1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thanh mai trúc mã, đi đâu vậy??? - Hoàng Thạch PK (2.2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      THANH MAI TRÚC MÃ, ĐÂU VẬY???

      Tác giả: Hoàng Thạch PK
      Thể loại: Thanh mai trúc mã, oan gia
      Converter: Ngocquynh520
      Editor: Tù Trương

      Giới thiệu

      thế gian này…

      Phần lớn thanh mai trúc mã, cuối cùng cũng đều chơi đùa giường của người khác.

      Phần lớn khi còn vô tư, khi lớn lên dần dần tách nhau ra như hai người xa lạ.

      Chỉ là. . . . . .

      Thanh mai trúc mã, đâu vậy?

      Tôi muốn tìm người khác lên giường chơi đùa!

      . . . . . .

      Cậu nha!!!

      . . . . . .

      Cút , cậu ép gắt gao như thế tôi như thế nào!

      Lại có đoạn đối thoại:

      Thanh mai trúc mã, chỗ nào vậy?

      Tôi đâu cậu cũng theo sao?

      Đúng a!

      Vậy tôi về nhà, cậu cũng theo tôi về nhà sao?

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆ Chương 1.1

      "Đủ rồi."

      thanh này hơi trầm thấp, cũng rất bình tĩnh, nhưng trong đó lại mang theo uy nghiêm thể kháng cự khiến cho Vương Điềm Điềm khẽ chần chừ chút.

      quay đầu nhìn lại, thấy cách đó xa l.q.d có người đàn ông mặc tây trang thẳng tắp, sắc mặt nghiêm trọng, ánh mắt lạnh lùng nhìn khiến cho đột nhiên sinh ra chút sợ hãi. biết là hôm nay do thời tiết quá nóng hay là do mắng kia mất quá nhiều sức, Vương Điềm Điềm có cảm giác mình hơi hoa mắt, khỏi nhắm hai mắt lại.

      " xin lỗi." Trong nháy mắt, cũng qua, đưa tay giữ cổ tay của Vương Điềm Điềm lại, quay đầu với kia: “ ấy hiểu chuyện, xin đừng để bụng."

      Vương Điềm Điềm mở mắt ra, thể tin ngẩng đầu nhìn , bộ dạng cao lớn của đứng ở bên người l.q.d giống như bức tường, ép dám thở mạnh, vốn dĩ định phản bác lại lời của nhưng đến cuối cùng vẫn ngoan ngoãn im lặng mà nhíu mày.

      "Buông ra." giọng oán giận như con mèo làm nũng, nhưng lại làm ra vẻ như hề nghe thấy.
      kia chợt lạnh giọng : " hiểu chuyện? Em nhớ nhầm năm nay Vương đại tiểu thư cũng hai mươi lăm tuổi? Hôm nay tới đây đổ ập vào mắng cho em trận, lại còn muốn động thủ đánh người. Quách Tử Hành, dù gì chúng ta cũng từng ở chung chỗ, em thấy đứng ở bên kia đường nhìn từ lâu, nhưng lúc ấy sắp đánh em mới chạy tới ngăn lại giống như xem kịch hay…"

      Vừa nghe đến những câu này, Vương Điềm Điềm chợt đổ mồ hôi lạnh, vậy là những gì nên nghe hay nên nhìn đều nghe, đều thấy được rồi?

      "Hướng Vinh, …" có cảm giác như mình l.q.d bị gài bẫy, vì biết có Tử Hành ở đây cho nên giả bộ vô tội, thậm chí mượn thay mình tẩy trắng, Vương Điềm Điềm ngẩng đầu nhìn Quách Tử Hành: "Tử Hành, đừng nghe ấy"

      "Tôi bảo đảm, ấy quấy rầy nữa." Quách Tử Hành nhìn Vương Điềm Điềm, chỉ lạnh tanh: "Chuyện ngày hôm nay, chắc chắn tôi cho câu trả lời hài lòng. Chuyện trước kia xóa bỏ."

      Lòng Hướng Vinh bất chợt lạnh lẽo, nhìn ánh mắt của , trong con ngươi giống như vĩnh viễn có tầng sương mù, tuy từng ở chung với nhau chỗ nhưng chưa bao giờ có thể hiểu . Vốn là còn muốn lời tạm biệt nhưng Quách Tử Hành dắt Vương Điềm Điềm xoay người rời .

      Vương Điềm Điềm bị Quách Tử Hành kéo ở phía sau, vì mang giày cao gót nên theo kịp bước chân của .

      "Tử Hành, chậm chút." giọng xin : " nên tức giận được ? phải nghe em giải thích, hôm nay em…"

      "Xe ở bên kia?" Quách Tử Hành phía trước đột nhiên dừng bước, xoay người buông ra, nhìn lát sau đó lại giơ tay lên nhìn đồng hồ đeo tay cái, giọng : "Tôi còn có chuyện, tiễn ."

      Vương Điềm Điềm cảm thấy có chút khác lạ, nhìn Quách Tử Hành tới bên cạnh xe, mở cửa xe, sau đó lên xe rời , từ đầu đến cuối cũng nhìn cái. cúi đầu thầm nghĩ xong rồi, Tử Hành khẳng định là rất tức giận.

      lấy điện thoại di động ra gọi cho Trương Dực Thiên: " Dực Thiên, phải giúp em. Hôm nay em phạm lỗi, Tử Hành l.q.d ngay cả cơ hội giải thích cũng cho em , bên ngoài làm ra vẻ sao nhưng có vẻ rất giận!"

      Bên này Trương Dực Thiên bận tối mắt tối mũi để chuẩn bị cho ra mắt nhãn mới, khoanh tay giọng : “Cậu ấy sao lại tức giận được? Bình thường cũng như vậy mà! Vừa mới mắng em xong lại đối xử tốt với em, Tiểu Điềm à, xin em đừng lúc nào cũng gọi vào lúc bận nữa được ?”

      " phải vậy." Vương Điềm Điềm trong lòng hoang mang, ấp úng nửa ngày mới : "Hôm nay em…nhắc đến chị Tiểu Điệp"

      "Cái gì?" Tiếng nhạc xung quanh hơi lớn nên Trương Dực Thiên nghe , lặp lại hỏi câu: "Em cái gì?"

      "Chị…Tiểu…Điệp" Vương Điềm Điềm gằn từng chữ .

      Điền Tiểu Điệp, cái tên này cũng rất lâu rồi xuất bên lỗ tai của , ánh mắt Trương Dực Thiên chợt ảm đạm, đột nhiên phát mình biết nên gì tiếp theo, hồi lâu mới hồi phục lại tinh thần: "Chuyện như vậy, giúp được em."

      Bởi vì chuyện suýt nữa đánh nhau với Hướng Vinh ở dưới công ty của Quách Tử Hành khiến Vương Điềm Điềm lo lắng suốt cả đêm, rốt cuộc vẫn quyết định tới cửa xin lỗi. Dù gì Hướng Vinh cũng từng là bạn của Quách Tử Hành, với tính tình của Quách Tử Hành chắc chắn đứng nhìn Hướng Vinh bị đánh, nhớ lại ngày đó cũng là vì bị Hướng Vinh làm cho tức giận mới trúng kế của ta. Dĩ nhiên quan trọng nhất là và Hướng Vinh mà cãi nhau, lúc hai người chuyện cũng đề cập ít tới Điền Tiểu Điệp.

      Ai cũng biết, mấy năm nay ai dám nhắc tới Điền Tiểu Điệp trước mặt Quách Tử Hành.

      Vốn là muốn tìm Trương Dực Thiên l.q.d để tiếp thêm chút can đảm, hoặc nhờ ấy giúp chuyện. Nhưng ấy lại lấy cớ từ chối, hơn nữa còn trực tiếp cúp máy, nhận điện thoại của !

      Qua nhiều năm như vậy, những chuyện khác l.q.d Trương Dực Thiên vẫn luôn luôn ra mặt thay nhưng trước mặt Quách Tử Hành ấy lại đặc biệt kinh sợ, người đàn ông cao gần 1m9 vậy mà lại bày ra vẻ mặt như vậy, hơn nữa ấy còn đặc biệt tự hào đó biểu tôn kính với đại ca khiến Vương Điềm Điềm rất coi thường, nhưng chính ở trước mặt Quách Tử Hành cũng dám lỗ mãng...

      ☆ Chương 1.2

      Bởi vì được nuông chiều nên Vương Điềm Điềm dần dần vô pháp vô thiên, lúc còn cũng sợ Quách Tử Hành. Thế nhưng mấy năm, biết vì sao, Vương Điềm Điềm càng ngày càng dám phách lối trước mặt Quách Tử Hành. Có thể là l.q.d bởi vì quá bận rộn, cũng có thể vì áp lực công việc mà càng ngày Quách Tử Hành càng lạnh nhạt l.q.d và xa cách với , điểm này Vương Điềm Điềm cũng cảm thấy được cho nên càng làm cho dám thân cận với .

      "Điềm Điềm, tôi giúp được cậu." Vạn Phương nhún nhún vai : “Cậu cũng biết tính tình của ấy, hơn nữa lại bàn chuyện trong phòng. Cậu hẹn trước, bây giờ lại muốn vào là tìm chỗ chết đấy.”

      Vương Điềm Điềm nhìn cửa phòng đóng chặt cũng tiện làm khó Vạn Phương, suy nghĩ chút rồi : "Vậy tôi ngồi chờ, bao lâu có thể xong?"

      Vạn Phương cúi đầu nhìn vào lịch trình : "Hôm nay rất lạ, tiếp theo cũng sắp xếp chuyện gì, bên trong là đối tác đến từ Đài Loan nhưng lại chỉ người, hôm nay chỉ muốn đơn thuần cùng Quách tổng tâm , nhưng thể quấy nhiễu. Cho nên tôi cũng khi nào xong.”

      "Được." Vương Điềm Điềm thầm nghĩ nếu mình tới để xin lỗi vậy ngồi chờ l.q.d chút cũng sao…

      Trong lúc bất chợt, giống như nhớ tới chuyện gì, cúi đầu rủ rỉ với Vạn Phương: "Chiều hôm qua, Hướng Vinh tìm Quách Tử Hành làm gì vậy?"

      Vạn Phương vừa nghe, lập tức trợn tròn mắt, lui về phía sau, oán hận : "Chuyện như vậy đừng hỏi tôi. Nếu để cho Quách tổng biết sau lưng tôi mấy chuyện riêng tư này với cậu, tôi còn có thể ở đây làm việc sao? Cậu cũng phải biết…"

      Vương Điềm Điềm đưa tay ý bảo ấy im lặng, cười híp mắt : “Chúng ta là bạn bè lâu năm? Chuyện này…"

      Vạn Phương liếc cái, lập tức ngồi xuống che miệng của : "Ngày hôm qua Hướng Vinh tới tìm ấy, ở lại bên trong nửa giờ mới ra ngoài. Tôi cũng biết cái gì, chỉ là lúc ra, Hướng Vinh có vẻ rất vui mừng đấy."

      Vương Điềm Điềm nhíu mày cái, chị Tiểu Điệp rất vất vả mới từ nước Mĩ trở lại, biết Hướng Vinh lại muốn tới làm cái gì! Nhưng nhớ đến thái độ như có như của Quách Tử Hành đối với Hướng Vinh ngày hôm qua, còn cái gì mà xóa bỏ tất cả.

      gật đầu cái : "Cậu làm việc , tôi ở chỗ này chờ, cần phải để ý đến tôi."

      Đợi đợi, nhưng ngờ l.q.d lần đợi lại hơn ba giờ. Vương Điềm Điềm ngồi ở ghế sa lon có hơi buồn ngủ, thầm nghĩ Quách Tử Hành bàn chuyện làm ăn thể xong liền vì vậy cầm chiếc mền của Vạn Phương định chợp mắt chút, ngờ vừa nhắm mắt lại lại nghe thấy giọng .

      "Nhiều năm gặp, ngờ vẫn đáng như vậy."

      Vương Điềm Điềm mở mắt nhìn về hướng phòng làm việc thấy cửa mở ra, Quách Tử Hành đứng ở cửa bên cúi đầu sửa l.q.d sang lại ống tay áo, cũng ngẩng đầu nhìn , mà đứng bên cạnh lại là người đàn ông rất hào hoa, Quách Tử Hành cao 1m85 hề có vẻ thua kém, chỉ là hơi gầy hơn chút nên nhìn qua người bên cạnh vẫn lớn hơn.

      Trong đầu như nhớ ra chuyện gì đó liền đứng dậy tới trước mặt người kia, vươn tay cười : "Ki Wi, lâu gặp, cũng thay đổi nhiều lắm, vẫn đẹp trai như trước đây." Khuôn mặt hồng l.q.d hào treo lên nụ cười tiêu chuẩn.

      Ki Wi cũng sửng sốt chút, nhíu mày, vươn tay nắm lấy tay : "Cám ơn, cũng trở nên xinh đẹp hơn." Chỉ giây, hai người liền buông ra.

      Cũng quá thân thiện mà cũng coi là quá xa lạ, lần gặp gần đây nhất là chuyện của mười năm trước, lúc đó ta cùng ba tới Bắc Kinh chơi, sau đó cũng gặp lại nữa mà chỉ nghe sau này ta sang Mĩ học, sau đó ở lại xây dựng nghiệp, làm về thiết kế. Chỉ là lâu như vậy gặp nên nhớ bộ dáng của ta, cũng may từng quen biết nên gặp mặt cũng quá gượng gạo.

      "Bọn chuẩn bị ra ngoài tụ tập à?” Vương Điềm Điềm nhìn tình hình sau đó tiếp tục : “Nếu vậy em quay lại gặp Tử Hành sau. Nếu KI WI có thời gian, em muốn mời bọn chơi, dĩ nhiên có cả Dực Thiên nữa, nếu gọi ấy qua vài ngày nữa cũng tìm được đâu.”

      "Đúng vậy, cậu ta dạo này rất nổi tiếng. Tiết mục nào ở Đài Loan cũng có cậu ta." KI WI cười gật đầu cái, bỗng nhiên nhớ ra cái gì đó, hỏi "Còn chị Tiểu Điệp đâu?"

      "Chị ấy…" Vương Điềm Điềm nhìn chút Quách Tử, chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.

      " ấy cũng sắp về rồi." Quách Tử Hành vốn luôn im lặng cuối cùng cũng l.q.d mở miệng : "Đến lúc đó, người đông đủ, nhất định phải tụ họp." Khóe miệng hơi vểnh giống như cười, thanh cũng dịu dàng hơn.

      chỉ có Vương Điềm Điềm mà cả Vạn Phương khi thấy được vẻ mặt này của Quách Tử Hành đều nhịn được mà nổi da gà.

      "Tốt." Ngược lại Ki Wi lại làm như có chuyện gì: "Ngày khác tụ họp. Chắc là Vương Điềm Điềm tới tìm cậu có việc, có vẻ đợi rất lâu rồi đấy. Hôm nay tôi về trước."

      ta nhìn Vương Điềm cái, lại quét mắt cười cười với Vạn Phương. Vạn Phương tự nhận ngày ngày luôn nhìn thấy Quách Tử Hành ưu tú, cũng thường thấy người đàn ông vạn người mê Trương Dực Thiên, miễn dịch với trai đẹp, nhưng khi nhìn thấy nụ cười của KI WI, vậy mà lại đỏ mặt.

      ràng chỉ là cười xã giao, nhưng l.q.d lại rất hấp dẫn.

      Chỉ là Vương Điềm Điềm luôn luôn đĩnh đạc, ngược lại thấy. l.q.d đứng ở cửa cùng Quách Tử Hành nhìn KI WI rời . lúc sau, khi nhớ tới mục đích của mình, quay đầu nhìn lại Quách Tử Hành xoay người vào phòng làm việc.

      chần chừ chút, cũng để ý có đồng ý hay mà cúi đầu vào theo.

      " Tử Hành, em tới là vì muốn xin lỗi chuyện ngày hôm qua. Em cũng phải cố ý tranh chấp với Hướng Vinh ở dưới lầu, chỉ là do ấy quá khinh người!" Vừa nhắc tới Hướng Vinh, chuyện l.q.d phải Điền Tiểu Điệp, Vương Điềm Điềm chỉ dừng lại chút sau đó tiếp tục kiểm điểm chính mình: "Em cũng biết mình nên giận dữ, cũng nên muốn đánh người, gây náo loạn ở dưới công ty như vậy là hay, về sau em nhất định chú ý, đừng giận nữa, tha thứ cho em , được ?" đứng ở trước bàn làm việc của , chân thành .

      Quách Tử Hành ngồi ở ghế, cả người buông lỏng, ngửa ra sau, hai tay đều đặt ở thành ghế, mặt cũng có biểu cảm. Đèn trong phòng làm có chút u ám khiến Vương Điềm Điềm l.q.d cảm thấy khiếp người, hoàn toàn khác hẳn với người vừa dịu dàng cười với KI WI, vì vậy càng càng .

      biết, Quách Tử Hành chắc chắn thích mắng người, thậm chí động thủ… Lại còn nhắc đến Điền Tiểu Điệp, ở dưới công ty , người đến người .

      "Được, tôi nhận lời xin lỗi của ." Bất chợt, Quách Tử Hành đứng lên sửa sang lại tài liệu bàn, vừa cầm mấy thứ vừa : " về trước ."

      Vương Điềm Điềm hoàn toàn ngây ngẩn cả người, mặc dù lường trước l.q.d nhưng ngờ Quách Tử Hành như vậy. có chút xấu hổ gật đầu cái, sau đó yên lặng xoay người chuẩn bị ra ngoài.

      "Đúng rồi."

      Vừa đến cửa, lại bị Quách Tử Hành gọi lại.

      "Về sau nếu muốn tìm tôi phải hẹn trước với Vạn Phương." Quách Tử Hành chỉ chỉ ngoài cửa.

      ngừng chút, lại : "Còn nữa, về sau cứ kêu tôi là Quách Tử Hành. cần mở miệng tiếng hai tiếng như thế, giữa chúng ta thân đến như vậy."

      Vừa nghe được những lời này, hốc mắt Vương Điềm Điềm lập tức đỏ lên, chóp mũi ê ẩm.

      Mặc dù biết còn thân như hồi còn , nhưng khi gặp mặt mọi người vẫn tốt với nhau. Nhưng bây giờ bị thẳng thắn ra như vậy khiến lòng quặn đau, quả nhiên thể nhắc đến Điền Tiểu Điệp, tại ấy lại muốn vạch ranh giới với .

      thể ở trong phòng làm việc này thêm giây nào nữa, ai mà thèm gọi ta là cơ chứ!

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆ Chương 2.1:

      Sau khi Trương Dực Thiên chụp hình xong, vừa mở điện thoại lên thấy mười mấy cuộc gọi nhỡ, nhìn thời gian, có lẽ Vương Điềm Điềm từ chỗ Quách Tử Hành về rồi, liền gọi điện cho hỏi thăm tình hình như thế nào, kết quả nàng kia nửa ngày cũng thèm l.q.d nhận điện thoại, cách hồi lâu mới cho tin nhắn.

      "Quách Tử Hành muốn cắt đứt quan hệ với em…"

      đọc tin nhắn, chỉ nghĩ là Vương Điềm Điềm giận dỗi. Bình thường Quách Tử Hành đâu thèm so đo với . Đừng nghĩ ở trước mặt người khác luôn được khen hiểu chuyện, ngoan ngoãn, lễ phép. Về điểm này còn phải tùy tính khí của , mấy chuyện l.q.d này đám bạn bè xung quanh từ ai cũng biết. Cho nên Trương Dực Thiên cảm thấy lần này nhất định là Vương Điềm Điềm ỷ thế hiếp người mới ép Quách Tử Hành nặng như thế.

      Trận chiến này ai thắng? Đương nhiên là Quách Tử Hành thắng. Từ đến lớn, Quách Tử Hành đối với Vương Điềm Điềm dĩ nhiên có gì để , chỉ là càng ngày càng nghiêm nghị, càng ngày càng trong nóng ngoài lạnh, giống như là cha của , Trương Dực Thiên mơ hồ cảm thấy Quách Tử Hành sắp đem Vương Điềm Điềm từ em nuôi thành con , nhưng vừa nghĩ như thế lại cảm thấy đúng, Quách Tử Hành cũng chỉ hơn Vương Điềm Điềm ba tuổi mà thôi.

      Chuyện như vậy tất nhiên quấy rầy Quách Tử Hành, chỉ có thể tìm Vương Điềm Điềm trước, vốn tưởng rằng tình hình rất nghiêm trọng, nhưng nghĩ đến lại thấy đoan trang ngồi l.q.dtrong quán cà phê, thẫn thờ nhìn ngoài cửa sổ. Trương Dực Thiên tưởng sao, nhưng khi cẩn thận quan sát lại thấy được hai con mắt đỏ ngầu, sắc mặt tái nhợt.

      "Rốt cuộc thế nào?" Sau khi ngồi xuống, thẳng ngay vào vấn đề.

      Vương Điềm Điềm buồn bực nửa ngày, giương mắt nhìn ánh mắt có vẻ tập trung của : "Quách Tử Hành …" Lời vừa đến khóe miệng, đôi mắt đỏ lên.

      " quan hệ hai bọn em tốt đến như vậy, sau này cần gọi ấy bằng nữa.” Đôi mắt to xinh đẹp nháy mắt, giọt nước mắt liền rơi xuống: " như vậy ràng muốn cùng em tuyệt giao…" thanh thấp, mang theo tia run rẩy.

      Trương Dực Thiên ngồi cân nhắc, đầu tiên trực giác của cho rằng những lời như vậy tuyệt đối thể do Tử Hành ra, nhất định là nàng này bị mắng nên uất ức, thêm dầu thêm mỡ. Sau đó, vừa nhìn thấy cách đó xa có vị khách cầm điện thoại di động bắt đầu chụp hình, nhắm lại mắt, sau đó đứng dậy đưa cho Vương Điềm Điềm tờ khăn giấy.

      "Ngày mai tin tức nhất định làm em khóc, dựa vào tấm hình này còn có thể tuôn ra tin đồn chúng ta bí mật nhau nhưng phải chia tay vì chuyện gia đình rối rắm, ký giả bây giờ năng lực viết lách rất lợi hại đấy. Chịu oan vì Quách Tử Hành cần.” Trương Dực Thiên lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị cho gọi điện cho Quách Tử Hành.

      " được gọi điện thoại cho ấy!" Vương Điềm Điềm gấp gáp đoạt lấy điện thoại: " phải em cố tình khóc, vừa rồi
      [​IMG]

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆ Chương 2.2:
      Bữa cơm trôi qua, ai cũng cười rôm rả chỉ có mỗi Vương Điềm Điềm là tâm trạng yên, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn lén Quách Tử Hành, sau đó lại tiếp tục cúi đầu chăm chú l.q.d ăn cơm, cảm giác lo lắng khiến món cá thích cũng thấy mùi vị.

      Cho đến khi ba người bọn họ ra về, và Quách Tử Hành vẫn thêm với nhau câu nào.

      Xem ra là bởi vì các trưởng bối đều ở đây nên Quách Tử Hành mới giả bộ giảng hòa, Vương Điềm Điềm nghĩ mãi cũng chỉ thấy có lý do đó là thuyết phục nhất.

      Về phần sau, Quách Tử Hành…

      Trong lòng rất buồn bã, luôn coi Quách Tử Hành như trai mình, mặc dù mấy năm nay còn thân thiết như trước nhưng hai người bọn họ quen biết nhau hơn hai chục năm, có mấy lời tại sao có thể cứ như vậy mà ra.

      Càng nghĩ càng thấy cam tâm, Vương Điềm Điềm thầm nghĩ nhất định tìm cơ hội chuyện với Quách Tử Hành chút, phải hỏi ràng, coi như tranh chấp với Hướng Vinh, coi như nhắc đến chị Tiểu Điệp nhưng cũng thể vì thế mà tha thứ cho . Nếu có chỗ nào hài lòng, nhất định thay đổi.

      cho gọi là “”. l.q.d

      Nhưng mà, , muốn mất người này.

      Hôm sau, Vạn Phương liên lạc với , là Quách tổng muốn Kiwi “đón gió tẩy trần” nên mời , còn có Trương Dực Thiên nên báo cho thời gian, địa điểm. Sau khi cúp điện thoại, Vương Điềm Điềm thầm nghĩ ngay cả hẹn ăn cũng để cho thư kí gọi điện thông báo, muốn ràng như vậy sao?

      Bữa cơm này vốn do khởi xướng, nhưng cuối cùng lại do Quách Tử Hành mời, nguyên nhân chắc chắn chỉ có .

      Điền Tiểu Điệp.

      Chủ nhật này chị Tiểu Điệp quay về, mà Quách Tử Hành lại hẹn vào thứ sáu, cần cũng biết.

      Đợi đến thứ sáu, lúc Vương Điềm Điềm tới, trong phòng chỉ có và Quách Tử Hành.

      Kiwi vừa nhìn thấy nở nụ cười, đứng lên đến ngồi cạnh . Hai người hàn huyên vài câu, sau khi hỏi han những chuyện gần đây bắt đầu nhắc lại những chuyện cùng nhau chơi đùa hồi còn
      [​IMG]

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :