1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thịnh thế Tà Hoàng - Nguyệt Tanh Thụ Ảnh(C1)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      THỊNH THẾ TÀ HOÀNG

      Tác giả: Nguyệt Tanh Thụ Ảnh
      Thể loại : Xuyên , dị giới
      Nguồn: Tangthuvien
      Coverter: Rich92
      Editor: Minh Nguyệt75​



      Giới thiệu

      Nàng bị người phản bội tâm như tro tàn. cứu mạng nàng, cho nàng hy vọng.

      Li hồn chuyển thế, nàng nhờ mà tái thế làm người. vì nàng mà mất tất cả.

      Khi hai tròng mắt lại mở, nàng trở thành Thượng cổ gia tộc Dạ gia phế vật Dạ Dao Trần.

      câu "Ngươi phải là Dạ Dao Trần" phụ thân Dạ Dao Trần nhìn xuyên thấu phía sau cơ thể này là linh hồn xa lạ.

      bút giao dịch nàng thay Dạ Dao Trần sống sót nhưng lại biết rằng mưu khác bắt đầu.

      Nàng chút nào sợ hãi bằng cố gắng của mình từng bước từng bườc đến cao nhất. Báo thù, rửa hận, nàng đem từng sỉ nhục dẫm dưới chân.

      --- ------ ------ ------ ------ ------ ----

      Lời ngoài chương:
      Đây là truyện đầu tiên Nguyệt edit nếu có gì sai xót mong mọi người góp ý nhàng chút đừng ném đá, chọi gạch mà tội nghiệp. Xin cả ơn

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 000: Giới thiệu (1)


      Edit: Minh Nguyệt75

      Dạ Mạch Trần thân màu đỏ gả y đứng đỉnh Huyết vực. Hơi gió đêm lạnh xuy phất mang theo tia hàn ý. Trong lòng nổi lên cuồn cuộn tia cam lòng cùng đau đớn. Tay cầm Phá Thiên đao nàng nhìn đôi cẩu nam nữ đứng trước mặt tâm chừng mực nhói lên.

      cái là người hôm nay nàng gả, phu quân tương lai của nàng Long Sí Vân.
      cái là cùng nàng lớn lên giống như thân sinh muội muội Bạch Hoa Lê.
      Lại đồng thời ở lúc nàng xuất giá thiết kế độc hại nàng.

      A, cỡ nào châm chọc, phản bội hoàn toàn như vậy.
      Nàng nhìn Long Sí Vân hỏi, "Vì sao???"

      Long Sí Vân nhìn Dạ Mạch Trần, trong mắt lên tia đau đớn, há miệng thở dốc nhưng lại được gì. Mà bên cạch Bạch Hoa Lê rất là ngạo mạn tiêu sái tiến lên liếc mắt khinh bỉ nhìn Dạ Mạch Trần , "Tỷ tỷ ngươi cũng đừng choáng váng. Sí Vân cần ngươi. Còn có vì sao ư?? Giống ngươi cái loại chỉ biết đánh giặc nữ nhân, Sí Vân lựa chọn ngươi. Mà ta Bạch Hoa Lê mới là người thích hợp nhất đứng ở bên cạnh Sí Vân cùng cùng nhau tọa ủng thiên hạ này."

      Đối với Bạch Hoa Lê sâu châm chọc Dạ Mạch Trần bất sở vi động hai tròng mắt gắt gao nhìn chằm chằm Long Sí Vân chờ đợi trả lời.

      Qua hồi lâu Long Sí Vân mới thấp giọng , "Mạch Trần, thực xin lỗi! Thế nhân chỉ biết đến Chiến thần Dạ Mạch Trần mà hề biết Quốc quân Long Sí Vân. thế gian thanh danh của ngươi cao hơn ta. Nếu trừ ngươi lòng ta khó an..."

      Dạ Mạch Trần nghe xong bất giác sửng sốt tiện đà bừng tỉnh đại ngộ điên cuồng cười phá lên phảng phất như nghe được thế gian tối chê cười.

      Quyền lợi! Lại là quyền lợi! Buồn cười gì đó dĩ nhiên là ngọn nguồn của trận phản bội này. Kia từng, là ai kéo tay nàng cùng nàng cùng nhau đứng hoàng thành bễ nghễ thiên hạ.

      "Mạch Trần, ngươi là người duy nhất có thể đứng bên cạnh ta cười xem thiên hạ."

      "Mạch Trần chờ chúng ta chinh phục Long Ám đại lục này ta lập ngươi làm hậu cùng nhau tọa ủng thiên hạ."

      "Mạch Trần, kiếp này có thê như ngươi là ta Long Sí Vân cả đời may mắn."

      Thề non hẹn biển để đổi lấy hôm nay phản bội. Mà hết thảy ngọn nguồn chỉ vì công cao hơn chủ...

      Nàng là chiến trường la sát, huyết vũ tinh phong nhưng chỉ có nàng biết chính mình có bao nhiêu ghét máuấm áp cùng với ánh mắt thống hận của địch nhân.

      Nhưng vì , nàng buông tha cho tất cả, chấp kiếm chiến quần hùng vì mà chinh phục thiên hạ.

      Mà nay, nàng chinh phục địch nhân, chinh phục thiên hạ lại duy độc chinh phục được tâm.

      Hết thảy chỉ là cái mưu. cái mưu mà tự tay cùng với muội muội nàng bện lên.

      khi như vậy cần gì phải chấp nhất. Nàng nhìn Long Sí Vân trong mắt lên tia quyết tuyệt. Chịu đựng trong cơ thể phát tác kịch độc vận dung trong cơ thể hàn lực đem bản mạnh hàn thủy phát ra. Lạnh đến xương hàn băng theo tay nàng phun trào. ngờ trong tay nàng Phá Thiên đao mang theo ma tính hung hăng hướng bọn họ tập kích.

      "Ma tập đóng băng"

      Thân lam hàn lực cùng mà đen ma lực đan vào nhau vẽ nên cái xinh đẹp đồ án lại mang theo tia thể bỏ qua lực lượng đánh cho Long Sí Vân trở tay kịp. Trong lúc đánh nhau cầm bên hông kiếm đỡ lấy công kích đồng thời cũng lui về sau từng bước.

      Dạ Mạch Trần thấy nhất kích thực được liền hướng phương xa chạy thoát khỏi trường.

      Cho dù chết cũng thể chết trước mặt bọn họ vì đây là của nàng kiêu ngạo.

      Bạch Hoa Lê thấy thế lập tức hướng tới phương hứng Dạ Mạch Trần chạy chuẩn bị truy kích bị Long Sí Vân ngăn lại.

      "Đừng đuổi theo! Nàng trúng thí cốt độc sống được bao lâu nữa."

      Bạc Hoa Lê liếc mắt nhìn Long Sí Vân vẻ mặt ghen tỷ , "Ta thấy là ngươi muốn tận mắt nhìn đến con tuện nhân Dạ Mạch Trần kia chết đúng hơn."

      "Ngươi!" Long Sí Vân nghe xong khỏi đau chút trừng mắt liến nhìn Bạch Hoa Lê nhưng có lời gì để đành tức giận vung tay áo bỏ .

      Bạch Hoa Lê nhìn Long Sí Vân rời muốn đuổi theo nhưng lại ngại cho mặt mũi nên đuổi theo chỉ có thể đứng dậm chân, cắn môi dưới ghen ghét nhìn theo phương Dạ Mạch Trần rời hung hăng câu:

      "Mặc kệ thế nào về sau Long Sí Vân cũng đều là người của ta."

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 000: Giới thiệu (2)


      Edit: Minh Nguyệt75

      Dạ Mạch Trần thân trúng kịch độc nghiêng ngả lảo đảo đến cái rừng rậm. Thí cốt độc chậm rãi bắt đầu phát tác, lan rộng từ đan điền dọc theo kinh mạch làm cho khuôn mặt của Dạ Mạch Trần rất tái nhợt.

      Dạ Mạch Trần tự giễu kéo kéo khóe miệng. khắc (tương đương với khoảng thời gian là 15 phút) trước nàng nghĩ đến nàng là nữ nhân hạnh phúc nhất thiên hạ. nghĩ rằng khi nàng uống ly rượu giao bôi cũng là lúc xác định hôn lễ kết thúc trong bi kịch.

      Tất cả nùng tình mật ý chỉ là hồi chê cười. thế nhưng hận nàng đến mức đem tối trí mạng kịch độc của Long Hồn hoàng triều cho vào trong rượu.

      Thí cốt độc ngừng lan rộng, suy nghĩ của Dạ Mạch Trần có chút hỗn loạn. Hơi nâng trong tay Phá Thiên đao lên miệng lẩm nhẩm đọc khẩu quyết. Nhất thời Phá Thiên đao biến thnh hắc y nam tử.

      Hắc y nam tử nhìn Dạ Mạch Trần, đôi kiệt ngạo bất tuân (¹) con ngươi tràn đầy lo lắng nghiến răng nghiến lợi :

      "Ngươi!! Cái tên hỗn đản này! Vì sao phải phong ấn ta??!

      Ngoài miệng tuy chút khách khí nhưng tay cũng là ôn nhu ôm lấy Dạ Mạch Trần tựa vào gốc cây đại thụ.
      Dạ Mạch Trần kéo kéo khóe miệng liếc nhìn hắc y nam tử ra vẻ thoải mái :

      "Ta sợ thẳng ra người nào đó quấy rối mà ra chân thân làm tiết lộ hành tung" Chiến Phá Thiên nghe Dạ Mạch Trần xong trong lòng có chút chua sót. biết, nàng làm như vậy là vì . Nàng sợ khi nàng bị hại ra chân thân làm cho nười khác biết được thân phận của là sinh mệnh đao.

      Bở vì, đêm đó, khi Dạ Mạch Trần uống xong ly rượu kia biết nàng sống được qua đêm nay.

      Nghĩ đến đây, Chiến Phá Thiên nghiến răng nghiến lợi hận thể ăn sống nuối tươi nhìn Dạ Mạch Trần.

      Đứa ngốc này liền nhìn thực lực của sinh mệnh đao kém như vậy sao???

      Tuy rằng thực đau lòng Dạ Mạch Trần nhưng miệng ra lời cũng rất đáng đánh đòn: "Lần sau được làm như vậy nữa!! Nếu còn làm như vậy nữa ta để yên cho ngươi."

      Dạ Mạch Trần nằm trong lòng Chiến Phá Thuên khẽ cười, hào quang bắn ra bốn phía tựa như huyền nguyệt ở cao.

      Cố gắng vương lên bàn tay ngón tay chậm rãi di chuyển từ miệng lên dừng lại ở hai tròng mắt tràn đầy đau lòng của .

      Nhìn Chiến Phá Thiên trái tim Dạ Mạch Trần vì bị Long Sí Vân cùng Bạch Hoa lê phải bội mà lạnh cũng trở nên ấm áp.

      Tuy hôm nay nàng bị người nàng nhất phản bội làm nàng đau thấu tim (nguyên văn là đau triệt nội tâm) nhưng nàng vẫn chưa mất hết tất cả. Vì, lúc này, bên cạch nàng còn có người bạn tốt từng cùng nàng tiến lên chến trường kề vai chiến đấu. Dù cho, chỉ là cây đao của nàng.

      "Tốt"

      Nàng thanh mang theo tia vô lực dường như dùng hết toàn bộ sức lực. Nhưng trong lòng nàng lại bổ sung câu 'Nếu bọn họ còn có về sau'

      "Mạch Trần, ngươi chờ!! Nhất định phải chịu đựng được đến nơi chúng ta gặp nhau lần đầu tiên. Nơi đó có ngàn năm ngọc thạch còn có cả thuốc tiên. Nhất định giải độc được cho ngươi." Chiến Phá Thiên ôm lấy Dạ Mạch Trần, lời mang theo tia ắp đặt, kiên định.

      Dạ Mạch Trần kéo kéo khóe miệng hữu khí vô lực : "Tại sao ta lại biết?? Xú tiểu tử, ngươi thế nhưng lại tàng tư này nọ mà cho ta biết! Quả thực là tìm đánh."

      "Đương nhiên!" Chiến Phá Thiên ôm lấy Dạ Mạch Trần hướng tới nơi đến. Cố gắng mỉm cười ra vẻ thoải mái : " giấu làm sao được. Lỡ bị kẻ cường đạo như ngươi biết chẳng phải bị cướp sạch toàn bộ sao??"

      Bên tai tiếng giỏ ngày càng lớn Dạ Mạch Trần có chút mơ hồ nghe xong lời Chiếm Phá Thiên mơ hồ lại: "Xú tiểu tử, đợi đển chỗ đó ta nhất định cướp sạch toàn bộ, chút cũng để lại cho ngươi"

      Lời gian, thanh ngày càng . Chiến Phá Thiên nghe được giọng của Dạ Mạch Trần vô lực, cố nén nội tâm yên nhanh hơn bộ pháp dưới chân. Đâu chỉ là mấy thứ kia, chỉ cần nàng sống tốt ngay cả cũng nguyện ý cho nàng cướp.

      Dạ Mạch Trần nhìn gương mặt tuấn của chiến phá thiên, mở miệng muốn nhưng thể thành lời. Trước mặt hiên lên hình ảnh Long Sí Vân ôn nhu mỉm cười, còn có màn sánh vai ở bên nhau trước kia.

      Từng ôn nhu bây giờ đau đớn. Gặp lại Long Sí Vân. Từng qua lại và cả trái tim sớm tan vỡ bay theo gió. Suy nghĩ của Dạ Mạch Trần dần mơ hồ, tự như tia khí lực cuối cùng dùng hết. Vĩnh viễn nhắm lại cặp mắt sáng ngời, dòng máu ấm áp theo khóe miệng chảy xuống làm cho bộ y phụ màu đen của Chiến Phá Thiên bị nhuộm đỏ vùng.

      Vẫn chú ý Dạ Mạch Trần Chiến Phá Thiên trái tim đều thu lại hai tay ôm Dạ Mạch Trần khỏi chặt hơn vài phần. Dưới chân bộ pháp càng ngày càng nhanh, tốc độc phải vượt qua khả năng chịu đựng của . Cho dù sớm nhận ra nhưng vẫn thể tin chuyện Dạ Mạch Trần mất . Trong lòng ngừng thôi miên ma tuý chính mình ' có chết! Tuyệt đối có chết'

      "Mạch Trần, ngươi chờ, ta nhất định cứu ngươi."

      Lời run run mang theo tia muốn khóc. Thời gian trôi qua rất nhanh, biết được bao lâu khi bầu trời dần lộ ra Chiến Phá Thiên mới đến chân cái vách núi đen.

      nhìn lên vách núi đen trước mặt, dựa vào tuyệt hảo nhãn lực(²) của sinh mệnh đao ánh mắt dừng lại ở cái sơn đông thu hút vách núi đen. Đây là nơi cùng nàng gặp nhau lần đầu.

      Nhanh chóng hướng về phía sơn động bay . Bên trong sơn động rất lớn được chia làm rất nhiều đường. Chiến Phá Thiên quen thuộc đến cái sơn động khác. Chỉ lát liền đến bên chiếc giường lớn làm bằng ngàn năm hàn bgọc. ôn nhu nhàng đặt Dạ Mạch Trần lên giuờng rồi nhanh chóng đến bức tường đá trước mặt thuần thục mở cơ quan. Cơ quan mở làm lộ ra cái ngăn đựng thuốc và rất nhiều các bình ngọc. Chiến Phá Thiên vội vàng cầm cái bình ngọc đến bên cạch Dạ Mạch Trần nâng nàng dậy.

      "Mạch Trần, dược đậy. Mau ăn "

      Nhưng người vĩnh viễn ngủ say làm sao mà gọi dậy được nữa. Chiến Phá Thiên nhìn thấy vậy trái tim khỏi hốt hoảng. Ngón tay run run đặt dưới mũi của Dạ Mạch Trần như muốn xác định điều gì đó. Dạ Mạch Trần còn hô hấp đả kí kích trái tim Chiến Phá Thiên cách trầm trọng.

      "Mạch Trần! Mạch Trần!"

      ôm lấy Dạ Mạch Trần điên cuồng hét lên như muốn phát tiết trong lòng đau đớn cùng bi thương. giống như đứa bị mất bảo bối , chân tay luống cuống biết làm thế nào. Chuyện cũ cũng tái trước chiếm lấy toàn bộ trí óc .

      " mặc hồng y nhìn thanh đao tinh xảo trong tay mình ghét bỏ nhíu nhíu mày: " phải chứ?? Đừng với ta thanh đao xíu này là thanh sinh mệnh đao trong truyền thuyết Phá Thiên đao nhé. Như vậy cũng quá . Còn to bằng cái trâm cài đầu ta đâu."

      " ra còn có thể biến hóa lớn . sai! sai. Như vậy từ nay ngươi liền theo ta lăn lộn. Cái gì?? được?? Đừng biết tốt xấu thế chứ. Được lão nương coi trọng là phúc khí của ngươi!" Tay Dạ Mạch Trần chống ở eo , nhìn thanh đao bay trung, bá đạo vung tay .

      "Thế nào theo ta rất tốt chứ? Vừa rồi ở chiến trường rất suất khí đúng ! Cái gì? Làm ô nhục thân phận của ngươi?! Xú tiểu tử, đây là ta chế tạo thanh danh cho ngươi biết chưa!? Hơn nữa, đem ngươi biến lớn như vậy chỉ cần vung tay chút là cũng có thể đè chết người, giảm bớt được thời gian đánh nhau, ưu việt nhiều như thế ngươi còn dám ghét bỏ. Còn dám ghét bỏ lão nương liền diệt ngươi"

      "Ai nha, sai, sai. Cuối cùng cũng biến thành hình người rồi. là quá tốt, về sau ta cần cõng ngươi suốt ngày nữa. Này này, đừng dùng ánh mắt đấy để nhìn ta. Chẵng lẽ ngươi biết là ngươi rất nặng sao??" Dạ Mạch Trần nhìn bộ dáng biến thành người của Chiến Phá Thiên, trong mắt chứa nhộn nhạo ý cười nhưng lời cũng rất đáng đánh đòn

      "Phá Thiên! được chém sính lễ của ta! Đây là đồ Sí Vân chuẩn bị thể làm hỏng. Này này, xú tiểu tử, ngươi là tìm đánh. Xem lão nương làm thế nào để diệt ngươi." Dạ Mạch Trần nhìn Chiến Phá Thiên, bộ dáng hận thề ăng sống nuốt tươi . Đây là lân đầu tiên Dạ Mạch Trần chân chính nổi giận với . Mà, nguyên nhân cũng là vì Long Sí Vân.

      nàng nhưng nàng thương . Lúc nhìn nàng sắp gả cho ngúời khác trong lòng lập tức trở nên vắng vẻ tựa như mất thứ gì đó quan trọng nhất đời .

      Khi nào nàng đến khắc cốt ghi tâm (nguyên văn là khắc sâu vào trong cốt tủy) thề xóa bỏ. Đến nỗi, chỉ cần đứng bên cạnh nàng, nhìn nàng thế giới cũng trở nên tốt đẹp.

      muốn nàng lập gia đình, nhìn nàng trở thành tân nương của người khác. Đặc biệt là Long Sí Vân!! (Chiến Phá Thiên) hận (Long Sí Vân) biết quý trọng nàng. Vì thế tục quyền lợi mà độc hại chết Dạ Mạch Trần.

      Nghĩ, cười thê lương ôn nhu ôm Dạ Mạch Trần cẩn thận, tỉ mỉ đặt nàng lên giường ngọc. Trong mắt hiên lên tia quyết liệt, ôn nhu liếc nhìn Dạ Mạch Trần, thần sắc trang nghiêm :

      "Lấy ngô chi tâm, dư nhữ trọng sinh, thiên địa thệ ước, chuyển thế chi hồn, sinh sôi làm bạn, rời khí. Khế!"(*)

      Tiếng vừa dứt khếu ước liền có hiệu lực, dưới chân Dạ Mạch Trần cùng Chiến Phá Thiên dâng lên cái quỷ dị trận pháp đem hai người liên kết lại với nhau. Cùng lúc, Chiến Phá Thiên cũng biến thành thanh sắc bén vô cùng bảo đao nằm ở bên cạnh Dạ Mạch Trần. Đồng thời, bảo đao cũng biến lại. Nhìn vào ai có thể nhận ra đây là thanh sinh mệnh đao.

      Dạ Mạch Trần, khế ước thành, kiếp sau chúng ta vẫn có thể kề vai chiến đấu như trước.

      Chú thích

      (¹) Kiệt ngạo bất tuân - Kiệt ngao bất tuần

      Kiệt: hung hăng; ngao: ngưa chưa được thuần hóa, sánh với kiêu căng ngạo mạn: tính tình hung hăng cường bạo, biết phục tùng.

      Trong đó:

      (Kiệt) nghĩa là vua Kiệt, nghĩa bổ sung là "kiệt" trong "kiệt xuất"
      (Ngao) nghĩa là con ngựa bất kham của vua Kiệt, ví người tài giỏi quật cường như mãnh mã (ngựa khó thuần là ngựa tốt) có tính tự lập, tự cường ai có thể sai khiến, kiềm hãm được.

      (²) Tuyệt hảo nhãn lực:

      Tuyệt hảo: có nghĩa là rất tốt; nhãn lực: có nghĩa là ánh mắt/tầm mắt

      Nghĩa câu này trong truyện là có tầm nhìn rất tốt

      (*) theo nguyên văn.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      CHƯƠNG 001: BỊ HÃM HẠI
      Editor: Minh Nguyệt75


      Bên dưới nhà giam ẩm ướt có nữ nhân xinh đẹp nằm. Tóc đen dài như mực tùy ý rối tung mặt đất lộ ra nửa khuôn mặt thoạt nhìn phá lệ tinh xảo.


      Lông mi dài khẽ lay động, trong đầu Dạ Mạcg Trần có chút hỗn loạn. Hai mắt mở ra nhìn hoàn cảnh xung quanh pht mình thế nhưng lại ở trong nhà giam. Dạ Mạch Trần có chút mơ hồ nhíu nhíu mày, nàng phải chết rồi ư??


      Còn đợi đến khi nàng kịp phản ứng liền nghe được giọng nữ cực kì bé nhọn từ ngoài cửa địa lao vang lên. "Muội muội Dạ Dao Trần của ta ở bên trong địa lao. Hai người các ngươi kiềm chế chút đừng gây rắc rối cho ta. Nếu để gia chủ biết được cả ba chúng đều chịu nổi."

      "Xin nhị tiểu thư yên tâm. Chúng ta làm người yên tâm. Dạ Dao Trần này đáng giận! Thế nhưng lại dựa vào danh hiệu đệ nhất mỹ nhân của Huyền Thủy vương triều mà cùng người thưởng Giản Vũ đại nhân, cũng xem thiên phú của mình có bao nhiêu phế vật." Ngay sau đó, giọng nam dâm loạn .


      "Đúng vậy! Chờ chúng ta làm xong việc, lưu lại vài dâu vết hoan ái, nhân lúc trời đêm đen, mang nàng trần truồng kéo đến đường cái cho dân chúng xem. qua lao lâu nhất định có thể truyền bá khắp toàn bộ Vân Chiến đại lục. Làm cho Dạ tiểu tiên nhân thân bại danh liệt." giọng nam khác càn thêm dâm loạn phụ họa .


      "Biết là tốt rồi! Ta trước, nhớ phải nhanh lên đấy!" giọng nữ bén nhọn lại vang lên thanh mang theo tia hưng phấn đối với hai nam nhân .


      Nghe đến đây, Dạ Mạch Trần nhiêu năm sinh tử (sống chết) đường cũng khỏi sinh ra cảm giác nguy cơ. Tuy rằng đối với hoàn cảnh xung quanh thay đổi làm nàn biết phải làm sao, nhưng rất nhanh liền phản ứng lại. Nhìn ra cửa địa lao trong mắt lên tia thị huyết. Xem ra, ba người này là địch chứ phải bạn, vẫn cẩn thận hơn.


      Nhưng khi Dạ Mạch Trần định đứng lên y theo phương thức kiếp trước hay dùng nhất là trực tiếp giết chết phát cơ thể mình chút hàn lực. Trong lòng nàng giật mình, vội vàng cảm thụ lại thân thể phát chuyện rất đau lòng.


      Thân thể này phải là cơ thể nguyên bản của nàng mà là thân thể của Ma tộc. Nhưng lại là của phế vật thể tu luyện hàn lực.



      Nếu là như vậy nàng thể gọn gàng, dứt khoát dùng vật lý công kích mà chỉ có thể dùng vu hồi chiến thuật làm hao hết thể lực để giết chết họ.


      Nghĩ là làm, Dạ Mạch Trần lập tức nửa nằm mặt đất giả vờ thành bộ dáng mệt mỏi vừa mới tỉnh ngủ. Cửa nhà lao đúng lúc mở ra, vào là hai thanh niên bộ dạng cà lơ phất phơ nhưng đều giống nhau có con ngươi màu đỏ, tóc dài màu đen. Dạ Mạch Trần nằm ở dưới đất trong lòng giật mình, hai người này cư nhiên là Ma tộc.


      Chỉ thấy người có thân hình cao nhìn đến Dạ Mạch Trần tỉnh lại có chút dâm loạn : "Đây là đệ nhất mỹ nhân Dạ Dao Trần?? Trưởng thành tệ nhưng lại là phế vật. Yên tâm. Nếu ngươi ngoan ngoãn nghe lời ta ta hảo hảo thương ngươi."


      Trong lòng Dạ Mạch Trần tuy giật mình nhưng cũng biểu ra bên ngoài. Làm ra vẻ lo lắng hãi hùng cùng biểu tình mê mang có chút ru rẩy : "Ngươi! Các ngươi là ai?? Ta làm sao lại ở nơi này?!" Khi ra những lời này Dạ Mạch Trần giả vờ rũ mắt xuống, lông mi dài khẽ nhếch lên lộ ra ít quyến rũ. Ngay sau đó, nàg mượn sức quần áo, động tác lườn nhác nhưng lại là trí mạng dụ hoặc.


      Thấy mắt của hai sắc ma đều phát ra lục quang, chỉ hận thể phát luôn Dạ Mạch Trần.


      sắc ma vóc dáng cao đẩy sắc ma vóc dáng thấp, "Tránh ra, thực lực của ta mạnh hơn ngươi. Ngươi ra ngoài xanh chừng, ta nêm thử hương vi của tiểu mỹ nhẫn xinh đẹp này trước, hắc...hắc....."


      Sau khi tên sắc ma vóc dáng thấp bị đẩy ra ngoài trong mắt lên tia phẫn hận nhưng thể làm gì. Ai bảo thực tại của bằng sắc ma vóc dáng cao đâu. nhìn Dạ Mạch Trần hai mắt mê đắm nheo lại, tự an ủi mình thầm, chờ sắc ma vóc dáng cao xong việc hắm có thể hưởng thụ. Nghĩ như thế, sắc ma vóc dáng thấp ra ngoài cửa canh chừng.


      Tất cả việc này đều được thu vào traong mắt Dạ Mạch Trần, tia khinh thường cùng tính kế hiên lên trong mắt nàng. Trong lòng thầm phân tích biến hóa thình lình xảy ra trước mắt. Lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, thân thể ngừng lui về phía sau, thanh giả vờ điềm đạm đáng kêu lên: ", cần lại đây! cần....."


      Sắc ma vóc dáng cao cười dâm đãng nhìn bộ dáng cừu điềm đạm, đáng của Dạ Mạch Trần liền nhịn được lập tức lên. Khi gần tiếp cận Dạ Mạch Trần trong nháy mắt chỉ cảm thấy chỗ đan điền đau sót, còn chưa kịp kêu ra tiếng bị Dạ Mạch Trần che miệng, ngã xuống đất.


      Cùng với "Phanh" tiếng ngã mặt đất, Dạ Mạch Trần cũng đồng thời kêu lên tiếng, "A, đau!!" Thanh kia rất động lòng người, sắc ma vóc dáng thấp đứng canh bên ngoài nghe được cả người đều bốc lên lửa dục khó nhịn, cũng hoài nghi điều gì. Chính là trong lòng thầm mắng sắc ma vóc dáng cao biết thương hoa tiếc ngọc làm đau mĩ nhân, nhưng hề hay biết sắc ma vóc dáng cao bị Dạ Mạch Trần giết chết.


      Dạ Mạch Trần cầm ma đan trong tay ngồi dưới đất thở hổn hển. Y theo những gì nàng biết về Ma tộc trong cơ thể của mỗi ma nhân đều có ma đan ở trong đan điền. Đây là chỗ tụ tập lực lượng cũng là nhược điểm chí mạng. Chỉ cần ma nhân bị lấy mất ma đan ngay lập tức mất mạng.


      Mà bình thường bọn họ thường sinh sống tại Vân Chiến đại lục cách Long Ám đại lục đại hải rộng lớn, thế nhưng hôm nay nàng lại gặp cùng lúc hai người. Hơn nữa, theo cảm giác của nàng thực lực của hai người này chỉ là nhất giai thủy giả và nhị giai thủy chủ. Thực lực chưa đột phá tam giai thủy hồn có cách nào rới Vân Chiến đại lục, như thế nào họ lại xuất ở.....


      có thể ở đây, Dạ Mạch Trần tựa hồ nhớ đến điều gì liền đưa tay phải mình lên nhìn phát tay nàng tròn trịa, trắng nõn, da thịt tinh tế mềm mại, chai cứng như kiếp trước do thường xuyên luyện đao. Nàng có thể khẳng định chắc chắn trăm phân trăm bàn tay này phải bàn tay thon dài có lực cùng nàng cùng nhau dũng giết địch. Làm cho Dạ Mạch Trần thể tưởng tượng được tự với bản thân, nàng lại xuyên qua!! Đúng vậy, lại! Kiếp trước nàng là tiểu thư quý tộc sặp kế thừa gia nghiệp bị sét đánh đến Long Ám đại lục gặp được sinh mệnh đao Phá Chiến Thiên cùng nhau dựa vào bản thân trở thành Chiến thần Dạ Mạch Trần của Long Ám đại lục.


      tại, tình cảm chân thành bị phản bội nàng lại xuyên qua. Hơn nữa, xem tình huống tại nàng phải xuyên qua thân thể nhân loại mà người của Ma tộc của Vân Chiến đại lục.


      Nghĩ đến đây, nàng tự giác vươn tay trái lên lại nhìn thấy tay trái mang thứ rất là xinh đẹp, là loại trang sức giống như vòng ngọc. Nhìn đến thứ này, ánh mắt Dạ Mạch Trần khỏi ngưng lại, trong mắt lên tia kinh ngạc, đây là......

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :