1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

THIÊN GIỚI HOÀNG HẬU - Ngô Tiếu Tiếu (147/147)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cuncon

      cuncon Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,786
      Được thích:
      2,154
      THIÊN GIỚI HOÀNG HẬU

      [​IMG]

      Tác Giả: Ngô Tiếu Tiếu


      Thể loại: xuyên , cung đình, chiến tranh, HE.

      Nhân vật chính: Mộc Thanh Dao x Mộ Dung Lưu Tôn, phối hợp: Mộ Dung Lưu Chiêu, Sở Thiển Dực, Vô Tình, Trưởng Tôn Trúc…

      Độ dài: 147 chương

      Dịch: QT và Google ca ca ^^

      Bản convert: Yappa- tangthuvien

      Kết hợp bản convert + Raw của ngocquynh520
      Nguồn : http://tamvunguyetlau.wordpress.com/2011/07/01/thien-giới-hoang-hậu/
      Editor : Tiểu Tuyền

      Bìa: Mai Duyên

      VĂN ÁN

      Hoàng thượng, hưu!

      Phủ thừa tướng tam tiểu thư, Mộc Thanh Dao bị Nam An vương Mộ Dung Lưu Chiêu quyền đánh chết, nhưng lại nghênh đón nữ nhân hoàn toàn mới , hào quang bắn ra bốn phía, mị lực kinh người.

      Mộc Thanh Dao , mặc dù ngươi là hoàng đế cao quý, cho ta thiên giới sính lễ, nhưng ta đường đường tham mưu trưởng lục chiến, quân đoàn thứ 17, lại cùng nữ nhân khác cộng thị nhất phu sao? nam nhân như vậy ta hưu!

      Mộ Dung Lưu Tôn, hoàng đế tuấn mỹ túc trí đa mưu trong thất quốc, lại bị nữ nhân háo sắc hưu, đôi mắt đen nhuộm tia sáng chói mắt, chịu để yên!

      Mộ Dung Lưu Chiêu, Huyền Nguyệt quốc Nam An vương, lạnh lùng tà mị, xem nữ nhân là vật hạ đẳng, đấm đánh chết nữ nhân háo sắc, nhưng lại nghênh đón người hoàn toàn mới, mê đắm !

      Sở Thiển Dực, con trai của Huyền Nguyệt quốc hữu thừa tướng, phúc hắc vô địch, mắt cao hơn đầu, nhưng lại thích cái háo sắc nữ nhân kia, đây là phải là gọi tự gây nghiệt thể sống?

      Vô Tình, quỷ y của Vô Tình cốc, trích tiên mỹ nam, mới gặp gỡ nàng, thoáng như ngàn năm hiểu đợi chờ, ta nguyện từ bỏ qua này thân, hóa thành cây hứa nguyện, thân đơn độc từ đây.

      Trưởng Tôn Trúc, Thanh La quốc thái tử, nghiệt duy mỹ, Người đời nhìn được vàng cẩn ngọc, lại đem minh châu xem như bụi đất, ta nguyện ý lấy Thanh La quốc thái tử phi vị cưới ngươi làm vợ.

      Trời dị tướng, phượng rơi tướng phủ, người được phượng thống nhất thất quốc, có ai biết? Phượng lại là cái nữ nhân mang danh háo sắc khắp thiên hạ.​
      Last edited by a moderator: 28/5/15
      linhdiep17PHUONGLINH87^^ thích bài này.

    2. cuncon

      cuncon Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,786
      Được thích:
      2,154
      Q1-QUANG MANG TỨ XẠ
      Chương 01: Tiết Tử


      Ban đêm, ngọn đèn đường bậc lên, dưới ánh đèn nê ông đủ mọi màu sắc càng làm cho thành thị như được phủ kín tầng sắc màu mông lung mờ ảo, chứa đựng hơi thở mập mờ bất an.



      Thành phố Tân Hải, đường phố xe cộ qua lại dứt, uyển chuyển kéo dài như con rắn khổng lồ.

      chiếc xe việt dã lớn, bắt mắt chạy trong dòng xe lưu thông đó, lái xe chính là xinh đẹp chói mắt, tóc ngắn, mắt to, mặc quân trang màu xanh lục, làm cho khuôn mặt đẹp đó thêm phần khí, quanh thân cuồng dã tùy ý tung bay.



      lái xe tên Tô Trần, là tham mưu trưởng lục chiến quân của đoàn quân mười bảy.



      Tô Trần, tổ mẫu xuất thân từ giới xã hội thượng lưu quốc, tổ phụ là thủ lĩnh quân nổi danh của quốc nội, vì thế người Tô Trần có phần tư huyết thống quốc, nàng từ ở bên người tổ mẫu lớn lên, tốt nghiệp ở Sandhurst, học viện quân hoàng gia quốc, bởi vì gốc gác ở Trung Quốc, vì thế sau khi học thành về nước.



      Tối nay, ánh mắt Tô Trần nhu hòa, con ngươi như chứa sức nóng, liếc qua túi hàng hóa được đóng gói tinh xảo nằm ở chổ ngồi bên cạnh người lái, bên trong là bộ nội y sexy vừa mới mua, hôm nay định ở lại cùng bạn trai vượt qua đêm cuồng dã.


      Tô Trần mặc dù lớn lên ở quốc, nhưng trong xương lại có truyền thống năm ngàn năm của Trung Hoa, tuy rằng hai mươi sáu tuổi, nhưng vẫn là xử nữ.



      Ở đêm nay, muốn trước sau lần tự mình kết liễu tầng lá mỏng kia….



      Bởi vì mấy ngày nữa chính là ngày cùng Tiêu Duệ kết hôn, là mẫu người chuẩn lão công của , nên muốn cho Tiêu Duệ kinh hỉ chút.



      Mỗi lần lửa tình đến thời điểm mấu chốt, tỉnh táo và kiểm soát được nên luôn hô ngừng, thực là làm khó Tiêu Duệ, cũng biết khi về tắm bao nhiêu nước lạnh, bởi vậy nàng càng người nam nhân kia hơn, luôn trân trọng thương , là người bạn người chồng suốt đời của nàng. (hix đoạn này edit theo ta hiểu có chém chút đỉnh ^^)



      Tô Trần, vừa nghĩ tới Tiêu Duệ, khuôn mặt liền trở nên hạnh phúc…..



      Rất nhanh có thể nhìn thấy , gia tăng chân ga, chiếc xe liền lao như mũi tên rời cung mạnh mẽ bắn ra ngoài….



      Khu Bích thủy lục, là nơi kẻ có tiền nghĩ dưỡng, ở đây có khu biệt thự riêng, vì vậy Tiêu Duệ cùng Tô Trần liền mua ngôi nhà ở chỗ này.

      Bởi vì muốn cho Tiêu Duệ kinh hỉ, nên Tô Trần đem xe dừng ở trong góc xa, tâm tình sung sướng xuống xe, trong tay dẫn cầm theo cái túi đựng nội y sexy, hướng biệt thự đến.

      Lầu hai, bên trong tân phòng của bọn họ có ánh sáng đèn chiếu ra, khuôn mặt nhắn của Tô Trần giãn ra, đôi mắt to trong sáng có thần, lấp lánh như ánh sao bầu trời, khóe môi vẽ ra nụ cười mê người, nghĩ đến chuyện khuya hôm nay phát sinh, trong lòng của nàng vừa chờ đợi vừa khẩn trương.



      Trong biệt thự rất yên tĩnh, Tô Trần mở cửa vào, tim đập chậm rãi gia tốc, chân tay tới, chuẩn bị lên lầu cho Tiêu Duệ kinh hỉ, thế nhưng nàng nhìn thấy cái gì?



      đôi giày cao gót màu đỏ mảnh….



      Khuôn mặt nhắn của Tô Trần như bị tát bạt tay, trong nháy mắt trắng như tờ giấy, bộ nội y sexy trong tay chậm rãi rơi xuống đến mặt đất, hô hấp của nàng dồn dập lên, con ngươi bị lây cuồng nộ, thân thể nhanh chóng chống đở nổi….



      Tiêu Duệ, ngươi đối xử với ta như vậy sao? Còn mấy ngày nữa là chúng ta kết hôn , ngươi như vậy mà đối đãi với ta sao?



      Chẳng lẽ làm như Tô Trần là dễ bị khi dễ phải ?



      Thân thể của nàng chạy như bay lên lầu, thân hình bất ổn, thế nhưng ánh mắt sắc bén như cây đao, sát khí bắn ra bốn phía, lòng bàn tay nắm chặt, thang lầu ngắn như vậy mà lúc này lại dài như đường trường…..



      Lầu hai, sàn nhà được xây theo kiểu Pháp, nội y nam nhân, nữ nhân, lẫn lộn hỗn hợp cùng chỗ, nàng giận quá hóa cười, con ngươi sâu lường được, chậm rãi đẩy cửa tân phòng sắp kết hôn của nàng rồi vào.



      giường ngủ rộng thùng thình xa hoa Tiêu Duệ trần truồng nửa người, gương mặt đẹp trai mảnh an tường, lúc này chìm đắm trong mộng đẹp của chính mình.



      , Tô Trần ngây ngẩn cả người, này là bạn tốt của nàng, Kiều Nam…



      Kiều Nam là người bạn thân duy nhất ở trong nước của nàng, nàng vẫn hay giới thiệu cho Tiêu Duệ, mà bây giờ này lại bò lên giường lão công của nàng, nàng thực biết nên khóc hay nên cười….



      Tô Trần bỗng nhiên bình tĩnh, chết lặng, xoay người ngồi vào ghế sa lon bên trong gian phòng, khẩu súng lục màu đen chớp mắt rơi vào tay, nàng nhàng thưởng thức, vật này học tốt a, súng của nàng luôn luôn là bách phát bách trúng.



      Trong phòng tiếng vang rất kinh động người ngủ mặt đất, Kiều Nam, nàng mở mắt ra xoa xoa đầu, đau quá a, đây là di chứng của uống rượu mà, rồi ngước mắt quét vòng gian phòng, nàng há to miệng, cảm nhận được đỉnh đầu ngay phía trước tầm mắt có gì đó vừa lướt qua, liền nhanh chóng quay lại đầu.



      “A, Trần Trần.”



      Kiều Nam xong, phát có cái gì đó đúng, người mình mảnh vải cũng có, liền đưa tay lên, lôi y phục che ở trước mặt, khẩn trương kêu lên: “Trần Trần, ngươi hãy nghe ta ?”



      Lúc này người giường cũng giật mình, Tiêu Duệ xoay mình mở mắt ra, đôi mắt đen chói mắt lóe sáng, rất nhanh quay đầu nhìn phía bên này, chỉ thấy Kiều Nam thân thể trần truồng, lúc này thất kinh dùng y phục che mình lại, mà Tô Trần, mặt chút thay đổi nhìn , con ngươi sâu u kia triệt để hận ý, khóe môi lạnh đến cả xương cũng lạnh.



      “Trần Trần? Ngươi nghe ta giải thích?” Tiêu Duệ lập tức hiểu tính nghiêm trọng của chuyện này, cử động nửa người vội vàng mở miệng muốn giải thích.



      Đáng tiếc Tô Trần căn bản để cho cơ hội, giương khẩu súng trong tay, vẻ mặt lãnh lệ nhắm vào , cười nhạt “Tiêu Duệ, ngươi biết ? Đạn bắn vào phía trái cách tim 0. 5 cm xuyên qua, chết, nhưng đau thấu xương, cả đời thoát khỏi cái đau đó được, ta muốn ngươi cả đời nhớ kỹ, nữ nhân là thể lừa dối.”



      xong, ngón tay khẽ động cò súng, liền 0. 01 phân cơ hội cũng cho người khác, lúc này vẫn ngồi ở dưới đất, Kiều Nam dùng thời gian nhanh nhất đứng lên xông lại, muốn ngăn cản Tô Trần bóp cò súng, bởi vì lực đánh vào quá lớn, khẩu súng lệch phương hướng, mà lúc này Tô Trần bóp cò súng, viên đạn kia bắn thủng phải Tiêu Duệ, cũng phải Kiều Nam, mà là trái tim mình….



      Thế nhưng cùng thời khắc đó, tiếng súng lại vang lên, lúc này đây bị viên đạn bắn thủng chính là trái tim của Kiều Nam, thân thể Tô Trần chậm rãi ngã xuống, lạnh lùng cười: “Kiều Nam, ta vốn chỉ muốn giáo huấn chút, thế nhưng ngươi phá hủy ba người chúng ta ….”



      Kiều Nam thân thể mệt mỏi gắng đứng lên, sắc mặt tái nhợt, vết máu tràn ra hết sàn nhà, tượng đóa hoa túc nở rộ.



      “Tô Trần, phải như ngươi nghĩ, chúng ta chỉ là uống rượu, Tiêu Duệ có phản bội ngươi.”



      Nam nhân ở giường , trong con ngươi chứa đựng tuyệt vọng đến hủy thiên diệt địa, chạy tới, ôm chặt thân thể Tô Trần, điên cuồng kêu lên: “Tô Trần, ngươi đừng làm ta sợ, tất cả đều là lỗi của ta, Tô Trần, van cầu ngươi tha thứ, ta nên uống rượu, Tô Trần, van cầu ngươi.”



      Tô Trần cố sức vươn tay lên, đầu ngón tay của nàng xanh nhạt, nhưng dính máu của chính mình, lại lộ ra mỹ lệ khác thường, nhàng chạm lên mặt của Tiêu Duệ, con ngươi đen nhánh tràn đầy thống khổ, đau như vậy quấn quýt như vậy, khắc cũng nháy mắt, tựa hồ muốn đem dung nhan này sâu khắc ở trong đầu.



      Nàng gằng từng chữ mở miệng: “Tiêu —— Duệ, mặc dù —— như —— vậy, ta cũng thể tha thứ cho ngươi, bởi vì —— trong —— mắt ta —— —— chứa được—— dù là—— hạt — cát!”



      xong liền đầu nghiên cái, tay buông xuống, ánh mắt chậm rãi khép lại, khóe môi là vẻ ra nụ cười băng lãnh, giống như châm chọc Tiêu Duệ, mà gương mặt tuấn mỹ của Tiêu Duệ còn lưu lại ràng huyết thủ ấn, đôi mắt hắc đồng to đẹp tràn đầy sóng to gió lớn, thời gian vào giờ khắc này như ngừng lại.



      Mà Kiều Nam ở bên cạnh, sắc mặt như tro tàn, môi chậm rãi mất huyết sắc, nhìn Tô Trần chết , nàng dùng sức nhìn lần cuối cùng, trong lòng lẩm bẩm.

      “Tô Trần, nếu có kiếp sau, ta nguyện ý làm trâu làm ngựa trả lại hết thảy…….”
      linhdiep17Ino thích bài này.

    3. cuncon

      cuncon Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,786
      Được thích:
      2,154
      Chương 02: Trọng sinh nữ nhi Thừa tướng


      Tháng sáu, giữa hè, cái nóng như thiêu đốt làm cho mọi thứ thêm khó chịu, những tàng cây nhiều tiếng kêu to, tiếng cao hơn tiếng…



      Ở ngọn cây cao rậm rạp xanh um nhúc nhích, nhưng dưới đường cái người đường sông qua lại dứt, hương xa bảo mã như nước chảy, người bán hàng rong, tiếng rao hàng thanh lảnh vang lên, cảnh tượng náo nhiệt phồn vinh đồng nhất, cũng có bởi vì cái nóng của mùa hạ, mà có chút giảm thiểu, ngược lại càng có nhiều cậu ấm phong lưu nhìn chằm chằm nơi tầm hoa vấn liễu.



      Nơi này là Lâm An thành kinh đô của Huyền Nguyệt quốc, kinh tế phát đạt, nhân khẩu đông đảo, đường phố hai bên rộng rãi, mọi dạng hình thức cửa hàng mọc lên san sát, thiên kì bách quái chiêu bài chỗ nào cũng có.



      Lâm An thành, kinh đô lớn nhất dưới chân thiên tử, thể so với nơi khác, trị an rất tốt, thương mậu phát đạt, phương diện quân cũng rất vững vàng, bởi vậy càng ngày càng nhiều người ở chỗ này cắm rễ an cư, nơi này cũng mới xây rộng thêm mười hai đường phố, vì những con phố cũ từ lâu ở đầy nhà mua bán, mà hết thảy đều này phải quy công cho Huyền Nguyệt quốc tân hoàng, tân hoàng sau khi đăng cơ, cải cách thể chế, khiến cho kinh tế, quân , dân của Huyền Nguyệt quốc nâng cao bước.


      Huyền Nguyệt quốc tân hoàng, thế nhân xưng là Huyền đế, đăng cơ được hai năm, dứt khoát hẳn hoi vứt bỏ quy định cũ, lập ra tân pháp, thân dân , trọng thân thần, ở bên trong quần thần, chọn lựa ra đệ nhất nhân đó là tả thừa tướng Mộc Ngân, Mộc Ngân khi tiên đế còn tại vị vẫn là trong những thần tử được coi trọng, tiên đế trước khi chết đem mọi phó thác cho , nhất định phải trợ tân hoàng vững chắc giang sơn, thống nhất thất nước.







      Tả thừa tướng phủ, sáu chữ ở đại môn mở ra đối diện với mặt đường, trước cửa thạch sư tử chia làm hai bên, uy vũ khí phái, hạ nhân ăn mặc hoa phục núp ở nơi râm mát chuyện phiếm cắn hạt dưa.



      Ánh mặt trời như nước chiếu vào ngọc lưu ly nóc nhà, chiết xạ ra tia sáng chói mắt, chiếu rọi diện tích lớn ở trong đình, chung dục thanh tú, cửu khúc hành lang gấp khúc, ba bước đình, năm bước cầu, đình đài lầu các, thác loạn hữu trí.



      Thỉnh thoảng có hạ nhân qua lại các nơi, trong đó ngớt tiếng cười bay qua mái hiên, bay vào ở giữa trung.



      Hậu viện là chổ ở của các gia quyến, mình tòa, trong sân sắp xếp có trật tự, núi giả gấp khúc, phía đỉnh có dây leo bò đầy như tấm màn xanh biếc, xa xa nhìn lại, tựa như từng tấm bình phong, ngăn cách phong cảnh của mỗi tràng viện.



      Tả thừa tướng Mộc Ngân, quyền cao chức trọng, là trong những thần tử rất được hoàng thượng coi trọng, tổng cộng cưới ba vị phu nhân, sinh được ba vị nữ nhi như hoa như ngọc, đáng tiếc nhất chính là tam nữ nhi Mộc Thanh Dao, mẫu thân nàng sớm qua đời, vì thế trong phủ thừa tướng, tam tiểu thư là người được lão gia sủng ái nhất, chính bởi vì nàng có được cưng chiều, nên vô pháp vô thiên, hoành hành cố kỵ.



      Thanh viện, là chỗ ở của Mộc Thanh Dao, trong viện trồng rất nhiều thúy trúc, xanh um tươi tốt, tự thành phong cách, đá cuội lớn đều trãi thành con đường u kính, nối thẳng hướng ba giang nhà chính, trước cửa nhà chính là bạch ngọc thềm đá tầng tầng nối đuôi nhau, lúc này ở thềm đá, dưới hành lang kia, đứng mấy người nha đầu mày thanh mắt đẹp, mặt của mỗi người đều lo lắng, ánh mắt lóe ra sợ hãi.



      Xuyên thấu qua nửa cửa sổ mở rộng, thấy ràng tình huống trong phòng ngủ, bình phong gỗ tử đàn mặt thêu điệp hí hoa, giường đàn hương chạm khắc, màu trắng màn lụa, bên trong màn lụa nằm giai nhân như như , làn da nõn nà như trong suốt, đôi mày như nguyệt thanh tú giống nhau, lông mi hơi cong cong xinh đẹp, mũi , chỉ tiếc cánh môi vốn nên phấn hồng, nhưng lúc này có chút tái nhợt, hai mắt nhắm nghiền, chút phản ứng cũng có.



      Bên giường tiểu nha đầu sợ đến khóc lên, vừa lau nước mắt, vừa cố gắng đánh thức nàng.



      “Tiểu thư, tiểu thư, ngươi tỉnh a? Ngươi tỉnh a.”



      Tiểu thư cái gì cũng tốt, chỉ có cái bệnh háo sắc, thấy mỹ nam liền điên cuồng đuổi theo tha, xế chiều hôm nay, ở trong quán trà thấy được Nam An vương gia, Nam An vương gia kia ở Huyền Nguyệt quốc có là danh lãnh khốc băng hàn, cho tới bây giờ chưa có nữ tử nào lọt vào trong mắt, đáng tiếc tiểu thư nhà mình hết lần này tới lần khác lại nắm chặt Nam An vương gia tha.



      Nam An vương gia đấm vung tới, đánh ngất xỉu tiểu thư, nàng vất vả mới xin tiểu nhị trong điếm và nàng cùng nhau đem tiểu thư đưa về.



      Lão gia vẫn chưa về, nếu như biết tiểu thư bị đánh ngất xỉu, kẻ xui xẻo là nha đầu nàng, lão gia nhất định lột da của nàng, tiểu thư a, ngươi nhanh lên chút tỉnh lại , đừng dọa Mai Tâm.



      biết là tiếng khóc của Mai Tâm ầm ĩ tới người giường, hay bởi vì lão thiên gia nghe được giọng của nàng.



      Người giường liền giật mình…



      Mai Tâm mở to mắt, lau khô nước mắt, vui mừng kêu lên: “Tiểu thư, tiểu thư, ngươi tỉnh?”



      Đáng tiếc người giường vẫn như cũ cũng nhúc nhích, Mai Tâm nhìn chằm chằm nàng khó có thể tin, vừa rồi ràng nhìn thấy động, chẳng lẽ là nàng hoa mắt, nên a, nghĩ vậy lại khóc lên: “Tiểu thư a, nếu ngươi tỉnh, lão gia nhất định lột da ta, ngươi nhanh lên chút tỉnh lại .”



      Người giường chịu nỗi quấy nhiễu, rốt cuộc ưm tiếng, thân thể giật mình, lạnh như băng mở miệng: “Câm miệng.”



      Xoay mình mở mắt ra, nheo lại, lạnh lùng bức người, ngao sâu lường được, như nước trong hồ mênh mang, nhưng chút nhiệt độ cũng có, cứ như vậy mà bình tĩnh nhìn nàng…



      Mai Tâm tự chủ lui về phía sau bước, tiểu thư tựa hồ giống nhau, mâu quang hoàn toàn giống háo sắc lúc trước, lạnh lùng như vậy , là dọa người a…



      “Tiểu thư, tiểu thư, ngươi làm sao vậy?” Mai Tâm cẩn thận từng li từng tí hỏi, người giường chưa lên tiếng, chỉ quay đầu đánh giá hết thảy bên cạnh, nàng phải là chết rồi sao? Kiều Nam đụng vào làm sai lệch khẩu súng, cho nên nàng đả thương chính mình, thế nhưng tại sao lại xuất ở đây, phòng ngủ cổ kính, còn có tiểu nha đầu tóc chảy đuôi sam nhìn mình, liên tục gọi nàng là tiểu thư, đây là chuyện gì xảy ra?



      Tô Trần rơi vào trầm tư, nàng Tô Trần tốt nghiệp trường Sandhurst học viện quân hoàng gia quốc, gặp chuyện phải tỉnh táo hoảng loạn, hơn nữa năng lực suy nghĩ đặc biệt mạnh, trước tiên có thể cảm ứng được tin tức ngoại giới, nàng tựa hồ xuyên qua, mà còn xuyên vào thế giới nam tôn nữ ti cổ đại, là tiểu thư, tiểu thư này gọi là Mộc Thanh Dao, nha đầu kia hình như kêu là Mai Tâm, Tô Trần vốn còn muốn chỉnh lý chút tin tức trong đầu, nhưng ở bên cạnh Mai Tâm vẫn khóc, làm rối loạn suy nghĩ của nàng.



      “Ta sao, khóc cái gì?” Tô Trần nghĩ tới mình thế nhưng chết, nghĩ đến cha mẹ của mình còn có tổ mẫu thương mình, biết mọi người thương tâm đến cỡ nào a, nàng chỉ là muốn đả thương Tiêu Duệ, cho biết nữ nhân phải dễ khi dễ, ai ngờ cuối cùng Kiều Nam lại nhào tới, làm mình bắn chết chính mình.



      Bất quá cuối cùng nàng cũng đem Kiều Nam bắn chết, nếu mình xuyên qua, vậy Kiều Nam đâu….



      Còn có Tiêu Duệ nữa, mặc dù biết bọn họ chỉ là uống rượu say, nàng cũng thể tha thứ bọn họ, bởi vì trong mắt nàng thể chấp nhận dù là hạt cát, nàng quý trọng Tiêu Duệ như vậy, mà lại cùng hảo bằng hữu của mình uống đến say mèm, sau đó hai người còn cởi hết quần áo ngủ cùng chỗ.



      buôn cười, Tô Trần cười rộ lên, thế nhưng con ngươi điểm nhiệt độ cũng có, lạnh như băng, hoàn toàn cùng với hình tượng háo sắc bình thường hợp, tiểu nha đầu Mai Tâm chút cử động mạnh cũng dám, nhanh chóng sợ đến choáng váng, đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, tiểu thư cùng trước đây giống nhau, lạnh như vậy, là dọa người a.



      “Mai Tâm, đầu ta đau, xảy ra chuyện gì?” Tô Trần, , tại bắt đầu nàng là Mộc Thanh Dao, chân chính Mộc Thanh Dao tồn tại, thay vào đó là nàng: Tô Trần, nàng muốn ở thế giới nam tôn nữ ti này sống sót, hơn nữa còn phải sống vượt qua chủ thể, Mộc Thanh Dao cười nhạt, nhìn về tiểu nha đầu Mai Tâm ở bên cạnh, có lẽ là tự mình quá mức lạnh lùng, làm nha đầu kia tựa hồ có điểm sợ nàng.



      “Tiểu thư, người quên, người bị Nam An vương gia quyền đánh bất tỉnh.
      linhdiep17Ino thích bài này.

    4. cuncon

      cuncon Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,786
      Được thích:
      2,154
      Chương 03 : Đệ Nhất Đế
      “Đánh bất tỉnh, ” Mộc Thanh Dao đưa tay sờ chút cái ót, thảo nào lại đau như vậy, nguyên lai là bị người đánh, bất quá cái vương gia gì đó thế mà đánh nữ nhân, xem ra phải là cái thứ tốt gì, lần sau nếu để cho nàng gặp phải, tuyệt đối cho sống dễ chịu, ánh mắt Mộc Thanh Dao u ám xuống.



      “Mai Tâm?” Mộc Thanh Dao muốn hỏi chút tình huống nơi này, nhưng đợi đến nàng mở miệng, thanh của châu liên xanh vang lên, từ ngoài cửa trung niên nam tử khôi ngô vội vã tới, cao ngất to lớn, nhìn thấy có chút nào là già nua, ngược lại tinh thần rất hăng hái, bước tiến vững vàng, dưới khoản bốn mươi tuổi, mặc thân hoa phục được may khéo léo, vừa nhìn thấy Mộc Thanh Dao, liền thân thiết hỏi.



      “Dao nhi, ngươi sao chứ?”



      Nam nhân này? Mộc Thanh Dao nhìn quét đến Mai Tâm đối với nam nhân này thái độ cung kính, liền nhìn ra nam nhân này là đại gia trưởng, phụ thân Mộc Thanh Dao, nghĩ đến đây liền chậm rãi lắc đầu, tại lời nào mới là hành động sáng suốt, bởi vì nàng còn hiểu bây giờ là tình huống gì, mạo muội mở miệng, chỉ bộc lộ chân tướng, rước lấy ít phiền phức.


      Trung niên nam tử chính là Huyền Nguyệt quốc tả thừa tướng Mộc Ngân, vừa hồi phủ liền nghe ái nữ bị Nam An vương gia đánh, nên vội vàng sang đây xem nữ nhi, thấy nữ nhi có việc gì mới thở phào nhõm.



      Nghĩ đến chuyện Dao nhi làm, thân là Huyền Nguyệt quốc tả thừa tướng, Mộc Ngân có chút bất đắc dĩ, có lẽ là tự mình quá mức cưng chìu nàng, nên nuôi nàng thành tật bệnh, thấy mỹ nam liền điên cuồng đuổi theo tha, bây giờ được rồi, động đến đầu Nam An vương gia, toàn bộ Huyền Nguyệt quốc người nào cũng biết, Nam An vương gia ghét nhất nữ nhân, luôn luôn coi nữ nhân ở trong mắt, vậy mà Thanh Dao cũng dám trước mặt mọi người nắm Nam An vương gia tha, có bị đánh chết là chuyện tốt.



      Làm người cha, căn bản có lý do gì tìm Nam An vương gia tính sổ, chỉ trách nữ nhi chịu thua kém, cũng may có việc gì.



      Mộc Ngân thở dài hơi, ngồi vào bên giường, phất phất tay để cho Mai Tâm đứng ở trong phòng ngủ lui ra ngoài.



      Mộc Thanh Dao biết nam nhân này có chuyện muốn cùng nàng, nên vẫn nhúc nhích nhìn , lẳng lặng chờ…



      Mai Tâm ra ngoài, đứng hầu ở hành lang phía sau, Mộc Ngân thấy trong phòng ngủ có ai, liền vươn tay sờ sờ đầu Mộc Thanh Dao: “Dao nhi a, đừng làm việc ngốc này nữa, nếu như ngày hôm nay Nam An vương đánh ngươi chết, phụ thân cũng có biện pháp gì tìm người ta tính sổ, ngươi xem ngươi mỗi lần nhìn thấy mỹ nam liền điên cuồng đuổi theo tha, nữ hài tử tại sao có thể làm chuyện như vậy đây?”



      Thấy mỹ nam liền điên cuồng đuổi theo tha?



      Mộc Thanh Dao nháy mắt ngây người, đây đúng là tật xấu, tại sao có thể điên cuồng đuổi theo tha chứ?



      Nữ nhân này danh tiếng nhất định tốt, chừng còn rất thối, mà Nam An vương đánh nàng, nguyên lai là tự nàng chuốc lấy, bất quá nam nhân hạ kia ra tay đúng là độc.



      đấm đưa người ta đến Tây Thiên, nhưng đối với nàng mà , cũng nên cảm tạ , nếu như đấm của , nàng chừng đến tào địa phủ.



      Mộc Thanh Dao gật gật đầu, tỏ vẻ tự mình biết, vẫn như cũ chuyện, nam nhân kia bỗng nhiên bị hoảng sợ, hoặc là khó có thể tin, Dao nhi dĩ nhiên đáp ứng rồi, trước đây mỗi khi đến chuyện này, nàng khóc nháo ngớt, nghĩ tới bây giờ dĩ nhiên đáp ứng rồi, đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì?



      “Dao nhi, ngươi làm sao vậy? Vì sao lời nào?”



      Đáy mắt Mộc Thanh Dao trở nên u ám, bất quá có thể nhìn ra nam nhân này là lòng quan tâm nàng, nếu quyết định phải sống ở chỗ này, nàng đương nhiên phải thích ứng hoàn cảnh ở đây: “Ta nghe được, phụ thân.”



      đúng là có thói quen, Mộc Thanh Dao xong mắt trợn trắng, thuận thế đưa tay che miệng, ngáp cái, động tác này rất ràng nàng tỏ vẻ mệt mỏi.



      Trung niên nam nhân quả nhiên đứng lên: “Dao nhi a, nếu mệt mỏi nghỉ ngơi chút , ngươi có thể đáp ứng phụ thân, phụ thân cao hứng.”



      Nam nhân kia vô cùng nhàng mà ra ngoài, giống như nhặt được bảo vật gì, chắc hẳn trước kia Mộc Thanh Dao làm cho rất đau đầu, cho nên khi thấy nàng đáp ứng mới kích động như thế ·!



      Lão gia vừa khỏi, Mai Tâm từ bên ngoài vào, dưới phải trái đánh giá Mộc Thanh Dao.



      “Tiểu thư, người thực giống trước nha? Lại chịu đáp ứng lão gia, trước đây khi lão gia nhắc tới chuyện này, người đều vừa khóc vừa nháo, cuối cùng chỉ có lão gia phải chịu thỏa hiệp, nghĩ tới lần này cư nhiên lại đồng ý với lão gia.”



      Mộc Thanh Dao mặt chút thay đổi quét nhìn về phía Mai Tâm, mâu quang sâu kín lộ ra sắc bén, khiến người ta bị thương, tiểu nha đầu kia thoáng cái cúi đầu trầm mặc, dám thêm nữa, trong lòng ngừng thầm, tiểu thư làm sao vậy? Cùng trước đây thực giống nhau, chẳng lẽ là Nam An vương gia đem đầu óc của nàng đánh hư rồi?



      Tuy rằng hoài nghi, nhưng cũng dám hỏi nhiều.



      Mộc Thanh Dao đạm nhiên mở miệng: “Mai Tâm, ngoài cửa coi chừng , ta mệt mỏi, người nào cũng đều muốn gặp.”



      “Dạ, tiểu thư, ” Mai Tâm cung kính mở miệng, chậm rãi lui ra ngoài, tiểu thư uy nghi, đúng là làm cho người ta tự chủ được mà tôn kính, trước đây nàng mặc dù hầu hạ tiểu thư, nhưng đáy lòng cũng thấy khinh thường hành vi của tiểu thư, tại tiểu thư giống như lúc trước, lại làm cho trong lòng nàng khỏi tôn kính.



      Mộc Thanh Dao đợi Mai Tâm lui ra ngoài, mới chậm rãi quay đầu quan sát phòng ngủ, xa xỉ xa hoa, danh quý tinh xảo, cửa chạm mân côi hồng, bình phong thủy tinh, bách điệp chơi đùa, giường lớn đóng bằng gỗ đàn hương, điêu khắc tinh xảo, xuất phát từ tay danh gia, ngay tại các góc cạnh cũng tạo được hình chạm khắc mượt mà, hề tỳ vết nào, nguyên bộ bàn ghế đàn hương, cùng bàn trang điểm, phân bố ở các góc trong gian phòng, có cơn gió theo cửa sổ thổi vào, như như mùi thơm phiêu du trong khí.



      Xem ra tiền thân của chủ thể là người được cưng chiều, Mộc Thanh Dao mi tâm hạ xuống chút, hai chân đưa lên nằm giữa giường, đôi mâu quang lợi hại chậm rãi nhắm lại, toàn bộ tư duy rơi vào trong suy nghĩ, cảm ứng tin tức của cổ thân thể này .



      Nơi này là nơi có ghi chép trong sách sử của Trung Quốc.



      thế giới này, tồn tại thất quốc, thất quốc đều có dã tâm, lúc này chính là thời gian ổn định nhất, mỗi quốc gia đều có thực lực bất phàm, hơn nữa nhiều năm củng cố lực lượng, chính là vì ngày sau nhất thống giang sơn.



      Nếu như ăn người, tất nhiên bị người ăn, kẻ mạnh làm vua, người thua làm giặc đạo lý này người người đều hiểu.



      Vì thế mặt ngoài hòa bình, chỉ là loại hình thức.



      Trong thất quốc, có phân chia mạnh yếu, nay vượt lên đứng đầu chính là Huyền Nguyệt quốc, Thanh La quốc, Đan Phượng quốc, nhưng thực tế, những quốc gia khác, đến tột cùng là thực kém hay là giấu thực lực, chỉ có đến cuối cùng mới thấy được chân tướng.



      Huyền Nguyệt quốc, tân hoàng vừa đăng cơ hai năm, liền dứt khoát hẳn hoi cải cách thương mậu thể chế, khiến cho buôn bán nâng cao bước, kế đến còn cải cách pháp luật, quân , triều đình dưới, đối với việc làm của hoàng đế, lúc ban đầu còn nhiều nghi vấn, nhưng đến bây giờ khẳng định, ai cũng dám coi thường tân hoàng.



      Tuy rằng chỉ có hai mươi ba tuổi, nhưng Huyền Nguyệt quốc người người đều biết tân hoàng thủ đoạn cơ trí quyết đoán, từ lúc còn là thái tử, liền phụ trợ tiên hoàng bình thương châu chi loạn, còn khắc phục được lũ lụt ở duyên giang, dưới con mắt của người trong thiên hạ , tân hoàng là người khôn khéo sắc bén.



      Nghe đồn là hoàng đế tuấn mỹ trẻ tuổi nhất trong thất quốc, cũng là người có thực lực lớn nhất, thế nhân xưng là Huyền đế.



      Thất quốc đều biết, nên ai cũng dám mạo muội hành động, tất cả mọi người ngắm nhìn, đều chờ đợi, chờ thời cơ tốt nhất…



      Hoàng đế thành công, thể rời bỏ hai thần tử, tả thừa tướng Mộc Ngân, cùng hữu thừa tướng Sở Phong Ngọc, hai người phụ nội, phụ ngoại, là phụ tá đắc lực của hoàng thượng .



      Mà Mộc Ngân chính là phụ thân của Mộc Thanh Dao.



      Mộc Ngân nay có hai vị phu nhân, đại phu nhân cùng nhị phu nhân, và ba nữ nhi, đại nữ nhi Mộc Thanh Châu, là đại phu nhân sở sinh, nhị nữ nhi Mộc Thanh Hương, là nhị phu nhân sở sinh, tam nữ nhi Mộc Thanh Dao, cũng chính là chủ khối thân thể này, bởi vì từ có mẫu thân quan tâm, vì thế rất được thừa tướng phụ thân sủng ái, điều này cũng nuôi dưỡng Mộc Thanh Dao có cá tính náo loạn ầm ĩ, còn có căn bệnh cổ quái nữa.

      Thấy mỹ nam liền điên cuồng đuổi theo tha…
      linhdiep17Ino thích bài này.

    5. cuncon

      cuncon Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,786
      Được thích:
      2,154
      Chương 05 : Mộc Phủ Tam Đóa Hoa
      Trong mộc phủ này, mẫu tử Mộc Thanh Hương thường xuyên bị phòng lớn khi dễ, ngay cả năng lực phản kháng cũng có, vì thế Mộc Thanh Dao thường ngày cũng cùng nàng thân cận, tuy rằng vị nhị tỷ này tựa hồ rất quan tâm nàng, nhưng Mộc Thanh Dao cần quan tâm như vậy.



      Mộc Thanh Hương giọng điệu ân cần vừa mới xong, bên Mộc Thanh Châu khinh thường quét nàng, liếc mắt cái hừ lạnh.



      “Nàng có thể có chuyện gì? Ta chỉ hiếu kỳ, Nam An vương cũng quá bản lĩnh, đấm xuống vốn nghĩ rằng đem nàng đánh chết, ai ngờ lại chút việc cũng có.”



      Mộc Thanh Châu độc ác mở miệng, quên Mộc Thanh Dao giống như trước, hơn nữa nàng quen thói kiêu ngạo, đâu nghĩ đến tam muội còn như trước đây.


      Mộc Thanh Dao khóe môi lên tia cười nhàn nhạt, rất lạnh, Mai Tâm vẫn nhìn nàng, nên cảm thấy sởn tóc gáy da đầu tê dại, bộ dạng của tiểu thư lúc này dọa người a, ngay cả Thanh Hương cũng cảm thấy, nên đưa tay ra kéo đại tỷ cái.



      “Đại tỷ, tam muội có việc gì, chúng ta trở về .”



      “Muốn chết sao, ngươi kéo ta làm gì, có phải ngứa da hay ?” Mộc Thanh Châu tức giận trừng hướng Nhị muội, Mộc Thanh Hương cuống quít buông tay ra, bất đắc dĩ nghĩ đến, nếu như phát sinh chuyện gì, cũng liên quan đến nàng a, nàng là muốn giúp tỷ nha, ai biết đại tỷ cảm kích.



      Mộc Thanh Dao đánh giá Mộc Thanh Châu, vóc người cao đẹp, đường cong lả lướt, trước sau lồi lõm, hôm nay mặc bộ y phục màu đỏ hồng tơ lụa, bên hông buộc sợi dây lụa màu xanh lam, thắt thành cái nơ bướm, cả người xinh đẹp nóng bỏng, là mỹ nữ gợi cảm, bất quá bộ dáng lộ ra là người huyên náo ầm ĩ, làm cho dung nhan mỹ lệ của nàng mất ít, hơn nữa lòng dạ sắc bén, có thể chính là xà hạt mỹ nhân.



      Mộc Thanh Dao thu hồi tầm mắt, liếc mắt cái gương mặt Mai Tâm, nơi đó còn ràng có dấu ngón tay, nàng cau mày chút, tùy ý mở miệng.



      “Mai Tâm, mặt ngươi xảy ra chuyện gì?”



      Mai Tâm vừa nghe tiểu thư , vội vàng vươn tay che mặt: “Tiểu thư, có việc gì.”



      Nàng bị khi dễ quen rồi, đại tiểu thư dám đánh tiểu thư, liền khi dễ nha đầu các nàng, bình thường thành thói quen, tiểu thư cũng là mắt nhắm mắt mở, biết hôm nay sao tiểu thư lại nhắc tới?



      Mộc Thanh Châu vừa nghe đến Mộc Thanh Dao hỏi tới, cũng sợ hãi, đắc ý mở miệng: “Nha đầu này biết lớn , bị nha đầu của ta giáo huấn.”



      “Nha đầu của ngươi là nha đầu, nha đầu của ta cũng là nha đầu, vì sao nha đầu của ngươi có thể giáo huấn nha đầu của ta?” Mộc Thanh Dao nhiều khẩu lệnh như nhau, Mộc Thanh Châu đầu óc thiếu chút nữa bị nàng làm hôn mê, lâu mới trở về chỗ cũ đây là có ý gì, tam muội là trách nha đầu của mình đánh nha đầu của nàng, cũng ly kỳ, nàng lúc nào mà lưu ý đến việc này? Ngoại trừ mỹ nam có thể khiến cho nàng hứng thú, vẫn còn có chuyện khác khiến cho nàng hứng thú sao, kỳ quái, Mộc Thanh Châu cười rộ lên.



      “Tam muội đây là trách tỷ tỷ sao?” Thầm cắn răng, nhìn thấy nha đầu kia tuyệt sắc như vậy, nàng liền đố kị đến nghiến răng nghiến lợi, hận thể xé rách gương mặt lạnh của nàng ta, bất quá võ công tam muội rất lợi hại, nếu nể mặt mũi của mẹ nàng, chỉ sợ nàng ta sớm đánh nàng trận, còn có thể chịu đựng nàng sao? Bất quá chính vì cái này, nên nàng mới sợ.



      “Mai Tâm, ai đánh ngươi, đánh trở lại.”



      Mộc Thanh Dao vừa thu lại đôi chân thon dài, ngồi dậy, lười biếng tùy ý lấy tay chải vuốt sợi tóc, bộ dáng kia mềm mại dịu dàng giống như nước, nhưng chỉ có lời ra lợi hại như đao kiếm, trong phòng ngủ mọi người mở to hai mắt, liếc mắt nhìn nhau cái, hoài nghi nghe lầm, Mai Tâm sợ đến ùm tiếng quỳ xuống đất.



      nghĩ tới tiểu thư lại vì nàng xuất đầu, nàng thực quá cảm động, tiểu thư còn bảo vệ nàng, trước đây nàng bao nhiêu lần hi vọng tiểu thư xuất đầu bảo hộ nàng lần, nghĩ tới tiểu thư thực che chở nàng, thế nhưng nàng thể đánh trở lại, như vậy tiểu thư gặp phiền toái, tiểu thư có tâm ý này, nàng liền thỏa mãn, từ nay về sau, lên núi đao xuống biển lửa, nàng Mai Tâm đều đuổi theo bên người tiểu thư.



      “Tiểu thư, thôi bỏ , Mai Tâm đau.”



      Mộc Thanh Dao ngẩng đầu, con ngươi lóe sáng mang theo tí cảm tình nào, bình tĩnh nhìn Mai Tâm, lạnh lùng mở miệng: “Ngươi có đau hay , chuyện đó liên quan tới ta? Nhưng nếu là nha đầu của ta, thể để cho người ta khi dễ, bằng , xứng làm nha đầu của ta.”



      Mộc Thanh Dao lời vừa rơi xuống, Mai Tâm sửng sốt, tiểu thư lời này có ý gì? Nàng có chút hiểu, bất quá cuối cùng nghe lọt được câu, thân là nha đầu tiểu thư thể bị người khi dễ, nều để bị người khi dễ, tiểu thư cần nàng, là ý tứ này sao? Vừa nghĩ tới tiểu thư cần nàng, Mai Tâm bị luống cuống, vụt đứng lên, vọt tới ngoài cửa phòng, bắt được nha đầu Bảo Tranh của đại tiểu thư, tát bạt tay, Bảo Tranh bị đánh sửng sốt, từ đến lớn ở trong phủ chỉ có nàng đánh người, cho tới bây giờ còn có bị người đánh qua, nay bị Mai Tâm đánh bạt tay, ngây ngẩn cả người,sau đó phục hồi tinh thần lại, chỉ thấy trong viện rất nhiều nha đầu nhìn nàng, vẻ mặt xem kịch vui.



      Bảo Tranh lập tức cảm thấy còn mặt mũi nhìn người, che mặt ở hành lang phía sau khóc lên.



      “Tiểu thư, Bảo Tranh muốn sống, Bảo Tranh muốn sống.”



      Trong phòng ngủ, Mộc Thanh Châu phục hồi tinh thần lại, bộ dáng ăn thịt người, trừng mắt nhìn Mai Tâm vào trong phòng, thân thể nhảy vọt tới, chuẩn bị bạt tay Mai Tâm, nha đầu kia lại dám đánh nha đầu của nàng, nhìn mặt tăng cũng phải nhìn mặt phật, nàng ta muốn ở trong phủ nữa sao, nhìn xem nàng thế nào thu thập tiện nhân này.



      “Mai Tâm, nha đầu chết tiệt kia, ta chưa nhéo rách mặt của ngươi, lại dám đánh Bảo Tranh, nàng là thiếp thân nha đầu của ta, bình thường ta cũng nỡ đánh nàng, ngươi dĩ nhiên xuống tay độc ác.”



      Mai Tâm có chút sợ hãi, giật mình lúng túng, hướng bên cạnh né tránh.



      Mắt thấy tay Mộc Thanh Châu nhéo đến mặt Mai Tâm, mâu quang Mộc Thanh Hương nhìn phía tam muội, chỉ thấy Mộc Thanh Dao chơi đùa cành linh trâm, điểm động tác cũng có, nhưng ngay khi tay Mộc Thanh Châu muốn chạm đến mặt của Mai Tâm, ánh mắt Mộc Thanh Dao dường như liếc lên phía đầu, vung tay cái, cây trâm tua cờ cấp tốc bay vụt ra ngoài, lướt qua gương mặt Mộc Thanh Châu, thẳng tắp cắm vào cây cột bên cửa sổ, gió thổi qua, phát ra hưởng leng keng.



      Nhìn lại Mộc Thanh Châu, gương mặt toàn bộ có chút máu, ngơ ngác nhìn xuống mặt đất, loạn tóc , rung rinh tới lui rơi xuống mặt đất, vừa rồi chỉ cần lệch chút, mạng của nàng còn, Mộc Thanh Dao thực hướng nàng hạ thủ.



      Mộc Thanh Châu hậu tri hậu giác sợ, ủy khuất đến cực điểm, nước mắt lưng tròng, lạnh trừng hướng Mộc Thanh Dao, nhưng cũng dám thêm câu, nữ nhân này là ai, đáng sợ a, điểm cũng giống tam muội, tam muội là háo sắc nữ, lúc nào lại ác liệt như vậy, Mộc Thanh Châu rất nhanh xông ra, rất xa nghe được tiếng thét chói tai của nàng .



      “Mộc Thanh Dao, ngươi chờ đó cho ta, ta tìm nương tới thu thập ngươi.”



      Trong phòng, Mộc Thanh Hương con ngươi sáng rực kính nể lại ước ao nhìn Mộc Thanh Dao: “Tam muội là lợi hại a, giống tỷ tỷ, tí bản lĩnh cũng có.”



      “Ta mệt mỏi, ” Mộc Thanh Dao nghiêng người nằm lên ghế ngà voi, nhắm mắt lại, hoàn toàn nhìn tới Mộc Thanh Hương, kiếp trước dạy nàng phải nhớ kỹ trong lòng, tuyệt dễ dàng tin người khác, đối với người khác nhân từ, là đối với mình tàn nhẫn, nếu như phải tự mình kết giao bằng hữu với Kiều Nam, nàng chết sao?



      Mộc Thanh Hương yếu ớt thở dài tiếng, tam muội vẫn là như vậy muốn nhìn thấy nàng, đứng lên ra ngoài, Mai Tâm đem nàng tiễn .



      “Nhị tiểu thư hảo.”



      “Uh, chiếu cố tốt tiểu thư nhà các ngươi, ” thanh ôn nhu của Mộc Thanh Hương truyền vào, may mắn của nàng giống như tỳ vận, thế nhưng đời này mọi chuyện rất khó , biểu bên ngoài lên cái gì.



      “Dạ, nhị tiểu thư, ” Mai Tâm lên tiếng trả lời, đưa mắt nhìn thân ảnh nhị tiểu thư rời , xoay người lại bước vào phòng ngủ, nhìn thấy tiểu thư ngủ ở trường kỷ, vội cầm tấm chăn mỏng đắp lên cho nàng, Mộc Thanh Dao hơi mệt chút, nhàn nhạt phân phó: “Mai Tâm, đừng để cho người khác quấy rầy ta.”



      “Dạ, tiểu thư, ” Mai Tâm lên tiếng trả lời, nghĩ đến lúc nãy tiểu thư trợ giúp bản thân, trong lòng cao hứng, mặc dù tiểu thư chuyện rất lạnh, thế nhưng tâm địa cũng tốt, ngước mắt nhìn về phía linh trâm cửa sổ, tiểu thư là lợi hại a, vì vậy chân tay ra ngoài, khép chặt cửa, ở hành lang coi chừng.
      linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :