1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Theo Vợ Đến Chết - Hạ Tinh Phong (10/10) Hoàn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Theo Vợ Đến Chết
      Tác giả: Hạ Tinh Phong

      Số chương: 10
      Convert: Ngocquynh520
      Editor: Táo đỏ phố núi​


      Hướng Đường Vũ cảm thấy mình bị nguyền rủa rồi!

      ràng là tìm đối tượng tốt để kết hôn, mà tới toàn là những người vừa già, vừa quái đản.

      Hơn nữa mỗi người đều rất bỉ ổi, trước tiên nghĩ muốn “dùng thử” thân thể trẻ tuổi của trước, sau đó mới cùng quan hệ qua lại.

      Điều này làm cho rất nhớ em họ thanh mai trúc mã thời thơ ấu của mình.

      ấy mình làm mọi việc lớn cho , nhưng chưa bao giờ cầu dùng bản thân trao đổi.

      Mặc dù chính chấp nhất thân phận họ mà từ chối ấy.

      Nhưng mà hình như cũng chịu được em họ thanh mai trúc mã vốn thuộc về mình, bây giờ vì người đàn ông khác mà thể ra vẻ hấp dẫn, đưa lên đôi môi đỏ mọng …

      Những hình ảnh này làm cho lòng chua xót, rất muốn đem người gọi là bạn trai đó đánh thành đầu heo.
      Rốt cục ấy lại học cái xấu, cũng tính toán phải “ăn thử” đối phương cái.

      Đáng ghét! Đáng ghét! Đáng ghét!

      Thay vì trơ mắt nhìn ấy tìm người khác “làm chuyện sai”.

      bằng trước tiên lừa gạt ấy cùng nhau “sai” …

      Tìm bạn đời làm đại .

      , chiều cao 1 mét 6 trở lên, cân nặng 60kg trở xuống, bề ngoài xinh đẹp là đủ.

      Hai, trình độ học vấn cơ bản: Học xong Đại Học.

      Ba, nghề nghiệp ổn định, thu nhập mỗi năm khoảng 30 vạn, các khoản nợ đến 30 vạn.

      Bốn, tính tình vui vẻ, hoạt bát, hiền dịu ồn ào.

      Năm, sở thích: Nấu ăn, du lịch, đọc sách, sưu tập tem, nhạc Jazz, mọi cái đều thứ nhất.

      Sáu, khi cần thiết, đồng ý ở cùng cha mẹ chồng.

      *

      Cửa hàng Starbucks cạnh trạm xe điện ngầm, chiều chủ nhật rất đông khách. Kiểu cửa mở vào phía trong, có hai người đàn ông cao lớn ngồi ở cái bàn tròn .

      người mặc áo sơ mi màu hồng, quần tây màu xanh dương đậm, khuôn mặt có chút giống con lai, rất nam tính, da thịt màu đồng nhìn qua người đàn ông thích môn thể thao vận động ngoài trời..

      người khác mặc bộ quần áo thoải mái màu vàng nhạt, bộ quàn áo người ta là mẫu sản phẩm mới tung ra quý vừa rồi của nhãn hiệu thời trang nổi tiếng.

      Người đàn ông mặc quần áo thoải mái màu vàng nhạt, mang kiểu kính đen dính vào gọng kính, nhìn người đàn ông áo sơ mi màu hồng, đưa cho ta tờ giấy, vẻ mặt khôi ngô, nho nhã khẽ nhăn đầu lông mày, ta búng búng tờ giấy, hỏi: “Cứ như vậy mà thôi?”


      “Cứ như vậy, sáu mục. Chỉ cẩn phù hợp, giới thiệu cho tôi.” Người đàn ông mặc áo sơ mi màu hồng tươi cười .

      “Thu nhập năm nhất định phải là 30 vạn sao? Cậu lại thiếu tiền.” Bậc thầy thiết kề thời trang Đường tiên sinh hỏi.

      “Tôi thiếu tiền, nhưng cũng muốn tìm người chỉ biết tiêu tiền, quen được chiều chuộng, hiểu được kiếm tiền rất cực khổ về làm vợ. Có công việc, có thu nhập, hiểu được kiếm tiền rất cực khổ, mới có thể lấy về làm vợ.”

      “Vậy tại sao chọn người có có khoản nợ nào luôn ?”

      có là tốt nhất, nhưng mà dạo này, muốn tìm người “phụ nữ mới” mang nợ e rằng có chứ? Tôi cảm thấy 30 vạn là vừa đủ, điều đó có nghĩa là đối phương còn biết kiểm soát.” Người đàn ông tìm bạn trăm năm thoải mái giải thích.

      “Vui vẻ, hoạt bát, hiền dịu ồn ào….” Nhà thiết kế lớn lẩm bẩm .

      “Cậu biết đấy, tôi chịu được nhất là người phụ nữ huyên thuyên mãi xong, hơn nữa còn dai vừa có trọng điểm, trời ơi! Nếu như cả đời mà phải chịu loại hành hạ này, tôi thà đơn tới già luôn. Về phần mục mấy sở thích này, là do tôi thích.”

      “Thành , tôi còn muốn thêm lướt sóng, chơi cánh lượn, tốt nhất là còn có thể biết trượt tuyết, nhưng mà cậu biết đó, phụ nữ bây giờ có mấy ai thích mấy hoạt động thể thao này nữa. Dù sao, đó cũng là mức độ giới hạn thấp nhất của tôi, ít nhất phải có sở thích giống tôi, nếu hoàn toàn có đề tài gì để chuyện, chán muốn chết.”
      “Khi cần thiết, đồng ý ở cùng cha mẹ chồng, tôi nhớ cậu…” Nhà thiết kế lớn hoang mang.

      “Biết đâu trai tôi trốn, em tôi lấy chồng, ba mẹ tôi già , ba điều đều xảy ra, tôi phải ở cùng ba mẹ để chăm sóc bọn họ, mặc kệ ba mẹ tôi có muốn hay . Xong?

      Bậc thầy thiết kế thời trang nổi tiếng Đường Dực Đào rốt cục cũng hiểu bạn tốt Hướng Đường Vũ chuẩn bị điều kiện sáu mục để chọn vợ kén chồng. Chỉ là có chuyện ta hiểu, nhớ ngày đó bạn tốt cùng ký túc xá đại học, từng quyết chí tới ba mươi lăm tuổi bước vào phần mộ hôn nhân, năm nay bạn tốt ràng mới chưa đầy hai mươi chín tuổi … tuổi xuân đẹp nhất.

      Hôm nay lại có thể hẹn riêng ta ra ngoài uống cà phê, cầu xin ta giúp đỡ giới thiệu đối tượng?

      Với điều kiện của Hướng Đường Vũ, mà cần người giúp đỡ giới thiệu đối tượng!

      “Cậu phải là … quyết chí trước ba mươi lăm tuổi kết hôn?” Bậc thầy rốt cục mở miệng hỏi rồi.

      “Ôi, … ra rất dài dòng. Cậu cũng biết, gia đình tôi hạnh phúc rất mỹ mãn, ba mẹ ân ái vô cùng, trai, chị dâu cũng ân ái vô cùng, đôi cháu trai, cháu đáng cần bàn tới, em tôi cùng em rể cũng như keo sơn, tương lai nhất định cũng là đôi thần tiên quyến lữ.”

      Hướng Đường Vũ sau khi hơi xong, uống hớp cà phê, dường như muốn xoa dịu oán hận trong lòng đối với số phận.

      “Người nhà cậu hòa thuận mỹ mãn như vậy, có gì đúng? tốt sao?”

      phải, phải, như vậy đương nhiên là tốt, nhưng bởi vì quá tốt, nên tôi cũng nhất định phải hạnh phúc mỹ mãn chứ!”

      “Tôi hiểu.” Bậc thầy thời trang hiểu, “Muốn hạnh phúc mỹ mãn, với lập tức tìm đối tượng kết hôn có quan hệ gì?”

      “Bởi vì thầy bói , nếu như tôi kết hôn trước ba mươi tuổi, phải đơn tới già.” Hướng Đường Vũ vẻ mặt cam lòng.

      “Thầy bói ?” Bậc thầy thời trang nổi tiếng Đường Dực Đào trợn tròn mắt, sau đó đột nhiên cười to, “Tôi biết cậu lại tin những thầy bói giang hồ đó …”

      “Cậu cần biết!” Bị giễu cợt ý này làm cho rất xấu hổ, Hướng Đường Vũ lập tức khiển trách. Làm ơn, ta cũng rất muốn tin, có được hay !

      Nhưng làm người nên cố chấp quá, ta trải qua giáo huấn nên ghi nhớ trong lòng.

      “Cậu có nhớ hay năm tư Đại Học, chúng ta leo núi nghiên cứu đền thờ thổ địa đỉnh núi?”

      Bậc thầy thời trang thu lại nụ cười, vẻ mặt nghiêm túc, gật đầu cái. ta vĩnh viễn bao giờ quên bài học lần lên núi đó. Lần đó, bọn họ mất người bạn học.

      “Trước khi tôi xuất phát, thầy bói hủy bỏ hoạt động lần đó, ông ta nếu như vẫn , có người về được.” Hướng Đường Vũ tiếp.

      Đường Dực Đào khẽ nhếch miệng, cực kỳ kinh ngạc. Khó trách …


      ta còn nhớ trước khi xuất phát lát, Hướng Đường Vũ thân là người phụ trách trước chuyến leo núi lên đền thờ thổ địa, lại ngoài ý muốn đặc biệt quan sát toàn bộ quy trình hoạt động, người cần liên lạc, những việc quan trọng, bản đồ, vật dụng y tế, lương thực, cứu trợ khẩn cấp …Tất cả đều liên tục xác nhận lại, ra là vì duyên cớ này.

      “Thấy bói , trai tôi hai mươi bảy tuổi kết hôn, hôn nhân nhất định mỹ mãn, sinh ra trai . Thầy bói , em tôi hai mươi ba uổi quen biết người kia, nếu như biết nắm bắt tốt, là đoạn nhân duyên tốt.”

      “Vì vậy, trai cậu hai mươi bảy tuổi kết hôn?” Bậc thầy thiết kế hỏi.

      Hướng Đường Vũ gật đầu.

      “Em cậu hai mươi ba tuổi quen biết em rể cậu?”

      Hướng Đường Vũ dùng sức gật đầu.

      “Xin hỏi vị thầy bói kia ở đâu?” Chợt ta rất muốn tính tính toán toán đấy.

      “Ông ta là cậu của tôi đó!” Hướng Đường Vũ giọng vô cùng cam lòng.

      “Cậu của cậu?” Đường Dực Đào trừng lớn mắt, “Cậu lại có thể bảo cậu ấy là “Thầy bói”?”

      có biện pháp nào khác, tôi rất cam lòng, cậu xem như tôi tùy hứng. Ai bảo mỗi lần cậu ấy đều chuẩn xác! Tức chết tôi mất, ba mươi tuổi ư! Cậu cũng biết, tôi quyết chí ba mươi lăm tuổi mới kết hôn.”

      “Nhưng mà lần này tôi dám nghe đoán số mạng, mọi thành viên nhà rôi đều hạnh phúc mỹ mãn, tôi cũng muốn hạnh phúc mỹ mãn! Bằng về sau những ngày lế tết chỉ có thể nhìn ba mẹ tôi, trai chị dâu, em em rể tôi đùa giỡn ân ái lãng mạn, mình tôi đơn, vậy trước hết dứt khoát chọc mù đôi mắt cảu ta .”

      “Tuần sau, liền đến sinh nhật hai mươi chin tuổi của tôi rồi, tôi nhất định phải cưới vợ. Làm phiền cậu, nhà thiết kế lớn, tôi biết cậu có quen biết nhiều phụ nữ, nếu như có đối tượng tốt, giúp tôi chút thôi.” Hướng Đường Vũ cầu khẩn thành tâm. Thân là bậc thầy thiết kế, khẳng định ta là biết rất nhiều phụ nữ.

      Đường Dực Đào vẻ mặt nghiêm chỉnh lại nghiêm túc, nghiêm túc nghĩ tới nghĩ lui, : “Được rồi! Vì để cho cậu độc chết già, tôi giúp kế hoạch tác chiến tìm bạn trăm năm cho cậu, từ giờ trở , cứ đầu mỗi tháng, tôi giúp cậu hẹn năm đối tượng, cậu cùng đối phương trước tạm thời ăn cơm chút, sau chọn người thuận mắt, lui tới tháng xem sao, hợp nhau tiếp tục lui tới, hợp trực tiếp thay người khác. Được chưa?”

      “Đương nhiên là được, tất cả đều nghe theo cậu.” Hướng Đường Vũ vui lòng phối hợp.

      “OK, hai ngày nữa tôi cho cậu số điện thoại, giúp cậu hẹn thời gian.”

      “Cám ơn, cám ơn.”

      Hướng Đường Vũ cảm kích trong lòng mà có lời nào có thể miêu tả được. Cũng biết nhà thiết kế bậc thầy tuyết đối có cách, vậy là tương lai hạnh phúc của ta hoàn toàn dựa vào nhà thiết kế bậc thầy.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 1 (1).

      Tiếng chuông đồng hồ báo thức giống như thiên quân vạn mã chạy ở trong đầu Hướng Đường Vũ, rầm rầm rầm làm chấn động tất cả các tế bào não ngủ say của . Đau đầu muốn nứt ra miễn cưỡng mở mắt, than thở nửa ngày, rốt cuộc mới sờ tới vật đầu sỏ gây ra ầm ĩ.

      “Haiz .…” Sau khi tắt đồng hồ báo thức, bò dậy, đập vào mắt là quần áo ném lung tung, tất cả đều là của , quần lót, dây lưng, cà vạt, áo sơ mi màu xám đậm, quần tây.

      Tình hình trước mắt, chỉ hình dung chữ thảm? Lấy cá tính thích sạch của , thấy đống lộn xộn này, theo bản năng lại than tiếng.

      “Aiz!” Sau khi than thở, đầu càng đau hơn.

      Miệng khô khốc, muốn tới tủ lạnh tìm nước uống. Mới rời giường đứng dậy, lập tức liền thấy đau.

      “Shit!” Cúi đầu nhìn, sàn nhà dưới giường có mấy cái khuy áo rơi ra.

      là tự mình làm bậy thể sống được. Sau đó, nhìn thấy cách đó xa sàn nhà bằng phẳng có mấy cái bao cao su dùng rồi, , hai, ba. . . . . . Ôi.

      Ngày hôm qua nhất định là say đến thần trí llee qquuyy don mơ hồ, lại có thể để cho các em của nằm sàn nhà lạnh lẽo, dù gì cũng nên dùng mấy tờ giấy vệ sinh để an táng nhóm em này mới đúng.

      Bạn giường của biến mất thấy bóng dáng tăm hơi đâu, ngay cả chữ cũng để lại.

      Mà suy nghĩ chút, quả còn bằng Ngưu Lang!

      Ngưu Lang bị dùng qua, ít nhất còn được trả tiền, bị dùng xong, lại nhận được đồng tiền nào.

      Hướng Đường Vũ vuốt vuốt huyệt thái dương đau, nhớ tới tối hôm qua gặp mặt đối tượng, biết nên gì, nhà thiết kề Đường Dực Đào sao lại có thể giới thiệu nhân vật hung ác như vậy cho ?

      Xinh đẹp có xinh đẹp, nhưng vừa thấy mặt thế nào lại rất hào sảng mời lên giường, bảo là muốn giám định trước chút, năng lực đủ, bàn bạc đương sau.

      nhớ, ràng cự tuyệt ta!

      Vậy đống lộn xộn trước mắt này là gặp phải quỷ sao?

      Hướng Đường Vũ lắc đầu cái, bước mỗi bước đều giống như mây, có loại cảm giác . . . . . .

      Chậm rãi nhớ lại, đúng rồi, xinh đẹp hung ác đó mời đến Pub uống rượu, bị chuốc vài ly, sau đó đối phương có thể hết sức trêu đùa , vì vậy. . . . . . luân hãm, hơn nữa hoàn toàn đắm chìm.

      Đáng chết! Đầu của giống như nổ tung ra, đau muốn chết.

      Đếm số bao cao su nền nhà, thể thừa nhận, ngày hôm qua đúng là niềm vui tràn trề.

      Nhưng mà, là muốn tìm vợ, phải tìm kỹ nữ đâu!

      Loại kinh nghiệm này nếu là nhiều tới mấy lần, sợ rằng Tinh Tẫn Nhân Vong trước thời gian.

      Trời ơi, phải nhớ nhắc nhở nhà thiết kế Đường, đừng giới thiệu những người hung ác như vậy cho !

      Hướng Đường Vũ vất vả tới trước tủ lạnh, mở ra, lấy ra bình nước lạnh lớn, trực tiếp đưa lên, hung hăng rót vào miệng, uống ừng ực, đầu bị chảy xuống lượng nước lạnh làm cho trấn tĩnh, cuối cùng cũng thư thái chút.

      Điện thoại reo lên trong phòng, bỏ chai nước xuống, tới phòng khách cầm điện thoại lên nghe.

      “A lô. . . . . .” còn hơi sức lên tiếng.

      Vũ, chúc sinh nhật vui vẻ!” giọng nữ trong trẻo phấn chấn lập tức truyền đến.

      “Tiểu Lăng Giác, sinh nhật của còn chưa đến, phải qua mười hai giờ tối nay.” Nghe được lqdd thanh này, Hướng Đường Vũ sắc mặt trong nháy mắt trở nên nhu hòa, ấm áp cười yếu ớt.

      “Em biết chứ, nhưng em muốn là người đầu tiên chúc sinh nhật vui vẻ. Mười hai giờ khuya, em lại gọi điện thoại cho , có được ?” Quý Thư Lăng ở bên kia đầu điện thoại nét mặt lấm la lấm lét hỏi.

      “Được.” Khóe miệng cười càng tươi, giọng nhàng, đùa với tiểu Lăng Giác.

      “A. . . . . . muốn hỏi em, tại sao năm nay cùng với đếm ngược sinh nhật à?” giận dỗi hỏi.

      hiểu mà, em lớn rồi, phải có cuộc sống riêng của mình.” Hướng Đường Vũ cười .

      Vũ!” Quý Thư Lăng hét lên. Toàn thế giới cũng biết tâm ý của , chỉ có Vũ ngu ngốc là biết thôi!

      Tiểu Lăng Giác hét lên tiếng, làm cho vội vàng cúi đầu nhận sai.

      “Được, được, được, biết, sai rồi! Xin hỏi tiểu Lăng giác, tối hôm nay có đồng ý cùng đếm ngược sinh nhật ?”

      “Tối hôm nay có hẹn à?” Cõi lòng đầy mong đợi.

      “Tối hôm nay có hẹn ai hết!” Hướng Đường Vũ trả lời. Hàng năm vào ngày này, Tiểu Lăng Giác đều tìm đếm ngược sinh nhật, cũng quen để trống ngày này, để cùng đếm ngược sinh nhật của mình.

      Vũ là tốt nhất.” Quý Sách Lăng vui vẻ , hoàn toàn quên mất mới vừa rồi định giả bộ bận, lừa tối nay thể cùng đếm ngược sinh nhật, cũng quên mất định thử dò xét xem trong lòng Vũ, có phải là rất quan trọng .
      đúng, là em tốt nhất, hàng năm đều cùng lee quy d đếm ngược sinh nhật.” Hướng Đường Vũ mặt đều là vẻ dịu dàng, có thể chảy ra nước.

      “Vậy bảy giờ tối em đến tìm đó.” Theo lệ thường, bọn họ đều ở nhà để đón ngày này.

      “Em nhớ mang theo chìa khóa, ngộ nhỡ về muộn, em có thể tự mở cửa vào.”

      “Được rồi. Vũ tối gặp lại, bye bye.”

      “Tối gặp lại.”

      Hướng Đường Vũ để điện thoại xuống, tâm tình thoải mái. huýt sáo, thong thả vui vẻ bước vào phòng, nhặt lên từng cái quần áo .

      Đầu của bớt đau, cả phòng lộn xộn, hình như cũng làm phiền được bao nhiêu.

      Mấy cái bao cao su bị ném vào thùng rác, cúc tay áo rơi ra, kẹp cravate, đều bị tìm được, để lại vào trong tủ treo quần áo.

      Tâm tình của tốt hơn nhiều, nghĩ tới buổi tối hôm nay tiểu Lăng Giác của đến, có đồ ăn ngon, tâm tình tốt sao được?

      Hướng Đường Vũ tắm rửa, cạo râu xong, sau đó thay quần áo sạch , nhàng mà khoan khoái, vui vui vẻ vẻ ra khỏi cửa.

      *

      Quý Thư Lăng cúp điện thoại, vui vẻ giống như chú chim nhảy nhót vào phòng bếp, bàn ăn có bữa sáng dấu thuộc về , cái trứng ốp la, hai cái bánh bao, phần rau salad, ly sữa tươi, hai lát bánh mì nướng, tất cả đều là của .

      Quý Trung Hãn năm mươi mấy tuổi cẩm cái xẻng ốp trứng, đợi trứng trong nồi chín tám phần xới ra để bàn. Nghe tiếng bước chân vui vẻ của con , đầu quay lại, đem miếng thịt bò bít tết mới bỏ vào chảo.

      “Tối nay con về nhà ăn cơm, đúng ?”

      “Hôm nay con phải sinh nhật Vũ.”

      “Ừ. Tối mai nó xem có muốn tới nhà mình ăn cơm ? Mẹ con muốn hỏi nó chút, xem khi nào nó mới bằng lòng cưới con về nhà?” Quý Trung Hãn cầm cái xẻng trong tay rốt cục cũng quay đầu lại nhìn con .

      “Ôi chao, ba … Con với phải bạn bè trai , muốn con phải bao nhiêu lần nữa đây.” Quý Thư Lăng chu mỏ.

      “Con phải là nó muốn chết sao?”

      “Đúng là thế, nhưng ấy biết, ấy coi con như em họ.”

      “Bây giờ phải thịnh hành mốt nữ theo đuổi nam sao? Con theo đuổi nó, theo nhiều năm như vậy, theo từ hồi cởi truồng tắm mưa … Chậc chậc, cũng sắp hai mươi sáu tuổi vẫn là xử nữ, thế nào bát tự vẫn chưa đoái hoài tới?” Ông lắc đầu cái, vẻ mặt bất đắc dĩ gỗ mục thể đẽo. Quay đầu lại, đem miếng bít tết lật lại.
      “Baaa …Rống! Cha nhất định phải làm khó con như vậy sao? Con muốn thuận theo tự nhiên, cứ từ từ .” Quý Thư Lăng tay cầm lấy miếng rau salad, đưa vào miệng.
      “Cứ từ từ?” Quý Trung Hãn sau khi lật xong miếng thịt bò, xoay người lại trừng mắt nhìn con .

      qua hai mươi mấy năm còn chưa đủ từ từ? Ông muốn phát tác, nhìn thấy vợ đại nhân mặc áo ngủ sợ tơ tằm vào phòng bếp.

      “Chào buổi sáng, bảo bối.” Ông đổi sắc mặt so với Tứ Xuyên còn lợi hại hơn, nhanh chóng thay đổi bày ra bộ mặt cực kỳ nhu tình, với vợ.

      Lương Úc Hà về phía ông chồng cao lớn tuấn, nhón chân hôn lên mặt ông cái.

      “Chào buổi sáng, , bít tết của em xong chưa?”

      “Sắp xong rồi, em ăn trứng ốp lết trước .” Quý Trung Hãn đem cái trứng vừa ốp xong đưa cho vợ.

      Bà bưng cái đĩa tới bên cạnh con , kéo cái ghế ngồi xuống.

      “Hai vợ chồng già ba mẹ, nhất định phải diễn cảnh mắc ói như vậy trước mặt con sao?” Quý Thư Lăng còn nhớ mình kháng nghị mấy nghìn lần rồi.

      Hai người bị gọi thành “Vợ chồng già”, hẹn mà cũng lườm nguýt con , đồng thanh mở miệng ——

      “Con mau lấy chồng .” Lương Úc Hà .

      “Con mau lấy chồng .” Quý Trung Hãn .

      “Rống, các người là ba mẹ xấu!” Quý Sách Lăng bất mãn cãi lại.

      “Con đó, thần kinh còn chậm chạp như vậy, Hướng Đường Vũ phải lấy người khác.” Lương Úc Hà ăn miếng trứng tráng, sáng sớm được ăn miếng trứng mềm ngon như vậy, là vui vẻ. Ông chồng của bà là số , giỏi văn, giỏi võ, vào được phòng bếp, ra được phòng khách, công phu giường cũng rất cao siêu!

      Bà mỗi ngày đều suy nghĩ, kiếp trước bà nhất định đốt trăm tấn hương, kiếp này mới có thể lấy ông chồng như vậy.

      “Mẹ có ý gì?” Hai cho con Quý gia trăm miệng lời hỏi.

      “Chiều hôm qua tôi cùng Gia Gia dạo phố,” Thẩm Gia Gia là mẹ của Hướng Đường Vũ, là bạn thân của Lương Úc Hà, hai người thỉnh thoảng gặp nhau dạo phố, uống trà buổi trưa, Spa. “Bà ấy em trai ấy tính nhân duyên cho Đường Vũ, nếu Đường Vũ kết hôn trước ba mươi tuổi, đời này đơn tới già.”

      “À?” Quý Thư Lăng ngây người. biết cậu của Vũ có bản lãnh tinh thông, đoán trước được nhiều việc rất chính xác.

      “Gia Gia còn , Đường Vũ sau khi biết chuyện này, hôm sau tìm bạn tốt Đường Dực Đào giúp tay, vì cậu ấy quen biết rất nhiều.” Lương Úc Hà xong, lời xoay chuyển, trong giọng chút thương hại.

      Bà nhìn con ngây người thêm: “Con cứ từ từ mãi , qua hôm nay Đường Vũ cũng hai mươi chín tuổi rổi, mẹ nghĩ nó nhất định nghĩ biện pháp lấy vợ trước ba mươi tuổi. Thời gian từng giây từng phút trôi qua, đếm ngược 365 ngày, dấu của con biến thành của người khác. Tích tắc, tích tắc, tích tắc …” Bà còn có ý xấu cầm cái nĩa tay làm giống cái đồng hồ quả lắc quay.

      Quý Thư Lăng nhìn chằm chằm mẹ mình, nhất thời hoảng sợ nên lời. Trước ba mươi tuổi … Trời ạ! vọt ra khỏi phòng bếp, chạy vào phòng ngủ, cầm giỏ xách, điện thoại di động, chìa khoá xe, vội vàng hấp tấp ra khỏi nhà.

      Quý Trung Hãn tay cầm cái xẻng đuổi theo ra cửa, hô: “Tiểu Lăng Giác, con chưa ăn xong bữa sáng mà.”

      “Con có khẩu vị ..., sắp trễ làm rồi.” xong, chui vào thang máy.

      Trễ làm cái con khỉ á! Trong miệng ông lẩm bẩm. Bây giời mới 7h đúng, bảy giờ rưỡi ra cửa cũng vẫn kịp làm.

      Bước thong thả trở về phòng bếp, thấy vợ vui vẻ cắt thịt bò bít tết ăn, ông hiểu đây có thể là cái bẫy.

      “Bảo bối —— ”

      “Hả? Sao vậy, ?” Lương Úc Hà lại cắt phần thịt bò bít tết : “Hôm nay thịt bò bít tết đặc biệt rất ngon, , mau lại đây ăn miếng.”

      Quý Trung Hãn tới bên cạnh vợ mình, ngồi xuống, ngoan ngoãn ăn miếng thịt bò bít tết.

      “Chuyện đó. . . . . . Là sao?” Ông nhai miếng bít tết có hương vị ngọt ngào, rồi hỏi.

      “Cái gì hay giả?” Bà giả bộ vô tội hỏi ngược lại.

      “Chuyện Đường Vũ đó, cậu ta trước ba mươi tuổi nhất định phải kết hôn sao?”

      “Dĩ nhiên!” Lương Úc Hà dùng sức gật đầu. Đường Vũ trước ba mươi tuổi phải kết hôn là khẳng định, hơn nữa phải kết hôn với con bảo bối của bà.

      “Vậy làm sao bây giờ?” Quý Trung Hãn khỏi lo lắng. Tiểu Lăng Giác của ông rất cố chấp, ngộ nhỡ Đường Vũ quen người phụ nữ khác, muốn cùng người đó kết hôn, vậy tiểu Lăng Giác của ông phải làm sao? Ông thấy càng ngày càng đau đầu hơn.
      “Làm sao cái gì?” Vẻ mặt vợ đại nhân mỉm cười.

      “Tiểu Lăng Giác làm sao đây? Ngộ nhỡ Đường Vũ quen biết đối tượng tốt hơn. . . . . .”

      “Làm gì có đối tượng nào tốt hơn so với Tiểu Lăng giác? Làm ơn! , Tiểu Lăng Giác đó, Tiểu Lăng giác của chúng ta, siêu đẹp, siêu ưu tú! Muốn đầu óc có đầu óc, con ngoan trò giỏi từ tiểu học, lên trung học cấp , cấp hai, rồi lên đại học, là phụ nữ thời đại mới, tinh thông ngữ, Nhật ngữ.”

      “Tiểu Lăng Giác vừa biết làm nũng, ăn vạ, lại vừa có sắc có tài, có thể tĩnh cũng có thể động, thích xem sách, thích nhạc hội hoạ, lướt sóng, mê tàu cánh lượn, thích đánh gôn! Tìm kiếm khắp cả Đài Bắc, tìm được người nào ưu tú hơn so tiểu Lăng Giác, hả?”
      Last edited: 28/4/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 1: (2)

      Lương Úc Hà hơi đếm những ưu điểm của con bảo bối, vô cùng kiêu ngạo, ngay cả lão Vương buôn dưa cũng lại bà.

      vậy cũng đúng!” Vừa nghe vợ như thế, Quý Trung Hãn lòng tự tin bỗng tăng cao.

      “Nếu Hướng Đường Vũ ngu ngốc bỏ qua Tiểu Lăng giác nhà chúng ta, em tuyệt đối xen vào, bởi vì em cũng muốn có người con rể đần độn như vậy.”

      “Đúng, đúng! cũng vậy cần người ngu ngốc làm con rể.” Ông lập tức phụ họa.

      , đừng lo lắng cho bọn chúng. Hai kẻ đần này kéo dài lâu như vậy, có biện pháp thúc giục bọn họ sao mà thành được!”

      “Nghĩ biện pháp thúc giục bọn họ? Em là, cậu Đường Võ. . . . . . láo?”

      “Em như vậy.” Lương Úc Hà phủ nhận.

      “Vừa rồi em mới muốn thúc giục. . . . . .”

      “Tiểu Lăng Giác ăn sáng cũng ăn, ăn giúp con , hôm nay phải là muốn căn cứ đón đội phi công mới à, hơn bảy giờ rồi.” Bà nhắc nhở chồng thân là trung tướng kiêm đoàn trưởng quân.

      “Đúng rồi.” Quý Trung Hãn lập tức dời chú ý, vội vàng giải quyết bữa sáng, chuẩn bị đầy đủ về doanh.

      Lương Úc Hà ngọt ngọt ngào ngào đưa ông xã ra cửa, quay lại phòng ngủ thay đồ. Sáng nay bà có khoá học thơ đường, học xong muốn làm mặt, làm mặt xong hẹn Gia Gia ăn cơm trưa, buổi chiều cùng nhau học khoá cắm hoa nữa, sau đó đến nhà Phương phu nhân đánh mạt chược.

      Bà mặc đồ, đeo trang sức trang nhã đứng trước gương soi, hài lòng cười. Bà năm mươi, nhìn tới bốn mươi tuổi, đó là ông chồng quý của bà , nhưng mà mọi cũng đều xem ra bà vẫn trẻ hơn so với tuổi.

      Đó là dĩ nhiên, tâm tình tốt, gia đình mỹ mãn lại hạnh phúc, người tự nhiên cũng trẻ ra.

      Bây giờ điều duy nhất làm bà phiền não, chính là làm như thế nào nhanh chóng tự tay đem con gả cho đức lang quân mà nó si mê.

      Cứ như vậy, bà có thể yên tâm sung sướng, cùng ông xã trải qua cuộc sống ân ái thế giới của hai người, bao giờ có kỳ đà cản mũi siêu lớn lúc lúc ở trong nhà, bọn họ là vợ chồng già rất ghê tởm.

      Lương Úc Hà mỉm cười suy nghĩ, nếu tiểu Lăng giác có thể thuận lợi gả vào Hướng gia, hạnh phúc tuyệt đối. Hai nhà bọn họ, năm xưa ở trong quân là hàng xóm cách vách, chồng Gia Gia sau này lại giải ngũ trước thời gian, cùng người khác hợp tác mở nhà máy điện tử, lúc đầu là bảng điện , bây giờ phát triển thành bảng điều khiển bán rất đắt hàng.

      Chồng Gia Gia Hướng Vũ Tinh rất thích hợp làm làm kinh doanh, đường mở mang bờ cõi, trước đây chỉ là xưởng , có danh tiếng, cho tới bây giờ đơn đặt hàng đưa ra thị trường quốc tế nhiều nhận hết.

      Người nhà họ Hướng là người trọng tình trọng nghĩa, tại phất lên rất nhanh mà coi tình bằng hữu ngày xưa.

      Bà hiểu rất Hướng gia cũng phải sâu như biển, mắt cao nhìn người quyền thế, cộng thêm Hướng Đường Vũ đứa bé kia nhân phẩm tồi, nếu như có thể, bà muốn ngay ngày mai đem tiểu Lăng Giác gả ra ngoài!

      Bà cùng ông xã ngọt ngào trong thế giới hai người . . . . . . Bà muốn phải đợi lâu hơn nữa.

      Lương Úc Hà vui vẻ xách túi xách lên, ra cửa. Xế chiều hôm nay, bà cùng Gia Gia có thể hàn huyên. . . . . .

      Điện tử Vũ Quang là công ty Hướng Vũ Tinh cùng bạn tốt Thích Tử Quang hợp tác sáng lập. Kể từ khi Thích Tử Quang cưới vợ, liền rút lui khỏi vị trí quan trọng, trở thành cổ đông ung dung tự tại.

      nay điện tử Vũ Quang do Hướng gia quản lý, con trưởng Hướng Đường Văn bốn năm trước thăng chức lên làm Tổng Giám Đốc điện tử Vũ Quang, Hướng Vũ Tinh gần như buông tay, đem mọi công việc quan trọng cho đứa con lớn nhất giải quyết.

      Về phần quản lý nghiệp vụ, đứa con thứ hai Hướng Đường Vũ, tinh thông bốn loại ngôn ngữ, Trung, , Nhật, Nga, mánh khoé giao tiếp khôn khéo. Bởi vì trước kia Hướng Đường Văn nhìn trúng thị trường bảng điều khiển, thành công từ bảng điện , nghiên cứu và đầu tư phát triển vào thị trường bảng điều khiển, mới làm cho Điện tử Vũ Quang bình yên vượt qua khủng hoảng tài chính.

      Ở trong mắt Hướng Vũ Tinh, hai đứa con trai của ông mỗi đứa có sở trường riêng, ở trong công ty mỗi người chức vụ, hợp tác chặt chẽ, đối với công ty càng thêm hiệu quả.

      Cuộc đời của ông dường như rất mỹ mãn, có gì hối hận, đời này của ông chuyện muốn làm đều làm. Ông thích bay , từng làm phi công, ông nhất người phụ nữ, chính là người vợ kết hôn với ông hơn ba mươi năm, ông có hai trai , tất cả đều làm cho ông rất kiêu ngạo. . . . . .

      Nếu muốn soi mói xem ông còn có cái gì hài lòng, đó chính là đứa con thứ hai của ông, đối với tình cảm rất chậm chạp, đến nỗi mà ràng có thể hạnh phúc mỹ mãn, lại cố tình kéo dài tới hai mươi chín tuổi rồi mà vẫn còn đơn mình!

      Hướng Vũ Tinh cùng vợ nghĩ tới nghĩ lui, quyết định chuyện khôn ngoan, về chuyện tình cảm chậm lụt của đứa con thứ hai.

      Sáng sớm ông đến công ty, gọi cuộc gọi nội bộ muốn đứa con thứ hai tới phòng làm việc của ông chuyến.

      Vài phút sau, có tiếng gõ cửa.

      “Mời vào.” Hướng Vũ Tinh đáp lại.

      Hướng Đường Vũ mặt mày hớn hở, nụ cười mặt vào phòng làm việc của cha.

      “Tổng Giám Đốc, xin hỏi tìm con có chuyện gì à?”

      “Con ngồi xuống trước .” Ông sau khi ký vào tài liệu điện tử, rời khỏi vị trí.

      “Ba, ngày mai con tròn hai mươi chín tuổi, năm nay ba mẹ muốn con tặng quà gì?” Hướng Đường Vũ lại sofa của ba mình ngồi xuống hỏi.

      “Con khỏe mạnh hạnh phúc chính là quà tặng tốt nhất rồi.” Hướng Vũ Tinh cười đáp. Đứa con thứ hai này của ông từ khi bắt đầu hiểu chuyện, sinh nhật hàng năm, đều biết dùng tiền tiết kiệm hàng ngày, tất cả mua phần quà tặng cho ông và vợ ông, là cảm ơn ba mẹ ở nơi này sinh ra , ngậm đắng nuốt cay nuôi dưỡng lớn lên.

      Sinh nhật những đứa bé khác, muốn ba mẹ tặng quà, còn đứa này lại tặng quà cho ba mẹ.

      “Năm nay con đưa ba cùng mẹ du lịch Châu Âu mười ngày, có được ?”

      “Mẹ con mà biết nhất định rất vui, bà ấy rất muốn Châu Âu chơi chuyến.”

      “Vừa lúc, thừa dịp đồng Euro giảm, đưa mẹ Shopping, con tài trợ hết cho.” Hướng Đường Vũ khí phách hào phóng.

      “Con về hỏi mẹ con xem có muốn hay ? Nhưng mà ba lại xác định ba có thể hay .” Có đứa con hiếu thuận như vậy, có bậc cha mẹ nào lại vui.

      “Ba đem mọi chuyện giao cho cả, tất cả ok. Mọi chuyện để con với , nể mặt con, có mười ngày, cũng phải tháng, con giúp ba mẹ lên lịch trình.” xong rất vui vẻ, giống như người nghỉ mười ngày xuất ngoại là .

      “Nghe mẹ con , con tìm Đường Dực Đào giúp con tay giới thiệu đối tượng xem mắt cho con?” Hướng Vũ Tinh trực tiếp thẳng vào vấn đề chính, tiếp tục thảo luận đề nghị Châu Âu. Dù sao đứa này muốn làm chuyện gì cũng nghĩ biện pháp giải quyết, nếu như vợ ông muốn , đứa con lớn nhất định phối hợp, ông đương nhiên vui mừng có thể trong mười ngày nghỉ, nghỉ ngơi chút.

      “Dạ đúng vậy, cậu trước khi con ba mươi tuổi nhất định phải kết hôn, con làm gì còn lựa chọn nào khác? Con cũng muốn làm người bất hạnh nhất.” tới kiện này, giọng của Hướng Đường Vũ trở nên kém.

      là trời muốn diệt , tại sao phải là ba mươi lăm tuổi? Nếu như là ba mươi lăm tuổi tốt quá!

      Ba mươi lăm tuổi cam tâm tình nguyện, ngoan ngoãn chọn người vợ tay trong tay vào bước vào phần mộ, “thầy bói” cố tình tính ba mươi tuổi vào phần mộ, nếu cả đời này thể bước vào "Phần mộ".

      “Ba cũng có thể giới thiệu đối tượng cho con ——” Hướng Vũ Tinh chưa dứt lời, liền bị người trong cuộc cắt đứt.

      “Ôi, ôi, cha đại nhân thân mến, cần, cần.” Hướng Đường Vũ giọng sợ hãi, “Con dị ứng với những thiên kim tiểu thư đó, cũng muốn nửa đời của con đều trải qua trong chủ đề túi xách hàng hiệu, giày hàng hiệu, quần áo hàng hiệu, càng muốn trong nhà có cái kho cực lớn, bên trong chất đầy những thứ đồ kinh khủng đó.”

      “Sao con biết đối tượng ba giới thiệu nhất định là thiên kim tiểu thư?” Hướng Vũ Tinh cười .

      “Cha đại nhân thân mến, theo con biết, bằng hữu quen biết của cha, có gia đình bình thường nào có con trong độ tuổi kết hôn.” phải thích châm chọc, mà chính là như vậy.

      “Chính là tiểu Lăng Giác đó.” Hướng Vũ Tinh lập tức đề cử người lý tưởng trong lòng.

      “Hả!” Hướng Vũ Đường vẻ mặt hoảng sợ, “Ôi! Ba, tiểu Lăng Giác cũng là em của con, ba cần se loạn dây tơ hồng.” làm động tác rùng mình đầy khoa trương, “Làm ơn, làm sao lại đến người như tiểu Lăng Giác? Điều này làm cho con có cảm giác loạn luân.”

      “Loạn luân cái gì mà loạn luân ấy cũng là em con!” Hướng Vũ Tinh mắng .

      “Nhưng con có cảm giác ấy chính là em con. Ba đại nhân thân mến, chuyện của con cần ba lo lắng, con nghĩ cách giải quyết, con bảo đảm trước ba mươi tuổi, nhất định cưới vợ, ok? Ba tìm con, phải là chuyện đại này chứ?”

      “Đúng vậy. Ba với mẹ con đều thấy, tiểu Lăng Giác là đối tượng tốt, ấy hai mươi sáu tuổi cũng đến tuổi kết hôn, huống chi …..”

      “Ngừng!” Hướng Đường Vũ kêu lên, nổi da gà tán loạn rơi đầy đất.

      Làm ơn, với tiểu Lăng Giác là “ em”, là “ em” đó!

      đối với tiểu Lăng Giác chút tư tình nào, chỉ coi ấy là em .

      Đàn ông sao có thể thương em mình? là người đàn ông bình thường, cho dù nghĩ cũng nên, được !

      “Ba, con đối với tiểu Lăng Giác có bất kỳ suy nghĩ nào khác, con coi ấy như em , ấy cũng coi con như trai, ba mẹ cần làm xáo trộn …”

      “Con chắc chắn tiểu Lăng Giác coi con là trai?” Hướng Vũ Tinh hết cách với chậm lụt này của người con thứ hai, toàn thế giới đều biết, chỉ mình biết.

      “Dĩ nhiên, ấy thường con là Vũ giỏi nhất cõi đời này.” Hướng Đường Vũ đắc ý .

      Hướng Vũ Tinh bất đắc dĩ than thở. Người con này sao lại có thể ngu xuẩn như vậy.

      “Tiểu Lăng Giác rất thích con.” thể quanh co lòng vòng, ông dứt khoát thẳng.
      “Dạ, ấy rất thích con, bởi vì con là Vũ giỏi nhất đời.”

      Có ai ! Kéo ra ngoài chém, xem trong đầu có chút thông minh nào ! Hướng Vũ Tinh muốn kêu lớn như vậy. Đứa con này của ông cái gì cũng tốt, chỉ có điều này là làm cho người ta được lời nào chỉ có thể hỏi ông trời.

      phải ý đó…” Thích! muốn dùng sức gõ tỉnh cái đầu ngu xuẩn của con trai, điện thoại cố tình lúc này lại vang lên.

      “Ba, người bận rồi, con lên lịch trình Châu Âu, và mẹ con giải quyết. Về chuyện tình cảm của con, ba đừng lo lắng, con đảm bảo giải quyết thoả đáng.” Hướng Đường Vũ vừa vừa ra khỏi phòng làm việc của ba mình.

      Hướng Vũ Tinh bất đắc dĩ nhận điện thoại hướng con trai phất tay cái, nghĩ thầm, bằng độ ngu xuẩn của con, con có thể giải quyết nhân duyên hạnh phúc của con, sợ rằng ba còn phải đợi rất lâu rồi.

      Hạnh phúc ôi hạnh phúc, cũng giống như chuyến Châu Âu xác định dễ dàng như vậy.

      Ngu xuẩn chậm chạp, ông làm sao sinh ra đứa con có độ nhạy cảm với tình dường như là số ! Hướng Vũ Tinh thất bại nghĩ, xem ra chỉ có thể chờ thêm thời gian để làm tỉnh cái đầu ngu xuẩn kia.
      Last edited: 28/4/16
      PhongVy thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 2 (1)

      Quý Thư Lăng vừa mới giải quyết xong mười cuộc điện thoại quan trọng, bảy cuộc là tai tiếng tình ái của Giám Đốc do các đối tượng gọi tới, hai cuộc là xin tài trợ, cuộc hẹn xã giao.

      bàn của tài liệu cần phân loại chất thành đống, sau hai mưới phút nữa phải đưa vào phòng làm việc của Giám Đốc, còn có hai email do Giám Đốc gửi, phải trong vòng mười phút dịch nội dung ldq trong đó thành tiếng , tiếng Nhật, rồi gửi tới các quản lý cấp cao ở các chi nhánh Bắc Mỹ, Nhật Bản.

      Nhưng hôm nay hiệu suất làm việc của được tốt, tài liệu chưa phân loại xong, email mới dịch ra tiếng , đôi tay dừng lại bàn phím, trong đầu ngập tràn suy nghĩ ——

      Hướng Đường Vũ phải kết hôn trước ba mươi tuổi….

      Hương Đường Vũ nhờ Đường Dực Đào giới thiệu người .

      Những chuyện này đều lấy kết hôn là điều kiện tiên quyết hẹn hò đương!

      Đầu óc suy nghĩ tận đâu, cho đến khi tiếng chuông điện thoại vang lên kéo thần trí về ——

      “Xin chào, đây là văn phòng Giám Đốc.”

      “………………”

      “Ngài ấy bây giờ có ở đây, tôi chuyển lời.”

      “…………”

      thành vấn đề, tôi nhắc ngài ấy về cuộc hẹn tối nay.” kết thúc cuộc gọi tai tiếng tình ái thứ tám do tình nhân gọi tới, thở ra hơi, tinh thần phấn chấn.

      Trong vòng ba phút, dịch xong email ra tiếng Nhật, sau khi xem lại có sai xót liền gửi . Tiếp đó mất sáu phút, nhanh chóng ll qquyđon phân loại các loại công văn, sau đó đưa vào phòng làm việc của Giám Đốc.

      Sau khi tốt nghiệp vào làm cho công ty nước ngoài này, năm nay được bốn năm. Nghe là thư ký lâu nhất của vị Giám Đốc khu vực Châu Á này.

      Có mấy vị thư ký riêng của quản lý cấp cao đến dò hỏi , xem có bí quyết gì, mà có thể làm việc bên cạnh Giám Đốc lâu như vậy?

      ra , có bí quyết gì hết!

      Từ trước tới giờ, giải quyết việc chung, chuyên nghiệp làm hết trách nhiệm, vả lại hoàn toàn miễn dịch với vị Giám Đốc trẻ tuổi, đẹp trai lại nhiều tiền này.

      Quý Thư Lăng đặt công văn lên bàn làm việc của Giám Đốc, yên lặng nhìn cấp .

      Lương Cạnh Nghiêu đeo kính gọng , mắt kính màu bạc hình vuông, thân cao mét tám mươi sáu, mắt to mày rậm, cánh môi dày, thoạt nhìn là người đàn ông đa tình.

      Làm việc cùng ta bốn năm, rất khâm phục năng lực làm việc của ta, ở bên cạnh ta có thể học hỏi được rất nhiều điều, khuyết điểm duy nhất là phải giúp ta ngăn cản từng đoàn, từng đoàn người đẹp tiếp cận.

      chưa từng nghiêm túc đánh giá cấp , cách thẳng thắn, là bởi vì có “Bệnh tương tư cần chữa trị”.

      Đầu óc vừa thoáng qua ý nghĩ, Lương Cạnh Nghiêu là bụi hoa thân kinh bách chiến, chắc chắn hiểu được phụ nữ, như vậy ta cũng hiểu bụng dạ đàn ông đúng ? ta nhất định biết đàn ông thích loại phụ nữ như thế nào.

      muốn trở thành phụ nữ có khả năng hấp dẫn đàn ông, ít nhất phải biến thành người phụ nữ có khả năng hấp dẫn Hướng Đường Vũ!

      Lương Cạnh Nghiêu từ màn hình máy tính ngước đầu lên, dư quang khoé mắt lướt qua thư ký của mình dường như đứng yên lặng ở đó được lúc lâu.

      “Còn có việc gì sao?” ta hỏi.

      “Giám Đốc, tôi có thể xin chút thời gian, xin lqd chỉ giáo vấn đề riêng? là xin lỗi, nhưng tôi cần … Tôi cần giúp đỡ của .” Quý Thư Lăng hạ quyết tâm, mở miệng hỏi. Vì Hướng Đường Vũ, lần đầu tiên đánh vỡ nguyên tắc làm việc chung.

      Đầu tiên Lương Cạnh Nghiêu hơi nhíu lông mày, sau đó : “Được, .”

      “Đàn ông thích loại phụ nữ như thế nào?”

      ta sững sờ, sau đó nhíu mày. Thư ký tốt của ta chẳng lẽ …

      “Quý tiểu thư …”

      Quý Sách Lăng bây giờ mới chú ý tới vẻ mặt quái dị của ta, biết chắc cấp hiểu lầm.
      phải như nghĩ.” vội vã phất tayle giải thích quydon.
      “Tôi nghĩ như thế nào?” Nhìn vẻ mặt lúng túng của , ta lập tức biết mình hiểu lầm , khoé mắt che giấu nụ cười hỏi.

      “Người tôi thích phải là .” hạ quyết tâm, thẳng ra.

      Lương Cạnh Nghiêu cố nín cười, ngờ Quý tiểu thư lại rất thẳng thắn, đáng .

      thẳng như vậy, rất có thể làm tổn thương tự ái đàn ông của tôi đó.”

      “Giám Đốc, cần đùa, người mến nhiều như núi cao như biển sâu, thiếu người như tôi cũng ít . Hơn nữa, nếu thêm người như tôi, e rằng lại phải phiền phức tìm thêm thư ký mới, tuyển người mới.” Quý Thư Lăng hoàn toàn .

      Lúc này thực làm cho Lương Cạnh Nghiêu cười ra tiếng.

      “Lời đúng là , tôi cũng muốn tuyển người mới.” ta đứng lên khỏi ghế làm việc, về phía ghế salon, với : “Tới đây, chúng ta ngồi chuyện.”

      “Rất xin lỗi, Giám Đốc, tôi muốn làm mất nhiều thời gian của .”

      “Vấn đề của phải chỉ cần hai câu mà có thể trả lời, ngồi xuống , đừng ngại.” Lương Cạnh Nghiêu ngược lại rất tự nhiên, thoái mái.

      Quý Thư Lăng suy nghĩ chút, thể làm gì khác đành phải ngồi xuống.

      xin lỗi, nhưng có cách nào khác, lại còn nhiều thời gian …”

      “Đừng nóng vội, cứ từ từ .”

      Dưới dẫn dắt thân thiện của Lương Cạnh Nghiêu, cố tốn chút thời gian đem quan hệ của và Hướng Đường Vũ , bao gồm cả tình cảm của đối với Hường Đường Vũ…

      Sau khi nghe xong, ta trầm ngâm trong giây lát như có điều cần suy nghĩ.

      từ tới giờ chỉ mình ta?” ta tin thế giới này có loại tình cảm này, đơn thuần, trực tiếp, kiên định.

      Cặp mắt Quý Thư Lăng sáng lên, chút do dự gật đầu, : “Đúng vậy, tôi chỉ mình ấy, nhưng ấy ngu ngốc! biết tôi ấy.”

      “Xem ra, chỉ có cách.”

      “Cách gì?” như nhìn thấy hi vọng.

      Lương Cạnh Nghiêu nhìn khuôn mặt chờ mong của , chợt có chút mất hồn.

      Vội vàng tập trung ý chí, ta hắng giọng, : “Tôi biện pháp trước, nếu như đồng ý làm theo biện pháp mà tôi đề nghị, như vậy phải đồng ý với tôi chuyện.”

      “Chuyện gì?” Đừng chuyện … chỉ cần làm được, mười chuyện cũng đồng ý vô điều kiện.

      thể thích tôi!” Lương Cạnh Nghiêu cười .

      Cái gì vậy! Trong lòng cho tới bây giờ chỉ có người là Hướng Đường Vũ.

      “Tôi tuyệt đối thể nào thích .” trịnh trọng tuyên bố.

      “OK. Vậy chúng ta cùng hẹn hò.”

      “Hả?”

      còn tưởng Lương Cạnh Nghiêu giúp đưa ra lêquyyy đôn biện pháp xử lý gì, ngờ là hẹn hò cùng ta!

      Quý Thư Lăng vội đứng lên, bởi vì có chút tức giận, có chút sợ, nhìn xung quanh chút xác định đường lui, lập tức phản đối đề nghị ngu xuẩn của ta: “Tôi mới cần hẹn hò với đâu!”

      “Quý tiểu thư, tôi còn chưa hết lời …” Lương Cạnh Nghiêu đột nhiên đưa tay ra kéo . ta càng ngày càng cảm thấy Quý Thư Lăng rất thú vị, phản ứng rất thẳng thắn, trong sáng, ngây thơ.


      có lòng hâm mộ riêng đối với người đàn ông gọi là Hướng Đường Vũ đó, phụ nữ ngây thơ, ta có cảm giác như mấy trăm năm chưa từng thấy.


      Quý Thư Lăng bị giữ chặt, nhẫn nại ngoan ngoãn nghe Lương Cạnh Nghiêu hết, càng nghe càng cảm thấy ta có lý.

      Từ từ thả lỏng người; Từ từ ngồi lại vị trí cũ, sau đó cùng Lương Cạnh Nghiêu lên kế hoạch hẹn hò.

      May nhờ có Lương Cạnh Nghiêu chuyên gia về mặt tình chỉ điểm, Quý Thư Lăng mới có thể yên tâm làm xong ngày.

      bước nhàng, tay xách bánh ngọt, tay xách canh chân giò đun nhừ từ tối qua, tới chỗ ở của Hướng Đường Vũ. Nhân viên bảo vệ ở đây cũng quen biết, nhìn thấy , họ cười cười trực tiếp để lên lầu.

      Quý Thư Lăng vào thang máy để canh chân giò xuống, trước tiên tìm cái chìa khoá. Trước khi tới, có gọi điện, về trễ chút, tự mình mở cửa vào nhà.

      Ngón giữa cầm cái chìa khoá, cầm lên canh chân giò, muốn còn chút thời gian, có thể làm hai phần thịt bò bít tết đơn giản, đĩa salad, cắt nửa đĩa trái cây.


      Vào nhà Hướng Đường Vũ, Quý Thư Lăng quen thuộc tới bật đèn lên trước, sau đó qua phòng khách vào phòng bếp.

      Để đống đồ mang tới xuống, mở tủ lạnh ra, lấy ra hai miếng thịt, rau và hoa quả tươi rói.

      tới nửa tiếng, làm xong bữa tối đơn giản cho hai người, mở cửa tủ ra lấy nến, lại lấy năm bông hoa hồng sáp trong ngăn tủ, để nến lên rồi đốt.

      Lúc đầu Vũ chuyển vào căn nhà này, là tới giúp sửa sang lại, trong bếp từ chén đũa, nồi niêu xoong chảo, dao nĩa, cái tủ, ngăn kéo để chỗ nào, tất cả là do sắp xếp.

      còn đến nhà Vũ mỗi tuần, có lúc giúp làm việc nhà, có lúc mang canh lại cho ăn khuya.

      Nếu đúng lúc ra nước ngoài xử lý đơn hàng, cả ngày đều tới đây, giúp cho con cá Rồng Đỏ ăn, tưới nước cho hoa ở ban công. Ban công nở đầy hoa vàng, cây dương sỉ, Hoàng Kim cát, do cùng nhau chọn.

      Quý Thư Lăng vòng qua nhà ăn, vào phòng ngủ chính lát.

      Lúc sau, trở lại phòng ăn, từ trong quầy cất giữ rượu đỏ chọn ra chai. Sau khi khui rượu, rót ra hai ly rượu, nhìn bàn ăn trang trí thoả đáng, tim đập mạnh và loạn nhịp mấy giây.

      Căn nhà này, sớm bị biến thành nhà của mình.

      Tại sao hiểu lòng của ?

      Tỉnh lại chút! Quý Thư Lăng. Giám Đốc rất đúng, muốn theo đuổi tình , phải từ từ từng bước từng bước tiến hành theo trình tự …..

      thanh mở cửa cắt đứt suy nghĩ của , lê ê quy đônnn vọt ra khỏi phòng ăn, nghênh đón Hướng Đường Vũ ở phòng khách.

      Vũ!” cười, kéo khuỷu tay của , “Nhanh rửa mặt, rửa tay thay quần áo, có bò bít tết chín bảy phần thích rồi đó.”

      “Được, em cứ ăn trước , thay quần áo xong tới.”

      sao, em chờ . Quần áo của , em đặt lên giường giúp rồi.”

      có tiểu Lăng Giác, hạnh phúc.” Hường Đường Vũ sờ đầu của , mặt tràn đầy ý cười bước vào phòng ngủ.


      Quý Thư Lăng le lưỡi làm mặt quỷ về hướng lưng , im lặng câu: “Ngu ngốc!”

      lại cố tình tên ngu ngốc này.

      Hướng Đường Vũ thay quần lửng áo cộc tay, thân nhàng, tinh thần sảng khoái vào phòng ăn.

      Đèn thuỷ tinh trong phòng ăn điều chỉnh chỉ còn bóng đèn sáng, bàn ánh nến chập chờn.

      kéo cái ghế của , ngồi xuống bên cạnh tiểu Lăng Giác.

      Hướng Đường Vũ nhìn thịt bò bít tết chín bảy phần bàn ăn, ngửi mùi thơm rất hài lòng, sau đó đẩy ra phần ăn của mình, đem phần ăn của tiểu Lăng Giác tới, giúp cắt bít tết thành từng miếng vừa ăn.

      “Hôm nay công việc bận rộn ?” vừa cắt vừa hỏi.

      “Tàm tạm, cũng giống mọi ngày.” Quý Thư Lăng uống ngụm rượu đỏ.

      “Đói bụng mà uống rượu, cẩn thận uống say, thể cùng đếm ngược sinh nhật đâu.” liếc nhìn , sau đó quan tâm lấy ly rượu tay .

      Quý Thư Lăng nhún vai, phản bác lại .

      Chờ khi cắt xong bò bít tết, nhận lại cái đĩa, có khẩu vị ăn luôn hơi, sau khi ăn xong mấy miếng bít tết, mới hỏi: “ Vũ, sáng nay mẹ em , dì cho mẹ biết, phải kết hôn trước ba mươi tuổi?”

      “Đúng vậy, em có bi thảm ? Theo như tính toán ba mươi lăm tuổi kết hôn. Nhưng cậu , trước khi ba mươi kết hôn, suốt đời độc thân.”

      “Cho nên nhờ Đường giúp tìm đối tượng?” có gặp qua Đường Dực Đào mấy lần, là người đàn ông ngay thẳng, quen biết các siêu mẫu tiêu sái xuất sắc, các nhà thiết kế thời trang, nhà báo, thợ trang điểm … Tóm lại ta quen biết phụ nữ nhiều tới mức đếm hết.

      “Dực Đào biết nhiều chị em phụ nữ mà.” tim phổi trả lời, hoàn toàn nhìn ra tiểu Lăng Giác bên cạnh có cái gì đúng. “Qua hôm nay, chỉ còn lại mười hai tháng để tìm đối tượng, Dực Đào tính mỗi tháng giúp tìm năm đối tượng để hẹn hò, sau đó chọn người qua lại chút xem …” ra kế hoạch của Dực Đào.

      “Lỡ như đều thích sao?” Nghe vậy, Quý Thư Lăng mất khẩu vị, cầm nĩa đâm đâm vào miếng bít tết, bất đắc dĩ có tinh thần, Hướng Đường Vũ vẫn như cũ hay biết gì khác thường của .

      thể nào? tháng năm người, mười hai tháng là sáu mươi người, tin trong sáu mươi phụ nữ, tìm được người nào thích hợp với !”

      Vũ …… Nếu như cùng người phụ nữ khác kết hôn, em thể cùng đếm ngược sinh nhật, đúng ?”
      ám chỉ , hi vọng hiểu được, nếu cùng người khác kết hôn, tất cả thói quen cũng giống với .

      Lương Cạnh Nghiêu , đối với Vũ mà , tự nhiên giống như là khí vậy, căn bản phát được tồn tại và tầm quan trọng của .

      phải! Cho dù kết hôn, hàng năm di@en*dyan(lee^qu.donnn) sinh nhật , vẫn đều cùng em đếm ngược sinh nhật, bảo đảm.”

      “Chỉ cùng với em? Còn có chị dâu Vũ cùng chỗ, ba người chúng ta cùng nhau đếm ngược sinh nhật ?”

      “Chị dâu Vũ?” nhất thời phản ứng kịp.

      “Vợ của Vũ, em gọi là chị dâu Vũ, đúng à?” Quý Thư lăng ai oán trừng .

      Hướng Đường Vũ có thần kinh tiếp tục có thần kinh, nhìn ra tiểu Lăng Giác cực kỳ buồn bã.

      “Đúng vậy, chỉ là nghe quen.” nghiêng đầu ăn bó bít tết, nghiêm túc suy nghĩ chút, tiếp tục quả quyết lắc đầu mà : “ cần, chỉ muốn cùng em đếm ngược sinh nhật, với “chị dâu Vũ”, hàng năm sinh nhật chỉ muốn cũng tiểu Lăng Giác trải qua, như vậy được ?”

      Người đàn ông này …… Quả là rất ngu ngốc! Tốt nhất cưới được người vợ mà …. Hàng năm cho cùng người “em giả” đón sinh nhật! Ngu Ngốc!

      Quý Thư Lăng đổi đề tài: “Tốt tốt, chẳng qua nếu như em kết hôn với người khác, chỉ sợ là thể cùng Vũ đếm ngược sinh nhật.”

      Hướng Đường Vũ sửng sốt, cảm giác giống như trời rơi xuống tảng đá lớn, đập vào đầu làm phản ứng kịp.

      “Hả?” Sững sờ hồi sau, theo bản năng tiếp: “Nếu như em rể tiểu Lăng Giác hẹp hòi như vậy, em thể lấy, đồng ý!”

      Vũ vậy mà có thể ra lời như vậy! dùng sức trừng , ánh mắt càng ai oán.

      “À.” Quý Thư Lăng quyết định tiến hành bước tiếp theo, “ Vũ, gần đây có người hẹn em ăn cơm, em cảm thấy điều kiện của đối phương cũng tệ, nhưng —— ”

      Hướng Đường Vũ đột nhiên để dao nĩa xuống, giọng khoa trương ngắt lời .

      “Nhà có con mới lớn, ra có cảm giác này sao! Tiểu Lăng Giác của có người theo đuổi, muốn hẹn hò! Nhớ năm đó, em vừa sinh ra mềm mại như viên kẹo đường, ôm, rất muốn cắn cái, qua mấy năm nữa, em cởi truồng chạy ra khỏi nhà, đuổi theo đòi chơi bong cùng , sau đó lại …….”

      Vũ! Bây giờ phải thời điểm nhớ lại tuổi thơ, em muốn nghe ý kiến!” Quý Thư Lăng cắt đứt hồi ức nhàm chán của . nhớ, tất cả đều là thời kỳ con nít của bọn họ, thần kinh thô phải so sánh với độ rộng của tám tuyến đường, ràng lớn, nhưng vẫn thấy người phụ nữ!

      “Đây! ở chỗ này, xin hỏi Tiểu Lăng Giác cần nghe ý kiến gì của ?” Hướng Đường Vũ rất thức thời, lập tức bộ dáng rửa tai lắng nghe.

      “Chính là. . . . . . biết đó, Em chưa từng kết giao nhiều bạn, đối với đàn ông có hiểu nhiều. Nhưng mà em cảm thấy đối tượng lần này rất tốt, mặc dù ấy kinh nghiệm rất phong phú ……………”

      “Kinh nghiệm rất phong phú? Cái gì kinh nghiệm rất phong phú?” phải là dân chơi chứ? Loại người này tính làm quen tiểu Lăng Giác của ? Đừng hòng mơ tưởng! Hướng Đường Vũ vẻ mặt khó khăn mới nghiêm chỉnh lại, còn lộ ra vẻ khẩn trương.

      “Kinh nghiệm với phụ nữ đó.” Quý Thư Lăng trả lời Die nd da nl e q uuydo n như lẽ đương nhiên phải thế, “ ấy điều kiện rất tốt, rất nhiều phụ nữ thích ấy, cũng bình thường mà.”

      “Cái gì mà bình thường!” nghe xong khiển trách, “Cứ cho là rất nhiều phụ nữ thích ta, ta cũng có thể giữ mình trong sạch!”

      “Làm ơn! Vũ, là đàn ông, em hỏi nha, đối với những phụ nữ tới quyến rũ, giữ mình trong sạch được bao nhiêu?” Cùng bạn bè hộp đêm, quán bar, thỉnh thoảng còn mang phụ nữ về nhà qua đêm, nếu phải là còn chưa phải là bạn của , nếu phải là biết thương gì những người phụ nữ đó, muốn thiến luôn!

      Đàn ông đáng ghét! Nhưng mà, ai bảo người chậm lụt, đúng là tự tìm ngược.

      . . . . . . . . . . . . ít nhất biết chọn.” Hướng Đường Vũ bị chận đầu, chuyện có chút cà lăm.

      Quý Thư Lăng hung ác trừng . biết chọn? Biết chọn tại sao nhìn thấy được ở bên cạnh ?

      Hết sức đè xuống bất bình trong lòng, : “ ấy cũng biết chọn, được ? những thứ này nữa, dù sao nữa, em cũng quyết định cùng ấy hẹn hò chút xem sao, bởi vì điều kiện của ấy tệ, em cũng cảm thấy em chắc là gặp được đối tượng nào tốt hơn ấy đâu ——”

      “Ai ! Tiểu Lăng Giác của là tuyệt nhất rồi, đàn ông mắt bị mù mới có thể bỏ qua em. . . . . .”
      Last edited: 28/4/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 2: (2)

      Vũ, cần cắt ngang lời em..., được ! Nam nhân mắt mù mới có thể bỏ qua em, cần dùng những lời nhảm nhí đó để an ủi em đâu.” Bởi vì là người mắt mù nhất đó!

      trong lòng tức giận thầm. “Em muốn nhờ trong lúc em và ấy hẹn gặp, đánh giá giúp em. câu thôi, chuyện này giúp hay giúp?”

      “Các người hẹn nhau, làm kỳ đà cản mũi à?”

      phải ngồi cùng bọn em, ý của em là, em cùng ấy lqd đến nhà hàng dùng bữa, ngồi bàn bên cạnh nhìn giúp em, sau đó cho em số ý kiến.”

      “Giúp em bí mật quan sát, sao?”

      “Đúng vậy. Có được ?”

      “OK luôn.” hào phóng đồng ý.

      Bọn họ kết thúc bữa ăn tối, chuyển qua phòng khách. Hướng Đường Vũ ngày hôm qua có mướn bộ phim, bỏ vào đầu DVD, mở cái ti vi LCD, lập tức xuất biểu tượng Disney, thuê vì thời gian trước tiểu Lăng giác muốn xem lại phim hoạt hình “Đế Quốc suy sụp”.

      tới sofa ngồi xuống, theo bản năng tay đem Quý Thư Lăng ôm vào trong ngực.

      Tiểu Lăng Giác của có thói quen tựa vào hõm vai trong lúc xem phim, nhìn nhìn chút, chỉnh người nằm ghế sa lon, lấy đùi làm gối đầu.

      Vừa xong đoạn mở đầu, mới vào đoạn chính, Quý Thư Lăng cả người nằm xuống, nghiêng người, đầu gối đùi Hướng Đường Vũ.

      Từ góc độ của nhìn xuống, thấy gò má , có cặp lông mi vừa dài vừa cong, dày giống như bàn chải, biết đó là lông mi , chứ phải là lông mi giả dán lên .

      Da của trắng hồng, lỗ chân lông rất , gần như nhìn thấy, rất giống da em bé.

      Nhìn chăm chú xem ti vi, giống như đứa bé, đột nhiên rất khó tưởng tượng, Tiểu Lăng Giác của muốn cùng người đàn ông khác hẹn hò. . . . . .

      “Tiểu Lăng Giác.” Hướng Đường Vũ lên tiếng gọi .

      “Hả?”

      “Em muốn hẹn hò?”

      “Đúng vậy. Em cũng hai mươi sáu tuổi rồi, em muốn ddlqd trước hai mươi bảy tuổi kết hôn là tốt nhất.” nghiêm túc trả lời.

      “Em cảm thấy kết hôn quá sớm, bị gia đình ràng buộc rất mất tự do à?” Chính cho là như thế.

      biết. Hai mươi bảy tuổi kết hôn, hai mươi tám tuổi sinh con, em muốn sinh hai đứa, hai mươi tám tuổi sinh , trước ba mươi tuổi lại đứa nữa, vừa đẹp. Em muốn làm sản phụ lớn tuổi, nghe phụ nữ qua ba mươi tuổi mà sinh em bé, rất vất vả.”

      À! Hướng Đường Vũ trong đầu nhất thời trống rỗng.

      Lời này nghe rất có đạo lý, lại rất hợp lý, nhưng sao lại có cảm giác có chút gió lạnh thổi qua, làm tê dại da đầu?

      Tiểu Lăng Giác của mang thai. . . . . .

      Quý Thư Lăng lâu nghe thấy Hướng Đường Vũ gì, vì vậy quay đầu, ngẩng mặt nhìn .

      Thấy vẻ mặt hết sức ngây ngô của , sau đó, cười.

      Vũ …..”

      “Hả?”

      làm gì mà ngây người ra vậy?”

      ". . . . . . tưởng tượng dáng vẻ của em khi mang thai." thành .

      “Trong vòng hai năm, nhất định cho enh thấy bộ dạng em khi mang thai, bây giờ có thể buông tha cho cái đầu thiếu sức tưởng tượng của rồi đấy.” Quý Thư Lăng dí dỏm , nhưng ra là muốn thừa thắng xông lên, tính toán dao đâm vào trái tim , xem người đàn ông chậm lụt này có thể thức tỉnh sớm chút hay .

      Theo lý thuyết, Tiểu Lăng giác hài hước cười nhạo đầu thiếu hụt sức tưởng tượng, nên cười trừ, hoặc là phản kích lại.

      Nhưng lần này, hoàn toàn cười nổi!

      Trong vòng hai năm?

      Hai năm thời gian rất ngắn, Tiểu Lăng Giác của bụng to ra sao?

      Nhìn mặt , lại nhìn bụng của chút, trời ơi! chợt có cảm giác sợ hãi . . . . . . nên lời, lại đè ép chặt, ép tới mức thở nổi!

      Vũ ….”

      “Hả?” giãy giụa thở hơi.

      ra như vậy vừa đẹp.”

      “Cái gì vừa đẹp?”

      phải kết hôn trước ba mươi tuổi, em muốn trước hai mươi bảy tuổi gả ra ngoài, chừng hai chúng ta có thể đồng thời kết hôn.”

      “….. Cũng được, hai đôi cùng kết hôn, đề nghị này rất hay.” Sợ nhìn ra khác thường của , Hướng Đường Vũ cười tán thành.

      Quý Thư Lăng lại bị lời này của làm cho tức muốn chết, ngoảnh mặt nhìn phim hoạt hình của , thèm để ý đến nữa.

      Người này, là rất mục, cọc gỗ cũng mục được như nữa!

      Hướng Đường Vũ đầu thiếu hụt trí tưởng tượng, bắt đầu tưởng tượng ra hình ảnh hai đôi dâu, chú rể cùng bước vào cử hành hôn lễ. . . . . .

      Ôi, đầu của quả nhiên rất được việc, tế bào tưởng tượng rất thiếu hụt, hình ảnh hai đôi dâu, chú rể, nghĩ tới là vô cùng vui, trong lòng thậm chí có loại tư vị rất khó hình dung.

      Hướng Đường Vũ đồng ý “Bí mật quan sát” Tiểu Lăng Giác gặp mặt đối tượng, tối nay đúng dịp Đường Dực Đào giúp hẹn người mẫu cùng ăn tối, định hẹn cùng nhà hàng với tiểu Lăng Giác, hẹn mà gặp.

      bên hẹn hò bên quan sát đối tượng của tiểu Lăng Giác, cũng coi như công đôi việc. chọn áo sơ mi màu vàng nhạt, quần dài màu đen, mặc ổn thoả, chuông cửa liền vang lên.

      Hướng Đường Vũ nhíu nhíu mày. Ai tìm lúc này? Trừ Tiểu Lăng Giác, ai có thể trực tiếp lên lầu mà thông báo của bảo an.

      tới cửa chính, từ mắt thần nhìn ra ngoài, sợ hết hồn, vội mở cửa ra.

      “Suprise!” Quý Thư Lăng ở ngoài cửa cười cười .

      Cũng chỉ có Tiểu Lăng Giác là có thể trực tiếp lên lầu, cần suy nghĩ nhiều, chỉ là ——

      “Sao em lại tới đây?” theo miệng nở nụ cười. “Có chìa khóa, sao tự mình mở cửa?”

      hẹn trước với mà qua, em muốn tự mình mở cửa.”

      “Làm gì mà em khách khí vậy? Nhà cũng như nhà em mà.” lúc này mới để ý giống thường ngày.

      Bình thường tóc vừa dài vừa thẳng, bây giờ tóc uốn từng lọn lớn, từ trước tời giờ để mặt mộc trang điểm, tối nay đánh phấn dày mấy phần, cánh môi còn thoa son hồng hết sức kiều diễm.

      mặc bộ lễ phục trễ vai màu đen, chỉ vai lộ ra ngoài …. bây giờ mới chú ý tới, tiểu Lăng Giác lại có thể “đào cuộn trào”!

      Hướng Đường Vũ nhất thời nhíu mày, có chút tức giận, “Ăn mặc như vậy quá hở hang rồi !”

      “Hở hang?” Tức giận nha? Đây có tính là Dieenndkdan/leeequhydonnn phản ứng ? mặt vô tội : "Nhưng Đường em mặc như thế này rất xinh đẹp, đây là kiểu trang phục mới tung ra thị trường của ấy.”

      “Đường Dực Đào?”

      “Đúng vậy, em với thời trang hiểu nhiều, nên mới tìm Đường giúp, đây là trang phục ấy chọn giúp em, trang điểm cũng là ấy tìm người trang điểm giúp. ấy em ăn mặc như thế này, đoan trang thanh nhã lại có hương vị của phụ nữ.”

      Quý Thư Lăng giả bộ vô tội tới cùng. Hôm nay cùng Đường Dực Đào chuyện rất nhiều, chuyện tới cuối cùng, ta cũng đồng ý, Vũ là Đại Ngốc Nghếch từ đầu tới chân!

      Về phía chú, dì cũng ngầm cho phép, cùng Đường Dực Đào tới thoả thuận chung, ta bảo đảm với , những người tiếp theo ta giới thiệu cho Vũ, người so với người càng “Đặc sắc” hơn.

      Ha ha! chỉ cần tưởng tượng thôi, cảm thấy rất vui vẻ rồi.

      Lúc đầu vốn tính là trực tiếp hẹn tới nhà hàng, nhưng mà Đường Dực Đào hôm nay đẹp như vậy, trước tiên nên để cho Vũ xem chút, nếu như có “Phản ứng”, trình độ ngu ngốc của vẫn có thể cứu vãn được.

      ăn mặc quá hở hang, cũng được tính là “Phản ứng” chứ? Quý Thư Lăng vui vẻ trong lòng.

      Lập tức, Hướng Đường Vũ bị bậc thầy Đường dùng chiêu bài này chận còn lời nào để . Bậc thầy thiết kế nha, ta thiết kế y phục, nhờ thợ hoá trang trang điểm, cũng thể phá chiêu bài này của bạn tốt. Huống chi coi như muốn phá , cũng có cách, cũng ở trong làng thời trang.

      “Buổi tối tương đối lạnh, em cần phải khoác thêm cái áo khoác bên ngoài nữa chứ?” nghĩ tới nghĩ lui, thể làm gì khác hơn là vậy.

      “Em thể khoác thêm áo khoác vào bộ lễ phục này được, hơn nữa bây giờ là 27 độ.” nhìn hộp điều khiển thị nhiệt độ của máy điều hoà tường, “ lạnh chút nào hết.” Quý Thư Lăng đáy lòng cười trộm.

      “Thôi, tùy em.” Hướng Đường Vũ hơi giận, lại hết cách với . tiếp tục dùng thần kinh cực kỳ thô suy nghĩ, bậc phụ huynh đại khái đều có cảm giác chua xót này, trơ mắt nhìn con , em bảo bối từ đến lớn của mình, được người đàn ông khác ôm vào trong ngực.

      Đúng là tiện nghi cho đàn ông khác ở bên ngoài!

      hoàn toàn có cảm giác trong lòng mình tràn ra mùi dấm chua bình thường.

      “Coi như thực tập trước thôi.” Hướng Đường Vũ tức giận bổ xung.

      “Thực tập trước? Thực tập cái gì?”

      “Thực tập tâm trạng làm ba. Nuôi con lớn, chỉ có thể trơ mắt nhìn nó ăn mặc mát mẻ, tiện nghi cho đàn ông khác ở bên ngoài!” nghiến răng nghiến lợi .

      Quý Thư Lăng nghe xong nổi trận lôi đình, trợn mắt nguýt Hướng Đường Vũ, hàng ngàn cái xem thường đập lên người . Chỉ là dù xem thường nhiều hơn nữa, đều bày tỏ được buồn bã và tức giận trong lòng.

      Con ? là em còn chưa đủ, bây giờ lại có thể là con !

      “Muốn làm ba của em? còn chưa đủ già đâu.” Quý Thư Lăng dậm chân, vốn là tâm trạng Dieenndkdan/leeequhydonnn vui vẻ khoe khoang xinh đẹp của mình, thoáng chốc biến mất thấy tăm hơi. xoay người, hướng thẳng thang máy tới.

      “Tức giận hả?” Hướng Đường Vũ kêu ở phía sau, ngờ thèm để ý đến .

      Được rồi, thừa nhận, là đầu heo!

      đương nhiên biết, tiểu Lăng Giác vui vẻ đem tới niềm vui bất ngờ cho , nhất định là muốn nghe khen ngợi, cũng ít nhiều hiểu ý định của tiểu Lăng Giác.

      Vấn đề là, nhìn khoe khoang dáng người xinh đẹp, làm như vậy là dành cho người đàn ông khác, trong lòng rất có tư vị.

      Thấy tiểu Lăng Giác hoàn toàn để ý, hoảng hốt cầm bóp cùng chìa khoá, đóng cửa lại rồi đuổi theo .

      Quý Thư Lăng thong thả bước vào thang máy, nhấn nút xuống lầu . Hướng Đường Vũ theo vào thang máy, cố gắng phá vỡ khí ngột ngạt, đụng vào khuỷu tay , giọng cầu hoà.

      “Đừng tức giận nữa, xin lỗi, là lỗi của . chỉ … Ôi, lqd biết như thế nào.” Trong lòng dâng lên vị chua xót, khó hình dung! “Dù sao cũng biết là sai rồi, có được chưa? Đừng tức giận nữa nha! Em phải gặp mặt, nên phải vui vẻ. Em mặc như vậy rất xinh đẹp, ai đẹp hơn so với em hết, tiểu Lăng Giác tha lỗi cho mà…”



      trừng mắt nhìn , sau đó cười, vừa tức bản thân quá dễ dàng tha thứ cho . Hết cách rồi, đối mặt với Vũ, luôn luôn mềm lòng.

      “Vậy mới phải chứ! Em cười lên càng xinh đẹp.” Hướng Đường Vũ vội vàng khen ngợi, nhưng tuyệt đối là lòng.

      đừng chọc giận em, em liền cười với suốt.” tỏ vẻ khoan dung, lạnh nhạt .

      “Được, chọc giận em.”

      “Mau mật mã hoà giải, em liền tha cho .”

      “Vâng, tuân lệnh. Em là bảo bối của , chúng ta cùng hoà thuận nha.” xoa xoa đầu tiểu Lăng Giác, cười.

      “Em là bảo bối của ” là mật mã hoà giải giữa bọn họ.

      nhiều năm trước, lưu hành vở kịch ngắn “An Thất Mỹ Huệ”, vở kịch ngắn đó về cặp vợ chồng, sau mỗi lần gây gổ, chồng dùng mật mã cầu hoà là —— Mỹ Huệ, em.

      Khi đó Tiểu Lăng học năm hai trung học, rất mê vở kịch ngắn này.

      Có lần, biết vì chuyện gì mà chọc giận , phải mất khoảng thời gian dụ dỗ , lâu mới dỗ được cười, xin tha thứ, chợt ——

      Vũ, chúng ta học An Thích Mỹ Huệ, về sau mà chọc giận em, phải mật mã hoà giải, em mới tha thứ cho …………”

      lúc đó, ràng cũng thể phản kháng, nhưng mà, nếu có thể khiến cho tiểu Lăng Giác nhanh chóng hết giận, 100 câu mật mã hoà giải cũng có vấn đề gì cả.

      mật mã hoà giải gì? Tiểu Lăng Giác, em?” thể nào? Câu này nghe rất kỳ quái.

      em rất ghê tởm! được, được, nội dung giống nhau.”

      rất đồng ý, vội vàng gật đầu, trong lòng suy nghĩ, rất tốt, bọn họ càng ngày càng ăn ý.

      “A! Em biết rồi, phải , em là bảo bảo bối của .”

      Cái này có khó khăn gì chứ? Tiểu Lăng giác từ đến lớn, vẫn luôn là bảo bối của mà.

      thành vấn đề. Tiểu Lăng Giác, em là bảo bối của , chúng ta cùng hoà giải nha.” lập tức phối hợp………..

      Lần đó, chọc cho Tiểu Lăng Giác cười ha ha.

      Từ sau lần đó, mỗi lần chọc cho tiểu Lăng Giác tức giận, chỉ cần ra mật mã hoà giải, dễ dàng làm tiểu Lăng Giác hết tức giận, hai người lại có thể nhanh chóng bắt tay làm hoà.

      Hướng Đường Vũ đột nhiên nhớ lại chuyện cũ, nhịn được có chút cảm khái. Tiểu Lăng giác bên cạnh , từ đứa bé lê quy đôn bây giờ lớn lên có bộ dáng động lòng người, bắt đầu cùng hẹn hò với bạn trai . . . . . .

      Vốn là bảo bối của mình , về sau lại thành bảo bối của người khác …

      Tim có chút chua chua, có chút đau, giống như có người nhành rạch nhát.
      Last edited: 28/4/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :