1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thịnh thế độc phi tàn vương - Đào Khí Du Du

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      THỊNH THẾ ĐỘC PHI TÀN VƯƠNG

      Tác giả: Đào Khí Du Du
      Thể loại: Xuyên , ngôn tình
      Edit: Du Nhi
      Độ dài: 117 chương.

      Giới thiệu:

      Bởi vì gặp tai nạn xe nên Diệp Hàm Vân ngoài ý muốn xuyên qua Sở quốc thành Tam tiểu thư Tướng phủ, mẹ cả tính toán, tỷ muội ức hiếp, nhưng nàng còn là Tam tiểu thư hèn yếu vô năng kia, vì nàng có mẹ đẻ, có chỗ dựa, có bạc, các ngươi khi dễ nàng dám phản kháng sao, hừ, nàng đường đường là truyền nhân gia tộc trung y, cổ đại, ban thánh chỉ gả nàng, nàng dám phản kháng sao?

      Năm năm trước Định bắc Vương Hiên Viên Triệt thất bại chiến trường, bị trọng thương nặng trị khỏi, càng ngày càng vô tâm, vẫn nghĩ là quân địch hạ độc, nhưng cuối cùng khiến ghét mà run, nghỉ ngơi dưỡng sức, trở lại chiến trường, ra sức chém giết, nhưng dù cố gắng hết sức kết cục vẫn rất thê thảm.

      +Đoạn ngắn .

      Ánh mắt mỗ nữ phát sáng mò mẫm bạc, nha hoàn hấp tấp : "Tiểu thư, xong, người bị ban hôn rồi."

      "Cái tên hỗn đản nào dám đánh chủ ý lên người lão nương?

      "Khụ, tiểu thư, là hoàng thượng ban hôn cho người làm Định Bắc Vương Vương Phi, mà Định Bắc Vương kia là tên có lương tâm, còn bị tàn phế."

      "Tại sao tàn phế, tàn phế cũng là người, người tàn tật cũng có lý tưởng, cũng có hoài bão, hơn nữa chỉ cần bọn họ cố gắng, thậm chí có thể làm tốt hơn người bình thường."

      Đến sau mỗ nam biết được, băng sơn ngàn năm trong nháy mắt sụp đỗ, vẻ mặt ôn nhu, hai ảnh vệ chợt cảm thấy hoa mắt, tự chủ xoa xoa mắt mình, sau đó tự với mình là vừa rồi nằm mơ, chẳng qua lâu sau đó, bọn họ cảm thấy trong mộng rất a..

      +Đoạn ngắn hai:

      Nhìn thấy thích khách sát khí đầy người, mỗ nữ giơ giơ ống tay áo, trong nháy mắt tắt thở, đám ám vệ thở phào nhõm đồng thời lập tức kinh hãi, quyết định sau này thà rằng đắc tội Hoàng thượng cũng thể đắc tội người này.

      "Đại tấu, ngươi phải là đại phu sao? Sử dụng độc cũng rất thành thạo a?” Mỗ nam nào đó yếu ớt , nghĩ lại lúc trước mình có đắc tội với người này hay , thế gian này luôn chỉ có nữ nhân và tiểu nhân là khó nuôi. Suy nghĩ hôi lâu, trong nháy mắt hóa đá chết chắc, ô ô chết chắc.

      "Y độc phân biệt, việc này ngươi cũng hiểu sao?” Trong giọng mỗ nữ nhàn nhạt có chút lạnh lẽo, ở cổ đại có nhìêu quy định, nàng nghiên cứu độc tới nghiện a, về phần người thử độc nha, dù sao mấy thích khách này thỉnh thoảng xuất , cũng nên hiếu kính với bọn họ, còn có hai nam nhân trước mắt.

      Mỗ nam vân đạm phong khinh dụi mắt lui về phía sau hai bước, nhàng cầm tay mềm của mỗ nữ, trong mắt đều là ôn nhu, đại phu như thế nào, độc sao, nàng chính là Vương Phi của , ai dám gì nàng!

      +Đoạn ngắn ba

      Mỗ nha hoàn đối mặt với Vương gia thần sắc lạnh như băng, thân xơ xác tiêu điều, dám mở miệng, trong lòng lặp lại nhìu lần mới với Vương gia,

      "Khởi bẩm Vương gia, Vương Phi sư tử đá trước cửa Vương phủ đủ khí thế"

      "Quản gia, đổi lại sư tử đá để cho Vương Phi hài lòng." xem tấu chương, mỗ vương gia ngẩng đầu lên phân phó quản gia.

      "Vương Phi núi giả trong vườn hoa đủ lớn. "

      "Quản gia, sai người chuẩn bị núi giả lớn hơn nữa."

      "Vương Phi đầu bếp vương phủ làm món ăn nàng thích"

      "Mặc Dạ, sai người đến hòng cung cầu mấy ngự trù đến đây.”

      "Vương Phi giường ngủ trong phòng nàng thích"

      "Quản gia, tìm thợ làm giường tốt hơn ."

      "Vương Phi nam nhân cùng ngủ với nàng khiến nào hài lòng"

      "Quản gia, sai người đổi cái kia.. Cái gì? Ngươi cho Vương Phi, buổi tối ta đích thân làm cho nàng hài lòng" Mặt mỗ Vương gia tràn đầy hắc tuyến .

      Trong lòng Mỗ nha hoàn thầm mộng đẹp Vương Phi vỡ tan, Vương Phi tính toán vô cùng tốt tiếc rằng Vương gia mắc mưu a, các ám vệ bị sặc phát ra tiếng, bị Vương gia hung hăng trợn mắt cái.

      @Du: đây là truyện đầu tiên Du edit nên có gì sai sót mọi người thông cảm, có gì góp ý cho Du nha, để Du hoàn thiện truyện hơn. Thanks








      thuyt thích bài này.

    2. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      @Du: Du chỉ post buổi tối thôi, còn lịch tùy à, có khi nhiều khi ít, khi mọi ngươi cho Du động lực Du có thể edit nhiều hơn a http://***************.com/images/smilies/icon_redface2.gif mở màn thôi nào!!!

      Chương 1: Tính toán cho tương lai(1).

      Trong viện của Tướng phủ Sở quốc, Hương Linh và Thạch Duyệt ra sức nhổ cỏ trong viện, bởi vì Tam tiểu thư nàng cần mỗi loại chút, hai người mồ hôi đầm đìa. Diệp Hàm Vân trong phòng kiểm tra các dược liệu hai ngày trước nàng lén xuất phủ lên núi gần đây hái được, mấy thứ dược liệu này đều là bảo bối a, tương lai hạnh phúc của nàng đều nhờ hết vào đống dược liệu này đấy.

      Trong lúc mỗi người đều bận chuyện của mình, mấy bóng dáng xinh đẹp, thiếu nữ mặc y phục lộng lẫy thướt tha tới.

      "A, Tam muội trong viện của muội định làm gì a, nhìn xem hai nha đầu này rất mệt mỏi, đầu đầy mồ hôi thế." Diệp Bội Liên lớn tiếng la lên, ở phía trước vẻ mặt Diệp Hi Hà giễu cợt, ở phía sau hai người Diệp Giai Thúy và Diệp Ngưng cúi đầu cười đùa.

      "Gặp qua Đại tiểu thư, Nhị tiểu thư, Tứ tiểu thư, Ngũ tiểu thư." Hương Linh và Thạch Duyệt nhìn bốn vị tiểu thư đột nhiên xuất liền hành lễ, cái viện gần như bị phá hủy này thường có nghênh đón các vị tiểu thư, có điều mỗi lần họ cũng lo lắng đề phòng.

      "Nhị tỷ, chẳng qua vì ta thấy cỏ dại trong viện quá nhiều, nên kêu các nàng dọn dẹp chút thôi, chứ có muốn làm cái gì a, Đại tỷ, Nhị tỷ, Tứ muội, Ngũ muội phải ở Tiên viện sao, bên ngoài trời nắng như vậy, mọi người đến đây làm chi." Sau khi Diệp Hàm Vân dọn dẹp xong mọi thứ, cũng kịp thay bộ y phục vải thô người ra, liền nghênh đón mấy vị oan gia này.

      "Tam muội, muội xử lý mọi thứ trong viện, càng ngày càng tốt a." Diệp Hi Hà thản nhiên , biết Tam muội này của nàng bận rộn cái gì, Tướng phủ của họ cũng thiệt thòi nàng cái gì, mà nàng lại mặc y phục vải thô ngay cả hạ nhân cũng ghét bỏ, quả nhiên là xuất từ gia đình di nương nghèo, chút phong thái của quý nữ nhà giàu.

      "Đại tỷ cứ đùa, muội chẳng qua cảm thấy sân với phòng ở có chút lộn xộn, lâu có thu dọn qua, cho nên mới thu dọn lại chút, có điều nhìn nó gọn gàng chút mà thôi, ha hả." Diệp Hàm Vân vội vàng cười hiền lành, đích tỷ sao lại quan tâm nàng như vậy a?

      "Ngày hôm nay Đại tỷ hẹn chúng ta chiều nay du hồ đây, y phục người ngươi hình như thích hợp ." Diệp Bội Liên hơi giễu cợt híp mắt nhìn y phục của Diệp Hàm Vân, ha ha. đại tỷ thân y phục gấm Thúy Yên, ngay cả nàng cũng là thân gấm tơ vàng Bạch Văn Đàm Hoa Vũ Ti so với vải thô tốt hơn trăm lần, khiến nàng trong nháy mắt cảm thấy có chút kiêu ngạo.

      "Khụ, a cái kia vì muội sợ làm dơ y phục, cho nên mới…, muội đổi y phục ngay đây, sau đó chúng ta , hay là?" Diệp Hàm Vân vội cúi đầu tỏ vẻ mình sai, ra nàng cảm thấy quá nóng, những vải vóc tơ lụa tuy đẹp mắt nhưng thấm mồ hôi, nàng vẫn cảm thấy y phục vải thô như vậy rất thoải mái, đáng tiếc sao, azz!

      "Mọi người chờ ngươi, mau ." Diệp Bội Liên nhàng chỉnh cổ áo màu lam nhạt của mình chút, cười khanh khách .

      Hồ Lạc Nhạn thành Nam là nơi hóng mát rất tốt, nơi này có nhiều thiếu gia, thiên kim thế gia muốn kết bạn mà đến. Đoàn người Diệp Hi Hà mới vừa xuống xe ngựa liền gặp được xe ngựa của Thế tử Hiên Viên Sách và Quận chúa Hiên Viên Tuyết Hầu phủ. Hôm nay Hiên Viên Sách mặc bộ cẩm bào Băng Lam, thêu đường viền hoa văn tuyết trắng và kết hợp với tram cài ngọc bích đầu của lại càng tương xứng, gương mặt tuấn mỹ ngây thơ còn chứa đựng nụ cười như tắm gió xuân, khiến lòng các thiếu nữ mê say.(đương nhiên trừ nữ chính của chúng ta nha ^_^).

      "Gặp qua Thế tử, Quận chúa." Diệp Hi Hà dẫn mấy muội muội đến hành lễ với hai người, mặt trắng nõn xinh đẹp của nàng nhàn nhạt ửng đỏ.
      thuyt thích bài này.

    3. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      ung ho ban.co len nha

    4. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 1: (2)

      "Hi hà tỷ, đúng lúc các ngươi cũng tới, chúng ta cùng nhau nha." Hiên Viên Tuyết vô cùng thân thiện chào hỏi Diệp Hi Hà, tâm tư ca ca nhà mình với Diệp Hi Hà nàng sớm hiểu, chẳng qua là hai người thủy chung luôn có thái độ ôn hoà khiến nàng gấp gáp muốn chết a, hôm nay vô tình gặp gỡ nên tranh thủ bồi dưỡng tình cảm chút, mà nhìn mặt Hi Hà đỏ bừng, trong lòng nàng lại càng nắm chắc.

      Hiên Viên Sách gì, trước mắt Diệp Hi Hà thân y phục Thúy Yên, váy lụa màu xanh hoa cỏ, toàn thân như tỏa ra khí chất U Lan, đôi mắt trông veo đầy sức sống, đầu cài cây tram chạm rỗng màu tím,, tua rơi vào bên tóc, cái nhăn mày nụ cười động lòng người, có điều đẹp nhất là đóa hoa đỏ bừng thẹn thùng kia, khiến có chút đè nén được nội tâm kích động, mặt mày hớn hở càng biết. Diệp Bội Liên mắt sáng rực liền rũ xuống, trong nháy mắt ảm đảm rất nhiều, tiếc rằng thần nữ có mộng nhưng Vương vô tình. Mọi thứ cũng có tránh được ánh mắt Diệp Hàm Vân, những người cổ đại luôn trưởng thành sớm giống a, lúc này mới vừa mười bốn mười lăm lại bắt đầu tìm kiếm lang quân, tính toán cho tương lai.

      Đợi sau khi mọi người lên xe ngựa Hầu phủ đến du thuyền, mới tránh được cái ánh nắng gay gắt bên ngoài, giờ phút này Diệp Hi Hà vô cùng hối hận hôm nay lại du thuyền. Lúc tới đây, ở xe ngựa có nóng bức tới vậy, nhưng sau khi xuống xe ngựa đối diện với ánh nắng mặt trời chói chang, làm cả người nàng đều là mồ hôi, nóng rang khó chịu, chừng ngay cả mặt cũng đỏ mảnh, mặc dù sau khi ngồi xuống Trầm Hương quạt để giảm nóng, nhưng nàng cảm giác được tia mát mẻ.

      Cho đến khi du thuyền sắp sửa được tới giữa hồ, từng đợt gió mang theo hơi nước nhè lạnh lẽo thổi qua. Diệp Hàm Vân mới cảm thấy thoải mái, rất hoài niệm cái máy điều hòa ở đại quá , kem ly a.

      Mà lúc này du thuyền tráng lệ này, khúc 《 tri tri kỷ 》 thấm vào lòng mỗi người, dâng lên tầng tầng rung động, hơn nữa Hiên Viên Sách si mê, khúc 《 tri tri kỷ 》 là thần khúc thượng cổ, có tập luyện nhiều năm khó được đàn ra tiếng êm dịu như vậy, tại Diệp Hi Hà càng thêm khiến muốn ngừng mà được. khúc kết thúc, mọi người vẫn còn say mê trong đó lâu vẫn chưa lấy lại bình tỉnh.

      Kế tiếp chính là Diệp Ngưng đánh đàn, Diệp Bội Liên khiêu vũ, thân thể Diệp Bội Liên uyển chuyển, váy dài thướt tha, bước liên tục nhàng, trong lúc xoay người nàng chợt lộ ra cánh tay, đầu ngón tay trắng noãn Như Ngọc, xương cốt nhu nhược lay động, vòng eo mềm mại đầy quyến rũ, xinh đẹp, Hiên Viên Sách cũng có chút nhìn thêm nhiều lần.

      Cuối cùng chỉ còn Diệp Hàm Vân còn chưa biểu diễn, nàng vốn có muốn bêu xấu, cho nên căn bản có muốn đứng dậy, nhưng lại có người cũng muốn bỏ qua cho nàng, chỉ nghe tiếng như chim hoàng oanh của Diệp Hi Hà vang lên.

      "Tam muội, chúng ta cũng biểu diễn rồi, ngươi cũng thể để Diệp gia chúng ta mất thể diện a." Diệp Hi Hà cười , nàng mới thấy bên canh có rất nhiều du thuyền, trong đó ít công tử thế gia, dù sao nàng cũng là tỷ tỷ nên giúp muội muội nàng “tính toán tương lai” phải sao.

      "Đúng vậy a, Tam muội, huống chi Thế tử và Quận chúa cũng rất mong đợi." Diệp Bội Liên cũng rất mong đợi đây, chẳng qua là mong đợi nhìn thấy Diệp Hàm Vân xấu mặt, tài nghệ Diệp Hàm Vân nàng rất ràng, có khúc nhạc <tri tri kỷ > uyên thâm của Đại tỷ, ai có thể so sánh được với nàng.
      thuyt thích bài này.

    5. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 2: Hãy là ta(1)

      "Nếu tỷ tỷ như vậy, muội liền bêu xấu hát khúc vậy." Diệp Hàm Vân cũng từ chối, nàng đứng lên bộ y phục trắng tung bay, tới trước đàn tranh mấy người kia mới đàn qua, tay ôm lấy đàn tranh, tới lan can thuyền, ngồi xếp bằng và dựa vào lan can, tùy ý để đàn tranh đùi. đánh mấy , sau đó khúc 《 Hãy là ta》 mang theo chút tự do, vô cùng tiêu sái được Diệp Hàm Vân bên gãy đàn bên hát.

      Ta ước là làn gió

      Ta ước làm vầng trăng kia

      Ta ước thành nhành liễu

      Rượu là khúc ca

      Khiến ta thoải mái

      quan tâm đến thế giới ta là gì

      Chỉ cần là chính ta

      Cứ mỉm cười vượt qua sóng gió

      Lười để ý đến công việc và những việc qua

      Cứ để rượu là khúc hát.

      ...

      Ai là ta ta là ai

      cần để ý ta là ai

      Hãy sống tốt hơn.

      khúc này vẻ mặt bọ họ càng say mê, Diệp Hàm Vân giống như niệm chú, lặp lặp lại, hình ảnh kia thua đấng nam nhi: tiêu sái của môt nam tử, trong đó có biết bao tình cảm chân lộ ra ngoài. Ai là ta, ta là ai, cần để ý ta là ai, hãy sống tốt hơn, vô cùng thích hợp với tâm tình lúc này của Diệp Hàm Vân, nàng chỉ ước được tự do, sống với con người mình.

      Mặc dù Diệp Hi Hà vô cùng hâm mộ câu được tự do và tiêu sái của Diệp Hàm Vân, dù kinh ngạc với tài hoa của nàng, nhưng vô cùng căm hận, nàng mới là đệ nhất tài nữ kinh thành, cầm kỳ thư họa mọi thứ đều tinh thông, cho tới bây giờ mọi người đều nhìn về phía nàng với ánh mắt hâm mộ, luôn theo dõi nàng, ngay cả người tôn quý như Hiên Viên Tuyết cũng ngưỡng mộ nàng thôi, nhưng tình huống ngày hôm nay tức chết nàng.

      Khác với bụng dạ hẹp hòi ghen tỵ của Diệp Hi Hà, Hiên Viên Tuyết vỗ tay khen ngợi Diệp Hàm Vân, từ nàng bị ảnh hưởng từ cha và các ca ca, vô cùng quý mến các kỵ binh mang theo đao kiếm vô cùng hăng hái và đầy khí phách, tại người Diệp Hàm Vân phát ra loại tự do chính là đeiều nàng rất mong đợi, uống rượu, tâm nghe theo khúc và say, mắt say lờ đờ trong sương mù chính là bạch y thánh tuyết, giống như tiên nữ.

      Cách bọn họ xa du thuyền bình thường, chỉ đơn giản dung miếng vải buộc tóc, nam tử mặc cẩm bào màu đem viền vàng yên lặng ngồi xe lăn. Phía sau hai thị vệ áo đen, đứng nghiêm túc, ánh mắt của bọn họ điều dừng ở người chủ tử, cảnh giác nhìn tất cả động tĩnh xung quanh, chỉ thấy chủ tử bọn họ cầm lấy ngọc tiêu bên hông, đặt ở bên mép, ღHạDuღ tiếng tiêu lặng lẽ thổi lên, cách đó xa, bạch y nữ tử đàn tranh, rất hoàn mỹ cùng .

      gãy đàn, bên tai Diệp Hàm Vân truyền đến thanh tiếng tiêu, càng hăng say gãy thêm lần, khúc kết thúc, mọi người du còn trong trạng thái mê say, Diệp Hàm Vân ôm đàn tranh, khập khễnh tới nơi để đàn tranh, sau đó mới trở lại chỗ ngồi, xoa chân trái của nàng, vừa rồi để đàn tranh người thời gian dài, chỉ có chút tê, mà còn rút gân. Diệp Hàm Vân có chút bất đắc dĩ lắc đầu, phóng túng cuối cùng là phải trả giá nhiều. Có thể nàng cũng biết, nhiều cũng chỉ những thứ này.
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :