1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thủy Bắc Thiên Nam - An Ninh (2.2/10) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825

      [​IMG]
      Thủy Bắc Thiên Nam
      Tác giả: An Ninh
      Convert: ngocquynh520
      Edit: autumnfirefly
      Thể loại: đô thị tình duyên, gương vỡ lại lành, 1nam 1 nữ
      Nhân vật chính: Quan Kỳ Lục, Diệp An Chi
      Phối diễn: Tư Khấu, Bành Giai Lỵ

      13/1/2015
      đây là truyện tớ thấy convert lâu rồi nhưng ai edit cả, nên mình edit nhé, hy vọng mọi người ủng hộ

      Giới thiệu


      Quay đầu lại dưới ngọn đèn tàn, người ban đầu đáng giá để bạn chờ đợi giờ ở nơi nào?

      Phải qua bao nhiêu thăng trầm, mới có người vai phủ đầy tuyết đứng cuối con đường dài, vì bạn mà lòng khổ sở?

      Ở giữa vô tận gian và thời gian, ai có thể kiên trì chờ đợi bạn xuất , cũng vì cổ vũ bạn mà rơi lệ?

      Dừng bước lại, nỗi buồn của tôi đến từ phương hướng những vì sao.​

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Mở đầu
      22/1/2015
      Edit: autumnfirefly

      mặt sông Châu Giang của Nghiễm Châu có bảy cây cầu với bảy phong cách khác nhau, mà cây cầu ở hướng Tây này là để cho người dân qua.

      So sánh với mấy cây cầu còn lại quả thực nó hết sức tầm thường, vừa có bề mặt cột trụ đặc sắc cũng có những câu chuyện xưa bổ trợ, khi ánh tịch dương chiếu vào, nó vĩnh viễn mang theo vẻ trầm tĩnh cổ xưa.

      Nhưng dặm phía bên trong của cây cầu người dân ở đây lại tạo nên cảnh đêm xinh đẹp nhất.

      Dòng sông uốn lượn theo dòng, tiếng động nhàng chảy xuôi.

      Mỗi khi màn đêm buông xuống, mặt sông rộng rãi gợn lên từng đợt từng đợt sóng, mặt nước so với bầu trời càng thêm sâu thẳm, núp bên dưới những hàng cây xanh biếc bên bờ là hàng ngàn hàng vạn ánh đèn lấp lánh, tất cả giống như chiếc thắt lưng xanh biếc bằng ngọc, vô cùng hoa lệ xinh đẹp.

      Người dân sống ở mạn phía bắc cây cầu, dọc theo con đường, là vài tòa nhà cao tầng núp dưới bóng cây, làn đường được thiết kế để nằm giữa ngã ba sông, là nơi giao của địa điểm đẹp nhất ban ngày bạn có thể thấy, khách sạn Thiên Nga Trắng, được thiết kế đường thẳng hướng đến khách sạn năm sao này.

      vài mét bên ngoài đường lái xe này là cây cầu , qua cầu là tiến vào đảo Shaiman, dọc đường là cây cỏ cành lá xum xê, dọc theo lối quanh co, cây này nối tiếp cây kia, nơi này trước là thuộc địa của , Đại sứ quán bây giờ theo phong cách Tây, khung cảnh vô cùng yên tĩnh, trang nhã.

      Năm phút bộ về bên trái bạn có thể trông thấy nhà hàng theo phong cách Thái cùng quán rượu Hongkong ở trong góc phố, đều có chung cái tên là Lan Quế Phường, nơi này tuy hẻo lánh nhưng kinh doanh vô cùng tốt, thậm chí buổi trưa mỗi ngày bạn phải đặt chỗ trước nếu muốn ăn uống ở đây, ở giữa Lan Quế phường và bờ song dành cho các cặp tình nhân là gian rộng lớn được bao quanh bởi cây xanh, ở đó toàn bộ là khu thể thao tennis, thậm chí vào ban đêm, ánh sáng cũng như ban ngày, rất nhiều người ưa thích đến đây vận động.

      Phía sau Lan Quế phường là nhà hàng theo phong cách phương Tây, tên là Lucy và trong những năm 80 nó được đặt tên là Ruth, là chủ sở hữu của nhà hàng này, người ta rằng nhà hàng này được mở ra khi mới 18 tuổi, đó là giàu Hongkong.

      Muốn vào Ruth phải qua Mân Côi viên, nhưng mà Mân Côi viên này cũng có hoa hồng, qua cánh cửa của trang viên này thực tế là hợp với phòng ăn lớn ngoài trời Ruth Parkland, bộ quãng dài qua công viên này là đến bờ song, mới là nơi buôn bán của Mân Côi viên, chỗ lộ thiên tiếp đến được bày những chiếc bàn bằng gỗ thô dọc theo bờ sông mà đặt.

      Trong quá khứ, Mân Côi viên là bãi đỗ xe rất rộng.

      từ từ dọc theo bãi đậu xe đến điểm cuối, chính là cửa bên của khách sạn Thiên Nga Trắng, chỗ này có quán rượu có quang cảnh độc đáo nhất vùng này, có thác nước với mỏm đá lởm chởm, rừng hoa hướng dương xanh biếc, cầu cá chép Hà Lan, đẩy cửa bước vào, cỗ khí thanh u đập vào mặt, gợi đến môi trường tự nhiên hoang sơ nhất.

      Bức tường bên ngoài của khách sạn được trang trí bằng những chùm đèn neon lớn, tại các lễ hội khác nhau có những hình dạng trang trí lạ mắt khác nhau, ánh sáng bảy màu dưới bóng đêm, ánh sáng xanh biếc từ cây cối sum xuê, ánh sáng giống như rang mây ngũ sắc chiếu xuống mặt nước trong suốt tựa ngọc lưu ly, cộng thêm thỉnh thoảng trung tâm mặt song có thứ ánh sáng giống như bươm bướm sặc sỡ sắc màu, mấy chiếc du thuyền xinh đẹp tới đây, mỗi người mỗi cảm nhận, nhưng chung là mỹ lệ đến cực điểm.

      Đối diện với Thiên Nga Trắng ở bờ bên kia song, là khu vực phía Nam cây cầu, Tân Giang Tây, mở ra công viên Châu Đầu Nhai, cây xanh tươi tốt, gốc đa cổ, con đường mòn quanh co bị cản trở.

      Từ nơi này đến nơi người dân sống, cây xanh bao quanh, ước chừng dặm đường bờ song Điêu Lan Ngọc Thế, con đường rộng rãi thẳng tắp, vườn hoa tỏa hương, ghế đá thưa thớt cho người nghỉ ngơi, đương lúc vô cùng tự nhiên tĩnh lặng, tầm mắt nhìn xuống sông càng bị cản trở, nơi xa là hình ảnh cánh buồm, điểm làm cho lòng người trở nên khoáng đạt hơn.

      Bên ngoài vườn hoa là bốn đường xe dài thẳng tắp tới đường Tân Giang Tây, bên kia đường là quán rượu có tên Nghiễm Châu, mỗi sớm 6h có người chờ nó mở cửa buôn bán, lên lầu thưởng thức tách trà, mấy thứ điểm tâm tinh sảo, đây đều là những món điểm tâm kiểu Quảng Đông.

      Bên cạnh nhà hàng Quảng Đông này mở cửa cho câu lạc bộ những người từng biển quốc tế, các câu lạc bộ trong quá khứ là lúc ăn các món ăn phương tây thả xuống những tấm rèm thủy tinh dài, ban đêm tìm vị trí dựa vào tường, có thể nhìn thấy cảnh mặt trời lặn dưới nước.

      tiếp là tòa nhà 30 tầng có sơn màu lam, cao ốc Hải Thiên, do người Hongkong thiết kế, bề ngoài giống như hình lăng trụ bình thường, bên trong lại đặc biệt kì dị, tầng có 16 hộ, cột trụ này bên trong là rỗng, cách mấy tầng lại thiết kế nền tảng chống đỡ, thiết kế như vậy đảm bảo mỗi gia đình trong tầng lầu thông gió đủ ánh sáng, trong khi tòa cao ốc dựa vào bờ song là khu dân cư cao cấp, chỉ cần mở cửa chiếu vào đáy mắt là vẻ đẹp vô tận.

      Khách sạn Thiên Nga Trắng đối diện, Lan Quế Phường, khu tennis hay đảo Shaiman, toàn bộ đều được thu vào tầm mắt.

      Bờ song bên này Tân Giang Tây tất cả đều là khu kiến trúc cũ kĩ thấp lùn, chỉ trừ có cao ốc Hải Thiên này.

      Cùng với cao ốc là kí túc xá cao mười mấy tầng của các công ty nước ngoài.

      Qua cao ốc Hải Thiên là các quán ăn địa phương, gọi là quán rượu lão Hoa, trong quá khứ các quán rượu liên tục đổi chủ cùng tên quán rượu, tiếp lên phía trước, bên cạnh chân cầu còn lại là các hộp đêm nổi tiếng nhất bao nhiêu năm trước, nơi đây từng chiêu đãi vô số doanh nhân lưu danh thiên cổ, vô số quan cao quý tộc, hôm nay lại chỉ còn lại tòa nhà năm tầng đổ nát, phế tích của bãi đỗ xe cũ.

      từ chân cầu lên theo từng bậc thềm đá là lên đến mặt cầu .

      Bóng người mơ hồ đứng ở giữa cầu, để ngắm dòng song, giao thừa hàng năm, đều có hàng vạn bong pháo hoa được phóng ra từ đây.

      Mà khi trời sáng, trung tâm thành phố đầy khói bụi, giống như dải ngân hà đột nhiên thả ra những hạt bụi vậy.

      Cũng may là dư cuối cùng cũng tan biến, giống như truyền thuyết xinh đẹp nhất, rốt cuộc vẫn phải kết thúc.

      Chương thứ nhất của trái đất quả nhiên là tròn.

      Tháng Tám ánh nắng thiêu đốt.

      Phòng tiếp khách công ty Phi Trình Ngân Thông lại cảm thấy lạnh lẽo khiến Diệp An Chi muốn khoác thêm quần áo.

      Bên trong có cái bàn vuông cùng chiếc ghế xoay, trong phòng trừ Diệp An Chi còn bóng người.

      Tiễn bước người quản lý nhân , thẻ nhân viên viết tên là Hứa Quan Thanh, những lời của người thư ký trẻ sau khi đặt ly nước rồi lại ra ngoài, sau đó là những tiếng vang theo cánh cửa khép hờ truyền vào, giống như có ai đó gọi điện thoại hỏi đối phương lúc nào trở lại, mấy giây sau có tiếng trả lời “biết” rồi điện thoại cúp.

      An Chi từ từ uống từng ngụm nước lạnh từ trong cái ly để bàn.

      bao lâu sau, bên ngoài có tiếng bước chân phức tạp kèm theo tiếng cười , dường như có ít người trở lại.

      Nghe được tiếng Hứa Quan Thanh : “ tổng giám đốc Quan, hôm nay có hẹn với tổng giám đốc Tăng, nhưng mà tại ngài ấy đường từ Thâm Quyến về, có thể hai tiếng nữa mới đến công ty, nộp đơn xin việc đó đợi rất lâu rồi, có muốn gặp ấy chút ? Đây là sơ yếu lý lịch của ấy.”

      Ngoài cửa tĩnh lặng.

      Sau đó là giọng ôn hòa: “bảo ấy đến phòng làm việc của tôi.”

      Cái ly trong tay dừng lại, An Chi ngưng thần lắng nghe bên ngoài, nhưng mà bên ngoài có tiếng nữa.

      Hứa Quan Thanh đẩy cửa bước vào.

      An Chi đứng dậy, liếc qua đồng hồ, 20’, thầm nghĩ lần này vận may tệ.

      Mấy hôm trước có hẹn phỏng vấn với công ty, hẹn 11h gặp mặt nhưng mà khi đến họ lại tổng giám đốc ăn trưa rồi, bảo chờ chút, cuối cùng chút này chính là liền 4 giờ, cho đến 2h chiều người ta mới tổng giám đốc trở lại, cầm tờ giấy cho điền thông tin, tuyển dụng đa phần đều làm theo lệ, nhưng mà vẫn nghiêm túc điền từng hạng mục.

      Cuối cùng thấy cái mục là: bạn có hoạch định gì với tương lai 5 năm sắp tới.?

      chút do dự viết: gả cho người đàn ông tốt, sau đó từ bỏ nghiệp về nhà chăm chồng dạy con.

      Thư ký cầm có nhìn kỹ liền mang gặp tổng giám đốc, khi ngồi đối diện tổng giám đốc, vị tiên sinh kia vừa chút để ý thuận miệng hỏi vài vấn đề, vừa lơ đãng cầm tư liệu bàn của lên xem, vừa nhìn xong, mặt liền xanh mét, rốt cuộc cũng quay sang nhìn .

      Trong lòng An Chi cười to.

      biết có vài công ty để cho người đến phỏng vấn chờ vài giờ đồng hồ là để khảo nghiệm kiên nhẫn của thí sinh, nhưng mà An Chi cho rằng bất kỳ khảo nghiệm nào cũng cần phải lấy tôn trọng nhau làm tiền đề, vô duyên vô cớ lãng phí thời gian của người khác, hoàn toàn có đạo lý.

      Bất quá 10’ sau, An Chi liền bị vị tổng giám đốc kia mời ra ngoài, đáp lễ nho như vậy đương nhiên lấy được thưởng thức của người ta rồi, ngược lại làm cho người ta cảm thấy thái độ của thích hợp, nhưng An Chi quan tâm, mặc dù hy vọng mình có được công việc, cũng muốn ủy khuất bản thân để cầu toàn, hơn nữa, đó cũng chính là lý tưởng chân nhất trong lòng An Chi, là đáp án duy nhất trong lòng .

      cũng biết hình thái tuyển dụng bây giờ rất hoang đường, chỉ nhìn kỹ xảo nộp đơn mà cần biết giả thế nào.

      Thu hồi lại suy nghĩ, An Chi nhàng gõ cửa phòng vị tổng giám đốc kia.

      “ mời vào”

      đẩy cửa vào.

      Người sau bàn làm việc ngẩng đầu lên.

      Gương mặt với đường cong nét, ngũ quan nhu hòa tuấn tú, bên môi mơ hồ thấp thoáng nụ cười, nhìn qua khoảng 27, 28 tuổi, đối với việc ta tuổi như vậy ngồi vào cái vị trí kia, thực là quá trẻ, vậy mà thích hợp hơn nữa chính là đôi mắt lạnh lùng kia, đáy mắt tựa hồ thấp thoáng tia sáng bẩm sinh dịu dàng.

      An Chi cơ hồ ngơ ngẩn.

      Quan Kỳ Lục thả sơ yếu lý lịch trong tay xuống, mỉm cười với người đối diện: “mời ngồi”

      An Chi đóng cửa lại, tới, kéo cái ghế ngồi đối diện .

      Lần này bị hỏi quá nhiều vấn đề ngoài lề.

      lần nữa Quan Kỳ Lục mở miệng là: “ lâu gặp, tiểu sư muội.”

      Liếc thấy dần thu lại tâm trạng chấn kinh, cảnh giác của An Chi cũng theo đó thu lại.

      “là lâu gặp, sư huynh.”

      Diệp An Chi cùng Quan Kỳ Lục học chung trường đại học ở Bắc Kinh, học quản lý kinh doanh, khi đó mới năm thứ nhất, còn học song song hai văn bằng, tài chính quốc tế, cùng luật kinh tế, học năm thứ tư.

      Cuộc sống đại học của An Chi cũng rất phong phú, giật gân nhất tình cảm giữa vị danh hoa có chủ, người đó phải Quan Kỳ Lục mà là nam sinh vô cùng xuất sắc học cùng lớp với An Chi, chỉ tiếc đoạn tình cảm kia chỉ kéo dài quá 3 tháng.

      An Chi cùng Quan Kỳ Lục quen biết là trong lần họp hội đồng hương, sau đó lần cùng bạn cùng phòng Tống Thanh Nghiên ăn cơm vô tình gặp được , Tống Thanh Nghiên đối với là nhất kiến chung tình, liền tác hợp giúp bọn họ, Quan Kỳ Lục sau khi tốt nghiệp trở về Nghiễm Châu, sau còn vì bạn mà thỉnh cầu công ty điều đến Bắc Kinh làm việc 1 năm.

      Sau Tống Thanh Nghiên học năm thứ 3 du học, liền trở về Nghiễm Châu, thỉnh thoảng đến Bắc Kinh công tác, còn trở về trường mời hiệu trưởng cùng chủ nhiệm khoa ăn cơm, thuận đường cũng mang cho An Chi chút quả vải tươi, bánh trung thu cùng số thứ lặt vặt khác.

      Sau đó nghe cũng đến nước Mỹ, từ đó mất liên lạc.

      có nghĩ tới thế giới như vậy, trái đất quả là tròn.

      “mới chớp mắt mà tiểu nha đầu này tốt nghiệp.” Quan Kỳ Lục ánh mắt lấp lánh nhìn An Chi cười.

      An Chi kiềm chế được nghi ngờ trong lòng: “ sư huynh là tổng giám đốc của công ty này?”

      “bác của là phu nhân tập đoàn Phi Trình.” Quan Kỳ Lục thẳng thắn chút kiêng kỵ.

      An Chi a tiếng bật thốt lên: “ ra là ngoại thích.”

      Quan Kỳ Lục bật cười, tầm mắt nhìn về đôi mắt trong suốt cùng mái tóc ngắn của , vẫn tính cách nhí nhảnh như cũ, mà lúc này mái tóc cũng khiến trở nên vô cùng sinh động ngây thơ, bắt đầu ngộ ra vì sao tốt nghiệp ưu tú cùng có năng lực như vậy nhưng mà tháng rồi vẫn chưa tìm được công việc thích hợp.

      Bởi vì dung mạo khí chất quá mức tinh khiết, chỉ cần trong tay là chồng sách, liền giống như thiếu nữ còn chưa tốt nghiệp cấp hai.

      “vẫn giống trước kia thích vận động sao?” rảnh rỗi hỏi

      An Chi cong môi cười tiếng, nụ cười kia giống như đạo ánh mặt trời rơi mặt , rực rỡ mà trong sáng, làm Quan Kỳ Lục tự chủ híp mắt lại, nhớ lại trước kia ở trong vườn trường, mỗi lần gặp người quen đều là bộ dáng như vậy, gặp mặt liền cười tiếng, sau đó theo thói quen “hi”, hết sức tiêu sái tự nhiên, làm cho người ta cảm thấy ....trong lòng cồn cào dậy sóng.

      “sau khi tốt nghiệp có cơ hội, cũng tìm được người thích chơi với em.” An Chi

      “em ở đâu?”

      “cuối đường Tân Giang Tây.”

      Quan Kỳ Lục thầm ngẩn ra, sau đó bất động thanh sắc cười: “khu vực có cảnh sắc tuyệt đẹp nhất sao.”

      “may mắn là ba em là thủy thủ, nên sớm được phân phòng ốc.”

      Lông mi nháy mắt che đạo ánh sáng chợt lóe lên trong mắt, quả vẫn là người vô tâm vô tính như vậy.

      “Tân Tây Giang đối diện có sân tennis, lúc nào rảnh với em cùng đến chơi.”

      “oa ha ha” An Chi vui mừng hớn hở “ Shaiman? Đó là địa bàn của em, đến đây em mời đến Lan Quế Phường ăn bồ câu nướng, mười năm mới có lần giá đặc biệt nhá, 9 đồng 8 con.”

      Quan Kỳ Lục cười nhưng .

      Vẫn tán gẫu Hứa Quan Thanh gõ cửa.

      “tổng giám đốc Quan, tổng giám đốc Tăng trở lại.”

      Quan Kỳ Lục đáp lại tiếng, thần sắc bất động trong nháy mắt xẹt qua chút gì đó, lát sau mới cầm sơ yếu lý lịch bàn đưa cho Hứa Quan Thanh “ em mang Diệp gặp tổng giám đốc Tăng lần .”

      An Chi đứng dậy, theo Hứa Quan Thanh ra ngoài.

      Ra khỏi phòng họp, nụ cười khuôn mặt hoàn toàn biến mất.

      Sau đó cùng Hứa Quan Thanh vào phòng làm việc khác.

      Bước vào An Chi lập tức cảnh giác, người kia chừng 30 tuổi gọi là phó tổng giám đốc Tăng, sắc mặt có chút khó coi.

      khắc kia bỗng nhiên có cảm giác mình giống như thịt cá thị trường, cần đợi khách hàng lật qua xem lại sau đó mới quyết định có lấy hay , có chút khuất nhục, nhưng thể cúi đầu trước thực tế.

      cẩn thận lễ phép : “ xin chào tổng giám đốc Tăng.”

      Tăng Hồng liếc về phía cái, rút sơ yếu lý lịch tay Hứa Quan Thanh, tùy tiện lật vài trang, đối với Hứa Quan Thanh chỉ đường: “ nếu tổng giám đốc Quan phỏng vấn, liền làm theo ý của tổng giám đốc Quan , chuyện này cần hỏi tôi nữa.”

      An Chi hơi ngẩn ra, còn chưa hiểu lời này có ý gì, Hứa Quan Thanh bảo cùng ra ngoài.

      Để cho An Chi ngồi chờ ở bên cạnh chỗ của mình, Hứa Quan Thanh lần nữa gõ cửa phòng làm việc của Quan Kỳ Lục, sau đó cửa đóng lại.

      “tổng giám đốc Quan, Tăng tổng chuyện này cần hỏi ngài ấy, quyết định là được rồi.” Trong lời lộ ra chút khó hiểu, ràng là Tăng tổng mới cần tuyển người, như thế nào trở lại phỏng vấn cũng phỏng vấn liền quyết định như vậy.

      Quan Kỳ Lục cười cười: “ để ấy làm việc cho tôi .”

      Lần này cần tuyển là thư ký cho Tăng tổng, Hứa Quan Thanh trẻ tuổi nên có chút hiểu, nghĩ là hai vị tổng giám đốc ai phỏng vấn cũng như nhau.

      Nhưng Quan Kỳ Lục đương nhiên biết , giống như mỗi con sư tử đều có phạm vi thế lực của mình, Tăng Hồng muốn tuyển người Quan Kỳ Lục nên nhúng tay, cho nên lúc Hứa Quan Thanh xin phép vốn có ý từ chối, đợi cho Tăng Hồng trở lại tự mình phỏng vấn, nhưng khi ánh mắt xẹt qua tên cùng hình trong sơ yếu lý lịch, lập tức thay đổi chủ ý.

      Kết quả bây giờ cũng là những gì liệu trước.

      Ngụ ý của Tăng Hồng rất ràng, người Quan Kỳ Lục từng phỏng vấn ta muốn, mà vi diệu trong ý nghĩ của những cán bộ cao cấp này Tăng Hồng .

      Bất kể cơ quan hay xí nghiệp, chỉ cần ngồi vào vị trí lãnh đạo cũng ăn ý tương tự như vậy, người nào qua tay người ấy tự kết thúc, cũng giống như tiện tay thu nhận, dẫn đầu đụng tới chuyện gì, sau lại tự mình đưa ra quyết định, bởi vì như vậy rất dễ dàng đắc tội người khác, sau cùng mình chết như thế nào cũng biết.

      Loại cân bằng quyền lực cùng phân chia thế lực như vậy, sớm ước định mà thành.

      Cho nên bất kể lần này Quan Kỳ Lục vô ý hay cố tình, chính là lần này xâm phạm giới tuyến của Tăng Hồng.

      Để An Chi viết xuống hai chữ “ đồng ý” hợp đồng , cùng chức vụ, lương bổng, Quan Kỳ Lục kí tên.

      “sắp xếp ấy làm trợ lý thị trường, cho phòng nhân tuyển thư ký khác cho Tăng tổng.”

      Hứa Quan Thanh ra, với An Chi: “ thứ hai tới làm, có vấn đề gì chứ?”

      Trái tim muốn An Chi từ chối nhưng lý chí lại cho biết vì phần công việc này mà đến , hôm nay khó khăn lắm mới được tuyển vào, cần phải nắm chắc cơ hội này mới được.

      thành vấn đề” nhàng trả lời.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 2.1: bắt đầu công tác
      8/2/2015
      Edit: autumnfirefly

      Phi Trình là tập đoàn có vô số công ty rải khắp cả nước.

      Bên ngoài vẫn có tin đồn rằng tập đoàn chia thành hai phe thế lực, phái ủng hộ con độc nhất của chủ tịch Tư Khấu, phái khác là ủng hộ vị chủ tịch thứ ba, chủ tịch Nhâm – mẹ kế của Tư Khấu, đồng thời cũng là của Quan Kỳ Lục, Quan Phỏng Mính, về phần vị lão đại lớn nhất kia, chủ tịch tập đoàn, luôn mắt nhắm mắt mở với minh tranh ám đấu của tập đoàn này.

      Quan Kỳ Lục lãnh đạo trong số công ty con quan trọng của tập đoàn, công ty Kỳ Hạ, đối tác chủ yếu là các khách hàng lớn về mảng tài chính, trụ sở đặt tại phía Bắc Thiên Hà của quảng trường Thiên Hân, các phòng làm việc bên trong đều được đồng nhất, Ngân Thông có hai vị lãnh đạo, trừ Quan Kỳ Lục phòng kế hoạch kinh doanh còn có Tăng phó tổng, Tăng Hồng, phụ trách mảng nghiệp vụ.

      Ngày đầu tiên làm, Hứa Quan Thanh cho An Chi biết công tác của toàn bộ đều trực tiếp báo cáo với Quan Kỳ Lục.

      Mặc dù có bất kỳ kinh nghiệm làm việc nào, An Chi cũng mơ hồ cảm thấy sắp xếp như vậy có chỗ nào đó hợp lý, cũng học ngành quản lý, cũng phải thư kí của Quan Kỳ Lục, trợ lý nho như thế nào lại báo cáo công việc trực tiếp cho lão đại.?

      Thời gian lúc nghỉ trưa gõ cửa phòng tổng giám đốc.

      Quan Kỳ Lục ngẩng đầu nhìn về phía .

      lúc kia trong đầu chợt hỗn loạn, biết phải xưng hô với như thế nào cho phải, cuối cùng nghiêm túc gọi tiếng : “Quan tổng”

      tiếng gọi kia bất giác khiến cả hai người đều mất tự nhiên.

      Rất nhanh thần sắc Quan Kỳ Lục trở lại bình thường, thản nhiên tiếp nhận xưng hô của với , chẳng qua là hỏi: “có chuyện gì sao?
      ” chỉ chỉ cái ghế đối diện bàn làm việc, ý bảo ngồi xuống.

      “em muốn biết sao em lại phụ thuộc trực tiếp dưới quyền ?” thẳng vào vấn đề.

      Quan Kỳ Lục thả văn kiện tay xuống, hòa nhã cười:
      “bởi vì bản thân tập đoàn Phi Trình vốn có phòng thị trường, nhưng mà Ngân Thông kinh doanh chủ yếu là các đơn đặt hàng lớn, cho nên công ty vẫn chưa thiết lập phòng thị trường độc lập, bộ phận này chủ yếu do phòng sản phẩm và phòng nghiệp vụ giải quyết, nhưng mà nay lượng khách hàng càng ngày càng nhiều, công việc mảng thị trường có vẻ càng ngày càng khẩn cấp, sớm có ý định tuyển trợ lý thị trường, chỉ là gần đây công việc bận quá nên mới tạm thời trì hoãn.”

      ra là thiết lập chức vị mới, nhưng cũng cần trực tiếp giám sát ?

      Nhìn thấu nghi ngờ mặt , vừa cười vừa :

      “trước kia công ty có thói quen là cứ nhận hợp đồng cùng bên cung ứng thương lượng lần, mặc dù bình thường cũng có thể đạt được chiết khấu rất tốt, nhưng mà quá trình lại có nhiều hạn chế, theo nghiệp vụ ngày càng lớn, chúng ta cùng các nhà cung ứng này tiếp xúc ngày càng sâu, tiếp theo công ty chúng ta phải thương lượng chuyện quyền đại lý với loạt các nhà máy xí nghiệp, đem giá cả thương nghị ổn thỏa cho mấy năm, sau đó là đảm bảo về chất lượng của các vật tư cung ứng, những thứ này đều cần em vì mà chuẩn bị, đồng thời liên hệ với các chủ quản xí nghiệp, nhà máy, em trực tiếp thông báo mọi chuyện với để tránh những sai xót cần thiết trong quá trình.”

      Quan Kỳ Lục nghiêng mình về phía trước, hai mắt nhìn thẳng với mắt : “ làm việc chỉ quan tâm hiệu suất cùng kết quả, mặc kệ quá trình có khó khăn như thế nào, nếu em đạt đến cầu của , giống như những người khác, em bị loại trừ trong quá trình thử việc.”

      Nghe được giải thích hợp lý, sắc mặt An Chi mới bình tĩnh lại.

      Ngưng mắt nhìn , ánh mắt bỗng trở nên chuyên chú, dịu dàng : “ bây giờ đều hiểu rồi chứ?” trong giọng chứa tia vui, mà trong ánh mắt lại lưu động mạt ánh sáng sâu u, giọng điệu mềm mại kia tự chủ liền mang theo chút dụ dỗ.

      An Chi chỉ cảm giác trái tim đột nhiên đập mạnh, tai hơi đỏ lên, đứng lên từ chỗ ngồi, cúi đầu : “ em quấy rầy nữa.” vội vã mở cửa ra ngoài.

      Quan Kỳ Lục mặt chợt nở nụ cười , sau đó nụ cười thối lui, bàn tay kéo cà vạt, hai tay bưng lấy đôi mắt, thở dài phiền não, nên trêu chọc .

      có thể trêu chọc bất kì nào có hứng thú, nhưng nhất định phải là .

      Khóe môi khỏi cười có chút tự giễu, vốn tưởng rằng bản thân trở thành chừa chút thủ đoạn nào, cuối cùng lại phát hóa ra mình vẫn còn chút lương tri.

      Đứng dậy, cầm lấy áo khoác cùng chìa khóa xe, rời khỏi văn phòng trước.

      Cứ như thế An Chi bắt đầu công việc đầu tiên của mình.

      Mấy ngày sau, Tằng Hồng cũng tuyển được thư kí của mình, tên là Nhiếp Châu, dáng vẻ vô cùng xinh đẹp, Hứa Quan Thanh, An Chi cùng Nhiếp Châu ở cùng khu làm việc, bên cạnh phòng làm việc của Quan Kỳ Lục cùng Tằng Hồng.

      biết tại sao mỗi lần Tằng Hồng nhìn thấy đều là sắc mặt lạnh lùng, mỗi lần lễ phép cùng ta chào hỏi, ta chẳng qua là ừ tiếng, chẳng những chuyện cùng cũng phân phó làm việc, cho dù đó là công việc của ta cũng để Nhiếp Châu làm, hơn nữa những cái đó còn là Nhiếp Châu chuyển lời lại.

      Mặc dù nguyên nhân, An Chi thầm sợ hãi cũng hiểu được phải làm việc cẩn thận, cuối cùng sau hai tuần làm việc cũng có chuyện gì xảy ra, nhưng mà trong lòng luôn có cỗ áp lực vô hình, chỉ cần Tằng Hồng làm việc cũng cảm thấy vô cùng khẩn trương.

      Điện thoại bàn Nhiếp Châu bỗng nhiên vang lên, An Chi tiếp cuộc gọi: “ xin chào, đây là Phi Trình Ngân Thông.”

      “tôi là Cổ Lệ ở phòng nghiệp vụ, Nhiếp Châu có ở đó sao?”

      ấy ăn cơm trưa còn chưa về.”

      “tôi vừa mới fax đơn đặt hàng về công ty cho Tằng tổng xem qua, xem giúp tôi đơn đặt hàng chuyển đến nơi chưa?”

      An Chi đứng lên nhìn về máy fax, quả nhiên có nhận được mấy tờ giấy “đơn đặt hàng nhận được, nhưng mà Tằng tổng còn chưa trở về.”

      “tôi vừa gọi điện thoại cho ấy, ấy với Quan Tổng ăn cơm cùng với khách hàng, lát ấy trở về, giúp tôi mang đơn đặt hàng cho ấy xem, nếu như có vấn đề gì để cho Quan tổng kí tên, sau đó bảo Nhiếp Châu gửi lại cho khách hàng giúp tôi, chuyện này rất gấp, buổi chiều nhất định phải xử lý tốt, có chuyện gì gọi điện thoại cho tôi.”

      Sau khi cúp điện thoại, An Chi cầm bản fax tới, là chi nhánh ngân hàng muốn mua hệ thống phòng vệ virus của Mỹ Se Manti. Bởi vì số điều lệ pháp luật hạn chế, nhiều phần mềm nước ngoài cùng nhà sản xuất phần cứng trong nước trực tiếp bán sản phẩm, nhưng để có những kênh phân phối hoặc các khách hàng lớn, các công ty, xí nghiệp này cùng Ngân Thông hợp tác.

      nhìn kĩ các điều khoản của đơn đặt hàng, điện thoại lại vang.

      Đối phương :

      “xin chào, tôi là Lisa của công ty Se Manti Quảng Châu, vừa rồi Cổ Lệ gọi điện đơn đặt hàng của khách hàng được kí kết, ông ấy muốn có chiết khấu đặc biệt, biết bên này có thể gửi cho chúng tôi đơn đặt hàng được kí kết ? Bởi vì muốn đặt chiết khấu đặc biệt cần phải có đơn đặt hàng để so sánh.”

      An Chi nhớ Cổ Lệ chuyện này rất gấp, bận rộn ghi nhớ mã số của đối phương sau đó gửi truyền đơn đặt hàng qua.

      lâu sau Quan Kỳ Lục cùng Tằng Hồng cùng nhau trở lại, An Chi tiến lên báo cáo chuyện vừa rồi lần, ai ngờ còn chưa hết Quan Kỳ Lục nhàng nhíu mày, còn Tằng Hồng sắc mặt giống như giông bão sắp kéo đến, An Chi nhạy cảm cảm thấy mình làm sai điều gì đó, hơi sợ đứng yên tại chỗ.

      Tằng Hồng rút đơn đặt hàng trong tay ra, lạnh lùng quét mắt về phía , ngay trước khi ta định mở miệng, Quan Kỳ Lục hời hợt lên tiếng trước: “ An Chi, em theo lát.”

      sợ hãi cúi đầu, dám nhìn sắc mặt của Tằng Hồng, thấp thỏm sau Quan Kỳ Lục tiến vào phòng làm việc của .

      Vừa vào đến cửa liền hỏi: “ có phải em làm sai cái gì ?”

      Đôi mắt lên kinh hoảng làm mỉm cười: “đừng lo lắng, có chuyện gì lớn cả.”

      Dừng chút, giải thích:

      “bình thường chúng ta truyền trực tiếp đơn đặt hàng cho nhà máy xí nghiệp, nếu như bọn họ thực cần bộ phận nghiệp vụ đem giá cả được làm thấp xuống gửi cho họ, bởi vì khi biết giá cả chúng ta bán cho khách hàng, chúng ta có biện pháp chèn ép giá cả, chỉ có khi chúng ta đem giá cả thấp hư báo, họ mới có thể cho chúng ta chiết khấu tốt nhất.”

      Sắc mặt An Chi trắng bệch.
      Chương 2.2
      11/2/2015
      Edit: autumnfirefly

      Hoạt động của thương nghiệp tất cả đều dựa vào lợi nhuận, mà người mới như chưa thể lĩnh hội được cái tinh túy này, vốn dĩ muốn biểu tốt, kết quả lại phạm phải sai lầm lớn như vậy.

      Nhìn ảo não tự trách, Quan Kỳ Lục cười trấn an: “ cần lo lắng, quan hệ của chúng ta cùng Se manti cũng tệ lắm, Tằng tổng chắc chắn có cách để chiếm được giá đặc biệt. sau này em gặp những việc tương tự như vậy đừng nóng vội xử lý, gọi điện thoại cho quản lý phụ trách nghiệp vụ của dự án, người ta bảo em làm thế nào em làm thế ấy.” như vậy mặc kệ kết quả ra sao trách nhiệm đều rơi vào .

      An Chi lĩnh ngộ chỉ điểm gật đầu.

      Lúc này bên ngoài phòng làm việc truyền đến tiếng Tằng Hồng cáu kỉnh trách cứ: “ Nhiếp Châu làm ăn kiểu gì vậy? dự án quan trọng như vậy sao lại để cho Diệp An Chi xử lý? biết ta có kinh nghiệm sao?”

      “em vừa mới ăn trưa về, nên biết chuyện này.” Nhiếp Châu giọng biện hộ.

      “ăn cái gì mà ăn! Sau này buổi trưa ăn cơm tại công ty cho tôi.”

      Ngay sau đó, rầm tiếng, là tiếng cửa bị đạp ra, sau đó mảnh tĩnh mịnh, có ai lên tiếng.

      Mặt An Chi lúc đỏ lúc trắng, chỉ ước gì có cái hầm để mình chui vào, cúi đầu : “ em ra ngoài đây.”

      Quan Kỳ Lục gật đầu, sau đó thêm gì nữa, chẳng qua là nhìn đến cửa, tay vặn nắm đấm cửa, nhịn được khẽ gọi: “ An Chi”

      quay đầu lại “ chuyện gì vậy?”

      đôi mắt trong suốt, hoàn toàn phòng bị nhìn , nhất thời cổ họng nghẹn lời, tất cả những lời định của Quan Kỳ Lục bị vùi ở trong miệng, cười cười, sửa lời : “đừng lo lắng, có chuyện gì đâu” ánh mắt bình tĩnh cùng giọng điệu nhu hòa của , khiến người khác có thể bình tâm lại.

      An Chi cảm thấy phiền muộn bỗng chốc tiêu tan, thời điểm đưa ánh mắt nhìn khuôn mặt tinh tế của , khiến nhanh chóng cười: “ em làm việc đây.”

      nấn ná thêm, mở cửa ra ngoài.
      có thể vì bản thảo mà thức đến đêm, núp sau lưng " công ty thiết kế Lục Tâm" của , làm nhà thiết kế chỉ định, từ bỏ cơ hội độc lập môn hộ, cùng hưởng hào nhoáng và giàu có với công ty.
      Nhưng, hôm mà hoàn thành xong bản thảo, cầu lúc nào cũng có mặt, xong bản thảo liền nộp, mới có thể yên tâm nghỉ ngơi.
      Từ lúc đó, liền nghiêm túc ghi nhớ, dám biến mất nữa, cho dù "tên" nằm cung thế nào, cũng dám "phóng" xong rồi .

    4. Keohahaha

      Keohahaha New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      0
      Ss có edit cuốn này nữa ? Nếu tôi xin edit mới nhé?

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :