THIÊN ĐƯỜNG QUÁ XA - NHÂN GIAN GẦN
Tên gốc: Thiên đường - Nhân gian - Tuổi trẻ của em bắt đầu từ lúc
Tác giả: Quất Tử Thụ
Nguồn: Ngocquynh520
Edit: Thiên Di, Lily Bùi, Su Boice
Beta: Hiền Lê
Thể loại: Ngôn tình, quân nhân, H.E
Giới thiệu vắn tắt:
Những năm gần đây, đàn ông tốt hoặc là kết hôn, còn là gay.
Nếu người đàn ông 32 tuổi, họ chưa có kết hôn cũng phải gay, thậm chí chưa từng có bạn trai và bạn , nhất định sinh lý của họ bình thường.
Miêu Uyển chưa từng nghĩ đến, có ngày ngươi sao hỏa.
Những năm gần đây, những hai mươi luôn luôn có những cách nghĩ khó hiểu.
Mấy khi giận dỗi, khi vui vẻ, khi ngoan ngoãn như mèo, khi khóc lóc đòi chia tay.
Trần Mặc cảm thấy các trẻ đều là những sinh vật đến từ ngoài trái đất, chưa bao giờ nghĩ, có ngày cùng với chung sống ở trái đất.
là tay súng bắn tỉa, im lặng tiếp cận mục tiêu, nổ súng bao giờ thất bại, trời sinh là quân nhân, người vợ duy nhất của là cây súng trường.
là thợ làm bánh ngọt, đầu ngón tay chỉ có sữa và hương thơm của mứt, dịu dàng mềm mại, nụ cười nhàng, giống như cây tường vi mới ra đời.
Khi nòng súng lạnh lẽo gặp phải cây tường vi mềm mỏng.
Khi bơ ngọt hòa tan vết máu.
Cuộc sống, khiến cho hai người có khả năng nhau nhưng khiến họ gặp được nhau. Đó là thời khắc rất thần kỳ, trong lòng Trần Mặc nghĩ: tay cầm súng, bắn ra phát đạn cướp mạng sống người khác, mà tay kia lại nắm lấy tay thiếu nữ, đơn thuần trong sáng, trong cuộc đời chưa bao giờ tưởng tượng ra chuyện giết chóc và tử vong.
Những cái trong truyền thuyết, vốn tưởng rằng phủ bụi qua thời gian mất từ lâu, vốn chỉ xảy ra trong chuyện xưa của người khác, hoặc trong tiểu thuyết tình cảm, nhưng nay lại xuất trong cuộc đời của , giống như đóa hoa ngượng ngùng nở ra ở góc tường.
Lãng mạn là bạn cam lòng vì người nào đó, làm chuyện mà người bình thường làm.
Ngọt ngào là lúc cuộc sống của chúng ta bắt đầu nhàng tiếp cận gần với kỉ niệm hạnh phúc.
Muốn giấu em , chỉ thuộc về , giam chặt vào trong chiếc hộp kín, bỏ vào túi áo bên trái.
Ban đầu chúng ta đều hiểu là gì, cũng biết người có cảm giác như thế nào, chỉ cho rằng tình rất thần bí, luôn ảo tưởng nó trong hư ảo. Chúng ta cho rằng giống như sấm sét vang dội, giống như gió lớn mưa to. Chúng ta làm rất nhiều chuyện, có rất nhiều nguyện vọng, làm chúng ta lo sợ hỏa hoạn, trong lòng mê mang chua xót, vừa hạnh phúc vừa đau khổ, sau cùng mới hiểu được, tình cũng như tưởng tượng.