1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thất Dạ Sủng Cơ - Vô Ý Bảo Bảo

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      《 Thất Dạ Sủng Cơ 》

      (ĐỪNG ĐỂ BỊ LỪA. TRÔNG NAI VẬY THUI CHỨ ÁC LẮM)

      tác giả: vô tình cục cưng( Vô Ý Bảo Bảo)

      nguồn: tàng thư viện

      độ dài: >1300 trang word

      tình trạng cv: hoàn

      khả năng edit: cứ 2 ngày có 2 chương.

      EBOOK



      Văn án

      Chuyện gì vậy?? Nàng máy bay, máy bay bị cháy. tai nạn sao??...

      giờ nàng ở đâu đây?? Toàn thân nóng rực là sao?? Có tiếng ....

      cái gì nàng trở thành nha hoàn khai bao sao?? Cho ai...

      muốn hành hạ nàng mà, bảy đêm ân sủng... vậy sức ở đâu ra??

      Ngoài lề:

      1- nữ chính của chúng ta là 1 kẻ độc ác, hợp vs nam chính cũng độc ác giống nhau

      2- nam chính: Hiên Viên Vân: mang máu vương gia từ khi còn "trứng trong nước": bá đạo-cuồng si-chung thủy...

      3- nam chính t2: hiền vs nữ chính, ác vs nhân dân: này chỉ cần chị hạnh phúc là chính mình hạnh phúc.(thế nên ra đành nhìn chị vs người khác...ai bảo hiền cơ. Đáng đời!! Qh tỷ có công nhận ko nam nhân cứ hiền như thế mất người là đúng)

      4- nam chính t3: đẹp đến bán nước hại dân: chị đến độ " tuy ko sinh cùng tháng, cùng năm vs nàg nhưng nguyện chết cùng tháng cùng năm vs nàg"

      5- nam chính t4: " ta rồi nàg muốn gì ta cũng đều cho nàng dù là mạng của ta" ( thế là chết trước mạt người * hu hu* chết hết phim rùi còn gì !!

      Đôi dòng tâm hự:

      1-Hi hi sau khi dụ dỗ đc Qh tỷ thế là tớ được vô nhà tỷ ý quậy tời bời rùi. Nhưg mà số tớ đen xì như con chó mực vớ ngay được bộ truyện là dài 1385 tờ word * ngất ngây như con gà tây gặp lễ phục sinh ý* nên tớ mới tập edit có gì : trong lúc writing bối rối có điều gì sơ suất xin vui lòng lượng thứ :-Oops:

      2-Truyện này tớ cố năn nỉ, ỉ ôi Qh tỷ ko làm pic. No' dài lắm edit chết mất ngáp rùi còn làm pic tớ chết khô!!

      3- truyện này là tớ chém gió đến 90% đấy. đùa chứ! t/g? là người china tớ là người vinamits. Tác giả viết gì tớ chỉ nắm ý thui rùi diễn đạt lại nên nhiều chỗ ko đúng lắm, mọi người đừng mang wa các diễn đàn khác, tớ ko bít tiếng trung thui chứ t/g/ mà bít tiếng việt đọc đc, léng péng vô nhà tớ oánh chết, tớ chỉ còn nước bỏ nhà bụi thui. vậy xin hãy thương tớ hem. ủng hộ cho tớ và QHằng tỷ nhé.

      CẢM ƠN Q.HẰNG TỶ NHIỀU. IU TỶ ♥♥♥

      Chương 1: Nha hoàn khai bao

      Nhược Khả Phi quay đầu nhìn ngoài cửa sổ quá nhiều khói trắng, thở hơi thở dài. Đột nhiên, thân máy bay chấn động mãnh liệt, Nhược Khả Phi quay đầu nhìn về phía trước, cùng với dự cảm chẳng lành, liếc mắt nhìn về mảng đen phía trước ,mất tri giác

      Tai nạn sao? Ngay lập tức ý niệm lên trong đầu: Trời ! Điệu này xong rồi...

      Lại lần nữa mở mắt ra, lại phát cả người nóng lên, tựa hồ có rất nhiều con kiến ở người cảm giác khó chịu, hô hấp cũng vững vàng. Tâm Nhược Khả Phi trầm xuống, đơn giản là hạ thể từng đợt nóng ngứa khó nhịn. Mà miệng cũng là từng đợt khó chịu. Chuyện gì vậy? Bị cái gì chặn, mình bị hạ dược? Nhược Khả Phi cảm nhận được loại cảm giác này. Nàng biết!

      xảy ra chuyện gì ? Nhược Khả Phi đưa tay sờ bụng, lại phát bản thân thể nhúc nhích. Sao lại thế này? phải mới vừa ở máy bay xảy ra chuyện sao? Ngẩng đầu đánh giá xung quanh, quá kinh ngạc . Chung quanh cổ hương, cổ sắc đẹp đẽ quý giá vật dụng tương tự thời cổ. đầu những bức họa cổ mạ vàng treo đầu giường. Những bức tranh cổ mạ vàng? Nhược Khả Phi nhíu mày, bức hoa văn biểu đạt: Phúc Thọ cát tường. Lại cúi đầu, Nhược Khả Phi nhất thời kinh ngạc dựng tóc gáy, phát chân tay bị trói, miệng căng ra bởi vì tựa hồ bị cái gì đó chặn. Vấn đề lớn nhất ở chỗ này, mà là Nhược Khả Phi phát thân thể mình trở nên bé. Dáng người vốn dĩ cao1m65 tại tựa hồ đến 1m6

      Đột nhiên, bên tai có thanh . Tựa hồ là nam nữ.

      "Tiểu vương gia thế nào? chuẩn bị tốt ?"

      "Vừa tắm rửa xong, lập tức ra."

      "Ừm, nha đầu bên trong dược liệu cũng phát tác.

      "Bất quá, tiểu vương gia nhà ta ánh mắt cũng phải tầm thường, liền tuyển đến nàng. Qua vài năm cũng là tiểu mỹ nhân."

      "Đó, thể làm qua loa. Đây lầ lần đầu tiên của tiểu vương gia..."

      Nghe xong điều đó, Nhược Khả Phi rất muốn run rẩy khóe miệng, nhưng bởi vì miệng bị ngăn chặn thể co rúm lại. ra! Là như vậy, chẳng những vậy, còn thành nha hoàn đầu tiên "phục vụ" tiểu vương gia! Bình tĩnh, gặp được chuyện gì đều phải tuyệt đối bình tĩnh. Đây là nếu như người nguyên thủy "bản năng" rất cao... Nhược Khả Phi rất nhanh liền nhận thức được tình huống

      Ý thức được điểm ấy, Nhược Khả Phi trận vô lực. nhìn quanh thân mình chút sứt mẻ

      Ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng bước chân, tiếp theo là lời thỉnh an của hai người kia:

      "Thỉnh an tiểu vương gia."



      "Các ngươi, xuống ." Tiếng nam nhân vang lên, khàn khàn mà khó nghe. Trong lòng Nhược Khả Phi thoáng run rẩy, thanh này nghe qua tuyệt đối vượt qua mười sáu tuổi

      Từ ngoài cửa tiếng bước chân xa, cửa bị nhàng đẩy ra. Nhược Khả Phi quay đầu nhìn xem bộ dạng người tiến vào, nhưng như thế nào cũng nhìn tới.

      "Sao thế? Chờ kịp ?" Thanh khàn khàn mang theo nồng đậm trêu tức cùng lỗ mãng.

      Dựa vào cái gì! tiểu hài tử lại có thể đùa giỡn với mình! Nhược Khả Phi lại vừa bực mình, vừa buồn cười. Có phải cổ đại những đứa đều trưởng thành sớm hay ?

      mặt tối sầm lại, bóng dáng xuất trước mặt Nhược Khả Phi. Đưa lưng về phía ánh sáng, Nhược Khả Phi mở to hai mắt, cố gắng thấy ràng người trước mắt .

      "Chậc, chậc, Tiểu Tuyết Nhi muốn gấp như vậy sao?." Bàn tay lạnh lạnh xoa lên khuôn mặt nóng như lửa của nàng

      Hừ! Ta là bị người hạ dược được ! Cái gì bảo ta sốt ruột! Ngươi! Đồ tiểu hài tử nhà người. Nhược Khả Phi trừng lớn mắt, căm tức người trước mặt."Người chuyện" đem cái màn giường xốc lên, Nhược Khả Phi thấy ràng nhân dáng người phía trước





      Trời à! Người trước mặt có đôi mắt trong trẻo,mắt đẹp mi dài , tuấn mỹ làm cho người ta hít thở thông. Thực tại làm cho Nhược Khả Phi lắp bắp kinh hãi. Chẳng lẽ vương gia đẹp như vậy nên "giống tốt” ? Hoặc là bởi vì vương gia lắm tiền, nhiều của khắp nơi tìm mỹ nhân về làm vợ nên mới sinh ra con xinh đẹp như thế?

      Tiểu vương gia: Hiên Viên Vân bực tức, trừng mắt nhìn đôi mắt mở to giường, môi đẹp hơi cong lên, duy nhất đẹp đó là thanh khàn khàn kia

      Nhược Khả Phi cũng trêu tức nhìn về phía Hiên Viên Vân, trong mắt tất cả đều là ý cười.

      "Ngươi cười cái gì!" Hiên Viên Vân hiểu được mình có chỗ nào đáng cười, hơi bực

      Dù sao vẫn là tiểu hài tử à. Nhược Khả Phi ở trong lòng cười thầm, mặt lại cố gắng giật giật miệng. Ý bảo Hiên Viên Vân lấy vải bố trong miệng mình ra

      Hiên Viên Vân giật mình, vươn tay lấy vải bố trong miệng Khả Phi.

      "Ta cười ngươi, ràng là tiểu hài tử chưa hiểu đời, lại đòi giả vờ như là cao thủ dày dặn kinh nghiệm tình trường lắm vậy. Nhược Khả Phi chuyện cực độc , bởi vì nàng biết thân phận tại của mình trước mặt tiểu vương gia là : Nha hoàn khai bao.Nàng hiểu được, đứa cổ đại đều trưởng thành sớm, đặc biệt quyền lợi dục vọng là trung tâm nuôi lớn, càng cần phải . tiểu hài tử trước mặt tựa hồ quyết định hết thảy

      "Hừ!" Hiển nhiên những lời này chọc giận Hiên Viên Vân, mạnh mẽ tiến lên nắm cằm Nhược Khả Phi, trong mắt lên cái nhìn làm người ta sợ hãi, môi mỏng manh gợi cảm, chậm rãi từng chữ chữ ràng phun ra: "Vậy, chúng ta cùng nhau làm "chuyện đời người hiểu đời vẫn làm" phải ?."

      Nhược Khả Phi hơi hé miệng, hiển nhiên là bị chấn trụ.

      Hiên Viên Vân đưa tay bắt đầu cởi dây thừng cho Khả Phi
      Last edited by a moderator: 22/3/15
      Phong Vũ YênNgọc Ngố242 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 2: "Dâng hiến" cho nữ nhân

      Hiên Viên Vân chậm rãi mở dây trói cho Nhược Khả Phi. Khả Phi muốn hoạt động chút nhưng tứ chi lại bủn rủn, phát mình có khí lực. Mà hô hấp lại càng ngày càng dồn dập, người cảm giác nóng bức dấy lên
      Dược hiệu bắt đầu phát tác sao?
      Nhược Khả Phi nuốt nước miếng, nhìn vẻ mặt trêu tức đầy ý cười của tiểu nam nhân, giờ phút này lại cảm thấy khối băng, có thể cho mình giải nhiệt.
      "Tiểu Tuyết Nhi, đến đây." mặt Hiên Viên Vân lộ ra nét cười ngả ngớn, ngồi ở bên giường ôm lấy Khả Phi. Nhược Khả Phi đột nhiên cười tà mị , nhàng đem môi mình áp lên bạc môi của , linh hoạt vươn đầu lưỡi thơm tho, ôn nhu khiêu khích Vân mở miệng. Chậm rãi, cùng nhau dây dưa. Cả người Hiên Viên Vân cứng đờ, tùy ý để Khả Phi trong miệng mình khuấy động
      lâu sau, ánh mắt của Hiên Viên Vân mới trầm xuống, thẹn quá hóa giận phản ứng lại . Càng hung mãnh đáp lại cái hôn của Khả Phi.
      Trong phòng, màn lặng yên hạ xuống, cảnh xuân giuờng nồng nhiệt
      Ngọn nến nhàng lay động ...
      Ban đêm, Hiên Viên Vân ngửa mặt nằm ở giường, nhìn đầu giường, ngẩn người. người bên cạnh muốn ngủ say, Hiên Viên Vân quay đầu nhìn khuôn mặt điềm tĩnh bên gối, trong lòng phức tạp vạn phần. Đêm này, người bị ăn, tịnh thân chính là mình! Nếu phải tuyết trắng sàng đan thượng đỏ sẫm, chính mình thực hoài nghi người trước mắt có thực là: Doãn Tuyết Phi (người mà Khả Phi xuyên vào), tiểu nha hoàn ôn nhu, điềm tĩnh. Vừa rồi nhiệt tình cùng thuần thục, làm cho , muốn ngừng mà được, Này!! Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
      Tuy rằng rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, Hiên Viên Vân cũng hiểu được chút: Tiểu nha hoàn trước mắt tài nào bỏ được





      Nhược Khả Phi cảm thấy thân mình rất suy nhược, xong việc mà mỏi mệt chịu nổi, rốt cục nặng nề ngủ. Trong mộng, tựa hồ nhớ tới lúc mình gần tròn 18 tuổi. Cũng là năm ấy, phụ thân tìm hai mỹ nam tử dạy dỗ chính mình chuyện phòng the. Từ xưa đến nay ở gia tộc Nhược thị, ở thời điểm trưởng thành, đều có chuyên gia đến phụ đạo việc này. Dạy dỗ cái gì? Nhược Khả Phi mơ hồ nhớ tới, nam nữ hoan ái vốn là thiên kinh địa nghĩa( chuyện rất bình thường). Muốn bình tĩnh học được cần có tình . Mà người thừa kế Nhược gia , cần loại tình sa sỉ này
      Phụ thân, người có mẫu thân sao? Nhược Khả Phi ở trong mộng đột nhiên nhìn thấy vẻ mặt đau khổ tột cùng của mẫu thân. Mẫu thân phụ thân , vậy phụ thân có mẫu thân sao?

      Hiên Viên Vân quay đầu nhìn đến Doãn Tuyết Phi kia nhíu chặt lông mi, dường như cái miệng nhắn giật giật. Nàng, ở trong mộng lo lắng chuyện gì sao ? Hiên Viên Vân nhịn được đưa tay nhàng xoa mày liễu của Khả Phi. Trong mộng, Khả Phi cảm giác được thoải mái, khỏi "ưm" tiếng. Dọa Hiên Viên Vân lập tức thu hồi tay.





      lâu sau, Doãn Tuyết Phi có lại có động tĩnh. Hiên Viên Vân quay người, cẩn thận quan sát hình dạng người bên cạnh. mày liễu thanh cao ,môi , khuôn mặt thanh tú đỏ ửng. Dung hợp cùng chỗ quả là hấp dẫn lên lời. Lúc trước, phụ vương bắt tuyển khai bao nha hoàn, vì vậy mà chọn nàng . gì lực hấp dẫn, nhu thuận văn tĩnh. Nhưng là làm cho khi nàng nghe được bị tuyển vì khai bao nha hoàn tràn đầy kháng cự. Cho nên mới phải dùng dược, tối nay chủ động biểu lại làm cho chính nghi hoặc vạn phần. Rốt cuộc, người nào mới là ?
      nhàng giúp Doãn Tuyết Phi ngủ say, Hiên Viên Vân trong lòng có cảm giác kì quái, thực là đệ nhất mỹ nhân.
      Đêm dài, Hiên Viên Vân cũng chậm chậm ngủ.
      Hôm sau, lúc Nhược Khả Phi tỉnh dậy là lúc bên ngưòi thấy bóng Hiên Viên Vân. Nhìn bên cạnh giường trống rỗng cùng với sàng đan trắng như tuyết có vệt máu đỏ thẩm chói mắt. Nhược Khả Phi duỗi người,cảm thấy cả người đau nhức, đặc biệt hạ thân lại đau làm nàng nhíu mày. Làm chuyện "người đời" mà hôm qua đúng là ép buộc người mà!

      Đột nhiên, cửa bị nhàng đẩy ra, hé lộ khuôn mặt trẻ con. Nhìn thấy Nhược Khả Phi tỉnh lại, tức khắc tiến vào cung kính : "Phu nhân, nô tỳ là tới hầu hạ người .


      Nhược Khả Phi nhìn nha hoàn trứoc mặt cho rằng là tiểu nha đầu khóe miệng nhếch lên lộ ý cười mà dễ phát là cười. Nàng ta xưng hô với mình là phu nhân! cách khác, chính nàng cùng tiểu vương gia nên địa vị có khác biệt
      Nam nhân đệ nhất nữ nhân luôn nhớ mãi quên, phải sao?
      Thế giới xa lạ, hoàn cảnh lạ lẫm, người quen biết. Tư tưởng rất nhanh bình bĩnh, nàng lợi dụng tất cả những thứ có thể lợi dụng ở chung quanh , bao gồm cả người. Đây là phụ thân lúc năm tuổi giáo huấn
      Mà chính nàng, tựa hồ đem điều phụ thân dạy cho mình phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.
      "Vậy, lại đây giúp ta mặc quần áo ." Nhược Khả Phi ngồi ở giường, nhợt nhạt vô hại mỉm cười nhìn nha hoàn trước mắt run rẩy, ngượng ngùng bổ sung , "Ta cả người mềm có khí lực."

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Tiểu Túc

      Beta: Quảng Hằng

      Chương 3: tiện nhân



      Nha hoàn đột nhiên hiểu được, mặt lập tức phi hồng, chạy nhanh lên đỡ lấy Nhược Khả Phi.

      Nha hoàn nhanh nhẹn mà cẩn thận giúp Nhược Khả Phi mặc hoa phục chỉnh tề. Dĩ nhiên phải bộ quần áo mộc mạc ngày hôm qua. Nhược Khả Phi khóe miệng lên nụ cười thản nhiên

      Nhược Khả Phi lẳng lặng ngồi ở trước gương, nha hoàn cẩn thận chải đầu cho nàg. Nhìn bộ dạng qua kính, Nhược Khả Phi chậm rãi vươn tay xoa dung nhan người trong kính. Khuôn mặt này chỉ khoảng 15 tuổi

      Số mệnh vẫn là luân hồi?

      Nhược Khả Phi cúi đầu nhàng nở nụ cười, thản nhiên cười tràn đầy cuồng dã.

      Phía sau nha hoàn cảm thấy cả kinh, lại gì.

      Nhược Khả Phi chậm rãi đứng dậy: " cần sợ, cứ như vậy ." Dứt lời, đem sau đầu tóc dài tùy ý xõa tung, lấy 1cây bạch ngoc trâm cài tạm

      " ra ngoài chút." Nhược Khả Phi phất tay áo rộng thùng thình 1 cái rồi xuất môn

      "dạ, phu nhân." Nha hoàn dạ dạ theo phía sau.



      là mùa xuân, khí tươi mát của mùa xuân vừa lạnh vừa có chút vị ngọt, lan tỏa xung quanh rực rỡ muôn màu muôn sắc làm người ta thể rời mắt.

      Bước chậm ở trong vườn, ngồi xuống đình, Nhược Khả Phi rủ mắt xuống, suy nghĩ lại chuyện vừa xảy ra.

      Chính mình là nha hoàn khai bao của , như vậy, trong vương phủ này có nữ chủ nhân . Cũng chỉ là tạm thời thôi.

      Ngẩng đầu nhìn hướng trời xanh thẳm, Khả Phi nghiêng thân, tựa đầu vào cây cột.

      Đây là chính mình trọng sinh sao?

      " rót chén trà đến." Nhược Khả Phi thản nhiên hướng nha hoàn phía sau . Nha hoàn lĩnh mệnh rời .

      Cây phù dung cổ thụ khai hoa, Nhược Khả Phi mỉm cười nhìn cảnh đẹp trước mắt. bao nhiêu lâu, nàng thanh thản như vậy

      Đứng dậy, đưa tay sờ đóa phù dung. Đóa hoa màu đỏ, rất xinh đẹp tay cách hoa 10cm đột ngừng lại. với đến! Nhược Khả Phi đột nhiên thực gì, quên thân thể này thân cao tựa hồ còn đến 1m6.

      "Là, muốn hái đóa này sao?"

      Thanh tròn thanh như châu ngọc ở phía sau Nhược Khả Phi vang lên. bàn tay thon dài mượt mà trắng noãn như ngọc bàn thiếu niên hướng đóa hoa kia, cẩn thận hái xuống, đưa tới trước mặt Khả Phi.

      Nhược Khả Phi xoay người, nam tử trước mắt. Vẻ mặt ôn nhu ý cười, đẹp giống chân nhân bình thường(ý chị bảo giốg người đó* hắc hắc* chị QH thấy đúng ko? QH: em suy nghĩ hơi ‘xa’ rồi, ấy hơn người chứ em…). Có vài điểm giống "" đêm qua

      "Thỉnh an Vương gia." Nhược Khả Phi tiếp đóa phù dung kia.

      "Nga?" Hiên Viên Phong đem hoa thu hồi, "Ngươi, là thiếp của cửu đệ?"

      Nhược Khả Phi sắc mặt trầm xuống. Tân nạp thiếp? tiểu hài tử kia hành động nhanh như vậy? Nhược Khả Phi cúi đầu có trả lời.

      Hiên Viên Phong nở nụ cười sáng lạn đến cực điểm, cầm trong tay đóa hoa phù dung dừng lại vành tai Khả Phi , nhàng : "ta tìm cửu đệ đem người giới thiệu"

      Nhược Khả Phi ngẩng đầu, có cảm xúc gì , hơi hơi nhếch môi định cái gì. Bên tai lại truyền đến tiếng sấm của Hiên Viên Vân : "Doãn Tuyết Phi!"

      Nhược Khả Phi nghe tiếng, mới nhàng ngẩng đầu, nhìn vẻ mặt tức giận của Hiên Viên Vân bứoc nhanh tới bên nàng. ra, thân thể này kêu là Doãn Tuyết Phi à. Cùng tên nàng đều có chữ "Phi".

      "Vương gia." Nhược Khả Phi nhàng đáp lại, hướng Hiên Viên Vân cười nhợt nhạt Hiên Viên Vân tới đình lý. Nhìn Nhược Khả Phi cười nao nao, lập tức giận tái mặt.

      "Các ngươi ở đây làm cái gì?" Hiên Viên Vân trong mắt có bạo ngược, vừa rồi cái gì cũng thấy được.

      "Ta nghe cửu đệ tân nạp thiếp, cho nên đến xem." Hiên Viên Phong chút để ý, mỉm cười.

      " tại, ngươi đều thấy được." Hiên Viên Vân trầm giọng , ngụ ý lại ràng. bất quá, nếu thấy được tại liền cút .

      "Ha ha." Hiên Viên Phong nhàng nở nụ cười, giống bình thường, xoay người, "Vậy, cáo từ. Ngày khác lại đến gặp cửu đệ."

      Nhược Khả Phi liếc mắt nhìn Hiên Viên Vân kia nắm chặt quyền đầu, tay run lên nhè . Nhược Khả Phi nhìn thấy nhưng gì.

      Đợi Hiên Viên Phong thấy bóng người, Hiên Viên Vân mới mạnh mẽ xoay người, giơ cao tay lên , "Ba" tiếng đánh vào mặt Nhược Khả Phi :"Tiện nhân!" Thanh run run .

      Đứa 15 tuổi dùng toàn bộ khí lực đánh ra cái tát kết quả là đánh Nhược Khả Phi lảo đảo, trực tiếp té ngã

      Khóe miệng có gì ngọt ngọt khiến Khả Phi biết môi bị chảy máu.

      Nhược Khả Phi hề động, bình bĩnh nhìn đứa giận trước mặt. con ngươi trong trẻo ko chút giao động. Hai người liền như vậy lẳng lặng nhìn đối phương.

      Hiên Viên Vân nhìn Nhược Khả Phi môi nổi lên huyết hoa, tâm chợt nhói đau. Chậm rãi ngồi xuống, vươn tay xoa vết tát khuôn mặt Khả Phi

      "Đau, sao?" Hiên Viên Vân giống như 1 đứa trẻ phạm lỗi thấy người mặt lên tiếng nào ,trong đôi mắt kia ánh nhìn làm cho ko hiểu, giống như người trước mắt bình thản như thèm quan tâm đến thế .

      " đau." Nhược Khả Phi thản nhiên trả lời, đưa tay cầm bàn tay vuốt ve mặt mình

      Ngay sau đó, môi của Khả Phi bị "cái gì đó mềm mại" trấn trụ. Hiên Viên Vân vươn đầu lưỡi, tham lam liếm máu khóe miệng Khả Phi mê loạn quát: "Nàng là của ta, là của ta. Ta cho phép nhìn nam nhân khác nàng biết ??!"( mọi người thông cảm này mới nếm mùi đời chưa biết gì nên hơi ngố:) trời!! cứ zai đẹp-zai ngoan là rơi hết vào tay sắc nữ! QH tỷ có công nhận ko?? QH: Từ từ chứ em, zai đẹp em cứ quăng dây trói lại làm sao chạy thoát *cừi nham hiểm* :cool:)



      "Biết." Nhược Khả Phi nở nụ cười,đưa môi lại gần Hiên Viên Vân

      ( oh! mỡ dâng miệng mèo kìa)

      Hiên Viên Vân dùng sức ôm lấy Nhược Khả Phi, dùng hết khí lực toàn thân ôm chặt nàng, tựa hồ muốn nàng tiến vào cơ thể mình, " tiểu dã thú" gầm bên tai nàng:" Nàng là của ta..." (bít rùi khổ lắm mãi chán ak)

      "Ân." Nếu Khả Phi như trước thản nhiên trả lời, nhàng vuốt ve đầu Hiên Viên Vân

      Hiên Viên Vân hôn lên trán nàng, mắt nàng, má nàng . là hôn, nhưng giông như con chó liếm, ngốc lại nhiệt tình.



      __________________________

      lời của tác giả:

      Kỳ , ta nghĩ ngược (tác giả thích ngược). Hắc hắc ~~~ tại kích tình diễn ra thể viết, ngao ~~~ ngửa mặt lên trời dài . muốn viết kịch tính cho mọi người xem nhưng giờ thể viết
      SiAm, Phong Vũ YênNgọc Ngố242 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 4 : Bảy đêm sủng hạnh

      " cần ở trong này." Nhược Khả Phi liếm vành tai , chọc Hiên Viên Vân trận run rẩy. Đột nhiên mạnh mẽ nắm bông phù dung tai Khả Nhi, tháo xuống hung hăng bóp nát, ném xuống đất. Tiếp theo, Hiên Viên Vân ôm chặt Khả Phi hướng vào phòng. Nhược Khả Phi nhìn thấy hết thảy nhưng ko gì, trong mắt mang ý cười.
      Vào phòng, Hiên Viên Vân đem Khả Phi đặt lên giường, ôm chặt thắt lưng nàng, tay kia ở lưng vuốt thẳng xuống, ghé vào tai Khả Phi hạ thấp giọng: "Nàng rất thơm"
      Ngôn ngữ nhuần nhuyễn, thể tưởng được đứa chưa hiểu thế này lại như vậy, hai mắt trở nên mờ mịt, tà mị
      Nhược Khả Phi nghe xong, hồi lâu gì.
      đột nhiên đưa tay ôm Hiên Viên Vân, nàng hiểu được, đứa này có bất an mãnh liệt từ khi nam tử kia đến.
      Chợt, lỗ mãng đem Khả Phi đẩy xuống giường tựa như 1 con thú tham lam cắn nàng, quần áo nàng dần bị cởi ra.
      Nhược Khả Phi bị cắn xé đến đau , cũng kêu, lại cười đưa tay ôm lấy . Môi mềm mại bên vành tai Hiên Viên Vân run rẩy nhàng, nụ hôn mang ý khiêu khích
      Hiên Viên Vân choáng váng, mãnh liệt ôm nàng hôn môi, đem Khả Phi nhàng cười nuốt vào trong bụng.
      Ngoài cửa sổ gió nổi lên, trong phòng lại an tĩnh lại, chỉ còn thanh vuốt ve lỗ tai Khả Phi
      "Nàng là của ta." Ngón tay cơ hồ là hung tợn xoa khắp thân thể nàng, đột nhiên ôm nàng vào lòng.

      Hiên Viên Vân thân hình nóng bỏng run run , như có lửa thiêu đốt, môi lộ ra nụ cười tà mị, quyến rũ (hai chị này là... thay phiên nhau câu dẫn )
      "Nàng là của ta..." Hiên Viên Vân phát cuồng ôm chặt Khả Phi, dung nhập nàng vào cơ thể mình
      Khả Phi chỉ cảm thấy hít thở thông, khéo mắt lộ ra nước mắt
      Vân ôm chặt khuôn mặt Khả Phi khiến nàng mở to mắt nhìn
      Lệ, chậm rãi rơi xuống.
      Hiên Viên Vân cúi đầu hôn lên giọt nước mắt của nàng
      "Nàng là của ta, nàng chỉ là của ta!"
      (QH: bít rồi, khổ quá mãi.)
      đem chữ "ta" của riêng mình, cực kì coi trọng
      giống lời thề, giống mệnh lệnh.
      Lại giống như cầu xin.
      Nhược Khả Phi nhịn được nở nụ cười, lớn tiếng cười. Càng mãnh liệt ôm Hiên Viên Vân...
      Hồi lâu, Nhược Khả Phi nhắm mắt lại, cảm thụ được bên người kia dần dần hô hấp trở nên vững vàng
      Hiên Viên Vân đưa mười đầu ngón tay của hai người nắm chặt, cố chấp chịu buông ra.
      "Nàng rời ta mà phải ?" Hiên Viên Vân nhẫn hồi lâu, rốt cục lưỡng lự hỏi
      Nhược Khả Phi có trả lời, chậm rãi mở mắt, nhìn đỉnh kim sa trướng
      "Ta hỏi nàng đó." Hiên Viên Vân dùng sức đem mặt Nhược Khả Phi đối diện mặt mình
      Nhược Khả Phi nhìn đôi mắt hoa đào trong trẻo, đáy mắt lộ vẻ bất an, nhàng nở nụ cười. Đem ngón trỏ đặt môi Vân, : " tại ."
      "Ý tứ của nàng về sau có phải hay ?!" Hiên Viên Vân nắm chặt bả vai Nhược Khả Phi, đè nén tức giận xuống, thấp giọng gào thét.
      "Ta, cũng như vậy. Là chính ngươi nha." Nhược Khả liếc mắt đưa tình, mang theo ý cười.
      "Nàng có ý tứ này, phải hay ? Có hay ? !" Hiên Viên Vân tức giận ngồi xuống, bắt lấy bả vai Nhược Khả Phi, đem nàng ấn xuống
      Nhược Khả Phi nhìn vào đôi mắt bừng lửa giận kia, cũng , chỉ cười nhợt nhạt con ngươi kia mang đầy vẻ bất an, làm cho tâm tình nàng cũng sung sướng. Tựa hồ, sau khi Trương thẩm chết còn ai chiếu cố nàng như vậy nữa nhưng giờ có nam nhân này...
      "Ta cho phép! Nàng nghe có ? ! Ta cho phép nàng rời ! ! !" Hiên Viên Vân dùng hết khí lực kéo Nhược Khả Phi vào trong lòng.( này!! Đúng là "vương gia" ngây ngây, ngô ngô. điệu này bị chị cho vào đời sớm..., haizz, phí 1 mầm non)
      Nhược Khả Phi ánh mắt trầm xuống, ở đáy mắt trở nên mông lung.
      Đứa ôm thực ấm áp
      Chính là, Nhược gia cần phải ấm áp.
      Nhược gia, cần là cái gì ? Phụ thân qua cái gì ... Nhược gia , cần người khác đối với ngươi hảo. Với Nhược gia bọn họ có giá trị dùng, bỏ. như thế rất đơn giản.
      "Được, ngươi buông ra, ta tự nhiên rời ." Nhược Khả Phi thản nhiên
      Ngụ ý quá khó hiểu, trừ phi, ngươi hề muốn ta, ta tự nhiên rời .
      Hiên Viên Vân cứng đờ người, lập tức tựa đầu sâu chôn ở ngực Nhược Khả Phi , nhàng cắn buông ra. Trong miệng mơ hồ : "Ta buông, tha , nhất định buông tha."
      Có cái gì nóng nóng ở ngực Nhược Khả Phi ngửa đầu về phía sau...
      Nhược Khả Phi nhàng ôm mặt Hiên Viên Vân, ôn nhu hôn lên ánh mắt lạnh như băng của
      Bảy ngày sau, kinh thành tương truyền nghe thấy.
      Cửu Vương gia đối với tân tiểu thiếp sủng hạnh vô cùng, thậm chí hướng khu vườn Hoàng thượng muốn chỉ có ở tây nam, trồng vô vàn loại hoa, tạo thành "con đường hoa", cho trồng "mộc tê hoa " cùng hoa hồng, mùi hương ngào ngại trong khí làm người ta ngây ngất. Đơn giản, vị tiểu thiếp kia câu oán giận: con đường này chán
      Còn có, tiểu thiếp kia muốn ăn hải sản, Cửu vương gia cho người ra tận biển vớt, đường về ngừng đổi mẻ nước biển mới, bảo trì hải sản tười sống, suốt đêm đưa đến vương phủ, sau đó mời nhà hàng am hiểu nhất hải sản ở kinh thành Minh Nguyệt Lâu đến phủ làm cho vị tiểu thiếp kia ăn
      "Cửu nhi gần đây có phải rất sủng vị tiểu thiếp kia?" trong ngự thư phòng, thân ảnh đẹp đẽ quý giá của Hoàng Hậu , chút để ý bức tranh vẽ của Hoàng thượng
      "Cửu nhi, tâm tính chỉ là 1 đứa , lần đầu trải qua, tự nhiên đối nàng kia nhớ mãi quên. Chờ có thê thất tốt rồi." Hoàng Thượng lại chút để ý trả lời, ánh mắt rời khỏi bức họa nửa phần
      "Vậy, ban cửu nhi..." Hoàng hậu lời chưa dứt lại bị Hoàng Thượng đánh gãy.
      "Cửu nhi còn . Đợi 18 tuổi cũng muộn." Dứt lời, tựa hồ là hài lòng với bức họa, đem bức họa được vẽ tranh hai canh giờ vo tròn, vứt .
      "Là. thiếp lo lắng nhiều." Hoàng hậu khóe mắt nhìn bức họa của Hoàng Thượng còn hình dáng chính xác, lại nhìn về nam nhân trước mặt: khuôn mặt thay đổi , cuối cùng cái gì nữa nam nhân này quyết định vĩnh viễn thay đổi
      Chính là, cửu nhi đối tiểu thiếp kia sủng hạnh quá độ. Hạ nhân hồi báo , hai người ở trong phòng bảy ngày bảy đêm ra. Cơm nước đều là hạ nhân đưa . Tắm rửa cũng tại trong phòng.
      Người đời xưng Nhược Khả Phi là: thất dạ sủng cơ, trước nay chưa có được sủng ái như nàng. Điều này sau.
      chính là tâm tính đứa sao? Hy vọng như thế.
      Hoàng hậu thần sắc trầm xuống.
      Hy vọng như thế.
      SiAm, Phong Vũ YênNgọc Ngố242 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      <img class="alignnone size-full wp-image-3271" title="user9_pic12582_1238904551[1]" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/07/user9_pic12582_123890455111.jpg" height="485" width="533" />

      Edit: Tiểu Túc
      Beta: Quảng Hằng
      Chương 5: lễ vật



      Nhược Khả Phi nằm nghiêng ở giường, Hiên Viên Vân ngồi ở bên giường.
      Nhược Khả Phi tay chống đỡ chính mình đầu, hai mắt sương mù nhìn Hiên Viên Vân. Mà Hiên Viên Vân chính cẩn thận bóc từng hạt lựu, lại ôn nhu đưa vào miệng Nhược Khả Phi (oh! chị này sướng thế!! :-O)
      có ống nhổ. Khả Phi cứ phun hạt vào bên trong, ăn xong tùy ý phun loạn lên. Hiên nhìn bộ dạng bữa bãi của nàng lại thích
      "Tuyết nhi, ăn ngon sao?" Hiên Viên Vân giống như lấy lòng hỏi.
      " qua ngươi cần gọi ta : "Tuyết nhi, ta tên Nhược Khả Phi! Nhược Khả Phi!" Nhược Khả Phi cầm lựu trong tay Hiên viên Vân tự mình bóc.
      "Hảo hảo, Phi nhi." Hiên Viên Vân cũng giận, chỉ nhìn Nhược Khả Phi mỉm cười.
      Nhược Khả Phi thèm nhắc lại, chuyên tâm ăn lựu.
      Hiên Viên Vân nhìn môi Nhược Khả Phi lưu lại nước lựu , nuốt nước miếng (eo!!), chậm rãi tiến lên...
      Đột nhiên, cửa vang tiếng động
      Hiên Viên Vân nhướng mày, bất mãn hỏi: "Chuyện gì?"
      "Bẩm báo Vương gia, thất vương gia cho người đưa lễ vật."  người ngoài cửa  nơm nớp lo sợ trả lời.
      "Nga, mang sang bên kia." Hiên Viên Vân kiên nhẫn , môi vẫn áp môi Khả Phi
      Nhược Khả Phi động cười, , dùng sức cắn. Huyết hoa chậm rãi nổi lên môi Vân.
      "Nàng dám cắn ta!" Hiên Viên Vân quát khẽ, nhưng trong thanh tia tức giận, bên quát khẽ người, bên nhanh chóng trèo lên giường
      Thanh cửa lại lần vang lên: "Vương gia, thất vương gia lễ vật nhất định phải tự mình đưa đến người ."
      Hiên Viên Vân hừ tiếng, chỉ vì Nhược Khả Phi hung hăng  đ u lên lưng , cánh tay .
      ", nhìn xem đem cho người cái gì ." Nhược Khả Phi làm càn cười , tay lại càng thêm dùng sức bám chặt.
      Hiên Viên Vân chỉ cảm thấy đau, đau hỗn loạn, hưng phấn.
      "Hừ!" Hiên Viên Vân tức giận đứng dậy, xoay người hướng cửa đến, rốt cuộc là lễ vật gì, người kia cư nhiên muốn chính tự mình kiểm tra và nhận.
      Phanh! dùng sức mở ra cửa, ngoài cửa quản gia nơm nớp lo sợ,  cúi đầu chờ đợi mở cửa.
      "Là cái gì vậy?" Hiên Viên Vân phiền chán hỏi.
      "Hồi Vương gia, phải này nọ. là, là người." Quản gia giọng trả lời, "người, mang đến đây."
      Hiên viên Vân thế này mới ngẩng đầu nhìn đến quản gia phía sau là nữ tử diễm lệ. Có chút nhìn quen mắt, lại nghĩ ra gặp qua ở đâu.
      "Ngươi là ai?" Hiên viên Vân giận tái mặt.
      "Hồi Vương gia, Cơ Vũ ở phủ thất vương gia." nữ tử diễm lệ thanh mền mại là xương cốt lão quản gia trở nên mềm nhũn( sak. giết người ko dao)
      "Nga?" Hiên viên Vân nhăn mi, cẩn thận hồi tưởng .nhớ tới, trước kia tại kia nhân quý phủ mở yến hội gặp qua nữ tử này. Đơn giản là nàng kĩ thuật nhảy đẹp, chúng vương huynh đều thập phần thích. Nhớ Ngũ ca còn mở miệng hỏi muốn, lại rất là sủng ái chịu tặng cho. tại, lại chủ động đưa đến phủ
      "Lão nô cáo lui." Quản gia nuốt nước miếng, thừa dịp Vương gia sắc mặt chưa biến nhanh chuồn . Phải biết rằng, Vương gia đối với nha đâu trong phủ sủng ái tột đỉnh. Thất vương gia tại đưa nữ nhân này tới, rốt cuộc muốn làm gì đây?
      "Đợi chút, đem nàng..." Hiên viên Vân vừa mới chuẩn bị mở miệng, trong phòng lại truyền đến thanh của Khả Phi
      "Vương gia, ngươi làm cái gì đấy? lễ vật gì?, mang tiến vào cho ta xem ."
      Đứng ở cửa, Vũ Cơ biến sắc, kinh hãi nguyên lai nghe đồn là .
      Hiên viên Vân sắc mặt xanh, trắng, hung hăng trừng mắt nhìn Vũ Cơ, ý bảo nàng cần lung tung , thế này mới mang theo nàng vào phòng.
      "Nga? Tặng đại người sống à." Nằm nghiêng ở giường Nhược Khả Phi nhìn theo vũ cơ phía sau Hiên viên Vân , nhíu mày, trong mắt có chút gợn sóng.
      Thản nhiên câu lại làm cho Hiên viên Vân hoảng thần: "Ta lập tức đem nàng lui về. Ta cũng biết đưa tới là người sống."
      "Ha ha..." Nhược Khả Phi nhàng nở nụ cười, phất phất tay , " cần a, ta lại trách ý tứ của ngươi."
      Hai người vài câu đối thoại lại làm cho Vũ Cơ mồ hôi lạnh ứa ra. Nguyên vốn tưởng rằng thất vương gia là phái chính mình tới lấy lòng tiểu hài tử này, sau đó đem hết thảy báo cho . Nguyên vốn tưởng rằng dựa vào chính nàng xinh đẹp cùng kỹ thuật nhảy có thể dễ dàng bắt được tâm đứa này . Có lẽ còn có thể làm phi, đem cái kia, cái gọi là thất dạ sủng cơ hung hăng dẫm nát dưới chân. Làm cho cái gọi là thất dạ sủng cơ quỳ gối dưới chân nàng, liếm ngón chân nàng (bộ bà nàng bị ngộ độc dưa bở hay sao ấy). nàng tin nàng có thể làm thay đổi tiểu hài tử kia. Nhất định có thể! Nhưng giờ , tựa hồ chính nàng sai lầm.
      phải chính nàng có thể bắt được , trúng độc. giường nữ tử kia ràng là còn , vì sao cấp chính nàng cảm giác rất xinh đẹp, bình tĩnh, xinh đẹp cùng lãnh khốc? Đúng vậy, là lãnh khốc!
      Sai lầm rồi đều sai lầm rồi! Thất vương gia đem nàng đưa tới, nguyên lai là thử! Thử cửu Vương gia đối nữ tử này rốt cuộc là sủng ái thể nào.
      "Chậc chậc..." Nhược Khả Phi nhìn sắc mặt đột nhiên trắng bệch của Vũ Cơ, nhàng giận dữ , "Thời tiết lạnh sao? Mỹ nhân sắc mặt đột nhiên trắng bệch như vậy?" Ngón tay lại hướng Hiên viên Vân ngoéo cái, Hiên viên Vân trúng ma trưởng, chậm rãi tới trước mặt Nhược Khả Phi .
      Nhược Khả Phi đặt tay lên cổ Hiên viên Vân, hướng Vũ Cơ cúi đầu cười, khẽ cắn tai Hiên viên Vân : "Chúng ta chơi trò chơi được ?"
      "Hảo." Hiên viên Vân quay đầu,ở môi Khả Phi dùng sức hôn
      Vũ Cơ nhìn ánh mắt lạnh như băng của Khả Phi , sinh cảm giác mất mát.
      lâu về sau, Hiên viên Vân lên ngôi vị hoàng đế. Hậu nhân : bạo ngược, tàn nhẫn, cá tính bất thường toàn quy kết là do vị sủng cơ kia ban. Đương nhiên, cái này lại là chuyện về sau.
      Nhược Khả Phi mỉm cười nhìn sắc mặt nữ tử trước mắt trắng bệch. Chính nàng lại làm sao thấy được, nữ tử này vừa mới vào ánh mắt nhìn đến nàng. Đó là tự kiêu, bừa bãi còn có khinh thường
      Vị vương gia kia muốn thử sao?
      Như vậy là tốt rồi, nên biểu cho xem chút .
      SiAm, Phong Vũ YênNgọc Ngố242 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :