1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thực xin lỗi, ta yêu ngươi - Tâm Văn (c19.2) [DROP]

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Thực xin lỗi, ta ngươi - Tâm Văn - 对不起,我爱你

      Tác giả :tầm văn
      Thể loại : đại
      Bản convert =Diedanlequydon.com
      Edit: qu33njc3
      blog: http://qu33njc3.wordpress.com/
      Tình trạng:hoàn


      Giới thiệu

      Diệp Lạc Tri Thu hàn.

      Nàng gọi Diệp Thu hàn, nữ sinh tướng mạo bình thường , đối với cuộc sống có dã tâm gì, nhân sinh nguyện vọng lớn nhất chính là tìm được người ,tri tâm cả đời gắn bó gần nhau.

      Mười hai tuổi năm đó, nàng thích người nam sinh tên là Tô Lỗi Đại, nhưng là người mà mọi người gọi là vương tử, bên người nàng công chúa xinh đẹp . Nhưng mà chính mình bất quá chỉ là con vịt xấu xí ngờ là nàng chỉ có thể lén lút đem đoạn cảm tình này chôn giấu ở trong lòng.

      Mười bốn năm sau, nàng thành phóng viên radio nổi danh nhất, có bạn trai nhau tám năm . Ngày xưa, lại lần nữa xông vào cuộc sống của nàng. Vương tử nhưng độc, lại càng đạt đến hoàn mỹ.

      Vận mệnh làm cho bọn họ gặp lại nhau ,để biết hai người tiếp tục nối lại tình duyên trước đó ? Hay là giống như giao tuyến vậy, giao nhau tại điểm rồi sau đó mãi mãi mỗi người phương ? . . . . . .

      thế giới loại người bi ai nhất chính là những người quá lẫn nhau,nhưng bởi vì hiểu lầm mà bỏ qua nhau .

      "Thực xin lỗi, ta ngươi!"

      Tình , có quá nhiều bất đắc dĩ, nhờ tuyệt đối cần phải buông ra.

      [ văn án ]

      Trong chúng ta có người chờ cả đời cũng đến; mà có người chờ đến được nhưng chúng ta lại hiểu được biết quý trọng.

      Gặp được người tình đầu ý hợp ,khó được cỡ nào.

      Mà mất người, lại dễ dàng như vậy.

      Trong lúc thoáng qua đó, bặt vô tính.

      《 thực xin lỗi, ta ngươi 》 tác giả: tâm văn


      Lời tựa


      Từng nghe qua nhân sinh hạnh phúc nhất đó là : làm chuyện mình thích, tự mình nghĩ người.

      Chính là cuộc sống, lại theo ý nghĩ của chúng ta, đơn giản là nó thay đổi chúng ta.

      Trong câu tinh khiết này lời lễ chỉ có thể mực để ở trong nội tâm, ngừng khích lệ chính mình: ngươi còn sống vì cái gì.

      Mùa luân hồi, đơn giản là trăng mọc trăng tàn, từ bên ngoài nhìn vào đột nhiên xuất ra bất luận dấu vết gì.

      Nhưng mà chúng ta đều tinh tường nội tâm chính mình rỗng như thế nào ? Là cái gì làm cho chúng ta trầm mặc, thâm tình trở nên lạnh nhạt?

      Vậy là vì cái gì, để cho chúng ta lẫn nhau dựa sát vào nhau, bật khóc. . . . . .​

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Thực xin lỗi, ta ngươi_chương 1.1

      Tác giả :Tầm Văn
      Edit:qu33njc3


      Sáng sớm, ánh mặt trời xuyên thấu qua bức màn,qua khe hở tia nắng rơi vãi tiến vào trong phòng ngủ, vừa vặn chiếu mặt Diệp Thu Hàn . Nàng từ trong mộng tỉnh lại, xem xét đồng hồ báo thức tủ đầu giường , vội vàng từ giường bật dậy.

      Cái gì phá đồng hồ báo thức, 7h rồi mà chút động tĩnh đều có.
      Hôm nay là thứ Hai, Cuộc họp nội bộ theo thường lệ sáng sớm phải tiến hành , nàng cũng dám muộn. Vội vàng rửa mặt xong, đứng ở phía trước gương trong buồng vệ sinh , tóc dài xõa vai, mắt ngọc mày ngài, cộng thêm chiếc áo lót dệt màu lam nhạt , cái quần chín phần màu trắng.

      "Very good!" Nàng nhìn vào cái gương hơi trẻ con vỗ vỗ quai hàm, sau đó cầm lấy túi xách tay bàn ra cửa .

      Đầu mùa xuân tuy có ấm lên những vẫn còn chút lạnh. Loại khí này thích hợp nhất để nâng ly cà phê, đứng ở phía trước cửa sổ ngóng nhìn.

      Thu Hàn ngẩng đầu lên, hít sâu hơi. Vừa mới mưa, có thể nghe thấy được hương vị cỏ xanh dưới mặt đất ướt át ngừng nảy sinh —— đây là hương vị mùa xuân nàng quen thuộc.

      Trải qua trời đông giá rét tàn sát bừa bãi, cuối cùng tới mùa nàng thích nhất . Tính tính thời gian, cuối tuần này đúng lúc ngày14 tháng 2, lễ tình nhân.

      Hàng năm vào ngày tình nhân, bọn ta tịch mịch, bởi vì có Thư Hạo. Cùng nam nhân ở các phương diện cũng tệ nhau tám năm, ngoại trừ tờ giấy kết hôn, chuyện gì xảy ra cũng xảy ra mọi chuyện rành mạch đều có. Thư hạo đối Thu Hàn mà , sớm trở thành thói quen. Nàng đối với , khả năng cũng đồng dạng.

      Khi thời điểm bọn họ nghĩ muốn kết hôn, bởi vì phòng ở cùng vấn đề kinh tế vẫn tuột dốc, thời điểm đợi cho mọi chuẩn bị hết bọn họ tựa hồ lại lười muốn kết hôn. Thư Hạo trong mọi việc vốn là người tính tình nóng nảy, mà Thu Hàn đối với việc hẹn hò này của hai người cũng mấy hài lòng. Ngày bình thường cũng có thể tự do tự tại, thời điểm tịch mịch chỉ có thể ở mình trong phòng , nhưng đến thời gian tặng hoa lúc nào cũng có bó lớn hoa hồng tay . giống Uông Đồng, lúc nào cũng chình mình đơn độc.
      Uông đồng là bạn thân của Thu Hàn , có khả năng trí tuệ , là nữ nhân độc thân 30 tuổi. Nhưng cái này cũng đại biểu nàng muốn kết hôn, cũng phải nàng điều kiện tốt.

      khác biệt, uông đồng là mỹ nữ. quảng cáo tìm bạn trăm năm kia "Dáng người cao gầy, bằng cấp thuộc khoa chính quy, thu nhập cao, dung nhan mỹ lệ" ... Lời ấy chính là do Thu Hàn vì nàng viết lên , mặc dù mọi người đều cho rằng những lời viết lên kia là mặt dầy ,là vô sỉ nhưng Thu Hàn có thể thề nàng rất là thoải mái .

      Chính là, Uông Đồng luôn hướng nàng phàn nàn, này bạn học sớm kết hôn kia ,bạn cùng sống chết . Nàng giận dữ : "Tiểu Hàn, ngươi ta thể gả được sao ?"

      "Ngươi mà gả được, có thể thấy được ánh mắt của nam nhân đều mù cả ." Thu Hàn lời thề son sắt .

      Nhưng mà, người nam nhân nào vì vậy mù, Uông Đồng cũng vẫn có gả ra ngoài được .

      Có lẽ là bởi vì Uông Đồng quá xuất sắc . Nàng là người mang chủ nghĩa hoàn mỹ điển hình , đối với trang phục chính mình , cách ăn mặc cầu đều phải hoàn hảo. Cũng khó cho nàng, vóc người xinh đẹp như vậy, vẻ mặt đều rất đẹp. Tốt nghiệp đại học có tiếng lại làm việc cho công ty lớn, mỗi năm thăng cấp, công ty Lam Vũ đều rất xem trọng người có tài mới này .
      Cho nên, nàng đa số thời điểm đều rất bướng , có đôi khi cũng ít người nàng lạnh lung .

      Thu Hàn cũng muốn làm Uông Đồng, kia cần dũng khí quá lớn .

      ( Đại) Thực xin lỗi, ta ngươi C1.2

      Tác giả :Tầm Văn
      Edit :qu33njc3
      [​IMG]

      Tại đầu ngõ sớm chút mua lấy bánh bao, bánh quẩy, nàng vào hầm tàu điện ngầm, ở giữa hành lang lát gạch dài làn gió mát thổi tới trước mặt, xen lẫn với hương vị gào thét bên trong đoàn tàu xe điện ngầm mà đến .

      Vì còn sớm nên trong toa tàu điện ngầm hành khách rải rác rất ít ỏi .

      Chỗ ngồi bên canh là nam nhân trong sáng , dưới đôi mày rậm là ánh mắt sáng ngời , quần áo tây hàng hiệu mặc lên người rất vừa vặn thoải mái, kiểu tóc so với đầu húi cua dài chút, so ra vẫn ngắn chút.

      Người con trai với tiêu chuẩn thành phần tri thức, người có hương vị nước hoa Cổ Long nhàn nhạt, rất dễ chịu. Nếu là ở gần Thu Hàn chút nàng chắc chắn chú ý.

      Chỉ tiếc, ánh mắt mơ hồ, mệt mỏi viết ở mặt, lạnh lùng đậu nơi khóe miệng,—— nét mặt điển hình .

      Thu Hàn thở dài, nàng nhìn những người khác phải làcảnh tượng vội vàng khuôn mặt cũng rất ảm đạm? Tất cả mọi người giống như nô lệ, bị cuộc sống bức bách mà về phía trước.

      Trạm tiếp theo, người phụ nữ ôm đứa trẻ lên xe, ở hàng ghế phía trước người con trai mang thành phần tri thức ngồi xuống.

      Thu Hàn phát đứa bé quả thực rất đáng :khuôn mặt trắng treo nằm sấp vai người thiếu phụ , cánh tay như củ sen dường như vung vẩy, trung như vậy gọi bạn, nó vui vẻ cười .Nó còn bất chợt đưa bàn tay trắng như phấn nhét vào trong cái miệng nhắn như cánh hoa nhấm nháp , con ngươi đen bóng hề cố kỵ mà nhìn khuôn mặt xinh đẹp của nam nhân mà băn khoăn.

      Đột nhiên, đôi tròng mắt kia như phát kỳ tích giống như quyết định,đôi mắt trợn lên nháy mắt . Đôi bàn tay trắng như phấn bị bỏ quên , cái miệng nhắn vẫn mở ra, sau vài giây liền nhếch môi cười ngây ngô, "Ha ha" , "Khanh khách" , nước bọt trong suốt sung sướng mà rơi cả mặt ghế .

      Nàng tinh tế quan sát mới thấy được ở đâu ,người con trai bên cạnh kia vẫn ngồi ngay ngắn như cũ nhưng lại lét lút nháy mắt làm bộ dạng quái trêu chọc nó .
      Sau khi phát giác tầm mắt của nàng, tựa hồ có chút thẹn thùng, mất tự nhiên mà đem mặt chuyển hướng ra ngoài cửa sổ.

      Thu Hàn nhìn thấy đôi mắt đứa bé vẫn còn chờ mong , thoáng trong lòng có chút mềm mại rất , rất ngứa.

      Xuống xe cùng gã con trai ngồi bên cạnh trong lúc vô tình đối mặt, khóe miệng đối phương cứng ngắc có bộ dạng nhu hòa hơn. Mặc dù chỉ là trôi qua tức , lại thầm trao đổi bí mật giữa hai người .

      Theo lý thuyết, buổi sáng mà gặp được soái ca, ngày hôm nay hẳn là siêu cấp thuận lợi.

      Nhưng đối với Thu Hàn mà , tình huống vừa vặn có khác biệt.

      Buổi họp sáng sớm diễn ra ,chủ nhiệm phân công nhiệm vụ xuống hợp với đạo làm người , người người trợn mắt há hốc mồm ngoài ra chỉ có thể vùi đầu liều mạng. Thời điểm nàng ra phòng họp, dạ dày muốn lộc cộc, chạy vội tới căn tin mà tiêu diệt sạch bữa cơm, bị tài xế lái xe ở cái bục dài cách vách đụng cho phải giò.

      Lái xe ăn xong đầy mặt màu đỏ, ợ cái như có việc gì rồi rời . Thu Hàn tranh thủ thời gian kiểm tra chiếc áo thêu có bị nước luộc văng tung tóe hay , trong nội tâm nho buồn bực hồi. lão nam nhân tệ như vậy, làm lái xe, chỉ việc chạy đường, ăn cơm trước, ăn xong còn được ngủ trưa, chả khác gì thần tiên quảng cáo cũng cần viết , bản thảo cũng cần ghi, còn đụng người! Dựa vào cái gì? Thu Hàn nhai lấy phần cơm và món ăn lạnh ngắt , đột nhiên cảnh giác chính mình đây là ghen ghét người lái xe, trong nội tâm thầm kêu tiếng"Trời ạ!"

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Đại) Thực xin lỗi, ta ngươi C1.2


      Tác giả :Tầm Văn
      Edit :qu33njc3
      [​IMG]
      Buổi chiều, nàng phỏng vấn nàng rùa biển mới trở về từ Canada, nữ nhân lẳng lơ mị rất mê hoặc , lọng tóc uốn quăn to , bôi lượng lớn son môi sáng bóng . Trong thời gian hai giờ phỏng vấn, nữ nhân mỹ lệ này lại đặc biệt chuyện chính mình như thế nào vì sao gia đình cùng nghiệp cả hai bên đêu thành công . Thu Hàn bên cầm bút phỏng vấn, bên tính toán tuổi thọ ,niên đại cùng lợi ích kinh tế của rùa biển, trong nội tâm ghen tuông thể nào phát tiết, chỉ có liên tiếp gật đầu: “Ừ, ừ” ,giống như người ngu ngốc.

      Phỏng vấn chấm dứt, nàng như trút được gánh nặng theo sát nắm tay, cảm tạ đối phương hợp tác. nữ nhân rùa biển này cũng nắm tay của nàng, đột nhiên hồn nhiên rực rỡ : “Hắc, ngươi xem, đồng hồ Diya của hai chúng ta giống như đúc .”

      Thu Hàn tức giận đến muốn thổ huyết: trời biết đất biết, tay nàng đồng hồ Diya này tất nhiên được bày bán ở khắp nơi .

      Buổi tối, Thư Hạo gọi điện thoại cho nàng, Chủ nhật thể qua được, bị công ty phái Los Angeles ,Mĩ học tập. Thu Hàn chính ôm túi chườm nóng suốt đêm viết lại bản thảo phỏng vấn buổi trưa ,vừa nghe cuộc điện thoại này, khỏi ê ẩm muốn rơi lệ: “Cuối tuần này hình như là lễ tình nhân a, sao ?”

      từ trong điện thoại cười : “Lão phu lão thê cả rồi, còn dối ngươi sao.”

      “Muốn bao lâu?” Nàng hỏi.

      “Đại khái thời gian năm. Tiểu Hàn, ngươi bây giờ ra, chúng ta cùng quán bar, kỉ niệm lễ tình nhân trước .”

      Thu Hàn nhìn nhìn đồng hồ, mười giờ rồi: “Quá muộn, ta còn muốn làm bản thảo.” phải nàng hiểu phong tình, là tin tức này chủ nhiệm thúc dục phải nộp gấp , ngày mai làm phải giao bản thảo rồi .

      “Như vậy, đêm mai bảy giờ gặp ở chỗ cũ.” xong, đem điện thoại cúp.

      biết Thư Hạo có tức giận hay . tại, bọn họ ngay cả cãi cọ cũng quá quan tâm nữa, lần ”Chia tay” gần đây nhất, đại khái là chuyện hai năm trước. Chứng kiến tiểu nữ sinh cùng bạn trai cãi nhau, bộ dạng cầm điện thoại mà lệ rơi đầy mặt, lạ lẫm cực kỳ. Điều này làm cho Thu Hàn cảm giác mình quá già .

      Thu Hàn mực đều nhớ , lần đầu tiên nhìn thấy Thư Hạo chính mình chỉ có mười tám tuổi.

      Thời bóng đá còn lên ngôi , nàng vốn là đội cổ động viên, mà lại là hậu vệ bị trật chân , bọn họ ngồi ở bậc thềm đá chuyện phiếm, chờ đến thời điểm khi trận đá bóng đến hết giờ thi đấu, nàng bất tri bất giác thích .

      Vì Thư Hạo cao lớn, tác phong suất chúng ,rồi giống như mang theo kiểu nhớ ngẩn giống Ngôn Thừa Húc. Cười rộ lên lại lộ ra hàng răng trắng , lông mi giãn ra, bộ dạng rất giống ánh mặt trời, còn có chút ngại ngùng.

      Thu Hàn phải loại nữ sinh rất chói mắt , nhưng lại rất dễ nhìn .Gặp nam sinh vĩ đại như thế, nàng rất là vui mừng .

      Thời điểm tốt nghiệp, dưới trợ giúp của cha mẹ Diệp Thu Hàn, Hà Thư Hạo thuận lợi ở lại thành phố Z. Cũng bởi vậy, bọn họ giống đại đa số các đôi nhau trong trường vì khoảng cách mà chia tay.

      Đảo mắt tốt nghiệp bốn năm,vì phòng ở vì sinh tồn hai người thể tại thời điểm tình cao trào nhất mà lập gia đình, liền kéo dài cho đến cái dạng tại này. Thu Hàn muốn dùng”Gân gà” để hình dung tình bọn họ . Hà thư hạo là người nàng nhất , về sau nhớ tới , loại cảm giác thân thiết tự nhiên sinh ra.

      Nhớ tại quyển tạp chí xem qua, giữa nam và nữ tình thuần túy chỉ có 18 tháng. 18 tháng từ nay về sau, có hay có thể chuyển thành loại thân tình, mấu chốt quyết định người có thể tiếp tục nữa hay .

      Thời gian sớm chiều ở chung , rất nhanh khiến cho hai người trở thành tri kỷ vì vậy tình lại oanh oanh liệt liệt , đều nhận thức được chuyện thành thân, cái chuyện tình này hình như là thể nề hà.

      Đóa hoa tình cuối cùng đều kết thành quả thực, cũng coi như loại thu hoạch a.

      Thu Hàn thể miên man suy nghĩ nữa , tiếp tục dựa vào bàn, ghi lại chuyện nghiệp gia đình có kết quả gì của nàng rùa biển kia .

      Thực xin lỗi ,ta ngươi C1.3

      Edit :qu33njc3
      [​IMG]
      Nhịn cái suốt đêm, ngày hôm sau làm, Thu Hàn giao bản thảo phỏng vấn tới trước mặt chủ nhiệm. Chủ nhiệm kịp xem bản thảo, tựu cho nàng biết trưởng phòng cho mời.

      hiếm có, kể từ ba năm lúc chuyển chính thức đến nay, chỉ có đại hội tổng kết mỗi tháng toàn bộ đều có mặt, nàng mới có may mắn chiêm ngưỡng mặt mày trưởng phòngđại nhân .

      Lão nhân gia phi thường hòa ái dễ gần, hỏi nàng ăn điểm tâm thói quen công tác ư, Thu Hàn mắt nhìn mũi gật gật đầu. hài lòng mỉm cười, : "Tiểu Diệp a, như vậy ngươi có khả năng, cấp chuẩn bị ủy thác trách nhiệm đối với ngươi."

      Ngẩng đầu, nàng trong lòng tràn đầy chờ mong nhìn xem vị lão nhân hiền lành này.

      "Là như vậy, gần nhất cấp chuẩn bị đổi mới cải cách, toàn bộ phóng viên phòng thông tin do các sinh viên mới được phân tới đảm nhiệm. Người tuổi trẻ nha, có tình cảm mãnh liệt, có bốc đồng, càng có ý thức trách nhiệm xã hội. . . . . ."

      Thu Hàn hoảng sợ mở to hai mắt: chẳng lẽ muốn nàng nghỉ việc rồi? gần 30 tuổi phải là người tuổi trẻ rồi? Nàng trong đầu tấu lên khúc nhạc buồn, chết tiệt tiểu lão đầu còn có :

      " Như vậy , chúng ta lo lắng chút, quyết định điều ngươi qua bộ chuyên mục, chủ trì mỗi ngày tiết mục tâm nửa đêm 11 giờ tối. Ngươi chuẩn bị chút, tháng sau trực tiếp bắt đầu."

      Nàng nhịn được : "Ta nhớ người từng ta là phóng viên người đắc ý nhất , vì cái gì để cho ta chủ trì tiết mục đó ? Ta là xuất thân từ tân sinh viên hệ tin tức chính quy!"

      "Ta đây đương nhiên biết , ngươi là tân hệ sinh viên văn học tài cao. Ta còn nghe ngươi ở thời điểm đại học, từng làm MC cho radio trường học. Tiếng của ngươi là tiêu chuẩn phổ thông, tiếng tinh tế mềm mại, giàu có lực tương tác, phi thường thích hợp làm chuyên mục tâm nửa đêm ."

      Cuối cùng, đài trưởng thâm ý hàm xúc :

      "Tiểu Diệp a, đài lý bao nhiêu người tranh nhau cướp làm chủ trì , ngươi cần phải tốt quý trọng cơ hội này nha."

      Thu Hàn lãnh đạo như thế nào có dũng khí gọi nàng làm tiết mục tâm , làm người chủ trì cũng phải là đọc bản thảo radio đơn giản như vậy.

      Nàng theo văn phòng mà ra, mở máy tính ra, len lén lên mạng chuyện phiếm.

      Hai người đều bề bộn công việc, mỗi ngày chỉ có thể gặp mặt ở mạng.

      "Chết tiệt lão trưởng phòng! Lại bảo ta ngồi giống như cái cây xinh đẹp khuya khoắt đối với cái microphone mà chờ điện thoại? Nghĩ đến mỗi ngày đêm khuya trở về nhà, còn phải xuyên qua cái ngõ tĩnh mịch kia , ta liền rét mà run!" Nàng hết sức đánh bàn phím.

      Uông Đồng nhìn có chút hả hê: "Ngươi phải có sứ giả đẹp trai bảo hộ sao?"

      "Đừng nữa Hà Thư Hạo hai ngày nữa muốn Mĩ, chí ít mất thời gian năm , chúng ta xem như cách xa trùng dương. Ngươi sớm , muộn , hết lần này tới lần khác tại thời điểm ta cần có nhất. . . . . ."

      "Diệp Thu hàn! Có chút chí khí có được ? Cách xa nam nhân, ngươi sống nổi à ?" Uông Đồng nghiến răng nghiến lợi.

      "Vậy còn ngươi? Năm nay tiếp tục có tình nhân gì hết ah ?"

      " Buổi tối ngày 13, chỗ giới thiệu hôn nhân an bài ta cùng người tiến sĩ (chỉ những người sau khi lấy được học vị tiến sĩ vẫn tiếp tục theo đuổi nghiệp nghiên cứu khoa học để lấy kinh nghiệm hoặc nâng cao trình độ khoa học) dù sao Hà Thư Hạo cũng ở đây, ngươi giúp ta tham khảo chút."

      tại chỗ môi giới hôn nhân thực là biết buôn bán, an bài tại buổi gặp mặt trước lễ tình nhân, nếu như vừa thấy ..., vừa vặn cùng nhau trải qua lễ tình nhân.

      Mà"Vừa thấy " loại tình này, khuôn mặt Thiên Sứ, dáng người ma quỷ người Uông Đồng tỉ lệ phát sinh cực cao, chỉ cần nàng có bắt bẻ là tốt rồi.

      Hạ tuyến, Thu Hàn nhớ tới buổi tối cùng Thư hạo ước hội. Sớm qua lễ tình nhân, đây là đề nghị sai . nhớ là ai qua, chỉ cần cùng người cùng chỗ, mỗi ngày đều là lễ tình nhân.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Thực xin lỗi ta ngươi_C2.2

      Edit:qu33njc3
      [​IMG]
      Buổi chiều năm giờ , Thu Hàn đúng giờ ra cửa chính radio, khó được có thời gian rảnh rỗi dạo chơi a. Phụ cận có cửa hàng cơm Tây ô mai bánh ngọt làm được là xinh đẹp, mua ít để đỡ thèm. Tại cửa ra vào bị cậu bé đụng phải , đứa bé thốt ra: "Thực xin lỗi, ."

      là hiếm thấy có đứa bé nào có lễ phép như vậy . Mấy đứa bây giờ đả thương người xong lâu sau còn gọi tỷ tỷ . Ngẫm lại nhoáng cái nàng cũng hai mươi sáu tuổi, trưởng thành rồi, lần sau lại được cầu hôn chắc phải đáp ứng thôi a.

      Thuê xe đến quán bar "Bóng đêm" thường , Thư Hạo bố trí tốt bữa tối ánh nến ấm áp lãng mạn . Trông thấy bánh ngọt mang theo trong tay nàng, nhíu nhíu mày: "Lại ăn đồ ngọt? sợ béo phì sao?"

      "Làm sao ngươi so với cha ta còn quản được rộng hơn ?" Thu Hàn trừng mắt liếc , để bánh ngọt đặt ở bàn cơm.

      "Ba của ngươi chính là quá dung túng ngươi, đều đem ngươi làm hư ." Thư hạo lầm bầm , "Hai mươi mấy mà còn khờ dại giống như tiểu nương."

      "Nhưng mà trong mắt đài trưởng của bọn ta, ta cũng coi như là lão nhân gia."

      Thu Hàn sầu mi kể khổ đem chuyện quyết định trưởng phòng cho thư hạo, lại tươi cười rạng rỡ, nâng chén ăn mừng: "Rất tốt nha Tiểu Hàn của chúng ta thành chủ trì mỹ nữ. , cụng ly!"

      "Thư Hạo, ngươi phải biết , ta là người sợ đường ban đêm nhất, mỗi đêm mười hai giờ tan tầm, còn phải xuyên qua ngõ hẻm kia, ta rất sợ hãi. Mà ngươi lại muốn Mĩ. . . . . ."

      "Chính là cho dù ta Mĩ, ta cũng có khả năng buổi tối mỗi ngày đưa đón ngươi." Thư hạo nghiêm mặt , "Nếu , ngươi đến nhà trọ của ta mà ở?"

      "Ngươi ở đây hướng ta cầu hôn sao?" Nàng cười hỏi.

      nhìn xem nàng, chậm rãi lắc đầu: "Ta muốn Mĩ, tại chuyện kết hôn cũng phải lúc. Bất quá, trước tiên có thể ở chung."

      " chết !" Thu Hàn uống ngụm lớn ly rượu xinh đẹp đỏ như máu "Ta trước mặt cha mẹ phát qua lời thề, tuyệt đối khi chưa lập gia đình ở chung."

      Thu Hàn có phụ thân là giáo sư đại học, mẫu thân Lão sư trung học, phát triển trong hoàn cảnh tại cực kỳ thoải mái cùng tự do , tính nàng đại khái, lãng mạn mà đơn giản . Nhưng về phương diện khác, giáo dục trong nhà của nàng lại rất là nghiêm .Hà Thư Hạo mới mua nhà trọ, Thu Hàn rất ít khi qua ở, kỳ cũng phải sợ đạo đức giáo điều cái gì, chính là quen nhìn bộ dáng nóng nảy của .

      "Kết hôn cùng phải ở chung, khác biệt phải chỉ là trang giấy thôi sao?" Thư hạo có điểm cho là đúng.

      "Đương nhiên giống với…" Thu Hàn muốn bàn lại cái đề tài này, "Uy , ngươi có quà tặng ta trong ngày lễ tình nhân vậy ?"

      " sớm chuẩn bị xong." Hà Thư Hạo ôn nhu nhìn nàng, "Nhắm mắt của ngươi lại , đưa tay trái cho ta."

      Thu Hàn ngoan ngoãn nghe lời, có cảm giác lạnh buốt bộ kim loại vào cổ tay trái nàng , trợn mắt xem xét, chiếc đồng hồ hiệu " Cartier " chính hãng .

      Nhớ lúc vừa tốt nghiệp ấy, bọn họ cùng nhau dạo qua các cửa hàng , nàng xem trúng chiếc đồng hồ hiệu" Cartier " . Nhưng lúc ấy hai người đều rất ngượng ngùng trong túi có đủ tiền, thư hạo liền mua sợi tổng hợp Diya bắt chước đưa cho nàng.

      Lúc kia, tất cả con đường trong thành phố phảng phất đều trình diễn tình của bọn họ , cả khung cảnh đều giống như bản nhạc ngọt ngào tựa như giấc mơ màu hồng. nghiêm túc : "Tiểu Hàn, chờ ta có tiền, nhất định mua sợi chiếc đồng hồ chính hãng tặng cho ngươi."

      Ngày đó bộ dáng của rất động lòng người giống như Tinh Linh Vương Tử xứ Hà Lan. Chậm chạp nàng ôm lấy cánh tay của , hạnh phúc đến sắp khóc lớn lên .

      Nhưng mà, bốn năm sau khi nàng có được nó,lại kích động như trong tưởng tượng nữa .

      Có lẽ, quà tặng mà nàng muốn nhất trong ngày lễ tình chính là " chiếc nhẫn kim cương dùng để kết hôn " . Ai, chẳng lẽ mình cũng đồng dạng như Uông Đồng, căm ghét già nua của chính mình ?

      "Thích ?" Thư hạo nắm tay của nàng , " mặt được điều chỉnh thời gian ở Los Angeles. Tiểu Hàn, ngươi thậm chí mỗi phút mỗi giây đều phải nghĩ đến ta, nghĩ tới ta vẫn ở bên cạnh ngươi, bởi vì ta là của ngươi, ngươi là của ta."

      Thu Hàn hồi cảm động, nhịn được : "Thư hạo, ta ngươi!"

      Hậu quả tỏ tình , chính là nàng theo trở về nhà trọ của , cả đêm có rời .

      Khi vào phòng ngủ của ,qua ánh sáng mờ mịt bên trong phòng nhàng kéo lấy eo thon của nàng, thân thể của nàng như đóa hoa nở rộ. . . . . .

      Bọn họ như hai người,trong tươi thanh xuân của tình mà rơi vào tay giặc.

      Có chút thở hổn hển, nàng chỉ dùng ngón tay trượt bộ ngực của , hỏi: "Ngươi lấy ta sao?"

      "Biết rồi. Ta Mĩ về đến cưới ngươi."

      Sau đó, lại là tình cảm mãnh liệt triền miên.

      Bọn họ càng ngừng cho cùng muốn lẫn nhau, thân thể đối thân thể mê luyến.

      Thực xin lỗi ta ngươi_C3.1

      edit:qu33njc3
      [​IMG]


      Cách buổi chiều, tại phi trường quốc tế, môi Thư Hạo dừng ở bên vành tai , mặt Thu Hàn , nàng tựa ở vai của , đầu mùa xuân mái tóc như rong biển của nàng bị gió thổi loạn rơi xuống. Ánh mắt của nàng trở nên ướt át .

      Thời điểm máy bay trung còn cách mặt đất ba vạn thước (đơn vị đo độ dài của và Mỹ, 1 thước bằng 12 tấc , bằng 0,3048 mét, 0,9144 thước), Thu Hàn trong nội tâm tràn đầy nỗi buồn ly biệt cùng thương cảm.
      *************

      Nàng là người có tình có cách nào sinh tồn , mực chờ đợi tình nở hoa kết quả thuộc về mình . Nếu có Thư Hạo bên cạnh, nàng nhất định độc cùng tịch mịch .

      May mà, có đống lớn công việc làm cho nàng bề bộn, còn có hôn của Uông Đồng làm cho nàng quan tâm.

      Trước buổi tối lễ tình nhân, là mong chờ các nàng rất muốn gặp người nam nhân mà nơi môi giới nhân hôn nhân giới thiệu tới , nghe chỉ có người đó là có học tiến sĩ ở trường cao đẳng (chỉ những người sau khi lấy được học vị tiến sĩ vẫn tiếp tục theo đuổi công tác nghiên cứu ).

      Nhìn xem đồng hồ, mới đến 20', Thu Hàn : "Chúng ta hay là ra ngoài dạo chơi, trễ chút lại đến?"

      Uông Đồng cười lạnh: "Làm gì cần dối trá như vậy? Đến đây đến rồi, làm gì nhất định phải giả bộ xấu hổ rụt rè nữa ."

      Đây là nguyên nhân Thu Hàn mến uông đồng . Nữ nhân có thể sống hăng hái được như vậy, làm nàng sinh lòng kính trọng .

      Chính là, nam nhân chỉ sợ xem như vậy.

      Quả nhiên, cái người tiến sĩ trông thấy các nàng có chút kinh ngạc ,con mắt đằng sau cặp kính ốp dày kia mở to .
      Thu Hàn thè lưỡi: chỉ mong có làm sợ.

      lý luận, nàng hẳn là chủ động bắt chuyện cùng . Nhưng là, căn bản cần phải Thu Hàn công kích, Uông Đồng vừa vặn là người hào phóng, nàng khống chế được cục diện. Thân là chủ quản công ty Lam Vũ, thuộc hạ trông coi hơn mười người, điểm ấy tính cái gì?

      Trong bữa tiệc cuộc chuyện tuy nhiên phải rất nhiệt tình , nhưng cũng có tẻ ngắt quá. tiến sĩ kia chính là người nghiên cứu mấu chốt tâm lý, lại được làn gió tươi mới của Uông Đồng quét qua , Thu Hàn liền cảm thấy cái nơi hẻo lánh này cuối cùng cũng có người cống hiến .

      "Như thế nào?" tiến sĩ kia chân trước vừa , nàng tựu vội vàng hỏi.

      Uông Đồng lúm đồng tiền Như Hoa.

      " tồi. đáp ứng ngày mai đến công ty của chúng ta xem hàng, phòng thí nghiệm bọn họ cần mua rất nhiều đồ điện."

      "Cái gì? Ngươi có tính sai a." Thu Hàn thực hối hận chính mình ý chí kiên định ngủ gật, nhưng mà đến mức trống đánh xuôi kèn (nghĩ đường, làm nẻo )thổi ngược như vậy chứ , "Ngươi là đến là để bàn chuyện hôn nhân , cũng phải mở hội nghị đàm phán kinh tế như vậy chứ ."

      "Đương nhiên có tính sai người lớn tuổi lại quê mùa như vậy coi như là tiến sĩ thế nào?" Uông đồng đưa ngón út lên , thưởng thức chiếc nhẫn vừa mua .

      Thu Hàn muốn khóc rống hồi, tuy nhiên người thân cận cũng phải là nàng.

      "Tiểu thư, chẳng ai hoàn mỹ cả ! Ngươi kén vợ kén chồng tiêu chuẩn có phải là có thể giảm xuống ít ?"

      "Của ta tiêu chuẩn cao a. cần có rất nhiều tiền, cũng cần lớn lên quá suất chũng , chỉ cần chuyện rất là hợp ý, thông minh giống như ta vậy. Đương nhiên, tổng yếu các phương diện so với ta phải mười điểm, là được rồi." Uông đồng vỗ vỗ bờ vai của nàng, "Ngươi thực nên nhìn xem điều kiện người khác tìm bạn trăm năm àm coi đây là điều kiện tiêu chuẩn lắm rồi ."

      "Chính là, ngươi chọn lựa chọn lựa lại , phải ngại người này đủ thông minh, cũng ngại ngươi này quá nặng. Tiểu thư, ngươi cũng biết, ngươi đủ cao rồi, chỉ cần ngươi thân cao 1. 7 mét như ngươi, có thể ghép thành đôi với người cũng rất ít, các phương diện điều kiện tổng hợp lại , sợ chỉ có thể lên trời tìm tiên nhân thôi. Ngươi lại bắt bẻ như vậy, thời gian buông tha người ." Nàng thiệt tình sợ mỹ nhân khi già .

      "Ngươi xem, ta bây giờ là cái gì cũng thiếu , muốn tiền có tiền, muốn địa vị có địa vị, trượng phu càng thể tùy tiện."

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Thực xin lỗi ta ngươi_C3.2

      edit:qu33ncj3


      Tại quán bar dưới ánh đèn lờ mờ, Uông Đồng xinh đẹp gì sánh được, chuyện trò vui vẻ. Thu Hàn thầm quan sát các nam nhân bên người, chẳng lẽ có ai bị nữ tử bên ngoài xinh đẹp bên trong thông tuệ như vậy mê hoặc sao? Tại sao có, nàng chú ý đến tia lửa lập loè trong con mắt của bọn họ, nhưng mà những này tia lửa này cuối cùng cũng thể cháy lan ra đồng cỏ.
      “Tốt lắm, đến chuyện nam nhân, chúng ta uống rượu.”
      ly rượu màu đỏ hạ xuống, Uông Đồng tựa hồ có điểm men say. Nàng ôm Thu Hàn, nhàng mà : “Tiểu Hàn, hôn nhân cũng là loại mệnh a, ta muốn là nữ nhân bình thường cũng là tốt lắm rồi .”
      Thu Hàn nghe xong trong lòng hồi chua xót, Uông Đồng, ai, Uông Đồng . người thông minh được hàng ngàn hàng vạn người sủng ái, sau khi đến trường đem tiềm chất thông minh phát huy được vô cùng tinh tế, được mọi người vỗ tay, tán thưởng trong lớn học tốt nghiệp. Vốn chuẩn bị đón lấy kết cục trọn vẹn hoặc xuất ngoại gì gì đó. tưởng tượng được chỉ trong vài năm vì muốn bị người khác coi là bức tranh xinh đẹp di động , vì vậy sau khi tốt nghiệp phải cố gắng dấn thân vào xã hội, chiếm lấy chức vị chủ quản lớn trong công ty. Sau khi tan việc người khác đều ở bãi xe bus chờ xe, nàng lại tự mình mở xe riêng, trong ánh mắt cực kỳ hâm mộ mà .
      Nữ nhân như vậy, đối đại đa số nam nhân mà , tựa như hòn ngọc Lưu Ly sáng rọi đến hoa mắt mê hoặc con người , lại nghĩ qua nó lại có khí thế mạnh mẽ như vậy , vì vậy bọn họ chỉ có nuốt nước miếng xuống, đành phải đặt nó ở bên trong tấm vải nhung xinh đẹp , sợ khi lấy ra nó lại biến thành ảo ảnh, chỉ có thể ngắm nhìn nhưng thể chạm vào .
      Lại biết hòn ngọc Lưu Ly cũng rất đơn. Đây hết thảy phải là do nàng sai, ưu tú như vậy nếu như đổi thành nam nhân lại nên dùng bạch kim, kim cương để hình dung, lại làm cho các nữ nhân theo đuổi .
      Theo quán bar ra, hơn mười giờ, Thu Hàn bắt xe, đỡ Uông Đồng đưa về nhà của nàng.
      Xe taxi qua cầu vượt, trong xe truyền đến bài hát của ca sĩ Triệu
      《muốn phải mở miệng như thế nào》
      . “Nhĩ đối ngã thuyết, li khai tựu hội giải thoát, thí trứ tự dĩ khứ sinh hoạt, thí trứ hoa tầm tự ngã, biệt tái vi ái tha đà.
      Chích thị ái yếu chẩm thuyết xuất khẩu? Ngã đích tâm lí hảo nan thụ, như quả năng tương nhĩ ủng hữu, ngã hội nhẫn trụ bất nhượng nhãn lệ lưu!
      Đệ nhất thứ ác nhĩ đích thủ, chỉ tiêm truyện lai nhĩ đích ôn nhu, mỗi nhất thứ thâm tình nhãn quang đích bối hậu, thùy tri đạo hội hữu đa thiểu sầu, đa thiểu sầu. . . . . .”
      Dịch “Ngươi đối với ta , rời giải thoát ta ,chính mình muốn thử mình tìm cuộc sống, thử tìm chính bản thân mình, muốn tiêu phí thời gian vì tình nữa.
      Chỉ là muốn phải mở miệng như thế nào? Trong lòng của ta là khó chịu, nếu như có thể có được ngươi, ta nhịn xuống cho nước mắt rơi !
      Lần đầu tiên nắm tay của ngươi, đầu ngón tay truyền đến ôn nhu của ngươi, mỗi lần nhìn thấy ánh mắt thâm tình vụng trộm sau lưng , ai biết có bao nhiêu sầu, bao nhiêu sầu. . . . . .”
      Ở trong taxi nghe ca khút của ca sĩ Triệu, Thu Hàn bỗng cảm thấy thời gian cực nhanh. Cái nam nhân này tướng mạo rất xấu , tiếng lại đặc biệt hoa mỹ , có lửa có khói loại làm cho bầu trời đêm sáng lạn lên tình cảm mãnh liệt.
      nhạc như vậy, làm Uông Đồng trở nên trầm mặc . Thu Hàn rất sợ hãi loại trầm mặc này của nàng, loại nản chí thê lương. Xe đến nơi, ca khúc còn chưa có ca xong, Uông Đồng đột nhiên mở miệng, hướng lái xe thỉnh cầu: “Có thể được chờ ta nghe xong bài hát này rồi xuống xe được ?”
      Lái xe thông cảm : “Đương nhiên có thể.” Vì vậy, ba người ai cũng gì, lẳng lặng yên nghe bài hát có từ mười năm trước này .
      đường phố tối đen nghịt , tiếng hát của ca sĩ co loại ôn nhu cùng thương cảm.
      “. . . . . . Khiếu ngã chẩm năng bất nan quá? Nhĩ khuyến ngã diệt liễu tâm trung đích hỏa, ngã hoàn năng chẩm tố? Chẩm tố đô thị thác!
      Như quả yếu ngã bả tâm đối nhĩ giải phẩu, chích yếu cải biến giá kết quả, ngã hội thuyết, ngã nguyện ý tố, ngã thụ cú liễu tịch mịch!
      Chích thị ái yếu chẩm thuyết xuất khẩu? Ngã đích tâm lí hảo nan thụ, như quả năng tương nhĩ ủng hữu, ngã hội nhẫn trụ bất nhượng nhãn lệ lưu! . . . . . .”
      Dịch”. . . . . . Bảo ta như thế nào có thể khổ sở? Ngươi khuyên ta diệt lửa giận trong lòng, ta còn có thể làm như thế nào? Làm như thế nào đều là sai!
      Nếu như muốn ta giao trái tim cho người mổ xẻ, chỉ cần thay đổi cái kết quả này, ta ta nguyện ý làm, ta chịu đủ tĩnh mịch rồi !
      Chỉ là muốn phải mở miệng như thế nào? Trong lòng của ta là khó chịu, nếu như có thể có được ngươi, ta nhịn xuống cho nước mắt rơi! . . . . . .”

      Thực xin lỗi ta ngươi_C3.3

      Edit:qu33njc3
      Nhà Uông Đồng là nhà trọ điển hình tri thức, ngắn gọn ưu nhã, rất có thưởng thức.
      Nàng ngồi ở đó bộ sô pha mầu trắng ngà, nhuộm thành màu nâu có chút tán loạn, miễn cưỡng nhìn Thu Hàn: “Ngươi đêm nay cũng thể được, lưu lại theo giúp ta?”
      Thu Hàn mỉm cười: “Được rồi. Ngươi có tâm muốn cùng ta?”
      “Ta tại biết , trưởng phòng các ngươi tại sao phái ngươi chủ trì tiết mục tâm nửa đêm! Ngươi có ưu điểm lớn nhất, khéo hiểu lòng người.” Uông đồng cúi đầu xuống,yên tĩnh trong chốc lát, lại ngẩng đầu lên nhìn nàng, “Tiểu Hàn, ngươi như thế nào xác định Hà Thư Hạo có thể là người cho ngươi cả đời ?”
      “Ta cũng ràng vậy, dù sao cùng chỗ với rất thoải mái, rất tự tại.”
      “Đúng a! Rất thoải mái, rất tự tại, cảm giác này sai.” Uông Đồng biểu lộ nàng sau đó lâm vào trong trầm tư.
      “Ngươi có phải cũng gặp phải người như vậy hay ?” Thu Hàn hỏi tới.
      Nàng cười cười, cái gì cũng .
      Thu Hàn có điểm tức giận . Phụ thân của các nàng cùng là giáo sư thành phố Z, từ lúc nhận thức được cũng là bằng hữu vài chục năm rồi, còn có lời gì thể ?
      Uông Đồng hạ hạ quyết tâm, hỏi nàng: “Ngươi hưởng qua tư vị tương tư đơn phương chưa ?”
      Thu Hàn thở dài: “Ai mà có chuyện thương tâm a, ta có màn che bằng máu và nước mắt! Ta mười hai tuổi thầm mến qua nam sinh, so với ta lớn hơn sáu tuổi. thời điểm lần đầu tiên ta học, học cấp ba rồi, tốt nghiệp thi đậu Bắc Đại. Khi đó ta liền thề nhất định phải vào được Bắc Đại. Bất quá, ta có thi đậu Bắc Đại, mà là Z. Cho dù ta thi đậu Bắc Đại, cũng sớm tốt nghiệp, có lẽ tại cũng kết hôn.”
      ” Thanh xuân nữ nhân là ngắn ngủi . Ta nghĩ nhấm nháp tình còn chưa có đều có nghĩ tới chính mình lại lâm vào hồi tương tư đơn phương.” Uông đồng thanh rất , rất mờ mịt, giống như lập tức muốn biến mất.”Ngươi biết, ta vẫn là người rất tự tin, hơn nữa là người có chút thanh cao . Đại đa số nam nhân cảm thấy cùng ta ở chung có áp lực. Kỳ , ta cũng tính qua, cũng muốn làm cho mình thay đổi ít, tại trước mặt nam nhân làm bộ chính mình rất mềm yếu, cái gì cũng đều hiểu, đến thỏa mãn lòng hư vinh cùng lòng tự trọng của bọn họ . Nhưng đồng may mắn có câu thức tỉnh ta, nàng : đó là bởi vì những nam nhân kia còn chưa đủ vĩ đại, gặp được nam nhân vĩ đại chính thức, tự nhiên cảm thấy có áp lực. Cho nên, ta mực chờ cái nam nhân vĩ đại kia xuất , ngờ, ta lại chờ đến đây.”
      ” Nguyên Đán năm 2003 vừa qua, tổng giám đốc POLO công ty Lam Vũ bởi vì bệnh cũ tái phát trở lại Mĩ quốc chữa bệnh , tổng công ty tạm thời chỉ định LEON đến đại lý thay POLO công tác. Làm người lãnh đạo trực tiếp, ta biết LEON tuổi trẻ, chưa lập gia đình, MBA, thẻ xanh(thẻ định cư cho người nước noài ) thuộc vào nhân vật lớn . Nghe người trong tổng công ty ta dị thường nghiêm khắc, nhưng ta ít cũng lo lắng, bởi vì ta tin tưởng mình có thể làm được tốt nhất.”
      “Mang theo tự tin bẩm sinh , ta gõ phòng tổng giám đốc. LEON xác thực là thoạt nhìn có chút lạnh nam nhân, bộ mặt hình dáng thập phần cương nghị lãnh khốc. đạm mạc liếc nhìn ta, lạnh lùng , công tác a, ở chỗ này của ta có thời gian nhàn rỗi . Điều này làm cho ta bị đả kích nho , tự tin vĩ đại của ta, thành tích công tác, thậm chí mỹ mạo đều có đả động , để cho sinh ra dục vọng muốn cùng ta chuyện. Cũng được, chuyện với nhau là thể thay thế thành tích công tác, xem ra duy nhất có thể làm cho chú ý phương pháp của ta chính là xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ giao cho ta .”

      Thực xin lỗi ta ngươi_C3.4

      edit:qu33ncj3

      biết tại sao, lần gặp LEON đầu tiên, ta liền muốn khiến cho chú ý, có thể là bởi vì quá chú ý ta, hoặc là ta bị lạnh nhạt của hấp dẫn.”
      làm việc ở bên trong, LEON luôn trầm mặc ít , công ty công nhân viên đều có chút sợ . Kỳ cùng ở chung nhiều, phát là rất thiện lương là i nhiệt tâm, đối với công nhân viên, đặc biệt công nhân viên Trung Quốc, luôn đặc biệt chiếu cố.”
      “LEON tuấn thành thục cơ trí, chính là nam sĩ độc thân hoàng kim ta mơ ước. Ta đối với sinh ra loại tình cảm ái mộ, lại thủy chung có dũng khí thổ lộ. Ngày ngày gặp nhau khiến cho ta ngày tâm tình rất vui sướng. Ta thay đổi thái độ gì, mỗi sáng sớm khi xử lý công việc ta đưa ly trà thơm, hoặc là tan tầm mưa to ta để lại cho cái ô.”
      “Về sau ?” Thu Hàn hỏi nàng.
      Uông đồng cười khổ cái: “ có về sau. Tuy nhiên chúng ta phối hợp rất ăn ý, giống như đồng nghiệp hợp tác nhiều năm . Nhưng là LEON mực cũng biết, có nữ cấp dưới xinh đẹp thầm .”
      có bạn chưa?” Thu Hàn vội vàng hỏi.
      Nàng sâu kín : “Ta biết, giống như có a. Ở công ty, LEON hết thảy đều thần bí như vậy, trong văn phòng nữ thư ký được xưng là cái đài radio, cũng đều tra ra bất cứ chuyện gì của .”
      nghĩ tới, Uông Đồng xinh đẹp thông minh như vậy cũng lâm vào”Tương tư đơn phương” hoàn cảnh xấu hổ .
      Ai ai, cũng chỉ có tình , mới có thể làm cho người tung hoành , giương nanh múa vuốt “Bạch cốt tinh” như nàng đánh về nguyên hình, biến thành nữ nhân mẫn cảm yếu ớt ” Đậu công chúa” .
      Thu Hàn lập tức đối bạn tràn ngập đồng tình. mến người, muốn giải tỏa cõi lòng, lại sợ bị cự tuyệt, tựa như hô hấp có —— thuận. Nàng cũng muốn Uông Đồng hao phí thanh xuân như vậy, ỷ vào chính mình là phóng viên da mặt đủ dày, nàng nên vì bằng hữu giúp bạn tiếc cả mạng sống, thay bạn thổ lộ.
      “Ngươi có điện thoại LEON sao?”
      “Làm gì vậy?” Uông đồng hiểu hỏi.
      “Đừng hỏi vì cái gì, cho ta là được!”
      Thu Hàn đòi số điện thoại của LEON, xoay người gọi điện thoại cho .
      “Này , LEON sao?”
      Trong loa truyền ra cái giọng nam trầm thấp : “Xin chào, xin hỏi là ai?”
      “Đừng hỏi ta là ai, ta tìm ngươi!”
      còn : “Xin hỏi ngươi là ai?”
      “Ta là ta.” Nàng .
      Sau đó, nàng nghe được nở nụ cười: “Tiểu thư, ngươi khả năng gọi lộn số, ta biết ngươi.”
      “Ta có gọi sai, ta là bằng hữu Uông Đồng . Ngươi ngày mai có rãnh ? Ta nghĩ muốn gặp ngươi.”
      Đối phương trầm mặc hồi lâu. Đây vốn là cầu cá nhân cực hợp lý , Thu Hàn cho rằng LEON cự tuyệt, nghĩ tới ràng đáp ứng rồi: “Ngày mai ba giờ chiều, ngươi đến công ty Lam Vũ.”
      “OK!” Thu Hàn cúp điện thoại, hưng phấn mà , “Uông Đồng, hết thảy đều giao cho ta!”
      “Tốt như vậy sao?” Uông đồng nhìn xem nàng, có điểm do dự.
      “Đều thế kỷ hai mươi mốt rồi, thân là nữ nhân, muốn phải dám dám hận! Sợ đầu sợ đuôi như vậy, căn bản giống ngươi Uông Đồng.”
      Bởi vì biết đối phương tâm ý như thế nào, theo đơn phương quen biết đến thổ lộ, khó tránh khỏi sinh ra cái ngốc bốc lên. Vì thành toàn đoạn tình xinh đẹp trác tuyệt , nàng cam tâm tình nguyện làm thằng ngốc bốc lên kia!
      “Ai bảo ta là của ngươi bạn tốt? Ta xuống Địa Ngục, ai xuống Địa ngục?”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :