1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thợ săn chi nơi muốn trở về - Phi Thản Tiếu Mộng (Chương 14)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Thợ săn chi nơi muốn trở về

      Tác giả: Phi Thản Tiếu Mộng
      Thể loại: trọng sinh, xuyên , đồng nhân Hunter x hunter, 2s
      Editor: Hồng Vụ​

      Giới thiệu
      Mỉm cười qua loa lấy lệ được

      Thống khổ đầu hàng được

      Cảm tình kết thúc được

      Nước mắt nhận thua được.

      loại đau

      Đến từ mỗi cái tế bào của tử thần tuyên án

      Kia đoá hoa diêm dúa, nở rộ xinh đẹp ở bên kia bờ

      Mỗi tia cũng đẹp đến kinh tâm động phách, vô cùng diêm dúa loè loẹt

      ai có thể vĩnh viễn thuộc về tận cùng

      Hôn lên trái tim yếu ớt

      Tĩnh mạch màu đỏ nhạt

      Nhạc vang lên khúc hát tử vong

      Thân ta chỉ là bụi đất

      Ta phải về đâu, rốt cuộc ở nơi nào?

      Ngươi có thể trả lời ta sao? Feitan.

      Nơi có người nhớ nhung ngươi, chính là nơi người trở về.

      Ta có thể thừa nhận hay ? Ta ngươi?

      Địa phương có ngươi ở, mới chính là đất mà ta nên đặt chân.

      Nếu ký ức như thép? Thung mão ( hiểu)? Ta nên mỉm cười hay khóc tỉ tê
      Nếu sắt thép giống ký ức bị ăn mòn, như vậy là huyễn thành còn là phế tích.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 1: Mới bắt đầu x diệt tộc x Mắt lửa đỏ
      Editor: Hồng Vụ

      Mặt trời vừa lên tản ra ánh nắng chiếu vào mắt, soi ra mảnh màu sắc đỏ như máu.

      Tứ phía tộc Kurta nồng đậm huyết khí lâu tiêu tan, các loại thi thể toàn vẹn tán lạc đất, đầu nơi ánh mắt biến thành hai cái lỗ màu đen trống rỗng, huyết dịch từ trong ra đông lại tản ra mùi hôi, sợi tóc vàng sáng ngời ngâm trong huyết dịch của đồng tộc thân nhân cách nào phân biệt được màu gốc, toả ra tử khí trầm trầm.

      Từ xa nhìn lại, ở địa ngục nhân gian này đứng lặng vài bóng dáng, vốn là ác ma ở địa ngục, hoá thân thành con nhện, lấy cướp đoạt làm tên, chủ trương làm xằng làm bậy.

      "Uy uy, lão tử còn chưa đánh đủ, dựa vào cái gì mau kết thúc như vậy?" Nam nhân trông như dã thú bực mình gào thét.

      "Đừng ngu ngốc, nhanh lên chút giải quyết tốt" Giọng nữ lạnh như băng đến từ băng sơn mỹ nhân có mái tóc màu tím cùng kim đồng.

      Nàng và vị mỹ nữ tóc vàng, quần áo hở hang khác thận trọng cùng nhau đem mắt lửa đỏ moi ra, để vào chiếc bình có chất thuốc đặc thù.

      "Tỉnh lại Machi, loại chuyện này giao cho Ubogin bị huỷ a." Nam nhân nhìn như thô bỉ đại thúc mặc trang phục võ sĩ bên nguấy lỗ tai, đợi Ubogin đáp lời lại mở miệng "Hừ, tới vừa rồi phải ngươi bị mấy người đánh vô lực chống đỡ, bây giờ la hét có ít lợi gì?"

      "Hắc? Ngươi vừa gì? Nobunaga, muốn đánh nhau sao?" Ubogin trợn mắt nhìn , nắm chặc quả đấm.

      "Đánh đánh, ta mà sợ ngươi!" lời hợp, hai người liền lập tức đánh, chiến đấu liên luỵ tứ phía, nhất thời phá hư rất nhiều thứ.

      "Nobunaga, Ubogin, đừng đánh nữa! Thiệt là." Hồ ly mắt xanh mặt con nít định tiến lên khuyên.

      "Thôi Shalnark, ngươi cũng phải biết tính cách bọn họ, có khuyên cũng vô ích." Người có thân hình khổng lồ, mặt đầy vết thương đứng ở bên bất đắc dĩ .

      "Ai"....Mắt xanh hồ ly thở dài, tại sao trong lữ đoàn ai cũng như vậy, phải thành viên chiến đấu rất khổ cực.

      Ta nhàn nhạt dời tầm mắt, nam nhân nghịch thần đó, mặt mũi bởi vì ánh mặt trời mới lên mà có chút mơ hồ, thế nhưng ánh mắt như nửa đêm để ý hết thảy, điên cuồng cùng sát khí bị ôn nhu bao trùm, ràng quyển sách đặt đầu gối lại ngưng mắt nhìn về phương xa, biết nghĩ gì.

      Nghiêng đầu, do dự chút, nhì huyết dịch sền sệch dưới chân, về nơi bị ngôi nhà sụp đổ che mất.

      Nam nhân thấp đầu chà đạp thân thể bé, người dưới chân bởi vì trước đó bị hành hạ mà vết thương chồng chất, nhưng mắ lửa đỏ của sớm hiển lộ, nếu như mục đích là cướp đoạt sớm có thể động thủ moi ra, nhưng rất ràng Feitan định tha cho .

      "Kết thúc rồi sao? Feitan." Ta ở bên tường nhìn .

      hiển nhiên vẫn còn trong hưng phấn, bị ta cắt đứt có chút nhịn được.

      "Chớ quấy rầy." Thanh khàn khàn trầm thấp của Feitan vang lên, tản ra nồng đậm nóng nảy cùng hàm nghĩa đối nghịch.

      "Đừng lãng phí thời gian nữa, mau moi mắt lửa đỏ ra, đoàn trưởng đợi chúng ta." Ta nghe người đất phát ra tiếng gầm thét thảm thiết có chút thoải mái.

      "Hừ." về hướng ta, hẹp dài kim đồng loé lên hung ác cùng tàn bạo, mái tóc màu xanh đậm trong máu tanh mang khí tức lạnh như băng, dã thú khí chất giống như mang uy hiếp trí mạng.

      đứng trước mặt ta, nhìn chằm chằm ánh mắt của ta: "Vậy ngươi định thay trở thành đồ chơi của ta sao?"

      "Feitan, ta chẳng qua là kêu ngươi đừng làm chuyện vô tình vô nghĩa." Hướng về phía ánh mắt lạnh như băng của , ta dời tầm mắt.

      "Buồn cười, cái gì gọi là chuyện vô tình vô nghĩa? Ngươi lại dựa vào cái gì ra lệnh cho ta?" Vì vậy bầu khí càng trở nên nguy hiểm.

      Nhìn Feitan bởi vì ta nhúng tay mà lộ ra tâm tình dễ.

      "Ta có ý định ra lệnh cho ngươi." Ta bao bọc cánh tay sao cũng được " nghe cũng được."

      Sau khi xong ta liền coi như xong , ta cũng định chọc mỗ dã thú dễ giận này, ai cũng biết có nhiều phiền toái.

      "Vân vân." Trong nháy mắt liền xuất trước mặt ta, lửa giận người như muốn bùng nổ "Ngươi có ý gì?"

      " có gì." Đại ca, ta ở ngươi sinh khí, ta ngươi cũng sinh khí, ngươi rốt cuộc muốn làm gì đây.

      "Ngươi đùa giỡn ta?" đưa tay bóp càm ta, bức bách ánh mắt du ly của ta trở lại ánh mắt .

      Thời điểm khí nguy hiểm xung quanh thay nhau nổi lên liền bùng nổ, đột nhiên truyền đến tiếng bước chân.

      Ta cùng Feitan rất ăn ý quay đầu nhìn, nam nhân có lông mày cười: "Ai , ta là quấy rầy chuyện tốt của các ngươi sao~" Thanh năng tuỳ tiện mang tia hài hước.

      "Hừ, nhàm chán." Feitan rốt cuộc buông càm của ta, hừ lạnh giải quyết vị kia con chốt thí đáng thương, bây giờ hoàn toàn có hứng tiếp tục chơi.

      Ta đứng ở bên sờ càm, đáng chết, là đau... Bây giờ nhất định có dấu mặt ta, Feitan ngươi dùng sức như vậy làm gì?

      có lông mày nam nhân cười đễu như cũ tiến tới trước mặt ta "Hắc hắc, người cắt đứt hứng thú của Feitan chỉ có thể là ngươi a, như vậy có thể thấy... A!"

      Ta bình tĩnh thu hồi hung khí giẫm lên chân -- chân ta, nghiên nhìn cái "Phinks, cười lạnh của ngươi lạn đến trình độ này còn muốn mở miệng?"

      "Thiết, nhàm chán." lộ vẻ tức giận nhìn ta, lại hướng về phía Feitan móc mắt rống lên câu "Trả thế nào tốt?"

      Feitan thấy ta tâm tình tốt trợn mắt nhìn , sau đó xa đem mắt lửa đỏ hướng Phinks ném tới.

      "A! Chớ ném loạn! Đoàn trưởng thích!" Phinks giơ tay lên cản lại mắt lửa đỏ, nhưng tiếp xong mới phát biết làm sao với nó bây giờ.

      Ta rất hả hê nhìn cảnh tượng luống cuống tay chân tiếp mắt lửa đỏ, sau đó lại rất lo lắng suy nghĩ, chúng ta diệt nhất tộc người ta, còn đem mắt lửa đỏ -- bộ phận của di thể ném tới ném lui, trọng điểm là mắt lửa đỏ là trong bảy đại mỹ sắc của thế giới này, đôi chính là ngàn Jenny a....đám trẻ phá của này, nhất định bị trời phạt....
      Hành Tinh thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 2: Hỗn loạn x thi x Đề nghị
      Editor: Hồng Vụ



      Lữ đoàn đứng ở ngoại ô vắng vẻ, hàng kiến trúc cao ốc bỏ hoang bừa bộn dựng đứng, nóc nhà thỉnh thoảng có giọt nước rơi đất, phát ra thanh ẩm ướt mà hoang phế.

      "Đoàn trưởng. Hoạt động lần này lấy được 36 đôi mắt lửa đỏ hoàn chỉnh, đều bỏ vào trong bình"

      "Ừ, mọi người cực khổ." trán có khắc nghịch chữ thập, Kuroro vuốt ve thủy tinh lạnh như băng, trong đó trôi lơ lửng mắt lửa đỏ như cũ lưu lại đỏ như màu máu cách nào , tựa hồ ngay cả bình trong suốt đều bị chiếu sáng ra mảnh huyết sắc, mỹ luân mỹ hoán(1).

      (1): xa hoa, diễm lệ

      Trong tay cầm truyền thuyết trong bảy đại mỹ sắc, ta ngược lại có tâm tình kích động muốn chiếm làm của riêng, , ta nghĩ đặt trong bình giữ xinh đẹp vĩnh hằng bằng mang theo thời điểm tức giận càng thêm diễm lệ.

      Bất quá đoàn trưởng gần đây thích đá quý có màu sắc, cái gọi là hoài bích kỳ tội(2), coi như chúng ta cướp đoạt, dân tộc xinh đẹp nhưng yếu này sớm muộn diệt vong.

      (2)Thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội: chỉ con người có tội, nhưng vật quý hiếm bên mình mang lại tai họa, cũng có ý so sánh người tài hoa, có nhan sắc,...có thể mang lại tai họa, quá thông minh cũng tự chuốc họa vào thân.

      Ta lôi kéo người cổ áo khoác, cách bao tay màu đen bằng da cũng có thể cảm giác được hai tay lạnh như băng, lạnh quá a......mùa đông để cho ta ở địa phương trống trải này bồi họ, ra ta có ở hay cũng quan trọng ...... như vậy cũng nhanh chút để ta trở về ôm chăn ấm áp cùng máy điều hòa a! là muốn ăn nóng hổi cù lao a.....than thở, sợ rằng ta còn phải ở chỗ này giả tượng đá hồi.

      Trải qua đường giết chóc, mọi người phần lớn đều mệt mỏi, trừ hai nam nhân tinh thần tốt lại có chút điên ra.

      "Nobunaga, ngươi vừa gì?" Trợn mắt.

      "Nga? Ta vốn cảm thấy chỉ số thông minh của ngươi rất thấp, bây giờ cả lời đều nghe hiểu?" Thiêu mi mao.

      "Ngươi gì? Ai chỉ số thông minh thấp?" Nắm quyền đầu.

      "Ngươi xem ta ai a ngu si!" Trợn trắng mắt.

      Ta thở dài cái tiếp tục thât thi, ràng là đại thúc còn tinh thần tốt như vậy, chẳng lẽ hỏa khí lớn? Ta buồn chán nhìn trần nhà đen thui của căn cứ, biết bình thường bọn họ giải quyết vấn đề sinh lý như thế nào a?

      thí dụ như Ubogin, dáng vẻ của nếu lên đè nữ nhân, chỉ sợ biến thành thịt dính thịt, hơn nữa vạn nhất thích bá vương cường bạo.

      Cái đó thanh như la hét cực kì lớn, thất khiếu chảy máu mới là lạ. Chẳng lẽ thích gian thi(3)? Trời ạ, khẩu vị là nặng. Ta lắc đầu cái, chẳng lẽ dã thú cũng có thể gian thi sao? Đây là quá tàn khốc.

      (3) Gian thi: XXOO với xác chết.


      Lại Nobunaga, thoạt nhìn tương đối giống quái thúc thúc đem đứa trẻ dọa khóc, bất quá dầu gì cũng đối với phái nữ trong lữ đoàn tương đối khách khí, nào giống như vị kia, vô luận nam nữ cũng coi như nhau để hơi lạnh ném đao. Ta nghĩ tới đây cách tóc che lại mặt nhìn cái. giống như đối với mắt lửa đỏ có hứng thú gì, người lẳng lặng ngồi ở đó, nhưng cả người cũng toát ra loại cảm giác u....ta vô hình rùng mình, sau đó thấy đem ánh mắt dời qua, ánh mắt tàn bạo đâm vào mắt ta khiến buồn ngủ đều biến mất.

      "Đúng rồi, nếu hoạt động kết thúc, như vậy chúng ta ra ngoài ăn mừng chút thế nào?" Shalnark cười híp mắt đề nghị.

      "Ta có vấn đề." Machi lạnh như băng .

      "Được a, chúng ta chỗ nào? Quán bar? Phòng game?" Phinks hứng thú mười phần.

      "Ngươi nghĩ chúng ta là ngươi sao, nên đem cấp thấp sở thích của mình thêm ở người chúng ta." Franlink bất mãn nhìn .

      "Cấp thấp? Ta ngược lại muốn nghe ngươi chút, phòng game nào cấp thấp?" Feitan nghe thấy có người làm nhục trò chơi vĩ đại, nhất thời liền bộc phát.

      Phòng game rất cao cấp sao? cảm thấy a, tới các ngươi diệt nhất tộc người ta còn ăn mừng, có nhân tính hay ....ta bình tĩnh nằm đát, hai chân bắt chéo vễnh tai nghe bọn thảo luận.

      "Tốt lắm tốt lắm, muốn cãi nhau nữa, thiệt là, ăn mừng còn phiền như vậy." Con nhện cảm thấy hôm nay nhất định lưu niên bất lợi "Đoàn trưởng cảm thấy thế nào?"

      Kuroro rốt cuộc đưa mắt nhìn mắt lửa đỏ nữa "Tìm địa phương tụ họp là được." Sau đó dời tầm mắt nhìn về phía ta mực cố gắng giảm tồn tại "Đồng, ngươi có chủ ý gì hay?"

      Ta:"..." Vạn ác địa chủ. Ngươi thấy đôi mắt tựa như sói nhìn về hướng ta bên này đâm sao?

      Ta cười khờ, từ dưới đất bò dậy, chỉnh sửa tóc trán, nhìn số người đột nhiên có cái chủ ý chơi rất khá.

      " bằng như vậy , chúng ta ăn cù lao?" Ta nhớ lần trước ăn ăn ngon chocolate cũng tệ.

      "Cù lao? Đó là cái gì? Lợi hại sao? Đánh với ta lần !" Ubogin lần đầu tiên đem chỉ số thông minh thiếu sót của bại lộ tinh tế.

      Shalnark cười híp mắt giả làm chuyên gia:"Cái gọi là cù lao, thông thường mà , căn bản chỉ có ba loại khác nhau, loại thứ nhất vị nhạt mà thôi. Xuyến sinh phiến làm chủ, trám liêu chiếm nhân vật trọng yếu (Vụ: Hoàn toàn hiểu -.-), thịt dê xâu cùng nghiễm thức lò, loại thứ hai là bên trong nồi chín, như sa oa đầu cá, thịt dê lò chờ, lò lửa chẳng qua có tác dụng giữ ấm, cũng dùng để làm nóng cải xanh. Loại thứ ba là bên trong nồi tất cả đều chín, ngay cả cải xanh cũng vậy, lò lửa hoàn toàn dùng để giữ ấm, cùng thức ăn trong nồi lớn hai dạng, như phật nhảy tường, phương thức món ăn phục hưng nồi chờ nồi lớn." (Vụ:.....)

      "Mặc dù ta chưa ăn qua, nhưng nghe tất cả cái tên này cũng phải thứ tốt gì." Nobunaga dùng ánh mắt hoài nghi nhìn ta.

      "Đúng vậy, đừng giới thiệu cho chúng ta đồ ngổn ngang gì, hay là quầy bar tốt lắm, lần trước tiểu thư kia a...."

      "Hừ." vị vóc dáng tản ra hơi lạnh vô địch.

      Kuroro cười chút "Nếu Đồng như vậy liền , ta tin tưởng nàng để cho các ngươi thất vọng."

      Ta:"..." để cho ta chết.....

      Vì vậy ta chỉa vào chúng con nhện, trong các loại ánh mắt háo hức kiên cường về phía trước, nhất định thể mang bọn họ cửa tiệm ta thích nhất kia! Nếu ta liền ăn được băng kích lăng cù lao khả ái của ta nữa.....

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 3: Ăn mừng x Cù lao x Tôm cuốn
      Editor: Hồng Vụ


      Ông chủ tiệm cù lao Tiểu Ngưu Tử biết mình đời nào tạo nghiệt, sáng sớm hôm nay đến đống lớn.... biết quái nhân từ gian nào.....

      Vợ à, hôm nay có thể chết ở chỗ này.... xin lỗi em, giấu tiền để dành nên gặp báo ứng....ngăn kéo thứ mười ba của ta ở hai lớp trong còn ba đồng tiền a....

      "Đút! Nobunaga được cướp cá của ta!" Ubogin chưởng xuống, trận vang đùng đùng, biết là vật gì.

      "Hừ." Nobunaga cầm võ sĩ đao của mình xâu cá, tới thanh đao phải sinh mạnh võ sĩ sao? Ngươi đối với sinh mạng của mình làm như vậy có phải hơi quá đáng hay ?

      "Tiểu Đồng, cám ơn ngươi giới thiệu, cù lao ăn ngon." Shalnark ngồi bên người ta ngừng thả châm cứu thức ăn vào, xem ra đặc biệt thích châm cứu thức ăn. (Vụ: ta vô năng, cũng biết châm cứu thức ăn nó như nào...)

      "A a, chỉ cần vây đánh ta ta liền cám ơn trời đất." Ta ném vào mấy miếng tôm cuốn, cố gắng nhìn chằm chằm bọn họ, hy vọng lát nữa bị cướp .

      "Làm sao biết, huống chi lấy thực lực của ngươi né tránh là chuyện rất đơn giản." Shalnark ở bên tiếp tục cười.

      "Nhưng chẳng lẽ ngươi thấy bị mấy cái đại thúc ở phía sau đuổi đánh là chuyện rất mất mặt sao." Ta ngôn từ chính nghĩa với .

      " phải chứ" sửng sốt chút. "Cái này có gì mất mặt?"

      "Khụ" ho khan cái. Buông xuống đũa, bẻ đầu ngón tay giải thích với "Đầu tiên, người bị đuổi theo đánh ai cũng cho là người này sai, nhất là, nếu như người đuổi đánh là đại thúc, đa số người cho rằng người này làm chuyện xấu, tỷ như đốt nhà , cướp vợ các loại. Hơn nữa dáng dấp đại thúc còn rất phi nhân loại, cho nên dùng những lời nhân dĩ quần phân vật hợp theo loại để , cho thấy dáng dấp của người bị đuổi cũng rất khó coi. Cuối cùng." Ta nhìn Shalnark nụ cười ngày càng cứng ngắc "Người ta là con , bị đuổi theo có bao nhiêu khó nhìn a, vạn nhất bị đẹp trai thấy ai chịu trách nhiệm."

      "A a, Tiểu Đồng ngươi chuyện thú vị" Shalnark đem châm cứu thức ăn vừa ném vào mò ra, thuận tiện ném đống lớn vào chén ta.

      "...." Ta nhét thức ăn vào miệng hung hăng nhai, cam lòng nhìn cù lao trống , tôm cuốn của ta tôm cuốn của ta tôm cuốn của ta! Lại bị ai đoạt a!?

      hâm mộ đoàn trưởng.....chẳng những phân ở bàn khác ai cướp đồ ăn với , hơn nữ còn có ôn nhu Pakun cùng đoàn hoa Machi giúp cà thịt dê, tả ủng hữu bảo ngồi hưởng phúc, còn kém người ta đút , nhìn ta bên này, mặc dù Shalnark lớn lên rất tốt rất ** rồi, nhưng chỉ sống thông minh người ta cao chơi chết ngươi đền mạng;

      Phinks, mặc dù trong lữ đoàn ít có người bình thường, nhưng người ta ngôn từ sợ hãi người chết nghỉ, chuyện cười đủ lạnh chết người;

      Feitan......toàn thân tản ra khí tức tử vong "đến gần người chết", coi như dưới mặt nạ bảo hộ là mặt mũi có nhiều tinh xảo nhiều khả ta phỏng chừng cũng......

      Cái gì? Ta trợn to hai mắt. Feitan lại đem mặt nạ kéo xuống, oa....... là kỳ tích! Trước mắt Feitan cùng tiểu quái thú trước kia tra tấn người hoàn toàn bất đồng, che mặt Feitan làm cho người tự chủ khó liên hệ cùng quái vật máu lạnh đó.

      Cù lao bốc lên hơi nóng làm cho mặt nhuộm chút phiếm hồng, có lẽ bởi vì tâm tình tệ, cũng phát ra ký hiệu lãnh sát khí, đúng là hiếm thấy, tới....tôm cuốn của ta! Tại sao lại ở chỗ ? Cướp đồ ăn của người khác bị báo ứng.....ta dùng ánh mắt oán niệm nhìn về phía cùng tôm cuốn trong tay .

      Feitan cảm thấy tâm tình hôm nay xem như tệ, mặc dù trước đó để cho nữ nhân ngu xuẩn kia chắt đứt quá trình hành hình khiến có chút sinh khí, nhưng biết thế nào thấy nàng lộ ra dáng vẻ luống cuống tay chân bởi vì vấn đề đoàn trưởng, tâm tình lại vô hình sáng sủa, ừ, nhất định vì nàng bị bêu xấu nên có cảm giác hả giận thôi.

      Sau đó liền theo nàng đến cái gọi là tiệm bán cù lao, nhìn dáng vẻ rất thoả mãn của những người khác bất quá cũng hừ lạnh tiếng, tuyệt đối cho là loại vật này còn rất hợp khẩu vị của . (Feitan ngươi ngạo kiều...... - Tác giả)

      Lấy tấm che mặt xuống định ăn bữa, đám người Phinks lại cướp đồ của ta, bằng ta tốc độ các ngươi có thể giành được sao? Hài lòng đoạt đống tôm cuốn ngồi xuống, lại nhìn thấy nữ nhân ngu xuẩn kia ở đối diện dùng ánh mắt chán ghét cực kì nhìn ta. (Đồng: cực kì chán ghét cái gì? Ngươi cho ta!!! - Tác giả)

      Vì vậy nhịn được hỏi câu "Muốn chết sao?"

      Ta tiếp tục oán niệm nhìn , bình thường khi dễ ta cũng được , nhưng ở phương diện ăn ta tuyệt đối nhịn ngươi!

      Ta săn tay áo kéo quần áo, yên lặng cân nhắc phương pháp gây án.

      Theo ta, giống như Feitan ngạo kiều thụ (......) hơn nữa còn là loại rất thích thể diện, cũng mặt dày cướp thức ăn với ta mới đúng.......

      Ừ....đồ cường đạo coi trọng luôn dùng cướp đoạt sai, nhưng vấn đề là ta cũng có thể dành được qua , vậy, ta phải xuất tuyệt chiêu!

      Câu kinh điển có lời gọi mất hồn là: cây muốn da hẳn phải chết thể nghi ngờ, người biết xấu hổ là vô địch thiên hạ!

      Lão nương ta lấy cái chết chận đường cẩu huyết khóc cùng cướp (......), dù sao cũng là đồng bạn, Feitan cũng đối với ta làm gì......hẳn là.

      Feitan đáng chết!!! Tốc độ cướp nhanh, tốc độ ăn cũng nhanh, tôm cuốn của ta sắp bị nuốt sạch! Ta lên!

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 4: Lấy lòng X Nhiệm vụ mới X mình

      "Cái đó Feitan a....ngươi cảm thấy cù lao thế nào?" Ta lấy lòng.

      "Chưa ra hình dáng gì." Nhìn đều nhìn ta.

      "Ngạch....cái đó a, ngươi thích ăn cái gì nhất?" Ta liều mạng nhìn tôm cuốn chằm chằm.

      Feitan ngẩng đầu lên nhìn ánh mắt của nàng lập tức hiểu nàng muốn gì "Thế nào?"

      "Ừ.....có thể hay nhờ ngươi, giúp ta cướp tôm cuốn?" Ta là có can đảm cũng có bản lãnh cướp đồ cùng , vạn nhất đem chọc giận, xui xẻo chính là ta, cho nên ta rất chân chó dâng lên ly coca.

      "Hừ." Đoán chừng là chịu nổi ta, vì vậy ta thấy giơ tay, cái gì cùng cái gì còn thấy , nhất thời trong chén ta có thêm đống tôm cuốn.

      "Feitan, ngươi đúng là người tốt! Bình thường sao ta lại nhìn ra đây?" Ta nháy tinh tinh mắt cảm động nhìn , còn rất khẳng khái phát cho tấm thẻ người tốt.

      "Ngạch, khụ khụ...." Feitan nhất thời chuẩn bị tâm tư bị ta doạ sợ mà bị sặc.

      ", có sao chứ, Feitan." Ta vừa hướng bày tỏ quan tâm, bên định vỗ lưng .

      " sang bên!" Feitan ngẩng đầu lên trừng mắt nhìn ta, hoàn toàn thấy ta hảo ý.

      "Nga nga." Ta thành trở về chỗ ngồi bưng chén vui vẻ ăn tôm cuốn, sớm biết để Feitan giúp ta cướp, tiết kiệm sức lực biết bao lại có bảo đảm a, ta cũng cần tổn thất nhiều đồ ăn ngon như vậy. nghĩ đến Feitan là hài tử dễ dỗ như vậy, sớm biết như vậy ta lúc nãy quấn quít cái mao a!?

      Bất quá rất kỳ quái, Feitan luôn luôn ưa ta lười biếng, làm sao lại chịu ra tay giúp ta? Ta bên gặm dễ có tôm cuốn, bên liếc trộm .

      Phinks tựa hồ thấy được thầm đào mãnh liệt giữa chúng ta, vì vậy lại vỗ vai Feitan: "Ai , Fei của chúng ta cũng biết chiếu cố nữ nhân sao, trưởng thành a."

      Uy uy, ngươi bộ hài tử nhà ta trưởng thành là chuyện gì xảy ra a mảnh giấy vụn?

      "Phinks, ta ngại tự tay đưa ngươi xuống địa ngục."

      "mama, nên như vậy sao."

      Phinks, ngươi là cha của Yamamoto Takeshi sao? Feitan cũng phải là Tsuna nhà ngươi.(Vụ: mời xem Katekyo Hitman Reborn để biết thêm chi tiết.)

      Ta liếc Kuroro cái, lãnh đạo a....thức ăn ngon cùng người đẹp, ngươi thối nát.

      Tràng này bữa ăn khuya cùng tiệc ăn mừng dưới tình huống khi chúng ta phá huỷ đồ đạc hơn nửa nhà của tiệm bán cù lao cùng toàn bộ hàng tích trữ của người ta còn có đưa tiền, tấm màn long trọng rơi xuống.......

      Ta áy náy đầy cõi lòng nhìn ông chủ vô tội bị hù doạ gần chết cùng bị phá sản, sau này mở tiệm ngàn vạn lần phải cẩn thận con nhện tới cửa a......(phải cẩn thận thế nào a đút! tới đây phải là ngươi dẫn bọn họ tới? - Tác giả)

      Ubogin cùng Feitan rốt cuộc bởi vì ăn no mà đánh nhau, về phần con nhện đầu cùng con nhện não xen lẫn cùng nhau biết dựng kế hoạch gieo hoạ ai, ta tay trái dựa Pakun, tay phải ôm Machi, tổ hai người Phinks cùng Feitan rất an tĩnh ở bên, còn có vài con nhện con nhìn là tốt rồi, (Đút! Franklin khóc a..... - Tác giả) bản chất con nhện chúng ta làm việc ác nhiều thủ đoạn lại hơn nửa đêm ở lối bộ tụ năm tụ ba dạo lung tung khắp nơi.

      "Tốt lắm, hôm nay tới đây ngưng, mọi người giải tán ." Con nhện đầu ngưng (......) cùng Shalnark ra lệnh, vì vậy chúng ta ồ cái rồi giải tán.

      Nhìn Ubogin cùng Nobunaga còn uống đủ, xen lẫn cùng nhau bên ói cái máng(1), bên đến hướng quán rượu bên đường, amen, hy vọng trang đầu của sáng sớm ngày mai phải "phi nhân loại ban đêm hành hung, quán rượu bên đường vô số tử thương".

      (1) ói cái máng: đại loại là bóc mẽ, bắt bẻ nhau, ta thấy giữ nguyên hay hơn.

      Về phần người khác chắc có địa phương để , ta nhún vai cái định tìm nhà trọ ngủ, kết quả bị con nhện đầu câu "Đồng cùng Feitan lưu lại." Làm cho sờ tới ý nghĩ.

      Ta bất an yên nhìn thoáng qua Kuroro, nhân gia cho ta cái quỷ súc vô hại mỉm cười, chẳng lẽ bởi vì nhiệm vụ trước ta lười biếng bị thấy được? Cho nên muốn trừng phạt ta? Trách được cho Feitan lưu lại đây, ta cần bị ngược a!!!! Tốt xấu gì chúng ta cũng là đồng bạn, Feitan hẳn hạ ngoan thủ như vậy ? Tuy ta đánh gẫy thẩm vấn..... Nhưng người ta nhân phẩm tốt giúp ta cướp đồ ăn a! Như vậy quan hệ chúng ta thoạt nhìn cũng kém, cần ......

      Vì thế con nhện đầu đối với chúng ta cái gì ta chữ đều nghe vào... Đợi đến khi ta có phản ứng Kuroro a Shalnark a đều là mây bay....

      Feitan nắm cổ áo của ta ở đường chạy như điện, tại là tình huống gì? Lập tức tay chân ta cùng sử dụng phen bắt lấy tay Feitan, dùng bạch tuột tư thế triền ở người .

      "Đại nhân, dân nữ oan uổng!" Ta bên gắt gao ôm lấy bên ngừng muốn thế nào bỏ qua cho ta.

      "Cái gì?" nhất thời đứng tại chỗ, người tản ra sát khí sắc bén, ý đồ đem ta người triệt hạ .

      "A a a a, đừng nhúc nhích! Ta cái gì đều chiêu!" Ta nhắm mắt lại la hét, tiếng của ta truyền ra trong đêm mùa đông.

      "Nữ nhân đáng chết ngươi cái gì? Xuống dưới cho ta!" Lực nắm của lớn.... biết bắp thịt là mấy tấn tới? Mặc dù bình thường ta nhất định so với , nhưng vào thời khắc sinh tử ta bùng nổ năng lực tiềm gắt gao bắt lấy buông tay.

      Sau đó ta nghe được Feitan thở hắt hơi, với ta: "Ta biết ngươi nghĩ cái gì, nhưng tại chúng ta phải chấp hành nhiệm vụ trước, còn như vậy xuống liền chậm trễ."

      Nhiệm vụ? Cái gì nhiệm vụ? Đoàn trưởng với chúng ta nhiệm vụ gì đó sao? tới vừa rồi đoàn trưởng bảo chúng ta lưu lại....

      Ta dè dặt cẩn trọng mở mắt: "Ngươi gạt ta?"

      "Ta gạt ngươi làm gì, xuống nhanh lên!" Feitan khẩu khí ác liệt.

      "Nhưng là, sau khi xuống dưới ngươi thể đánh ta cũng thể dụng hình ta càng thể rút móng tay ta!" Xong rồi, lần này đắc tội với người, nhưng lại là vị tương đối tàn bạo trong lữ đoàn.

      "Nữ nhân chết tiệt ngươi xuống dưới trước cho ta!" Feitan mau phun lửa, lúc trước ở Meteorcity tình gian nan sỉ nhục gì đều trải qua, nhưng loại tình này lần đầu tiên gặp.

      " cần muốn! Ngươi đáp ứng ta!" Ta nhìn như vậy, tại ta buông tay đợi lát nữa bị thiêu đến cặn bã cũng còn.

      Feitan: "..." bên tự trách mình cẩn thận như vậy, vạn nhất nếu là địch nhân chỉ sợ chết, bên lại khuyên mình này luôn luôn ngu ngốc, nhưng tốt xấu còn là đồng bạn, nếu giết chết rất phiền toái. Vì vậy sau khi chờ rốt cuộc bình ổn tâm tình rối rắm, bình tĩnh : " xuống, ta đánh ngươi."

      Trong lòng ta mừng thầm, ôm lấy cổ , tay được tấc lại muốn tiến thước càng buộc chặt: " đánh ta?"

      Feitan nghiến răng: "Yên tâm . Mau xuống dưới." thề biết mình bảo trì bĩnh tĩnh thế nào, đây tuyệt đối là lần nhẫn nại tốt nhất đời này của .

      Cảm thấy lệ khí người Feitan tiêu giảm rất nhiều, vì thế ta buông tay, chân còn chưa chạm đất liền nhảy qua địa phương rất xa trong nháy mắt.

      Ta tiếp tục dè dặt cẩn trọng nhìn :"Ngươi sao chứ?"

      Feitan cảm thấy huyết áp thẳng tắp tăng lên, vì thế nhịn được trợn mắt hỏi: "Ta có thể có chuyện gì? Ngươi vừa rồi có nghe được lời của đoàn trưởng hay ?"

      .... ràng là có nghe đến, chẳng lẽ ngươi có nhìn thấy ta vô tội biểu cảm cùng ánh mắt tràn ngập tò mò sao?

      "Trước đuổi kịp, ở đường ta giải thích với ngươi." Feitan nhẫn nại lại tốn thời gian cùng ta, vì thế lần nữa lại chạy như điên.




      Chương 5: Tiệc rượu x Hisoka x Lửa giận

      Editor: Hồng Vụ

      "Cho nên chúng ta phải lẻn vào yến hội ngoại ứng đoàn trưởng?" Ta kéo lễ phục thấp ngực màu trắng người, lại nhìn dưới bàn chân đạp giày cao gót cao đến mười cm rất muốn hỏi câu, đoàn trưởng ngươi chắc chắn?

      Feitan ở bên buồn chán : "Tóm lại lát nữa đoàn trưởng có lệnh, đến lúc đó chúng ta lên lầu tìm là được rồi."

      "Đoàn trưởng tiến vào thế nào?" Ta tò mò nhìn xung quanh tân khách quẩn quẩn lại: "Nơi này nhìn giống như cao cấp."

      Trọng điểm là chúng ta cũng giống hai cái cường đạo có thể ra vào cao cấp dạ vũ.....hơn nữa Feitan, loại tình huống này ngươi còn mặc như vậy, ngươi đối với nghề nghiệp của ngươi chấp niệm mạnh bao nhiêu a?

      "Ngươi quản nhiều như vậy? Hình như là nữ nhân mang vào."

      Được rồi lại là mỹ nam kế, đoàn trưởng ta biết ngươi sức quyến rũ vô biên điện lực dư thừa, nhưng luôn bắt cóc là hành động rất có đạo đức!

      Bất quá thời gian hẳn còn sớm. Ta đạp giày cao gót tới sân thượng bên kia định nhìn cảnh đêm giết thời gian chút.

      Ta từ tay phục vụ nhận ly rượu đỏ, nhàng lay động, hương thuần chất lỏng vây quanh ly thủy tinh đơn bạc chậm rãi gợn sóng.

      Cũng chính vào lúc này ta nhìn thấy nam nhân mặc tây trang đứng ở góc tối sân thượng, thân hình thon dài cao lớn, vóc người ưu nhã, trong tay là ly rượu, trong bóng tối lấp lóe diễm sắc lưu quang, vòng vo xoay chuyển ly, nhàng uống hớp rượu, lưỡi từ miệng ly liếm qua, tản ra sức quyến rũ đặc biệt hấp dẫn.

      nam nhân sức quyến rũ tràn đầy nguy hiểm a, ta nhàng cười, nhưng khi nhìn thấy dung mạo quen thuộc cùng mái tóc màu đỏ ta bị dọa sợ hết hồn.

      "Ân hừ~ nơi này có con mèo con đáng đây ~" thấy được ta mặc lễ phục đứng thành thực ở ranh giới sân thượng, vì vậy câu khởi nụ cười mất hồn hướng ta tới.

      Ta duy trì khí chất nữ vương cao quý mặt cảm giác nhưng trong lòng lại phiên giang đảo hải sấm chớp rền vang.....dung mạo như vậy, ngữ điệu như vậy, cực phẩm như vậy....nếu như ta còn chưa già si ngốc, ở thế giới hunter, những thứ kia hẳn thuộc về người -- Hisoka.

      Mà giờ phút này mặt đầy dụ hoặc hướng ta tới, thân hình cao lớn của làm cho ta có cảm giác bị áp bách.... nhàng cầm tay ta, nhàng hôn lên mu bàn tay ta, lại câu khởi nụ cười mị hoặc "Mèo con ở chỗ này làm gì chứ ~~" So với bản TV, trường bản càng nghiêng về mị hoặc, mặc dù ngữ điệu còn BT(=biến thái) cùng vặn vẹo như vậy, nhưng cuối cùng để ta sinh ra dục vọng đem màng nhĩ phá rách....

      Ta nhìn chằm chằm mặt tiến gần, bởi vì có trang phục người hề quỷ dị nên bình thường chút, ta cười tính toán qua "Ta mong đợi ít chuyện."

      "Nga ~ ta cũng rất muốn biết mèo con mong đợi chuện thú vị gì đây ~~" Hisoka cũng định bỏ qua cho ta.

      Sau đó hình như phát cái gì đó, nghiêng đầu nhìn chút xó xỉnh "Đó là người quen của mèo con sao?"

      Ừ? Ta nhìn theo hướng xoay người, kết quả thấy Feitan tựa vào góc, đôi kim đồng sắc bén nhìn về phía bên này, sắc mặt đen đến ngay cả các mực đảo quanh bên người cũng bị doạ sợ dám tiến lên trò chuyện. Feitan làm sao lại thay quần áo? Vân vân, bây giờ đây phải là trọng điểm!

      "Ừ, ngại quá, ta phải chút." Ta ôn hoà cười, trong lòng lại liều mạng cảm tạ Feitan đại thần, cám ơn ngài giúp ta thoát khỏi biến thái a!

      "Nga~ đáng tiếc ~~ người ta còn muốn hỏi mèo con ít chuyện đây hừ~" thành công làm ta sợ đến thân nổi da gà, sau lấy ra cây bút cùng khăn lụa màu đỏ viết cái gì đó rồi nhét vào trong tay ta.

      Khi ta cúi đầu muốn nhìn phía viết cái gì, bỗng nhiên mặt bị tay nâng lên, má trái đột nhiên xuất xúc cảm mềm mại, sững sờ nghe Hisoka bên tai ta: "Mèo con, chúng ta gặp lại sau~" Ta vừa kịp phản ứng, ta lại bị Hisoka hôn? Ta bị đả kích sờ nơi vừa rồi bị hôn nhanh chóng rời sân thượng.

      Vừa ra khỏi sân thượng, ta tiếp xúc với ánh đèn chói mắt ở đại sảnh, nhất thời thích ứng híp mắt, sau đó cảm thấy có người dùng lực đạo cực lớn kéo tay ta qua bên.

      "A! Feitan?" Ta sợ hết hồn, sau đó liền thấy vị vóc dáng ở trước mặt ta nổi giận đùng đùng.

      "Ngươi nữ nhân chết bầm, chơi rất vui vẻ sao, thấy nam nhân liền đem nhiệm vụ quên sạch?" cao giọng trợn mắt nhìn ta.

      "Feitan!" Ta nhào tới định che miệng , lại quên mất mình mang giày cao gót 10 cm, vì vậy nguỵ thuỳ mị ta nhất thời trọng tâm vững đem Feitan kéo ngã.

      "Ngươi!" thở dốc đem ta kéo về trong góc, tránh cho nhiều người chú ý chúng ta hai người thích hợp bầu khí yến hội.

      "Người kia là ai?" nhìn ta từ xuống dưới lần, ánh mắt hoài nghi cũng mau nhìn thấu.

      "Đừng giống như nàng dâu ghen tuông a Feitan, ta cùng có quan hệ gì." Ta xoè tay ra rất vô tội .

      "Ngươi gì!?" Feitan nhất thời bị ta kích thích rút dù ra, vào lúc ta cho là chém ta lại hiểu sao trầm xuống "Hừ. Chỉ cần ngươi đừng quên hôm nay chúng ta làm gì là tốt rồi."

      Chúng ta thân là cực phẩm đạo tặc còn có thể làm gì? (Cái từ cực phẩm đó ràng phải hình dung ta.....) thiệt là, ta cũng phải già si ngốc! Thấy khôi phục dáng vẻ bình thường ta cuối cùng cũng yên tâm, ai biết có thể giải thích được nổi đoá hay , cái RISING SUN đem hội trường đốt sạch, khi đó Kuroro phúc hắc cười ai tha thứ a?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :