Thịnh sủng hoàng hậu - Kim Đại (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      [​IMG]

      Nguyên tác: Thịnh sủng hoàng hậu
      Tác giả: Kim Đại
      Thể loại: Cung đấu, Cổ Đại, Xuyên , Trong sáng, Chậm sủng
      Số chương: 120
      Editor: @haisinn
      Tiến độ: 1c/1 ngày

      Văn án

      Trong chốn thâm cung có chăng tình chân chính.

      Nàng và ta gặp gỡ thương ngỡ như mộng đẹp.

      Từ cùng phụ thân bất đồng quan điểm vì thế mà ta hoàng đế lạnh lùng, vì bản thân mà cố gắng tranh đấu để lên ngôi vương.

      “Hai con người ngu ngốc, mà ngỡ như , để bản thân chịu thiệt thòi mà thổ lộ cho đối phương biết, cũng nhìn thấu được đối phương, hai người tự bao giờ mà chẳng thể nào hiểu ra lòng mình.”

      Trong chốn cung đình luôn tranh đấu, luôn có những mưu thâm độc, nhưng ta nguyện luôn bảo vệ cho nàng, thương nàng hơn chính bản thân ta…nguyện làm gối ôm mỗi đêm cho nàng!


      Mục Lục

      C1 C2 C3 C4 C5 C6 C7 C8 C9 C10
      C11 C12 C13 C14 C15 C16 C17 C18 C19 C20
      C21 C22 C23 C24 C25 C26 C27 C28 C29 C30
      ...
      Last edited: 26/9/15
      Hờ Annh, JupiterGalileothuyt thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      CHƯƠNG 1
      editor: @haisinn

      Đêm về khuya, bên trong nội cung

      Mấy tiểu thái nữ vây quanh cái chén sứ , con ngươi như muốn giết người nhìn chằm chằm hướng con xúc xắc, tim cũng ngừng đánh trống reo hò.

      Theo tiếng xúc xắc rơi, rất nhanh trong đám người nào hỉ , nộ, ái, ố đều có đủ.

      “Đại đại đại !!!”

      “ Ai, tam.”

      “Ta đến, tới phiên ta…” Móng tay dài Lưu thái nữ nhanh chen vào đám người, nàng còn tin cái kia có chút gian dối , dựa vào cái gì để cho Mạc Tiểu Uyển độc chiếm tiên cơ chứ, lại mới chỉ canh tư mà thôi, nàng chỉ cần ném được năm sáu là có thể đè ép được Mạc Tiểu Uyển rồi.

      Lưu thái nữ dè dặt đem xúc xắc trong tay xóc xóc, lại còn cẩn thận thổi hơi, miệng lẩm bẩm : « A di đà phật, phật tổ phù hộ, phù hộ… »

      Nhanh chóng đem xúc xắc ném xuống bàn, xúc xắc xoay xoay vài vòng, mọi người đều đem đầu nhìn chăm chú, Mạc Tiểu Uyển trong lòng cũng khẩn trương kém nho thầm : « Lục Lục Lục !! »

      Hết lần này đến lần khác trời chiều lòng người mà, mở ra ngoài lại để nhà cái ăn rồi. Haizz

      Lần này Lưu thái nữ con ngươi đều đỏ, trừng mắt hô : « Làm sao có thể ! Ta ngàu hôm qua nằm mơ đều mơ thấy mở ra sáu ! Sao có thể… »


      Mọi người ở đây cũng đều chung cảnh ngộ, chỉ cần là trong cung nữ nhân nào chẳng muốn được thị tẩm lần có ngay long thai.

      Long tĩnh đế đăng cơ tới nay năm sáu năm, mà đến bây giờ vẫn chưa có đến tiểu công chúa nào.

      Đại thần trong triều ngừng lo lắng liên tục tấu sớ, Long tĩnh đế vì nền tảng lập quốc cũng cân nhắc, lúc này mới tuyển các khuê tú vào cung cũng chỉ mong mau có con nối dõi.

      Long Tĩnh đế lại còn truyền khẩu dụ, bất kể là ai sinh hạ nam tử liền lập làm hậu, trong cung nữ nhân người nào là đỏ mắt mong ngóng.

      Đừng là thị tẩm, mà ngay cả Quan miếu hương khói cũng từ mà tìm đến, còn có những phi tần còn cho người trong nhà xây tặng Quan miếu

      Chỉ là Long Tĩnh đế là người lạnh lùng, lãnh khốc, cũng có độc sủng người nào, mà ngay cả việc thị tẩm cũng là cho đổ xúc xắc mà chọn, theo như quy củ trong cung, cứ như thế đêm vòng , vất vả lắm mới đến phiên các nàng ở cái Xuân Nghi cung nho này.

      Hết lần này đến lần khác có như chó ngáp phải ruồi hết thôi !.

      Thậm chí ngay cả tháng ba mà bảo nhảy vào giữa hồ vậy !!

      Người nào cũng vừa giận vừa hờn tức, cung kính chào Lý công công từ phòng ra vừa nhoẻn miệng cười, gấp rút hét lớn : « Người nên ném cũng ném, xem ra đây chính là ý trời, các vị hay là sớm chút về nghỉ ngơi. »

      xong Lý công công liền thỉnh Mạc Tiểu Uyển ra ngoài.

      Mạc Tiểu Uyển trong lòng thầm than khóc.

      Lý công công ngừng chúc mừng nàng : “Ta xem tướng mạo của ngươi chính là có phúc khí, nếu có được cái diễm phúc lớn đến như vậy.”

      Mạc Tiểu Uyển mặt lại càng thêm xám mét, lòng thầm mắng chửi cái phúc khí đáng ghét.

      Đau đều đau chết, phá thân liền đủ đau, lại còn phải…

      Chủ yếu hơn nữa là cái vị kia nếu là cái đồ lưu manh chính mình phải nhịn chút còn chưa tính, nhưng vấn đề là!!

      Vấn đề là…!!!

      Mạc Tiểu Uyển buồn bực nhớ lại chuyện trước đây, đôi mắt buồn phiền, còn có cái loại chuyện quá thân phận lúc kia cái động tác giống cái vẻ mặt, mà ngay cả hô hấp của đều như khắc chế người đối diện, có khả năng!!!

      Tại sao lại có tên nam nhân lãnh đạm , tỉnh táo đến thể tưởng tượng nổi!!

      Đặc biệt tại sao ràng là lại đối với nàng cái loại chuyện đáng xấu hổ như vậy, tự nghĩ đến mà muốn buồn nôn.

      Có muốn hay vẫn phải điểm mặt! Số ta khổ mà!

      Rốt cuộc là ai là người bị vũ nhục cùng bị tổn hại chứ!!

      Mạc Tiểu Uyển ở trong lòng hung hăng mắng vài câu, rốt cuộc là bị đưa đến phòng tắm rửa.

      Nàng là loại cung nữ bậc thấp trong cái cung này, vì vậy mà như các chủ tử có chỗ của mình, mỗi lần thị tẩm đều là tới nơi này tắm rửa, thay trang phục.

      Chỗ này mặc dù lớn, nhưng mọi thứ đều khá tốt, ví như người ở đây tính tình cũng tệ, đối với nàng tới bây giờ vẫn luôn tươi cười chào đón.

      Trong phòng được đốt sẵn chừng mười ngọn nến, cả căn phòng sáng rực rỡ như ban ngày vậy.

      Nàng được vài tiểu cung nữ hầu hạ tắm rửa sạch , sau khi tắm rửa sạch xong, lại có lớn tuổi đến bôi cho nàng loại Hương Hương gì đó nàng cũng .

      Nàng thấy thoải mái lên lui về phía sau, thấy vậy cười : “ nương trốn tránh cái gì, phúc phần của ngươi đến, bao nhiêu người trông mong đều trông mong đến ấy chứ! Đến đem cái này thoa lên, cái này hoàng thượng thích”.

      Mạc Tiểu Uyển bất đắc dĩ để vị này bôi thứ ấy lên người, bôi xong cũng có gì khác biệt lắm, lại có thái giám đến dẫn nàng rời .

      Nàng phẩm cấp thấp tự nhiên có cỗ kiệu để ngồi, hết lần này tới lần khác từ Xuân Nghi cung đến “Vị kia” chỗ cung điện cùng trèo đèo lội suối dường như chân sắp…

      Lại nghĩ đến trong chốc lát có chuyện cần làm, M liền lòng tràn đầy mất hứng, mí mắt lại càng rơi xuống mặt đất, chút tinh thần cũng có.

      Rốt cục cũng tới chỗ cần tới.

      Cung điện nguy nga liền đứng sừng sững trước mắt, M biết rất đây chính là nơi cái con người cao cao tại thượng đó ở.

      Bên trong nam nhân đừng xem trẻ tuổi mà kinh thường.

      khẩn trương đó là giả, M khỏi hít hơi sâu.

      Vị thái giám dẫn đường khi nãy liền cung kính : “ Tại hạ xin lui xuống trước, thỉnh ngài chậm bước”

      Mạc Tiểu Uyển gật đầu , nàng nhìn phía trước bậc thang cao cao mà im lặng trong chốc lát, cuối cùng mới lấy hết dũng khí “bò” lên bậc thang.

      Trong nội cung lắm quy củ, cái nơi rộng rãi này được gọi là ngự đạo, người ngoài thể lui tới, nếu cẩn thận nhầm là mất đầu như chơi, vì vậy mà nàng thường ngày mạnh bây giờ cũng phải nhàng mà bước .

      Trước cửa cung có thái giám đứng đợi nàng, thấy nàng đến tên thái giám kia liền vén màn lên.

      Ngoại trừ thái giám ngoại môn còn có hai nội thị đứng.

      Bọn cung nữ sớm lui xuống, trong nhất thời trong nội cung có vẻ rất vắng vẻ.

      Mạc Tiểu Uyển vào là lúc Long Tĩnh đế sớm nằm nghỉ ngơi ở giường, từ bên ngoài nhìn vào có thể thấy dáng người mờ mờ, nếu là người này lớn lên cùng đầu heo hoặc là bụng mãn tràng mập, nàng còn có thể nghiến răng nghiến lợi được, chứ sao lại là nam nhân tuấn lãng, khí khái bất phàm thế kia.

      Mạc Tiểu Uyển buồn bực muốn che cái miệng lại, chỉ sợ bị soái ca nên cạnh chiếm tiện nghi xong rồi ghét bỏ.

      Nhất là con mắt kia hời hợt liếc qua khiến nàng như thành tượng đá, tim đều như muốn đông lạnh tê cứng.

      Hai vị thấy nàng đứng chôn chân bất động, vội vươn cánh tay lay làng nhắc nhở : “Thỉnh người qua bên kia.”

      Mạc Tiểu Uyển lúc này mới nhanh chân vội vàng bước tới.

      Người nọ hiển nhiên nghe thấy được tiếng bước chân của nàng, vốn là trầm tư, lúc này mới ngẩng đầu lên nhàn nhạt liếc nàng cái, bất quá Mạc Tiểu Uyển hoài nghi căn bản đối với nàng đến là quan tâm .

      Nếu mà quan tâm đến khiến các nàng phải đổ xúc xắc.

      Sau lần này có lẽ phải tuyển thêm hơn trăm nữ nhân vào cung, phải nhiều thiếu nữ chút, giống như sao hàng đêm thay phiên nhau ngủ.

      Chỉ sợ có ổ chăn cũng che nổi cái nóng này , từng bước từng bước có thể nhớ kỹ mới là lạ đây!

      Chỉ là phía dưới có chút dễ làm a.

      Mạc Tiểu Uyển mặt nóng như hỏa thiêu , vừa là xấu hổ vừa là phẫn nộ.

      Nàng bước đến gần hơn, theo quy củ trong cung mà quỳ đất hành lễ.

      Hành lễ xong, Mạc Tiểu Uyển kiên trì bước đến.

      Nàng biết thời gian còn lại là nàng phải tự chủ động.

      Chỉ là từ cổ trở xuống thấy khỏe mạnh chút nào, chuyện này… Thực làm cho người ta…

      Mạc Tiểu Uyển liền muốn mọi chuyện nhanh trôi qua, thoát y phục ra đồng thời nhắm nghiền hai mắt lại…

      Nàng nằm ngay đơ chờ đợi, chỉ là biết sao lại xảy ra vấn đề, Mạc Tiểu Uyển chờ trong chốc lát đột nhiên cảm thấy tình huống này chẳng thích hợp chút nào.

      Nàng buồn bực mở mắt, mơ hồ nhận ra vị này hôm nay tâm trạng tốt lắm chăng.

      Mạc Tiểu Uyển thấy liên tục có động tĩnh gì, hơn nữa cũng có chút lung túng, nàng chần chừ, cẩn thận bước xuống giường, thầm cảm thấy may mắn, chỉ có cổ trở xuống có tiếp xúc qua, cổ cũng có bị gì.

      Rất tốt rất tốt…

      Nếu có việc gì là phải có thể trước cái kia ~ tan việc ?.

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      CHƯƠNG 2
      editor: @
      haisinn

      thời điểm nàng chuẩn bị ra ngoài, ngoài ý muốn của nàng người nọ lại có ý muốn ngăn cản, nàng thấy khó hiểu.

      đến rất gần nàng, giống như hô hấp trong gang tấc vậy.

      Lần này Mạc Tiểu Uyển dám động đậy, nàng phỏng đoán là tỉnh lại, cái này phải là liền muốn bắt đầu chứ ?

      Nàng khẩn trương nhắm mắt lại, chờ hành động bước tiếp theo.

      Chỉ là chờ đợi đột nhiên biết là vì quá khẩn trương hay là thế nào mà, Mạc Tiểu Uyển đột nhiên cảm thấy bụng có điểm thoải mái.

      Nàng cùng những thứ kia chờ đến thị tẩm cho nên…, xác thực là chính mình cũng nghĩ tới đắc tội mà làm bừa … cho nên buổi tối dùng bữa nàng chút cũng kiêng cữ, hơn nữa do trời nóng nực, nàng lại sợ bị cảm nắng, ngoại trừ húp cháo, cùng với ăn vài miếng dưa hấu còn lại có ăn gì bậy bạ mà.

      Lúc này chỉ sợ là muốn… tiểu

      Nhưng vấn đề là vị này ánh mắt có lẽ là đợi được rồi…

      Vừa nghĩ tới trong chốc lát có chuyện gì phát sinh nguy hiểm cho tính mạng mất, Mạc Tiểu Uyển mồ hôi đầm đìa ướt áo, ràng là lần thứ ba gặp mặt, nàng đây là lần đầu cùng “ Vị này” – nam nhân cao cao tại thượng đối thoại.

      Há miệng ra nàng mới phát cổ họng của mình đều căng thẳng, thanh có chút giống nàng: “ Bệ hạ, ta, bụng ta thoải mái, ta muốn tiểu tiện…”

      xong Mạc Tiểu Uyển mới nhớ tới lời nàng có hay có điểm quá hào phóng a?

      Trong nội cung chuyện như vậy phải là nên nho nhã xưng là thay quần áo à?

      Tại nàng khẩn trương quá đâm ra lỡ lời, ngược lại vị kia lại gật đầu cái, chỉ còn thiếu có trả lời câu: “ ”.

      Mặc dù qua hai lần da thịt thân thiết, bất quá mở miệng chuyện đây là lần đầu.

      Thanh kia ngoài ý muốn mấy khó nghe, thậm chí có thể gọi là ít có dễ nghe.

      Mạc Tiểu Uyển lúng túng dám nhìn , nàng vội vã ra ngoài.

      Phía ngoài nội thị nghe thấy động tĩnh sớm đến . Mạc Tiểu Uyển đỏ mặt : “ , ta nghĩ thay quần áo…”

      Ở trong Xuân Nghi cung các nàng thái nữ bên cạnh cũng có gì phải hầu hạ nàng, phần lớn đều làm mấy việc lặt vặt mà thôi, nên lúc này Mạc Tiểu Uyển cũng biết lên làm như thế nào.

      Nội thị có lộ ra vẻ mặt ngoài ý muốn, những việc này khi hầu hạ bên cạnh hoàng đế được nghiêm chỉnh huấn luyện, lại đến Long Tĩnh đế mặc dù là vị quân chủ nghiêm khắc, nhưng đối với bọn nô tỳ cũng hà khắc lắm, người hầu hạ bên cạnh đều thống nhất những thứ kia thành mà lo liệu ổn thỏa.

      Nội thị gì đó với tên kia cái gì cũng như , chỉ rón rén đem nàng dẫn tới căn phòng yên tĩnh.

      Mạc Tiểu Uyển trước nay đều quan sát qua chỗ này, nàng chỉ biết là Vĩnh An Cung được bố cục đẹp đẽ mà thôi, lúc này nàng mới phát cái tịnh phòng này bố trí rất khác biệt.

      Vị kia sớm lấy ra cái tiểu sứ , vật kia quả thực cùng các tác phẩm nghệ thuật dường như, phi thường xinh đẹp.

      Rất khó đem cái thứ đẹp đẽ này cùng bồn cầu có chút liên quan gì.

      tới gần chiếc bình sứ nàng còn có thể ngửi được loại mùi thơm nhàn nhạt.

      Đợi nàng giải quyết xong tất cả lại muốn rời , vị kia liền muốn ngăn cản nàng, giọng hòa hoãn nhắc nhở nàng: “ nương, theo quy củ của nơi này, ngài còn phải dùng nước sạch tẩy rửa hạ thân…”

      xong vị kia lại dẫn nàng vào căn phòng đơn giản giặt sạch với lại tắm nước ấm.

      Chờ lăn qua lăn lại lúc lâu sau mới trở về, Mạc Tiểu Uyển cảm thấy mi mắt cao thấp như muốn đánh nhau.

      Hơn nữa khi nàng đến phòng ngủ, liền trông thấy vốn là lên sủng hạnh nàng, lại đối với nàng làm ra loại hợp lòng người chút nào, ràng nàng buồn ngủ.

      Nàng lập tức cảm thấy sửng sốt, tiến cũng được mà thoái cũng chẳng xong.

      Nàng tự nhiên lúc này dại dột mà qua quấy rầy , chỉ là muốn ngủ tại sao còn cho người đuổi nàng .

      Chẳng lẽ mực đợi chờ nàng, đợi đến mức ngủ thiếp ?

      Nếu như vậy, khẳng định là nàng thể lập tức mà rời được.

      Vạn nhất “ Vị này” có ngủ, chính mình rời phải là tự rước lấy phiền phức hay sao?

      Mạc Tiểu Uyển cũng liền thử ở bên cạnh đợi chốc lát.

      Nàng tới đây hai lần, cũng có lần nào quan sát nơi này, thừa dịp lúc này có thể nhìn nhìn qua lát vậy.

      Vị này giàu có thiên tử nước nhưng trong phòng lại bày biện khá đơn giản.

      Chiếc giường khắc hoa có những đường vân cũng có gì phức tạp, nàng nhịn được nhớ lại cái cảm giác khi nằm chiếc giường, giống như phải là rất mềm, ngược lại còn có chút thô ráp, hơn nữa gian cũng lớn, ngủ hai người có cảm giác phải chen lấn.

      Chỉ là muốn nghĩ tới liền lại nhớ tới chuyện lần trước, nàng lúc ấy đối với loại chuyện đó lòng vẫn còn có chút sợ hãi, đặc biệt là lần đầu tiên đau đến chết sống lại, hơn nữa mọi chuyện lại ràng như vậy, chờ lúc trở về còn phải đề phòng các loại bệnh đau mắt.

      Lại nhớ đến thời điểm đó, động tác của thể thô lỗ, thế nhưng tuyệt đối thể gọi là ôn nhu, chủ yếu hơn chính là nàng có cảm giác buồn nôn.

      Nghĩ đến giường lớn ngủ qua biết bao nhiêu nữ nhân, nàng ức chế được phát ra từ trong lòng cảm giác buồn nôn.

      Hơn nữa loại chuyện đó đem so sánh với người nguyên thủy nhất tiếp cận nhất chính là giống như động vật.

      Nàng toàn bộ quá trình đều là nhắm mắt lại, thân thể lại càng kéo căng quá mức căn bản là ngay cả trợn mắt cũng dám.

      Chờ đến lúc vừa kết thúc nàng liền lập tức mặc quần áo vào, động tác của nàng rất nhanh, lúc ra đều quên tạ ơn.

      Nàng biết có nhớ hay lúc đó là chính mình.

      Có thể xem như nàng thể quên được người này.

      Đọan thời gian kia nàng mỗi ngày đều nằm mơ gặp ác mộng, mơ tới thân thể ngừng đau buốt, còn có cặp mắt lạnh băng nhìn nàng, tại nhớ tới khắc chế hô hấp giống như liền ở ngay bên tai.

      Chỉ là khiến người ngoài dễ lầm tưởng đó là khi ngủ say bộ dáng hiền lành, quả thực giống như đứa trẻ vậy.

      Lại đến mặt mày xác thực lớn lên rất tốt, đế vương mấy đời gen tốt sàng lọc xuống, đến nơi là tuyệt đỉnh nhan sắc mà. Phỏng đoán hậu cung chọn tới chọn lui mấy ngàn mỹ nhân đều có mấy người có thể cùng so nhan, cũng may khí thế của rất đủ, mặc dù mi thanh mày tú, đẹp mắt là đẹp mắt, lại cũng cảm thấy thái quá.

      Nàng tự chủ được thở dài, trong lòng suy nghĩ, bình thường tình huống này hẳn là nàng phải nhanh như hổ đói vồ mồi đem tỉnh dậy, sau đó như vậy câu dẫn dục hỏa đốt cháy người, sau đó nỗ lực làm ra đứa bé.

      Nàng chút loại ý nghĩ cũng nghĩ đến…

      Nàng phỏng đoán nàng như thế lãng phí lần thị tẩm, chuyện này nếu như bị nữ nhân trong cấm cung mà biết chắc chắn đem nàng xé ra, có lẽ có biện pháp, nàng đối với nam nhân Bá Vương ngạch thượng cung này căn bản là có hứng thú, cứ như vậy để cho bình an vô ngủ say giấc.

      Mạc Tiểu Uyển trong lúc chờ đợi tới gần nghe ngóng hô hấp của , cảm thấy nhất định là chìm vào giấc ngủ sâu, nàng liền lặng lẽ lui ra ngoài.

      Thị tẩm xong, cung nhân đều là được ngủ lại.

      Nội thị cũng có biết Mạc Tiểu Uyển có thị tẩm, chỉ xem nàng như thị tẩm qua, thấy nàng ra, chỉ dùng ánh mắt ra hiệu nàng có thể ra ngoài.

      Thời điểm từ Từ Vĩnh An nội cung ra, trời bên ngoài càng thêm đen, thấy nàng ra, có thái giám cầm đèn đến dẫn nàng trở về.

      Mạc Tiểu Uyên lại trèo đèo lội suối trở về, đợi nàng trở về Xuân Nghi cung của mình, Dương thái nữ cùng phòng nàng vẫn còn chưa ngủ.

      Khi Mạc Tiểu Uyên vào, chỉ thấy Dương Thái nữ lẩm bẩm gì đấy bên tượng phật Quan .

      Dương thái nữ cùng các nữ nhân kia giống nhau, nàng là người ở trong cung có lẽ là lão nhân, Long Tĩnh đế mới vừa đăng cơ cũng là thời điểm nàng ấy tiến cung, cho đến bây giờ cũng chỉ cùng Long Tĩnh đế ở rất xa đối mặt, cũng lần nằm qua long sàng.

      đến tuổi tác có lẽ là hơi lớn, lại thấy cái nương tuổi trẻ, dung mạo xinh đẹp tiến cung, Dương thái nữ lại càng cảm thấy trong lòng được vui.

      Lúc này cùng Mạc Tiểu Uyên cùng phòng thành tỷ muội, hai người tính khí cũng rất hợp, nàng ta liền đem bảo bối mang theo đeo lên người Mạc Tiểu Uyển, trông cậy vào nàng “Ngôi Sao May Mắn” để mình có ngày được tranh khẩu khí, máy mắt trở thành đương kim hoàng hậu để nàng ta cũng được bước ân sủng mà lên trời.

      Ai biết được Mạc Tiểu Uyển trở lại nằm giường, Dương thái nữ thầm nàng: “ Muội muội của ta ơi, ngươi là khờ hay giả ngốc! ngươi làm như vậy à, phải đều là sao, lúc trở lại nhất định muốn như thế, ta nghe người ta Thục phi nhất cử đều giơ cả đêm!”

      Mạc Tiểu Uyển nằm giường mơ hồ : “Giơ cái gì chứ, căn bản có đụng qua ta…”

      “Ai?. Làm sao có đụng qua? Sao lại có chuyện vô lý như vậy. Đều sạch đưa qua, tại sao lại nguyên lai như vậy trả lại? Vì cái gì đụng ngươi? Trước đây phải là chạm qua ngươi rồi sao, ta nhớ được ngươi lần đầu trở lại đều đặng ra, sau tới lần ngươi trở lại cũng là mệt mỏi vài ngày, như thế nào lần này lại đụng ngươi, là ngươi hầu hạ thánh thượng tốt?”

      Mạc Tiểu Uyển trở mình: “Làm sao mà ta biết được, con cọp cũng có lúc ngơi nghỉ, có lẽ là mệt mỏi

      “Mệt mỏi cũng được, ngươi sao bổ nhào tới! Loại trình độ này còn phải dạy ngươi sao, hai buổi thị tẩm, tại sao còn phải dè dặt, ngươi phải dốc hết toàn lực, mang thai hài tử mới là đúng đắn! Có đứa hộ thể, ngươi nửa đời sau, tiền đồ đều rộng mở! Sau này làm sao dễ dàng có được cơ hội như vậy, bao nhiêu nữ nhân ở đây đỏ mắt mong còn được! Những thứ khác trong cung vạn phần cũng đều có phân cao thấp, cũng chỉ có chúng ta, mỹ nhân, tài nữ, thái nữ đều liều mạng vì cái vận khí, ngươi ràng là chịu nắm chặt!”

      Dương thái nữa càng càng gấp, đến cuối cùng chống nạnh : “Thực chưa thấy qua người tiếc phúc hài tử như ngươi, ai biết tiếp theo là lúc nào?”

      Mạc Tiểu Uyển biết ràng nàng ta là chính mình cuống cuống, nàng cười trêu chọc nàng ta: “Tỷ tỷ, ngươi tha cho ta , nếu có lần sau nữa ta làm như ngươi , mặc kệ có nguyện ý hay , ta đều bắt cứng rắn lên được chưa ?”

      xong MTU liền ngáp cái rồi chìm vào giấc ngủ.

      Dương thái nữ mặt mày ủ rũ gật gật đầu, càu nhàu : “Đứa này, tâm cũng quá rộng, căn bản có tính kế bày mưu, ngươi là tiến cung dạy dỗ còn thiếu , hiểu trong nội cung khó khăn thế nào để sinh tồn, bọn nô tài lúc nào cũng phải nhìn mặt chủ mà làm việc, trong cung này nếu được sủng hạnh có phẩm cấp cũng có thể bị người khác khi dễ… Ai, ngươi thể coi là nam nhân sao, ngươi phải nghĩ tới kia là tiền đồ của ngươi nửa đời sau…”
      Hờ Annh, thuytAliren thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      CHƯƠNG 3
      editor: @
      haisinn

      MTU lòng tự nhủ cho dù Long Tĩnh đế đứt gân não để cho người nào sinh con trai cho làm hoàng hậu, đúng là nàng nghĩ tới vẫn là tốt hơn, nàng vừa rồi có đầu óc đâu mà nghĩ tới, cho dù là địa chủ nhà ai nghi ngờ tiểu hài tử cho làm bà lớn, đây chính là vạn dặm giang sơn, bao nhiêu mạng người chồng chất , hơn nữa Long Tĩnh đế về sau có rất nhiều cơ hội sinh con trai, con trai nhiều liền thể thiếu tranh đấu.

      Lại đến cánh rừng lớn chim gì cũng có, Long Tĩnh đế lại là người nhạt nhẽo nhìn người cũng khó chịu, nam nhân này là dễ dàng động tình, khi động tình, nghĩ cũng dám nghĩ đến.

      Vạn nhất gặp được chân tình, nam nhân ngoan ta cóc cần biết ngươi là ai.

      Trong lịch sử bức chết hoàng hậu còn thiếu sao?

      Nàng có muốn phí sức, hao tâm tổn trí kiếm nhiều tiền, để rồi cuối cùng chẳng phải nàng bỏ lại tất cả mà xuyên tới nơi này sao.

      Còn tới nàng chưa sống sung sướng tiện nghi bao giờ sao, trắng ra là lần này cũng thể thông minh quá bị thông minh hại, người sống đời cũng phải có lần hồ đồ .

      Cho nên tới lần đổ xúc xắc tới, MTU liền tìm son phấn, đem màu đỏ, dùng bút cẩn thận điểm trán của mình nốt đỏ.

      Mặc dù nàng lâu chưa tới nguyệt , có thể lúc này nàng liền muốn làm bộ có nguyệt để qua khỏi lần này .

      Chỉ là người khác đều dễ lừa gạt, duy chỉ có nàng cùng phòng Dương thái nữ mỗi ngày cùng nàng đồng tiến đồng xuất là thể qua mặt được.

      Cho nên Dương thái nữ khẩn trương đến gọi nàng đổ xúc xắc, tháng này của nàng vẫn còn chưa đến mà. Dương thái nữ vô cùng lo lắng, gấp rút dắt lấy cánh tay của nàng thúc giục nàng: “Muội tử, ngươi trong đầu buồn bực nghĩ đến ăn cái gì đây? Còn mau qua, trong chốc lát có thể trễ mất”

      MTU cười cười chỉ vào trán mình chu đỏ, vẻ mặt bất đắc dĩ: “Tỷ tỷ, để cho ta nghỉ ngày , ngươi nhìn thấy trán ta điểm thượng chu rồi sao?”

      Trong cung có quy củ, có nguyệt thích hợp thừa sủng, cho nên trông nội cung các liền ở trán chu điểm, như vậy có thể miễn những thứ kia.

      Dương thái nữ tin vào cái bộ dạng kia, liền : “ Cái gì ngươi có tới nguyệt hay ta còn sao, ngươi phải đều là đầu tháng mới tới thời điểm sao…”

      Vừa dứt lời Dương thái nữ con mắt đột nhiên trừng lớn, thể tin nhìn chằm chằm bụng của MTU.

      Trong cung nữ nhân nằm mộng cũng muốn mang thai, nàng cũng là ngày ngày vì MTU mà cầu phúc, ngóng trông MTU mau chóng mang thai, chỉ là hồng phúc thực tới, Dương thái nữ bản thân cũng dám tin, nàng kích động đôi môi đều run rẩy, ngăn được : “Ông trời của ta ơi, MTU ngươi là người có phúc khí, ngươi nếu thực mang thai chừng là long thai

      Hiệu suất này cũng quá cao !

      MTU nhất thời kịp phản ứng, làm nữ nhân nàng quả thực quên rằng mình có thể có thai.

      Ngày trước mỗi ngày đều vì bận việc…công tác, phải là bay đây bay kia, rất lâu rồi nàng cũng làm mình là nửa người nam nhân.

      Hơn nữa chính là chỉ có hai lân! Sao có thể!

      MTU cũng biết nên khóc hay cười.

      Nàng nhịn được thở dài, lòng thầm nhủ đây chính là số mệnh ư.

      Người muốn được, người muốn lại đơn giản đem nhét vào bụng.

      Dương thái nữ cao hứng bừng bừng chạy ra ngoài, xa còn có đám người đổ xúc xắc, rất xa có thể nghe thấy thanh rộn ràng vui vẻ.

      MTU vuốt xuống cái bụng của mình chút cảm giác chân cũng có, bất quá là đến đâu hay đến đó vậy

      Nàng kinh nghiệm về chuyện này cũng ít, gặp biến sợ hãi luyện ra.

      Rất nhanh trong nội cung thái giám dẫn ngự y đến, mọi người sắc mặt đều rất nghiêm trọng.

      MTU đương nhiên biết chuyện này liên quan đến vận mệnh quốc gia thể hàm hồ được.

      Hơn nữa bất kể như thế nào, nàng đây đều là trường hợp lần đầu gặp.

      Chỉ là trong phòng nàng vật dụng đều đơn giản, tại thời điểm bắt mạch, hay là từ nơi khác tạm thời mang tới bức bình phong cản trở, lại bố trí tốt sau tấm bình phong, rồi mới để ngự y bắt mạch

      Ngự y bắt mạch thời gian khá lâu, nhìn mặt đại phu vô cùng cẩn thận, chẩn qua thời gian, nghỉ ngơi trong chốc lát lại chuẩn đoán bệnh.
      Hờ Annh, thuytAliren thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      CHƯƠNG 4: GẶP GỠ THÁNH THƯỢNG
      Editor:
      @haisinn

      Sau khi bắt mạch tượng cho nàng xong, ngự y cũng cho nàng biết điều gì, chỉ là cung kính bái lạy cái rồi liền ra ngoài.

      Mạc Tiểu Uyển mới vào cung chưa lâu lên còn có chút nhưng Dương thái nữ quy củ trong cung nàng ta hiểu rất .

      Dương thái nữ cả gương mặt như bừng sáng, vui vẻ như hoa buổi sớm trong gió, trong cung quy củ thế nào nàng ta còn sao, mặc kệ ai có thai trước nhất vẫn phải bẩm báo Hoàng Thượng trước mới được.

      Hoàng Thượng có khẩu dụ, mới xem như chính thức xác nhận chuyện này.

      Cho nên ngự y chắc là đem kết quả mà cho các nàng nghe được, bất quá nhìn xem dáng vẻ cung kính của ngự y cũng có thể đoán ra chín mười phần là tin tốt rồi.

      Dương thái nữ khỏi thở dài cảm thán: “A di đà Phật, đúng là Phật tổ phù hộ, ngự y ra nhưng theo suy đoán tại hơn phân nửa là bẩm báo tin vui , ngươi chờ mà nhận ban thưởng .”

      Mạc Tiểu Uyển mặt mày chút vui vẻ nàng chỉ đăm chiêu suy nghĩ , bàn tay đặt mặt bàn ngón trỏ điểm điểm mặt bàn, trầm mặc hồi lâu, giọng lầm bầm nho : “Hư, lần này muốn tranh cũng biến thành cãi rồi…”

      Cho dù nàng muốn nghĩ đến cái vị trí hoàng hậu kia giờ này trong mắt các nữ nhân hậu cung kia ắt đem nàng xem thành cái gai trong mắt hết thảy rồi…

      *****

      Sau khi chuyện Mạc Tiểu Uyển có thai được bẩm báo lên Hoàng Thượng, Mạc Tiểu Uyển liền bị thăng lên thành chức tiệp dư, ngoài mặt còn cho nàng đơn độc ở nơi mới, hiển nhiên là sống cu ky mình cung, nghĩ thảm mà, trừ điều đó còn có thêm bốn cung nữ hầu hạ và hai gã thái giám hầu hạ.

      Mạc Tiểu Uyển cũng có tâm tư nào quan tâm tới, chỉ trực tiếp giao mọi việc lại cho Dương thái nữ.

      Thời gian còn lại nàng liền bắt đầu quan sát những cung nữ mới tiến cung, thời gian trước nàng vẫn luôn là muốn làm việc này, đem người thích hợp an bài đến những cương vị thích hợp mới có thể tạo ra ít công lao, còn ở trong cung của nàng, chưa biết chừng bên cạnh còn có vài người nằm vùng, cho nên nàng đều là phải lưu tâm quan sát tới.

      Giải quyết xong chuyện này, nàng còn phải tắm rửa thay y phục tạ ơn.

      Trạm thứ nhất chí cao vô thượng cư nhiên là Hoàng đế bệ hạ rồi.

      Hôm nay giống ngày trước, tại nàng Trọng Hoa cung thôi mà có sẵn kiệu Phượng .

      Theo như lệ địa vị tại của nàng e là còn thấp, ít nhất cũng phải hàng thứ Phi mới có thể ngồi kiệu Phượng, có lẽ do bụng của nàng quý báu, lên cần phải phá lệ như vậy.

      Nàng ngồi vững vàng đường đưa đến thẳng Trọng Hoa cung, nàng bước xuống kiệu Phượng, lại muốn nhanh chân bước lên những cao cao bậc thang kia, nhưng mà lúc này sớm có thái giám của Trọng Hoa cung chạy tới, liên tục cúi đầu chào : “Mạc tiệp dư ngài lên chậm lại chút ạ, cẩn thận dưới chân …”

      xong còn cung kính đưa tay nâng đỡ cánh tay của nàng.

      Nàng trước sau hai tờ da vẫn như bình thường, Mạc Tiểu Uyển ngược lại vẫn bình chân như vại.

      Nàng trời sinh vốn tính tình lưu loát. Lúc trước bạn trai cũ Mạnh Khải Hoàn cùng nàng lên giường chẳng phải cũng vì chuyện mang thai mà cãi vã sao, nàng bởi vì băn khoăn đến nghiệp vừa mới bắt đầu, liền chưa muốn sinh con.

      nghĩ tới Mạnh Khải Hoàn liền trở mặt , nàng thấy chán ghét, cuối cùng trực tiếp chia tay Mạnh Khải Hoàn.

      Đối với nàng mà cái loại mở miệng là muốn các nàng ngậm miệng muốn sao phải làm vậy có mà nằm mơ, lại còn bắt nàng kiếm tiền còn muốn nàng ưỡn bụng vất vả , còn miệng đầy người nữ nhân, nam nhân như vậy liền cút càng xa càng tốt.

      Chỉ là…

      Tạo hóa trêu ngươi mà, nàng cuối cùng tại sao lại thay phiên thành người nào đó thành công cụ sinh con chứ.

      Mạc Tiểu Uyển hướng Trọng Hoa cung bước tới, đến ngoài cửa, sớm có người lên rèm, rèm này mỏng, biết là dùng vật liệu gì làm, nhìn xem có thể thấy bên trong tuy nhiên nàng phải cúi đầu bước vào, hiển nhiên cái màn này chắc là để chắn muỗi mới dùng đến .

      Hơn nữa ngoại trừ rèm ngoài, trong phòng còn có loại hương nhang rất dễ chịu.

      Mạc Tiểu Uyển dĩ vãng nhớ tới những lần gặp Long Tĩnh đế phải là ở giường cũng là chuẩn bị ở giường =.=

      tại chợt thấy áo mũ chỉnh tề ngồi ngự tọa, Mạc Tiểu Uyên có điểm khó thích ứng. ( : cái này có lẽ ngại ngùng vì trai đẹp mà!)

      Nàng cố gắng trấn tĩnh, bước tới nhanh nhẹn hành lễ.

      Đời này ông trời đợi chờ nàng coi như sai, cho nàng tướng mạo xinh đẹp, bằng nàng cũng từ dân gian tuyển chọn mà đến đây.

      Ít nhất nàng ngoài tướng mạo ngời ngời trong cung dù phải đệ nhất, nhưng cũng được tính là thuộc thượng nhan.

      Bên ngoài mặc dù phải là diễm lệ, nhưng với làn da trắng, ngũ quan xinh đẹp, cũng coi là giai nhân thanh tú.

      Mạc Tiểu Uyển thi lễ xong, mở miệng bẩm tấu : “Thần thiếp từ thái nữ được thăng làm tiệp dư đều là hoàng đế ân thưởng cho, thần thiếp gì báo đáp chỉ mong được tận tâm tận lực hầu hạ Thánh thượng…”

      Nàng vốn tưởng rằng xong những lời kìa liền có thể được cho lui để còn nhân chút thời gian đến lục cung của Mạnh quý phi tạ ơn.

      nghĩ tới nàng muốn lui xuống, lại nghe thấy cao tại thượng Long Tĩnh đế mở miệng : “Ngươi gần đây khẩu vị có tốt ?”

      “Hoàn hảo gần đây ba bữa cơm đều ăn, bữa xế còn có thể ăn lần trái cây, ngủ cũng tốt, thân thể cũng còn có cảm thấy điều gì khó chịu.” Mạc Tiểu Uyển trả lời vô cùng mau lẹ, có thể là khẩn trương , ràng lưu loát, cũng có bộ dạng luống cuống chút nào.

      Ngược lại lá gan thể là bình tĩnh ung dung…

      phải là nàng cố ý bày biện, là do có kinh nghiệm từ trước khi làm ăn với các đối tác lớn sao, mới đến có bị qua kinh hãi nhưng khi đối mặt với vị hoàng đế lúc này, cho dù là Cửu ngũ chí tôn nàng đối với chỉ như với Đại Ngưu mà thôi, dùng tâm bình tĩnh đối đãi với vị Long Tĩnh đế mà phải là tốt rồi sao.

      Mạc Tiểu Uyển trước kia là có dám nghĩ như vậy, biết có phải là do mang thai làm cho cơ thể kích thích tố chất , trong lúc trả lời nàng đột nhiên nhìn lên, mặc kệ từ góc độ nào xem cũng thấy hoàng đế đương như cảnh đẹp ý vui.

      Sao người ngồi ở đó cùng với tác phẩm nghệ thuật dường như hoàn mỹ mà.

      Long tĩnh đế vốn là ánh mắt có chú ý đến nàng, cho đến khi thấy nàng nhìn đầy chăm chú vẻ mặt thích thú mới đứng lên theo bản năng hướng Mạc Tiểu Uyển nhìn sang.

      Mạc Tiểu Uyển nhanh chóng đem tầm mắt thu lại.

      Long tĩnh đế quan sát nàng đôi chút.

      Nàng bề ngoài là lớn lên trắng trong thuần khiết, đến bụng dạ bên trong, chỉ riêng vẻ bề ngoài vị tiệp dư này dung nhan đúng là … rất đúng khẩu vị của .

      Nhìn đầu nàng cài hoa lụa, trang phục lịch tao nhã, cũng có đeo bất kỳ kim sức nào, cứ như vậy dáng vẻ thướt tha đứng ở đó.

      Cùng các khác khác xa, trước mắt mặt mày đầy tình, nhất là vừa rồi có thoáng chạm qua ánh mắt, hoàn toàn giống những nữ nhân khác, phải là vô cùng trực diện nhìn lên ta dè dặt, cũng có dạng bộ khúm núm làm cho ta nổi lên hứng thú với nàng.

      Nàng kia như có như vẻ mặt xấu hổ, Long tĩnh đế thể ra đây là cái loại cảm giác gì, chưa từng cưng chiều qua người nào, cũng biết phải làm thế nào cưng chiều nữ nhân.

      Nhất thời cao hứng, đôi lời phân phó: “Thượng Phục cục làm hai cây trâm vàng đưa cho Mạc tiệp dư .”

      Mạc Tiểu Uyển chính là sững sờ, nàng vội vàng lén nhìn vài lần, trong lòng có chút ngoài ý muốn, như thế nào bỗng nhiên lại trở nên nhiệt tình như vậy ?.

      Bất quá ngoại trừ lên giường cũng có phục vụ qua tinh thần, vị này xem như là nam nhân cao cấp nhất mà nàng từng biết qua.

      Mạc Tiểu Uyển trong lòng cũng buông lỏng chút ít, suy nghĩ nếu mang thai rồi, tiến cũng là tranh giành tình cảm lui cũng là tranh giành tình cảm, bây giờ trâm vàng cũng ban tặng, nàng có muốn hay cũng phải tiến lên bước, cùng vị này Long Tĩnh đế vun đắp tình cảm chút ít rồi.
      Hờ Annhthuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :