉ về hướng sa mạc:


      - Nơi đó có bảo tàng của vương triều Lưu Kim. Cư dân nơi này của đại nhân đều là người địa phương, là người phát bản đồ kho báu và kim tệ trước. chừng, đại nhân cũng muốn phái người tìm, có thể tìm ra được bảo tàng của vương triều Lưu Kim kia!


      - Bảo tàng của vương triều Lưu Kim sao?


      Mạnh Hàn nghe Garfield vậy, trong lòng bỗng nhiên muốn cười. Nhưng lý trí lại ngăn bật cười. Sắc mặt Mạnh Hàn lúc này hết sức đặc sắc.


      Cái gọi là bảo tàng vương triều Lưu Kim, hoàn toàn là mánh lới do tay Mạnh Hàn bào chế ra, dùng để thu hút những người lính đánh thuê tham lam và người thám hiểm. tại ngay cả gia tộc buôn bán như vậy cũng bị thu hút lại đây. Vậy bước kế tiếp, có phải có vài quý tộc cũng bị thu hút tới đây hay ?


      Thấy trong chớp mắt, sắc mặt Mạnh Hàn trở nên đặc sắc nhưng lại lời nào, Garfield cho rằng đối phương cân nhắc được mất, liền rất kiên nhẫn khuyên nhủ:


      - Đại nhân, ta cũng biết, truy tìm kho báu là chuyện thực bất chấp nguy hiểm. Tuy nhiên, dân chúng của đại nhân ở đây lâu như vậy, hẳn là vẫn quen thuộc nơi này hơn so với những người từ bên ngoài tới. chừng, nếu như bọn họ tìm, cơ hội rất lớn.


      Cuối cùng, có lẽ cảm thấy chỉ có mạo hiểm khiến Mạnh Hàn động tâm, lại thêm vào lời khuyên:


      - Bảo tàng vương triều Lưu Kim, bên trong chừng có tới mười mấy vạn kim tệ. Đó là vương triều giàu có nhất trong lịch sử.


      Cho dù vương triều Lưu Kim kia có giàu gấp mười lần, Mạnh Hàn cũng chảy giọt nước miếng. Nghe lời của Garfield đầy tính mê hoặc như vậy, bản thân Mạnh Hàn ngồi ở chỗ đó, mặt lộ vẻ tươicười, nhìn chằm chằm vào Garfield, ngừng lắc đầu.


      - Sao vậy? Đại nhân cảm thấy điều này thích hợp sao?


      Quản gia Garfield gặp Mạnh Hàn lắc đầu, có chút sốt ruột:


      Đây chính là biện pháp duy nhất có thể là nhanh nhất để đại nhân trả hết nợ nần. Đại nhân, người nên suy nghĩ cho kĩ!


      - Garfield tiên sinh!


      Mạnh Hàn mỉm cười chào hỏi Garfield tiếng:


      - Nếu Garfield tiên sinh cảm thấy hứng thú như vậy, tại sao tự mình phái người vào tìm thử xem sao?


      Khuôn mặt Garfield mỉm cười thoáng ngưng lại, sau đó lập tức giãn ra:


      - Ta phải là suy nghĩ biện pháp cho đại nhân có thể mau chóng trả nợ sao?


      - Vậy Garfield tiên sinh cảm thấy, nếu như người của ta muốn vào tìm bảo tàng vương triều Lưu Kim, nhanh nhất là mất thời gian bao lâu có thể tìm được?


      Mạnh Hàn cười hỏi:


      - Tiên sinh biện pháp này mau chóng trả nợ, rốt cuộc là nhanh tới mức nào? ngày? Hai ngày? Hay là năm hai năm?


      - Cái này?


      Chuyện như vậy ai có thể chắc chắn được? Nếu như có thể chắc hẳn được là trong bao lâu, vậy còn gọi là dùng vận may truy tìm kho báu sao?


      Trong khoảng thời gian ngắn, Garfield căn bản có cách nào trả lời vấn đề như vậy.


      - Đây là ý của Evan tiên sinh sao?


      Mạnh Hàn thấy quản gia Garfield có cách nào trả lời, thuận miệng cười lại hỏi câu.


      - phải!


      Mới vừa xong câu này, quản gia Garfield giống như cảm thấy thích hợp, vội vàng phủ nhận:


      - , đây là ý của Evan tiên sinh.


      - Garfield tiên sinh, tiên sinh cũng phải là người thu nợ tốt.


      Mạnh Hàn thể cho ra kết luận như vậy:


      - vậy, lần này tiên sinh lại đây, ngay cả giấy mượn tiền cũng có mang theo?


      Mấy câu này khiến quản gia Garfield lại đột nhiên có cách nào trả lời Mạnh Hàn được.


      mang theo giấy vay nợ. Nếu Mạnh Hàn muốn đưa ra, tuyệt đối bỏ ra nổi. Trong thời khắc khó xử như vậy, khỏi thoáng nhìn về phía người võ sĩ trẻ tuổi đứng bên cạnh.


      Mạnh Hàn mực quan sát quản gia Garfield. Động tác này của Garfield làm sao thoát khỏi mắt . riêng gì Mạnh Hàn, ngay cả Grace và hai tiểu thị nữ cũng nhìn chằm chằm vào Garfield. tại, ánh mắt của mọi người đều theo ánh mắt của Garfield chăm chú vào người võ sĩ trẻ tuổi kia.


      Võ sĩ trẻ tuổi thấy mình bị mọi người nhìn chằm chằm, liền hừ lạnh tiếng, trực tiếp ra, ngồi xuống ngay sát bên cạnh Garfield. Khi ngồi xuống, đồng thời còn trừng mắt với Garfield cái.


      Garfield bị người trẻ tuổi này trừng mắt như vậy vô cùng chột dạ, nhưng vẫn thể kiên trì giới thiệu cho Mạnh Hàn biết:


      - Đây là Brendon thiếu gia, công tử của lão gia chúng ta.


      - Brendon thiếu gia quang lâm tệ xá, thực là vẻ vang cho kẻ hèn này!


      Mạnh Hàn vẫn cười giống như con hồ ly giảo hoạt. Tuy nhiên, nhìn thấy nụ cười của Mạnh Hàn, Brendon thiếu gia lại cảm thấy vô cùng đáng ghét.


      - Bớt những lời vô nghĩa . Ngươi nợ tiền của nhà ta, phải làm việc cho nhà ta.


      tại Brendon có tâm tư để giả vờ giả vịt với Mạnh Hàn nữa. cứng rắn thốt ra câu này, sau đó lạnh lùng nhìn Mạnh Hàn.


      - Làm việc có thể. Tuy nhiên, phải trước cho . Làm chuyện đó có phải là có thể trả hết nợ hay ?


      Mạnh Hàn cũng biết tại sao mình chuyện lại giống như thương nhân như vậy. Dù sao nữa, tất cả hành động cũng phải có lợi ích mới được.


      - Vậy phải hoàn thành xong mới được tính!


      Có lẽ Brendon cũng làm buôn bán thời gian, trong lúc chuyện kín kẽ lỗ hổng:


      - Đừng tưởng rằng ngươi phái mấy người giả vờ tìm là có thể xóa bỏ được nợ, đừng hòng.


      - biết Brendon thiếu gia làm xong, đây là có ý tứ gì?


      Thần sắc của Mạnh Hàn vẫn chút hoang mang, chậm rãi hỏi.


      - Tìm được bảo tàng vương triều Lưu Kim, đưa tới trước mặt của ta, tới lúc đó mới xem là ngươi hoàn thành.


      Brendon thấy giọng điệu của Mạnh Hàn có chút thả lỏng, giọng điệu của khỏi có chút vênh mặt hất hàm sai khiến.


      - Brendon thiếu gia có ý kiến hay.


      Mạnh Hàn cười ha ha khen ngợi câu:


      - Nếu như bảo tàng có mấy vạn mấy trăm ngàn kim tệ, có phải tất cả những kho báu này vẫn thuộc về Brendon thiếu gia ngươi hay ?


      - Đó là lẽ tất nhiên!


      Brendon trả lời như theo lý thường phải làm:


      - Ngươi nợ kim tệ của nhà ta, chỉ xem là tiền vốn. Buôn bán, mặc kệ kiếm được bao nhiêu, đó cũng là do ta ném tiền vốn nên ngươi mới có được.


      - Rất tốt!


      Mạnh Hàn cười đặc biệt tự nhiên:


      - Nếu Brendon thiếu gia ngươi đến buôn bán, vậy theo quy củ buôn bán. Có lẽ ta ra nhân thủ, tìm được bảo tàng, toàn bộ đều là của gia tộc Smith.


      Giống như ngờ được Mạnh Hàn lại đáp ứng sảng khoái như thế, Brendon và quản gia Garfield liếc nhìn nhau, đều thấy được mơ hồ trong mắt của đối phương.


      Vừa nãy Mạnh Hàn còn ra sức khước từ, tại sao tại lại đáp ứng sảng khoái như vậy? Lẽ nào trong này có vấn đề gì sao?


      - Tuy nhiên!


      Quả nhiên ngoài dự đoán của hai người, Mạnh Hàn ra hai chữ quan trọng nhất tuy nhiên:


      - Nếu là dựa theo quy củ buôn bán, vậy dễ chuyện. Buôn bán, lại có lỗ có lãi. Bất kỳ ai cũng thể đảm bảo là lãi lỗ, có phải đạo lý này hay ? Garfield tiên sinh, tiên sinh ?

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 54: Nợ tiền là đại gia (2)



      Chương 54: Nợ tiền là đại gia (2)


      Nguồn: Vipvanda


      Sưu tầm:


      »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»




      - Đương nhiên!!


      Quản gia Garfield ý tứ của Mạnh Hàn là gì, nhưng lời Mạnh Hàn lại sai. Dù đặt trong hoàn cảnh nào cũng đúng.


      - Nếu như tìm được bảo tàng, chỉ có mấy kim tệ hoặc là mấy chục kim tệ, có phải biểu thị khoản buôn bán này của Brendon thiếu gia là lỗ hay ?


      Mạnh Hàn vẫn cười vui vẻ như vậy:


      - Nếu Brendon thiếu gia lấy số tiền ta nợ làm tiền vốn, vậy lỗ cũng là chuyện rất bình thường, có phải đạo lý này hay ?


      - Cái này?


      Garfield quản gia có lòng muốn phản đối, nhưng lại biết nên mở miệng như thế nào, chỉ có thể đưa ánh mắt nhìn về phía Brendon thiếu gia.


      - Bất kể như thế nào, ta phái người , tìm đồ cho ngươi, nợ nần giữa chúng ta liền thanh toán xong. Brendon thiếu gia, ngươi phải là có ý này sao?


      Mạnh Hàn cũng đưa ánh mắt nhìn sang Brendon, cười hỏi.


      - Cái này? Cái này? đọc truyện mới nhất tại .


      Brendon nghe thấy Mạnh Hàn hỏi như vậy, bất kể thế nào cũng dám ra lời đáp ứng chuyện này. Một ngàn kim tệ, đây phải là con số . Cho dù là con trai của Evan, nhưng có được quyền hạn lớn như vậy.


      Trái lại, sau khi Mạnh Hàn hỏi ra câu này, vẻ mặt lại tiêu dao tự tại, hai chân bắt chéo, chậm rãi tiếp nhận chén nước từ tay của tiểu thị nữ đứng sát bên cạnh giả vờ giả vịt thổi hồi, chậm rãi uống hớp, dáng vẻ đầy thưởng thức giống như uống loại rượu ngon nào đó. Vừa nhìn liền làm cho người ta cảm thấy chán ghét.


      - Làm gì có chuyện dễ dàng như vậy?


      Tức giận trước hành động của Mạnh Hàn, Brendon thiếu gia luôn luôn hung hăng càn quấy, trong giây lát liền nhảy dựng lên. về lý thuyết tất nhiên Mạnh Hàn thắng. bắt đầu chơi xấu, duỗi tay chỉ thẳng vào Mạnh Hàn mắng to:


      - Tên đáng chết, thiếu nợ tiền nhà ta còn dám hung hăng càn quấy như vậy sao? Tiểu tử, ngươi phải nghĩ rằng ngươi vẫn còn là đại quý tộc gì đó chứ?


      Người này lại dám chỉ vào lãnh chúa đại nhân như thế sao?


      Grace đứng sát bên cạnh Mạnh Hàn đầu cảm thấy nóng lên, trực tiếp đứng phắt dậy:


      - Lớn mật? Lại dám sỉ nhục lãnh chúa đại nhân!


      - Sỉ nhục?


      Trong nháy mắt khuôn mặt Brendon trở nên dữ tợn, cười to :


      - Ta đúng là sỉ nhục , thế nào? Người đâu, kéo ra ngoài giáo huấn trận cho ta!


      Phía sau có năm, sáu võ sĩ vừa nghe thấy Brendon ra mệnh lệnh, lập tức đứng dậy, nhào về phía Mạnh Hàn.


      Grace lại ưỡn ngực cái, trực tiếp đứng ngay tại chỗ, chắn ở trước những người kia:


      - Ai dám?


      - Đánh cả con kỹ nữ xấu xí!


      Brendon lớn tiếng ra lệnh.


      Garfield đứng bên cạnh vừa định gì, nhưng lại nhìn thấy sắc mặt của Brendon thiếu gia lúc này, cuối cùng cũng gì, ngồi ở tại chỗ.


      - Dám đánh quản gia của ta, sợ nguyền rủa sao?


      Giọng của Mạnh Hàn thốt ra còn nhanh hơn tốc độ lao tới của những võ sĩ kia. thanh chậm rãi nhưng giống như bùa hộ mệnh gì đó, trực tiếp khiến mấy võ sĩ dừng lại ngay tại chỗ, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, biết nên làm gì bây giờ.


      Mạnh Hàn vẫn bộ dạng ung dung thong thả, đứng dậy, xoay người rời :


      - Nếu mọi người thể đồng ý, vậy nên làm gì làm . Ta rất bận, tiễn.


      Từ trước tới nay chưa từng gặp qua người nào mắc nợ còn kiêu ngạo như vậy. Brendon thiếu gia quả thực tức muốn nổ phổi. Nhưng lại có can đảm động vào Grace trước mắt này dù chỉ chút. Mạnh Hàn sớm truyền ra tin tức, những cặp sinh đôi chỉ cần thấy máu, bùa hộ mệnh còn dùng được nữa. Cũng ai dám mạo hiểm trước nguy cơ bị nguyền rủa của cặp sinh đôi quấn quanh người mà động thủ.


      Nhưng nhìn Mạnh Hàn rời khỏi như thế này, Brendon thiếu gia lại cam lòng. thét to tiếng, trực tiếp chạy theo thân ảnh của Mạnh Hàn ra khỏi gian phòng, tới bên ngoài.


      - Tiểu tử, ngày hôm nay nếu như ngươi cho ta công đạo, đừng trách ta khách khí!


      Đứng ở trước người mấy võ sĩ, Brendon duỗi tay chỉ vào Mạnh Hàn chỉ có hai tiểu thị nữ theo, uy hiếp:


      - Ngươi chỉ là nam tước thất thế nho , giết ngươi cũng có người nào tới gây phiền phức!


      Ầm.


      Trong bầu trời tiếng sét đùng đoàn vang lên. Ngay sau đó, cánh tay Brendon và mấy võ sĩ phía sau, đột nhiên sáng lên. đợi bọn họ phản ứng lại, thân thể dường như bị lực lượng cực lớn bắn trúng, đột nhiên nhảy lên. Sau đó bọn họ liền cảm giác đau đớn tê dại trận, cả người giống như bị điện giật run rẩy co quắp. Tại đó liền thoảng qua mùi thịt nướng khét lẹt.


      Ngoại trừ quản gia Garfield, Brendon và mấy võ sĩ mang đến toàn thân đều cháy đen, co quắp ngã mặt đất, đau khổ rên rỉ lên, lại ra được bất kỳ từ nào có ý nghĩa.


      Cảnh tượng như vậy, khiến quản gia Garfield cũng coi như là kinh nghiệm lâu năm trong lòng cũng phải run lên. may Brendon thiếu gia rên rỉ lớn tiếng nhất, chứng tỏ còn chưa chết.


      Tuy nhiên, tình hình quỷ dị này khiến quản gia Garfield sợ tới mức vỡ mật. thậm chí cũng biết vừa rồi có chuyện gì xảy ra. Chỉ bằng bước xa, với tốc độ hoàn toàn tương xứng với tuổi và thân thể của mình, vọt tới sát bên cạnh Brendon thiếu gia, lo lắng hô to kiểm tra thân thể của thiếu gia nhà mình.


      - Ta hận nhất là người ta dùng tay chỉ vào ta!


      Giọng của Mạnh Hàn đột nhiên trở nên uy nghiêm. chậm rãi tới bên cạnh Brendon thiếu gia vẫn còn rên rỉ, khiến quản gia Garfield sợ hãi đến mức run lên cái, thiếu chút nữa lại ném xuống thân thể Brendon thiếu gia vừa được nâng dậy.


      - Là thế gia kinh thương, hoà thuận phát tài ngươi có hiểu hay ?


      Mạnh Hàn trực tiếp ra câu đầy thuyết giáo đầy ý vị với Brendon thiếu gia:


      - Người lớn trong nhà của ngươi có dạy ngươi cách đối nhân xử thế phải có lễ phép hay ? Ừm?


      - Đại nhân! Đại nhân!


      Vào lúc này, quản gia Garfield cũng biết gì cho phải. chỉ vì lo lắng nên khẩn cầu Mạnh Hàn:


      - Đại nhân, Brendon thiếu gia trẻ tuổi hiểu chuyện. Mong ngài giơ cao đánh khẽ buông tha cho !


      Đến lúc này, vẫn là do Mạnh Hàn ra tay, vậy vị quản gia giảo hoạt như có thể trực tiếp nhảy sông tự vẫn.


      phải lãnh chúa đại nhân trẻ tuổi này là thí luyện ma pháp học đồ thất bại, cho nên mới phải bị đày đến cái nơi chim đẻ trứng này sao? Nhưng vừa rồi sét đánh là chuyện gì vậy?


      Tuy rằng Garfield cũng chưa từng thấy tận mắt nhìn thấy ma pháp sư thực ma pháp, nhưng cũng được nghe về vài chuyện trong đó. Điều này rất ràng chính là uy lực ma pháp.


      Brendon thiếu gia lại dám duỗi tay chỉ vào ma pháp sư có thể phát ra ma pháp mắng to, hơn nữa đối phương còn là Nam tước. Mặc dù là tước vị thấp nhất nhưng vẫn là quý tộc. ma pháp sư quý tộc,điều này xem ra Brendon thiếu gia xong.


      Thời điểm lão gia Evan nghe Antonio thí luyện ma pháp thất bại cũng gì, chỉ ọi người biết là mình đầu tư thất bại.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :