1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thần tượng Điềm Tâm - Hồng Sâm (4/10) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Thần tượng Điềm Tâm

      Tác giả: Hồng Sâm

      Editor: beauty night

      Thể loại: đại, HE

      Độ dài: 10 chương

      Warning: H

      Nguồn: sưu tầm


      Giới thiệu

      Ôi đáng sợ..... Đầu năm nay tiểu nữ sinh đều như vậy cả sao?

      có thể thèm để ý đám người xung quanh và tạp chí in hình ảnh hôn môi.

      Mọi người xung quanh vẫn nhiệt liệt vỗ tay cho , ca ngợi có dũng khí hơn người ư?

      Trước mặt mọi người, hành vi si mê của ngu ngốc.

      là thiên vương cấp thần tượng, ca sĩ có sức quyến rũ vô cùng.

      bị nàng tự nhiên biểu lộ tấm chân tình khơi dậy lòng hiếu kỳ.

      có thể cho "lưu lạc hán" đường sắt tiện lợi no bụng.

      Chỉ cầu thay bảo vệ tấm áp phích đáng sợ kia, tránh bị người ta vẽ xấu.

      Sau đó vì「 bảo vệ 」tấm áp phích mà bị thương, còn dẫn về nhà bôi thuốc.

      Thấy ở có hảo tâm, lòng nhiệt tình lại là fan trung thành mê ca nhạc của .

      liền hào phóng thừa nhận thân phận, cũng cho phép gửi lễ vật tới .

      nghĩ tới câu trả lời của đúng là kinh thiên động địa!

      :「 em hy vọng có thể trải nghiệm lần đầu với đối tượng là ......」
      sanone2112 thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Thích nghe em gọi tên của
      điệu ôn nhu, mềm mại và ngọt ngào
      Làm cho như được uống loại mật hảo hạng nhất.

      Chương 1.1
      「 nhanh, nhanh, nhanh......」

      bóng dáng mang đầy sức sống của tuổi trẻ chạy nhanh như con linh dương vừa khỏe khoán vừa mạnh mẽ. may mắn ngay khi đồng hồ lúc bảy giờ hai mươi chín phút, năm mươi chín giây bước nhanh qua cánh cửa sắt lớn của trường đại học dần khép lại, lấy giây cuối cùng của thời gian quy định vào học mà vượt qua.

      với mái tóc dài đen nhánh đến thắt lưng, những sợi tóc đen mượt mà bay bay ở trong trung, bóng dáng xinh đẹp vội vàng vòng qua bể phun nước, Y Uyển Uyển khoác đôi vai mảnh khảnh chiếc ba lô hello kitty màu hồng phấn, bước nhanh hướng tới giảng đường ở khu tây nơi dành cho các phòng học của sinh viên năm hai, trong lòng yên lặng khẩn cầu thầy giáo chưa vào lớp.

      Xa xa thấy trong phòng học cũng có bóng dáng làm nàng sợ hãi, Y Uyển Uyển khỏi thở ra hơi nhõm, bước dần trở nên thong thả, nụ cười sung sướng lan tỏa cùng với đôi mắt linh động đáng .

      qua hành lang gấp khúc, phòng học đại môn ngay trước mắt, mơ hồ Y Uyển Uyển nhận thấy được bên trong lớp học khác hẳn với khí la hét ầm ĩ hằng ngày.

      「 kỳ quái, bây giờ còn sớm mới đến giờ tự học mà!」 hàng mi thanh tú chớp chớp đầy khó hiểu.

      Đẩy cửa ra bước vào, thanh thảo luận ồn ào dứt bên tai, may mà phòng học cách phòng hiệu bộ khá xa, nếu khó bảo toàn quá hai mươi phút mà đưa tới giáo viên chủ nhiệm " phát biểu" của bọn họ.

      Bước nhanh đến vị trí của mình ở ngay gần cửa sổ. Vừa mới ngồi xuống người ngồi ngay phía trước-Dư Thải Linh liền nổi trận lôi đình xoay người lại, húc đầu hỏi:"Uyển Uyển, ảnh bìa báo sớm nay và đầu đề tin tức cậu xem qua chưa?"

      "Còn chưa xem, sáng nay tớ ngủ quên, thiếu chút nữa liền đến muộn rồi." Đem ba lô đeo ở lưng treo ghế dựa ổn thỏa, Y Uyển Uyển mỉm cười tựa thiên thần nhìn bạn tốt có vẻ buồn bực, thần sắc khác thường.

      "Cậu xem!"rút ra tờ báo sớm nay, Dư Thải Linh hổn hển .

      "Chuyện gì làm cho cậu tức giận như vậy?" Y Uyển Uyển băn khoan hỏi.

      "Tức giận?! Tớ đâu chỉ là tức giận, tại tớ chỉ muốn lấy dao đâm cái tên phóng viên chết tiệt nào viết ra cái báo lá cải này!" Dư Thải Linh mười ngón tay dùng sức siết chặt, tờ báo trong tay liền vạ lây chịu khổ, mặt báo nhăn thành đoàn.

      Cái gì mà báo lá cải?" Y Uyển Uyển cười khẽ, động tác mềm chậm rãi nhận lấy tập báo tay Dư Thải Linh.

      "Cậu chính mình xem ! Đảm bảo cậu so với tớ còn hỏa đại gấp bội!" ánh mắt hai người đồng thời quét về phía báo chí với tiêu đề lớn ngay phía -thần tượng nhạc xuất sắc của giới trẻ Đường Quý Thiên có"con riêng chưa công khai?!"Đối phương là ca sĩ mới nổi Tử Hiểu Lam!

      "Gạt người! Điều này sao có thể!" hàng lông mày thắt lại, Y Uyển Uyển mặt nhu hòa trở thành hư , đôi mắt đẹp phun lửa giận, ngón tay cầm tập báo quá dùng sức mà trở nên trắng bạch, thiếu chút nữa liền xé bỏ tập báo chí vô tội.

      「Đấy! cậu xem ? Cậu so với tớ còn kích động hơn」 Dư Thải Linh phất tay, lộ ra bộ dáng "đúng như dự tính".

      "Này, đây nhất định là có người tạo dựng sinh chuyện, ác ý hại Quý Thiên!" Đáng giận nhất là truyền thông chỉ cần số lượng báo chí tiêu thụ nhiều, lập công trạng mà hỏi chân tướng đến tột cùng tin tức là hay là giả, như là hận thể làm sao cho việc càng kinh thiên động địa càng tốt.

      "Tớ cũng cho rằng là như vậy, có điều nghe tại toàn bộ sinh viên trong trường sùng bái Đường Quý Thiên muốn phân biệt thành hai phái: có người tin tưởng, có người tin. may, số người tin tưởng chiếm đa số." Cùng sùng bái Đường Quý Thiên, Dư Thải Linh lắc đầu tiếc hận .

      "Tớ tuyệt đối tin tin tức xấu này là !" Dùng sức đánh mạnh vào mặt bàn, vẻ mặt Y Uyển Uyển mang đầy oán giận.

      "Tớ cũng hiểu được có khả năng đó, Đường Quý Thiên hai mươi hai tuổi xuất trước công chúng, hướng phong cách lấy lãnh khốc mà nổi tiếng, chưa bao giờ loạn lên chuyện xấu gì, như thế nào tự dưng có tin tức có con riêng!" Dư Thải Linh cho rằng Đường Quý Thiên nếu làm cái loại chuyện này nam tử hán mà thừa nhận hết.

      "Tớ muốn gọi điện đến tòa soạn báo này kháng nghị!" Rút điện thoại ra, Y Uyển Uyển nổi giận đùng đùng bấm số máy tòa soạn được in đầu báo chí.

      "Đừng gọi! Sau khi tin tức được đưa ra, cơ hồ điện thoại của tất cả các tòa soạn sở hữu tin có liên quan đến chuyện xấu của Đường Quý Thiên đều bị vây rồi, đường dây luôn bận, cậu gọi được đâu." rút về tập báo bị bạn tốt nắm thành đoàn nhăn nhúm, Dư Thải Linh bất đắc dĩ .

      "Thải Linh, chị cậu có biết tình hình cụ thể ?" Y Uyển Uyển đè thấp thanh lượng hỏi bạn tốt.

      Chị Dư Thải Linh là người đại diện của Đường Quý Thiên, xuyên thấu qua tầng quan hệ, Y Uyển Uyển biết rất nhiều tin tức có liên quan trực tiếp đến thần tượng của mình.

      "Chị ấy cũng biết, nghe ở tòa soạn báo sau khi tin tức được công bố, liền ngay cả rể tương lai của tớ cũng tìm thấy Đường Quý Thiên, haizz..." nhún vai bó tay, Dư Thải Linh thở dài hơi.

      " mất tích ư ?!" Y Uyển Uyển lo lắng giọng điệu tràn ngập khẩn trương.

      "Trước mắt còn chưa xác định được." chừng được ông chủ công ty cấp cho nơi nấp rồi, Đường Quý Thiên là ai chứ? là người đứng đầu nay trong giới thần tượng nhạc, là cây rụng tiền của công ty đĩa nhạc hoàng kim cơ mà!

      "Thải Linh, cậu thử nhờ chị cậu gọi điện thoại đến hỏi xem việc như thế nào rồi?"hai tay tạo thành chữ thập, Y Uyển Uyển khẩn cầu .

      "Tớ sớm dặn dò chị ấy nếu có tin tức gì liền lập tức gọi cho tớ rồi!" Thân là người của gia tộc truyền thông, Dư Thải Linh tất nhiên là bỏ qua tiến triển mới nhất về chuyện xấu của thiên vương thần tượng rồi.

      "Vậy cậu có tin tức gì lập tức cho tớ biết nha!" quơ quơ di động trong tay, Y Uyển Uyển cũng nhắc nhở chính mình đừng quên nạp điện.

      "Còn phải !" Dư Thải Linh vỗ ngực, tỏ vẻ chắc chắn đương nhiên.

      " Con riêng chưa sáng tỏ......Ca sĩ thần tượng Đường Quý Thiên gặp phải họa lớn ảnh hưởng đến nghiệp ca hát...."

      Đại tiêu đề làm cho người nghe phải kinh sợ, Y Uyển Uyển tức giận bất bình niết nhíu hàng lông mày , thở phì phì đứng ở trước tấm áp phích.

      Suốt tuần, hầu như tất cả tin tức và hình ảnh đều xoay quanh con riêng của Đường Quý Thiên, các phóng viên ngay từ đầu chỉ bằng vài phỏng đoán và vài lời thiết thực viết báo đưa tin, xem ra tin tức Đường Quý Thiên có con riêng cơ hồ sắp thành chuyện , Y Uyển Uyển lại căn bản tin.

      Chính là, Đường Quý Thiên vẫn chưa xuất để làm sáng tỏ , làm cho tất cả mọi người đều tin chuyện xấu kia là .

      「em tin tưởng .」đôi mắt linh động long lanh như hồ nước, si ngốc và đầy thâm tình nhìn chăm chú vào đôi mắt vô cùng mị hoặc của Đường Quý Thiên trong tấm áp phích.

      Ngay lúc, khóe mắt lơ đãng đảo xuống phía dưới phát biết là ai nhưng lại ở tấm áp phích vẽ loạn, hơn nữa còn viết

      「 Đường Quý Thiên biết xấu hổ 」 toàn những lời phê bình, nhục nhã thần tượng của .

      「 A! Là ai buông lời ác liệt như vậy chứ?!」 nâng đôi tay mảnh khảnh lên, bàn tay bé dùng sức lau những dòng chữ ác ý kia, thân là no.1 mê ca nhạc của Đường Quý Thiên, trong lòng thực rất buồn bực, trời ạ! như thế nào lại có người làm nên việc nhàm chán như vậy chứ「Chán ghét! là xấu xa, lại còn dám viết ngay áp phích....Như thế nào xóa mãi sạch thế này!.....Cái này là dùng cái gì khắc lên đây ! là rất đáng giận mà !」 lấy lòng bàn tay lau cả buổi, mới phát thể dùng cách này để xóa được.

      「 Đúng rồi, nước sơn móng tay hẳn là có thể xóa được cái này.....」 lấy từ trong balo chiếc bình thủy tinh màu tím.
      Lấy chổi lông hoá trang nhúng ít sơn. cẩn thận quét lên những dòng chữ xấu xa ác ý này, bộ dáng chuyên chú, toàn tâm toàn ý.

      Hành động của làm người đường ai nấy cũng lấy làm lạ, họ dùng ánh mắt đùa cợt hướng tới việc làm quái dị lại có chút ngu ngốc của mà xôn xao bình luận:

      「 Cái bé kia làm cái gì vậy nhỉ?」

      「 Tám phần lại là fan cuồng đây mà!」

      có thẹn thùng gì sao!」

      Cho đến khi đem toàn bộ những chữ ác ý kia chà lau sạch , lúc này Y Uyển Uyển mới cảm thấy tâm tình xấu của mấy ngày nay dường như tốt hơn nhiều.

      「 Hừ! Ta cần biết người khác như thế nào, cái gì cũng được, sao cả, bởi vì tại ta có tài cán gì có thể giúp Đường Quý Thiên, việc ta có thể làm bây giờ cũng chỉ có việc này .」 phải nghe mọi người xung quanh khe khẽ bàn tán, chính là lựa chọn để ý đến.

      Giương mắt nhìn chăm chú vào hình ảnh được in tấm áp phích. Y Uyển Uyển khép hờ đôi mắt hàm chứa nồng đậm tình say đắm, chân thành đem môi cánh hoa áp vào khuôn mặt Đường Quý Thiên được in đó, chỉ như vậy thôi trái tim cũng khẩn trương đập mất gia tốc trong lồng ngực.

      「 Đường Quý Thiên, em tin tưởng ! việc con riêng kia phải , ra mặt giải thích nhất định có nguyên nhân của !」Đôi mắt sáng trong kiên định với người trong tấm áp phích cũng là với chính mình.

      là chân thành nha!」

      thanh chút nào che dấu ý cười mỉa mai, nhàn nhạt vang lên phía sau Y Uyển Uyển.

      「 Là ngươi...... chuyện sao?」 giật mình xoay người lại, Y Uyển Uyển mặt cười lập tức nhiễm lên tầng mây đỏ.

      Bị phát ư! Bộ dáng hôn trộm Đường Quý Thiên bị người ta nhìn thấy (@-@)! Tuy rằng chọn vị trí hôn lên là môi nhưng chỉ là cảm giác lạnh băng của tấm áp phích thôi mà, có điều việc làm của được bình thường cho lắm và người hình kia cũng phải là người bình thường, mà là thần tượng nhạc hàng đầu.

      「 Đúng vậy!」khẩu khí đùa cợt xen lẫn cỗ thanh trầm thấp gợi cảm.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Y Uyển Uyển mở to đôi mắt quan sát, phát người thoạt nhìn có vẻ nhiều ngày tắm rửa, bề ngoài mười phần lôi thôi lếch thếch, mái tóc hỗn độn che mất nửa khuôn mặt của , trông rất giống kẻ bỏ nhà bụi nha, điểm nổi bật duy nhất của là đôi mắt tinh lượng hữu thần, như là hai ngọn lửa rực rỡ vậy.
      「 mới vừa rồi là cười tôi đúng ?」 đôi mắt đẹp nhìn từ xuống dưới rồi nhìn thẳng vào mắt hồ nghi hỏi.
      「 đúng vậy, là thể lòng ái mộ đến mức buồn cười nha!」 lại cái thanh trầm thấp đó, trong ánh mắt tràn ngập ý cười cuồng ngạo nhạo báng người khác.
      lời này là có ý gì !?」 bàn tay thu lại thành nắm đấm , Y Uyển Uyển ít khi tức giận lại chỉ bằng vài câu của bị khơi lên lửa giận.
      là fan hâm mộ của Đường Quý Thiên ?」 mắt chớp động chút, trong mắt biến hoá mang ánh sáng khác lạ.
      「 ư..ừm...thế như thế nào?」 kiêu ngạo nâng cằm lên hỏi ngược lại .
      tại tôi nghe có con riêng, tin đồn bay đầy trời, cư nhiên còn mê luyến ?」 này! là đầu bị hỏng rồi sao. Đây là suy nghĩ duy nhất của về .
      " kia phải là ! " nghe thấy xấu Đường Quý Thiên, Y Uyển Uyển kích động phản bác.
      làm sao mà biết được? biết sao?」 ngờ vực tra hỏi.
      「 tôi biết ấy, nhưng tôi tin tưởng ấy, chuyện con riêng căn bản là lừa gạt của mấy tên chó săn tin tức thôi!」 chính là tin tưởng Đường Quý Thiên, bất chấp tin tưởng .
      tin tưởng ? tin tưởng người thậm chí còn chưa gặp mặt người đó!?」 lộ ra ánh mắt ngạc nhiên nhìn .
      「 đúng! Tôi tin tưởng người có thể sáng tác và hát lên những ca khúc cảm động lòng người như Đường Quý Thiên, mấy ai được như ấy chứ! Và tôi cũng tin tưởng vào mắt nhìn người của mình nữa.」 lần đầu nghe Đường Quý Thiên hát, Y Uyển Uyển liền lâm vào bể say đắm khó có thể tự kềm chế, người của cùng giọng ca của , giống như là đạo ma chú, sâu mê hoặc lòng của .
      chỉ thích giọng ca của ?」 ngữ điệu trào phúng, có chút đăm chiêu nhìn . Tiểu nữ sinh này trong sáng như bình pha lê lấp lánh, hề che dấu sùng bái cùng say đắm của mình với Đường Quý Thiên , dũng cảm gần như ngu đần a!
      「 đương nhiên thích! Thích đến vừa nghe thấy ngâm nga ra tình ca, liền cảm động rơi lệ luôn.」 ánh mắt mê ly tràn ngập hương vị đặc biệt của tình , Y Uyển Uyển cuồng dại lẩm bẩm .
      「 được rồi! Tôi thu hồi lời lúc nãy, tôi nên ái mộ đến mức buồn cười.」 vẻ mặt của trở nên nghiêm túc, lấy ánh mắt thưởng thức quan sát , chưa bao giờ tiếp xúc qua nào như cả.
      Từ trước đến nay, xung quanh là những ánh hào quang chói lóa, những xinh đẹp kiều thành thục nữ tính, các đó ngày trước cũng đơn thuần thanh linh tâm tính, nhưng sớm bị hoàn cảnh phức tạp tô luyện thành lõi đời có khả năng cao. Trước mắt tiểu nữ sinh này đúng là rất thú vị! nghĩ như vậy đấy.
      Tình hình bây giờ, nhìn như người có việc làm, sau khi chuyện xấu xảy ra, lựa chọn làm cho chính mình tạm thời biến mất, cố ý dùng thân phận người thường để lại. Có câu " đại hướng thị "nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất. Có ai đoán được rằng Đường Quý Thiên lại có bộ dáng như giờ phút này chứ.
      sao, có thể cười tôi ngây thơ, nhưng thể trào phúng Đường Quý Thiên, chữ cũng được!」 trời sinh tính hồn nhiên, Y Uyển Uyển phải phân phải trái, người ta khách khí, cũng phải lễ phép lại.
      có thể giúp tôi chuyện ?」 lộ ra nụ cười thân mật cẩn thận hỏi .
      「 chuyện gì...!?」 Y Uyển Uyển hồ nghi nhìn .

      có thể giúp tôi đến quán tạp hóa 711, mua cho tôi cái gì đó để ăn ?」 đói bụng lắm rồi.
      「 Sao tự mà mua?」 buồn bực hỏi.
      「 tôi đói đến mức còn sức để đến đó nữa.」 đôi mắt mệt mỏi nhìn .
      là người bỏ nhà bụi sao?」 trong lòng có chút tò mò làm cho nhịn được liếc nhìn vài cái. Tuy lôi thôi lếch thếch, nhưng quần áo có dấu vết bẩn thỉu, hơn nữa có khí chất tựa hồ cũng tệ lắm.
      「 có thể coi như vậy .」 trả lời cho qua tránh để lộ thân phận.
      「 nhà của đâu?」 rời nhà trốn sao?
      「 tôi..... Tôi đề cao công việc hơn, lấy công tác làm trọng, cố định chỗ ở......」che dấu phức tạp trong đôi mắt đen tinh lượng, Đường Quý Thiên thầm suy tư về việc nên trả lời vấn đề này như thế nào. Tuy rằng đầu tư nhà ở hầu như trải rộng toàn thế giới, nhưng chưa bao giờ ở lại chỗ nào quá ba ngày. Đối với , có nơi nào, gian nào có thể gọi là 「 nhà 」 .
      「 Vậy..... Vậy công việc của là như thế nào?」 Y Uyển Uyển cái hiểu cái gật gật đầu.
      tại tôi thất nghiệp.」 vì chuyện kia phát sinh nên tạm thời nghỉ ngơi, có thể xem như thất nghiệp cũng được.
      「 haizz! Kinh tế, kinh tế đình trệ, rất nhiều công ty phải giảm biên chế chính là giảm bớt nhân .」 ra là lao động thất nghiệp, còn hơn là tên bỏ nhà bụi. Y Uyển Uyển tự nghĩ rồi đưa ra kết luận như vậy.
      「 đành phải vậy thôi!」 híc! Đường Quý Thiên trong lòng cười trộm.
      「 được rồi, chờ tôi chút, tôi lập tức quay lại!」 cầm lấy túi xách, Y Uyển Uyển xoay người bước .
      muốn đâu?」 sốt ruột truy vấn, như là sợ bóng dáng nhanh như chớp mà biến mất.
      phải muốn ăn cái gì đó sao?」 nghi hoặc quay lại hỏi .
      「 tôi còn chưa lấy tiền đưa cho mà.」 ra muốn thay mua đồ ăn. Đường Quý Thiên mày kiếm dãn ra, trong lòng buộc chặt cũng thả lỏng chút.
      cần, tôi mời !」đôi mắt sáng ngời phối hợp với khuôn mặt xinh xắn lóe lên nét hồn nhiên, Y Uyển Uyển ngọt ngào mỉm cười .
      Đường Quý Thiên nhìn có chút thất thần, cứ thế đứng nhìn bóng dáng ôn nhu tinh tế càng lúc càng xa của , tâm hồn hiểu thế nào lại nhộn nhạo xôn xao......
      Hôm nay là ngày kỷ niệm ngày thành lập trường, Y Uyển Uyển hoả tốc hướng phòng học chạy tới. Cầm lấy ba lô muốn tiến vào phòng học gặp ngay Dư Thải Linh.
      「 Uyển Uyển, hôm nay cậu làm trực nhật, hãy đem sách bài tập này đến phòng giáo vụ . 」 Dư Thải Linh vừa vừa cầm trong tay chồng sách bài tập giao cho Y Uyển Uyển.
      「 ách! Tớ quên hôm nay đến phiên tớ làm trực nhật. Thải Linh, kính nhờ cậu giúp tớ đưa sách bài tập này , được ?」đưa bánh bông lan trong tay ra, hai tay tạo thành hình chữ thập, Y Uyển Uyển làm nũng nhờ vả.
      「 thế cậu định làm gì sao?」 thần sắc vội vàng lại thần thần bí bí , khiến Thải Linh hiếu kỳ cũng khó.
      「 ừhm! Tớ đáp ứng người mua ít đồ ăn gì đó cho .」 gật gật đầu, Y Uyển Uyển thẳng thắn .
      「 mua đồ ăn? Ai vậy?」 Dư Thải Linh hồ nghi hỏi.
      người thất nghiệp.」 ấy! Nàng thế nhưng quên hỏi họ tên đầy đủ của rồi, thôi tí nữa nhớ hỏi chút mới được.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      「 cậu điên à! Lại mua đồ ăn cho người đó?!」 Dư Thải Linh kinh ngạc kêu to.

      Lắc lắc đầu, Y Uyển Uyển còn thấy rất bình thường :「 tớ điên, rất đáng thương, công việc có lại vô gia cư, xã hội thể cung cấp hỗ trợ cái gì, cho nên chỉ có thể tạm thời qua đêm ở bên ngoài.」

      「 người đó..... là bạn tốt của cậu sao?」đôi mắt nheo lại, Dư Thải Linh đoán như vậy.

      phải, ngày hôm qua tớ còn biết .」 nhưng là, biết vì cái gì, mang cho loại cảm giác giống như từng quen biết, dường như từng gặp ở đâu rồi phải.

      biết? người xa lạ sao?! Uyển Uyển ơi là Uyển Uyển, cậu thấy cậu có quá nhiều thời gian rảnh rỗi, cho nên làm công tác từ thiện sao?」 Dư Thải Linh kinh ngạc kêu to.

      「 được rồi! Mặc kệ tớ làm từ thiện hay gì cũng được, ngẫu nhiên quan tâm người khác chút cũng sai mà!」 nhún nhún vai, Y Uyển Uyển thoải mái mà .

      「 Uyển Uyển tiểu thư, người đó xem trừng là người tốt, căn bản chính là lừa đảo đấy!」 hai tay vắt thắt lưng, Dư Thải Linh vừa dọa vừa nhắc nhở con tiểu bạch thỏ này chút.

      「 tớ cảm thấy giống nha......」 cảm giác phải người xấu, chuyên gạt người đâu.

      「 cậu rất dễ lừa!」 chỉ có Dư Thải Linh biết Y Uyển Uyển trời sinh tính đơn thuần gần như tờ giấy trắng, có mối quan hệ gì lại giúp người ta.

      cũng lừa tớ cái gì cả, chỉ là nhờ tớ sau khi tan học mua cho cái gì đó rồi mang đến cho thôi.」 bất quá chỉ là giống như cái nhấc tay thôi mà!

      có đưa tiền cho cậu mua ?」 Dư Thải Linh giống như điều tra viên hỏi.

      「Tớ kiên trì bảo cần, tớ mời, nhưng nhất quyết chịu, rất chí khí mà nhét tiền vào tay tớ, thế là tớ đành nhận thôi.」 có bốn mươi chín đồng thôi mà hai người lại ở đường cứ tranh chấp rất khó xem, cho nên cuối cùng mới cố mà nhận lấy.

      chỉ có mua ít đồ ăn vậy thôi sao? mua cái gì khác chứ?」 Dư Thải Linh hồ nghi truy vấn.

      「Ừh! nhờ tớ mua ít đồ ăn thôi, còn tớ nhờ giúp tớ trông chừng tấm áp phích của Đường Quý Thiên.」 Y Uyển Uyển thành .

      「 Trông chừng cái tấm áp phích đó làm gì?」 phải cái tấm đó dán chắc như đinh đóng cột tường rồi sao???

      「Cậu biết đó thôi, biết là ai dùng cái gì viết bậy viết bạ lên đó toàn những lời độc địa xấu xa, hại tớ xóa mãi mới lau hết.」 đến cái này là tức giận nha.

      「Thế sao?! Như thế nào có người nhàm chán như vậy chứ!」 xem ra càng ngày càng mê ca nhạc đến mất lý trí luôn rồi.

      「 cho nên tớ liền nhờ người đó giúp tớ chú ý chút, đừng để cho người ta viết vẽ loạn tấm áp phích nữa.」có như vậy mới yên tâm học.

      「 được rồi! Nếu tình có liên quan đến Đường Quý Thiên, tớ liền bỏ qua cho cậu. Nào! đưa sách bài tập cho tớ!」 Dư Thải Linh thỏa hiệp .

      「 Cám ơn cậu! Thải Linh.」 Y Uyển Uyển nhiệt tình ôm bạn tốt.

      「 đơn giản, việc rất thôi mà. 」có chăng chỉ là chạy đoạn thôi mà! Có cái gì to tát đâu.

      Mang theo đồ mà cần tay, Y Uyển Uyển vừa đến gần liền thấy bốn, năm người vây quanh đánh người, mà người kia, chính là .

      「 Này! Các người làm cái gì đó? Nhiều người như vậy khi dễ người! Dừng tay.....Mau dừng tay!」thấy có người động thủ động cước thương tổn , cỗ lửa giận thẳng hướng ngực mà lên, Y Uyển Uyển phẫn nộ hô to .

      ra là đám nữ sinh, nguyên nhân hai bên khắc khẩu tựa hồ là vì tấm áp phích của Đường Quý Thiên. Chẳng lẽ người vẽ bậy bạ, viết những lời lẽ độc mồm độc miệng này là các kia sao? Y Uyển Uyển nghĩ tám phần là đúng rồi.

      lúc Y Uyển Uyển lên cơn tức, tức giận chuẩn bị bộc phát đám nữ sinh cũng tan rã, có lẽ tìm nơi kín đáo để "tự giải quyết nhau" đây mà.

      đến đấy à! bây giờ là giữa trưa, trốn học sao?」 vuốt vuốt mu bàn tay dính mấy vết cào của mấy mèo hoang kia, Đường Quý Thiên vui vẻ cười.

      「 hôm nay trường tôi kỷ niệm ngày thành lập trường, buổi chiều phải học. sao chứ?」 buông đồ trong tay ra, Y Uyển Uyển lo lắng xem xét vết thương của .

      có việc gì.」 biết vì cái gì, nhìn vẻ mặt quan tâm lo lắng của làm cho trong lòng ấm áp dễ chịu.

      「 a! Tay chảy máu rồi!」 kinh hoảng hô.

      「 rửa sạch là tốt rồi.」 phất tay thoải mái mà .

      được! người dính đầy tro bụi, miệng vết thương phải khử trùng băng bó mới được!」 lôi kéo tay , thái độ của thực kiên trì.

      「 Được.」 thoải mái .

      「 được rồi, theo tôi về nhà, tôi giúp xử lý miệng vết thương.」 là nhờ trông chừng tấm áp phích , cho nên vì thế mà mới bị thương, phải có trách nhiệm giúp băng bó chút.

      「 thế ...... tốt lắm đâu? người nhà có khả năng nghĩ rằng tôi mượn cơ hội đối với có mưu đồ bất chính, chừng còn có thể báo cảnh sát bắt tôi.」nhiệt tình của làm cho có chút kinh ngạc, đơn thuần như vậy khiến lo lắng cho .

      「 yên tâm ! bố mẹ tôi cùng cả và chị dâu ở Thụy Sĩ, hai ở Mỹ du học, trong nhà chỉ có mình tôi thôi.」 trời sinh tính đơn thuần Y Uyển Uyển chút cũng có phòng bị người khác.

      「 Vậy lại càng nên mang người xa lạ về nhà!」 Đường Quý Thiên có chút buồn bực giáo huấn . Chẳng lẽ hề biết phải bảo vệ chính mình sao? Tùy tiện mang người xa lạ về nhà, thường làm như vậy sao?

      phải người xa lạ, là người giúp tôi bảo vệ tấm áp phích của Đường Quý Thiên.」đôi mắt trong suốt chứa đựng tín nhiệm.

      coi trọng tấm áp phích này như vậy sao?」 hơi nao lòng, hiểu sao lại có chút cảm động.

      「 với tôi mà , đó chính là thân của Đường Quý Thiên.」 Y Uyển Uyển cười ngọt ngào.

      「 haizz! là chịu luôn.」 Đường Quý Thiên đối với còn gì để .

      thôi! Nhà của tôi ở chỗ Nước Ngọt, từ đây rất nhanh đến thôi.」 Y Uyển Uyển dẫn cùng .

      「 Nước Ngọt...... Nghe ở đó hoàng hôn rất đẹp.」 tùy ý để dẫn .

      「 Đúng vậy! Cảnh đẹp giống như là cảnh trong bài hát mới nhất của Đường Quý Thiên á, bài "hà vân".hi.」 bài hát đấy cũng là bài hatd mà thích nhất.

      ba câu đều rời ba chữ "Đường Quý Thiên".」 nên kiêu ngạo, phải sao?

      ấy là thần tượng duy nhất trong lòng tôi, là thiên vương đấy!」 đến Đường Quý Thiên, Y Uyển Uyển ánh mắt sáng bừng lên.

      「 Đường Quý Thiên nếu biết có người như , hâm mộ đến vậy, ban đêm nằm mộng cũng nở nụ cười vui sướng.」 muốn cho biết, chính là Đường Quý Thiên.

      「 tôi cần ấy có biết hay , chỉ hy vọng có thể mau mau nhìn thấy ấy trở lại sân khấu, vui vẻ tươi cười. Nghe ấy hát và sáng tác ra những bài hát mới, như vậy là tôi vui rồi.」 mà phải bất lực tùy ý để chuyện xấu bay đầy trời.

      「 Tôi nghĩ nguyện vọng của nhất định thành thực!」 kỳ biết , công ty sớm hay muộn cũng giúp đem chuyện xấu này giải quyết êm đẹp.

      「 Tôi cũng cho rằng là như vậy.」 Y Uyển Uyển tin tưởng vững chắc .

      qua cái cầu, thẳng đến cuối đường, đến tòa lầu hai mươi tầng rộng lớn xa hoa.

      「 đến rồi! Nhà của tôi ở tầng mười hai.」lấy ra thẻ khóa, Y Uyển Uyển quét thẻ, nhập mật mã, động tác lưu loát thành thạo.

      「 chỉ mình ở đây, sợ sao?」 tuy rằng thoạt nhìn gác cổng nghiêm ngặt, nhưng trong mắt , bất quá vẫn chỉ là mềm yếu đuối.

      đâu! có Đường Quý Thiên ở cùng tôi!」 bước vào thang máy, Y Uyển Uyển ấn số tầng quen thuộc.

      đùa sao?」 khi nào cùng ...!?

      「 Nghe nhé, Đường Quý Thiên có mặt khắp nơi.」 vừa tiến vào cửa, Y Uyển Uyển liền cầm lấy điều khiển từ xa, bật thanh lên, thoáng chốc ngay cả Đường Quý Thiên cũng bị thanh trầm thấp, khêu gợi của chính mình dọa cho hoảng sợ.

      「Hình quảng cáo, tạp chí, CD, áp phích......Uồi! đúng là thu thập tất cả những gì về Đường Quý Thiên !」tất cả tác phẩm, ca khúc, hình ảnh của đều được thu thập đầy đủ thiếu cái gì.

      「đương nhiên!」 đó đều là lòng tâm huyết của , là bảo bối của !

      「 Đây là dây lưng cao cấp mà Đường Quý Thiên hay sử dụng mà, sao lại có nó?」 Đường Quý Thiên có chút tò mò như thế nào có dây lưng này, loại này là thiết kế đặc biệt dành cho .

      「Tôi nhờ chị của bạn Dư Thải Linh của tôi theo mua cho tôi đấy!」 mấy tháng tiền tiêu vặt của mới đủ đấy!

      「 Dư?」 dòng họ này có điểm quen tai.

      「 Chị của Thải Linh là người đại diện của Đường Quý Thiên.」 Y Uyển Uyển .

      ra là thế.」 nguyên lai và em của người đại diện của là bạn học của nhau.

      「 đây là quần áo của hai tôi, phòng tắm ở phía cuối kia.」 đem bộ quần áo thoái mái nhét vào trong tay , ngón tay trắng ngọc chỉ hướng nhà tắm.

      「 ách! Ý là muốn tôi tắm sao?」 sợ thân thể sau khi được gột rửa sạch , thân phận chân của liền rất khó có thể che dấu.

      「 tắm rửa xong tôi giúp vệ sinh miệng vết thương.」 gật đầu cho nụ cười xác nhận.

      「 ách...... tắm có được ?」 Đường Quý Thiên vẫn .

      được!」 mở ra cửa phòng tắm, lắc đầu.

      「 nhưng là ba ngày trước tôi vừa tắm rồi...」 trời ạ! tắm sạch xong, phải làm cho nhận ra là ai sao? Đường Quý Thiên vẻ mặt chần chờ.

      「 nhớ gội đầu và cạo râu nữa nhé!」Y Uyển Uyển giống tiểu quản gia hết sức làm tốt bổn phận của mình.

      「 ai! là nghiêm khắc, giống như huấn luyện viên vậy.」 quên , cho biết là ai cũng được!

      「 miệng vết thương nhớ đừng đụng tới nước ấm.」 còn .

      『 xác định 』 muốn tôi cạo râu?」 hỏi lần cuối cùng.

      「 vô cùng xác định!」 khẳng định gật gật đầu.

      「 đến lúc đó đừng bị dọa mà nhảy dựng lên đấy.」 xoay người, Đường Quý Thiên lẩm bẩm câu.

      cái gì?」 muốn ra cửa, Y Uyển Uyển liền dừng lại cước bộ, nghiêng đầu hỏi.
      " có gì" cười hì hì đẩy ra ngoài.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 2
      Đôi mắt sáng long lanh mở to kinh ngạc, Y Uyển Uyển cứng họng nhìn chằm chằm mỹ nam từ đâu xuất trước mặt mình.

      Những giọt nước ướt át lấp lánh vẫn còn đọng lại cơ thể, theo đường cong uốn lượn mà chảy xuống, soái ca có khuôn mặt rất khêu gợi, lông mày khẽ nhếch, thân hình cao to kiện mỹ, khí thế tôn quý tựa như vị thần Hy Lạp, đôi con ngươi đen nháy chứa đầy ánh sáng ma mị hấp dẫn.

      là người mà mang từ đầu đường xó chợ về sao?

      「 aaa-- .... .....」 vẻ mặt tà khí mang theo mị hoặc làm cho Y Uyển Uyển liên tục thét chói tai, khiếp sợ đến ngay cả cũng xong, lưỡi như bị ai lấy mất, ngón tay mảnh khảnh run run chỉ hướng người đàn ông đứng im lặng mà tỏa ra khí thế bức người trước mặt mình.

      「 Tôi làm sao?」 Đường Quý Thiên đùa cợt, biết còn cố hỏi.

      「 trời ạ! ....bộ dạng của dường như...... dường như rất giống Đường Quý Thiên......」 vừa gợi cảm vừa lãnh khốc.

      Trời ơi! Trừ bỏ bản thân ra đời này còn có người thứ hai sao?

      phải 『 dường như 』, mà là căn bản tôi chính là Đường Quý Thiên!」 hất ra mấy sợi tóc ướt trán, Đường Quý Thiên thẳng thắn thừa nhận.

      「 a! Trời ạ! .... là Đường Quý Thiên?」 Y Uyển Uyển nhìn người đàn ông cao to trước mắt, khó có thể tin mà vươn ta muốn chạm vào, lúc gần chạm đến người sợ hãi dừng lại, sợ đây chỉ là ảo giác của chính mình.

      vươn tay là muốn chạm vào tôi sao?」 hiểu cười.

      「 Hả? A! Thực xin lỗi! Tôi quá thất lễ rồi!」 việc xảy ra quá đột nhiên, Y Uyển Uyển mặt cười trong chốc lát lại trắng xanh, trong chốc lát lại đỏ lên, kinh ngạc tột đỉnh. phải chỉ là trong mộng chứ? Nhéo nhéo mu bàn tay...... Oa!Có đau, vậy phải là mộng a!

      sao, tôi để ý đâu!」biểu cảm của thay đổi liên tục làm cho cảm thấy rất thú vị.

      「 ách! ....Xin chào, em là Y Uyển Uyển, em... em rất thích bài hát của .....」thần tượng mình sùng bái lâu đứng trước mặt, Y Uyển Uyển kích động thiếu chút nữa cắn phải đầu lưỡi.

      「Tôi biết.」 vẫn duy trì chút ý cười khêu gợi.

      「 em.....em....」 trời ạ! hưng phấn cơ hồ sắp ngất rồi.

      「 Uyển Uyển, em đừng khẩn trương, tôi ăn em đâu mà sợ.」nhìn Đường Quý Thiên đứng trước mặt mình, Y Uyển Uyển thoạt nhìn có chút thần chí ràng.

      「 em.....à, Đúng rồi! Miệng vết thương của cần băng bó.」 nhớ lại vết thương tay .

      「 đừng vội, nhìn tôi, Uyển Uyển, tôi vẫn là người lưu lạc mà lúc nãy em mang về, đừng vì thân phận Đường Quý Thiên này mà có điều thay đổi, đừng bởi vì biết thân phận chân của tôi khiến cho em bối rối, vội vàng, câu nệ.」 kinh ngạc của làm cho cảm thấy có lỗi, cần đối xử khác như vậy, thích cách đối xử với khi còn chưa biết thân phận chân của , khi đó nhiệt tình mà lại vô tư.

      ! phải người lưu lạc, là Đường Quý Thiên!」 là thiên vương thần tượng, là thiên vương siêu sao a!

      「được, tôi là Đường Quý Thiên, nhưng tôi cũng là người lưu lạc mà em nhìn thấy lúc nãy, hai cái thân phận này là giống nhau .」 nhìn chằm chằm ánh mắt của , khẩu khí rất lòng.

      giống mà!」 sốt ruột lắc đầu, trong mắt luôn là sùng bái cùng ái mộ.

      tại tôi sợ bọn cẩu tử theo dõi mà có nhà cũng thể về, công ty cũng tạm dừng các công việc của tôi, chung quy lại tôi cùng kẻ lưu lạc có cái gì khác nhau đâu?」 thở dài hơi, Đường Quý Thiên cười khổ .

      「 chuyện xấu kia căn bản phải thực, vì cái gì ra mặt làm sáng tỏ?」 Y Uyển Uyển nắm chặt hai đấm, lòng đầy căm phẫn bênh vực kẻ yếu .

      「 em vẫn cho rằng tôi có con riêng sao?」 bộ dáng tức giận thở phì phì làm cho tâm tình cũng tốt lên chút.

      「 đương nhiên!」 từ đầu tới cuối, lần cũng hề tin tưởng tin tức đăng báo là .

      「 thẳng thắn mà , tôi nghĩ tới trong bao nhiêu người hâm mộ, mê ca nhạc của tôi còn có người tin tưởng chuyện có con riêng là giả .」 khi nhìn thấy bảo vệ tấm áp phích in hình như thế, lòng , tâm bị hành động của làm cho rung động rất lớn.

      「 em tin tưởng bọn cẩu tử hồ ngôn loạn ngữ, tung tin nhảm nhí đó.」 kinh ngạc rút , Y Uyển Uyển lại quen thuộc với bộ dáng tại của Đường Quý Thiên.

      「 ha ha! Tiểu Uyển Nhi đáng , để đáp trả lại lòng trung thành của em đối với tôi, tôi cho phép em đối với tôi cầu gì đó, hoặc là tôi thực nguyện vọng nào đó của em.」 nhiệt tình ôm lấy .

      「 hả...? Ý của cái quà tặng sao?」Y Uyển Uyển ở trong lòng Đường Quý Thiên vui vẻ cười. Oa! bộ dáng tại này của nếu bị người hâm mộ khác nhìn thấy, chắc chắn bị ánh mắt ghen tị đánh ngất luôn.

      「 ý tứ sai biệt lắm.」 giống với các tiểu nữ sinh khác.

      「 ách......Em...... nguyện vọng của em là......Em hy vọng có thể trải nghiệm lần đầu với đối tượng là !」 cố lấy dũng khí, Y Uyển Uyển ra tâm nguyện dấu diếm trong lòng lâu.

      「 a? Này......」câu trả lời của dọa rất sửng sốt. Những người hâm mộ thường làm cho ca sĩ khó có thể đoán a!

      được sao? Em vẫn luôn hy vọng như vậy, cho dù chỉ có lần cũng tốt, hy vọng chính mình có thể ở trong lòng Đường Quý Thiên lột xác thành nữ nhân chân chính!」 giật mình nhìn biểu cảm mất mát của .

      「 em kỳ quái.」 lắc đầu, Đường Quý Thiên bất đắc dĩ cười.

      「 chỉ cần lần là tốt rồi...... hãy ôm em ! thể được sao?」 khuôn mặt nghiêng nghiêng động lòng người, Y Uyển Uyển dũng cảm xong. Trừ bỏ Đường Quý Thiên, thể tưởng tượng hình ảnh nam nhân khác ôm , hôn .

      「 em xác định đây là điều em muốn ?」 cái này rất khó để cự tuyệt, hơn nữa lại là nam nhân bình thường.

      「 em trăm phần trăm xác định!」 đón nhận ánh mắt , đôi mắt trong sáng linh động của chứa đựng khẳng định kiên quyết. Giờ này khắc này, bản thân Đường Quý Thiên ngay trước mắt , bỏ lỡ lúc này đây, dám vọng tưởng chính mình còn có cơ hội may mắn tiếp theo .

      「 được, có thể đáp ứng em, bất quá......」 hiểu cười, đành lòng ra lời cự tuyệt trong lời , bởi vì kỳ đối cũng có nhiều cảm tình khó hiểu.

      「 bất quá cái gì?」 con ngươi sáng lên, tâm tình cũng khẩn trương hơn.

      có phần ngoại lệ, tình sau khi kết thúc, em thể bởi vì việc này mà quấn quít lấy , hoặc là chuyện này với truyền thông dù chỉ là chút.」 đây là điều rất quan trọng, tuy rằng trực giác của cho biết phải là dây dưa .

      ! Em đem chuyện này thành bí mật, là chuyện tốt đẹp đáng nhớ giữa hai chúng ta, tuyệt cho người thứ ba!」 giơ tay phải lên thề, ngữ điệu vô cùng chân thành.

      Con ngươi trong suốt của luôn tràn ngập ái mộ đối với , Đường Quý Thiên biết điều đó, nếu chút nào động tâm, đó là gạt người. Bất quá, đáp ứng công ty, cũng ký hạ điều ước, trong thời gian ký hợp đồng kết giao bạn . Lúc đó, tâm tư đều đặt công việc lên hàng đầu, cảm thấy cái quy định này có gì đó ổn, nay nhớ lại, là có chút hối hận.

      「 Em rất lòng, rất đơn thuần, nghĩ tổn thương em.」 may mắn như thế nào mà lại gặp được chứ.

      làm em bị thương, em tin tưởng .」 ôm chặt thắt lưng , Y Uyển Uyển tín nhiệm .

      「 Nếu đủ lý trí trong lời , nên cự tuyệt nguyện vọng của em, bởi vì phải người lý tưởng để em trải nghiệm lần đầu tiên quý giá.」 Đường Quý Thiên cảm nhận được thân thể mềm mại của dán người mình giống như cái lò nóng rực, bộ ngực đẫy đà đè ép vào cơ thể nam tính của , bộ vị nam tính dần trở nên ngày càng cứng rắn dán chặt vào cái bụng bằng phẳng của , lý trí trong đầu từng giọt từng giọt biến mất.

      「 Vì sao lại như vậy?」 là người duy nhất mà muốn hiến thân a!

      「 bởi vì thể cho em hứa hẹn gì, chuyện này giống như chỉ đùa giỡn em.」 thể đánh thức .

      phải như vậy! có đùa giỡn em, là chính em cam tâm tình nguyện !」 Y Uyển Uyển buồn bực chu cái miệng nhắn.

      「 có lẽ chờ em lớn lên chút, nghĩ như vậy nữa.」 hơn gần mười tuổi, đối với việc này, cái nhìn cũng tương đối thành thục, lõi đời.

      phải là hối hận chứ?」hốc mắt của lập tức phiếm hồng.

      có, chính là hy vọng sau này em hận , oán giận .」 nhàng lau những giọt lệ .

      「 nếu tại cự tuyệt em, em mới hận , oán !」 thực lòng .

      「 Tiểu Uyển Nhi, em là hồn nhiên làm cho người ta khó có thể kháng cự......」 cúi đầu, khuôn mặt phấn nộn của ấn xuống nụ hôn nhàng.

      「 hồn nhiên tốt sao?」 mặt cười có chút hồng hồng ngượng ngùng, khó hiểu hỏi.

      phải, ý của là, em hồn nhiên, em ngọt ngào làm cho nghĩ ngụm ăn luôn!」 Đường Quý Thiên cảm thấy mình tựa như con sói lớn, còn là con cừu thuần khiết tỳ vết.

      「 Vậy ăn em !」 cam tâm tình nguyện bị 「 ăn 」.

      「 Em kiên trì như vậy, cũng khách khí .」 dục hỏa dĩ nhiên bị khơi mào, lúc này nếu muốn bứt ra, phải là chuyện đơn giản.

      「 ách......Có điều em phải trước cho biết...」 e lệ giọng .

      「 chuyện gì?」giọng trầm thấp vang lên sau cái tai trở nên đỏ ửng của , Đường Quý Thiên cảm giác trong cơ thể nhất thời khí huyết cuồn cuộn.

      「 Em....em có kinh nghiệm......」 thẹn thùng giọng .

      「 yên tâm, chậm rãi dạy em, cho em lần đầu tiên tuyệt vời khó quên.」 ngậm vành tai khéo léo của , cho cam đoan ôn nhu.

      「 Quý Thiên......」 cảm giác hôn đến chỗ mẫn cảm của mình, cỗ cảm xúc rung động mạnh mẽ dội vào lồng ngực, say mê đắm chìm, khỏi gọi lên tên của .

      「 Ngoan....lại gọi tên lần nữa !」 thích nghe gọi tên của , ôn nhu, mềm mại, ngọt ngào , giống như được uống loại mật hảo hạng nhất.

      「 ân...... Quý Thiên......」 nhàng hôn lên mặt cùng mắt của , làm cho tâm nhộn nhạo xôn xao.

      thích nghe cái miệng nhắn ngọt ngào của em gọi tên .」 Đường Quý Thiên vừa lòng ôm thân thể nhắn mềm mại thơm mát của vào lòng.

      「 Quý Thiên, Quý Thiên! Em thích ......Em ...」 Y Uyển Uyển cả người vô lực, như là được hòa tan cùng với , dựa sát vào cơ thể mạnh mẽ rắn chắc của , tình cảm mãnh liệt sóng trào, kích tình cùng say đắm đánh sâu vào , khiến hư nhuyễn mệt mỏi.

      「 Tiểu Uyển Nhi, nhắm mắt lại.」 nhìn sâu vào đôi mắt , ôn nhu ra mệnh lệnh.

      「 nhắm mắt lại làm gì?」 tò mò nhìn đôi con ngươi đen huyền bí của tiếp cận , tâm hồn lâm vào rung động.

      「 bởi vì muốn hôn em.」tiếng khàn khàn khêu gợi vô cùng mê người.

      Trời ạ! Đường Quý Thiên hôn , Y Uyển Uyển khẩn trương nhắm mắt lại.

      「 em đáng ......」 đôi môi nam tính đầu tiên là in lên cái trán trắng noãn, rồi chậm rãi dời xuống cái mũi khéo léo của , cuối cùng dừng ở cánh môi đỏ thắm ngọt ngào.

      「 ân......」
      Y Uyển Uyển toàn thân buộc chặt, nóng lên, lần đầu tiên cùng người khác phái hôn môi kích tình như vậy làm cho nhịn được run , tim đập mạnh đến nỗi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, bàn tay vì căng thẳng mà nắm lại, thân mình hư nhuyễn cơ hồ dựa hết vào cánh tay rắn chắc của .

      「 Quý Thiên...... Ân......」 có thể cảm giác được đôi môi hơi lạnh của nhàng tiếp xúc lại như nhấm nháp phiến tình khiêu khích , hơi thở đặc trưng nóng bỏng của tầng tầng vây quanh .

      「 Tiểu Uyển nhi, đem miệng mở ra.」 sau khi lặp lặp lại động tác nhấm nháp miệng cánh hoa nhắn ngọt ngào của , ở bên môi giọng lẩm bẩm.

      Cho dù vì sao phải làm như vậy, nhưng vẫn là ngoan ngoãn nghe theo.

      Thấy nghe lời như vậy, ngoan ngoãn làm theo lời , làm cho càng muốn thương, săn sóc , dạy dỗ, dẫn dắt cùng trải nghiệm điều tuyệt vời hoan ái giữa nam và nữ.

      tại muốn dùng đầu lưỡi để tìm hiểu cái miệng mềm mại ngọt ngào của em, sâu cảm nhận em, hôn em.」 ngón tay thon dài nâng chiếc cằm xinh xắn của lên, để cho nụ hôn sâu đầy kích thích.

      「 a?!」 Y Uyển Uyển kinh ngạc mở to đôi mắt sáng trong ngập nước.

      「 đừng khẩn trương, cũng đừng sợ hãi, chỉ cần tốt cảm nhận .」 Đường Quý Thiên ôn nhu với , sau đó che lại cánh môi đỏ mọng hé mở của , đầu lưỡi rất nhanh chui vào khoang miệng, sâu giữ lấy .

      「 ngô...... Ân......」 khi dùng đầu lưỡi nóng bỏng thân mật đụng chạm , nhiệt tình quấn lấy cái lưỡi e lệ mật ngọt của , nhất thời đầu óc choáng váng, hô hấp ngừng lại làm cho hít thở thông.

      A! Đường Quý Thiên hôn ...... Đây là điều duy nhất mà cảm nhận lúc này.

      「 hít thở......」 thấy nhắm chặt mắt, mí mắt hơi hơi rung động, phản ứng của vừa hồn nhiên vừa đáng , Đường Quý Thiên tình cảm hài lòng cười, thoáng rời khỏi đôi môi dụ hoặc kia Đường Quý Thiên ôn nhu .

      「a...em...」 đôi mắt nửa mở, vất vả mới hít thở được hơi, Y Uyển Uyển thấy mình bị con mắt nồng nàn, nóng bỏng của nhìn mà khuôn mặt nhắn lại thêm tầng mây đỏ, nửa câu cũng được.

      cần phải , chỉ cần theo , cảm nhận những gì mang đến cho em....」 Lời mang theo hương vị cùng cảm xúc lại xâm nhập vào miệng , thân mật ma sát, bừa bãi khiêu khích cái lưỡi mềm nộn đầy nước mật ngọt ngào. Hai chiếc lưỡi dượt đuổi nhau trong khoang miệng nhắn, truyền cho nhau mật ngọt đặc trưng.

      「 ân......」 Y Uyển Uyển ý thức lại lần nữa luân hãm vào bể tình đầy khiêu khích của , chưa bao giờ tưởng tượng được hôn môi lại có thể kích thích đến thế này, khiến cho đầu óc trống rỗng, thân thể mềm yếu còn khí lực và nóng đến mức như người bị sốt. quá kích thích rồi.

      Đường Quý Thiên sau nụ hôn dài và sâu, rốt cục đành lòng buông đôi môi ra. yên lặng quan sát khuôn mặt hồng diễm cùng với cánh môi phấn nộn sưng đỏ như cánh hoa đào, còn cặp mắt hồn nhiên kia bị kích tình nhuộm đẫm mà trở nên càng hấp dẫn.

      Sợ hãi mở mắt ra, Y Uyển Uyển nhìn thấy hình ảnh ngược của mình trong đôi mắt nóng cháy của Đường Quý Thiên, hô hấp nặng nề dồn dập phảng phất mặt lẫn nhau, ở đáy lòng hai người sâu kích động .

      「 đây là cách thức hôn môi tiêu chuẩn!」 tà nịnh hỏi:「 Đây là nụ hôn đầu tiên của em, có phải là rất kích thích, phải !?」\

      「 ưm...em....Em thích hôn em như thế này!」 khuôn mặt đỏ hồng kiều mỵ động lòng người, si ngốc ngóng nhìn , Y Uyển Uyển ngượng ngùng nỉ non , cả người đắm chìm tựa như trong ảo mộng.

      「 Tiểu Uyển nhi, em là rất đáng !」ngón tay thon dài ôn nhu vuốt ve cánh môi đỏ tươi khêu gợi, Đường Quý Thiên lại cúi xuống hôn cái miệng nhắn nộn nộn ướt át.

      「 ân......」 tràn trề hưởng thụ , Y Uyển Uyển vong tình mê say trước kỹ xảo hôn môi thuần thục, cuồng dã của .

      Nắm vòng eo mảnh khảnh thon thả của , Đường Quý Thiên đem ôm càng chặt, áp sát vào cơ thể mình để có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng cháy của , nhiệt tình hôn , câu chọn cái lưỡi thơm tho hoạt nộn, hưởng thụ ấm áp, ẩm ướt trong khoang miệng nhắn.

      Trải qua dẫn dắt lần lại lần của , Y Uyển Uyển đối với hôn môi từ ngại ngùng trở nên thích thú, dần dần chủ động đáp lại , chiếc lưỡi thuần thục bắt đầu mô phỏng kỹ xảo của , chủ động khiêu khích , hưởng thụ môi lưỡi kết hợp vui thích.

      Từ động tác hôn môi thanh thuần mô phỏng đến cuối cùng lại trở nên nóng bỏng lớn mật.
      「 ân...... Quý Thiên...... Quý Thiên......」 Y Uyển Uyển từ bị động chuyển thành chủ động đem đầu lưỡi tham tiến khoang miệng Đường Quý Thiên, bên liếm duyện , bên kiều mỵ kêu gọi cái tên mà sâu mê luyến.

      「 Em tiểu tinh ngọt ngào......」 bị lớn mật lại cuồng dã liếm lộng khiêu khích mà dục hỏa sôi trào, Đường Quý Thiên phát chính mình bất tri bất giác bị hồn nhiên mang theo sức quyến rũ khêu gợi của hấp dẫn.
      Last edited: 6/12/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :