Quân hôn : Thị trưởng phúc hắc, tôi
lấy
Tác giả : Sơ Tiểu Sa
Dịch :Tiểu Du ( mình dịch từ bản raw nên hơi chậm. 3c/ngày nhé)
Độ dài : 120 chương + ngoại truyện
Thể loại : Quân nhân, sủng, ngược, thịt , phúc hắc
http://www.phuongdugia.wordpress.com
Giới thiệu :
Lần đầu tiên gặp mặt,
hiểu lầm
là "
gọi"
Lần thứ hai gặp mặt,
lại thiếu chút nữa đâm chết
Lần thứ ba gặp mặt,
: “Nhiễm Nhiễm, là em quyến rũ tôi, em phải chịu trách nhiệm”
Giang Nhiễm Nhiễm vốn là
con
nhà giàu có, nhưng trong
đêm biến thành
bé mồ côi, tiểu tam mang theo cái thai tìm đến cửa bức tử mẹ của
, còn ném
ra nước ngoài, chẳng quan tâm suốt 10 mấy năm..
vất vả trở về, lại buộc
phải lấy chồng, nhưng
ngờ giá trị của
lại nhiều tiền như vậy
cho rằng mình
phải gả cho người
quen biết, ai ngờ, em họ tiểu tam của cha
đường đường là
thị trưởng, lại là cậu
danh nghĩa của mình,
cưới!
Mục tiêu đời này của Quý Cảnh Sâm chính là cưới Giang Nhiễm Nhiễm,
tim
phổi này về nhà, sau đó dung lửa
hầm, rồi ăn sống nuốt tươi
*
Quý Cảnh Sâm chưa từng nghĩ tới
quyết định cưng chiều cả đời lại chính là cháu
cùng huyết thống từng quậy Quý gia đến long trời lở đất
Mạc Dĩ Ninh chưa từng nghĩ tới,
yên lặng chờ đợi 10 năm, lại
bằng
ánh mắt.
chỉ chậm có
bước lại bỏ lỡ cả
đời
Tống Hạo Thần chưa từng nghĩ tới, Giang Nhiễm Nhiễm,
có thể cho
ấm áp nhưng
thể cho
tiền đồ lại trở thành vết thương cả đời
thể quên được
Giang Vũ Vi cũng
ngờ đến,
tính toán nhiều năm như vậy, đoạt lấy tất cả của Giang Nhiễm Nhiễm, nhưng kết cục mới phát
mọi người đều
Giang Nhiễm Nhiễm, vì
muốn mang những thứ mình tốn công cướp đoạt trả lại cho Giang Nhiễm Nhiễm,
chỉ có thể dùng thân thể của mình
đánh bạc!
*
Quý thị trưởng : “Em ngủ với tôi, em phải chịu trách nhiệm với tôi, bằng
tôi
cho mọi người em quyến rũ cậu mình”
Mỗ nữ : “
có huyết thống”
Quý thị trưởng cười gian : “Chị của tôi là mẹ kế của em, tôi là cậu
danh nghĩa của em”
Mỗ nữ cười lạnh : “
biết xấu hổ”
Quý thị trưởng bổ nhào vào mỗ nữ giở trò : “Vậy sao?”
*
Ngày đó Nhiễm Nhiễm tham gia tiệc rượu, gặp phải mỗ nam tinh
tài tuấn trò chuyện
vui
Ai dè Quý Cảnh Sâm lại nắm bả vai trần trụi của
, híp mắt nhìn lễ phục màu đỏ thẫm của
: “Lão bà, chồng đói bụng,
bằng chúng ta về nhà
”
“A, lão bà,
muốn tố giác ông nội nhà em, em bạo lực” người nào đó bị đánh, kêu lên, cười làm lành :
“Vợ à, nhanh về nhà
”
Giang Nhiễm Nhiễm liếc nhìn : “Về nhà làm gì?”
“Đương nhiên là về nhà ngủ, sinh em bé a” Da mặt người nào đó so với tường thành còn dày hơn
“Quý Cảnh Sâm,
nghĩ rằng tôi
biết
mượn tiếng sinh em bé để giở trò lưu manh sao?” Nhiễm Nhiễm nghĩ tới tinh lực của người nào đó buổi tối, cảm thấy khổ
thể tả
“
lấy kết hôn làm mục đích,
say đắm đều là giở trò lưu manh.
lấy giở trò lưu manh làm mục đích, kết hôn đều là bịa đặt”
Mỗ nữ “….”