Thịnh sủng hào môn thiếu phu nhân a
Tiêu Tương Thập
Edit: Tịnh An
Giới thiệu:
Hài cốt của mẹ chưa lạnh, tiểu tam tiến dần từng bước, bố chỉ vào bạn thân ngày xưa của mẹ :
“Mạch Mạch, đây là mẹ mới của con” Lại đưa con riêng 13 tuổi và con trai riêng của họ 11 tuổi vào nhà :
“Đây là em trai và em của con.”
Vì muốn chiếm lấy gia nghiệp mà mẹ vất vả tạo dựng 10 mấy năm làm của riêng, người phụ nữ ác độc đó cơ hồ muốn mạng của .
Khi tìm được đường sống trở về, nhìn thấy vị hôn phu của lăn giường em của mình.
“Mạch Mạch, việc xấu trong nhà thể đồn ra ngoài, Mộ gia chúng ta đắc tội nổi, bây giờ xảy ra chuyện này ba cũng rất khổ sở, em của con mang thai, thể tái giá được, con thay em con gả ”
Mẹ kế cũng khuyên bảo : “Mộ gia là nhà giàu có hàng tỉ, sản nghiệp cơ hồ lũng đoạn các ngành nghề trong nước, có bao nhiêu người phụ nữ chen chút sức đầu mẻ trán muốn gả vào còn được”
Ai chẳng biết Mộ gia đại thiếu là người ngu ngốc!
*
Mỗ nam mở đôi mắt hoa đào xinh đẹp : “Mạch Mạch, mẹ muốn với em cùng sinh em bé mập mạp”
Mỗ nữ dụ dỗ: “Ngoan, còn , thể sinh em bé, chờ lớn rôi mới có thể”
Mỗ nam vẻ mặt hồn nhiên: “ còn , lớn rồi, , tin em cứ thử xem…” xong nhào tới.
“Mộ Thiên Thần, làm cái gì…. tên hỗn đãn này, lưu manh, phải đần độn sao…. Ừm…”
“Mạch Mạch, em thơm….”
*
Tiểu bảo bảo: “Mẹ, đêm nay con muốn ngủ với mẹ”
Mỗ nam xách cổ áo của tiểu gia hỏa lên: “Muốn ngủ về phòng mình ngủ, đừng quấy rầy bố mẹ làm chính .”
Tiểu bảo bảo trong mắt to nháy mắt đầy lệ, lã chã chực khóc: “Mẹ, bố khi dễ con”
Mỗ nữ nhìn về phía mỗ nam, ánh mắt rùng mình: “Khụ, khụ.”
Mỗ nam ngoan ngoãn buông tiểu bảo bảo xuống.
Tiểu bảo bảo vui mừng trèo lên giường, vùi khuôn mặt hồng hào vào trong ngực mỗ nữ:
“Mẹ, người là thơm…”
Lời này tại sao lại nghe quen tai như vậy?
Mỗ nam tức giận quát lên: “Xú tiểu tử, mau lấy mặt con ra cho bố”
Mỗ nữ hung ác nhìn mỗ nam: “ được nạt con em”
Tiểu bảo bảo đem mặt cọ tới cọ lui ở trong ngực của mỗ nữ, lại lén lút nhìn mỗ nam, khiêu khích thè lưỡi, cười gian…
….
Nửa đêm, tiểu bảo bảo rốt cục cũng ngủ, mỗ nam khẩn trương ôm tiểu bảo bảo trở về phòng của bé, cuối cùng cũng có thể ôm vợ ngủ rồi….
Bên ngoài phòng đột nhiên truyền đến tiếng khóc ngây thơ và thanh dùng sức gõ cửa phòng: “Mẹ, con muốn mẹ…”
Mỗ nữ đột nhiên tỉnh lại, dùng sức đạp người nào đó người mình ra, bò xuống giường, mở cửa, ôm con trai vào trong phòng ngủ.
Tiểu gia hỏa kia ôm cổ mẹ, hướng mỗ nam làm mặt quỷ, nhăn mặt cười gian….
Mỗ nam tức giận nghiến răng:
“Tiểu bại hoại đáng giận!”