1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thục phi - Hiểu Kiều Lưu Thủy (c9/146)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Thục Phi

      Tác giả: Hiểu Cầu Lưu Thủy

      Edit: Mellisa


      Giới thiệu:​


      Xuyên qua trở thành trưởng nữ của Thẩm gia, vừa vào cung được phong làm chính phẩm thục phi, chỉ cách hoàng hậu 1 bước

      Vừa vào cung, địa vị phi tử lại cao, những tiền bối xuyên , biết có bao nhiêu người hâm mộ vận số của Thẩm Mạt Vân tốt

      Nhưng mà, có hoàng hậu, dưới có tam phi và cửu tần nhìn chằm chằm

      Thẩm Mạt Vân muốn hoàng thượng đến cung của mình dạo nhiều hơn, thủ đoạn "kiếm khách" phải cầu tiến, thể bảo thủ

      Đầu năm nay, sủng phi dễ làm a !

      Biên tập Tấn giang đánh giá:

      Thẩm Mạt Vân thành trưởng nữ của Thẩm gia, vừa vào cung được phong làm nhất phẩm Thục phi

      Chỉ cách ngôi vị hoàng hậu có 1 bước, biết có bao nhiêu người hâm mộ thánh sủng của nàng

      Nhưng sau lưng vinh hoa, tôn quý lại cất giấu phong ba gơn sóng

      Địa vị của hoàng hậu vững chắc, tam phi mỗi người vẻ, thủ đoạn ùn ùn, cửu tần như hổ rình mồi

      Hậu cung gió nổi mây mù, Thẩm Mạt Vân chỉ có thể dựa vào chính mình để tìm được sống trong khe hẹp.
      tuyết thiên băng, lavangtrthuy thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1: Tuyển tú

      Edit: Mellisa

      Đại Tề vương triều, Vĩnh Húc năm thứ hai

      Tiên hoàng qua đời qua trăm ngày, tân đế sớm đăng cơ làm hoàng thượng, lấy hiệu là Vĩnh Húc,thái tử phi Y Lệ sắc phong làm hoàng hậu, trú ở Chiêu Minh Cung. Mà ba vị trắc phi gia thế tầm thường, đương nhiên lần lượt được phong làm Quý phi, Đức phi và Hiền phi, cũng làm chủ cung, những thị thiếp, sủng tì khác được phong làm Chiêu Hoãn, Tiệp Tức, thậm chí là mỹ nhân, ở hậu cung, cấp bậc trung cũng xem như là có địa vị rồi.

      Vĩnh Húc đế lên ngôi được 1 năm, quốc , triều chính dần dần an ổn, hoàng hậu hiền lành, chính miệng góp ý với thái hậu, muốn tổ chức tuyển tú để chọn lựa những nữ tử tài mạo song toàn, làm hậu cung thêm phong phú, vì hoàng gia khai chi tán diệp (*) . Lời vừa ra, hậu cung và tiền triều đều khen ngợi hoàng hậu hiền đức, rộng lượng, lời và cử chỉ, quả nhiên hổ danh là quốc mẫu nước.

      Do đó, phàm là con nhà quan đến tuổi, ai chẳng kiễn chân để trông ngóng, có thể được tuyển chọn vào cung để làm vẻ vang cả nhà.

      Thẩm Mạt Vân mặc cung trang hồ điệp xuyên hoa màu thủy lam, tóc búi gọn gàng quy củ, khi nghe thái giám gọi tên của nàng sửa sang lại dung mạo, cùng tú nữ khác được gọi tên tiến vào bên trong noãn các, chờ đợi đế hậu, đích thân kiểm duyệt

      Chúng tú nữ hành lễ như quy cũ, quỳ xuống tham bái, sau đó đứng sang bên, buông tay chậm rãi chờ đợi cửu ngũ chí tôn ngồi ở ngai vàng kia quyết định vận mệnh của các nàng

      “Hoàng thượng, muội muội mặc y phục màu lam ở bên trái, thần thiếp thấy vô cùng thích, biết là con nhà ai?”

      Qua lúc lâu sau trong phòng yên lặng vang lên thanh dễ nghe nhưng mất uy nghiêm của hoàng hậu

      “À?”

      Hoàng thượng vội vàng quét mắt lần, tầm mắt dừng lại người bóng hình xinh đẹp: “Ngươi là nữ nhi nhà ai?”

      Thẩm Mạt Vân thầm hít sâu hơi, ổn định lại tinh thần, thành bại quyết định trong giờ phút này. Nàng tiến lên 2 bước, nhàng và linh hoạt phúc thân, uyển chuyển, dịu dàng :

      “Hồi hoàng thượng, hoàng hậu, dân nữ là Thẩm Mạt Vân, gia phụ là thị lang trung thư tỉnh, Thẩm Tự”

      Hoàng đế “ân” tiếng : “ ra là con của Thẩm thị lang”

      Trong giọng có ý vị tế nhị, làm cho lòng của Thẩm Mạt Vân run lên, nhưng thân hình vẫn vững vàng, sắc mặt vẫn bình tĩnh như nước, chỉ nghe hoàng thượng còn :

      “Ngẩng đầu lên”

      Thẩm Mạt Vân hơi ngẩng đầu, lông mi dài run run, dám nhìn thẳng vào hai mắt của hoàng thượng, hơi rủ mắt xuống, khi ánh mắt thoáng quét qua khuôn mặt của y hai gò má hơi phiếm hồng, đôi mắt ngấn nước, giữa yểu điệu thanh lệ, mang theo chút mị sắc, phong tình ràng

      Thân xác kiếp này của nàng cũng tệ, hơn nữa mấy năm qua, sinh sống trong gia đình dòng dõi thư hương, nên khí chất, phong vận, thể soi mói, nàng vốn là trong những người được tuyển chọn vào cung chắc như đinh đóng cột. mà điều nàng cần làm chính là tạo cho hoàng thượng ấn tượng tốt, tranh thủ lúc ở trong cung có thể được phong vào vị trí khá cao, đây chính là trong những nhân tố quyết định cuộc sống sau này của nàng có thoải mái hay ?.

      Lúc này, hoàng hậu vẫn tiếp tục khen: “Con của Thẩm gia quả nhiên danh bất hư truyền, hổ là nữ nhi xuất thân từ dòng dõi thư hương, dáng dấp này, khí chất này, quả nhiên là lệ sắc vô song, chỉ nhìn thôi khiến người ta cảm thấy vui tai vui mắt”

      Lúc này hoàng thượng cũng lộ ra mỉm cười, gật đầu : “Nếu hoàng hậu như vậy, vậy lưu lại

      Hoàng hậu nghe xong, với Thẩm Mạt Vân: “Còn mau tạ ơn”

      Cuối cùng cũng đến bước này, trong lòng Thẩm Mạt Vân dâng lên chút cảm giác , mặt cũng mang theo tia vui mừng và xấu hổ, phúc thân hành lễ, cung kính :

      “Thần nữ tạ ơn ân điển của hoàng thượng, hoàng hậu”

      Hoàng đế phất tay, ý bảo nàng lui về nhóm, lúc nàng lui ra, khóe mắt y lơ đãng quét qua 2 gò má vẫn còn đỏ ửng của nàng. Trong lòng ngừng lại lát, Thẩm Mạt Vân quả thực là mỹ nhân hiếm gặp, so với Liễu quý phi trong hậu cung của y thậm chí còn thanh tú và hấp dẫn hơn vài phần

      Nhưng mà, nữ tử có khuôn mặt đẹp, trong hậu cung, điều thiếu nhất chính là nữ tử xinh đẹp như hoa

      Hoàng hậu ngồi ngay ngắn ở cao, trâm ngọc cài ngay ngắn ở đầu, cẩm y phượng bào, bình tĩnh nhìn những tử xinh đẹp vào vào ra ra, ánh mắt vẫn yên ả như trước

      Sau khi ra khỏi noãn các, Thẩm Mạt Vân và nhóm tú nữ, dưới hướng dẫn của hai gã thái giám, chậm rãi ra khỏi hoàng cung, sau đó lên xe ngựa của từng người hồi phủ, chờ nhận được ý chỉ của hoàng thượng

      “Tiểu thư, uống chút nước trà để thông cổ họng ” A hoàn Cẩm Sắt đưa cho Thẩm Mạt Vân ly nước trà thơm tho, có độ ấm vừa đủ

      Thẩm Mạt Vân tiếp nhận chén trà, cầm trong lòng bàn tay nhìn hồi lâu, mới chậm rãi nhấp ngụm , sau đó đặt ở bàn : “Ta mệt rồi, muốn nghỉ ngơi lát, khi nào hồi phủ, em gọi ta nhé”

      “Vâng”

      Thẩm Mạt Vân nhắm mắt lại, tuy rằng người được chọn vào cung sớm được quyết định, hôm nay tuyển tú chỉ là hình thức, nhưng qua lại cả ngày, vẫn làm cho nàng cảm thấy mệt mỏi, nghĩ đến sau này mình phả sống ở trong tường vàng ngói đỏ ấy suốt mấy chục năm, chỉ nghĩ thôi, cũng khỏi thở dài.

      Chỉ có điều nghĩ lại, lúc này nàng tiến cung, tốt xấu gì cũng được làm cung tần, phải làm cung nữ, là được người khác hầu hạ, phải hầu hạ người khác. Trong lòng lại thư thái hơn chút. Con người quả nhiên là loài động vật đối lập, cả ngày oán trời trách đất cho dù trong người có bảy phần may mắn cũng biến thành ba phần xui xẻo

      Tại sao nàng lại trở thành Thẩm Mạt Vân, đến bây giờ nàng vẫn còn cảm thấy mờ mịt, chỉ biết là ngày của hai năm trước, nàng từ trong giấc mộng tỉnh lại, phát mình còn ở thế kỉ 21 quen thuộc. Mà vương triều Đại Tề này, nàng chưa từng nghe . Sửng sốt và hoang mang qua , gom góp từ những người xung quanh và trí nhớ của nguyên chủ còn sót lại, nàng mới biết được tình huống tại của nàng ta, khiến nàng có thể thích ứng trong mọi tình cảnh, tiếp tục cuộc sống của Thẩm Mạt Vân.

      Còn thế kỉ 21, may là tiền thuê nhà của nàng thanh toán xong, hơn nữa tiền bảo hiểm và tiền tiết kiệm của nàng cha mẹ có thể dùng được, đến nỗi quá mức đau lòng

      Phụ thân của thân thể này là thị lang Trung Thư tỉnh tam phẩm, may là chức quan của phụ thân thấp, tổ phụ (*) là thái phó tiền nhiệm, con cháu nhiều đời đều là học sinh của Thẩm gia. Thẩm gia cũng được xem là thư hương thế gia, người xuất thân trong gia đình gia giáo như vậy, nhiều gia đình cầu , nhưng vẫn chưa đến nỗi có người làm mối.

      Sau 15 tuổi cập kê, người đến nhà cầu thân nối liền dứt, mà Thẩm Mạt Vân cũng chuẩn bị tinh thần, cái gì gọi là cả đời chỉ có 2 người, nếu như quan niệm như thế, thời gian tiếp theo của nàng chỉ có thể sống trong bể khổ. Nam nhân ở đây có thể danh chính ngôn thuận nạp thiếp, có vô số mĩ tì xinh đẹp, phụ nữ chỉ cần phô bày ra bộ dáng tức giận, hợp rồi

      Kết quả là, nàng điều chỉnh tâm tình của mình bao lâu, tiên đế băng hà, tân hoàng đăng cơ, ngày nào đó, Thẩm Tự cố ý gọi nàng đến thư phòng : “Hoàng thượng có ý nạp nữ nhi Thẩm gia chúng ta vào cung làm phi, Mạt nhi, bây giờ Thẩm gia chỉ có tuổi của con là thích hợp, e rằng…”

      Thẩm Mạt Vân ngây ngẩn cả người ngay tại chỗ, nàng chuẩn bị tinh thần để gả cho nam nhân cổ đại, cho dù có gả phải nam nhân cặn bã, nàng cũng có thể trở thành chính thê, đột nhiên từ chính thê xuống làm thiếp, hơn nữa còn đấu tranh mất còn trong hậu cung ăn thịt nhả xương ấy. cho dù lòng của Thẩm Mạt Vân có rèn luyện cứng rắn đến cỡ nào chăng nữa, trong lúc nhất thời, khó mà tiếp nhận chênh lệch như thế

      Thẩm Tự lại : “Đây là ý của hoàng thượng…”

      Sau khi nàng tỉnh táo lại, nàng hỏi: “Cha, vì sao hoàng thượng khăng khăng muốn nạp con của Thẩm gia làm phi?. Thời gian qua, Thẩm gia chỉ là quan văn, hề tham dự bất cứ tranh chấp nào của triều đình, hay vẫn còn nguyên nhân bên trong?”

      Thẩm Tự vuốt ve chòm râu, ngừng lại chút mới : “Mấy ngày trước, hoàng thượng sắc phong hậu cung. Thái tử phi là chính cung hoàng hậu, hoàng hậu nương nương là cháu của đương kim thái hậu, có con trai được phong làm Đông cung thái tử. Con cũng biết, Tiêu gia là đệ nhất danh môn thế gia của Đại Tề ta, quan hệ thông gia nhiều đời, nhiều nhánh rất rộng. Nhưng cái khác là 3 vị trắc phi đều được đứng vào hàng tứ phi, phụ thân của Liễu quý phi là trấn viễn đại tướng quân, tay nắm quyền cao phương, trước mắt đóng ở Bắc cương, mà thế lực phía sau Trương Đức phi và Cao Hiền phi cũng kém. Mà nay, vị trí tứ phi có chỗ còn trống, vi phụ nghĩ, hoàng thượng muốn để cho nữ tử có nhà mẹ đẻ quá cường thịnh ngồi vào cái ghế phi vị đó”

      Đó là lí do hoàng thượng chọn trúng Thẩm gia chỉ có thanh danh mà có thực quyền. Thẩm Mạt Vân hiểu gật đầu:

      “Nữ nhi hiểu rồi, sau khi nữ nhi tiến cung nhất định thận trọng từ lời đến việc làm, nhất định phụ công ơn dưỡng dục nhiều năm của cha mẹ, tuyệt đối làm những chuyện liên lụy đến thanh danh của Thẩm gia”

      Thẩm Tự nghe xong lời này, có chút cảm khái : “Ban đầu, ta với mẹ con giúp con chọn mối hôn nhân tốt, chính là công tử nhà Trần thị lang hộ bộ, thằng bé ấy tướng mạo rất được, tuổi cũng xấp xỉ với con, hai đứa mà đến với nhau đúng là tuyệt phối, chỉ tiếc là hai đứa có duyên phận”

      Thẩm Mạt Vân khe khẽ mỉm cười : “Lệnh của cha mẹ, lời của mai mối, thiên kinh địa nghĩa, nữ nhi nghe theo sắp xếp của phụ thân là được”

      nghe phải làm thế nào đây?. Trốn nhà bỏ sao?. có biết đường cũng có hộ tịch, nhà cao cửa rộng thâm sâu, chỉ sợ chưa rời phủ được 50 thước, nàng bị người ta bắt trở về rồi. Nữ nhi dòng chính của Thẩm gia chỉ có nàng là đến tuổi, nhưng mà nữ nhi của dòng thứ phải có. Hoàng thượng chỉ muốn nữ tử có gia thế cũng có thực quyền của gia đình nàng cũng quản có phải là nàng hay

      Thẩm Tự thương tiếc nhìn nhi nữ, đây là nữ nhi của ông cho dù thể so sánh với nhi tử, nhưng cũng được ông thương hết mực, ông nỡ đem hòn ngọc quý tay mình đưa vào cung, nhưng mà chỉ ý của hoàng thượng, ai dám cãi lại

      Sau đó ông lại ôn hòa : “Tuy rằng hoàng thượng có ý này, nhưng mà tú nữ vào cung, được phong phi chỉ có số ít, vi phụ nghĩ dựa vào dung mạo và gia thế của con, trước được phong trong cửu tần cũng phải là việc khó. Nếu đươc như thế, những ngày tháng sau này của con ở trong cung cũng thoải mái hơn chút…”

      “Tiểu thư, sắp đến phủ rồi”

      Cẩm Sắc ở bên gọi, kéo Thẩm Mạt Vân từ trong dòng hồi tưởng quay về tại

      “Ân”

      Thẩm Mạt Vân đáp lại, ngồi thẳng người dậy, sửa sang lại dung mạo, đến khi mặt lộ ra thần thái đoan trọng mới ngừng lại

      Khi xe ngựa ngừng lại, dưới dìu đỡ của Cẩm Sắc, nàng bước xuống xe ngựa, đống nha hoàn, bà tử vây quanh, đến nhà chính, chuẩn bị báo cáo cho mẫu thân Trình thị tình hình của ngày hôm nay
      yui_9x, ktrang4893, Tôm Thỏ4 others thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 2:

      Edit: Mellisa


      Thời gian chờ đợi thánh chỉ, yên lặng trôi qua được nửa tháng, cuộc sống của Thẩm Mạt Vân cũng giống như mọi ngày, nếu có điểm gì bất đồng, chính là hạ nhân chăm sóc nàng cẩn thận hơn, hàng ngày, mẫu thân Trình thị đều lôi kéo tay nàng, những chuyện sau khi tiến cung cần phải chú ý, hơn nữa còn chuẩn bị đồ vật để nàng mang vào cung

      Tính cách của Trình thị dịu dàng, dung mạo đoan trang, xinh đẹp, có vài phần tương tự với Thẩm Mạt Vân, lời hành vi lúc nào cũng thủ thà thủ thỉ, có tình có lý. Bà có 2 trai 1 , trưởng tử là Thẩm Trọng Vân, nhậm chức tu biên ở Hàn Lâm viện, thứ tử là Thẩm Thương Vân làm quan ở bên ngoài, hai người đều cưới vợ, ngay cả con cũng có rồi. Vì thế, mọi chú ý của Trình thị lúc này đều đặt hết người con

      Ban đầu, bà nghĩ chọn cho nữ nhi mối hôn nhân tốt ở kinh thành, sau này cũng tiện gặp nhau, ngờ trong cung lộ ra ý, muốn nữ nhi bảo bối của bà tiến cung làm phi, Trình thị nỡ, nhưng mà lại có cách nào cãi lại, chỉ đành phải thừa dịp nữ nhi còn ở trong nhà, mà chuyện trò với con bé nhiều hơn.

      Trình thị xuất thân nhà quan lại, nhưng cho rằng nàng ôn nhu, dịu dàng, dễ dụ giống như bề ngoài lầm to rồi. Trình thị gả cho Thẩm Tự nhiều năm, trong nhà chỉ có tì thiếp thông phòng, có sinh thứ tử hay thứ nữ, bởi vậy có thể thấy được thủ đoạn của bà rất cao. Bà nâng chung trà trà lên, khẽ nhấp ngụm, sau đó buông xuống, đồ sứ và gỗ va chạm vào nhau phát ra thanh trầm đục rất , bà :
      “Mạt nhi, từ con thông minh, tính tình vốn có chút hấp tấp, nhưng 2 năm trước sau khi bệnh nặng, trái lại trầm ổn ít. Ban đầu nương còn đau lòng, vì con nhốt mình ở trong phòng đọc sách, hiểu nhiều chuyện ở bên ngoài, nhưng bây giờ xem ra, thay đổi như vậy cũng xấu”

      Thẩm Mạt Vân hơi cúi đầu, tỏ ra nghe dạy, Trình thị quả rất thương đứa con duy nhất này, 2 năm qua, nàng ít lần thân mật với bà.

      Trình thị thương, vuốt ve gò má mềm mại của nữ nhi, sau đó nghiêm mặt : “ Lời sau đây của nương, con phải nhớ cho kĩ, bây giờ bên trong hậu cung, Tiêu hoàng hậu là thê tử nguyên phối của hoàng thượng còn có Đông cung thái tử, địa vị được củng cố, thái hậu lại là của nàng ta, cho nên sau khi con tiến cung, ngàn vạn lần đừng đắc tội với nàng. Trước đây, nương từng gặp Tiêu hoàng hậu vài lần, nàng ta phải là người dung được phi tần lục cung, chỉ cần theo khuôn phép cũ, có lẽ, Tiêu hoàng hậu cũng đặc biệt làm khó dễ con”

      Thẩm Mạt Vân nhàng gật đầu: “Con chú ý”

      “Mặt khác, chính là tam phi, Liễu quý phi xuất thân nhà tướng, được thánh sủng nhất, tuy rằng tứ phi đều là chính nhất phẩm, nhưng Quý phi đứng đầu. Liễu quý phi chính là do tiên hoàng đích thân chỉ hôn, địa vị đương nhiên tôn quý hơn so với hai vị phi khác. Còn về Trương Đức phi và Cao Hiền phi, mặc dù xuất thân thấp, nhưng khi ở Đông cung chỉ là quý nhân bình thường, sau này Trương Đức phi sinh hạ nhị hoàng tử mới được phong làm trắc phi, Cao Hiền phi cũng như vậy nhưng mà nàng sinh được” Trình thị tiếp tục , hơi dài, khiến bà cảm thấy hơi khó thở, vì vậy bèn dừng lại chút

      Thẩm Mạt Vân ngừng tiếp thu lời của Trình thị, cũng tương tự như lời mà Thẩm Tự từng đề cập qua với , nhưng mà góc độ nhìn nhận việc của nam nhân và nữ nhân trước giờ luôn có khác biệt rất lớn. đặc biệt là những chuyện ở trong hậu trạch, đó là lí do mà nghe Trình thị nhiều chút cũng có hại

      Trình thị lại uống ngụm trà : “Về phần cung tần khác, còn có Tiêu tiệp dư, nàng ta là tộc muội của Tiêu hoàng hậu, thân phận giống như bình thường, sau này gặp gỡ nàng ta, con nên khách khí chút”

      Thẩm Mạt Vân cảm thấy khó hiểu, liền hỏi: “Nếu là tộc muội của Tiêu hoàng hậu, vì sao chỉ là tiệp dư tam phẩm?. mà phải là trong cửu tần?”

      Trình thị nghe xong, mặt lộ ra tia nghi hoặc : “Chuyện này nương cũng nắm được, nương chỉ biết, vị Tiệp dư kia chỉ là con thứ. Có lẽ nguyên nhân vì vậy nên phân vị của nàng ta cao”

      Chính tam phẩm Tiệp dư ở trong hậu cung cũng phải là thấp, nhưng mà lại là thân tộc của hoàng hậu và thái hậu, cấp bậc như vậy, dễ nhìn

      “Việc này chỉ có thể sau khi con tiến cung từ từ nghe ngóng rồi”

      Trình thị xong, ngừng chút lại : “Ta thấy Cẩm Sắc và Tố Nguyệt hai nha đầu này cũng tệ, lại cùng con lớn lên, cũng hiểu thói quen của con, để bọn họ tiến cung với con

      Thẩm Mạt Vân đương nhiên phản đối, Thẩm gia ở trong cung có bất kì căn cơ gì, nhất định phải dẫn người của mình vào

      Bỗng nhiên, Trình thị thở dài hơi: “Nương chỉ có nữ nhi là con, vốn định gả con ở kinh thành, sau này con muốn về nhà cũng tiện hơn. Bây giờ vào cánh cửa kia, về sau muốn gặp mặt lần, khó càng thêm khó”

      Cho dù là hoàng hậu, mỗi tháng muốn triệu kiến người thân cũng có quy định ràng, huống chi chỉ là tần phi nho . Nghĩ đến điểm này, Trình thị lại thào, lẩm bẩm: “Nghe lão gia , hai ngày nữa thánh chỉ ban xuống, biết con được phong là gì nữa?”

      Thẩm Mạt Vân vội vàng an ủi: “Nương đừng lo lắng, tệ nhất cũng được phong làm mỹ nhân, cũng có phong vị, người đừng lo lắng…”

      cái gì đấy”

      Trình thị vội vàng hét lên: “Làm sao có thể là mỹ nhân?. Nữ nhi của ta ít nhất cũng phải là tam phẩm Tiệp dư, lão gia cũng , rất có khả năng con được phong vào trong cửu tần”

      Phân vị càng cao, chứng tỏ cuộc sống sau này của nữ nhi ở trong cung thoải mái hơn chút, người xưa có câu tên bắn chim đầu đàn, phía có hoàng hậu, lại có Liễu quý phi được sủng ái nhất, làm thế nào cũng thể để cho nữ nhi trở thành nữ nhân được sủng ái nhất được

      Lúc này, ngoài phòng truyền đến tiếng bước chân vội vã, bà tử chuyển lời ở ngoài cửa hô: “Phu nhân, lão gia, trong cung có người đến truyền chỉ, lão gia bảo hai người nhanh chóng đến chính đường để tiếp chỉ”

      Mẹ con hai người đều cả kinh, Trình thị ổn định tinh thần trước, gọi nha hoàn, bà tử:

      “Đưa tiểu thư trở về phòng thay quần áo, trang điểm” Lại an ủi con :

      có việc gì đâu, con bình tĩnh chút, lát nữa đừng để xảy ra sơ sót gì”

      “Vâng, con xin trở về phòng chuẩn bị” Thẩm Mạt Vân hành lễ, sau đó dẫn Cẩm Sắc và Tô Nguyệt trở về phòng thay quần áo, trang điểm

      Đợi đến khi tất cả mọi người trong Thẩm gia đều tề tụ ở chính đường, là lúc thái giám tuyên chỉ mới lấy từ trong hộp gấm ra cuộn thánh chỉ sáng loáng, hai tay nâng cao hơn đỉnh đầu, hô:

      “Thánh chỉ đến----“

      Tất cả mọi người đều rầm rầm quỳ xuống, Thẩm Mạt Vân thân là nhân vật chính, đương nhiên quỳ gối ở hàng đầu, trong lòng vẫn suy nghĩ, hy vọng phong vị có thể cao chút, nếu như gặp may, thấp hơn vị tần, ngày khác gặp người khác là phải hành lễ, đầu gối làm sao có thể chịu được a!

      miên man suy nghĩ, thái giám đứng ở trước mặt tràng, Thẩm Mạt Vân nghe đến nỗi như người lạc vào trong sương mù, chỉ có thể biết đại khái là khen ngợi nàng xinh đẹp, hiền thục, gia giáo nghiêm cẩn, nhịn được muốn phỉ nhổ, bọn họ chỉ gặp nhau có lần, lại cách khoảng thời gian nửa tháng, hoàng thượng làm sao biết được nàng là người hiền thục, hữu lễ, phẩm chất cao quý chứ?.

      “….Phong Thẩm Mạt Vân làm chính nhất phẩm Thục phi, ban ở tại Trường Nhạc cung, chọn ngày lành tháng tốt để nhập cung, khâm thử!”

      Vừa dứt lời, bên trong chính đường nhất thời im lặng, ngay cả Thẩm Tự là người lăn lộn nhiều năm trong quan trường, cũng nghe đến ngây ngẩn cả người, càng khỏi phải bàn đến những người khác. Ngược lại Thẩm Mạt Vân lấy lại tinh thần trước tiên, nàng phải là người “sinh ra ở chỗ này” đương nhiên đối với loại cảm giác khiến người ta ngây ngẩn này, cũng phản ứng nhanh hơn chút, liền dập đầu theo quy củ: “Thần thiếp tạ ơn long ân của hoàng thượng, Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế”

      Thánh chỉ tuyên xong, nàng chính là phi tử danh chính ngôn thuận, mọi người ở phía sau hoàn hồn từ lâu, vẻ mặt vui mừng, dập đầu tạ ơn, ngay cả Thẩm Tự, nhìn qua cũng hết sức cao hứng, nguyên tưởng rằng chỉ là trong cửu tần, chiêu hoãn hoặc tu dung, ngờ lại là chính nhất phẩm Thục phi, hoàng thượng còn ban cho ở Trường Nhạc Cung, đây là vinh hạnh đặc biệt a!

      Kiến Chương Cung, người dẫn đầu bọn thái giám, vội vã khom người đỡ Thẩm Mạt Vân dậy : “Thục phi nương nương mau đứng lên, hoàng thượng , Trường Nhạc cung cần thời gian để sửa sang lại, việc nương nương vào cung phải trì hoãn lại mấy ngày. Với lại, lễ sắc phong của người, bởi vì gần đây hoàng thượng triều chính bận rộn, rảnh, theo ý của hoàng hậu nương nương là đợi đến năm sau, tổ chức cùng với các chủ tử khác luôn”

      Nghe xong những lời này, vẻ mặt của Thẩm Mạt Vân vẫn bình tĩnh, trong mắt lại lộ ra vài phần vui sướng, có thể vào cung trễ vài ngày, lúc nào tiến cung cũng được, về phần lễ sắc phong, chỉ năm thôi, nàng đợi được, vì thế nàng hơi hơi gật đầu :

      “Ta biết rồi, làm phiền công công thông báo, mời công công vào trong dùng trà”

      Thẩm Tự cũng vội vàng tiếp đón Giang Hỉ, đây là thái giám bên cạnh hoàng thượng, khác biệt rất lớn, tất nhiên phải tiếp đãi chu đáo. Còn những nữ quyến vây quanh Thẩm Mạt Vân trở về hậu viện


      Bên trong phòng, vẻ mặt của Trình thị duy trì được nữa, Chu ma ma vừa nhìn thấy tình huống đúng, liếc mắt ra hiệu cho nha hoàn hai bên, người trước, người sau lập tức lui ra ngoài

      “Hay cho hoàng hậu hiền lành rộng lượng, xem ra nương nhìn nhầm nàng ta rồi” Trình thị tức giận xong, đấm xuống tú độn ghế dựa cái

      “Nương, người đừng lo lắng, ngược lại nữ nhi nghĩ đây lại là chuyện tốt” Thẩm Mạt Vân vẻ mặt bình tĩnh, tự nhiên

      “Nhưng, cho con vào cung trễ vài ngày đây là ý gì?. Hơn nữa con là phi tử nhất phẩm, lại hoãn đại lễ sắc phong mấy tháng. Danh chính, ngôn thuận, ủy khuất cho con rồi” Trình thị sốt ruột, ngực phập phồng lúc lên lúc xuống, có thể nhìn thấy bà rất tức giận

      Thẩm Mạt Vân vội vã vỗ ngực cho bà rồi : “Nương, đừng căng thẳng, nữ nhi vừa mới tiến cung được phong phi, chỉ sợ bị người khác dòm ngó, bây giờ nữ nhi tiến cung trễ vài ngày, đúng lúc có thể tranh thủ thời gian tính toán vì bản thân mình chút. Hơn nữa, nữ nhi ở nhà thêm vài ngày làm bạn với phụ mẫu, đây phải là chuyện tốt sao?. Còn về phần lễ sắc phong, thánh chỉ hạ xuống, chẳng lẽ hoàng hậu còn có thể ngăn cản làm hay sao?. Chỉ là mấy tháng thôi, cần so đo làm gì”

      Chu ma ma cũng ở bên khuyên nhủ: “Phu nhân, tiểu thư có lý, người cũng đừng tức giận kẻo làm tổn hại đến sức khỏe”
      Trình thị vất vả mới tỉnh táo lại, vỗ tay của Thẩm Mạt Vân:

      dễ dàng được hoàng thượng rũ lòng thương xót, phong cho con làm Thục phi, rốt cuộc lại thành ra như vậy”

      Thẩm Mạt Vân cầm cốc trà trong tay đưa tới: “Sau khi tiến cung, cuộc sống còn dài mà, được mất trong nhất thời, cũng thể lên điều gì”

      Hiền lành, hữu lễ, đó là quy tắc hành của hoàng hậu. nàng chỉ là phi tử. con đường nàng phải , đương nhiên chính là làm thế nào để trở thành “sủng phi”

      Trình thị nhàng thở dài hơi:

      “Hi vọng như thế

      Lại nhìn nữ nhi cái: “Mạt nhi, con lớn rồi”

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 3: Tiến cung

      Edit: Mellisa

      Bên trong điện Lưỡng Nghi, Vĩnh Húc đế cuối cùng cũng phê xong tấu chương ở bàn, gã tiểu thái giám bưng cái khay làm bằng gỗ lim tiến vào, phía bày đầy mộc bài của phi tần hậu cung, đây là muốn hoàng thượng chọn phi tần để thị tẩm

      Vũ Văn Hi nhìn thoáng qua, thuận tay lật thẻ bài của Tưởng Lệnh nghi gần đây rất được sủng ái, : “Hôm nay bữa tối dùng ở Cẩm Hoa lâu

      “Vâng” Tiểu thái giám tuân mệnh, vội khom người lui ra, nhanh như chớp chuyển lời cho Tưởng lệnh nghi, để nàng chuẩn bị tiếp giá

      Giang Hỉ thầm nghĩ, Tưởng lệnh nghi này được hoàng thượng liên tục lật thẻ bài trong 5 ngày, có thể nhìn thấy rất được sủng ái, ngày mai sợ là hậu cung có phong ba rồi.

      Nửa tháng này, có vài vì chủ tử mới vào cung, ngay cả mặt hoàng thượng còn chưa gặp được. Đáng tiếc là vị Thục phi nương nương chưa tiến cung, hôm đến Thẩm gia tuyên chỉ trở về, hoàng thượng chỉ hỏi vài câu, sau đó cũng nhắc tới nữa.

      “Giang Hỉ, Trường Nhạc Cung dọn dẹp như thế nào rồi?” Vũ Văn Hi uống ngụm canh hạt sen, đột nhiên hỏi về chuyện của Trường Nhạc cung

      “Hồi hoàng thượng, hôm qua người của cục Thượng Cung đến báo, trang hoàng và dọn dẹp xong rồi ạ” Lòng của Giang Hỉ chấn động, vội vã cúi đầu trả lời

      Vũ Văn Hi “ ừ” tiếng : “Ngươi với hoàng hậu tiếng, nếu như Trường Nhạc cung sửa sang ổn thỏa, chọn ngày để người ta tiến cung , cũng 1 tháng rồi, nếu còn chưa tiến cung, chừng gặp phải thị phi gì đó”
      “Vâng, lão nô gặp hoàng hậu nương nương ngay” Giang Hỉ xong, hành lễ cẩn thận lui ra ngoài. Chờ rời khỏi điện Lưỡng Nghi, mới móc khăn ra lau mồ hôi trán, sau đó lại nheo mắt nhìn mặt trời ngoài phòng. Sắp đến tháng sáu rồi. Thời tiết càng lúc càng nóng

      Khi Thẩm Mạt Vân nhận được ý chỉ vào cung, cách ngày tuyên chỉ vừa đúng 1 tháng. Nhìn chưởng đến đây truyền đạt ý tứ của hoàng hậu nương nương, Thẩm Mạt Vân khe khẽ mỉm cười :

      vất vả rồi, Cẩm Sắc, đưa ra phòng khách dùng trà

      Cẩm Sắc đáp lại tiếng, tiến lên hành lễ với chưởng , rồi dẫn người lui xuống

      “Tiêu hoàng hậu…”

      Thẩm Mạt Vân vân vê vòng ngọc màu xanh biếc đeo tay, nhiều ít, vừa vặn đúng tháng, là hoàng hậu muốn ngáng chân hay là ý tứ của hoàng thượng?. Chỉ có điều, mặc kệ là ý tứ của ai, cũng tốt, xem ra, hai năm nữa, cuộc sống của nàng chỉ có thể kiềm nén, đơn chờ đợi ở Trường Nhạc cung mà thôi

      “Tiểu thư, ánh mặt trời hôm nay độc lắm, uống chút nước ô mai để giải nóng ” Tố Nguyệt bưng chén màu xanh um bên trong chứa nước canh màu đỏ, nhìn qua hết sức đẹp mắt

      “Ừ”
      Thẩm Mạt Vân thờ ơ đáp, trong lòng còn suy nghĩ, sau khi vào cung biết nên hành động như thế nào. Hoàng đế là vua của nước, từng gặp qua hằng hà sa số người đẹp, nếu muốn quyến rũ y đến cung của mình nhiều chút, để tránh bị người khác nghĩ mình bị thất sủng, chuyện phải làm, chuyện phải nghĩ, chút cũng thể thiếu

      Thẩm Mạt Vân tiếp nhận chén sứ, uống ngụm nước ô mai mát lạnh, sau đó phân phó : “Hôm tiến cung, ta muốn mặc cung trang thêu hàn lan màu xanh nhạt”

      Tố Nguyệt ngập ngừng : “Tiểu thư, có phải quá đơn giản hay ?. Phu nhân thay người chuẩn bị xong rồi…”

      Thẩm Mạt Vân : “Bên phía nương, ta tự , ngươi cứ chiếu theo lời ta mà làm là được”

      “Vâng”

      Tố Nguyệt lập tức lui xuống, Trình thị là chủ mẫu trong nhà, sai, nhưng chủ tử của nàng là Thẩm Mạt Vân, đương nhiên nàng phải chấp hành mệnh lệnh của chủ tử rồi

      Thẩm Mạt Vân tiếp tục uống nước ô mai có độ chua ngọt vừa phải, ung dung hoa quá đắt tiền, phi tần hậu cung xinh đẹp như mẫu đơn, nàng cũng muốn góp thêm náo nhiệt. Diện mạo của thân thể này cũng tệ, mặc dù có khí thế diễm quan quần phương, nhưng cũng điềm đạm đáng , theo cách của thế kỉ 21, chính là mảnh mai giống như hoa sen, khiến người khác thương , là mẫu người mà đàn ông nhìn thấy nảy ra ý nghĩ muốn bảo vệ. Trước đây, nàng thích những phụ nữ mềm yếu, nhưng bây giờ lại phải dùng bộ dạng mềm mại, yếu ớt này quyến rũ đàn ông, là phong thủy luân chuyển a!

      Ba ngày sau, người trong cung đến đón nghi giá chờ ở ngoài cửa lớn của Thẩm gia. Thẩm Mạt Vân theo lễ bái biệt phụ mẫu, trai và chị dâu, Thẩm Mạt Vân cùng với Cẩm Sắc và Tố Nguyệt rời khỏi gia môn

      Vừa mới tiến cung, vừa đến Trường Nhạc cung, Thẩm Mạt Vân gặp được cung nữ đến truyền lời, là thương cảm nàng mới vào cung nhất định rất mệt mỏi, cho nên miễn nàng mấy ngày tới khỏi đến Chiêu Minh cung thỉnh an, cố gắng nghỉ ngơi cho khỏe

      “Xin mời Ngọc Đào nương trở về lại với hoàng hậu nương nương, hôm nay quả thực rất mệt, chờ sắp xếp xong mọi chuyện, sáng sớm ngày mai ta đến Chiêu Minh cung thỉnh an hoàng hậu nương nương” Thẩm Mạt Vân cười , liếc mắt ra hiệu cho Tố Nguyệt, Tố Nguyệt bước lên phía trước, đưa cho Ngọc Đào hầu bao nặng trịch

      Ngọc Đào là trong những cung nữ bên người hoàng hậu nương nương, cũng là đối tượng được ít tần phi nịnh nọt, lấy lòng, bởi vậy nàng ta chỉ cười cười, sau đó nhận lấy hầu bao bỏ vào trong túi áo, hành lễ với Thẩm Mạt Vân :

      “Nô tì chỉ đến truyền lời của hoàng hậu nương nương, bây giờ lời truyền xong rồi, nô tì quấy rầy Thục phi nương nương nghỉ ngơi nữa, nô tì xin cáo lui”

      Thẩm Mạt Vân cũng ngăn cản, chỉ với Cẩm Sắc: “Cẩm Sắc, mau tiễn

      Ngọc Đào lại thi lễ, sau đó cùng với Cẩm Sắc lui ra ngoài

      Thẩm Mạt Vân đuổi được người của hoàng hậu phái tới rồi, toàn cung nhân quỳ xuống nghênh đón nàng bước vào chủ điện của Trường Nhạc cung, Trường Nhạc cung là trong những cung chủ của tiền triều. Sau này, bởi vì cách Kiến Chương cung khá xa, cho nên bỏ hoang rất lâu. Mãi đến khi tân hoàng kế vị, mới cho người tu sửa lại hậu cung, và Trường Nhạc cung chính là trong số đó. tháng trước, Giang Hỉ , cần thời gian để sửa chữa lại, chẳng qua là bài trí thêm số đồ đạc, và trang trí thêm hoa cỏ các loại cho thoải mái, cũng phải là khởi công công trình to lớn.

      Mái nhà, vách tường đỏ thẳm, xà trụ được trạm chổ bằng ngọc, lầu các tinh xảo, lịch tao nhã. Cung điện mới tu sửa nhìn thế nào cũng thấy có thêm vài phần huyền lệ, kim bích huy hoàng. Cái gọi là xa, chỉ là nằm ngược hướng với cung của hoàng thượng. Trong hậu cung, cung điện này cũng được xem là hẻo lánh, hơn nữa cảnh vật xung quanh hết sức thanh u, Thẩm Mạt Vân dọc đường, nhìn cảnh vật xung quanh, cảm thấy hơi vui mừng và hài lòng, cuối cùng nàng cũng có tia mong đợi về những ngày tháng sau này ở trong cung rồi. Dù sao phải ở trường kì ở chỗ này, cho nên có được nơi hợp ý còn gì bằng

      Chẳng qua là, nàng vừa tiến cung được phong làm Chính phẩm thục phi, lại được ban ở Trường Nhạc cung, giống với những cung tần trước khi được thị tẩm được sắp xếp ở trong sân nào đó, vinh hạnh đặc biệt như vậy, cũng khó trách hoàng thượng ra tay áp chế phen

      “Chủ tử, hôm nay người cũng mệt mỏi rồi, nên nghỉ ngơi lát , nô tì cũng xem qua nội thất rồi, đều vô cùng quý báu, bằng người vào trong nằm nghỉ ” Tố Nguyệt quan tâm

      cần, ta cũng mệt lắm” Thẩm Mạt Vân xoay người về hướng phòng khách, ngồi xuống đệm ngọc châu ghế chủ vị: “Bảo những người đó vào , sẵn tiện làm quen với nhau chút”

      “Vâng” Tố Nguyệt khẽ cúi người, sau đó ra ngoài gọi người

      bao lâu sau, mấy cung nữ và thái giám nối đuôi nhau vào, nữ tử đoan chính mặc quần áo mộc mạc tiến lên hành lễ:

      “Nô tì Tiễn Dung là chưởng của Trường Nhạc cung, xin thỉnh an Thục phi nương nương, nương nương thiên tuế”

      Sau đó đống người lập tức quỳ xuống, thanh chỉnh tề vang lên, vấn an chủ tử mới của Trường Nhạc cung

      “Đứng lên

      Thẩm Mạt Vân chậm rãi uống ngụm trà, sau đó đưa cho Cẩm Sắc vừa mới trở về, giọng điệu chút để ý, để cho đám người trước mặt đứng dậy, nhìn qua hết sức dịu dàng, ân cần

      “Tiễn Dung, ngươi là trưởng trong cung, trước hết cho ta biết những chuyện trong cung này

      Tiễn Dung vững vàng hành lễ, trong lòng có chút bồn chồn, thường thường mà , mỗi lần hầu hạ chủ tử mới, lần đầu tiên gặp mặt châm biếm phen, nhưng vị Thục phi nương nương này lại khác.

      Chỉ là ở trong cung, nữ nhân càng vô hại càng thể coi thường, nàng trả lời:

      “Nương nương, Trường Nhạc cung năm ngoái sửa chữa lần, tất cả đồ bài trí trong cung đều do Thượng Tẩm cục gấp rút chế ra, nếu như người có chỗ nào bất mãn, có thể sai người đổi lại lần nữa”

      “Ân” Thẩm Mạt Vân từ chối cho ý kiến, gật gật đầu, mặt vẫn duy trì dáng vẻ nhu hòa, vô hại, vừa lòng hay là vừa lòng

      Tiễn Dung tiếp tục : “Chiếu theo quy định ở trong cung, chỗ này của người có 6 đại cung nữ, bốn tiểu cung nữ hầu hạ ở trong phòng, còn có 4 thái giám khác, còn lại thô sử cung nữ và thái giám khác đều có ở chỗ này, nhưng đều có số lượng nhất định. Nhưng mà, nương nương người mang theo 2 nha đầu tiến cung, dù sao vẫn thể ủy khuất hai vị nương được, nên nô tỳ tự chủ trương chọn lại bốn người trong 6 người, nương nương, người bây giờ có muốn gặp họ 1 lần ?”

      Thấy người con ngồi ở ghế chủ vị hơi gật đầu, Tiễn Dung lại hành lễ, hơi xoay người điểm danh:

      “Hồng Tịch, Lục Tinh, Tử Ngọc, Chanh Vũ” Mỗi lần gọi đến tên cung nữ tiến lên hành lễ

      Thẩm Mạt Vân nhìn diện mạo những cung nữ này rất nhu thuận, lanh lợi, cũng biết sau lưng có người khác hay . Thôi, thời gian còn dài, thích hợp để làm quá lộ liễu, viện cớ để trả trở về là được, bèn :

      “Nếu ta là chủ tử của Trường Nhạc cung, các ngươi là nô tì ở trong cung, Cẩm Sắc thưởng cho mỗi người 20 lượng bạc, đây xem như là quà gặp mặt ta thưởng cho mọi người, sau này chỉ cần các ngươi làm việc theo quy củ là được rồi”

      Tiễn Dung vẫn hành lễ như cũ, mà thủ lĩnh thái giám Đỗ An cũng băn khoăn đảo con mắt, ánh mắt hơi lay động, Thẩm Mạt Vân đều thu tất cả vào trong mắt nhưng mặt vẫn đổi sắc, tiếp tục thưởng thức trà, giải khát

      Mọi người lăn lộn ở trong cung nhiều năm, cũng phải là người ngu ngốc, vì vậy cả đám đều thành thành quỳ xuống tạ ơn.
      Vị thục phi nương nương này xem ra rất ôn hòa, chuyện lại có cương có nhu, giống như chủ tử , nếu như vào Trường Nhạc cung, là người của nàng, nếu như Trường Nhạc cung xảy ra cố gì, người làm chủ như nàng có thể xảy ra chuyện, nhưng những người làm hạ nhân như bọn họ tránh khỏi bị liên lụy, thế nên muốn trở thành gà bị người ta hành quyết tốt nhất nên an phận chút cho nàng

      Lúc này ngoài cửa truyền đến tiếng thái giám thông truyền:

      “Hoàng thượng giá lâm”
      yui_9x, ktrang4893tuyết thiên băng thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 4: Lần đầu gặp vua

      Edit: Mellisa

      Nghe được thanh thông báo của thái giám, Thẩm Mạt Vân khỏi ngây ngẩn cả người, này, tới cũng nhanh quá ?. Nhưng mà nàng chỉ ngẩn người trong lúc, sau đó vội vàng lấy lại tinh thần, với toàn bộ cung nhân ở trong chính sảnh: “Đều lui xuống , nên làm cái gì làm cái đó”

      xong, liền dẫn bọn người Cẩm Sắc ra ngoài nghênh giá

      Thân là chính nhất phẩm Thục phi đương nhiên cần đến cửa cung quỳ nghênh đón, Thẩm Mạt Vân chỉ cần đến cửa điện đứng nghênh đón là được rồi

      Khi Vũ Văn Hi vào chủ điện của Trường Nhạc cung, nhìn thấy nữ tử mặc cung trang thắt lưng màu thủy lam đứng ở trước cửa điện, mặt thêu hàn lan màu tím nhạt lượn lờ, mặt vẫn còn sót lại tia mệt mỏi. Hai gò má phiếm hồng, tựa như phô bày tầng son phấn, cực kì xinh đẹp. Tâm trạng của Vũ Văn Hi khẽ động, khỏi nhớ đến ngày tuyển tú hôm ấy, trong lúc vô ý nàng bày ra nét phong tình, trong lòng tốt hơn vài phần.

      “Thần thiếp bái kiến hoàng thượng” Thẩm Mạt Vân khép mắt lại, khi đáy mắt nhìn thấy áo choàng màu vàng sáng, mới nhàng phúc thân hành lễ, khó khăn bước lên bước, bị đôi bàn tay to nâng đỡ đứng lên

      “Hôm nay nàng mới vào cung, cần đa lễ” Vũ Văn Hi nâng dậy mỹ nhân của , nhìn như mảnh mai nhưng vẫn bước ra nghênh đón, hiếm khi ôn hòa

      Tay phải của nàng bị y nắm lấy, nhịn được run lên chút, nhưng có rút về, hơi ngẩng đầu, ngờ lại chống lại ánh mắt của hoàng thượng nhìn nàng, mặt lộ ra chút sửng sốt, nửa kiều khiếp, nửa run rẩy cúi đầu, gọi tiếng:

      “Hoàng thượng”

      Vũ Văn Hi nắm tay người, dắt vào trong điện, nghĩ đến phản ứng vừa nãy của nàng, nhịn được cười cười: “Trường Nhạc Cung vừa mới sửa sang lại, hoàng hậu lo lắng có điều sơ sẩy cho nên mới bảo người của Thượng Cung cục chỉnh sửa thêm vài thứ, nếu như nàng có chỗ nào vừa ý, bẩm với hoàng hậu, đổi lại kiểu bài trí mà nàng thích”

      “Tạ hoàng thượng quan tâm, hoàng hậu nương nương sắp xếp rất thỏa đáng, thiếp có chỗ nào hài lòng cả”

      Thẩm Mạt Vân kính cẩn , trong lòng lại cười lạnh, lạnh lùng vứt nàng ở ngoài cung suốt 1 tháng, còn là ý của hoàng hậu. Thẩm Mạt Vân cũng tin, chỉ cần hoàng thượng mở miệng muốn nàng tiến cung, hoàng hậu dám ngăn cản cho nàng vào

      Chỉ có điều, cuối cùng Thẩm Mạt Vân cũng có thể danh chính ngôn thuận ngẩng đầu nhìn hoàng thượng, đầu tiên là nàng mỉm cười với y, sau đó tiếp nhận chén trà từ trong tay Cẩm Sắc, chuyển tới trước mặt :

      “Hoàng thượng, hôm nay trời nóng, thiếp đặc biệt mang trà hoa thảo từ trong nhà vào cung, có thể thanh tâm, giải nhiệt, người có muốn nếm thử chút ?” Trong ánh mắt lên tia chờ đợi

      Vũ Văn Hi vốn muốn cự tuyệt, nhưng mà khi nhìn thấy chờ đợi trong cặp mắt hạnh kia, dừng lại, vẫn tiếp nhận chén trà nhấp ngụm : “ tệ”

      Thẩm Mạt Vân cũng muốn mượn cơ hội để nhìn dung mạo của Vĩnh Húc đế, nam tử gần 30 tuổi, tuấn tuấn lãng, người có loại khí thế giận mà uy, nếu dùng từ đẹp trai đến mức trời đất còn ánh sáng khỏi quá mức khoa trương, nhưng mà cũng có thể xem là tuấn nam. Cho dù đặt ở thế kỉ 21, cũng có thể trở thành đối tượng đeo đuổi của phụ nữ

      Diện mạo như vậy, thân phận như vậy, cũng đừng trông cậy vào từ nay về sau hoàng đế chung tình với người phụ nữ. Thẩm Mạt Vân lại :

      “Hôm nay thiếp mới tiến cung, còn chưa kịp sắp xếp lại nơi này. Trong phòng thực vô cùng bừa bộn làm bẩn mắt của hoàng thượng rồi, xin hoàng thượng thứ tội”

      Vừa vừa muốn đứng dậy hành lễ tạ tội

      Giang Hỉ đứng ở trong góc , nghe được lời nàng , mi tâm khẽ động, Thục phi nương nương này bị dọa đến ấm đầu rồi, cư nhiên muốn đuổi hoàng thượng ra khỏi Trường Nhạc cung?. Tố Nguyệt và Cẩm Sắc cũng nhìn thoáng qua nhau, đều nhìn thấy hoảng sợ giống nhau trong mắt đối phương

      ngờ Vũ Văn Hi tức giận, ngược lại còn vỗ bàn tay phải của nàng: “Được, hôm nay ái phi hãy nghĩ ngơi cho khỏe, ngày mai trẫm đến thăm ái phi”

      Sau đó y kề sát vào vành tai trắng noãn, khi chuyện, hơi nóng của y phả lên vành tai của nàng: “Đừng quên sắp xếp lại nội thất cho tốt, hửm?”

      “Hoàng thượng”

      Thẩm Mạt Vân cúi đầu trong giọng lộ ra vài phần ngượng ngùng, biết phải làm sao. Đến khi tay nàng buông xuống, lộ ra chiếc gáy xinh xắn mềm mại, bại lộ trong tầm mắt của hoàng đế

      Vũ Văn Hi cười vài tiếng, lại an ủi vài câu mới nhấc chân khỏi

      Sau khi cung tiễn hoàng thượng, Thẩm Mạt Vân thở dài nhõm hơi to, quả thực giống như nàng trải qua phỏng vấn năm đó, qua năm cửa ải, chém sáu tướng, đến cửa cuối cùng, ông chủ tự mình kiểm định. Chỉ có điều, tồi, ấn tượng hoàng thượng đối với nàng vẫn tệ, bước thứ nhất xem như qua rồi, về phần bước thứ hai, phải xem biểu ngày mai rồi

      Xem ra, cho dù là ở thời đại nào, thủ đoạn lạt mềm buộc chặt, nam nhân vẫn phải đầu hàng.

      ***

      Hoàng thượng vừa đến canh giờ, Trường Nhạc cung vốn yên tĩnh, bây giờ lại náo nhiệt bởi quà của các cung đưa tới, ngay cả hoàng hậu nương nương cũng sai người mang 2 xấp lụa màu tím đến. Đưa đến tiễn hồi, làm cho bọn người Tiễn Dung, Đỗ An bận đến nỗi chân chạm đất

      Thẩm Mạt Vân nhìn lướt qua những cái hộp được chất cao, phất phất tay :

      “Các ngươi mang mấy thứ này nhập vào danh sách, bỏ vào trong khố phòng, phải phân loại chúng ra, ngàn vạn lần đừng có làm xáo trộn”

      Đỗ An đáp lại tiếng sau đó vội kêu hai thô sử thái giám đem những quà tặng của các cung đưa tới chuyển tới phòng bên ở phía sau, rồi cùng với Tiễn Dung phân loại danh sách

      Kế tiếp, Thẩm Mạt Vân cũng nhàn rỗi, mang theo 2 người Tố Nguyệt và Cẩm Sắc bắt đầu bố trí lại đồ dùng trong điện

      Cẩm Sắc cầm bình hoa bát bảo để giá đa bảo hỏi: “Chủ tử, người xem, bình bát bảo này đặt ở đây có được ?. Giá đa bảo này dựa vào cạnh tường, cho dù có gió lớn thổi, cũng cần lo nó ngã đâu”

      Thẩm Mạt Vân nhìn bình hoa mạ vàng mạ bạc phú quý, xinh đẹp xinh đẹp, nhưng mà thích hợp để bày biện trong mùa hè, vì thế lắc đầu: “Bình này cất , thay bằng bình tịnh đế liên hoa kia”

      “Ai, nô tì thay ngay”

      Cẩm Sắc đáp lại, động tác nhanh nhẹn, lưu loát thay đổi bình hoa lịch : “Chủ tử, như vậy đươc chưa?”

      Nhìn cái bình xanh biếc đặt cái giá màu đen sẫm ở trong tối, lộ ra cảm giác vừa tao nhã vừa cao quý, Thẩm Mạt Vân hài lòng gật đầu, lại sai Cẩm Sắc ra hoa viên ở bên ngoài hái vài nhánh hoa sen cắm ở trong đó, làm cho toàn bộ góc khuất trở nên sinh động hẳn lên

      Sau khi bố trí xong, là thời gian bữa tối. Đồ ăn trong cung đều phân chia theo cấp bậc, Thẩm Mạt Vân thân là trong tứ phi, cho nên số lượng và chất lượng đồ ăn thể chê vào đâu được, toàn là món hiếm gặp. lại dùng phần vải ngọt để làm đồ ướp lạnh, mát rượi, ngọt lịm. Bữa cơm này, nàng ăn rất hài lòng, đương nhiên quên thưởng vài món cho bọn Tiễn Dung và Đỗ An. Bày tỏ an ủi bọn họ vất vả cả ngày hôm nay

      “Nương nương, danh sách quà của các cung đưa tới được làm xong, người có muốn xem qua ?”

      Chờ Thẩm Mạt Vân ăn uống no đủ. Bưng trà thơm lên súc miệng, Đỗ An mới tiến lên xin chỉ thị

      Thẩm Mạt Vân ân tiếng, sau đó nhận lấy quyển sổ sách mở ra xem, Tố Nguyệt đứng ở phía sau cầm quạt quạt cho nàng

      “Liễu quý phi tặng thanh như ý dương chi bạch ngọc?”

      Thẩm Mạt Vân xem mà mặt mũi nhảy dựng, hoàng hậu nương nương chỉ tặng hai xấp vải, Liễu quý phi ra tay tặng ngọc như ý. Nhìn những món quà các cung khác đưa tới, cơ bản đều là vải vóc, hương liệu, hoặc là những vật phẩm dùng để trang trí v.v….nếu so sánh , quà tặng của Liễu quý phi, đúng là làm cho người ta chú ý

      “Đúng vậy, nương nương” Đỗ An thông minh mở ra hộp trong tay , màu xanh ngọc dưới ánh đèn chiếu xuống, càng lộ ra vẻ ôn nhuận, nhu hòa

      thanh ngọc như ý thượng hạng như vậy… Thẩm Mạt Vân khép lại quyển sổ trong tay, trong lòng tính toán rất nhanh, lười nhác ngáp cái:

      “Ta biết rồi, trước tiên cất vào , nên đáp lại như thế nào, thiết nghĩ trong lòng các ngươi có cân nhắc, ngươi và Tiễn Dung cứ suy nghĩ ngày mai đưa cho ta xem, còn bên chỗ của Liễu quý phi, ta đích thân chuẩn bị”

      “Dạ, nương nương”

      Đỗ An đóng hộp lại, sau đó lĩnh mệnh lui ra

      Tố Nguyệt vẫn đứng lẳng lặng chuyện, lúc này tiến lên thay chén trà nóng khác cho Thẩm Mạt Vân, mặt có phần lo lắng :

      “Chủ tử, Đỗ An này, nô tì có phần yên tâm…”

      Cẩm Sắc cũng nhịn được : “Nô tỳ cũng thấy tên này có vấn đề, chủ tử, người lo lắng động tay động chân sau lưng người sao?”

      Thẩm Mạt Vân có chạm vào chén trà nóng, vẫn duy trì thần sắc lười nhác : “Nếu như Đỗ An động tay động chân, ta lại phải cảm ơn rồi”

      Có ý gì?. Cẩm Sắc và Tố Nguyệt đều hiểu ra sao, Thẩm Mạt Vân cũng có giải thích, hôm nay quả mệt mỏi, chỉ :

      “Thời gian còn sớm, sắp xếp chút , ngày mai còn phải thỉnh an hoàng hậu nương nương”

      Vừa rạng sáng ngày thứ hai, bầu trời phía đông vừa mới ló dạng, Thẩm Mạt Vân bị người ta gọi dậy, thời gian thỉnh an trong cung khác với thỉnh an ở nhà, sớm hơn chút. Ngoại trừ Cẩm Sắc và Tố Nguyệt, bốn cung nữ khác cũng theo hầu hạ nàng, khỏi cảm khái, tuy rằng phương tiện ở cổ đại lac hậu hơn đại, nhưng mà đặc quyền giai cấp được hưởng thụ lạc hậu chút nào, thảo nào, người khác đều muốn bò lên

      Thẩm Mạt Vân cố gắng để mình thích ứng với cuộc sống ở nơi này, đây là ngày tháng sau này của nàng. Nàng có thể giả vờ trong nhất thời nhưng thể làm bộ cả đời, cho nên nàng phải thích ứng với cuộc sống này, nàng mới có khả năng sống sót

      Tố Nguyệt đặt hộp trâm vàng ở trước mặt nàng, Thẩm Mạt Vân cầm lấy cây trâm bạch ngọc, chọn vài đóa hoa lụa có màu sắc tịnh nhã, lại chọn thêm hai khuyên tai trân châu, trang sức xem như chọn xong. Về phần y phục, nàng chọn bộ cung trang màu xanh nhạt, cổ tay thêu hoa văn màu chìm, phối hợp với thắt lưng màu tím trắng

      Thẩm Mạt Vân sau khi mặc chỉnh tề, cả người mang khí chất xuất trần, thoát tục. Hoàng hậu vui khi nhìn thấy người mặc cung trang ung dung hoa quý, ngược lại nữ tử mảnh khảnh, phiêu dật xuất trần càng làm cho nàng ta yên tâm hơn

      Tiễn Dung và Tố Nguyệt kiểm tra nhiều lần, phát sai sót gì, Thẩm Mạt Vân mới ngồi kiệu, để 12 gã thái giám nâng nàng đến Chiêu Minh cung
      nữ sinh 9x, Bé Bi, yui_9x3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.